Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy

[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
8. (H+)


Hinata khẽ rục rịch bò xuống khỏi người hắn nhưng vẫn bị giữ lại.Đầu lưỡi ấm nóng lướt qua gò má đỏ bừng của cậu.

Quả thực Kageyama rất giỏi trong việc làm cậu hưng phấn.Mặt Hinata khi nãy bình tĩnh bao nhiêu thì bây giờ rối loạn bấy nhiêu.Trong không quá 2 phút cả người cậu đã đổ sụp xuống lòng ngực Kageyama bất lực ngăn chặn cái tay hư hỏng kia đang lộng hành trên người mình.Kageyama trở người lật úp Hinata xuống.

Ánh mắt hắn âm trầm đặt trên vùng tuyến thể sâu gáy đã đỏ bừng lên không ngừng tỏ ra mùi thơm mát.Khát.

Thật khát.Kageyama cuối đầu hít lấy một ngụm không khí lạnh pha chút tin tức tố quen thuộc của cậu.Lòng trào dâng cảm giác muốn đem omega nhỏ này giấu đi.

Đem tất cả những gì thuộc về cậu nuốt trọn một lượt vào bụng để không một ai có thể chạm vào.Sự chiếm hữu của một alpha không đùa được đâu, huống chi Kageyama hắn lại là alpha trội.Căn phòng bao phũ bởi tin tức tố của cả hai, mùi rượu hòa vào hương quýt thơm mát cứ quấn lấy vào nhau tạo ra một mùi thơm vừa say lại vừa dễ chịu.Kageyama rút kinh nghiệm từ khi nãy, hắn không dám thả tin tức tố ra quá nhiều.

Cậu lại say thì hỏng hết việc.Sự run rẩy của Hinata lại làm hắn hưng phấn.

Một cơn ớn lạnh truyền tới khi Hinata cảm nhận được đầu lưỡi nóng hổi của Kageyama chạm vào tuyến thể của mình.

Một cảm giác sợ hãi không nói thành lời.Tuyến thể là vị trí nhạy cảm nhất của omega, cũng là điểm kiêng kị không được chạm vào dù đã trãi qua bao lần như thế nào Hinata vẫn không có cách nào kiềm soát sự sỡ hãi của bản thân.Cơ thể không tự chủ mà run lên dữ dội hơn.

Hắn đương nhiên cảm nhận được omega của hắn đang sợ.

Tin tức tố đã phản ánh lên điều đấy.Kageyama thấy được sự bất an từ lượng tin tức tố mà cậu vô thức tỏa ra.Hắn bế xốc cậu dậy.

Một cơn ớn lạnh nữa lại truyền tới khi hơi thở của hắn phả vào tuyến thể của cậu, hắn ôm lấy cậu nhẹ giọng dỗ dành.

"Đừng sợ, Shouyo đừng sợ có được không?"

Đừng sợ cái *** ấy sợ muốn ch** đi được ở đó mà không sợ.

Hắn tưởng bị thao túng hoàn toàn không có cách nào phản đối thì bình thường à.

Đầu óc thần kinh.

Tâm lí có vấn đề.

Hẳn là vậy.Đầu thì nghĩ như thế, mắng hùng hồn như thế nhưng Hinata lại chỉ bật ra được những tiếng thổn thức nấc nghẹn kèm theo tiếng rên rỉ khe khẽ khi hắn lại tiếp tục công việc đang dang dở.Tư thế này làm thứ kia vào sâu hơn, bụng cậu đã nhô lên thành một quả đồi nhỏ, bên tai vang lên tiếng thở dốc đầy mãn nguyện của Kageyama "Shouyo~""Hức..Kage..Tobio đừng chậm lại chút đi xin cậu nhanh quá rồi..aaa"Vừa nói Kageyama vừa thúc mạnh vào cùng với tiếng la của Hinata.

Tin tức tố của Kageyama được hắn nhẹ nhàng thả ra để cậu quen dần, Hinata bây giờ chính là bị bao bọc trong hương rượu còn Kageyama lại ôm trọn cậu vào lòng cùng với mùi quýt dễ chịu.

Thật tốt.Nếu làm cho cậu có thai thì càng tốt.

Đúng vậy, nếu có thai...Nghĩ tới đó hắn bật cười lên một tiếng.

Khoang sinh sản của cậu thế mà rất nhiệt tình tiếp nhận hắn.Kageyama nhận được một cơn tê dại từ đỉnh đầu truyền tới ngón chânĐêm đấy Hinata đã dành cả đêm chỉ để gào lên mắng Kageyama sau đó chỉ còn tiếng rên khe khẽ. ***
T/g: đủ high chưa, chưa thì cũng hết rồi có nhiêu hóng nhiêu đi ha. :3Hãy dành cho tui 1 vote làm động lực nha mãi yêu(「'・ω・)「
_Đã chỉnh sửa để hong bị dí_
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
9.


Trời tờ mờ sáng, căn phòng hỗn độn nào quần nào áo tứ tung dưới sàn.Trên giường là hai cá thể đang ôm nhau ngủ say.

Trên mặt người kia còn cười rất mãn nguyện.

Kageyama vùi đầu vào tóc em "người yêu" mà ngủ.

Thực dễ chịu, hắn rất thích cái cảm giác này nên ngủ rất ngon. (Chứ hong phải do tối qua vận động nhiều đâu nha mọi người) Hinata bị quầng cho một đêm.

La đến độ không thể nào cất giọng nói lên được nữa mới thiếp đi.

Cậu nằm gọn hơ trong lòng hắn ngủ cũng rất say.

Mùi thơm man mát tỏa ra đều đều hòa vào mùi rượu từ người Kageyama.Thật yên bình.

Một buổi sáng như bao ngày nếu không tính đến tối qua.Cả hai ngủ đến tận giữa trưa Hinata mới rục rịch người he hé mắt.

Khung cảnh mờ mờ rồi rõ dần, vẫn là căn phòng ngủ quen thuộc.

Cậu toang ngồi dậy thì một cơn đau từ eo truyền tới cộng thêm một lực tay khủng khiếp ấn người cậu ngược xuống.Giọng Kageyama trầm khàn thều thào bên tai."

Shouyo, tối qua mệt rồi.

Ngủ chút nữa đi."

Hinata đỏ mặt nghiêng đầu nhìn qua Kageyama mắt vẫn nhắm nghiền.

Đẹp..khụ bình tĩnh lại nào.

Hinata khẽ trở người xoay mặt đối diện với Kageyama, cậu ui một tiếng vì đau nước mắt sinh lí cũng tự trào ra nơi khóe mắt.Kageyama mở mắt ra vội kéo người Hinata vào lòng mình, tay vòng qua ôm lấy eo cậu mà xoa. (*)Hinata khẽ rùng mình nhưng vẫn nằm im hưởng thụ, bàn tay Kageyama đi tới đâu nơi đó lại tê rần lên thế mà lại dễ chịu thật sự.Hinata rúc vào lòng anh dụi dụi.

Toàn bộ đều thể hiện sự ỷ lại tuyệt đối vào alpha trước mặt, Kageyama cực kì hài lòng tay hơi dùng sức khiến người cậu khẽ run."

Đau sao?"

Hinata không trả lời chỉ lười biếng gật đầu rồi lại nhắm tịt mắt tay quờ quạng ôm lấy hông anh tiếp tục giấc ngủ dang dở.

Kageyama phì cười, động tác cũng nhẹ lại.

Ánh mắt lại đặt trên tuyến thể trắng ngần của Hinata.

Anh nuốt một ngụm nước bọt, tay đưa lên chạm vào làn da mịn màng ấy.

Ngay phút ấy, gáy Hinata đỏ bừng lan đến tai cậu, Hinata định rục cổ lại rồi lại nhưng rồi thôi.

Cậu thì thào."

Tobio?"

"Aaaa"Kageyama bất ngờ hét lên ôm chầm lấy người cậu.Chờ chút, chờ chút đã anh Tồ.

Eo!

Cái eo của bé đau đó anh bình tĩnh đã.Hinata khóc không thành tiếng chỉ biết rên khẽ lên một tiếng trong cổ họng.Kageyama biết mình lỡ tay liền vội vã dỗ dành omega trong lòng."

X..xin lỗi Shouyo tôi lỡ tay, tôi hơi..um..phấn khích?"

Hinata nghe hai chữ cuối mặt đã đỏ lại còn đỏ hơn.

Tự Kageyama cảm nhận được anh làm liều (liều cả tối rồi sợ méo gì nữa) tay mân mê trên tuyến thể của cậu.

Hinata run run nhưng không phản kháng, cậu vẫn sợ Kageyama lại giận nên đành nằm im dỗ ngọt anh.Kageyama không thấy cậu không phản kháng.

Được nước lấn tới, môi kề với tuyến thể trắng nõn.Mùi quýt xộc lên khiến Kageyama khô hết cả cổ.

"Shouyo?"

Kageyama gọi một tiếng thăm dò, Hinata lồm cồm bò dậy.

Mắt cậu nhìn thẳng vào mắt anh."

Tobio."

"Hửm?"

"Chúng ta là gì của nhau?".....Kageyama im lặng, bọn họ là gì chứ.

Người yêu sao?

Không.Không phải người yêu, cũng không phải bạn thân.Có bạn thân nào lại làm những chuyện này.Người tình sao.

Kageyama không nghĩ vậy.

Hinata quan trọng hơn nhiều.Bầu không khí trầm xuống.

Ánh mắt của Hinata dời sang chỗ khác.

"Xin lỗi."

"Hể?

Oi này Shouyo."

Cậu một bụng ấm ức lê thân mỏi nhừ vào nhà tắm.

Kageyama nhìn theo trong sự ngỡ ngàng.

Ủa hắn vừa làm gì sai à?

Rõ ràng là đang tìm câu từ sao cho phù hợp để nói mà.Kageyama thộn mặt ra không hiểu được tâm tư của "người yêu" cũng là một cái tội.Dù giận là giận nhưng việc Kageyama hứa đưa cậu đi chơi vẫn diễn ra theo đúng lịch trình ( đã được xếp lại 4, 5 ngày vì eo bé nó đau đi không nổi)Hinata chầm chậm bước xuống cầu thang, mấy hôn nay cậu vẫn luôn bực bội với hắn.Hắn làm gì cũng không vừa mắt, vừa nhìn thấy là đã muốn đạp đi.

Kageyama cũng thật tội nghiệp, vừa đi làm vừa nấu ăn lại vừa dỗ dành Hinata cả một tuần nay.

Lại có một ông sếp cuồng vợ cứ luôn đùn đẩy trách nhiệm công việc cho hắn thành ra Kageyama phải gọi là thân tàn ma dại.

Kageyama ngồi đợi Hinata, cả người dù mệt mỏi vẫn tỏa ra một khí chất alpha hoàn hảo đến từng milimet.

Hinata bực bội quăng xái túi đồ vào mặt hắn.

Một Kageyama không biết bản thân mình đã sai ở đâu khổ không nói thành lời.Kage-đang-đau-khổ-vì-vợ-giận-yama bất lực lãnh trọn cú đập ấy.Vì sao không tránh đi?Không dám.Tránh đi kẻo lại làm cho Hinata giận thêm lại khổ.Kageyama bây giờ quả thực rất khổ tâm.

****(*) Hình dưới đây là cho ai hong tưởng tượng được ôm như lào nha.

Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa và theo truyện thì ôm như này nhưng hong có mặc đồ ( ˙꒳˙ )
(Cre artist : ai tìm được artist cho tui xin đi tại artist xóa bài trên Twitter rồi này toi lấy trên Pin á)T/g: dramu dramu tới eheheheehheheNgược kum?

Ngược kum? (Tác giả nết hơi nhây:))) )
____Chap sau là ngoại truyện AtsuKita (2) nha xong là đợi đến khi mạch truyện chính kết thúc thì tui mới ra tiếp ngoại truyện á oke bai
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
Ngoại Truyện AtsuKita (2)


8/6/20xx
"Hm......Kita-san thích gì nhỉ?"/có một Atsumu mất cả tháng trời đắng đo để mua quà sinh nhật cho crush/5/7/20xx"Kita-sannn sinh nhật vui vẻ:333🎉""Cảm ơn em""Em thích anh""Ừm""Kita-san lạnh lùng quá điiii"Atsumu đã tặng cho anh một đôi giày thể thao màu trắng.9/9/20xx"Kita-san em thích anh""Ừm""Ơ Kita-sann""Hửm?"

"Hehe em vẫn thích anh""..."

5/10/20xx tại Pháp "Sinh nhật vui vẻ Atsumu ""Oaaaaaaaa em cảm động chết mất Kita -sannnn"/lần đầu tiên Atsumu bổ nhào ôm lấy Kita mà không bị đấm vào mặt /9/10/20xx"Kita-san trời lạnh rồi đó""Cảm ơn áo khoác của em""Anh hôn em một cái cảm...ơ Kitaaaaa"/Kita bỏ đi để 1 con cáo vàng chạy theo muốn thục mạng /23/10/20xx"Kita-san~~""Hửm" "Em thích anh""Ừm""Lại ừm"Kita nhìn Atsumu đang triệt để xuống tinh thần kia.

Atsumu nhìn lại anh bộ dạng hết sức đáng thương."

Chó vàng" "Hể?"

"Em giống cho chó vàng ở tiệm bánh khi sáng""HỂ??????"*Kita: đều rất đáng yêu*Kita phì cười làm Atsumu cứ đờ người ra mà nhìn anh.27/10/20xx"Ki..Kita-san anh phát tình?"

Atsumu..

"8/11/20xx"Kita..ớ..Kita -sann sao anh lại khóc?"

"Cút đi!"

Atsumu bất động khi thấy tờ giấy xét nghiệm có thai hơn 2 tuần của Kita.

"Kita-san anh đừng khóc mà.

Em sẽ nuôi anh và co...aaaaa đau đau Kita-san rớt con mất anh ơi."

Ngày hôm đó là ngày Atsumu hạnh phúc nhất cuộc đời.(T/g: cua không được thì làm người ta có bầu thế à😑)29/12/20xx"Hì hì Kita-san~ uống thuốc thôi""Atsumu tháng 1 tới mình về nước đi, anh không muốn sinh con ở đây."

"Công việc của anh xong rồi sao?"

"Sẽ xong trong tuần này""Oh~ vâng ạ"/Atsumu ôm lấy người của Kita vào lòng xoa xoa bụng của anh trong khi Kita nhăn mặt vì đống thuốc bổ sung cho thai kì/10/1/20xyKita và Atsumu để trở về quê nhà.24/1/20xy"Kita-san~""Hửm""Anh lấy em nha"Atsumu quỳ gối trước mặt Kita tay còn cầm hộp nhẫn đưa trước mặt anh.Kita bất động, tay vẫn còn đặt trên bụng khẽ động đậy."

Không""HỞOOOOOOOOO..hu oa con ơi ba nhỏ con không chịu lấy baaaa"Atsumu bổ nhào ôm ngang bụng Kita vừa nói vừa dụi vào cái bụng nhỏ mới 3 tháng của của anh.Kita phì cười tay đặt trên đầu Atsumu xoa xoa.4/2/20xy "Kita-san""Hửm?"

"Anh lấy em nha"Atsumu cầu hôn lần thứ 2.Kita im lặng một lúc, anh chưa kịp mở miệng nói thì Atsumu đã nước mắt lưng tròng ôm lấy bụng anh mà gào lên."

Con ơi ba nhỏ con lại từ chối ba"*cốp*.Kita bực mình mà gõ một cái rõ đau lên đầu Atsumu làm cậu nín cả la."

Em gào nữa anh liền từ chối."

"Em có không gào thì anh cũng có đồ ...ể..khoan đã.

Anh nói vậy là sao vậy Kita-sann"10/3/20xy Atsumu đang xoa bụng Kita.

"Bé con mau lớn nhé, để ba còn làm đám cưới chứ mày cứ nằm trong đây ba không mần ăn gì được."

Nói xong lại dè chừng nhìn Kita đang ngủ say.

Anh mà tỉnh dậy chắc Atsumu thăng thiên mất.


***T/g: Và tính tới mạch truyện chính hiện tại thì độ tầm tháng 4 tháng 5 tức là Kita bầu được 6, 7 tháng rồi á.Okeeee kết thúc ngoại truyện AtsuKita nha bai bai

Tui quên mất tiêu luôn mọi người, đáng ra là thứ 5 tuần trước đăng chap này mà Ai lỡ dại ngủ quên luôn.Nay định đăng bù mà ai dè đâu tui quên tiếp, nhớ ra là qua giờ up truyện rồi.

Mai tui đăng bù thêm 1 chap nha.

7h30 sáng.
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
10.


Hinata nhìn Kageyama bị đau lại xót.

Vội vã đi lại xem mặt hắn như nào."

Đỏ hết rồi.."

Giọng nói của cậu đầy sự đau lòng.

Kageyama đang ngồi, Hinata đứng đối diện hắn một tay nâng mặt một tay xoa xoa trán đang đỏ lên."

Shouyo.

Đau lắm"Kageyama hạ giọng làm ra vẻ uất ức lắm.

Mắt cũng đỏ lên thật giống alpha bị omega ngạo kiều ném ra đường rồi nhặt về lại vậy."

Xin lỗi cậu, đau lắm không?

Sao không né đi"Kageyama nghe ra được sự đau lòng của cậu, thời cơ tới rồi sao mà không chộp lấy cho được.

Kage-tâm-cơ-yama vòng tay qua eo cậu ôm chặt, mặt úp vào bụng cậu mà dụi."

Cậu sẽ giận"...1 giây2 giây3 giây.....1 phút2 phút.5 phútHinata đứng im 5 phút, Kageyama bắt đầu thấy gì đó sai sai.

Cậu sao lại im lặng vậy."

Shouyo xin lỗi cậu tôi..ơ..Shouyo?"

Kageyama ngẩng phắt mặt lên nhìn Hinata.

Mắt cậu ầng ậng nước, mũi và má đều đỏ lên.Hinata thổn thức.

"Hu..hu...xin lỗi..hức.."*rầm*Nghe tiếng gì không?

Tiếng tam quan đổ nát của Kageyama.

Chết rồi, có phải hắn diễn lố quá rồi không?

Kageyama ôm lấy người cậu vỗ về.

"Không sao, không sao rồi.

Xin lỗi Shouyo làm cậu lo a?"

Hinata gật gật đầu rúc vào lòng hắn.

Quả thực khi nãy cậu rất đau lòng.

Chả hiểu sao mấy hôm nay cậu lại rất mẫn cảm.Sau 1 lúc vật vã thì cả 2 cũng tới được khu vui chơi.

Kageyama nhìn cậu thoáng hơi ngẩng người."

Shou-chan em sao vậy?"(Đổi xưng hô ahahahahahha(「'・ω・)「)Hinata cuối gầm mặt hai tay nắm chặt vạt áo của bản thân.

Nhìn không ra là đang nghĩ gì."

Shou-chan."

Kageyama kiên nhẫn kêu tên cậu.Đến khi Hinata ngẩng đầu lên thì hắn lại một lần nữa bật ngửa người.Hinata lại khóc rồi."

Em sao vậy?

Không vui sao?

Em đau eo à?"

Hinata lắc đầu, mắt cậu cứ đăm đăm nhìn xuống chân.

Hắn lo lắng cậu bị gì nên cứ sốt sắng cả lên.Kageyama cúi người nhìn Hinata.

Cậu nhìn anh rồi lí nhí."

Tobio""Ơi anh đây, làm sao?"

"Em không muốn ở đây..hức..em..em"Chưa nói được hết câu nước mắt cậu lại tuôn ra một tràng.Kageyama vội vã lau đi rồi bế hẳn cậu lên."

Được, không ở đây nữa.

Ngoan không khóc."

Hinata thút thít gật đầu, cậu bình thường sẽ rất ngại nhưng sao hôm nay, cậu chỉ muốn gần sát bên anh như này thôi."

Tobio""Ơi""Em..em muốn tin tức tố của anh"Hinata lầm bầm đủ để Kageyama nghe được điều đấy.

Hắn hơi ngẩng người.

Lúc trước cho dù phát tình cậu cũng không yêu cầu như này.Kageyama lo lắng, vừa bế cậu đi thật nhanh ra xe vừa nói."

Em thấy không khỏe chỗ nào sao?"

Hinata lắc đầu.

Cậu chỉ là thấy bất an lắm.

Chả hiểu sao trong lòng cứ bồn chồn khó chịu chỉ muốn ở cùng anh thôi.Kageyama mở cửa xe bế cậu ngồi luôn vào ghế lái.

Tay ôm ngang người tay còn lại vuốt vuốt mái tóc bồng bềnh của cậu.Hinata nằm im thin thít, cậu mệt mỏi tựa vào người anh."

Có thật là em ổn không Shouyo?

"'Ưm"Hinata gật đầu dụi vào cổ hắn, Kageyama biết ý liền tỏa tin tức tố ra an ủi cậu.

Hinata giảm bớt được cơn bồn chồn trong lòng, nhẹ nhõm mà thiếp đi lúc nào không hay."

Tobio, em muốn ăn nho""Ừm được, về sẽ mua cho em"....

Đáp lại anh là một khoảng im lặng.

Kageyama hạ mắt nhìn vào người cậu.

Ngủ rồi.

Hinata khẽ he hé mắt nhìn.

Là căn phòng quen thuộc.

Xung quanh vắng lặng.

Im ắng tới mức có thể nghe luôn được tiếng thở của cậu.Đảo mắt một vòng tìm hình bóng quen thuộc nhưng không thấy.

Hinata đột nhiên muốn khóc.Cậu làm sao thế này.

Cứ không có Kageyama bên cạnh là tim lại nhói lên khó chịu vô cùng.Bò xuống giường Hinata thút thít đi tìm hắn.

"Huhu Tobio anh đâu rồi..hu"*cộp cộp cộp*Tiếng bước chân vội vàng chạy lên lầu.

Kageyama thở hồng hộc nhìn cậu."

Shouyo em làm sao"Hinata bổ nhào vào người hắn.

Kageyama quẳng luôn bọc nho đang cầm trên tay mà đỡ cậu."

Được rồi được rồi không sao"Hinata cạp vai hắn .

Cố gắng dụi vào cổ Kageyama tìm mùi hương quen thuộc.

Kageyama rũ mi thả tin tức tố ra.

Cậu nằm gọn im lặng trong lòng hắn.Hôm nay Hinata thật lạ.

Không hiểu sao hắn lại có một linh cảm gì đấy nhưng không rõ ràng.

Căn phòng chìm vào im lặng, Kageyama ngồi đấy tay ôm người của cậu vào lòng.

Hinata cứ thút thít mãi, hắn khó khăn lắm mới dỗ dành được cậu nằm im.Tin tức tố của Kageyama thả ra đều đều.

Hinata ngẩng đầu nhìn hắn."

Tobio ""Anh đây.

Shouyo làm sao?"

Linh tính mách bảo Kageyama cần phải dịu dàng với cậu hết sức có thể.

Dù không biết để làm gì nhưng giọng điệu của hắn nghe rõ mồn một sự nuông chiều vô điều kiện dành cho cậu.Hinata được alpha dỗ dành tâm trạng tự nhiên tốt lên, cậu thều thào."

Em đói""Em muốn ăn gì?"

Kageyama xoa gáy cậu, Hinata khẽ chớp chớp hàng mi ươn ướt rồi lại nhìn anh."

Em muốn ăn kem""Kem?"

"um"Hinata đột nhiên lại rất muốn ăn kem, Kageyama có chút khó xử.

Nếu ăn kem giờ này không đau bụng mới lạ.Kageyama định bụng sẽ dỗ ngọt Hinata bằng mấy quả nhỏ bị hắn không thương tiếc quẳng đi để ôm omega của hắn khi nãy.Định là thế nhưng bây giờ Kageyama đang rảo bước về nhà, tay còn cầm theo hộp kem vừa mua.Kage-tha-hoá-yama thầm mắng bản thân vô dụng rồi lại tự an ủi bản thân."

Ăn một chút chắc không sao."

Hinata ngồi trên giường trông ra cửa phòng.

Kageyama vừa rời đi được 5ph.

Cảm giác bồn chồn khó tả dâng lên làm cổ họng cậu khô khốc.Hinata bất động nhưng nước mắt lại lăn dài trên má.Sao lại thấy tủi thân thế này?????
****
T/g: Mọi người tặng thi 1 vote để lấy động lực nha
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
11.


Kageyama trở về nhà sau khoảng 7, 8 phút gì đấy.

Đập thẳng vào mắt anh là một Hinata Shouyo cuộn tròn trong tấm chăn mỏng mùa hè."

Shouyo?"

Hinata ngẩng đầu lên nhanh tới nổi làm đau chính bản thân cậu.Chỉ nghe thấy tiếng xuýt xoa than đau xen lẫn tiếng nấc rất khẽ của Hinata.Kageyama sầm mặt lại.

Cảm giác khó chịu đến khô đắng cả miệng làm Kageyama bực bội.Hai ngày nay Shouyo cứ khóc suốt.

Kì phát tình đầu tiên của cậu cũng không tới nổi như này.Hắn bước vào phòng, tay còn cầm theo hộp kem."

Huhuhu...Tobio"Hinata ngước lên nhìn cùng với đôi mắt sưng Cổ họng hắn khô rát đến khó chịu.

Chỉ mới có 10ph mà Hinata đã thành ra thế này."

Sao lại khóc ra nông nỗi này?"

Hinata ngậm ngùi cụp mắt.

Cậu muốn được ôm cơ, muốn chui vào lòng hắn chứ không phải nghe hắn trách mắng như này.Ừ Hinata cảm thấy Kageyama là đang mắng mình, thật khó ưa, Kageyama không hiểu lòng người, Kageyama không thích cậu.

Nghĩ tới đó Hinata khóc càng lợi hại hơn.

Cậu cảm thấy Kageyama ghét cậu.(T/g: logic ngộ ha:33 nhưng tui thích vậy đó chịu hong chịu buộc chịu)Kageyama cảm giác nhưng mình vừa mới nhặt thêm về một đứa nhỏ phải chăm vậy.

Thật sự khổ tâm quá mà, nhìn một con người đã 27 tuổi kia khóc mà hắn cảm thấy bất lực.

Dù biết cậu là omega nhưng cũng không tới nổi mà đụng là khóc như này, chắc chắn là bị làm sao rồi.Kageyama đặt hộp kem xuống, hắn bế cậu lên ôm vào lòng mà vỗ về."

Không sao, ngoan nào nín đi Shouyo"Hinata đáp lại hắn bằng những tiếng thút thít đầy uất ức."

Có phải cậu khó chịu ở đâu không?

Hay là cậu lại suy nghĩ lung tung về tận thế hả?"

Vào thời gian cả hai vừa lên năm hai cao trung, có một thời gian Hinata lúc nào cũng bất an.Cậu dính lấy anh bất kể lúc nào.

Kể cả lúc đi vệ sinh cũng vậy.Suốt 1 tháng như vậy cho tới khi Kageyama không chịu nổi nữa mới hỏi cậu.Cuối cùng vỡ lẽ ra Hinata đã nghe đâu đấy về ngày tận thế, nói đâu còn 2 tháng nữa để sống nên cậu mới dính lấy anh.

Thật sự Kageyama đã cười đến đau bụng trong khi mắt của cậu đã đỏ ửng lên ầng ật nước.Hinata khẽ rục người, ánh mắt thoáng mờ mịt rồi lại thôi.

Cả người cậu cứ run lên từng đợt.

Kageyama nhận ra bản thân vừa chọt đúng chỗ ngứa vội vàng xin lỗi."

Khụ..Không sao, không sao nữa rồi Shouo không phải lo.

Dù có chuyện gì thì anh vẫn ở cạnh em mà"Kageyama im lặng đợi câu trả lời của Hinata nhưng chỉ thoáng nghe qua cậu lí nhí cái gì đấy rồi lại im lăng."

Hả?

Em nói to lên chút anh không nghe."

Hinata chỉ lắc đầu ngồi dậy.

Với lấy hộp kem.1 muỗng..............Chờ đợi muỗng thứ 2 hả?

Hong có đâu, ăn một muỗng rồi cậu lại không muốn ăn nữa.

Kageyama đành phải mang đi cất.Một buổi tối ồn ào.

1 tháng đã trôi qua, Hinata dạo này rất lạ.Cứ nửa đêm là lôi đầu hắn dậy đòi ăn, Kageyama cũng chiều cậu mà đi mua nhưng cứ ăn 1, 2 miếng là thôi.

Hinata thì không sao nhưng Kageyama đã lên 2 cân rồi.Việc học ở trường đã kết thúc và Hinata được nghỉ hè sớm.

Cả ngày cậu ở trong nhà.

Kageyama cũng chuyển công việc từ công ty về nhà để ở cùng cậu.Hinata cứ bồn chồn lo lắng và luôn muốn gần anh nên Kageyama không nỡ để cậu một mình.Bây giờ là giữ tháng 5, còn khoảng 1 tháng nữa là tới đám cưới của Bokuto, Kageyama dạo này cũng bận rộn sắp xếp công việc cho ổn thoả tất cả để đi ăn cưới.Đám cưới của Bokuto sẽ được diễn ra ở bãi biển trong suốt một tuần.

Họ sẽ phải sắp xếp hành lí và bay đến đảo Ishigaki(*) ****(*) Đảo Ishigaki nằm ở phía Nam của Nhật Bản

T/g: Sắp end rùi.

Tặng tui 1 vote làm động lực nha(◍•ᴗ•◍)❤
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
12.


Trước cửa căn nhà ba tầng đặt 4, 5 chiếc vali, bên cạnh còn có một "cậu nhóc" 27 tuổi với mái tóc bồng bềnh như mây.Hinata đứng phe phẩy tay quạt lấy chút gió mát vào cái thời tiếng 38 độ C của ngày hè.

Kageyama từ trong ga xe đi ra che dù cho cậu."

Đồ ngốc này, em cảm nắng mất.

Cảm rồi thì không tham dự đám cưới của Bokuto-san được đâu."

Hắn vừa nói vừa xoa xoa đầu cậu,
Hinata nhe răng cười.Đã 2 tháng kể từ lần cuối cả 2 làm tình, không hiểu sao kể từ lần đó Kageyama trở nên cẩn thận hơn hẳn.Mọi vấn đề ăn ngủ của Hinata đều được hắn chăm rất kĩ.

Một thứ linh tính mách bảo Kageyama phải làm như vậy.

Mắt anh chăm chăm nhìn vào người omega nhỏ "của mình".

Tay cậu đang bấu víu vạc áo khoác sơ mi bên ngoài của hắn.

"Shouyo, có nóng quá không em?"

Hinata lắc lư cái đầu cười hì hì."

Có anh mà""Có anh thì làm sao?

Đỡ nóng hơn hả?"

Hinata toang trả lời hắn nhưng xe đã tới.

Họ sẽ đi đến sân bay và bay thẳng ra đảo.

Bokuto và Akaashi đang chờ ở đấy theo như lời của Suga-san nói.Trên xe điều hòa mát rượi, cảm giác khoan khoái chưa được bao lâu thì một cơn choáng ập tới.Hinata mặt tái xanh, tay quơ quàng tìm Kageyama.

Hắn lập tức khẩn trương ngồi dậy.Một tay ôm lấy người cậu, tay còn lại nắm lấy cái tay kia của cậu."

Em làm sao vậy Shouyo?"

"Em..um.."

Hinata bụm miệng lại, mặt trắng bệch cắt không còn một giọt máu.

Hai đầu mày hắn nhíu lại gần như dính vào nhau.

Tay vuốt dọc theo sóng lưng cậu trấn an."

Sao lại say xe?

Trước giờ em có bị đâu "Hinata khổ sở lắc đầu.

Cảm giác buồn nôn cứ tràn lên cổ họng làm cậu không dám mở miệng.Bác tài xế nhìn thấy cảnh này phì cười hỏi hắn."

Hai vợ chồng à?

Mới cưới nên đi tuần trăng mật đúng không.

Omega nhỏ này của cháu không sao chứ?"

Hắn nghệch người ra, chưa kịp mở miệng giải thích thì bị câu tiếp theo của bác tài chặn lại."

Coi chừng là có thai rồi đấy, con trai nhỏ nhà bác lúc trước cũng như này đây."

Nói rồi ông bác cười rất lớn, có vẻ như rất hạnh phúc.

Mặt Kageyama thoáng chốc bay sạch vẻ lo âu rồi lại thoáng qua vẻ ngờ nghệch.

Sao hắn chưa từng nghĩ tới chuyện này ấy nhỡ?

Có thai.

Có khi nào là thật không...Cắt ngang đoạn suy nghĩ của Kageyama là tiếng yếu ớt của Hinata.

"Tobio, em chết mất."

Kageyama vội vàng ôm lấy người cậu, ánh mắt thăm dò nhìn vào bác tài."

Ôi dào, bác là beta.

Không sao.

Không sao"Kageyama gật đầu, nhẹ nhàng thả ra tin tức tố bao phủ lấy người của cậu.

Hinata lập tức thấy khá hơn, cảm giác buồn nôn cũng không còn nữa thay vào đấy là cảm giác buồn ngủ.Sau đó không biết bằng cách nào mà cậu đã ngồi trên ghế hạng thương gia của máy bay.

Từ lúc nhận được tin tức tố an ủi của anh thì cậu cứ mơ màng, mọi việc đều do Kageyama sắp xếp.Hinata lim dim ngủ, tay đưa sang bên cạnh ý muốn chạm vào người hắn.Kageyama nhìn thấy bàn tay nhỏ ấy của cậu đưa sang vội giữ lấy.Vỗ vỗ nhẹ vài cái như an ủi rồi đặt lên đùi mình nắm chặt.

Suốt cả chuyến bay tay của cậu vẫn đặt trên đùi anh, Kageyama rất hài lòng về việc đấy.Hinata ngủ rất say, cái tay nhỏ thỉnh thoảng lại cào vào đầu gối anh nhưng không thức giấc.

"Shouyo, dậy thôi."

Tiếng gọi của Kageyama kéo cậu dậy khỏi giấc mơ kì lạ.

Cậu mơ thấy ...Mơ thấy bản thân ngồi ở giữ một núi à không, hàng núi nho tim tím.

Một trái nho lăn long lóc lại gần cậu.

Nó có khuôn mặt của Kageyama, bản thân cảm thấy thú vị, Hinata đưa tay với lấy trái nho.

Quả nho này hơi lại, nó to hơn cả bàn tay cậu.

Lại rất cứng.

Tính tò mò khiến Hinata vô thức đưa tay cào cào lên lớp vỏ tím rịm kia. (*)Chỉ nghe thấy tiếng Kageyama gọi tên cậu kêu dậy.

Vậy là cậu tỉnh luôn.Làm thủ tục xong xui thì cả hai được tiếp đón bởi hai người một gần như lạ một người thì quen đối với Kageyama.Hai bóng dáng cao ngồng.

Người coi trai tóc đen thấp hơn người ...thấp hơn..

Nhận ra người quen rồi.Đó là cái người mà cầm ô che cho Hinata hôm đấy."

A, Tsukishima, Kuroo-sann."

Tiếng Hinata cất lên.

Kageyama chớp mắt, đầu cuối nhẹ xuống hơi chếch về bên trái, bên Kuroo đang đứng."

Kuroo-san""Oi chào em Kageyama-kun, chào Chibi-chan~"Kuroo giơ tay vẫy vẫy chào hai người.

Hinata có vẻ khá phấn khích chỉ thiếu nước nhảy cẫng lên thôi.Tsukishima từ tốn bước lại sau Kuroo, người cậu vẫn cao dong dỏng và mặt thì vẫn thiếu đánh như cũ.

Đó là suy nghĩ của Kageyama sau khi cố gắng nở một nụ cười xả giao với Tsukishima.

"Hề"Tsukishima cười khinh khỉnh với hắn rồi quay sang Hinata.

"Cậu vẫn còn ở chung với tên này à?"

"Thì sao?"

Tiếng Kageyama cất lên, mùi súng nồng quá đi."

Cậu ấy là omega, cậu là alpha.

Hm..ở với cậu như này coi chừng cả đời này tên lùn kia cũng không có được bạn đời ."

Tsukishima cố tình như vô ý đâm chọc vào tim đen của hắn.

Gân xanh đã nổi đầy trán rồi.Kuroo và Hinata chỉ biết nép về một góc bấu víu lẫn nhau."

Chibi-chan anh sợ."

"Kuroo-san em cũng sợ"
***T/g: tặng tui 1 vote làm động lực nha
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
13.


Hai ánh mắt chòng chọc nhìn về phía họ sau cuộc hội thoại ngắn ngủi ấy.Tsukishima lại lên tiếng."

Độc tài"Kageyama nhìn Hinata rồi lại nhìn vào Tsukishima.

"Cậu thích Shouyo?"

"Ồ, tôi muốn đưa cậu ấy về nhà.

Tetsurou nhỉ."

"Khụ."

"Ểh???

Kuroo-san anh có sao không"Kuroo đột nhiên bị nhắc đến lập tức sặc không khí.

Hinata lo lắng hỏi thăm.

Anh xua tay ý bảo không sao.Vừa ngẩng đầu lên Kuroo đã bắt gặp ánh mắt đầy sự bỡn cợt của Tsukishima nhìn anh.

Trong tít tắt, cả người Kuroo như có một luồn điện chạy dọc theo sóng lưng tê rần."

Đ..được rồi.

Cất súng vào hết đi""Em đã làm gì cậu ta đâu?"

Tsukishima nhún vai rảo bước đi về chiếc xe đang đậu.

Vừa đi cậu còn thuận tay kéo luôn cả Hinata theo .Hinata chỉ biết ý ới chưa hiểu chuyện gì thì bản thân đã bị một bóng dáng cao lớn khác ôm lên."???"

"Bỏ tay khỏi người em ấy."

Kageyama đanh giọng.

Hắn thực sự khó chịu với tên tóc vàng này."

Tobio, anh ơi""Anh đây"Kageyama dịu hẳn giọng xuống khi nghe thấy tiếng gọi mềm mại của cậu.

Hắn mặc kệ luôn sự hiện diện của 2 cái bóng đèn chạy với tần suất lớn kia cuối đầu hôn lê khóe miệng cậu.Hinata vẫn mềm giọng."

Anh đừng giận nha."

"Không có giận Shouyo mà ."

Hai chóp mũi chạm nhau.

Kageyama ôn như xoa đầu cậu tuy nhiên lại không thả Hinata xuống."

Đi"Hắn nhướn mày nhìn về chỗ đang phát ra ánh sáng cực đại kia.

Hai cái bóng đèn đang bị dồn cầu lương bỗng chốc đứt cáp.

Kuroo nhếch mép nhìn hắn, tay anh giơ lên giữ gáy Tsukishima ấn chặt xuống mà hôn.Người Tsukishima bỗng chốc cứng đờ.

5s 10sCậu nhíu mày nhìn cái tên thích làm theo ý mình kia co chân đạp vào nơi nào đó của anh.

Cú đạp không mạnh lắm đâu.Kuroo vật vã ôm lấy nơi nào đó.

Mặt tái mét.

"Tsukki sao em nỡ..."

Chỉ thấy trên môi Tsukishima hơi đỏ lên cùng với nụ cười khinh khỉnh như thường lệ."

Đáng đời anh"

.

Đáng ra chỉ mất khoảng nửa tiếng để đón họ về khu resort nghỉ dưỡng mà Bokuto đã bao trọn trong vòng 2 tuần.Thế nhưng nhờ cái nết cà khịa của Tsukishima và sự ghen tuông của Kageyama mà họ trễ hơn nửa tiếng so với lịch Bước xuống xe, Hinata tươi tỉnh hơn so với lúc ở sân bay.Cậu ngó nghiên khắp nơi tìm người quen."

Aasaaaaaa Yamaguchii"Cậu con trai với mái tóc màu xanh rêu giật mình quay đầu lại nhìn cậu."

A!

Hinataa"Cả hai đang định lao vào nhau thì đã có hai người khác giữ lại."

Shouyo em không được chạy đâu"Kageyama nhẹ giọng nhắc nhỡ."

Tadashi em cũng vậy"Bên cạnh Yamaguchi là một người con trai không có tóc...Cả ba người Tsukishima, Kageyama và Hinata lập tức cuối đầu chào anh."

Tanaka-san!"."

Chào mấy đứa"Tanaka vẫn như vậy kể từ lần cuối họ gặp nhau."

Ồ, nhóc là thằng bé vừa xin vào câu lạc bộ là đã chuyển đi phải không?"

Một người con trai rất...lùn so với đám người bọn họ.

"Noya-senpai""A Shouyo chào em, ồ có cả Kageyama nữa lâu quá không gặp"Cả bọn đang nói chuyện vài ba câu thì nghe tiếng gọi của Kuroo.

"Kenma!"

"Hể"Người con trai với mái tóc hai màu đen vàng đang cắm đầu vào điện thoại.

Chỉ một chút nữa thôi thì bức tường kia sẽ chào đón cái trán sưng đỏ của anh."

Kenma"Hinata giơ tay vẫy lia lịa, Kageyama đứng bên cạnh cậu im lặng.Kenma cười đưa tay lên chào lại."

Chào cậu Shouyo ""Kenmaaa cậu...vừa quay đi là cậu đi mất tiêu"Yamamoto chạy hớt hải ra.

Anh thở dốc tay giữ lấy vạc áo của Kenma."

Cậu không cần xin lỗi""Cậu mới phải là người nói xin lỗi chứ???"_____Cuộc nói chuyện kết thúc sau khoảng nửa tiếng đồng hồ.

Cả hai đã nhận phòng, bây giờ Hinata đang nằm ườn trên nệm."

Tobio""Em làm sao hả Hinata "Hinata bật dậy."

Anh vừa nói gì?"

Kageyama nhìn cậu, hơi nhíu mày rồi nói."

Em làm sao hả?

Đúng không?"

Hinata lắc đầu."

Không, chữ cuối"Hắn bỗng nhiên nhận ra vấn đề, môi nở một nụ cười hài lòng."

Hinata?"

"...."

Hinata im lặng.

Cảm giác bức bối khó chịu lại lần nữa dấy lên trong cậu.Kageyama cũng không dỗ dành hay giải thích gì thêm.

Chỉ nhắc nhỡ Hinata đi tắm để dùng bữa tối.Hắn nằm trên sofa nhắn tin với ai đó.Hinata bước ra từ phòng tắm.

Hơi nước tỏa ra một làn khói mờ bao phủ lấy cậu.

"Tobio?"

"Ơi anh đây"Mắt Hinata đã ầng ậng nước."

"Anh ơi em đau""HẢ, em làm sao?"

Kageyama lập tức bật dậy, hắn vội vàng chạy lại cửa nhà tắm đỡ lấy người cậu."

Em làm sao?

Đau ở đâu nói anh xem.

Đau lắm không?

Đi bệnh viện nhé"Hinata lắc đầu, tay xoa xoa bắp chân đang căng cứng."

Bắp chân em""Bắp chân?

""Vâng""Chuột rút?"

Kageyama cuối người, vòng tay qua khớp gối bế hẳn người cậu lên.

Lúc cả hai đã ngồi được lên giường thì Hinata đã khóc rồi.

Cảm giác cơ căng cứng đau buốt mà không làm gì được.Lúc tập luyện khi còn ở trong đội bóng thời trung học, cậu cũng có đôi lần bị chuột rút nhưng chưa bao giờ thấy tủi thân như vậy.

Vừa đau vừa khó chịu, Hinata chỉ biết lẳng lặng rơi nước mắt.

Cũng không dám phát ra tiếng sợ hắn nghe thấy lại lo.Kageyama loay hoay xoa bóp bắp chân cho cậu, hắn nhíu mày vừa xoa vừa lầm bầm gì đấy.

Đến khi bắp chân cậu đã trở lại bình thường Kageyama mới ngẩng đầu lên nhìn cậu.

Đồng tử hắn hơi co lại khi chạm mắt với cậu."

Không sao rồi.

"Hắn ôm lấy người cậu vỗ về, tay xoa xoa tấm lưng nhỏ mà an ủi.

Hinata thấy ấm lòng, cậu lại rúc vào lòng anh như một thói quen.
***T/g: hehehe đám cưới xong 1, 2 chap nữa là end rồi
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
14.


Đèn trong phòng đã tắt từ bao giờ, không gian tĩnh mịt chỉ còn nghe được tiếng thở khe khẽ.Hinata vẫn nằm trong lòng Kageyama mà ngủ.

Thi thoảng lại nghe thấy tiếng cậu nấc nghẹn.

Kageyama im lặng, tay vuốt dọc sống lưng cậu đều đều, tin tức tố cũng được hắn kiểm soát thả ra một lượng vừa đủ để omega trong lòng cảm nhận được sự an toàn.

Tay còn lại cầm điện thoại xử lí một số việc cần thiết cho ngày trọng đại của Bokuto.

"Shouyo?"

Kageyama thăm dò gọi tên cậu.

Không nghe tiếng trả lời của Hinata, đáp lại anh vẫn là tiếng thở của cậu.Nhẹ nhàng đỡ người Hinata nằm xuống giường.

Kageyama cố gắng không làm cậu thức giấc nhưng vẫn là chọc cho Hinata mơ màng cầm lấy tay hắn."

Tobio?"

"Anh đây.

"Kageyama xoa đầu cậu, nửa quỳ ngửa ngồi bên mép giường dỗ dành Hinata vào giấc ngủ sâu.Thật lâu sau đấy hắn mới dám rút tay ra.

Lịch trình đều đã sắp xếp cả rồi, cả lịch đến bệnh viện kiểm tra cũng đã hẹn xong.Kageyama lẩm nhẩm lại mọi thứ để chắc chắn không có sai sót gì.Chỉ mong, hai ngày này trôi qua thật nhanh để hôn lễ sớm được tiến hành.

Bên ngoài khu resort là bãi biển lộng gió.Từng đợt gió to cứ thổi vào đại sảnh, hàng cây dừa được trồng dọc theo đường vào resort bị gió thổi cong hết cả thân.

Tít trên cao lại là những vì sao lấp lánh.Buổi đêm ở vùng biển quả thật rất đẹp.

Đẹp hơn so với ở nơi thành thị kia và cũng lạnh nữa.

Nhưng vẫn không lạnh bằng lòng người.

Một bóng người nhỏ nhắn ngồi trên bãi cát mịn.

Quả đầu kia thì nhìn vào là biết ngay Kenma đang ngồi đấy.Có ai từng nghĩ tới việc tin tức tố của một omega lặn thì sẽ như thế nào?

Nó không mạnh mẽ như một omega trội nhưng cũng không quá dẫn dụ như một omega thường.Mùi tin tức tố của omega lặn rất dịu, rất dễ nhận ra.Kenma vẫn luôn dán miếng ức chế trên gáy nên không lọt ra một chút mùi hương của tin tức tố nào.Cậu ngồi ôm chân nhìn ngắm bầu trời đêm.

Rất lâu rồi Kenma mới ngồi nhìn trời như này.

Rất lâu rồi Kenma mới yên tĩnh như này.

Kể từ khi cậu và người kia chia tay.Họ chia tay trong êm đẹp.

Anh không náo cậu không khóc.Hết yêu nên chia tay.Hết yêu?Nên chia tay?Có lẽ vậy.

Chính bản thân cậu là người nói lời chia tay, cũng chính bản thân cậu cảm thấy mơ hồ vì lí do chia tay.Bây giờ bên cạnh anh là một người khác.

Người đó có vẻ rất yêu anh.

Anh có vẻ đang hạnh phúc, và bây giờ họ là bạn.

Một cuộc tình 4 năm không công khai, chưa bao giờ có một danh phận.

Họ biết đến cậu là đàn em thân thiết nhất của anh.

Chưa một ai biết cậu là người mà anh từng thương.

Chưa một ai biết, chưa một ai nghi ngờ.

Anh và cậu yêu nhau từ lời bộc bạch của cậu.

Chia tay cũng vì yêu cầu của cậu.Chưa bao giờ cậu nghĩ cho anh.

Kenma cảm thấy có lỗi, đáng ra cậu nên quan tâm đến anh nhiều hơn.Có lẽ từ khi bắt đầu họ đã sai rồi.

Anh không sai.

Cậu sai.Kenma gục mặt xuống hai khớp gối.

Cảm giác sóng mũi hơi cay, mắt cũng rát nữa.Thật muốn khóc.Tại sao cậu lại tới đây chứ?

Đáng ra cậu chỉ nên gửi thiệp thôi.Lúc chiều cậu đã thấy anh.

Rõ ràng đã lơ đi tại sao anh còn gọi tên cậu.Kenma bắt đầu sự hỗn độn trong đại não.

"Tsukki cẩn thận chút, em té mất""Hờ, em chứ không phải là anh"Kenma sững người, cậu không dám ngẩng đầu lên.

Đó là giọng của Kuroo và... và Tsukishima người yêu của anh.

Bên trong đại sảnh có hai bóng người nhìn ra bãi cát."

Nè nè Akaashi em thấy bọn họ không?"

"Vâng, em thấy "Bokuto và Akaashi đứng cạnh nhau.

Sẽ không cần nói tới chi tiết cái tay của Bokuto đang siết eo của Akaashi lại gần sát người mình đâu."

Đau em đó Koutaro""Xin lỗi em Akaashi "Bokuto miệng thì nói vậy nhưng tay thì vẫn kéo người Akaashi lại gần mà ôm trọn người cậu.Akaashi vẫn đứng im trong lòng anh, thỏa mãn cảm giác chiếm hữu được alpha của một omega trội."

Chuyện của bọn họ rắc rối thật""Có lẽ vậy ạ"Cuộc hội thoại ngắn ngủi như đầy cẩu huyết ấy được thu gọn trong tầm mắt của Yamaguchi tội nghiệp.Cậu chỉ là đi xuống hóng gió thôi mà????Cuối cùng cậu vẫn là ngậm ngùi quay ngược lên phòng.

Tâm trạng hóng gió mất sạch rồi.

Hóng đủ cơm rồi về ngủ thôi. ****
T/g: hôm bữa có bà nào hỏi tui sao cốt truyện là KuroTsukki mà #KuroKen á thì chap này chính là lời giải thích nha.

Đương nhiên là sẽ có chap nói riêng về chuyện tình của họ hoặc là sẽ lồng vào cốt truyện chính.

Tui ưu tiên phương án 2 hơn á tại vì tui lên sẵn sườn hết rùi nên vậy nha.
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
15.


Buổi sáng ở biển rất lạnh.

Không khí lạnh mang theo hơi muối.Trên phòng không khí có vẻ ấm áp hơn, 2 thân ảnh nằm sát nhau đang thở đều.Hinata Shouyo cuộn người trong lòng Kageyama, cậu ngủ có vẻ rất sâu.

Kageyama đã dậy từ khi nãy.

Bây giờ mới hơn 6h sáng.

Người nằm trong lòng anh hơi cự quậy, Hinata trở mình.

Cậu xoay lưng về phía Kageyama, mắt vẫn nhắm nghiền.*ting*Điện thoại Kageyama sáng đèn, hiện trên màn hình là dòng tin nhắn của Kuroo.[Em và Chibi-chan đã dậy chưa?][7h có mặt dưới sảnh nha, hôm nay chúng ta đi dạo một vòng quanh đảo]Kageyama hơi nhăn mày, 7h còn hơi sớm đối với Hinata.

Dù sau thì đến đây rồi vẫn là gọi Hinata dậy."

Hinata"Anh lây người cậu, lây hai ba cái rồi quyết đoán nhấc bổng người Hinata lên luôn."

Sớm"Giọng nói khàn khàn vẫn chưa tỉnh ngủ của cậu vang lên.

Lòng Kageyama chợt cảm giác hơi ngưa8 ngứa."

Dẫn cậu đi chơi"Không nghe tiếng trả lời, Hinata lười nhác dụi đầu vào cổ anh.

Hai tay cậu buông xuôi phó mặc cho số phận."

Hinata"...."

Hinata Shouyo!"

"Dậy rồi"Cậu lập tức nhảy xuống khỏi tay anh, lật đật chạy vào nhà tắm theo thói quen dù mắt vẫn nhắm.

Nhìn là biết chuyện này đã xảy ra không biết bao nhiêu lần rồi nên cậu mới thuần thục như vậy.Người tính đâu bằng trời tính, đây có phải ở nhà đâu....*Cộp*Kageyama đang xếp lại chăn thì quay đầu lại nhìn.

Hinata ngồi xổm xuống đất, tay ôm trán đưa lưng về phía anh."..."

"Đau..huhu"Hinata vốn chỉ hơi đau rồi thôi nhưng không thấy anh có phản ứng lo lắng thì uất ức lắm.

Cuối cùng cậu quyết định.Làm mình làm mẩy.Quả thực mà nói, sự cưng chiều của Kageyama dành cho Hinata không có cách nào diễn tả bằng lời.

Anh lập tức hùa theo cậu, miệng tuôn hàng loạt câu tự trách rồi lại nhẹ giọng dỗ dành.Cứ như vậy người náo người dỗ.

Buổi sáng cuối cùng cũng "an tĩnh" mà trôi qua.

Dưới sảnh resort bây giờ đã có một nhóm người đứng xếp hàng.

Cao ngồng có thấp tịt cũng có.

Nổi bật quá thể cũng có mà mờ tới mức gần như không ai nhận ra cũng có."

Nishinoya-senpai có vẻ cao hơn nhỉ."

Tsukishima cười nửa miệng, theo sau đó là Yamaguchi cũng tiếp lời."

Cũng đỏ nữa"Nishinoya hôm nay mặc một bộ quần áo đỏ chói cùng đôi giày thể thao độn cũng không cao mấy thành công đem anh lên 1m65.Tanaka bên cạnh nghe thế thì chẳng thể nào nhịn nổi cười mà vỗ bộp bộp vào lưng người bạn chí cốt đang nổi quạo của mình."..."

"Kenma sáng sớm ra em lại chơi game đấy à?"*[Kenma đừng chơi game nữa, không tốt cho sức khoẻ của em đâu.

Anh đau lòng đó] *( đoạn nằm trong *[]* là kí ức nha)Kenma hơi khựng lại, Yamato bên cạnh giơ ngón cái lên với Kuroo."

Cũng chỉ có Kuroo-san là bảo được cậu ấy" (*)Kenma im lặng đem máy game bỏ vào túi quần.

Mắt cậu vẫn chưa từng ngẩng dời sang chỗ khác chỉ chăm chăm nhìn xuống nền gạch."

Đương nhiên rồi, Kenma người quan trọng đối với anh mà."*[Kenma chính là người quan trọng nhất của anh]*"Có câu nói quài"Yaku thình lình xuất hiên sau lưng Kuroo.

Anh giật mình quay đầu lại."

Lev?"

Lev cười cười, cậu nhóc giơ tay chào anh rồi lại chỉ xuống dưới.

Kuroo lại hiểu ý cậu mà hạ tầm mắt xuống."

À, thấy được rồi.

Chào buổi sáng Yaku" (*2)Giọng nói mang rõ ràng ý muốn ăn đấm thay cơm sáng của Kuroo lại kèm theo cái hành động nhìn xuống đấy nữa."

Trẩu"Yaku tạt hẳn một chậu nước lạnh vào mặt Kuroo, lạnh đến tê tái.

Lòng người thật đáng sợ, anh quay sang đưa ánh mắt cầu cứu Tsukishima.

Cậu lập tức đáp trả."

Không chỉ vậy còn hèn nữa""phụt..."

Tsukishima nói ra câu đấy là Kenma bật cười.

Cậu nhìn Tsukishima giọng nhẹ tênh."

Nói đúng lắm"Mỗi người một câu, lời nói như mũi giáo đâm xuyên qua người của Kuroo vậy.

Lòng người không chỉ đáng sợ , còn đáng lạnh nữa.

Anh còn định lên tiếng thì bị Suga cắt ngang."

Nói nữa sẽ nhục"Cả đám không nhịn được mà bật cười, chỉ mỗi Kuroo là gần như hoá đá.

Sáng nay bước chân nào xuống giường trước ấy nhỉ?Tiếng cửa thang máy mở ra, mọi người đồng loạt quay đầu."

Hey hey hey chào mọi người"Bokuto và Akaashi bước ra từ cửa thang máy, cuối cùng thì nhân vật chính cũng tới rồi."

Chào mọi người"Akaashi điềm đạm chào hỏi.

Bọn họ thật lâu mới đông đủ như này.

Như này lại thật nhớ lúc học trung học.Tiếng cửa thang máy lại mở ra.

Kageyama và Hinata cũng xuống rồi.

"Đồ đệ của tui kìa""Bokuto-san"Hinata cùng với Bokuto cứ như hai đứa trẻ lâu ngày mới gặp nhau.

Hai người bọn họ giống như quên luôn sự hiện diện của người khác vậy.

Cười cười nói nói.

Kageyama và Akaashi nhìn nhau, hai người không hẹn mà đồng loạt thở dài.

Không chỉ hai người, còn có cả Kuroo nữa.

****(*): tui hong có nhớ cách mà Kuroo với Yamato xưng hô như nào 😢, mọi người ai có nhớ nói tui biết nha.

-Kuroo-san-Kuroo-senpai...Hay là cái khác mà chắc hong phải cái khác đâu, tại Yamato năm 2 còn Kuroo thì năm 3 theo đúng cốt truyện gốc mà nhỡ.(*2) thôi chết rầu mấy bà, tui cũng hong nhớ Kuroo với Yaku xưng hô như nào rồi.

Chắc phải cày lại quá.T/g: Oke hehehe dành cho tui 1 vote làm động lực nha.
 
[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy
16.


Nhóm bọn họ bon chen với dòng đời cả một ngày, kéo nhau hết chỗ này đến chỗ khác.

Vui thì vui thật nhưng Hinata cảm thấy rất mệt.Cảm giác hai chân cậu như sắp rã ra.

Hinata vẫn luôn nắm góc áo của Kageyama bấu víu mà đi tiếp.

Hắn đương nhiên nhận ra sự mệt mỏi của cậu.

Khó khăn lắm mới kéo Hinata được ra khỏi nhóm người bên Akaashi.Kageyama để cậu ngồi trên băng ghế, hắn ngồi xổm trước mặt cậu.

Tay Kageyama xoa xoa bàn tay nhỏ của cậu, tay còn lại vén tóc mái Hinata lên."

Em mệt hả?"

Hắn vừa hỏi vừa nâng tay cậu lên, áp môi lên mu bàn tay trắng trắng.

Mắt chưa lần nào rời khỏi gương mặt đỏ ửng vì trời nắng cả Hinata."

Em không biết nữa"Hinata lắc lắc đầu, cậu không biết bản thân mình làm sao nữa.

Cảm giác bức bối, khó chịu và rất mệt mỏi.

"Tobio""Anh đây""Cho em...cho em chút tin tức tố của anh đi"Hinata ngã người về trước ôm lấy người của Kageyama, cậu dụi đầu vào cổ hắn cố gắng tìm mùi hương quen thuộc.Kageyama hơi sững người trong giây lát, tay hắn đặt trên lưng cậu khẽ vỗ về.

Cuối cùng Kageyama quyết đoán nhấc bổng Hinata lên để cậu ngồi trên đùi mình."

Hinata ngoan, ráng chịu chút được không?"

Tay cậu đang ôm cổ hắn siết lại, đem bản thân dán vào người của Kageyama.

Cảm giác bất lực và tủi thân.

Hinata tự cảm thấy bản thân thật kì cục.

Nước mắt cứ không tự chủ mà lăn dài trên má.Hinata nén tiếng nấc nghẹn vào trong, cậu gục mặt trên vai hắn.Kageyama biết, đương nhiên nhận thấy được cơ thể của cậu đang run rẩy trong lòng hắn.Muốn chửi thề.

Kageyama khó chịu mà đổ quạo cho mọi thứ rơi vào tầm mắt hắn."

Mẹ kiếp"Kageyama ấn đầu cậu vào sâu trong vai hắn.

Tay vẫn vuốt theo sống lưng Hinata, Kageyama đưa mắt nhìn sang nhóm người bên kia.Akaashi là người nhận ra nhanh nhất, anh nhìn Hinata đang trong lòng Kageyama rồi lại nhìn biểu cảm vặn vẹo miễn cưỡng gọi là cười của hắn.Anh khẽ gật đầu với hắn, có lẽ vì cũng là omega nên Akaashi nhận thấy được sự bất an của Hinata.

Anh quay người đi phẩy tay ý bảo Kageyama không cần lo, rồi kéo đoàn người ồn ào đi mất.

Kageyama đợi một lúc rồi cũng đứng dậy bắt xe về resort.

Hinata người nóng bừng từ nãy giờ vẫn chưa từng tách ra khỏi người hắn.

Kageyama cảm giác cổ khô rát đến khó chịu.

Ngồi trên nệm mềm mại nhưng cả người hắn như đang có hàng trăm cây kim đâm chọt tới phát cáu.

"Hinata?

"Hắn thấp giọng thăm dò tình hình của omega nhỏ trong lòng.

Hinata rúc càng sâu vào lòng Kageyama khi nghe giọng hắn.

Cậu bắt đầu khóc nấc lên."

Hức..huhuhu Tobio"Đồng tử đen co rút ngay khi tiếng khóc của cậu truyền tới, Kageyama cảm thấy bản thân mình đang lơ lững nơi nào đấy.

Tay hắn vỗ vỗ lưng cậu, hai đầu mày nhíu chặt cùng với giọng nói đầy nặng nề."

Hinata, em làm sao?

Có phải khó chịu không, bụng em đau sao?"

Hắn còn định đỡ người cậu dậy xem xét tình hình thì cơn đau nhói từ bả vai truyền tới.

Kageyama khựng người lại.

Omega không có răng nanh nhọn như alpha như cũng đủ để rách thịt.

Mùi máu tươi xộc vào khoang miệng, Hinata cụp mắt, giọng vẫn nghẹn lại nghe như rất tủi thân."

Tobio..có phải em làm gì sai không?"

Hinata chậm chạp nói hết câu, cậu vẫn nằm im trong lòng hắn, môi vẫn kề sát dấu răng còn đang rướm máu trên bả vai Kageyama.

Hinata vẫn luôn không hiểu, tại sao đột nhiên hắn không gọi tên của cậu nữa.Hinata cảm thấy bản thân mình đã làm gì khiến cho hắn chán ghét.

Tâm lí của omega thay đổi thất thường, suy diễn lung tung.

Không biết đã có bao nhiêu lí do ngỗn ngang trong đầu cậu rồi."

Không.

Em không làm gì sai cả"Tay hắn đặt trên đầu cậu, là một alpha trội Kageyama ít nhiều cũng biết được sự bất an của omega trong lòng.

Kageyama chỉ cảm thấy cậu là đang lạ chỗ nên làm nũng.Nhưng hắn suy nghĩ đơn giản quá rồi, bản thân một omega đã rất nhỏ bé.

Bất an đối với họ như là một bản năng sinh tồn.Omega cảm thấy bất an khi gặp nguy hiểm và khi cảm thấy xa cách với alpha của mình.

Đối với những omega đang mang thai thì việc đấy còn kinh khủng hơn cả việc chết đi, đó cũng là nguồn cơn của sự tiêu cực và căn bệnh trầm cảm trong thai kì.

Rất nguy hiểm nếu như không nhận ra kịp thời, nhẹ thì sảy thai, nặng thì của mẹ lẫn bé con đều ra đi mãi mãi.

Hinata không biết bản thân vì sao lại khó chịu như vậy, cậu cho đến hiện tại vẫn chưa biết trong người mình đang có một sinh linh nhỏ."

Tobio""Anh đây"Kageyama ôn thuận nhất có thể, hắn cố gắng tạo cho Hinata cảm giác dễ chịu hơn dù đến giờ hắn vẫn chưa nhận ra sự thay đổi bất thường của cậu."

Anh ơi""Anh đây, ngày mai hôn lễ kết thúc anh đưa em đến viện kiểm tra nhé?"

Hinata vốn muốn hỏi rõ lí do vì sao hắn không còn gọi cậu là Shouyo như trước thế mà lại nuốt ngược vào trong khi nghe đề nghị của hắn.Hinata không thích bệnh viện.

Cậu cảm thấy nó lạnh lẽo và đáng sợ.

Tin tức tối mùi quýt bắt đầu lan toả ra trong không khí, miếng dán chặn tin tức tố ở sau gáy đã hết tác dụng.Kageyama rất nhanh tay, hắn gỡ luôn miếng dán trên gáy của cậu ra.

Phần gáy trắng hồng lộ ra ngay trước mặt hắn."

Có rát không" ***T/g: drop hết 2 tuần ha, xin lỗi vì sự bất tiện này tại vì tui hơi bận tron hai tuần rồi á.

Còn về truyện thì tui đang phân vân về cái kết của truyện .

Lỡ mà có gì mấy bà đừng có giân tui nha, tại dòng đời xô đẩy chứ hong phải tui muốn đâu mấy bà ơi.Mấy bạn đọc truyện thấy hay thì cho mình xin 1 vote làm động lực nha, baibai
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back