Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3

Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3
Chap 24: Giải cứu Rin Sakura


~~~~~Trong ngôi chùa "Ối giời ơi"~~~~~- Sao không thấy lũ người đi bắt vu nữ về vậy? [Lãnh chúa]- Thưa Lãnh chúa.

Người đi bắt vu nữ đã chết rồi. [Lính]- Cái gì!!!

Làm sao mà có thể? [Lãnh chúa]- Thưa ngài.

Là do 1 tên tóc đen đi cùng vu nữ đã giết hết rồi. [Lính]- Hắn to gan đấy.

Dám giết người của ta à.

Chuẩn bị đi xử lý tên đó. [Lãnh chúa]*RẦM*1 tiếng sập đổ vang lên.

Và tên lãnh chúa ngạc nhiên.- Chuyện gì xảy ra vậy? [Lãnh chúa]1 tên lính chạy vào với tình trạng hoảng hốt:- Thưa Lãnh chúa.

Có kẻ đột nhập [Lính]- Cái gì?

Có bao nhiêu người? [Lãnh chúa]- Có....

1 người [Lính]- Chỉ 1 người.

Hắn trông thế nào? [Lãnh chúa]- Hắn có mái tóc đen và mặc 1 cái áo choàng màu đen [Lính] - Thưa lãnh chúa.

Em gái của vu nữ đã mất tích.

Là 1 tên tóc đen đến cứu nó ra
- Chắc chắn là hắn rồi. [Lính]- Tất cả tập trung lực lượng.

Chúng ta sẽ xử lý tên đó. [Lãnh chúa]- VÂNG! [Tất cả lính]~~~~~Quay lại với Kazuto vài phút trước đó~~~~~- Đã chuẩn bị xong. [Kazuto]Tôi đang đứng trước cổng ngôi chùa.

Nơi đang giữ Rin, bây giờ việc chỉ cần làm là cứu em ấy ra thôi.

Vấn đề là làm sao để tìm em ấy nè.

Thôi mặc kệ đi, vào trước đã rồi tính.- Giờ thì.

Nên khởi đầu bằng tất sát nhỉ? [Kazuto]- Linh đao Cherry Tuyết. [Kazuto]Tôi nhảy cao lên với 1 tâm trạng lạnh lùng.

Giờ là phải xử sạch.

Tôi giộng kiếm xuống gây nổ.

Lũ lính thấy tôi chưa kịp nhận ra chuyện gì đã bị tôi giết rồi.~~~~~Ngoài lề của Tác giả nè~~~~~Về phần chuẩn bị của Kazuto.

Cậu ta đã sử dụng để tạo thành nhiều skill khác nhau.

Vậy thôi.~~~~~Quay trở lại~~~~~Tôi lao đầu vào ngôi chùa.

Theo như cốt truyện thì em ấy sẽ ở trong 1 ngục ở dưới ngôi chùa.

Phải nhanh chân lên, nếu không lũ người đó sẽ làm hại em ấy mất.Đã tới ngục rồi.

Tôi đi quanh coi có dấu tích của Rin không?

Bỗng có 1 lão già nói lên.- Cậu không phải người trong ngục.

Cậu là ai?

Cái cách ông ta nói chuyện thì có vẻ là người vô tội.

Có vẻ như chỗ này không chỉ giữ tù nhân đâu.- Ông có biết cô bé có mái tóc màu hồng nào ở đây không? [Kazuto]- Cô bé tóc hồng. là cô bé ốm yếu đó à?

Là ta bị bắt chăm sóc cô bé đó.

Ta có thể chỉ đường cho người.

- Đồng ý. [Kazuto]Sau khi ông ta kể vị trí có Rin cho tôi.

Tôi cảm ơn ông ta và phá cửa nhà giam để ông ta chạy thoát.- Hãy chạy ra khỏi đây đi.

Tý nữa sẽ có thảm sát đấy. [Kazuto]- Cảm ơn cậu.

Lão đội ơn cậu.- Nhanh đi.

Tôi sẽ giải thoát cho lũ tù binh này nữa.Sau khi lão già chạy đi thì tôi phá khoá của tất cả phòng giam.

Là để tạo ra sự hỗn loạn, để cho dễ dàng cứu Rin hơn.

Và mình sẽ xử lý chỗ còn lại sau.- Chúng ta đã được giải thoát.

Mau giết lũ Lính lãnh chúa!!!!! [Tù binh]Nói xong cả cái ngục nổi loạn lên.

Giờ là lúc thích hợp, tôi chạy đến chỗ của Rin.

Đúng như tôi đoán.

Đám cai ngục đã đi giải quyết đống loạn kia rồi.

Cô bé thấy tôi với khuôn mặt yêu đuối.

Tôi cúi xuống và nói:- Rin Sakura.

Tôi đến cứu em về đây.

Yae đang đợi đấy. [Kazuto]- Sao anh lại biết chị Yae?

Anh là ai? [Rin]- Tý tôi sẽ giải thích cho.

Giờ thì chạy ra khỏi đây và chữa trị cái bệnh của em đã. [Kazuto]- Anh có thể chữa bệnh của em sao? [Rin]- Anh có thể.

Nhưng em phải tin anh. [Kazuto]- Được.

Em tin anh. [Rin]Cô bé bật khóc vì hạnh phúc.

Tôi bế cô bé và chạy 1 mạch ra khỏi ngục.

Đang giữa ngục thì bị 1 tên cai ngục thấy.- Ngươi là ai?

Ngươi định là.....Hắn nói chưa hết câu đã bị tôi chém cho 1 trảm cho bay đầu.

Nhìn Rin có vẻ bình thường.

Có vẻ cô bé đã phải chịu đựng nhiều rồi.~~~~~Sau khi ra khỏi ngục~~~~~Tôi đã bị bao quanh bởi lính.

Với tên lãnh chúa đó đứng ra.- Ngươi là người đã tạo nên đống hỗn loạn này.

Bây giờ ta cho ngươi 2 lựa chọn: Ngươi tham gia với ta.

Và ta sẽ cho ngươi mọi thứ.

Tiến bạc, phụ nữ, bất kì thứ gì.

Nếu ngươi không tham gia.

Ta sẽ giết ngươi và người thân của ngươi.Lời đề nghị nó có vẻ thú vị đấy.

Nhưng với người bình thường thôi.

Nhưng điều quan trọng nhất là.

Hắn dám đem người thân của ta ra để đe doạ.

Hắn phải chết.- Ngươi dám sử dụng người thân ta để đe doạ? [Kazuto] (Toang rồi Lãnh chúa ơi.

1p mặc niệm bắt đầu :>>>>)Tôi lên kiếm chém thẳng và tên Lãnh chúa bay đâu.

Đám người hoảng hốt cầu xin tôi tha cho.

Nhưng đâu được.

Tôi không ngốc đến mức đó, để lũ này bên ngoài rất nguy hiểm.- [Kazuto]- Đã đến lúc thanh trừng rồi. [Kazuto]
 
Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3
Cảm ơn mn vì 1k lượt đọc


Thứ 5, Ngày 16/12/2021 Lúc 3h59 Chúng ta đã đạt được 1k lượt đọc cho bộ truyện Honkai Impact 3 RevampMình cảm ơn tất cả mọi người vì đã theo dõi chặng đường của Kazuto.

Thật lòng thì mình cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ đạt được mốc 1k.

Dù 1k này là khá ít với nhiều người.

Nó vẫn là 1 điều gì đó mà mình rất tự hào về.

Mình cũng xin gửi lời cảm ơn đến với Senpai NecroAsso vì đã tạo cảm hứng cho mình viết bộ truyện này.

Mình cũng cảm ơn ClayBX, yaeisthebestgirl và AnhNguynHduy Vì đã ở đây từ những ngày đầu.

Mình thực sự biết ơn.Và 1 lần nữa.

Mình cảm ơn tất cả các đọc giả đã theo dõi bộ Honkai Impact 3 Revamp nàyMong mọi người sẽ tiếp tục dõi theo con đường của Kazuto và cả tàu Hyperion.Bây giờ thì....

Mình sẽ làm QnA (Hỏi và trả lời).

Nơi mà mình sẽ trả lời câu hỏi của các đọc giả ở đây.

Nên nếu các bạn có câu hỏi gì? hãy cmt xuống.

Mình sẽ trả lời.Cũng chỉ vậy thôi.

Chúc anh em có 1 ngày đọc truyện vui vẻ ^^
 
Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3
Chap 25: Thanh trừng hoàn tất, sự đoàn tụ


Tôi tạo ra Kết giới bao quanh ngôi chùa.

Vì đang bế theo Rin nên không thể sử dụng được.

Nên tôi quyết định tạo phân thân để đi thanh trừng. (ko lỡ rời tay khỏi Rin :)))) Bế con bé sướng thật.)- [Kazuto]Tôi phân ra 3 phân thân.

Chúng sẽ giúp tôi xử lý cái chỗ này.- OK!

Bây giờ thì....

Giết sạch mọi người đang tồn tại trong kết giới này trừ những người vô tôi hoặc có tội nhẹ. [Kazuto]Nói xong 3 phân thân tản ra và bắt đầu giết.

Tôi nghe được tiếng hét rất thảm thiết.

Nghe cũng tội mà thôi cũng kệ.~~~~~Sau 1 lúc~~~~~Xác chết nằm la liệt và phân thân của tôi cũng đã tan biến.

Bây giờ việc cần làm chỉ là tiêu huỷ cái chỗ này thôi.*RẦM* Mặt đất rung lên.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Có biến à.

Ngôi chùa bỗng nổ tung và xuất hiện theo nó là 1 linh hồn mặc bộ chiến giáp màu đỏ.

Chết tiệt, là Ngự hồn.

Tôi lôi ra thành Yêu đao Cherry ra.

Tôi chạy rồi đưa Rin vào 1 góc.- Rin!

Bây giờ em núp ở đây.

Tôi sẽ hạ con đó và về ngay. [Kazuto]- Nhưng em sợ. [Rin]- Yên tâm.

Tôi sẽ bảo vệ em.

Nhưng em phải tin tôi, được chứ? [Kazuto]- Đư...

Được rồi.

Nhớ về nhanh nha [Rin]- Ừm. [Kazuto]Tôi bước ra và nhìn vào con Ngự hồn.

Nó không thể tự dưng xuất hiện ở đây được.

Chắc chắn là phải có người thứ 3 can thiệp vào.

Giờ phải hạ nó nhanh, để nó ở đây thì sẽ hơi toang đấy.

Thế là tôi rút kiếm và tấn công.~~~~~Tua nhanh~~~~~- [Kazuto]Con quái ăn trọn dame của tôi.

Nhưng lớp giáp đã bảo vệ nó.

Kì này có vẻ khó nhằn rồi đây.

Phải kết thúc nhanh bằng không nó sẽ sử dụng tất sát và mình sẽ ngỏm tỏm lỏm mất.

Chưa kịp nghĩ xong thì nó đã bay đến chỗ tôi rồi.

- "ĐM HACK À??!?!

NHANH THẾ." [Kazuto]- Chết rồi!!!!! [Kazuto]Nhát chém đó trúng tôi, tôi sử dụng kiếm để đỡ nhưng thanh kiếm trực tiếp bị vỡ.

Nó đánh tôi bị bật ra xa.

Nãy giờ bị nó hành ghê quá.- UGH!!!! [Kazuto]- Yêu đao bị vỡ!?!??!

Con Ngự hồn này là gì vậy? [Kazuto]Nó lại phóng đến tôi.

Mình sẽ chết thế này á?

Không được.

Không phải thế này, mình còn dòng thời gian để thay đổi.

Tuyệt đối không thể chết thế này được!!!!!- Zea!!!

Sử dụng Đặc ân Đặc biệt!!! [Kazuto]- Đã rõ! [Zea]~~~~~Trong tâm trí~~~~~Tâm trí tôi lúc này chỉ nghĩ đến 1 món vũ khí.

Đúng, là thanh kiếm.

Mục đích là để bảo vệ người thân và thay đổi dòng Thời gian.

Tên của nó sẽ là: Dragon Girade.- Ta đã nghe Yêu cầu đặc ân của ngươi.

Ngươi có chắc là muốn tạo ra vũ khí này? [Herrscher of Destruction]- Đồng ý. [Kazuto]1 Tia sáng hiện lên và tôi chộp lấy. ~~~~~Quay trở lại~~~~~Tôi đã quay lại nhưng trong tay tôi đã cầm nó.

Thanh kiếm của sự Bảo vệ.

Dragon Girade,
(Thanh kiếm đây :v)

Tôi đánh bật lùi Ngự hồn, công nhận thanh này tốt thật.

- Đúng là vũ khí của Herrscher có khác.

Giờ thì.... [Kazuto]Ngự hồn cắm thanh kiếm xuống chuẩn bị sử dụng tất sát.

Nhưng tôi sẽ không để nó làm vậy- Đến lúc kết thúc rồi.

Dragon Girade [Kazuto]Tôi phóng qua ngự hồn tới 5 chỗ tạo thành hình ngôi sao, và tôi nhảy cao để kết liễu nó.- Giờ là KẾT THÚC!!! [Kazuto]Tôi hạ kiếm xuống và giết nó.

Nó cực thật.- Hộc, hộc, hộc [Kazuto]Tôi sử dụng ý thức làm cho thanh kiếm biến mất, rôi tôi đến chỗ Rin.- Đi về thôi.

Yae đang đợi đấy. [Kazuto]- Vâng! [Rin]Thế là 2 chúng tôi đi về với sau lưng là 1 ngôi chùa chứa đầy xác.

Thanh trừng Hoàn tất.~~~~~Vài tiếng sau và POV của Yae~~~~~- Hửm.

Mình đang ở đâu thế này? [Yae]- Yae-Neechan.

Chị tỉnh rồi. [Rin]- Rin?

Em trở về rôi? [Yae]Rin đứng dậy trông rất khoẻ mạnh.

Yae ngạc nhiên.- Em đi được rồi?

Bệnh của em? [Yae]- Chị yên tâm.

Kazuto-niichan đã chữa cho em rồi.

Giờ em khoẻ rồi. [Rin]Yae cảm động và bật khóc.

Cô ôm lấy Rin.- Mừng quá.

Mừng quá rồi. [Yae]- Chị đừng khóc.

Giờ 2 chị em ta đoàn tụ rồi, em không muốn xa chị nữa. [Rin]- Mà Kazuto-dono đâu rồi? [Yae]- Anh ấy bị thương và đã được 1 chị tóc trắng đến đón.

Anh ấy có để lại lời nhắn nè. [Rin]- Thật à?

đưa đây cho chị đọc. [Yae]- Yae.

Tôi xin lỗi vì không ở lại lâu hơn.

Chuyến thăm quan rất vui, tôi rất biết ơn.

Có lẽ 1 ngày nào đó tôi sẽ quay lại.

Tạm biệt Yae, và.....

Kimi koto ga Suki. [Kazuto]Yae đọc xong và mặt đỏ ừng với 1 cái đầu có vẻ như đang bốc khói.

Rin thấy lạ nên liền hỏi:- Gì vậy Onee-chan?

Anh ấy viết gì vậy?

Cho em xem với. [Rin]- Hehe!

Không được đâu Rin.

Nó riêng tư lắm. [Yae]- Mồ!!!

Cho em xem đi!! [Rin]2 chị em cười đùa vui vẻ.

Yae ôm lấy mảnh giấy nói thầm:- Atashi mo.

Anata no daisuki. [Yae]~~~~~Góc của Tác giả~~~~~Nên viết hent k ta?

HMMMMMMMMMae cho mik nhận xét về chap n với. @@ Mình thấy mình viết hơi tù rồi.

Mình sẽ khắc phục ở chap sau.~~~~~Hết Chap~~~~~
 
Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3
Chap 25.5: Dưỡng thương. Sự ngạc nhiên của Yae và Rin


Đã là vài ngày sau khi giải quyết vị của thôn Yae.

Tôi phải trở về tàu vì vết thương.

Và bây giờ thì Theresa đang băng bó cho tôi.- UI DA!

Đau. [Kazuto]- Cố mà chịu đi.

Cái tội không gọi tôi đến giúp nè.

Rốt cuộc là cậu có nghe lời cảnh cáo của tôi về chỗ đó không vậy?- Uhhhhhhhhhhhhhhhhhhh [Kazuto]~~~~~Kể lại trước khi đi thôn Yae nè~~~~~Đó là trước khi tôi chuẩn bị đi tới thôn Yae.

Lúc đó tôi đang dọn đồ thì Theresa mở cửa.- Cậu có trong đó không?

Kazuto-kun [Theresa]- Hửm.

Có gì vậy?

Theresa. [Kazuto]- Trước khi cậu đi tới thôn Yae thì tôi có 1 vài cảnh báo cho cậu. [Theresa]Não tôi lúc này đang mơ màng. (chỉ nghĩ đến việc Kazuto sẽ gặp Yae thui)- Nghe đồn chỗ đó có yêu quái đấy.

Cậu phải cẩn thận vào.

Và Sakura-san là người rất nhạy cảm về năng lượng Honkai nên cậu đến đó nhớ che dấu năng lượng đi nha, bị cô ấy hiểu nhầm là không ổn đâu.

Và 1 việc nữa, làm gì cũng được.

Có rắc rồi gì phải gọi tôi ngay, tôi sẽ đến giúp.

Này.

NÀY!

Cậu có nghe không? [Theresa]- À Ừm.

Nghe nghe mà.

Yên tâm. [Kazuto]~~~~~Quay về thực tại~~~~~- Đương nhiên là có rồi.

Ch....

Chỉ là.......

Đúng rồi.

Do tôi không muốn cô phải vất vả nên mới không gọi cô. [Kazuto] (Không nhớ bất kì thứ gì.

Sao mày ngu thế Kazuto?)Theresa biết trước là tôi không nhớ thứ gì nên cố tình siết chặt băng gạc.

- ĐAU!! [Kazuto]- Biết đau thì chịu đi cho chừa cái tội xạo.

Tôi không ngốc đến mức dễ bị lừa đến mức đó đâu. [Theresa]~~~~~Sau 1 lúc~~~~~- Xong rồi đấy.

Ở trong phòng nghỉ ngơi đi.

Cấm cậu ra ngoài đấy. [Theresa]- Không được ra khỏi phòng á?

Vậy khác gì ngồi tù? [Kazuto]Bây giờ cậu không chị bị thương về thể xác, kể cả bên trong cậu cũng bị thương nặng đấy.

Thật tình, cậu làm gì mà để quá tải năng lượng vậy? [Theresa]- Cấm cậu ra ngoài đấy.

Thấy khó chịu thì đi quanh phòng mà chơi đi.

Giờ tôi đi đến học viện đây. [Theresa]Theresa đóng cửa lại.

Và trong phong chỉ còn lại tôi.- Giờ thì mình nên làm gì đây.

Chắc bước ra ngoài thử đi.

Sẽ không sao đâu.

Nghĩ thế. [Kazuto]Tôi mở cách cửa và sau đó là Fuhua đang đeo găng làm 1 vẻ mặt có vẻ muốn giết tôi lắm.

Tôi đóng cửa.- Uhhhhhhh.

Chắc do ảo giác. [Kazuto]Tôi mở cửa lần nữa và cũng cùng là 1 hình ảnh.

Fuhua đứng trước canh me tôi.

Thế là tôi đóng cửa lần nữa- Uhhhhh.

Có vẻ như ở trong phòng là lựa chọn duy nhất nhỉ? [Kazuto]Tôi nói trong sự bất lực.

Thế mếu nào lại thành ra thế này vậy?

- Thôi thì xem coi có gì làm trong này thôi nhỉ? [Kazuto]Và tôi đi quanh phòng để kiếm gì làm.~~~~~POV Yae và Rin~~~~~- Đây có phải chỗ đó không nhỉ? [Rin]- Chắc vậy rồi.

Theresa-san đã chỉ cho mình mà. [Yae]- "Kia có người.

Thử đi qua hỏi coi." [Yae]- Anou.

Cho tôi hỏi 1 tý được không. [Yae]1 người với mái tóc màu xanh biển nhạt trả lời.- Vâng tôi có thể giúp gì? [Fuhua]- Tụi em đang tìm người tên Kazuto.

Liệu chị có biết anh ấy không? [Rin]- Kazuto?

Ý em là Mizuhara Kazuto? [Fuhua]- A đúng rồi.

Là anh ấy.

Cô biết anh ấy ở đâu không? [Yae]Yae hỏi lại với 1 giọng vui mừng.- Cậu ta đang trong phòng dưỡng thương.

Tôi có thể đưa 2 người vào. [Fuhua]- Vậy à?!

Vậy nhờ cô rồi. [Yae]- "Kazuto có người đến thăm á?

Sao thấy lạ vậy?" [Fuhua]~~~~~Quay trở lại với Kazuto~~~~~- Chán quá. [Kazuto]Giờ thì tôi chán thực sự rồi.

Sau khi đã dọn phòng và chơi vài tựa game thì tôi bắt đầu thấy nản rồi.

- HMMM Giá mà có ai đó đến chơi nhỉ? [Kazuto]*Cốc cốc*- Hửm?

Ai vậy? [Kazuto]- Có người đến tìm cậu nè. [Fuhua]- "Mình có người tìm à?

Mà ai tìm mình mới được chứ.

Thôi thì ra tiếp khách trước đã rồi tính." [Kazuto]- Ừm.

Cho vào đi. [Kazuto]Tôi ngồi trước cái cửa sổ và cái cửa mở ra.

Là Yae và Rin?

Sao họ biết được chỗ này.

Rin thấy tôi chạy ầm và ôm chặt tôi.- Kazuto-niichan. [Rin]- Này Rin đừng ôm người khác đột ngột như vậy.

Kazuto-dono đang bị thương đấy! [Yae]Rin liền bỏ tay ra khỏi tôi.

Em ấy cúi đầu xuống.- Dạ!

Em xin lỗi. [Rin]- Không sao đâu.

Còn em nữa, sao em biết tôi ở đây mà đến được vậy? [Kazuto]- Là Theresa chỉ chỗ cho bọn em. [Yae]- Thì ra là Theresa. [Kazuto]Có lẽ đây là lý do mà Theresa cấm tôi ra ngoài.

- Thôi 2 người ở đây rồi thì cứ ngồi chơi tự nhiên đi. [Kazuto]Và cứ thế 1 ngày buồn chán trong phòng hoá thành 1 ngày vui chơi với 2 chị em nhà Sakura.
 
Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3
Chap 26: Phát cơm. Yae và Rin lên tàu.


Hiện tại tôi đang ở trong phòng.

Với Yae.

1 mình!

Để tôi giải thích cho tại sao lại thành ra thế này.Đó là ngày mà Yae và Rin tới chơi (Đọc chap 24.5) Và lúc đó 3 người bọn tôi đang chơi vui vẻ.

Thì Rin bắt đầu tỏ ra kỳ lạ- ... [Rin]- Ưm.....

Ư........ [Rin]Rin bị gì vậy?

Nhìn cô bé trông hỏny quá :v Mà không được.

Mày có Yae rồi.- Rin? [Kazuto]- ?!?!?!

D...

Dạ? [Rin]- Em bị gì vậy?

Nãy giờ em kì lạ quá đó.

Có gì không ổn thì cứ nói. [Kazuto]Rin chạy ra chỗ Yae thì thầm với cô ấy.

Ủa mình không đáng tin đến mức đó à?

Rin thì thầm xong thì chạy ra sau Yae núp.- Kazuto-dono có thể chỉ cho Rin nhà vệ sinh được không? @@ [Yae]Tôi phì cười.

Thì ra chỉ là chuyện đó thôi à?

Mà có hơi ngại 1 phần vì đó là chuyện con gái.- À ừm!

Để anh gọi Fuhua đưa Rin đi. [Kazuto]Sau khi tôi gọi Fuhua thì Rin đi theo Fuhua để "giải quyết"Thế là chỉ còn tôi với Yae trong phòng.

Cái không khí này nó hơi nặng nề rồi.- ... [Yae]- ... [Kazuto]Không ai trong chúng tôi chịu mở miệng cả.

Chắc là vì cái vụ tỏ tình kia (Đọc ở Chap 25).

Tôi không chịu được cái sự im lặng này nên quyết đinh mở miệng. (Đúng rồi Kazuto.

Mày phải tiến tới! :>>>)- Yae! [Kazuto]- ?!?!

Gì vậy?

Kazuto-dono [Yae]Tôi không thích cô ấy sử dụng kính ngữ dono với tôi chút nào.

Nó cho tôi cảm giác làm người ngoài lề.- Em có thể gọi anh là Kazuto.

Anh không thích có kính ngữ đâu. [Kazuto]- Không...

Sao mà được?

Thế là vô lễ quá. [Yae]Yae cứng đầu nhỉ?

Nhưng trông cô ấy cúi mặt xuống ngại ngùng dễ thương quá.- Nhưng anh muốn em tự nhiên. [Kazuto]- Vậy.....

Em sẽ gọi anh là Kazuto-kun...

Được không? [Yae]Đó không phải thứ tôi muốn mà thôi cũng được.

Cũng không nên bắt nạt ẻm quá.- Vậy.....

Giờ gọi tên anh coi nào. [Kazuto]- Ể!

Thật luôn? [Yae]- Ừm.

Hay em tính thất hứa? [Kazuto]Hình như tôi bắt nạt em ấy hơi quá rồi.

Nhưng mặc kệ đi, cái khuôn mặt đỏ ửng lên khi xấu hổ nó quá đáng giá.- Ka...Kazuto...-kun. [Yae]- Hửm?

Anh không nghe được gì hết.

Em nói lại được không? [Kazuto]Tôi mỉm cười khi nói câu đó.

- Kazuto....-kun. [Yae]- Nhỏ quá!

Anh không nghe được gì hết. [Kazuto]- MỒ!!!

KAZUTO-KUN BAKA!!!! [Yae]Yae lao đến chỗ tôi nhưng em ấy bị vấp chân và va vào tôi.

Tôi với em ấy nằm sấp xuống.

Khuôn mặt này nó đáng yêu quá.- ... [Yae]- ...

Yae [Kazuto]- Vâng? [Yae] - Những lời mà anh nói lúc đó.

Nó là cảm xúc thật của anh.

Anh thích em.

Yae Sakura! [Kazuto]Tôi đã nói rồi.

Đã tỏ tình với Yae rồi, và lần này là qua lời nói.

Không phải qua thư nữa.

Nhưng sao thấy Yae giận dữ vậy.- Mồ.

Em tính nói vậy mà.

Anh làm hỏng kế hoạch rồi, đó là lý do em tới đây mà. [Yae]- Em... thi.... thích Anh.

Kazuto [Yae]Mặt tôi đỏ bừng lên.

Waifu của tôi đã chấp nhận lời tỏ tình của tôi.

Vui quá.

Và giờ thì cô ấy đỏ mặt.- H...

Hôn. [Yae]- Hmm? [Kazuto]- Em muốn anh hôn em.....

Không được à? [Yae]Em ấy cứ đưa ra cái khuôn mặt đó thì sao mà mình chịu nổi đây.

Thế là 2 nụ môi chúng tôi chạm nhau.- Ưm!!!!!

Ư.....

Ưm......

Kazut....-kun [Yae]Vài giây trôi qua và Yae rời đôi môi khỏi nhau.

2 bọn tôi nhìn nhau với con mắt hạnh phúc.

Chúng tôi tính làm thêm 1 nụ hôn nữa thì cánh cửa đột nhiên mở ra.

Có vẻ phải đợi lần sau vậy.- Em quay trở lại rồi đây. [Rin]Rin vào phòng và thấy 2 bọn tôi ngồi đối diện nhau.

Đưa ra 2 bộ mặt đỏ phừng lên, làm như chưa chuyện gì xảy ra vậy.- Có chuyện gì xảy ra trong lúc em không có ở đây không? [Rin]- Không.

Hoàn toàn không có chuyện gì hết. [Kazuto x Yae]- Ohh.

Vậy được rồi.

À chị Yae, chị kể anh ấy lý do mình tới đây chưa? [Rin]Khuôn mặt Yae lúc này đã trở nên bình thường rồi.- À đúng rồi.

Kazuto-kun.

Bọn em còn 1 chuyện khác. [Yae]- Chuyện gì vậy? [Kazuto]- Bọn em muốn muốn được tham gia tàu Hyperion. [Yae]- ?!?!?

Cái gì? [Kazuto]- Kh...

Không được à?

Kazuto-niichan? [Rin]- Không phải.

Nhưng em có chắc không?

Ngôi làng đó cần em bảo vệ mà. [Kazuto]Nói xong sắc mặt của 2 chị em liền hạ xuống.

Có chuyện gì xảy ra lúc mình không ở đó vậy?- Chuyện là sau khi anh cứu dân làng khỏi ngục thì bọn họ đã phản lại.

Họ đã đuổi em đi. [Yae]Cô ấy nói xong tôi tức lên.

Đáng lẽ phải giết sạch mới đúng.

Mình cứu bọn họ mà bọn họ lại cư xử như vậy.

Đúng là lũ người đó là 1 lũ không bằng cầm thú mà- Vậy thì.....

Chào mừng em đến với tàu Hyperion. [Kazuto]- Vậy bọn em được nhận rồi à? [Rin]- Ừm.

Anh sẽ báo cáo với Theresa.

Cô ấy sẽ vui lắm đấy. [Kazuto]- Vậy được rồi.

Cảm ơn anh, Kazuto-kun. [Yae]
 
Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3
Thông báo


Hi mình là MizutoHiện tại thì mình xin được hoãn up truyện lại để tập trung cho ngoại truyên Noel, vậy thôi.

Sang tuần sẽ tiếp tục ra chap
chúc anh em vui vẻ
 
Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3
Ngoại truyện đặc biệt: Giáng sinh với Kiana


*Cạch*- *Ngáp* [Kazuto]Tôi thức dậy trong phòng KTX như thường lệ.

Ngoại trừ 1 thứ:- Tuyết rơi rồi.

Đã là vài tháng kể từ lúc mình được chuyển sinh tới đây.

Thời gian đúng là trôi nhanh thật [Kazuto]Tôi nói vậy trong khi nhìn vào cửa sổ phòng.

Bên ngoài là 1 màu tuyết trắng xoá.- Công nhận cảnh này cũng đẹp ra phết. [Kazuto]Nói xong tôi làm vài việc buổi sáng như thường lệ.

Khi tôi đang đánh răng thì cái cửa mở ầm 1 cái:- Kazuto!

Ta vào phòng nha? [Kiana]- !??!?! [Kazuto]- Kazuto Biến thái!!!!! [Kiana]Kiana lao đến đá tôi nhưng tôi bước sang 1 bên né được cú đá của Kiana.

Đá không thành cô ấy ngã xuống.

Giờ này tôi mới nhận ra, mình đang cởi trần.- "uhhhhhhhhhhhhhhhhh Ngại thật đấy." [Kazuto]~~~~~1 lúc sau~~~~~- Ta xin lỗi! [Kiana]Kiana ngồi dưới đất đưa ra cái mặt như mèo con vậy.

Cưng thật. (Mình tưởng nó là mắm?)- Ít nhất gõ cửa trước khi vào.

Tôi không phải người nhỏ nhen không cho ai vào phòng đâu. [Kazuto]- Vâng!

Ta biết lỗi rồi. [Kiana]- Giờ thì....

Đến tìm tôi có việc gì? [Kazuto]- À đúng rồi.

Mei-senpai nhờ ta gửi cái này đến cho ngươi. [Kiana]- Mei á?

Có gì vậy? [Kazuto]Tôi lấy ra 1 cái usb và trong đó có 1 file ghi âm.

Tôi lấy laptop ra bật file ghi âm đó.- "Chào Kazuto-kun.

Mei đây, phiền ngươi dẫn Kiana đi ra ngoài từ giờ đến hết ngày được không?

Bọn ta đang sắm đồ chuẩn bị cho giáng sinh.

Nhưng do Kiana ngủ say quá nên bọn ta phải đi mà không có cô ấy.

Phiền ngươi rồi." [Mei]*File ghi âm kết thúc.*- huh. [Kazuto]- Gì vậy?

Mei-senpai nói gì vậy? [Kiana]- Mọi người sẽ không có ở nhà đến hết ngày.

Nên có vẻ tôi với Kiana sẽ có 1 ngày đi chơi. [Kazuto]- Thật à?

Nhưng.... [Kiana]*Ọc.......

ọc* Tiếng réo lên đến từ Kiana.

Cô ấy cúi mặt xuống xấu hổ, tôi mỉm cười.- Xuống nhà ăn đi, tôi nấu cho thứ gì ăn.

Dù sao mình cũng còn nhiều thời gian. [Kazuto]- Yey! [Kiana]~~~~~1 lúc sau~~~~~- No quá! [Kiana]Chúng tôi hiện đang ăn, nhưng là ở ngoài.

Lý do là tủ lạnh trống rỗng rồi.

- No rồi thì.

Đi dạo không? [Kazuto]- Được.

Giờ ta cần vận động 1 tý cho tiêu hoá. [Kazuto]Sau khi tính tiền tôi và Kiana bước ra ngoài.

Mà cũng lâu lắm rồi kể từ lần cuối mình đi ăn bên ngoài.

Kể cả kiếp trước của tôi.- Đã là bao lâu rồi nhỉ?

5 năm? [Kazuto]- Hmm?

5 năm? [Kiana]- À không.

Không có gì đâu. [Kazuto]- Mồ....

Kể cho ta đi.

5 năm trước có gì? [Kiana]Kiana đưa ra con mắt cầu xin tôi nói ra.

Nhiều khi tôi muốn nựng con mèo này thật.- Được rồi.

Nhưng hứa là đừng nói gì nha? [Kazuto]- Ta hứa. [Kiana]Mình biết Kiana sẽ không giữ đâu nhưng nhỡ đâu.

2 chúng tôi vừa đi và tôi vừa kể lại cậu chuyện ra.- Lần cuối tôi đi ăn vui vẻ bên ngoài thế này là vào 5 năm trước.

Ngày hôm đó là ngày vui vẻ nhất đời tôi nhưng đến khi 1 tai nạn ập đến và đã cướp mất cha mẹ của tôi.

Và từ hôm đó tôi không bao giờ đi ăn bên ngoài nữa [Kazuto] Tôi kể xong thì Kiana có hạt nước mắt rơi ra.

Có vẻ cô ấy khá nhạy cảm với chuyện thế này.

Mà cũng phải thôi.

Cô ấy cũng mất cả cha lẫn mẹ trong đại chiến Honkai lần thứ 2.- Ta...

Xin lỗi.

Vì đã hỏi như vậy. [Kazuto]Kiana nói trong khi sắp khóc.

Phải giải quyết thôi, không thể để cô ấy khóc được.

Thế là tôi búng vào chán của Kiana.- ?!?!? [Kiana]- Đã bảo là không nói gì mà.

Dù sao thì chuyện cũng qua rồi.

Đáng lẽ tôi mới là người buồn chứ, sao cô lại là người buồn. [Kazuto]- Vậy ngươi không buồn à? [Kiana]Buồn....

Đương nhiên tôi buồn rồi.

Nhưng sau hôm đó, chị tôi đã cố gắng chăm sóc tôi và làm tôi vui thay phần cha mẹ tôi.

Tôi cũng không được phụ lòng tin đó.- Vui lên đi.

Ngày hôm nay ta đi chơi, không phải ngồi tán chuyện quá khứ như vậy.

Kia có khu Arcade kìa.

Đến đó chơi đi. [Kazuto]Kiana vui lên rồi.

Đỡ hơn rồi đấy.- Ừm!

Đến đó chơi nào. [Kiana]Tôi và Kiana đến khu Arcade chơi đến hết ngày.~~~~~Hoàng hôn~~~~~Đó là khi 2 chúng tôi trên đường trở về nhà.

Trời lại đổ tuyết rồi, tôi có thể đứng nhìn cơn mưa tuyết này rơi mãi mà không bao giờ chán.- Hắt.... xì!!!! [Kiana]Kiana phát ra tiếng hắt xì như mèo kêu đó.

Nói thật thì tôi muốn nghe nữa đấy, nhưng có vẻ em ấy phát cóng rồi.

Tôi lấy cái khăn quàng cổ của tôi đeo vào cho Kiana.

Không thể để cô mèo bị cảm được.

Mei sẽ giết tôi mất.

- Đây là? [Kiana]- Trời trở lạnh rồi.

Đi về thôi!

Mọi người đang đợi ở nhà đấy. [Kazuto]- Ừm. [Kiana]Kiana cuốn chặt cái khăn lại.- Cảm ơn.

Kazuto. [Kiana]- Hửm?

Gì vậy? [Kazuto]- Không có gì đâu.

Đi về thôi. [Kiana]Và 1 ngày Noel của 2 bọn tôi kết thúc.
 
Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3
Chap 27: Âm mưu của Otto. Có bài kiểm tra thực lực á?!


1 tiếng bước chân đi vào căn phòng tối.

Trước mặt hắn ta là 1 ống nghiệm, bên trong chứa 1 cô gái có mái tóc màu trắng tuyết.

Bỗng có 1 cô gái tóc xanh bước vào- Thưa giáo chủ.

Tôi về rồi đây.- Ừm.

Mừng ngươi trở về.

Ai-chan. [Otto]- Ngài lại nhìn vào cô ấy à? [Ai-chan]- Ừm.

Nhưng không lâu nữa đâu.

Ta sẽ hồi sinh cô ấy sớm thôi.

À mà, việc điều tra đến đâu rồi? [Otto]- Vâng.

Tôi đã xác định được.

Cậu ta có sức mạnh của 1 Herrscher.

Chỉ là..... [Ai-chan]- Không có vấn đề gì cả.

Miễn cậu ta là 1 Herrscher thì ta có thể sử dụng cậu ta để giải thoát "thứ đó" [Otto]- "Thứ đó"? [Ai-chan]- Đúng.

Là giải thoát Kẻ thống trị Thời gian.

Điểm bắt đầu của Thời gian.

Herrscher of Time.

Đó là chìa khoá để hồi sinh cô ấy.

Quay ngược thời gian. [Otto]- Ngài định làm nó thế nào?

Cậu ta khá mạnh đấy. [Ai-chan]- Ta có cách xử lý hết rồi. [Otto]~~~~~Quay lại Cốt truyện~~~~~- Vậy được rồi.

Làm tốt lắm, Kazuto-kun. [Theresa]
Tôi đã nói với Theresa là đã chiêu mộ được Yae và Rin lên tàu rồi.

Trông cô ấy có vẻ rất vui.- Vậy tôi ra ngoài đây. [Kazuto]- A khoan đã! [Theresa]- Hửm?

Gì vậy? [Kazuto]- Cậu đã chuẩn bị gì cho bài kiểm tra thăng hạng sắp tới chưa? [Theresa]- Are!

Bài kiểm tra? [Kazuto]- Cậu quên rồi à?

Dù cậu là Kanchou nhưng cậu vẫn là học viên trong trường của St.Freya.

Cậu vẫn phải làm bài kiểm tra thực lực. [Theresa]Tôi thấy hơi toang à ngen.

Mà cũng chẳng sao.

Dù sao thì mình đã thuộc toàn bộ nguyên lý của game này rồi.- Vậy được. [Kazuto]Tôi đinh bước ra ngoài thì Theresa lại gọi lại.- Này! [Theresa]- Còn gì nữa à? [Kazuto]- Cậu gần đây không khen tôi đáng yêu nữa.

Bộ tôi không còn đáng yêu nữa à? [Theresa]Cô ấy nói câu này với 1 khuôn mặt lo lắng.

Sao thấy mình có lỗi vậy?

Tốt nhất mình cứ khen đã.- Không!

Viện trưởng đáng yêu nhất trần đời luôn.

Sao mà không khen cho mà được. [Kazuto]Nói xong tôi lại vuốt đầu Theresa.

Cô ấy xấu hổ nhưng cũng vùi mặt vào trong lòng tôi để tôi vuốt.

Mà sao thấy giống Kiana thể nhờ?

Tôi vuốt ve cô ấy thêm 1 lúc rồi nói.- Vậy tôi đi được chưa? [Kazuto]- Được.

Lần này tha cho cậu đó. [Theresa]- Vâng.

Thưa Đệ nhất dễ thương. [Kazuto]Tôi ra khỏi phòng khi khuôn mặt của Theresa đỏ hửng lên.- Hmmmm.

Bài kiểm tra à?

Sẽ thú vị rồi đây. [Kazuto]~~~~~Ngày hôm sau~~~~~Tôi bước vào cổng trường sau 1 thời gian không ở đây.

Mà trông chỗ này có vẻ nháo động hơn rồi nhỉ?

Chắc là do cái vụ cá cược kia. :))))- Kazuto-kun.

Ngươi chuẩn bị gì cho bài kiểm tra thực lực chưa? [Kiana]Kiana hôm nay hỏi thăm tôi à?

Chuyện lạ thật, chọc cô ấy 1 tý coi.- Kiana lo cho tôi à?

Đây là vinh hạnh của tôi. [Kazuto]Cô ấy đỏ mặt lên.

Liền nói lại tôi.- Ai thèm quan tâm ngươi chứ.

Chỉ là ta không muốn ngươi bị hãm hại bới đám hôm trước thôi. [Kiana]Cô ấy quay mặt rồi đi.

Kiana giận rồi.

Tôi mỉm cười, rồi nói lại.- Rồi, rồi.

Cảm ơn vì đã hỏi.

Mà yên tâm, cả cái chỗ này không ai hại nổi tôi đâu. [Kazuto]Cô ấy tiếp tục làm ngơ và đi thẳng đến lớp.

Tôi đi theo cô ấy thì cô ấy lại đi nhanh hơn.

- "Có vẻ giận thật rồi.

Thôi để cô ấy 1 mình đi.

Tý tìm cách xin lỗi sau." [Kazuto]~~~~~Khi buổi học kết thúc~~~~~- Hôm nay học vậy thôi.

Các em nhớ chuẩn bị thật kĩ cho kì thì thực lực sắp tới nha. [Himeko]1 Học sinh nào đó lên tiếng.- Dăm 3 bài kiểm tra dễ ẹc này ai cũng làm được.

Himeko nghe được liền trả lời lại.- Đừng xem thường bài kiểm tra này.

Nếu trượt thì em sẽ bị hạ cấp đấy. [Himeko]- Thì sao chứ?

1 Valkyrie rank A như em mà trượt á?

Nực cười.Tên này nói hơi nhiều rồi đấy.

Đến lúc tôi phải nói lại rồi.- Im lặng đi được không?

Đây là trường học đấy. [Kazuto]Tên đó quay mặt về phía tôi.- Ngươi nói gì?

Ngươi là ai?

À!

Ngươi là cái tên thắng trong vụ cá cược đó.

Ngươi có biết ta là ai không?- Tại sao mà tôi phải biết?

Mà này.

Nếu cậu tiếp tục nói kiểu đấy trước mặt giáo viên thì tôi sẽ không để yên đâu [Kazuto]Tên này biết rõ hắn không thể hạ tôi.

Hắn chỉ đành phải im mồm lại.- Tsk!

Đi!

Ta sẽ làm ngươi phải hối hận.

Tên học sinh đó đi rời khỏi lớp.

Himeko đến chỗ tôi hỏi với 1 khuôn mặt khá lo lắng.- Cảm ơn em nha.

Mà gây sự với hắn có ổn không vậy? [Himeko]- Himeko-sensei.

Yên tâm đi, xem em hành hắn ra bã nè. [Kazuto]Nói xong tôi bước ra phòng học.- Himeko-sensei cũng phải e ngại à?

Có vẻ thú vị rồi đây. [Kazuto]~~~~~Góc của Tác~~~~~Cập nhật: Sửa lại 1 đoạn cuối vì nó đi lệch với tính cách của Kazuto
 
Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3
Chap 28: Kỉ vật của người quen


Đã là 1 tuần kể từ khi được thông báo có bài kiểm tra thực lực.

Lúc này tôi cũng đang đi dạo quanh thành phố sau khi vừa học xong.

- Hửm? [Kazuto]Tôi nhìn thấy có vài tên đi vào ngõ trong đó có tên mà tôi đã chửi hôm đó.

Đáng ngờ thật.

Nhưng tôi cũng không quan tâm.

Thế là tôi làm ngơ và tiếp tục đi dạo.

1 lúc sau tôi thấy có tiệm đồ cổ, vì thấy hiếu kì nên tôi bước vào trong.- Cửa hàng đồ cổ à?

Chắc đi vào xem không sao đâu. [Kazuto]Tôi bước vào cửa hàng và nhìn thấy 1 khung cảnh rất quen thuộc.- Chỗ này có gì đó quen quen. [Kazuto] (Mấy bữa nx mik up ngoại truyện giải thích)- Cậu trai có gì cần mua à? [...]Tôi giật mình rồi quay người lại.

Là 1 chị gái, trông cô ấy khá trẻ trung.- Ara!

Em trai đẹp ở trong này để làm gì vậy?

Đây không phải chỗ để 1 người em trai loanh quanh đâu. [Chị gái]- À không.

Em tới đây để coi ấy mà, hồi nãy em đang đi dạo thì thấy chỗ này nên vào xem. [Kazuto]Cô ấy đè tôi vào 1 bức tường.- "A rế!

Cô ấy làm gì mình vậy?

Cô ấy tính híp mình?

Tôi không thể đẩy cô ấy ra được, cô ấy là phụ nữ.

Nhưng trinh tiết của mình dành cho Yae mà :< Mà cô ấy cũng xinh." [Kazuto]Tôi nhắm mắt chặt lại như chuẩn bị tinh thần.

- ... [Kazuto]Sau khoảng 2s thì tôi nhận ra có gì đó nó sai sai.

Tôi mở mắt ra và thấy cô gái đứng trước mắt tôi.- Ara!

Em nghĩ gì vậy.

Chị không phải người kiểu vậy đâu nha. [Cô gái]Tôi nghe xong mà mặt tôi đỏ bừng vì xấu hổ quá.

Quê vờ lờ.- Hehe.

Có vẻ chị làm em trai sợ rồi.

Hay là thế này, chị sẽ giảm giá 1 món đồ mà em chọn. [Cô gái]- Thật à? [Kazuto]- Thật!

Coi như lời xin lỗi của chị đi. [Cô gái]Thôi thì.

Chị ấy có lòng thì mình nhận vậy.- Vậy cảm ơn chị. [Kazuto]- Cứ tự nhiên xem hàng đi nha. [Cô gái]Cô gái sau đó đi ra quầy.

Còn tôi thì đi quanh xem có món gì hay hay không.

Nhỡ đâu lại tậu được 1 đống đồ về trang trí cũng được.

Sau 1 lúc thì có 1 vật đã bắt sự chú ý của tôi.- Hửm? [Kazuto]Tôi lại gần để nhìn, và tôi ngạc nhiên.- Thứ này!! [Kazuto]Tôi cầm vật đó trên tay và nhanh miệng gọi chị chủ tiệm.- Có gì vậy.

Em trai? [Cô gái]Tôi đưa vật đó cho chị ấy và hỏi.- Chị lấy mặt dây chuyền này ở đâu? [Kazuto]Chị ấy nhìn cái mặt dây chuyền và nghĩ ngẫm 1 lúc.- Là của 1 người đàn ông đã đem đến đây để bán. [Cô gái]Tôi kích động và nắm chặt vai cô ấy.- Cho tôi biết mọi thông tin về người đàn ông đó! [Kazuto]Cô gái bình tĩnh trả lời.- Xin lỗi em nhưng chị không thể tiết lộ thông tin của khách hàng được.

Giờ thì bỏ chị ra đi, chị thấy khó chịu lắm đấy. [Cô gái]Tôi bình tĩnh lại rồi thả vai cô ấy ra.

Tôi đã lại mất kiểm soát nữa rồi.

- E...

Em xin lỗi. [Kazuto]- Không sao.

Nhìn cách em nói thì mặt dây chuyền này là thứ gì đó rất quan trọng với em đúng không? [Cô gái]- ... [Kazuto]- Em không muốn nói cũng không sao cả.

Chị không ép em đâu. [Cô gái]- Em cảm ơn.

Cho em hỏi thứ này bao nhiêu vậy? [Kazuto]Cô ấy đứng suy ngẫm thêm 1 lúc nữa thì trả lời.- Chị cho em đấy. [Cô gái]- Thật ư?

Vậy có ổn không? [Kazuto]- Thật.

Với 1 điều kiện. [Cô gái]- Điều kiện? [Kazuto]- Đó là khi em thấy có chuyện gì tâm sự.

Hãy coi chị như 1 người bạn, chị sẽ nghe em nói. [Cô gái]Tôi nghe câu này thấy nhẹ nhõm hơn rồi vì có người có thể tâm sự.

Tôi nhẹ nhàng trả lời.- Vậy được.

Em chấp nhận. [Kazuto]- Được rồi.

Tên của em là gì? [Cô gái]- Kazuto.

Mizuhara Kazuto.- Rất vui được làm quen.

Chị tên là Shiori.

Minazuki Shiori.- Rất vui được làm quen. [Kazuto]Tôi mỉm cười bắt tay với cô ấy.

Lúc tôi nhận ra thì đã là 6h chiều rồi.- Thôi chết.

Em phải về rồi.

Không là quản lý KTX của em sẽ điên mất. [Kazuto]Tôi chạy ra khỏi cửa hàng thật nhanh.- Khoan đã Kazuto! [Shiori]- ?? [Kazuto]- Làm sao để chị liên lạc được với em? [Shiori]Tôi nhanh trí ném danh thiếp của tôi cho chị ấy.- Đó là danh thiếp của em.

Số điện thoại của em ở trên đó. [Kazuto]Nói xong tôi chạy thẳng về phía KTX.- Ara!

Em ấy là Kanchou à? [Shiori]~~~~~KTX~~~~~Tôi đã về đến phòng và tôi móc ra sợi dây chuyền đó.- "Không sai.

Chị ấy ở đây, nhất định chị ấy ở đây, đây là sợi dây chuyền của chị ấy." [Kazuto]

- "Megu-nee.

Em nhất định sẽ tìm được chị." [Kazuto]
 
Hoyoverse Revamp: Honkai Impact 3
Ngoại truyện: Cuộc thi Giao thừa (P1) (Up lại vì vừa edit lại :v)


~~~~~Lưu ý~~~~~Ngoại truyện này không liên quan đến cốt truyện chính.

Mọi chi tiết trong ngoại truyện này là ở 1 dòng thời gian khác.

Vậy thôi~~~~~Quay lại nè~~~~~*Phù---Bây giờ là 7h10', tôi đang đừng giữa quảng trường, của thị trấn KOLESTON, một trong số các thị trấn dưới quyền quản lý của Destiny và cũng là mọt trong số "ví tiền" của lão gà đội nón xanh nào đó :)))))))- Bầu trời đêm hôm nay thật là lạnh, nhưng ko thể công nhận rằng tuyết nới đây đẹp thật.....Tôi đang thầm nghĩ trong lòng trong khi vừa đứng nhìn ngó xung quanh Chà, nằm giữa thị trấn là 1 cây hoa anh đào siêu to khổng lồ đc trang trí tuy đơn giản nhưng thực sự khá đẹp mắt.

Xung quang cây anh đào là những cửa hang được trang trí lấp lánh với những dải ribbon vàng đỏ xen lẫn nhau và những bông hoa được đan với nhiều hình thù khác nhau được treo trước mỗi cửa hàng.

- Công nhận mấy bọn có gấu sướng nhể, tới chỗ này là chuẩn cmn bài luôn.- Thế em chỉ là bạn của anh đúng ko, đồ ngố tàu này!HảTôi giật mình quay lại, một cô gái với mái tóc màu trắng như tuyết xen lẫn vài sợi đỏ hồng đang chạy đến gần tôi, Vâng đó là bạn gái của tôi.- Ồ!

La.....

Ana, em đến từ khi nào vậy?- Em đã bảo là chúng ta quen nhau rồi thì cứ gọi thẳng tên đi, Kazuto ngốc!Tên cô ấy là Ana Sakan Lakisa.

Phải rồi, bạn ko nghe nhầm đâu, cô ấy có cha là người gốc Đức và mẹ thì là người Iceland, gặp nhau tại Nhật vậy nên tuy cô ấy là con lai gốc Âu nhưng lại lớn lên tại đây thì cũng ko khó hiếu tại sao cô ấy có thể nói trôi chảy tiếng Nhật.

Và vì lịch sự nên trc đấy chỉ gọi tên họ "Lakisa" nên thành ra gọi thẳng Ana thì có hơi không quen.- Em làm xong nhiệm vụ ở trụ sở rồi à, anh nghĩ cuối năm thì lão giáo chủ đó sẽ giao hàng đống việc đến mức ko thấy mặt trời luôn chứ- Tôi hỏi - Ukm, lão Otto rõ là lười, cứ đùn đẩy mấy công việc lặt vặt lại cho em, chị Rita rồi còn kêu bản than bận phải đi chuẩn bị quà Giáng Sinh cho hiệu trưởng nữa chứ, thiệt là ko hiểu nồi lão già khọm nghĩ gì- Cô ấy than một tràn dài rồi quay sang tôi mỉm cười- nhưng mà chỉ cần có anh ở bên không gì là không thể 😊- Được rồi chúng ta đi thôi, sắp đến giờ rồi đấy- Tôi mỉm cười lại và đáp- Ukm, đi thôi đi thôi- Cô ấy nắm tay chặt tay tôi và dắt tôi đến khu thương mại gần đóTrông cô ấy hớn hở như đứa trẻ chưa kìa!

Nhìn cô ấy cười làm tôi cảm thấy mình là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời (*lêu lêu mấy bọn không có gấu :)))))*)Chà!!!

Khu thương mại lớn quá, đúng là Destiny, lương khố cũng dư dả phết :)))))- Đôi bạn trẻ hạnh phúc quả nhỉ!!!

Sao không ghé qua chỗ ta mua một ít bùa hạnh phúc, uy tín lắm đó nha kkkk!!!!Chúng tôi quay sang chỗ phát ra giọng nói Đó là một..uhmm...thật ra ko giống một lão già, cô ấy giống như một cô gái trưởng thành mặc một bộ trang phục Trung Hoa truyền thống và đeo 1 cặp kính râm, mà gần năm mới ai lại đeo kính râm cơ chứ, bên cạnh cô ấy là một sinh vật, tôi nghĩ là linh vật hình gà, cơ mà sao tôi cứ thấy trường hợp này quen quen, dejá vu?

Chà, ai mà biết, có lẽ do trước khi đến thế giới này thì tôi thường hay gặp ở các công viên cộng cộng nên mới thấy vậy thôi- Nè nè, Kazuto, mua một cái đi, em thấy nó cũng linh lắm đó!Em thấy nó linh nhưng anh thấy nó gian gian sao ấy em ạ :)))))- Nào cậu trẻ, sắp sang năm mới rồi, sao cậu ko chiều cô bạn gái cậu chút nhỉ *cười gianThật lòng mà nói tôi định từ chối ngay, Ừ thì đó là nếu không có cặp mắt long lanh của cô gái đáng yêu nào đó đang nhìn vào tôi.

Thôi đành vậyTôi thở dài rút ví ra:- Bao nhiêu 1 bùa vậy bà chủ ?- 1000 Yên (*khoảng 200k*)Cái gì 1 là bùa bé tí mà chặt giá khiếp thế!!!

Dù tiền bạc không phải là vấn đề với một kancho như tôi, như mà.....mà thôi, nếu như Ana có thể vui thì cái này cũng không sao.- Được, lựa cho tôi một lá nào đẹp đẹp nhé.- Úi yà, cậu trai hào phóng quá nhỉ_ Hào phóng!

Hào phóng!Ui mẹ ơi giật cả mình !!!

Tôi hướng nhìn về phía con gà, đột nhiên cô gái kia nói:- Này, nó không bán đc đâu mà nhìn.- Không bán!!

Không bán!!- Con gà lên tiếng nhại lại- Ỏ!!!

Bé dễ thương quá !!!

Không biết chị có thể...- Được rồi cô gái, nếu không đi nhanh thì chúng ta sẽ trễ đó!- Tôi nói xen vào- A!

Quên mất!

Vậy chào chị chủ và bé gà nhé !!!Đúng là cô gái ngốc nghếch, trước khi đi còn vẫy chào người lạ nữa chứ, cơ mà đó cũng là điểm mà khiến tôi yêu cô ấy say đắm. (*ơ đm, t đang ế mà phải chịu ăn cơm chó của tụi bay à :))))*)- Cuộc thi giao thừa cuối năm do Destiny hợp tác cùng Entrophy tổ chức, xin được phép bắt đầu- MC lên tiếng ngay khi đồng hồ khu thương mại điểm đến 7h30'.

Chà, không hiểu sao chúng tôi lại đến vừa kịp ngay khi chương trình bắt đầu.

Mà khoan, có gì đó là lạ, tôi quay ngoắt sang Ana, dường như cô ấy hiểu tôi nghĩ gì, nhẹ nhàng nói- Chị Rita có nói trước cho em biết, chị ấy bảo rằng lần này cả 2 tổ chức sẽ tạm thời bỏ qua mâu thuẫn để hợp tác trong buổi lễ Giao thừa làn này.Chà, tôi khá bất ngờ về điều này vì mấy lão giáo chủ chịu hợp tác 1 việc nào đó ngoài việc đánh Honkai.

Chẳng biết đây lại là kể hoạch gì của lão simp lỏd dây.

Hoặc có lẽ 2 bên thực sự tạm thời gác qua mâu thuẫn.

Mà thôi kệ, dù có chuyện xảy ra, tôi cũng sẽ bảo vệ được cô gái bên cạnh mình thôi- Phía bên đây là đại diện của ban tổ chức, giáo chủ đại nhận Otto đến từ phía Destiny và giáo chủ Welt đến từ phía Entrophy.

Phần thi gồm 4 vòng đấu cùng 8 nhóm thí sinh lần lượt là nâu, đỏ, cam, vàng, xanh lá, xanh dương, tím và trắng xin mời đại diện các cặp lên bốc thăm để nhận được thông tin về phần đấu của mình.Tôi nhanh chóng đi lên sân khấu bốc phần thăm của mình sau đó mở miếng thăm.

Là màu vàng- Khoan, hình như trên tờ thăm có mã QR, để em chụp xem như thế nào- Ana vừa nói vừa cầm điện thoại lên xác nhận.- Thông tin các vòng đấu đã được gửi cho cặp thí sinh.

Vậy thì cuộc thi, XIN ĐƯỢC PHÉP BẶT ĐẦU !!!!!!Theo như thông tin chúng tôi nhận được, vòng đấu đầu tiên sẽ đấu với nhóm xanh dương.

Chủ đề vòng đấu ấy là bắn tỉa và nó diễn ra ở một bãi đỗ xe gần đó.

Khi đến bãi đỗ xe Hmm, nói sao đây nhỉ, bãi đỗ xe lớn hơn nhiều so với 1 khu thương mại nhỏ của 1 thị trấn.Nếu là bắn tỉa thì hehe, chúng tôi chắc chắn sẽ chiến thắng dễ dàng thôi.

Nhưng....Ừ thì dễ dấy nhưng bạn sẽ quay xe nếu biết đối thủ của chúng tôi là......

BRONYA !!!!- Chào thuyền trưởng, Bronya không ngờ thuyền trưởng cũng có tham gia đấy.Tôi chỉ biết gượng chào trước khuôn mặt không biểu cảm của cô ấy- Hứ!

Đương nhiên là thuyền trưởng ở đây với ta rồi, đồ Bronya ngốc!- Ana nói như đánh dấu chủ quyền vây, thiệt đúng là nóc nhà của tôi :))))))- Bronya One-chan, chúng ta cũng cùng cố gắng nhé- Ui UwU !

Một giọng nói quen thuộc, đúng bé Seele cute của tui, nói cái gì cũng đáng yêu hết ó >O< - Hừm!

Chỉ cần có Kazuto bên cạnh, tôi sẽ.....Khi Ana chưa kịp nói hết câu thì hướng dẫn viên lên tiếng:- Xin chào, tôi là hướng dẫn viên của vòng thi này, cứ gọi tôi là Amber nhé.Ok Amber, tôi không cần biết luật lệ như thé nào, nhưng chỉ cần là Bronya thì chúng tôi sẽ bị áp đảo tuyệt đối mất T_T, trời ơi, cổ từng là Sói nanh bạc lẫy lừng 1 thời đấy ToT, ông trời troll tôi à To T.- Không sao đâu, Kazuto-kun, chắc chắn mấy lão già cũng sẽ có cách để cân bằng lại trận đấu thôi, ít nhất lão Otto hay Welt giáo chủ cũng biết về khả năng của Bronya nên không có chuyện chúng ta sẽ bị thắng áp đảo vậy đâu.- Ana quay sang tôi trấn an.Hmmm, ừ nhỉ, nếu hợp lý phết :)), nếu như Bronya giỏi như thế mà lại đi thi cuộc thi bình thường như thế chẳng phải khá bất công với những đối thủ bình thường sao.

Nhưng nếu vậy thì....

Chà có lẽ một chút nữa chúng tôi sẽ đối đầu với những đối thủ "không hề bình thường" đây.- Nè, Kazuto ngốc, nghĩ kế sách đi, đấu súng với đồ nấm lùn đó không dễ đâu!!!- Các thí sinh đã chuẩn bị kỹ càng rồi thì tôi sẽ nói luật chơi người chơi sẽ...@$%& #$!(*^(%&(..... và mọi người phải @! #$%#$@#&%*()Hể, sao..sao vậy mình ko nghe rõ được gì vậy??

Chuyện gì ...Tôi ngẩn người ra khi chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì.....- Nè đồ ngốc, anh bị gì vậy?- Ana đã gọi tôi trở lại - À, ko có gì, anh chỉ hơi cảm thấy nhức đầu thôi.- Tôi chỉ trả lời qua loa (Thôi kệ, mọi thứ rồi sẽ ổn thôi) Tôi tự an ủi bản than và tạm gác lại vấn đề đó, có lẽ thứ tôi cần tập trung hiện giờ chính là biện pháp đói phó với Bronya.~~~~~Góc của Tác~~~~~Tại sao lại là Noel?

Tôi cũng k biết nx.

Dù tôi biết là Noel đã qua rồi nhưng vẫn up thứ này lên.Đây không phải cách viết của Mizuto Đúng k?Đúng!

Vì đây được dựa trên nguyên tác của 1 weo nào đó trên FB.

Mình đã hỏi ý bạn ấy và bn ấy đã cho phép.Tại sao nó lại dài?Vì bn ấy mún @@
Liệu còn sau đó không?Có nha ^^Vậy thôi.

Chúc anh em vui vẻ.

Mai up chap mới nha~~~~~END~~~~~
 
Back
Top Bottom