Tiểu Thuyết Khi Mùa Lúa Chín

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
71,711
0
0
396085718-256-k590326.jpg

Khi Mùa Lúa Chín
Tác giả: socctie
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Cậu ơi , cậu đừng có hờn Lúa.

Cậu không hờn , cậu thương em.​
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 1 : Gặp gỡ


Cả cái xứ Mỹ Tho nay bỗng xôn xao hết cả lên bởi cái tin nhà ông hai Lợi có đám cưới.Đám cưới của cậu ba Thiện , cái đám cưới dường như là lớn nhất Mỹ Tho bởi ai ai cũng biết cái độ giàu có của nhà ông hai.Nhà ông hai có tất thẩy năm người con , ba trai , hai gái.Hai cô con gái thì cô cả đã có chồng nơi xứ xa , tính từ đó tới nay cũng gần 5 năm rồi nhà ông hai Lợi mới có chuyện vui này trở lại nên coi bộ tổ chức cũng linh đình lắm đa.Nghe đâu vợ ông hai đã mất từ khi cậu út mới lọt lòng , bởi người hiền mà trời không cho thọ nên từ đó tới nay ông hai gà trống nuôi con , bởi vậy trong 5 đứa con thì đứa nào ông cũng đặt hết hy vọng lên tụi nó.Đặc biệt là cậu tư Lộc." ...

"Khắp nhà dán chữ Hỷ , cổng cưới đỏ rực , người người tấp nập đến chúc phúc nhưng có một người đang đối lập với không khí tươi vui này.Cậu tư , hay còn được gọi với cái tên là Hoàng Phước Lộc con trai thứ tư của ông hai , đối với cậu cái chuyện cưới gả gì cậu cũng chẳng quan tâm là lớn hay nhỏ , vui hay buồn.Bóng dáng mình cậu cứ ngồi đó với cái bảng tính , tính sổ sách chi tiêu , buông bán trong nhà.Từ nhỏ cậu tư là người được ông hai tâm đắc nhất , hơn cả cô cả , cô hai , cậu ba và cậu út."

Lộc , nay ngày vui của anh ba sao con không ra ngoài mà cứ ngồi đây với đống sổ sách này hoài vậy đa "Nghe tiếng cha , cậu tư cũng ngưng cái tay đang tính toán lại rồi mới quay lại trả lời hẳn hoi."

Dạ cha , con lỡ tính rồi nên con định mần cho xong luôn chớ bỏ ngang sau chất chồng lại khó "Ông hai biết tánh cậu ham học hỏi , đã làm là làm cho xong chứ không bỏ dỡ vậy nên cũng chẳng hối thúc."

Ừ , vậy con cứ làm nếu xong sớm thì ra ngoài chút cho vui "" Dạ "Cậu trả lời rồi lại mài mò từng trang sách , bởi một phần là do cậu muốn làm cho xong một phần là do tánh cậu không thích sự ồn ào náo nhiệt như ngoài kia." ...

"

Tay cậu nhanh thoăn thoắt , thoáng cái đã xong nhưng cậu chẳng muốn ra bên ngoài đối mặt với sự ồn ào đó nên cậu đi tìm một chỗ yên tỉnh mà đi.Mà cái chỗ đó cũng chẳng đâu xa , là mấy cái ruộng lúa nhà cậu chớ đâu , lúa mùa này còn xanh chớ chưa chín.Cậu đứng yên , chấp tay sau lưng mà thưởng thức cái mùi lúa non thơm thoang thoảng , kèm với những làn gió mát rười rượi.Đang đắm chìm trong sự bình đó thì bỗng đâu cậu nghe có tiếng bước chân ở đâu đó đang tiếng lại gần."

Ai vậy ?

"" A !

"Tiếng kêu đau oai oái phát ra , bỗng cậu nhìn lại dưới chân mình , sao tự dưng lại có người ngã thẳng xuống trước mặt cậu vậy đa ?Nhưng nhìn cái áo bà ba nâu sần , kèm với cái mình lắm lem bùn đất thoáng cái cậu liền biết nó không là tá điền thì cũng là hầu của nhà mình."

Mày là ai ?

Sao tự dưng lại chạy đến đây mần chi để té ở đây dị ?

"Cái người đó nghe cậu hỏi cũng ngước mặt lên nhìn , rồi bỗng đứng phắc dậy."

Dạ..Dạ con chào cậu tư , con là người làm mới được ông nhận "Cậu nhìn nó đang run run mà khó hiểu , bởi cậu hỏi bình thường mà có ăn thịt nó đâu."

Tao có mần chi đâu sao mày run dữ vậy ?

"" Dạ con- "" Nhà đương đám tiệc , mày không ở trỏng phụ mà ra đây mần chi ?

"Nó gãi gãi cái đầu cháy nắng của nói ấp a ấp úng nói."

Dạ..Tại , tại giờ ở trong nhà hết chuyện để con mần rồi nên con..Con tính ra đây bắt dế chơi , chứ...Chứ con hỏng có trốn việc đâu cậu "" Ừ , mày làm được bao lâu rồi sao giờ tao mới thấy mày ?

"" Dạ , con mới có làm mấy ngày à cậu "Nhìn cái tướng chút ét của nó run run rẩy rẩy mà cậu buồn cười."

Mày tên gì ?

"" Dạ , cậu..Cậu muốn hỏi tên nào ?

"Cậu nghe nó nói mà khó hiểu ra mặt , bộ nó sợ quá nên khờ luôn hả ?"

Ơ thằng này , tên mày chứ tên ai mà mày còn hỏi ngược lại tao ?

"" Dạ cậu , cậu đừng giận , tại..Tại đó cha má con đặt con tên An mà về đây để cho dễ kêu nên ông đặt con tên Lúa "" Tên An vậy cái chi An ?

"" Dạ thưa cậu , là Lê Bình An "" Ừm , sẵn tao cũng đang chán mà lúc nãy mày nói mày tính bắt dế chơi hả ?

""...Dạ cậu "Cậu nhìn nó cứ cuối mặt xuống trả lời mà lòng tự có chút khó chịu , cậu đây có ăn tươi nuốt sống nó đâu mà sợ sệt dữ vậy."

Ngước mặt lên "" Cậu con- "" Mày chủ hay tao chủ ?

Ngước lên ""..Dạ cậu "Nó đang sợ trong lòng mà nghe cậu kêu nó ngước lên tim nó càng đập càng nhanh , như muốn văng ra khỏi lòng ngực nó vậy."

Tao không có ăn thịt mày đâu mà sợ "" Dạ..

""...Mà , mà cậu nói cậu chán hả ?

"Mặt nó ngước nhìn cậu , miệng bất giác nói ra mấy lời vượt quá phận , mà khi nó chợt nhận ra rồi muốn rút lại lời cũng chẳng được."

C-Cậu tư , con , con- "" Ừ , tao chán "Nó đang muốn nói hai chữ " xin lỗi " mà nghe cậu đáp tỉnh bơ mặt chẳng có chi là sắc giận cũng bất ngờ."

Mày nói muốn bắt dế mà ,bắt đi tao cũng muốn chơi thử "" Dạ , dạ cậu con đi liền "Cậu nhìn cái dáng nhỏ xí xi của nó lanh cha lanh chanh hết chạy qua đây lại chạy qua đó mà miệng bất giác cười.Cười bởi cái dáng vẻ hồ hỡi ngây ngô của nó , bởi cái sự ngây thơ của trẻ con.Cái dáng vẻ đó cũng là cái dáng vẻ cậu muốn có nhất , bởi từ nhỏ do cái tánh ham học đó mà cha bắt đầu kì vọng vào cậu , trong lúc bạn bè đồng trang lứa đang vui đùa thả diều , bắt cá thì đó là lúc cậu đang lay hoay bên cái bảng tính cứng ngắt và những trang sổ chi chít chữ số vô hồn vô sắc."

Cậu ơi !

Con bắt được rồi nè !

"Hihi , lần đầu viết mong mấy duu ủng hộ tớ ạaa
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 2 : Chọi Dế.


" Cậu ơi !

Con bắt được rồi nè !

"Đang trầm tư với đôi chút suy nghĩ trong lòng thì bỗng có giọng nói cắt ngang đoạn suy nghĩ đó của cậu.Nó đứng tuốt ở xa , tay cầm chiến lợi phẩm vừa bắt được giơ lên khoe với cậu , mặt nó cười tươi mắt nhắm tịt dường như nó quên cái bộ dạng sợ sệt lúc nãy rồi hả ta ơi ?"

Hả ?

"Cậu đang ngơ ngác vì bị gián đoạn suy nghĩ trong mình , ngước lên nhìn nó thì thấy nó đang hí ha hí hửng chạy lại phía mình."

Cậu tư , con bắt được dế cho cậu rồi nè "Tay nó giơ ra trước mặt cậu , con dế nó vừa bắt được không quá to nhưng mà nó cũng ú lắm à nghen."

Thế bắt được rồi thì chơi thế nào đây ?

"" Ủa , bộ cậu hỏng có biết chơi chọi dế hả ?

"Cậu nghe nó hỏi cũng không biết nói sao , không lẽ giờ nói lúc cỡ nó bây giờ xung quanh cậu không có bảng tính thì chỉ có thêm sách sổ thôi sao."

Ừ , không biết "" Vậy con chỉ cậu chơi nghen ?

"Cậu không nói thêm , chỉ gật đầu một cái.Còn nó thấy cậu gật đầu thì lập tức bỏ con dế kia vào cái giỏ lác đan , mắc bên hông.Xong nó đi đào lên một cái hố nho nhỏ , không quá sâu cũng không quá cạn rồi kêu cậu lại gần xem."

Con này là của cậu nghen ?

"Nó lấy cái con dế lúc nãy bỏ vào hốt rồi lấy thêm một con nữa từ trong giỏ ra bỏ vào trong.Cậu tò mò ngồi xuống chung với nó coi.Hai con dế đực vừa gặp nhau như đã gặp ngay " kẻ thù " mà bắt đầu " chọi "."

Cậu ơi , cậu nhìn kìa "Cậu không nói gì , chỉ tập trung mà theo dõi trận chiến giữa hai con dế.Lúc đầu con dế ú của cậu dường như bị con dế kia áp đảo hoàn toàn.Nó thấy vậy mà cười toe cười tét , nhưng mà cười người hôm trước hôm sau người cười , nó chẳng cười được bao lâu thì tình thế đã thay đổi.Con dế dường như chiếm thế thượng phong lúc đầu đã bị đánh bại bởi con dế ú kia , mặt nó trơ ra như chưa tin là con dế cưng nó nuôi đã dễ dàng bị con dế nó vừa bắt đánh bại."

Hah , mày thua rồi kìa "Cậu lia mắt qua nhìn nó , thấy cái khuôn mặt như muốn xị ra một cục mà mắc cười."

Chèn ơi , con dế này con nuôi cũng lâu rồi đó , đem nó ra chọi lần nào cũng thắng mà nay bị cậu chọi lại rồi "Nó vừa nói mà môi cứ bĩu hết cả ra , nhưng tay cũng không quên lấy con dế ú kia bỏ lại vào giỏ.Cậu nhìn nó mà bất giác cười , thì ra đây là niềm vui của mấy đứa con nít đó hả , coi bộ đơn giản mà cũng vui lung lắm đa."

Cậu tư ơi cậu tư "Nghe có tiếng với gọi đằng sau , miệng cậu đang cười cũng tự thu lại mà đứng lên nhìn theo hướng phát ra tiếng.Nó đang ngồi dưới đất nghe có người cũng đứng dậy nhìn thử.Cái tiếng gọi đó không phải ai khác mà là thằng Thìn , hầu của nhà cậu."

Mày gọi cái chi ?

"" Dạ cậu , ông trong nhà biểu con đi kiếm cậu"" Trong nhà có chi mà ông biểu mày kiếm tao vậy ?

"" Dạ con hỏng có biết , ông chỉ biểu con đi tìm cậu về thôi cậu "" Ừ "Cậu phất phất tay ý kêu thằng Thìn đi , quay lại nhìn cái mặt nó vẫn thoáng chút không vui mà lòng vẫn có chút buồn cười."

Lúa , con dế đó của tao mày giữ cho kĩ lát ông biểu xong chuyện thì tao lại lấy , mày nghe chưa ?

"" Dạ cậu "Cậu thấy nó thưa thưa dạ dạ mà mặt buồn buồn , cũng chẳng hiểu tại sao trong lúc vô hồn vô thức mà cậu đưa tay lên xoa nhẹ lên chóp đầu nó.Nó đang buồn mà thấy cậu vậy mặt cũng ngây ra , cậu thì đột nhiên nhận ra cái hành động kì lạ đó mà dừng tay lại rồi quay đi.Nó thấy vậy tính đi theo cậu vô nhà thì bỗng nghe cậu hỏi."

Mày năm nay nhiêu tuổi rồi đa ?

"" Dạ ?

"" Tao hỏi mày nhiêu tuổi "" Dạ cậu , con năm nay 17 "" Ừ "Cậu nghe nó trả lời cũng " ừ " lại một cái rồi thôi mà đầu cậu lại có chút suy nghĩ , 17 tuổi gì mà tướng chút ét , lúc cậu 17 cậu cũng hơn nó nhiều , tính ra cậu năm nay 20 lớn hơn nó 3 tuổi mà nó thấp hơn cậu coi bộ cũng bộn đó chứ." ...

"Trong nhà , đám tiệc vẫn nhộn nhịp chứ chẳng bớt đi."

Cha , cha biểu con vô đây không biết là có chuyện chi vậy cha ?

"Ông hai đang uống rượu mừng từ mấy người bạn thấy cậu vô cũng dừng lại đôi chút."

Tại cha thấy con cứ ở trỏng mà không ra đây chung vui nên cha biểu tụi nhỏ kêu bây chớ có chi đâu "" Dạ , mà cha cũng biết tánh con rồi , từ nhỏ tới giờ con đâu có thích náo nhiệt "" Cha cho con xin lỗi nay ngày vui của anh ba mà con không chung vui , nhưng tánh tình khó đổi lắm cha "Ông nghe cậu nói vậy cũng chẳng có ép gì thêm nữa mà lại tiếp tục uống thêm mấy chén rượu mừng." ...

"

" Lúa , cậu tư biểu mày vô trỏng kìa "" Dạ , em đi liền chị Hương lặt mớ rau dùm em nghen "" Rồi rồi , mày đi đi kẻo cậu đợi "" Dạ "Nó nghe cậu gọi thì cũng nhanh chân nhanh cẳng đi , mà nó cũng chẳng quên đem theo cái giỏ lác nhỏ của nó.Cốc , cốc , cốc" Vào đi "" Dạ cậu , con đem dế lên cho cậu rồi nè "" Ừ , coi bộ mày cũng còn nhớ hen "" Để đó đi "" Dạ "Cậu chỉ tay lên bàn nó cũng đặt xuống theo chỗ cậu chỉ."

Nhà đương đám , mày xuống sau coi mần công chuyện đi "" Dạ , thưa cậu tư con đi "" Ừm "Nó đi rồi cậu mới mở cái giỏ lác ra xem , rồi lại lấy trong hộp bàn ra cái hộp nhỏ bỏ con dế vào trong , nhớ tới chuyện lúc chiều bỗng lòng cậu thấy mấy con dế này coi bộ chơi cũng vui đó đa.hù hú huuuu
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 3 : Vượt Quyền ?


Nhìn cái hộp nhỏ trên bàn , rồi lại nhớ tới cái chuyện mặt nó xị ra vì bị thua mà lòng cậu bỗng dâng lên một cảm giác thích thú vì chiến thắng , cái cảm giác mà từ nhỏ tới giờ cậu mới có.Chắc hẳn đây là lần đầu tiên cậu có thể cảm nhận được niềm vui tuổi thơ , cái niềm vui mà cậu đã bỏ lỡ qua từ rất lâu rất lâu rồi." ...

"Sáng hôm sau , cậu mợ ba cũng bái biệt cha đặng về nhà riêng.Đám hôm qua lớn nên tối khuya mới dọn xong.Nay cậu tư cũng dậy sớm , chào cậu ba rồi lại tiếp tục một ngày bình thường như trước đây , nhưng có vẻ bây giờ có chút khác thường xảy ra rồi."

Cậu út dậy chưa ?

"" Dạ thưa cậu tư , cậu út vừa mới dậy "" Ừ "Thằng vừa trả lời cậu tên là Sửu , hầu cận của cậu út , cậu út Thiên - Hoàng Chí Thiên.Sáng nay cậu dậy sớm , phần là do tiễn cậu ba , còn phần là do chuyện hôm qua khiến cậu bắt đầu tò mò về thằng Lúa."

Dạ , con chào cậu tư "" Ừm , thằng Lúa đâu ?

"Nhà dưới gia đinh vẫn như thường lệ , mặc dù đám hôm qua có trễ khuya đến đâu nhưng sáng nay vẫn có mặt đầy đủ nhưng lại biến đâu mất cái mặt của thằng Lúa.Cậu vừa hỏi vừa xoay đầu tìm kiếm , bộ nó sợ cậu cái chi hay sao mà lại biến mất rồi."

Dạ con cũng không biết , chắc hôm qua đám tiệc lớn nên nó mệt , cậu cần thì để con đi kiếm nó "" Thôi khỏi , bình thường nó ngủ ở đâu ?

"" Dạ cậu , nó bình thường ngủ ở cái nhà kho bỏ trống sát vách nhà "Hai mài cậu có chút nhăn lại."

Nhà có chỗ ngủ riêng cho gia đinh , sao nó ngủ ở ngoài nhà kho ?

"" Dạ thưa cậu , tại nó vô sau nên chỗ ngủ hết rồi mới đành sắp xếp cho nó ra ngoài đó ở "Xong , cậu cũng chẳng hỏi gì thêm nữa phất phất tay rồi kêu người kia đi."

Ừ , mày đi làm việc đi "" Dạ "Cậu sau khi biết được nó ở đâu cũng không biết từ lúc nào cậu đã có mặt ở đó.Cái nhà kho trước đây xây để trữ lúa , nhưng để lâu quá thành ra nhà cậu cũng xây vài cái kho mới cho nó chắc.Cái nhà kho bỏ lâu vậy rồi nhưng khi cậu tới thấy trước kho sạch sẽ , tường không mạng nhện , chắc nó cũng chăm dọn.Cậu lại gần đẩy nhẹ cửa , bất ngờ thây cửa nó không khoá chốt trong , bộ nó biết cậu hôm nay sẽ tìm nó hay sao mà để sẵn đó như mời cậu vô vậy.Vào trong , cậu thấy nó còn đang nằm say giấc trên chiếc giường tạm bợ được lót từ mấy tấm ván , trên mình cũng không có mùng mền ấy vậy mà nó ngủ ngon lắm , cậu vào tận đây nó còn chẳng hay mà."

Lúa , dậy coi mới sáng ra mà tính trốn việc hả chi vậy , Lúa "Cậu lây nhẹ tay nó , nhưng nó vẫn nằm ngủ im thin thít , thấy lạ cậu sờ lên trán nó thử thấy nóng rang , nhưng cậu chưa kịp lấy tay ra đã bị nó nắm lại mà nức nở trong cơn mơ hồ vô thức."

Má..Cha má ơi..Hức..Cha má đừng bỏ con...Hức..Hức..Đừng , đừng mà..Hức..

"Cậu nghe từng câu từng chữ nó nói mà khựng lại đôi chút rồi cái tay đang đặt trên trán thoảng đưa lên xoa nhẹ đầu nó , cậu thấy nó nức nở cũng đành dỗ dành cho nó bình tỉnh lại."

Không bỏ , không bỏ đâu , Lúa đừng khóc nữa , ngủ ngoan đi "Cậu dùng lời nói xoa dịu tâm trạng nó , được một hồi nó cũng hết khóc , cậu lấy tay ra rồi lại đi ngược vào nhà." ...

"" Thằng Thìn với con Hương lấy mền với mùng ra đây , còn con Chi đi nấu cho tao nồi cháo "" Dạ "Cậu lấy được mùng mền xong lại tự thân đem ra nhà kho , còn mấy đứa gia đinh đang mần công chuyện cũng thấy chút lạ nhưng không dám hỏi.Tới nhà kho cậu thấy nó đã mở mắt tỉnh dậy , nhưng nó cứ nằm đó như cũ không biết là do mệt hay gì mà nó cũng chẳng di chuyển mình."

Lúa "Nghe tiếng gọi nó ráng nhìn ra cửa , thấy cậu đang cầm trên tay mùng mền mà nó bất ngờ."

Cậu tư..Sao cậu đ- "" Mày cảm thấy đỡ hơn chưa ?

"" Dạ cũng đỡ hơn rồi cậu "Cậu biết nó đang sốt , đắp mền không tiện nên chỉ để mền lại gần đó."

Ngủ đã không có mùng mền còn không thèm gài cửa , mày tính nằm phơi chờ chết hả Lúa ?

"" Con- "Nó ráng sức ngồi dậy , tính nói cho hết câu đã bị cậu cắt ngang."

Mày nằm yên đó , cấm có nhúc nhích ""...Dạ cậu "Cậu đi vô nhà coi cháo xong chưa đặng còn đem ra cho nó thì tự nhiên nghe tiếng con Hương nói nhỏ với con Chi đang nấu cháo."

Ê ê Chi , mày nấu xong chưa ?

"" Gần rồi , chi vậy ?

"" Haiz , thằng Lúa nó còn nhỏ xí à mà vô đây gặp con Duyên đúng là..

"Hương vừa nói vừa lắc đầu , Chi thấy vậy cũng kèm theo."

Ừ , tội nghiệp thằng nhỏ , không biết lúc mới vô làm cái chi không vừa mắt con Duyên nên bị nó chèn ép thấy thương "Tay chị khoáy nhẹ nồi cháo đang sôi sùng sục xong lại nói tiếp."

Mà tao thấy nó vừa khờ vừa hiền , bị vậy cũng không dám nói với ai , nay nó không thấy đâu chắc là do hôm qua đám tới khuya mà con Duyên còn bắt mình ên thằng nhỏ xách nước "Chị Hương nghe vậy lại thở dài thêm một hơi."

Tao thấy hôm qua chén dĩa nhiều , đúng là cần nước mà nó đổ cho một mình thằng Lúa nhìn mà thấy thương thằng nhỏ "Cậu nghe vậy , cũng hết đứng nghe nữa mà tự nhiên đi vào trong như chưa có gì."

Chi , cháo xong chưa ?

"" Dạ xong rồi cậu , cậu ăn giờ thì để con múc "" Thôi để tao "Nói rồi cậu tự tay múc ra một tô cháo còn nóng hôi hổi."

Hôm qua bộ công chuyện nhiều lắm sao ?

"" Dạ cũng không nhiều thưa cậu "Nghe lời đáp , cậu lia mắt nhẹ qua từng gốc , xong mắt dừng lại ngay chỗ con Duyên đang ngồi."

Ừ , thằng Lúa bị bệnh rồi , con DUYÊN lát mày đi gọi thầy thuốc tới cho tao "Cậu nhấn mạnh tên nó , khiến nó vừa nghe mặt mày đã xanh chành như tàu lá chuối."

Dạ..Dạ cậu tư con đi liền "" ...

"

" Lúa , ngồi dậy ăn cháo đi "" Cậu tư , vậy coi sao được cậu "" Sao ?

"Vừa hỏi cậu vừa đỡ nó ngồi dậy." ...Cậu là chủ..Sao con dám- "" Biết tao là chủ thì nên nghe lời tao chứ không phải cãi tao , há miệng "" Dạ "Cậu vừa thổi vừa đút cho nó , hồi nó cũng ăn xong cậu cũng đỡ nó nằm xuống nghỉ." ...

"Con Duyên nó chạy ba chan bốn cẳng đi mời thầy thuốc , vừa hay là lúc cậu mới vô nhà."

Dạ thưa cậu tư , con mời thầy về rồi "" Ừ , Hương mày dẫn thầy ra chỗ thằng Lúa chút tao xuống liền "Hương nghe liền biết con Duyên sắp có chuyện nên liền đi ra dẫn thầy thuốc đi.Để thầy thuốc đi khuất cậu mới nghiêm mặt lại , mắt nhìn thẳng vào con Duyên."

Thằng Sáu , mày giữ chặt nó xuống "Vừa ra lệnh cậu vừa chỉ thẳng tay vào con Duyên , tay kia đặt mạnh tô cháo xuống bàn.Anh Sáu đi lại , giữ chặt nó xuống không cho nó có cơ hội thoát thân."

Cậu..Cậu tư..Con , con đâu có mần chi sai quấy đâu cậu.."

Nhìn nó ấp a ấp úng mà cậu thấy mắc cười , không làm gì mà Lúa nó nằm bệnh ra đó.Ngồi xuống , xong cậu nhìn nó dưới đất gằn giọng lên hỏi."

Câm họng , nhà này bộ không có tôn ti hay sao vậy đa ?

Tao không biết từ bao giờ một con hầu lại có thể sai người này người kia đi mần công chuyện đó "Nghe tới đây mặt nó xanh chành như tàu lá chuối.Nó muốn chối nhưng nhìn cậu như vậy thì có chối đằng trời."

Cậu..Cậu..Tha con , con lỡ dại..

"Cậu nghe liền cười khẩy.Cậu tư bình thường ôn nhu nhưng không đồng nghĩa là cậu hiền."

Phan Mỹ Duyên !

"Nghe cậu gọi cả họ tên nó ra mà nó hoảng , còn mấy đám gia đinh nghe lòng thầm vui vì nghiệp của con Duyên sắp đến rồi.Cậu đứng dậy , bước nhanh ra đằng trước."

Thìn , mày kêu hết gia đinh trong nhà ra coi cho rõ , hôm nay tao phạt nó coi như cảnh cáo hết tất cả mọi người về hậu quả của việc vượt quá quyền là như thế nào "" Dạ "Con Duyên nghe nói vậy càng thêm run rẩy , cậu tư ít khi tức giận nhưng giận cũng chỉ trách mắng chứ không có hơn , đây là lần đầu cậu phạt đánh.Thìn kêu mọi người ra nhà trước , phía sau con Duyên cũng bị anh sáu lôi lên."

Thằng Sáu giữ nó cho chắc , thằng Tị lấy roi ra đây nhanh "" Dạ "Con Duyên biết nó chọc cậu bực thật rồi liền vang xin."

Con vang cậu...Cậu tư tha con "Cậu nhìn nó chẳng mảy may quan tâm lời cầu xin."

Đánh nó 30 roi coi như cảnh cáo , hôm qua nó biểu thằng Lúa làm gì thì từ nay về sau nó mần i vậy , tao cấm đứa nào tấy mấy tay chân mà lại giúp , nghe chưa ?

"" Dạ cậu "Tụi gia đinh thường ngày thấy nó hóng hách tự cho là sau này nó sẽ là mợ tư mà giờ đây nó là người bị cậu tư phạt đánh đầu tiên , nhìn mà mắc cười.Tay nó bị giữ chặt , ép nằm xuống xong sau đó là từng tiếng roi va chạm với da thịt vang lên.
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 4 : Mày Mơ Cái Chi ?


Tất thẩy gia đinh trong nhà đều được cậu tư gọi ra đằng trước , nhà ông hai cũng thuộc dạng giàu có nên gia đinh tôi tớ cũng chẳng ít .Cậu ngồi nghiêm nghị trên bàn nhìn xuống con Duyên với ánh mắt chẳng có tí ti cảm xúc.Nó bị thằng Sáu đè chặt xuống , còn thằng Tị kế bên chỉ chờ lệnh cậu mà làm.Cậu đợi một lúc thấy gia đinh ra đủ hết mới bắt đầu.Thằng Tị vung từng roi sau tiếng đếm của cậu , ai ai nhìn cảnh đó trong lòng cũng thầm cười nhạo bởi thường ngày nó đối xử với ai cũng thượng đẳng giờ là bị nghiệp quật rồi chớ đâu."

Một "Chát" Hai "Chát" Ba "Chát" Bốn "ChátCậu từ tốn đếm chậm rãi từng số từng số một , con Duyên nằm dưới đấy rên rỉ vì đau , nó vang nó xin cậu tha cho nó , cậu càng đếm nó càng xin tha nhưng mần chi có chuyện dễ như vậy."

Sáng mày chưa ăn cơm hả Tị ?

Mạnh cái tay mày nhanh lên "" Dạ cậu "Chát" Ức..Cậu tư..Cậu tư tha cho con..A...C-Con xin cậu tha..cho c-con..

"" Mười "Chát" Cậu..Cậu tư , con xin cậu..Ức...Con sai , sai rồi thưa cậu..

"" Mười một "ChátNó càng vang xin cậu càng đếm , mỗi lần đếm lại nhấn mạnh thêm thằng Tị thầm hiểu ý mà cứ mỗi lần cậu nhấn mạnh là lực tay nó cũng theo đó mà giáng xuống thật mạnh.Duyên nó nài nỉ vang xin , tới roi thứ hai mươi thì nó dường như ngất lịm đi."

C-Cậu tư , hình như nó ngất rồi thưa cậu "Cậu nhìn nó , chẳng nói gì mà đi ra ngoài múc một gáo nước tạt thẳng vào mặt nó."

Tỉnh chưa ?

"Nó bỗng bị tạt nước mà sặc rồi tỉnh dậy thấy vậy cậu lại tiếp tục."

Ai đời ở đợ mà chủ phạt vài roi lại ngất ngay ra đó không ?

Thêm hai mươi roi nữa cho mày nhớ "Lời nói vừa dứt con Duyên dường như muốn rơi thẳng xuống địa ngục."

Cậu..Con chết mất..Cậu tư..

"Cậu chẳng để tâm tới lời vang xin , tiếp tục cất giọng."

Thằng Tị , mày không nghe lời tao nói đúng không hả ?

"Tị thấy vậy tay lại giơ lên ròi vụt xuống , từng roi từng roi một roi nào nó cũng dùng hết lực tay mà đánh.Mọi người ở ngoài thấy cậu tư bình thường ôn nhu lãnh đạm nay lại như vậy cũng bất ngờ , nhưng lại vui hơn khi thấy nó bị phạt."

Đánh xong nhốt nó vào kho bên vách nhà , từ nay về sau nó sẽ ở đó trừ khi làm việc thì những việc như ăn uống ngủ nghỉ gì nó cũng ở ngoải "" Dạ cậu "Nói xong cậu tư đi nhưng trước khi đi cậu để lại cho Tị một ánh mắt nhắc nhở , thằng Tị theo hầu cậu từ nhỏ nó vừa thấy ánh mắt đó liền hiểu ngay ý của cậu.Tay nó không đánh nhanh nữa , từng roi rơi chậm xuống nhưng roi nào rơi xuống cũng đều như muốn xé da xé thịt con Duyên ra." ...

"Lúc này ở nhà kho , chị Hương nghe tiếng con Duyên kêu la thảm thiết mà hả dạ.Đang nghe tiếng nó kêu vui tai thì bỗng chị thấy cậu tư đi xuống."

Chào thầy , thứ lỗi tôi bận chuyện trong nhà mời thầy vào trong thăm khám "" Không có chi thưa cậu "Hương thấy cậu tư đi vào cũng đi theo , nãy chị nghe cậu nói nó bị bệnh cũng tò mò nhưng lúc nghe tiếng con Duyên vang lên thì chị dường như quên mất mình vừa tò mò chuyện gì.Trong kho , Lúa nó nằm trên tấm ván mặt mày nhăn nhó khó chịu.Thầy lại gần bắt mạch rồi xem thử tình trạng cho nó được một hồi thầy cũng xoay qua nói."

Thưa cậu tư , cậu đây do bị dính sương đêm và nước nên có bị nhiễm lạnh nhẹ , lát tôi sẽ kê thuốc cho cậu ấy "" Ừm , cảm ơn thầy "Nói rồi cậu liền mò đại trong túi mấy đồng đưa cho thầy mà chẳng thèm nhìn mệnh giá."

Tôi trả tiền thuốc "" Ơ , cậu tư nhiêu đây có vẻ hơi nhiều rồi cậu tư "" Thầy cứ cầm đi không cần phải gửi lại tôi , Hương đi ra tiễn thầy rồi lấy thuốc sắc đi "" Dạ cậu "Thầy thấy vậy cũng chẳng nói thêm mà đi theo chị Hương ra ngoài , con Duyên lúc này vẫn còn chịu vài roi cuối lúc thầy đi ngang qua thấy cảnh tượng đó bỗng gáy cảm thấy có chút lạnh lẽo , còn chị Hương đi qua thấy nó vậy cũng không quên nhìn nó với ánh mắt châm chọc rồi tiễn thầy đi.Trong kho lúc này , cậu nghĩ bây giờ con Duyên chắc cũng gần xong hình phạt bèn bế thằng Lúa đang mơ mơ màng màng kia lên."

Ư..Um..Ai..Ai vậy..?

"Miệng nó hỏi mà mắt nó nhắm tịt , cậu thấy vậy chẳng hiểu sao lòng lại dâng lên đôi chút cảm giác kì lạ vô cùng."

Là tao , cậu tư được chưa ?

"" Um..Hmm "Thấy nó đang mơ màng vậy cậu cũng không nói thêm mà bế nó vào nhà.Đám gia đinh trong nhà đang hả hê vì con Duyên thì bỗng nghe tiếng bức chân nhìn ra thì thấy cảnh tượng đó ai ai cũng trố mắt ra mà nhìn.Cậu tư cành vàng lá ngọc thường ngày chẳng mảy may quan tâm sự đời vậy mà nay lại vì một thằng gia đinh mà phạt đánh đã vậy còn tự tay bế nó vào nhà."

Cậu tư..Sao cậu bế n- "" Sao ?

Chỗ nó ngủ thường ngày là ở đâu ?

"" Dạ thưa cậu , nó ngủ ở gian giữa trong phòng "Một đứa đứng gần đó nói , thiệt con Duyên nó hóng hách tự ý chiếm chỗ tốt nhất xong đẩy mọi người ra mỗi gốc ngủ."

Từ nay , chỗ đó là của thằng Lúa còn nó cút ra kho ngoài mà ngủ bây nghe cho rõ từng lời cậu tư đây nói không ?

"" Dạ rõ thưa cậu tư "Cả đám đồng thanh khi nghe cậu tư nói , lúc này dường như mọi người ai cũng có chung một suy nghĩ trong lòng."

Tốt , nó chịu phạt xong thì mọi người giải tán mần công chuyện như cũ đi "" Dạ "Dặn dò xong cậu chẳng nán lại lâu mà bế nó vào trong , đặt nó xuống chỗ gian giữa trong phòng.Vừa đặt nó xuống định rời đi thì cậu nghe nó nói."

Cha..Má...Sao , sao hai người bỏ rơi con ?

Cha..Hức..Má..Đừng..hức.."

Cậu nhìn nó đang nói mớ , nói mớ mà tới mức khóc cũng chẳng không biết nó đang chiêm bao điều gì mà lại như vậy."

Không , không khóc tao không bỏ mày mà "" Uhm..Hức..Dạ..

"Nó " dạ " một tiếng rồi buông tay cậu ra như chưa có chuyện chi."

Mơ mớ cái chi mà mới sáng sớm đã gây phiền cho tao rồi , đợi mày khoẻ thử đi rồi coi tao hen "Nói rồi cậu lại bất giác làm lại hành động đó , hành động xoa đầu nó rồi mới đi ra ngoài.
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 5 : Sao Không Nói ?


Cậu vừa ra ngoài đã chạm ngay mặt cậu út."

Anh tư , mới sáng sớm anh mần chi mà ầm ầm ở đằng sau vậy ?

"Cậu út năm nay mới 10 tuổi còn con nít lắm , sáng cậu còn chưa tỉnh hẳn miệng hỏi cậu tư nhưng tay vẫn còn dụi dụi mắt cho tỉnh táo."

Sai thì nó bị phạt chớ có cái chi lạ đâu mà hỏi , rồi sáng thức không đi rửa mặt mà cứ đứng vậy dụi là sạch hả út ?

"Nghe cậu hỏi cậu út liền ngơi cái tay đang dụi dụi mắt."

Đâu có , út đi liền nè anh tư "" Ừ , Sửu mày dắt cậu út đi ra đằng sau rửa mặt cho sạch "" Dạ "Nhà này chắc hẳn có mình ông hai là không sợ cậu chứ ai cũng sợ cậu hết rồi.Đến cả anh , chị còn phải nể cậu vài phần nữa đó chứ bởi tánh cậu nghiêm lắm y như ông thời còn trẻ.Tuy cậu không bắt buộc người ở trong nhà làm theo ý mình nhưng phải làm đúng theo tôn ti trật tự vai vế lớn nhỏ trong nhà.Kính trên nhường dưới , cậu quan trọng mấy việc này lắm phần cũng là do ông rèn cho từ nhỏ mà ra.Hôm nay cậu vẫn tiếp tục như mọi ngày , ngồi vào bàn lật từng cuốn sách dày cộm ra tính toán , tiếng bảng tính kêu lạch cạch thêm cả tiếng lật sách xào xạc của cậu vang lên từng hồi không ngớt." ...

"Thường ngày tay cậu đã tính nhanh mà chẳng hiểu sao nay càng nhanh hơn , bởi trong lòng cậu nay đang suy nghĩ tới chuyện khác nên cậu muốn hoàn thành cái đống này càng nhanh càng tốt.Bên dưới nhà sau , con Duyên bị đánh tổng cộng là năm mươi roi không hơn không kém.Chịu phạt xong nhìn nó còn chẳng ra con Duyên thường ngày , nó thân tàn ma dại nằm dài trên đất bởi chẳng còn sức mà ngồi dậy huống gì nhấc cái chân lên đi ra kho.Còn thằng Tị đánh nó xong cũng mệt bỡ hơi tay nhưng nó chẳng dám nghỉ lâu sợ lỡ cậu tư xuống thấy con Duyên mà còn ở đó thì lại mệt thêm.Nó lôi xồng xộc con Duyên ra kho , xong rồi để nó nằm đó cũng chẳng quan tâm gì thêm nữa.Mọi người thấy chuyện xong cũng tản ra mà làm việc như mọi khi nhưng khác cái nay ai cũng vui nên mần công chuyện cũng đỡ hơn thường ngày.Còn chị Hương nãy giờ còn bận bên cái nồi thuốc nghi ngút khó , vừa sắc thuốc chị vừa cười vừa nói với mấy chị nữa ở xung quanh , đúng là nghiệp báo đến nhanh thật." ...

"Lúa nó uống thuốc xong cũng bớt nóng nhưng vẫn còn mê mang nhẹ chứ chưa tỉnh hẳn , nó không biết bây giờ là sáng hay tối giờ nào giấc nào cả.Nó chỉ biết nó nằm ở đó rất lâu , lâu ơi là lâu.Trời sùm sụp tối , cậu tư đã tắm rửa cơm nước xong tất thảy mới vào xem nó như thế nào.Giờ này gia đinh ở ngoài vẫn còn làm vài việc vật nên chưa có ai vào đây hết chỉ có cậu và nó thôi.Trong cơn mơ màng , nó thấy trước mặt nó có cái dáng đồ tây vừa quen vừa lạ đang tiến gần lại chỗ nó nằm , nhưng dù có mơ màng đến đâu thì đầu nó vẫn nhận thức được đó là cậu tư.Nó ráng mở hai con mắt nóng rang lên."

Cậu tư..Cậu tư...

"" Nằm đó đi , đang mệt thì khỏi chào hỏi chi hết ""..Dạ "Cậu tiến lại gần , ngồi xổm xuống cạnh nó , tay đưa nhẹ lên trán xem.Thấy nó bớt nóng lòng cậu cũng bơn bớt lo."

Mày thấy sao ?

Khoẻ hơn chưa ?

"Lúa gật gật đầu."..Dạ..Cũng đỡ nhiều rồi cậu.."

" Ừm "Trong hai mươi năm cuộc đời cậu , cậu chưa bao giờ lo lắng cho ai đến nổi cả ngày đều nghĩ về người đó kể cả cha cậu chớ nói chi đến một đứa gia đinh mới vào làm như nó , ấy vậy mà nó lại là người đầu tiên khiến cậu trở nên như vậy."

Lúa- "" À mà thôi , đợi mày tỉnh rồi hỏi cũng được "Thật ra là cậu muốn hỏi chuyện nó vô thức kêu cha gọi mẹ trong lúc mê mang , nhưng thấy nó vậy cũng đành rút lại thắc mắc muốn hỏi trong lòng."

Cậu tư..Cậu m-muốn hỏi con chuyện chi ?

"" À ờ..

"Cậu ngập ngừng đôi chút rồi lại trở về cái dáng vẻ cũ mà hỏi."

Sao con Duyên nó hành xác mày ra nông nổi này mà mày không nói cho ai biết hết vậy ?

"" Dạ , tại con mới vô làm nên con- "Chân mài cậu có chút cau lại nhưng cũng rất nhanh đã trở về như cũ."

Nó có quyền gì để sai mày mần chuyện này chuyện kia đâu mà mày lại sợ nó ?

"Chưa để nó nói hết câu thì cậu đã chen ngang lời nó nói khiến nói vừa muốn nói lại im lặng luôn chứ chẳng biết nói gì thêm nữa."

Trong nhà này ngoài tao với ông và cậu út thì chẳng có ai sai bảo gia đinh được hết , mày có hiểu không , Lúa ?

"" Dạ , dạ hiểu "Nó gật gật đầu.Xong đầu nó bỗng nhiên dâng lên sự thắc mắc không kiềm lòng được mà hỏi ngược lại cậu."

C-Cậu tư , con là gia đinh..Mà sao cậu mời thầy thuốc cho con mần chi ?

"Cậu có chút khựng lại , cậu cũng chẳng biết tại sao nữa.Cậu chỉ biết trong đầu lúc đó bỗng nhiên trở nên vừa lo lắng vừa hoảng.Cảm giác bất chợt khiến cậu chỉ biết tìm cách nhanh nhất để làm sao cho nó bớt nóng thôi."...Đối với tao tôn ti trong nhà này phải đúng , nó không biết tôn ti vai vế thì tao phạt ai cũng vậy và kể cả mày chớ không phải mình nó , mày nghe chưa ?

"" Dạ "Nó nghe xong câu trả lời cũng thôi hỏi tiếp mà nằm nghỉ."

Lúa "" Dạ cậu ?

"Cậu hỏi nhưng khi nghe nó trả lời thì cậu dừng lại chút mới đáp lại nó."

Chừng nào khoẻ thì đi chọi dế với tao nghen ?

"" À , dạ cậu "Nãy nó nghe cậu gọi , tưởng cậu trách cứ chi mà hồi hợp trong lòng nhưng nghe cậu nói vậy nó cũng hết lo mà chuyển sang vui , thì ra cậu tư thích chơi với nó."

Vậy mày nghỉ ngơi đi , tao ra ngoài cần chi cứ gọi thằng Tị "" Dạ cậu "Nói rồi cậu bức ra ngoài , không quên gọi thằng Tị lại mà dặn dò."

Tị , lại đây tao biểu "" Dạ , cậu biểu con chuyện chi thưa cậu ?

"" Lát mày coi chừng thằng Lúa , canh nó nhờ chuyện chi thì mần chuyện đó nghe chưa ?

"" Dạ cậu , con nghe rồi "" Ừ "Xong xuôi cậu bỏ đi lên trước còn thằng Tị dạ dạ vâng vâng chứ lòng nó vẫn thắc mắc sao cậu lại quan tâm thằng Lúa hơn cả ông hai vậy ?
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 6 : Quan Tâm ?


Cậu tư đi được một hồi thì bỗng nó lại thấy thêm một người nữa mà người này nó nhìn là biết ngay , chẳng ai xa lạ đó là thằng Túc.Từ lúc Lúa nó vô đây làm thì thằng Túc là thằng hay lẻo đẽo theo sau nó chơi , vậy nên thành ra hai thằng cũng thân nhau.Lúc sáng nó mắc đi gửi đồ cho cô hai nên chẳng hay ho gì về việc thằng Lúa bị bệnh , vừa về nó nghe mấy chị ở đằng sau nói mới vội vội vàng vàng chạy vô thăm nó , quần áo nó cũng chẳng thay kịp mặt còn đầy mồ hôi."

Lúa , mày đỡ hơn chưa ?

Nãy tao nghe mấy người ở đằng sau nói , mày bị cái con Duyên đó hành ra bệnh cỡ này đó hả ?

"Vừa chạy vô nó đã hỏi ồ hỏi ạt , thằng Lúa đang bệnh mà còn nghe nó hỏi vậy có muốn trả lời cũng không kịp."

Ai dí mày hả Túc ?

Tao bệnh chớ mày có bệnh đâu mà sồn sồn còn muốn hơn tao nữa đó Túc "Túc nó nghe thằng Lúa nói vậy miệng cũng bớt bớt lại đôi chút."

Ai dí tao đâu , tại về nghe vậy tao lo "Nó gãi gãi đầu mà miệng trả lời thằng Lúa cũng chẳng kịp hồi chiêu."

Mèn đét ơi , đã bệnh mà còn gặp cái mỏ mày chắc tao đi sớm quá Túc , ai giành nói với mày đâu tao có giành hả ?

"" Rồi rồi , tao không nói nữa đâu ông nhõi con ơi , để tao ra lấy thuốc chắc chị hương sắc xong rồi đó "" Ừ ừ "Thằng Lúa gật gật đầu để thằng Túc nó đi cho nhanh chớ mệt mà gặp nó càng mệt thêm." ...

"

Đêm khuya rồi mà cái đèn phòng cậu vẫn sáng , vẫn cái tiếng bảng tính với những trang sách dày đặc chữ số quen thuộc , những việc này chắc cậu làm cũng mòn hết rồi.Chắc ai thấy cậu lần đầu cũng nghĩ cậu đi theo phương Tây chứ thật ra là không hoàn toàn như vậy đâu , cậu quả thật có tiếp xúc với văn hoá phương Tây nhưng cậu vẫn sống theo cách người nước Nam mà sống , sống theo cách từ nhỏ của cậu.Đồ Tây cậu mặc trên người nó hoàn toàn trái ngược với cái bảng tính gỗ ấy.Nhà cậu có cái xí nghiệp xuất khẩu gạo cũng có tiếng nên thành ra tiền nông nó cũng nhiều , vậy nên cậu không chỉ tính tiền trong nhà mà còn cả tiền vào tiền ra buông bán.Tay cậu tính vậy nhưng đầu cậu không nghĩ đến đống sách mà cậu lại đi nghĩ đến cái thằng hầu kia."

Không biết nó khi nào mới hết bệnh đây ta "" Haiz , bình thường làm chẳng sao nhưng nay lại thấy mệt ngang vậy ?

"Cậu bỏ tay ra khỏi đống sổ sách đang lật dỡ , ngã đầu ra sau ghế , tay dụi dụi con mắt đang mỏi bởi ánh đèn le lói sáng.Cốc , cốc , cốc" Ai vậy ?

"" Dạ , con Tị nè cậu "" Ừ , vào đi "Thằng Tị này cũng coi như hầu cận của cậu , từ lúc vô nhà này nó đã được ông dặn phải theo hầu cậu , tính tới nay cũng kha khá năm rồi chứ ít ỏi gì.Đầu cậu vẫn ngã ra sau , nghe tiếng mở cửa bước vào mới hỏi."

Khuya rồi , mày có chuyện chi ?

"" Dạ cậu , ông thấy khuya rồi mà cậu còn mần nên kêu con đem yến vô cho cậu "" Ừ để đó đi "Tị nó đặt cái chén yến xuống bàn rồi nhưng nó vẫn chưa chịu đi mà cứ đứng đó nhìn cậu đang mệt mõi ngã đầu ra sau ghế.Cậu ngồi vậy , tuy không nhìn nhưng không nghe thấy tiếng mở cửa nên mới ngồi thẳng thóm dậy nhìn nó."

Còn chuyện chi nữa ?

Sao mày không ra ngoài "" Dạ..

"Cậu thấy nó vậy cũng tò mò , thằng này nay lạ à nghen , bình thường nó có bao giờ vậy đâu."

Muốn hỏi chuyện chi ?

"" S-Sao cậu biết con muốn hỏi ?

"" Biết mới làm cậu mày được đó , sao nói đi chuyện chi ?

"Tị nó ngập ngập ngừng ngừng , cậu nhìn mà muốn phát quạo đến nơi.Nó thấy cậu vậy mới chịu mở miệng nói."

Dạ , cậu thứ lỗi cho con nhiều chuyện , tại con thấy..Cậu quan tâm thằng Lúa vậy nên con cũng tò mò "Nó nhắc đến cái tên Lúa cậu mới sực nhớ đến thằng Lúa đang bệnh , bất giác cậu không trả lời nó mà hỏi ngược lại."

Um , thằng Lúa nó bớt bệnh chưa ?

"" Dạ ?

Nó cũng đỡ rồi thưa cậu "" Ừm "" Mà cậu...

Chuyện lúc nãy..

"Nghe nó nhắc cậu mới biết mình nên trả lời nó chứ không phải hỏi lại nó."

À , thì nó mới vô làm nhìn khù khờ vậy nên tao thương thôi , còn chuyện chi nữa không hỏi luôn một thể đi "" Dạ không , thưa cậu con ra ngoài "" Ừ "Thằng Tị đi rồi giờ tới lượt cậu tò mò về tình trạng của thằng Lúa.Rồi nhìn chén yến mới chưng trên bàn , lòng cậu càng thêm tò mò.Đem theo cái sự tò mò trong đầu và chén yến trong tay cậu bước nhẹ nhàng trong đêm , đi tới chỗ của thằng Lúa.Tới nơi , cậu đứng chết trân , cái chỗ nó nằm bây giờ trống không , thấy lạ cậu mới bước tiếp ra sau thì ơn trời , nó đang ngồi ngoài cái phảng nhỏ đặt ngoài hiên nhà."

Lúa !

"Nó đang đăm chiêu theo những ánh sao trời sáng rực thì bỗng giật nảy mình khi nghe tiếng người gọi tên mình một cái dứt khoát."

C-Cậu tư hả ?

"Cậu không nói gì , đi lại chỗ nó ngồi phịch xuống rồi đưa chén yến qua chỗ nó."

Ăn "" Cái này..?

"" Tao biểu mày ăn "" Cậu , cháo thì được chứ cái này..

"Thấy vậy cậu đặt chén yến xuống quay qua hỏi nó."

Bộ mày muốn chết thiệt hả Lúa ?

Bệnh tật chưa hết mà đêm hôm ra đây ngồi , tính hứng sương đêm hay sao ?

"" Cậu tư..Con đâu có , tại ở trỏng riết con thấy bức bối trong người quá nên mới tính ra ngồi xíu cho mát "Nghe nó trả lời xong mắt cậu liếc nó rồi lại lia xuống chén yến đang đặt cạnh tay nó , nó thì làm sao mà không hiểu được nhưng có cho nó mười cái mạng nó cũng hỏng có dám đụng vô huống gì nói tới ăn với chả uống."

Cậu tư..Có đánh chết con cũng không dám ăn đâu cậu "" Giờ mày không ăn tao mới đánh mày chết đó Lúa "Cậu nhìn nó chăm chăm , thôi thì phép vua thua lệ làng , tay nó cũng phải cầm chén yến lên ăn từng muỗng từng muỗng trước mặt cậu , cho đến khi hết chén cậu mới thôi nhìn nó."

C-Con ăn xong rồi cậu "" Ừ "" Mà cậu..

"" Sao ?

"" Bộ cậu thích chơi với con vậy hả cậu ?

"" Ừ , thích "Nó hỏi xong mà lúc nghe cậu trả lời nó im re."

Đang bình thường cớ chi mày im thin thít vậy hả Lúa ?

"" Dạ..Tại con đâu có biết nói gì nữa đâu "" Vậy thì vô ngủ "" Dạ "Nó nghe vậy cũng vâng lời mà đi vô , đi chưa tới nơi đã bị cậu gọi."

Lo mà dưỡng bệnh , hôm nay mày phiền tao hơi nhiều tao còn chưa phạt đó "Lúa xoay lại , nhìn cậu rồi gật đầu."

Dạ "" ...

"Nay ông đi xuống xưởng dưới Ba Tri , ở nhà chỉ còn cậu tư với cậu út.Lúa hỏng biết là bệnh nó nhẹ hay là do thuốc thầy kê hay mà mới hôm bữa còn nằm chèo queo mà giờ nó chạy nhảy tung tăng.Dưới bếp vẫn xôn xao như thường lệ.Chị Hương với chị Chi nay mấy bả coi bộ tươi lắm.Thiệt chớ nghĩ tới bữa con Duyên bị đánh tới giờ vẫn còn hả dạ."

Hù !

Chị Hương , nay có chi mần hong ?

Em phụ "Lúa đứng sau lưng hù một tiếng làm chị Hương làm bả muốn xuất hồn."

Ôi mèn đét ơi !

Lúa !

Bây tính hại chị mày chết hả chi vậy ?

"Lúa lại cười."

Em mần gì dám , tại hôm qua nay nằm có một chỗ hỏng có mần chi hết nên đâm ra thấy ngứa chân ngứa tay "Chị Chi thấy thằng Lúa cũng chạy lại hỏi thăm."

Trời , rồi mày khoẻ chưa mà đòi mần ?

Hỏng khéo bây mệt hay gì nữa chắc cậu tư đánh tụi tao chết à "Nó nghe lời chị nói cũng thắc mắc."

Ủa ?

Có gì đâu mà bị đánh "Chị Hương bĩu môi , tay lặt rổ rau."

Tại bây bệnh nên hỏng biết chớ hôm bữa cậu biết mày bị con Duyên nó hành ra bệnh coi cậu tư bực lắm đa "Thìn đứng sau cũng phụ hoạ."

Ừ , đúng rồi đó "Anh Sáu kế bên cũng tiếp lời."

Tao làm gia đinh ở đây cũng lâu mà đây là lần đầu tao thấy cậu phạt đánh đó chớ "Lúa nó cũng ngơ.Bộ nó bệnh không chơi với cậu được nên cậu bực hả ?

" Em đâu biết đâu "" ...

"Trong nhà kho , con Duyên nằm coi cũng chật vật lắm.Thương tích đầy người thế kia.Thêm cái chỗ này cũng đâu có lành lặn gì mấy.Thằng Túc đi tung tăng ngoài vườn , hong biết ai xui ai khiến mà nó đi tới tận kho bên đây.Nó ngó đầu vô coi thử."

Trời ơi , hại người chi rồi giờ hại mình không biết nữa !

"" ...

"Cậu út cũng đi học rồi giờ còn mỗi cậu tư.Nhưng cậu tư nay hết ngồi kế chồng sách cao rồi.Cậu ngồi với cái hộp gỗ nhỏ.Con dế ú nu kia được cậu chăm kĩ lắm.Bình thường đã ú nay chắc muốn lăn luôn rồi.Hỏng biết cậu nghĩ gì mà nhìn con dế đang ăn miệng cậu bất giác hiện lên một nụ cười.Chắc lúc này là lúc cậu thấy thoải mái nhất.Chứ cứ gặp đống sách riết cậu cũng nhức đầu." ...

"Trời hơi ngả chiều , cơm nước của hai cậu cũng xong hết trơn.Đợi công chuyện xong hết trơn thằng Túc mới kéo Lúa ra ngoài đồng."

Ra đây chi vậy ?

"" Ăn khoai nướng hong đa ?

"Nghe hai từ " khoai nướng " mắt Lúa nó sáng rực lên liền."

Đâu ?

"Túc lấy tay chỉ chỉ."

Bên đó đó , đi theo tao "Túc dắt nó đi tới dưới cái gốc cây to."

Tao đào hơi bị cực á !

Giấu muốn chết luôn "Rồi hai thằng hì hục nhóm lửa xong quẳng mấy củ khoai trực tiếp lên đó.Chiều chiều , gió thổi hiu hiu.Khói bay cao vút , mùi khoai nướng ta nói nó thơm nức mũi.Mà không biết tại khói nó mang theo mùi khoai hay khói nó bay cao quá mà nó dẫn luôn người thứ ba đến rồi.Ai á ?Phước Lộc chớ ai.Lúa với Túc mỗi đứa một củ khoai.Túc nó cười toe toét."

Công nhận khoai nướng lúc nào cũng thơm ha ?

"Lúa nó mắc ăn nên cũng chỉ gật gật đầu đáp.Cái bước chân xào xạc kia càng ngày càng tiến lại gần.Coi bộ hay đứa này mê ăn quá nên hỏng có nghe rồi."

Thơm lắm hả ?

"Lúa mắt dán chặt vô củ khoai nghe giọng cũng theo phản xạ đáp."

Ừ , thơm mà ngon nữa...Ủa ?

"Nó nhìn qua thằng Túc.Thằng Túc nó đi kiếm củi ở tít đằng xa rồi mà ?"

Cậu...Cậu tư ?

"Nó xoay lại , miệng cười hơi gượng.Nó nhìn hai củ khoai trên tay xong nhìn cậu."

Cậu ăn thử hong ?

Ngon lắm á !

"Cậu cười."

Có "" ...

"Cậu tư bình thường thử toàn cao lương mỹ vị chớ mần chi được ăn mấy cái này.Chắc lần đầu cậu ăn nên coi bộ cậu khoái lắm đa.Túc nó đi kiếm củi , quay lại thấy cậu tư ngồi ăn khoai kế bên thằng bạn chí cốt mà giật mình."

Ủa ?

Cậu tư..Sao cậu ra đây ?

"Cậu ăn nghe tiếng cũng ngước lên nhìn."

Ăn khoai chớ chi ?

Mày không thấy hả ?

"" À , dạ "Túc nó hơi run , nhưng cũng lấy mấy cây củi kia nhóm xong nướng khoai tiếp.
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 7 : Của Lúa Mà ?


Nay không biết có chuyện chi mà trong Lúa nó vui lắm.Làm thì làm mà miệng cứ cười tít mãi thôi.Túc nó ngồi kế bên , nhìn thằng bạn mình cười khúc khích cũng thấy lạ."

Ê , nay mần chi mà cười hoài dị ?

"Lúa ngẩng đầu lên , miệng nó vẫn còn vươn nụ cười."

Mần chi đâu "Thằng Túc nhìn nó trả lời xong lại xoay qua cười tiếp mà lòng càng thấy kì kì."

Trời ơi , bộ mày bệnh chưa hết hả ?

"" ...

"Nay ông cũng đi , còn hai cậu ở nhà.Thường là chị Hương dọn cơm nhưng nay chỉ mắc đem đồ qua nhà cho cô cả nên nhiệm vụ đó lại được giao cho thằng Lúa.Tay nó bưng mâm cơm , sắp xếp ngay ngắn lên bàn nhưng miệng thì vẫn cười rõ tươi.Cậu út thì lo ăn , nhưng cậu tư thì cứ nhìn cái vẻ mặt cười cười đó của nó mà lấy làm lạ.Dọn xong nó cũng đi xuống nhà sau.Nay như ai nhập nó vậy á , làm nhanh tay nhanh chân lắm chứ không có lề mề như mọi hôm."

Túc , Túc "" Hả ?

"Thằng Lúa tay cầm rổ rau đi lại."

Mày lặt dùm tao nghen !

"Chưa kịp để thằng bạn trả lời nó đã đẩy rổ rau vô tay thằng Túc rồi chạy biến mất dạng.Mà chạy đi gặp ai đó ?À , cô Dung." ...

"Cô này trước nay nổi tiếng dịu dàng nết na.Nhưng coi bộ cô ưng thằng Lúa này rồi.Mà khổ nổi thằng nhỏ khờ , nó chỉ nghỉ cô thích chơi với nó thôi chớ có biết yêu đương gì đâu."

Anh Lúa !

"Cô đứng xa xa vẫy vẫy tay gọi người đang tiến lại gần."

Cô Dung , cô kêu tui ra đây mần chi ?

Nay tui nghỉ được chút thôi á hỏng rảnh chơi đâu "Thiếu nữ kia e thẹn , tay cầm gì đó xong nhét thẳng vào tay nó rồi lại chạy đi.Nó đứng ngơ ngác , tay cầm vật kia mà ngỡ ngàng.Thư hả ?Chà , đoán không nhằm chắc thư tình chớ đâu.Nó không vội đọc , cứ cầm tờ giấy kia rồi đi ngược lại vào nhà.Thằng nhỏ cầm cầm chớ nó có nghĩ thư tình thư tứ gì đâu." ...

"Nó nhét đại tờ giấy vô áo xong lại mần công chuyện như thường.Nó tung ta tung tăng , chị Chi bả thấy bả cũng ghẹo vài câu."

Chèn ơi , mày mới hết bệnh thôi mà sao mày táy máy lại rồi Lúa ?

"Thằng Túc đứng kế bên thấy nó vậy mới chọc vài ba câu."

Tao là Lúa mà , ba cái bệnh đó nhằm nhò gì đến tao đâu , Lúa đây bất khả xâm phạm đó nhá !!!

"" Bất khả xâm phạm là lo chơi chứ không lo làm đó hả ?

LÚA ?

"Nó vừa gáy to với thằng Túc đã bị âm vang đằng sau gáy doạ tắt cả nắng."

Con chào cậu tư "" C-Cậu tư , con..

"Cậu thấy nó ấm úng nên chẳng nói nhiều."

Đi theo tao "" D-Dạ "Nó đi theo cậu , còn thằng Túc đứng ở sau vừa vui vừa lo cho nó."

Cậu..Con xin lỗi cậu tha cho con "Vừa tới chỗ gốc cây xoài trong vườn nó đã không kiềm được mà xin tha."

Mày- "" Cậu tư , con biết lỗi rồi con vang cậu , con không dám làm biếng nữa đâu cậu "" Im coi "Cậu nạt lại khiến nó đứng đơ."

Tao đã nói xong đâu mà mày nhảy vô họng tao không vậy hả Lúa ?

"" Cậu tư- "" Làm hầu riêng của tao đi "Cậu ép nó vô thế khó , vậy thôi nó cũng chỉ biết gật đầu đại chớ biết sao đâu.Thấy nó gật đầu nơi khóe môi cậu cong nhẹ lên.Cậu xoay người tính đi , xong lại xoay ngược lại tiện tay lấy luôn tờ giấy kia của nó.Nó ngơ vài giây xong cũng phản ứng lại."

Cậu tư , cái đó của con mà "Cậu nhìn nó."

Trong túi mày là của mày , còn giờ nó trong tay tao là của tao "" Ơ ?

"Nó đứng chết trân , nhìn cậu ung dung tay cầm tờ giấy mà bước đi." ...

"Phòng cậu , cửa đóng chặt.Mình cậu ngồi trong đó , tay cầm tờ giấy kia.Miệng lẩm bẩm gì đó , mài có chút cau nhẹ vẻ không vui."

Ngọc Dung ?

"Cậu nhìn mãi , khắc trong đầu cái tên này.Ngoài mặt bực trong lòng cậu cũng bực nốt.Tay vò vò tờ giấy một hồi.Xong lại " xoẹt xoẹt "Tờ giấy lành lặn bị xé nát không thương tiếc.Tiện tay cậu vứt ra từ cửa xổ , để gió mang những lời tỏ tình ấy bay xa ra khỏi người kia.Xong , cậu lại lên giường nằm.Hình như xé xong lòng cũng vui hẳn đó chứ.Còn thằng Lúa lúc nãy đang vui còn giờ thì hết vui rồi.Tự dưng lại ngang nhiên lấy đồ của người ta à.Tay chân nó cũng không bằng lúc nãy , vụng và vụng về.Nó cứ lề mề vậy miết." ...

"Túc lại nhìn nó.Nãy hừng hực sức sống lắm mà , sao giờ yểu xìu vậy kìa."

Rồi nãy tao thấy mày hăng lắm mà ?

Sao giờ kì dị "Lúa nó nhìn thằng Túc một hồi mới lên tiếng."

Mày thử bị người ta lấy đồ một cách trắng trợn coi ?

Mày sẽ mần cái gì ?

"Túc nó nghe vậy liền hùng hổ đáp."

Ai lấy đồ của tao tao múc nó luôn !

Sao ?

Thằng nào con nào dám lấy đồ của mày , kêu nó ra đây tao đấm luôn một thể !

"Lúa nhìn thằng bạn mình vậy , cũng cười."

Ừm , mày hay lắm , có giỏi thì đi đấm cậu tư dùm tao nghen "Thằng Túc lúc nãy còn hùng hổ giờ nghe tớ danh cậu tư cái xụi lơ liền.Làm gì dám tuyên bố như hồi nãy nữa.Còn Lúa nó vẫn yểu xìu vậy đó , tay chất đống củi mà miệng than liên hồi."

Trời ơi !!

Xui hết chỗ nói hà "
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 8 : Hầu Riêng Của Cậu Tư.


Từ cái bữa nó nhận lời của cậu thì mấy người gia đinh trong nhà cũng ít thấy nó hẳn.Lâu lâu mới thấy nó ló mặt xuống kiếm đồ cho cậu thôi.Tới cả thằng bạn chí cốt của nó cũng ít thấy nó nữa mà."

Mèn ơi , sao cái gì cũng tới tay tui hết dị nè !

"Cậu tắm rồi , còn nó thì ngồi xếp đồ cho cậu.Từ cái lúc nó làm hầu cho cậu xong thì cả nhà này lúc nào cũng có hai chữ " Lúa ơi ".Hỏng biết tại nó mần giỏi , tại kêu nó cho tiện hay tại cậu thích sai nó nữa."

Lúa ơi , đi hãm trà lại đi "" Dạ ""..."

" Lúa ơi , lấy thêm sách "" Dạ ""..."

" Lúa ơi , nấu nước cho tao "" Dạ ""..."

" Lúa ơi , lấy cái kia cho tao "" Dạ ""..."

Một ngày hỏng chừng cậu kêu cả trăm lần hai từ " Lúa ơi ".Nó thì bình thường tung tăng lắm mà giờ nhìn yểu xìu.Cậu biểu làm không chớ cậu có cho người ta đi chơi đâu !Nay nó xuống lấy bánh đem lên cho cậu , vừa hay đụng ngay mặt thằng Túc."

Lúa !

"" Hả ?

"Nghe tiếng gọi nó mới ngoảnh lại nhìn.Thằng Túc nhìn thằng bạn mình không gặp có bao lâu đâu mà giờ nhìn nó phờ phạt hết."

Trời ơi , bộ mày mần chi dữ lắm sao mà nhìn ốm nhom dị Lúa ?

"Nó thở dài."

Mày lên làm thử đi rồi biết "Xong nó cũng cầm dĩa bánh đi thẳng lên phòng cậu."

Ủa ?

Cái thằng này , mình hỏi thăm nó mà trời ""..."

Mà thời gian cũng nhanh hen.Thoáng cái nó làm hầu cho cậu cũng cả tháng chớ ít ỏi gì đâu.Mà nhìn nó càng ngày càng thấy nó buồn.Cô Dung cũng có qua kiếm nhưng mà nó có gặp được đâu.Mỗi lần có thời gian ra gặp là i như lần đó cậu có chuyện sai biểu.Cốc , cốc , cốc."

Cậu ơi , ăn bánh "Nó gõ cửa cho có lệ chớ cả tháng nay nó có gõ ngày nào á đâu.Tay nó đặt dĩa bánh lên bàn , xong tiện nên ngồi xuống ngay cạnh cậu tư luôn.Thấy nó mấy nay ít nói hẳn nên cậu cũng hỏi."

Buồn chuyện chi nữa ?

Hay theo tao chán quá ?

"Nó ngước lên , lắc lắc đầu."

Dạ hỏng có "Tay cậu ngưng bút , lấy trong tủ ra cái hộp gỗ nhỏ đưa cho nó.Nhận lấy xong nó mới mở ra xem thử."

Ủa ?

Con dế mà con bắt cho cậu nè , cậu còn giữ luôn hả ?

"" Ừ "Nó nhìn con dế xong mặt lại có chút tươi tắn."

Thích thì lấy chơi đi , mấy nay tao có nhiều việc lắm "Lúa nhìn con dế ú na ú nần kia."

Dạ thôi , cậu chăm nó kĩ quá lỡ đưa con chơi nó bị gì rồi sao ""..."

Phòng cậu.Người thì ngồi tính toán hết cái này tới cái kia.Người thì ngồi nhìn xong ngủ luôn lúc nào chẳng hay.Nó nằm gục luôn trên bàn của cậu.Hình như cái má kia hóp đi nhiều rồi.Cậu nhìn nó đôi chút , tay vô thức mà đưa ra chạm lên má người kia."

Mềm dữ đa "" Ưm.."

Lúa hơi nhăn mặt , đưa tay phủi phủi bên má.Nhưng rồi cái đôi tay kia bỗng bóp mạnh hai cái má hồng hồng làm nó tỉnh cả ngủ."

Ui da !

Cậu..Con đau quá à "Thấy nó thức xong cậu mới lấy tay ra khỏi má kia."

Ai cho mày ngủ mà ngủ ?

"Tay xinh nó xoa xoa cái má bị bóp tới ửng đỏ."

Con xin lỗi cậu..

"Môi người kia cười khẽ rồi lại thôi như sợ nó thấy."

Nấu cho tao bình trà khác đi "" Ò "Tay nó vẫn xoa má cho bớt đau , xong mới đi lấy cái bình trà nguội ngắt kia."..."

Nó đi rồi , còn cậu tư thì lại gặp vấn đề khác.Hình như phía dưới của cậu có thứ đang không chịu yên phận rồi đó đa."

Nhịn xuống , người ta mới 17 đó !

"" Lộc ơi là Lộc , nhịn đi !!!

"Cũng mất khá lâu cậu mới cho cái thứ kia yên phận trở lại.Cạch.Cửa phòng mở , may sao mà cậu cũng yên vị lại bình thường rồi."

Cậu ơi , trà "Tay nó đặt bình trà nóng xuống.Miệng còn ngáp ngủ."

Ừm "Rồi lại trôi qua thêm chút.Trời càng khuya.Đêm càng tối.Và nó lại gục trên bàn thêm một lần nữa.Lần này cậu chẳng nói gì cũng chẳng gọi nó thức.Nhưng hay làm sao mà nó mới vừa nằm trên bàn thì giờ lại yên giấc trên giường cậu rồi."..."

Sáng sớm , nắng rọi nhẹ qua khe cửa sổ.Đánh thức người chìm trong giấc mơ nồng.Lúa nó lăn lộn vài vòng trên giường xong chợt thấy có gì đó không đúng.Sao mềm quá vậy ?

Còn thơm nữa.Nó ngồi bật dậy thì thấy cậu đang ngủ trên bàn.Cậu nhường cái giường này cho nó hả ?Trong lúc nó còn chưa nghĩ ngợi được gì đã vội phóng xuống giường.Nhưng mà hình như nó quên rồi.Phòng cậu lát gạch chớ đâu phải nền đất đâu ?Phịch !!!"

Aaa !!

"Cậu ngủ trên bàn nghe tiếng kêu cũng chợt thức."

Lúa , có sao không vậy ?

"Nó ngẩng lên nhìn cậu , mắt kia rơm rớm nước rồi kìa."

Con..Huhuhu..Cậu ơi..Con đau..Hức..Con đau quá à "Người kia vội đỡ nó dậy.Coi bộ sáng nay nó rửa mặt bằng nước mắt rồi.Nhưng hình như nó đau quá mà quên hết trơn , tay nắm chặt cậu ngồi dưới đất khóc tu tu."

Huhuhu...Con đau...Lúa đau rồi.."

Cậu cũng phải mất hơn mười lăm phút mới dỗ được đứa con nít 1 , 7 tuổi này."..."

Mới sáng nó còn khóc như mưa mà giờ đã tươi cười như chưa có chuyện gì xảy ra."

Hì hì , cậu ơi ăn bánh "Tay nó lại đặt dĩa bánh lên bàn.Nhưng mà cậu đâu thích mấy cái loại bánh ngọt này.Cậu nhìn dĩa bánh xong lại nhìn nó đang cười cười."

Muốn ăn thì ăn đi "" Dạaaa "Được cậu cho phép mặt nó còn tươi hơn lúc nãy.Dĩa bánh này nó chỉ mắc công đem lên thôi.Miệng nó ăn chẳng ngừng , tại bánh ngon hay tại Lúa vui nên mới ăn ngon đây nhỉ ?Cậu đang viết viết gì đó nhưng chợt quay qua nhìn nó làm nó hơi khựng lại."

Lúa , đi chơi không ?

"Nó ngậm miếng bánh trong miệng , nghe cậu hỏi mà đơ luôn."

Dạ ?

Đi đâu dị cậu "Cậu nhìn miếng bánh dính trên mép miệng nó cũng tiện tay mà giúp nó lấy đi."

Xuống xưởng , mai tao đi tính ở dưới mấy ngày...Đi không ?

"Nó bây giờ mới nhận thức được mà gật gật đầu."

Dạ có !

"
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 9 : Cớ Chi Cậu Bực ?


Sáng đi sớm , nó vừa dậy chưa kịp tỉnh ngủ đã bắt đầu xuất phát theo cậu.Nãy mới mở mắt đã lật đật theo cậu nên giờ nó ngồi trên xe ngủ gà ngủ gật.Nhưng nó hỏng dám dựa qua bên cậu nên dựa tạm đầu lên cửa xe , cậu quay qua thấy vậy mới để nó dựa lên vai mình mà ngủ.Vừa cảm nhận được đầu mình đang dựa trên chỗ gì mềm mại chứ không phải cửa xe cứng ngắt nó liền he hé mắt ra dòm thử.

" Cậu ?

"" Ngủ thêm chút nữa đi , đường còn xa lắm "" Dạ "Rồi nó lại tiếp tục chìm vào mộng đẹp trên bờ vai rắn chắc ấy." ...

"Chỉ biết trách đêm qua nó không nghe lời cậu , nên giờ tới nơi còn ngáp ngủ.Xuống xe , nó xách đồ cho cậu mà miệng còn ngáp ngắn ngáp dài như không muốn khép lại.Để đồ của cậu lại phòng xong nó tiếp tục đi lẽo đẽo theo sau cậu.Mấy người làm trong xưởng nhìn hai người mà cứ tưởng cậu tư với cậu út chớ ai nhìn ra nó là thằng hầu đâu , hầu chi mà mặc vải lụa."

Bình thường thì sổ sách hàng tháng tao đều tính , nhưng đây là lô hàng lớn chớ không phải như mấy vụ vừa rồi nên mới phải xuống tận đây xem xét "" Dạ "Cậu đi trước , nó thì đi sau nhìn nhìn ngó ngó khắp nơi , người đi trước thì nói dài ơi là dài nhưng người đi sau chỉ đáp đúng 1 tiếng " dạ"" Mày đứng đây chớ có đi đâu , tao xuống kia xem không dắt mày theo được "" Mày mà đi đâu lạc là tao bỏ mày ở đó luôn , có nghe chưa ?

"" Dạ con nghe "" Ừm "" ...

"Nó đứng đó chờ cậu , chờ chán muốn chết luôn mà cậu còn chưa về nữa.Nó đứng đó chỉ biết dòm dòm người ta khiêng mấy bao lúa không thì lại nhìn những bao lúa to ơi là to được xếp chồng lên nhau đầy cả xưởng.Đang chán tại cậu chưa về thì bỗng có người lại bắt chuyện với nó."

Cậu ơi , cậu là cậu út hả ?

"" H-Hả ?

Anh nói tui á hả , tui đâu phải cậu út đâu "Thấy nó trả lời dị người kia liền hỏi thêm một cậu."

Vậy chớ cậu là ai ?

"" Tui là hầu riêng của cậu tư á "Nghe vậy người kia không khỏi bất ngờ mà thốt lên."

Cậu nói thiệt hả đa ?

"" Thiệt mà , với lại tui tên Lúa chớ đâu phải cậu này cậu nọ đâu mà anh kêu cậu hoài dị "" À à , tại lần đầu tui thấy người hầu mà được mặc vải lụa mới dị đó "Lúa nó nghe từ " mới " liền đáp lại."

Hong có mới đâu , cậu nói đồ cũ của cậu lâu lắm ời , cậu mặc hong vừa mới cho tui á "Người kia nghe vậy liền đáp."

Tui đi chuyển lúa này kia , tuy hỏng giàu có nhưng mà tui cũng biết chút ít , vải lụa này là loại mới năm nay có thôi , khác với vải lụa bình thường lắm "Nó nghe vậy cũng hơi bất ngờ , gãi gãi đầu nói tiếp."

Tui đâu có biết đâu , tại cậu tư nói dị á "" À mà anh tên chi đó ?

"" Tui tên Dừa "Rồi hai người tiếp tục nói chuyện , anh Dừa chất phát thật thà ăn nói coi bộ hợp với tánh nó lắm nên thành ra nó cười tít cả mắt.Đang cười đang nói vậy chớ nó đâu có biết cậu tư của nó đứng phía sau nhìn ra với vẻ mặt chẳng thể nặn ra một nụ cười."

LÚA !

"Nghe tiếng gọi lớn đằng sau nó giật mình quay đầu lại theo hướng gọi , Dừa cũng theo đó mà nhìn theo."

Cậu tư !

"Chân cậu đi nhanh thoăn thoắt chóc cái liền tới chỗ của nó.Anh Dừa thấy vậy cũng vội vàng chào."

C-Con chào cậu tư "" Khỏi !

"Cậu quát lớn rồi nắm tay kéo Lúa đi một mạch bỏ lại Dừa ngơ ngác đứng chong ngóc dõi mắt nhìn theo thằng Lúa bị cậu kéo đi với vẻ mặt xanh chành."

Ủa ?

Mình có làm cái chi đâu trời ?

"" ...

"Cậu mặt hầm hầm , suốt đường đi nó chẳng dám nói một cậu , người nào đi ngang cậu cũng cúi đầu chào rồi chạy đi mất dạng.Tay cậu siết chặt làm nó đau , cậu kéo nó đi cho tới khi vào phòng mới ngừng nhưng tay vẫn siết chặt cỗ tay nó."

Ức , cậu tay Lúa đau quá à "Cậu nghe vậy cũng nhìn lại rồi bỏ tay ra.Thấy mặt cậu cọc ra mặt nó liền mạnh dạng hỏi thử."

Cậu ơi , ai mần chi làm cậu bực hả cậu ?

"Nghe nó hỏi cậu liền nhìn thẳng vào hai con mắt nó mà nói."

Người làm tao bực tên Lê Bình An !

"Ba từ " Lê Bình An " vừa thốt ra nó liền hoảng , không biết nó làm chi khiến cậu phật lòng nhưng từ đó giờ cậu giận cỡ nào cũng đâu có kêu tên thật của nó , đặc biệt là cả họ và tên đầy đủ."

C-Cậu , con mần chi khiến cậu phật lòng sao cậu ?

"Hai chân mài cậu càng lúc càng cau lại , trong rõ là bực."

Ừ , tao biểu mày đợi tao chớ tao có biểu mày nói chuyện rồi cười tít cả mắt với thằng đó không ?

Hả Lúa ?

"Nó nghe vậy liền biết tại nó nói chuyện với anh Dừa nên cậu mới giận , nhưng mà nó nói chuyện thôi chớ có mần chi sai quấy đâu."

D-Dạ cậu không có biểu con nói chuyện nhưng mà con- "Nghe người trước mặt trả lời , mặt cậu càng cọc hơn."

Nín , tao muốn tao nhận được lời xin lỗi chớ không có phải lời biện minh vô ích của mày "Mặt mài nó tái mét , nhìn cậu mắt rưng rưng cố lắm mới không để giọt nước mắt nào chảy ra khỏi khoé mi."

Cậu...Con , con xin lỗi cậu "Nghe được lời mình muốn nghe tâm trạng cậu cũng dịu đi hẳn."

Lần sau còn vậy nữa không Lúa ?

"Lúa lắc lắc đầu."

Dạ hong "Cậu tư thở một hơi dàiii."

Ngoài tao ra mày không được phép nói chuyện hay cười nói với ai biết chưa ?

"Nó ngơ cái mặt ra nhìn cậu."

Nhưng mà...Cậu nói dắt con theo chơi mà "Cậu tư cắn môi , cố kiềm chế lại cảm xúc vẫn còn sôi sục trong mình."

Thì chơi ta-..À không , chơi với tao thôi là được rồi , nghe chưa ?

"Mặt Lúa hơi xụ xuống." ..Dạ...Nghe "Tới đây mặt cậu mới giãn ra được một chút.Nhìn cái thằng hầu trước mặt thật sự cậu muốn đánh nó lắm nhưng làm sao mà cậu nỡ.Cũng muốn giận nhưng nhìn cái mặt nó dị thì...Ai mà nỡ giận cho được và cậu tư cũng vậy.Cậu bực cho có chớ làm gì dám giận người ta đâu !
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 10 : Mượn Rượu Ngỏ Lời !


Lúa nó ngoài miệng nói nghe nghe hiểu hiểu chớ quay qua quay lại nó quên hết trơn à !Quên rồi thì sao ?Thì đi chơi với anh Dừa nữa chớ sao.Nhưng rồi mọi chuyện nó làm cũng lọt vào tầm mắt của cậu tư.E hèm.Cậu mới dặn gì dị ta ?"..."

Tay cậu lại kéo nó đi nữa.Nhưng lần này cậu chẳng thèm thương hoa tiếc ngọc.Tay cậu nắm chặt lắm , làm cổ tay của người kia đỏ ửng lên hết rồi.Mặt Lúa đau mà nhăn hết cả lên.Nhưng lần này nó có nói gì thì cậu cũng có buông đâu.Cạch.RẦM !!!Cửa phòng đập mạnh.Lúc này mắt Lúa đá lưng tròng tại nó đau quá đi."

Lúa !

Mày giỡn mặt với tao đó hả ?

Lời tao nói từ lỗ tai này lọt qua lỗ tay kia hay sao ?

"" Lời tao nói theo mây về gió hết rồi đúng không ?

Lúa ?

"Cậu quát , Lúa nhìn mà cứng đơ người.Nó lỡ quên có xíu mà...Hình như cậu giận ời."

Thích nó lắm hả gì mà cứ kè kè chi bằng được ?

"" Trả lời ?

Sao lúc nãy mày nói chuyện với nó nhiều lắm mà ?

"Lúa im lặng , chỉ biết ngước lên nhìn cậu.Mắt ướt đẫm.Mũi nó tự dưng hồng lên.Nhìn thấy cái mặt đó mà lòng cậu tự dưng dịu lại hẳn.Anh hùng sao qua được ải mỹ nhân.Thôi chết cậu tư rồi Lúa ơi.Cậu nhìn nó , từ mắt xong di chuyển xuống môi.Còn nó thì chỉ biết nhìn chớ sợ quéo hết rồi có dám nói gì nữa đâu.Nhìn cái mặt khóc đó ai mà chịu cho nổi.Cậu tư cũng vậy.Tay cậu tư dưng đưa ra giữ chặt đầu Lúa.Lúa nó sợ bị quýnh mà nhắm tịt mắt lại.Đang chờ đợi..Cậu quýnh nó.Nhưng mà không !Nó chỉ thấy môi mình bị thứ gì đó mềm mềm phủ lên.Mắt Lúa mở to nhìn cậu.Cậu tư đang hun Lúa hả ?Rời khỏi đôi môi nhỏ đó.Mắt cậu thoáng qua vẻ hơi hoảng."

Cậu tư , cậu- "" Cậu xin lỗi !

"Cậu bỏ đi một mạch chỉ để lại ba chữ " cậu xin lỗi " rồi xoay đi chẳng thèm ngoảnh đầu lại nhìn nó một cái.Nó đứng trong ngóc , mông lung với vô số suy nghĩ chạy qua trong đầu.Nó không dám khẳng định nhưng cũng nắm chắc phần nào trong những suy nghĩ đó.Mắt nó dõi theo hình dáng cậu bước đi , muốn gọi cậu lại hỏi cho tỏ nhưng miệng chẳng sao nói ra thành tiếng." ...

"Nó chỉ biết đợi rồi đợi chứ chẳng dám đi kiếm , sợ cậu không muốn gặp mặt nó.Cứ thế trời tối dần tối dần , trăng lên cao rồi trăng sắp tàn mới thấy lại bóng dáng cậu đi khập khiễng trở về căn phòng nhỏ.Người toàn mùi rượu , có khi người khác chỉ đi bên cạnh cũng đủ để làm người đó say.Nó tắt hết đèn trong phòng , ngồi ôm gối suy đi nghĩ lại về sự việc ấy , lần đầu tiên nó thấy cái vẻ mặt ấy của cậu , cái vẻ mặt tức tưởi rồi hậm hực bỏ đi như một đứa con nít đang giận dỗi.Đang đắm chìm trong từng suy nghĩ ấy bỗng nó nghe bên ngoài có tiếng gì như vừa va vào cửa.Nó chẳng dám lên tiếng , vừa run vừa bước lại ngồi xuống áp tai vào cửa nghe thử sự việc bên ngoài."

Ức..Lúa..Chắc em ghét cậu lắm hả ?

"Nghe giọng nói quen thuộc ấy nó bất ngờ nhưng giọng nói đó hôm nay bỗng trở nên dịu dàng chứ chẳng còn tiếng nói cao lãnh kia.Lời tới miệng nhưng cứ muốn nói ra thì nó cứ tự mình nuốt ngược vào trong."

Cậu..Cậu xin lỗi "" Ức..Em...Em tha lỗi cho cậu nghen ?

"" Tại cậu sợ..Cậu , cậu không dám đối mặt với em "Nó im lặng , tai áp vào cửa nghe rõ từng lời cậu nói , còn nghe cả mùi rượu mạnh xung quanh."

Cậu..Cậu thích em thiệt mà...

"" Nhưng rủi lỡ em biết...Em có chấp nhận thứ tình cảm này không , hả em ?

"Lúa nghe , nghe tất thẩy những gì cậu nói , mắt nó cay cay khoé mi cũng bắt đầu đọng nước , cái giọng trong veo hằng ngày cậu nghe giờ bỗng run run."

Lúa , cậu- "" Lúa cũng thích !

"Người ngồi ngoài cửa sững người , bởi thấy đèn tắt , nói cũng chẳng ai đáp nên cậu cứ nghĩ nó ngủ rồi.CạchCậu ngốc đầu lên , nó đứng ngay trước mắt , nó cố để không phát ra tiếng khóc nhưng cái đôi mắt ngấn lệ ấy đã phản chủ.Cậu đứng dậy , dường như tỉnh cả rượu."

Em- "" Cậu vào trong đi rồi nói "" ...

"Căn phòng nhỏ chỉ có đúng một chiếc giường.Hai người mặt đối mặt , tuy trong lòng có rất nhiều điều chưa tỏ nhưng cứ thấy đối phương thì lại....Cuối cùng người ngỏ lời trước vẫn là cậu."

Lúc nãy...Em nói cũng thích cậu sao ?

"Nó nghe người kia hỏi cũng gật gật đầu , chứ mà trả lời có khi nước mắt nó chẳng chịu nghe lại tràn khỏi khoé mi mất."

Ừm ừm "" Em không ghét cậu ?

"" Hong..Hong có ghét "Giọng nó vẫn cứ run run , nhưng cứ cố kiềm nén cảm xúc lúc này."

Ngẩn đầu lên xem xem "Nó nghe cậu nói cũng ngẩn đầu , cái đôi mắt phượng mài ngài hằng ngày hằng đêm khiến cậu si mê không lối thoát giờ đang dính đẫm nước mắt."

Em...Cậu xin lỗi "" Sao , sao cậu xin lỗi ?

"Cậu khựng lại đôi chút rồi mới nói."

Tại cậu nên em mới khóc không phải sao đa ?

"" Hong , hong phải mà..Lúa , Lúa...Tại Lúa sợ cậu hỏng thích..

"Cậu ngẩn người sau câu nói ấy , không thích là không thích thế nào đây ?"

Em ngoan , không khóc nữa nhé ?

Cậu thích cậu rất thích em nhưng cậu sợ em ghê ghét cậu- "" LÚA CŨNG THÍCH CẬU MÀ !!!

"Bỗng nó lớn tiếng cắt ngang lời cậu nói , cậu tư thường ngày ra sao giờ chẳng còn nữa khí phách."

Em.."

" Hức..Hức..Tại..Tại cậu hỏng có nghe Lúa nói mà...Mà cậu bỏ đi chứ bộ..Hic "Cảm xúc nó kiềm nén từ nãy đến giờ cuối cùng cũng kiềm không được.Nó khóc oà lên."

Cậu xin lỗi em "Vòng tay to lớn ôm trọn người nó dỗ dành từng chút một." ...

"Cậu phải dỗ dành đứa con nít 17 tuổi này mãi nó mới nín , mới chịu nghe cậu nói."

Cậu thích em , cậu thích em là sự thật mà "Nó hít hít vài hơi trong lòng người kia rồi mới đáp."

Vậy , vậy sao cậu thích Lúa ?

"Nghe thế cậu mới đỡ nó ngồi dậy , mặt đối mặt lần nữa."

Tại vì khi gặp em , cậu mới cảm thấy trong đời cậu cũng có niềm vui và sự hạnh phúc"" Từ nhỏ đến lớn , thứ cậu được tiếp xúc chỉ có cái bảng tính cứng ngắt và cả chồng sổ sách dày đặt những con chữ con số "" Nhưng từ khi gặp em cậu mới thấy vẫn có người xem cậu là người bình thường , đối xử với cậu không chút câu nệ và cả giữ khoảng cái chủ - tớ "" Bên em , cậu cảm thấy bình yên lắm , từ lúc gặp em cậu đã thấy...Nhưng vì muốn xác định thứ cảm xúc đó cậu mới biểu em làm hầu riêng cho cậu "" Cậu xác định được rồi , cậu thật sự thích em chứ không phải cảm xúc nhất thời rồi lại biến mất "" Cậu thương em !

"Nó nghe hết những lời ấy , lớp phòng thủ cuối cùng trong tim xem như đã chẳng còn."

Cậu..Cậu thích Lúa tới vậy hả ?

"Cậu nhìn nó , cười một cái , nụ cười ấy như chứ đựng toàn bộ sự dịu dàng của cậu."

Vậy chớ sao em thích cậu ?

"Nó hít một hơi thật sâu rồi nhìn thẳng vào cậu dõng dạt nói rõ từng chữ."

Tại vì cậu là người đầu tiên , người đầu tiên chỉ sau cha má đối xử tốt với Lúa như vậy ""...Năm Lúa 10 tuổi , cha má đã chết trong biển lửa...Từ đó lang bạc khắp nơi rồi làm tôi tớ cho người ta , cuối cùng lại vào nhà cậu "" Ai cũng coi Lúa chẳng ra hình người , đánh đập bạt đãi...Nhưng cậu thì khác "" Cậu cho Lúa ăn ngon , cho Lúa mặt đẹp , cũng chẳng đánh hay chửi gì Lúa hết "" Cậu- "Chưa nói hết câu nó đã bị cậu kéo ngược lại vào lòng , ôm chặt lấy."

Thì ra..Em đã chịu khổ vậy sao ?

"" Không khổ , làm gia đinh mà cậu- "" Suỵt "Cậu ngắt lời nó nói , nó cũng không nói gì nữa cứ để cậu ôm vậy."

Từ nay về sau , cậu hứa sẽ không để em phải chịu cảnh đó thêm lần nào nữa đâu "" Cậu xin lỗi , cậu tới trễ quá...Xin lỗi em "Nó bất ngờ , nhưng chỉ khựng lại đôi chút rồi...ChụtĐôi môi nhỏ hôn nhẹ lên gò má người đang ôm."

Em.."

" Em cũng thích cậu !

"Liệu sáng mơi..Cậu còn nhớ gì hong đa ?Xỉn quá trời mà !
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 11 : Người Cậu Thương.


Nó im lặng , thân nhỏ nép vào lòng cậu để cảm nhận sự an toàn từ lâu nó đã mất.Hơn 7 năm trời , từ thằng nhóc nhỏ có đôi mắt ngây ngô giờ đã thành thanh niên sắp đôi mươi.7 năm , sau 7 năm đây là lần đầu tiên nó được người khác đối xử một cách tử tế như vậy.Trái tim nhỏ đã dao động lặng lẽ từng nhịp."

Cậu ơi , cậu thương con thiệt hả ?

"Thân lớn ôm chặt người thương , xoa đầu nó bảo."

Cậu thương em , cậu không nói gạt em đâu "Từng lời cậu nói làm cho tâm hồn thiếu niên trẻ loạn xạ lên.Cậu ôm nó , cảm nhận được sự hạnh phúc nhất đời mình , cảm giác như vừa đạt được thứ gì đó sau bao lần cố gắn.Trăng sắp tàn nhưng trăng vẫn sáng , sáng vừa đủ để soi rọi nơi có hai trái tim đang bắt đầu bén lửa." ...

"Nắng sớm tinh mơ , trên chiếc giường ấm cúng có hai người vẫn đang say giấc nồng sau một đêm cảm nhận được hết nổi lòng của đối phương.Tay cậu ôm chặt , chặt từ lúc thức đến lúc say giấc vẫn chẳng thể nào nới lỏng.Sáng trời , nắng rọi vào bóng hình lớn đang phủ lấy nó.Cảm nhận được ánh ban mai , cậu mới từ từ mở mắt dậy.Ngó xuống , người cậu thầm thương bấy lâu đang nằm gọn trong lòng.Đôi mài ngài mắt phượng , dáng mũi nhỏ môi hồng đang ngủ say chẳng chút phòng bị bên trong vòng tay cậu."

Ư..Ưm..L-Lúa ?

"Phải ngây người mất vài giây cậu mới hoàn hồn.Trong đầu bỗng lướt qua những lời bày tỏ trong đêm khuya."

Cậu thương em !

"" Em cũng thương cậu "" Cậu là người đầu tiên sau cha mẹ đối xử tốt với Lúa "" LÚA CŨNG THÍCH CẬU MÀ !!!

"" C-Cái gì ?

Đêm qua mình...Lúa ?

"Khuôn mặt xin xắn bỗng chóc nhăn lại , nó bị tiếng động của cậu đánh thức."

Ưm...Cậu tư ?

"Mặt đối mặt , mắt chạm mắt.Cậu đứng hình , nhìn nó ngây ngóc buộc nó phải lên tiếng để xoá bớt sự ngượng ngùng này."

C-Cậu ngủ với e- Ủa lộn lộn , cậu ngủ có ngon hong vậy đa ?

"Nghe nó hỏi cậu mới như được mở phong ấn mà trả lời."

Ờ ờ , ngủ cũng ngon "" Mà đêm qua em nói g- "" Em thương cậu !

"Chẳng kịp hỏi hết câu cậu đã sửng người chỉ với 3 chữ " em thương cậu "."

Em...Em..

"Cậu lắp bắp , không chỉ bất ngờ , cậu còn vui và chẳng thể giấu giếm cảm xúc nữa.Cậu tư cao cao tại thượng kia lần đầu tiên khóc oà lên.Trong 20 năm cuộc đời cậu , đây là lần đầu tiên cậu khóc trước mặt người khác mà còn là người mình thương."

Ơ , cậu cậu , sao cậu ?

"" Em..Em..Có biết tôi chờ em..Chờ em..

"Trái ngược với cảnh tối qua , giờ đây người khóc là cậu không phải nó và người dỗ là nó chứ cũng chẳng phải cậu." ...

"Cậu nghiêm túc , sau khi thay đồ cả hai lại ngồi lại nói chuyện thêm một lần nữa."

Lúa "" Dạ ?

"Phước Lộc hít hết dũng khí vào trong mình , nghiêm nghị dõng dạt nói rõ từng câu từng chữ."

Em có chịu làm người cậu thương không ?

"Bình An ngơ ra đôi lúc."

Dạ..Dạ chịu "Cậu thở phào nhẹ nhõm , lúc này cậu rất tỉnh táo , trong mình chẳng có tí men rượu nào nên cậu chắc chắn lời mình nói và lời đáp mình nghe cậu sẽ không lầm và chẳng bao giờ quên được."

Cảm ơn em vì đã chấp nhận cậu "Hai người hai trái tim vỡ hết một nửa.Người mất gia đình , người không được làm chính mình.Hai trái tim ấy giờ chỉ còn một nửa nhưng kể từ giây phút cậu bày tỏ cũng là lúc hai nửa ấy đã hợp lại làm một." ...

"Mới qua có một đêm vậy mà cậu liền như trở thành một con người khác , hôm qua ai nhìn mặt cậu cũng sợ vậy mà nay nhìn cậu khác hẳn.Cậu với người dạo quanh xưởng , xem xét kĩ từng thứ một quan sát mọi nơi và cũng không quên quan sát cả đối phương.Cậu nhìn mọi thứ ấy thế nhưng nơi ánh mắt cậu dừng lại nhiều nhất chính là trên người của người thương , Lúa hay còn gọi là Lê Bình An.Lúa chạy tung tăng khắp xưởng , hết tò mò cái này lại tò mò đến cái khác.Cậu thì chỉ đi theo sau , nhìn Lúa mà cười.Từ giờ đừng ai mà hòng dành Lúa với cậu nữa nhá !Còn anh Dừa do bị cậu quát hôm qua mà giờ còn hơi rén.Mắt cậu cũng tinh lắm đa , giữa mấy chục người mà cậu chỉ lia qua một lần đã trúng ngay chăng anh Dừa.Coi bộ sau này anh hơi khó sống à nghen."

Cậu ơi !

Cậu nhìn chi dạ ?

"Cái con mắt vừa nhìn anh Dừa như kẻ thù ngàn năm kia ấy vậy mà vừa nghe cái giọng ngọt kia kêu một cái là lập tức thay đổi liền à."

Cậu có nhìn chi đâu đa ?

"Lúa ở đằng xa chạy lon ton về phía cậu."

Nãy em thấy cậu nhìn ai mà ?

"" Đâu có !

"Cậu chối , vậy Lúa cũng chẳng hỏi thêm.Nhưng anh Dừa đứng trong góc kia có vẻ hơi lạnh sống lưng rồi."..."

Lúa đi chơi dưới xưởng cả sáng.Trưa thì ngồi trong phòng với cậu."

Em nhìn chi đó ?

"Lúa cười."

Em nhìn người thương em !

"Ái chà , cái kiểu này là cậu mê đứ đừ rồi Lúa ơi !Nghe người kia đáp mà cậu tư cũng biết ngại đó đa.Má cậu tự dưng đỏ hây hây như thiếu nữ thế kia ?"

Cậu làm gì dạ ?

Sao cậu né Lúa ?

"Người kia càng nghe chất giọng ngọt ngư mía lùi của Lúa thì càng ngại.Ủa sao bình thường cậu tư hỏng vậy ta ?Hay cậu giấu người ta rồi cậu ngại một mình ?"

Em...Em đừng có dụ dỗ tui nghen !

"Lúa tiến lại gần cậu , nhìn cậu thật kĩ."

Lúa đâu có ?

"Mà Lúa ơi !

Càng tiến gần cậu càng ngại đấy !Thấy người ta ngày càng tới gần.Cậu buông sách.Nhào thẳng qua người Lúa.Phịch !Hai thân hình cùng ngã xuống giường.Cậu chui vào hõm cổ người kia , che giấu đi cái mặt ngại ngùng của mình."

Cậu !

Nhột quá à "Cậu ngước lên nhìn.Chụt."

Ơ ?

Ai cho cậu hun Lúa ?

"Cậu mặc kệ , cứ ôm người kia mãi thôi.
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 12 : Ra Riêng


Chuyến tham quan vỏn vẹn 4 ngày đã kết thúc , đã đến lúc hai người về lại Mỹ Tho.Lần này về khác với lúc đi lắm , chỉ mới trôi qua có 4 ngày nhưng lúc về nó cứ cảm giác lo lắng.Thấy được nổi lòng trong đôi mắt nó , cậu cũng an ủi bởi cậu đã có suy tính trong lòng."

Em đừng có lo , cứ về sống như bình thường chứ chẳng ai ăn hiếp em được đâu "" Nhưng mà- "" Không có nhưng , chẳng lẻ lời cậu nói mà em không tin sao đa ?

"" Em tin mà "Lần đi cậu có người lái xe , lần về thì người lái xe lại là cậu.Cậu muốn giữ không gian cho hai người nên bây giờ trong xe chỉ có cậu và nó.Cậu là người luôn suy nghĩ trước khi làm cho nên trong suốt 4 ngày qua là thời gian cho cậu quyết định cái suy nghĩ đó của mình.Lúa nó nghe cậu nói miệng thì dạ nhưng lòng vẫn lo chẳng khác gì cô dâu lần đầu về nhà chồng." ...

"Hai người rời xưởng dưới Ba Tri lúc sáng sớm , tới Mỹ Tho trời cũng chuyển sang trưa nắng.Lúa nó vẫn mần những chuyện như lúc đi , xách đồ đi lẻo đẻo theo sau cậu.Ông hai Lợi như đã chờ sẵn ngồi nhâm nhi tách trà nhàn nhã đợi con trai về."

Dạ thưa cha con mới về "Nghe tiếng cậu ông liền để tách trà xuống."

Ừm , ngồi đi con "" Dạ "Chẳng để cậu đợi chờ ông đã hỏi tới tấp."

Dưới xưởng mần ăn tốt không ?

"" Dạ thưa vẫn tốt như mọi khi thưa cha "" Hàng lần này nhập có sai sót cái chi không ?

"" Dạ không thưa cha , con đã xem xét kĩ lưỡng mới về đây "" Ừm , vậy đợt làm ăn lần này đã ổn thoã

chưa ?

"" Dạ thưa đã ổn hết rồi thưa cha "Cậu trả lời trôi chảy như một đoạn văn được học thuộc rồi chỉ cần thuật lạ là xong ngay.Ông hai Lợi hài lòng vỗ tay khen ngợi khi nghe hết những gì ông giao cậu đã làm ổn thoả , đâu vào đó."

Nhưng thưa cha , con có một chuyện muốn xin cha , không biết cha có chịu không đa ?

"Ông hai Lợi nghe vậy cũng thản nhiên đáp bởi cậu muốn cái chi ông đều sẵn sàng cho."

Sao , chuyện chi bây cứ nói "Cậu nghe cha nói vậy liền thưa."

Dạ thưa cha , chuyện con muốn xin là con muốn ra ở riêng , không biết cha có cho không ?

"Ông hai nghe vậy có chút bất ngờ cũng có chút hoài nghi về việc cậu xin ra ở riêng bởi trước giờ chẳng khi nào cậu nhắc đến chuyện đó."

Sao nay con muốn ra ở riêng ?

"Cậu bình tĩnh đáp."

Dạ , con gió cũng đã lớn rồi thưa cha "" Con muốn thử sức tự mình tạo nên sự nghiệp chớ con không muốn cả đời sống với cái danh cậu tư Lộc con trai nhà ông hai Lợi mãi đâu cha "Ông nghe vậy cũng suy nghĩ.Xem ra con trai ông cũng đã có chút chính chắn cho riêng mình.Cậu cũng không còn quá nhỏ , cũng không nên bao bọc gò bó cậu mãi trong nhà này được.Nghĩ đến đây ông mới bảo."

Cha còn căn nhà ở dưới Bạc Liêu , nếu bây muốn ở riêng thì để cha kêu sắp nhỏ xuống dưới dọn dẹp sẵn theo hầu hạ bây "Cậu nghe vậy liền cười đáp."

Dạ con cám ơn cha "" Ừm , đi đường mệt thì vô trong nghĩ ngơi đi "" Dạ , vậy thưa cha con vào trong "" Ừm "" ...

"Đôi mắt nhỏ lắp ló phía sau , nhìn lén ra ngoài nghe rõ cuộc trò chuyện vừa rồi , đến đây nó mới biết tại sao lúc nãy cậu bảo không cần sợ ai ăn hiếp.Nó cũng chẳng ngờ cậu tư khi yêu sẽ trở nên khác biệt như vậy.Có lẽ đối với người ngoài cậu vẫn là cậu tư chẳng khác tẹo nào nhưng đối với nó cậu tư đã khác rồi , rất khác."

Em đứng đó mần cái chi đó đa ?

"Nó giật bắn mình , lúc nãy rõ ràng thấy cậu đi vào phòng ai mà có ngờ là cậu đi ngược vòng ra đằng sau lưng nó."

C-Cậu tư , em đâu có mần chi đâu đa "" Vậy chớ mấy người lắp lắp ló ló ở đó mần cái chi ?

Lại đây coi "Cậu ngoắc ngoắc tay , nó cũng theo đó mà đi lại."

Cậu kêu em mần chi ?

"" Vào phòng "Nó ngơ ra , hỏi mần chi mà ?Cậu tư quay đi trước thấy nó vẫn đứng đó liền bảo."

Có nghe lời không vậy đa ?

"" Dạ , dạ nghe "" ...

"Ban ngày ban mặt , vừa vào trong phòng , tiếng đóng cửa vừa vang lên cậu đã kéo tay đứa hầu để nó thuận thế ngã vào người mình rồi nằm xuống giường."

A !

"" Cậu , cậu mần chi vậy lỡ ai vô thấy thì sao ?

"Cậu phì cười , tay càng ôm chặt nó hơn."

Cậu ôm người cậu thương , người ta thấy thì cũng có chi lạ đâu ?

"Nó vùng vẫy muốn thoát ra nhưng mãi chẳng nới ra được cm nào."

Em yên nào , em cứ thế người ta mới thấy đó đa "" Cậu giỡn thôi , chẳng đứa hầu nào dám xông thẳng vào phòng cậu tư đâu "Nó nằm im trong lòng cậu nhưng miệng vẫn nói."

Vậy ông thì sao ?

"Cậu cười , hít hà mùi hương thoang thoảng trên mái tóc cháy nắng của nó."

Cửa khoá rồi "" Cậu !!

"Nó đập vào ngực của cậu một cái rõ đau."

Ui da , em dám đánh cậu luôn hả đa ?

"" Tại cậu chớ bộ , nãy giờ hỏng nói làm người ta lo muốn chết à !

"Cậu ôm nó , để đầu nó tựa lên vai mình vừa thưởng thức cảm giác này vừa nói."

Mơi mốt em không cần lo nữa đâu , mợ tư "" Ai..Ai là mợ tư ?

Em có gả cho cậu đâu "Cậu tư nhỡn nhơ , tiếp tục xoa xoa hai cái má trắng nõn vừa nham hiểm bảo."

Giường cậu em nằm rồi "" Môi cậu em đã hôn rồi "" Quần áo của cậu em cũng bận nốt vậy em tính không chịu trách nhiệm với cậu sao ?

"Nó ngóc đầu dậy đôi má phụng phiệu nhìn cậu cau có."

Giường là cậu biểu tui nằm , môi tui là cậu hun , quần áo là cậu cho chớ tui có mần chi đâu ?

"Cậu nhếch mép tiếp tục nói."

Ai làm chứng cho em ?

"" Cậu !

"Tay cậu bóp lấy đôi má đó."

Sao ?

Lời cậu nói người ta dễ tin hơn lời em nói đó đa "" Xía "Nó chẳng thèm nói năng gì nữa , mặc cậu ôm nhưng chắc chắn là nó giận rồi."

Cậu xin lỗi em mà , nhưng kiểu gì em chẳng gả cho cậu ?

"" Ơ ???

"Nói túm lại là cậu sợ ở đây thì không sớm cũng muộn ông cũng sẽ biết.
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 13 : Lúa Cũng Biết Ghen !


Sáng nay nhà ông hai Lợi đón một vị khách quý.Hai cha con nhà ông Trần , ông là khách quen lâu năm với nhà ông hai Lợi.Ông Trần có cô con gái cũng vừa ngót nghét đôi mươi , cô không thích đi đường xa nhưng tại để ý cậu tư nhà này đã lâu nên có không thích cô cũng đòi đi.Đằng trước cậu tư với ông hai tiếp khách.Đằng sau tụi gia đinh cũng bận không kém.Thằng Lúa do là hầu riêng của cậu nên cũng rảnh tay được đôi chút.Hai ông trò truyện với nhau , cậu cũng chẳng bận tâm mấy chỉ ngồi lại trả lời vài ba câu.Nhưng ánh mắt e thẹn ngồi kế bên ông Trần không lúc nào là không nhìn cậu , chắc hẳn ai nhìn vào cũng biết cô đây có ý rồi.Thằng Lúa cũng thế , nó đem bình trà mới pha lên vừa đặt lên bàn vừa nhìn cô thiếu nữ ngại ngùng , má đỏ hây hây.Lòng nó chẳng biết sao cũng thấy bức bối nhưng cũng phận tôi tớ nên chẳng dám tỏ ra quá rõ ràng." ...

"" Lúa , nay mày sao vậy đa ?

Mặt mài ủ rũ vậy , bộ nay mần nhiều công chuyện lắm hả ?

"Thằng Túc thấy thằng bạn chí cốt của mình nay buồn buồn cũng lại hỏi thử."

Không có , tại tao thấy chán chán "Hai thằng nói chuyện được hai ba câu rồi lại bắt đầu cấm đầu vào đóng công chuyện chất cao." ...

"" Xin hỏi , cô Sương đây gọi tôi ra ngoài là có chuyện chi sao ?

"Cậu hỏi , mặt lạnh tanh chứ chẳng vui cười như lúc bên cạnh người ấy."

À..à , anh Lộc thiệt ra là em cũng có chuyện này muốn nói từ lâu nhưng không biết có phiền anh không ?

"Cậu tư nhìn thiếu nữ xinh đẹp như hoa nhưng trong lòng chẳng chút dao động."

Cô đã hẹn ra đây rồi mà còn sợ tôi phiền sao ?

Có chuyện gì cô cứ nói thẳng "Cô gái có chút sững lại , môi mấp máy ngập ngừng đôi chút nhưng cũng nói ra được."

Em..Thật ra em thích anh..

"" Liệu em có thể làm v- "" Xin lỗi cô "Cậu nghe tới đó liền ngắt lời , đôi má đo đỏ lúc nãy cũng chợt biến mất khi bị ngắt lời."

A-Anh..

"Cậu chẳng tỏ ra quan tâm là mấy."

Tôi vẫn chưa nghĩ đến chuyện thành gia lập thất , để cô đây phải thất vọng rồi "Vẻ mặt hụt hẫng , thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt thiếu nữ.Nhưng chẳng đợi lâu , giọng nữ lại vang lên tiếp."

Em có thể đợi an- "" Tôi có người thương rồi "Vẻ mặt vừa loé lên chút hy vọng nhỏ nhoi kia lại bị dập tắt thêm 1 lần nữa."

Xin cô hiểu cho , ngoài người ấy tôi chẳng thể chấp nhận thêm một ai khác nữa "Sương mang vẻ thất vọng tràn trề , giọng run run đáp."

E-Em hiểu rồi , không phiền anh nữa "" ...

"Cái bóng người nho nhỏ đứng trong gốc khuất đã nghe được cuộc trò truyện.Nhưng tiếc quá người ấy chỉ nghe được mỗi khúc người thiếu nữ bày tỏ chứ chẳng nghe được lời từ chối đầy tuyệt tình của người kia.Mặt nó buồn thiu thỉu , cả ngày như người mất hồn làm gì cũng chẳng đến nơi đến chốn.Người nó ở đây nhưng hồn ở đâu chẳng biết.Người ta có gọi cũng đến tiếng thứ ba nó mới phản ứng.Nhưng người ta thấy nó thất thần chứ đâu ai thấy giọt lệ nó đang cố giữ để không tràn ra ngoài.Không có chị Hương với chị Chi nói chuyện chắc nó cũng im luôn chứ không hé nửa lời." ...

"Tối rồi , bình thường giờ này là nó đang kè kè bên cậu nhưng chẳng hiểu sao hôm nay cậu kêu khàn cả cổ cũng chẳng thấy cái mặt yêu dấu của cậu ở đâu."

Tị , thằng Tị đâu ?

"" Dạ , có chuyện gì sao cậu ?

"Cậu tư bình thường sắc mặt chẳng thay đổi mấy nhưng giờ mặt lúc đen lúc đỏ nên người ta nhìn cũng chẳng biết là cậu đang bực hay đang lo lắng."

Thằng Lúa đâu ?

Sao tao kêu nó nãy giờ mà không thấy ?

"Anh Tị thấy cậu vậy nên cũng có sao nói vậy."

Dạ , con cũng không thấy , tại nay tự nhiên nó không nói năng gì hỏi tới cũng lúc trả lời lúc không nên không ai biết hết cậu "Cậu nghe vậy , mặt tuyệt chuyển sang cái vẻ mặt vừa bất ngờ vừa lo lắng.Nhưng chợt trong đầu cậu xoẹt qua thứ gì đó , như ngấm ngầm hiểu , cậu không bắt anh Tị ở lại đây nữa mà tự mình đi tìm." ...

"Tìm tới tìm lui , tìm xuôi tìm dọc cuối cùng cậu cũng thấy thằng Lúa của cậu ngồi chong ngóc bên bờ ruộng , nghịch nghịch mấy bông lúa xanh."

Vào nhà "" Cậu..

"Nó giật mình , ngốc đầu dậy nhìn người vừa gọi."

Cậu biểu vào nhà , ngoài này nhiều muỗi lắm không nghe sao ?

"Nó đứng dậy , ngước đầu nhìn cậu như lần gặp đầu tiên của hai người."

Cậu...Em- "" Vào nhà đi , em có chi thắc mắc thì cậu nói cho em hiểu "Nghe cậu nói nó cũng gật gật đầu.Tay lớn nắm lấy tay bé bước dọc theo con đường đất." ...

"Vào phòng cậu để nó ngồi trên dười , xong chẳng vòng vo cậu vào thẳng vấn đề."

Em nghe cái chi bậy bạ rồi phải không ?

"Nó ngồi nhìn chỗ khác không nhìn thẳng vào cậu nhưng miệng vẫn biết thân phận mà trả lời." ..Dạ "Cậu cười cười , quả thật cậu nghĩ đâu trúng đó."

Em nghe cái chi , nói cậu nghe coi "" Em..."

Nó ngập ngừng , mặt càng quay càng xa chỗ cậu giọng cũng bắt đầu run run."

Em..

"" Em nghe cô Sương đó nói thích cậu đúng không ?

Lúa ?

"Cái đầu nhỏ gật gật.Cậu thấy vậy cũng ngồi cạnh bên nó , từ từ vỗ về người thương."

Em ngoan , chẳng phải cậu nói cậu thương em là thiệt sao , em sợ cái chi ?

Sợ cậu không chung thủy sao ?

"" Em không có...

"Cậu dang tay , để nó dựa hẳn vào mình rồi mới mở lời."

Không có thì cớ chi em ra đó ngồi khóc một mình ?

"Lúa lắc lắc đầu."

Em hong có khóc "Cậu vỗ vỗ nhẹ để cho nó thêm phần an tâm."

Em tài quá đa "" Cậu..Nói vậy là có ý chi đây ?

"Cái thân lớn ôm nó không kìm được mà khúc khích."

Nghe lén mà không nghe rõ đầu đuôi sao ?

"" Em nghe khúc đầu rồi bỏ đi à ?

"Nó giật thóp , cậu tư nói trúng tim đen nó rồi."

Em..

"" Cậu giận em rồi !

"" Hả ?

"Vòng tay ấm áp vừa ôm nó đột nhiên biến mất , cậu quay đi."

Sao..Sao cậu giận em ?

"Cậu xoay mặt đi hướng khác để không cho nó thấy cảm xúc của cậu."

Cậu thương em vậy , mà em đâu có tin cậu "Lúa nó theo hầu , rồi thêm việc ở cạnh cậu lâu ngày thành ra nó cũng biết tánh tình cậu ra sao , nó cũng hùa theo câu đó nói tiếp."

Hỏng thương cậu thì em đâu có giận "Xong bỗng giọng nó lí nhí."

Hỏng thương cậu thì em ghen mần chi "" Lúa cũng biết ghen mà !

"Cái giọng nó nhỏ ti hí , nhưng mà làm sao qua được cậu tư.Cậu lập tức xoay lại , nhìn nó."

Em nói gì đó ?

"" Hỏng gì hết !!!

"" Ơ ??

"
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 14 : Nhà Mới.


" Em nói lại coi "" Em có nói chi đâu mà cậu biểu em nói lại "" Ơ , rõ ràng lúc nãy cậu nghe- "" Cậu nghe cái chi ?

"Mặt nó nhỡn nhơ , mặc cậu đang mè nheo sau mấy câu nói của nó."

Em đừng có chơi dị nghen !

"" Em chơi cái chi đâu , em nói thiệt mà "Cứ vậy , cả đêm hôm đó cậu như trở thành một người khác , lẽo đà lẽo đẽo theo sau đòi nó nói lại cho bằng được." ...

"Qua 2 ngày , nhà dưới Bạc Liêu của cậu cũng dọn dẹp xong hết thẩy nên cũng tới lúc cậu chuyển về dưới ở."

Dạ , thưa cha con đi "Ông hai nhìn cậu có chút luyến tiếc , bởi đó giờ cậu ở đây cũng 20 năm giờ dọn đi có chút không quen.Thêm phần cậu út có chút trầm tính nên ở nhà cũng ít trò truyện với ai."

Ừm , nếu ở dưới còn thiếu gì cứ nói với cha "" Dạ "Đi theo cậu thì chắc chắn không thể thiếu thằng Lúa.Còn có cả anh Tị , thằng Túc , Chị Hương , Chị Chi , toàn là những người thân thiết với nó nên cậu cũng an tâm.Nhưng xui rủi thế nào ông hai lại để cho con Duyên đi theo.Đã là lời cha nói thì cũng khó cãi nên thành ra cậu cũng xuôi theo bởi có cậu thì nó cũng chẳng làm được gì thằng Lúa." ...

"Chẳng mấy chốc đã tới nơi.Nhà dưới này cũng không quá lớn , cũng tầm cỡ nhà dưới nhưng lại có thêm một ao cá trước sân.Lúa xách đồ vào cho cậu nhưng cũng chỉ là đồ lặt vặt còn lại nhiêu đồ nặng để cho anh Tị với thằng Túc hết."

Túc , xách vậy nặng hong , nặng thì đưa anh xách cho "" Dạ hong , anh cũng xách nặng mà , nhiêu đây nhằm nhò gì với em "" ...

"Ở đây phòng ngủ , phòng làm việc , phòng khách đều có đủ cả , chẳng thua gì nhà dưới Mỹ Tho là mấy.Vừa vào phòng là nó liền phóng lên giường cái phịch , thoã mãn cho cái lưng mỏi nhừ của nó , còn cậu thì nó cũng mặc , lo cho bản thân trước đã."

E hèm , coi bộ em thích giữ đa "" Ừm ừm , thích lắm "Nó lăn qua lăn lại trên chiếc giường êm ái , để người kia dựa vào cửa khoanh tay đứng nhìn gương mặt hưởng thụ của nó."

Tắm chưa mà lăn ?

"" Cậu để cho em nằm xíu iii "" Xíu hoiii là em đi tắm liền "Cậu cũng bất lực , lại nắm lấy hai vai nó kéo ngược lên."

Em muốn tắm hay ăn đòn ?

"Nó đang tận hưởng thì bị cắt ngang lòng cũng bức bối."

Rồi rồi đi tắm "Chân nhỏ dùng dằng , dậm xuống sàn vài cái mạnh coi như xả giận."

Em dàn mân sáng chén ai đó ?

"" Hong có !!!

"" ...

"" Túc , ăn hạt sen hong ?

"" Hả ?

"Đang ngồi nghĩ bâng quơ thì bỗng trước mặt thằng Túc xuất hiện một bàn tay to lớn kèm theo vài hạt sen trắng nõn nà."

Ở đâu anh có vậy ?

"Miệng thì hoài nghi nhưng tay nó vẫn bóc bỏ vào miệng nhai rộp rộp."

Hôm qua anh đi ngang nhà ông ba , thấy ao sen nở nhiều lắm nên anh xin một ít "" Ờ ờ "Vị hạt sen vừa ngọt ngọt bùi bùi lại thơm thơm làm nó bỏ ngoài tai những gì anh Tị nói."

Mà sao anh biết em thích ăn hạt sen mà đi hái dạ ?

"" Tại có mấy lần anh thấy em ăn rồi "Nó ngạc nhiên."

Vậy mà anh cũng nhớ nữa hả ?

"" Cái gì em thích mà anh không nhớ "Bỗng mặt nó đỏ bừng lên nhưng miệng vẫn nhai , nhai đặng cho bớt ngại."

À à "" ...

"Cậu ngồi đợi trong phòng miết mà chẳng thấy nó đâu.Tắm mà mần chi hơn cả tiếng không xong ?Bức bối trong lòng , cậu đi ra kiếm thử.Thì ra là nó hờn cậu nên thà ra ao cá ngồi chơi với mấy con cá cũng không thèm vô nhà."

Lúa !

"" H-Hả ?

"Giật mình xoay lưng lại , mặt cậu đằng đằng sát khí đứng sau lưng nó nhìn xuống khiến nó đổ cả mồ hôi hột."

C-Cậu tư..Em...Á !!!

"Tay cậu vác nó lên vai , chẳng kịp phản ứng thì chân nó đã được nhấc khỏi mặt đất , lơ lửng trên không."

Cậu !

Cậu mần chi kì vậy ?

"Phịch !Cậu chẳng nói chẳng rằng ném nó xuống giường một cái làm nó đau điếng người."...Cậu..

"" Lần này là em sanh hư thiệt rồi đó đa "Rầm !!!Cạch.Tiếng đóng của đã đủ làm nó hoảng giờ thêm tiếng khoá cửa nó càng hoảng gấp đôi."

Cậu..Em..

"" Em mần sao ?

"" Em...

"Nó ấp a ấp úng.Cậu ngồi xuống giường."

Đi lại đây "" Nằm sấp xuống !!!

"" ...

"Chát" Em biết sai ở đâu chưa ?

"" E-Em..Em hỏng có..

"Chát" Ức...

"" Vậy giờ biết chưa ?

"" Em..Em đâu có- "ChátChátChátBa lần liên tiếp , nước đọng nơi khóe mi cũng trào ra."

Hic...Hic "" Oan ức chi mà em khóc ?

"Chát" Ai dạy em cái thói dùng dằng bỏ đi , dặm dò dặm cẳng kiểu đó ?

"Chát" Hức...Em..Em sai rồi mà..

"" Hic..Hic..Cậu..Cậu ôm..Ôm em..Hức "Thật là , Lúa này cũng biết dùng cái mặt đó để dụ dỗ cậu đó chứ.Cậu tư đây chịu chi cũng được nhưng chẳng chịu được cái mặt khóc của người thương."

Cậu..Hức..Ôm..Ôm cơ..

"" Rồi rồi , cậu ôm , cậu ôm "Cậu đỡ nó dậy , ôm nó vào lòng tay cũng không quên vuốt vuốt tấm lưng nhỏ."

Cậu..Hức..."

" Cậu ơi , cậu đừng có hờn Lúa..Hức "Tay này cậu vuốt lưng , tay kia vỗ về chỗ mình vừa đánh , nói giọng dỗ dành."

Cậu không hờn , cậu thương em "" Cậu thương...Cậu thương mà cậu quýnh em đau "" Cậu không quýnh nữa , em đừng khóc , cậu xót em mà "Với sự ấm áp từ đôi bàn tay cậu , vuốt mãi vuốt mãi rồi người kia ngủ đi từ lúc nào không hay.Cậu đỡ nó nằm xuống giường.Nằm ngắm nghía cái khuôn mặt dấu yêu của cậu rồi cũng thiếp đi theo nó.
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 15 : Chỉ Có Hai Ta.


Từ lúc chuyển lên đây nhìn Lúa nó vui hẳn.Bởi trên đây việc nó làm đếm chẳng tới 5 ngón tay , nói là làm chứ không ai thấy nó làm chỉ thấy nó lon ta lon ton khắp nơi trong nhà.Nào là ao cá , ngoài vườn đến cả trong phòng làm việc của cậu , chỗ nào nó đặt chân đến là chỗ đó không bao giờ yên được."

Lúa ơi "" Dạ "Nó bỏ vội con cá xuống ao , chạy vọt vào phòng sau khi nghe tiếng gọi."

Sáng giờ em mần chi đó ?

"Nó giấu đôi tay lắm lem sau lưng , cố nói cho qua chuyện."

Em..Em đi vòng vòng ngoài vườn á "" Vậy đa ?

"Giấu ai chứ nó mần sao giấu cậu cho được.Cậu lia mắt nhìn từ trên xuống dưới , xong mắt dừng lại ở nơi đang giấu đôi tay đó."

Em giấu cái chi sao lưng ?

Quậy chi nữa rồi phải không đa ?

"" H..Hả..

"Tim nó giật thót , mắt đảo lia lịa."

Sao ?

Coi bộ tui đoán trúng tim em rồi hen ?"

" Cậu...

"Cậu đứng dậy , nó giật mình lùi lại vài bước."

Đưa cái tay ra đây cho cậu coi ""...Cậu..Em..

"" Một tiếng là một tiếng !!

"Cái gì tới thì nó cũng phải tới dù sớm hay muộn.Nó đưa tay ra , mắt nhắm nghiền lại."

Em dóc láo với ai ?

"" Cậu...Em xin lũi mòoo ~ "Chèn ơi , nay Lúa cũng biết sử dụng nhan sắc rồi hén."

Ê !

Em đừng có dụ dỗ tui nghen !

"" Cậuuu , em hỏng có mò "Mặt cậu đỏ bừng , lan tận tới hai tai."

C-Coi như lần này cậu tha cho em , đi tắm rửa lại nhanh lên "" Dạaa "Nó cười hì hì xong dọt lẹ chứ ở lại cậu đổi ý thì khổ nó nữa." ...

"Anh Tị đứng nhìn cậu vậy trong lòng cũng vui theo."

Anh Tị , anh Tị "" Hả ?

"Thằng Túc đứng sau lưng , thấy anh Tị đứng cười một mình cũng lại chọt chọt hỏi thử."

Anh cười cái chi đó ?

"" Em nhìn kìa "Anh Tị hất cằm , thằng Túc cũng nhìn theo hướng đó.Cậu tư vừa làm việc miệng vừa cười tủm tỉm mãi chẳng khép lại được."

Cậu tư sao dị ?

"" Người có tình yêu vô là vậy đó "" Ò ò "Thằng Túc đứng gật gật đầu , nhưng nó đâu để ý anh Tị cũng nhìn nó cười i chang cậu tư.," ...

"" Cậu ơi !!

"Cửa phòng bỗng mở toang , không gian yên tĩnh lúc nãy cũng biến mất.Khỏi phải hỏi , người dám mở cửa phòng cậu mà không thèm gõ hay gọi thì trong nhà này chỉ có thằng Lúa là dám làm."

Hửm ?

"CạchNó đặt xuống bàn cậu một tô cháo cá đang nóng hôi hổi."

Cậu ăn ii "Cậu nhìn tô cháo , hoài nghi gì đó nhưng vẫn múc ăn."

Ngon hong cậu ?

"" Ngon "Múc tới muỗng thứ 5 , cậu như chợt nhớ ra gì đó mà khựng lại."

Sao dị cậu ?

"Cậu nhìn tô cháo rồi lại nhìn thằng Lúa."

Em đi bắt cá ?

Dưới ao ?

"Chỉ cần một câu nói , thằng Lúa đã rơi vào thế khó.Biết vậy nãy đem vô rồi đi ra là khoẻ rồi."

Đâu có , nó tự nhảy lên bờ mà , em thấy vậy mới lại lụm á "Cậu nhìn nó chăm chăm , tay nó không tự chủ mà đưa lên gãi gãi đầu."

Em biết ao cá đó sâu bao nhiêu không mà em dám bắt ?

"" Đâu có sâu ,cạn m- "Nói giữa chừng , nó lấy tay bịt miệng lại , coi bộ nói hơi quá rồi."

Vậy hen ?

"" Cậu , cậu..Tại em thấy cậu mần nhiều công chuyện vậy chắc cậu mệt lắm nên em mới đi bắt cá , nấu cháo cho cậu ăn mà "" A !!!

"Tay cậu nhéo lấy đôi má mềm mại."

Sao ?

Tính kể công chuộc tội với tui hả em ?

"" A..Đau , em đâu có "Nó nắm lấy bàn tay đang nhéo má mình , nhưng miệng vẫn cãi cho bằng được."

Đâu có ?

Vậy cậu cho em xuống dưới ao cá đó chưa ?

"" Cậu..

Người ta quan tâm cậu nên người ta mới dị mờ "Từ ngày nó biết cái chiêu nhõng nhẽo có tác dụng với cậu nên lần nào nó mần chi sai cũng lấy ra xài , mà lần nào xài cậu cũng dính chiêu."

Em !

Cậu không cấm em chơi , nhưng em xuống đó rồi rủi em có chuyện chi thì cậu biết mần sao đây ?

"" Cậuuuuu , em đau "Bàn tay kia cuối cùng cũng rời khỏi má , đôi má trắng ngần giờ bỗng ửng đỏ."

Lên giường , đi ngủ "" Dạa "" ...

"Căn phòng nhỏ ấm cúng , người đang làm việc người thì nằm đó ngắm."

Cậu ơi , ngủ hỏng được "" Em ngủ không được hay em mè nheo ?

"Nó lăn qua lăn lại trên giường."

Lạnh quá à "Nghe câu đó , cậu như hiểu ý buông ngay cuốn sổ ra.Chiếc giường mềm mại bỗng chùn xuống."

Qua đây , cậu ôm em ngủ "Nó lăn lại như quả bóng.Chui rút trong lòng người kia."

Giờ mới ấm nè cậu "" Vậy hen ?

"" Dạ "" ...

"" Nè "Thằng Túc đang ngồi ngoài hiên bỗng trước mặt xuống hiện một chén nước gừng."

Anh Tị , đưa em cái này chi ?

"" Ngoài này lạnh , uống cho ấm bụng "Tay nó đón lấy chén nước , anh Tị cũng ngồi lại kế bên."

Nhưng mà em nhớ nay nhà đâu có nước gừng đâu ?

"" Ừm , anh nấu "Sau câu đó , không gian trở nên tĩnh lặng."

Anh hong uống hả ?

"" Anh không lạnh "Anh Tị nhìn nó , nay cũng gần rằm trăng cũng sáng hẳn."

Giờ này không ngủ mà ra đây ngồi mần chi ?

"" Em chưa buồn ngủ , vậy chớ anh ra đây mần chi vậy ?

"" Kiếm người thương "" Hả ?

"Nó quay qua quay lại mới phát hiện , ở đây chỉ có mình nó với anh Tị."

Ai..Ai là người thương của anh ?

""..."

" Em không thích anh ?

"Anh Tị hỏi , nó như bất động , tay cầm chặt chén nước gừng."

Sao ?

"" Em không thích anh ?

"Lặp lại câu hỏi lần hai , lần này nó không bất động nữa mà nó hành động.ChụtLần này người bất động là anh Tị.Sau hành động đó , nó cầm chén nước chạy mất hút vào trong nhà.Anh Tị ngơ ngác nhưng lòng đã lâng lâng.Tay chạm nhẹ lên má , nơi đôi môi ấy vừa chạm lên , dường như vẫn còn hơi ấm vươn lại.
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 16 : Sanh Nhật Lúa !


Coi vậy cũng nhanh , thoắt cái là cậu chuyển lên đây cũng hơn tháng rồi hen.Mà nay dưới bếp bận rộn lắm đa.Hỏng biết sao nay cậu tư biểu mần nhiều món ngọt lắm , bộ cậu tư đổi khẩu vị hả ?À không , cậu không thích ngọt nhưng người ta thích.Mà dạo này thằng Túc cũng bám thằng Lúa dữ lắm , bộ nó sợ đi một mình gặp ma hay chi đó đa." ...

"Cốc , cốc" Vào đi "Thằng Lúa ngó ngó đầu vào trong phòng , mặt nó nay tươi lắm à nghen."

Hì hì , cậu tư "Cậu cũng ngơ , nay cũng biết gõ cửa nữa hả ?"

Nay ai nhập em mà em gõ cửa vậy ?

"" Có ai nhập em đâu , mà cậu có biết bữa nay là ngày gì hong đa ?

"Mặt nó hớn hở , nhìn cậu với ánh mắt mong chờ."

Bữa nay là bữa nay chứ ngày gì "Mắt nó đang mong chờ cậu trả lời , xong vừa nghe câu nói đó nó cũng không thèm chào mà ngoảnh mặt đi luôn."

Ơ ?

"" ...

"Nó đi ra đằng sau , ngồi chèo queo ở một góc.Như cái bữa nó giận cậu , ai hỏi thì trả lời ai không hỏi thì thôi , còn kêu thì tới tiếng thứ ba thứ tư mới đáp."

Chèn ơi , nay Lúa nhà ta bộ giận cậu cái chi nữa sao ?

"Thằng Túc đi rón rén lại , đặt tay lên vai xong cũng ngồi xuống cạnh nó."

Tao mần chi dám giận "" Vậy đa ?

"Hai thằng chơi thân với nhau , nên thằng Túc lâu nay cũng ngờ ngợ ra cái mối quan hệ mập mập mờ mờ giữa cậu tư với thằng bạn thân của mình.Nói thằng Túc là nói giảm chớ thật ra ai trong nhà này nhìn mà hỏng biết , trừ con Duyên.Chẳng cần tin ý , chỉ cần chịu khó nhìn là biết ngay đây là 1 cặp."

Vậy chớ sao mày hỏng kiếm anh Tị của mày đi , mấy nay sao cứ bu bu theo tao mần chi , cũng giận người ta rồi hả ?

"Thằng Túc giật thót , mặt ngượng chẳng biết giấu đâu.Không lẻ nói nó hôn người ta rồi nên ngại quá không dám đụng mặt hả."

À..Ơ..Tao...Kệ tao đi "" Xía "Thật chứ mấy nay anh Tị cũng buồn thúi ruột chớ ổn hơn ai đâu , tự dưng nó gieo lưu luyến cho người ta chi rồi tránh mặt làm ngơ." ...

"Nay là ngày 25 tháng 5 , cũng tức là sanh nhật thứ 18 của Lúa rồi đó."

Một năm có mấy ngày sanh nhật đâu mà cậu cũng hỏng thèm nhớ "Nó ngồi dưới đất , lấy cây vẽ nguệch ngoạc vài đường vừa than thở với thằng Túc."

Cậu cũng trăm con ngàn việc mà , với lại hôm bữa tao nghe cậu đang tính mần chuyện chi đó , chắc nhiều chuyện quá nên cậu quên thôi mà "Lúa nó gật gật đầu , nghe lời thằng Túc nói coi như cũng được an ủi phần nào."

Ừ , mà năm nay mày cũng 18 rồi hen ?

"" Ừm "Thằng nhiệt tình hỏi thằng trả lời cho có.Bỗng có bàn tay đặt nhẹ lên vai thằng Túc."

Ra đây nói chuyện với anh chút đi "" A...Anh Tị ??

"" ...

"Phòng cậu giờ đống sổ sách kia chẳng thấy đâu.Chỉ còn toàn là mùi bánh thơm ngọt.Cạch.Ai mở cửa đấy ?Lúa chớ ai.Nó đứng khựng lại ngay cửa."

Cậu..

"Cậu cười."

Hôm nay không phải sanh nhật em hả đa ?

Sao còn đứng đó "Lúa nhìn nhìn đồ ăn trên bàn xong lại nhìn cậu.Được lúc Lúa chợt chảy thẳng vào lòng người kia."..Cậu..Kì..Cục..

"Cậu bất ngờ nhưng tay vẫn theo phản xạ đỡ lấy người Lúa."

Sao mà kì cục ?

"Lúa ở trong lòng cậu mà bĩu môi."

Nay em 18 rồi , là em thành người lớn rồi á !

"Cậu cười."

Thế người lớn thì sao ?

"Lúa nhìn cậu."

Người lớn hong có ăn bánh ngọt đâu"Tay kia khẽ siết eo Lúa."

Vậy em muốn biết người lớn cần làm gì không đa ?

"Lúa lắc đầu."

Làm gì ?

"Môi cậu nhếch lên.Thuận theo thế đó mà bế hẳn Lúa lên."

Vậy để cậu chỉ Lúa nghen ?

"Nó ngơ ngác chưa kịp hiểu chuyện gì cũng chưa hiểu được câu cậu nói thì đã bị đưa lên giường."

Hả ?

Um !

"Môi cậu phũ lấy môi người nằm dưới.Tay không yên phận mà sờ soạn lung tung.Cậu sờ ở trên đã đời xong lại sờ xuống dưới."

A..Nhột "" Chút nữa là hết à "Nói xong cậu lại tiếp tục việc dang dỡ."

Ưm !

"Phắt.Quần áo Lúa đã rơi đầy sàn vậy mà cậu vẫn còn y nguyên."

Sao..Cậu cởi đồ em ?

"Cậu chẳng trả lời.Tay kia mò dần xuống dưới.Phập."

Ức !

"Mắt Lúa trợn tròn vì sự xâm nhập đột ngột này.Nhưng tay cậu nhanh thoăn thoắt.1,2,3."

Hah..Đau "Chụt."..."

Màn đêm tĩnh lặng.Âm thanh da thịt vang mãi chẳng ngừng.Tiếng kêu của người kia khe khẽ nhưng lại làm cậu đê mê đến điên đầu.Chân nhỏ của nó vòng qua eo người kia.Hai tay nắm chặt ga giường.Người nằm dưới hứng trọn , còn người nằm trên cứ việc hưởng thụ thôi."

Hức..Ah..Cậu !

"Lúa kêu chẳng thành câu.Cơn khoái cảm cứ dồn dập tới.Mắt mở cũng chẳng muốn lên."

Dừng...Cậu !

"Người nằm dưới kêu gào bao nhiêu thì người nằm trên vẫn hì hục bấy nhiêu.Tại giờ có nói gì thì cũng chẳng lọt vào tai của cậu nữa rồi.Tay Lúa vào qua cổ.Ôm chặt lấy người phía trên mình như muốn cầu xin chút lòng thương xót.Nhưng có vẻ việc này càng làm người kia nhiệt tình hơn nữa.Da thịt chạm vào nhau , tạo ra âm thanh liên hồi.Xuyên qua mà đêm.Hai người trong phòng.Người trên người dưới.Quần áo dưới sàn...
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 17 : Cậu Tư Nhỏ !


Trăng tàn thì mặt trời mọc.Nay vẫn như thường lệ , cậu dậy sớm ăn mặc chỉnh tề thế nhưng những dấu đỏ trên cổ cậu dường như chẳng hề muốn che dấu.Cậu ăn mặc bình thường nhưng nay áo cậu lại có thêm 1 cúc áo được mở ra.Đứng trước gương mặt cậu hiện lên rõ hai từ " đắc ý "" ...

"Sau cơn đêm qua , Lúa nó ngủ đến gần trưa mới mơ màn thức.Quay qua quay lại kiếm chẳng thấy quần áo đâu , cuối cùng nó dừng mắt lại trên chiếc bàn nhỏ.Quần áo mới cậu đã để sẵn hết rồi , chỉ còn thiếu người mặc thôi."

H..Hôm qua , chết rồi..Aiss "Nó vò vò đầu , trong đầu không ngừng hiện lên những cảnh tượng đêm qua."

Mày điên rồi Lúa ơi !!

"Chụp lấy quần áo mới nó thay xong xuôi mới ngó ngó đầu ra xem rồi chạy tọt ra ngoài.Cái cổ nhỏ cao , trăng trắng nay lại được điểm xuyến thêm vài cánh hoa đỏ , thật là nổi bật làm sao.Những gì đêm qua để lại quả thật chẳng giấu đâu được bởi nó quá gây sự chú ý." ...

"Lúa nó nay dậy trễ cũng chẳng ai nói gì , nhưng nay nó mần chuyện chi cũng ráng tránh cho người ta thấy."

Ê , Lúa Lúa "" H-Hả ?

"Thằng Túc bất thình lình xuất hiện , nhưng muốn cướp hồn của thằng Lúa đi."

E hèm , cổ nay đẹp ta "Tay Lúa bất giác đưa lên che cổ , làm thằng Túc càng có thêm cớ để chọc."

Mày nín nghen !!!

"" Ủa , bộ tao nói hỏng đúng hả , nổi quá trời nổi luôn kìa "Bộp" Ui da , đau !

"Cái tay đang che cổ đột nhiên đổi hướng , vả vô miệng thằng Túc 1 cái bộp."

Ai mướn mày ăn nói tào lao "" ...

"Nay cậu vẫn ngồi bên đống sổ sách ấy , nhưng khác cái lâu lâu cậu lại nhìn vào gương , ngắm nghía tác phẩm do mình và người ta tạo ra.Mắt nhìn sổ , tay ghi chép nhưng miệng cậu vẫn chẳng thể giấu nổi nụ cười.Còn thằng Túc dù bị đánh nhưng vẫn lẽo đẽo theo thằng bạn mình để chọc cho bằng được."

Mày im coi !

Bộ tính kể cho nguyên nhà này biết hả !!

"" Xời , nhà này ai mà hỏng biết mày ơi , sợ gì nữa "Lúa nó tưới mấy cây hoa quỳnh cho cậu mà tai vẫn văng vẳng mấy lời thằng Túc nói.Luyên ta luyên thuyên chẳng ngừng được."

Ê !

Mày tin tao ụp cái gáo nước này lên đầu mày không Túc ?

"" Ê , chơi gì kì vậy "Có hai thằng mà ồn ào còn hơn cả cái chợ." ...

"Hai đứa đang giỡn qua giỡn lại thì bỗng gặp ngay oan gia là con Duyên.Con Duyên nhìn thoáng qua , cổ thằng Lúa ẩn hiện vết đỏ còn có cả dấu gì như dấu răng nó cũng ngờ ngợ ra.Nhưng nó lại tự đâm đầu tìm chết , nó lại mở miệng ra chăm chọc thằng Lúa."

Ái chà , lại tưởng là ai hoá ra lại là mày "Hai người đang cười nói , nghe giọng nữ kia phát lên cũng tắt luôn nụ cười.Thằng Lúa xoay lại nói."

Ý gì nữa đây bà chị già ?

"Con Duyên nghe thằng Lúa nói vậy càng hăng."

Hah , đó giờ tao tưởng mày hiền lành nhưng hoá ra mày ghê gớm hơn tao nghĩ đó "" Thân cùng đinh mạc hạn như mày mà cũng có tâm cơ gớm , không biết ngủ với cậu tư được bao lần rồi nhỉ ?

"Thằng Lúa nghe vậy , cảm xúc có chút hổn loạn , thấy vậy thằng Túc liền lên tiếng."

Sao ?

Bản mặt mày cũng thèm khát lắm mà không được đấy , thấy người khác vậy nên tức lắm hả ?

"Con Duyên cũng không vừa , liền đáp."

Bênh nhau gớm , mày với thằng Tị cũng gian gian díu díu chớ tốt đẹp hơn ai mà khoe "" Mày !!

"Thằng Lúa nắm lấy tay thằng Túc , trấn an nó đôi chút."

Ăn không được nên muốn phá cho hôi hả ?

"" Bà chị hỏi tôi ngủ bao lần rồi á ?

Cần tôi đưa chị đến trước mặt cậu tư để cậu tư nói không ?

Bà chị ?

"Con Duyên đứng khoanh tay , mặt nghênh nghênh nói."

Mày đừng có ỉ mày lên giường với cậu tư được là mày ngông với tao "" Loại như mày thì cũng chẳng khác gì mấy con điếm !!!

"BỐP !!!Con Duyên còn chưa định hình được thì cái chất giọng quyền lực ấy lại vang lên."

Mày nói cái gì ?

Điếm ?

Nói lại tao nghe xem ?

"" C-Cậu tư "Chẳng biết từ lúc nào , trong góc kia cậu tư với anh Tị đã đứng sẵn , nghe hết tất thảy những gì nó nói.Cậu đi lại , bức qua nó rồi đến chỗ thằng Lúa.Anh Tị cũng đi theo cậu.Tay cậu lớn , vòng qua ôm lấy eo nhỏ , làm thằng Lúa với hai người đang đứng kế bên cũng ngại theo.Giọng nó lúc nãy hào hùng bao nhiêu thì giờ lại trở nên lí nhí."

Cậu..Cậu mần cái chi kì vậy "" Cậu ôm người của cậu thì có chi mà kì ?

"Giọng cậu nói lớn , mắt thì lia sang con Duyên đang khụy dưới đất."

Tị , mày lôi cổ nó vào nhà cho cậu "Anh Tị chẳng chần chừ , tay nắm lấy tóc nó kéo đi chẳng hề thương tiếc." ...

"Gian nhà sau , gia đinh đầy đủ cả.Chị Hương vừa nhìn là liền biết con này lại gây chuyện với thằng Lúa rồi.Chị Chi đứng cạnh chẳng khách khí nói."

Cái thứ gì mà ngu ngục thấy sợ à "Cậu tư mặt bình thản , nhưng lời nói của cậu thì khác hẳn."

Lúc nãy mày nói ai là điếm ?

"" Cậu tư..Cậu tha cho con..Con xin cậu , con lạy cậu...Con..Con lỡ lời cậu ơi "Thằng Lúa đang đứng kế bên bỗng bị 1 lực kéo mạnh."

A !!!

"Chớp mặt 1 cái nó đã yên vị trên đùi cậu lúc nào không hay."

Mày lỡ lời ?

Hay mày cố ý ?

"" Cậu ơi , con không có , con không cố ý "Con Duyên quỳ trên đất , tay chấp lạy."

Không cố ý ?

Thế thuốc trong nồi canh đó là mày cố tình bỏ vào ?

"" Cậu..

"Con Duyên người cứng đờ , mắt trọn tròn."

Cái gì ?

Vậy hôm qua em bị là do- "Lúa nó tính nói thêm mà ngồi trên đùi cậu nó đã ngại 1 nó sợ nói nữa thì thiếu điều đào hố chôn nó thôi.Cậu tư thấy vậy , miệng nhếch nhẹ lên."

Tị , người đang ngồi trên đùi cậu thì mày gọi là gì nhỉ ?

"Anh Tị nhìn cậu , vừa nghe liền hiểu anh chẳng ngần lại phát ra ba chữ."

Cậu tư nhỏ "Đám gia đinh cũng ngơ ra đôi chút , biết rằng bây giờ cậu chẳng thèm giấu nữa nên cũng gọi theo anh Tị.Cả nhà đều vang lên ba từ " cậu tư nhỏ "" Tốt "Con Duyên đứng hình sau những câu nói ấy , như chợt hiểu ra , nó muốn quỳ ra xin thằng Lúa nhưng muộn quá rồi."

Tị , nhốt nó vào nhà kho , cắt cơm 3 ngày , 3 ngày sau đem ra xử tiếp "" Dạ "Anh Tị gật đầu , rồi kéo con Duyên đi mặc nó gào thét trong vô vọngHé hé , cậu tư nhỏ đấy 😋
 
Khi Mùa Lúa Chín
Thông Báo Nè !!!


Mấy bấy bi hối sốp với thắc mắc sao sốp ít ra chương mới của KMLC đúng hơm ?Hôm nay sốp sẽ giải đáp thắc mắc cho mấy bấy bi xinh yêu của sốppp.Do sốp đang định đổi 1 số chi tiết và cốt truyện cũng sẽ thay đổi một chút nên tạm thời KMLC sẽ ít đăng chương mới hơn.KHÔNG CÓ DROP NHÉ 💢Tự sốp cảm thấy sốp xây dựng cốt truyện và nhân vật chưa được kĩ càng nên sốp muốn tạm dừng một chút để xem xét và sửa đổi để đem đến cho các xinh yêu một bộ truyện hoàn hảo từ cốt truyện lẫn nhân vật.Chứ sốp không có ý định ngừng đăng tải truyện này đâu nhé !Nên các xinh yêu thông cảm giúp sốp ạ , có thể lâu lâu sốp sẽ đăng.Nếu sốp sửa đổi xong cốt truyện và chi tiết thì sốp sẽ đăng nhiều hơn để các xinh yêu đọc nhé.Và còn cả bộ LTH nữa.Do bộ " Lý Tơ Hồng !

" là bộ truyện đầu tay của sốp nên sốp vẫn chưa hoàn thiện được về cốt truyện lẫn nhân vật , tiện đây sốp cũng xin thông báo luôn nhé."

Lý Tơ Hồng !

" Được sốp đăng trên N từ tháng 3 năm nay và đã end từ tháng 6.Nhưng do là tác phẩm đầu tay nên cốt truyện lẫn nhân vật vẫn chưa có gì gọi là bức phá.Sốp tự nhìn nhận lại , và giờ sốp cũng có ý định chỉnh sửa.4 bộ truyện sốp sẽ đăng đầy đủ nhé , sốp KHÔNG DROP bộ nào hết nên các xinh yêu cứ yên tâm ạ.Sẵn đây biệt danh của sốp là " Sóc " và mọi người cũng hay gọi như vậy nên các xinh yêu cứ gọi biệt danh của sốp nhé !Và KMLC - LTH xin hẹn các xinh yêu với một phiên bản tốt hơn , hoàn hảo hơn nhé ạ.KHÔNG DROP 💢KHÔNG DROP 💢KHÔNG DROP 💢Điều quan trọng Sóc xin phép nhắc 3 lần =)))Yêuuuuuu nhiềuuu 💗
 
Khi Mùa Lúa Chín
Chương 18 : Bình An.


Sáng nay cậu dậy sớm , trà bánh trên bàn mọi khi lạnh tanh nay cũng khác hẳn.Coi bộ cậu sắp có khác quý gì rồi đây."

Tị , kêu tụi nó lau dọn trên đây sạch sẽ một chút , tí nữa cậu có khách "" Dạ "Lúa sau trận vừa mắc cỡ vừa ngạc nhiên hôm qua thì nay ai cũng bớt thấy mặt nó.Bởi nó đi đâu cũng rón ra rón rén nên làm gì có ai thấy được."

Hù !

"" Á !!!

"Bàn tay đâu ra bỗng đặt lên vai nó , làm nó la muốn bể nhà cậu.Tưởng đâu thằng Túc nhưng không , quay lại thấy ai đó lạ hoắc."

C..Cậu là ai dị ?

"Cậu trai này chắc cũng trạt tuổi cậu , độ hai mấy."

Tôi tới tìm cậu tư nhà này , vậy chớ nhóc là ai mà lắp lắp ló ló ở đây ?

Trộm hả ?

"" Đ-Đâu có "" Không có vậy sao nói lắp ?

"" Cậu tư nhỏ !!!

"Người ta hỏi nó chưa kịp trả lời đã có tiếng gọi với đằng sau.Anh Tị."

H-Hả ?

Anh kiếm tui hả ?

"Anh Tị chạy lại , thấy người kia cũng gật đầu chào một cái."

Dạ , cậu tư kiếm cậu từ sáng giờ , hoá ra cậu ở đây "" Vậy..Vậy tui vô trước nghen !

"Vừa dứt câu nó chạy tuốt vào trong nhà , để anh Tị ở lại."

Chào cậu , cậu tìm cậu tư hả ?

"" ...

"Trong gian nhà chánh , bàn trà.Cậu trai lúc nãy đang ngồi bàn chuyện với cậu tư."

Sao ?

Bản vẽ tao làm xong rồi , tính chừng nào thi công đây ?

"Cậu trai này là con trưởng nhà ông hội đồng Trịnh.Trịnh Thế Huân."

Chọn ngày đẹp trước đã , có thờ có thiêng mà "Tay cậu nâng tách trà thơm phức , mắt thì nhìn kĩ bản vẽ tỉ mỉ trước mặt."

Đúng là cậu tư ha , tao chỉ tưởng mày xin ra ở riêng , đến chuyện buôn bán cũng tách riêng ra sao ?

"" Ừ , tao đã nói với cha tao rồi , phải làm chứ "Bản vẽ này vẽ rõ từng chi tiết , nhìn sơ qua cũng biết đây là một bản vẽ xưởng."

Tao đang kiếm nguồn nhập , phân vân không biết có nên chọn nhà thằng Vũ không nhỉ ?

"Cậu trai kia cũng nhâm nhi tách trà."

Nhà thằng Vũ cũng tốt , chỗ quen biết lại chơi với nhau nhiều năm , thêm cả cái sự uy tín của nhà nó thì cũng đỡ lo "" Ừm "" ...

"" Lúa !!

"Thằng Túc kéo kéo vai áo nó."

Mày mần cái chi vậy ?

Rách áo tao giờ "" Rồi rồi , con đâu dám làm rách áo cậu tư nhỏ đâu mà "Bụp" Ui da !!!

Bộ tao nói sai hả mà mày đá tao "" À..Ờ , mà người ta đang mần công chuyện trong nhà không hết , sao mày kéo tao ra đây mần chi ?

"Thằng Túc nó cười hì hì , tay gãi gãi đâu , im lặng một hồi mới dám mở miệng nói nhỏ."

Ờm...Tao..Tao có nên , nên chịu anh Tị không...Lúa ?

"" Sao ?

"Thằng Túc ngày thường cờ rỡn vậy mà nay nó khép nép khác thường ngày quá đa."

Thì...

Người ta cũng , cũng đáp lại tao rồi...Nhưng mà tao , tao chưa trả lời "" Chồ , nay biết ngại nữa hả mạy ?

"Túc nó gãi gãi đầu , chẳng biết trả lời sao."

Thôi , đừng có gãi nữa , mày gãi nữa nó tróc luôn da đầu mày á !

"" Nhưng mà...

"Thằng Lúa kéo thằng Túc vào trong góc nhỏ."

Mày cũng ưng người ta mà giờ không biết trả lời sao là sao ?

"Giọng thằng Túc lí nhí."

Tại...Tại tao thấy nó...Nó hỏng xứng mày ơi , tao sợ sợ sao á "Lúa nó bĩu môi."

Chèn ơi , chớ mày nhìn tao với cậu tư coi tao xứng hong ?

"" Người ta cũng thích mày thì cho người ta cơ hôi đi , chớ hong thôi có cô nào hốt mất thì toi đấy !!!

"Túc nó im lặng , thằng Lúa thấy vậy cũng ráng rặn hỏi thêm câu nữa."

Vậy mày thích người ta rồi người ta có thích mày hong ?

""...Có "" Có thì nói có !!!

"" ...

"Đằng trước hai cậu nói chuyện coi bộ cũng lâu , Lúa nó nghe lời đợi cậu tư mà nó đợi lâu ơi là lâu mà hỏng thấy ai hết trơn á."

Thế chuyện xây xưởng cũng ổn rồi , nguồn hàng cũng có , vậy đặt tên xưởng là gì ?

"" Mày có tính tới chuyện đó chưa ?

"Cậu từ tốn rót trà , miệng chẳng hề ngần ngại hay chần chừ mà đáp thẳng."

Bình An "" Sao ?

"Cậu cười cười rồi nhắc lại thêm một lần nữa."

Sao gì ?

Thì Bình An "Lúa nó ở sau cánh cửa nghe hai từ " Bình An " cũng ló ló đầu ra nhìn.Mà không may là bị cậu trai lúc nãy thấy rồi."

Ê nhóc !

"Nó giật mình thụt đầu vào trong lại.Cậu nghe vậy cũng nhìn theo , vừa nhìn là biết cậu tư nhỏ ở đó rồi."

Kêu mần chi ?

"" Tò mò "Cậu nhướng mài."

Tò mò gì ?

Người của tao ?

"Cậu Trịnh kia cũng chẳng thua mà đáp."

Cậu tư nhỏ đó sao ?

"Cậu nhếch mép , đáp thẳng chẳng có gì phải giấu."

Rõ ràng vậy mà "Người kia ngồi đối diện , mắt đối mắt với cậu."

Coi bộ đây là lý do mà mày đòi ra ở riêng , đòi lập nghiệp đó sao ?

"" Còn phải hỏi à ?

"Đang trò truyện bỗng anh Tị chạy vọt lên hớt hãi nói."

Cậu tư !!

"" Chuyện chi ?

Bình tĩnh nói "Anh Tị ổn định lại rồi mới nói."

Dạ thưa , cậu tư nhỏ..Cậu tư nhỏ lại nhảy xuống ao bắt cá rồi !

"" CÁI GÌ ?!!

"Cậu tư lúc nãy còn bình thường giờ bỗng đứng lên đập bàn một cái rõ to , làm hai người bên cạnh giật mình.Chẳng để hai người kia phản ứng kịp , cậu đã chạy ra hướng ao cá.Anh Tị với cậu Huân cũng chạy theo coi sao.Ngoài ao cá , gió mát hiu hiu , cá lội tung tăng nước xanh trong.Phong cảnh nên thơ hữu tình là thế nhưng lại có một cái bóng dáng đang tung hoành dưới ao cá.Cái thân áo bà ba màu ngà , chẳng sợ cái gì mà hụp lặng bên dưới.Trên bờ đã có vài con cá được vứt lên.Nhưng chẳng để cho người đó tung hoành được bao lâu đã có kẻ quyền lực kia ra tay ngăn cản."

Hù , cá ơi , nay coi bộ mập hơn mọi lần rồi đó nghen cá "Tay nó cầm con cá to , chưa kịp vứt lên chung với mấy con kia đã bị âm vang to kia gián đoạn."

LÊ BÌNH AN !!!

"Nó giật mình , tay chân lóng ngóng , muốn lặn xuống liền nhưng đã quá muộn rồi.Người ấy lúc nãy ngang tàn bao nhiêu giờ đây run cầm cập.Nó từ từ quay người lại , nhìn theo hướng gọi."

Ơ...Cậu..Cậu tư..Cậu nghe em nói đã "Trên bờ bỗng lại xuất hiện thêm hai người nữa."

Nghe cái gì mà nghe , em có bước lên bờ không thì bảo ?

"" Từ từ , em..Em lên liền mà "Nó tiếc nuối bỏ con cá trên tay , cho cá về nước còn nó về với cậu tư."

Cậu tư...Em lên , lên rồi nè "" Á !!!

"Mới nó được có 1 câu nó đã bị cậu tư kéo đi mất hút , để cho hai người kia ngơ thêm một lần nữa.Bỗng cậu Huân hỏi."

Anh , cho tôi hỏi , cái người kia tên Bình An hả ?

"Anh Tị nghe hỏi cũng đáp."

Dạ "" Ồ "Cậu Huân cười cười , hoá ra cái xưởng gạo tên " Bình An " từ đây mà ra.
 
Back
Top Bottom