Tâm Linh JobBas - Dinh Thự Trắng

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
316553310-256-k755854.jpg

Jobbas - Dinh Thự Trắng
Tác giả: sunnpwc
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

"Mọi sự tò mò đều phải trả bằng cái giá của nó" Tags: jobbas​
 
Jobbas - Dinh Thự Trắng
Chương 1: Căn biệt thự


Mùa xuân ấm áp trôi qua thay vào đó là mùa hạ nóng ẩm, trong không khí mùa hè đầy nhiệt huyết thì các thiếu niên cũng nhiệt huyết và đầy năng lượng hơn cả mùa hè, dường như họ vừa trả qua 1 năm học đầy mệt mỏi.

Bỗng có một đứa trong đám chúng tôi rủ nhau đi chơi để ăn mừng sau học kì vất vả vừa qua.-"Đi biển"

Thằng Job lên tiếng

-"Nhưng kiểu gì mùa này mấy bãi biển cũng đông nghẹt oii tao không thích mấy cảnh chen lấn đâu mệt bỏ mẹ"Nhỏ Malee đang xem điện thoại bỗng bỏ xuống quay đầu vô bàn luận về chuyến đi này-"Không tao cho bọn mày đi tới nơi này đảm bảo không ai biết"

-"Ốii hoang đảo à, ổn không? bọn tao đéo muốn chết oan trên đó đâu nha haha"Thằng Gap lên tiếng đùa.

Thằng Job luôn lên những đề xuất với những chuyến đi chơi kinh hoàng điển hình như 2 năm trước chúng tôi suýt vì đề xuất leo núi của nó mà bỏ mạng, nhưng trong cái rủi có cái may nhờ định vị trên người thằng Tol mà đám vệ sĩ nhà nó đã kịp thời tìm ra đám chúng tôi đang chênh vênh trên vách đá cao trăm mét thiết nghĩ nếu không có định vị trên người thằng Tol rồi chúng tôi sẽ ra sao rơi xuống vách đá và trở thành mồi ngon cho thú dữ sao?...

ốii tôi chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đó kinh khủng thật.-"Mày chắc an toàn không?

Tao thấy không ổn chút nào"

-"Mày cứ lo gì hả Bas?

Đảm bảo chuyến này an toàn"Tôi chao mài nghe từ an toàn từ nó mà lòng tôi cứ thắp thổm lo âu là do tôi nghĩ nhiều hay do nhân tố khác...

-"Thôi được rồi mai xuất phát bọn bây về chuẩn bị đi giờ đi đây"Nói rồi nó xách cặp chạy đi để lại đám chúng tôi ngơ ngác nhìn nhau, tôi liền nói với bọn nó sao khi nhìn thấy thằng Job đã đi xa.-"Tao thấy chuyến này đéo an toàn đâu tụi bây"

-"Tao cũng thấy vậy do tao nhạy cảm hay do nghĩ nhiều"Nhỏ Junta nhìn cả đám rồi chao mài gương mặt đăm chiêu, nó là 1 đứa lai Thái-Nhật nghe bảo bên nội nó ở Nhật có truyền thống làm thầy trừ tà, ba nó là pháp sư rất nổi tiếng ở cái đất đầy sự tâm linh này, nói thật ra tôi không tin mấy cái trò tâm linh này cho lắm nhưng có nhiều thứ buộc tôi phải tin ở đâu đó quanh đây có một thế lực một thế giới song song mà chúng ta không thể nhìn thấy.-"Thôi kệ đi tụi bây đi cho nó vui, lâu rồi tụi mình cũng không đi chơi mà đúng không"Thấy bầu không khí bỗng chốc im lặng thì thằng Tol liền lên tiếng giải tan -"Giờ giải tán về, về mai lên đường rồi"Nói rồi đám chúng tôi giải tán đi nhà ai nấy về để chuẩn bị cho chuyến đi chơi hôm sau.6:45

Chúng tôi có mặt tại bến tàu chiếc đu thuyền của gia đình thằng Job đang đậu trước mắt nhóm đi chỉ vỏn vẹn 6 người là tôi, Job, Tol, Gap, Malee và Junta tập trung chỉ toàn thân với nhau.

Di chuyển lên thuyền chúng tôi đi thẳng ra đảo đến nơi trước mắt tôi cái là cái đảo này đúng đẹp, chỉ tiếc là đảo đẹp thế này mà lại không có dân cư sinh sống đúng là tiếc phía trước là bãi biển màu xanh ngọc trong veo mát mẻ bên trên là bãi cát trắng và những rặn dừa mọc hàng dài còn sau những rặn dừa đó là một ngôi rừng trong rất tối cỏ cây mọc um tùm.

Bỗng thằng Job bảo chúng tôi thử vào rừng khám phá thử không-"Bây nghĩ trong đó có gì"

-"Mày hỏi rồi tao biết hỏi ai?"

-"Vậy thì vào thử rồi biết"

-"Ôii lỡ có rắn rồi sao?"

Malee đang bôi chống nắng nhìn vào khu rừng xong quay lại nói với cả đám-"Vậy mày với Junta ở lại đi để bọn tao đi là được rồi, đi thôi chúng mày"

-"Chờ tao theo với"Tôi chẳng muốn đi nhưng lại bị hai thằng trời đánh là Tol và Gap xách đi theo Job vào trong, nhìn phía bên trong ẩm thấp cây cối dây leo um tùm làm cho nơi đây đã hoang vắng lại thêm đáng sợ đi được chút thì cũng đám bỗng dừng lại mắt chữ A mồm chữ O trước mắt chúng tôi là một căn dinh thự cổ to tổ chảng được bao phải bởi những dây thường xuân trong rất cổ kính.-"Chúng mày Malee, Junta ra đây xem này"

-"Hả wow gì đây giữa rừng mà lại có căn biệt thự to vậy à chắc chủ nó cũng không tầm thường được đâu chúng mày"Nhỏ Junta nhìn sơ lượt rồi phán một câu làm chúng tôi rùng mình mà không khỏi ngạc nhiên-"Nhà cổ thường có nhiều tà khí nhất là nơi đây lại hoang vắng không nên ở lâu đâu chúng mày"

-"Sao mày biết?"

Thằng Gap khó hiểu nhìn nó xong lại nhìn căn dinh thự bí ẩn trước mặt.

Không biết tại sao nhưng mắt chúng tôi cứ dán chặt vào căn dinh thự trước mắt như có thứ gì đó thu hút linh hồn chúng tôi thôi thúc chúng tôi tiến vào bên trong đến khi hoàn hồn lại được đám chúng tôi đã đứng trước cửa của căn dinh thự này rồi xung quanh cây cỏ mọc rậm rạp không có một tia sáng nào chiếu xuống mặt đất được, cái cửa gỗ dù đã phai màu nhưng vẫn không bị một chút hư tổn nào theo thời gian cả.

Cả đám nhìn nhau rồi cùng gật đầu đồng tâm mở cửa ra, cạnh tượng trước mắt không giống như chúng tôi nghĩ sẽ mục nát bụi bẩn và đầy mùi ẩm mốc nhưng nó lại rất sạch sẽ gọn gàng như có người ở đây vậy thà mục nát bụi bẩn thì chúng tôi không sợ nhưng sạch sẽ như này lại làm cả lũ một phen lạnh người nuốt nước bọt.-"Hơ.. chắc chắc đó chủ nó thường xuyên đến đây dọn dẹp thôi.."

-"Đúng..đúng vậy chứ căn nhà đẹp vậy mà bỏ không uổng sao được"Cả đám an ủi lẫn nhau là do chủ nó thường lui tới để dọn dẹp dù biết ngôi đảo này là đảo hoang ít người lui tới nhưng vẫn cố trấn an là có người đến để dọn dẹp chứ lúc đó chúng tôi đã sợ đến muốn tè ra quần rồi định rời đi không ngoảnh mặt lại thì thằng Job bỗng lên tiếng-"Hay đêm nay ở lại đây đi?"

-"Mày bị điên à Job"

-"Không, nhưng nơi này cứ bí bí ẩn ẩn làm tao tò mò muốn biết chúng mày thấy đúng không?"

Đúng thật tại sao căn dinh thự này lại được xây dựng trên một cái đảo hoang vắng này ruốt cuộc là để nhằm mục đích gì?

Càng nghĩ chúng tôi lại càng cảm thấy tò mò về căn dinh thự này nó như một bí ẩn cần được giải mã.Nói là làm chúng tôi dọn vali vào đây vì sự an toàn nên chia 2 người 1 phòng, tôi và Job là 1 căn phòng phía cuối dãy hành lang, 2 thằng Tol và Gap là phòng đối diện còn Malee và Junta là phòng bên cạnh.

Do mệt nên cả đám quyết định nghỉ ngơi một chút chiều sẽ ra biển mở tiệc nướng, nhưng lạ thay lúc ngủ tôi cứ bị giật mình thức giấc tôi cũng chẳng để tâm cho lắm chắc do ngủ chỗ lạ nên mới như vậy.Lúc dậy nguyên đám tụ hợp nhau ở dưới nhà nhưng mặt đứa nào đứa nấy đều nhợt nhạt trong như mất ngủ mấy ngày ngay cả nhỏ Malee thường ngày đi đâu lúc nào cũng makeup bây giờ trong nó thờ thẫn không chút sức sống chỉ riêng tôi và thằng Job là tỉnh nhất trong đám 2 đứa khó hiểu nhìn nhau nhưng cũng nhanh chóng di chuyển ra bãi biển nhưng đều làm 2 chúng tôi ngạc nhiên là vừa bước ra khỏi cửa thì bọn nó bỗng bình thường trở lại không còn mệt mỏi đờ đẫn như lúc nãy mà còn tràn đầy năng lượng chạy tung tăng ra biển.Vui chơi tiệc tùng vui vẻ đến tối chúng tôi trở về dinh thự cùng nhau chơi trò ma sói đến tận tối muộn rồi mới trở về phòng để nghỉ ngơi.

———————————————————————-"Aaaaaa..."

Tôi giật mình thức giấc loại choạng đứng dậy mắt nhắm mắt mở nhìn đồng hồ trên tường đã là 2:45 cả đám mở cửa phòng ra ngoài nhìn nhau rồi chạy theo hướng phát ra âm thanh.

Là nhỏ Malee nó đang ngồi bệt trên sàn cốc nước bị rơi xuống sàn vỡ thành những mạnh thủy tinh vụn, thấy vậy Junta liền lay người nó vào cái.-"Malee...

Malee"

-"Junta..

Junta cứu tao, tao sợ lắm"

Nói rồi nó liền ôm nhỏ Junta khóc nức nở, cả đám khó hiểu nhìn nhau đã khuya muộn rồi con Malee lại xuống đây làm gì rồi sao lại ngồi bệt dưới sàn xong khóc.

Không nghĩ nhiều thằng Tol liền dìu nó lên phòng rồi quyết định mai sẽ hỏi nó sự tình ra sao.Nhưng đâu ai biết rằng đó lại là sự khởi đầu của ác mộng.
 
Jobbas - Dinh Thự Trắng
Chương 2: Bức ảnh


Đêm đó cả đám mất ngủ và phải thay phiên túc trực bên nó sợ nó lại bị gì nữa mãi cho đến sáng mắt đứa nào đứa nấy đều như mấy con gấu trúc tinh thần uể oải không có chút sức sống.

Thấy nhỏ Malee tỉnh lại chúng tôi như tìm được tia sáng của đời mình mà bổ nhào về phía nó.Nhỏ Junta phản ứng nhanh nhất nó vội đỡ đầu Malee, rồi nó áp hai lòng bàn tay lên má Malee để bắt Malee nhìn thẳng vào mắt nó-"Ruốc cuộc đêm qua mày bị đéo gì mà la ầm trời vậy?"

Sắc mặt của nó sau khi nghe xong câu đó trắng bệnh đôi mắt bị đầy sự sợ hãi bao trùm lấy.-"Tao muốn về.. tao muốn về... tụi bây đi về thôi tao tao không muốn ở đây nữa đâu.. làm ơn Job...Bas..Tol,Gap, Junta về thôi đi mà tao xin tụi bây.."

Nó bắt đầu quỳ xuống khóc lóc bấu lấy chân chúng tôi cầu xin trở về, thấy nó như vậy chúng tôi lo lắng càng thêm lo lắng bỗng thằng Job liền nắm chặt hai bả vai nó hét to làm cả bọn 1 phen hú vía.-"MÀY CÓ BÌNH TỈNH LẠI KHÔNG"

-"Tao.. tao.."

Nó như nhìn thấy thứ gì đáng sợ bất giác lùi về sau, tôi vội đẩy thằng Job ra chạy lại ôm lấy nó.-"Không sao, không sao Malee mày nghe tao nói không?"

-"..."

-"Kể tao nghe hôm qua mày bị gì, sao lại té dưới sàn thế kia"

-"Bas.. tao sợ lắm nếu chúng ta không đi nó nó..nó sẽ giết chúng ta.. tao sợ lắm"Nó ôm tôi lẩm bẩm nói như thể chỉ để mình tôi nghe thấy, nhưng thứ gì đáng sợ đến mức có thể làm một đứa không sợ trời không sợ đất như nó lại trở nên như vậy chứ.

Tôi nhướng chặc mài rồi buông nó ra bảo nhỏ Junta chăm nó để nó ngủ rồi xuống nhà tôi có chuyện cần nói với mọi người.

Nhìn Junta từ trên lầu xuống tôi gọi nó lại cũng như mọi người-"Tao có chuyện cần nói với tụi bây là chuyện của Malee"

-"Chuyện gì tao không hiểu ruốt cuộc hôm qua nó bị cái gì mà hôm nay như điên điên dại dại như vậy còn đòi về nữa" _ Gap

-"Khi nãy Malee thì thầm vào tai tao là chúng ra phải trở về nếu không "nó" sẽ giết chúng ta, nhưng.. tao vẫn không hiểu "nó" là ai mà lại muốn giết chúng ta?"

-"Không phải trên đảo này chỉ có 6 người chúng ta thôi sao? người mà nhỏ Malee nhắc tới là ai?"_ Job

-"Tao nghĩ..."

Nhỏ Junta định nói nhưng bị tiếng hét thất thanh của Malee trong phòng làm giật mình cả đám hoảng hốt nháo nhào chạy vào xem nó bị gì.*Cạch*Mở cửa phòng ra đập vào mắt chúng tôi là cảnh tượng nhỏ Malee hai tay đang tự bóp lấy cổ mình mà vùng vẫy hai mắt trợn tròn nhìn lên trần nhà, thằng Gap vội kéo hai tay nó ra nhưng dù dùng sức thế nào cũng không tài nào kéo ra được phải có thêm sức của thằng Tol hai thằng hợp lực lại mới lấy lại mạng nó từ tay tử thần, nhìn cái cổ nõn nà mà nó thường hay chăm chuốt bảo đây là chỗ mà nó tự hào nhất trên cơ thể mà giờ đây lại in hẳn dấu tay đỏ ửng lên, nhưng đó không phải là thứ làm tôi bất ngờ mà thứ làm tôi bất ngờ và nghi hoặc đó là tại sao nó tự bóp cổ mình nhưng tại sao thân lại vùng vẫy như có ai đang bóp lấy cổ nó mà nó đang cố gắng chống đối vậy ánh mắt nó nói lên tất cả ánh mắt đầy sự hoảng sợ và đau khổ.*Chát*-"Mày bị cái đéo gì vậy sao lại tự tử hả"_JuntaNhỏ Junta không kìm được mà tát mạnh vào Malee, thấy vậy tôi và thằng Job liền kéo nó lại khống chế nó không cho nó làm bậy mà đánh nhỏ Malee lần nữa dù sao chúng tôi cũng là bạn với nhau cũng từ nhỏ đến giờ rồi nhìn bạn mình bị vậy ai mà không tức không xót chứ nhưng dù như nào thì cũng phải tỉnh táo chứ bạo lực không làm được gì cả.-"Thôi đi Junta sao mày lại đánh nó"_Job lên tiếng

-"Nó cứ hành động kì kì lạ lạ từ đêm hôm qua rõ ràng khi sáng hôm qua vẫn bình thường mà sau một đêm nó lại điên điên thế nào như bị quỷ ám"4 thằng tôi,Job, Tol và Gap trợn tròn mắt mặt tái xanh ngạc nhiên nhìn nhau khi nghe câu cuối cùng của nhỏ Junta chân tôi đứng không vững kẽ run lên tim đập lên từng hồi mạnh và vô cùng nhanh.

Chúng tôi như những con thỏ đang hoảng sợ trước bờ vực cái chết sợ sẽ bị bóng tối nuốt chững.-"Tao nghĩ mày mệt rồi mày nên nghĩ ngơi đi Junta còn nhỏ Malee có lẽ cũng mệt rồi tụi bây nghỉ ngơi chút đi chuyện đó lát sẽ tính sau"_ Gap

-"Đúng vậy 2 thằng bây ở lại đây trông bọn nó đi tao với thằng Bas qua phòng tìm điện thoại cái để liên lạc với ba tao cho người ra đón chúng ta chứ tao thấy cứ vậy cũng không tốt"_ JobNói rồi nó kéo tôi đi về phòng đang đi trên dãy hành lang bỗng..*Rầm*Tiếng cửa sổ đập mạnh trước gió làm nên một âm thanh rõ to khiến tôi giật mình nhắm mắt nhắm mũi mà nhảy cẩn lên tìm chỗ dựa-"Ờmm.. chỉ là cửa sổ đập mạnh vì gió thôi mày có cần làm vậy không"_Job Mở mắt ra tôi thấy mình đang ôm chặt thằng Job chui rút trong lòng ngực nó tôi ngượng quá đẩy nó ra ai ngờ hơi quá lực nên làm nó té lăn ra sàn

-"Ốii.. tao tao xin lỗi mày có sao không?"

-"Đau chết tao rồi đây"Tôi vội đỡ nó dậy phủi phủi quần áo cho nó tôi bỗng đứng hình khi nhìn thấy phía cuối dãy hành lang sau lưng thằng Job có thứ gì đó vừa vụt qua thật nhanh nhưng không rõ là gì tôi nhẹ nuốt nước bọt tay run rẩy chỉ về hướng đó nói lấp bấp-"Ở..

ở đó hình như có..có tao vừa thấy thứ gì.. chạy vụt qua ở đó..

đó Job"Tôi hoảng quá xoay lưng thằng Job về hướng đó còn mình nấp phía sau lưng nó mà sợ hãi tim đập nhanh hơn bình thường.

Thằng Job chao mài khó hiểu từ từ tiến lại phía mà khi nãy tôi chỉ Bùm...Ở đó không có ai cả một khoảng không vô tận dãy hành lang trống vắng nó quay lại cười khẽ nói với tôi-"Có khi mày nhìn nhầm rồi nhà cũ như vậy chắc cũng có vài con chuột thôi mày cứ làm quá"_ Job

-"Quá ông nội mày rõ ràng nãy tao thấy có thứ gì đó vụt qua mà sao lại không có ai được"

-"Au đau... chắc đêm qua mày mất ngủ không ngủ được kèm sợ quá nên sinh ra ảo giác thôi giờ đi nhanh nào"Tôi đánh vào đầu thằng Job, nó ôm đầu than đau rõ chỉ đánh nhẹ một cái mà nó đã diễn tới vậy, nó kéo tôi về phòng nhưng tôi vẫn hoài nghi ngoảnh nhìn về phía đó tôi thấy rõ ràng vậy mà sao lại không có ai được cơ chứ hay đúng là do thằng Job nói là do tôi buồn ngủ và sợ nên sinh ra ảo giác.*Kẹttt*Cửa phòng mở có lẽ ra do căn dinh thự này lâu rồi không được bảo trì nên đã xuống cấp nên tất cả các cánh cửa do lâu không mở đều có âm thanh tiếng cót két chói tai.Tôi đi vào phòng định nằm lăn ra đánh một giấc thì bị tiếng của thằng Job làm giật mình tỉnh dậy-"Điện thoại tao đâu rồi?"_ JobNó không tìm ra điện thoại nên lục lọi tìm tôi cũng vội xuống giường tìm hộ nó trên giường không có dưới gối càng không-"Rõ khi nãy tao để trên kệ gần giường mà sao giờ biến mất rồi" _Job

-"Mày tìm kĩ chưa hay nhớ nhầm?"

-"Không, tao chắc chắn mà"_JobTôi nghe đã cảm thấy có dự cảm chẳng lành bỗng*Rầm*Cửa sổ trong phòng bỗng rơi chốt mà vỗ mạnh vào trong, gió bên ngoài vô cùng lớn khiến hai chúng tôi giật mình may là thằng Job phản xạ nhanh vội chạy ra gài chốt lại.

Tôi nhìn đảo quanh một vòng rồi dừng lại ở cái tủ to gần giường linh cảm tôi mách bảo là có người đang ở phía trong tủ nhìn chăm chăm vào chúng tôi và chầm chậm quanh sát từng hành động một của chúng tôi.Tôi đánh nhẹ vào vai thằng Job ra hiệu nhìn về phía cửa tủ, nó nhìn tôi gương mặt đầy khó hiểu nhưng có lẽ nó không nghĩ như tôi vì để giải ngượng nên tôi đành viện ra cái cớ không thể không logic được -"Ờ... tao nghĩ mày thử tìm trong tủ đồ xem có khi nó sẽ có trong đó"

-"Đúng rồi há mày thông minh đấy Bas"_JobNó vỗ trán rồi cười tươi *Cạch*Trong tủ không có điện thoại mà chỉ có một bức ảnh rơi ra rớt xuống sàn-"Cái gì đây?"_ JobNó cầm bức ảnh lên rồi đưa cho tôi cùng xem bức ảnh đã úa vàng bên trong là hình ảnh của một cặp đôi có lẽ là một đôi vợ chồng vì tôi thấy trên ngón áp út của họ đều đeo nhẫn hai người đều mặc trang phục truyền thống người phụ nữ mặc bộ Thai Chakkri đang cười trong rất xinh đẹp và quyền quý nhìn trong họ chắc có lẽ là chủ nhân của căn dinh thự to lớn này nhưng...-"Haha nhìn này người đàn ông này giống mày vãi"_ Job

-"Giống thằng cha mày" tôi trợn mắt nhìn nó

-"Cái mồm mày lại hỗn rồi đấy"_ JobNhưng nói đi nói lại thì nhìn kĩ người đàn ông trông rất giống tôi, đang đăm chiêu suy nghĩ tôi bị tiếng nói của thằng Job kéo về thực tại-"Aa tao tìm được điện thoại rồi nó nằm ngay trên kệ nhưng...

ôi vãi nó hết pin rồi"Nó nói với chất giọng chán nản khi thấy điện thoại hết đã hết pin -"Sao mày không lấy sạc dự phòng sạch đi"

-"Ờ há tao quên đúng là em yêu thông minh nhất"_ Job

-"em yêu? xê ra nghe gớm vãi"Nó cà cà vào người tôi, tôi dùng gương mặt dè bĩu kị thị đẩy nó ra, "em yêu" hả làm người ta ngại gần chết...

ối tao điên rồi nghe gớm gần chết ẹc.
 
Jobbas - Dinh Thự Trắng
Chương 3: Bóng ai


*Rầm rầm*Tiếng cửa đập dồn dập tôi khó hiểu nhìn thằng Job bảo nó ra mở cửa xem ai đang gõ -"Chết rồi.. chết rồi"_ Gap

-"Ai chết ai chết hả ấy Gap bình tĩnh nhìn tao này Gap từ từ thở đã"_ JobCửa mở ra thằng Gap gương mặt hoảng hốt xanh mét trên mặt còn dính vài vệt máu tôi và thằng Job nhìn nhau như biết chỗ của nhỏ Malee có chuyện rồi thằng Job cố trấn tĩnh nó lại để xem xét tình hình.-"Con Malee nó.. nó tỉnh dậy nổi điên lên hai con mắt của nó đỏ lên.. nó cầm dao định giết bọn tao may là thằng Tol phản ứng nhanh kịp tay chặn nó lại nhưng.. nhưng tay của nó vẫn bị đâm tao.. tao làm ơn tao xin tụi mày mà cứu thằng Tol đi tao xin tụi mày"Thằng Gap quỳ xuống khóc lóc cầu xin chúng tôi cứu thằng Tol đang cố chống cự ở phía dưới nhà tôi nhìn thằng Job gật đầu tỏ ra đồng ý nó lấy đâu ra một sợi dây thừng rồi chúng tôi cùng thằng Gap đi xem tình hình, thằng Gap đôi mắt đỏ hoe do khóc vì hoảng sợ trên trán phủ một tầng dày mồ hôi.*Kẹtt*Trước mắt tôi là khung cảnh bừa bộn mọi thứ bị sóc tung cả lên bình hoa bị vỡ thủy tinh rơi tan nát nằm lăn lốc dưới sàn nhà lạnh tanh, Malee không thấy đâu chỉ thấy phía trước thằng Tol đang quần quại đau đớn dưới sàn tay có vết thương lớn đang không ngừng rỉ máu tạo thành một mảng nhỏ, thằng Gap không tự chủ chạy đến ôm thằng Tol chân trần đạp lên những mảnh thủy tinh nát bấy dưới sàn khiến chúng ghim chặt vào chân nó nhưng có lẽ dừng như nó không cảm thấy đau đớn gì cả.-"Tol... làm ơn đừng bỏ tao nha..Tol không sao.. tao dẫn mày đi băng bó vết thương nha"

-"CHÚNG MÀY PHẢI CHẾT"Malee từ đâu chạy ra tay cầm chặt con dao vẫn còn vương chút máu của thằng Tol trên đó lao về phía chúng tôi thằng Job nhanh trí đạp mạnh vào bụng nhỏ khiến nó té văng ra xa con dao trong tay cũng bị văng đi chưa kịp để nhỏ Malee trở tay thì nó đã lấy dây thừng trói buộc chặt nhỏ đó lại, nhỏ như điên điên dại dại giờ đây nó không khác gì mấy con zombie đang đói khát tóc tai bù xù quần áo xộc xệt không còn giống Malee điệu đà lúc trước chúng tôi biết, khác hoàn toàn.-"Chúng mày cứu thằng Tol với"_ Gap

-"Để tao đi tìm đồ sơ cứu"_JobNói rồi nó chạy đi tìm đồ sơ cứu trong phòng chỉ còn tôi, Gap, Tol và nhỏ Malee điên điên dại dại.

Tôi kiểm tra tay thằng Tol xíu rồi nói-"Nó không chết nổi đâu"Đi đến bên cửa sổ căn phòng này có lẽ hướng vào phía trong rừng nhìn những con quạ bay trên những tán cây rậm rạp làm cho khung cảnh giống như trong mấy bộ phim kinh dị mà tôi thường xem nhìn xuống phía dưới hình như có ai đang đứng nhìn chằm chằm lên đây nhưng mà... tôi lại không nhìn rõ là ai *Kẹtt*-"Tao về rồi"_ JobTôi giật mình nhìn thằng Job xuất hiện như ma như quỷ vừa mới vào phòng, tôi chợt nhớ ra người phía dưới nhìn lại đã biến đâu mất tôi trợn tròn mắt bỗng một cơn gió nhẹ thổi qua mặt tôi làm tôi kẽ rùng mình vội đóng cửa sổ đang mở lại.

Nhắc mới nhớ chuyện xảy ra nãy giờ nhưng lại không thấy mặt Junta đâu nó đi đâu rồi?-"Junta đâu?"

-"Junta nó hả nãy nói đi ra biển dạo rồi chắc lát sẽ về"_ Gap-"Được rồi Job mày đưa Tol với Gap về phòng đi còn nhỏ Malee cứ để đây tạm đi rồi khi nào điện thoại mày được sạc đầy chúng ta gọi cứu viện ở đây có lẽ không an toàn đâu"

-"Ừm"_ JobNói rồi nó đưa 2 thằng Tol với Gap về phòng, tôi đứng trước cửa nhìn nhỏ Malee như mấy con zombie muốn vồ về phía tôi, kẽ thở dài rồi dần dần khép cánh cửa lại-"Malee xin lỗi mày..."

Câu nói đầy hàm ý.-"Au Bas mày làm gì trong phòng Malee vậy? thằng Tol với Gap đâu mà để mày ở đây?"_ Junta

-"Chuyện dài lắm tao với mày đến chỗ ba đứa kia nói chuyện vậy"Tôi cùng nó đến chỗ của ba đứa Job, Tol với Gap tôi kể cho nó nghe hết tất cả mọi chuyện kể cả chuyện tôi thấy có người phía ngoài nhìn chằm chằm lên chúng tôi rồi đột nhiên biến mất không dấu vết.

-"Mày nghĩ là ai?"_ Job

-"Tao không biết nhưng tao nghĩ chúng ta nên rời đi càng sớm càng tốt"*Kọt kẹt*Cả đám trợn tròn mắt nhìn nhau âm thanh bên ngoài là gì vậy tiếng bước chân sao?

Nhưng chúng tôi đã tập trung trong phòng cả rồi mà còn nhỏ Malee.. nhưng nó đã bị trói lại rồi mà, vậy đó là tiếng bước chân của ai?

Chúng tôi gương mặt đứa nào đứa nấy hoảng hốt xanh mét nhìn nhau thầm cầu nguyện cho bản thân.Bỗng*Rầm*Cánh cửa phòng mở tung ra một cơn gió mạnh thổi vào mặt chúng tôi một cơn gió lạnh...

Nhưng bên ngoài không có ai cả không một ai.

Chúng tôi sững người từ từ nhìn nhau hai tay đan chặt lại, phía sau lưng lạnh buốt còn tai tôi như có ai thổi vào vậy rất nhột nhưng tôi lại không dám cử động và cũng có lẽ vì sợ nên người tôi đã cứng lại dù rất muốn cử động nhưng cũng chả được.*Đùng*Trời sấm một tiếng thật to.

Các tia chớp sáng trắng, lằng nhằng như xé rách bầu trời.

Sấm nổ đùng đùng vang tai, nhức óc.

Gió từ đâu thổi ào ào vào làm đồ vật trong phòng rơi tung toé.

Tất cả như lạc vào một thế giới lảo đảo, hỗn loạn.

Bây giờ, mọi người biết nhắm chặt mắt dùng tay ôm chặt đầu mình lại, tôi theo phản xạ hai tay quơ vào không trung tìm chỗ dựa bỗng có một thứ gì đó dùng lực mạnh lôi tay tôi lại kéo về phía mình, tôi lúc đó không cần biết đó là thứ gì chỉ cần tìm được chỗ dựa thôi tôi bất giác ôm chặt thứ đó lại hai mắt nhắm nghiền.Cuối cùng trận cuồn phong đó cũng kết thúc tôi mắt nhắm mắt mở nhìn lên thứ mình đang ôm, hả cái gì? là thằng Job!!!

Nó dùng cả người nó ôm chặt bao bọc lấy tôi, 4 mắt chạm nhau, tôi nhìn nó và nó cũng đang nhìn tôi.

Chuyện đéo gì đang xảy ra vậy trời, tại sao lúc đó tôi không thể ngừng nhìn nó được ánh mắt nó lúc đó đúng cuốn nó thu hút tôi làm tôi đơ người ra bỗng...-"Bas, Bas.. mày sao vậy, ê nè Bas mày ok không vậy"

-"Hả hả cái gì.."

Nó bỗng vỗ nhẹ vài cái vào má tôi ánh mắt hiện liên vài tia lo sợ, cái vỗ của nó làm tôi bừng tỉnh trở về thực tại.

Giờ phút này tôi ngượng vô cùng cuộc đời này chưa lần nào tôi ngượng như lần này và để giải ngượng tôi liền đẩy nó ra-"Mày...mày làm gì mà ôm tao"

-"Ối thằng này tao mà không ôm mày lại chắc mày chạy điên đi đâu rồi, không cảm ơn ở đó còn đẩy người ta hứ"

-"Tao..tao"

-"Áaaaaaa"Chưa kịp nói gì chúng tôi bị tiếng hét thất thanh làm cho một phen hoảng hồn khiếp vía cả đám lại nhìn nhau như đang hiểu ý nhau chúng tôi biết đó là tiếng hét phát ra từ phòng..

Malee..

Chúng tôi tức tốc chạy đến phòng trói Malee lại*Kẹtttt*Cả đám sững người hai mắt trợn tròn, trước cảnh tượng trước mặt không thể tin vào mắt mình được đó là...
 
Back
Top Bottom