- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #71
[Isekai] [Oln] Làm Nhân Vật Chính Liệu Có Phải Khó Nhất?
chương 68: giấc mơ của mọi nam sinh! (có lẽ thế)
chương 68: giấc mơ của mọi nam sinh! (có lẽ thế)
Cảm giác kiệt sức lạ lẫm mà rất lâu rồi chưa cảm nhận khiến tôi khụy xuống.
Tuy nhiên cảm giác mới mẻ đó chỉ xuất hiện trong thoáng chốc rồi lập tức tan biến tựa như một cơn gió.'Chuyện gì vừa xảy ra?'Nếu đúng theo kịch bản như diễn biến vừa rồi thì hẳn cô hầu gái đã kích hoạt một thiết bị nào đó có khả năng làm kiệt sức đối phương bằng cách hấp thụ ma lực.
Nếu giờ tôi không biết đọc bầu không khí rồi đột ngột bật dậy thì mọi thứ chắc sẽ khó xử lắm.
Thôi thì cứ nằm im một lúc để nghe ngóng tình hình vậy.Thả lỏng cơ thể, mắt khép chặt và trợn ngược lên, điều hòa ổn định hơi thở sao cho thật chậm.
Bây giờ thậm chí có là một bác sĩ quân y chuyên nghiệp kiểm tra cũng không thể nào nhận ra tôi đang giả ngất được.
Đây chính là kĩ thuật -phụ nhân bất tỉnh- mà tôi đã tốn bao nhiêu công sức luyện tập."
Dù có khả năng kiếm thuật và phản xạ chiến đấu khá tốt nhưng cậu ta lại không có nhiều ma lực.
Chỉ là mức hấp thu ma lực trung bình nhưng vẫn rơi vào trạng thái cạn kiệt ma lực.
Hẳn đây chính là lý do mà cậu ta rơi vào lớp thứ sáu của học viện."
Sau khi lại gần và lấy chân đá nhẹ vào tôi mấy cái như thể để kiểm tra, cô hầu gái quay lại chỗ người bạn đồng hành sát thủ của mình."
Giờ thì chúng ta cần phải tới căn phòng kia ngay trước khi hệ thống bảo vệ được kích hoạt."
"Nhưng cô thật sự tin lời của hắn ta sao?" chàng trai elf hỏi với một giọng đầy nghi vấn."
Dù sao thì thử cũng chẳng mất gì.
Hay ngươi muốn nói chúng ta tiếp tục đi tìm từng căn phòng của tòa nhà này?"
"..."
"Nhanh lên theo ta đừng có đứng đực ra đấy."
Như thể vẫn còn bất mãn với lời của cô hầu gái nhưng không thể phản bác, chàng trai elf đi theo cô ấy.
Rất nhanh chóng tiếng chân của họ xa dần rồi hoàn toàn biến mất ở một ngã rẽ trên hành lang.Giờ thì tóm tắt lại từ những gì đã nghe ngóng, tôi có thể đoán được rằng cô hầu gái thú nhân và chàng trai elf kia đang tìm kiếm một thứ gì đó vô cùng quan trọng trong học viện.
Tuy nhiên thứ khiến tôi cảm thấy đáng nghi nhất là việc tinh thể cá nhận trở thành một máy hút ma lực.'Chắc chắn không chỉ tinh thể cá nhân của mình mà toàn bộ học sinh trong trường, thậm chí cả giáo viên và nhân sự của nhà trường đều đã bị can thiệp.'Việc can thiệp và thay đổi cấu trúc thuật thức được khắc trong tinh thể ma thuật cá nhân của học viện hoàng gia Arita hoàn toàn không hề đơn giản khi tất cả chúng đều được liên kết với một tinh thể ma thuật chính hoạt động như một máy chủ kiếm soát.
Chỉ cần có bất cứ thay đổi nào với cấu trúc thuật thức của tinh thể ma thuật cá nhân, máy chủ sẽ ngay lập tức cách li tinh thể ma thuật đó khỏi mang kết nối chung và tiến hành ghi đè để sửa chữa.
Theo một thuật ngữ tôi từng nghe ở kiếp trước thì đây là hình thức bảo mật Endpoint Security (Bảo mật điểm cuối) hoặc Centralized Endpoint Security Management (bảo mật điểm cuối tập trung).Đặc điểm của hình thức này khiến cho việc tấn công một hệ thống từ các thiệt bị con trở nên gần như là bất khả thi.
Nhưng điểm yếu của hình thức bảo mật này là khi máy chủ bị tấn công và kiểm soát thì toàn bộ hệ thống sẽ sụp đổ.'Có lẽ nào?!'Kí ức của tôi vào ngày đầu của tuần thi lý thuyết bỗng ùa về.
Những tín hiệu ma thuật kì lạ kết nối với các tinh thể ma thuật cá nhân của các học sinh trong lớp.
Khi đó tôi đã tưởng rằng đó chỉ là một bản cập nhật do nhà trường cung cấp nhưng nếu thật sự đó là khi những tinh thể ma thuật cá nhân bị thay đổi thì...'Máy chủ của học viện đã bị can thiệp?'Một cơn run rẩy vì phân khích lập tức chạy dọc sống lưng tôi.Một tổ chức cực kì nguy hiểm có đủ khả năng để can thiệp vào sâu bên trong học viện hoàng gia Arita, nơi được coi như một pháo đài bất khả xâm phạm cuối cùng đã quyết định hành động.
Kịch bản -học viện bị khủng bố- trong bất kì bộ truyện fantasy học viện nào đang ở ngay trước mắt tôi!Sử dụng giác quan ma thuật tôi kiểm tra vị trí của cô hầu gái.
Lúc này cô ấy và chàng trai elf đã đứng trước cánh cửa của căn phòng mà tôi vừa chỉ.
Sau một vài thao tác đơn giản chàng trai elf đã có thể mở khóa cánh cửa của căn phòng.'Ồ?'Ngay khi hai người mở cánh cửa ra thì trái ngược so với vẻ bề ngoài của căn phòng trông chỉ như một lớp học bình thường.
Bên trong là một khoảng không tối tăm với chỉ duy nhật một trụ đá ở chính giữa.
Bên trên trụ đá là một viên đá kì lạ có màu xanh trong vắt có hình dạng như thể một giọt nước to bằng lòng bàn tay.
Mặc dù không trực tiếp quan sát nhưng tôi có thể cảm nhận được một sức mạnh ma thuật kì lạ đang luân chuyển trong viên đá."
Không ngờ nước mắt của nữ thần Arial lại thật sự nằm ở đây!" cô hầu gái thốt lên đầy ngạc nhiên.Thậm chí chàng trai elf còn không giấu nổi sự bàng hoàng của mình đằng sau lớp mặt nạ.Có lẽ lời nói của tôi không được trong lượng cho lắm.
Dù sao thì lời nói của một học sinh tầm thường cũng khó mà đáng tin cậy được."
Chỉ cần có được nước mắt của nữ thần Arial trong tay, chúng ta có thể dễ dàng thổi bay toàn bộ học viện này.
Thứ đã là cái gai trong mắt của các chúa tể và cũng làm suy yếu đi anh hùng của thời đại này."
Bằng một giọng nói run run như thể đang cố gắng kìm nén xúc động cô hầu gái từ từ tiếp cận viên đá......Hả?Cái gì cơ?Có phải hai người họ vừa nói nếu lấy được viên đá kì lạ đang trôi lơ lửng kìa thì toàn bộ học viện sẽ bị cho về với cát bụi không?Đừng nói lấy được viên đá là kì lạ kia mục tiêu chính của sự kiện lần này và cũng là thứ mà nhóm nhân vật chính phải bằng mọi cách để bảo vệ đấy nhé?Và tôi đây vừa vô tình tạo ra đường tắt khiến bên phản diện ngay lập tức đạt được mục đích của mình.
Bỏ qua những trận chiến cam go, những khó khăn và âm mưu mà tiến thẳng đến bad end ư?!'Không ổn.
Không ổn chút nào!'Tôi cần phải tìm cách để sửa lại mọi thứ ngay lập tức.
Nhân vật chính và toàn bộ mọi người bị cho bốc hơi chỉ vì phản diện được một nhân vật phụ qua đường chỉ điểm sẽ là cái kết nhảm nhí nhất trong lịch sử mất!Sực nhớ ra cô hầu gái có nhắc đến một hệ thống bảo vệ nào đó tôi ngay lập tức tìm kiếm và phát hiện ra một vòng tròn ma thuật duy nhất nằm trong căn phòng.
Một vòng tròn ma thuật cảnh báo siêu tinh vi có thể phát hiện ra bất kì ai tiến vào căn phòng cho dù họ có sử dụng ma thuật ẩn thân hay bất kì ma cụ nào.'Nhưng tại sao hai người kia lại có thể dễ dàng tiến vào trong căn phòng đến vậy?'Rồi tôi nghĩ đến màn sương kì lạ bao quanh họ.'Một cổ vật.'Thứ duy nhất có thể vượt qua khả năng phát hiện của vòng tròn ma thuật báo động trong căn phòng là ma pháp từ cấp tám trở lên hoặc một cổ vật có khả năng ngụy trang.Không chậm trễ dù chỉ một giây tôi can thiệp vào cấu trúc của vòng tròn ma thuật và cưỡng bức khởi động."
C-chuyện gì đang diễn ra vậy!" chàng trai elf hoang mang khi chứng khiến không gian xung quanh bắt đầu bị bóp méo vào trở nên vặn vẹo như thể mặt nước gợn sóng."
K-không thể nào!
Là hệ thống bảo vệ!
Làm sao có thể!!"
Cô hầu gái ngay lập tức nhận ra và vội vàng lao tới chỗ viên đá nhưng tất cả đã là quá muộn.
Cả bệ đá cùng viên đá ma thuật và căn phòng vừa rồi tan biến tựa như một ảo ảnh.
Chỉ trong vài tích tắc ngắn ngủi hai người chỉ còn đứng trong một căn phòng học hết sức bình thường của học viện."
Tại sao?
Làm sao chúng ta bị phát hiện?!" kêu lên một cách đầy tức tối cô hầu gái lập tức vung tay tạo ra một áp lực gió khủng khiếp phá hủy gần như toàn bộ đồ đạc trong căn phòng.Khi vòng tròn ma thuật được khởi động, tôi đã nhận ra cơ chế bảo mật cho viên đá của học viện.
Một cơ chế phòng thủ cực kì tinh vi khiến tôi phải cảm thấy thán phục người đã nghĩ ra điều này.Khi phát hiện ra kẻ xâm nhập thay vì kích hoạt những cơ chế rườm ra và màu mè như golem cảnh vệ hay ma thuật phòng thủ, hệ thống bảo vệ chỉ đơn giản là đánh tráo căn phòng cần bảo vệ với một căn phòng khác trong học viện.
Một vụ cướp sẽ không bao giờ có thể thành công khi mục tiêu đã biến mất.
Với khuôn viên khổng lồ cùng hàng chục khu nhà thì có tổng cộng hàng trăm căn phòng được phân bố khắp nơi.
Để có thể tìm được căn phòng chứa viên đá khi hệ thống bảo mật đã kích hoạt thì cách duy nhất là..."
Chuyển sang kế hoạch dự phòng."
Bằng một giọng nói lạnh lùng cô hầu gái ra lệnh thông qua một tinh thể ma thuật liên lạc."
Chúng ta sẽ tấn công học viện hoàng gia Arita."
Phải đó chính là phương án duy nhất còn lại.
Lục soát từng căn phòng một cho đến khi hệ thống bảo vệ không còn căn phòng nào để đánh tráo.Một sự kiện khủng bố toàn bộ học viện Arita lần đầu tiên được xuất hiện trong lịch sử.
***
"Có chuyện gì sao Asher?
Sao cậu cứ đứng đức ra như vậy thế?" giọng nói của Kiyumi khiến cậu bừng tỉnh.Trước mắt Asher lúc này là khuôn mặt lo lắng của một người bạn của cậu, Kiyumi.
Một cố gái thú nhân đến từ bộ tộc sói bạc.
Trên tay cô ấy lúc này là rất nhiều các loại xiên thịt các loại và cả một chiếc đùi gà nướng lớn.
Do đặc tính đặc biệt của bộ tộc mình mà cô ấy rất thích ăn thịt nhưng bằng một phép màu nào đó cơ thể của Kiyumi vẫn vô cùng cân đối.
Lúc này bờ môi hồng đào óng ánh một lớp mỡ quyến rũ của cô ấy đang ở sát cậu khiến Asher không khỏi cảm thấy xấu hổ mà quay mặt đi."
K-không có gì đâu.
Chỉ là mình có chút dự cảm không lành thôi."
"Đừng nói như vậy chứ?
Cậu không biết đọc bầu không khí hay sao?"
Người vừa nhắc nhở bằng một giọng có chút quở trách là một cô gái với mái tóc vàng óng ả được tết thành hai bím gọn gàng.
Đó là Layla, một đàn chị năm hai của Asher.
Mặc dù hai người đã có chút xích mích vào ngày đầu nhập học nhưng họ cũng đã rất nhanh chóng trở nên thân thiết."
E-em xin lỗi.
Dù đã hẹn với nhau cùng đi chơi lễ hội sau bài kiểm tra mà em lại nói như vậy."
"Hừm...
Cậu biết lỗi là tốt rồi.
Thử món này xem."
Một xiên mực nướng nóng hổi được tẩm sốt thơm phức."
Chị mua cho em sao?
Em cảm ơn."
Nhận lấy xiên mực từ tay đàn chị của mình, Asher cắn một miếng.
Thịt mực dai, dòn sần sật hòa quyền với hương thơm ngào ngạt của thảo mộc được rắc lên cùng chút cay nóng của sốt nướng khiến cậu không khỏi xuýt xoa."
Xiên mực này ngon thật đấy.
Không hổ là Layla-senpai chị lúc nào cũng tìm được chỗ ăn ngon hết."
"T-tất nhiên là như vậy rồi!
Nhưng không phải tôi mua thứ này cho cậu đâu đấy!
Chẳng qua tôi no rồi mà vứt đi thì phí quá nên mới đưa cậu ăn hộ thôi."
Nghe thấy lời đó Asher mới lật lại phía bên kia của xiên mực và thấy một vết cắn nhỏ."..."
"..."
Như thể vừa nhận ra hành động sai lầm của mình, Layla lập tức đỏ mặt rồi đưa tay tới để dật lại xiên mực từ tay Asher.
Tuy nhiên cậu vẫn nhanh hơn và đưa xiên mực lên cao rời khỏi tầm với của cô."
T-trả lại đây!
Ai cho cậu ăn chung với tôi hả!"
"Nhưng không phải là chị là người đưa cho em sao?"
Asher đáp lại với một khuôn mặt khó hiểu.Sau suốt những năm ăn chung mâm tắm chung bồn cùng với sư phụ của mình, cậu dường như đã mất đi đôi chút thường thức và coi hành động này là hết sức bình thường.
Vì vậy Asher không hiểu vì sao Layla lại đỏ mặt tía tai dành lại bằng được xiên mực cô đã cho cậu."
Đừng có nói thế bằng khuôn mặt vô tội đó!
Cậu trả lại xiên mực ngay cho tôi!
Tôi sẽ ăn hết nó!"
"Nhưng không phải chị đã no rồi sao?
Với lại nếu chị ăn hết thì chẳng phải chúng ta vẫn là ăn chung đó sao?"
"Nếu thế thì tôi sẽ thiêu rụi thứ đó rồi đem vứt vào thùng rác!
Đưa đây!"
"Nhưng vậy thì sẽ lãng phí lắm."
Trận chiến giữa hai người cứ thể diễn ra trong vài phút cho đến khi xiên mực trên tay Asher không biết đã biến mất từ bao giờ."
Ahhh.
Mặc dù không thích hải sản bằng thịt nhưng đôi khi ăn hải sản để cân bằng chất cũng không đến nỗi tệ."
Kiyumi là người đã sử dụng cơ thể nhanh nhẹn của mình và ăn hết xiên mực trên tay Asher chỉ trong một hơi trước ánh mắt bất lực của hai người để lại một bầu không khí ngượng ngụng."..."
"..."
"E-em tự nhiên thèm đồ ngọt quá.
Nghe nói có một quầy kem khá ngon ở gần cửa sân tập.
Chị có muốn đi không."
"C-có chứ!
Chị cũng đang định rủ cả bọn ra đấy."
"Kem!
Đôi khi ngoài cá và thịt ra thì ăn cả kem nữa để cân bằng chất!"
"Không Kiyumi.
Cậu cần ăn thêm rau thì mới đủ chất đấy."
"Ặc.
Rau dở ẹc.
Trừ khi bị ốm không thì không muốn ăn rau chút nào."
Lúc này cả ba người vẫn đang trò chuyện vui vẻ mà tiến về quầy kem gần sân tập của trường."
""!!!"
""Bỗng một cảm giác kì lạ khiến cả ba sởn gai ốc.
Không chỉ thế dường như tất cả sinh viên và một số giáo viên cũng cảm nhận được cảm giác đó.
Bầu không khí nhột nhịp của lễ hội bỗng chốc biến mất như thể ai đó vừa thu lại toàn bộ âm thanh vào một chiếc túi rồi buộc lại vậy."
C-chuyện gì đang xảy ra với tinh thể ma thuật cá nhận thế này!"
Một giọng nói hoảng hốt của một sinh viên vang lên phá tan bầu không khí, mọi người lập tức đưa tay vào túi và lấy ra tinh thể ma thuật cá nhận để kiểm tra.Toàn bộ tinh thể ma thuật cá nhân của tất mọi người đều đang nhấp nháy một ánh sáng tím kì lạ."
Arghhh."
"kuhhh."
K-không!
Mart!
Chuyện gì đang xảy ra vậy!"
"Ai đó làm ơn giúp với!"
Một số học sinh lập tức gục xuống xen lẫn với những tiếng la thất thanh có thể nghe thấy từ khắp mọi nơi.Đó là màn mở đầu của thảm kích sắp diễn ra.