Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy

[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
[17]


Cảm giác lành lạnh từ bàn tay của Kageyama chạm vào nơi nhạy cảm làm Hinata hơi rụt người lại, cậu gật nhẹ đầu.

Dán miếng chặn mùi quả thực rất hiệu quả nhưng dán lâu gỡ ra sẽ rát da, chạm vào còn hơi sưng đỏ.Kageyama mân mê phần gáy đỏ của cậu, yết hầu lên xuống kiềm chế cơn khát của alpha.

Muốn cắn, muốn đánh dấu cậu, muốn bảo bọc omega trong lòng, muốn vì cậu làm tất cả.Hắn cuối đầu hôn lên mi mắt cậu, tay vẫn mân mê sau gáy môi hôn xuống liên tục.

Điều đấy khiến cậu dễ chịu, thoả mãn được cảm giác muốn gần alpha của mình.

Môi áp lên môi Hinata, Kageyama mạnh bạo hôn xuống, đầu lưỡi mạnh mẽ luồn vào khoan miệng ấm nóng của cậu.

Vốn đang trong trạng thái thả lỏng cậu đương nhiên chẳng thể nào phòng bị được khi hắn đánh úp như này, miệng cũng không kịp ngậm lại, bên trong miệng bị người ta càn quấy hôn đến mềm nhũn cả người.Nụ hôn sâu kéo dài hơn năm phút, cả người cậu bị hắn rút cạn sinh lực cơ thể được tin tức tố của alpha bao phủ Hinata thoải mái bỏ đi lớp phòng bị mà dựa vào người hắn.Kageyama rũ mắt, tầm nhìn đặt trên cổ cậu, hắn liếm môi.

Chưa đủ, hắn vẫn còn muốn thêm nữa."

Tobio"Giọng nói thều thào của Hinata cất lên cậu ngẩng đầu nhìn, hắn lập tức thu ánh mắt lại âm trầm nhìn vào đôi mắt ươn ướt kia."

Anh đây"Tay xoa tóc cậu, ánh mắt hắn một lần nửa hiện hữu rõ sự nuông chiều.

Dù ngốc tới mức nào đi nữa, Hinata vẫn cảm nhân được sự dung túng của hắn dành cho cậu."

Sao anh không gọi em bằng tên nữa vậy"Cậu nhoài người lên, hai tay vòng ra sau lưng ôm lấy hắn cằm dựa vào ngực áo đang phập phòng.

Tiếng cười rất khẽ vang lên Kageyama cuối đâu lần nữa bao trọn môi cậu bằng môi hắn, chỉ là một nụ hôn nhẹ lướt qua nhưng đủ để an ủi tinh thần đang thấp thỏm lo âu của omega."

Hinata""Vâng" Hắn gọi cậu, ánh mắt chưa từng rời khỏi cậu.

Ngay giây phút này hơn ai hết hắn biết rõ người hắn yêu là cậu.

Hinata Shouyo."

Sau này sẽ không thể gọi em là Hinata nữa."

"Vì sao?

Sao lại không thể chứ..."

Hinata cụp mắt, cậu úp mặt vào ngực hắn giọng nói rõ ràng là đang làm nũng.

Kageyama ôm người cậu ngã xuống giường, tin tức tố được hắn kiểm soát thả ra đều đều."

Tại vì.."*Cộc Cộc Cộc*Hắn nhíu mày, trong một khoảnh khắc hắn quên mất cả hai đang ở khách sạn còn đang định mắng kẻ đứng bên ngoài phá đám thì tiếng của Akaashi vang lên."

Kageyama-kun, Hinata 2 người có sao không?"

Hinata chớp chớp mắt, Akaashi đã rất lo cho cậu giọng nói của anh có phần gấp gáp còn hụt hơi.

Có vẻ như cả nhóm vừa về lại khách sạn để nghỉ ngơi là anh đã chạy ngay lên đây để thăm cậu.Kageyama bế Hinata lên đặt lại xuống giường, trước khi ra mở cửa còn thuận tay xoa mặt cậu.Hắn mở cửa phòng, điều đầu tiên Akaashi cảm nhận được là một lượng tin tức tố không hề nhỏ của alpha ập tới hại anh suýt nữa thì đứng không vững.

Dù gì Akaashi cũng là một omega đã được đánh dấu tuy vậy thì tin tức tố này thật sự rất mạnh.

Mùi hương mãnh liệt như vậy, rõ ràng là đang muốn dùng tin tức tố để đánh dấu chủ quyền kia mà."

Akaashi-san"Kageyama cuối đầu chào anh một cách nghiêm chỉnh.

Anh cũng chào lại, mắt nhìn ra phía sau của hắn.Kageyama biết ý người hơi nghiêng qua để Akaashi nhìn thấy được cục bông nhỏ đang nằm gọn trong ổ chăn."

Em ấy đáng yêu nhỉ?"

Anh phì cười, thu ánh mắt lại Akaashi nhìn Kageyama rất ra vẻ của một trưởng bối."

Giữ em ấy cẩn thận vào, mất rồi không tìm lại được đâu.

Biết không"Hắn hơi ngẩng người, ý tứ trong lời nói của anh rất rõ ràng.

Hinata không phải là một omega trội nhưng cậu là một omega vừa có sắc vừa có tài.Điều đấy dù không nói ra nhưng ai cũng phải công nhận.

Đối thủ của Kageyama không hề ít.Hắn gật nhẹ đầu, Akaashi cũng không nói thêm chỉ liếc nhìn vào trong phòng rồi rời.Kageyama đóng cửa lại, những lời Akaashi không phải là lần đầu tiên mà hắn nghe.

Cả Sugawara hay ba lớn ba nhỏ đều mong hắn sớm đưa người về."

Tobio?"

Kageyama mỉm cười khi cậu gọi tên hắn.

Cả cơ thể đổ sập lên người cậu tận hửng mùi hương dìu dịu thơm mát của tin tức tố."

Ngủ thôi, mai sẽ rất bận""Akaashi-san cưới chứ có phải anh đâu mà bận"Hinata bĩu môi.

Cậu lay lay người hắn, Kageyama vẫn nằm im tay hơi siết lại.

Lập lại lời nói một lần nữa."

Ngủ thôi"
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
Thông báo.


Hong phải là drop truyện đâu mấy bà.

Tại sắp thi giữa kì nên tui quyết định sẽ off truyện khoảng 3 tuần để ôn thi á.Đầu tháng 11 là tui thi ời nên bây giờ bắt đầu ôn tập.

Tầm cuối tháng 11 tui sẽ up truyện lên với cường độ dày hơn để nhanh chóng end bộ này với bù cho mọi người 3 tuần off luôn.Nếu được thì tui sẽ cố gắng 1 ngày 1 chap á.

Dưới đây là acc face làm việc của tui.

Nếu muốn thì moi người add friend hoặc theo dõi tui để có thể cập nhật thêm thông tin nha.Nếu ai thích cốt truyện của tui thì hiện tại tui vẫn còn 1 bộ truyện nằm trong bản thảo đang hoàn thiện dần.

Mọi người yêu thích thì theo dõi nó trong khoảng tháng 12 tới tui sẽ đăng chap đầu tiên á.

Link face:
https://www.facebook.com/profile.php?id=100084427620135
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
18.


Trên bờ biển cát mịn, tiếng nhạc du dương vang lên trong bầu không khí vui vẻ mang theo mùi vị của biển khơi.

Những cơn sóng vỗ rầm rì đánh vào bờ cát, tiếng gió thổi làm lay động những tàu dừa kiểng cao tít.

Tất cả đều thật hoàn hảo.Tiếng cười nói của khách mời và tiếng nhạc hoà lẫn vào tiếng sóng biển vẫn rôm rả.

Hinata diện một bộ vest trăng, cậu đứng bên cạnh Akaashi.

Đúng vậy, Hinata là phù dâu của anh.

Cậu trông như một thiên thần, làn da trắng ngần của omega mùi thơm nhẹ nhẹ tỏa ra trên người cậu.

Akaashi nhìn Hinata cảm giác như cha già nhìn con trai nhỏ đi lấy chồng vậy, rõ ràng anh mới là người kết hôn mà nhỉ.Hinata nhoài người ra nhìn khung cảnh bên ngoài, náo nhiệt và tràn đầy sức sống."

Akaashi-san sắp tới giờ gòi đó"Giọng nói của cậu không giấu được sự phấn khích, hai mắt Hinata sáng rực.Akaashi nhìn cậu, ánh mắt ấm áp của anh làm cậu dễ chịu, trong đầu Hinata đột nhiên hiện lên hình bóng của Kageyama.

Hắn cũng nhìn cậu như vậy thậm chí còn có phần nuông chiều hơn, sủng nịnh hơn gấp bội lần.Cơ mặt giãn ra, tâm trạng của cậu đột nhiên vui vẻ gấp bội lần.

Nụ cười trên môi không cách nào hạ xuống Hinata cầm giỏ hoa hồng đứng cười ngây ngốc.Akaashi nhìn cậu rồi nhìn đồng hồ."

Hinata, tới giờ rồi"Anh vỗ vỗ cái quả đầu bồng bềnh của cậu, Hinata gật đầu theo sau tiến đến con đường rải hoa dài dọc theo bờ biển.

Akaashi đột nhiên thấy hồi hộp, đúng vậy.

Đây là hôn lễ của anh, hôn lễ của Bokuto và anh.

Trong lòng trào dâng một cảm xúc mãnh liệt, từ từ tiến vào sân khấu dưới sự hò reo của khách tham dự.

Bokuto đứng ở ngay trước mặt anh.

Akaashi cẩn thận bước từng bước đến bên cạnh chú rể của mình.Kageyama và Hinata của ngồi vào vị trí của mình sau khi đã hộ tống được đôi phu phu đến lễ đường.Akaashi nhìn Bokuto, ánh mắt cả hai dán chặt vào người đối diện, cùng thề sẽ sống bên nhau cả đời, sẽ không phản bội người kia, sẽ dành tất cả tình yêu của mình cho đối phương.

Akaashi nghe tiếng Bokuto vang bên tai "con nguyện ý" thoáng một chốc ngẩn người, anh cũng nghe chính bản thân mình nói lên "con nguyện ý".Hai hàng nước mắt đột ngột lăn dài trên gò má anh.

Akaashi bật khóc, chính lúc này đây.

Anh không còn là Akaashi Keiji nữa.

Anh là Bokuto Keiji là omega của Bokuto Kotaro.

Anh hoàn toàn có thể nói với tất cả mọi người rằng đây là alpha của anh.Tiếng nức nở của Akaashi càng dữ dội hơn khi Bokuto đeo nhẫn cho anh, cơ thể được alpha ôm vào lòng.

Tiếng hò reo đầy phấn khích của kháng giả bên dưới."

Keiji không được khóc nữa"Akaashi vùi mặt vào hõm cổ của Bokuto.

Đúng vậy, anh không được khóc nữa, hôm nay là ngày vui của anh cơ mà.Omega được alpha lau nước mắt, dưới sự cổ vũ của đám đông.

Hai người trao nhau một nụ hôn ngọt nhẹ nhàng thoáng qua nhưng đủ để thể hiện cho đối phương biết, bản thân họ đã yêu người kia đến nhường nào.

Hinata cũng sụt sùi, cậu mếu máo bấu víu lấy tay áo vest của Kageyama."

Hinata?

"Hắn cuối đầu nhìn cậu, tay xoa xoa cái má bầu bĩnh của Hinata phì cười.

"Boke, sao em lại khóc."

"Huhuhhhuh Tobio hức...Akaashi..

Hức Akaashi-san khóc..huuu oaa"Kageyama bất lực, tay không ngừng xoa xoa má lau nước mắt cho cậu.

"Được rồi, không khóc nữa.

Em xem, Akaashi -san đâu còn khóc nữa sao em còn khóc to hơn người ta vậy?

Có phải em lấy chồng đâu"Hinata chớp mắt, vậy mà cậu nín khóc thật.

Đôi mắt đỏ ửng vẫn còn ầng ật nước.

Kageyama nhìn cậu trong lòng trào dâng cảm giác xấu xa rất muốn bắt nạt làm cho cậu khóc.

Dáng vẻ khi khóc vậy mà lại làm cho lòng người ngứa ngấy.

Hinata nhìn hắn, cậu mấp máy môi như muốn nói gì đó thì Kageyama đã đưa ly nước ngay trước mặt cậu."

Khóc cho dữ vào rồi khát nước chứ gì"Cậu nhìn ly nước trong tay hắn rồi lại nhìn hắn.

Kageyama nheo mắt, bằng một cách bất lực hắn đút nước cho cậu.

Akaashi đứng trên sân khấu cùng Bokuto, cả hai rót rượu và bắt đầu khai tiệc.

Không khí náo nhiệt hòa vào không khí lành lạnh của biển.

Một hôn lễ như mơ của biết bao người.

Hinata ngồi cùng bàn với đám người bên Sugawara.

Cậu ngồi ăn nhưng gần như không cần động tay vào bất cứ thứ gì.

Kageyama bóc tôm, chia nhỏ ra rồi cẩn thật đút cho cậu ăn.

Hinata chỉ ngồi nhìn chăm chăm vào sân khấu đang biểu diễn múa hát.

Thi thoảng lại nghe tiếng của hắn nhắc nhỡ cậu."

Hinata, em há miệng""A""Nhai cẩn thận, cái này hơi dai đó""Có cay không?

Em ăn được chứ?"

"Hinata em ăn tôm nữa không?"....

Hai người bọn họ trực tiếp đem cả bàn làm bóng đèn siêu sáng chiếu rọi cho đám cưới thật linh đình.Suga nhìn hai đàn em của mình cười trong bất lực.

Anh định mở miệng nói thì một con tôm đã được lột vỏ đưa đến bên miệng.Suga tự nhiên há miệng cắn một nửa con tôm, Daichi cũng tự nhiên bỏ luôn một nửa kia vào miệng mình rồi tiếp tục bóc vỏ tôm.Kei, Noya, Tanaka, Kenma, Kuroo, Yamaguchi,..."....."

Ai mua bóng đèn không?
****T/g: hehehhe thi xong 1 tuần rồi mà tại chất xám của tui đổ hết vào thi giữa kì nên bị bí văn hong biết viết ra sau nên off hơi lố á.

Lịch đăng truyện sẽ thay đổi xíu nha.9h30 sáng thứ 2 thứ 5 hàng tuần.
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
19. End


Trời đã sụp tối hoàn toàn, khung cảnh bên bờ biển vẫn vô cùng náo nhiêt, ánh đèn điện sáng rực cả một vùng cát mịn.

Mọi người đều đã ngà ngà say, có người còn nằm gục luôn trên bàn tiệc.

Akaashi tay cầm bó hoa cưới trong tay, anh nhìn Kageyama, Kageyama cũng nhìn lại anh.

Cả hai không cần nói cũng hiểu được ý của đối phương.Đã đến lúc ném hoa cưới rồi, Akaashi quay lưng lại.

Bên dưới sân khấu đám đông bỗng chốc im ắng, mọi người đều tập trung vào bó hoa trên tay của anh.

123Akaashi quay người lại trong sự ngỡ ngàng của tất cả khách tham dự kể cả Bokuto, bằng một cách chuẩn xác, Akaashi chuyền bó hoa cho Kageyama.

Bó hoa cứ như một quả bóng, một đường chuyền tuyệt đẹp.Hắn nhẹ nhàng bắt được bó hoa, ánh mắt hiện lên một tia xúc cảm mãnh liệt.

Kageyama quay người lại nhìn Hinata bên cạnh mình, cậu cũng nhìn hắn.

Tim hắn đập mạnh tới mức sắp nhảy ra khỏi lồng ngực đang phập phòng.

Kageyama run rẩy gọi tên cậu.

"Shouyo"Hinata quay đầu lại nhìn hắn.

Đồng tử co rút, cơ thể cậu cứng đờ.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi Hinata bỗng chốc không thể nói được một câu chữ gì nên hồn.

Kageyama đang đứng trước mặt cậu, tay cầm bó hoa cưới, trên mặt hắn không cách nào giấu đi được sự lo lắng.

Kageyama quỳ xuống tay cầm hoa tay còn lại là một chiếc nhẫn."

Em..em lấy anh nhé?

Shouyo." _HOÀN_T/g: đừng đốt nhà tuii nha😥, sẽ có ngoại truyện ngập trong đường để bù cho mấy cô
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
Ngoại Truyện: Tạm Biệt


Tôi đã từng rất yêu một người, yêu một người rất đậm sâu.

Vốn tưởng tình yêu đích thực đã thuộc về bản thân mình, tôi tưởng rằng nó sẽ chẳng bao giờ biến mất.Như một thứ thuộc về tôi, nó sẽ mãi mãi là của tôi.

Nhưng không....Tôi đã không trân trọng nó.

Tôi đã thờ ơ với anh, tôi đã cảm thấy phiền phức khi anh quan tâm tôi.

Có lẽ tình yêu mà tôi dành cho anh đã phai mờ."

Kenma em có mệt không?"

Lại nữa, anh ấy bắt đầu những câu hỏi quan tâm tôi nhưng tôi cảm thấy nó quá phiền."

Em chả sao cả Kuroo-san"Tôi trả lời anh một cách bực dọc, tôi thấy thoáng ra vẻ mặt sững sờ xen lẫn sự thấy vọng trên mặt anh.

Tôi thấy bản thân mình thật tồi tệ với anh.

Tôi đã cư xử thô lỗ.

"Kenma?"

Anh ấy lo lắng cho tôi khi tôi đang trãi qua kì phát tình đầy mệt mỏi, tôi không còn sức để trả lời anh.

Tôi gạt tay anh ra khỏi trán mình và kéo chăn trùn kín người.

Anh đã ngồi đấy, ngồi đấy suốt vài tiếng đồng hồ chỉ để canh chừng tôi mà không dám lên tiếng làm phiền tôi.

Tôi đã cảm thấy anh ấy thật lố bịch, thật ngu ngốc.

Tại sao anh ấy phải làm những điều vô ích ấy chứ.Mãi đến khi tôi chẳng còn anh ấy nữa, tôi mới biết vì anh ấy đã từng rất yêu tôi.

Tôi đã nói lời chia tay anh ấy vào ngày kỉ niệm hai chúng tôi yêu nhau, hôm đó tôi thấy anh đã chuẩn bị một bữa tối lãng mạn và rồi..."

Kuroo-san, chúng ta chia tay đi."

Anh sững sờ nhìn tôi, ánh mắt này còn hơn cả lúc tôi tỏ ra chán ghét những hành động quan tâm của anh.Tôi thấy được sự tuyệt vọng trong mắt anh.

Tưởng chừng như chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua cũng đủ làm anh tan biến.Không rõ là sau bao lâu chúng tôi chia tay, tôi gặp lại anh.

Tôi đã rất vui mừng chạy về phía anh, tôi nhớ anh.

Rất nhớ anh.

Chân tôi đứng sững lại, anh và người tóc vàng kia đang hôn nhau.

"Kenma?"

Anh gọi tên tôi, lần này khác rồi không có 1 chút âu yếm nào nữa.

Từng mảnh kí ức vụn vỡ vụt qua đầu tôi.

Từng câu nói của anh, những lần anh chăm tôi, những việc anh đã làm cho tôi.

Trong vô thức nước mắt tôi lăn dài trên gò má.Tôi trông thấy vẻ mặt kinh ngạc của người đứng bên cạnh anh."

Tetsurou ai vậy anh?"

"Là đàn em cũ của anh, người mà anh đã kể với em""Ồ"Tetsurou cái tên mà tôi chưa lần nào gọi, cả tiếng ồ đầy sự ngạc nhiên và ánh nhìn có chút kì lạ đó, tôi đoán Kuroo đã kể về tôi người yêu cũ của anh cho người kia nghe."

Kenma, đây là Tsukki người yêu của anh."

"Chào, tôi là Tsukishima Kei"Tsukishima Kei đó là tên của cậu ấy, tôi chỉ đứng im bất động.

Không khí thật ngột ngạt, tôi vô thức lùi về sau, 1 bước, 2 bước ..tôi quay đầu chạy thật nhanh về phía trước.

Kẻ tồi như tôi đã phải trả giá rồi.Rất lâu sau đó tôi nhận được thiệp mời của Akaashi, cậu ấy kết hôn cùng với đàn anh từng chung đội bóng.

Hai người họ rất hạnh phúc.

Akaashi một omega trội, nổi bật về tất cả, ngoại hình, học thức, cậu ấy hoàn hảo.

Bokuto thật sự rất may mắn khi cưới được 1 người như Akaashi.

Cũng lâu rồi tôi không tụ tập đông người, từ lúc chia tay anh.

Tôi quyết định sẽ tham dự hôn lễ.

Tôi gặp anh và cậu ấy ở ngay sân bay.

Cả 3 sững sờ nhìn nhau rồi anh cười ."

Ồ chào em Kenma, lâu rồi không gặp"Kuroo bây giờ trông rất đẹp, rất hạnh phúc bên cậu ấy.

Tôi nhìn anh, nhìn cậu ấy cố nở 1 nụ cười tự nhiên nhất chào hỏi họ.

Thật có duyên.Tôi thấy họ nói chuyện, quan tâm nhau, cử chỉ hành động đều vô cùng yêu chiều đối phường.

Tôi bỗng thấy nhẹ lòng.

Thật may, Kuroo đã có được người mà anh yêu và cậu ấy cũng yêu anh.

"Kuroo-san, anh có hối hận vì đã từng yêu em không?"

Tôi đã hỏi anh, ngay trước mặt cậu ấy.

Tôi không biết mình nghĩ gì nhưng tôi không cách nào ngăn bản thân lại.

Tiếng sóng vỗ rì rầm bên tai, sóng tạt vào bờ cát ướt hết cả chân tôi.

Tôi thấy anh cười, tay anh vòng qua ôm eo cậu ấy."

Kenma anh chưa từng hối hận khi gặp em.

Anh mừng vì em vẫn ổn và anh đang rất hạnh phúc."

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm, sau ngần ấy thời gian tôi lại nở một nụ cười thật tươi, thật thoải mái và dễ chịu.

Không còn gì làm tôi bận lòng nữa rồi.

"Tôi sẽ chăm sóc anh ấy...thật tốt."

Cậu ấy đã nói như thế với tôi.

Tôi đã nhìn ra được, real love của Kuroo đến rồi.

Tôi không cần chấp niệm nó nữa.

Tôi buông bỏ được rồi, bắt đầu một cuộc sống mới.

Hôn lễ diễn ra vào ngày hôm sau, mọi thứ đều suông sẽ và kết thúc bằng màn cầu hôn lãng mạn của Kageyama, tôi thấy Shouyo đã òa khóc rất to khi nói câu "em đồng ý".Tôi cũng nhìn về phí Kuroo, anh đang vuốt mái tóc của Tsukishima và thì thầm gì đó với cậu ây.

Tôi tiến đến gần.

Hai người bọn họ."

Kuroo-san"Cả hai đã nhìn tôi, tôi nắm lấy tay cả hai đặt vào nhau, một lần nữa tôi cười mãn nguyện và nói với anh."

Tạm biệt "
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
Ngoại Truyện: thai nghén


Đã 7 tháng rồi Hinata cảm thấy u uất, Kageyama thay đổi rồi.

Hắn không còn yêu cậu nữa, hắn không còn chiều chuộng cậu.

Hắn bỏ mặc cậu òa khóc một mình.Cơ thể không ngừng run rẩy trong cuộn kén làm bằng chăn, Hinata thút thít từng tiếng nấc nghẹn.

Bất kì ai nhìn thấy cũng phải đau lòng cho 1 omega nhỏ bé.

Mùi quýt thơm thơm nhưng nồng nàn bao trùm khắp căn phòng lớn, tiếng bước chân vang lên từ từ tiến lại gần căn phòng.*cạch*Cánh cửa mở ra xuất hiện là một alpha thân hình cao to khuôn mặt âm trầm rõ ràng là đang rất bực bội.Hinata vừa nhìn thấy hắn, chân mày nhíu chặt lại, nước mắt cứ vậy lăn dài trên gò má ửng đỏ."

T..tobio..hức"Hắn lạnh lẽo nhìn cậu, tay giơ lên.

"Shouyo, sao em cứ khóc mãi thế??

Anh mua quýt về cho em rồi này"Kageyama vội vội vàng vàng lau nước mắt cho omega của hắn, 1h sáng cậu đòi ăn quýt.

Hắn phải chạy đi tìm cho cậu, đáy mắt thâm quầng đầy mệt mỏi.Hinata được an ủi nhưng còn khóc lợi hại hơn."

Huhu..To..tobio hức, em hong muốn ăn nữa..hu..em muốn.

Muốn ăn soba"Hắn hít một hơi thật sâu, Hinata có thai đã được 7 tháng rồi, từ khi cầu hôn cậu xong cả hai đã đến bệnh viện kiểm tra.

Hinata lúc đấy đã có thai được gần 3 tuần.

Kageyama thật sự rất vui, hắn mừng đến phát khóc mà ôm chầm lấy người omega nhỏ nhắn.Bước qua tuần thứ 3, Hinata bắt đầu ốm nghén.

Nghén tất cả mọi thứ, cậu nghén luôn cả hắn.

Kageyama bất lực, suốt khoảng thời gian tuần thứ 4 đến tuần thứ 7 phải nhờ ba nhỏ của cậu đến chăm.

Hinata vừa nghén hắn nhưng cũng vừa muốn được hắn ôm, tủi thân đến mức ngày nào cũng khóc.

Kageyama xót lắm.

Tâm trạng hắn rối rắm hết cả lên.

Rất muốn ôm lấy cậu vỗ về nhưng vừa ôm được vài giây cậu đã nôn thốc nôn tháo.

Xong cậu lại mếu máo đòi hắn ôm, suốt 1 tháng trời Hinata chìm trong nước mắt.

Cậu sụt 2 cân liền làm Kageyama xoắn hết cả lên, tâm trạng của hắn triệt để đi xuống 1 cách trầm trọng.

May làm sao đến khi cái thai được 2 tháng tròn thì Hinata không còn nghén hắn nữa, tuy vậy cậu vẫn nghén ăn.

Không ăn uống được gì nhiều.

Không ít lần Kageyama dọa nạt quýt nhỏ trong bụng vì cứ hại ba nhỏ của nó mất ăn mất ngủ.

Cuối cùng thì đâu cũng vào đấy, nghén thì vẫn nghén thôi.

Hinata ăn được quýt và nho.

Chỉ hai loại đấy thôi, đồ ăn thì cũng tùy lúc.

Lúc ăn được lúc lại không nên thành ra tủ lạnh lúc nào cũng đầy ắp trái cây.

Bước sang tháng thứ 5 Hinata không còn nghén nặng như trước, ăn được một số món ăn còn lại thì không.Kageyama làm việc ở nhà để trông cậu, mang thai nên tâm lí của Hinata thất thường cộng thêm cả việc ốm nghén nặng nên cậu càng thêm mặc cảm.Cậu luôn dính lấy người Kageyama bất kể lúc nào, hắn đương nhiên là chiều cậu.

Thậm chí đi đâu cũng bế cậu theo không để cho Hinata ở 1 mình.Vào tháng thứ 7, bụng lúc này đã to.

Em bé cũng đạp nhiều hơn, Hinata bây giờ đã tăng 8 kí so với lúc chưa có thai.

Cậu bắt đầu ăn được những thứ lúc ốm nghén nhìn thôi là thấy sợ và nghén những món mà cứu sống hai ba con ở tháng thứ 2 bao gồm vả quýt và nho.

Vì nghén nên tủ lạnh cũng đã dọn hết đống trái cây kia đi, thế mà 1h sáng hôm nay.

Kageyama thức giấc bởi tiếng nức nở của cậu, vẫn nằm trong lòng hắn nhưng nước mắt thì cứ lăn dài.

"Shouyo?"

Nghe tiếng hắn, cậu một mặt đầy nước mắt ngẩng lên nhìn Kageyama.

"Hức...hức Tobio "Kageyama nhìn thấy, lòng quặng lại cộng thêm tức giận bắt đầu nổi lên."

Sao em không gọi anh dậy?"

Hắn bực bội hỏi cậu, hai mày nhíu chặt vào nhau.

Hinata mếu máo lấp bấp mà trả lời hắn."

Em..em..hức..hu..huuuuu"Kageyama đổ quạo ngồi dậy, dù quạo quọ như vẫn nhẹ nhàng đỡ cậu ngồi lên.

Tay lau lau nước mắt đang chảy trên má."

Ngoan, mau nín!"

Giọng nói đầy tín uy hiếp của hắn phát ra, Hinata rụt cổ, co chân lại.

"Em bị làm sao?

Chuột rút hả?"

Hinata lắc đầu "em đói, em muốn ăn quýt""....."

Hắn im lặng nhìn đồng hồ, Hinata cũng nhìn theo.

Đột nhiên cậu nhận ra hình như bản thân sắp không được ăn quýt liền òa khóc to lên."

Huhuhu"Kageyama vội ôm người vào lòng, tay vỗ lưng cậu "đừng khóc ngoan.

Shouyo ngoan, khóc rồi em bé sẽ sợ đó.

Con sẽ sợ đó"Hinata dụi vào cổ hắn tay sờ sờ cái bụng to tròn miệng không ngừng lẩm bẩm gì đó rồi lại nói với hắn."

Em muốn ăn quýt.

Tobio quýt "Kageyama vốn định sẽ dỗ người đi ngủ nhưng hắn chưa kịp mở miệng đã nhìn thấy mắt cậu ầng ậng nước.

Hắn thua rồi, quấn chăn thành một ổ kén rồi bế cậu vào, thả ra tin tức tố an ủi bám vào người cậu.

Hắn dặn dò cậu ngồi im rồi âm trầm mặt chạy đi tìm quýt cho cậu.Cuối cùng là xảy ra việc omega ngồi suy diễn lung tung rồi khóc còn dữ dội hơn.Tay hắn lành lạnh chạm vào mặt cậu, hai đầu mày từ lúc nãy tới giờ vẫn chưa hề giãn ra."

Em xin lỗi"_Hinata thổn thức, cậu biết rõ bản thân mình đã tạo cho Kageyama không biết bao nhiêu là rắc rối kể từ khi mang thai.

Cậu tủi thân lắm, omega nhỏ bé sợ bị bỏ rơi.

Hai mắt hắn âm trầm, tay nâng mặt cậu lên mà hôn xuống, nụ hôn sâu kéo dài vài phút rồi tách ra.Kageyama nhẹ nhàng hôn lên trán, lên má rồi hôn lên chóp mũi cậu.

Ánh mắt tuy mệt mỏi như đầy sự nuông chiều, ôn nhu dành cho omega của hắn."

Đừng xin lỗi, Shouyo đâu có làm gì sai" hắn nhẹ nhàng dỗ dành cậu một tay ôm người vào lòng, một tay lướt điện thoại tìm quán ăn bán soba còn mở cửa.

"Nhưng em..em làm phiền Tobio" _Hinata rút vào lòng alpha, miệng thì nói còn mũi thì dụi vào cổ hắn tận hưởng mùi hương của tin tức an ủi mà alpha tỏa ra dỗ dành cậu.

Kageyama nhanh chóng tìm được quán ăn mở xuyên đêm, tay ấn đặt hàng rồi quăng điện thoại sáng bên cạnh.

Hắn rũ mắt, tầm nhìn đặt trên đỉnh đầu của cậu dời xuống tuyến thể trắng nõn in hằn lên dấu răng của bản thân hắn.

Kageyama mỉm cười.

"Không phiền, em và con mãi mãi không bao giờ phiền đối với anh"_ hắn hôn lên tóc cậu.

Hinata được an ủi thì mềm cả người, toàn bộ cơ thể sức lực dựa hết vào một cái gối ôm có thân nhiệt 36,5°C.

"Mãi mãi.."

2 tháng cuối thai kì thật sự rất khó khăn với Hinata, bụng thì to lưng thì đau.

Đi đứng khó khăn cả lúc ngủ cũng chẳng dễ dàng gì chân cứ thường xuyên bị chuột rút.

Kageyama rất lo cho omega của hắn, bằng mọi giá hắn luôn ở cạnh cậu cho cậu cảm giác an toàn.

Đã đến tuần thứ 37 của thai kì, sắp đến lúc chào đón em bé rồi.

Hinata dạo này ăn rất khỏe, Kageyama hài lòng vì điều đấy.

Cân nặng của cậu bây giờ đã tăng hẳn 12kg kể từ lúc chưa mang thai.

"Tobio, quýt""Há miệng"_Kageyama thuần thục lột vỏ đưa tới miệng của cậu, cả hai đang ngồi ở phòng khách xem TV.

Hinata ngồi trong lòng hắn.

Miệng vẫn đang nhai trái cây."

A.."

Cậu bất giác ôm bụng, Kageyama chớp mắt nhìn tay đặt lên tay đang ở trên bụng cậu.

"Con đạp sao?"

Mặt Hinata tái méc, cậu lấp bấp nói với hắn.

"Kh..không, không đạp""Vậy sao em la lớn vậy?"_hắn xoa đầu cậu tay tiếp tục quay lại lột quýt"Nó chui ra""!!!!"
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
Ngoại Truyện: Viên Mãn


Đã hơn 5 năm từ lúc hôn lễ của Kageyama và Hinata diễn ra.

Họ bây giờ đã có 4 đứa nhóc, chuyển đến một căn nhà mới,to hơn, rộng hơn và có một khoảng sân to bằng cái sân vận động.

Còn Atsumu hắn chỉ có độc nhất một cô con gái đương nhiên là cô công chúa nhỏ này được cưng như trứng hứng như hoa, Atsumu vẫn luôn cố gắng bù đắp tình cảm của ba nhỏ mà cô bé chưa bao giờ được biết tới.Bokuto và Keji năm nay cũng vừa sinh đứa con đầu lòng, là một bé trai.

Còn Kuroo, anh và Tsukishima đã kết hôn và định cư ở nước ngoài, tôi không gặp lại anh lần nào nữa kể từ ngày từ biệt ở hôn lễ năm ấy.

Còn tôi?

Tôi đã đi khắp nơi, làm rất nhiều chuyện mà tôi chưa từng nghĩ mình sẽ làm.

Tôi cảm thấy mình nhẹ nhõm hơn vô cùng, bệnh trầm cảm đeo bám cũng đã không còn tái phát.

Bây giờ chính là lúc tôi thực hiện mong muốn cuối cùng, mong muốn được thêm vào danh sách một cách vội vàng vào 5 năm trước ngay cái ngày mà tôi rời đi.

Tôi đến thăm mộ của cậu ấy, mộ của Kita Shinsuke.Tôi còn nhớ ngày hôm ấy, trong lúc hôn lễ của Bokuto diễn ra, trong lúc mà mọi người chìm trong niềm vui, sự phấn khích của đôi phu phu trên lễ đường thì Atsumu đang gào khóc trong bất lực trước phòng cấp cứu.

Kita đã mang thai được 8 tháng, cả hai người bọn họ đã về nước để sinh con.

Đáng ra mọi thứ phải thật hạnh phúc, thật ấm êm nhưng không.

Kita bị người ta mất lái mà tông thẳng vào người.

Hiện trường bê bết máu là máu, thân xác một omega nhỏ, mặt đã nát đến biến dạng nằm đấy.

Tay của cậu vẫn còn ôm bụng, hai hàng nước mắt cứ lăn dài trong khi miệng vẫn liên tục gọi cái tên Atsumu..Atsumu.Kita đã chết trên đường tới bệnh viện, trước khi cậu gặp được Atsumu lần cuối, thế nhưng ông trời không lấy đi của ai tất cả, sinh linh trong bụng của cậu vẫn còn có sự sống.

Ngày hôm đó, có một Atsumu tuyệt vọng mà ôm lấy đứa bé con trong lòng miệng không ngừng gọi tên người mà anh yêu, người mà anh mãi không thể nào gặp lại....Tôi rảo bước trên con đường lát đá cũ kỹ dẫn vào trong nghĩa trang, tâm trạng tôi rối như tơ vò không hiểu sao ngay lúc này tôi lại muốn rời đi."

A..Kenma, chào"
Tôi ngẩng đầu vừa lúc Atsumu đi tới, hình như cậu ta cũng đến thăm mộ Kita."

Chào" tôi đáp trả lại cậu ấy trong khi tầm mắt lại rơi vào bé con xinh xắn đang đứng cạnh Atsumu."

Con bé thật giống Kita-san" một lời nói buột miệng tuôn ra, thật sự rất giống cô bé xinh như một thiên thần nhỏ vậy, tôi không kiềm được lòng mà đưa tay xoa đầu em.

"Cảm ơn cậu, nhìn vậy chứ con bé là alpha đó"Atsumu cười rồi nói với tôi, dễ dàng nhận ra được cậu ta tự hào về con bé đến nhường nào.

"Ba..hôm nay Shou-chan sẽ tới ạ?"

Cô bé níu gấu áo của Atsumu giật vài cái, giọng nói trong trẻo lại có phần chính chắn.

"Um, cả Kageyama nữa.

Shin-chan lên thăm ba nhỏ trước nhé?

Có lẽ Shou-chan đã lên đó trước rồi"Atsumu nựng cái má phúng phính trắng hồng của bé con giọng điệu dành cho đứa trẻ ấy vô cùng dịu dàng.

Cô bé gật đầu quay sang chào tôi rồi chạy như bay lên ngọn đồi xa xa.

Tôi nhìn theo bóng lưng ấy, màu tóc cũng y hệt Kita không sai 1 li.

"Shou-chan?" tôi hỏi Atsumu trong khi vẫn còn nhìn theo bóng lưng nhỏ đang khuất xa dần.

"À..đó là cậu con trai út của Shouyo-kun.

Nay thằng nhóc cũng 4 tuổi rồi, là bản sao của Hinata Shouyo đó."

Atsumu cười, có vẻ như tôi đã bỏ qua rất nhiều thứ rồi thì phải."

Còn Kageyama?

""Là thằng bé con lớn trong ba đứa sinh ba nay cũng gần 5 tuổi rồi, năm đó nghe Shouyo-kun mang thai ba tôi cũng sốc lắm.

Sinh ra ba đứa nhỏ không khác gì Kageyama."

Tôi nghệch ra, vậy mà lại sinh ba cái này nên gọi là Shouyo khỏe hay là Kageyama khỏe đây?

"Vậy...cả ba đứa lớn đều là omega?"

"Không, đứa bé con lớn của họ là một bé gái alpha, kế đó Kageyama cũng alpha chỉ có 2 đứa con trai út là omega thôi...ủa mà sao tự dưng giống hỏi cung vậy nè.

Lát cậu gặp tự khắc nhận ra thôi."

Atsumu nói rồi tiến lên phía trước, tôi cũng đi theo.

Đi bộ tầm 5 phút, một đồng hoa rộng lớn hiện ra ngay trước mắt tôi.

Ai mà biết sau nghĩa trang lại là một ruộng hoa đẹp tới như vậy chứ."

Kita-san anh ấy ngủ ở đằng kia, đẹp lắm đúng không?"

Atsumu vừa chỉ tay ra một ngọn đồi cao hứng trọn ánh nắng dịu của hoàng hôn chiếu vào.

Đúng thật rất đẹp, rất yên bình.

Tôi cất bước tiếng lại gần, Atsumu cũng theo sát ngay sau tôi."

A..Kenma ở đâyyy nè" Shouyo vẫy tay tỏ ra vô cùng vui mừng khi thấy tôi, Kageyama đứng bên cạnh tay ôm ngang eo của cậu ấy dịu dàng xoa mái tóc rối của Shouyo, tôi thấy rồi, cuối cùng cũng thấy được hạnh phúc là gì.Atsumu vỗ lưng tôi rồi tiến về phía bọn họ.

Tôi cũng nhanh chóng chạy về phía đấy.

Thật tự doTrên ngọn đồi ấy tôi thấy được đám nhóc đang đùa giỡn với nhau chỉ riêng cô bé con của Atsumu là ngồi bên cạnh một cái cây to cành lá vươn rộng như người đang duỗi tay ôm lấy cơ thể bé nhỏ, dịu dàng che chắn cho em.

Ánh mắt bé con sáng trong nhưng đượm một nỗi buồn không tên."

Kita-san ngủ bên dưới cái cây đó sao, Atsumu ?"

"Ừm..ngủ 5 năm rồi, năm nào anh ấy cũng ôm bé con như vậy, ôm suốt cả một buổi chiều."
_end ngoại truyện _
T/g: hẹn gặp mọi người vào một ngày không xa ở một thế giới khác nha.

Cảm ơn và tạm biệt mọi người.
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
Tâm sự của Hinata


Có một chuyện mà tôi chưa từng nói cho Tobio biết, tôi đã từng rất bất an.

Hơn cả lúc đang mang thai cơ.Tôi còn nhớ rất rõ lúc đấy là vào năm hai cao trung.

Kageyama lúc đấy thật sự rất lăng nhăng, cậu ta một tháng có thể qua lại với 5, 6 người.

Là qua lại chứ không phải yêu đương.Lúc đấy tôi cứ nghĩ cậu ta sẽ không yêu ai cho tới khi người kia xuất hiện.

À không, phải nói là người kia quay lại.Tobio lúc trước có một người đàn anh là omega, anh ấy không giống Suga-san.

Oikawa- san anh ấy đẹp và rất giỏi.Anh ấy giống như một bức tượng được tạc ra một cách hoàn hảo.

Tobio yêu anh ấy.

Yêu từ rất lâu rồi.

Cậu ấy nói với tôi lúc đấy chúng tôi chỉ mới học trung học.

Tôi còn nhớ rất rõ vẻ mặt phấn khích của Kageyama khi nói về anh ấy.

Tôi cảm thấy mình dư thừa, rất dư thừa.Tôi xấu xí, lại không có tài cán gì.

Tôi chỉ là một omega bình thường làm sao tôi dám đem bản thân ra so sánh với một người hoàn hảo như anh chứ.Tôi sợ lắm.

Sợ tôi sẽ mất đi Kageyama.

Tôi bắt đầu dính lấy cậu ấy.

Nghe ngu ngốc quá nhỉ?

Nhưng đó là cách duy nhất tôi có thể nghĩ ra để giữ lấy cậu ấy.

Kageyama có vẻ bực bội với tôi, có lẽ cậu ta thấy phiền.Tôi đã khóc rất nhiều, cũng đã rất nhiều lần muốn từ bỏ nhưng tôi không làm được, tôi yêu cậu ấy thật nhiều.

Tình yêu của tôi dành cho cậu ấy mỗi lúc một sâu đậm.Có lẽ sự kì lạ của tôi đã làm Kageyama để tâm, cậu ta đã hỏi tôi lí do.

Não tôi lúc đấy như đông cứng lại, không cách nào để suy nghĩ ra một lí do nào thuyết phục cả."

T..tớ nghe bảo..sắp có tận thế rồi.."

Tôi nhanh miệng nói ra cái lí do ngớ ngẩn nhất mà mình có thể nói, mặt cũng đã chín đỏ như quả hồng đầu mùa.

Kageyama đã cười cợt tôi vì lí do ấy suốt một khoảng thời gian rất dài.

Cậu ta thật vui còn tôi, tôi đã u uất đến nhường nào cơ chứ.Mọi thứ cũng đã qua rồi, tôi cũng chưa từng nói với cậu ấy về chuyện đó nữa.

Tôi ngại.

Dù sao bây giờ Kageyama vẫn ở cạnh tôi, là người đầu tiên mà tôi nhìn thấy ngay khi tỉnh dậy.

Hinata đang ngồi đung đưa trên chiếc xích đu sau vườn, đã hơn hai mươi mấy năm bọn họ lấy nhau.

Cậu bây giờ cảm thấy thật hạnh phúc."

Shouyo"Kageyama bước đến gần cậu, vài hôm nữa thôi là ngày tổ chức hôn lễ của cậu con trai út của bọn họ, thằng bé mới 22 tuổi đã bị bé con nhà Miya bắt đi mất.

Ngẫm lại thì thời gian trôi qua thật nhanh, căn nhà to đùng giờ còn có 2 người."

Ba ơi, baaaaa"Kageyama còn chưa kịp ôm omega của mình đã bị thằng nhóc con giành lấy.

Sinh nó ra để nó giành vợ với mình, tâm trạng hắn bắt đầu xuống dốc vốn định mở miệng mắng nhưng lại nuốt ngược vào trong bởi những lời tiếp theo của cậu nhóc kế út."

Bokuto-san..etou..

Anh ấy vừa cầu hôn con, con lỡ...lỡ..lỡ mồm đồng ý rồi"Cả Hinata và Kageyama lập tức đông đá.

Quýt nhà bị bắt đi tiếp rồi?????
***Tui định sẽ không đăng chap này nhưng mà vì lương tâm cắn rứt, tình tiết ẩn mà tui cho vào tui hỏng nỡ để nó chìm nên thêm 1 chap cho trọn vẹn đôi đường nhaa.

Xin cảm ơn mọi người rất nhiều luôn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back