[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
Huyết Lệ
Chương 20: Bạo loạn nhà Tang lễ (6)
Chương 20: Bạo loạn nhà Tang lễ (6)
Văn phòng hành chính tại nhà tang lễ JC.Lúc này, số lượng kẻ canh gác nơi đây đã giảm đi đáng kể, nhân lực còn sót lại phải phân chia ra khắp các căn phòng.
Căn bản một phần là để đề phòng cậu vẫn còn chưa thoát ra, mà nơi đây còn là một trong những địa bàn quan trọng của tổ chức, nếu bọn chúng rời đi hết, Vòng ngăn cách cũng không thể duy trì quá lâu, rất nhanh sẽ hiện diện trước mặt cảnh sát cùng những người khác.Hai tên đeo mặt nạ đứng ở hai bên đối diện trong căn phòng này, điệu bộ chán nản cùng cực.Bọn chúng không muốn ở đây chút nào.
Mới đây, tin tức về việc cảnh sát bắt đầu điều tra các khu vực xung quanh đã gây nên hoang mang dữ dội cho các thành viên trong tổ chức.
Một số thành viên được cử ra bên ngoài truy bắt Hayane đã một đi không trở lại, trong tình huống bị kiểm soát chặt chẽ như vậy lại không khỏi nghĩ đến tình huống xấu nhất.
Tin nội bộ còn lan truyền rằng BW và cảnh sát đã hợp lực cùng nhau, bắt được một lượng lớn thành viên rồi."
Tao nói, thằng oắt đó có quan trọng bao nhiêu với cái gã Pello kia cũng đâu liên quan gì đến chúng ta chứ?
Linh hồn nó ngon lắm sao?
Cũng đâu phải nhất định là bắt được nó?
Giờ thì cảnh sát vào cuộc luôn rồi!"
Tên mặt nạ bên trái nói."
Ừ."
Đối phương lạnh lùng đáp."
Đám cảnh sát đang khám xét khắp cái khu phố Y ngay bên cạnh, bên đó có một số đứa ra đó tìm kiếm thằng kia.
Nhưng lúc này ra rồi còn được gì chứ?
Thằng kia thoát được thì nó cũng đã báo cảnh sát rồi.
Mà tao thực sự không ngờ đấy, BW vậy mà lại kéo cả cảnh sát vào cuộc!
Tên nhóc này quan trọng đến vậy ư?"
Kẻ đeo mặt nạ đứng đối diện nghe vậy, đáp: "Vậy sao?
Có cảnh sát?"
"Mày bắt thông tin chậm như sên vậy."
Tên bên này thở dài: "Bất quá lũ cảnh sát kia cũng ngu không chịu nổi.
Truy bắt bọn mình mà làm ầm lên như vậy, đám tội phạm ngoài kia lại càng không ngu ngốc đi ra ngoài phạm tội lúc này, chỉ càng khiến việc truy bắt khó nhằn hơn mà thôi."
Những tổ chức như của bọn chúng chính là có năng lực vượt qua cả trình độ khoa học, thứ mà cảnh sát vẫn phải bấu víu để truy bắt dấu vết tội phạm.
Cho dù cảnh sát có đứng đầy đường ra quan sát người dân, đám người này còn tồn tại cái gọi là 'vật phẩm tàng hình' che đi hiện diện, làm sao có thể bắt được chúng theo cách thông thường chứ?"
Rốt cuộc cũng chỉ có tên Jail là được việc.
Hắn ta yêu cầu tạo nên Vòng ngăn cách cho hai công trình đối diện nơi này, coi như xóa bỏ hoàn toàn mấy khu lân cận trong mắt cảnh sát, cứ qua đi một thời gian, đám cảnh sát vô vọng sẽ bỏ đi thôi.
Đúng là ý tưởng hay!"
Tên bên này tiếp tục cảm thán: "Cho dù đám BW có thể phá được Vòng ngăn cách rồi nhào vô tấn công chúng ta thì sao?
Đám cảnh sát sẽ không ngồi yên.
Đúng là tự buộc xích vào chân mình."
Kẻ này có vẻ chán nản đến mức nói đủ thứ chuyện lung tung rồi.
Tên mặt nạ phía đối diện lại không lên tiếng."
Cái lỗ thủng trên Vòng ngăn cách ở chỗ này..."
Tên mặt nạ ít nói kia rốt cuộc mới khàn giọng lên tiếng: "Tìm ra được là do ai chưa?"
"Hả?
Cái đó... cũng chỉ có thằng oắt bất thường kia tự cào rách lưới rồi đi ra thôi!
Chúng ta làm gì được nó chứ?
Nhưng tên Jail kia thì lại có thể..."
"...
Ra là vậy."
Tên kia đứng dựa lưng vào tường khoanh tay đó giờ, lúc này liền đứng thẳng lưng, cười một tiếng: "Cảm ơn nhé."
"...
Gì cơ?....!!!!!!"
Phập!"
A...
Aa-..!!"
Một khúc xương nhọn hoắt bay ra từ không trung, phi từ hướng đối diện, đâm thẳng vào cổ họng của hắn!Tên bên trái thông qua lớp mặt nạ, kinh hãi trừng mắt nhìn kẻ vừa ra tay, chính tên đeo mặt nạ y hệt như mình, kẻ mà mình mới luyên thuyên một hồi suốt cả tiếng đồng hồ.Hắn lao tới phía đối diện, lại ngay lập tức ăn chọn một cú đâm thẳng vào bụng!"
Hự!
M... m...."
Hắn đau đớn, cố gắng phát ra tiếng, nhưng vết đâm trên cổ đã đâm nát dây thanh quản của hắn, hắn không thể phát ra tiếng.Kẻ trước mặt lại một cước đá hắn ra sau, ngã đổ rầm xuống đất.Sau một lúc, hắn ta nằm bất động, không còn phản hồi.Tên đeo mặt nạ kia sau khi ra tay với 'đồng đội' của mình liền tháo bỏ lớp che mặt.
Đó là Hayane.Gương mặt cậu đượm mồ hôi, còn chưa hết bàng hoàng.
Đây là lần đầu tiên cậu hạ sát một sinh mạng, thật quá sức tưởng tượng.Cú phi 'dao' trước đó cậu vốn nhắm thẳng vào đầu của hắn, nhưng lực dao ném ra chưa đủ chính xác khiến đường bay bị thấp xuống vài phân, vậy mà lại đâm lủng cổ họng của hắn.
Như vậy cũng tốt, hắn không thể hét lên để gây sự chú ý.Lần đầu giết người, phải mất một lúc để cậu lấy lại hơi thở và bình tĩnh.
Cậu nhìn xung quanh, suy nghĩ cách giấu đi tên này.Việc giảm đi số lượng tên mặt nạ sẽ càng khiến việc bỏ trốn trở nên dễ dàng hơn.
Đột ngột thiếu người sẽ khiến những kẻ khác nghi ngờ và tìm kiếm, nhưng với một tổ chức thiếu tổ chức như thế này, cộng thêm sự bất mãn của các thành viên và thiếu tâm lý hoạt động vững chắc, việc mất đi vài người sẽ không gây chú ý quá nhiều.Nhưng vẫn sẽ luôn có những kẻ chú ý toàn bộ quy trình khiến kế hoạch trở nên khó khăn.Tên Jail, kẻ đi cùng Melmort.
Cũng chính hắn ta là kẻ kỷ luật đám kia nếu có tên lười làm việc.Hơn nữa, đi cùng với Jail sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc với Melmort hơn, như vậy cơ hội ra tay cũng dễ dàng hơn.Nhưng độ khó thật sự rất cao.
Cậu không đảm bảo sau khi giết được những kẻ đó thì bản thân có còn toàn thây bước ra khỏi chỗ này hay không.
Vì vậy trước khi Jail để ý đến sự bất thượng, cậu sẽ làm yếu đi sức mạnh đám đông của chúng, sau khi xong việc liền nhắm đến Melmort.
Ít nhất như vậy thì khi thoát ra cậu còn cơ hội toàn thây.Cậu thở dài một hơi, cảm thấy có chút lạnh gáy.
Nào ngờ nghe được giọng nói trầm đục phát ra: 'Ra là ở đây.'"!!!!!"
Hayane giật mình, quay ra phía sau.Tên đeo mặt nạ mà cậu đã đâm bằng hai khúc xương sắc nhọn, lúc này đang đứng thẳng, nhìn về phía cậu!!!Hai vết đâm trên cổ và bụng hắn vẫn còn hiện rõ vết lủng do bị vật nhọn đâm vào, nhưng kẻ kia lại như không hề cảm nhận đau đớn, cứ như vậy đứng dựa vào tường, đầu còn nghiêng sang một bên tỏ vẻ thú vị.Hắn còn đứng được ư???Mình đã đâm thủng họng hắn rồi cơ mà???
Sao hắn còn nói được!??
Hayane kinh hãi, giơ vũ khí ra canh tư thế.Trước mắt cậu, mặt nạ trên gương mặt tên kia từ từ rớt xuống.
Chiếc mặt nạ trắng không hề rơi xuống đất với tốc độ bình thường, nó giống như từ từ chảy khỏi gương mặt, kéo theo từng dòng nhớt đen xì chảy ra, dính như keo với chiếc mặt nạ, nhẹ nhàng hạ xuống đất.Phía sau mặt nạ kia, là một gương mặt đen thui, không mũi không miệng, phần mắt lõm vào sâu hoắm.
Từ bên trong lớp áo choàng trên đầu rơi ra một lớp tóc dài.
Quanh người hắn ta tỏa ra làn khí đen u ám, từng làn khí lại tủa thành xúc tu.
Cả căn phòng chìm trong sắc đỏ cùng thứ màu đen kinh dị phát ra từ người tên đó."!!!!!!!"
Hayane kinh hãi.
Tên này là cái quái gì vậy???
Những ngày qua theo dõi đám này, cậu đâu có gặp phải kẻ nào có sức mạnh khủng khiếp như vậy đâu???Lẽ nào đây mới là sức mạnh thật của chúng????Nhưng những lúc tàng hình đi lướt qua người Melmort, hắn ta cũng không tỏa ra khí tức nguy hiểm báo động đến vậy!Áp lực tỏa ra từ người đối phương khiến cậu nghẹn thở, tay cầm vũ khí không chắc, run lên từng cơn.Bùm!Một vụ nổ nhỏ xuất hiện, ngay sau đó, thân hình kẻ kia nổ ra rồi lại hợp lại, tạo thành một mớ bòng bong đen thui bay lấp lửng trên không khí.Hayane chớp mắt một cái, ngay lập tức, một gương mặt đen thui với mái tóc dài bay tán loạn, áp thẳng vào mặt cậu!"
Cái đ-!!!!"
Hayane bật tiếng chửi, giật lùi ra sau.
Đầu cậu đập mạnh vào tường, nhưng tâm trí nào còn để ý cơn đau nhỏ nhoi đó nữa.Vẫn là gương mặt không mũi không miệng kia, chỉ là lần này, cái lỗ đen sâu hoắm trên hai con mắt kia phát sáng ra đôi chút.'Khì khì khì'Trong cơn hoang mang cậu, kẻ này lại giống như đang thưởng thức nỗi sợ của con mồi, vô cùng thỏa mãn cười thành tiếng.
Cậu tức giận, vung khúc xương vào luồng khí đen hình gương mặt phía trước: "Mày tránh ra!!!
Tránh xa tao ra!!!
Tránh ra!!!!"
Luồng khí kia vì cậu vung đồ mà biến động nhẹ, nhưng rất nhanh lại như cũ.
Có thể thấy cậu chẳng làm gì được hắn cả.Cậu sợ hãi tột cùng, thụt vào một góc, trân trân nhìn gã.'Lần đầu gặp mặt trực tiếp như thế này.' Đối phương lại khàn giọng bắt chuyện trước, giọng điệu còn vô cùng lẳng lơ: 'Thật đáng nhớ.'Cái quái gì?
Tên quỷ này bị điên à?Lẽ nào cậu sẽ bị tên này giết chết ư?
Hôm nay là ngày tàn của đời mình rồi?Hôm nay ngày bao nhiêu rồi nhỉ?
29/5 qua từ lâu rồi mà?
Đã 10 ngày nữa trôi qua chưa?
Khoan, vậy thì hắn...."...
Pello?"
Hayane thốt lên.Hình như trước kia, thời điểm cậu bị chụp lén, dù bên ngoài trời tối nhưng cậu vẫn nhìn qua, thấy một luồng khí đen quen thuộc che lấp một phần cửa sổ thì phải.Vậy mà lại gặp phải hắn trong tình cảnh này.Tên quỷ khí nghe như vậy, dù không có miệng nhưng cậu vẫn cảm thấy hắn đang cười rất tươi: 'Ôi, cậu nhận ra ta rồi!'Luồng khí đen quanh người hắn bao vây cậu vào một góc.'Nhân vật đặc biệt của chúng ta.'Vào thời điểm hắn nói như vậy, trong thoáng chốc, căn phòng như xuất hiện hàng ngàn bóng hình khác đứng nhìn, nhưng ngay lập tức biến mất.Hayane lạnh sống lưng.
Mái tóc đen xù không biết là khí hay xúc tu của hắn vòng ra sau cổ cậu, lạnh buốt khiến cậu run người."
Mày...."
Hayane hít một hơi thật sâu, quyết định trước khi chết phải để lại vài di ngôn chất như nước cất: "Đồ súc sinh cống rác bẩn tưởi tên côn trùng kí sinh bệnh hoạn ghê tởm rách nát gớm ghiếc mày chết mẹ mày đ-..."
'Wow.' Pello trố mắt, nhịn không được cảm thán: 'Chửi mà không vấp chút nào, thật bái phục.
Nhưng ta đau lòng đó.
Ít ra cũng tỏ lòng biết ơn đi chứ, là ta đã cởi trói cho cậu thoát ra khỏi cáu cột kia mà.'Cái gì?Nghĩ lại về ngày đầu tiên đến đây, cậu đã bị bắt trói, sau đó gặp phải một ảo giác mạnh, khiến nhà tang lễ chìm trong biển đỏ, lại nhìn thấy biết bao nhiêu cô gái trong thân phục đỏ.
Ngay sau đó liền thoát khỏi dây trói.Không thể nào.... lẽ nào tên đó vẫn luôn ẩn núp ở đây?
Lần đó ảo giác cũng là do hắn gây ra.
Rốt cuộc hắn định làm gì với mình?Lỗ hổng Vòng ngăn cách mà bọn chúng liên tục nhắc đến có phải do hắn?
Không đúng, hắn đã xuất hiện ở đây ngay từ đầu.
Có lẽ là Ail."
Mày đạo đức giả cái quái gì?
Muốn giết thì giết tao đi!
Đang phí công sức chơi trò chơi gì chứ!?"
Ít nhất sau đó tao còn có thể được gặp lại các bạn của mình.Pello cười thêm vài tiếng, lại đột nhiên rời ra khỏi chỗ của cậu.'Sao có thể chứ?
Ngay từ ban đầu, lời nguyền đã không thể nuốt chửng lấy cậu.
Cậu không phải con mồi của ta, sao ta phải giết cậu?'....
Hả?Hayane đã luôn nghe đám Mammon buôn rằng cậu đặc biệt như thế nào nên mới được Pello để ý.
Giờ nghĩ lại, phản ứng của AP đối với cậu cũng rất 'đặc biệt', anh ta còn chắc nịch với việc rằng Pello không giết cậu.Rốt cuộc là tại sao chứ?"...
Mày có ý gì?"
Hayane dè chừng hỏi hắn.Pello thản nhiên mặc kệ câu hỏi của cậu.
Hắn ta nhìn xung quanh, nói vu vơ: 'Trong đây quá chật chội, không thích hợp.
Cậu hãy trốn ra khỏi đây nhé.'"???"
Hắn bảo mình trốn ra khỏi đây hả?Đó chính xác là điều tao đang làm, và mày đột nhiên xông vào!Cậu chịu thua trước đầu óc linh hoạt của hắn."...!!!!"
Bỗng nhiên, đầu cậu đau như búa bổ.Bầu không gian xung quanh như xoay mòng mòng, rồi cứ như vậy hóa thành những mảnh vỡ.
Bên trong những mảnh vỡ ấy lại là một mảng ký ức.
Những thứ mà cậu chưa từng biết đến.'Dùng máu người tô điểm cho đôi mắt chảy ra dòng lệ.''Bút vẽ bằng xương người được che phủ bởi màu sắc giả dối.''Đầu bút lông làm bằng tóc vô cùng khó vẽ, nhưng đã uốn lượn mượt mà tạo nên dáng hình người phụ nữ.''Đặt bút ký tên, lời nguyền được thiết lập.''Từ đó, vĩnh viễn không còn là con người.'Cái gì vậy??
Ai đang nói vậy???
Chỗ ký ức này là sao???Đầu của cậu như muốn nổ tung.
Khung cảnh trước mắt cứ hiện lên rồi qua đi nhanh chóng.'Tại sao cậu lại vẽ cái bức tranh đó!
Đó là lời nguyền!
Cậu đã tạo nên lời nguyền rồi!!!'Rồi trong chính kẻ mà cậu đang nhập ấy, lại nghe một giọng nói quen thuộc hét về phía chính mình.Cậu cũng như kẻ này quay ra đằng sau liền nhìn thấy một thân hình, đó là một người đàn ông trẻ.Đó là.... anh AP??
Sao anh ấy lại... xuất hiện trong những ký ức này??
Thời điểm này...'Cậu đã mắc sai lầm lớn rồi!
Rất nhiều mạng người sẽ chết dưới tay cậu!
Cậu đã biết bản thân có thể khiến lời nguyền có thể khởi động, vậy mà vẫn làm sao???
Cậu có nghĩ đến hậu quả không???'Đây là lần thứ hai cậu chứng kiến gương mặt này tức giận đến vậy.Hayane rốt cuộc nghe thấy 'mình' trả lời: 'Paul, chỉ khi tôi chết, lời nguyền mới được thực hiện.''Hơn nữa, bây giờ có tiêu hủy bức tranh cũng đã muộn rồi.
Ngày mai, Huyết Lệ sẽ được công bố trước toàn công chúng.' Giọng nói y hệt cậu đáp lại.Đoàng!Hayane lại đột nhiên đau đầu một trận, xung quanh lại trở thành những mảnh vỡ.
Cuối cùng khi lấy lại được ý thức, cậu lại đối mặt với con quỷ khi đen lù lù trước mắt.'Sao vậy?
Cậu nhớ ra gì rồi à?' Pello thản nhiên hỏi, cứ như thể kẻ khiến cậu phải nhìn lại những ký ức kia không phải hắn vậy."
Mày..."
Hayane cứng người, cậu không biết mở miệng thế nào: "Cho tao xem cái quái gì vậy?"
Vừa rồi là ký ức về Huyết Lệ?
Phải rồi, thứ liên quan đến Pello mà.Nhưng anh AP tại sao lại có mặt ở đó!??
Có phải anh ấy không??Hắn cho mình xem những thứ ấy rốt cuộc là vì cái gì???
Lẽ nào lại liên quan đến sự đặc biệt...'Đáng thương quá.
Cho đến lúc cậu biết toàn bộ sự thật, cậu sẽ không thể tiếp tục sống như bình thường được nữa.'Pello cười khúc khích, dường như hắn xuất hiện chỉ để quấy nhiễu tâm trí cậu.Lời nói của hắn mang đến dự cảm không lành, nhưng cậu không nói thêm gì.Hắn lại cười: 'Gửi lời chào của ta đến Amual Paul nhé.
Nói với hắn rằng 'Hẹn gặp lại ở khu bảo tồn, nơi quyết đấu cuối cùng'.'"...
Hả?"
Luồng khí đen giảm dần xung quanh cầu, bầu không khí ngày một dễ thở hơn.'Cậu cũng phải có mặt ở đó, Hayane.''Cho nên, phải sống ra khỏi đây đó, hehe.'Đám khí đen âm u quanh căn phòng ngày một giảm dần, cuối cùng là biến mất hoàn toàn.
Mọi thứ trở lại bình thường.
Cái xác mà cậu từng giết cũng bốc tăm hơi.
Nơi đây yên bình trở lại, cứ như chưa từng có sự xuất hiện của một thực thể hắc ám bao trùm căn phòng.".......!"
Hayane ngồi phịch trên đất thở hổn hển liên tục, vừa hoang mang vừa thở phào.Pello....
Mình vừa đối mặt với một con quỷ, một quái vật bất thường....Vậy là... cậu sẽ không chết?
Nhưng sau này vẫn phải đụng mặt hắn?Trầm cảm một lúc, cậu lại bắt đầu suy nghĩ đến những đoạn ký ức vừa được xem kia.Mẻ tạo ra lời nguyền Huyết Lệ lại là Arte?
Vậy tại sao Pello lại là kẻ săn mồi bằng loại lời nguyền này mà không phải chủ nhân của nó?Gặp phải tên điên đã làm đảo lộn cả cuộc đời cậu, Hayane trong lúc thẫn thờ đã đi ra khỏi căn phòng.Đúng lúc chạm mặt phải một tên đeo mặt nạ khác đang đi về hướng này."........"
"........"
Tên mặt nạ kia đứng hình trong chốc lát.
Hayane lúc này mới nhớ ra bản thân còn chưa đeo lên mặt nạ, vội vã lấy mặt nạ ra ấp lên mặt.Cậu đưa tay vào trong túi áo, vuốt vuốt khúc vũ khí, sẵn sàng để rơi vào chiến đấu và nghĩ cách thoát thân."........."
Nhưng đối phương lại hoàn toàn bất động.Đúng lúc này, lại có thêm 2 kẻ mặt nạ khác tiến vào, bọn chúng nhìn thấy cậu và người đối diện không có bất cứ hành động nào, thản nhiên đi lướt qua hai người."....?"
Hayane đang rối bời, quay sang nhìn lại thấy đối phương bất động nhìn mình.
Cậu cảm nhận thấy người trước mặt không tỏa ra sát ý.Đúng lúc này, người kia tiến thẳng về phía cậu, đụng vào người cậu một cái, sau đó rời đi.
Đối phương đã dìu vào tay cậu một mảnh giấy, trước khi rời đi còn nhìn cậu rồi gật đầu một cái.'5 giờ chiều ngày mai, tổng tấn công nhà tang lễ.
Đứng chờ ở cửa.AP.'"!!!!!"
Anh AP????Hayane lập tức quay mặt lại, nhưng lúc này đối phương đã sớm hòa mình vào dòng người vạn như một, không thể tìm ra dấu vết.Anh AP đã tìm ra chỗ này rồi sao?
Hayane trong lòng vui sướng, cậu có thể được cứu rồi!?Vậy thì kế hoạch giết Melmort, có thể không cần thiết phải thực hiện.Buổi tối cuối cùng tại nhà tang lễ, Ail lại một lần nữa xuất hiện bên cạnh cậu."
Hôm nay tiến độ thế nào rồi?"
Ail hỏi."
Tôi định ra tay với Jail, nhưng hắn ta không xuất hiện hôm nay."
"Cậu giết hắn làm gì?"
"Hắn chết rồi, đầu mối thông tin của Melmort mới bị chặt đứt."
"......."
"Đúng rồi."
Hayane liền hỏi: "Anh có nắm bắt được tình hình bên ngoài không?"
Ail nhìn cậu, đăm chiêu một lát liền đáp: "Tôi chỉ biết lúc này khá hỗn loạn.
Tên Jail kia cũng vì giải quyết rắc rối bên ngoài mà hôm nay mới biến mất."
Ra là vậy, có khả năng là do anh AP?Chuyện nơi này sẽ bị tấn công vào ngày mai, cậu quyết định không nói cho Ail biết.Thế nhưng ngay đêm nay, lại có tình huống bất ngờ xảy ra.Bộ xương biến mất rồi.Cậu đã cất giấu bộ xương đi mà không để Ail biết, đặt nó ở một vị trí khó tìm kiếm, đối với những tên lười biếng đeo mặt nạ ngoài kia, chúng không thể nào tự dưng đi tìm thứ này được!Bộ xương là thứ đã giúp cậu ẩn núp những ngày qua, cũng nhờ có nó mà cậu mới có thời cơ hạ được một trong những kẻ mặt nạ và chiếm đoạt được bộ quần áo này.
Những lúc bọn chúng phát hiện bất thường, cậu đều có thể dùng bộ xương để qua mặt.
Nhưng nó lại bốc tăm hơi!Nghĩ đi nghĩ lại, trong đầu cậu chỉ nghĩ đến Ail, kẻ duy nhất biết về bộ xương.
Nhưng chính cậu cũng không thể tìm được cậu ta.Với việc bộ xương biến mất, cậu chỉ có thể ẩn núp dưới lớp áo choàng đen cùng chiếc mặt nạ thông thường, che giấu thân phận.
Dù sao thời gian còn lại, anh AP cũng sẽ tấn công vào đây.Đêm ngày hôm đó, cậu lại gặp phải ảo giác.Khung cảnh đỏ máu quen thuộc, không cần nghĩ cũng biết tên điên nào làm ra.
Hayane lúc này đứng canh ở phòng chờ trong bộ dạng giống y hệt những tên mặt nạ kia, nhíu chặt mày ôm đầu.Tên Pello chó chết, cư nhiên lại tạo ảo giác về các bạn của cậu.Bốn người kia đứng thành hình vòng cung, thẳng tưng như tượng, im thin thít, ánh mắt như phát sáng trong đêm, không chớp lấy một lần nhìn cậu.Bên dưới đất, là một bàn tay quen thuộc, lết năm ngón tay của nó đi về phía cậu.
Là bàn tay của Mart, thứ từng xuất hiện bên trong nhà của Lia cùng dòng chữ kia."....
Tên- tên khốn..."
Hayane nuốt ực, nhìn vào bàn tay đang ngày càng lại gần phía mình.
Cậu nhắm mắt thầm niệm trong đầu.Chỉ là ảo giác mà thôi, không thể đụng đến mình được!
Không thể....Cảm giác ngứa ngáy nơi bàn chân chuyền đến, có thứ gì đó, bò bò từ dưới lên, để lại xúc cảm nhột nhột khó chịu."....
Cmn."
Pello, mày bị rảnh hả???Hayane vung chân lên, muốn đá văng cái thứ bám lấy chân cậu kia.
Nhưng căn bản chỉ là đá không khí, cảm giác ngứa ngáy vì có bàn tay bò lên người không hề giảm đi, mà còn nhiều hơn, lan sang cả chân bên cạnh.Lúc cậu mở mắt ra nhìn, chỉ thấy bốn gương mặt khóc ra máu phóng đại ngay trước mắt, thiếu chút nữa hét lên thành tiếng.Làm sao để thoát khỏi tình cảnh này đây!?Càng bị ảo giác xâm lấn, thân thể càng mệt mỏi, Hayane mím môi, quyết định hành động táo bạo.Cậu lấy khúc xương vẫn còn trong người, đâm thẳng vào bàn tay trái!Khúc xương trắng đâm xuyên lòng bàn tay, máu chảy xuống nền nhà lạnh lẽo.
Cơn đau thể xác đánh bay cơn đau tinh thần.
Bốn gương mặt oán khí của những người bàn cùng bàn tay bò lên chân đã biến mất, chỉ còn bàn tay đau đớn khôn cùng.Hayane thở hổn hển, cơn đau khiến cậu nghiến chặt răng, mồ hôi đầm đìa.
Cậu nhìn về phía góc phòng, quả nhiên nhìn thấy một cái bóng đen quen thuộc, là Pello.Đôi mắt sáng chói của hắn trợn trừng lên, giống như vô cùng bất ngờ trước hành động tự làm mình bị thương vừa rồi của cậu.
Ngay sau đó, hắn mỉm cười.'Chà, ngày mai sẽ thú vị lắm đây.'Hắn để lại một câu như vậy, rồi tan biến vào không khí.Ngày hôm sau, thân thể cậu như bị hút hết dưỡng khí.Bàn tay chỉ có thể dùng tạm mảnh vải quần áo được xé ra để quấn chặt lại, hơn nữa chấn động từ ảo giác cũng không nhẹ, cậu đi lại không vững, lảo đảo phải dựa tường, qua một lúc mới tạm khôi phục tinh thần.Hôm nay, tên Jail rốt cuộc xuất hiện.Hắn đột nhiên lên tiếng: "Tất cả mọi người, tập trung tại phòng viếng, có một sự việc ta muốn thông báo!"
"???"
Những tên đeo mặt nạ vô cùng mệt mỏi, bọn chúng mang tâm trạng bị ép buộc mà đi đến căn phòng chính, khu vực lớn nhất của nhà tang lễ.
Hayane không thể không đi, với tình hình cậu không thể tàng hình.
Sau khi lục soát khắp nơi, đảm bảo tất cả đều đã có mặt, Jail mới xuất hiện tại nơi được thông báo.Lúc đi đến phòng viếng, cả đám đứng xếp thành hàng ngang, ngay phía trước là Jail đứng trên bục, nhìn xuống mọi người.Đây là lần đầu tiên Hayane quang minh chính đại đứng trong hàng ngũ của bọn chúng nghe ngóng sự việc.Điều mà Jail thông báo là: "Tình hình bên ngoài, đám cảnh sát đang tiến hành điều tra.
Đám BW cũng tham gia cùng cảnh sát, tuy nhiên, con mồi của chúng ta, tên chuột nhắt đó, lại không xuất hiện trong hàng ngũ của chúng.
Thậm chí một số thành viên của chúng ta bị bắt, đều là tra hỏi hành tung của tên đó!
Nếu tên chuột nhắt kia trốn thoát được thì đã phải liên hệ với bọn BW rồi.
Điều này có nghĩa là gì?
Tên chuột nhắt đó chưa hề thoát ra!"
Hayane trong lòng trùng xuống không ít, thảo nào từ sáng nay đã có cảm giác không ổn."
Và ngoài ra, đã có người thông báo cho ta về sự hiện diện của tên nhóc đó trà trộn trong đây!
Tất cả bọn mày, bắt lấy nó!!!!!"
Jail hét, chỉ tay vào thẳng mặt cậu!!!Hayane giật bắn mình, ngay sau đó, đám mặt nạ vốn đứng thành hàng ngang bên cạnh cậu, lúc này đột nhiên tủa ra, đứng thành vòng tròn bao vây cậu!!!Cái gì vậy!??
Hayane sắc mặt trắng bệch, muốn bỏ chạy, nhưng bị bao vây như vậy, bọn chúng lại vô cùng khỏe, chẳng mấy chốc, cậu đã bị khống chế trên mặt đất."
Bọn mày!!!
Lũ khốn này!!!"
Bất lực nằm trên sàn lạnh, Hayane chỉ biết cay nghiệt chửi.Nằm trên đất, bị hàng ngàn con mắt như xé toạc thể xác găm vào người, toàn thân không thể cử động, Hayane nghĩ, tiêu rồi.Vào thời khắc tưởng chừng như có thể giang cánh thoát ra khỏi chiếc lồng giam giữ, lại hóa thành gục ngã trước cổng thiên đường.Tên Jail nhìn đến Hayane chật vật, không khỏi bật cười: "Khen cho tên chuột tinh ranh nhà mi, nằm dưới vùng canh gác của bọn ta lâu như vậy mà không bị phát hiện.
Nói xem, có phải ở đây có kẻ nào giúp mày trốn không?
Vật phẩm tàng hình, theo tao nhớ đám BW không sở hữu thứ này, bọn chúng không thể dạy nó cho mày.
Nói đi, có kẻ nào tiếp tay cho mày hả?"
Lúc Jail nói, hắn còn lắc lắc một thứ cầm bên tay, là bộ xương.
Bộ xương bất thường đó cấu trúc vô cùng khác thường, mỗi phần xương lại nhọn hoắt, còn mất một phần khúc cánh tay do đã bị cậu lấy ra làm thành vũ khí.Bộ xương vậy mà đã rơi vào tay hắn.Hayane câm nín, cả người chỉ có đầu có thể ngẩng lên nhìn kẻ chất vấn, rồi lại bật cười: "Tại sao mày lại nghĩ tao không biết về vật phẩm tàng hình?
Tao rất đặc biệt nên mới được săn đón, không phải sao?
Là mày đánh giá quá thấp về tao, hay là quá mất tin tưởng vào cấp dưới của mình?"
Chết tiệt.
Sáng nay cậu vốn có thể ra tay với hắn, vậy mà chỉ vì nghĩ rằng có thể rời đi liền không phải giết người.Cuộc sống đúng là không cho con người được lương thiện."
Lũ khốn nạn!
Chúng mày động đến tính mạng nhiều người vô tội, thực hiện các nghi thức hiến tế linh hồn bất nhân nghĩa, ác độc không bằng cầm thú!
Nhất định sẽ phải nhận quả báo!!!"
Thực ra hắn nói đúng, cậu vốn chẳng biết cái gì về mấy thứ tâm linh bất thường, nhưng cậu vẫn có thể tìm ra điểm phản bác.
Dù sao bọn chúng cũng không phải nắm rõ hoàn toàn tình huống trong tay.Ngay lập tức, đầu của cậu bị đập mạnh xuống nền nhà, tay chân bị khống chế bằng lực còn mạnh hơn."
Ngài Jail, có phải là chúng ta nên giao nộp hắn cho ngài Melmort không?"
Một tên hỏi.Jail lạnh lùng đáp: "Đợi đến lúc ngài ấy đến đây, không chừng tên nhóc này lại tìm được cơ hội lọt lưới.
Nhưng nó nói cũng không sai, chúng mày làm ăn như vậy có khó coi không chứ?
Nó ẩn nấp nơi này suốt mấy đêm, chúng mày cũng chẳng làm việc nên hồn!"
Nghe như vậy, đám mặt nạ câm nín.Nhưng dù sao Melmort không ở đây, bọn chúng cũng không dám ra tay ngay lập tức.
Linh hồn dù sao cũng là trao cho hắn ta.Hayane lúc này suy nghĩ, rốt cuộc mình lộ là khi nào?Sau đó, cậu lại nghe tên Jail kia trò chuyện: "Làm tốt lắm, Ail.
Nếu không nhờ mày chỉ điểm cho tao rằng áo choàng của nó bị rách, thật khó để phát hiện ra nó sớm như vậy.
Cũng nhờ có mày nhắc, chúng ta cũng mới biết nó vẫn còn trong đây."
Áo choàng bị rách, căn bản là do tối hôm qua cậu xé một mảnh vải từ nó ra để buộc vết thương trên tay, không ngờ lại bị chỉ điểm vì nó.Hayane nghe cái tên quen thuộc thì trợn trừng mắt.
Cậu ngẩng đầu lên.Chỉ thấy Ail vô cùng thản nhiên cười nói với tên Jail kia.
Tuy không nhìn thấy biểu cảm, nhưng vẫn có thể nhìn ra bộ dạng thỏa mãn của tên đó.Quả nhiên, tên Ail này gian xảo.Cậu đã luôn không tin tưởng tên đó, một kẻ đem cậu đến đây rồi lại vờ vịt như muốn đưa cậu ra ngoài.
Vậy nên mới không tiết lộ toàn bộ kế hoạch của mình cho hắn.Nhưng đó chỉ là một mảnh vải rách, vốn không đủ để chứng minh đó là cậu, cũng chỉ có Pello chứng kiến tay của cậu bị thương như vậy.
Rốt cuộc là sao???Bùm!Xì iiiiiiiiii----Một đợt khói bắn ra, bao trùm toàn bộ căn phòng.
Có kẻ vừa dùng bom khói!!"
Ách!
Á!
Đứa nào làm vậy???"
"Mặt nạ của tao!!!"
"Tên nào vừa đánh tao!!"
"Ngài Jail, tên nhóc kia trốn thoát rồi!!!"
Trong đợt hỗn loạn từ bom khói, Hayane cảm nhận được có người tiến đến chỗ mình, đỡ cậu đứng dậy, nhanh chóng đưa cậu ra khỏi hiện trường!Bản thân cậu cũng bị ảnh hưởng từ đám khói, không khỏi khụ khụ mấy lần, hoàn toàn dựa theo người bên cạnh mà bỏ chạy, chỉ nghe thấy đối phương đè thấp giọng nói: "Đừng gây tiếng động."
"......."
Là giọng nói của một người đàn ông xa lạ.
Hayane thoáng bất ngờ, nhưng đối phương đang giúp cậu chạy thoát nên bèn nghe theo.Hai người chạy dọc hành lang, tìm đến một căn phòng, đóng chặt cửa ngồi yên bên trong.Bên ngoài vẫn vang lên tiếng hô hoán tìm kiếm.
Cánh cửa chính tất nhiên luôn đóng, bọn họ hoàn toàn bị nhốt trong đây.Hayane lúc này nhìn kỹ, lại là một tên đeo mặt nạ đưa cậu chạy khỏi đó.Cậu hỏi: "Ai vậy?"
Người kia thở dốc một lúc, mới thảo bỏ mặt nạ ra.
Là một người đàn ông trung niên.Ông nhìn cậu rồi hỏi: "Cậu là Hayane?"
"....!"
Liên tục phải nghe đám kia gọi là chuột nhắt, giờ lại được nghe gọi tên, Hayane lập tức sáng bừng mắt: "Ngài là...."
Người đàn ông không đáp, chỉ cởi bộ đồ trên thân rồi đưa cho cậu: "Mau tráo đổi quần áo với ta.
Cái áo choàng rách kia không thể trà trộn vào bọn chúng được đâu.
Sau đó cố gắng trụ vững, một lúc nữa... nhóm của cậu AP sẽ đến đây."
Nghe như vậy, Hayane đột nhiên nhớ ra: "Ngài là người đưa cháu tờ giấy kia sao?"
"Ừ."
Người đàn ông nói, đưa bộ đồ cho cậu, thúc giục: "Nhanh mặc vào, bọn chúng rất nhanh sẽ tìm đến đây."
Hayane bị đưa đến bộ quần áo sạch không tỳ vết, không khỏi lo lắng: "Nhưng còn ngài thì sao???
Ngài định ra ngoài với bộ dạng này???
Ngài sẽ bị nhắm tới!"
"Không sao.
Ta có vật phẩm tàng hình, sẽ ổn thôi."
Người đàn ông nói."........"
Ngay sau đó, người đàn ông trong bộ áo choàng rách một phần kia đứng lên, nhìn cậu một cái rồi cười: "Ta đi trước, dụ bọn chúng, cậu ở yên trong đây nột lúc rồi tìm ra ngoài sau, chờ đợi trước cửa chính."
"Ngài..."
Hayane cảm thấy hào quang tỏa ra từ người đối phương, tự nhiên không đành lòng: "Ngài đi như vậy nguy hiểm lắm!
Bọn chúng... bọn chúng không phải người thường đâu!
Bác như vậy có thực sự ổn không?"
Đối phương vẫn kiên quyết: "Ta sẽ không sao, ta là cảnh sát mà."
Cậu ngớ người."
Hơn nữa, người thường ở đây... hình như nhóc cũng không phải."
Vị cảnh sát kia xoa đầu cậu: "Nhưng làm cảnh sát là để bảo vệ sinh mạng, bất kể là con người hay thứ gì.
Hơn nữa, ngoài kia còn có những người vì nhóc mà mạo hiểm, nhóc phải cố sống sót mà gặp bọn họ."
"Bảo trọng nhé, Hayane."
Hayane cứ như vậy nhìn bóng lưng người kia bước đi, chôn chân tại đó thật lâu.