Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu

Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 50



Chưa có lúc nào điên cuồng như vậy…

Giống như mưa to trên mặt biển, sóng gió cuồn cuộn, không thể chống cự lại, chỉ có thể để thân mình đắm chìm trôi theo dòng biển.

Ngay lúc Lý Tĩnh Gia sắp ngất đi, môi và lưỡi vẫn còn đang làm loạn thì mở ra một khe hở nhỏ.

Nàng như cá gặp được nước, ra sức th* d*c mới lấy về được cái mạng nhỏ.

“Sáng sớm công chúa ra đây, chỉ để nhìn hắn một cái.”

Đôi tay bị giữ trên đỉnh đầu kéo hướng về phía cổ, mơ hồ đầu bị người ôm vào trong ngực.

Môi, răng lại lần nữa áp vào nhau, phác họa hình dạng đôi môi của nàng, l**m nhẹ nhàng.

“Lý Tĩnh Gia, nói chuyện.”

Nữ nhân bị gọi tên mới tỉnh táo lại một chút, nhận ra Dung Thanh đang ép hỏi mình, trong lòng cảm thấy tủi thân, Nàng duỗi đầu ra, tàn nhẫn cắn môi, lưỡi đang làm loạn.

Nhưng điều này không đủ để nữ nhân trút được sự giận giữ trong lòng, tay ôm cổ tiếp tục dùng sức kéo người nam nhân về phía mình, nàng mở hàm răng ra cắn vài cái trên môi và cằm của nam nhân.

“Ngươi chỉ cho phép mình thân mật với Trầm Khinh Chi, lại không cho phép ta tiễn Trầm Dữ Chi đi sao?”

Nàng rống lên tranh luận, nói những lời trong lòng, mắt phượng nhìn chằm chằm vào mắt Dung Thanh. Giống như một con ấu thú đang sợ hãi, không chỉ không làm cho người ta sợ hãi ngược lại cảm thấy đáng yêu.

Dung Thanh vốn dĩ còn đang tức giận bàn tay to ngừng lại một chút, đụng ánh mắt của Lý Tĩnh Gia nhìn một lúc, giọng nói lạnh nhạt dịu đi vài phần: “Hóa ra Tĩnh Gia đang ghen…”

Lý Tĩnh Gia cắn răng, không quay đầu lại, ngón tay nắm chặt lấy tấm vải màu đen.

Vòng eo bị bàn tay to giữ lấy, khi cô quay lại hai người thành tư thế đối mặt vào nhau, hơi thở ấm áp phả nhẹ ở dưới cằm của nàng, ngứa ngáy không chịu được. Nàng ngửa về phía sau muốn tránh, nhưng dứt khoát bị người giữ lấy gáy.

Thân thể trong lòng ngực vẫn mềm mại như trước, toát ra mùi hương lạnh lẽo độc nhất vô nhị. Hơi ấm truyền đến từ tay Dung Thanh vào thân thể khiến trái tim y ngứa ngáy.

Sư phụ đã nói rằng, đối với người xuất gia, tĩnh tâm phải đứng đầu.

Nhưng người trước mặt y là Lý Tĩnh Gia, một nữ nhân làm rối loạn hết suy nghĩ của y.

“Là ta không tốt.”

Lại nói những câu này, trán Dung Thanh để trên trán nàng, chóp mũi kề sát vào nhau, bên trong âm thành mờ ám khàn khàn lại trầm thấp.

Càng dỗ dành, càng nuông chiều Lý Tĩnh Gia càng hất trán sang bên, hừ nhẹ một tiếng.

Mỗi lần đều nói câu này, nhưng hết lần này đến lần khác đều không thay đổi.

Đây là tác phong cư xử của Dung Thanh đại sư sao?

“Đã làm Tĩnh Gia tức giận, người kia phải bồi thường thật tốt.” Chóp mũi cọ xát vào má trắng nõn một lúc lại đặt lên đôi môi mỏng.

Cảm giác ngứa ngáy khiến làn da của Lý Tĩnh Gia đỏ lên, lộ ra bóng láng mê người.

“Đừng! Ngươi tránh ra.” Hai chân dài vẫn còn khóa ngồi trên thân thể cứng rắn, lồng ngực dán vào nhau nhiệt độ tăng cao. Lý Tĩnh Gia vặn vẹo người muốn chống cự , nhưng Dung Thanh nhìn chằm chằm vào môi đỏ, nói: “Tĩnh Gia nói cái gì?”

“Ta nói… Ưm…”

Đối mặt với nam nhân giả vờ câm điếc, Lý Tĩnh Gia quay đầu đang định nói một lần nữa, lại bị người ta ngậm lấy môi đỏ mọng.

Sự thô bạo, cáu kỉnh lúc trước đã không còn, đôi môi bị người ngậm vừa ngứa ngáy vừa sưng tấy, miệng vừa mới mở ra hít không khí thì đầu lưỡi liền đi vào móc lấy cắn nhẹ đầu lưỡi mềm mại ngọt ngào của nữ nhân.

Tốc độ cắn ngày càng nhanh, dần dần trở thành l**m m*t nhẹ, thậm chí âm thanh ăn tấm tắc vang dội. Lý Tĩnh Gia hô hấp nặng nề, không có chút sức lực.

Bàn tay to vốn dĩ đặt trên eo hướng lên phía trên, khéo léo luồn vào y phục nắm lấy hai đống mềm mại không có khe hở. Người trong ngực hừ nhẹ một tiếng, nặn bóp lúc nhẹ lúc mạnh.

Ngón tay ngó sen vô lực đặt trên vai nam nhân, theo bản năng ưỡn ngực muốn đối phương dùng sức.

Buông môi mỏng nàng ra, bắt đầu m*t lấy làn da trắng nõn mềm mại, thắt lưng bị nới lỏng. Lý Cảnh Gia cảm thấy lồng ngực lạnh lẽo, vừa định mở mắt ra liền thấy hai viên n*m v* thẳng đứng nằm trong miệng ướt át, ấm áp.

“Ưm…”

Nàng kêu ưm một tiếng, giữ tia lí trí cuối cùng.

“Ngươi…Ngươi đừng… Dung Thanh đại sư… Ưm… Đây không phải là…. Đây không phải là ban ngày tuyên dâm sao?”

Dung Thanh càng ăn càng sâu, hàm dưới thường đập vào q**ng v* và đầu vú, từng trận kh*** c*m lan ra. Khó khăn lắm Lý Tĩnh Gia mới nói được một câu.

Nhưng đúng lúc này, xe ngựa đột nhiên chuyển động, thân thể nữ nhân cứng đờ, mở to mắt tức giận trừng nam nhân đang chôn đầu ở giữa ngực mình.

Bên ngoài có người!

Thế mà bên ngoài lại có người!

“Nếu sợ người khác nghe thấy, Tĩnh Gia hãy chịu đựng một chút, nuốt tiếng của mình lại đi.”

Dung Thanh ngẩng đầu khỏi giữa hai đồi ngực, dưới cái nhìn chăm chú của Lý Tĩnh Gia, y xấu xa l**m đầu vú một cái.

Khi nói chuyện y cười như không cười, đầy vẻ cười nhạo.

kh*** c*m mãnh liệt quá mức, Lý Cảnh Gia chỉ biết cắn chặt đôi môi đỏ nhìn cảnh tượng xấu hổ kia.

Không biết đi đường nào, mà cổ xe không ngừng lắc lư, hai b** v* cũng lắc lư lên xuống. Ngược lại giống như nàng đem đầu vú đút vào miệng Dung Thanh, vô cùng gợi tình.

Ngay khi n*m v* của nữ nhân bị ngậm đến sưng đỏ, đột nhiên thành xe ngựa vang động một tiếng, suýt chút nữa khiến người ngã nhào.

Nàng nhanh chóng ổn định lại thân thể, muốn quay đầu lại xem xét lại phát hiện sắc mặt Dung Thanh vừa nãy còn cấm dục đột nhiên trở nên lạnh lẽo. Ngón tay hơi thô ráp kéo áo, váy của nàng lên, buộc thắt lưng lại như cũ.

“Ở trong xe chờ ta, đừng xa ngoài.”

Chỉ thấy Dung Thanh lung lay đứng dậy, để lại trên môi Lý Tĩnh Gia một nụ hôn nhẹ rồi biến mất khỏi màn cửa.
 
Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 51: Chương 51:



Tấm màn của chiếc xe khẽ đung đưa, đầu óc Lý Tĩnh Gia rối bời, nàng đứng đó vài giây, vịn vào thành xe muốn đứng dậy.

Một tiếng "Phanh" truyền tới, một mũi tên bạc c*m v** khung xe, cả cỗ xe rung chuyển. Tiếng vũ khí va chạm cực kì chói tai.

Dung Thanh mặc đồ đen đứng giữa đám người. Tay phải cầm một thanh kiếm màu bạc. Chiếc áo cà sa đó không thể ngăn được luồng khí lạnh lẽo trên người, giống như một vị La Hán đã phát điên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nam tử áo đen ở bên vòng ngoài khẽ run, vòng qua La Hán mấy vòng, không biết là ai động thủ trước, một đám người liền xông lên.

Ánh đao ánh kiếm xen lẫn nhau, trong không trung có tiếng sột soạt, bình minh ló dạng, bóng người mặc áo bào ánh sáng lung linh tô điểm bầu trời, trong chốc lát năm hoặc sáu người ngã xuống dưới thanh kiếm dài.

Máu đỏ sẫm phun ra rơi vào trên áo cà sa màu đen, biến mất không thấy tăm hơi.

Một đoàn ánh sáng màu bạc lại lóe lên, tiếng leng keng giống như tiếng sấm, đoàn đội dày đặc vừa rơi xuống một cái, khắp nơi đều là màu đỏ tươi nồng nặc mùi tanh hôi.

Dung Thanh đứng ở chỗ cũ, với khuôn mặt lạnh lùng, vẻ mặt lãnh đạm, như thể kẻ giết người khát máu vừa rồi không phải là y.

Bàn tay to buông lỏng, thanh kiếm bạc nhuốm đầy máu rơi xuống đất bằng một tiếng nổ.

Y lấy khăn tay màu trắng ở thắt lưng ra, chậm rãi lau sạch ngón tay, nhìn "chiến trường" hỗn loạn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cẩn thận!” Giọng nói của nữ tử truyền đến từ phía sau, y khẽ quay lại, chỉ nghe thấy tiếng mũi tên ma sát trong không khí, bóng mũi tên xẹt qua tai y, tiếng da thịt và tiếng kêu đau đớn của nam nhân truyền ra cùng lúc.

Y hơi run rẩy đứng lên, hắc y nam tử ở phía sau chuẩn bị đánh lén ngã xuống đất phát ra một tiếng “Đông”, ôm lấy đầu gối trúng tên của mình kêu la.

Dung Thanh quay đầu lại, những gì y nhìn thấy là cảnh Lý Tĩnh Gia cầm cung nỏ.

Thân hình thẳng tấp, thần thái nghiêm túc, không có nửa phần mê hoặc. Nhịp tim của y bắt đầu tăng nhanh, trong phút chốc như nổi lên sấm chớp.

Cung nỏ bị nữ nhân tùy ý ném xuống đất, đôi má xinh đẹp của nàng nhanh chóng tới gần, cho đến khi tới bên cạnh y, quan sát y từ trên xuống dưới.

Nam nhân mới vừa trúng tên sợ hãi đứng lên, thất tha thất thểu bỏ chạy. Ánh mắt Lý Tĩnh Gia tối lại, nhấc chân đuổi theo, khi nhìn lại thì sườn mặt của nam nhân đã bị đôi giày thêu giẫm lên, không thể động đậy.

“Nói, ai phái ngươi đến đây?”

Giọng nói tức giận phát ra, toàn thân Lý Tĩnh Gia tỏa ra khí thế áp bách, càng ngày càng dẫm mạnh hai má của nữ nhân.

"Là…Là…Là bệ hạ". Sau khi nam nhân giọng run run nói xong câu cuối cùng, khuỷu tay buông lỏng, cũng không có động tĩnh gì.

Thân thể thanh tú của Lý Tĩnh Gia hơi giật mình, trong bản năng lùi về phía sau một bước.

Là…

Lý Ngang Câu?

“Đi”. Một giọng nam truyền đến bên tai, cổ tay bị người ta nắm lấy, y sải bước đi về phía xe ngựa.

Vừa rồi vị mã phu đã trúng mấy mũi tên nằm bất động trên vũng máu. Lúc này Lý Tĩnh Gia mới chú ý tới cảnh tượng trước mặt - trong ngõ nhỏ chật hẹp không lối ra, xác chết ngổn ngang khắp nơi, máu thịt mơ hồ. Vừa rồi nếu nàng bước ra chậm một bước, rất có thể sẽ không bao giờ gặp lại Dung Thanh.

Một lớp sợ hãi dày đặc và thắt chặt tan chảy từ lồng ngực, ngoại trừ bàn tay đang được nắm giữ, những nơi khác bắt đầu run nhẹ. Đôi mắt nàng đột nhiên bị bàn tay to che lại, Dung Thanh thở ra bên tai nàng: “Đừng sợ”.

Cuối cùng cũng bị kéo vào trong xe ngựa, hơi thở của nam nhân cũng rời đi. Khi nàng phản ứng lại, xe ngựa đã được Dung Thanh lái đi. Lý Tĩnh Gia hít thở sâu, chỉ cần nhìn thoáng qua sẽ thấy trên y phục mỏng manh dính vết máu.

Đây là…

Máu của ai?

Nàng vén rèm xe lên, bóng dáng tấm lưng rộng làm người ta yên tâm, tà áo bay trong gió, đón ánh ban mai, phi nước đại về phía trước.

Đây là đại sư Trụ trì trước khi luôn cao cao tại thượng, không nhiễm bụi trần.

Hiện giờ y đã nhiễm phải hơi thở của mình, không chỉ từng bước tấn công trái tim, thậm chí còn mở rộng giết chóc.

Xe ngựa không chạy về phía Kim Thiền Tự, mà càng chạy càng lệch hướng, xuyên qua cây cối, cuối cùng dừng lại trước một cánh cổng lớn cũ kỹ.

Lý Tĩnh Gia đều đã quá quen thuộc với nơi này.

Khi nàng còn nhỏ, hằng năm vào những ngày rét đậm hay nắng gắt, mẫu hậu thường đưa nàng đến chỗ này. Nhưng từ khi Lý Ngang Câu lên ngôi, nơi này đã trở thành cấm địa, để hoang vu, tiêu điều.

Ngực nàng như bị kim sắt đâm vào, Lý Tĩnh Gia sững người tại chỗ, không thở nổi.

Nhưng Dung Thanh đã ôm nàng dậy rồi, chỉ nghe thấy "Ầm" một tiếng, cánh cửa bị đẩy ra, cảnh tượng trong sân kia vẫn như cũ. Nhiều loại hoa nở rộ, cỏ xanh rực rỡ, không có sự lộn xộn, cũ nát như trong tưởng tượng.

Lý Tĩnh Gia mặc kệ để nam nhân bế vào trong phòng, chờ khi nàng ngồi trên giường, cảm giác nhớp nháp và ấm áp trên tay đã đánh thức nàng.

Cô vô thức cúi đầu xuống, lòng bàn tay ửng hồng nhuốm một mảng máu lớn, nhìn mà ghê người. Con ngươi vì tập trung mà tự nhiên phóng đại, rơi vào người Dung Thanh.
“Ngươi bị thương!”

Trên đường đi, y không nói lời nào, nhưng lại cứng rắn chịu đựng cơn đau?
Thậm chí…

Còn lo lắng nàng sẽ sợ hãi!

Vẻ mặt Dung Thanh thản nhiên, coi như đấy không phải mình bị thương: “Ta đi xử lý”.

Ngay lúc nam nhân xoay người, trong ngực của Lý Tĩnh Gia nổi lên cảm giác khác thường muốn đứng dậy, ngăn trước người đối phương: “Ta giúp ngươi”.
 
Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 52: Chương 52:



Căn nhà hẻo lánh yên tĩnh truyền ra tiếng nước rất nhỏ, xuyên qua tầng tầng lớp lớp sương mù, mơ hồ nhìn thấy hai hình bóng bên suối nước nóng.

Y phục trên người Dung Thanh đã cởi ra sạch sẽ, làm lộ ra lồng ngực rộng lớn, trên bàn tay có một vết thương làm cho người ta chỉ nhìn thôi đã sợ hãi.

Nhưng y vẫn đứng yên ở trong nước, ngoại trừ đôi môi tái nhợt như tờ giấy thì không còn biểu cảm gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lý Tĩnh Gia ngồi bên cạnh suối nước nóng, hai chân khó khăn dẫm vào nước, vừa đưa khăn tay lau nhẹ vết máu, vừa quay sang thổi hơi trên miệng vết thương.

Cặp mày thanh tú nhíu chặt, biểu cảm nghiêm túc lạ thường, trên trán chảy vài giọt mồ hôi, giống như người bị thương chính là nàng.

Cũng may miệng vết thương không quá sâu, vẫn chưa bị thương đến gân cốt, xử lý miệng vết thương sạch sẽ lại bắt đầu bôi thuốc. Làm xong hết thảy, bàn tay ngọc ngà tinh tế kia mới dùng thủ pháp không thuần thục lấy băng gạc băng bó.

Dung Thanh nhìn chằm chằm thần thái nghiêm túc của nàng, chóp mũi thở ra khí nóng trên da thịt y, nhưng đôi môi đỏ kia lại phun ra khí lạnh, ấm lạnh chạm nhau, làm trái tim y như có dòng điện cào nhẹ qua

Thân hình xinh đẹp ở dưới y phục ẩm ướt, làn váy bao vây th*n d*** như ẩn như hiện. Cẳng chân mềm mại ở trong nước v**t v* y, trong nóng bỏng lộ ra ái muội.

Rốt cuộc cũng đã băng bó xong, Lý Tĩnh Gia cúi đầu cất hết thuốc bột xong ,lại nghiêm túc nói: “Lên bờ đi, miệng vết thương không thể đụng vào nước."

Lúc nàng chuẩn bị đứng dậy, cổ tay nàng đột nhiên bị một cổ lực đạo túm chặt, thuận theo ôm cổ nam nhân kia.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khoảng cách của hai người trong khoảnh khắc chớp nhoáng đó rất gần, gần như là chóp mũi dán chóp mũi ,cánh môi còn cách nhau một lóng tay, mà đối phương lại không tiếp tục động tác.

"Lý Tĩnh Gia hôn ta." Âm thanh trầm khàn phát ra, cường thế và bá đạo, nhưng cẩn thận lắng nghe, vậy mà lại có thể nghe ra một chút ý tứ khẩn cầu.

Đôi mắt hơi rũ chính diện nhìn chằm chằm môi nàng, trái tim nàng "Đăng Đăng" nhảy lên, thân thể nặng như bị rót chì, làm thế nào cũng không thể động đậy.

Hoảng loạn cùng không làm sao thay phiên nhau ra trận, làm cho tinh thần nàng căng thẳng.

Bàn tay to chế trụ gáy nàng, càng dùng lực lớn hơn, cặp con ngươi luôn luôn bình tĩnh như nước nay lại nhấc lên sóng to gió lớn. Lý Tĩnh Gia chưa bao giờ thấy y điên cuồng như vậy.

Dung Thanh tàn nhẫn hút hút không khí, chậm rãi nói : "Lý Tĩnh Gia, tới bây giờ ngươi còn cảm thấy giữa ta và ngươi chỉ là mối quan hệ lợi ích hay sao?"

Y cực hận nữ nhân này.

Nàng ta câu dẫn y rồi lại vứt bỏ.

Hận nàng thờ ơ lạnh lùng trong tình cảm, gợn sóng không kinh hoàng.

Hận nàng không hiểu trái tim mình, mặc kệ y trong tình cảm lo được lo mất, tự mình trầm luân.

Đáng giận sâu bao nhiêu, yêu nhiều bấy nhiêu...

Trong mắt y chứa không được hạt cát.

Người khác có thể cho Lý Tĩnh Gia cái gì, y đều có thể cho nàng.

"Nói chuyện.” Y lại cương ngạnh bức ép.

Chẳng nghĩ đến mỗi một lần y đoạt lấy, đều trộn lẫn mùi giấm chua nồng đậm và tình yêu điên cuồng.

Đây là lần đầu tiên Dung Thanh Ở trước mặt lý tĩnh gia lộ ra dáng vẻ này,nàng chỉ cảm thấy bị kiềm chế khó chịu ,rồi lại không hi vọng hắn buông tay ra .

Chỉ là quan hệ ích lợi sao?

Từ lúc bắt đầu chủ động câu dẫn, sau này y lại cường thủ hào đoạt, nàng thật sự chưa từng rung động sao?

Nhìn thấy Dung Thanh thân mật với Trầm Khinh Chi, nàng thật sự chỉ là tức giận thôi sao?

Vô số cảnh tượng từ trước đến nay như bức tranh hiện lên như vẽ, ở trong đáy lòng có một âm thanh giãy giụa nhảy lên ồn ào náo động .

Chỉ là ích lợi quan hệ sao?

Không…

Không phải!

Có lẽ Dung Thanh vứt bỏ trâm hoa mai do Trầm Dữ Chi tặng cho nàng, mà khi đó nàng vẫn chưa cự tuyệt, phần tình cảm này đã có chỗ không bình thường.

Cặp mắt phượng tan rã kia thong thả hạ xuống, cuối cùng ngưng tụ lại một điểm, đảo mắt hiện ra hình bóng của Dung Thanh.

Cánh tay dùng sức ôm lấy cổ nam nhân, cuối cùng đem cánh môi dán lên.

Nàng thích thú phác họa hình dáng cánh môi vô cùng quen thuộc kia, cái lưỡi mềm ấm thơm ngọt học đối phương lúc trước hôn nàng, luồn vào khe môi, nhẹ nhàng s* s**ng bên trong môi răng.

Biểu cảm Dung Thanh cứng đờ một lát, thống khổ cùng điên cuồng trong đáy mắt dần tiêu tán, bên trong lại trở nên ôn nhu như nước.

Hắn mở ra cánh môi, câu lấy cái lưỡi đinh hương nhẹ m*t, dẫn đường cho Lý Tĩnh Gia cùng mình hôn càng sâu.

Nàng hơi ngửa đầu, khuôn mặt nhỏ đỏ cả lên, mắt phượng nhắm chặt, nhưng không bị động giống như trước đây, đầu lưỡi cùng đối phương dây dưa l**m m*t, tiếp thu nước bọt.

Thân thể của nàng càng thêm mềm mại, nếu không phải eo nhỏ đã được đỡ, chỉ sợ đã sớm ngã vào trong nước.

Lúc trước mỗi lần hôn môi đều cảm giác hít thở không thông, giờ cũng nhờ Dung Thanh dạy dỗ tìm được bí quyết, nương theo y bắt đầu hô hấp bật hơi.

Suối nước nóng càng ngày càng nóng, toàn bộ bể tắm nước nóng một mảnh sương mù mông lung, làm cho da thịt đôi nam nữ đang thổ lộ tình cảm càng nóng lên.

Đối với đau đớn, trên gương mặt y không hề lộ vẻ si mê, dường như đã tìm thấy được trân bảo quý nhất trên đời.

Mà da thịt nữ nhân nàng càng thêm phiếm hồng, nỗ lực đuổi kịp đối phương.

Trời đất bao la, phảng phất chỉ còn lại hai người bọn họ.

············································
 
Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 53: Chương 53:



Buông đôi môi ra, Lý Tĩnh Gia dựa vào vai Dung Thanh thở ra nhẹ nhàng, vành tai bị khoang miệng ẩm ướt nuốt vào, sau khi l**m vào rồi phun ra hai ba lần, di chuyển hướng xuống cổ.

Hai viên trắng mịn trước ngực đứng thẳng dưới sự tiếp xúc gần gũi của lớp áo sa y, bàn tay to kéo sau lưng, hai b** ng*c mềm mại đầy đặn liền lộ ra trong không khí.

Bất ngờ không kịp phòng ngừa đã biến thành bộ dạng lõa lồ, Lý Tĩnh Gia khẽ cắn môi đỏ mọng, đẩy ngực Dung Thanh: “Miệng vết thương của người…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Không sao.”, Dung Thanh trầm thấp đáp lại, bàn tay to phủ lên b** ng*c không chút do dự nhào nặn, thành thục v**t v* cọ xát, biến b** ng*c thành các hình dạng khác nhau.

Làn da của Lý Tĩnh Gia mịn màng và mềm mại, hấp dẫn mê người, từ trước đến giờ đều là y mạnh mẽ áp bức, thế nhưng hôm nay lại có hương vị khác.

Ngón tay cái và ngón trỏ nắm lấy đầu vú liên tục kéo đến khi đầu vú sưng đỏ lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đ*ng t*nh không hề ngăn cách dán lên ngực không chút khe hở, y thở hổn hển tiếp tục nói: “Không thoải mái sao?”

“Hừ…Không thoải mái.” Lý Tĩnh Gia mặt đỏ lên, ánh mắt trộn lẫn vẻ dụ dỗ, thất thần nhìn chằm chằm mặt nước.

“Sao lại không thoải mái?” Bàn tay to buông ra, cánh môi ướt át áp lên đầu vú v**t v*, biết nàng da mặt mỏng, lại nhịn không được mà trêu chọc nàng.

Quả nhiên, trưởng công chúa không nhịn được bị chọc đến tức giận, hung hăng cắn ở chỗ y bị thương, lui thân mình về phía sau, không cho Dung Thanh chạm đến nàng.

“Thật sự không cần sao?” Dung Thanh rời khỏi b** ng*c, hai tay chống ở trên mặt đất sau mông Tĩnh Gia, bao phủ cả người nói: “Không cần thì thôi, nếu không… Tĩnh Gia lại tức giận.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
d*c v*ng vừa mới bị khơi mào điên cuồng gào thét trong cơ thể Lý Tĩnh Gia, có chút ngứa ngáy tận sâu xương tủy từ hai đầu vú, người trước mặt lại rất gần, hơi thở nóng rực của nam nhân vây lấy chóp mũi, t*** h***t ẩm ướt chậm rãi khép mở.

Khoé mắt nàng phiếm hồng, hung ác đánh Dung Thanh một cái, chưa kịp hả giận, y liền nhẹ rít lên một tiếng.

Lý Tĩnh Gia lập tức sửng sốt, cẩn thận đưa tay mở ra.

Nàng suýt chút nữa quên mất y còn đang bị thương!

“Có đau hay không?” Nửa thân trên lõa lồ ngồi thẳng, vươn đầu nhìn vết thương vừa mới được quấn lại, nhưng động tác này, không chỉ kéo gần khoảng cách hai người, b** ng*c cũng run run dựng thẳng lên.

Ánh mắt Dung Thanh tối sầm lại, chỉ nghe được hơi thở của nàng, g** th*t dưới thân đã cứng ngắc, càng đừng nói đến hiện giờ hai người thịt dán sát thịt…

Môi mỏng mở ra, ngậm lấy b** ng*c mềm mại và đầu vú đỏ mọng vào trong miệng.

“Ưm…” Lý Tinh Gia đứng dậy được một nửa thì đã hoàn toàn bị cảm giác tê dại hút hết sức lực.

“Đây là Tĩnh Gia tự mình đưa tới.” Dung Thanh lần nữa l**m m*t, thở ra một cách mơ hồ.

Thân thể mềm mại leo lên trên vai nam nhân, hơi ngẩng đầu lên, cảm nhận được cái lưỡi ấm áp, cách đầu vú nhỏ ngậm lấy, ngực mềm bị cắn như thế nào càng ngày càng hiện rõ trong tâm trí nàng.

Thực sự có chút không chịu nổi, cũng không rảnh lo Dung Thanh còn đang bị thương, móng tay bắt đầu cào lung tung, giữa đùi mà một mảnh ướt át, bị nưowsc suối nước nóng che lấp.

Cảm giác ẩm ướt tiếp tục đi xuyến phía dưới, dừng lại ở phía trên bụng dưới nhẹ nhàng g*m c*n, cảm giác như kiến g*m c*n khắp người. Cặp chân dài của Lý Tĩnh Gia không biết từ khi nào đã leo lên eo của nam nhân, giờ phút này hơi dùng sức, càng kẹp càng chặt.

Mông bị bàn tay to nâng lên nhào nặn, tấm màn che cuối cùng cũng bị xé sạch sẽ, thịt cánh hoa bao vây châu hạch dựng thẳng đang đ*ng t*nh, dụ hoặc đến cùng cực.

Đầu lưỡi dán lên l**m láp, tiết tấu tràn đầy mạnh mẽ l**m m*t, Lý Tĩnh Gia dần dần dựng thẳng thân mình, trong cổ họng phát ra tiếng r*n r* như mèo kêu.

Dưới tiếng kêu dịu dàng của nàng, y buông lỏng thịt mềm, đưa đầu lưỡi hướng tới h** h***t mật ngọt tiến vào.

h** h***t đang run rẩy vì dị vật khuấy động, một lượng lớn chất lỏng phun ra. Y cuốn hết chất lỏng của nàng vào trong miệng, dường như như thế nào cũng ăn không đủ.

Nếu không phải tiếng nước suối nóng ầm ĩ bao trùm âm thanh va chạm của lưỡi với h** h***t, Lý Tịnh Gia đã đỏ mặt từ lâu, còn nói nàng không muốn.

Cơ thể bị kh*** c*m thao túng khiến nàng phải thẳng lưng, cố gắng muốn đẩy đầu lưỡi ra khỏi h** h***t, nhưng Dung Thanh sao có thể thuận theo ý nàng.

Mỗi khi v*ch th*t co rút lại, lập tức hung hăng c*m v** một cách mãnh liệt, nhưng hễ v*ch th*t lỏng ra, thì đầu lưỡi lại rút ra.

Sau khi đẩy tới đẩy lui mấy chục lần, Lý Tĩnh Gia đột nhiên r*n r* ấn đầu của Dung Thanh thúc giục.

Đúng lúc kh*** c*m sắp lên đến đỉnh điểm, đầu lưỡi linh hoạt rời đi, mà nam nhân đứng thẳng dậy, dùng ánh mắt thèm khát nhìn chằm chằm vào người dưới thân.

“Ngươi làm sao vậy?” Lý Cảnh Gia bị chọc đến tức giận, giận dữ nói

Lại lại như vậy!

Mỗi lần đều như thế này!

Nàng quả thực sắp bị Dung Thanh làm cho phát điên rồi.

“Lý Tĩnh Gia, nàng có yêu ta không?” Một bàn tay to nắm lấy cằm cô, bốn mắt nhìn nhau, tim nàng đập càng lúc càng kịch liệt, dần dần mất đi quy luật.

Dường như ở trong hoàn cảnh này nam nhân trông như thần tiên, y là một con thủy yêu làm vui cuốn lấy phàm nhân, đôi mắt kia mê người câu mất hồn.

Hoặc là tiếng lòng của chính mình, hoặc là mất hồn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, nàng thốt ra một từ nhẹ nhàng và nặng nề: "Yêu."

Lời vừa dứt, h** h***t đã bị g** th*t thô to xuyên vào, kh*** c*m bị ép dứt vừa rồi bị k*ch th*ch. Từ trong h** h***t truyền tới bụng dưới, truyền cảm giác lên phía trên não, khiến Lý Cảnh Gia mất đi lý trí.

Dùng ngón tay nắm lấy cánh tay của nam nhân, nàng r*n r* một tiếng, g** th*t lần lượt trượt qua, ma sát xâm nhập. kh*** c*m cuối cùng cũng lên đến đỉnh điểm, nàng giương đôi môi đỏ há miệng thở gấp, trong cơn mê muội, môi răng cắn lên trên cổ nàng.

"Lý Tĩnh Gia, nàng có yêu ta không?"

Dung Thanh luôn là như vậy, y thích hỏi một câu hỏi vài lần.

Hơi thở nam tính mạnh mẽ tràn vào mũi Lý Tĩnh Gia, nàng ôm cổ y, toàn thân kịch liệt run rẩy, âm thanh yêu kiều từ kẽ răng phát ra ba chữ: "Ta yêu chàng."
 
Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 54: Chương 54:



Máu đỏ tươi loang ra trên mặt suối nước nóng trong vắt, Lý Tĩnh Gia rốt cục thở phào nhẹ nhõm, băng gạc thấm đẫm máu phản hiện lên nơi đáy mắt.

"Dung Thanh, ngươi muốn chết sao?"

Dưới thân nàng còn bị v*t c*ng rắn chọc vào, lúc tức giận lại mềm mại yêu kiều, giống như một con mèo con không có sức công kích.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Ngươi … trước tiên ngươi đi ra ngoài đã, ta quấn lại băng gạc cho ngươi."

Nam nhân này thật sự không coi trọng thân thể của mình?

Lúc nãy mới bị thương, bây giờ lại như thế này... Gắng sức buông thả d*c v*ng như vậy.

Nhớ lại dáng vẻ của mình mới vừa rồi, vẻ mặt vốn đã quyến rũ của nàng đỏ bừng, nàng vươn cánh tay trắng nõn đẩy ngực của Dung Thanh, trong lòng sợ hãi.

Đối phương lại bị đau, thật sự rơi và tình thế tiến thoái lưỡng nan.

h** h***t mềm mại mới vừa rồi cao trào, lúc này vô cùng khít chặt, như đang ôm chặt lấy c*n th*t không chịu buông ra, còn không lo lắng cho vết thương

Tiếng nước phát ra thật lớn, Lý Tĩnh Gia bị lôi vào trong nước, tư thế bị đảo ngược. Dung Thanh ngồi trên đáy ao bạch ngọc, nàng bị bắp ép ngồi trên đùi của y.

c*n th*t cọ xát vào vách huyệt, dư âm sau cao trào, Lý Tĩnh Gia khẽ r*n r* một tiếng rồi đặt lên đầu vai rắn chắc của y.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Tĩnh Gia là của ta..." Giọng nam khàn khàn quyến rũ vang lên, khiến lồng ngực nàng tê dại, co rụt cổ tránh hơi nóng bên tai.

Đôi bàn tay to đặt trên đầu nàng, hai mắt đối diện nhau, trong mắt Dung Thanh tràn ngập yêu thương, cùng d*c v*ng, ánh mắt sâu không đáy năm xưa cũng dần dần trở nên sôi trào, hết vết sẹo này đến vết sẹo khác hằn sâu trong đáy lòng nàng.

Vừa đau đớn lại vừa ngứa ngáy, cả đời này khó có thể quên mất.

"Từ trước tới giờ đều là ta làm thoả mãn Tĩnh Gia, nhưng bây giờ ta bị thương, Tĩnh Gia cũng nên chủ động một lần chứ." Nàng bị một bàn tay to buộc chặt ở bên hông, cơ thể ở dưới nước, nhưng không thể nhìn thấy

Y đặt đôi môi mỏng của mình lên môi nàng, sau ba hai lần thăm dò đã muốn tiến vào, xâm nhập vào khe hở nơi lưỡi, đuổi theo đầu lưỡi của nàng m*t lấy.
Toàn bộ đại não rối tung lên, Lý Tĩnh Gia hết sức khó chịu, nàng hiểu rõ mình muốn gì, nhưng lại kiêu ngạo từ chối. Nhưng hôm nay, hai người đang thành thật với nhau.

Không chỉ thể xác, mà cả linh hồn!

Nàng không nén nổi tình cảm vòng tay qua cổ y, h** h***t càng sục sôi, biên độ của *m đ** đuổi theo q** đ** mà m*t nhẹ.

“Tĩnh Gia, tự mình di chuyển đi.” Lưỡi làm loạn rời khỏi trong miệng, khuôn mặt lạnh lùng nhuốm d*c v*ng quyến rũ, dùng giọng điệu bình tĩnh nhất nói những lời câu dẫn người nhất.

Lý Tĩnh Gia thực sự bị mê hoặc, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ tràn đầy oán hận, b* ng*c m*m m** trắng như tuyết càng thêm chói mắt trong hơi nước.

Nàng hiểu rõ tính tình của Dung Thanh, nếu nàng không thể hiện ra, e rằng y sẽ thật sự mặc kệ vết thương của chính mình…

Mông nhỏ hơi nâng lên, c*n th*t lại đâm xuyên vào trong h** h***t, làm cho c*n th*t cứng rắn nóng bỏng cọ xát vào h** h***t, h** h***t cứ thế bị đâm vào.

Bị k*ch th*ch đến mức phun nước, các giác quan đang trở nên khẩn trương càng ngày càng rõ ràng.

Khi c*n th*t to bằng quả trứng ngỗng dán vào miệng h** h***t, Lý Tĩnh Gia ngửa cổ rên nhẹ một tiếng, sau khi nàng ngồi xuống t*** h***t dùng lực bị chèn ép quay lại.

"Hừ..." Hai người đồng thanh than r*n r* cảm giác tê dại thấu xương xuyên thấu từ xương cụt đến sống lưng, c*n th*t thô to cứng lại một chút.

Dùng sức nâng người trong nước, Lý Tĩnh Gia không hề giãy dụa, nàng vặn vòng eo thon thả bắt đầu lên xuống,

h** h***t phun ra nuốt vào c*n th*t, lực đẩy hoàn toàn bị nữ nhân khống chế, tiết tấu tùy theo ý thích của nàng.

Nếu mệt mỏi, nàng sẽ chậm lại một chút.

Gân xanh trên trán Dung Thanh nổi lên, mỗi khi y bị gợi lên kh*** c*m k*ch th*ch, động tác trên người cũng dần trở nên dịu dàng khiến y cảm thấy không thể chịu nổi. Trong phút chốc y bắt đầu nghi ngờ liệu quyết định mà mình đưa ra có đúng hay không.

q** đ** va chạm với một mảnh thịt mềm, cảm giác ph*ng đ*ng mãnh liệt lan tràn từ trong h** h***t đến bắp chân, từ bắp chân kéo dài hướng về toàn bộ cơ thể.
"Ân ~" Lý Tĩnh Gia kêu lên một tiếng, kh*** c*m không ngừng, mãnh liệt như thủy triều, h** h***t ngậm lấy c*n th*t một cách liều lĩnh, nguy hiểm.

Rút đi hồn phách của Dung Thanh rút.

Nhưng mông nhỏ lại không nhúc nhích, đôi môi đỏ mọng không ngừng r*n r*, khơi dậy d*c v*ng nguyên thủy nhất của nam nhân.

Bàn tay to đột nhiên dùng sức, nắm lấy eo thon ấn mạnh, thẳng thắt lưng chọc về phía da thịt mềm mại vừa rồi.

"Ưm... Không được..."

Đôi mắt phượng nhanh chóng đỏ lên, thân hình ngả về phía sau, d*m d*ch chảy ra, rồi biến mất ở trong nước.

Cảm giác kh*** c*m khiến nàng dần mất đi lý trí, muốn vặn vẹo mông tránh né, cũng muốn Dung Thanh tiến vào sâu hơn, nhanh hơn.

b* ng*c màu hồng đung đưa theo tiếng "Ba ba", Dung Thanh nhìn chằm chằm dáng vẻ vô cùng thoải mái của nữ nhân, hé môi mỏng,

Cắn vào n*m v*.

h** h***t ngậm lấy c*n th*t bắt đầu kịch liệt co rút, d*m d*ch nóng rực phun lên q** đ**, kiều nhũ trước ngực run lên, tiếp tục không ngừng.

Một phút sau.

Đợi đến khi Lý Tĩnh Gia hơi ổn định, q** đ** lại xuyên qua hoa tâm, đâm thẳng vào h** h***t.

Lúc này nàng thực sự đã rơi nước mắt, đôi mắt đỏ hoe, đôi môi bĩu ra, nàng nói: "Sao ngươi lại lâu như vậy!"

Những lời này chắc chắn là lời khen ngợi dành cho một người nam nhân, bên tai có tiếng cười khẽ, càng lúc càng nhanh, toàn bộ hoa tâm đều ướt át mềm mại một mảng lớn.

Nát vụn, cổ t* c*ng mềm dần, sau hơn chục lần nhét thẳng cái v*t c*ng ngắc vào bên trong.

Lý Tĩnh Gia bị đâm vào t* c*ng rất ít lần, g*** h** ch*n truyền đến cảm giác vui sướng và đau nhức, tốc độ hút của lỗ nhỏ càng ngày càng nhanh.

c*n th*t sưng lên một chút, cố ý phun t*nh d*ch vào t* c*ng.

Một nam một nữ ôm nhau dưới nước, hưởng thụ niềm vui sướng tột cùng trên đời.

Không liên quan gì đến địa vị, chỉ có tâm hồn và d*c v*ng.
 
Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 55: Chương 55:



Nắng sáng ban mai hơi lộ ra, tiếng chim bắt đầu ríu rít, Lý Tĩnh Gia tỉnh dậy trong trạng thái uể oải.

Cánh tay khẽ vẫy, thân thể rã rời, khó chịu, làm gì cũng không thoải mái.

Ngọn lửa đêm qua từ trong suối nước nóng chuyển hướng lên bờ, sau đó từ trên bờ chuyển vào trong nhà, để lại dấu vết vui sướng, ngay cả trên bàn trang điểm cách đó không xa cũng để lại dấu vết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cánh tay vững chắc ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, mỹ nữ và tuấn nam cởi tr*n tr**ng dán vào nhau, khuôn ngực rộng và nóng bỏng dính chặt vào tấm lưng loang lổ vết hôn.

Vóc dáng Lý Tĩnh Gia không thấp, nhưng khi nàng nép vào vòng tay của Dung Thanh, giống như một con mèo con mỏng manh yếu ớt, để mặc hơi thở của nam nhân bao bọc quanh mình.

Cảm giác sưng tấy nơi vùng kín khiến nàng mặt đỏ tim đập, hiện tại h** h***t không ẩm ướt, cảm giác g** th*t bị v*ch th*t quấn chặt càng ngày càng rõ ràng.
Đôi mắt phượng ướt sũng trống rỗng, nàng nhìn bên trong tấm màn che, suy nghĩ miên man trôi đi.

Vụ ám sát ngày hôm qua đến nhanh đi cũng nhanh.

Hiện giờ cẩn thận nghĩ lại, có lẽ…

Nếu Dung Thanh chết ở đây, nàng có thể sẽ bị Lý Ngang Câu tóm về hoàng cung, sau đó công bố với thiên hạ, nói rằng Trụ Trì chùa Kim Thiền và Trưởng công chúa gặp phải thích khách, cả hai đều chết.

Sau đó, nàng sẽ được ban cho một thân phận mới để ở lại bên cạnh hoàng đế.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nếu đúng như vậy thì cả đời nàng sẽ không bao giờ có cơ hội và thân phận thoát khỏi hoàng cung.

Lý Ngang Câu…

Đúng là một kẻ điên!

Trong lòng nàng đảo lộn, sóng cuộn biển gầm, thân thể căng thẳng, th*n d*** cũng tự nhiên trở nên hơi khô khốc.

d**ng v*t ở h** h***t dựng đứng lên cao, cái miệng nhỏ nhắn phun ra d*m th**, càng ngày càng mềm mại ấm áp, h** h***t càng ngày càng chặt chẽ.

Siết chặt lấy q** đ**.

Nam nhân chỉ dựa theo bản năng nâng eo của mình, g** th*t c*m v** sâu hơn sau đó chậm rãi rút ra, kh*** c*m tê dại ập đến, đầu óc lúc này tỉnh táo lại.

“Làm sao vậy? Hả?” Giọng nói khàn khàn đặc trưng phát ra sau cơn mê đắm, cắn vào vành tai Lý Tĩnh Gia trút giận.

Suy nghĩ của Lý Tĩnh Gia đã bị buộc phải rút lại ngay từ thời điểm Dung Thanh di chuyển, thân thể nàng run rẩy, hơi thở càng ngày càng gấp, chân kẹp chặt lấy g** th*t.

Chiếc giường gỗ cũ kỹ khẽ đung đưa, phát ra tiếng kẽo kẹt, Dung Thanh để lại một nụ hôn mỏng manh trên gáy nàng, vươn tay muốn ôm người lật lại.

Bàn tay to nắm lấy mắt cá chân kéo tới, bàn chân ngọc dùng sức giẫm lên xương bả vai cứng rắn, không chút khách khí.

Dưới cái nhìn mờ ảo và đầy quyến rũ, g** th*t dính sát vào h** h***t, cọ nhẹ vào châu hạch, g** th*t đen hồng như nhiễm đầy d*m d*ch.

Hiện lên tiếng “Hì hì”. không báo mà vào.

“Dung Thanh!” Nữ nhân dịu dàng kêu lên, giống như tức giận đến vặn vẹo eo run rẩy, h** h***t quá đau sưng tấy, cho dù muốn đẩy vào như thế này cũng thấy đau đớn.

Đây là muốn mạng của nàng.

“Ừ.” Nam nhân đang nằm ở trên người nàng thấp giọng đáp lại, y thật sự không hề động đậy, nhưng q** đ** nóng bỏng cứng rắn đang đè lên một mảnh thịt mềm, tĩnh mạch đập không theo quy luật nhảy lên, đáy lòng Lý Tĩnh Gia ngứa ngáy trên cơ thể có chút nặng.

"Vậy thì ta sẽ không di chuyển."

Nhận thấy được mong muốn của nàng, y cười khẽ, như thể cố tình, áp môi mình vào cằm nàng.

h** h***t sưng đỏ được ăn no nhìn trong suốt trắng nõn, Lý Tĩnh Gia ôm chặt cánh tay Dung Thanh, nhìn nghiêng, băng gạc thấm máu đêm qua không biết tại sao đã được thay thế bằng một cái sạch sẽ, dường như không có trở ngại gì.

Nam nhân này hiểu rõ mình bị thương ra sao!

Mỗi lần chỉ biết ức h**p nàng!

Nhìn thấy đôi mắt phượng xinh đẹp kia trở nên đỏ bừng, Dung Thanh lùi về phía sau một chút, Lý Tĩnh Gia hé mở đôi môi đỏ mọng khẽ r*n r*.

"Tĩnh Gia muốn sao?"

Dung Thanh chậm rãi ngẩng đầu lên khỏi cổ, nhìn chằm chằm khuôn mặt hồng nhuận của Lý Tĩnh Gia, thấy nàng đang ngâm nga nghiêng đầu, y nói: "Yên lặng? Tĩnh Gia hôn ta. "

Âm thanh này thực sự quá mê người, Lý Tĩnh Gia giống như con cá lạc dưới đáy biển mất phương hướng, môi mỏng chầm chậm tiến lại gần nàng.

Khi nàng định mở miệng, y đã rời đi.

Muốn tới lại không đến, chọc cho nàng một trận khó chịu.

Nàng đột nhiên trở nên quyết tâm, ôm chặt lấy cổ Dung Thanh, kỹ năng hôn không thành thạo, chỉ biết thận trọng vươn nhẹ đầu lưỡi thăm dò.

Gáy của nàng bị một bàn tay to giữ chặt, đầu lưỡi hai người vừa chạm vào, Dung Thanh cường thế ôm lấy nàng đẩy mạnh, g** th*t đã ở bên ngoài h** h***t lập tức tiến vào trong h** h***t.

Cảm giác trướng ở bụng dưới lại nổi lên, h** h***t c*m v** rút ra, Lý Tĩnh Gia vốn muốn im lặng cũng không nhịn được.

Nàng r*n r* r*n r* theo sự rung chuyển của chiếc giường.

nh* h** mềm hồng sưng đỏ, h** h***t ướt đẫm nước bị g** th*t làm căng ra, h** h***t mềm mại g** th*t cùng t*nh d*ch đã rút ra kéo vào.

d*m m* vô cùng.

Mới sáng sớm giác quan của nam nhân càng thêm rõ ràng hơn, lúc này lại bị cái miệng nhỏ nhắn của nàng hút lấy, mất khống chế được đẩy mạnh.

Sau khi đẩy mạnh hàng trăm lần, Lý Tĩnh Gia phát ra tiếng kêu thất thanh, h** h***t không ngừng co rút run rẩy, da đầu của Dung Thanh run lên, không nhịn được b*n r*.

Cổ t* c*ng mở ra một cái khe nhỏ, cắn lấy q** đ** d**ng v*t mà m*t mạnh, kh*** c*m cuối cùng cũng lên đến đỉnh điểm, t*nh d*ch đặc sệt lần lượt b*n r* ngoài, cả người Lý Tĩnh Gia nóng rực, ngẩng đầu th* d*c.

Nửa khúc g** th*t thoát ra khỏi h** h***t, t*nh d*ch đặc chảy ra khỏi h** h***t, cả căn nhà đều toát ra mùi hoa cây đỗ quyên.

Bàn tay to đưa tay vuốt nhẹ mái tóc trên trán Lý Tinh Gia, ôn nhu hôn nàng: "Ta vẫn luôn ở đây, Tĩnh Gia có tâm sự gì..."

"Tóm lại, nàng có thể nói với ta."
 
Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 56: Chương 56:



Dung Thanh ít khi buông thả bản thân, ở nơi hoang vu này, y đã ngủ cùng Lý Cảnh Gia đến tận trưa.

Bụng dưới truyền đến cơn đau nhức, Lý Tĩnh Gia mơ hồ mở mắt ra, không biết mình đã được Dung Thanh giúp mặc áo trong vào từ lúc nào.

Nàng nhẹ nhàng quay người lại để ý thấy nơi riêng tư của mình có vẻ hơi dính chứ không giống như d*m d*ch chảy ra khi đ*ng t*nh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nó giống như … máu kinh nguyệt?

“Tỉnh rồi?” Cánh tay mạnh mẽ ôm lấy eo thon, môi mỏng hôn xuống dưới vành tai nhỏ nhắn.

Lý Tịnh Gia co rụt cổ, định đứng dậy, mở chăn lụa ra, vết máu đen hiện ra.

Khuôn mặt phút chốc đỏ lên, vội vàng kéo chăn bông che lại, nhưng Dung Thanh đã nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, sau khi nhìn thấy dấu vết trên giường.
Lúc đó, ánh mắt của y khẽ lóe lên.

"Cần phải đi thay quần áo trước."

Vẻ mặt tiêu điều trở lại bình thường, y lãnh đạm đứng lên, ôm lấy nàng đi ra phía sau bình phong.

Một hồi tiếng động truyền đến, khi Lý Tinh Gia bước ra từ phía sau bức bình phong, chăn đệm dính máu trên giường đã được dọn dẹp sạch sẽ, đều là Dung Thanh dọn dẹp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chiếc áo choàng to lớn vẫn còn lấm tấm những dấu vết màu đỏ đỏ, nhưng đối phương như không quan tâm nhấc chân đi tới bên này.

Cơ thể nàng lại nhẹ nhàng bay lên, được đặt trên chiếc ghế dài mềm mại.
“Tại sao còn thẹn thùng?” Môi bị m*t nhẹ, mơ hồ nóng rực.

Não Lý Tĩnh Gia nổ ầm, giơ tay định đánh vào ngực nam nhân, nhưng mới hành động được một nửa, thì dừng lại trên không trung.

Một đôi mắt phượng khẽ chớp động, giống như một con hồ ly giảo hoạt.

Một lúc lâu sau, nàng dường như muốn làm chuyện xấu, đưa cánh tay mềm mại ôm lấy cổ của Dung Thanh.

Cái đầu nhỏ cọ xát hầu kết, sợi tóc chạm nhẹ vào da của người nam nhân, cảm giác ngứa ngáy nhẹ lan ra ở chỗ sâu, càng ngày càng rõ ràng.

Hầu kết chuyển động, đôi mắt lạnh lùng hơi ngưng tụ, trong đó loé lên tia ý vị hứng thú, cánh tay ôm eo nàng hơi hướng lên trên, lại bị nhéo nhéo ngực nàng.

Lý Tinh Gia khẽ hừ nhẹ một tiếng, bất mãn vỗ vỗ bàn tay to kia, khẽ cắn môi đỏ mọng.

Xúc cảm ẩm ướt đã gợi lên c*n th*t khổng lồ vừa rồi mềm nhũn, dưới chân Lý Tĩnh Gia rất nóng, cực kỳ nóng bỏng.

Nhưng nàng không những không biết kiềm chế mà ngược lại còn gặm c*n m*t lấy hầu kết của y, mỗi lần hầu kết của y chuyển động thì đôi môi đỏ mọng của nàng lại l**m láp l**m một vòng.

Thân thể Dung Thanh càng ngày càng nóng, bàn tay to ôm lấy sau đầu của nữ nhân, vừa thấy môi của nàng đã muốn dính vào, nhưng Lý Tĩnh Gia lại liều mạng vặn vẹo, làm cho nàng càng thêm mềm mại, tức giận: "Không được phép bắt nạt ta!"

Y bất đắc dĩ khẽ cười một tiếng, bàn tay to của y di chuyển xuống dưới, cách lớp vải di chuyển trên sống lưng nàng.

Lý Tĩnh Gia n*ng m*ng lên cố ý ngồi xuống, bàn tay to ngăn lại, ngược lại Dung Thanh rên thành tiếng.

Nàng đưa đôi tay mềm mại của mình, dừng lại ở chỗ phồng lên, c*n th*t quá lớn, nàng nhịn không được thở hổn hển xuyên qua lớp vải, ngón tay nhéo thật mạnh lên.

Dung Thanh khẽ "Hừ" một tiếng, hôn lên cánh tay cô: "Nhẹ nhàng".

"Không!"

Động tác trên tay càng ngày càng nhanh, c*n th*t càng ngày càng sưng, ngón tay kéo lớp vải ra, thành thạo nghịch ngợm q** đ**.

Một vài giọt chất lỏng ở q** đ** đã được k*ch th*ch chảy ra.

Móng tay trượt theo những nếp gấp không đều khẽ chạm vào, cứ chốc chốc lại niết mạnh

Dung Thanh cảm thấy vừa đau vừa sướng, nhưng chỉ hận trước đây quá nuông chiều nàng ở chuyện t*nh d*c, lại làm cho nàng vô lương tâm như vậy.

Tuy nhiên, nếu Dung Thanh đại sư tàn nhẫn, nàng nhất định sẽ không nỡ.

c*n th*t nảy lên vài cái. kh*** c*m dâng cao, sắp l*n đ*nh nhưng bàn tay hỗn loạn đột nhiên dừng lại.

Ánh mắt Lý Tĩnh Gia lộ vẻ trêu tức nhìn Dung Thanh, giả bộ đáng thương: "Tay đau."

Hơi thở kìm nén trong lòng cuối cùng cũng thở ra.

Mọi khi nam nhân này đều trêu chọc nàng tàn nhẫn trên giường, bây giờ nàng đã được tìm cơ hội trả thù!

Nàng không biết tâm lý này đã bị Dung Thanh nhìn thấu, khóe miệng khẽ nhếch lên, vài ngón tay thô ráp lau khóe miệng của nàng, kéo ra hình dáng cánh môi, nh*c d*c vô cùng.

"Nếu mỏi tay, những nơi khác cũng không mỏi."

Vẻ mặt của Lý Tĩnh Gia đầy ẩn ý, nàng hung hăng cắn ngón tay y, nhưng Dung Thanh không những không biết đau mà còn cựa quậy trong miệng khuấy chọc, đẩy nhẹ vào đầu lưỡi. Nàng nhanh chóng lùi lại, nhổ những ngón tay vốn đã ướt đẫm của y ra, bắt đầu tự mắng mình trong lòng không chịu thua kém.

“Tĩnh Gia chuẩn bị xong chưa?” c*n th*t xẹt qua mông, Lý Tĩnh Gia thần kinh giật nảy mình, thấy Dung Thanh không giống như đang nói đùa, liền uỷ khuất nói: "Đau bụng quá."

Dung Thanh chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của Lý Tĩnh Gia, cuối cùng y cúi thân thể cứng ngắc xuống, nhẹ nhàng mà chậm rãi xoa bụng người trong lòng.

Nhưng Lý Tinh Gia chính là như thế này, ai đối xử tốt với nàng, nàng sẽ càng ngày càng lấn tới, thăm dò điểm mấu chốt của người bên kia.

Nửa ngày sau, nàng muốn ăn vặt, muốn uống canh, không thích ăn mặc lôi thôi, muốn cùng một kiểu với Dung Thanh.

Thành thạo kiểu này, cuối cùng y cũng dỗ được nàng nghe lời, như ý ôm nàng vào lòng.

Mặt trời dần lặn xuống, trong nhà thắp sáng năm sáu ngọn nến, Lý Tĩnh Gia tựa vào cánh tay rắn chắc như mèo trên gối mà ánh mắt vẫn không ngừng nhìn cuốn sách ở trong tay.

Dung Thanh cách rất gần tóc của nàng, tay còn lại vẫn là nhẹ nhàng xoa xoa bụng dưới của nàng.

Không ai có thể ngờ rằng người đứng đầu Kim Thiền Tưj, người không dính khói lửa bụi trần, lại cùng nữ nhân đi đọc sách tình yêu và thù hận.

Tiếng chim bay qua khung cửa sổ phá tan sự im lặng bao năm qua, Dung Thanh hơi thẳng người, bên giường nghe tiếng chim.

Với một bàn tay to duỗi ra, một phong thư được kéo ra.

Nhận thấy sự dừng lại của người phía sau, Lý Tĩnh Gia ngáp một cái mang theo vẻ mị hoặc nói: "Làm sao vậy?"

Căn phòng yên tĩnh một lúc, thậm chí còn có thể nghe rõ tiếng ngọn nến cháy trong không khí, sau một lúc im lặng, Dung Thanh đã giao lại thư tín.

Lý Tĩnh Gia cầm trong tay.

"Lý Ngang Câu hạ chỉ, bắt đầu từ bây giờ, Nhan Thư Dĩnh sẽ tiếp quản tất cả việc giảng dạy của thái tử."
 
Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 57: Chương 57:



Sự nhàn rỗi bị lén trộm mất cũng được trả lại.

Tại cửa Kim Thiền Tự, chiếc xe chầm chậm dừng lại, Dung Thanh từ bên trong bước ra, xoay người nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại, thanh tú, nâng nữ nhân phong tình như nước ra ngoài.

Hai người sóng vai nhau tiến vào trong chùa, hai ba tiểu hòa thượng đi ngang qua, hành lễ với hai người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trụ trì lại nắm tay Trưởng công chúa…

Người xuất gia vốn không nên để chuyện trần tục quấy nhiễu. Nhưng cảnh tượng này, quả thực làm người ta sợ hãi.

Dung Thanh khẽ gật đầu, thầm nghĩ dùng sức nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé kia, lập tức đi về hướng tăng phòng.

Lý Tĩnh Gia hơi nhướng mày, như thể cố ý, dán toàn bộ thân thể mình lên.

“Mẫu hậu, chúng ta còn phải chờ bao lâu nữa?” Giọng trẻ con non nớt vang lên cách đó không xa, chăm chú nhìn lên. Trầm Khinh Chi nắm tay một đứa nhỏ khoảng hai, ba tuổi, đang đứng ở cửa trước Phật đường.

Đứa nhỏ kia chính là Thái tử, đứa nhỏ của Lý Ngang Câu và Trầm Khinh Chi.

Một nam nhân đứng ở một bên khác của Thái Tử.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Là Nhan Thư Dĩnh.

Trầm Khinh Chi thoáng nghiêng đầu, vừa lúc nhìn thấy hai người phía xa xa, khuôn mặt yếu đuối ngẩn người một lát, ánh mắt dừng ở nơi hai tay đang đan vào nhau.

Nhan Thư Dĩnh cũng thế, trong ánh mắt dường như còn mang theo vài phần… Uất giận cùng né tránh.

Hai người từ từ tiến đến gần, Trầm Khinh Chi tiến về phía trước từng bước: “Dung Thanh đại sư.”

Dung Thanh trầm mặc gật đầu.

“Mấy ngày gần đầy trong lòng luôn cảm thấy bồn chồn, Dung Thanh đại sư có thể chỉ điểm cho ta vài phần?”

Đôi môi hồng của Trầm Khinh Chi khẽ hé mở, ánh mắt như nai con, thế nhưng những kỹ xảo ấy ở trong Lý Tĩnh Gia, căn bản không đáng để nhắc tới.

Dung Thanh buông tay ra, Lý Tĩnh Gia uể oải ngáp một cái rồi trực tiếp quay người rời đi, có phần không coi ai ra gì.

Đi được khoảng mười thước, nàng hơi quay người lại, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt đầy ánh sáng dịu dàng của Dung Thanh, bộ dáng vươn tay muốn trêu đùa đứa nhỏ.

Một thứ gì đó trào ra từ đáy ngực nàng, một cảm giác lo lắng hỗn loạn xen lẫn ghen tuông, tinh tế tỉ mỉ như tràn ngập trái tim nàng.

Dung Thanh từng nói, y muốn một có một đứa con.

Đôi mắt phượng dần dần lắng đọng.

Trên thực tế, có một đứa con dường như vẫn ổn.

Tăng phòng quá ngột ngạt, vì vậy Lý Tịnh Gia uể oải đi bộ chậm rãi đến bờ hồ của hòn non bộ ở sân sau. Còn chưa kịp ngồi xuống, eo nhỏ đã bị người ta ôm lấy, bàn tay to dùng lực nhẹ, đặt người đó vào vòng tay của mình.

"Ngươi không cần đưa lời khuyên cho Trầm Khinh Chi sao?"

Rốt cuộc vẫn còn có chút mùi giấm, Lý Tinh Gia khịt mũi, nghiêng đầu nhìn y.

“Lạnh quá.” Dung Thanh thản nhiên trả lời, đặt bàn tay to ở bụng dưới cẩn thận x** n*n.

Nhiệt độ nóng bỏng trong lòng bàn tay xuyên qua lớp áo mỏng rơi nhẹ trên làn da lạnh lẽo, cơn đau do hành kinh đã thuyên giảm rất nhiều, Lý Cảnh Gia cũng có chút không thoải mái, như không xương nằm trên lồng ngực rộng lớn của y.

Đôi môi mềm mại cọ vào cổ y, yếu ớt như một chú mèo con.

Hô hấp của Dung Thanh tăng lên, hai mắt tối sầm lại, kỹ thuật xoa bụng dưới càng ngày càng mạnh…

t*nh d*c?

Đôi bàn tay to tiến về phía trước, cách một lớp y phục ch*m r** v**t v* trên b* ng*c. Lý Cảnh Gia ngực sưng lên vì nước hoa khẽ khịt mũi, trong lòng cảm thấy có chút sảng khoái, tức giận ngẩng đầu nhìn người đó.

Bộ dạng này thực sự rất đáng yêu, khiến người ta muốn xé nát nàng ra.

Vào lúc bị người giữ sau gáy nàng, trong đôi mắt nhìn thấu mọi chuyện Lý Cảnh Gia nhìn thấy trong đôi mắt kia có tia vết điên cuồng.

Nàng vặn vẹo người định chạy đi, nhưng đôi môi mỏng như Định Hải Thần Châm nhẹ nhàng trôi xuống trán, mắt, mũi và cằm.

Cuối cùng là môi đỏ.

Hơi thở đan xen, đầu lưỡi đưa đẩy nhau, đến rồi đi.

Sự đụng chạm mềm mại ngọt ngào khơi dậy d*c v*ng bị kìm nén từ lâu của Dung Thanh, gậy thịtdần dần cương lên, áp vào mông thịt.

Không cần biết Lý Cảnh Gia mặt đỏ như thế nào, thậm chí nhìn chằm chằm người ta cũng đầy ủy khuất, Dung Thanh buông đôi môi mềm mại của mình áp lên trán nữ tử, giả vờ bất lực khẽ thở dài.

Khí: "Lại cứng."

Nói xong, một nụ hôn ướt át mơ hồ rơi vào vành tai của Lý Cảnh Gia: "Tĩnh Gia giúp ta."
 
Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 58: Chương 58:



Trong tăng phòng.

Hai bóng người quyện vào nhau trên chiếc giường lớn dày dặn và quý giá. Bàn tay ngọc mềm mại trắng nõn cầm lấy g** th*t nặng nề di chuyển lên xuống một cách miễn cưỡng.

Dung Thanh thật sự chính là yêu quái, sau ba hai lần đã dỗ nàng trở về tăng phòng, cũng bởi vì chỉ đến tháng nên y mới nhét thứ này vào trong tay nàng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thân g** th*t màu đen hồng có kích thước đáng sợ, những đường gân trên thân nổi lên theo từng cử động của nàng.

Đầu d**ng v*t đang phun ra chất dịch ở q** đ** to bằng quả trứng ngỗng, tưởng tượng có thể nhét thứ này vào trong cơ thể khiến tim nàng đập loạn xạ. Sự thật đã chứng minh, trong vấn đề này, Lý Tĩnh Gia chỉ biết quấy rối. Ngay khi tiết tấu v**t v* nhịp nhàng mang lại kh*** c*m cho nam nhân, nàng liền lầm bầm buông ra, để g** th*t tùy ý bật ngược trở lại.

"Quá mệt."

Tầng lụa mỏng trên người bị đẩy sang một bên, lòng bàn tay hơi thô ráp lướt qua nhào nặn b* ng*c non nớt. Hơi thở của Lý Tịnh Gia trở nên nặng nề hơn, cơ thể không tự chủ được nữa mà phập phồng lên xuống.

Một đôi ngực đột nhiên được tụ lại, thân gây thịt vừa buông xuống phía dưới đã trực tiếp c*m v** trong khe. Nhiệt độ nóng bỏng, cảm xúc thô ráp, cùng đôi mắt phượng mở to.

"Dung Thanh, Ngươi... Ngươi không biết xấu hổ!"

Gần như hét lên, nàng ở gần băng gạc nơi vai của người kia, cắn một miếng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một bàn tay to nắm lấy khuôn mặt nàng, đưa ngón tay vào đôi môi đỏ mọng của nàng dò xét. Lý Tinh Gia lắc đầu từ chối, nhưng Dung Thanh đã hôn lên một bên mặt nàng.

"Tĩnh Gia hứa sẽ giúp ta."

Bộ phận sinh dục bắt đầu co giật, cặp vú đung đưa, nam nhân nằm đè lên người nữ nhân, không biết nói gì, còn nàng mặt đỏ bừng lui thân mình không từ chối.

“Tĩnh Gia, mở mắt ra.” Giọng nói quyến rũ lại phát ra, Lý Cảnh Gia vốn đang nhắm mắt cắn môi lại mê mẩn, cô nhìn xuống liền thấy g** th*t hồng đen dày đặc sáng ngời đang xuyên qua bên trong cầu thịt trắng như tuyết.

Thân g** th*t lớn bị gân xanh bao quanh, nhảy lên không ngừng. Phía trước q** đ** chảy ra chất lỏng đặc sệt, dính đầy da thịt, khiến cho Lý Tĩnh Gia cũng nổi lên cảm giác ngứa ngáy.

Đôi môi đỏ mọng của nàng khẽ hé mở, khẽ rên lên một tiếng.
Lúc nàng ngẩn người, một v*t c*ng bất ngờ áp vào môi cô, xoáy tròn để phác họa hình dáng đôi môi.

"Tĩnh Gia muốn thử một chút không?"

q** đ** nghiêng về phía trước một cách mạnh mẽ đầy kh*** g**, vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn mềm mại, từ từ tiến về phía trước.

Lý Cảnh Gia làm sao có thể làm theo ý đồ của Dung Thanh, cái miệng đỏ sẫm nhỏ nhắn đang điên cuồng chống cự, muốn v*t c*ng kia phun ra.

Dung Thanh chen vào thật chặt, mặc cho nàng chống cự thế nào cũng không thể lay chuyển dfu chỉ một chút. Ngược lại còn khiến q** đ** run lên, trướng lớn hơn một chút.

"Lúc trước Tĩnh Gia nằm dưới thân ta không như thế này."

Lại nữa, người nam nhân này lại đề cập nợ cũ trở lại!

Da mặt Lý Tinh Gia mỏng như tờ giấy, sao có thể chịu được sự trêu chọc của y như thế này?

Hành động chống cự càng ngày càng lớn, ngược lại vì âm kém dương sai mà khiến g** th*t sâu hơn mấy phần. Trông thấy mắt nàng đỏ ửng, Dung Thanh mới nén kh*** c*m vừa rồi, chỉ đưa vào hai lần đã rút g** th*t ra.

Bất đắc dĩ thở dài: "Tĩnh Gia không muốn, vậy thì không ăn.".

“Ngươi luôn bắt nạt người ta!” Lý Tinh Gia lập tức mím môi, khiếu nại với nam nhân bụng dạ xấu xa trước mặt.

Những ngón tay bấu vào hai đầu vú, vừa giật vừa ấn một cách điêu luyện, cơn tức giận của nữ nhân bỗng chốc biến thành tiếng r*n r* đầy quyến rũ, nàng ưỡn thẳng người về phía trước.

Ngực mềm mại lại tụ lại, giống như lúc trước, g** th*t cắm từ dưới lên.

Lý Cảnh Gia hiểu đây là nhượng bộ lớn nhất của Dung Thanh, cô nheo mắt nghiêng đầu, cố gắng không nhìn cảnh tượng trước mặt.

Trong căn phòng trang nhã và cổ kính có một cảnh d*m d*c, chiếc giường lớn kêu cót két, kèm theo tiếng r*n r* như mèo của nữ nhân.

Nhìn từ xa, đôi bàn tay to lớn của nam nhân đang cầm hai quả bóng sữa, hông y cắm sâu vào trong ma sát, y nghiêng người g*m c*n một miếng trên cằm nữ nhân, không biết nói gì đó. Lúc này nữ nhân mới miễn cương đỡ lấy ngực.

q** đ** nóng bỏng cọ vào cổ, lại một hồi ngứa ngáy, Lý Cảnh Gia hít sâu một hơi thả lỏng động tác trên tay.

Thân gậy lộ ra, Dung Thanh không ngừng đâm vào, chọc đầu d**ng v*t vào trong thịt vú, để hiện ra cái khe sâu. Còn chưa tính, các nếp gấp trên côn cọ xát vào đầu n*m v*, đầu côn gây rối phác thảo trên q**ng v*.

“Đừng đùa, ngươi nhanh lên!” Lý Tinh Gia vừa quyến rũ vừa khó chịu, cắn mạnh vào môi người kia. Chỉ nghe được một tiếng cười khúc khích, g** th*t lại c*m v** trong kh* ng*c.

"Tĩnh Gia vội vàng như vậy sao?"

Rèm mỏng trên chiếc giường lớn lại lắc lư, tiếng r*n r* của nam nhân và tiếng hô to triền miên duyên dáng của nữ nhân không dứt. Không biết qua bao lâu, g** th*t đột nhiên trướng lớn hơn, không thể nào không chế mà b*n r*.

Lần này Lý Tĩnh Gia càng tức giận.

Chất lỏng sền sệt dính vào cơ thể nàng, trên y phục và thậm chí cả ga giường đều nhớp nháp.

Dung Thanh ngoan ngoãn rửa sạch cho nữ nhân, nhưng lại gọi A Nặc đến dọn giường. Lý Tinh Gia mím môi đứng ở cửa, Dung Thanh tiến đến hôn nàng, nhưng bị một tát đánh tới.

Còn để người khác dọn, không sợ người khác không biết đã xảy ra chuyện gì?

May mắn thay, A Noãn tốt bụng, làm việc chăm chỉ xử lý chiến trường cho hai người họ.

Ngay khi cô gái nhỏ đang ôm chiếc chăn bông bước ra khỏi nhà, nàng đụng phải Nhan Thư Dĩnh đang sải bước về phía trước.

Chất lỏng trong suốt lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời, bàn tay to của Nhan Thư Dĩnh nắm chặt, lập tức nắm chặt thành nắm đấm.

Lý Cảnh Gia đã vào phòng, ngoài cửa chỉ còn lại có Dung Thanh. Hai nam nhân nhìn nhau, khi gặp nhau đã nổ ra một đám khói thuốc súng dày đặc.
 
Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 59: Chương 59:



Liên tiếp mấy ngày liền, Lý Tĩnh Gia đều không cho Dung Thanh đụng chạm vào mình, ngay cả hôn môi cũng phải để nam nhân dỗ dành một hồi lâu.

Chạng vạng tối, Lý Tĩnh Gia trằn trọc tỉnh lại, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa sổ đến ngây người.

Mấy ngày nay, Trầm Khinh Chi ngày nào cũng dẫn theo Thái tử tới Kim Thiền Tự quấy rầy, không biết phiền chán.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nhan Thư Dĩnh cũng tới vài lần, nhưng đều bị A Noãn mời về. Bọn họ không phải người cùng một đường…

Gặp rồi thì như thế nào nữa?

Ngược lại là Dung Thanh, y đối với Trầm Khinh Chi lạnh nhạt nhưng đối với đứa bé lại rất ưa thích.

Lý Tĩnh Gia rất thông minh, tất nhiên có thể nhìn thấy khát vọng dưới đáy mắt của Thanh đại sư.

Nếu như thật sự muốn sinh một đứa bé, vậy sinh con gái hay con gái?

Đang lúc thất thần, một vị thuốc đắng nồng nặc bay đến tỏa ra. Khuôn mặt nhỏ xinh xắn nhăn lại, đang lúc muốn chợp mắt giả ngủ, A Noãn đã từ cửa tiến vào.

“Công chúa, uống thuốc thôi.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Âm thanh cất lên, Lý Tĩnh Gia khẽ thở dài, bất đắc dĩ đứng dậy, đến ngồi cạnh bàn sững sờ.

Dung Thanh vô duyên vô cớ nói thân thể nàng yếu ớt, khăng khăng tìm tới cái phương thuốc đắng đến rùng mình này. Nếu như không uống, y sẽ nắm lấy miệng mình rót vào từng ngụm từng ngụm.

“Đông…”

Một tiếng động truyện tới, Lý Tĩnh Gia trong lòng cả kinh, lúc này mới hồi hồn. Chỉ thấy cái hộp gỗ trên tủ nặng nề rơi xuống đất, khóa gỗ nhỏ bị rơi thành chia năm xẻ bảy.

Con mèo trắng nhỏ nhanh như chớp chạy đi, trốn dưới gầm giường, chỉ sợ có người trách mắng nó.

“A Ly.”

Lý Tĩnh Gia đứng dậy, bất đắc dĩ quở trách một câu, duỗi tay cầm lấy hộp gỗ, còn chưa kịp nhặt lên, trong hộp liền có thứ gì đó lác đác rơi xuống , giống như cái vòng tròn, trên mặt khảm một một chút lông dài rực rỡ.

Đây là cái thứ gì.

Hộp gỗ bị ném đến trên bàn, ngón tay nhỏ nhắn nhặt lấy vòng tròn, lại ngồi về chỗ cũ, cẩn thận giơ thứ đồ chơi này lên.

Khi Dung Thanh bước vào phòng, vừa nhìn liền thấy Lý Tĩnh Gia đang cầm lấy dâm vật trong lúc quan hệ - vòng khóa dương.

Yết hầu y hơi động, ánh mắt tối đi vài phần, đi tới phía sau nữ nhân, dùng tay ôm lấy nữ nhân vào lòng, cắn nhẹ d** tai một cái.

“Làm cái gì vậy? Nói rồi, không cho phép động vào ta”. Lý Tĩnh Gia bỗng nhiên hoàn hồn, nhe nanh múa vuốt, duỗi tay đấm. Tay lớn giữ lấy cổ tay, dịu dàng nói: “ Ngoan.”

Lý Tĩnh Gia vẫn còn muốn giãy giụa, liếc thấy bộ dạng của nam nhân, nháy mắt nổi lên tâm tư, khẽ cọ lên cổ đối phương: “Cái thuốc này, quá đắng!”

“Vậy sao…” Lời nói mang ý vị sâu xa phát ra. Dung Thanh cầm lấy bát thuốc, ngậm lấy một ngụm, trực tiếp dán lên đôi môi đỏ kiều diễm ướt át. Vị thuốc đắng chát tan ra trong miệng, khuôn mặt trắng nõn nhíu chặt, dùng đầu lưỡi đẩy đầu lưỡi Dung Thanh ra ngoài, muốn nhổ thuốc đắng ra.

Nhưng Dung Thanh dứt khoát chặn trong miệng nàng, đút một ngụm nước thuốc nuốt xuống rồi lại tiếp tục đút miếng tiếp theo. Hai người chậm chạp suốt mười lăm phút, chén sứ trắng mới nhìn thấy đáy. Pháp sư Dung Thanh cũng coi như là đòi lại mấy cái hôn kìm nén trong lòng những ngày qua.

Ngụm nước thuốc cuối cùng nuốt xuống, Lý Tĩnh Gia tức giận hừ một tiếng, cắn một nhát lên hầu kết đang chuyển động.

Lần này dường như động chạm đến thứ mấu chốt gì đó, dưới mông truyền đến một xúc cảm cứng rắn, dường như còn đang….

Nảy lên?

“Dung Thanh!” Lý Tĩnh Gia càng bực bội, hờn dỗi một tiếng trừng mắt.

“Ta hầu Tĩnh Gia cùng nhau uống.”

Dung Thanh cắn nhẹ lên môi hồng, vừa ái muội vừa dây dưa.

Lý Tĩnh Gia trong tay vẫn còn cầm vòng khóa dương, nam nhân nắm lấy cánh tay nàng, đón lấy đồ vật kia: “Tĩnh Gia có biết đây là gì không?”

Nữ nhân không lên tiếng, mặt mày có chút nghi hoặc. Chỉ nghe được nam nhân cười nhẹ một tiếng, ôm lấy người đặt lên giường.

“Ngươi làm gì?”

Đối mắt với câu hỏi như này, Dung Thanh trực tiếp ngậm lấy đôi môi đẹp, đuổi theo cái lưỡi đinh hương mềm mại mà c*n m*t, trêu chọc.

Lý Tĩnh Gia hô hấp ngày càng gấp gáp, sắc mặt ửng hồng, cánh môi bị m*t đến sưng tấy phát tê, đầu lưỡi cùng Dung Thanh quấn lấy. Tiếng nước bọt tấm tắc vang lên.

Trong nụ hôn nồng nhiệt dịu dàng, nàng dần dần đánh mất bản thân, tiếp nhận sự tấn công của nam nhân.

Cặp vú non mềm như miếng đào trắng dưới ánh nến đỏ tươi lắc nhẹ. Dưới vú bị Dung Thanh ngậm lấy l**m láp, phút chốc liền lộ ra vẻ mềm mại bóng láng. Đầu vú đ*ng t*nh dựng đứng, run nhẹ chọc người yêu thương.

Nhả ra miếng thịt mềm ngọt, môi răng cắn lên b** ng*c, cẩn thận mà gặm nhấm ma sát. kh*** c*m tỉ mỉ lâu dài từ hai vú lan đến tứ chi. Lý Tĩnh Gia vô lực ngẩng đầu, cánh tay ngó sen như đẩy như không, không những kháng cự mà còn nghênh tiếp.

Động tác ăn vú ngày càng nhanh, phát ra tiếng nước chậc chậc, ngửi được mùi hương lạnh từ sâu trong da thịt truyền tới. th*n d*** của Dung Thanh càng thêm cứng, sớm đã tích lũy chờ phát.

Y phục rơi lả tả, g** th*t lộ ra dáng vẻ dọa người. Đồ vật vừa được Lý Tĩnh Gia tìm tòi nghiên cứu được Dung Thanh bọc lên c*n th*t, kích thước đặc biệt phù hợp.

Lý Tĩnh Gia giờ mới phản ứng lại, khuôn mặt đỏ lên thông suốt

Thứ đồ chơi này vậy mà là dâm vật!
…………….
 
Back
Top Bottom