Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Hstk] Thanh Minh

[Hstk] Thanh Minh
Phượng hoàng


Trận chiến giữa Tà Bá Liên, Thiên Hữu Minh và Cửu Phải Nhất Bang chỉ vừa bắt đầu, liền quay xe một cách nhanh chóng bởi sự xuất hiện của thế lức thứ 4 - Triều đình.Chính là Triều đình im hơi lặng tiếng từ Trường Giang Bất xâm, Mai Hoa đảo trận chiến, Hàng Châu Ma Họa và sự kiện Hải Nam kiếm Phái gần đây.

Ngươi nghe không nhầm đâu!Hơn nữa chiến lực cũng hề yếu, nói đơn giản là vượt qua Hoa Sơn.

Mặc dù khó tin nhưng đây là sự thật.

Bàn cờ của Trường Nhất Tiếu bị đập nát một cách thẳng thừng dưới tay Hoàng Đế.Lâm Tố Bính nghe tin, một trận vui mừng chỉ hận không thể chạy tới trước mặt Hỗ Gia Danh cười thẳng vào mặt hắn.Có điều chiến sự một lần nữa lại quay xe, triều đình bắt tay với Tà Bá Liên đánh Cửu Phải.

Lâm Tố Bính trực tiếp phun hết sạch trà trong miệng.

Không chỉ hắn, Thiên Hũu Minh cao tầng cũng rơi vài ngơ ngác.Hoàng Đê quay xe khét lẹt 2 lần liên tiếp khiến chiến trận hoàn toàn đóng băng.

Còn không ngại ngùng kéo cả ba thế lực tới Hoàng Cung nói chuyện.Lâm Tố Bính đến đây thì hết nói nổi rồi.

Tổng sư của Thiên Hữu Minh và Minh Chủ của Tà Bá Liêm điên là một chuyện và Hoàng Đế điên lại là một chuyện khác.Hoàng Đế sau khi mời đại diện của 3 thế lực tới Hoàng Cung liền tuyên bố muốn khôi phục trật tự của Võ Lâm.Chính là sao?!Là Võ Lâm từ nay chia làm 4 thế lực lớn, Tà Phái, Thiên Hữu Minh Cửu Phái và Triều Đình.Là cả bốn thế lực cư xử như trong thời bình không có chiến tranh.Là ai đánh thì đánh không ảnh hưởng tới lương dân.Nghe thì tốt nhưng Tà Bá Liên và Cửu Phải vốn đang ôm cục tức trong lòng làm sao có thể đồng ý được.

Pháp Chính vừa mở miệng đánh giá quan điểm của Hoàng Đế một câu Ám Hương Mai Hoa Kiếm liến phi thẳng vào mặt ông ta.Cuộc trò chuyện hôm đó kết thức cùng là hồi chuông tạm dừng lại chiến tranh.

Thiên Hữu Minh hợp tác với Triều Đình bắt đầu cứu trợ dân nạn.....***" Sư huynh, huynh thấy Thanh Minh đâu không?"

Chiêu Kiệt hỏi hỏi Nhuận Tông.

Khi nghe thấy từ Thanh Minh, sắc mặt hắn hơi cứng lại."

Ta không biết, đệ không cần lo cho đệ ấy đâu."

Nói xong liền nhanh chóng rời đi.Trước cảnh này, Chiêu Kiệt chỉ có thể thở dài.

Mặc dù chiến sự kết thúc nhưng Nhuận Tông vẫn không hòa hợp được với Thanh Minh như trước đây.

Còn Thanh Minh càng ngày càng bí hiểm, xong việc liền biến mất đến tối cũng không về.

Ngay cả Bạch Nhi cũng không biết hắn chạy đi đâu.' Tại sao lại thành ra như vậy chứ?!'Chiêu Kiệt nhấc bước chân nặng nề của mình lên hường tới chỗ cứu hộ.Ở một nơi khác, Thanh Minh không biết chuyện vừa xảy ra.

Hắn yên lặng ngước nhìn trời xanh, đôi mắt màu hoa mai mất đi sức sống chỉ còn tuyệt vọng cùng với tuyệt vọng.***" Bệ Hạ."

Huyền Tông chào hỏi người trước mặt - Hoàng đế."

Người sắp rới đi sao?"

" Ân, thời gian qua đã làm phiền Minh Chủ nhiều rồi."

" Không có, không có, là bọn ta làm phiền người mới phải."

Thái độ của ông đối với vị Hoàng Đế trước mặt này rất tối.

Khách khí với nhau vài câu.

Hôm này là ngày cuối cùng y ở Thiểm Tây này.

Nếu không phải tính hình không thích hợp, liền hận không thể mở tiệc chia tay."

Không biết, Minh Chủ có gặp Thanh Minh đạo trưởng không?"

Đột nhiên Hoàng Đế hỏi.

Chưa kịp để ông trả lời, kiếm khi quen thuộc và sắc bén đã phóng đến trước mặt họ.Keng!Nhanh chóng, Nhuận Tông liền đứng ra cản.

Hắn nhíu mày nhìn người phi kiếm gằn giọng nói."

THANH MINH!!"

Thiên Hữu Minh đệ tử cũng bị một màn này dọa ngây người.

Sát khí trong kiếm rất rõ ràng, chính là muốn lấy mạng của Hoàng Đế.

Mà người phi kiếm còn là Tổng Sư của bọn họ - Thanh Minh.

Bầu không khí dường như cứng lại.Bịch bịchThân ảnh của Thanh Minh ngày càng tới gần hơn.

Hắn nhìn vào Hoàng Đế đang đứng sau lưng Nhuận Tông.

Đột nhiên giơ tay lên..."

Thanh Minh, đệ muốn làm.."

Nhuận Tông không hiểu Thanh Minh muốn làm gì, lạnh giọng nhắc nhở."

Tránh ra."

Giọng của Hoàng Đế vang lên từ phía sau.

Hắn nắm lấy bàn tay đang đưa lên của Thanh Minh.

Sắc mặt nhanh chóng thay đổi."

Ngươi?"

Hắn mấp máy môi, lại không biết nên nói gì.

Mạch tượng này..là hỉ mạch!!Hoàng đế- à không, Thiên Ma vô cùng kinh ngạc, rốt cuộc cùng Thanh Minh làm nhiều năm qua người là hắn.Đổi cách nói khác, đây là con của hắn!!!Chiến tranh vừa kết thúc nhưng sóng gió chưa dừng lại.

Thanh Minh năm đó tái sinh, rơi vào tay của Thiên Ma, làm một con rối tình dục.

Hiện tại hơn 13 năm trời, Kết tinh của mọi ân oán thù hận - Thành Hình....
 
[Hstk] Thanh Minh
Không ngờ lại là ngươi (1)


Thảo Tam tức giận nhìn chằm chằm vào Thanh Minh.

Hắn từ hư không lấy ra mấy cái bánh bao mềm ra sức ném về phía y.Ân, bánh bao mềm!Thanh Minh không phản kháng cứ để yên cho hắn nhém.

Âm thanh nghẹn ngào khó chịu từ người đối diện vang lên."

Hỗn đản, tên khốn nạn nhà ngươi!!

Ngươi không biết yêu bản thân mình là cái gì à?!

Ngươi trân trọng cơ thể ta một chút được không hả?

Sao lại tàn tạ như vậy!

So với ăn mày con thảm hơn chứ?."

Thảo Tam cũng không biết mình đang nói gì, đầu óc hắn trống rỗng, nước mắt chảy xuống thành dòng.

Hắn biết y có nỗi khổ của riêng mình, nhưng cơ thể của hắn, hắn hiểu rõ, bọn họ đã đau đến chết lặng rồi!Thanh Minh chỉ đứng im mặc cho hắn mắng mấp,y không nói gì, lặng lặng chờ Thảo Tam hết tức giận..."

Ta vẫn luôn ở trong cơ thể ngươi dưới hình thức ngủ say."

Thảo Tam tức giận nói.Mỗi lần thức giậy đều là lúc ngươi bị thương nặng đến ngất xỉu.

Đến Thanh Minh còn không chịu được làm sao hắn chịu được?

Thảo Tam Lại ngất xỉu tiếp, linh hồn hoán đổi cho Thanh Minh, cứ vậy lập thành một tuần hoàn 13 năm dài đằng đẳng...Mặc dù đoạn sau hắn không nói nhưng Thanh Minh vẫm hiểu được.

Y ngất xỉu không ít lần, đôi lúc vẫn cảm nhận được sự kì lạ của cơ thể."

Xin lỗi."

Suy nghĩ hồi lâu cũng chỉ nói được 2 từ này."

Không cần đâu.

Ta kéo ngươi vào đây không phải để chút giận ngươi.

Có lẽ là do ta là 1 linh hồn...lúc ở Thập Đại Vạn Sơn ấy, có mấy cái bóng ma đi theo ngươi.

Ta có chút kí ức của ngươi, nếu không nhầm, một người là ngươi thân ái sư huynh và người còn lại là ngươi đáng ghét tri kỉ...Ta nhìn thấy bọn họ."

Thảo Tam lo lắng nhìn Thanh Minh, người đối diện vốn trầm mặc nay lại càng trầm mặc hơn.

Đôi mắt hoa mai trống rỗng, nhè nhẹ run rẫy như nghe thấy điều gì rất vô lý vậy."

Tại sao, tại sao,...bọn họ còn vương vấn thế gian này?"

Giọng nói yếu ớt của Thanh Minh khiến Thảo Tam không khỏi u buồn.

Từ sau khi hoán đổi linh hồn, co thể của hắn chưa từng yếu đuối như vậy, à trừ lúc tìm thấy Thanh Tân."

Ta không biết..."

Thảo Tam nói.

Hắn chỉ là một sinh hồn của tên ăn mày yếu đuối mà thôi.Thanh Minh cũng không truy hỏi tiếp.

Y nhìn Thảo Tam một lúc lâu."

Ta biết một thuật pháp đặc biệt, ta sẽ cho ngươi cơ thể mới.

Hiện tại, ta không trả cơ thể này cho ngươi được, xin lỗi."

Hiện tại không được.. nghĩa là tương lai sẽ trả sao?Thảo Tam nắm bắt được từ kỳ lạ.

Nhưng không kịp để y trả lời, Thanh Minh liền rời đi mất.***" Thanh Minh!!!"

Bạch Thiên kinh ngạc nhìn Thanh Minh nhảy từ trên trời xuống.

" Con đã đi đâu vậy..."

Hắn có rất nhiều chuyện muốn nói với vị sư điệt này như Ngươi chạy đị đâu, sao không nói với ai, sao không đưa Bạch Nhi theo.... nhưng lời chưa kịp nói ra liền nhanh chóng dừng lại.

Hắn ngơ ngác nhìn thiếu nữ được Thanh Minh bế trong ngực, mọi suy nghĩ lập tức đình trệ.Hắn hết nhìn Thanh Minh lại nhìn thiếu nữ trong ngực hắn.

Thiên Hữu Minh môn đồ bên cạnh cũng rơi vào kinh ngạc.

Khá nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu bọn họ lúc bấy giờ."

Nhìn cái gì?

Chưa thấy mĩ nhân bao giờ sao?"

Bỏ lại cho họ một câu Thanh Minh liền đem người bay đi mất.

Cũng không có giải thích gì.Mĩ nhân thì gặp rồi nhưng Thanh Minh bế mĩ nhân thì chưa đâu..Thiên Hữu Minh đệ tử nhìn nhau, dường như... có gì đó đang dần lệch khỏi quỹ đạo của nó.***Bọn họ đoán không sai, vị trí trong Thiên Hữu Minh sau hôm đó bắt đầu thay đổi.Thanh Minh giao cho thiếu nữ kia từ việc xử lí giấy tờ, huấn luyện môn đồ, đến cả chức Tổng Sư cũng gần như giao cho cô ấy.Thấy người này như thấy ta!

- Tổng Sư belike.Nghe ngầu lắm đúng không?!Việc này khiến không ít người khó chịu nhưng vì đó là Thanh Minh nên bọn họ không còn cách nào khác.

Hơn nữa thiếu nữ kia cũng làm tốt các việc được giao, ngay cả Lâm Tố Bính cùng nhiều lần khen ngợi cô ấy.Thiếu nữ đó không ai khác là Thảo Tam!!!Sau khi cuộc nói chuyện hôm đó của bọn họ kết thúc.

Thanh Minh rất nhanh liền đem cho Thảo Tam một thân thể mới 8 phần giống nữ, giống nữ đó!!Chưa kể đến, vì có thể nhìn thấy Thanh Vấn, Thanh Tân và Đường Bảo nên hắn liền giao cho y một đống việc.

Đúng hơn là 3 vị kia đau lòng cho Thanh Minh muốn thông qua y để can thiệp chuyện nhân gian.Có điều, nhiều việc quá đi(*ToT).***Phòng ăn.Thảo Tam bước vào phòng ăn, tiến tới bên cạnh Thanh Minh ngồi.

Chiêu Kiệt và Nhuận Tông sớm đã quen với chuyện này cũng không quá để tâm.Có cái khỉ aý!!!!Thanh Minh - Ác mộng của cả Hoa Sơn đang gắp thức ăn cho người khác kìa!

Từ khi Thanh Vân ( tên giả của Thảo Tam) đến, Thanh Minh có thể nói là thay đổi một trời một vực.

Từ việc chải tóc buổi sáng, dùng tay mở cửa, dùng đũa để gắp thức ăn hay bắt đầu ít uống rượu hơn,...

đều đủ làm bọn họ sốc rồi.Không lẽ, đây là sức mạnh của tình yêu sao?!- Thảo Tam, ngươi gắp cho Thanh Minh ít thịt hộ ta được không?

Đệ ấy gầy quá rồi!.- Thanh Vấn.Thanh Minh+ 1 thịt.- Sao cá này khống lọc xương vậy.

Lỡ huynh ấy học thì sao?- Thanh Tân.+ 1 cá lóc xương.- Nước, nước, nước, trẻ con không nên uống nhiều rượu.- Đường Bảo.+ 1 ly nước.Thảo Tam khóc ròng trong lòng, mấy người đoàn sủng thì tránh xa ta ra aaaaaa.
 
[Hstk] Thanh Minh
Không ngờ lại là ngươi (2)


" Ta phải tới Cái Bang rồi, người cùng bọn họ trông coi Thiên Hữu Minh hộ ta."

Thanh Minh đột nhiên nhảy về phòng, dọa cho Thảo Tam giật mình, tiêu sái nói.Hắn mím chặt môi, nở một nụ cười tiêu chuẩn.

' Không được tức, đánh không lại.'Dường như nghĩ đến chuyện gì đó, Thảo Tam bước sang bên trái mấy bước, giả bộ vuốt vuốt râu."

Vậy ra đệ tính dùng kế hoạch này.

Không tệ, nhớ bảo trọng, Thanh Minh."

Ánh mắt Thanh Minh hơi run rẩy, suýt chút liền nói: ' Sư huynh.'Thảo Tam đang diễn Thanh Vấn!Thảo Tam lại bước sang.

Dùng vạt áo che miệng" Đai huynh, huynh đừng để bị thương đó.

Y thuật của Tiểu Tiểu rất tốt nhưng ta mới là y sư của huynh."

' Đây là Đường Bảo.'Thanh Minh hiểu được Thảo Tam đang làm gì liền phì cười, phối hợp hắn."

Cháu chắt của đệ, đệ còn ghen được."

" Ai nói đệ ghen chứ?!

Là huynh không khiến người khác bớt lo mà thôi."

Lại bước sang một bước, lần này động tác là xoa thái dương."

Nhớ cẩn thận, đừng phá hủy gì đó."

Thanh Tân thở dài, giải quyết rắc rối của sư huynh chưa bao giờ là dễ."

Đệ phải tin vào sư huynh của đệ chứ."

Thanh Minh nở nụ cười rực rỡ hiếm hoi, chào tạm biệt bọn họ liền nhanh chóng rời đi.

Chờ khi người đã đi xa, Thảo Tam nhìn 3 vị tiền bối lơ lửng trước mặt mình, ngây ngốc."

Kế tiếp chúng ta nên làm gì?!"

- Tới phòng sự vụ, chỗ đó sắp bế tắc rồi.Thảo Tam căn bản không hiểu lời này nghĩa là gì nhưng cũng không dám hỏi, theo lời của Thanh Vấn bước đi.- Vai trò của Đại huynh hiện tại quá quan trọng.

Nếu Thiên Hữu Minh là một dòng sông thì huynh ấy chiếm 4 phần lượng nước rồi.

Giờ huynh ấy đi đến Cai Bang sẽ khiến dòng sông trở nên yếu đi, không còn chảy xiết như trước.Đường Bảo đột nhiên lên tiếng nói.' Ra là vậy.'Thảo Tam khẽ thở dài, cơ thể hắn đang gánh vác áp lực không nhẹ nhỉ?!Rất nhanh địa điểm liền hiện ra trước mắt, Thảo Tam quen đường ngồi vào vị trí của mình, lấy giấy bút ra bắt đầu cặm cụi viết.

Hắn đương nhiên không hiểu trong đây viết gì nhưng sau lưng hắn 3 linh hồn đều hiểu, còn hiểu rất thâm sâu.Nhìn " Thanh Vân" múa bút thành chữ, Lâm Tố Bính nói."

Tổng Sư đi rồi sao?"

" À, ân, huynh ấy đi rồi."

Hắn không biết sao?- Huynh ấy hay biến mất như vậy, quen dần đi.- Thanh Tân hảo ý nhắc nhở."...Mấy ngày nay cô đều ngủ trong phòng hắn hả?"

Một lời vừa ra toàn bộ yên tĩnh~Giấy tờ khô khan sao có thể bằng dưa to dưa ngọt.

Tai của người xung quanh bỗng nhiên đều trở nên thính hơn."

Đúng vậy, không được sao?"

Thanh Vấn theo bản năng đỡ trán.

Thảo Tam vốn là một ăn mày hơn 10 tuổi dù cho có cơ thể của người trưởng thành đây vẫn là sự thật.

Hắn chưa từng học giáo dục giới tính.Đường Bảo và Thanh Tân ở một bên phì cười.

Một kẻ không hiểu tình trường và một người chưa từng tiếp xúc với nó.

Hảo!"

Cùng giường?"

Lâm Tố Bính ăn dưa không thỏa mản vẫn gặng hỏi.Một cái gật đầu." ...Hắn có làm gì người không?"

Là một cái ăn mày nhìn mặt người khác mà sống, Thảo Tam liền đoán được y có ý gì, hơi tức giận."

Bọn ta không phải loại quan hệ đó.

Nếu ngài còn tiếp tục khi Thanh Minh về ta sẽ nói với hắn!"

Nhận ra mình hơi quá đáng, Lâm Tố Bính cũng dừng lại.

Phòng nội vụ tiếp tục yên tĩnh.***Thời gian rất nhanh liền qua đi, có bóng lưng của Thanh Minh, Thảo Tam sống vô cùng thoải mái.

Thanh Minh cũng từ Cái Bang trở về.Hắn như đem lại sức sống cho Thiên Hữu Minh, chỉ vừa trở về lền khiến cả Tổng Bộ ồn ào.

Có điều yên bình chưa được mấy ngày, mọi thứ liền bắt đầu đảo lộn.Đối với chuyện Đường Tiểu Tiểu muốn "giải tán" Đường Môn, Đường Bảo cũng chỉ mỉm cười, cảm thán năm đó bản thân vẫn quá yếu đuối mà không nói gì thêm.Vấn đề là trận cãi vã của Nhuận Tông và Thanh Minh.

Nhìn hắn luyện tập trong điên cuồng, 1 người 3 linh hồn cũng chỉ có thể thở dài.

Âm dương cách biệt, gấm ngay trước mắt mà xa tận chân trời.Thảo Tam nhìn bóng lưng của Thanh Minh hồi lâu, vận dùng nội lực của bản thân, chuyện giác quan qua cho hắn.Thanh Minh đang luyện tập thì phát hiện có ai đó đang chắn trước kiếm.

Hắn dụi dụi mắt, kinh ngạc nhìn 3 người mờ ảo trước mặt mình."

Sư huynh, Thanh Tân, Đường Bảo?"

Tại sao các ngươi lại ở đây!?Hắn còn chưa kịp nói xong, 3 người bọn họ liền xông tới ôm chầm lấy hắn.- Đệ làm rất tốt.

Đừng trách bản thân mình.- Huynh là đồ ngốc, tại sao lại ôm hết tất cả chứ, bọn ta về với huynh rồi mà.- Huynh là Mai Hoa Kiếm Tôn đó sao lại vung ra như vậy đường kiếm.Tai của hắn dường như bị ù đi, những lời động viên, giọng nói quen thuộc, hơi âm xa xưa, hắn chưa từng nghĩ tới mình sẽ được gặp lại bọn họ.

Đặc biệt trong hoàn cảnh như vậy.Mắt Thanh Minh dần đỏ hoe, không chỉ Thanh Vấn 3 người, xung quanh các bóng ma cũng dần xuất hiện.Sư thúc, sư điệt, các đồng môn của hắn, các đồng minh cũ của Hoa Sơn,...

Thanh Minh từng nghĩ hắn là kẻ xui xẻo nhất trên đời, người hắn yêu chết rồi, người hắn quan tâm cũng chết rồi, kể cả kẻ thù hay người sùng bái hắn đều không còn nữa.

Lớn như vậy như vậy thế giới chỉ có mình hắn cô độc.Hóa ra, bọn họ vẫn luôn ở bên cạnh hắn.Đêm đó, Bách quỷ dạ hành, một người chứng kiến.
 
[Hstk] Thanh Minh
Ghen.


Đường Bảo thẫn thờ nhìn bầu trời, cũng chỉ có trời mới biết hắn đang rối rem đến nhường nào.Ngươi không biết đâu, hôm nay, hắn tới hoa sơn gặp đại huynh thì tình cờ bắt gặp huynh ấy đang ôm một người phụ nữ còn nở nụ cười dịu dàng với nàng ta.Y còn chưa từng cười với hắn như vậy a!!!!!Ta ghen, ta ghen, ta ghen chết đi được!!!!!Đường Bảo yêu Thanh Minh, yêu đến chết đi sống lại nhưng vẫn chỉ là đơn phương.

Hắn không dám nói, rất nực nười nhưng đó là sự thật.Kể cả khi hai người đoa có thành thân, hắn cũng chỉ có thể mỉm cười chúc phúc bởi vì y với hắn là tri kỷ.

Không hơn không kém...Bang!"

Aaaa, tên khốn na....

Đạo sĩ đại huynh?"

Một cú đánh từ trên trời rơi xuống cắt đứt mạch suy nghĩ của Đường Bảo.

Hắn theo bản năng muốn phi cho tên khốn trán sống đó mấy trâm nhưng không ngờ kẻ đó lại là Thanh Minh.Cho hắn 10 cái mạng hắn cũng không dám."

Nghĩ cái gì mà thất thần như vậy?

Ta kêu ngươi mấy lần rồi."

" Hả, đệ không nghe thấy, xin lỗi huynh."

Lời vừa nói xong, Đường Bảo liền hơi cứng lại.

Không đúng, ta đang giận hắn mà, tại sao phải xin lỗi?Thanh Minh không chú ý đến thất thường của Đường Bảo, khoái vai hắn nói."

Đi.

Ta dẫn ngươi đến một nơi thú vị."

" Ta trả tiền?"

" Chậc.

Ngươi nghĩ ta là loại người gì hả.

Đương nhiên rồi."

Nói xong liền kéo hắn đi.Kỳ thật, Đường Bảo muốn hỏi hắn về chuyện của thiếu nữ kia nhưng lại không nói được chữ gì.

Thẫn thẫn thờ thờ chạy theo Thanh Minh.Nơi thú vị mà Thanh Minh nói là một tửu lâu, không có gì bất ngờ từ một người nghiện rượu.Hắn dẫn y đến một căn phòng có góc nhìn tương đối tốt và bỏ lại một câu."

Ta có chút việc, đệ chờ ta một lúc."

Khiên cho Đường Bảo phát sầu.

Sao cũng được, y cũng đang cần thời gian để suy nghĩ.Cạch.Cách cửa lần nữa được mở ra, Đường Bảo kinh ngạc nhìn thiếu nữ trước mặt.

Hăn chắc chắn đây là người mà Thanh Minh ôm sáng nay.

Tình địch!!!Nàng dường như cũng bất ngờ khi nhìn thấy hắn, hành lễ: " Ám Tôn đại nhân."

" Ngươi là ai?"

Diễn phải diễn cho tròn, hắn lạnh lùng nói."

Thanh Minh ca ca kêu ta đến đây, ngài sẽ tức giận sao?"

Đường Bảo muốn rửa tai ngay lập tức.

Ca ca???

Đại huynh thích kiểu này à?!Ỏng ỏng ẹo ẹo sặc mùi trà xanh.

Hứ!Thấy hắn không nói gì, thiếu nữ hơi sợ hãi, liền đưa một thanh đoản đao khắc hình hoa mai ra."

Ta không nói dối..."

" ...Ngồi đi."

Đoản đao đó là hắn tặng cho huynh ấy.

Không hiểu sao trái tim có hơi thắt lại.

Đường Bảo cầm ly rượu lên một ngụm uống hết không quan tâm thiếu nữ kia nhìn hắn kinh ngạc, một ly lại một ly.Rượu trong vò nhanh chóng thấy đáy, hắn lại đưa ta lấy một vò khác nhưng bị cản lại."

Cô chán sống sao?"

Dám đụng vào Thái Thượng Chưởng Lão Đường Môn.Ánh mắt nàng kiên định."

Ca ca nói không cho ngài uống quá 2 vò."

Y đã dẫm nát trái tim ta thành tro rồi còn muốn ta ngoan ngoãn sao?

Đại huynh, huynh thật nhẫn tâm.Căn phòng trở nên yên tĩnh.Lúc Thanh Minh mở cửa ra chỉ thấy hai người họ ngồi song song không ai nói gì.

Sặc mùi nguy hiểm." ..Đi thôi."

" Đại huynh!

Đi đâu."

Giọng nói vốn vui mừng trở nên nghiêm túc.

Đường Bảo ngươi phải có tôn nghiêm, hắn đã không thuộc bề ngươi nữa."

Một lát nữa đệ sẽ biết.

Sao đến sớm vậy?"

Giọng nói bỗng trở nên ôn nhu đối thiếu nữ hỏi."

Hì, ta muốn sớm gặp huynh."

Nàng ôm lấy Thanh Minh dính chặt vào người hắn.

Y cũng không phản kháng khẽ xoa đầu nàng.

Không để y đến ánh mắt tối tăm của Đường Bảo."

Để ta giới thiệu cho đệ.

Đây là Thảo Tam muội muội thất lạc của ta."

" Đây là Đường Bảo là ta tri kỷ."

Đường Bảo:...???????Muội muội???Ta ngày hôm nay tức giận là vì cái gì a?Đại não Đường Bảo như muốn nổ tung, hận không thể tìm cái hố chui vào.

Mất mắt quá aaaaa.*** Thảo Tam liếc một cái liền biết người này có quan hệ gì với ca ca mình, liên tự biên tự diễn một vở kịch.Đáng tiếc không khiến hắn tỏ tình.

Nều không nàng liền có tẩu tẩu rồi.
 
[Hstk] Thanh Minh
chưa có tên


Vừa viết thêm một truyện mới là đọc thể.Cầu lượt đọc
 
Back
Top Bottom