Siêu Nhiên Làm lại

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
389793301-256-k442869.jpg

Làm Lại
Tác giả: Marie-Payne
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Truyện kể về một người con gái là thanh mai trúc mã của hoàng đế từ khi còn nhỏ .Cô yêu say đắm anh và sau này cô đã được ở vị trí mà cô vẫn hằng mong muốn là ngôi vị hoàng hậu nhưng rồi....Một bi kịch đã xảy ra và cô đã hoàn toàn biến mất trên cõi trần nhưng có lẽ vì tiếc thương cho số phận ngang trái nên cô đã được ban cho một cơ hội sống quay lại trước khi bi kịch đó xảy ra và bắt đầu làm lại cuộc đời mình.​
 
Làm Lại
Chương 1


-Tống Bạch Linh: Không!....Mọi chuyện không thể kết thúc như vậy được.....Không!!!!Khi hơi thở cuối cùng của cô ấy biến mất cũng là lúc cô ấy vĩnh viễn rời khỏi cõi đời này.Cô ấy đã sống một quãng đời bi thương đến mức đau lòng ,cô ấy cũng chỉ muốn được yêu thương .....Nhưng chắc có lẽ vì thần linh nghe thấy được tiếng lòng chân thành của cô nên đã cho cô ấy một cơ hội sống nữa để có thể làm lại cuộc đời đầy đau thương của mình , nhưng lần sống lại này đã làm cho cô ấy thức tỉnh.Cô ấy bất chợt tỉnh lại từ cơn ác mộng và bỗng nói lớn:-Tống Bạch Linh(hốt hoảng): Thật là may mắn.Mình chưa có chết!(Tiếng lòng): Không , thật sự mình đã trải qua cái chết một lần rồi,có lẽ sau khi trải qua cái chết mình đã nhớ ra một điều rất quan trọng đó chính là mình không phải người của thế giới này.Ở thế giới cũ mình tên là Tống Vũ Đình là một sinh viên vừa ra trường,đang trên đường về thăm bố mẹ đột nhiên bị một chiếc xe tải mất lái lao vào và mất mạng ngay giữa đường phố.

Và mình đã được chuyển sinh vào thân thể con gái độc nhất của một gia đình nhà quan lớn ở một thời đại xa xưa tên là Tống Bạch Linh,nhân vật này chính là nhân vật nữ phụ trong câu truyện đam mỹ mà ở thế giới cũ mình đã từng đọc tên là''Gian truân''.Câu truyện kể về một cặp đôi có số phận ngang trái vì do hoàng hậu với hoàng đế là thanh mai trúc mã nên đã được định hôn sự từ lúc hai người còn bé vì hoàng hậu cũng rất yêu hoàng đế nên cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì được gả cho người mình yêu nhưng khổ nỗi ở đây là hoàng đế không yêu hoàng hậu mà lại có tình cảm đặc biệt với thị vệ được tiên đế sắp xếp từ lúc còn nhỏ đẻ bảo vệ hoàng đế.Rồi khi hoàng hậu đến phòng để hầu hạ hoàng đế thì đã nhìn thấy cảnh hoàng đế với thị vệ ở bên nhau,vì lòng oán hận nên hoàng hậu đã tìm đến một kẻ bí ẩn xa lạ,kẻ đó đã đưa cho hoàng hậu một thứ thuốc đen kì lạ bảo chỉ cần cho thị vệ uống thuốc này hắn sẽ biến mất mãi mãi.Nhưng mọi chuyện lại không diễn ra suôn sẻ như vậy,vì ghen ghét , đố kị với hoàng hậu mà các phi tần khác đã đánh đập, bắt nạt hoàng hậu khi một phi tần tiến lên đẩy ngã hoàng hậu thì gói thuốc đã rơi ra làm bắn lên mặt của phi tần kia đột nhiên phi tần kia gục xuống kêu gào thảm thiết rồi biến thành quái vật không kiểm soát được bản thân kẻ nào bị phi tần đó cắn phải thì liền cũng trở thành quái vật.Hoàng hậu do bị thương ở chân nên không thể chạy nhanh được nên đã vấp ngã và đập đầu mạnh xuống đất nên đã bỏ mạng.

Và cái kết của chuyện hoàng đế cùng binh lính dẹp yên mối tai họa và hoàng đế và tên thị vệ đó cuối cùng có một cái kết đẹp bên sau bao sóng gió,bao nhiêu mối nguy hại.Và sau khi đọc hết truyện tác giả gốc đã bật mí là người đưa gói thuốc và người đã dùng mưu kế để tìm cách thúc giục các phi tần khác bắt nạt hoàng hậu lại là người thị vệ đã ở bên cạnh hoàng đế từ lúc nhỏ.Mọi chuyện như đã nằm sẵn trong dự tính của hắn.(Tiếng lòng):Sau khi tôi biết được chuyện này tôi đã cảm thấy vô cùng cảm thương cho số phận của hoàng bị người ta nắm trong lòng bàn tay hết các bước đi.Cuối cùng nhận lại là cái chết lạnh lẽo đến thấu tâm can.Đột nhiên sau khi cô ấy tóm tắt sơ lược câu chuyện thì cô ấy bỗng gục xuống và hét lên:-Tống Bạch Linh: NHƯNG TẠI SAO TÔI LẠI XUYÊN VÀO MỘT NỮ PHỤ CÓ SỐ PHẬN BI THẢM NHƯ VẬY CHỨ!!!!!
 
Làm Lại
Chương 2


Trong lúc đang than thở vì đã biết được thân phận thật sự và kết cục bi thảm của bản thân thì bỗng có ai đó ở ngoài đang gõ cửa phòng cô và lên tiếng hỏi:Nha hoàn(rụt rè):-Tiểu thư người đã dậy chưa ạ?Cô bất ngờ và nhớ ra đó là nha hoàn thân cận của mình khi mình vẫn đang còn ở phủ, tên là Hạ Hạ.

Cô liền nói:Tống Bạch Linh(nhẹ nhàng):Em vào đi,ta dậy rồi.Hạ Hạ thấy thế liền đỏ hoe mắt mở cửa xông vào phòng ôm chầm lấy Tống Bạch Linh,nghẹn ngào nói:Hạ Hạ(cầu xin):-Em xin người đừng làm vậy thêm bất kỳ lần nào nữa,người làm như vậy chỉ khiến bản thân càng tổn thương thêm mà thôi!Sau nhưng lời nói của Hạ Hạ ,Tống Bạch Linh mới nhận ra cô đã xuyên về ba tháng trước ngày thành hôn của mình và hoàng đế.Khi thấy hoàng đế không quan tâm đến cô , cô đã uống một loại thuốc giúp người uống giả bệnh,và như cô đã mong ước hoàng đế nghe tin cô bệnh nặng đã thường xuyên đên thăm cô, điều đó khiến cô cảm thấy vô cùng vui mừng,và càng ngày càng lạm dụng vào thuốc,điều đó đã khiến cô ngất xỉu trong suốt năm ngày trời.Giờ nghĩ lại cô thấy bản thân như một con rối bị xoay vòng theo cốt truyện.(Suy nghĩ):Ha...Thật lố bịch...Khi thấy Hạ Hạ đang ôm chầm lấy cô và khóc lóc , van xin.Ai nhìn vào cũng phải thương xót,cô thấy thế bèn dỗ dành:Tống Bạch Linh(an ủi):-Ta biết rồi ,ta sẽ không bao giờ làm ra truyện tổn thương bản thân như vậy nữa.(Suy nghĩ):Ông trời đã cho con sống lại một lần nữa,lần này con quyết tâm tránh xa cặp đôi nam x nam chính.Làm lại cuộc đời của bản thân mình.Sau khi được nha hoàn sửa soạn,thay y phục xong.Tống Bạch Linh liền đến hoàng cung gặp hoàng đế để xin được hủy mối hôn sự vì cô biết người hắn yêu không phải cô và hắn cưới cô chỉ vì nguyện vọng của cô mà thôi,sự thật là hắn xem cô như muội muội mà bảo vệ,căm sóc.Tống Bạch Linh bèn gọi người chuẩn bị xe ngựa đến hoàng cungTrên đường đi đến hoàng cung,Tống Bạch Linh cẩn thận sắp xếp lại dữ liệu mà mình đang nắm được và biết hiện giờ là thời điểm mà tên thị vệ và tên hoàng đế đó đã bắt đầu có cảm tình với nhau.Và trong thời gian này,họ đã tiến triển đến tầm 35% gì đó rồi.(Suy nghĩ):-Thật là không thể tin nổi!Trong lúc đang chìm trong suy nghĩ ngổn ngang,thì cô đã được nha hoàn thông báo là xe ngựa đã đến hoàng cung.Cô bước xuống xe ngựa và đi thẳng vào thư phòng của hoàng đế vì biết được tình tiết truyện rõ như lòng bàn tay.Thấy cô đến hoàng đế liền hỏi thăm sức khỏe của cô :Mộc Nhạn Thư(lo lắng):-Muội đã khỏe chưa mà đã đến đây thế?Muội đã ngất xỉu trong năm ngày liên tiếp ,đã ăn uống gì chưa?Sau khi hỏi xong hắn không nghe câu trả lời của cô mà sai nha hoàn mang điểm tâm đến.Mộc Nhạn Thư(ân cần):-Đây là bánh hoa quế mà muội thích ,ăn nhiều vào nhé!Thấy Mộc Nhạn Thư như vậy cô liền cảm thấy nghẹn ngào,không tự chủ mà đã rớm rớm nước mắt,chắc có lẽ đó là cảm xúc đau đớn ở kiếp trước của cô.Cô thu hồi cảm xúc của mình mà trực tiếp cúi mặt xuống,thốt lên:Tống Bạch Linh(kiên quyết):-Xin hoàng đế bệ hạ hãy hủy đi mối hôn sự của chúng ta!!!!Mộc Nhạn Thư bất ngờ,như không thể tin được lời nói như vậy có thể xuất phát từ miệng Tống Bạch Linh , liền nói:Mộc Nhạn Thư(sửng sốt):-Gì?...Muội nói gì???
 
Làm Lại
Chương 3


Mộc Nhạn Thư nghe Tống Bạch Linh nói như vậy ngay tức khắc liền bàng hoàng sửng sốt,vì anh biết từ nhỏ cô đã đem lòng thương anh và ngay từ phút giây đó cô dùng đủ mọi cách mà cô có thể nghĩ ra được để gả cho anh.Tuy anh thấy được ở cô sự chân thành nhưng anh không yêu cô và anh cũng đã nói với cô rất nhiều lần nhưng cô vẫn một mực muốn ở bên anh , cha của cô vì con gái mà đã dùng ân huệ mà Tiên Đế đã ban thưởng vì đại công to lớn của mình để xin phép hôn sự này được kết thành,vì cha cô là quan nhất phẩm có địa cao nên khi thấy cha cô kết thông gia với hoàng thất thì giờ đây như"Hổ mọc thêm cánh" khiến cho nhiều vị quan e dè.

Cô thấy anh như vậy bèn nói lại một lần nữa thật to và rõ ràng:Tống Bạch Linh(dõng dạc):-Xin huynh có thể hủy đi mối hôn sự của chúng ta!Tuy lòng anh tràn đầy nghi hoặc nhưng vẫn tiếp tục nói:Mộc Nhạn Thư(nghi ngờ):-Muội suy nghĩ kĩ rồi chứ?Mối hôn sự này không phải là thứ muội luôn mong muốn sao?Tống Bạch Linh(quyết tâm):-Muội đã nghĩ thật kĩ trước khi đến để thật lòng nói điều này với huynh.Mộc Nhạn Thư(bình tĩnh):-Được rồi nếu đây là điều nàng mong muốn,ta sẽ viết thánh chỉ để có thể hủy mối hôn sự này.Sau khi Mộc Nhạn Thư ban thánh chỉ hủy hôn,Tống Bạch Linh liền xin phép quay về Mộc Nhạn Thư muốn tiễn cô nhưng cô đã từ chối.Khi bước ra khỏi hoàng cung cô liền chạm mặt với người cô không muốn gặp nhất .Trần Hạo Hiên(tươi cười):-Tại hạ Trần Hạo Hiên kính chào Tống tiểu thư.Tống tiểu thư đang định quay về ạ,có cần tại hạ tiễn không?Hắn nói với giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại khiến cô lạnh cả sống lưng,liền hiện ra sắc mặt hốt hoảng,sợ sệt .Tống Bạch Linh(suy nghĩ):Đây là cảm xúc của nguyên chủ sao?Trong kí ức cũ khi nguyên chủ sắp tắc thở thì thấy hắn ngồi trên mái hiên và nở một nụ cười quỷ dị.Nguyên chủ khiếp đảm nụ cười của hắn.

Và căm hận hắn đến tận xương tủy.Nhưng rồi tcô ổn định cảm xúc nhanh chóng nở nụ cười,nụ cười ấy nhìn khó coi hơn cả khóc (chắc là tại cảm xúc của nguyên chủ ảnh hưởng) bèn đáp lại lời hắn:Tống Bạch Linh(gượng ép):-Không cần phiền ngươi như vậy, ta ...có thể tự đi được.Giọng cô nghe rất nhỏ,nghe ra được phần sợ hãi trong đó.Nói xong không chờ hắn đáp lời cô liền đi nhanh ra cổng và leo lên xe ngựa liền vừa thở hổn hển vừa thốt lên:Tống Bạch Linh(vội vã)😛hiền cho xe ngựa chạy nhanh về phủ họ Tống!Nghe thấy tiếng nói của cô ,phu xe liền cho xe chạy ngay khỏi hoàng cung.Hạ Hạ thấy vẻ mặt của Tống Bạch Linh trắng bệch, không còn sức sắc liền quan tâm hỏi:Hại Hạ(lo lắng):-Tiểu thư,người làm sao vậy ạ?Ở hoàng cung xảy ra vấn đề gì sao ạ?Tống Bạch Linh nghe vậy,liền ổn định lại tâm trạng trả lời:Tống Bạch Linh(bình tĩnh):-Ta không sao cả,chỉ là mệt nên muốn về phủ nghỉ ngơi thôi.Nghe cô nói vậy,Hạ Hạ bình tĩnh lại rồi lấy khăn lau mồ hôi,rồi để vai sang cho cô tựa vào .Khi về đến phủ cô thấy phụ thân và mẫu thân của nguyên chủ đang ngồi ở bàn.Tống Bạch Linh(suy nghĩ):Chắc là họ đã nghe tình hình về việc ta hủy hôn với Mộc Nhạn Thư rồi.Cô lo lắng đến gần họ rồi dùng hết can đảm để thốt lên:Tống Bạch Linh(lo lắng):- Thưa phụ thân,mẫu thân con xin lỗi vì sự bất kính ,con đã không nói lời nào với hai người mà trực tiếp đến hoàng cung gây náo loạn,làm mất mặt cho nhà họ Tống và cũng như không trân trọng ân huệ quý giá mà phụ thân đã dùng để xin phép hôn ước này cho con,xin phụ,mẫu trừng phạt!!!!Cô cúi gầm mặt giọng quyết đoán ,lặng lẽ chờ sự trừng phạt mà phụ thân,mẫu thân đề ra.Nhưng cô lại không nghe được những tiếng nói nghiêm khắc lại cảm nhận được cái ôm đầy tình thương yêu vô bờ bến của người cha,người mẹ.Tống Bác Văn-phụ thân của Tống Bạch Linh(lo lắng):-Sao phụ thân nỡ trách phạt Linh nhi được,phụ thân thương yêu con còn không hết ,phụ thân chỉ sốt ruột khi lúc vào phòng thăm con nhưng không thấy con đâu thì hoảng lên nhưng khi nghe tin con đến hoàng cung thì phụ thân đã sai người đi đến đó để bảo vệ con .Con muốn hủy hôn hay làm gì cũng được , nhà họ Tống luôn là chỗ dựa vững chắc cho con.Lý Giai Tuệ- mẫu thân của Bạch Tống Linh(trách thương):-Cái con bé này,sức khỏe còn chưa hồi phục mà đã xăng xăng lên chạy ra ngoài.Thật là hết cách với con...(Bà cười,nhưng mắt rưng rưng)Phụ,mẫu vừa nói vừa ôm lấy cô.Khi nghe những lời nói đầy tình thương,ấm áp như vậy đầu cô liền nhớ ra một điều:

Tống Bạch Linh(suy nghĩ):-Theo ký ức của nguyên chủ, đúng là trước đây phụ,mẫu rất thương yêu nguyên chủ,lúc nào cũng chiều theo sở thích hay ý nghĩ trẻ con, ấu trĩ của nguyên chủ,nguyên chủ vì lúc đó say đắm Mộc Nhạn Thư không để ý gì đến phụ ,mẫu nên cũng không để ý những việc mình đã làm đã gây ảnh hưởng rất lớn đến nhà họ Tống vì lẽ đó nhà họ Tống đã gây thù với rất nhiều gia tộc,mẫu thân nguyên chủ do bị bệnh nặng khó chữa và cũng là bệnh mới gặp không thái y nào chữa được, khiến cho cơ thể suy nhược nên phải suốt ngày nằm trên giường dưỡng bệnh,loài cây thuốc có thể giúp được cho mẫu thân nguyên chủ lại ở tận trên đỉnh núi tuyết cao chưa ai dám thử sức để lấy được loại cây thuốc đó cả.Phụ thân vì vậy mà dẫn toàn bộ binh lính đi tìm loại cây thuốc đó,nhưng khi nghe tin khi phụ thân nguyên chủ đang leo núi thì bỗng dưng có một kẻ phản bội trà trộn trong số binh lính lợi dụng các binh lính khác đang leo núi ở xa liền thả một mỏm đá lớn xuống chỗ phụ thân đang leo lên khiến đầu ông choáng váng mà rơi xuống vực sâu không đáy.Khi biết tin phụ thân mất tích bệnh mẫu thân càng trở nặng không duy trì được bao lâu rồi mất.Để lại mình nguyên chủ ở cõi đời này,từ đó sau khi chịu đả kích lớn tính cách của nguyên chủ trầm đi,và sức khỏe suy kiệt nhân cơ hội đó ở những góc khuất không có binh lính hay hoàng đế những phi tần khác lợi dụng việc nguyên chủ được bệ hạ sủng ái và mối thù trước đây để bắt nạt ,nhục mạ nguyên chủ.Cô liền ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt chan chứa tình cảm của phụ,mẫu thốt lên:Cô cảm nhận được ở họ tình cảm gia đình đong đầy,ở thế giới cũ cô không có cha mẹ,cô sống với bà từ nhỏ,khi cô mười lăm tuổi thì bà vì căn bệnh quái ác mà qua đời vì nhà cô sống bằng tiền bán kẹo đường của bà và một ít vỏ chai nhựa mà cô lum được,nên mỗi ngày chỉ đủ vài đồng mua gạo nên khi bà cô ốm cô không có tiền hay người thân nào để cho vay.Từ đó cô có một cuộc sống vừa làm vừa học,người cô như được lập trình sẵn .Sống một cuộc đời vô vị.nhưng giờ đây ở thế giới nay cô có đủ cả cha lẫn mẹ nên điều đó khiến cô càng muốn cố gắng bảo vệ mái ấm này hơn.-Tống Bạch Linh(run rẩy):-Con hứa sẽ không để cho phụ thân,mẫu thân phải phiền lòng nữa.Con yêu hai người nhiều lắm!!!Cô vừa ôm chặt lấy phụ,mẫu vừa khóc thật lớn và thầm quyết tâm phải bảo vệ bằng được phụ,mẫu và cả nhà họ Tống này bằng mọi giá dù có phải đánh đổi bằng cả mạng sống!!!!!
 
Back
Top Bottom