Tâm Linh Lạc Lối

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
388461757-256-k266347.jpg

Lạc Lối
Tác giả: Nuciferay
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Một người tên Onna, phải đi qua những mảnh thế giới khác nhau để tìm đường trở lại thế giởi của bản thân Tags: hànhđộngphiêulưu​
 
Lạc Lối
Chương 1


Những cơn gió lạnh buốt thổi qua, âm thanh chiếc đồng hồ xung quanh vang vọng lên các tiếng "tíc tắc" pha trộn với tiếng cồng chiêng hỗn tạp trong không trung, tạo nên một khung cảnh đáng sợ.

"Onna....Onna..."

- Những bàn tay từ dưới đất chui lên, mở ra một khoảng hư vô đen tuyền, những bàn tay nhẹ nhàng đẩy một cô gái lên trên, lặng lẽ, thầm lặng, không muốn để cô tỉnh giấc. *Có lẽ cô tên Onna Iwara thì phải???*Onna Iwara là một cô gái trẻ với nhan sắc không mấy nổi bật.

Ann mang trong mình đôi mắt đen tuyền với chút đỏ thẵm kỳ lạ, đôi mắt của cô sâu thẳm như muốn nuốt chửng bất kì ai nhìn vào nó.

Mái tóc mang màu sắc của vực sâu pha trộn với những lọn tóc màu trắng khiến cô trông như không phải người của thế giới này.Onna từ từ ngồi dậy, nhìn khung cảnh xung quanh.

Trước mặt cô là một toà lâu đài được bao phủ bởi màn sương tím kì dị.

Bỗng nhiên, có một dáng người cầm đèn hiện ra trong màn sương đó.

Dáng người nhỏ nhắn đung đưa chiếc đèn.Giọng nói của trẻ em cất lên:"Đi thôi, quay về nơi thuộc về cô đi."

- bàn tay của người thiếu niên đưa ra, từng bước lại gần cô, chiếc đèn được nâng lên với một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt của người ấy.Onna bị mê hoặc, bị lôi vào làn sương khói ma mị đó, cậu thiếu niên kia kéo tay cô vào bên trong cung điện đó.

Khi ở gần, cung điện này trông thật cũ kĩ, như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.*Như có một thế lực tâm linh nào đó đưa tôi vào đây vậy?*- Onna nghĩ thầm, không thể nói ra.Cậu thiếu niên kia đột ngột biến mất , tan trong màn sương, mọi dấu vết biến mất như thể chưa từng có sự tồn tại.Chiếc đồng hồ mang phong cách Âu cổ được treo khắp nơi trên trần nhà liên tục xoay với các tốc độ chóng mặt có thể dung để thôi miên bất cứ ai, mỗi chiếc đồng hồ là một khung cảnh, hình dạng khác nhau.Sự tò mò được khơi dậy trong Onna, cô bắt đầu đưa cặp mắt của mình nhìn vào chiếc đồng hồ."

Reng......reng....reng..."

Những chiếc chuông được treo trong khắp phòng reo lên.

Theo âm vang của nó, có những cánh tay màu đen từ dưới một vùng vô định được mở ra, dần dần kéo Onna xuống khoảng không.

Cô cố gắng kháng cự nhưng không thể, cơ thể cô bất động do hiệu ứng tê liệt từ những cánh tay kia, cuối cùng kéo cô chìm hoàn toàn vào vùng nước đen ngòm đó của chúng.

Onna đột ngột tỉnh dậy, mở to mắt, ngồi bật lên.*Lấy tay chạm vào trán*-"Đây là đâu?"

Cô đứng dậy, thấy cơ thể mình nặng trĩu, nhìn ngó xung quanh, phát hiện nơi mình rơi xuống là một bãi cỏ hoang, bụi cỏ mọc đã cao ngang đầu gối cô.

Bên cạnh bãi cỏ hoang đó là một ngôi làng phồn hoa, tráng lệ, mọi người nô nức chuẩn bị cho hội chợ của ngôi làng.

Cô lê đôi chân của mình, bước đến hội chợ, dòng người đi qua lại, hội chợ đã bắt đầu.

Tiến vào nơi huyên náo kia, cô thấy mình thật lạc long, như một người vô hình giữa những con người đang hạnh phúc và vui vẻ.Cô tiếp tục đưa mắt nhìn xung quanh, trong long hy vọng tìm được một nơi tĩnh lặng nào đó giữa chốn này.

Đôi mắt cô vô tình lướt phải một nghĩa trang cách đó không xa.

Cô bước tới, dạo vòng quanh những ngôi mộ gần đó, những oan hồn vất vưởng chưa thể siêu thoát ngồi đung đưa trên bia mộ của chính họ.

Đi sâu vào giữa nghĩa trang, cô nhìn thấy một ngôi mộ kì quái.

Ngôi mộ cao gần ba mét, mang hình thù một người đàn ông đang ôm xác của một người phụ nữ đã mất đầu, bên cạnh hai người là hai ngọn đuốc vẫn còn rực cháy.-"Tại sao nó vẫn đang cháy?"

Onna bước thêm lên để nhìn kĩ bức tượng trên ngôi mộ đó.

Đột nhiên, tiếng gạch đá vỡ vang lên...Rắc...RắcBức tượng người đàn ông đứng dậy, dứt khoát rút thanh kiếm từ trong cơ thể bức tượng người phụ nữ mà hắn ta ôm trong long, đập vỡ hai ngọn đuốc bên cạnh, tạo ra tiếng động khổng lồ.Onna từ từ lùi lại rồi cố gắng chạy thật nhanh theo hướng ngược lại.

Bức tượng nhấc từng bước chân nặng nề, chậm chạp đuổi theo cô, tốc độ tăng lên chóng mặt sau một thời gian ngắn, tạo ra một sự rung chuyển mạnh mẽ.Dưới bầu trời đêm, cô chợt nhìn thấy một ngôi đền đã cũ, lý trí nói với cô rằng cô sẽ chết nếu vào đó nhưng trực giác cô đã nói rằng cô sẽ sống.

Onna vội vã chạy vào ngôi đền cũ kĩ đó, trực giác của cô đã đúng, bức tượng như có một thứ gì đó ngăn cản, không thể đi vào bên trong được.

Cô vội vàng ngó ngang xung quanh, tìm thứ gì đó có thể giúp cô phòng than thì cô đã thấy một thanh katana được đựng trong hộp kính trong suốt và khoá lại trên tường.- "Khoá bấm nút sao?" – Onna hoảng hốt - "Ở đây chắc là sẽ có mật mã"Onna vội vàng nhìn xung quanh thấy một bức thư được giữ gìn kĩ càng.*Thân gửi bà Haley,Có lẽ với tình hình này, tôi khó có thể qua khỏi, chỉ mong bà bình an mà sống, hãy giữ gìn thanh kiếm cẩn thận nhé.

Thanh katana đó không bình thường đâu, nó đã cứu mạng tôi đấy.

Nó chính là Sirun, một trong 3 thanh kiếm cổ đại, nó sẽ giúp ích cho bà nhiều lắm, tin tôi đi, nó có một luồng sức mạnh khổng lồ,tiếc là tôi vẫn chưa thể nghiên cứu hết được nó.

Ký tên Undai Koyochi ->3/7/5/4 *Onna cố gắng bình tĩnh, hít thở, theo thói quen nhét bức thư vào túi của mình.- "Nó không quan trọng"Cô ngó nghiêng khắp nơi trong vô vọng nhưng không thể tìm được thứ gì đáng giá, còn bức tượng thì vẫn ở ngoài kia, chờ đợi bữa tối của mình.

Onna bắt đầu mất kiên nhẫn, rơi vào hoảng loạn khi không tìm được bất kỳ manh mối gì.

Cô bấm loạn vào những nút kia để mò tìm mật mã nhưng thất bại.Cho đến khi cô bình tĩnh lại, cô đã thử đoán mò mật mã, mọi lần thử đều thất bại, đến một lúc, cô đã bấm tổng cộng số lần bấm ở tất cả các nút là 19 lần rồi cô lập tức ngã khuỵ xuống vì mệt mỏi sau khi ở trạng thái căng thẳng quá lâu, có một ánh sáng loé lên, cô nhìn thấy và cũng không để ý gì nhiều.

Cô nhớ lại về bức thư, lôi nó ra đọc kỹ lưỡng, cô đã chú ý đến từng con chữ trong nội dung của bức thư.-"Thân gửi bà Haley,Có lẽ với tình hình này, tôi khó có thể qua khỏi, chỉ mong bà bình an mà sống, hãy giữ gìn thanh kiếm cẩn thận nhé.

Thanh katana đó không bình thường đâu, nó đã cứu mạng tôi đấy.

Nó chính là Sirun, một trong 3 thanh kiếm cổ đại, nó sẽ giúp ích cho bà nhiều lắm, tin tôi đi, nó có một luồng sức mạnh khổng lồ,tiếc là tôi vẫn chưa thể nghiên cứu hết được nó.

Ký tên Undai Koyochi"- "Rõ ràng bức thư này chính là mật mã, tại sao không thể tìm ra được"Chợt một ý nghĩ hiện ra trong đầu cô- "Khoá bấm là loại khoá mình cần bấm đúng số lần bấm vào mỗi nút để mở khoá, ở đây là khoá bấm có 4 nút, loại khoá này không thể phá được, mình cần tìm tổng số lần cần bấm của ổ khoá này, nó sẽ giới hạn từ 4 đến 36 lần"Cô cố gắng nhớ lại lúc mình điên cuồng bấm vào ở khoá đó,- "Đúng rồi, lần trước mình nhở mình có thấy một ánh sánh loé lên khi mình ấn, lần đấy hình như mình ấn 19 lần"Onna ngồi dậy, nhìn lại bức thư một lần nữa, nhưng lần này, cô đã nhìn toàn bộ bức thư.- "3,7,5,4"- "Tổng bằng bao nhiêu nhỉ?"

- "3 cộng 7 cộng 5 cộng 4"- "Bằng 19"Cô hào hứng, nhập những con số đó vào ổ khoá từ phải sang trái, nhưng nó sai, cô thử nhập lại, nhưng nó vẫn sai.

Tức giận, cô đập mạnh vào chiếc tử kính, có lẽ cô đã hoàn toàn quên mất bức tượng ở ngoài.

Onna nhìn kỹ lại những con số và thấy một mũi tên ->- "Có lẽ là nhập theo hướng này"Ô thứ nhất từ trái sang phải bấm 3 lần kiên tiếp, ô thứ hai bấm 7 lần liên tiếp, ô thứ ba bấm 5 lần liên tiếp, cuối cùng là ô thứ tư bấm 4 lần liên tiếp, chiếc tủ kính đựng katana đã mở ra.

Cô vội cầm lấy thanh kiếm, cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng đã tạm thời đạt được mục đích của mình.

Onna nhìn ngắm thanh katana, nhớ lại nội dung trong thư.- "Có lẽ thanh kiếm Sirun trong thư là nó"Âm thanh nứt vỡ vang lên ở một bức tranh gần đó.

Cô tiến đến, nâng bức tranh lên, thấy một cánh cửa đằng sau nó cùng với một ổ khoá mật mã 4 vòng xoay, các biểu tưởng trong vòng xoay có hình mặt trời, mặt trăng và ngôi sao năm cánh.

Onna thắc mắc:- Còn mật mã nào trong thư nữa sao?Cô lại cầm lên lá thư đã bị cô vò nát nhiều lần đó, thấy đằng sau lá thư có một ngôi sao tám cánh, có lẽ nó không phải mật mã.

Onna quay sang nhìn bức tranh, nhìn lên hoạ tiết thắt lưng của bà lão trong tranh.

Thắt lưng của bà lần lượt là: Mặt trời, Mặt trăng, mặt trời, ngôi sao năm cánh.Cô nhận ra điểm giống nhau, vôi vàng xoay các vòng theo đúng hình dạng của nó, cánh cửa bị ổ khoá giữ đã mở ra, một luồng sáng toả ra từ bên trong cánh cửa.

Theo luồng sáng, cô nhìn thấy một ngôi đền khác nhưng toát lên một luồng khí dịu nhẹ, êm ái nhưng dẫn dụ người khác vào trong.

Trên đỉnh ngôi đền đó là một bức tượng điêu khắc hình thanh kiếm mà cô vẫn đang cầm trên tay.

Onna quyết định bước qua cánh cổng, đi tìm hiểu về thanh kiếm này.
 
Lạc Lối
2. Cô gái trong đêm trăng


Onna bước qua cánh cửa, tiến đến khu vực tuyệt đẹp đó.Cảnh cửa dần biến mất sau lưng cô, trước mặt cô là ngôi đền mang dáng vẻ thần bí, cuốn hút, xung quanh ngôi đền là một đồng cỏ đầy hoa xanh ngát, những bông hoa tuyệt sắc toả sáng đầy màu sắc dưới ánh mặt trời lung linh.

Onna ngửa cổ lên trời cao, ngắm nhìn những đám mây trắng bồng bềnh trôi theo gió.

Cô bất giác nói: "Yên bình quá!"

Rồi cô nở một nụ cười nhẹ.Cô gái đeo thanh katana vào thắt lưng rồi thoải mái dạo chơi, dường như không còn quá bận tâm đêna ngôi đền kia.

Cô rong chơi khắp nơi, đùa nghịch với những chú bướm đầy màu sắc rực rỡ, cô theo dõi từng con bướm và màu sắc chúng mang theo rồi ghi nhớ chúng, cô lẩm bẩm: "Đỏ, xanh dương, vàng, tím,..."

Quanh đỉ quẩn lại cũng chỉ có những con bướm của bốn màu này mới vây quanh cô nhưng muốn nói một điều gì đó.

Suốt một thời gian dài, trời cũng đã tối , mặt trăng cũng đã xuất hiện, nhưng, có điều gì đó rất lạ.

Onna ngước nhìn lên trời cao, đột ngột hoảng hốt: "Tạ...tại sao trên trời lai có hai mặt trăng chứ?".

Nhận ra có điều gì không ổn, cô di chuyển vào trong ngôi đền.

Khi đi vào trung tâm của ngôi đền, thanh kiếm trong tay cô đột nhiên phát sáng, những chiếc đèn lồng xung quanh được ai đó thắp sáng lên.

Khi nhìn kĩ hơn, ta có thể thấy mập mờ bóng hình của một cô gái đang từ từ hiện rõ.- "Cô là ai?"

- Cô gái đằng xa cất giọng nói.Âm thanh của giọng nói đó nghiêm nghị xen lẫn với một chút sợ hãi yêu ớt trong thanh âm trong trẻo.

Cô gái bước chậm rãi từng bước một, ngày càng đến gần Onna.

Bây giờ, Onna đã có thể nhìn kỹ dung nhan của cô gái đó, khuôn mặt thanh tú cùng mái tóc dài mượt mà được búi gọn bằng chiếc trâm cài màu vàng cùng đá quý xanh lam tuyệt đẹp và làn da trắng ngần được chiếu sáng bằng những ánh đèn, đôi mắt cáo sắc xảo màu hổ phách.

Cô khoác lên mình một chiếc váy dài thướt tha màu đỏ thẵm, trên tay cô là một chiếc vòng tay với những hoa văn độc đáo được đính với một viên ngọc màu xanh tím lấp lánh.- "Tại sao cô lại ở đây?

Thanh kiếm đó cô lấy ở đâu ra?"

- Cô gái đó lại cất giọng một lần nữaThanh kiếm đang phát sáng trên tay Onna khiến cô gái đó chú ý đến, cô cũng nhớ biết mình lấy nó như thế nào nữa, có lẽ cô đã quên rồi.- "Tôi không nhớ, quên rồi."

- Onna đáp lời- " Sirun đúng chứ?

Cô đang tìm những linh hồn giữ sức mạnh của nó à?"

- Cô gái tỏ vẻ bình thản- " Cô có thể nói rõ hơn được không?"_ Onna nhìn thẳng vào măt cô gái đó, có lẽ cô gái đó cũng không phải người xấu- "Ồ, không biết sao?

Nhưng tôi không muốn nói"Cô gái đó đột nhiên lại gần, hiện tại cô ấy và Onna chỉ cách nhau 2 bước chân.

- "Tôi tên Mira, rất vui được gặp"_ Mira đưa tay ra, ngỏ ý bắt tay- "Tôi là Onna, rất vui được gặp"_ Cô bắt tay với MiraSau động tác đó, Mira đưa Onna một quyển sách tre đã lâu- "Lời giải đáp ở trong này"_ Mira nói- "Tất cả mọi thứ về thanh kiếm đó"Nói rồi cô quay mặt đi.- "Nếu muốn cô có thể ở lại, bên ngoài không ổn đây, quanh đây cũng không có ngôi nhà nào."

Mira ngáp rồi quay về căn phòng của mình, mặc kệ thanh kiếm vẫn còn phát sáng trên tay Onna và khuôn mặt ngơ ngác của cô
 
Back
Top Bottom