Tâm Linh Địa Long

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
147504859-256-k300654.jpg

Địa Long
Tác giả: kimlong246
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

 
Địa Long
Địa Long


Một câu chuyện về loài rồng lột xác .

Trong số rất nhiều loại rồng với rất nhiều họ thì dễ gặp nhất là địa long .

Bảo là dễ vì xuất thân từ những loài gần với cuộc sống của con người .

Còn muốn gặp được thật thì âu cũng còn là duyên của mỗi con người .

Loài địa long thường sẽ lột xác từ loài Lươn và Cá xấu .

Trong câu chuyện lần này , kể về một vị cá sấu đào hang tu luyện ngậm ngọc hoá Rồng .

Chuyện được tác giả thêm vào tăng màu sắc tâm linh và hoàn toàn không có thật .

Chắc mọi người cũng nghe đến câu " Rừng thiêng nước độc rồi đúng k " .

Rừng núi luôn chưa những câu chuyện kì dị mà những điều mà mọi người nghe và thấy nó chỉ là một phần rất rất nhỏ trong vô vàn điều kì lạ chốn Rừng thiêng .

Miền sông nước cũng vậy vì không nhìn thấy nên cũng có rất nhiều điều kì dị dưới ấy .

Và dưới ấy cũng có rất nhiều loài mà ta không thể biết hết .

Có loài thì tồn tại thực tế nhưng cũng có loài tồn tại kiểu vô hình như nổi tiếng nhất là Ma Da .

Ma da thì cũng nhiều người nghe rồi nên tôi xn phép không nói đến nữa .

Nhưng nay tôi xin phép kể về cuộc chiến đẫm máu giữa hai vị vua tại một khúc sông .

Lí do tại sao tôi lại nói hai vị vua thì tí tôi sẽ giải thích thêm .

Giữa đống lửa trại cùng nhóm bạn thằng Long cứ thao thao bất tuyệt về câu chuyện của mình còn mọi người thì mồm miệng cứ há hốc ra nghe chăm chú .

Tháng 6 năm ấy , tôi có duyên đi về mạn Hoà Bình .

Đây là lần đầu tôi đi về miền này dù khắp mọi nơi ở khắp miền đông bắc tôi đã đi rất nhiều .

Lần này được thầy cho đi cùng quả thực mở mang tầm mắt rất nhiều .

Lúc mới đi Thầy gạ tôi đi cùng sẽ có quà , lạ là chưa bao giờ thầy cho tôi đi những việc cấp bách như này , thế là với bản tính máu chiến ham vui tôi đồng ý theo thầy luôn dù hơi ngái ngủ và chẳng biết đi làm gì nữa .

Mà tôi cũng chẳng quan tâm vì cứ được đi chơi là tôi thích rồi còn vấn đề gì thì đã có thầy bảo kê .

Lại nói chút về thầy tôi .

Thầy tôi tu tiên trên núi cách biệt hoàn toàn với thế giới , không hề nhận đệ tử , mà gặp tôi thì thầy mới nhận vì tôi khá bướng 😁😁 .

Hai thầy trò bắt xe lên đến hoà bình qua thành phố chừng một giờ thì xuống giữa đường thầy đòi xuống .

Ngay giữa một đoạn đèo nhỏ ít người qua lại .

Tôi lẩm bẩm " không biết ông già lại định giở trò gì đây " .

Đứng chờ mãi không thấy có xe nào tôi thì cau có nhăn nhó dưới cái nắng tháng 6 phần vì sáng sớm đi đến giờ cũng gần giữa trưa mà mới có một mẩu bánh mì vào bụng , ông thầy thì vẫn bình tĩnh ngồi chờ mắt hơi lim dim và lẩm bẩm cái gì đó .

Được một lúc ông đứng phắt dậy đi ra lề đường đứng thì có xe máy đi qua .

May sao lại đúng tay xe ôm , thế là bắt luôn một cú xe cắt vào lối mòn ngay cạnh đấy .

Lạ thật ông xe ôm thì cứ luôn mồm " hai ông cháu hôm nay may mới gặp tôi đấy cả tuyến này ít người qua lại , xe ôm hầu như ko có , may hôm nay tôi có việc gấp lên đây đang về nên làm cuốc ".

Tôi nhìn qua ông thầy thì ổng cười trừ cái nhìn lại tôi chẳng nói gì .

Trời sao những lúc như vậy tôi thấy ông thầy thật nguy hiểm dù hàng ngày ổng đến con kiến cũng k giết .

Tôi quay đi và bắt đầu tò mò không biết bị ông thầy dụ đi đâu đây .

Bận sầu não về những câu hỏi mà rồi xe cũng dừng lại . chiếc xe băng qua một cánh rừng nhỏ , đến một khúc sông bên cạnh có một ngôi làng nhỏ lác đác vài ngôi nhà .

Ông xe ôm lấy tiền rồi quay phắt đi mất hút , chỉ còn nghe được tiếng bô phành phạch vang vọng xung quanh rồi nhỏ dần .

Tôi thấy sông thì thích thú ra vày nước , còn thầy tôi thì bảo tôi đứng chờ để đi vào làng thuê thuyền ra .

Tôi đang múc nước rửa mặt đã đời thì chợt thấy bên kia sông có một tiếng gầm vang rất to , tôi ngẩng mặt lên thì thấy có cái bóng con gì đó rất to chạy qua .

Chẳng kịp thấy gì chỉ mang máng là có một con gì đó hình thù giống con rắn nhưng lại có bốn chân .

Nó chạy tọt vào trong rừng sâu thẳm chỉ để lại cái cây to cỡ hai người ôm vẫn còn đang đung đưa như thể sắp gãy đến nơi vậy .

Tôi ngẩn ngơ một lúc rồi lại tặc lưỡi , kệ , cởi áo ra và lao thẳng xuống dưới bơi .

Giữa cái nắng hè thì nhảy xuống đây bơi thì cứ gọi là hết nấc ,Nước thì trong xanh , mát lạnh kì lạ .

Được một lúc thì thầy tôi ra cùng hai người nữa vác theo một cái thuyền và một cái đầu máy .

Thầy vội gọi tôi lên và mắng tôi mấy câu .

Ôi dào , mấy cụ già nói nhiều tôi nghe suốt .

Tôi dùng dằng chạy lên , cùng vẻ mặt ngây thơ vô số tội : Thầy bỏ con bê cho .

Dù tôi biết với sức tôi thì chẳng giúp được gì 😂😂 .

" Tiê...n S....ư màyyyyyyy " , ông thầy vừa thở vừa chửi nhưng mà bận thở nên chửi được có vậy .

Mấy người hì hục hạ thuyền xuống rồi chuẩn bị , ông thầy cũng hối đi luôn kẻo chiều muộn k đến nơi thì khốn .

Thế rồi hai thầy trò cùng hai người nữa mang theo mấy túi to túi bé đi cùng .

Tôi hỏi thì thầy bảo mang đi để ăn vừa để làm việc .

Thế rồi bốn người chúng tôi ngược dòng sông đà về thượng nguồn .

Càng đi con sông càng mở to ra thật mênh mông , tôi cứ chăm chú nhìn cảnh vật như thể bị yêu vậy .

Rồi tôi nhìn rừng núi xung quanh rồi tự dưng nổi da gà một hồi .

Tôi cứ có cảm giác đang có thứ gì đó đi theo chúng tôi vì dù trời không có gió nhưng cứ lúc nào tôi nhìn thì chỗ cây ven sông cũng vừa rung lên nhưng lại chẳng nhìn thấy con gì vừa đi qua .

Chợt tôi nhớ lại chuyện vừa nãy và kể cho thầy , thầy lúc này cũng ko giấu tôi nữa đưa tôi cái bắp ngô .

" ăn đi rồi ta nói " tôi vội lấy bắp ngô ngấu nghiến , " hôm nay ta đi vì ta được một vị vua mời tới nhờ giúp đỡ ."

" Thời này còn vua ạ "

" không , vua là vua của khúc sông này .

Đúng ra mà nói khúc sông này có hai vị vua .

Nhưng chỉ có một vị mời ta tới thôi .

Nói là vua thì hơi quá nhưng thực ra khu vực này có hai vị cai quản vùng sông này và một số khu vực núi ven sông ".

Theo như lời thầy nói thì đêm trước ngày đi , thầy tôi có nằm mộng một ông rồng đầu cá sấu .

Ông có đến nhờ thầy tôi giúp vì hôm sau là ngày cuối cùng ông ý lột xác và chuyển hoá hoàn toàn thành rồng hoá tiên về trời .

Ông ấy đã chờ đợi ngày này rất lâu rồi nhưng luôn bị phá bởi vị vua kia nên không thể hoàn thành được .

Nhờ tu luyện ông ấy nhìn được thầy tôi và có đến nhờ thầy .

Lại nói chút về loài cá sấu , thì cá sấu cũng được coi trong họ nhà rồng dòng Địa Long , sau khi đào hang sâu trong lòng đất dưới sông và nằm tu luyện .

Lâu ngày miệng sẽ ngậm một viên ngọc do tu luyện , đủ ngày đủ giờ sẽ lột xác hoàn toàn thân súc sinh xấu xí mà hoá rồng bay về cõi tiên .

Vị này cũng là như vậy nhưng hoá một nửa còn phần đầu do vì bị ông vua còn lại phá .

Lại nói thêm về" vị vua" kia , nói vậy để tôn trọng nhưng thực chất là một con cá sấu tinh .

Xưa hai vị là anh em ruột cùng tu cùng phát nguyện nhưng do không gột bỏ tâm súc sinh khát máu được đâm ra điên cuồng phá giới , gây biết bao tội ác , ăn biết bao sinh mạng ng dân vô tội .

Nghe đến đây thì tôi cũng phần nào hình dung ra được cái bóng vừa nãy tôi nhìn thấy .

Chợt quay lại nhìn hai người đằng sau với một câu hỏi " không biết họ có biết về loài này không " thì ôi thôi ông nào ông lấy mặt tái mắt không còn giọt máu khi nghe câu chuyện của thầy tôi .

" bỏ mẹ , tầm này chả nhẽ quay xe , giữa cái sông nước mênh mông này sao " .

Tôi quay ra nhìn thầy , thấy mắt ông sắc như đinh , da mặt như đanh lại căng ra .

" xong , quay xe không kịp rồi ."

Tôi hụt hẫng nhìn vào khoảng rừng vô định , thì thầy nhắc tôi " bám chắc vào đi , mơ màng ít thôi , gần đến rồi " .

Tôi quay ra đằng trước mũi thuyền nhìn , thuyện vừa chạy qua một khúc sông bé có hai quả đá cắt vào như một cánh cửa , thì thật không thể tin được thuyền tôi đang đi vào một khu vực kì dị đến đáng sợ .

Chỉ vài giây trước trời vẫn đang nắng to thì đến khúc sông này mây trời âm u đến lạ thường , cây cối thì lá rất tươi nhưng lại cây nào cây ấy bật cả rễ không thì cũng nát bươm hết lá .

Thấy một bãi đất trống thầy chỉ " kia rồi đúng chỗ ta thấy đêm qua , tối này ta sẽ ngủ ở đây " , rồi ra hiệu cho lái thuyền đánh vào .

Thật kì lạ khi vừa chuyển lái vào thì chợt lòng sông hiện ra những xoáy nước kì lạ .

" chết moẹ nó rồi " tôi lẩm bẩm trong mồm , vì tôi chợt nhớ đến ngày xưa ra sông chơi nhìn thấy cái xoáy nước nhỏ xíu thôi mà nuốt được nguyên cái xác con lợn gần tạ thì ôi thôi cái xoáy nước này nó còn là bố của cái xoáy nước kia kìa .

Cứ tránh hết mấy cái xoáy thì gần đến bờ lại bị dạt ra .

Tôi thì sợ vãi tè , lại đúng lúc mót tè , giữa cái lúc chòng chành gay cấn thế tôi vẫn phải đứng dậy làm bãi ấy vậy mà chẳng thể đứng được .

Tôi xoay ra nhờ thầy ôm eo rồi tôi ngồi trên cẩu xuống , ấy vậy mà tự nhiên tè xong cái thuyền tăng tăng phóng lên bờ .

Tôi vội nhảy xuống , còn ông lái thì vã hết cả mồ hôi còn mặt thì cũng cắt ko còn giọt nào ....!

Còn tiếp
 
Địa Long
Đà giang dậy sóng - địa long cựa mình


Ngược dòng Đà giang thầy trò chúng tôi cũng đến được điểm hẹn giữa thầy và vị kia vào cuối giờ chiều .

Đà Giang luôn là chốn nguy hiểm và thử thách với bất kì người lá đò kì cựu nào .

Biết bao người đã bỏ xác nơi đáy sông lạnh lẽo này .

Một dòng sông khi thì lặng lẽ yên bình , mềm mại y hệt như người thiếu nữ 18 trăng tròn , khi thì cuồn cuồn dữ dội như con hổ đói đang lăm le nuốt sống con mồi .

Biết bao giai thoại những người buôn gỗ đi mãi không về , nhưng có những người lại may mắn mang được cả bè gỗ lớn về ấy một phần cũng nhờ Phúc Phần nhà Thánh giành cho .

Nhưng đa số đều một đi không trở lại vì " Rừng thiêng nước độc " và cả vì " ăn của Rừng dưng dưng nước mắt " hoạ chăng may mắn thì giữ được mạng .

Ngoài những thứ ảnh hưởng từ dòng sông đá ngầm , thì còn vài điều khác cũng ảnh hưởng tới đó là những vị hà bá thuỷ thần hay những con ma da , thuồng luồng .

Và trên dòng sông này tất thảy đều có đủ cả .

Lúc này thầy trò tôi đã vào bờ , đang ngồi nghỉ còn hai người kia đang đi kiếm đồ dựng một cái lều bạt nhỏ ngủ qua đêm .

Bảo là ngủ thì cũng không hẳn vì thực ra để trú nếu có mưa thôi chứ chắc đêm nay sẽ là đêm không ngủ rồi.

- thầy tôi nói vậy .

Tôi thầm lẩm bẩm cái này chắc mỗi lão thức thôi chứ con thì vẫn cần ngủ mà .

Tôi vội quay sang nhìn thầy , thấy ánh mắt sắc lẹm quyết tâm , nhưng vẫn có phần lo lắng cầu toàn .

Suốt cả chặng đường ổng luôn giữ một tâm thái bình tĩnh nho nhã đạo mạo, nhưng cũng không kém phần vội vã vì chẳng giây phút nào ổng thôi đăm chiêu và chẳng giây phút nào dừng lại ăn chơi nghỉ ngơi .

Tôi thì vẫn phè phỡn ngắm hoa thưởng cảnh hệt như ông kễnh con đang đi du lịch sinh thái vậy .

Sau vụ đó tôi mới hiểu ra đó là sự đồng cảm giữa những người đạo hữu .

Vì thầy tôi cũng tu tiên , hết sức mình cả vì con đường tu tập lánh mình khỏi thế gian để tu tập .

Vậy nên góp sức cho một vị đạo hữu Quy Tiên Hồi Chầu Tiên Giới là một việc hoan hỷ vừa giúp người vừa là giúp bản thân .

Và cũng không phải ai cũng có duyên được chứng kiến Địa Long Cựa mình , lột xác về Trời .

Nó là tâm huyết , là dòng mạch máu như thôi thúc thầy tôi lao đi giúp Ngài ngay khi được mộng Thần .

Ngồi một lúc tôi , thầy tôi thấy hai người kia vào rừng chặt cây thì có vội chạy ra bảo họ cái gì đó .

Tôi thì ngồi lại đột nhiên tôi nhìn vào mấy cái xoáy nước gần bờ .

Chả hiểu sao nó khiến tôi chăm chú một cách lạ thường .

Tôi như thấy một thế lực nào đó đang gọi mình xuống bơi .

Tôi như bị thôi thúc phải nhảy xuống nước , tôi vội cởi áo định ra đến mép nước thì thầy chạy ra vả tôi phát đau thấy ông bà ông vải sao sa hiện quanh đầu .

" mày tắm chưa chán hả " .

Lúc này tôi mới như bừng tỉnh , bảo " con biết gì đâu có chị rủ xuống bơi " . 🤪🤪 " mày lại máu gái vậy con , ma da đó con " .

Tôi chợt thấy lạnh thấu xương , giật mình chạy ra nhặt cái áo lên mặc .

Thầy bảo chỗ này âm dương đảo lộn , xung khí rất mạnh mày cứ cẩn thận tỉnh táo vào không mất xác như chơi .

" bỏ moẹ , lại quay xe thôi , chưa chi tôi đã thấy sợ hết cả cửa mình , cơ mà quay kiểu gì giữa chốn hoang vu này ".

Tặc lưỡi " kệ , có thầy bảo kê rồi " 😂😂 .

Chỉ vài phút sợ xong tôi lại quay ra phè phỡn , bằng cái tính tò mò , tôi hỏi thầy trăm ngàn câu hỏi hiện ra trong đầu .

" âm dương đảo lộn là gì ạ ?

"

" xung khí là gì ạ ?"

Vì biết thừa là không trả lời thì tôi sẽ bám riết ko ngơi nên thầy đành trả lời tôi vừa hì hục làm cái gì đó trong đống đồ nghề .

Nơi có Rồng xuất thế thường sẽ là một nơi tụ thuỷ , một nơi phải có đủ không gian hùng vĩ y như cái eo núi mà chỗ chúng tôi đang ngồi .

Ngày mà Rồng xuất thế , khắp ba cõi sẽ biết tin mà hội họp , trước khi xuất thế ma giới sẽ là bọn đến trước để cản phá , đây cũng là thử thách lớn nhất để hoá Rồng Thần , sau khi xuất thế chư Thiên sẽ hội họp hiện về đón Ngài đi còn vì uy lực của Rồng Thần mà bọn ma giới lúc này sẽ chạy trốn .

Để có được giây phút ấy , thì từ giờ đến lúc ấy ta sẽ phải đối mặt với rất nhiều thế lực không chỉ là vị vua kia thôi đâu .

Đó là lí do lúc nãy con bị dụ xuống đó , ta mà không ra kịp thì con vùi mình xuống lòng sông r .

Ôi bỏ mẹ , sao ông thầy lại lôi mình đi đến cái chỗ nguy hiểm như này , quay xe part 3 zzz.

Lại nói tiếp xung khí mạnh vì ngài đào hang dưới đất , khi ngài cựa mình , sẽ làm di dịch phần đất mà tạo ra các xung khí tích tụ lâu năm trong lòng đất phát ra .

Mình lại hỏi " thế có đánh nhau với bọn ma da không ạ " ,

" có nhé , nhưng phải tí nữa giờ ta làm việc khác , giờ ta phải làm lễ báo cáo quan thần linh tại đây ".

Rồi ổng lấy ba chén rượu , một miếng thịt lợn mà không biết ở đâu , chắc mua ở trong bản .

Ổng đi ra xa xa đặt miếng thịt ngay ngắn vào một miếng đá sạch , trên đó còn có ba chén rượu chế từ ba đốt tre nhỏ .

Lúc này trời cũng nhá nhem tối , một lúc thì tôi như thấy bóng một người chui từ dưới đất lên .

Một lúc rồi biến mất , rồi khi ông thầy vừa rót ba chén rượu xuống đất .

Thì đột nhiên ầm ầm , những tiếng rất to phát ra từ lòng sông , mặt đất cũng không còn yên ả nữa , mà rung rất mạnh .

Nhìn ra sông thì thấy nước cứ cuộn lên không theo chu kì , những con sóng cứ sóng sánh va vào nhau thật hỗn đôjn , nếu cái thung lũng này như một cái cốc thì nước ấy như trực cuộn trào ra thành cốc vậy .

Tôi lúc này vội bám vào cái cây bên cạnh , chỉ thấy thêm một vài tiếng ầm ầm nữa theo đó là những cột nước bắn lên cao phải ngang nhà hai tầng .

Thầy tôi nói to giữa cái ồn xung quanh mà tôi cũng chỉ mang máng nghe được

:" Địa Long Cựa mìnhhhhh "

Còn tiếp ...
 
Địa Long
Những kiếp nạn đầu


Sau một hồi mặt đất rung chuyển , tôi loạng choạng thăng bằng lại chạy ra chỗ thầy , mặt đất dù bằng phẳng mà tôi cảm giác cứ dốc dốc lên hay tôi chỉ trực cắm dụi đầu xuống cũng không biết nữa 😁😁 .

Lúc này tôi dần mường tượng được cái mà thầy trò tôi đối mặt đêm nay thực sự không đơn giản mà nó quy mô to như nào , con người thật nhỏ bé trước những thế lực của tâm linh . tôi cũng dần hiểu rằng sao mà rồng lột xác lại kinh động khắp ba cõi .

Và càng hiểu hơn sao thầy tôi lại vội vàng lo lắng đi đến

vậy nhưng chỉ có một điều là tôi không hiểu sao thầy lại dắt tôi đi đến cái chỗ nguy hiểm dư này , dù tôi chẳng giúp được gì , chỉ tổ vướng chân mua dây buộc mình .

Haizzzz , đau đầu thực sự .

Tôi vừa kịp hoàn hồn lại còn thầy thì hì hục sắp lại đống đồng bị rơi tứ tung từ tay nải .

Lạ thật cái tay nải bé tí lúc nào thầy tôi cũng mang theo mình khi ra ngoài lại đựng nhiều thứ đến vậy mà toàn thứ hay ho chứ .

Từ bùa , kiếm , nanh hổ , rựa , gạo muối , thuốc , lá cây khô ,.... rất nhiều thứ .

Tôi vội nhặt cùng thầy và còn thó trộm cái nanh hổ ( nghe đâu cái này được lấy từ con hổ tinh mà thầy tôi vật chết hồi còn trẻ , tôi sẽ kể vào kì sau ) cất ngay vào túi quần , trước có lần thầy bảo cái này còn giữ linh tánh con hổ đó nên tôi thầm nghĩ , giờ có cơ hội tôi lấy tạm ông thầy cái này thì chả phải sợ bố con thằng nào nữa hổ là chúa sơn lâm mà .

Bảo là lấy nhưng mượn thôi về rồi trả không ổng biết ổng đánh cho chương bụng ba ngày thì khốn .

Đang cười thầm trong bụng vì có đồ chơi mới , thì hai ông bác kia về , ông nào ông ấy hớt hả y như vừa gặp thần chết vậy .

Sẵn cái máu chiến trong người khi vừa thó được báu vật .

Tôi chạy ra xông sáo hỏi , hai bác làm sao , nhìn như gặp ma rừng vậy .

" ma thì không thấy , nhưng tao bị chó đuổi ".

Một ông hổn hển nói .

Tôi thì cười sặc lên như thằng dở , "ui xời hai ông to con này mà sợ một con chó á " tôi tự mãn nói tiếp : "đâu nó đâu để cháu bẻ cổ nó cho" .

Tôi hùng hổ chạy lại về phía rừng mà hai ông bác chạy ra tiện tay xách cái điếu cày của ông thầy già .

Thì thấy yên ắng lạ thường , chỉ thấy trong bìa rừng tối thui như mực chả nhìn thấy gì .

Được một lúc tôi quay lại định ra oai với hai ông bác thỏ con kia thì chợt lại nghe thấy tiếng phì phò hết như cái tiếng thở , cơ mà cảm giác cái lỗ mũi này to phải to ngang với cái điếu cày .

Tôi quay lại nhìn thì thấy trong bóng tối có cặp mắt sáng như hai cái đèn pha ô tô , to ngang cái bát con .

Tiếng phì phò dần to và nhanh hơn .

Thôi bỏ mẹ hùng hổ cho lắm vào hổ giấy rồi .

Tôi đứng như trời trồng , đánh mắt đi cầu cứu mà không thấy ông thầy đâu .

Chưa kịp bình tĩnh thì từ trong đám cây nó nhảy bổ ra .

Ôi giời ơi nó là con chó đen , cơ mà con chó này nó lạ lắm .

Nó to gấp đôi tôi , trời đất cha mẹ quỷ thần ơi .

Tôi chưa kịp chạy thì nó đã đè được tôi xuống rồi .

Con này là con chó thành tinh chứ nào có to bằng con chó nhà như tôi nghĩ đâu .

Tôi tiện tay cái điếu cày , cố với đập vào đầu nó , mà nát điếu rồi không xi nhê gì .

Nó dùng hai chân trước đè nên ngực tôi , khiến tôi không tài nào thở nổi .

Chả nhẽ mình lại bị một con chó ăn thịt hay sao , không được .

Đột nhiên máu điên tôi nổi lên : nay ông quyết sống chết với mày .

Tự nhiên mặt tôi đỏ phừng phừng như Trương Phi , tôi gồng mình thò tay vào túi lấy cái nanh hổ ra chọc một phát vào hầu con chó .

Nó đau quá , nhảy ra , máu phun tung toé " trời đúng răng chúa sơn lâm sắc thật " .

Nhưng có vẻ nó chưa chịu dừng lại nó khịu hai chân sau xuống như lấy thế thủ để tấn công tôi .

Tôi vớ được cái điếu dập đang cơn say máu, đập liên tiếp vào đầu con chó khiến cái điếu toang toác nát tươm luôn .

Con chó đau quá mà lùi lại chạy mất hút vào rừng , chỉ thấy nó tru lên một tiếng dài đau đớn rồi mất hút .

Lúc này ông thầy mới chạy ra , ổng vừa đi đại tiện .

Ôi trong khi thằng đẹ tử suýt chết thì ông thầy vẫn vui vẻ hưởng thụ thả nỗi buồn nơi đáy lòng vào thiên nhiên .

Lúc này tôi mới thấy tay mình rỉ máu , tôi vội đáp cái điếu vỡ đi kẻo ông thầy thấy ổng lại chửi .

Tôi vội kêu thầy rồi hai thầy trò vội vào trong cái lều nhỏ , dưới cái ánh sáng mập mờ của cái đèn ac-quy , tôi chỉ thấy tay tôi có vết gì đó như vết cào dài ở bả vai , rồi tay tôi cũng đau tê dại đi .

Thầy nhìn thấy đã vội lôi tay lải ra lấy nắm thuốc đã nghiền sẵn rắc vào vai tôi .

Xong bảo : " vết này của mày bị nhiễm âm nặng rồi , mày nói đi mày vừa làm gì giấu tao " - giọng vừa giận vừa trách .

Rồi tôi kể chuyện cho thầy nghe , nhưng ko kể chuyện cái điếu cày mà chỉ nói là cầm khúc tre ( cái điếu cũng làm bằng tre , mà ổng nghiện lắm , 😁😁 ).

Rồi ổng nói :" mày vừa gặp con khuyển tinh rồi .

" nói vậy nghe cho hoa mĩ thực ra là con chó thành tinh , âu nó cũng chỉ là con chó " - tôi chen lời .

Ông thầy lườm tôi cái rồi nói tiếp :" mày chỉ được cái lươn lẹo là chó , nhưng con chó này là chó ma , chó này ăn người , chó này chó rừng , chó này ăn trăng tu luyện , chó này hoá tinh hại người .

May cho mày là con hổ nó trợ lực cho mày đó không mày sớm đã thành mồi cho nó rồi .

Mày có nhớ cái lúc m nổi điên không , sức mạnh đó từ cái nanh hổ chứ đâu ra .

Mau trả tao cái nanh , mày chưa thể khống chế tâm ma của nó đâu .

Còn nó hướng vào mày vì mày sẽ giúp Địa Long đêm nay ".

Bảo sao từ sau khi gặp con chó điên kia xong , tôi như bị một thế lực làm mình mê mẩn , ham mê cái sức mạnh từ chiếc nanh vậy , còn nữa lúc tôi đánh xong tôi còn gầm lên một tiếng như thể chính mình là chúa sơn lâm đang ra oai vậy .

Vậy là đúng như những gì thầy nói trước khi Địa Long lột xác ma tà khắp nơi sẽ về quấy phá .

Chỉ là tôi vẫn chưa hiểu mình thì giúp được gì cơ chứ .

Được cái cũng ra oai được với hai ông bác kia , cứ xanh mắt mèo nhìn thằng nhóc dương dương tự đại 😁😁 .

Tôi miễn cưỡng đưa cái nanh cho thầy dù tâm không muốn lắm .

Xong ông thầy thì loay hoay đi tìm cái điếu cày , tôi thấy vậy vội lẻn ra chỗ đống lửa chơi với hai ông bác kia xem chuẩn bị cơm nước .

Chưa kịp hồi sức thì lại có việc đến , cơm xong xuôi , tôi thì ngồi thơ thẩn đăm chiêu đoán xem liệu còn việc gì đến nữa không .

Haiz , cái ông cá sấu này cũng phiền ghê , đang yên đang lành hoá rồng làm gì , để phiền đến bao nhiêu người .

Còn ông thầy vẫn loay hoay kiếm cái điếu không biết để đâu , mồm lẩm bẩm nhớ lại xem có để quên đâu không .

" mày có thấy cái điếu của tao đâu không ?" .

Mình vẫn mơ màng thơ thẩn tiện trả vờ không nghe thấy luôn .

Ông thầy lúc này cũng bất lực đi kiếm đốt tre làm cái điếu mới .

Đang hì hục đục đẽo thì ổng nhớ ra : " đúng rồi , phải làm một việc trước khi cuộc lột xác cuối cùng ".

Lại vất cái điếu đang làm dở vội chạy ra túi đồ .

Thầy lấy ra một cuộn khăn trắng lập một bàn thờ nhỏ làm đàn tế , trải miếng khăn từ phía đất trước bàn thờ xuống mặt sông .

" có nhớ con ma da hồi chiều không , ta sẽ bắt nó lên " .

Tôi thích thú ra xem thầy làm , à cái con định bắt mình xuống sông .

Nói rồi thầy để một con gà trống trắng mua được trong bản .

Rồi thầy tôi bảo thả con gà ra vất ít thóc trên mảnh vải cho nó ăn .

Chỉ một lúc , con gà kêu ré lên , có một thế lực nào đó như muốn lôi con gà xuống sông , con gà bay lên không chung như muốn chạy nhưng rồi nó lại bị đập xuống đất , lạ thật .

Thầy tôi cũng giữ lại , bên cạnh đó cầm chiếc chuông lắc .

Tiếng chuông càng nhanh và mạnh vang vọng khắp cái eo núi này , dội đi dội lại thật linh dị .

Tôi ngòii chăm chú nhìn , một lúc tôi thấy miếng vải ướt dần lên phía trên bờ như thể có cái gì đó ưới dưới sông đang đi lên .

Thôi đúng r là con ma da lên .

Tôi có lấy cái mực thầy cho , bôi lên mắt thì thấy ôi mẹ ơi , thật kinh tởm .

Tôi không giám nhìn cho đến khi tôi nghe thầy tôi hô to :" cấp cấp như luật lịnh " .

Tôi liền mở mắt ra , haiz chết vì cái tính tò mò .

Con ma da đã lấy được con gà nhưng cũng bị thầy tôi trói lại .

Nó đang bẻ cổ con gà mà ăn , thật kinh tởm .

Nó ăn xong nó còn nhìn tôi với con mắt trắng dã , oẹ ... ( tôi nôn thốc nôn tháo ) .

Một con ma da xấu kinh dị đến phát tởm , tóc ướt nhẹp , nhớp nháp nhày nhụa , mùi thì như mùi sông tô lịch .

Tôi tiến ra xa cho đỡ thối , và cũng để bớt nhìn rõ con kinh dị kia , đủ để nghe cuộc đối thoại .

Nói chung là cuộc đối thoại khá dài , bằng biện pháp răn đe , cùng những trận roi mây của thầy tôi thì con ma cũng ngoan ngoãn chấp nhận không hại người nữa , đi luân hồi chấp nhận sự trừng phạt với những gì mình gây ra ( nhẹ tội đi bao nhiêu chứ để thầy tôi đánh thì chỉ có mãi mãi ko dk siêu sinh ) .

Rfooi một lúc thầy tôi lại tiếp tục lên chuông , ủa vẫn còn hả .

Theo đó là rất nhiều người đi từ dưới sông lên , chà con này cũng bắt khá nhiều người .

Ai cũng đều trắng bệch , thất thần .

Sau khi thầy làm phép định thần cho họ , họ cảm ơn .

Được một lúc thì thầy viết hai lá phù ròi đốt , ngay lập tức hiện ra từ lòng đất một cánh cửa , hai vị quỷ sai âm tào lên và đưa họ đi , tiện bắt luôn con da da kinh tởm kia .

Thầy nhẹ nhàng nhìn họ rời đi , những linh hồn đáng thương bị bắt chịu cảnh tù đày nơi lòng sông lạnh lẽo .

Oán khí cũng đã vơi bớt phần nào mở đường cho Địa Long xuất thế , cũng là tạo âm đức cho bản thân .

Mọi thứ cứ tiếp diễn chỉ là thầy trò chúng tôi không để ý rằng , trong bóng tối xa xa vẫn có người đang theo dõi từng hành động cử chỉ của chúng tôi ....

Còn tiếp ....
 
Địa Long
Hồi kết


sấm_vang_ba_cõi_Địa_Long_Giáng_thế_Thiên_Hạ_Thái_bình .

Trời lúc này đã về khuya, sau khi đưa hết những vong hồn đi , mọi thứ lại yên ắng trở lại .

Lúc này tôi không còn thấy lạnh lẽo như cái lúc vừa đến nữa dù trời đã về khuya .

Một cái lạnh lẽo đến kì dị và đáng sợ .

Phải chăng nó là sự lạnh lẽo từ những ai oán của các vong linh bị con ma da kia bắt .

Ở đây có đến tận hai người cai quản cơ mà tại sao vẫn để con ma da kia hoành hành , phải chăng con ma da bắt người cho tên cá sấu tu nửa mùa kia ăn .

Tôi ngồi suy nghĩ mấy bận rồi quay ra hỏi thầy :" con ma da có liên quan gì đến Địa Long đâu mà phải bắt nó vậy Thầy , động vào nó làm gì cho tốn công , mình đến đây chỉ để giúp Địa Long Chuyển mình thôi mà ạ ".

Lúc này ông thầy vừa làm lại được chiếc điếu cày , rít một hơi thật sâu phá tan cái yên lặng giữa núi rừng , rồi từ từ thả nàn khói trắng đục vào khoảng không vô định .

Đám khói cứ lững thững chòng chành trong không khí thật mờ ảo kì dị .

" đúng thật là ta đến để giúp Địa Long lột xác , con ma da tuy không đụng chạm phá phách gì đến Địa Long , nhưng nó lại tác động gián tiếp đến Ngài .

Dù ngài nằm yên trong hang nhưng vẫn biết nó hoành hành gây bao nghiệp quả nơi đây , khiến chúng sinh ai oán , dù tức mình nhưng không làm gì được vì đang tu luyện .

Nếu ra khỏi hang đánh con ma da thì chỉ một phát là xong nhưng sẽ mất mấy trăm năm tu luyện , chưa kể sẽ lỡ thời giờ lột xác , vì phải đợi rất lâu mới có ngày giờ hoàng đạo để làm .

Vậy nên ta sẽ giúp Ngài , vừa để tạo âm đức cho bản thân , vừa để bớt cái sự ai oán , sát khí nơi đây , làm tiền đề cho Ngài Xuất Thế , khi Ngài lột xác sẽ cựa mình tạo xung khí , cũng không thể đảm bảo những vong linh dưới sông được an toàn vì xung khí quá mạnh tuy không cố ý nhưng việc ngài lột xác gián tiếp hại những vong linh vô tội từ đó ảnh hưởng công đức tu tập của Ngài .

Chi bằng ta giải thoát cho chúng sinh , chúng sinh hoan hỷ , nghiệp lực tiêu trừ , trên Thiên giới có thấy cũng sẽ hoan hỷ mà hết lòng phò trợ ."

Bảo sao mình cảm thấy ấm lên .

Rồi thầy lại bấm mấy đốt ngón tay tiếp lời :" chỉ vài giờ nữa thôi là đến giờ , cái thời khắc mà ngàn năm có một , ta phải đảm bảo không có vấn đề gì xảy ra cho đến lúc ý ".

Nói rồi Thầy tôi ra cái bàn thờ nhỏ vừa nãy , lấy Ngũ Phương Kỳ Lệnh cắm tứ phía tạo thành một trận pháp nhỏ .

Trận Pháp này sẽ bảo vệ Địa Long cho đến khi Ngài lột xác hoàn toàn .

Nói rồi thầy đưa tôi cái mõ để gõ Pháp âm bày trận .

Tôi vừa lên mõ thì thấy thầy ra lấy kiếm và hương , nhảy một phát vào giữa trận đồ .

Chà ông thầy già mà vẫn nhanh nhẹn phết .

Tôi chợt nhớ lại lời ông thầy dạy : "gõ pháp âm phải mạnh và nhanh ".

Tôi bắt đầu gõ , rồi cứ thế nhanh dần ông thầy cũng mua võ theo nhịp gõ chỉ thấy ông ấy múa kiếm rồi khi không mũi chân lại chĩa mạnh xuống đất như vẽ chữ gì đó tôi thầm nghĩ " gõ cho lão thầy mệt nghỉ luôn " rồi tôi gồng người gõ thật nhanh , rồi ổng cũng múa nhanh theo .

Một lúc thì ổng nhảy ra , tôi vẫn cố gõ thật nhanh .

Thì ông quắc mắt : "tổ cha mày , muốn tao chết hả ."

Hì hì : " thì con nhớ thầy dặn phải gõ nhanh mà 😁😁"

" mày gõ nhanh thì cũng phải nhìn chứ nhỡ đâu tao đi nhanh mà thiếu chỗ thì hở trận pháp , đứa nào vào trộm trận nó đánh tao à ."

Và đúng như lời thầy nói ổng cũng đã đi thiếu một cung phía đông , làm hở trận pháp rồi .

Chỉ là lúc này ổng không nhận ra vì bận chửi thằng trò chết dẫm nghịch ngợm .

Và xa xa kia tất cả mọi thứ cũng lọt được vào mắt của người mà ai cũng biết là ai đó - vị vua thứ hai .

Xong trận , hai thầy trò lại ra bên cái đống củi , ngồi sưởi .

Được một lúc , tôi mò vào trong lán ngủ vì quá mệt .

Tôi nhanh chóng thiếp đi mặc ông thầy vẫn ngồi trầm tư ngoài kia , kệ chứ ổng tu tiên trên núi nên ngồi một mình giữa nơi đại ngàn này là một việc hết sức bình thường , trong cơn mơ vội vã tôi thấy một con rồng vàng tuyệt đẹp cứ bay quanh người tôi , nó còn để tôi cưỡi rồi tự nhiên tôi nghe thấy một tiếng gầm rõ to , giống hệt tiếng mà tôi nghe lúc chiều .

Rồi nghe cả tiếng ông thầy gọi , tôi mơ màng dậy .

" này nãy con có thấy ta đi trận phía đông không ?"

Tôi ngơ ngác trả lời là không nhớ vì thực ra lúc ý tôi bận cắm đầu nhìn cái mõ .

" thôi dậy đi , cũng gần đến giờ rồi có gì còn phụ ta " .

Tôi mệt mỏi đứng dậy ," haiz con thì biết cái gì mà giúp cơ chứ " .

Ông thầy vội đi ra trận pháp thì thấy lá cờ phía đông đã đổ .

Lúc này tôi cũng vừa đi ra , thấy mặt ổng nghiêm trọng , tôi tiếp tục giả bộ ngái ngủ :" ui gió to thổi đổ cả cờ à " rồi mò tới cắm lại cái cờ .

Tôi quay ra nhìn thì chỉ thấy ông thầy đăm chiêu lo lắng suy nghĩ :" mày phá trận của thầy rồi con ơi , tí nữa mày phải đứng vào đấy mà thế thân nha con ."

Thôi bỏ mẹ , biết ngay mà , kiểu gì ông thầy cũng lôi mình ra làm thế thân mà , biết vậy không đi nữa cho xong 😭 .

Đúng luac này từ trong bóng tối , có một người đi ra với thân hình to lớn .

Tôi chưa kịp nhìn thì hắn đã chạy đến ngay trước mặt thầy trò tôi .

"Chỉ với trận pháp này mà chúng mày nghĩ có thể cản được tao à ."

Trời , là cái người mà ai cũng biết là ai đấy .

Với cái giọng ồm ồm phát ra như tiếng từ địa ngục vậy .

Đến nghệ sĩ opera đỉnh nhất thế giới cũng không thể nào phát ra được cái nốt âm thanh trầm khàn đến vậy .

Miêu tả sơ sơ chút , hắn là con cá sấu thành tinh , nhưng tứ chi dài và đầu đã hiện ra hình người .

Dưới tay hắn thì chỉ có 4 ngón chương phình xù xì gai góc , với bộ vuốt dài cong nhọn hoắt .

Đầu thì không dẹp mà mà tròn như đầu người , nhưng cái mỏ thì chưa tiêu hết , vẫn chìa ra với hàm răng săcs nhọn , cái nhô ra nhô vào .

Đúng là sản phẩm lỗi của tạo hoá vừa kinh dị vừa buồn cười .

Nhưng tôi không dám cười , vì hơi sợ .

Người hắn toả ra cái mùi xác chết thúi và tanh kinh khủng , còn hơn con ma da kia .

Hắn đứng như người , và còn cao nữa khiến tôi và thầy tôi thấy thật nhỏ bé .

Thầy tôi viết mấy lá phù nhanh tay đốt lên nhưng không tài nào làm gì được nó .

Trời đất cũng bắt đầu nổi giông gió lên .

Rồi hắn lại nói

" ba cái loại phù chú trẻ con mà quản nổi tao sao ."

Lúc này thầy tôi mới đáp lời hắn " đúng là ta không thể cản được người , nhưng có người cản được ngươi đó ".

Rồi thầy nhìn sang tôi

" ơ , chết mẹ , ông thầy cay quá dí mình à .

Tôi chỉ kịp ú ớ thì ông thầy đáp tôi cái cờ , kì thật nó bay một phát trúng lưng tôi luôn .

Cái cờ nó dắt sau áo dưới gáy hệt như mấy diễn viên tuồng vậy :" ơ thầy bắt con làm mồi luôn hả ."

" chỉ con mới cứu được con , hãy triệu hồi tiền kiếp " nói rồi thầy bảo tôi chạy vào trong trận .

Tôi cắm cổ , con kia cũng lao vào theo .

Lúc này thầy tôi lên mõ , một tay cầm chuông .

Ngay lập tức tôi thấy hiện ra ba vị giáp sĩ to cao , vận bộ giáp trắng lung linh , đứng ba góc cầm ba ngọn giáo lưng cắm cờ .

Còn lá cờ kia thì đang trên lưng tôi rồi . 😭😭 .

Tôi bất động không giám làm gì còn con kia thì cứ đi vòng quanh như thể thăm giò tôi vậy .

Chỉ thấy thầy lẩm bẩm mấy câu gì đó xong đập mạnh cái tay xuống bàn, luac này trong đầu tôi tự dưng nhớ lại hình ảnh con rồng vàng lúc chiều .

Có một luồng sức mạnh chạy vào người tôi , y hệt như lúc tôi đánh con cẩu tinh kia , chỉ khác là nó khiến tôi cảm thấy dễ chịu chứ không khó chị như lúc lão hổ nhập vô tôi .

Lúc này tôi không nhớ được gì nữa chỉ nhớ thầy kể lại là tôi đã đánh nhau với con cá sấu tinh kia rất nhiều .

Đến khi tôi định thần và tỉnh táo lại thì con cá sấu kia đã bị trói quỳ ngay giữa trận rồi còn tôi thì đang ngồi trên cái phiến đá cao , được thầy quỳ dưới chân .

Ôi sao thầy lại quỳ nhỉ , tôi định trêu thầy phát nữa nhưng thôi , vậy là đại nghịac bất đạo .

Cái Thầy tôi quỳ là với một vị khác chứ tôi chỉ để mượn xác mà thôi .

Tôi vội xuống khi đã tỉnh táo để tránh bất kính với thầy .

Tôi hỏi thầy vì sao thì thầy chỉ bảo :" vua của các loài rồng là Huỳnh Long ( rồng vàng ), so với Địa Long là loài rồng thấp kém hơn , rồng vàng được sinh ra từ linh khí trời đất hội tụ , là Thiên Tử con Trời , hơn nữa so với con rồng tu nửa mùa này thì chắc chắn sẽ thắng " .

Haiz chỉ tiếc là tôi ko nhớ gì , mà xong việc rồi mới tỉnh không thì kiểu gì cũng có chuyện đánh nhau như phim kiếm hiệp kể cho mấy thằng đệ hay chơi cùng .

Tôi dương dương tự đắc cao hứng vênh mặt :" thế con là huỳnh long ạ "

Thầy liền cho tôi luôn một xô nước lạnh :" mày đừng có mơ , chẳng qua là mày có cốt phù hợp để Ngài nhập xác thôi ." 😤😤 tôi ủ rũ quay ra nhìn .

Con cá xấu tinh kia , lúc này nó đang ngồi quỳ , thấy tôi nhìn , hắn cụp pha xuống , " xin...xin....xin...nnnnn Ngài xá tội chết ."

Tôi đang định ra trêu nó nhưng vẫn hơi sợ vì giờ hết được mượn xác rồi ra nó cắn bome .

Đúng lúc này thì tự nhiên ầm ầm , một tiếng nổ rất lớn dưới sông , thầy tôi liền quay về hướng âm thanh phát ra giữa lòng sông mà quỳ xuống tôi cũng quỳ theo .

Mặt đất như rung chuyển dữ dội , đá từ phía trên núi cứ thế mà lắn xuống nhưng lạ là chỗ chúng tôi không hề có viên đá nào lăn qua .

Tôi quay lại nhìn thì tên rồng nửa mùa kia đã chắn cho thầy trò chúng tôi .

Từ phía đó một cột nước bắn lên , theo đó là một Vị Rồng bay lên .

Thầy tôi nói to 3 lần :" Địa Long Xuất Thế ,

Thiên hạ Thái Bình "

Nói rồi tôi thấy trên trời hiện ra vị Rồng vàng , cùng Chư Thiên về đón Ngài không khí thật hoan hỷ mừng rỡ , Ngài Cúi Đầu cảm tạ chúng tôi rồi thẳng một mạch Phi Thiên về Trời .

Up: sau khi Địa Long về trời thấy được sự quyết tâm cải tà quy chính , thầy tôi thả tên cá sấu tinh ra và lập khế ước âm dương bắt nó phải ở đây tu tập và cai quản khúc sông này , cứu vớt những ai không may qua đây mà ngã xuống sông .

Nếu hại người lập tức sẽ bị Vong mạng mãi mãi không Còn sự hiện diện trong luân hồi .
 
Back
Top Bottom