Siêu Nhiên HƯ VÔ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
392805430-256-k169775.jpg

Hư Vô
Tác giả: hirarisakura
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tôi và cô ấy thuộc về hai thế giới khác nhau, tôi luôn lẳng lặng và âm thầm ở bên cô ấy, nhưng cô ấy lại chẳng biết về tôi.

Tôi hiện hữu một cách vô hình, rồi lại tan vào hư vô.

Cô ấy vẫn ở lại, còn tôi thì phải rời đi.​
 
Hư Vô
HƯ VÔ


Hirari Sakura Chào, tôi là linh hồn của một con người đã khuất, tôi chưa phải ra đi hoàn toàn, mà vẫn còn thời gian để ở lại với thế giới con người.

Một buổi tối nọ, tôi đang bay đi dạo ngoài đường phố, tôi đã vô tình gặp và say mê một cô gái từ lúc nào không hay.

Tôi quyết định theo dõi cô gái ấy.

Cô ấy vẫn còn rất trẻ và là một cô gái rất năng động, làm việc tại một văn phòng nhỏ trong thành phố.

Hằng ngày, tôi theo cô ấy đi làm, âm thầm bảo vệ cô ấy.

Và rồi, khi cô ấy làm việc, tôi lại đi đến nơi khác để sống cuộc sống vô hình của mình.

Mỗi ngày cứ lặp lại như vậy.

Có những lúc, tôi muốn thổ lộ tình cảm với cô ấy mà lấy hết can đảm để nói ra : - Chào bạn, bạn có yêu tôi không, tôi yêu bạn rất nhiều !.

Mặc dù theo dõi cô ấy, nhưng tôi lại chẳng biết tên cô.

Tôi cũng chỉ là một bóng ma vô hình và cô ấy chẳng thể nghe được những gì tôi nói.

Mỗi lần như vậy, tôi lại tiếp tục chìm vào đau đớn.

Tôi ở bên cạnh cô ấy, nhưng cũng như không tồn tại.

Bởi vì, tôi và cô ấy thuộc về hai thế giới khác nhau, cô ấy thuộc về thế giới thực, tôi thuộc về thế giới ảo.

Cứ như vậy, ngày ngày trôi qua.

Cô ấy dần cũng đã có người yêu.

Tôi vẫn âm thầm theo dõi cô ấy, ngay cả khi cô ấy đã có người yêu bên cạnh.

Họ ở bên nhau, trao cho nhau bao tình cảm ấm áp.

Tôi lặng lẽ nhìn họ mà trong lòng đau như cắt.

Khoảng vài tháng sau, họ kết hôn.

Có lẽ, tôi chính là vị khách duy nhất không mời mà đến trong đám cưới của họ.

Mọi người ai nấy đều có chỗ ngồi và nét vui vẻ hiện rõ trên khuôn mặt, còn tôi thì ngược lại.

Tôi chẳng có chỗ ngồi, mà cũng chẳng ai có thể nhìn thấy tôi.

Đám cưới kết thúc, họ đã về cùng một nhà.

Tuy nhiên, tôi cũng cảm thấy vui vì cô ấy đã tìm được niềm hạnh phúc của đời mình.

Và cũng đã tới lúc mà tôi phải ra đi tới một nơi xa, thời gian của tôi đã hết, đó là một hành trình dài mà vốn dĩ linh hồn nào cũng sẽ phải trải qua...

20/11/2024
 
Back
Top Bottom