"Nhắt lại"
Kiều Thư🙁tự nhiên nhào ra giờ làm gì giờ)
Ma dao:con nhóc này ở đâu ra dạy
Kiều Thư:hmm ờ chào/cười tươi/
Kiều Thư🙁chòi oi chạy hong được mà đánh cũng hong được,giờ chỉ còn tuyệt chiêu cuối hoi)
Ma Dao:nếu ngươi không muốn chết một cách đao đơn thì màu đưa cái bình cho bọn ta mau/đe dọa/
Kiều Thư🙁thông não chi thuật)
Phương Nam:tốt quá có thời gian hòi phục ròi
"Ma tóc dài bất ngờ tấn công hai người nhưng Nam đã kịp đỡ"
Phương Nam:cưng có sao không
Kiều Thư:à không sao không sao/bói rói/
Phương Nam😛eppy cậu và Kiều Thư tới an toàn hơn đi
Peppy:được!...đi hoi/kéo đi/
Kiều Thư:thỏ biết bai!biết nói!/bối rối/
Ma tóc dài:con nhóc kia chay đi đâu mau đưa cái bình cho ta/đuổi theo/
Kiều Thư:aa chị ơi tha em,em biết gì đâu/chạy nhanh/
Peppy:chạy nhanh lên đi
Phương Nam:con ma kia đừng hòng/phóng theo/
Ma dao:ngươi định đi đâu đó đối thủ của người là ta đây
"Thắng ta dùng dao tấn công Phương Nam nhưng cậu đã dùng hai cây lưỡi liềm đỡ được"
Ma dao:là lưỡi liềm sao,cungz thú dị đó,để xem người đỡ được không/phóng ra/
Phương Nam🙁gì chứ các con dao từ trong người thắng phóng ra)
Phương Nam:đúng là phiền phức thiệt chứ/nhăn mặt/
...
"Chuyển cảnh"
"Ma tóc dài dùng tóc tấn công và bắt lấy được Kiều Thư cô kịp lúc ném chiếc bình cho peppy"
Kiều Thư:thỏ có cánh!/ném/
Peppy:chụp chụp được ròi...nhưng nặng quá điii/ráng gượng/
Ma tóc dài:bắt được ròi hehe/siết chặt/
Kiều Thư:aa..á/đau đớn/
Ma tóc dài:hehe đúng dạy khuôn mặt làm người ta phấn khích quá đi la lớn lên nữa đi/siết chặt hơn/
Ma tóc dài:ta sẽ từ từ bẽ gãy tay chân của người khiến người cảm nhận được đau đớn tọt cùng và không ngừng cầu xin ta kết thúc người nhanh chóng/cười man gợn/
Peppy:mau dừng lại!/lao tới/
Ma tóc dài:hehe hay là ta sẽ lột da đầu ngươi để thêm vào bộ xu tầm tóc người của ta nhỉ/đánh văng đi/
Peppy:a/rơi xuống/
Kiều Thư:thỏ đen...(mình không thể chết ở đây được,mình không được chết ngay bây giờ!)/lấy hột quẹt trong túi ra/
"Ngọn lữa bùng lên cô thoát được khỏi tóc của ma tóc dày,ả ta rào hét trong đao đớn/
Kiều Thư:hehe ta còn lâu mới chết dễ dàng như dạy(cũng mai là lúc tới bải đất tróng mình đã chuẩn bị chiết bật lữa thình thánh giá này)
Ma tóc dài:tại sao người dám,máy tóc của ta...Ta sẽ sé xác người ra thành trăm mảnh!
"Kiều Thư bế peppy trên tai và chiếc bình chạy đi"
Kiều Thư:còn ma này dai thiệt chứ
Peppy:tuyệt đối không được để thuyết đan rơi vào tay bọn chúng được/ngất đi/
Kiều Thư:này đừng có chết cố lên(không ổn ròi mình cũng kiệc sức luôn rồi)
Ma tóc dài:con nhỏ đáng ghét kia mau đưa thuyết đan cho ta!/gầm rừ/
Kiêu Thư:năm mơ đi đồ của người ta chứ có phải của mấy người đâu mà kêu đưa(huyết đan sao là cái gì mà bọn chúng không gớm tay mà tấn công người khác chứ,mặt dụ là ma nhưng lúc sống cũng là con người mà đáng ghét thiệc chứ?)
"Cô bị ả đánh văng vào dách tường và bắt lấy chiếc bình phông ấn huyết đan"
Ma tóc dài:haha cuối cùng thì ta cũng lấy được huyết đan ròi chỉ cần đặp vỡ nó và ta sẽ dân thiến sức mạnh này cho ngày ấy một lần nữa ta được nhìn thấy khuôn mặt đó,gióng nói đó/phấn khích/
Kiêu Nhi:a...(đau đau quá đi cảm giác như bị nghiền nát dạy đó)
Kiều Thư:khoan đã phải bình tĩnh lại còn đao là còn sống hoi có gì đâu mà không duy chuyển được chứ...Đứng lên!/cố gượng dạy/
"Có một nguồn năng lượng bao quanh cơ thể của Kiều Thư mắt cô sáng lên"
Kiều Thư:gì đây cảm giác lạ quá không lẽ khi sắp chết sẽ có cảm giác này sao
Peppy:hay...lấy được rồi,ta nói cho ngươi biết ta chính là đồng đội của một pháp sư sao này sẽ trở thành thượng cấp trong trương lai đó nha!
Ma tóc dày:ngươi dám.../nhăn mặt/
Peppy:mình không đủ sứt để giữa nó nữa
Kiều Thư:thỏ ném qua đây đi/chạy tới/
"Cô nhảy lên để bắt lấy cùng lúc ác ma dùng tóc đập vỡ cái bình"
Kiều Thư🙁mình không với tới rồi)...Tức quá aa!/hét lớn/
/ngả xuống/
Kiều Thư:khụ khụ(có cáu gì đó trong cổ họng mình,khó hở quá)
Peppy:nhả ra đi câu đang nuốt huyết đan đó
Kiều Thư:ực...Hể!
Peppy:Hể!
...
"Chuyển cảnh"
Ma dao:hehe đuối sứt ròi sao thực lực của ngươi chỉ tới đây hoi sao thất vọng quá đó
Phương Nam:tiếng hét vừa rồi là của kiều Thư/hở hồng hộc/
Phương Nam🙁phải kết thúc nhanh mới được sắp không chịu nổi ròi mình đã dùng một lượng lớn linh lực để hòi phục)
"Sao đó cậu lấy trong tui ra lá bùa dán lên lưỡi liềm của mình và niệm chú có một dòng linh lực bao phủ quanh người cậu và hai cây lưỡi liềm khiến nó đổi mào thành ánh đỏ"
Ma dao🙁gì chứ lượng linh lực này là sao chứ phải nhanh giết nó mới được)/phóng tới/
Phương Nam:âm liêm kết hồn!
Ma dao:mao chết đi...gì chứ đâu rồi.Ở sau lưng!
"Chưa kịp phản ứng thắng ta đã bị cắt thành ba phần"
Ma Dao:aa ta không muốn chết.../tan biến/
Phương Nam:mình cần đi đến chổ của họ.../gục xuống/
...
"Chuyển cảnh"
Kiều Thư:ọe ọe ghê quá đi trời ơi/lăn qua lăn lại/
Peppy:mau nhả nó ra đi/vổ vổ vào lưng
Ma tóc dài:tại sao chứ các ngươi cứ hết lần này đến lần khác pha đám dạy chứ còn giám nuốt thuyết đan nữa chứ...Bà đây sẽ mổ bụng mày ra ngạy tại đây!
Kiều Thư:em có biết gì đâu mà mổ bụng em chi oi/chạy/
Văn Phong:tại sao chạy dữ dạy sớm muộn gì cũng chết hoi
Kiều Thư:what ai đây một con ma nữa hả
Văn Phong:con nhỏ này mất dạy quá đó ta đẻ ra người còn được
Kiều Thư:mình đang bị một con ma chửi sao
Ma tóc dài:mao chết đi!
Kiều Thư:a.../né/
Kiều Thư:cho tui hỏi cái tui nuốt huyết đan gì đó nên ông mới xuất hiện đúng hong?
Văn Phong:đúng dạy cũng hong minh đó
Kiều Thư:dạy theo logic mình sẻ có sứt mạnh phi thường rồi hehe
Văn Phong:không sao năm phút ngươi sẽ chết
Kiều Thư:.../nổ tung/
"Ả ta không biết Kiều Thư đã nổ tung mà phóng những lọn tóc sắt hơn dao về phía Kiều Thư,ngay tức khắc mọi thứ như chậm lại có một người xuất hiện chém ả ta thành từng mảnh nhỏ"
Ma tóc dài:có chuyện gì mới xảy ra...mình mình chỉ muốn gặp ngày ấy một lần nữa hoi chỉ một lần chết cũng mãn nguyện/tan biến/
Đăng khôi:hồn trảm!
Kiều Thư🙁cô ta khóc sao)
Kiều Thư:ủa mình chưa chết nè...Nhưng bị biến thành vũng máu!
Văn Phong:wow chuyện lần đâu ta gặp đó,chắc trong người con nhóc này có gì đó bí ẩn
Đăng Khôi: một chất nhầy biết nói/ chọt chọt/
Kiều Thư:.../khó chịu/
Đăng Khôi:hmm để xem cái bình bị bể đó là... và dũng máu biết nói,rồi rồi nản thiệc chứ/ bỏ vào thủ/
Kiều Thư:nè cái con người kia làm gì dạy thả ra thả ra
Đăng Khôi:hmm/tìm kiếm/.thấy rồi,đó là ác ma dao của một tên xác nhân thằng nhóc này cũng được đó chứ/bế lên/
...
Kiều Thư:ưmm/nhăn mặt/
Đăng Khôi:chào em tĩnh rồi sao
Kiều Thư:mình bình thương lại rồi nè...Nhưng tại sao lại bị trói chứ!
...
Còn tiếp