Tâm Linh June Wedding

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
212899650-256-k372863.jpg

June Wedding
Tác giả: Jyury0408
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Là tác phẩm tham gia event khác của page Tỳ Mộc Đồng Tử - La Sinh Môn chi quỷ
Là phần sau của tác phẩm trước, 1 đại kết cục viên mãn cho con trai tui, tuy dũng được rất nhìu bạn ủng hộ và iu thik nhưng ko sánh vai nổi vs các đại thần nhưng vẫn rất vui.

Cũng mong mọi người ủng hộ, kỳ trước là ngược thì lần này là ngọt ngào và hài hước.

Lần đầu viết hài và ngọt nên không hay lắm, nhưng vì 2 đứa con của tui nên cố Tags: omnyojituuty​
 
June Wedding
Chương 1


ĐẠI KẾT CỤC (1)Thời gian yên bình cứ thế lặng lẽ trôi, chớp mắt mấy cái, Tỳ Mộc đã sống cùng Tửu Thôn được hơn 6 năm rồi.

Từ lúc hai người gặp nhau nhờ một tai nạn ngoài ý muốn của Thôn tổng, Tỳ Mộc từ một nam sinh của trường trung học nhỏ đã là tốt nghiệp hạng ưu trường đại học tăm tiếng và đang làm việc cho công ty của Thôn tổng.

Điều này Tửu Thôn cực kỳ hài lòng và tự hào nha.Nhớ năm đó, Tửu Thôn tìm kiếm Tỳ Mộc đến mỏi mệt và gần như tuyệt vọng, trái tim hắn đã muốn nguội lạnh rồi.

Nhưng cũng vì một phút lơ đễnh đó mà hắn đã tìm lại được kẻ lấy đi trái tim hắn kia, nay lại nằm trước mũi xe hắn.Tai nạn xe đó khiến Tỳ Mộc bị gãy một tay phải bó bột một thời gian nhưng lại đem trái tim, đem linh hồn sớm tàn lụi của quỉ vương Đại Giang Sơn về.

Giây phút nhận ra Tỳ Mộc, hắn hứa với lòng tuyệt đối phải đem mọi thứ hắn nợ Tỳ Mộc trả lại gấp ba, thậm chí gấp bốn lần, hắn sẽ không bao giờ để Tỳ Mộc lại một lần nữa rời xa hắn, càng không bao giờ để Tỳ Mộc phải đau buồn dù chỉ một giây.Tửu Thôn Đồng Tử chính là muốn dùng một đời này của hắn để yêu Tỳ Mộc Đồng Tử.Quyết định như thế, Tửu Thôn liền bắt tay vừa dụ dỗ vừa lôi kéo, vừa mềm nhẹ vừa cứng rắn mà lừa Tỳ Mộc về nhà mình.

Một quyết định này của hắn tốn gần bốn tháng mới thành công, hắn cảm thấy, bốn tháng này hắn phí tâm cho Tỳ Mộc còn hơn ngày xưa hắn tìm cách lấy lòng Hồng Diệp nữa.

Ai bảo quỷ tướng Đại Giang Sơn là tên não bông ngốc nghếch dễ gạt, Tửu Thôn hắn muốn lừa người mà mệt đến héo mòn.Năm đó, người bà tảo tần nuôi lớn Tỳ Mộc vì bệnh nặng lại thêm tuổi già mà không qua khỏi, đành nhắm mắt xuôi tay bỏ lại cậu.

Nhà cậu cũng chẳng giàu có gì cũng không tính là quá nghèo, tiền học, tiền ăn, tiền ở bao lâu nay đều dựa vào tiền hưu của bà và tiền tiết kiệm ba mẹ cậu để lại.

Giờ bà mất, tiền tiết kiệm cũng không còn bao nhiêu, đủ thứ tiền nong phải lo cứ thế dồn lên người cậu.

Tỳ Mộc nghĩ có lẽ cậu phải tìm việc làm thêm trả tiền ăn và tiền ở, tiền học thì có thể dựa vào tiền tiết kiệm còn lại kia, đến khi tốt nghiệp thì chuyên tâm làm thêm để dành tiền học đại học.

Như thế cũng khá ổn.Chính vì vừa đi vừa suy nghĩ tính toán như vậy vừa bị ảnh hưởng tâm trạng bà mới mất chưa đầy tháng mà Tỳ Mộc không thấy có chiếc xe lao đến.

Một kẻ vừa đi vừa nhẫn ngơ, kẻ kia vừa lái xe vừa thẫn thờ, thế là xảy ra tai nạn.Vào bệnh viện bó bột cánh tay phải, tiền viện phí, tiền thuốc men đều do người gây ra tai nạn kia trả hết cho cậu.

Tuy không phải lo tiền bạc cho lần tai nạn này dù trong lòng cậu cũng có chút áy náy nhưng cái cậu quan ngại chính là người kia ôm chặt cậu khóc.

Một người đàn ông không quen biết vừa lái xe đụng cậu gãy tay giờ bỗng nhiên ôm cậu khóc một lúc lâu, nghĩ thế nào cũng thấy thật đáng sợ.Sau khi rời khỏi bệnh viện, Tửu Thôn cứ thế trưng ra nụ cười vạn người mê của hắn mà túm Tỳ Mộc vào xe mình với ý đồ bắt người trở về nhà.

Đáng tiếc, Tỳ Mộc bây giờ chẳng ngoan hiền như khi là quỷ tướng một câu bạn thân, hai câu bạn thân kia, cậu vừa bị kéo vào xe đã làm loạn tưng bừng lên rồi.

Cuối cùng Thôn tổng chịu thua phải đưa cậu về tận nhà, trên đường còn viện ra đủ một nàng lẻ một lý do Tỳ Mộc nên về nhà hắn nhưng đều bị cự tuyệt tất cả.Mấy ngày sau đó, Thôn tổng vừa điều tra về cậu vừa đến nhà cậu dụ dỗ, nài ép cậu về nhà hắn nhưng đều bị Tỳ Mộc thẳng chân đá ra ngoài.

Nếu ngày xưa Tỳ Mộc là con samoyed suốt ngày lẽo đẽo theo sau Tửu Thôn thì bây giờ không khác gì con mèo hoang hung dữ sẵn sàng cắn chết hắn.

Thôn tổng bắt đầu đau đầu và phiền muộn rồi.Tuy ngày nào cũng bị đá ra khỏi nhà Tỳ Mộc nhưng Tửu Thôn vẫn kiên trì lẫn mặt dày đến nhà cậu tiến hành kế hoạch lừa vợ về dinh.

Ngày hắn có được toàn bộ thông tin của cậu cũng là ngày hắn dày công lập ra kế hoạch lôi cho được Tỳ Mộc về nhà, hôm đó Tỳ Mộc cảm thấy tiết hè nóng bức nhưng sóng lưng cậu lạnh toát.Ngày ngày Tửu Thôn đúng giờ điểm danh ở cổng nhà Tỳ Mộc chờ cậu đi học về, kiên trì và nhẫn nại lặp đi lặp lại một ngàn lẻ một lý do cậu nên về nhà hắn ở, cuối cùng là Tỳ Mộc xù lông đạp hắn ra khỏi cửa.

Nhờ thế mà cậu chả có tẹo thời gian nào để tim việc làm thêm cả, thậm chí còn quên béng cả việc này luôn rồi.

Mỗi ngày trong đầu cậu chính là làm sao để trốn hắn, làm thế nào đuổi được hắn ngưng làm phiền cậu.Với sự chai mặt của Tửu Thôn, không đầy một tháng màTỳ Mộc mỗi lần thấy hắn đều nhanh chóng co chân chạy lẹ không cần biết chạy đi đâu, tránh hắn còn hơn tránh quỷ.

Thôn tổng triệt để bị tổn thương.Cái tổn thương này lại trở thành chuyện cười cho Thanh Hằng Đăng và Diêm Ma, cả hai được một trận cười sảng khoái.

Cười thì cười nhưng vẫn bỏ chút tâm giúp quỷ vương không bị ghét bỏ nữa, dù sao họ cũng rảnh mà chuyện này lại có vẻ rất vui nữa, nếu được thì tiện thể phá một chút.Dưới sự tư vấn của Thanh Hằng Đăng và Diêm Ma, Tửu Thôn bắt đầu công cuộc truy thê dài đằng đẵng.Mỗi ngày đúng giờ, hắn đều chờ trước cổng nhà Tỳ Mộc đưa cậu đến trường rồi lại chờ trước cổng trường đưa cậu về nhà.

Ngày ngày cần mẫn làm tài xế riêng chờ Tỳ Mộc giảm đề phòng với hắn, tiện thể nói nhảm vu vơ giả vờ làm thân với cậu.

Với bộ mặt đẹp trai và chai mặt của Thôn tổng, chuyện này không có gì là khó nhưng tìm đề tài nói chuyện thì hắn chịu thua, chỉ biết quanh quẩn hỏi thăm chuyện học.

Có khác gì ông bố độc thân nuôi con không?Nói đi cũng phải nói lại, đưa đón như vậy hắn đã thành công lấy được số điện thoại của Tỳ Mộc, còn được cậu cho vào nhà uống nước nữa nhưng vừa mở miệng bảo cậu chuyển nhà lại bị cậu đạp ra khỏi cửa ngay.

Thôn tổng, ngài cũng quá trắng trợn rồi.Đôi khi rãnh rỗi nhàm chán, Tửu Thôn dẫn Tỳ Mộc đi siêu thị mua sắm linh tinh hay đi chơi đây đó với ý đồ làm thân, dễ dụ dỗ cậu về nhà hắn.

Bé ngoan Tỳ Mộc của chúng ta đã nhận ý tốt của người khác phải biết trả lễ liền mời sói ở lại ăn một bữa cơm do cậu nấu.

Nhưng bị gãy tay phải bất tiện nên chỉ làm được vài món gia đình đơn giản, Thôn tổng quen ăn nhà hàng cao cấp không dám mở miệng ý kiến.

Khó khăn lắm mới đến được bước này, hắn làm mình làm mẩy chả phải là đòi bị đạp ra đường nữa sao.Qua qua lại lại như vậy, Tỳ Mộc từ con mèo hoang đã ngoan ngoãn lại rồi, ít ra quen với việc đưa đón của Tửu Thôn, quen tay quen chân đánh đập hắn, tính ra đánh rất đã tay ghiền chân nha.

Cậu cũng chấp nhận một số hành động thân cận của hắn như bá vai, nắm tay, thích nhất chính là được hắn xoa đầu, nghe hắn khen vài câu liền đại nhân đại lượng cho Tửu Thôn lấn lướt một chút.

Quỷ tướng Đại Giang Sơn rốt cuộc vẫn là não bông dễ dụ, thật may người dụ hắn là Thôn tổng siêu cấp soái, cũng không quá bán rẻ bản thân lắm.

Tửu Thôn thực chất cũng rất thích xoa đầu cậu, mái tóc trắng vẫn bông xù như xưa, sờ vào mềm mại rất thích.Mà Tửu Thôn Đồng Tử nghe lời xúi của Diêm Ma, mặt dày mày dạn chuyển hẳn qua nhà Tỳ Mộc sống.

Lấy lý do tiện đưa đón cậu, giúp đỡ cậu đến khi lành hẳn, còn có dạy kèm cậu học hành nữa, thêm việc muốn ăn đồ cậu nấu và chăm sóc cậu.

Thực chất Thôn tổng chuyển đến chính là tăng thêm gánh nặng cho cậu, hắn vốn hoàn toàn không biết làm việc nhà, thế nhưng dám hùng hồn tuyên bố sẽ giúp cậu.

Tỳ Mộc muốn đuổi người ra khỏi nhà cũng đã quá trễ, đồ đạc đều đã được chuyển qua cả rồi.

Dù có đuổi ra, hắn cũng sẽ đứng hết một đêm trước cửa nhà cậu cho đến khi cậu mở cửa ra mới thôi, Thôn tổng thấy chiêu này dùng rất được.Tuy vô dụng nhưng Tửu Thôn quả thật làm rất tốt vai trò gia sư của hắn, giúp cậu tắm rửa, còn trông cậu ngủ nữa nên chỉ mấy ngày đã mềm lòng không đuổi người ta nữa.

Mà hắn còn là một cái thẻ tín dụng vô hạn, bất cả tiền bạc cần lo cậu còn chưa bik Thôn tổng đã thanh toán xong cả rồi.

Ban đầu cậu không chấp nhận nhưng hắn bảo là trả tiền thuê nhà và tiền bồi thường tai nạn cho cậu, cho dù có nói thế nào hắn cũng có thể nói lại được.

Nhiều khi Tỳ Mộc cảm thấy hình như bản thân đang bị gạt thì phải, nhưng người được lợi lại là mình, nghĩ mãi cũng không biết là sai chỗ nào?Tay Tỳ Mộc rồi cũng sẽ khỏi mà Tửu Thôn cũng có lúc có việc, không thể tránh được.

Thôn tổng vì công việc, phải đi công tác tận một tuần lễ, tâm hắn cực kỳ không muốn nhưng không còn cách nào.

Trước khi đi còn dặn dò đủ thứ, lưu luyến bịn rịn một phen mới chịu lên xe, Tỳ Mộc thấy hắn thật phiền không chịu nổi.

Cuối cùng cũng tống được cục nợ di động siêu cấp bự này đi, cậu mừng còn không kịp.Về sau Tỳ Mộc muốn đánh bản thân mình một trận vì cái suy nghĩ này.

Thôn tổng đi chưa được hai ngày, cậu đã thấy nhớ người ta rồi.

Cậu còn lâu mới nhớ hắn!Chỉ là bao lâu nay Tửu Thôn lượn lờ bên cạnh cậu mãi thành ra quen nên tạm thời không thích ứng kịp khi hắn đi thôi.

Không có hắn, cơm cậu nấu chẳng có ai ăn, không ai giúp cậu tắm rửa, làm bài, đưa cậu về phòng ngủ, càng không có ai đưa đón cậu.

Sống một mình trong nhà thực sự trống trải và cô đơn wá.

Những lúc rãnh rỗi không có Tửu Thôn bên cạnh trêu chọc, phá cậu, không có ai để cậu đánh đấm, ngồi nghịch điện thoại mãi cũng chán.

Ài, bao giờ Tửu Thôn mới chịu về.Tuy cả hai có số điện thoại của nhau nhưng học sinh ngoan Tỳ Mộc không dám gọi điện, nhỡ Thôn tổng đang bận việc hay đang ngủ thì sao, cậu gọi đến không phải là làm phiền hắn à.

Mà Tửu Thôn một nửa là bận, nửa kia là tiểu tâm mong chờ cậu chủ động liên lạc trước, đi mấy ngày rồi, cậu nhóc vô tâm đó ít nhiều cũng phải nhớ hắn chứ.

Ai mà ngờ, hắn đi được bốn ngày cũng không nhận được một cuộc gọi nào của Tỳ Mộc cả, thậm chí là một cái tin nhắn vài chữ cũng không có.

Thôn tổng của chúng ta cực kỳ tức giận và khó chịu, không thể đánh lại không thể mắng cậu nhưng hắn có thể đem cấp dưới ra chém mà.Đến tận tối muộn ngày thứ năm, hắn cuối cùng cũng nhận được một tin nhắn của cậu, chỉ vài chữ đơn giản: "Tửu Thôn, khi nào thì anh mới về?".

Một tin nhắn này làm hắn từ mây đen bão tố thành ánh nắng êm dịu tươi sáng, hắn đọc đi đọc lại mãi, cười tủm tỉm cả đêm mà hôm sau còn tươi cười rạng rỡ mà thưởng cho cấp dưới.

Thôn tổng ngài trở mặt cũng thật nhanh.Nhưng trời biết cậu biết, để nhắn cái tin ấy cho Tửu Thôn, Tỳ Mộc phải dồn hết quyết tâm của cả ngày mới dám gửi đi.

Cậu cứ suy đi nghĩ lại, đắn đắn đo đo, viết rồi xóa, xóa rồi viết hết cả ngày mới ra được một tin nhắn ngắn như vậy, lại phải ngồi suy tư rồi dốc hết can đảm ra mà ấn gửi.

Gửi xong thì cậu hồi hộp tới nỗi ngủ không được, lâu lâu cầm điện thoại kiểm tra tin nhắn.

Cậu lúc này thật giống cô vợ nhỏ chờ chồng về nha.

Mà Tửu Thôn thì sau khi chìm đắm trong hạnh phúc mới gửi sang cả một tin nhắn dài lê thê dặn dò cậu đủ việc, kết thúc mới là câu "Anh sẽ về sớm".Đúng sang ngày thứ bảy, Thôn tổng đã trở về thành phố, vội vã phóng xe trở về nhà Tỳ Mộc.

Công việc đều được thu xếp tốt nên hắn về trước, trước khi về hắn còn đi khắp nơi càn quét quà cho cậu.

Tửu Thôn tâm trạng tốt, đỗ xe trước cổng trường chờ cậu tan học về sau vài tiếng nữa, trong khi chờ lại lôi tin nhắn kia ra mà đọc.Bạn nhỏ Tỳ Mộc tất nhiên là bất ngờ trước sự xuất hiện của hắn rồi, bao nhiêu buồn chán đều bị cậu ném đi hết, theo gió bay xa mà hí hửng chui vào xe.

Thiếu niên mà, vì chút chuyện vui nhanh chóng quên đi chuyện buồn, càng dễ lấy lại sức sống, chưa kể quỷ tướng của chúng ta có bộ não bông.Cậu trên xe hỏi han này nọ hắn xong liền bị mấy mòn quà lạ mắt của Thôn tổng mua chuộc rồi.

Ngay cả một câu "Em rất nhớ anh" mà suốt mấy hôm nay cố gắng không chịu thừa nhận cũng bị Tửu Thôn dễ dàng lừa cho nói ra mà còn chưa phát hiện.

Nghe được chữ "nhớ" này của cậu, hắn vui được hết cả tháng, quyết tâm lừa tên não bông này về nhà.Chớp mắt đã đến hè, Tỳ Mộc cũng đã nghỉ hè, nhàm chán, rãnh rỗi nằm ườn ở nhà.

Không chịu được vẻ mặt buồn bã, chán chường và lười biếng không có việc làm của cậu, Tửu Thôn quyết định đưa cậu đi du lịch, tiện thể lừa cậu đem về nhà luôn.Tỳ Mộc không có hộ chiếu nên không thể ra nước ngoài, hắn liền đem cậu dạo chơi trong nước.

Đi biển, léo núi, cắm trại, sang thành phố khác chơi lễ hội,...

Chỉ cần cậu thích Thôn tổng lập tức sắp xếp đưa cậu đi ngay.

Cả hai cứ thế vui chơi đến quên trời quên đất, cậu còn không phát hiện ra bản thân không ít hơn mười lần làm nũng vòi vĩnh, đòi hỏi hắn này nọ mà hắn rất vui vẻ mà chiều cậu hết.

Tỳ Mộc hưởng thụ kỳ nghỉ mà Tửu Thôn chính là hưởng thụ sự ỷ lại và nũng nịu đòi hỏi của cậu.

Cảm giác cũng không tồi.Bạn nhỏ của chúng ta lén lút uống trộm rượu của Thôn tổng, uống đến say mèm cười ngu cũng không biết là kẻ kia cố tình làm lơ cho cậu uống để dễ vác về nhà.

Dụ dỗ không được, năn nỉ không xong, lừa gạt không ổn, mạnh bạo lôi về không tốt, thế thì cứ trực tiếp bắt cóc về thôi.

Cách tốt nhất, dễ dàng nhất mà nhanh gọn nhất vẫn là trực tiếp, thô bạo như vậy.Không ai ngờ, trong men say chuếnh choáng ấy, bạn nhỏ Tỳ Mộc cư nhiên thốt ra một câu khiến Thôn tổng dồn hết nội lực để mà nhịn không làm chuyện cầm thú với trẻ vị thành niên, nếu không cậu có thể đã tàn đời rồi._ Tửu Thôn, em thích anh nhất đấy!
 
June Wedding
Chương 2


ĐẠI KẾT CỤC (2)Đợi đến khi Tỳ Mộc tỉnh lại sau cơn say bét

nhè cũng đã là chiều muộn hôm sau rồi.

Điều đáng sợ nhất là cậu nằm trên một giường xa lạ, trong một căn phòng xa lạ của một căn nhà cũng xa lạ và ở một nơi càng lạ đối với cậu, đáng nói hơn chính là cậu đang mặc đồ ngủ của chính mình.Mặt cậu khi nhận thức được tình hình không xanh cũng trắng mà không phải trắng thì cũng là xanh.

Trẻ vị thành niên Tỳ Mộc sau khi uống rượu say bị bắt cóc đến một nơi lạ lẫm và đã được thay đồ sạch, không sợ mới là lạ.Ngay lúc cậu bị cho một ngàn lẻ một nguyên nhân kết quả tự nghĩ ra hù chết thì Tửu Thôn mở cửa phòng bước vào.Đêm qua, sau khi dồn hết sức từ thuở cha sinh mẹ đẻ để nhịn không làm trò cầm thú phạm pháp với thiếu niên Tỳ Mộc, hắn đem cậu lên xe phóng thẳng về nhà mình.

Trong khi cậu còn ngủ say như chết thi hắn thuê người chuyển hết toàn bộ đồ đạc, đồ dùng cá nhân của cậu về nhà hắn.

Ngay cả phòng riêng cho cậu cũng đã sắp xếp tốt, cho dù Tỳ Mộc có muốn về thì có giãy nãy cỡ nào cũng chẳng về được rồi.

Thôn tổng, ngài thật cao tay.Quả thật Tỳ Mộc lào loạn tưng bừng, hết đánh đấm tới khóc lóc, sang hù dọa rồi dọa dẫm đủ chuyện suốt mấy ngày liền.

Tửu Thôn cuối cùng vẫn là đau lòng cậu mà chấp thuận.

Đùa sao, cậu khóc lóc đáng thương như con mèo nhỏ bị giành đồ chơi suốt mấy ngày đủ để tim hắn tan nát rồi, huống chi cậu còn đòi tuyệt thực, dọa tự tử, nếu không chiều theo lỡ cậu làm thật thì sao?

Như thế chẳng phải phí bao nhiêu công sức hắn dụ dỗ và chăm bón mấy tháng nay?Được Tửu Thôn chở về nhà, Tỳ Mộc vẫn còn giận dỗi mà đóng chặt cửa phòng không thèm ra ngoài, quyết định chiến tranh lạnh.

Tửu Thôn khổ sở vô cùng, cả ngày gõ cửa phòng kì kèo năn nỉ ỉ ôi làm hòa đều vô dụng phải tìm Diêm Ma và Thanh Hằng Đăng trợ giúp._ Tại sao ngươi cứ nhất định phải mang Tỳ Mộc về nhà ngươi trong khi ngươi đang được tự do ra vào nhà Tỳ Mộc?

Chẳng phải đều sống chung trong một căn nhà, Tỳ Mộc được ngươi giám sát chặt chẽ, sinh hoạt bình thường sao?

Chưa nói căn nhà đó Tỳ Mộc sống từ nhỏ cùng bà, bắt em ấy rời đi sống nơi khác thì còn lâu em ấy mới chịu.

Chuyện này đơn giản như thế mà?Thanh Hằng Đăng không hiểu nổi trong đầu tên nát rượu này ngoài chứa rượu ra thì còn chứa gì khác không, vấn đề vốn đơn giản như vậy lại bị hắn làm cho phức tạp ra.

Rốt cuộc thì não bông và đầu chứa rượu cũng đều cùng một đẳng cấp đáng kinh ngạc cả.Tửu Thôn được khai sáng nhanh chóng theo lời Thanh Hằng Đăng làm một chiến dịch xu nịnh làm hòa với Tỳ Mộc, không được thì giương mặt ra cho cậu cào cấu đến khi hết giận vậy.

Hắn tin tưởng cậu thương tiếc bản mặt đẹp trai này mà sẽ không nỡ xuống tay mạnh bạo đâu, cùng lắm chỉ xước vài đường nhỏ nhỏ thôi.

Cho dù bị cậu cào nát mặt hay đánh cho gãy xương mà làm hòa được thì hắn thấy rất đáng, làm giá hay làm màu gì đó không cưới được vợ đâu.Mỗi ngày Tửu Thôn đều dày công mua đồ ăn ngon, bánh kẹo ngọt mà ở trước cửa phòng Tỳ Mộc dụ dỗ, rù quến cậu, còn lời ngon tiếng ngọt vừa dỗ vừa xoa.

Chỉ cần vài ngày là Tỳ Mộc phải chịu thua mở cửa ra, tuy vẫn còn hờn dỗi, mặt nhăn mày nhó nhưng cũng đã nguôi giận nhìu rồi, chủ yếu là làm giá một tí thôi.

Có ai biết, Tỳ Mộc chịu mở cửa là vì không kháng lại được sự cám dỗ của đồ ăn ngon và thức ăn vặt Tửu Thôn mua là một phần, một phần còn lại là vì mấy lời ngon tiếng ngọt của hắn thật sự quá lố, cậu cảm thấy hơi buồn nôn, muốn tởm bao nhiêu thì có tởm bấy nhiêu, cậu đành chịu thua sớm.Trong khoảng thời gian ngắn dỗ dành và dụ dỗ Tỳ Mộc, Thôn tổng nhà ta cũng nhanh chóng, gọn gàng mà di dời đồ dùng cá nhân của bản thân từ nhà sang hẳn nhà cậu, còn tự tiện sửa sang lại căn phòng trống trong nhà thành phòng mình, cuối cùng là mặt dày bám rễ tại nhà cậu.

Cho dù Tỳ Mộc có lôi, kéo, đánh, đá hay làm bất cứ gì cũng vô phương đuổi hắn ra khỏi nhà.

Nhà của cậu đã thành công bị sói xâm nhập.Ngày ngày cuộc sống của hai người cũng yên ổn lại, sống vô cùng vui vẻ và hòa hợp.

Tỳ Mộc ngày ngày ngoài đi học và làm bài tập thì chính là nấu bữa cơm ngon cho Thôn tổng, thi thoảng đánh đấm lại nũng nịu đòi hỏi này nọ nọ kia.

Mà Tửu Thôn mỗi ngày đều đưa đón cậu đến nơi đến chốn, dạy cậu học và vui vẻ ăn bữa cơm cậu nấu, không thì đưa cậu đi ăn, đi chơi đây đó.

Hoàn thành tốt nhiệm vụ của bản thân, nuông chiều cậu không giới hạn.Cứ yên yên ổn ổn như vậy, Thôn tổng nghe theo lời xúi của Thanh Hằng Đăng và Diêm Ma mà tỏ tình với cậu năm cuối cấp và không uổng cho mấy năm cần cù chăm lo cho cậu, bồi đắp tình cảm thêm mặt dày mày dạn mà đã được đồng ý.

Nghe nói, hôm đó Thôn tổng hạnh phúc tới mức bế thẳng Tỳ Mộc còn trẻ vị thành niên vào phòng mà làm thịt, bù đắp cho khổ sở của bao năm nhẫn nhịn đủ đường.

Mà cũng nghe nói, hôm sau bạn nhỏ nhà ta đã được xin nghỉ phép không đi học vì bị bệnh, con bệnh gì thì chúng ta tự hiểu được rồi, không cần nói ra.Cả hai hạnh phúc qua lại với nhau thêm vài năm, ân ân ái ái ngọt ngào đến tê cả người, cẩu lương ném thẳng vào mặt người khác hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Ai ai cũng biết bạn trai của Tỳ Mộc là một tổng tài đại bá đạo đội vợ lên đầu, siêu cấp thê nô, đặc biệt cưng chiều và chăm lo tận tình cho cậu khiến người người hâm mộ và ghen tỵ đến nhức cả răng, ngứa cả miệng.Khi Tỳ Mộc là sinh viên năm cuối, Thôn tổng lại lần nữa nghe theo lời xúi bậy đầy chân thành của Diêm Ma và Thanh Hằng Đăng mà cầu hôn cậu.

Ngoài sự kiện đeo bám cậu năm xưa thù việc cầu hôn này chính là việc mà hắn dày công bỏ sức ra sắp xếp tốt đẹp.Theo lời đồn của một người ẩn danh được chứng kiến sự kiện đó, Tửu Thôn đã mua một vạn đóa hoa hồng đỏ và bao trọn cả một nhà hàng sang trọng, trang trí vô cùng lộng lẫy cùng lãng mạn chỉ để cầu hôn một tên ngốc não bông nào đó.

Nghe nói, hôm đó bạn bè cũ của Quỷ Vương và Quỷ Tướng từ kiếp trước đều có mặt đông đủ để mà hóng chuyện, à không ủng hộ cho cặp đôi này.

Một vạn đóa hồng được rải thành một con đường từ cửa vào dẫn thẳng đến trái tim đỏ to lớn ngay tại giữa sảnh nhà hàng.

Một cảnh này đủ làm trái tim bao thiếu nữ phải rung động mà xiêu lòng, đáng tiếc, dùng với một tên não chỉ có bông thì có thành công hay không vẫn là tùy duyên.Cũng may, nhờ có truyền hình trực tiếp từ một cô nương giấu mặt có tâm cho thế giới cùng biết ngày trọng đại này.

Cảnh tượng Tỳ Mộc hoang mang bước vào cửa và đi theo con đường hoa hồng đó để đến trước mặt Thôn tổng ở giữa trái tim đó.

Vẻ mặt từ hoang mang đến mừng rỡ rồi ngại ngùng của cậu khi nhận được lời cầu hôn lãng mạn và phí tâm như này.

Nếu không đồng ý nữa thì quả thật phải quan ngại cho nhân duyên của Thôn tổng đấy._ Tỳ Mộc, anh yêu em.

Có thể đồng ý gả cho anh không?Giữa khung cảnh tối tăm chỉ có ánh sáng lấp lánh của những ngọn nến nhỏ trên tay mỗi người thấp sáng xung quanh, vừa lung linh vừa huyền ảo lại càng thêm lãng mạn, cậu chỉ thấy mỗi bạn trai mình trịnh trọng quì một chân, giương chiếc nhẫn nhỏ hướng về cậu cầu hôn.

Xung quanh chỉ có những tiếng hô vang ủng hộ của mọi người, Tỳ Mộc vừa ngây ngốc vừa ngại ngùng đan xen mừng rỡ, hạnh phúc.

Bạn trai của cậu cầu hôn vừa khoa trương lại vừa rầm rộ như này thật có chút phiền nha._ E...

Em...

Em đồng...

đồng ýTiếp theo đó cậu không biết mọi người xung quanh reo hò cái j, càng không biết họ điên cuồng vui vẻ như nào vì cậu chỉ biết Tửu Thôn bạn trai cậu cười rạng rỡ hạnh phúc lại kiêu ngạo mà đeo lên tay cậu chiếc nhẫn cầu hôn kia.

Cuối cùng chính là vui vẻ hạnh phúc mà ôm cậu quay vòng giữa trái tim đó, cuối cùng chính là công khai đánh dấu chủ quyền mà ôm hôn cậu nồng nhiệt.Có một người bạn trai phiền phức như vậy, lam việc gì cũng khoa trương, công khai rầm rộ như vậy, Tỳ Mộc cậu hoàn toàn không ghét bỏ nỗi.

Còn lâu cậu mới nói bản thân vô cùng kiêu ngạo vì hắn là bạn trai cậu đâu nha.
 
June Wedding
Chương 3


ĐẠI KẾT CỤC (3)Chớp mắt thời gian lại trôi qua, Tỳ Mộc và Tửu Thôn đã đính hôn gần 1 năm, nị nị oai oai, dính dính mỗi ngày đến mức nhìu người nhìn hoặc là thà tự chọt đui hai con mắt cho yên lành còn hơn, hoặc là dòm đến nước dãi chảy đầy đất mà bàn tán hôm nay họ hôn mấy cái, ôm cái cái, sờ chỗ nào.Tỳ Mộc tốt nghiệp Đại học nổi tiếng vs tấm bằng giỏi, lễ tốt nghiệp còn đứng trên bục đọc diễn văn.

Trong 4 năm học đại học này, Tửu Thôn đảm bảo chăm nuôi, dạy dỗ cực kỳ tốt, cậu nếu không đoạt giải này cũng là thành tích nọ, chưa ra trường đã có mấy công ty, tập đoàn chạy tới chèo kéo nhưng cậu vẫn khăng khăng thực tập tại công ty của bạn trai.

Sau khi ra trường thì vứt bằng ở một xó xỉnh nào đó mà hớn hở đi làm thư ký riêng cao cấp chính thức của ai đó._ Tửu Thôn từng bảo, không cần Tỳ Mộc phải học nhiều như vậy làm gì, cậu nhóc chỉ cần ngoan ngoãn ở nhà nấu cơm, chơi game, nằm trên giường chờ tên nát rượu đó về thôi, mọi chuyện còn lại thì không cần lo._ Tôi từng nghe Tửu Thôn cãi nhau với Tỳ Mộc, bảo cậu nhóc học nhiều như thế làm gì, không ra được trường thì thôi, cứ nộp CV, hắn ta nhận cậu vào làm.

Cuối cùng vẫn dằng chiều ý cô vợ nhỏ để yên cho em ấy học thi, làm đồ án tốt nghiệp.Theo lời chứng thực của các vị khách mời đặc biệt thì vợ chồng này lúc nào cũng cãi nhau vì vấn đề học hành quá tốt của Tỳ Mộc.

Hai người này cũng quá nhảm rồi.Tỳ Mộc đi làm không có vấn đề gì đặc biệt, trước đó cũng đã từng thực tập, thêm tấp bằng và thành tích đó giờ, ai mà dám ý kiến, vả lại người ta tương lai sẽ thành phu nhân đó, phải biết thức thời mà lấy lòng.

Mà hai vợ chồng ở chung nhà với nhau, đi làm chung chỗ nhau, thậm chí cùng chung một văn phòng, có điều không ai biết là còn làm việc chung một bàn và một cái ghế.

Đôi khi rãnh rỗi thì "tăng ca" này nọ, không thì lén lút làm gì đó không hợp lứa tuổi học sinh cho lắm.Nói chung là, Tửu Thôn cảm thấy cuộc sống đều đã ổn định, ngày dài trôi qua quyết định tổ chức đàm cưới, công bố khắp thế giới Tỳ Mộc chính là vợ hắn, mấy tên ất ơ nào đó đừng hòng dòm ngó nữa.

Ngắn gọn chính là Quỷ Vương chờ hết nổi để biến Quỷ Tướng thành Quỷ Hậu chính thức, có làm gì cũng là danh chính ngôn thuận.Thôn tổng đã nghĩ là phải làm ngay, lập tức chạy đi nhờ Thanh Hằng Đăng và Diêm Ma giúp một tay chuẩn bị lễ cưới.Hai vị đại bà tám, à nhầm, đại yêu quái phấn khích đi kêu gọi thêm người phụ, hôn lễ này mà còn không hoành tráng hơn lễ cầu hôn của hai người kia thì không ổn.

Ngay cả Cô Hoạch Điểu nghe tin cũng hối hả lên kế hoạch và lập danh sách để đảm bảo mọi chuyện đều tốt đẹp.

Còn cô dâu chú rể hả, ngồi chơi chờ kết quả là được, rãnh quá thì nghiên cứu cách tạo baby đi.Chớp mắt mấy cái thì ngày tổ chức hôn lễ cũng đã đến, ai ai cũng vui vẻ hớn hở chuẩn bị tinh thần quậy phá.

Khách mời từ khắp nơi đều đã gọi đến, bạn bè cũ lâu năm cũng đã có mặt góp sức ăn chơi và làm chứng giám.

Nghe nói, hôn lễ được tổ chức công khai, báo chí truyền thông đều có mặt để ghi hình đưa tin sự kiện nóng hổi sốt dẻo này để mọi người có thể được xem và tiện cho Thôn tổng công bố chủ quyền.Hôn lễ hiển nhiên được chuẩn bị kỹ càng, tốt đẹp khiến người tham dự đều phải trợn to mắt mà hâm mộ lẫn ghen tỵ muốn chết.

Hôn lễ được tổ chức trong thánh đường cực lớn, khắp nơi đều chỉ có một màu trắng tinh khôi vô cùng đẹp mắt và thanh khiết.Ghế ngồi hai lê lễ đường chật kín, quan khách đều là các yêu quái năm xưa, tất cả ăn mặc thật đẹp và sang trọng đến tham dự ngày vui của Quỷ Vương Đại Giang sơn cùng Quỷ Tướng, lòng thầm mừng thay cho họ, trải qua bao nhiu năm tháng dài đằng đẵng cuối cùng cả hai cũng đã được nắm tay nhau cùng nhau đi đến trọn đời.Tỳ Mộc cùng Tửu Thôn nắm tay nhau đi giữa lễ đường, cả hai cùng mặc bộ lễ phục trắng tinh, đẹp đẽ do chính tay Cô Hoạch Điểu may cho, sau lưng có Hắc Đồng Tử và Bạch Đồng Tử cầm nhẫn cưới, phía trước lại có Mạnh Bà và Sơn Thố cầm giỏ tung hoa.

Các đại yêu quái thì ngồi các hàng ghế đầu, dùng đôi mắt sáng rực lóe sáng long lanh nhìn chằm chằm cặp đôi đang từ từ tiến bước, các tiểu yêu thì châu đầu ghé tai bàn tán.

Thôn tổng chỉ có mỗi một cảm xúc là vô cùng hạnh phúc và mãn nguyện, Tỳ Mộc lại khẩn trương, hồi hộp muốn chết, đầu cũng bắt đầu loạn rồi.

Hy vọng Quỷ Hậu tương lai của chúng ta sẽ không đột nhiên não bông phá hư lễ cưới rồi bỏ chạy.Đến trước mặt vị cha sứ già cỗi, hiền từ, cả hai thầm hít sâu một hơi chuẩn bị tốt tinh thần mà quan khách cũng bắt đầu nín thở chờ đợi.

Tay Tỳ Mộc không kìm được mà run nhẹ, cậu thật sự rất hồi hộp, cảm thấy chuyện này cứ như là mơ vậy, không thể tưởng được, cậu thật sự đang làm lễ cưới với Tửu Thôn sao?

Ngay lúc cái não bông bắt đầu suy tính tới chuyện đào hôn vì hồi hộp thì Tửu Thôn nhè nhẹ vỗ lên mu bàn tay cậu, dùng ánh mắt vô cùng ôn nhu, thâm tình và dịu dàng mà nhìn cậu, bàn tay hơi chuyển, nắm lấy tay cậu hơi siết.

Chỉ như vậy, bao nhiêu lo lắng, hồi hộp của Tỳ Mộc lập tức bay mất, an tâm vô cùng, bắt đầu trở nên vui vẻ, hạnh phúc, có xu hướng cười ngu.

Cậu đang làm lễ cưới với người cậu yêu, chỉ một chút nữa thôi cả hai sẽ trở thành gia đình của nhau, cùng nhau đi hết cuộc đời này, mãi mai không chia lìa.Tửu Thôn nhìn thấy Quỷ Hậu nhà mình yên ổn lại, không còn khẩn trương, sợ hãi cũng an tâm.

Theo hiểu biết của hắn, cậu hoàn toàn có khả năng sẽ bỏ chạy, nhưng hắn còn lâu mới để cậu chạy.

Tốn bao nhiêu năm dụ dỗ, lừa gạt mới bắt cóc được cậu, chỉ còn thiếu chút xíu nữa cậu sẽ hoàn toàn là của hắn, từ nay về sau vĩnh viễn không có kẻ nào giành với hắn.

Nhưng thoáng nhìn thấy Tỳ Mộc mỉm cười tủm tỉm, nụ cười ngu đã rất rất rất nhiều năm hắn chưa được thấy lại lần nữa, Thôn tổng cực kỳ không có tiền đồ mà đỏ mặt một cái.Cha sứ đọc lời thề nguyện, Thôn tổng còn nhân tiện giữa chốn đông người công khai tỏ tỉnh, thổ lộ tình yêu.

Lời lẽ chân thành, tình cảm sâu đậm, thêm ánh mắt ôn nhu, thâm tình của hắn, Tỳ Mộc thành công bị làm cho ngượng muốn chết, trong lòng thì vừa vui vẻ, hạnh phúc lại vừa kiêu ngạo vì chồng mình.Nhẫn cưới trao tay, đôi mắt nhìn nhau trao nhau nụ hôn đầm thắm, lễ cưới kết thúc trong tiếng reo hò, vỗ tay ầm ỹ của mọi người.

Thanh Hằng Đăng cùng Diêm Ma cười đắc ý, Đào Hoa Yêu, Anh Hoa Yêu, Hồng Diệp thì xúc động đến rơi nước mắt, những người khác thì cười to chúc mừng cả hai.Ngàn năm trước Quỷ Vương Đại Giang sơn chìm đắm trong mỹ tửu cùng nữ quỷ xinh đẹp trong rừng lá phong đỏ, không hề nhìn thấy Quỷ Tướng Đại Giang sơn ngày ngày theo sau hắn, dùng nụ cười ngu che dấu nỗi thê lương trong ánh mắt.

Ngàn năm sau Quỷ Vương lại không ngại chuyển kiếp luân hồi, không ngại uy danh bản thân mà tìm lại tên Quỷ Tướng ngốc nghếch kia, đem hắn trở lại cạnh mình, dùng tất cả những gì mình có mà bảo vệ hắn.Ngàn năm trôi qua, một mối tình đẹp cuối cùng cũng đã có kết quả, đôi bên cứ không ngừng dày vò nhau để rồi có thể nắm chặt tay nhau cùng nhau tiến bước.

Từ nay cả hai sẽ mãi cạnh bên nhau, vĩnh viễn không chia lìa, đời đời kiếp kiếp rồi cũng sẽ lại tìm thấy nhau mà cùng nhau trải qua thêm một đời đẹp đẽ, hạnh phúc, viên mãn.HoànAuthor có lời muốn nói nha

Thật ra từ lúc bắt đầu event đã viết, lại thêm tình hình chỗ làm thêm tăng lương rồi mới qua sinh nhật bản thân nên tâm trạng rất tốt, nhiệt huyết cực cao mà quyết định viết một cái fanfic hường phấn, ngọt ngào.

Khổ nỗi quen đọc, quen viết ngược nên có hơi khó khăn, viết viết lại thấy có chút hài và nhảm, thậm chí là nhạt nên hơi nản.

Sau đó lại tranh cãi chỗ làm mà bỏ việc rồi chuyện học hành, gia đình đổ lên suýt tí bỏ luôn rồi nhưng vì con trai xinh đẹp, đáng iu mà cố gắng cho nó được gả cho soái ca.

Nhiều lúc viết bí ý hay là không tưởng tượng được cảnh mà tới đêm ngủ còn nằm mớ nữa, cuối cùng ra 1 cái fic dở tệ, không ra đâu thế này.

Chỉ mong mọi người iu quí không chê hoy chứ sợ không đoạt giải nổi đâu ahihi

Iu mọi người nha
 
Back
Top Bottom