Tâm Linh Huyết Ấn Trừ Tà

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
400154868-256-k497909.jpg

Huyết Ấn Trừ Tà
Tác giả: Ybiheri
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

kinh dị,hài thướt,phiêu lưu,giả tưởng Tags: huyetantruta​
 
Huyết Ấn Trừ Tà
thuyết đan trăm năm


"Từ thời xa xưa đến nay,người đời luôn chuyền miệng rằng,có một thới giới song song với thới giới của chúng ta.Chính là thế giới pháp sư.Mặt dù rất gần nhưng chẳng thể nhìn thấy và đi vào được."

My Lan:những điều này mình nghe từ ông của mình đó

Gia Lạc:có chút đáng sợ đó /nói nhỏ/

Kiều Thư:thằng này nhát dạy có gì đâu chỉ là lời đồn vô căn cứ mà hoi /tự tin/

My Lan:ê ê cái này hong có vô căn cứ nha cái này chính ông tao kể cho tao đó

"Hai người cãi qua cãi lại liên tục"

My lan:bây giờ mày giám cá với tao hong hả nếu có thật thì sao

Kiều Thư😱k luôn nếu có thật muốn làm gì làm ngược lại mày cũng dạy

My Lan😱k chốt kèo.Tối nay 12h khu đất trống đầng sao trương

Gia Lạc:bây gạn dạy chổ đó tao nghe nói có nhiều ma lắm đó,bữa chú tao đi làm về đi ngang chổ đó nè bị người ta thù té gãy giò năm viện 1 tháng trời mà cáu bịnh viện đói diện cái miếng đất tróng đó chứ đâu

Kiều Thư:t-thiệt hả.../hơi run/

My Lan:sao đây nói hong tin mà,sợ ròi chứ gì/khiêu khích/

Kiều Nhi:tao nói hong tin lời đồn chứ có nói là hong sợ ma đâu mạy,mà hoi chơi luôn tối này mà đứa nào hong tới là cờ hó đó

Gia Lạc:bây đi nhớ quay phim lại cho tao coi dới

Kiều Thư:mày cũng phảu đi nữa

Gia lạc:sao có tao nữa tao có cược gì đâu

Kiều Thư:chứ hỏng lẻ có hai đứa con gái đi không phải có con trai nữa chứ mạy

Gia Lạc:/khóc thầm trong tim/

"Tối đó ba người đi tới chổ đất chống như đã cược với nhau"

Gia Lạc:hong ấy mình đi về đi bây,thấy ghê quá dạy/run rẩy/

My Lan:mày là con trai mà nhát quá dạy tui tao con gái còn hong giờ đây nè/run rẩy

Kiều Thư:ròi sao hai đứa bây núp sau lưng tao dạy/run rẩy/

My Lan:nói cho ngầu hoi chứ sợ rằng chết nè/sợ hải/

"Gió hỏi qua"

Gia Lạc:hứm hmm chời ơi ét ô ét/lạnh sóng lưng/

Mèo:mew mew mew/chạy xượt ngang/

Kiều Thư:c-cái gì dạy/đau tim/

My Lan:hông sao hông sao con mèo hoi hà/lắp bắp/

Gia lạc:chòi ơi thêm lần nữa chắt tao đột quỵ quá bây/nhăn mặt/

My Lan:được ròi đi tiếp đi tới cái nhà hoang kia kìa/chỉ tay/

Kiều Thư:gì dạy chòi tự nhiên nguyên cái đất trống rộng dạy lòi đâu ra cái này dạy

Gia Lạc:khoan khoan đã bình thường đi ngang chổ này làm gì có căn nhà nào đâu

Kiều Thư:là là sao nữa kinh dị mỹ dạy

My Lan:hoi kệ đi nhắm mắt đi luôn/nhắm tịt mắt/

Kiều Thư:dạy mày đi đâu đi/vòng ra sao lưng My Lan/

My Lan:ê ê từ từ/run rẩy/

"Đột nhiên có người đi tới"

Gia Lạc:ê ê hình như có người kìa/lắp bắp/

Bác bảo vệ:này mấy đứa giờ này làm gì ở đây dạy ồn ào dạy ảnh thưởng đến người ta

My Lan:dạ dạ tui con xin lỗi

Gia Lạc:con con xin lỗi chú,hoi hoi mình về tụi bây

Kiều Thư😀ạ tụi con xin lỗi

Kiều Thư:mà con nhớ là trường làm gì có trực ca đêm đâu ta/nói nhỏ/

Bác bảo vệ:đúng rồi trường làm có trực ca đệm với lại làm gì mà có bảo vệ nào mà đi trực xung quanh khu đất trống lúc 12h đâu

Kiều Thư:/đứng hình/

Gia Lạc/chậc một nhịp tim/

My Lan:...

Bác bảo vệ:tại....

"Cả đám chưa kịp nghe hết câu chạy tán loạn"

Bác bảo vệ:định nói là tại mấy đứa này chiếu đèn vô chổ mình đang ngủ nên ra nhấc nhở hoi mà

Kiều Thư:đủ đủ xa chưa bây/hở dốc/

Gia Lạc:chấc là an toàn rồi đó

Kiều Thư:ủa con Lan đâu ròi

Gia Lạc:hòi nảy tao thấy nó chạy trướt tụi mình thay gì mà

My Lan:đợi đợi tao dới/hở dốc/

Giac Lạc:n-nữa hả/chạy/

Kiều Thư:trời ơi muốt đừng ai rủ chơi ngu nữa nha/chạy/

Gia Lạc:tản ra đi ai về nhà nấy đi

Kiều Thư:ét ô ét trời ơi

My Lan:Ê ê tao nè,đợi tao/chạy/

"Chạy được một lúc thì Kiều Thư về tới nhà,cô phóng lên giường ngủ ngay lặp tức và chìm vào giấc ngủ"

...

"Ở một nơi khác"

Phương Nam:hehe cuối cùng cũng tới rồi,thế giới của người thường

Peppy:công nhân là nhờ tắm bản đồ mà chúng ta chôm ở phòng thiệu trưởng nhân lúc ông ngủ mới tới được đây

Phương nam:mấy người canh cổng làm sao mà biết được tui mình nhờ áo chàng tàng hình của thầy thiệu trưởng mà lẻn ra đây được hehe

Phương nam:được rồi cái bản đồ này...Từ một trăm năm chướt ròi bây giờ biết ở đâu mà tìm được chứ

...

"Ở chổ Kiều Thư"

Kiều Nhi:zzzz.../lăn qua/

Kiều Thư:aa ây da đau quá/té xuốn/

"Vong tay của cô bị mắt vào cạnh tủ và đức"

Kiều Thư:humm đức luôn rồi...Ây da không nói lại được/nhăn mặt/

Kiều Thư:hoi để may tính 3h luôn ròi hoi ngủ/năm xuốn và ngủ/

...

"Chuyển cảnh"

Phương Nam:cậu có cảm nhận được không peppy có một lượng linh lực lớn ờ gần đây...là chổ đó/chỉ tay/

Peppy:được đi hoi

"Đột nhiện chú heo biến thành đôi cánh của tràng phép sự và họ bay đi"

Phương Nam:được ròi tới nơi/giải phép/

Peppy:nếu chúng ta hoàn thành được nhiệm dụ này thì cậu sẽ trở thành pháp sư thương cấp rồi,và chúng ta sẽ có nhiều tiền để mua takoyaki ăn/chãy nước miếng/

Phương Nam:mau lấy xẻn đào hoi/lao nước miếng/

Phương Nam:đào đào đào

Peppy:cố lên cố lên.../cỗ dũ/

Phương Nam:hehe thấy rồi nè một cái thủ

Peppy:có lá bùa phong ấn dạy là đúng là nó rồi thuyết đan được phong ấn trăm năm

Phương Nam:hehe không nghỉ là nhiệm vụ này đơn giản thiệt đó

"Đột nhiện cậu ta bị một thứ sắt nhọn đăm xuyên người"

Phương Nam:/hộc máu/

Peppy:...NAM/sửng suốt/

Phương Nam🙁mình đã quá sơ xuất rồi)

Phương Nam😛-peppy mau mau chạy đi

Ma dao:hehe không ngờ có được huyết đan lại đơn giản như dạy đó/cười khúc khích/

Ma dao:kiểu này chất là pháp sư tập sư lẻn đi làm nhiệm vụ nhỉ

Mà tóc dài:được ròi đánh nhanh rút nhanh để mấy tên pháp sư thương cấp tới là mệt đó

Ma dao:ròi ròi ròi...

...

"Chuyển cảnh"

Kiều Thư:hmm ây da cái gì mà ồn ào dạy trời mới nhắm mắt được một chút hà/nhăn mặt/

"Cô đi lại cửa và nhìn ra xửa sổ"

Kiều Nhi:gì đây đóng phim hả,hay đang mơ

"Cô tự tát vào mặt mình"

Kiều Nhi:Trời ơi đau thiệt không phải mơ/sửng suốt/

Ma dao:hehe chuẩn bị chết đi nhóc con/phóng dao tới/

Phương Nam😛eppy chạy nhanh đi!(mình không kịp phục hòi vết thương rồi)

Kiều Thư: Ơi khoan khoan đã!

Ma dao:hửm?/dừng lại/

Kiều Thư:con con ma kìa mày mà giết người là tao báo 113 đó/run rẩy/

"Cô chạy nhanh ra đứng chẳng cho pháp sư kia"

Kiều Thư:ưm à giết người là phạm pháp đó từ từ ròi mình giải quyết sao đi nha/run rẩy/

Kiều Thư🙁mầy bị gì dạy Thư biết là chết mà cũng lao ra nữa ngu thiệt chứ)

Phương Nam:cô gái này thấy được mình sao(tốt qua có thời gian hòi phục rồi)

Peppy:Nam mau ăn đi"nói nhỏ và đưa thuốt"

Phương Nam:cảm ơn cậu/nói nhỏ/

Ma tóc dài:đừng tưởng ta không thấy/phóng tóc tới/

Phương Nam:hm tới lúc chiến đấu ròi/cắt đứt/

Ma tóc dày:thắng cắt được tóc của mình/sửng suốt/

Kiều Thư:wow

...

Còn tiếp
 
Huyết Ấn Trừ Tà
bướt chân vào thế giới mới


"Nhắt lại"

Kiều Thư🙁tự nhiên nhào ra giờ làm gì giờ)

Ma dao:con nhóc này ở đâu ra dạy

Kiều Thư:hmm ờ chào/cười tươi/

Kiều Thư🙁chòi oi chạy hong được mà đánh cũng hong được,giờ chỉ còn tuyệt chiêu cuối hoi)

Ma Dao:nếu ngươi không muốn chết một cách đao đơn thì màu đưa cái bình cho bọn ta mau/đe dọa/

Kiều Thư🙁thông não chi thuật)

Phương Nam:tốt quá có thời gian hòi phục ròi

"Ma tóc dài bất ngờ tấn công hai người nhưng Nam đã kịp đỡ"

Phương Nam:cưng có sao không

Kiều Thư:à không sao không sao/bói rói/

Phương Nam😛eppy cậu và Kiều Thư tới an toàn hơn đi

Peppy:được!...đi hoi/kéo đi/

Kiều Thư:thỏ biết bai!biết nói!/bối rối/

Ma tóc dài:con nhóc kia chay đi đâu mau đưa cái bình cho ta/đuổi theo/

Kiều Thư:aa chị ơi tha em,em biết gì đâu/chạy nhanh/

Peppy:chạy nhanh lên đi

Phương Nam:con ma kia đừng hòng/phóng theo/

Ma dao:ngươi định đi đâu đó đối thủ của người là ta đây

"Thắng ta dùng dao tấn công Phương Nam nhưng cậu đã dùng hai cây lưỡi liềm đỡ được"

Ma dao:là lưỡi liềm sao,cungz thú dị đó,để xem người đỡ được không/phóng ra/

Phương Nam🙁gì chứ các con dao từ trong người thắng phóng ra)

Phương Nam:đúng là phiền phức thiệt chứ/nhăn mặt/

...

"Chuyển cảnh"

"Ma tóc dài dùng tóc tấn công và bắt lấy được Kiều Thư cô kịp lúc ném chiếc bình cho peppy"

Kiều Thư:thỏ có cánh!/ném/

Peppy:chụp chụp được ròi...nhưng nặng quá điii/ráng gượng/

Ma tóc dài:bắt được ròi hehe/siết chặt/

Kiều Thư:aa..á/đau đớn/

Ma tóc dài:hehe đúng dạy khuôn mặt làm người ta phấn khích quá đi la lớn lên nữa đi/siết chặt hơn/

Ma tóc dài:ta sẽ từ từ bẽ gãy tay chân của người khiến người cảm nhận được đau đớn tọt cùng và không ngừng cầu xin ta kết thúc người nhanh chóng/cười man gợn/

Peppy:mau dừng lại!/lao tới/

Ma tóc dài:hehe hay là ta sẽ lột da đầu ngươi để thêm vào bộ xu tầm tóc người của ta nhỉ/đánh văng đi/

Peppy:a/rơi xuống/

Kiều Thư:thỏ đen...(mình không thể chết ở đây được,mình không được chết ngay bây giờ!)/lấy hột quẹt trong túi ra/

"Ngọn lữa bùng lên cô thoát được khỏi tóc của ma tóc dày,ả ta rào hét trong đao đớn/

Kiều Thư:hehe ta còn lâu mới chết dễ dàng như dạy(cũng mai là lúc tới bải đất tróng mình đã chuẩn bị chiết bật lữa thình thánh giá này)

Ma tóc dài:tại sao người dám,máy tóc của ta...Ta sẽ sé xác người ra thành trăm mảnh!

"Kiều Thư bế peppy trên tai và chiếc bình chạy đi"

Kiều Thư:còn ma này dai thiệt chứ

Peppy:tuyệt đối không được để thuyết đan rơi vào tay bọn chúng được/ngất đi/

Kiều Thư:này đừng có chết cố lên(không ổn ròi mình cũng kiệc sức luôn rồi)

Ma tóc dài:con nhỏ đáng ghét kia mau đưa thuyết đan cho ta!/gầm rừ/

Kiêu Thư:năm mơ đi đồ của người ta chứ có phải của mấy người đâu mà kêu đưa(huyết đan sao là cái gì mà bọn chúng không gớm tay mà tấn công người khác chứ,mặt dụ là ma nhưng lúc sống cũng là con người mà đáng ghét thiệc chứ?)

"Cô bị ả đánh văng vào dách tường và bắt lấy chiếc bình phông ấn huyết đan"

Ma tóc dài:haha cuối cùng thì ta cũng lấy được huyết đan ròi chỉ cần đặp vỡ nó và ta sẽ dân thiến sức mạnh này cho ngày ấy một lần nữa ta được nhìn thấy khuôn mặt đó,gióng nói đó/phấn khích/

Kiêu Nhi:a...(đau đau quá đi cảm giác như bị nghiền nát dạy đó)

Kiều Thư:khoan đã phải bình tĩnh lại còn đao là còn sống hoi có gì đâu mà không duy chuyển được chứ...Đứng lên!/cố gượng dạy/

"Có một nguồn năng lượng bao quanh cơ thể của Kiều Thư mắt cô sáng lên"

Kiều Thư:gì đây cảm giác lạ quá không lẽ khi sắp chết sẽ có cảm giác này sao

Peppy:hay...lấy được rồi,ta nói cho ngươi biết ta chính là đồng đội của một pháp sư sao này sẽ trở thành thượng cấp trong trương lai đó nha!

Ma tóc dày:ngươi dám.../nhăn mặt/

Peppy:mình không đủ sứt để giữa nó nữa

Kiều Thư:thỏ ném qua đây đi/chạy tới/

"Cô nhảy lên để bắt lấy cùng lúc ác ma dùng tóc đập vỡ cái bình"

Kiều Thư🙁mình không với tới rồi)...Tức quá aa!/hét lớn/

/ngả xuống/

Kiều Thư:khụ khụ(có cáu gì đó trong cổ họng mình,khó hở quá)

Peppy:nhả ra đi câu đang nuốt huyết đan đó

Kiều Thư:ực...Hể!

Peppy:Hể!

...

"Chuyển cảnh"

Ma dao:hehe đuối sứt ròi sao thực lực của ngươi chỉ tới đây hoi sao thất vọng quá đó

Phương Nam:tiếng hét vừa rồi là của kiều Thư/hở hồng hộc/

Phương Nam🙁phải kết thúc nhanh mới được sắp không chịu nổi ròi mình đã dùng một lượng lớn linh lực để hòi phục)

"Sao đó cậu lấy trong tui ra lá bùa dán lên lưỡi liềm của mình và niệm chú có một dòng linh lực bao phủ quanh người cậu và hai cây lưỡi liềm khiến nó đổi mào thành ánh đỏ"

Ma dao🙁gì chứ lượng linh lực này là sao chứ phải nhanh giết nó mới được)/phóng tới/

Phương Nam:âm liêm kết hồn!

Ma dao:mao chết đi...gì chứ đâu rồi.Ở sau lưng!

"Chưa kịp phản ứng thắng ta đã bị cắt thành ba phần"

Ma Dao:aa ta không muốn chết.../tan biến/

Phương Nam:mình cần đi đến chổ của họ.../gục xuống/

...

"Chuyển cảnh"

Kiều Thư:ọe ọe ghê quá đi trời ơi/lăn qua lăn lại/

Peppy:mau nhả nó ra đi/vổ vổ vào lưng

Ma tóc dài:tại sao chứ các ngươi cứ hết lần này đến lần khác pha đám dạy chứ còn giám nuốt thuyết đan nữa chứ...Bà đây sẽ mổ bụng mày ra ngạy tại đây!

Kiều Thư:em có biết gì đâu mà mổ bụng em chi oi/chạy/

Văn Phong:tại sao chạy dữ dạy sớm muộn gì cũng chết hoi

Kiều Thư:what ai đây một con ma nữa hả

Văn Phong:con nhỏ này mất dạy quá đó ta đẻ ra người còn được

Kiều Thư:mình đang bị một con ma chửi sao

Ma tóc dài:mao chết đi!

Kiều Thư:a.../né/

Kiều Thư:cho tui hỏi cái tui nuốt huyết đan gì đó nên ông mới xuất hiện đúng hong?

Văn Phong:đúng dạy cũng hong minh đó

Kiều Thư:dạy theo logic mình sẻ có sứt mạnh phi thường rồi hehe

Văn Phong:không sao năm phút ngươi sẽ chết

Kiều Thư:.../nổ tung/

"Ả ta không biết Kiều Thư đã nổ tung mà phóng những lọn tóc sắt hơn dao về phía Kiều Thư,ngay tức khắc mọi thứ như chậm lại có một người xuất hiện chém ả ta thành từng mảnh nhỏ"

Ma tóc dài:có chuyện gì mới xảy ra...mình mình chỉ muốn gặp ngày ấy một lần nữa hoi chỉ một lần chết cũng mãn nguyện/tan biến/

Đăng khôi:hồn trảm!

Kiều Thư🙁cô ta khóc sao)

Kiều Thư:ủa mình chưa chết nè...Nhưng bị biến thành vũng máu!

Văn Phong:wow chuyện lần đâu ta gặp đó,chắc trong người con nhóc này có gì đó bí ẩn

Đăng Khôi: một chất nhầy biết nói/ chọt chọt/

Kiều Thư:.../khó chịu/

Đăng Khôi:hmm để xem cái bình bị bể đó là... và dũng máu biết nói,rồi rồi nản thiệc chứ/ bỏ vào thủ/

Kiều Thư:nè cái con người kia làm gì dạy thả ra thả ra

Đăng Khôi:hmm/tìm kiếm/.thấy rồi,đó là ác ma dao của một tên xác nhân thằng nhóc này cũng được đó chứ/bế lên/

...

Kiều Thư:ưmm/nhăn mặt/

Đăng Khôi:chào em tĩnh rồi sao

Kiều Thư:mình bình thương lại rồi nè...Nhưng tại sao lại bị trói chứ!

...

Còn tiếp
 
Huyết Ấn Trừ Tà
Nhập học Học Viện Demon Seal


...

Phương Nam:hửm hửm đây là đâu/bật dạy/

Cô giám thị:em tĩnh ròi sao/cười tươi/

Phương Nam:à dạ mà sao em về trường được dạy/quay qua quay lại/

Cô giám thị:hehe thầy Khôi đã đưa em về đó/cười nham thiểm/

Phương Nam:à à/lạnh sóng lưng/

Cô giám thị:dạy bây giờ em đã chuẩn bị chiệu phạt chưa nhỉ...

Phương Nam:chịu chịu phạt...

Cô giám thị:giám ăn cắp bản đồ và áo troàng để đi làm nhiệm vụ của pháp sư thương cấp sao cũng may mấy con ma đó chỉ ở cấp trung bình hoi chứ cấp cao thử xem nhọc có toàn thây không hả/đe dọa/

Phương Nam:á cô ơi em xin lỗi...

...

"Chuyển cảnh"

Kiều Thư:tự nhiên trói người ta dạy/cự quạy/

Đăng Khôi:ròi ròi cứ bình tĩnh lại đi nếu muốn làm hại thì thầy đã làm lâu rồi(thật ra là muốn rút hết máu ra để thí nghiệm nhưng lại không hút máu ra được)

"Đột nhiên ông thầy dùng dao rạch nhe trên tai của Kiều Thư những vết thương lại từ liền lại"

Kiều Thư:cơ cơ thể mình sao dạy/sử suốt/

Đặng Khoi: các mạch máu của chúng tự liền lại một cách nhanh chống

"Cốc cốc..."

Đăng Khôi:vào đi

"Bướt vào"

Cô giám thị:toi đã làm xong rồi đây

"Đưa một chiếc vòng cổ có lá bùa cho thầy Khoi"

Đăng Khôi:chiếc vòng tai ở trong nhà của em thầy đã làm nó thành lá bùa này...đay cầm lấy/đưa ra/

Kiều Nhi:ờ dạ nhưng tại sao tui lại bị xít lại dạy/cầm lấy/

Đăng Khoi:à xin lỗi vì đã thất lễ day xích này có tác dụng dữ được hình dạng của nhóc lại nếu không nhóc sẽ biến thành một dũng máu chiếc bùa này cũng có tác dụng như dạy và cái tên đang nằm uốn nước đằng kia chính là nguyên nhân

Văn Phong:hửm gì...dạy ròi sao còn sống hé

Kiều Thư:cái tên đó xuất hiện khi tui nuốt cái thuyết đan gì đó/chỉ tay/

Đăng khôi:đúng dạy ngày cựu hiệu trương của ngòi trường này đã huy sinh thân mình để phong ấn thắng ta dùng mau thịt làm bình dùng linh hồn làm bùa

Kiều Thư:dạy dạy cái thứ mà toi nuốt là...

Cô giám thị:chính là cái tên ác quỷ đó/chỉ tay/

Kiều Thư🙁mình ăn thịt quỷ sao,mình tã ăn thịt anh ta...)/hồn siêu phách lạc/

Phương Nam:gì chứ cưng đã nuốt huyết đan!

Cô giám thị:nếu nghe thấy ròi thì cũng vào đi chứ/kéo vào/

Phương Nam:không em không vào/bám tường/

"Phương Nam bị kéo ngã chướt mặt của Kiều Thư"

Kiều Thư:...haha,không nghỉ là sở thích của anh là mặt đồ hầu gái đó nha/cố nhịn cười/

Đăng Khôi:haha em mặt cũng hợp lắm đó/vỗ vỗ/

Phương Nam:ông thầy kia đừng cười nữa cả cưng nữa đó không có gì mắt cười hết/tức giận/

Kiều Thư:ơi nè chưa chắt ai lớn hơn ai mà cưng này cưmg nọ nhe

Phương Nam:anh năm nay 16 tuổi ròi nhìn cưng chấc chỉ 13,14 tuổi mà hoi

Kiều Thư:cái tên kia ý gì đây chê bà đây lùn hả toi cũng 16 tuổi chứ bộ/tức giận/

Phương Nam:gì chứ hmmm/dò xét/

Kiều Thư:thái độ gì dạy hả đó là sự thật nha cái tên có sở thích mặt đồ con gái kia

Phương Nam:cái này là bất đất dủy chứ hong phải là anh thích gì hết

"Thầy đi tới và tách hai người ra"

Đăng Khôi:ròi ròi được ròi nam dẫn Kiều Thư đi tham quan trường Kiêu Thư sẻ nhập học trường chúng ta

Phương Nam:hả!

Kiều Thư:hả!nhưng toi đang đi học mà quên nữa hôm nay là thứ hai mà mình chưa sinh nghỉ phép hôm nay còn có tiết kiểm tra ngữ văn nữa trời ơi/đi dòng dòng/

Đăng Khoi:yên tâm đi từ bữa đó đã ba ngày choi qua ròi

Kiều Thư:cái gì ba ngày ròi!/đập đầu vào tường/

Phương Nam:con nhóc này bình tĩnh lại đi bị thương bây giơ/bối rối/

Đăng Khôi:thầy đã lo xong thủ tục nghỉ học của trường cho em luôn rồi/cười tươi/

Kiều Thư:hmm(nếu suy nghỉ kĩ thì mình cũng không thích học lắm và nếu không có ông thầy giúp đỡ thì mình thành một dũ máu ròi)

Kiều Thư:được thưa thầy/👍/

Đăng Khôi:dạy Nam hay gì hình phạt của em là mặt cái váy đó trong dòng một tuần thì em sẻ bảo vệ em ấy

Phương Nam😀ạ,vâng!(mai quá không phải mặt cái này nữa ròi)

Phương Nam:dạy em đi hay đồ đây

Cô giám thị:hehe đứng lại đó em vẫn phải mặt đồ này trong lúc dẫn em ấy đi tham quan trường/giữ lại/

Phương Nam:/khóc tròng lòng/

"Thư và Nam cùng đi tham quan xung quanh trường"

Cô giám thị:này có ổn không dạy để con bé nhập học sao dù sao con bé vẫn mang một nữa dòng máu của con người mà liêu con bé có an toàn khi học ở đây không

Đăng Khôi:đó là lý do mà toi nhờ thằng nhóc Nam bảo vệ con bé nếu để con bé rơi vào tay của thắng ta thì không ổn đâu và đây cũng là mệnh lệnh từ thiệu trưởng của chúng ta

Văn Phong:gì thắng ta là ai có mạnh hơn ta khong ta đã khảo xác một dòng thắn ta đang nắm chủ các ác linh nhỉ chắc cũng chỉ là nhóc con mà hoi

Đăng Khôi:đúng là không mạnh bằng ngươi nhưng là một tên cực kỳ nguy hiểm

...

"Chuyển cảnh"

Kiều Thư:wow cái trường này đỉnh thiệc đó,quá dữ quá dữ!

Phương Nam:đương nhiên ròi đây là Học Viện Demon Seal mà/tự hào/

Kiều Thư:rộng quá đi,căn căn tin xịn dạy quá trời đồ ăn lun kia quá dữ quá dữ

Phương Nam:xin dới thiệu đây là thư viện trường

Kiêu Thư:đã quá đi có chuyện doremon nè và cả họi pháp sư luôn

Phương Nam:bộ đó siêu thây luôn

Kiều Thư:quá dữ quá dữ!

Phương Nam:còn đây là khu huấn luyện

Kiều Thư:nà ní trường này có nguyên cái nhà ma luôn

Nvp1:là anh ấy kìa

Nvp2:á đẹp trai thiệt đó

Nvp3:người đó chính người được điểm cao nhất ở vòng kiểm tra đầu vào đó hả

Nvp4:ngầu quá đi

Kiều Thư😱i bên đó đông quá kìa qua xem thử đi/chạy lại/

Phương Nam:con nhóc này đừng có đi lung tung lạc bây giờ/chạy theo/

Hoàng:ơ chào mọi người cho mình đi xíu(đông người quá đi)/run rẩy/

Kiều Thư:trời sao nè Nam sao ông không nói sớm là trường này lại có nhiều trai đẹp dạy chứ/kéo kéo/

Phương Nam:nhóc này trai đẹp chướt mặt sao không ngắm/khó chịu/

Kiều Thư:nhìn kia bạn tóc xanh đeo kính kia là ai dạy nét đẹp tri thứt trời ơi

Kiều Thư:còn bạn tóc vàng kia nổi tiếng quá nhỉ đúng là cute quá đi(hông ổn rồi...cảm ơn cha mẹ đã sinh con ra để tận thưởng giây phút này)

Kiều Thư:ơi ơi mấy người đó tên gì dậy

Phương Nam:hứ...không biết/khó chịu/

Nvp5:anh hoàng oi anh có muốn đi uốn nướt với em không

Hoàng:à à...mình/ngại ngùng/

Phong:xin lỗi cậu ta có hẹn với tôi ròi/kéo đi/

Hoàng:hả hả...nhưng mà cậu là ai dạy/bối rối/

Nvp6:người tóc xanh đó ai dạy

Nvp7:không biết hả anh là người được hiệu trưởng lựa chon mà không cần kiểm tra đó

Nvp8:người đó cũng đẹp xĩu

Kiều Thư:tròi ơiiii....OTP!/ôm tim/

Kiều Thư:mao mao bám theo/kéo đi/

Phương Nam:khoan khoan đã(tui mình đang nắm tay)/đỏ mặt/

Hoàng:cậu là ai dạy

Phong:ta muốn thách đấu với ngươi

Hoàng:hả bây giờ hả toi có việc bận nên...

Phong:sẻ nhanh hoi ta sẻ đánh bại ngươi,để dành lại ánh hào quan của ta/xong lên/

Hoàng:bình tĩnh bình tĩnh/né/

Kiều Thư:hmm căng ròi đây không biết và Phong Hoàng Hay Hoàng Phong đây ta

Phương Nam:nhóc đang nói gì dạy?.Bộ bé Kiều Thư không thấy có một chàng trai anh tuấn đang ở kế bên sao

Kiều Thư:hửm/áp sát/

Phương Nam:/đỏ mặt/

Kiều Thư:đúng là đẹp trai thiệt nhưng mà mặt cái váy này nhìn hài quá hà,haha/ôm bụng cười/

Phương Nam:cái con nhóc này/tức giận/

...

Còn tiếp
 
Back
Top Bottom