[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
°Kế Hoạch Thoát Chết Của Xuyên Không Thánh Nữ°
Chương 20: Thánh Nữ, Kỵ Sĩ và Những Bí Mật.
Chương 20: Thánh Nữ, Kỵ Sĩ và Những Bí Mật.
Iris ăn uống no say xong, dẫu sao ma vương cũng đã rời yến tiệc nên cô quyết định ra về sớm, cả Maika cũng đi theo.
Lúc mọi người ra đến cổng, Iris chợt thấy kỵ sĩ của Maika thì thầm gì đó với cô ấy, sau đó là ánh mắt khó hiểu của Maika nhìn về bên này.
Nhưng Iris không muốn qua đó hỏi, lập tức lên xe ngựa trở về dinh thự.
Mặc dù là người giả nhưng Virtokiller này vẫn thuận lợi đưa Iris về đến nơi an toàn, lúc cô vào trong thì đã có sẵn Felix đứng đợi để hầu hạ.
Bởi vì các hầu gái mỗi lần luyện pháp thuật xong đều rất mệt, cũng may hiện tại có Felix giúp đỡ nên họ cũng yên tâm nghỉ ngơi.
''Virtokiller thế nào rồi?'' ''Ngài kỵ sĩ đang luyện kiếm ở tòa phụ.'' Iris ngạc nhiên, theo như Felix thuật lại là Virtokiller tỉnh dậy khá sớm và tâm trạng của anh dường như không có gì bất thường, kể cả khi thấy Felix luôn dõi mắt theo sát cũng không lấy làm lạ mà đều rất tự nhiên, thậm chí là nhờ Felix làm cho mình chút đồ ăn sáng.
Felix nói lúc ấy nhìn Virtokiller giống như là đã sớm đoán trước được hành động của Thánh Nữ nên không có cảm giác kích động nữa, cậu cũng có hỏi tới liệu anh có thấy tủi thân hay không thì Virtokiller đã trả lời thế này: ''Tôi không có quyền nảy sinh những loại cảm xúc đó.'' Ngừng một chút, anh lại căn dặn Felix: ''Cả cậu cũng thế, Thánh Nữ là sự tồn tại bí ẩn, người đưa ra bất cứ mệnh lệnh hay tự mình làm điều gì đi chăng nữa, cậu chỉ cần tuân lệnh người, không được phép tò mò nguyên nhân.''Ánh mắt Iris dịu xuống, chứa trong đó là sự hãnh diện về anh.
Virtokiller luôn là một người hiểu chuyện như thế, anh đáng có một cuộc sống hạnh phúc hơn.
Iris chợt nghĩ, nếu là Virtokiller thì có lẽ mọi chuyện sẽ dễ nói chuyện rồi.
''Felix, gọi Virtokiller đến thư phòng của ta.''''Vâng.''.Virtokiller sau khi nghe được Thánh Nữ gọi, anh hạ kiếm thở ra một hơi dài điều chỉnh lại khí lực trong cơ thể, mồ hôi tiết ra trên tấm lưng cứng cỏi, bờ vai vững chắc đáng tin, cơ ngực nhấp nhô theo từng nhịp thở đầy quyến rũ.
Felix nhìn dáng vẻ mạnh mẽ này bỗng thấy ngưỡng mộ, đều là đàn ông mà cậu lại có một thân hình có phần mềm mại còn nhìn không phân biệt được nam hay nữ, so với sự nam tính của Virtokiller quả thật không bằng.
Felix đang nghĩ có nên thay đổi lối sinh hoạt, kết hợp rèn luyện để sớm có ngày sở hữu hình thể cường tráng như Virtokiller hay không?
Virtokiller vào trở lại trong nhà để vệ sinh sạch sẽ, sau đó ăn mặc chỉnh tề rồi mới có thể đến gặp Thánh Nữ.
Lúc anh chuẩn bị đi, lại được Felix gọi lại và cậu đưa cho anh khay trà và điểm tâm: ''Có vẻ anh sẽ cùng Thánh Nữ nói chuyện khá lâu đó.'' Virtokiller nhận lấy, cảm ơn Felix rồi đi trước.
Lúc này ở thư phòng, Iris ngồi bên sofa ngẫm lại những hành động mà Đại Công Tước đã có khi gặp mình, lúc đầu đúng thật cô rất kiêng kỵ hắn, lo sợ sức mạnh của hắn, nhưng nếu dùng một góc nhìn khác lại thấy hắn thiện ý không hề che giấu.
Cốc cốc.
''Thánh Nữ.'' Tiếng của Virtokiller từ bên ngoài phòng truyền vào, Iris lên tiếng: ''Vào đi.'' Virtokiller sau khi vào trong thì đặt khay trà xuống, cũng rót một ly trước cho Thánh Nữ rồi nghiêm chỉnh đứng đó, hỏi: ''Người cho gọi, không biết là vì chuyện gì cần phải dặn dò?''Iris giương mắt nhìn anh, thầm cười khổ.
''Anh ngồi xuống, từ từ nói, không gấp.'' Virtokiller nghe vậy thì cúi người xin phép rồi mới ngồi xuống đối diện, lúc này Iris nâng trà lên uống một ngụm.
Thấy bên Virtokiller lại không có ly trà, nói: ''Lúc này anh không cần kính cẩn như thế...'' Vừa nói, Iris vừa rót trà để qua chỗ của anh, tiếp: ''Dùng trà trước đã.''''Cảm ơn người.'' Đợi Virtokiller nhấp môi, Iris mới bắt đầu trò chuyện: ''Anh trở thành kỵ sĩ của ta cũng sắp hai tháng rồi nhỉ?'' ''Vâng.'' ''Thời gian có vẻ ngắn, nhưng ta rất tin tưởng anh.'' Bởi vì, cô biết rất nhiều về anh.Virtokiller được tin tưởng mà lo sợ, sợ là mình đang mơ, lo rằng đây là mộng cảnh.
Vì vậy, anh lẳng lặng nhéo mình một cái để chứng minh thực hư.
Và nó, là thật.
''Được Thánh Nữ tin tưởng, là phúc phần của kỵ sĩ.
Virtokiller thề sẽ không phụ lòng người.'' Iris khẽ cười, ngừng một chút nghĩ ngợi rồi hỏi tiếp: ''Anh có tin, sự tồn tại của những thế giới khác không?'' ?Virtokiller chớp mắt vì cậu hỏi bất ngờ ngoài dự đoán này, anh không vội đáp mà phải suy nghĩ phân tích thật kỹ các câu hỏi mà Thánh Nữ đưa ra.
Khi hỏi câu vừa rồi, vẻ mặt của người vô cùng bình thản, nhưng lại cho anh một loại cảm giác không phải hỏi cho vui mà là hỏi rất nghiêm túc.
Vì vậy, anh cần tìm ra một đáp án vừa hay hợp ý với người.
Thế giới khác?
Anh nghe nói Đại Công Tước thường hay đi xuyên không gian để tìm vùng đất mới, tuy nhiên đó cũng chỉ là lời nói truyền từ miệng người này sang người kia, có ai đã được chứng kiến tận mắt chuyện đó?
Chỉ là, chưa nói đến sức mạnh của Thánh Nữ mà chính bản thân anh cũng không phải người bình thường, thì trên đời này còn có cái gì không thể xảy ra nữa?
''Có lẽ là...có!'' Nghe câu trả lời này, Iris phì cười.
''Là vậy à.'' Iris hạ mắt nhìn nước trà sóng sánh bên trong ly, nói: ''Quả thật có rất nhiều thứ vượt khỏi sự hiểu biết của nhân loại, hoặc cũng có thể, người ngồi trước mặt anh, chưa chắc là Thánh Nữ thật sự.''Hửm?
Virtokiller nhất thời sửng sốt, anh không hiểu ý của Thánh Nữ là gì, nhưng lại có gì đó trong lòng không yên, như thể có một sự thật anh sẽ không bao giờ ngờ đến.
''Người...''Anh định nói, thế nhưng Iris đã ra hiệu cho anh ngừng lại, thay vào đó là cô tiếp tục lời của mình: ''Đến lúc đó, anh sẽ hiểu và tự có quyết định của mình.'' Virtokiller sững sờ một lúc thì gật đầu, anh biết hiện tại chưa phải lúc để những bí mật được tiết lộ.
''Anh muốn nghe kể chuyện không?'' ''Người muốn kể chuyện sao?''Iris đáp đúng, thoáng qua trong mắt là nỗi bi thương khó vơi, là nỗi niềm ao ước được chia sẻ cho nhẹ lòng.
''Người bằng lòng kể chuyện cho kẻ tôi tớ, vậy thì Virtokiller xin được phép dùng cả tâm mình để lắng nghe câu chuyện của người.''Iris hài lòng, cô đảo mắt nhìn ra cửa sổ, bắt đầu kể: ''Đó là một câu chuyện, về người con gái có tên là Lanley...'' Bên ngoài gió chợt thổi lên, mang theo cả hoa và lá tung bay khắp trời.
Felix đứng ở khóm hoa, ngẩng đầu nhìn trời xanh đẹp đẽ dịu hiền, mùi hoa Wissicar thoang thoảng bên cánh mũi làm lòng người không kiềm được vui sướng, muốn thả hồn theo điệu nhảy của đất trời.Felix chợt chuyển mình trở lại hình dạng cáo, chín chiếc đuôi như tuyết trắng mượt mà đung đưa rồi hạ dần khi cậu nằm xuống.
Nhưng lúc này, không biết từ đâu kéo đến một đàn bướm thật rực rỡ màu sắc.
Chúng bay lượn ở sân vườn của tòa phụ rồi ghé đến chỗ của Felix, cùng nhau đậu trên chín chiếc đuôi của cậu, khiến cậu không chỉ trở nên thật lộng lẫy mà còn là một khung cảnh đẹp đẽ vô giá của thế gian này.
Felix cụp mắt, thầm nghĩ chắc là cuộc nói chuyện của Thánh Nữ và Virtokiller sẽ có nhiều điều thú vị lắm.
Hi vọng, sau này cậu cũng sẽ được tham gia cùng.
Như lời Virtokiller nói, những điều xung quanh Thánh Nữ rất thần bí, càng biết nhiều lại không phải điều hay.
Thánh Nữ chưa nói với cậu, có nghĩa là vẫn chưa đến thời điểm cậu nên biết về chúng.
Felix không cảm thấy ganh tị với Virtokiller, bởi cậu nhìn nhận được mối quan hệ giữa Thánh Nữ và ngài kỵ sĩ có gì đó phức tạp, vì vậy hai người họ cần trao đổi thật nhiều với nhau để hóa giải những vấn đề sâu trong lòng đối phương.
Felix dần chìm vào giấc ngủ, tiếng gió vi vu bên tai bỗng gợi cho cậu nhớ về hình ảnh người nọ, cũng là khung cảnh bình yên này, người ôm cậu trong lòng, chỉ tay về một vùng trời trong xanh yên ả.
Người nói, sẽ có một ngày cậu nhận ra điểm dừng thật sự của cậu không phải ở bên họ mà là một người khác có thể cho cậu nhìn thấy thế giới rộng lớn như thế nào, để cậu mở mang tầm mắt rồi trưởng thành, thấu đạt cuộc đời này.''Tôi nhất định sẽ sống thật tốt, vì thế ở trên cao xin người cứ an lòng.''.''...Có lẽ, đó sẽ là một hành trình rất dài và gian nan mà Lanley phải trải qua.
Nhưng cô ấy có niềm tin vào những người bên cạnh mình, tôi tin mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi.''Iris dứt lời kể, cô nhìn thấy sắc mặt của Virtokiller đang trầm xuống và đang vô cùng rõ rệt tâm trạng rối rắm của bản thân.
Thật ra Iris không phải kể với Virtokiller điều này để làm anh suy nghĩ nhiều, chẳng qua muốn tiết lộ nhẹ một chút để sau này sự thật có phơi bày thì anh đỡ bỡ ngỡ thôi.
Virtokiller cũng cảm thấy câu chuyện vừa rồi có phần chân thật, hẳn không phải tự nhiên mà Thánh Nữ lại muốn anh nghe về nó, người là có hàm ý về câu chuyện vừa rồi.Cô gái Lanley trong câu chuyện đã trở thành Thánh Nữ của một cuốn tiểu thuyết, mà trước đó Thánh Nữ Iris lại nói người trước mắt anh cũng chưa chắc là Thánh Nữ thật sự.
Hai điều này, vừa vặn liên kết với nhau.
Virtokiller chợt nhớ, trước đó Thánh Nữ còn một câu bảo rằng sau này anh sẽ hiểu và có quyết định của chính mình.Liệu có phải ý của người, là sự lựa chọn của anh có tiếp tục phụng sự người hay không?Virtokiller cụp mi, lặng đi một lúc.
Ít phút sau, anh mở mắt nhìn Thánh Nữ, nghiêm túc nói: ''Nếu người không chê, tôi nghĩ tôi vẫn muốn đảm nhận vai trò kỵ sĩ của Thánh Nữ Iris.
Hiện tại, tôi chỉ muốn quỳ xuống trước mặt người...'' Nói đoạn, anh bỗng đặt tay lên ngực mình, một lòng khẳng định: ''Là người ở khoảnh khắc tha thứ cho sự thất trách của tôi, không phải ''một người'' nào khác.''Haa...Iris chợt mở to mắt kinh ngạc, thì ra là vậy.
Lâu nay Iris cứ nghĩ Virtokiller vẫn là Virtokiller nguyên tác, nhưng không ngờ anh đã sớm đi lệch khỏi thiết lập ban đầu.
Anh không còn xem cô là ''bản chất Iris Eirina'' từ lâu, mà là một Thánh Nữ hoàn toàn khác biệt.
''Chả trách, khi Virtokiller gặp Lily lại chẳng có phản ứng như mình nghĩ, là bởi vì anh trong tâm can đã luôn muốn phụng sự mình.''Đột nhiên Iris bật cười trước sự ngơ ngác của Virtokiller, anh đang không hiểu vì sao Thánh Nữ lại cười vui đến thế?
Iris là tự cười chính mình, tính tới tính lui, suy nghĩ sâu tới vậy cuối cùng vỡ lẽ nó rất đơn giản.
Dùng tâm đối tâm, tự khắc có chân tình.
Mọi hành động của cô, đều sẽ khiến lòng người đi lệch khỏi nguyên tác.
Cười đã rồi, Iris nhớ lại lúc ở yến tiệc Lily đã ngỏ ý trao đổi trái cây với mình, với Lily nguyên tác sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra.
Dường như, nữ chính cũng có dấu hiệu thay đổi ngoài dự tính.
''Nếu anh nói thế, ta còn một bí mật sẽ tiết lộ với anh, cũng là nguyên nhân vì sao hôm nay phải để anh lại dinh thự mà không đưa theo đến yến tiệc của Đại Công Tước.''Virtokiller nghe điều này thì có phần khẩn trương, tại bởi anh cũng không hiểu vì sao mình lại phải kiêng kỵ Đại Công Tước, như thể đã đắc tội lớn với ngài ta trong khi anh còn chẳng biết mặt mũi vị đại nhân này ra sao.
Iris cũng hiểu tâm trạng của anh, mới nói: ''Thật chất anh cũng không có lỗi gì trong chuyện này, nhưng cuộc đời lại xô đẩy anh kết thù với ma..., với Đại Công Tước.'' Virtokiller:...?
''Đại Công Tước không thích mùi Rồng trên người anh, thế anh nghĩ xem vì sao lại thế?'' Ghét mùi Rồng?
Virtokiller xoa cằm suy nghĩ, quan trọng hơn là ngài ta có thể ngửi được sao?
Bởi vì cách nói ''mùi Rồng'' vốn không phải mùi hương cơ thể mà ai cũng ngửi thấy được, ý ở đây chính là mùi toát ra từ linh hồn của anh.
Một người có thể ngửi được mùi linh hồn, ngoài Thánh Nữ và các loại sinh vật huyền bí ra thì có thể là ai nữa?
Huyền bí?
Sinh vật vượt khỏi sự hiểu biết của loài người?
Virtokiller vừa nghĩ tới liền toát mồ hôi lạnh, đồng tử co lại một vòng không dám tin vào sự thật hiện diện trước mắt mình.''Đại Công Tước, ngài ta là Rồng?''Iris gật đầu, không chỉ Rồng mà còn là một con Rồng đen mang sức mạnh hủy diệt nhân loại.
Trong tiểu thuyết không nhắc đến vì sao tổ tiên Feeryu của Virtokiller có thể tắm máu rồng, nhưng đối với một con Rồng đích thực như Đại Công Tước thì đó lại là lời thách thức.
Một khi ngửi được mùi Rồng trên người nhân loại hiển nhiên dòng máu của hắn lại sôi sục lòng hiếu chiến, bùng lên cơn thịnh nộ tàn sát kẻ thù kể cả là đời thứ bao nhiêu, dù có là người trực tiếp tắm máu Rồng hay không cũng chẳng còn quan trọng nữa.
''Bây giờ đã hiểu vì sao thân thế của Đại Công Tước lại là bí mật quốc gia.'' Virtokiller bóp mi tâm, tiếp: ''Một con Rồng ở ngay kinh đô, một lần hống cũng đủ khiến nửa phần kinh đô trở thành tro bụi.''Con người không biết được loài Rồng xuất hiện từ bao giờ, mà tuổi thọ của chúng lại lên đến hàng nghìn, có khi chúng đến từ thuở khai thiên lập địa, khi Đế Quốc còn chưa hình thành, cũng chẳng ai biết bấy giờ còn có bao nhiêu con Rồng đang tồn tại và cư ngụ ở đâu.
Có lẽ chúng không còn hứng thú bay lượn trên bầu trời nữa, đã ở ẩn ở một hòn đảo hoang nào đó?
Hoặc là, dùng nhân dạng để sống như con người.
Điển hình không ai khác chính là Đại Công Tước, hắn có vẻ yêu thích địa vị này lắm.Virtokiller sau khi hiểu được nỗi lo của Thánh Nữ, anh cũng nghĩ mình tránh được Đại Công Tước lúc nào thì tránh, anh không ngại ngài ta tính sổ với mình, chỉ sợ đem lại phiền toái không đáng có cho Thánh Nữ mà thôi.