Siêu Nhiên JASON in the ALONEY

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
334304066-256-k156855.jpg

Jason In The Aloney
Tác giả: john4than
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

"Thật dễ dàng chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thực sự rất khó khăn" - Luis Sepúlveda
Truyện của mình kể về một ngôi trường đa loài mang tên Aloney, ngôi trường mang kiến trúc cổ kính, có diện tích đồ sộ và toạ lạc ngay trên đỉnh của một ngọn đồi dày đặc sương mù cả ngày đêm - Bloody Hill.

Những phù thuỷ trẻ trốn chạy thành công khỏi nạn đấu tố - thiêu sống phù thủy hàng trăm năm trước đã cùng nhau hợp sức với muôn loài dị hình khác dựng nên ngôi trường để anh em, con cháu họ được an toàn khỏi tầm tay loài người.

Hiện tại - sau hàng thế kỷ, hiệu trưởng đương nhiệm của trường Aloney - bà Carol Lordie, đã thực hiện một ý định điên rồ chính là để cho loài người đến học tại trường để giao thoa hai nền văn minh, trao đổi văn hoá và thiết lập sự hoà bình.

Dù vậy vẫn chẳng một ai tình nguyện bỏ đi những xa hoa phù phiếm ở những thành thị hiện đại để đến học tại xứ Grott đầy sương mù này, nữ hiệu trưởng đã đến nhà Jason - một học sinh ham học nhưng buộc phải thôi vì gia đình anh không còn đủ tiền tiếp tục trang trải cho hành trình theo đuổi tri thức, để đề nghị với gia đình anh một món hời: cho chàng trai trẻ được học miễn phí hoàn toàn tại trường.

Jason và gia đình anh hoàn toàn không biết rằng ai và thứ gì đang hiện diện và theo học tại toà lâu đài cổ kính đó, hãy cùng đón xem và theo dõi hành trình thú vị của Jason tại Aloney nhé !​
 
Jason In The Aloney
1. NGÀY KHAI GIẢNG


1.

NGÀY KHAI GIẢNG😛hía trên đỉnh của một ngọn đồi chót vót đang dần hiện ra một toà lâu đài cổ với những kiến trúc luồn lách phức tạp, nơi mà hàng trăm năm về trước tổ tiên của loài ngoại lai đã chọn để giúp những người anh em, con cháu vô tội của họ lánh xa thật xa khỏi sự sầm uất giả tạo của những khu đô thị loài người.

Nhìn từ phía trên cao, khuất khỏi những lớp sương mù dày đặc, người ta có thể thấy gần một chục người đang phi chổi và hàng mấy trăm con dơi đeo kính râm đang cùng nhắm vào nơi đồ sộ ấy làm điểm đáp.Ngoài cổng lâu đài, vô vàn những chiếc xe hơi cổ, đen bóng được lau sạch nhẵn đang chen chúc nhau đậu đầy khắp nơi như đàn kiến đen vỡ tổ, tự trong xe ồ ạt lao ra nào những nhóm người lông lá mang tai sói, móng vuốt, nào là những chiếc quan tài đen vàng đủ loại, ôi đủ thứ quái vật, dị hình mang theo truyền nhân của họ đến với ngày khai giảng năm học mới của trường Trung học Đa chủng tộc ALONEY.

Ngôi trường cổ kính được những phù thuỷ trẻ may mắn sống sót sau "thời kì đen tối của loại không phải loài người" lập nên, tách biệt với xã hội loài người.Có vẻ trong bọn họ, đã có một vài người quen biết nhau từ trước, cô phù thuỷ nọ với chiếc mũ chóp nhọn rộng vành trên đầu nhanh chóng lao đến bắt lấy một trong số những con dơi mang kính râm.

Lạ kì thay, chỉ trong chớp nhoáng mà con dơi lại biến thành một chàng trai đeo khăn choàng đen với cặp răng nanh dài, nhọn.

Chẳng cần nói cũng biết, đó chính là một anh chàng ma cà rồng trẻ tuổi.-Này Lordie, bồ có thôi cái trò chụp vào người tớ đi không ?

Tớ vừa gãy cánh tháng trước đấy !

- Chàng ma cà rồng Johnathan Dracy nhăn tít mắt lại rồi la lớn lên như thế.

John khè chiếc răng nanh và cặp móng dài đen thui của mình hòng làm Anne Lordie sợ hãi mà buông anh ta ra.Anne cười ra rả, ngay lập tức buông anh ta ra ngay rồi giơ chiếc đũa thần của mình lên gõ gõ lên cặp răng nanh ánh mịn, cứng cáp của John.-John này, đừng nóng tính như thế chứ ?

Tớ xoay chiếc đũa này một vòng thì rồng cũng thành cốc chứ đừng nói như một con dơi chưa mọc lông như cậu nhé !

À mà cậu vừa mài răng ấy hả ?

Trông sắc nhọn và chói hơn hẳn !

- Lời nói đầy mỉa mai của cô phù thuỷ nhỏ của dòng tộc Lordie.- Không đâu bồ, là do tớ vừa bỏ máu dê để chuyển sang dùng máu bò đấy.

Là những con bò hạng nhất được nuôi kín trong hang núi bởi những con quỷ lùn đấy nhé !

- Anh đáp lời, rồi cả hai cười lớn đến mức loài phụng hoàng cũng phải tắt lửa.Bỗng một cô gái có làn da nhợt nhạt, trên khoé mắt còn dính vài miếng vảy cá đầy sắc màu, óng ánh dưới tia mặt trời xuất hiện và chen vào cắt ngang cuộc đối thoại, cô hướng về phía Anne- Lordie !

Lâu quá không gặp bồ luôn í, tớ tưởng chừng như đã mười mùa trăng máu rồi ấy chứ chẳng ít đâu.

- Nói xong, Jade liền ôm chầm lấy Anne.- Ôi Jade ấy hả ?

Dạo này trông vừa nhợt nhạt mà tóc vừa bết đấy, xinh hơn hẳn đấy nhá !

Kiếm được anh trai nào để quấn đuôi vào nhau chưa ?- Ôi Anne ơi, bồ quá khen rồi, dạo này trông bồ cũng xinh đẹp như miếng giẻ phơi trăng ấy !

Tớ thì chưa có "anh" nào đâu, thật ra tớ chạy đến đây để nhờ hai bồ một việc thôi !

- Jade Waterchild ngại ngùng đáp lời khi được Anne khen tới tấp- Nhờ gì đấy hả cô gái xinh đẹp ?

- John thừa cơ hội xông tới bắt chuyện, anh vừa nói vừa nhoẻn miệng cười hòng loè bộ răng nanh với cô nàng- À, thực ra bồ có thể chụp cho tớ và cậu tiên cá đằng kia một bức có được không ?

Đây là điện thoại của tớ - Jade nói xong liền dúi chiếc điện thoại của cô vào tay John, chỉ về phía bể phun nước giữa trường, nơi có một cô tiên cá với mái tóc bết rệt kiêu sa và làn da nhợt nhạt căng mịn đang quẫy chiếc đuôi cá óng ánh màu bạch kim của cô trong ấy.John ngay lập tức đồng ý, với điều kiện cô phải cho anh số điện thoại và một cái hẹn.- Ờm..

Xin lỗi nhưng, thực ra tớ là một con cá đồng tính nữ và cô ấy là bạn gái của tớ.

- Jade ngại ngùng đáp lời John khiến anh đứng hình.Sau vài giây chết đứng như bị bà hoàng Medusa hoá đá, John đã lấy lại tinh thần và hiểu được chuyện gì đang xảy ra, anh vẫn vui vẻ đồng ý chụp ảnh cho cặp cá đáng yêu trên.

Jade chạy về phía đài phun nước, nhảy lên không trung và lao xuống mặt nước thật nhuần nhuyễn, vừa chạm vào thứ chất lỏng kia thì cô liền biến đổi.

Thần kì và kinh diễm thay !

Đôi chân của cô nàng dần dính vào nhau và từng hàng từng lớp vảy cá lấp lánh đủ màu sắc dần dần mọc ra, cho đến khi nó trở thành một chiếc đuôi hoàn thiện.

Chỉ có điều, vì Jade là người cá ( siren ) còn bạn gái cô - Endy Wondertale là tiên cá ( mermaid ) nên đuôi của họ có phần khác nhau, chúng ta có thể tưởng tượng ra nó như đuôi của cá mập - một loài sinh vật hung hãn với những chiếc vây nhọn và đuôi của cá hề - một loài cá nhỏ nhắn và là bữa ăn của các loài săn mồi đại dương, như cá mập.Muôn vàn những loài khác, kể như anh chàng xác ướp đang than phiền về chuyến về quê thăm kim tự tháp nhưng năm nay ở đấy toàn là khách du lịch, kể như cô người sói đang tìm bầy, kể như anh nhân mã đang tập ăn chay với tô salad trộn ngon lành,.. tất cả các loài dị hợp bọn họ đều đang làm quen, hò hẹn, chơi đùa và kết thân với nhau một cách an toàn dưới mái trường này - trường Trung cấp Đa chủng tộc Aloney, nơi chẳng có con người nào tìm đến nghiên cứu, săn bắn, thiêu sống họ và xem họ như những thứ vô tri vô giác không cảm xúc để thoả mãn lòng tham vô đáy của bọn chúng.CÒN TIẾP . . .
 
Jason In The Aloney
2. HALLOWEEN THÁNG 9


2.

HALLOWEEN THÁNG 9 Bỗng dưng trời đất tối sầm lại, các học viên bỡ ngỡ nhìn nhau, tất thảy đều chẳng hiểu có chuyện gì đang diễn ra trong ngôi trường này.

Nhưng rồi..-Averte solem! ( Tiếng La-tinh, nghĩa là "tắt nắng" ) - Đột nhiên một giọng nói âm trầm, khoan thai nhẹ nhàng cất lên nhưng sự quyền lực trong chất giọng nhẹ nhàng ấy vẫn đủ làm khuấy động cả một toà kiến trúc đồ sộ, làm tưởng như những viên gạch mẻ trên nóc trường sắp sập xuống đến nơi.

Đó là hiệu trưởng đương nhiệm của ALONEY, phù thuỷ hùng mạnh và vĩ đại nhất thế hệ này - Carol Lordie.Những thứ ngoại lai, dị hình đang hiện hữu trong khuôn viên trường đều hàng loạt túm nhau tụ hội về phía phát ra âm thanh trên, bao gồm cả hai cô cá Jade và Endy cũng như nhóm bạn dơi John, Anne.-Này Lordie, đó là mẹ của bồ kìa.

Cô ấy ngầu quá !

- Chú dơi nhỏ Johnathan vừa huých nhẹ vào vai của Anne vừa thì thầm nói.Anne trưng ra khuôn mặt như sắp sửa ăn tươi nuốt sống John đến nơi, cô chẳng muốn nói đi cũng chả thèm nói lại, nhưng qua việc quan sát ánh mắt của cô thì anh chàng hiểu được rằng mối quan hệ của cô và bà ấy chẳng được thân thiết là mấy.

Anne quay đi chỗ khác, cố lờ đi bà Carol.

Bà Carol chỉa thẳng đũa phép về phía ánh mặt trời đang dần khuất sau dàn sương mù dày đặc bao trùm ngọn đồi.-Radii coloris in nubibus ! ( Tia sắc màu trong mây ) - Lời bà Carol đọc thần chú vừa dứt, hàng loạt ánh sáng lấp lánh đủ màu muôn sắc thoát ra từ cây đũa thần, chúng quấn lấy nhau rồi phóng thẳng vào làn sương mù đục ngầu.Những tia phép hoà tan vào làn sương, chúng phân tán ra rồi tụ lại, nổ một phát thật giòn và biến thành những chùm pháo bông rực rỡ, thắp sáng cả nền trời tăm tối.

Thật diệu kì thay !

Sau đó những ánh pháo bông lại tiếp tục không ngừng xuất hiện, xếp ngang xếp dọc thành những chữ cái, chúng như có ý thức mà chia nhau ra nổ thành dòng chữ "CHÀO MỪNG CÁC MẢNH GHÉP CỦA ALONEY" sáng rực.

Các học viên đều chăm chú ngắm nhìn một màn chiêu đãi sắc màu mà hiệu trưởng vĩ đại của họ trình diễn, ai nấy đều trầm trồ đến há hốc miệng.

Chỉ riêng Anne, cô đã dắt theo John rời khỏi đám đông tự bao giờ.Bà Carol huýt sáo ra hiệu, ngay lập tức có hai con Chân To khiêng ra một cái bục lớn, cá chắc là bằng gỗ quan tài nối lại với nhau.

Sau đó, bọn nó phủ lên cái bục gỗ một lớp vải liệm, chớp mắt một cái bà Carol đã tự ở đâu xuất hiện trên bục với cây đũa phép - hiện đã được phù phép trở thành một loại micro chuyên dụng cho việc thuyết trình.

Bà bắt đầu màn diễn thuyết.-Cô xin ngả mũ chào mừng tất cả các em, các quý phụ huynh đã bỏ thời gian vàng bạc của mình để đến với buổi khai giảng của Trung học ALONEY ngày hôm nay !

Tất cả các loài trong số các em đều được chào đón tại đây, bất kể hình dáng gì - Bà Carol duyên dáng phát biểu, đúng là phong thái của một nhà phù phép vĩ đại và cũng như một người phụ nữ trưởng thành đang đứng đầu cả một tập thể những loài không giống ai.Đám đông vỗ tay và hò hét hoan hô như những người hâm mộ được gặp thần tượng, bà Carol nhanh chóng làm dịu đi những tiếng hú hét và tiếp tục bài phát biểu mở đầu năm học.-Tuy nhiên,..

- Bà ta vung nhẹ tay, cây đũa phép liền quay trở về với hình dáng vốn có, bà khoan thai bước xuống khỏi cái bục gỗ-Trong năm nay, lần đầu có trong "lịch sử loài không phoải loài người".

ALONEY sẽ đón chào học viên đầu tiên đến từ một chủng tộc mới lạ mà các em hay các quý phụ huynh đều không bao giờ tưởng tượng ra nổi !Đám đông bắt đầu ồn ào trở lại, có người đoán đó là loài kì lân cũng có người mong chờ đó là một củ khoai tây biết đi.

Nhưng dĩ nhiên để mà bà hiệu trưởng của chúng ta dùng đến hai từ "mới lạ" tại nơi mà mọi thứ được cho là mới lạ đều đương tụ hợp ở đấy thì hoàn toàn không phải những thứ tầm thường dễ đoán.

Carol gõ đũa phép lên bục, tạo nên những tiếng cạch thật to nhằm nhắc nhở bọn chúng im lặng cho bà tiếp tục công bố.-Hỡi các quý ông và quý bà, hỡi các gương mặt đáng yêu, hay thậm chí là.. chả có mặt như gia đình vô diện đến từ xứ Nhật xa xôi kia, xin trật tự và hãy chào mừng Jason đến với cộng đồng ALONEY !

- Lời bà vừa dứt thì ngay lập tức có một làn khói dày đặc màu tím nhạt xuất hiện ngay trên cái bục gỗ, bước ra từ làn khói tím đó là một cậu thanh niên.

Ôi nhưng bất thường thay, bất thường vì cậu ta trông rất rất và rất bình thường.Tai sói đâu nhỉ ?

Lông lá cũng không, kích cỡ cũng chẳng nhỏ người các nàng tiên duyên dáng mà cũng chẳng khủng lồ như bọn Chân To lố bịch.

Vài người thầm nghĩ, chắc là ma cà rồng rồi, chẳng qua cậu ta trông hơi hồng hào hơn "bình thường" một tí, nhưng đến khi Jason Norman nhè cặp răng ra cười thật tươi nhưng cặp nanh không ở đó và khi cậu vẫy tay chào họ nhưng móng cậu chả đóng đất và đen xì thì họ đã xâu chuỗi được và cá chắc cậu là-thứ-gì rồi.Bà Carol nhìn thái độ "chào mừng" của bọn dị hình không có vẻ gì là mừng cho lắm, bà lập tức mở miệng trấn an.-Ôi các bạn, các anh em của tôi.

Sao mọi người lại im lặng như thế ?

Nhớ năm 1983, khi người sói lần đầu được công nhận là dị hình và được phép vào học tại ALONEY thì mọi người đã hân hoan vui mừng đến mức rồng cũng tự tróc vảy cơ mà ?

Hãy chào mừng Jason Norman đến từ..-Đến từ nhân loại hả bà Lordie ?

- một cô ma cà rồng bước ra từ đám đông, đôi mắt cô đỏ ngầu vì giận dữ.

Sau lưng cô là hội "Quan Tài" của gia đình dơi đã nhe sẵn nanh chỉ chờ chực được cạp cậu ta vài phát.Phía bên kia, dàn phù thuỷ cũng đã cầm sẵn hình nhân, đũa phép.

Phía bên này nhà ma sói đã vung sẵn vô vàn các bộ móng vuốt nhọn hoắt rồi gầm gừ giận dữ.

Ôi chẳng thể tả hết được bao nhiêu loài quái thú dị hình tại ALONEY đang hung hãn đến mức nào !-Bà có biết đã có bao nhiêu phù thuỷ, cũng chính là máu mủ tổ tiên của bà nhận được "vinh dự" bị thiêu sống trên giàn giáo chưa hả bà Lordie kính mến ?

- một nam pháp sư trẻ phừng phừng lửa giận bước lên.-Bà có biết bao nhiêu anh chị em của tôi đã phải chết tức tưởi khi bị chủng loài của thằng ranh đang đứng chiễm chệ trên kia đóng cọc vào tim chưa hả ?

Đồ độc ác !

- Cô ma cà rồng kia tiếp tục lời hỏi tội dang dở.-Không nói nhiều nữa, nể tình bà đã cống hiến cho cộng đồng ngoại lai của chúng ta biết bao nhiêu năm qua, chúng tôi sẽ bỏ qua cho bà.

Nhưng thằng nhãi kia sẽ phải chết !

- hội phù thuỷ hàng loạt bước lên phía trước, tay ai cũng nắm chắc đũa thần và chĩa thẳng vào khuôn mặt ngơ ngác của Jason kia.-Gượm đã !?

Có phải trường mình đang tổ chức Halloween sớm không đấy ?

Dù mới tháng 9 nhưng họ thực sự rất nhập vai đó, nhưng tôi hơi sợ sự nhập vai này rồi.

Mọi người làm ơn dừng lại đi.-Thằng nhãi loài người đừng nói nhiều nữa.

Ignem gehennam vocare, incendere ! ( Triệu hồi lửa địa ngục, thiêu rụi ! ) - Một cô phù thuỷ trẻ liều mạng nhào ra từ đám đông, cô vừa chỉa đũa thần vào Jason thì ngay lập tức đọc thần chú.

Từ đũa phép, một đốm lửa, không, một con quỷ lửa xanh choé nhào ra, nhảy bổ về phía anh chàng tội nghiệp.

Khi con quỷ lửa phực ra những tia nóng, thời gian như chậm lại cả thế kỷ, Jason hốt hoảng và bắt đầu hiểu mình đang phải đối mặt với những gì.Thế nhưng, khi tia lửa phóng đến cách mặt Jason khoảng một sợi lông phượng thì bị một bông tuyết trong suốt, sáng rực như tia chớp của Zeus tự đâu xuất hiện chắn ngang.

Mọi thứ như ngưng đọng trong khoảnh khắc đó, tia lửa xanh choé kia bị dội ngược lại về phía cô phù thuỷ nhỏ háu thắng với vận tốc ánh sáng, may thay rằng cô ta tránh kịp, nhưng thói đời chẳng có gì là may mắn, tia lửa hoả ngục đã bao trùm lấy chiếc đũa thần, làm nó rơi xuống đất và gãy đôi.

Cô phù thuỷ nhỏ căm hận khôn xiết, cô đứng dậy với đôi mắt bốc ra lửa.-Là ai dám chặn phép của tôi ?

Ai dám bao che cho thằng nhãi ranh này ?-Là tôi !

- Cô phù thuỷ nhìn sang phía có giọng nói thân thuộc kia phát ra, cô chưa kịp phản ứng thì đã bị cái bóng đó phóng đến gần.

Bà Carol !

Bà ta ép sát cây đũa phép vào cằm cô, tưởng chừng như chỉ cần một chút sức nữa thì cây đũa sẽ đâm xuyên mặt cô làm máu phún ra.

Nhưng không, bà ta tha cho cô phù thuỷ nhỏ tội nghiệp rồi vút một cái bay lên lơ lửng giữa không trung.-Hỡi các anh em máu mủ !

Tôi biết những tổn thất mà nhân loại đã gây ra cho chúng ta chứ, biết chứ, biết rõ là đằng khác !

Các người nên nhớ dòng dõi nhà tôi là một trong những phù thuỷ trẻ có công lập nên ngôi trường này !

Nhưng điều tôi đã quyết thì hẳn phải có lý do sau nó, mọi người muốn con cháu sống trốn chui trốn nhũi mãi thế này sao ?

Không, tôi không chấp nhận như vậy.

Vốn mà tôi để loài người học ở đây là để thiết lập sự hoà bình giữa ta và bọn họ, cho con em chúng ta có cơ hội được bước ra ánh sáng, được sống bình thường và được chia công bằng những đặc quyền con người đang chiếm ngoài kia.

Các anh em có đồng ý hay không ?Bọn dị hình nghe lí lẽ của bà Carol cũng rất thuyết phục, bọn nó chấp nhận bỏ qua và tin tưởng vào bà hiệu trưởng vĩ đại của ALONEY.

Thế là một hành trình mới lại bắt đầu.CÒN TIẾP . . .
 
Jason In The Aloney
3. HAI CHIỀU (I)


[PHẦN 3 NÀY SẼ ĐƯỢC CHIA THÀNH 2 PHẦN NHỎ]-Hỡi các anh em máu mủ !

Tôi biết những tổn thất mà nhân loại đã gây ra chúng ta chứ, biết chứ, biết rõ là đằng khác !

Các người nên nhớ dòng dõi nhà tôi là một trong những dòng phù thuỷ trẻ có công lập nên ngôi trường này !

Nhưng điều tôi đã quyết thì hẳn phải có lý do sau nó, mọi người muốn con cháu sống trốn chui trốn nhũi mãi thế này sao ?

Không, tôi không chấp nhận như vậy.

Vốn mà tôi để loài người học ở đây là để bắt đầu những bước đầu tiên trong việc thiết lập sự hoà bình giữa ta và bọn họ, cho con em chúng ta có cơ hội được bước ra ánh sáng, được sống bình thường và được chia công bằng những đặc quyền con người đang chiếm lấy cho riêng chúng ngoài kia.

Các anh em có đồng ý hay không ?Các loài đương có mặt tại đó đều bị màn diễn giải hết sức hợp lí của bà Carol thuyết phục.

Tất thẩy bọn họ đều hoan nghênh đồng ý, trái ngược lại hoàn toàn với bầu không khí căng thẳng và kinh dị của ban nãy.

Bà Carol lại vẩy chiếc đũa thần bà đang cầm trên tay về phía chân trời xa tít ẩn khuất trong sương mù rồi đọc câu thần chú "Ánh sáng trong mây".

Hàng loạt những ánh pháo hoa lung linh huyền ảo lần nữa nổ rền vang trên nền trời xám xịt.

Một vài người cảm thán, đúng là thứ phép thuật từ Phoenix Wand ( Đũa Phượng ) có khác, kinh diễm đến nỗi chính những trái tim sắt đá cũng phải mọc lên đầy ắp những hoa.

Sơ lược đôi nét về cây Đũa Phượng này cũng như để tìm hiểu cấu trúc của 1 cây đũa phép.

Thứ quan trọng nhất để tạo nên một cây đũa đầy quyền năng chính là "Vật chuyển hoá" - Một thứ bất kì chứa năng lượng phù hợp với chủ nhân của nó và thường là đá quý, thứ này sẽ giúp biến chuyển sức mạnh bẩm sinh trong máu của phù thuỷ trở thành phép thuật thông qua sự kết nối năng lượng chặt chẽ, mà một phù thuỷ lại không thể tự làm điều đó được.

Với Đũa Phượng của bà Carol, vật chuyển hoá được đính trên một lớp da bò bọc quanh thân đũa - thứ được mài dũa cẩn thận nên từ nhánh cây Máu Hét thiêng của làng Liar ,cũng chính là nơi bà hiệu trưởng vĩ đại được sinh ra.

Vật này chính là một loại đá phép hiếm tên Hoa Nắng, mang trên nó màu sắc chói chang rực rỡ của ánh mặt trời. nói tiếp về thân đũa, phần đuôi được khắc thành hình đầu phượng một cách tỉ mỉ, tinh xảo.Sau khi chiêm ngưỡng một màn sắc màu rực rỡ trên nền trời sương, các học viên và giáo sư cũng tản ra dần và bắt đầu vào tiết học đầu tiên của năm, sau 4 tiếng chiêng đồng báo vào tiết.

Nhưng hẳn bữa tiệc nào tàn cũng để lại dư âm, mà ở đây là anh chàng Jason tội nghiệp đang bị bỏ lại, anh đứng cứng đơ như bức tượng đá với mớ hỗn độn trong đầu.

Anh vừa chứng kiến những gì trước mắt vậy, mấy chục loài dị hình, một màn đấu đá phù thuật hàng thật giá thật ngay trước mắt anh, nghiêm túc đấy hả ?

Không, anh đáng được và phải được biết câu trả lời rõ ràng từ bà Carol.
 
Jason In The Aloney
3.5 HAI CHIỀU (II)


Trong đầu Jason hiện tại đang là một mớ hỗn độn nham nhở.

Anh cần được và đáng được giải thích rõ ràng về chuyện này, hẳn rồi !

Anh nhanh chóng đuổi theo bóng dáng thoắt ẩn thoắt hiện của bà hiệu trưởng.

Anh vụt chạy, luồn lách và phóng nhanh như một con báo hoa thực thụ.

Thế nhưng, Jason lại cảm thấy anh và bà ta như là hai đầu nam châm cùng cực, cứ mỗi tấc đến gần lại đẩy nhau ra xa hơn, cứ như thể có một lực hút kì bí nào đó tránh cho anh động vào bà ta vậy.

Đột nhiên bà ta quay phắc lại, mỉa mai thay, lúc này chẳng hiểu vì lí gì mà cái lực hút chết tiệt kia đã biến mất, chớp nhoáng anh đã đang đứng sát trước mặt bà ta.-Trò hẳn là có thắc mắc gì muốn hỏi ta, nhỉ ?

Ta mong là nhu vậy, bởi vì ta sẽ không vui nếu bị làm phiền vì những thứ cỏn con đâu.

- Bà Carol mỉm cười duyên dáng nhưng hành động của bà lại hoàn toàn trái ngược với nét niềm nở trên khuôn mặt.

Bàn tay bà nắm chặt cây Đũa Phượng và đã xỏ ngón trỏ vào bên trong chiếc nhẫn kim loại được gắn trên thân đũa tự lúc nào chẳng biết, ngón cái bà áp sát vào miếng đá Hoa Nắng và chà xát nhẹ khiến nó toả ra những chớp sáng thần kì.

Đó là tư thế sẵn sàng làm phép, sẵn sàng trong mọi trường hợp, bất cứ lúc nào.

Nhưng Jason-tội-nghiệp-Norman thì có để ý đến những tiểu tiết nhỏ nhặt đó đâu ?

Mà có lẽ, nếu để ý đến thì anh chàng cũng chẳng biết anh đang đứng trước thế lực nào.

-Tại sao từ đầu, lúc mà bà đon đả đến nhà tôi.

Cái lúc trước khi tôi, cha và mẹ tôi kí vào cái đơn nhập học chết tiệt ấy, bà không nói rõ về lũ quái dị đã và đang ở đây ?

Bà có biết sự lừa lọc của bà đã khiến tôi suýt mất mạng hay chưa ?

- Jason chất vấn bà Carol.

-Chỉ thế thôi đúng chứ ?

Vậy thì lần sau, nếu không phải có chuyện cấp bách thì trò đừng làm phiền ta nhé, trò Norman.

Johnathan Darcy - hướng dẫn viên của trò có thể sẽ sẵn sàng nói chuyện xàm xí với trò đấy.

- Nói xong, bà Carol lại quay lưng rời đi, nụ cười trên môi bà cũng dần dần tắt ngúm.

Thế nhưng Jason nào chịu để chuyện này êm đẹp, anh cần một lời giải thích thoả đáng chứ không phải thái độ khinh khỉnh kia.

Jason vội rượt theo sau, anh bỏ qua cả thứ lực hút kì bí kia để kéo bà Carol lại.

Bà ta giận dữ, một cái vẩy đũa của bà ta lập tức làm Jason văng ra.

Bà dồn sát anh chàng đáng thương kia vào tường rồi chĩa đầu đũa nhọn hoắt vào yết hầu của anh.

Tưởng chừng như bà ta chỉ cần tác động thêm một chút lực nữa thì cây đũa sẽ đâm thủng qua lớp da kia.

-Đừng có mà dùng bàn tay bẩn thỉu đó chạm vào người ta !

-Bà..

Bà thôi cái giọng..

-Mày mới phải ngưng ngay cái thái độ thượng đẳng đặc trưng của nhân loại ấy đi, nếu còn muốn sống sót ở xứ này.

Nơi đây là Bloody Hill, xứ Grott chứ không phải cái New York hào nhoáng đầy giả tạo của mày đâu nhé !

- Bà ta cắt ngang câu nói run rẩy của Jason với một thứ âm thanh tựa cả ngàn tiếng thét hỗn tạp vọng lên từ địa ngục.

Một chút tử tế bên trong bà đã giúp xoa đi con quỷ ban nãy, giờ chỉ thấy bà Carol cố giữ thái độ bình tĩnh nhất để trao cho Jason câu trả lời cậu ta muốn.

-Trò còn nhớ hay đã quên lúc ông - bà Norman đồng ý kí tên vào hợp đồng cho trò đăng ký học ?

Họ đã nói cảm ơn ta rất nhiều, van xin ta giúp đỡ trò bằng mọi giá.

Rằng nếu không có ta thì cuộc đời trò chẳng biết sẽ đi về đâu, rằng họ chẳng cần quan tâm đây là loại trường gì, côn đồ, chứa đầy cá biệt hay xụp xệ, cũ kĩ như nào, họ chỉ cẩn trò được học tiếp cơ mà ?

Nhớ ra rồi chứ ?

Jason đơ người, những lời bà ta nói hoàn toàn đúng với sự thật.

Anh phải chấp nhận sự thật này dù nó có khó khăn.

Jason nghĩ đi suy lại thật kỹ rồi quyết định rằng phải nhượng bộ bà ta - một nữ phù phép vĩ đại nhất đương thời để bảo toàn mạng sống cho anh - một con người yếu đuối tay không tấc sắt.

-Thưa cô Lordie, em nghĩ rằng em đã hiểu được vấn đề.

Em rất xin lỗi vì đã lỗ mãng và làm phiền đến cô.

- Lời Jason run rẩy.

Cơ mặt bà ta buông lỏng, tay bà cũng vậy.

Bà gật đầu, mỉm cười rồi vung đũa tan vào hư vô.

Jason sửng sốt và đứng đờ người như tượng đá, người phụ nữ thô lỗ, tàn bạo ban nãy và nữ hiệu trưởng duyên dáng, đĩnh đạc với mái tóc đỏ, dài, xoăn lọn óng ả thật sự là cùng 1 người hay sao ?

Jason chẳng có câu trả lời, mà dẫu có thì anh cũng chẳng quan tâm nữa.

Thứ duy nhất mà anh khẳng định được và quan tâm đến hiện tại là rằng anh phải tìm cách sinh tồn và thích nghi với nơi này.

Nhưng làm sao tự anh có thể hoà nhập được với một cộng đồng phức tạp mà 24h trước anh còn không biết đến sự tồn tại của nó đây ?

Cái-gì-đó Darcy !

Đúng rồi, chính xác đây là cứu tinh của anh.

Như lời bà Carol nói ban nãy thì người ( hoặc gì đó ) này là hướng dẫn viên của anh, chịu trách nhiệm dẫn dắt và giúp anh làm quen với môi trường mới.

Johnathan Darcy, tìm cậu ta ở đâu nhỉ ?CÒN TIẾP . . .
 
Back
Top Bottom