Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)

Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)
Góc xin ý kiến.


Mọi người nghĩ tình tiết tiếp theo sẽ ra sao?

Góp ý giúp mình với, dạo này bí ý tưởng qua nên ko ra chap mới đc....

Nếu bí quá thì chắc mình tạm drop để tìm lại ý tưởng viết tiếp quá....
 
Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)
Cuốn trục (2)


"Sakura" "Có" "Uchiha" "Có""Hinata" "Có" "Hanabi" "Có."

"Kitsune" "....." tiếng điểm danh vang lên nhưng ko một ai trả lời.

Mọi người chờ một lúc mới có bóng người từ từ đi đến."

Kitsune, ngươi đến trễ."

Kakashi khó chịu nói"Tiền."

Vẫn giai điệu ngứa đòn đó.

Vẫn là giọng nói kiêu ngạo đó.

Giọng nói này làm cô (Haruno Sakura) nhớ đến cậu.

Nhưng người này mạnh hơn, thông minh hơn và ko có mái tóc của mặt trời giống cậu - Uzumaki Naruto.

Một người đã chết.

"Huh?"

Kakashi và Sasuke ngẩn người trước câu nói trên.

Hinata thì thản nhiên như ko vì quen với việc này.

Còn Sakura thì đang bận suy nghĩ gì đó.

Naruto- cậu đang bực tức vì bà già Stunade nhất quyết ko cho Itachi-nii làm nhiệm vụ cùng cậu và thay vào đó là tên Uchiha chồn hôi này.

"Có tiền thì chúng tôi sẽ đến sớm hơn."

Kurama vẫn như thường ngày, dưới dạng cáo mà ngồi chễm chệ trên vai cậu.

Kurama dạo gần đây đã có đc một biệt danh mới trước công chúng...

'con cáo của cái chết' vì mỗi khi Naruto bực tức dùng đến Kurama thì tỉ lệ 100% người đó đã đối diện với cái chết.

"Đi thôi."

Kakashi ra hiệu và cả đám đi đến biên giới của làng Đá....."

Thầy Kakashi, Kitsune biến mất rồi!"

Sakura đi đến biên giới quay lại thì ko thấy Kitsune đâu liền thông báo.

"Oáp...

Các ngươi đến trễ quá đấy!"

Kitsune mệt mỏi nói.

"S..sao anh có thể đến đây?

Rõ ràng Bạch Nhãn của tôi ko thấy anh vượt lên."

Hanabi nói với giọng khinh bỉ lẫn chút bất ngờ.

"Ko phải chuyện của ngươi."

Kitsune lạnh lùng nói.

Chỉ tay vào tòa thành cũ kỉ ko có vẻ đc bảo mật cao lắm"?" mọi người nhìn về phía tòa thành và tỏ vẻ không hiểu cho lắm"Trong đó có cuốn trục."

Kurama mệt mỏi với đô ngu ngốc của đám người đó. (Ngu sao đc?

Ko đầu ko đuôi ai mà hiểu.

Kurama: Kệ ta. .....) "Sao ngươi biết?"

Kakashi nghi ngờ hỏi, anh lo lắng đó là một cái bẫy do Kitsune dựng lên với làng Đá."

Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất.

Chính chúng tôi là người gợi ý xây dựng tòa thành cũ kĩ đó để cát những vật liệu quý giá.

Bên trong toàn ninja Thượng Đẳng."

Kurama lười biếng ngáp một cái rồi nói.

Cả bọn tiến vào trong thì ko may, bơi tính kiêu căng của Hanabi mà ko chịu xuống cống (đường đi nhanh nhất vào lấy cuốn trục).

Thế là bọn họ đã bị vài ninja Thượng Đẳng của làng Đá phát hiện.

"Oh!

Đám kia là bạn của ngài ạ.

Ngài Kamane Kitsune?"

Một kẻ tóc bạch kim trong đấy có vẻ là người quen.

Người đó vừa thấy bóng dáng thì vội hỏi và quỳ xuống.

Nghe vậy đám thượng đẳng kế cũng quỳ.

"Ta ko có bạn... bạn chỉ là những kẻ cản đường và gài bẫy ngươi.

Các ngươi nên nhớ."

Kitsune lạnh lùng kéo Hinata đi "Rõ, vậy còn đám người này thì sao ạ?"

Một kẻ tóc nâu đeo mặt nạ khỉ đang quỳ hỏi.

"Như thường lệ, cứ giết đc thì giết.

Nhưng cẩn thận người của tộc Uchiha.

Đừng nhìn vào mắt hắn và làm sao làm.

Nhớ sống sót quay trở về cho dù nhiệm vụ có ko hoàn thành.

Các ngươi mà chết thì biết tay ta."

Kurama nói"đc."

"Các ngươi đừng tin tưởng hay phụ thuộc đồng đội.

Đó là những điều đơn giản mà ta nhắc nhở."

Kitsune nói giọng bớt vô tâm đi một ít nhưng vẫn khiến mọi người nhíu mày rung sợ.

Dường như đám lính cũng đã quen với việc này mà xem nhận đc lời nhắc nhở lo lắng từ Kitsune là một lần khen thường, quan tâm.

Naruto từ từ bỏ đi cũng Hinata đến phòng lấy cuốn trục.

Naruto nhanh nhẹn sao chép tất cả những gì trong cuốn trục rồi đi cùng Hinara về Konoha."

Naruto?

Sao anh lại sao chép mà ko đem quyển trục về?"

Hinata kích hoạt bạch nhãn để chắc chắn ko có ai xung quanh đây mà hỏi.

"À.. sao chép chứ đem về lão Tuchikage ấy sẽ biết mà thay đổi kế hoạch thì uổn công đi lấy."

Naruto nói với giọng điệu nhẹ nhàng hơn nhưng ko thấy đc cảm xúc vì đã đeo mặt nạ cáo."

Còn bọn họ?"

Hinata lo lắng hỏi.

Mặc dù cô căm ghét họ nhưng ko đến mức muốn họ chết"Ko sao, quân bên anh ko tổn thất và quân bên họ cũng ko sao.

Em ko nên xem thường đối thủ cho dù là yếu đến đâu."

Naruto dịu dàng nói"Ko phải trận đấu anh cũng chọc cho Sasuke bằng con rối?"

Hinata ko chịu thua đáp lại "Nào... em học tính bướng bỉnh đó từ ai đó?"

Naruto bật cười véo mũi Hinata rồi đi tiếp. ........"

Sao ngươi lại phục vụ cho Kitsune?"

Saskue thăm dò hỏi."

Ngài ấy là người tốt!"

Một tên nói "Một ninja đánh thuê tàn sát giết người à người tốt!?"

Sakura cười khinh bỉ nói"Ngài ấy cưu mang những người đc coi là vô dụng mà giúp chúng tôi phát huy những điểm mạnh!"

Thanh niên tóc đen bên cạch đeo mặt nạ chồn nói"Các ngươi thật ngu ngốc.

Kitsune chỉ lợi dụng các ngươi thôi."

"Lợi dụng?

Lợi dụng bằng cách đánh cược tính mạng để bảo vệ cho chúng tôi khỏi Jinchuriki làng Cát và Akatsuki của làng mưa?"

Người tóc bạch kim khi nãy đeo măt nạ cáo nói.

"Đặt cược tính mạng" Kakashi hỏi, nhưng mọi người vẫn thủ thế sẵn sàng tấn công.

"Ngài ấy trước khi nổi danh hình như có một vết thương ngay ngực trái bị xuyên thủng.

Sống sót là một kì tích.

Ngài ấy cùng Cửu Vĩ ra chiến trường để đánh Jinchuriki làng Cát.

Sau đó thì đc mời vào Akatsuki, chúng toi vẫn theo phục vụ ngài ấy."

Một thanh niên nhiều chuyện nói."

CÂM."

Một ảnh phân thân xuất hiện, đó chính là của Kitsune.

"D..dạ " Người đó rụt rè nói"50 ngàn lần hít đất, Kai là người kiểm tra.

Thiếu một cái là 10 roi."

Kitsune lạnh lùng nói rồi biến mất. *Vết thương... ngay ngực bị xuyên thủng !!?* Kakashi, Sakura và Sasuke hoảng hốt khi biết đc tin đó

Những nghi ngờ dần dần len lói vào trong suy nghĩ của mọi người ...
 
Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)
...


: > Mn bị lừa vui hơm, me đã trở lại r đây.

Dạo này wattpad lỗi quá, nên ko đăng nhập vào nick đc.
 
Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)
Chuẩn bị.


"Bà già, tôi về r."

Một giọng nói chán nản và ngứa đòn vang lên.

Ko thèm gỗ cửa mà mở tung cửa văng phòng Hokage một cách tự nhiên ( thản nhiên) " Kakashi và những người còn lại?"

Dường như quá quen với việc này, bà Stunade chỉ liếc lên nhìn một cái r lại chăm chú vào đống giấy tờ.

"A..anou .."

Hinata nghe tới đây thì giật mình, lo lắng nhìn sang cậu.

" Ở lại với đám tay sai của tôi r.

Cuốn trục nè."

Naruto (Kitsune) quẳng cuốn trục đây."

Naruto (Kitsune) quẳng cuốn trục lên bàn.

"Hinata, ngươi về nhà sớm đi.

Ta còn chút chuyện muốn hỏi Naruto."

Bà mở cuốn trục ra đọc một lúc rồi ngước lên nói.

"A...

Vâng thưa Hokage-sama."

Hinata nãy giờ vẫn còn đang ngạc nhiên vì cậu nói chuyện với Stunade một cách tự nhiên mà ko thèm che dấu.

Hinata cúi chào rồi nhẹ nhàng mở của đi ra ngoài.

"Còn chuyện gì nữa ko bà già?"

Cậu vươn vai ngáp một tràn dài tỏ vẻ ko quan tâm r hỏi.

"Cuốn trục này sao lại là bản in?"

Stunade nhướng mày hỏi.

"bà ko hiểu thật đấy à?

Lấy cả bản gốc để đám đó biết mà thay đổi kể hoạch ?"

Naruto (Kitsune) thản nhiên nói (móc) "Khụ khụ, những người còn lại đâu?"

Bà Stunade thấy thế liền chuyển chủ đề. (Sao cứ thấy nó xàm vậy ta.) "Hanabi đi theo Hinata về trước, những người còn lại ở chơi với đám tay sai tôi r."

Cậu thôi trêu chọc mà mơ hồ nhắc lại một lần nữa *Lưu ý: Kitsune đánh ngất Hanabi r đem về nhà xong mới cùng Hinata đến văn phòng Hokage nhá*"Khoảng 3-4 tuần nữa làng Đá sẽ tấn công, ngươi có phương án gì không ?"

Thấy cậu đang suy tư, bà nghĩ là cậu đang nghĩ phương án chiến thắng làng đá nên hỏi.

"Bà thuê tôi để bảo vệ làng đá chứ có phải nghĩ ra phương án chiến thắng đâu" Cậu vừa nói vừa lơ đãng suy nghĩ.

"Jiraiya, ông còn định ở đó đến khi nào?"

Bà Stunade định nói gì đó thì phát hiện ra.

Một lão già đang rình mò trên nóc văn phòng.

"ahaha, lại bị phát hiện r nhỉ ?"

Jiraiya từ trên nóc văn phòng, chui vào từ đường cửa số cười trừ nói.

"Lớn già đầu mà ông vẫn còn chơi cái trò rình trộm này hả" Hắc tuyến đen của Stunade nổi lên."

Tôi chỉ thích những cô em trẻ trung thôi chứ ai thèm mấy bà già như bà..."

Jiraiya lầm bầm.

" CÁI GÌ HẢ!!??"

Nhưng ko may là đã bị Stunade nghe đc.

"Thôi, chừng nào hai người cãi nhau xong thì kêu tôi đến."

Naruto nói rồi quay lưng bước đi"Khoan khoan khoan, ta xong r xong r."

Jiraiya ko muốn Naruto bỏ ông một mình với bà kia, đảm bảo ông sẽ lại bị tẩn cho một trận.Định về ngủ nhưng thấy làm biếng khi sẽ lại phải quay lại nên cậu quay lại."

Ờ thì... cái này cho hai người."

Naruto nói hơi do dự và đưa hai cuốn trục lên bàn."

Huh?

Gì đây."

Stunade mở ra xem nhưng vẫn ko hiểu gì hết."

Ờ thì lúc chiến tranh của hai làng xảy ra, chúng tôi (Akatsuki) ra chiến trường r nên ko ai bảo vệ hai ông bà già như mấy người.

Mấy người có thể bị nguy hiểm.

Hai người chỉ cần để một ít máu vào thì nó sẽ lập tức dịch chuyển đến nhiều căn cứ cũ của tôi, đó là bất kì."

Naruto thấy ánh mắt nghi ngờ nên nghĩ ra đại một lý do gì đó để biện minh."

Ngươi đang nghi ngờ sức mạnh của Sannin huyền thoại đây à!!"

Jiraiya tức giận nói"...

Tôi nhớ hình như đã hạ đo ván ai đó bằng chiêu Sexy no Jutsu."

Cậu bình tĩnh nói một cách thản nhiên."

A.. a cái đó là lỗi kĩ thuật !

Lỗi kĩ thuật!"

Jiraiya đổ mồ hôi hột biện mình"Tôi cũng dùng chiêu đó để hạ ngài đệ Tam đấy!"

Naruto nhếch mép cười* Đám nam trong làng này bị gì hết rồi nhỉ...* Stunade thầm nghĩ "Thế là người đang lo lắng cho ta đấy à?"

Stunade cười cười nói"..Ko có!"

Naruto đỏ mặt nói rồi vội dùng thuật thuấn thân đi mất" : )) " Jiraiya nhìn Stunade cười, thằng nhóc Naruto khi xưa có lẽ đang dần trở lại.

End

_________
Me nói là me ko drop nha.

Nhưng thời gian ra chap ko nhất định, có thể vài ngày, có thể vài tuần, có thể vài tháng và có thể vài năm.

Me tùy hứng và có ý tưởng hay ko.Me thấy truyện me xàm quá -_- Ngày càng xàm đi r đêý.
 
Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)
Xả ảnh : )


Me ko nghĩ ra ý tưởng nào hết nên rảnh quá làm màu ấy mà : ))
 
Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)
Ngoại truyện (1)


"Huh?

Cái này ở đâu ra v" Một người thanh niên mặc theo cái áo choàng đen, đc trang trí những đám mây đỏ viền trắng trong thật đơn giản nhưng toát lên vẻ ( phản diện 0v0 ).

Người đó không ai khác đó chính là nhân vật chính của chúng ta.

Uzumaki Naruto ( Kitsune.) Trên tay anh đang cầm 1 thứ vừa giống cuốn trục vừa không giống.

Nói chung đó là một thứ đồ kì dị.

" Chị Konan.

Chị biết cái này của ai không?"

Cậu mở cửa ra thì người đầu tiên cậu thấy đó chính là chị Konan, chị đang ngồi trên ghế Sofa đang cầm cuốn trục đang đọc gì đó,"huh?

Chị ko biết, cái của em đang cầm là gì thế?"

Chị quay sang, thấy vật đang cầm trên tay của Naruto thì hỏi.

" Em cũng không biết nữa, mới khi nãy em kiểm tra thì thấy nó ở trong phòng em."

Naruto biện minh "...

Hình nh cái đó..."

"!!!"

Cậu dường như phát hiện điều gì đó."

BÙM!!"

Tiếng nổ vang lên, bóng dáng của người thanh niên tóc vàng bỗng biến mất."

NARUTO!!

NARUTO !??"

Chị Konan hốt hoảng la lên khi thấy Naruto biến mất.

Bình thường thì Naruto thường biến mất sau khi tạm biệt hoặc thông báo, đằng này sau khi cầm cái vậy lạ lạ gì đó thì biến mất luôn"Có chuyện gì v Konan?

Ồn ào quá..."

Itachi chồn hôi từ trong phòng bước ra, dường như là không biết chuyện gì."

Naruto bỗng dưng biến mất r!"

Konan hét lên một cái r biến thân thành hàng ngàn mảnh giấy biến đi. * Thôi, quay lại nhân vật chính đi : )) * "Bùm" Tiếng nổ lại vang lên ở trong một cánh rừng xa vắng"Huh..??

Úi oái, chuyện gì xảy r v trời."

Cậu rới cái bịch từ trên cao xuống, xoa xoa cái mông ê ẩm của mình rồi nhìn xung quanh. * Đây là chỗ quái nào đây??

Cuốn trục đó dịch chuyển mình đến nơi nào r nhỉ??"

Cậu đi xung quanh nhìn nhận.

"Chào... cậu nhóc, chúng ta đang ở đâu v?"

Cậu đi đến bên giữa khu rừng thì bắt gặp một chú cáo con.

"éc.."

Nó ngước nhìn cậu r chạy đi một khoảng, rồi lại quay lại nhìn cậu như ra hiệu cậu đi theo.

" Đi theo nó đi, chúng ra đang ở đâu?"

Kurama vừa thức giấc thì biến thành một con cáo nhỏ nhảy lên vai cậu mà nằm chán chê.

Nó nhắc nhở và thắc mắc vì sao lại ở đây" Tôi cũng ko biết nữa, đang cầm cái đồ kì dị gì đó thì bỗng dưng bị dịch chuyển đến đây."

Naruto giải thích r cũng im lặng đi theo con cáo.

Đến một cái hồ giữa khu rừng thì nó dừng lại.

Cạnh cái hồ có một ngôi biệt thự xa hoa nằm đó giữa núi rừng.

"!!!"

Cậu đến bên cái hồ thì dường như phát hiện điều gì đó.

"!!!"

Kurama cũng phát hiện ra điều đó nên trợn mắt kinh ngạc nhìn người phản chiếu trong hồ.

"C...Cái cái quái gì v nè!!"

Cậu hét lên khi thấy cái thân hình 10 tuổi của mình"....."

Kurama im lặng nhìn ngắm người đc phản chiếu ở cái hồ lặng sóng.

Quả là bảo bối của Akatsuki mà, khi nhỏ cũng thật là cute quá đi ~~ Vậy mà sao hắn ko nhận ra sớm nhỉ."

Éc... cái thân hình 5 năm cực khổ luyện tập của toiiiiiiiiii nooooooooo" Cậu la hét lên khi thấy lại cái thân hình 9-10 tuổi và lấy tay ôm cái mặt phúng phính của mình."

Ftt... thôi, người vào ngôi nhà đó hỏi đường trước đi."

Kurama phì cười khi thấy bộ dạng lo lắng lâu lắm r mới thấy của cậu.

Naruto im lặng nghe theo con Cữu Vĩ thu nhỏ nằm trên vai và đi mòn theo lối đi đến căn biệt thự sang trọng đó.

" Dinggggg donggggg" Cậu bấm chuông.

"!!!"

Cậu phản ứng nhanh nhảy lên cái hàng rào ngăn cách, nhưng bị va vào một thứ gì đó vô hình trong không trung mà bật ra lại.

" Chuyện gì đây?"

Cậu hỏi thầm Kurama.

" Không biết nữa, cái này dường như không phải là chakra làm ra."

Kurama nghiêm túc và đề phòng trả lời."

Thế... bây giờ làm gì?"

Naruto ngây thơ hỏi"Phá nó đi."

Kurama thản nhiên nói ( như đúng r á.) " Tiền đâu mà đền?"

Cậu lo lắng" Ngươi ngốc hay giả ngốc v?

Không trả tiền gì giết đi, không thì trả tiền.

Cùng lắm thì làm thêm 1-2 nhiệm vụ là đc chứ gì."

Con Cữu Vĩ nổi quạu"Rasen Shuriken !"

Cậu nghe theo Kuram, ném nó vào cánh cổng "Rầm!!"

Cánh cổng bị lóm vào một lỗ sau, rới luôn cả cái bản lề. ( tội nghiệp v_v ) Cậu đeo cái mặt nạ mà cậu thường dùng dưới dạng Kitsune và bước vào.

Trong nhà không thấy một bóng người nhưng có thể vẫn có bẫy.

Cậu lượn một vòng thì thấy trên tủ có một mảnh giấy da cũ kĩ, cậu với tay lấy xuống thì...

"Rấm."

Sàn nhà biến mất, cậu nhanh chóng chuyển chakra xuống chân r đi lên. * Một cái bẫy này... quá sơ sài so với 1 ninja, chi ít cũng bỏ một ít bùa nổ vào chứ. * Cậu thầm nghĩ.

" Ngươi là ai!!

Ngươi là tử thần thực tử ???

" Một giọng nói trầm hét lên, tay lăm lăm cầm một cây que... hình như là đôi đũa nhỉ??

End

Đố mọi người, tử thần thực tử là trong cuốn truyện nào v-v

Còn phần 2 nha mn ....

Còn chừng nào có chap thì... khoảng 6-7 ngày nữa : >
 
Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)
Thông Báo.


Do chuẩn bị thi học kì nên mình ko có thời gian viết truyện.

Vì đó nên mình tạm ngưng hết tất cả ác truyện đang viết dở cho đến khi thi xong ( Nếu điểm kém thì sẽ có nguy cơ bị tịch thu máy : (( )
 
Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)
Ngoại truyện (2)


" Ngươi là ai!!

Ngươi là tử thần thực tử ???

" Một giọng nói trầm hét lên, tay lăm lăm cầm một cây que... hình như là đôi đũa nhỉ??
_____________

"Huh?? ...

Ko cảm nhận được chakra??"

Naruto lầm bầm trong miệng.. quay sang Kurama.. tuy là đã cảm nhận được có người đến nhưng chả cảm thấy được một chút chakra nào trong người đối phương... có vẻ không nguy hiểm mấy."..."

Người kia vẫn im lặng cầm cây đũa thủ thế."

Kurama??

Ngươi có thấy lão già này kì quái không, nhưng thứ tấn công được thì ko cầm.

Cầm cây đũa phòng vệ thì được cái con ** gì??"

Cậu thì thầm sang con cáo thu nhỏ trên người cậu.

Tuy nhỏ nhưng hiện rõ vẻ gian xảo.

" Cái gì !?

Ngươi nói đây chỉ là cây đũa thôi sao!!?

Người là Muggle??

Làm sao mà một muggle có thể vào đây được??"

Người đàn ông đó hoảng hốt la lên
" Cái gì .. m.. muggle ??"

Naruto khó hiểu quay qua hỏi con cáo đang ngồi trên vai"..."

Kurama cũng im lặng lắc đầu tỏ vẻ không hiểu "Obliviate!!"

Người đàn ông lầm bầm chữ gì đó và chĩa cây đũa phép vào cậu.

Rồi một tia sáng bắn qua phía NarutoMay mắn là nhờ nhiều năm hành nghề ở Akatsuki nên phản ứng cậu đã nhanh nhạy hơn hẳn.

Cậu đã kịp tránh né trước khi tia sáng kì lạ ấy đụng đến người.

Nhân lúc người kia còn đang lúng túng, cậu nhanh chóng lao đến người đó và khống chế người đàn ông này.

Tay còn lại thì lấy cây đũa đưa cho Kurama xem thử.

" Sao?"

Cậu nghi ngờ Kurama hỏi sau khi trói người đần ông kì lạ này vào ghế, băng dính bịt miệng lại tránh gây tiếng động đề phòng còn người xung quanh." ...

Cây đũa này làm từ những vật liệu rất lạ..."

Cửu Vĩ cũng khó hiểu lắc đầu lần nữa.Cậu im lặng... quay qua nhìn người đàn ông rồi rơi vào trầm tư..."

Nói... ngươi đã làm bùa phép gì đến với cây đũa này !!?"

Naruto gỡ băng keo trên miệng gã đàn ông tuổi trung niên." ???

" Người đấy tỏ vẻ khó hiểu.

Rồi im bặt quyết không nói điều gì.Cậu im lặng, đặt tay lên đầu người đàn ông rồi sử dụng nhẫn thuật.

Nhưng điều kì lạ lại một lần nữa đến.

Nhẫn thuật ... không hoạt động đối với người này.

" haizz.... ngươi tên gì ??

Tôi tên Shinda Kitsune ở Akatsuki."

Naruto lịch sự hỏi, gỡ sợi dây thừng đang trói người đàn ông vào chiếc ghế.

Rồi giới thiệu tên ở Akatsuki cho ông ta, mong là người đấy biết."..."

Người này vẫn im lặng và nhìn cậu một cách nghi ngờ và phòng vệ."

Ừm...

ờ... thì cho tôi hỏi, Tử Thần Thực Tử mà ông nói là cái gì?"

Naruto nhắc lại những câu nói của ông ta."

ĐỪNG GIẢ VỜ NỮA!!!

Ở THẾ GIỚI NÀY KHÔNG CÓ MỘT PHÙ THỦY NÀO KO BIẾT ĐẾN HẮN !! kẻ - mà - ai - cũng - biết.

Chứ không lý nào một Muggle vào đc nơi này."

Vừa nhắc đến chữ TỬ THẦN THỰC TỬ thì hắn ta nhảy dựng, hét lên.

Vừa nói xong thì người này lao đến cậu ... vạch áo tay trái cậu lên, dường như tìm điều gì đó.

Thấy không có một cái gì bên tay trái thì dường như đã buông lõng cảnh giác ra đi qua lại cái ghế và ngồi xuống.

"???"

Naruto im lặng nhìn một cách khó hiểu... tuy biết là hắn sẽ lao đến nhưng cậu biết là người đó sẽ không làm hại gì đc.

" Phù thủy??"

Im lặng đc một lúc thì Naruto hỏi thêm một lần nữa..."

Ngươi ...

Muggle??"

Người này sực nhớ ra điều gì đó thì la nhỏ lên."

Ha.. hả ??"

Cậu nhìn hắn lại một cách ngơ ngác như đứa trẻ lên ba... mặc dù vẫn ở trong cơ thể khi nhỏ của cậu."

Cậu nhóc ... người không phải dân Muggle, cũng không phải Phù thủy.

Vậy người là gì ???

Đáng lý ra nếu là một phù thủy thì ngươi sẽ được biết những thứ cơ bản chứ."

Câu đầu thì dương như nói với cậu, nhưng câu sau thì dường như đang tự lẩm bẩm một mình.

" ...

Ông ... tên gì ?"

Naruto hỏi một lần nữa, lần này cậu thật sự wạo lên rồi đó.. cậu thề sẽ giết ổng nói ông già này cứ nhây nhây mà không trả lời."..."

Người đàn ông im lặng, nhìn chằm chằm và như suy nghĩ có nên nói hay khôngKurama thở dài chán nản với cuộc trò chuyện của cậu với người đàn ông đó."

Ờ... ta tên Richard Michael Paul.

Còn nhóc ??"

Paul giật mình nhìn Cửu Vĩ một lúc rồi mới nói nhỏ ra cái tên" Ta đã nói rồi !!

Ta tên Shinda Kitsune !!"

Cậu bây giờ bực rồi đấy...

" Khi nãy ... ngươi nói cái gì mà Akatsuki?"

Paul hỏi lại."

Trước khi trl thì ngươi cho ta biết nơi kì lạ này là đâu??

Làm sao để quay về lại Konoha?

Ta còn đang làm nv ở đó đấy!"

" ...

Làm gì có chỗ nào trên thế giới này có tên là Konoha??"

Người đàn ông hỏi lại...

Sau một hồi lâu nói chuyện thì cậu với Cửu Vĩ ( kurama ) mới nhận ra được là cái thứ kì là kia đã đưa cậu đến một thế giới khác... có những phù thủy và nhiều thứ kì lạ quái đản.

Và những người dân thường đc không sd phép thuật thì được gọi là Muggle.

Các phù thủy đang che dấu những dấu hiệu của họ khỏi các Muggle.

Và Voldermort ( kẻ mà ai cũng biết) vừa chết cách đó không lâu bởi đứa trẻ sống sót.

Đặc điểm nhận biết đó là đứa trẻ ấy có một vết sẹo trên trán.

Và Naruto cũng hiểu ra tại soa các nhẫn thuật không hoạt động và cậu đã điều chỉnh lại những nguyên tác.

Một lúc sau khi chỉnh sửa các nhẫn thuật thì cậu cũng đã dùng được ngon ơ những cái cơ bản... nhất là thuật thuấn thân.

Sau 2-3 ngày cư trú tạm ở nhà Paul thì cũng biết được là người này cũng đc 25 tuổi....

Và hắn ta cux biết cậu đến từ thế giới khác và cho cậu ở tạm vài ba ngày để tìm cách về lại Konoha và Akatsuki.

Thấy ở lại không những không tìm được cách mà còn không biết đc tình hình thế giới mà cậu vừa mới đến.

Nên Naruto đã quyết định cùng Cửu Vĩ đi du ngoạn coi thế giới này khác chỗ của cậu như thế nào.Và cuộc du ngoạm của cậu bắt đầu từ đây ......

Hóng đi, ngoại truyện này còn dàiiiii lắm

Ờ thì do một số nguyên nhân nên me đã đăng truyện cực kì trễ... sorry mn vì đã chờ.

Me sẽ cố gắng đăng những chap mới sớm hơn. : P
 
Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)
Ngoại truyện (3)


" Hộc hộc " Tiếng thở phì phò của một người đang cố gắng chạy thật nhanh khỏi thứ gì đó."

Đứng lại đấy !!

Harry !!"

Có 3 thằng mập ú gần như là một con heo đuổi theo một người ốm tong ốm teo chạy đằng trước* C ... cái quái !??

Tại sao mình lại chạy ??* Người đằng trước không ngoài ai khác đó chính là cậu, Naruto ( Kitsune.) Nhưng thân hình ... lại có gì đó một chút lạ ...

Cậu thật sự muốn quay lại tẩn cho đám nhóc heo mập đó một trận.

Nhưng điều kì lạ là chân cậu không nhận thức được mà cứ chạy ... cứ chạy đến một nơi đâu đó.

Tất nhiên là cậu không biết được nhờ vào khung cảnh xung quanh, bởi vì vài ngày nay chỉ quanh quẩn ở nhà thằng Paul.

" Hộc hộc ..."

Mặc dù không cảm nhận được một chút mệt mỏi nào, nhưng cái cơ thể này cứ liên tục thở dốc...

Sau khi bỏ mặc 3 đứa trẻ heo đấy được xa thì cậu mới biết được là cái thân thể này tự dưng chạy chậm lại ...

Đến một cái công viên gần đấy, cậu im lặng ngồi xuống cái ghế đá trước cổng.

Cơ thể cậu bỗng dưng đứng dậy mặc dù cậu không định làm như thế.

Vẫn còn trong cơn hoang mang thì cái cơ thể quái đản này đi đến cái hồ gần đó, lấy nước rửa mặt và lau đi máu còn dính trên những vết xước.

Khoan !!!

C ... cái quái gì thế này !!

Đ ..

đ ..

đây đâu phải là cơ thể của cậu !?

Một thân hình gầy gò với mái tóc đen bù xù.

Đôi mắt màu xanh lá long lanh cùng cặp mắt kình tròn.

Cái khiên mọi người vừa nhìn vào, đó chính là cái thẹo hình tia chớp trên trán.

Nó được che phủ bởi mái tóc đen bù xù.

Bỗng nhiên .... cậu thanh niên này nhắm mắt lại.

Rồi mọi thứ tối xầm đi. _________________________________________
" Naruto !!!

Naruto !!"

Tiếng của một chú cáo đang mệt mỏi lay một người tóc vàng đang nằm trên chiếc giường êm ái.. nhưng mình người đấy đầy mồ hôi nhễ nhại."

Hộc hộc ... giấc ... giấc mơ quái quỷ .... haizz" Naruto giật mình tỉnh dậy.

Lấy tay quệt đi vài giọt mồ hôi vẫn còn lăn trên trán.

" Ác mông hả ?

" Kuram nhìn cậu rồi hỏi như có lệ chứ không quan tâm cho lắm." ... không ... này cũng không hẳn là ác mộng."

Cậu đứng dậy, vào nhà vệ sinh phàn nàn vài câu.

" Chào buổi sáng.

" Người đàn ông ngồi trên ghế cùng với tờ báo phù thủy trong tay... trên bàn là những đĩa đồ ăn đã đc gia tinh dọn sẵn.

Theo cậu đc biết thì những dòng học thuần chủng lâu đời sẽ có những con được gọi là gia tinh trú ngụ tại nhà cũng những dòng họ đó và phục vụ cho họ đến khi chết.

Gia tinh là một trong nhưng sinh vật huyền bí hiếm có thể dùng được phép thuật. ( ví dụ như: Độn thổ .) ( Một số điều khác về gia tinh thì tự search mạng hay đọc Harry Potter đê.)" Chào " Dường như đã biết trước được điều này, cậu thản nhiên chào lại bằng một cậu cụt ngủn rồi thản nhiên ngồi vào bàn ăn cùng Kurama.

Cả ba cứ im lặng rồi dừng bữa ... thật nhàm chán khi không có một chút drama nào...

Nhưng điều đó là tất nhiên giữa những người kiệm lời rồi ...

O-O " Tôi đi đây ..

Paul" Mãi mới có một giọng nói xé tan bầu không khí im lặng.

Cứ ngỡ giọng nói ấy là của Paul, nhưng không.

Đó là của cậu ...

Uzumaki Naruto ( Kitsune)" Ngay bây giờ ??

Nhóc không thấy còn quá sớm à ? ..

Bao giờ quay lại ?"

Suy nghĩ một lúc lâu sau, Paul mới trl.

" Tôi đã nói rồi... tôi không phải nhóc, ông vẫn chưa tin à .

Bao giờ quay lại thì tôi không biết."

Cậu vẫn không quay đầu thì lặng lẽ nói...

Kurama cảm thấy chán nản với cuộc trò chuyện nên đã giải thuật vào lại bên trong người cậu mà yên giấc... (ghi là yên giấc thoai chứ nó chưa cóa chết nhá ) " ...

Ngươi ... liên lạc với tôi lại bằng cách nào ?"

Paul ngập ngừng định nói gì đó, nhưng suy nghĩ lại rồi hỏi.

" Đại bàng ..

đại bàng đưa thư hoặc ít nhất là một loài chim nào đó.

" " Ở thế giới này, cậu tốt nhất là dùng cú nếu không muốn bị chú ý."

" Tôi sẽ coi đấy là một lời cảnh báo...

Ngươi cứ đưa cho con vật mà ngươi gửi đồ hay thứ gì muốn đưa cho ta... cái này, nó sẽ tự khắc nhận biết mà tìm đến."

Cậu lấy từ trong túi ra 2 cái hộp màu xanh và đỏ."

Hộp còn lại??"

Với giọng điệu nghi ngờ, hỏi lại..."

Gặp nạn thì mở ..

" Nói dứt câu, cậu đứng dậy đi vào căn phòng đã được xắp xếp cho cậu ở tạm để sửa soạn chuẩn bị chuyến đi....________________________ Sau "một lúc" dọn đồ thì cậu quyết định, đến tối cậu mới xuất phát cùng Kurama để cho mát mẻ... ( Thanh niên lày rảnh thệt đêý.) Bước ra khỏi cửa... trước mặt cậu là khu rừng. * Chết thật !!

Khi nãy quên hỏi đường.* Cậu đi được một lúc thì nhận ra mình bị lạc mới chửi thầm...

Quả thật, điều lâu nay cậu dzẫn chưa nói cho ai biết ngoài Kurama thì ... cậu bị mù đường.

Bth thì làm nv gì liên quan đến hướng đi mà không có trên bản đồ thì Do những cành cây cao nên khi cậu nhảy lên để xem xét tình hình xung quanh thì mọi thứ thấy được chỉ là những cành cây um tùm khác.

Nhưng điều khiến cậu khó xử nhất hiện giờ là Cửu Vĩ đã rơi vào trạng thái hồi sức trong 1 ngày vì 6-7 qua đã liên tục dùng chakra để biến thành hình dạng thu nhỏ hay dạng người đi theo cậu.

" tí tách tí tách."

Tiếng mưa ... huh ??

Trời mưa rồi ?

Mưa càng ngày càng lớn khiến cho cậu ướt đẫm chẳng khác mấy gì con chuột lột.

Mưa là cho chiếc đuốc của cậu vụt tắt, mọi thứ xung quanh tối lại.

Chỉ thấy được mờ mờ khung cảnh xung quanh.

Gió làm cho những cành cây va vào nhau nghe thành tiếng xào xoạc nghe cũng tiếng mưa thật khiến người ta rợn gáy. * Hơ ... hơ ...

Kurama, tôi lạy ông.

Ông dẹp mấy cái hồi sức hồi xiếc gì giúp tôi.

Ông hiện ra đây chỉ đường cho tôi với !!!

Chi ít là đường về nhà !!* Kêu réo trong nội tâm một hồi mà không thấy động tĩnh gì thì cậu cũng quyết không kêu gọi Cửu Vĩ dậy nữa mà lần mò tìm đường ... .Giữa rừng cây .... trời mưa ... xung quanh thì bỗng dưng tối thui chỉ thấy đc những thân cây cổ thụ ..

Aaa ai đó làm ơn cứu tôi vớiii" ĐÙNG !!!"

" Ối mẹ ơi ... giật mình " Tiếng sấm chợp xé toạt màn đêm, nó khiến cậu giật mình nhảy dựng cả lên, cả mình ướt nhẹp.

Ai mà nhìn thấy cảnh ninja nổi tiếng ngầu lòi Kitsune đội mưa ướt nhẹp và khổ sở ntn thì chắc cậu đào nhanh một cái hố mà chui vào quá...

Như thế thì đảm báo sẽ mất cái hình tượng Cool ngầu mà lâu nay cậu mất công xây dựng.Dẹp chuyện đó qua một bên đi.

Trước hết bh nên lo cho cái thân này trước đã.

Ba cái hình tượng nên tính sau vậy...

Nói rồi cậu đi quanh thì cũng tìm được một cái hang để trú tạm.

Không biết có con nào ở trong đấy không nữa ... quái lạ là cái hang cũng to hơn cậu một chút, vừa để chui vào và đốt lửa sưởi ấm.Lạy trời đừng có con ma nào hiện ra...

" Loẹt xoẹt .. loẹt xoẹt .."

Thứ gì đó chà xát dưới đất tạo nên tiếng động kì lạ.Con vật này ....

Quái lạ, lần đầu tiên cậu không cảm nhận được con vật nào đến gần cho đến khi nó phát ra tiếng động.

Liệu ... con này là quái vật phương nào !!?"

Đùng !!!

" Lại một đợt sấm chớp nữa.

Một ánh sáng chợt lóe lên ... cho thấy được bóng con vật đó.....

Ngoại truyện còn nhiều lắm... chờ đi, đăng truyện thì chừng nào viết xong sẽ ra.... thanks vì đã đọc.

Đoán xem đóa là con gì ??
 
Konoha! Ta Hận Ngươi (Fanfic)
Ngoại truyện (4)


Ánh sáng đột nhiên lóe lên, một con vẫn đang trường sát ở trên mặt đất, có lẽ là một con rắn ...

" Xì xì ..."

Một tiếng kêu khe khẽ vang lên góp phần giúp cậu khẳng định đó là một con trăn hoặc rắn nào đó trong hang.

Hình như ... nó đang dần dần tiến lại gần phía cậu.

Kitsune vẫn im lặng, bất động và đề phòng con vật đó, biết rằng loài rắn thường gặp ở trong thế giới ninja trong khi làm nv là chuyện bth, nhưng không biết ở thế giới kì lạ này thì liệu nó như thể nào.Nhưng ... dường như nó chỉ bò tới gần, rồi nhìn cậu.

Không có một chút cái gì gọi là muốn chủ động tấn công.

Nên cậu cũng ngồi im, nhìn nó.~~~ Tua ~~~ ( Tại mình vẫn chưa thi xong nên lười ấy mà : > ) Ờ thì nói ngắn gọn thì khi trời sáng thì đ*o biết làm sao mà hai con vật lẫn người đều lăn đùng ra ngủ, đến khi dậy thì không hiểu kiểu gì mà khi anh Nả vừa leo ra ngoài và đi được vài bước thì con rắn hay trăn gì đếy bò theo.

Thì ...

Kitsune thấy không nguy hiểm gì mấy nên bắt nó để lại vào cái hang đóa.

Sau mấy lần bắt bỏ vào và nó vẫn đi theo thì cuối cùng Kitsune đã bỏ cuộc và cho nó đi theo.

Nả quyết định đặt tên cho nó là Nagini. ( Hehe boy, ghi nhớ điểm này nhá : > ) Sau khi thang thang ra khỏi khu rừng thì Kuruma dzô dzụng cũng chưa hồi phục xong chakra của nóa.

Nên cậu đành mặc kệ Nagini đang trên vai thay thế chỗ cho Kurama.

Nhìn nó nhỏ v chứ ai ngờ nó leo lên người nặng đ*o tưởng đc.

Ko biết chừng khi nó lớn lên thì nó nặng được mấy tấn nhỉ :^Sau khi ra khỏi khu rừng thì câu đi đến một khu ngoại ô nọ, thời tiết lúc này có vẻ không được tốt cho lắm, vừa mưa xong hqua thì giờ lại âm u, sao số Kit xui dzữ dzậy nè.

Nhưng có vẻ trời không mưa mà chỉ dừng lại ở mức âm u, cậu dùng nhẫn thuật để đi nhanh hơn, luẩn khuất trên những căn nhà, tuy là biết chả có gì nguy hiểm nhưng mà dường như điều đó đã trở thành thói quen khi thực hiện cách nhiệm vụ ám sát khó nhằn.

Rồi cậu tiến đến công viên, một nơi rộng rãi, một nơi không xa hoa, tráng lệ nhưng vẫn khiến người ta ngạc nhiên bởi vẻ giản dị và vẻ đẹp tự nhiên của nó.

Nơi này đủ các trò chơi có vẻ dành cho bọn con nít trong thế giới này.

Một hồ chứa các, vài cái đồ để leo trèo, ...

Nhưng những thứ đó không làm cho cậu chú ý đến.

Thứ hiện giờ đang trong mắt cậu đó chính là một cậu bé kì lạ đang ngồi đong đưa trên chiếc xích đu.

Nếu bỏ qua cái vụ thời tiết thì cũng sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu nó ngồi đó, một mình, nhìn nó có vẻ cô đơn.

Và mang một cái dáng vẻ giống cậu khi biết thông báo bị đuổi khỏi làng.

Ngoài hình của cậu bé này sẽ rất đặc biệt đối với Kitsune cũng như thế giới của cậu.

Không biết ở thế giới này thì thế nào.

Cậu nhóc này có đôi mắt xanh lá lấp lánh, nhưng nó mang theo vẻ ù buồn được ẩn giấu sâu trong đôi mắt ấy.

Nó có mái tóc màu đen óng ánh.

Tuy nó còn nhỏ nhưng có vẻ đã bị cận nên đeo theo cặp kính tròn bị sứt mẻ.

Nhờ vào đặc điểm đó nên cậu suy ra nhà nó chẳng mấy khá giả.

Nhưng ... cậu nhìn thấy một điều gì đó kì lạ ở cậu bé, không phải ngoại hình của nó, chắc chắn cũng không phải sức mạnh.

Đó là một điều gì đó khiến cậu nghi ngờ con mắt và cảm tính của mình.

Mặc dù nhờ nó mà cậu đã thoát không biết bao nhiêu là vụ suýt thua cuộc.

Cậu vẫn đứng trên mái nhà gần công viên, nhìn thằng bé tóc đen nhánh ấy một cách đầy suy tư.

Một lúc sau thì có 3 thằng to béo đến chỗ thằng nhóc đen.

Ban đầu Kitsune tưởng là bạn của thằng bé đó.

Suy nghĩ đó liền khiến cậu phì cười vì có 4 người chơi thân với nhau.

3 người thì to béo chẳng khác gì con lợn sữa.

1 ng còn lại thì ốm yêu.

Nghĩ thử xem, ai mà không cười cho nổi.

Nhưng suy nghĩ ấy lập tức dập tắt nhanh chóng khi 2 thằng bé to bự kia chạy ra sau nhóc tóc đen rồi giữ hai tay tóc đen lại.

Thằng nhóc to bự nhất không cho nhóc "tóc đen" kịp giãy giụa mà cho thằng bé tội nghiệp đó một cú đánh thẳng vào mũi.

Khiến cho mắt kính nhóc đó văng ra và sức mẻ thêm nữa.

Máu mũi của thằng bé tội nghiệp đó chảy thành dòng xuống.

Nhưng... không kịp để cho thằng nhóc to béo kia đấm cho thằng nhóc tóc đen kia hay để cho Naruto (Kitsune) kịp xuống ngăn cản thì bỗng nhiên, thằng bé tóc đen vụt biến mất rồi xuất hiện lại ở cách đó cần 6 mét.

Điều đó khiến cho cậu ngạc nhiên vì biết thế giới này chắc chắn không có thuật thuấn thân như tg của cậu.

Với lại nếu có thì cậu sẽ nhìn thấy được động tác của thằng nhóc đó kèm theo đọc chú vì hiện tại trên thế giới ninja thì chưa ai có thể thực hiện các nhẫn thuật nhanh hơn cậu.

Mà đứa nhóc đó quá nhỏ để thực hiện thuật cấp cao đó, kèm theo vẻ ngơ ngác và hoản hốt của nó thì có vẻ khoong phải là do nó làm.

Vừa hết cơn ngạc nhiên thì đám nhóc to béo lại chạy đến, có ý định đánh thằng nhóc đen đó tiếp thì ...

Hết

hello, mình đã quay trở lại.

Còn 4 môn nữa thoi là mình thi xog r nhé : >> Hơi chán, Toán 7,5 còn Văn có 8,5.

Chuẩn bị bị ăn mắng gòi : >>
 
Back
Top Bottom