Tâm Linh [KazuScara] Vẫn sẽ chờ người

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
342801266-256-k231322.jpg

[Kazuscara] Vẫn Sẽ Chờ Người
Tác giả: Hanakasuki
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thì do là vã otp quá nên là mới viết.

Lần đầu viết fic nên có thể là dùng từ ko đc chuẩn nha.

Mong mọi người sẽ ủng hộ tôi Tags: fanficgenshinimpactgìkazuhakazuscarascaramouche​
 
[Kazuscara] Vẫn Sẽ Chờ Người
Đôi lời trc khi vào truyện


Vì đây là lần đầu viết fic nên kết truyện sẽ là HE nên khỏi lo

Tôi thì ko chơi GI do máy íu nên là cốt truyện sẽ hơi tào lao xíu và có nhiều cái bị sai hay lệch khỏi cốt truyện game nha

Nếu có gì sai sót thì mọi người có thể nhắc nhở tôi để tôi có thể cải thiện lại cốt truyện nhà

Có thể gọi tôi là Hana hay Suki cũng đc nha.

Vì chưa đủ tuổi nên sẽ ko có H đâu nha 🙂))

Và cũng mong sao mọi người có thể ủng hộ tôi nha
 
[Kazuscara] Vẫn Sẽ Chờ Người
1


" Trông căn trọ này cũng đẹp phết, đầu giống như những căn trọ bị ma ám trong phim kinh dị đâu " Kazuha năm nay là sinh viên năm nhất, cậu vốn không định thuê căn trọ này đâu nhưng do số tiền không đủ chi tiêu mà cậu muốn thuê một căn trọ vừa rẻ vừa gần trường đại học nên không còn lựa chọn nào khác ngoài căn trọ này.Thực ra thì nhà Kazuha không nghèo mà ngược lại còn giàu khủng khiếp.

Số tiền của gia đình cậu đủ nuôi mấy đời mà không cần làm gì.Cái ngày mà cậu nhận giấy báo trúng tuyển vào trường đại học Teyvat.

Thì cậu đã xin bố mẹ được chuyển ra trọ để sống.

Vốn nghỉ hai người sẽ không đồng ý vì cậu là đứa con duy nhất trong nhà mà lại là con trai nên họ sẽ nhiệt liệt phản đối, nào ngờ họ lại đồng ý vì họ không muốn thằng con mình ỷ lại vào bố mẹ.

Họ muốn cậu tự sinh tự diệt, để cậu khi gặp khó khăn thì có thể tự mình đứng lên.

Họ chu cấp cho cậu một số tiền nhỏ và đá cậu ra khỏi nhà.

Thực ra thì cậu khá sợ ma nhưng khi vì tiền thuê trọ rẻ hơn bất kì căn trọ khác nên cậu đánh chấp nhận.

Cậu tự trấn an bản thân mình là không hề có ma chỉ là tưởng tượng nhưng khi tới lúc nhận căn trọ thì cậu vẫn khá run.

Cho tới lúc thấy căn trọ như bao căn trọ bình thường khác thì cậu mới yên tâm.

Bước vào căn trọ là một hương thơm nhẹ mùi hoa oải hương và gần đó là một cậu trai với mái tóc màu chàm che tai cùng đôi mắt màu chàm mang đầy sự bí ẩn.Vừa nhìn thấy anh thì cậu đã cất tiếng chào hỏi.

Nhưng hình như là có vẻ như anh đang đeo tai nghe nên không nghe thấy cậu.

Cậu thấy vậy thì không nói gì nữa lặng lẽ mang đồ vào tìm phòng nào còn trống và dọn dẹp đồ vào.

Xong chuyện thì cậu ra lại chỗ anh vào giới thiệu bản thân mình 1 lần nữa "Xin chào, tên tôi là Kaedehara Kazuha mong sau này được bạn giúp đỡ."

Bây giờ chàng trai đó mới để ý đến Kazuha, anh tháo tai nghe xuống và nhìn .

Vừa nhìn thấy Kazuha thì anh có phần khựng lại nhưng sau đó thì vui vẻ nói với cậu -Trông nhóc thế này thì có vẻ như là sinh viên năm nhất nhỉ, anh đây sinh viên năm ba đấy gọi một tiếng "Tiền bối" xem nào.

Cách nói chuyện của anh có phần hơi khinh cậu nhưng cậu vẫn thực hiện lời anh vừa nói "Xin chào tiền bối ạ, mong anh sau này sẽ giúp đỡ em ạ" Nghe thấy thế thì anh cười một nụ cười không thể nào khinh bỉ hơn và nói : " Anh đây tên Kunikuzushi, rất vui được gặp nhóc ".Vừa nghe thấy tên anh thì đầu cậu đau như búa bổ, trong đầu cậu bỗng xuất những ảo giác sau đó thì cậu ngất đi, Kuni chạy tới với vẻ mặt lo lắng, anh cố kéo cậu về phòng, đặt cậu lên giường và kiểm tra nhiệt độ cho cậu.

Quả nhiên là cậu đã bị sốt, cái việc mà đi trong thời tiết nắng nóng kéo dài thì bảo sao không sốt cho được.

Trong cơn mơ cậu thấy một chàng trai mái tóc màu chàm luôn luôn tìm cách trêu cậu,trông rất giống Kuni nhưng giọng nói có vẻ nhẹ nhàng hơn.

Bỗng phong cảnh thay đổi, cậu hiện tại đang ở dưới nước trên người mang bộ trang phục của tân lang, bên trên là tiếng hô hoán của mọi người đang tìm cách cứu cậu lên, phong cảnh lại thay đổi một lần nữa cậu đang đứng trước mộ của một chàng trai, xung quanh là những tiếng khóc la, những câu hỏi vì sao lại không cứu cậu, vì sao lại không nhận ra cậu nó liên tục ám ảnh cậu, rồi bỗng từ đâu có một linh hồn bay tới bóp lấy cổ cậu kêu cậu đền mạng.

Ngay lúc cậu nghĩ là mình sẽ chết thì cậu choàng tỉnh giấc, vốn giấc mơ này đã theo cậu từ bé nhưng trong những năm rồi thì không còn xuất hiện nữa.

Bây giờ xuất hiện lại thì không biết có phải là có ý gì không.

Đang chìm trong những suy nghĩ thì Kuni bước vào trên tay là một bát cháo và một liều thuốc.

Có vẻ như sau khi đưa cậu lên giường thì anh đã đi mua thuốc và nấu cháo cho cậu .

Cậu rất cảm kích vì những hành động anh làm cho cậu.

Đặt bát cháo và liều thuốc xuống bàn anh ngay lập tức tặng cậu những lời nói yêu thương - Này nhóc, sao bản thân mình mà không biết lo cho hả nhóc có biết là đi dưới cái thời tiết này mà không đội mũ thì dễ bệnh cỡ nào không hả.

Nếu như trong căn trọ này có mình nhóc thì ai lo cho nhóc đây.

Lo ăn mà dưỡng sức đi từ giờ cho tới lúc khoẻ thì nhóc không được đi đâu hết.

Nói rồi anh đưa cho cậu bát cháo, nhưng có vẻ là vì bệnh nên hiện giờ cậu dường như không thể cầm nổi bát cháo.

Anh thấy vậy cũng đành bất lực cầm bát cháo lên múc, thổi nguội và đút cho cậu ăn.Bây giờ cậu mới để ý, vốn nhìn xa thì trông anh đã rất đẹp rồi nhưng nhìn gần thì đúng là một mĩ nhân.Da thì trắng mịn, môi mỏng, mắt to, lại còn là một người tốt bụng nữa chứ.

Cậu hỏi anh :- Anh này - Gì?

Anh giương mắt lên nhìn cậu.

- Em muốn hỏi là tại sao anh lại tốt tới mức mà lại giúp một đứa gặp nhau còn chưa được một ngày vậy?

- Thế nhóc nghĩ nếu có một người bị ngất mà chỉ có mình mày ở đó thì mày sẽ làm gì?

- Tất nhiên là giúp họ rồi.- Đúng rồi đấy, với lại thì ta cũng không muốn phải thấy một cái xác chết ngay trong căn trọ đâu.- Thế vậy từ giờ em có thể gọi anh là Kuni hay không.

Vừa nghe tới đó thì sắc mặt anh thay đổi, anh đe dọa rằng nếu cậu mà nói như thế một lần nữa thì anh sẽ không nương tay mà đập mặt cậu xuống sàn.

Nói thì nói thế thôi chứ cậu để ý rằng trên tai anh đang đỏ ửng lên, có vẻ là anh đã đồng ý rồi đó.

Uống thuốc xong thì cậu được anh bảo nghỉ ngơi, cậu cũng vâng lời làm theo.

Đợi đến lúc cậu ngủ say anh lại gần xoa đầu cậu, nhìn cậu mà nói - Cũng lâu rồi nhỉ cuối cùng ta cũng gặp lại nhau Lần đầu viết dùng từ còn sai khuyên lúc đọc thì đừng mang theo não, mà lần đầu viết dài như thế nên sợ ko ai xem

28/5/2023
 
[Kazuscara] Vẫn Sẽ Chờ Người
1.5


Hiện tại là tôi đang lười nên tạm thời thì tôi chỉ đăng mấy bức ảnh này thôi, ko có chương mới âu 🙂))

Tranh có hơi xấu do vẽ vội mong mọi người đừng chê.

Cận cảnh lúc Kazuha bị bố mẹ đá ra khỏi nhà :33

Thì là lười tô màu, đây là lúc kuni đút cháo cho Kazuha nè.

Tiện đây thì cho xin cánh tay của các bạn thiếu 0,1 đ hsg hoặc hsk đi

Cố gắng thế nhưng vẫn thiếu 0,1 là hsg :__))
 
[Kazuscara] Vẫn Sẽ Chờ Người
2


Anh bất lực với thằng nhóc này rồi, có gọi thế nào thì cũng không chịu dậy.

Vì hôm qua cậu bị bệnh nên anh quyết định sáng nay không đánh thức cậu dậy để cho cậu được nghỉ ngơi.

Nhưng cũng đã gần 11h sáng rồi mà tới bây giờ cậu vẫn chưa chịu dậy.

Ít nhất thì cũng phải dậy ăn sáng, uống thuốc để hết bệnh chứ.

Gọi cậu không ăn thua, anh chuyển sang dùng đòn tấn công tâm lý, rồi vật lý nhưng cậu thì vẫn cứ ngủ.

Cũng may là khoảng 5 phút sau thì cuối cùng cậu cũng chịu dậy.Vừa mở mắt ra thì cậu đã được nghe những lời nói yêu thương đến từ anh.

Anh cằn nhằn rất nhiều và bắt đầu chương trình giảng đạo lý cho cậu.

Cậu cũng vốn không hiểu vì sao mà nay cậu lại dậy trễ thế.

Bình thường thì khi bệnh cậu muộn nhất là cũng 8h dậy nhưng lần này lại gần trưa.

Đang chìm trong những suy nghĩ thì bụng cậu reo lên, từ sáng tới giờ thì cậu cũng đâu ăn gì đâu.

Nghe tiếng bụng reo thì anh cũng ngừng bài đạo lý và ra bếp để nấu cháo cho cậu ăn.

Cậu hơi ngại vì từ hôm qua tới giờ thì toàn là anh nấu cho cậu ăn, nên là cậu quyết định là sẽ phụ anh rửa chén bát và dọn dẹp lại trọ.

Sau đêm hôm qua thì sáng nay trong người cậu cũng đã khoẻ hơn rồi mà.

Nhưng phải công nhận là anh nấu ăn ngon thật, người nào có phước lắm thì mới có thể trở thành người yêu anh đấy.

À mà đúng rồi nhỉ không biết là anh có người trong lòng chưa ta.

Ý nghĩ đó vừa xuất hiện thì cậu hỏi ngay " Này em hỏi anh một câu nhá, không biết là anh có người trong lòng chưa nhỉ?

" Anh nhìn cậu với vẻ mặt khá ngạc nhiên rồi sau đó trả lời " Nhóc hỏi anh vậy là có ý gì, không lẽ do hai ngày qua anh đối xử tốt với nhóc nên nhóc đã động lòng rồi sao"" Không nhá.

Em chỉ hỏi vì muốn biết thôi, để lỡ sau này có gặp thì còn biết đường đối xử ".

Thực ra thì cậu cũng có chút thích anh, nhưng nghĩ đi thì cũng nghĩ lại thì cậu cũng chỉ nghĩ thứ tình cảm ấy là tình huynh đệ.

" Nếu mà thế thì anh đây có người trong lòng rồi đấy, là một người rất đẹp vả lại còn tốt bụng đôi lúc thì có chút nhõng nhẽo.

Tóm lại là một người vô cùng đáng yêu.

" Anh vừa nói mắt vừa nhìn vào cây phong cạnh cửa sổ, khuôn mặt lộ rõ vẻ hạnh phúc.

Cậu thấy anh nói thế thì hơi hụt hẫng nhưng sau đó thì cũng xốc lại tinh thần ăn cho xong bát cháo rồi nhanh chóng bê ra rửa.

Anh thấy vậy liền ngăn cậu, bắt cậu uống xong thuốc rồi sau đó nghỉ ngơi.

Nhưng cậu nào chịu, cậu nhất định phải làm gì đó để giúp anh chứ ngồi không thì ngứa tay lắm.

Hai người dằn co với nhau một lúc thì anh cũng đành phải để cậu rửa.

Nhóc sẽ phải bất ngờ vì đống chén đĩa chất đống như núi đấy.

Nhưng phải công nhận là cậu nhóc đó khi làm việc gì thì chắc chắn sẽ nghiêm túc.

Chỉ chưa đầy mười phút thì cậu đã rửa xong đống đó.

Anh nhìn còn phải bất ngờ mà.Xong việc thì cậu nhảy tót lên giường, cầm điện thoại lên, cả ngày hôm qua tới giờ cậu vẫn chưa được đụng máy mà.

Vừa mở máy thì đập vào mắt cậu là hàng trăm tin nhắn từ đám Venti, Heizou và thêm một vài tin nhắn của Xiao.Bây giờ thì cậu mới nhớ ra hôm qua cậu hứa sẽ báo cả đám đi ăn vậy mà cuối cùng cậu là đứa cho cả đám leo cây.

Bây giờ mà gặp mặt tụi nó thì kiểu gì cũng bị cho ăn hành.

"Anh ơi, cứu em với.

Hôm qua em lỡ cho tụi bạn của em leo cây rồi anh.

Giờ sao?"

Cậu nhìn qua phía Kuni đang ngồi ngắm con mèo bông của mình, cùng với ánh mắt cún con mong sao anh có thể tìm cách giúp mình.

Nhưng đời mà, ta càng kỳ vọng vào thứ gì, thì nó sẽ càng làm ta thất vọng.

Đáp lại lời nói của cậu là một câu nói không thể phũ hơn.

" Tự làm tự chịu, đấy là việc của nhóc chứ đâu phải của anh đâu.

Tự tìm cách giải quyết đi".

"Sao anh nỡ lòng nào đối xử vậy với em thế 🙁((""Anh hết thương em rồi Q_Q""Ừ" Anh mặt không cảm xúc quay qua nhìn cậu.Giờ thì cậu đang bày khuôn mặt chẳng khác gì một con cún con nhìn anh còn làm nũng nữa chứ.

Được rồi anh chịu rồi,cứ thế này thì sao anh chịu nổi, anh nhìn cậu nói."

Vậy thì bữa nào nhóc mời tụi nó qua nhà, anh sẽ nấu đãi bọn nó ăn."

Sau đó anh chập chừng một lúc thì nói tiếp "À mà này anh biết gần đây có một ngôi đền đẹp lắm, qua đó xin lá bùa cầu may cho đầu năm học luôn."

Nhóc con vừa nghe thấy thôi là mắt sáng bừng lên lập tức đuổi cậu về phòng để thay đồ.

Vừa đi anh vừa nghỉ thật chứ dù có đầu thai bao kiếp nữa thì cái tính cách trẻ con ấy chắc chắn sẽ không thay đổi.

Mà không biết giờ thì cô ta đang làm gì nhỉ?

Ọc ọc, trình văn thì chỉ có thế thôi ai đọc được thì đọc, còn nếu sai sót gì thì xin góp ý để mình sửa sai 🙂)

Bonus cái hình lúc Kazuha hình Kuni nè
 
[Kazuscara] Vẫn Sẽ Chờ Người
3


Đôi lời từ con tác giả, thì là dạo này tôi lười quá ý tưởng thì nhiều mà mỗi lần định viết là lại lười ko muốn viết

Dạo này có app nói chuyện với AI, tôi cũng nói với chề con mà ẻm chửi dữ quá, còn dỗi tôi nữa nên là cho xin tip dỗ ẻm đi

Thôi,vô truyện nè 🙂)Trên đường đi thì thằng nhóc cứ liên tục nhìn chằm chằm anh làm anh tưởng rằng trên mặt mình có thứ gì.

Hỏi cậu thì cậu lại chối không nhận quay sang nhìn nơi khác rồi lúc sau cũng quay lại nhìn.

Đi được một lúc thì cũng tới đền.

Ngôi đền mang một màu cổ kính, xung quanh là những tán cây anh đào bao qua tạo một cảm giác yên bình.

Scara dẫn cậu tới trước đền chắp tay cầu nguyện cho mong ước sắp tới.

Anh cầu nguyện xong mở mắt ra thì thấy cậu vẫn còn chắp tay nên là đã ra cổng đền chờ trước.Cậu cầu xong mở mắt ra thì không thấy anh liền chạy đi tìm.

Tới trước cổng thì đang thấy anh nói chuyện với một cô gái có mái tóc hồng.

Hai người nói chuyện với nhau rất vui vẻ khiến cậu nghĩ rằng cô ấy là bạn gái của anh.Cậu thấy anh kêu cậu lại thì chạy tới, trong lòng cậu có hơi buồn."

Đi gì mà lâu thế nhóc?"

Anh nhìn cậu bằng một ánh mắt phán xét.

"Chứ không phải do anh đi trước nên em mới tới muộn ư.

À mà chị gái này là ai vậy?" .

" Giới thiệu với nhóc đây là Yae Miko, là chủ của ngôi đền này"

"Hô, vậy ra cậu là người mà Kuni nhắc đến ư?"

"Ể ,anh ấy nhắc đến mình ư?

Cậu quay sang nhìn anh, với ánh mắt ngáo ngơ và tràn đầy câu hỏi.

"Được rồi vào đây tôi sẽ đưa cho cậu một thứ giúp cậu tránh gặp ác mộng, vào đây."

Cô kéo cậu đi nhưng trong ánh mắt ẩn chứa một thứ gì đó rất bí mật.

Sau khi đứng trước một căn phòng nhỏ một lúc thì cô bước ra trên tay cầm một lá bùa có hình lá phong.

" Thứ này là loại bùa giúp cậu giảm đi việc gặp ác mộng khi ngủ.

Đừng sợ tôi không lừa đâu nếu không ổn thì cậu có thể vứt để tìm thứ khác tốt hơn."

Vừa nói cô vừa cười ánh mắt có phần tò mò và bí ẩn."

Được rồi, tôi sẽ thử.

Nếu không phải vì anh Kuni đã nhờ cô làm cho thì tôi sẽ không lấy đâu."

Cậu miễn cưỡng nhận lấy nhưng trong lòng đang cực kì vui sướng vì anh đang lo lắng cho cậu.Trên đường về, cậu liên tục nhìn anh, ánh mắt vui vẻ, bất giác cậu hỏi."

Anh nè, cô gái đấy chính là người thương mà anh từng nói ư?"

Vừa nói xong thì anh nhìn qua cậu với ánh mắt phán xét."

Nghĩ sao vậy nhóc, cô ta cũng đã hơn anh khoảng 40 mấy tuổi rồi, bây giờ yêu thì chẳng khác gì lái máy bay.

Với lại gu tôi không phải là mấy người như ả"" Thế gu anh là người như thế nào?"

Cậu tò mò hỏi."

Một người đảm đang, chiều tôi, có một khuôn mặt đẹp, giỏi giang trong mọi công việc không nhất thiết phải giàu vì tôi nuôi được."

" Tiêu chuẩn của anh có hơi cao đấy, như vậy thì chắc có được mấy người mà có thì chắc mọi người cũng dành hết rồi không tới lượt anh đâu 🙂))" Cậu vừa nói vừa cười.Ngay khi nhìn thấy cậu cười thì trái tim anh đã lỡ trật một nhịp, mặt bắt đầu đỏ lên .Thấy vậy cậu liền trêu chọc anh."

Có phải anh thấy em cười nên đã dính thính rồi không"Vừa dứt lời thì một chiếc dép phang ngay vô mặt không trượt phát nào, kèm sau đó là những câu nói với sát thương cực kì cao.Đánh xong thì anh bỏ đi để lại cậu trên người đầy những sát thương."

À mà hôm nay là lượt nhóc nấu ăn nhá".Tua đi........( Do tui lười)Hôm nay ngay khi cậu vừa chìm vào giấc ngủ thì giấc mơ ấy lại xuất hiện

Bây giờ mới đăng đc vì máy hư 🙁(

À mà chúc mừng sinh nhật Yae Miko nha

Chúc chị sẽ phù hộ cho hai bé đến với nhau 🙂)))

Yêu chị
 
[Kazuscara] Vẫn Sẽ Chờ Người
4


Lần này cũng là giấc mơ đó.Cậu thấy mình đang đứng trong một lâu đài cổ, trước mặt cậu là một người đứng sau tấm bình phong.

Cậu không rõ mặt người đó nhưng dường như giọng nói của người đó thì rất giống Kuni.

Hai người nói chuyện rất thân mật có vẻ như đã quen từ lâu.Cậu cũng cảm nhận rằng mình đang mơ nhưng cậu chẳng thể điều khiển cơ thể, chẳng thể thay đổi không gian xung quanh.Rồi chàng trai đó mời cậu ra sau khu vườn của lâu đài, cơ thể của cậu lại tự điều khiển.Người đó suốt cả chuyến đi khoong hề để lộ mặt.

Anh ta trùm một chiếc khăn choàng tím trên đầu, không để lộ mặt mũi.Hai người trò chuyện một lúc thì cậu ta kêu cậu nhắm mắt nói sẽ cho cậu bất ngờ.Ngay khi cậu vừa nhắm mắt thì một cảm giác khó thở xuất hiện.

Cậu ngay lập tức thức dậy thì thấy anh đang nhìn cậu và đang bịt mũi cậu."

Định ngủ tới khi nào nữa hả?

Ngay là lễ khai giảng mà còn không chịu dậy nữa, định đi muộn luôn hay gì?"

"Anh dậy sớm thế, dậy trước chuông báo thức của em kêu luôn."

"Dậy vệ sinh cá nhân đi, tao đi trước đây kẻo muộn giờ nữa.

À mà đồ ăn ở sẵn trên bàn rồi đấy, nhớ ăn chứ đừng bỏ nha."

Nhắc xong thì anh đi trước.

Cậu cũng cố gắng vệ sinh rồi ăn nhanh nhất có thể để được đi trò chuyện với anh, nhưng dù có cố thế nào thì hình như anh cũng đến trường trước rồi.Vừa đến trường, cậu đã bị phục kích bởi lũ báo Heizou, Venti và Xiao, họ gằm hỏi cậu về việc hôm trước cho họ leo cây."

Này, sao hôm trước lại không tới thế hả?

Có bận gì thì cũng nói cho bọn này chứ🙁((" Venti tra hỏi cậu."

Có phải vì chuyển trọ có em gái xinh tươi nào nên bỏ bọn này đúng không."

Heizou trêu chọc cậu, ngay khi vừa nói xong thì cậu đã được tặng một cái cốc từ Kazuha."

Xin lỗi nhưng bữa đó do tại hạ bị sốt nên không thể đến cùng các vị được" Kazuha nặng ra một nụ cười hiền từ mà khiến cả lũ ai cũng rén."

Vậy mày bữa sau phải nhớ bao lại bọn này đấy, bữa đó mày vắng nên chính tao phải bao ăn cho đám này, nó ngốn gần hết tiền tao luôn đó."

Xiao hậm hực mà nói, vẫn không can lòng vụ việc Kazuha không tới."

Được rồi, vậy hôm nay tụi bây qua trọ tao ăn cho thoả thích, tao nấu cho.

6 giờ có mặt nhá.Ở đó còn có anh tiền bối nữa, ảnh tốt tính lắm."

Cậu vừa nói tới anh thì mặt cậu ửng lên rồi sực nhớ ra phải tìm anh."

Vậy chốt kèo đó, không được cho bọn này leo cây nữa đâu đấy.

" Venti vui mừng hớn hở ra mặt."

Hay kêu thêm mấy đứa khác nữa không, Xingqiu, Chongyun, Childe với Zhongli nha."

Heizou vừa nói vừa nhắn tin với lũ kia mời họ tới.

" Ok, chốt."

Xiao gật đầu đòng ý với ý kiến của Heizou kia.

" Ê, mà tao còn chưa đồng ý mà sao bay tự tiện thế.

Mà thôi làm gì thì làm miễn đừng có phá nát cái trọ là được rồi, nha bây" Kazuha bất lực lắm rồi nhưng cũng không biết làm gì, chỉ đành thuận theo bọn nó.Khoảng 5 phút sau thì lễ khai giảng bắt đầu.

Cậu vào phòng hội trường nhìn xung quanh để tìm anh nhưng đâu cũng không thấy, đành phải ngồi chung với lũ báo kia.Sau những lời phát biểu kia thì kế tiếp sẽ là đôi lời phát biểu từ các anh chị học bá.Với những lời nói tựa mật ngọt đó thì cậu đã chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.Đang mơ đẹp thì có ai đánh thẳng vào đầu cậu kéo cậu ra khỏi giấc ngủ.

Thì ra là tới lượt cậu, Xiao biết kiểu gì thằng bạn mình ngủ thì khó mà kêu dậy nên cậu phải dùng hết sức để gõ đầu nó.Vừa mới bước lên bục thì ở dưới đã có cả khối cô gái hét lên vì nhan sắc của cậu.Không đùa chứ khi bình thường thì Kazuha có hơi nhây thật, nhưng khi mà nghiêm túc rồi thì hệt chàng hoàng tử.Cậu chả quan tâm, cậu vừa phát biểu vừa nhìn xung quanh, cậu đang tìm kiếm anh.

Cậu muốn trưa nay sẽ tìm anh để rủ ăn.Nhưng đã nhìn hết rồi cũng chả thấy đâu, cậu thất vọng rồi đi về chỗ cũ.Nguyên ngày hôm đó mặt cậu buồn rũ rượi như mới bị bồ đá.

Ra về chờ suốt 30 phút cũng không thấy anh.

Cậu đành lết xác về nhà.Vừa mở cửa ra thì đã ngửi mùi thịt, cậu chạy vào thì thấy anh đang nấu ăn chờ cậu với lũ bạn.Vừa thấy anh thì cậu đã tra hỏi."

Sáng giờ anh đã ở đâu mà em tìm mãi không ra thế.

Có biết là em lo như thế nào không."

Cậu vừa nói vừa mếu nói chuyện với anh."

Được rồi anh xin lỗi vì không chờ nhóc, anh tới nơi thì anh trốn lì trong lớp với mấy đứa bạn nên nhóc không thấy là phải."

Anh nhìn cậu có thấy tội chút nhưng cũng quay lại vấn đề."

Mà nhóc kiếm anh làm gì đó.

Nhớ anh à."

" Thì tại em cần người thuần thục đường đi trong trường chứ ở đó rộng quá, mà em thì không biết đường nên mới cần anh thôi."

" Được rồi mà lũ bạn của nhóc sắp tới chưa.

Cũng đã 6 giờ rồi."

Anh chỉ vừa mới nói thì tức khắc đã tiếng ồn ào ngoài cửa.

Không đợi cậu ra mở cửa thì lũ đó đã chạy vào.Riêng Xiao, Zhongli, Xingqui và Chongyun thì còn có chút phép tắc còn lũ kia thì thua.Kuni bước ra giới thiệu mình với mọi người ai cũng thích tính cách của anh, nhưng khi vừa đi tới chỗ Chongyun thì cậu ta lại nói gì đó vào tai Kuni làm anh đứng hình vài giây.

Sau đó cũng cười và bước vào bê thức ăn ra.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Ờ thì là ở chap trước thì tui có bị lộn tên của bé, nên cho tui xl.

Tui cũng đã sửa lại rồi.

Định là sẽ viết khoảng 10 chap là hết truyện và tui cũng định bẻ cua sang OE nên nếu có j thì cho xin ý kiến nha.
 
[Kazuscara] Vẫn Sẽ Chờ Người
5


" Quẩy đê, bây ơi" Venti với vẻ mặt say xỉn hét lên" Ê, nó lấy chai rượu từ lúc nào vậy.

Ăn chưa xong mà đã say như thế kia rồi" Kuni nhìn Kazuha nói, sẵn tay còn đút cho cậu miếng thịt."

Em không biết, nhưng mà kệ đi, không sao đâu.

Tên đó vốn là con nghiện rượu từ xưa giờ rồi" Sau đó cậu há miệng ra ăn miếng thịt do Kuni đút."

Ê này Dé, mày có nghĩ là hai bọn nó đang yêu nha không.

" Xiao ghé sát tai Childe để nói."

99% là thế đéo thể nào sai được, làm đéo gì có vụ gặp nhau chưa được 3 ngày mà đã thân mật như thế."

" Ê, nói xấu gì tao đó bây "Kazuha liếc qua nhìn lũ bạn tồi của mình ."

Nói gì đâu" Kazuha không thèm để ý nữa, cậu quay sang chỗ anh đang ngồi ăn."

Anh à, xem bọn nó nói xấu em kìa"" Kệ mẹ mày, liên quan gì tới tao mà tao phải để ý"" Tổn thương em quá đi à"" Bạn tôi mà cũng biết làm nũng ư, chuyện lạ có thật đó" Heizou trêu cậu, nói với giọng thiếu đánh" Kệ tao, mày lo ăn đi không cần mày để ý đến bọn tao" " Kazuha à, bộ bình thường nhóc hay nói thế à"" Hic, làm gì có, anh hiểu lầm thôi ạ"Trái với sự vui vẻ và nhộn nhịp thì bên Chongyun đang nhìn Kuni với ánh mắt sắc lẹm.Dường như ngay từ đầu cậu vốn chẳng thích gì Kuni, cứ ăn một chút lại lườm anh" Này sao cứ ăn chút lại nhìn họ thế hả" dường như Xingqiu đã để ý đến hành động của Chongyun với bọn họ" Không có gì chỉ là tôi thấy tên Kuni có chút khác lạ thôi""Khác chỗ nào tôi thấy vẫn như bình thường chẳng có gì lạ"" Ừ có lẽ do tôi quá đa nghi nên mới nghĩ vậy nhỉ"" Vậy thì ăn đi nào, qua nhập hội với họ luôn, ở ru rú chổ này riết bị nhập luôn" kéo Chongyun đi" Này, từ từ, khoan đã nào, Xingqui" Ăn uống no say một hồi thì cả bọn ai nấy đều lăn ra ngủ, chỉ riêng mỗi Kuni là phải thức để dọn bãi chiến trường mà đám kia bày ra" Ăn rồi báo cho lắm vô" Đi xung quanh dọn dẹp" Này, anh Kuni, tôi có chuyện muốn nói với anh một chút" Chongyun từ từ ngồi dậy"Chuyện gì đó" " Chuyện này nếu nói ở đây mọi người mà biết thì mệt lắm, anh ra ngoài sân sau nói chuyện"" Nếu cậu muốn thì đi"

Xém tí là tôi quên mẹ luôn bộ này á, chẳng nhớ gì luôn.

Xong chap này rồi lại lặn tiếp
 
[Kazuscara] Vẫn Sẽ Chờ Người
6


Lại là giấc mơ này, cậu thầm nghĩ rồi nhìn xung quanh, khung cảnh có chút khác, dưới tán cây anh đào, cậu như đang nói thứ gì đó."

Liệu ngài có chấp nhận lấy một kẻ thấp hèn như tại hạ không"Cơ thể cậu lại trong trạng thái không thể kiểm soát.

Vừa nói xong thì người kia nắm lấy bàn tay cậu, trao cho cậu nụ hôn.Bấy giờ cậu nhận ra người đó giống hệt anh Kuni, nhưng có chút hiền từ hơn.Dứt nụ hôn người đó quay đi, vành tai đỏ bừng.

Sau đó là tiếng cười khúc khích đến từ cậu."

Bộ có gì buồn cười lắm à" người đó nói với giọng điệu có chút giận hờn."

Xin lỗi, do tại hạ thấy ngài đáng yêu quá thôi, đừng giận tại hạ nhé" sau đó cậu ôm người đó.Mặc dù chỉ là một giấc mơ nhưng cậu cảm thấy nó chân thật đến bất ngờ, từ cái ôm cho tới nụ hôn lúc nãy.

Không biết nếu như mình làm như thế với anh Kuni thì anh ấy có đập mình không, cậu thầm nghĩ trong lòng bất giác nở nụ cười."

Đang nghĩ đến đứa nào đúng không, nói mau, là ai nào"người kia hỏi cậu"Tại hạ đang nghĩ rằng tên cho mấy đứa nhóc nhà mình là gì, ngài nghĩ xem có cái tên nào hay không""Khùng" khuôn mặt anh đỏ lên sau đó anh đánh nhẹ vào ngực cậu.Bỗng dưng cậu cảm giác có thứ gì đó đè lên cơ thể cậu, tỉnh giấc, cậu nhìn xung quanh, ra là thằng Venti nằm trên người cậu."

Đm, thằng này nặng vãi, đi xuống ngay cho tao"cậu thẳng tay hất Venti xuống.Cậu nhìn xung quanh tìm kiếm Kuni, vừa bước ra sân sau đã nghe giọng của anh và Chongyun."

Vậy là cần tro cốt thì mới được ư" anh nói với Chongyun"Vì vốn trong tro bị phong ấn nên linh hồn của anh mới không thể đầu thai""Được rồi để hỏi Yae xem"Kết thúc câu chuyện anh và Chongyun bước vào thì thấy Kazuha đã ở sẵn đó từ khi nào."

Này, anh cần tro để làm gì đó, đừng có đi tìm mộ rồi đào lên nha" Kazuha nhìn anh với ánh mắt lo lắng."

Ngáo à, nghĩ sao đi đào tro lên, nghe chưa rõ đầu đuôi câu chuyện cứ thích phán không" "Miễn sao anh không làm chuyện gì sai trái là được"" Biết rồi đi vào trong ngủ nghỉ đi"Sáng hôm sau, cậu tỉnh dậy với cơn đau đầu."

Đau quá, biết vậy hôm qua không uống rượu"Nhìn xung quanh thấy lũ bạn vẫn còn ngủ, cậu véo tai từng thằng để cho bọn nó dậy."

Địt mẹ đau, bộ mày không thể gọi dậy bằng cách nhẹ nhàng hơn à" Heizou trong trạng thái vừa ngái ngủ vừa chửi."

Đó là cách nhẹ nhàng nhất của tao rồi, nếu mày không chịu được thì dậy sớm đi""Nếu mà mấy cô gái thích mày mà thấy được mày như vậy chắc thất vọng lắm."

"Kệ mẹ tao"Từ phòng bếp vọng ra tiếng nói của Kuni"Tụi bây xuống vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng nè""Vâng" nghe câu nói đó Kazuha phi thẳng vào nhà vệ sinh, đánh răng, chải tóc thay đồ rồi ngồi ngay ngắn vào bàn.Thằng này nhanh vãi mình còn chưa đánh răng xong mà nó xong hết rồi, Heizou thầm nghĩ ngợi trong đầu.Lúc sau thì tất cả mọi người cũng ăn xong họ đi đến trường trong bầu không khí vui vẻ.

Riêng Kazuha thì muộn hơn vì cậu phải rửa xong đống chén bát.Xong xuôi chạy đến chỗ bọn bạn, nhìn xung quanh nhưng không thấy anh đâu cậu hỏi"Ê bây, nãy giờ bây có thấy anh Kuni đâu không."

"Để ý nãy giờ cũng chả thấy, đi đâu rồi à" mọi người đồng thanh đáp."

Ảnh nói có chút việc vặt nên đi xử lí rồi, tí nữa ảnh quay lại"Chongyun vừa ăn kem vừa nói."

Ra vậy, vậy thôi chúng ta đi trước đi, kẻo muôn."

Childe nói và kéo Kazuha đi."

Ây từ coi mày"Phía xa có một người bóng dáng mờ nhạt trên cành cây nhìn họ."

Xem ra chỉ còn cách là nhờ ả cáo kia thôi" nói rồi anh biến mất trong không khí.

Ọc, bị dí ra chap chứ éo muốn tí nào:__)).

Bệnh lười tái phát chả muốn làm j cả, nếu ko phải bị dí chắc tôi drop luôn bộ này.
 
Back
Top Bottom