Những bức tường đá xám xịt của cô nhi viện Thánh Agnes lặng lẽ chứng kiến bao nhiêu mùa đông khắc nghiệt và mùa hè oi ả.
Ánh mặt trời hiếm hoi lọt qua những ô cửa sổ nhỏ, vẽ nên những vệt sáng nhạt nhòa trên sàn nhà gỗ cũ kỹ, nơi tiếng chân của những đứa trẻ mồ côi vang vọng mỗi ngày.
Năm tuổi, Hikari đã là một đốm sáng nhỏ trong cái không gian ảm đạm ấy.
Mái tóc dài, màu xanh dương nhạt óng ả, một sự khác biệt dịu dàng giữa những mái đầu nâu hạt dẻ và đen nhánh, luôn thu hút ánh nhìn.
Đôi mắt màu hổ phách của Hikari, to tròn và trong veo, thường ánh lên một vẻ dịu dàng kỳ lạ, như thể đang cố gắng xoa dịu những nỗi buồn vô hình trong không khí.
Ngay cả khi còn đang chơi đùa cùng những đứa trẻ khác, một tia sáng ấm áp dường như luôn vờn quanh bàn tay nhỏ bé của cô, một dấu hiệu mơ hồ của Quang Ma Pháp tiềm ẩn.
Aoi, cùng tuổi với Hikari, lại mang một vẻ tĩnh lặng khác biệt.
Mái tóc xanh băng giá nhạt của cô bé thường rủ xuống che đi đôi mắt vàng kim sắc lạnh, ánh nhìn kiên định và có phần xa cách.
Aoi ít khi cười đùa ồn ào như những đứa trẻ khác, thường ngồi một mình bên cửa sổ, ngắm nhìn những bông tuyết hiếm hoi rơi vào mùa đông hoặc những giọt mưa tí tách mùa hè.
Đôi khi, những bông hoa tuyết nhỏ xíu, tinh xảo đến kỳ lạ, dường như vô tình hình thành trên lòng bàn tay cô bé trong những ngày lạnh giá, một thoáng hiện hữu của Băng Ma Pháp đang chớm nở.
Bên cạnh Aoi thường có một người bạn đồng hành đặc biệt – Shin, con thằn lằn nhỏ màu đỏ thẫm với đôi mắt dị sắc cam-vàng.
Aoi đã tìm thấy một quả trứng kỳ lạ trong một lần chơi ở khu rừng gần đó vào năm trước, và sự ra đời của Shin đã trở thành một bí mật nhỏ giữa hai người.
Shin không giống bất kỳ con thằn lằn nào mà những đứa trẻ ở cô nhi viện từng thấy.
Lớp vảy của nó mịn màng như nhung, và đôi mắt kỳ lạ luôn dõi theo mọi cử động với vẻ quan sát đầy thông minh.
Đôi khi, vào những đêm lạnh lẽo, một hơi ấm dịu nhẹ dường như tỏa ra từ cơ thể nhỏ bé của Shin.
Cuộc sống ở cô nhi viện Thánh Agnes trôi qua chậm rãi, theo nhịp chuông nhà thờ và những công việc thường nhật.
Các sơ, với lòng nhân từ và sự nghiêm khắc cần thiết, cố gắng mang đến cho những đứa trẻ một mái nhà và sự giáo dục cơ bản.
Sơ Agnes, người phụ trách chính của những đứa trẻ nhỏ tuổi, luôn dịu dàng với Hikari vì vẻ ngoan ngoãn và đôi mắt biết lắng nghe.
Với Aoi, sơ Agnes thường dành nhiều sự quan tâm hơn, có lẽ nhận ra sự khác biệt và nỗi cô đơn ẩn sâu trong cô bé.
Shin, với vẻ ngoài kỳ lạ, thường lẩn trốn khỏi tầm mắt của các sơ, chỉ xuất hiện khi ở bên cạnh Aoi.
Một buổi sáng mùa xuân ấm áp, ánh nắng mặt trời chiếu rọi rực rỡ qua ô cửa sổ, làm bừng sáng căn phòng sinh hoạt chung.
Những đứa trẻ đang chơi đùa, tiếng cười nói ríu rít phá tan sự tĩnh lặng thường ngày.
Hikari đang giúp một cậu bé nhỏ tuổi hơn nhặt những viên đá gỗ bị rơi vãi, đôi mắt hổ phách ánh lên vẻ kiên nhẫn.
Aoi ngồi một mình ở góc phòng, ngón tay khẽ vẽ những hình thù kỳ lạ trên sàn nhà bụi bặm, và Shin nằm cuộn tròn trên đùi cô bé, đôi mắt dị sắc khẽ nhấp nháy.
Bất chợt, một tiếng la thất thanh vang lên từ phía cửa.
Một cậu bé lớn hơn, tên là Thomas, mặt mày tái mét chạy vào, vấp ngã suýt chút nữa làm đổ cả chồng sách cũ.
"Lửa!
Lửa ở nhà kho!"
Tiếng la của Thomas khiến cả căn phòng trở nên náo loạn.
Các sơ vội vã tập hợp những đứa trẻ, vẻ mặt lo lắng hiện rõ.
Nhà kho, nơi chứa củi và những vật dụng cũ, là một phần quan trọng của cô nhi viện, đặc biệt là khi mùa đông lạnh giá sắp đến.
Trong sự hỗn loạn, Hikari và Aoi vô tình bị đẩy về phía nhau.
Đôi mắt hổ phách của Hikari thoáng chút hoảng hốt, nhưng rồi nhanh chóng trấn tĩnh lại.
Cô bé nhìn sang Aoi, người vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh thường ngày, dù đôi mắt vàng kim dường như ánh lên một tia băng giá.
Shin, đang nằm trên đùi Aoi, khẽ ngẩng đầu lên, đôi mắt cam-vàng chăm chú nhìn về phía cửa.
Thời gian dường như chậm lại trong khoảnh khắc đó.
Ba đứa trẻ, mang trong mình những sức mạnh tiềm ẩn mà chính chúng cũng chưa thực sự hiểu rõ, đứng giữa sự náo loạn và lo lắng của những người xung quanh.
Ánh sáng dịu dàng vờn quanh tay Hikari, hơi lạnh thoảng qua từ Aoi, và một hơi ấm kỳ lạ tỏa ra từ Shin.
Ngọn lửa nhỏ bé bùng lên trong khoảnh khắc hoảng loạn, tựa như một lời cảnh báo về những sức mạnh tiềm ẩn đang ngủ yên, chờ đợi thời khắc thức tỉnh trong trái tim của ba đứa trẻ ở cô nhi viện Thánh Agnes.