[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
Kết Dữ Kiếp - Đồi.
Chương 20.
Chương 20.
Vui lòng đọc tại acc @TamhontangdongXD ở 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭.
Chương 20.Nếu thế giới này hoàn hảo thì đã không có quá nhiều điều bất hạnh như vậy.Màu tóc đỏ rực như cháy, đôi mắt hổ phách lặng lẽ nhìn người đàn ông đang say ngủ trên giường, khóe miệng kéo ra một nụ cười tươi.
Tay hắn nhẹ nhàng đưa về phía khuôn mặt tái nhợt của người đàn ông, khi sắp chạm tới khuôn mặt đó, anh mở mắt, con ngươi màu đen giống như hồ nước đen sâu thẳm, khiến người ta chìm sâu vào đó.Xa Ly không hề xấu hổ khi bị bắt quả tang, nói đúng hơn là hắn không hề biết xấu hổ là gì.
Hắn từ từ rút tay về dưới cái nhìn trừng trừng của người đàn ông, khẽ huýt sáo.“Uầy, tỉnh rồi này.”
“…
Nếu như tôi không tỉnh, chỉ sợ ngài Xa Ly sẽ chuyển từ ‘ánh mắt dâm dê’ thành hành động ‘quấy rối tình dục’ mất.”
“Bị phát hiện rồi sao?”
Thanh niên tóc đỏ ra chiều chống cằm tiếc nuối: “…
Để lỡ cơ hội mất rồi, dưới mí mắt của Điện, dù cho tôi cơ hội huỷ diệt vũ trụ, tôi cũng không dám.”
“…”
Ánh mắt của Hiên Thí trở nên sắc bén: ”…
Cậu biết.”
Đó không phải câu nghi vấn mà là câu khẳng định.“Gì cơ?
Tôi biết cái gì?”
Xa Ly duỗi người, tránh né ánh mắt bén nhọn.”
Ôi~lẽ nào anh đã hiểu được tình cảm của tôi…”
“…”
“…
Được rồi được rồi, thật là, hai cha con giống nhau, đùa không nổi.”
Thanh niên tóc đỏ bất mãn nhỏ giọng thì thào.
Hắn đứng lên, thái độ ăn chơi trác táng biến đâu mất.
Nét ngả ngớn trên mặt rút đi, trở nên nghiêm túc.
Xa Ly cung kính quỳ một gối với Hiên Thí, tay phải đặt trên ngực, cái đầu đầy kiêu ngạo cúi xuống, tóc đỏ xõa xuống bên gương mặt.
Giọng nói trầm tĩnh vang lên.“Đại diện Thần Kỷ, Xa Ly, kính chào cha của Điện.”
Hiên Thí nhìn thanh niên trước mặt cúi đầu thật sâu, trong lòng không rõ có cảm giác gì.Thần Kỷ…
Người được kính trọng nhất Thần Kỷ.
Anh cụp mắt xuống, đem những hồi ức ngổn ngang cất điHiên Thí ngơ ngác một hồi, sau đó mới nhớ tới có người đang quỳ cạnh mình“…
Hay là ngươi cứ để xưng hô như cũ đi…”
“Ồ~ phải nói sớm chớ~” Xa Ly cười hì hì rồi trở về nguyên hình, bầu không khí trang trọng mất sạch.
Hắn đứng dậy ngồi lên ghế, cằm đặt đầu ở chỗ tựa lưng của ghế.
Hành động và giọng điệu của hắn vẫn còn cợt nhả, nhưng không mang ý tán tỉnh như trước nữa: ”Hỏi đi ~ tôi biết anh có nhiều điều muốn hỏi.”
“…
Tính hình hiện tại thế nào?”
Hiên Thí suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định tìm hiểu tình hiện tại trước.“Chúng ta đang bị đuổi giết á~” Chủ nhân con ngươi kim sắc cười cợt mà cầm trái cây bên cạnh cắn xuống: “ Đám người ở Liên Minh rất tức giận khi anh chạy trốn.
Sau khi tôi vớt anh ở trong rừng, tôi đưa lên phi thuyền rồi rời đi ngay.
Đám kia không chắc là anh có ở chỗ tôi hay không, nhưng tôi đột ngột rời đi vẫn khiến chúng nghi ngờ.
Mấy tên Liên Minh kia đúng là vô dụng, tôi nói tôi đang làm nhiệm vụ bí mật, thế là bọn chúng chẳng nghi ngờ nữa mà bỏ đi ngay.
Quan trọng là tên gia chủ Meralt Duarte kia kìa.”
Hiên Thí giật mình, tim anh đập nhanh hơn, nhưng anh vẫn im lặng nghe Xa Ly nói tiếp.“Tên Meralt Duarte đó, không hiểu sao lại không hành động cùng Liên Minh, một mực khẳng định là tôi.
Bây giờ đang điên cuồng đuổi theo đó.”
Xa Ly có chút buồn bực ôm lấy chỗ tựa lưng: “Nhưng may là vẫn chưa lộ…
Lạ thật, sao bọn họ cứ đuổi theo mãi vậy nhỉ?”
Hắn như đột nhiên nhớ ra gì đó, trong mắt thoáng vẻ hiểu rõ, nhưng ngay sau lại tiếp tục cắn trái cây như không có chuyện gì.Như thể chạm đến một đề tài cấm kỵ, căn phòng đột nhiên trở nên im lặng.
Cuối cùng, Hiên Thí là người lên tiếng trước “…
Ngươi nhận ra ta từ lúc nào?”
“À, là ở buổi diễn hôm đó.
Lần đầu thấy dáng vẻ của anh khiến tôi giật mình đến mức làm đổ ly rượu.
Đó là lần đầu tôi thất thố trước mặt một quý cô.”
Xa Ly có chút ai oán mà nhìn qua: ”Còn nữa, mấy ngày nay ‘Tầm*’ của tôi…”
Hắn chỉ vào chiếc nhẫn hồng ngọc của mình: “…
Cứ sáng lên liên tục, bình thường nó chỉ sáng khi có máu của Điện ở xung quanh.
Sau này tôi thấy mặt anh thì liền hiểu ra, cũng dựa vào cái nhẫn này để nhận ra anh.”(*Gốc là 寻, nghĩa là tìm.)“Anh may mắn lắm mới gặp được tôi đấy, giờ người biết mặt anh trong vũ trụ này chắc không được năm người…”
Vì đã bị người đó phong tỏa hoàn toàn.
Xa Ly vuốt mái tóc đó rực, không nói câu sau.“…
Ngươi không lo là mặt của ta đã bị sửa sao?”
“Ha ~” Xa Ly cười đến tít mắt: ”Tôi nói anh biết, tôi đây sẽ không bao giờ nhận nhầm.
Điện sửa lại gen của loài người, nhằm kéo dài tuổi thọ.
Nhưng khi Điện thay đổi gen, lại chặn việc thay đổi gen trên khuôn mặt.
Cho nên, bây giờ nhân loại không có cách nào để đổi mặt, cùng lắm là làm cho đẹp hơn thôi.
Hiện vẫn chưa ai tìm ra cách thay mặt mà vẫn giữ được tuổi thọ.”
“Nhưng quan trọng nhất vẫn là sợi dây chuyền trên cổ anh.”
Hiên Thí theo thói quen đặt tay lên ngực, chuông màu đen lặng lẽ nằm ở nơi đó.
Thanh niên tóc đỏ híp mắt mà nhìn chiếc chuông, màu đen phản chiếu trong đôi mắt vàng không đáy của hắn, trong trí nhớ của hắn.
Người kia có một loại cố chấp đáng sợ với chiếc chuông này.
Xa Ly chậm rãi cười nhạt, người đại diện trước kia, chỉ vì tự cho mình là đúng mà chạm vào điều cấm kỵ của người đó, dẫn đến kết cục vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này.Xa Ly nhàn nhạt đưa mắt nhìn nơi khác.
Chậc, lại nhớ đến kỷ niệm tồi tệ đó.“Anh còn gì muốn hỏi à?”
“…
Ta muốn biết…”
Hiên Thí có chút mờ mịt.
Hiện tại phải gọi y là gì đây, Bé Nhiên?
Người này đã không còn là đứa nhỏ là trong trí nhớ của anh.
Điện?
Kiểu xưng hô này vừa xa lạ vừa khiến lòng anh chua xót.
“…
Không, không có gì.”
Đối mặt với vẻ khó hiểu của Xa Ly, anh chỉ có thể cười khổ.“…
Ta nên làm gì tiếp theo.”
Xa Ly nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ.
Không hổ danh là chủ tịch tiền nhiệm của Thần Kỷ, đủ bình tĩnh và điềm tĩnh, đã thế còn có năng lực phân tích siêu phàm.
Sau khi phân tích kỹ tình huống thì liên giao quyền chỉ đạo cho người hiểu rõ nhất về tình hình hiện tại.“Chúng ta hiện đang cách phi thuyền của gia tộc Meralt khoảng 38 năm ánh sáng.
Như dự đoán, ta chắc chắn sẽ bị đuổi kịp trước khi đến được ‘lỗ sâu’.”
Trước mắt Hiên Thí xuất hiện một bản đồ không gian, có hai con trỏ nho nhỏ, được đánh dấu rõ ràng để phân biệt giữa Thần Kỷ và gia tộc Meralt.“Cho nên, trước đó, tôi đã làm một việc.”
Xa Ly gật một cái, mấy hành tinh sáng lên, hắn cười ranh mãnh: “ Tôi sẽ sai người đáp xuống mấy hành tinh này và giả làm anh.
Như vậy có thể đánh lạc hướng của đối phương một cách hiệu quả.”
“Tiếp theo, trước khi tên kia nhận ra, chúng ta cần phải hành động.”
Đôi mắt Xa Ly sáng lên: “Việc anh cần làm là đáp xuống hành tinh tiếp theo và người của tôi sẽ đưa anh lên tàu khác.
Giờ anh không đến thiên hà Thần Kỷ được, Điện ở một hành tinh khác, hiện không ở đó, anh cứ quay lại đó hội họp với Điện đi.
Mà nhiệm vụ của tôi đánh lạc hướng đám kia…
Với lại, cái này cho anh.”
Xa Ly tháo nhẫn trên tay xuống rồi ném qua: ”Bởi vì sợ bị chặn lại, nên bây giờ Điện còn không biết chuyện nơi đây.
Khi đến nơi, anh hãy đưa cái này cho người ở Thần Kỷ.
Với lại nhớ không được tiết lộ danh tính.”
Chủ nhân con ngươi kim sắc nói một hơi những điều này, cầm cốc nước bên cạnh hớp một ngụm: ”Ha~ Khát chết mất.”
Hắn uể oải vặn lưng, xoay đầu: ”Hiểu chưa?”
Hiên Thí lặng lẽ gật đầu, cẩn thận cất nhẫn đi.
Trước khi rời đi, thanh niên tóc đỏ nở một nụ cười khó hiểu, nói.“À, anh hẳn rất quen thuộc với hành tinh này.
Tên của nó là…
Trái Đất .”