Show tuyển tú cuối cùng năm XX21 của Hoa Quốc có concept khác hoàn toàn với các mùa trước.
Show tập hợp thực tập sinh từ rất nhiều nước trên thế giới, bên cạnh tài năng và visual đa dạng hút mắt như thường lệ thì chemistry thú vị giữa các học viên trong và ngoài nước đã thu hút được một lượng quan tâm lớn nhất từ trước đến nay.
Sau hàng loạt cuộc chiến căng thẳng thì kết quả đã cho ra đời nhóm nhạc nam 11 người với 11 tài năng 11 visual độc lạ đa quốc tịch, gọi là nhóm nhạc quốc tế INTO1.Thoáng một cái đã gần 2 năm trôi qua, nhóm nhạc hạn định cuối cùng trong giới giải trí Hoa Quốc đã gần tiến đến điểm kết thúc.
Chỉ còn 1 tuần nữa là diễn ra concert tốt nghiệp, cũng có nghĩa là INTO1 chỉ được ở bên nhau 1 tuần nữa thôi.Không chỉ fan nhóm mà kể cả trong mắt người ngoài việc chia tay này quả thực là không nỡ, bởi INTO1 nổi tiếng là nhóm nhạc "sến súa" thích skinship, giữa các thành viên hành động yêu thương chiều chuộng được thể hiện công khai cực kì tự nhiên.
Người ta bảo làm couple fan nhà INTO1 kể cả có chân đạp nhiều thuyền thì cũng nhàn hạ chả bao giờ phải phải tự bơi.Đấy đến người ngoài còn nghĩ thế thì người trong cuộc còn cảm thấy buồn đến mức nào.
Mới ngày nào còn thành đoàn, còn kỉ niệm 100 ngày, rồi sinh nhật 1 tuổi,... thế mà giờ đã sắp phải rã nhóm.
Buồn thúi ruột.Nhưng hiện tại các thành viên nhóm I nọ có một vấn đề khác còn quan trọng hơn cả concert tốt nghiệp, nếu mà không giải quyết được thì đừng hòng chia tay vui vẻ.
Đó là đội trưởng nhỏ nhóm I dạo này đang.... giận dỗi, dỗi bọn họ.Vấn đề nghiêm trọng, vấn đề sống còn đấy.Một con người ôn hòa lúc nào cũng lý tính trong tất cả mọi việc mà giờ để cậu tỏ hẳn thái độ ra như vậy, chả biết mấy người chọc cậu ấy cái gì.Họ cũng muốn biết lắm.
Mấy thành viên còn lại đã tìm đủ mọi cách từ tự kiểm điểm đến trực tiếp bám dính luôn người để hỏi lí do cho rõ, nhưng Lưu Vũ nhất quyết không chịu nói."
Từ trước đến nay mọi người đã giấu em những chuyện gì?"
Đấy là câu duy nhất Lưu Vũ đáp lại.Chuyện giấu em thì nhiều lắm Lưu Vũ à, nhiều hơn cả đời em nữa...Đấy là tiếng lòng của cả mười thành viên.Thấy không được ai đáp lại, Lưu Vũ hậm hực bỏ về phòng đóng cửa.
Đi qua bàn trang điểm, cậu có chút thẩn thơ nhìn bức ảnh nhóm chụp vào đêm thành đoàn, và bức ảnh chụp lúc tổ chức sinh nhật 1 tuổi của INTO1.Lưu Vũ biết hiện tại cảm xúc của bản thân đang không ổn định.
Cậu biết rõ việc hành động cảm tính như vậy không hề giống với con người cậu, là cực kì không nên, nhất là khi bọn họ đang trong giai đoạn cuối trên chặng đường đồng hành cùng nhóm.Nhưng Lưu Vũ không thể chịu được, cậu thấy vô cùng ấm ức khi nghĩ đến mười người họ có chuyện giấu cậu suốt gần hai năm, thậm chí có lẽ còn hơn.
Chả lẽ từ lần đầu gặp nhau trong Chuang họ đã có ý định ấy rồi à?Lưu Vũ ghét cái cảm giác bị bỏ rơi, bị người thân thiết cho ra ngoài cuộc.Cậu nhìn ra ngoài sắc trời, quyết định đi tắm rồi chăm sóc da để thư giãn.
Tối nay kệ họ đi, có gì mai tính tiếp.Thanh niên nhìn mình trong gương, nghĩ nghĩ một hồi, rồi làm thế thật.
Hiện tại cậu hành động tùy hứng giống như một đứa trẻ con nhõng nhẽo vậy.Lưu Vũ đắp mặt nạ ngồi dựa vào thành giường, bên cạnh là ánh đèn cam nhạt ấm áp, trong tay là con cún bông trắng tai đỏ quàng khăn xanh mà các fan hâm mộ đã tặng cho cậu.Bắt đầu từ khi nào nhỉ?Lưu Vũ vừa nghịch con cún bông vừa trầm tư, cậu thấy được biểu hiện lạ của mười người họ từ bao giờ?À, là từ sinh nhật năm 21 tuổi của mình.
Thời gian đã trôi nhanh như vậy sao...Cậu thanh niên nhỏ bắt đầu ngồi hồi tưởng lại, một thời INTO1 còn non trẻ và tràn đầy nhiệt huyết.----------------------------------------
Lúc mới ra mắt INTO1 đã thành công gây được tiếng vang trong một khoảng trời showbiz, cũng đã có một lượng fan riêng.
Khi ấy, trong khi ai cũng hi vọng và mong chờ sự bùng nổ vươn lên của INTO1 thì chính nhóm lại thất bại trong sân khấu biểu diễn đầu tiên, sau đó là bị liên lụy bởi hàng loạt các scandal lớn nhỏ trong showbiz, chiến tranh vòng fan, định kiến về idol tuyển tú...
Dần dần cho đến giờ, ngoại trừ fan trung thành cố gắng bám trụ thì cái tên INTO1 hoàn toàn bị nhấn chìm trong làn sóng giải trí, chỉ khi nào có blogger cue đến như là máy dự báo scandal showbiz thì may ra netizen họ sẽ ngờ ngợ nhớ ra............"
HAAAA~~~ Cuối cùng cũng được nghỉ!"
Trương Gia Nguyên vươn vai lớn tiếng kêu gào mãn nguyện.
Bên cạnh Tiểu Cửu Lâm Mặc và Doãn Hạo Vũ lăn đùng ra đất nằm đè lên nhau.
Mika và Châu Kha Vũ mệt bở hơi tai ngồi bệt xuống.
Bá Viễn xoay xoay bả vai đã tê cứng.
Lưu Chương hiếm thấy không to mồm mà ngồi bất động bóp chân.Quản lí tiến vào phòng tập, bất lực nhìn cả đám ăn vạ lăn lê bò toài dưới sàn, ánh mắt phần nào được an ủi nhìn người duy nhất dù mệt nhưng vẫn giữ vững nội hàm, thấy hắn xuất hiện thì ngoan ngoãn hỏi:"Có kế hoạch gì sao anh?"
"Là kế hoạch cho buổi ghi hình ngày mai.
Lịch trình chi tiết anh sẽ gửi cho em, nhờ em đốc thúc các thành viên nhé""Ok ạ"Nhìn lại đám kia, vừa thả ra chưa đầy 2 phút mấy cái miệng đã tự động nạp đầy pin, bắt đầu hoạt động cực kì năng suất, cả mấy tiếng luyện nhảy không được nói nên giờ đứa nào đứa nấy phải tranh thủ bù lại cho bằng hết trước khi kim giờ nhích qua ngày hôm sau."
Được rồi, tan làm đi!
Về nghỉ ngơi rồi mai phải đi quay sớm đấy!"
- Quản lí cao giọng chen ngang."
Con gà bằng giấy của Lâm Mặc thật sự xấu mà""Gà đâu mà gà, nó là phượng hoàng!!!"
"Ơ?
Thế không phải con vịt giống của AK à?"
"Vịt nào của tôi?
Không đúng!
Vịt thì liên quan gì đến tôi???"
Quản lí: "Mấy đứa!
TAN LÀM--""Nhắc đến vịt, hay hôm nay chúng ta ăn vịt quay nhé--""LÀ PHƯỢNG-HOÀNG!!"
"Em muốn ăn vịt quay Bắc Kinh..."
"ĐÃ NÓI KHÔNG ĐƯỢC GỌI TÔI LÀ VỊTTT!!!"
"Hôm nay muộn rồi Paipai..."
"ABCDXYZGSOYRAAAAHHH%%!#*^%$&....."
"......."
Lưu Vũ buồn cười nhìn quản lí mặt đen hơn cái đít nồi, đoạn quay sang vỗ vai Lâm Mặc, lên tiếng:"Mọi người, tan làm thôi.
Về nhà nào~"Tất cả ngay lập tức dừng lại.
Cả đám hào hứng bật dậy:"Đi thôi~ về nhà ~~~"Vẫn là chỉ nghe lời đội trưởng của chúng nó...
- Quản lí tâm mệt thở dài.----------------------------------------
"Tiểu Vũ mệt thì ngủ chút đi" - Lưu Chương ngồi ghế trước nhổm dậy quay ra sau, quan tâm bảo đứa em.Lưu Vũ xoa mắt: "Không cần đâu anh, cũng sắp về đến nơi rồi"Ngồi bên cạnh Bá Viễn túm tay cậu: "Đừng dụi mắt, đau mắt đấy, để anh xem nào.
Vuốt thế này một cái..."
- Nói xong anh vuốt nhẹ ngón cái qua khóe mắt Lưu Vũ, cơn ngứa khó chịu bỗng biến mất luôn.Lưu Vũ vui vẻ, khóe mắt cong cong nhìn anh: "Cảm ơn Viễn ca, anh biết nhiều thứ ghê""(*^_^*)"Ngồi phía trước Tiểu Cửu tự dưng khó ở bĩu môi lẩm bẩm: "Anh già lại lấy mấy cái mánh khóe ra để thể hiện đấy, xì~"Doãn Hạo Vũ ngồi cạnh anh cười haha.Trương Gia Nguyên gác tay ra sau gáy, mắt díu lại rồi nhưng vẫn cố gắng kiếm chuyện cho tỉnh táo:"Tập từ 8 giờ sáng đến tận 11 giờ tối, ngày nào cũng thế này thì em sẽ chết sớm 10 năm mất"Lâm Mặc vừa ngắm cảnh đêm bên ngoài vừa ngáp, ậm ừ đáp: "Thôi đi, em chả mong như thế quá còn gì""Mong gì cơ?"
- Lưu Vũ bất chợt hỏi."
A?"
- Lâm Mặc giật mình tỉnh táo, hết hồn quay sang nhìn Lưu Vũ, rồi lại nhìn Trương Gia Nguyên.Lưu Chương và Tiểu Cửu ngay lập tức đồng thanh, giọng oang oang vang khắp xe:"Đúng thế chứ còn gì nữa!
Tập luyện như thế này quá có ích đi chứ còn gì"Lưu Chương nói thêm: "Nay anh cảm thấy le vồ nhảy của bản thân phải thăng lên hai cấp đấy!"
Bá Viễn lôi kéo sự chú ý của Lưu Vũ: "Cũng tại Santa và Riki đột nhiên có lịch đột xuất phải tách ra nên khiến chúng ta phải tập lại đội hình gấp, chứ không sẽ không bị dồn ép thế này đâu""Viễn ca nói phải, nhưng mà!"
- Lưu Vũ lắc lắc ngón tay nhìn đứa nhỏ áp út trong nhóm: "Lần sau không được nhắc đến mấy từ xui xẻo như thế ấy nữa, để mấy người Mika học theo thì sao?"
Trương Gia Nguyên ngoan ngoãn gật đầu lia lịa, tay đưa lên làm động tác kéo khóa mồm.Đội trưởng nhỏ hài lòng gật đầu: "Thôi mọi người cố gắng nhé.
Chúng ta đã ít sân khấu lắm rồi, phải nắm lấy cơ hội lần này chứ đúng không?"
- Ánh mắt cậu khi nhắc đến hai từ sân khấu liền sáng lên, rực rỡ như hai vì sao nhỏ, cuốn lấy ánh nhìn của tất cả mọi người.Châu Kha Vũ ngồi ghế sau cười nhẹ, quen tay với lên nghịch chỏm tóc trên đầu Lưu Vũ:"Rõ thưa tiểu đội trưởng, mọi người sẽ cố gắng hết sức mà""Đừng nghịch đầu anh, không biết lớn nhỏ gì cả!"
"(*^_^*)"----------------------------------------
"Chúc mọi người ngủ ngon~""Chúc ngủ ngon~""Tiểu Vũ ngủ ngon~""Gút naiii~!"
Mika nhìn theo bóng lưng Lưu Vũ khuất sau cầu thang lên lầu, duỗi tay chọc lưng Châu Kha Vũ:"Tiểu Vũ rất mong chờ sân khấu ngày mai nhỉ"Châu Kha Vũ thở dài: "Không phải chỉ mỗi sân khấu ngày mai, em nghĩ anh ấy còn ước gì mình được sống luôn trên sân khấu cơ đấy"Tiểu Cửu ủ dột cụp mắt: "Là chúng ta liên lụy em ấy"Cả đám người thoáng im lặng, tâm trạng chán nản trùng xuống.
Sau một lúc đội phó Bá Viễn lên tiếng:"Mấy đứa đừng ủ rũ thế.
Biết em nó quý trọng cơ hội này đến vậy thì ngày mai cố gắng phát huy cho thật tốt vào.
Nhất là Paipai, thấy cái gì thì cũng đừng có giật mình nữa, cố gắng tập trung vào mà biểu diễn.
Mấy thứ nó em nhìn mãi chưa chán hay sao mà còn bị dọa sợ thế?"
Doãn Hạo Vũ muốn cãi lại, có quen đến mấy thì nhìn vẫn sợ chứ bộ: "Đâu phải mỗi mình em đâu Viễn ca?
Trương Gia Nguyên cũng khua tay khua chân lung tung còn gì!"
Trương Gia Nguyên lập tức cãi lại: "Giề??
Sao không bảo Châu Kha Vũ đang nhảy hở ra tí là lại lạc đề sang múa kiếm pháp ấy??"
Châu Kha Vũ cũng không muốn cõng nồi: "Em chỉ nhầm có một lần thôi!
Có mà là do mấy người---""Đủ rồi!"
- Bá Viễn bộc phát uy nghiêm của đại ca trong nhà: "Mai anh sẽ niệm chú, sẽ không để cho yêu ma quỷ quái nào quấy rầy sân khấu của chúng ta hết!
Việc của mấy đứa chỉ là tập trung, tập trung và tập trung!!
Nhìn thấy cái gì cũng coi như không biết!
Rõ chưa?"
"Rõ..."
Lâm Mặc nhìn vẻ mặt hài lòng của Bá Viễn bĩu môi thì thầm: "Có mà Viễn ca anh cũng phải chú ý ấy.
Ai đời đang hát thì lại nhầm sang đọc thần chú không.
Ông AK còn rap sang cả chú trừ tà nữa chứ, ma quỷ xung quanh không phát rồ lên mới lạ""........"
- Lưu Chương không cãi được.Thình lình Lưu Vũ ngó đầu xuống: "Mọi người đang bàn gì thế?"
"!!"
"Oái!
Ca?!!"
"?"
"CUZ WE THE PHONG BẠO NHÃN / WE THE CẦU NỐI FUTURE TO NOW / GET UP GET UP~!!"
Tiếng nhạc bài hát của nhóm từ đâu reo ầm lên.
Mika giật mình vội lôi chiếc điện thoại trong túi quần ra:"Chờ chút!
Santa gọi...Alo, có chuyện gì th--""CỨUU!!!
RIKI MUỐN GIẾT ANHHH--"Tiểu Cửu đập điện thoại của Mika cái rụp!
Nó rơi bộp xuống sàn một cách đáng thương."........"
"Vừa nãy..."
- Lưu Vũ chần chừ mở miệng, đối diện với tám đôi mắt căng thẳng lia thẳng về phía cậu:"Nếu em không lầm...thì là Santa--""KHÔNG!
EM NGHE LẦM!!"
- Lưu Chương cao giọng đến vỡ tiếng ngắt lời cậu."
Nhưng...ấy!!"
Trương Gia Nguyên bước hai bước lên cầu thang đến trước mặt anh bé nhà mình rồi một phát nhấc bổng cả người lên bước lên lầu:"Anh nghe nhầm rồi.
Tiểu Vũ à anh cần nghỉ ngơi thôi!"
"Gia Nguyên!
Thả anh xuống!
Này!!"
Lưu Vũ bị thằng em mãnh nam chính hiệu một đường nhấc về tận giường ngủ:"Anh đánh răng rửa mặt chưa?"
"Hả?
Rồi...khoan!"
Trương Gia Nguyên đẩy Lưu Vũ ngã ngửa xuống giường, lấy chăn cuốn kín người ta thành con nhộng.
Trước khi Lưu Vũ kịp phản kháng thì Châu Kha Vũ theo sát phía sau đã nhanh chóng giơ tay phải phất nhẹ trước mặt cậu một cái, hoa văn trên cái bùa dán chìm ở mu bàn tay sáng lên.
Lưu Vũ chỉ cảm thấy cơn buồn ngủ bất ngờ ập đến, cái gì cũng không kịp nói liền cứ thế mà rơi vào mộng đẹp."
Phù~" - Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ thở phào.
Cả hai dém chăn cẩn thận, xác định Lưu Vũ ngủ ngon lành rồi mới nhẹ nhàng tắt điện, đóng cửa rời khỏi phòng.Bên dưới đang nháo nhào vây quanh hội đồng Mika:"Trời ơi anh xem anh đã làm cái gì thế hả Tiểu Miii?!!"
"Suýt nữa bị Lưu Vũ nghe ra rồi!"
Mika khóc không ra nước mắt: "Anh cũng không biết, anh đã cài nhạc chuông khác cho tình huống đặc thù rồi mà.
Nhạc Phong Bạo Nhãn rõ ràng là cho ngày thường..."
"Thế đúng ra là nhạc nào ạ?"
- Doãn Hạo Vũ hỏi."
Nhảy Vào Lửa ấy" - Mika đáp."...cũng hợp đấy nhỉ" - Lâm Mặc gật gù.Lưu Chương cảnh tỉnh cả bọn: "Gác cái vụ nhạc nhẽo sang một bên đi!
Nhạc sai tức là bên Santa gọi nhầm rồi!
Ý ảnh là sao??
Riki giết ảnh á???"
Bá Viễn lo lắng: "Chắc hai người họ gặp chuyện gì rồi"Trương Gia Nguyên đi xuống: "Tiểu Cửu, cái bùa ngủ anh cho em có tác dụng phụ gì không đấy?"
Tiểu Cửu đắc ý lắc lắc ngón tay: "Yên tâm, sáng mai dậy em ấy sẽ quên sạch chuyện tối nay"Châu Kha Vũ gật đầu, đoạn xung phong: "Hay để em đi xem hai người kia cho, em chạy nhanh"Doãn Hạo Vũ giơ tay: "Em nữa!!"
Trương Gia Nguyên nhắc nhở: "Khoan!
Thế buổi diễn ngày mai của chúng ta thì sao??
Mai còn là sinh nhật Lưu Vũ nữa đấy!"
"........"
"Má nó chứ...."
Cả đám vò đầu.
Bá Viễn nghĩ hay mai làm mấy cái hình nộm đi che mắt mọi người, à không, thế thì nhảy nhót kiểu gì??
Lưu Chương thì trực tiếp tính đến việc trù ẻo cả cái trường quay táo bón luôn để hoãn lịch diễn lại..."
GET UP!
GET UP!
GO INTO THE FIRE~~!!
WOH OH OH OH OH!!!!"
"!!!"
"Má!!"
Đúng nhạc chuông này rồi, Mika vội vàng bật điện thoại:"Santa??"
"......."
"Này?
Santa??
Anh không sao chứ?"
"Anh đây..."
"Riki??"
"Hai người gặp chuyện gì thế?
Không sao chứ??"
Tiếng Rikimaru phía đầu dây bên kia thở dốc: "Gặp chút rắc rối, nhưng không sao.
Bọn anh giải quyết được rồi.
Mấy đứa không phải lo đâu""Thế may quá~" - Tám con người bên này thở ra nhẹ nhõm: "Thật sự không cần bọn em đến ch--?"
"tút tút tút""......."
- Tám con người mắt trừng trừng nhìn cái cục gạch trên tay Mika.Thật sự không sao chứ????----------------------------------------
Thập soái vạn tuổi:Châu Kha Vũ: [SanRiiii hai người thế nào rồi?
Giải quyết ổn thỏa chứ???]Tiểu Cửu: [Đang gọi lại đột nhiên tắt điện thoại là sao??]Santa: [Tìm được đầu sỏ rồi, chỉ là một con quỷ thứ cấp, chẳng qua nó biết phân thân nên hơi phiền toái một chút]Lâm Mặc: [Không sao là tốt rồi, Santa anh dọa bọn em một phen hết hồn]Mika: 'Tim'Rikimaru: [Xin lỗi đã để mấy đứa lo lắng]Bá Viễn: [Được rồi không có gì đâu, thật sự không cần bọn em đến chứ?]Santa: [Không cần đâu]Trương Gia Nguyên: [Thật không?
Có cần em viện trợ không?]Rikimaru: [Thật sự không sao đâu.
Mọi người cứ chuẩn bị mai trình diễn cho tốt không Tiểu Vũ lại buồn cả tuần đấy]Lưu Chương: [Thế bao giờ hai anh về?]Santa: [Bọn anh sẽ cố gắng về sớm trước đêm mai để kịp sinh nhật em ấy]Doãn Hạo Vũ: [Bọn em hiểu rồi, bên hai anh cẩn thận đấy][Bye nhé]----------------------------------------
Châu Kha Vũ rón rén đánh răng rửa mặt, rồi bước từng bước leo lên giường, cẩn thận trùm chăn rồi chat với mấy người còn lại.
Sau khi xác định hai anh giai Nhật Bản kia không gặp nguy hiểm gì thì cậu yên tâm đi ngủ.
Trước khi tắt điện thoại cậu bỗng băn khoăn nhìn group chat Vạn Nhân Mê được ghim trên đầu.Bọn họ có quên cái gì không nhỉ....Châu Kha Vũ lật chăn ra, quay người nhìn về phía giường đối diện....
Kệ đi, buồn ngủ quá rồi~"Ngủ ngon nhé Lưu Vũ"----------------------------------------
Châu Kha Vũ bừng tỉnh giữa tiếng rơi loảng xoảng trong phòng.
Cậu hất chăn bật cả người dậy, tay phải theo bản năng mò đến hông, cả cơ thể cứng lại làm một thủ thế.
Rồi cậu thấy Lưu Vũ vừa luống cuống nhặt chai lọ cốc rơi đầy đất, vừa loay hoay chạy đi chạy lại lấy đồ, trông loạn hết cả lên."
Lưu Vũ?"
- Châu Kha Vũ tỉnh táo, vội xuống giường: "Anh làm gì thế?"
"Chết rồi Kha Vũ!!
Tại anh tại anh!!"
- Lưu Vũ la lên, không kịp nhìn cậu em mà lao như tên bắn ra chỗ tủ quần áo."
Có chuyện gì mới được chứ?
Cẩn thận!!"
- Châu Kha Vũ túm tay Lưu Vũ suýt thì vấp vào cạnh giường.Lưu Vũ gấp muốn khóc.
Cậu chỉ vào cái đồng hồ treo tường kêu lên:"6 giờ phải dậy đi ghi hình!!
Chúng ta bị muộn rồi!!!"
"Oh..."
- Châu Kha Vũ đơ một lúc nhìn cái kim giờ đã nằm giữa số 6 và số 7.Chết cha nó rồi!!!..........Tòa B bên kia có Bá Viễn dậy sớm nhất chạy đi hò từng người, nhưng vẫn là quá muộn.
Sau một hồi binh hoang mã loạn cả bọn tập hợp được dưới gara thì đã là 7 giờ đúng.Quản lí ngồi ghế phó lái quay xuống gào lên:"Mấy cậu nói tôi nghe tại sao lại lề mề như thế hả???
Ý thức để đi đâu hết rồi??
Lớn từng này rồi mà có cái chuyện dậy sớm đi làm mà đổ đốn hết là sao hả?????"
Trên xe cả đám cúi đầu ngoan như chim cút.Quản lí tức thật.
Những lúc như này đứa hứng mũi chịu sào chắc chắn là đứa đầu đàn:"Lưu Vũ!
Không phải hôm qua anh đã gửi cho cậu lịch trình dặn cậu phổ biến lại cho nhóm rồi cơ mà??
Chuyện này là sao đây hả??"
Lưu Vũ biết lỗi cúi đầu: "Em xin lỗi...do em không cẩn thận ngủ quên mất, quên không gửi lịch trình cho mọi người..."
Lúc biết chuyện này quản lí đã bất ngờ lắm.
Lưu Vũ luôn là người sống có kế hoạch, thậm chí hôm nào không có lịch trình thì cậu vẫn là người dậy sớm đầu tiên.
Thế mà ngày quan trọng như hôm nay mà lại ngủ quên.
Đến muộn thế này không chỉ nghệ sĩ mà người làm quản lí như hắn chắc chắn sẽ bị công ty đè đầu ra.
Quản lí cau có mặt mày vẫn chưa nguôi cơn tức, há mồm muốn mắng tiếp.Thấy vậy Lâm Mặc vội nhét miếng bánh mì vào miệng quản lí, Trương Gia Nguyên phối hợp bịt mồm người ta:"Cho bọn em xin lỗi mà!
Bọn em biết lỗi rồi!!"
"Anh ăn đi cho khỏe!
Nhìn là biết anh chưa ăn sáng đúng không?"
"Phải đấy!
Anh đừng mắng Lưu Vũ nữa.
Là hôm qua tập mệt quá nên mới vậy thôi!
Làm sao em ấy quản hết bọn em được!"
"Tiểu Vũ gửi lịch trình rồi, là bọn em ngủ quên mất đấy!
Thôi anh nguôi giận đi nha~""Chắc chắn không có lần sau đâu!!
Bọn em thề!!!"
Lưu Vũ nhìn anh em nháo nhào xung quanh, miệng lí nhí: "Nhưng lịch trình em đã gửi đ---" - Cũng bị Tiểu Cửu kịp thời nhét một miếng bánh thơm phức vào miệng.Quản lí miệng tắc đầy bánh mì mùi bơ thơm phức, phồng mang trợn má nhìn đám loi choi không để người ta yên lòng...nhận mệnh.----------------------------------------------------------------------------------------------
Không biết đi với nhau bao lâu nhưng vẫn rất tâm huyết từ đào hố chôn mình đây ạ :">>Cái hố này t nổi hứng đào trong quá trình lấp đầy chiếc fic mạt thế, khi t bí bên fic đó thì t lại lội sang fic này cho đỡ chán.
Với cả tối nay muốn lên chơi với m.n mà ko biết đăng gì nên đăng cái này ^^Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ~~!