Siêu Nhiên Học viện Tristan

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
325316987-256-k863915.jpg

Học Viện Tristan
Tác giả: Anna6117
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Lần đầu tiên viết truyện nên có lẽ sẽ không được hay mong mọi người thông cảm 🙂)) Tags: advennturefantasyhọcđường​
 
Học Viện Tristan
Thể loại


Thể loại: Học đường, Fantasy, Adventure (Đang cân nhắc về thể loại tình cảm, nếu có tính cảm thì sẽ là đam và bách).

Lần đầu tiên viết truyện nên có lẽ sẽ không được hay mong mọi người thông cảm 🙂)
 
Học Viện Tristan
Chương 1: Mở đầu


'Reng!Reng!Reng!'Tiếng chuông đồng hồ báo thức kêu lên báo hiệu đến lúc mọi người phải thức dậy và bắt đầu một ngày mới, vậy mà cái người con trai nằm ở trên giường vẫn đắp chăn kín mít và không động đậy, dường như cậu ta không có ý định thức giấc.'Cốc cốc cốc'"Adon dậy đi!

Nếu anh không dậy thì chúng ta sẽ bị trễ học ngay ngày đầu tiên đấy."

-Giọng nói trong trẻo của một cô gái vang lên từ bên ngoài cửa phòng."

Ưm~"-Cậu trai được gọi là "Adon" hơi động đậy một chút nhưng dường như cậu vẫn chưa có ý định thức dậy."

Adon!

Dậy đi!"

-Giọng điệu của cô gái bên ngoài cánh cửa trở nên tức giận và mất kiên nhẫn hơn."

Đừng gõ nữa Ber, nếu em mà còn gõ nữa thì của phòng của anh sẽ hư mất"- Giọng nói mang theo sự ngáy ngủ vang lên thể hiện rõ rằng chủ nhân của nó chỉ vừa mới thức dậy.Cậu trai nằm trên giường cuối cùng cũng chịu thức dậy.

Khi lớp chăn được vèn xuống lộ ra một cậu trai "xinh đẹp", đó là một nét đẹp phi giới tính.

Cậu có một làn da trắng sáng với một mái tóc màu trắng dài ngang vai và một đôi mắt với màu xanh lơ đặc biệt đang mở hờ thể hiện rõ sự ngáy ngủ và lười biếng của cậu.

Cậu đứng dậy và đi về phía cửa phòng sau đó mở nó ra.'Cạch'"Anh chậm quá đấy Adon"-Cô gái với một mái tóc màu vàng dài đến lưng và đôi mắt màu xanh lục đứng ngoài của lên tiếng.

Khuôn mặt của cô gái đó giống đến 7-8 phần với người con trai đứng đối diện cô.

Thì ra họ là anh em sinh đôi."

Đừng gọi anh là "Adon" nữa Ber"-Cậu lên tiếng với một vẻ lưới biếng và ngáy ngủ."

Vậy anh cũng đừng gọi em là "Ber" nữa"-Cô gái lên tiếng với dáng vẻ không chịu thua."

Được rồi, em xuống trước đi đợi anh thay đồ xong rồi xuống sau"-Cậu lên tiếng với dáng vẻ bất đắc dĩ."

Anh nhớ nhanh lên đó"-Cô gái trả lời sau đó quay người đi xuống lầu."

Biết rồi"-Cậu đáp lời sau đó quay vô phòng, bắt đầu vệ sinh cá nhân và thay đồ.Một lúc sau, cuối cùng cậu cũng đã thay đồ xong và đi xuống lầu.

Cậu đi thẳng vào phòng bếp thì thấy ở đó có một người đàn ông trông khoảng tầm 27-28 tuổi đang ngồi đó.

"Chào chú Daniel"-Cậu lên tiếng chào người đàn ông đó.

" Ừm, chào cháu Adonis"-Daniel cũng lên tiếng chào lại cậu.

Nếu mọi người hỏi vì sao cậu lại sống với chú mà không sống với ba mẹ thì đó là do ba mẹ cậu đã mất rồi.

Ba mẹ cậu mất khi cậu và em cậu vẫn đang còn nhỏ nên cậu không thể nhớ rõ được hình dáng của ba mẹ cậu.

Nhưng nghe người khác nói lại rằng mẹ cậu là một người vô cùng xinh đẹp với mái tóc dài màu trắng và đôi mắt màu lục.

Còn ba cậu là một người đàn ông hết sức tuần tú với mái tóc ngắn màu vàng và đôi mắt màu xanh lơ.

Cậu và em cậu được hường mọi vẻ đẹp từ ba lẫn mẹ.

Em cậu được hưởng màu tóc từ ba và màu mắt từ mẹ còn cậu thì được hưởng màu tóc của mẹ và màu mắt của ba.

"Ber đâu rồi chú"-Adonis lên tiếng hỏi với vẻ nghi ngờ.

Từ khi xuống lầu thì cậu đã không thấy bóng dáng của con em trời đánh nhà mình đâu cả.

" Bertha nó ra bến xe trước rồi.

Nó nói nếu cháu không nhanh lên thì nó sẽ bỏ cháu lại đấy"-Daniel lên tiếng và thuật lại những gì cháu gái mình nói.

"Vậy cháu đi trước đây.

Tạm biệt chú"-Adonis lên tiếng tạm biệt chú mình sau đó quay người đi ra ngoài cửa.Cậu đi nhanh ra ngoài bến xe thì thấy Bertha đang ngồi đó với một ổ bánh mì trên tay."

Em còn biết đường mua bánh mì cơ đấy"-Adonis lên tiếng khi đi đến gần Bertha."

Tại ai đó dậy muộn, không thể đi ăn sáng nên em mới phải mua bánh mì ăn lót dạ đấy"-Bertha đáp lời và tiếp tục gặm bánh mì của mình.Hai người đứng chờ một lúc thì xe buýt tới.

Hai người lên xe và đi xuống dưới hàng ghế cuối để ngồi."

Anh biết trường mới của chúng ta trông như thế nào chưa"-Bertha lên tiếng khi vừa ăn xong ở bánh mì của mình."

Anh cũng không biết nữa chỉ nghe Daniel nói ngôi trường này khá nổi tiếng thôi"-Adonis đáp lời em mình."

Trường mới của chúng ta tên là "Tristan" là một ngôi trường nổi tiếng chuyên đào tạo ra những thiên tài với nhiều lĩnh vực như ma thuật, khoa học, luyện thú,...

đấy"-Bertha lên tiếng giảng giải cho người anh của mình về ngôi trường sắp tới.Khi hai người còn đang mải mê trò truyện thì xe buýt đã đi đến trạm xe buýt gần trường.

Hai người xuống xe và di chuyển đến trước cổng trường.

"Wow!

Nó to hơn em nghĩ đấy"-Bertha lên tiếng với dáng vẻ hết sức ngạc nhiên."

Nó đúng là to thật"-Adonis lên tiếng với dáng vẻ hời hợt."

Anh có thể thể hiện ra chút cảm xúc được không"-Bertha lên tiếng trách cứ Adonis."

Chắc là không"-Adonis lên tiếng trả lời.Hai người đứng ở cổng trường trò chuyện một hồi sau đó cất bước đi vô trường và tìm kiếm văn phòng hiệu trưởng để hỏi về lớp của mình.
 
Học Viện Tristan
Chương 2: Nhập học


Hai người đang bước đi dọc theo hành lang của trường để tìm xem văn phòng hiệu trưởng.

Nhưng ngôi trường này quá rộng, hai người đã đi được 10 phút rồi mà vẫn chẳng thấy bóng dáng của văn phòng ấy đâu và thậm chí họ cũng chẳng thấy bóng dáng của bất kỳ học sinh nào đi trên hành lang để hỏi đường cả.

Lúc hai người đang cảm thấy tuyệt vọng thì bất chợt sau lưng họ vang lên một giọng nói.

"Hai cậu đang đi đâu vậy?

Đã vào học rồi mà sao hai cậu còn đi lang thang ngoài này?"

- Đó là một giọng nói nhẹ nhàng nhưng cũng hết sức nghiêm nghị.

Khi nghe câu nói đó xong hai người cùng quay lại thì họ thấy một cô gái hết sức xinh đẹp, cô có khuôn mặt hình trái xoan và có một mái tóc dài màu đen được cột cao lên.

Nhưng điều đặc biệt nhất khiến ai đã từng nhìn thấy cô ấy thì đều không thể quên được đó là đôi mắt có màu thạch anh tím mang đầy nét bí ẩn và quyến rũ làm cho ai nhìn vào cũng có cảm giác bị cuốn hút.

"À chúng tớ là học sinh mới ở đây và đang tìm văn phòng của hiệu trưởng, cậu có biết nó ở đâu không?"

- Bertha lên tiếng hỏi cô gái đối diện.

"À thì ra các cậu là học sinh mới!

Nếu các cậu muốn tìm văn phòng của hiệu trưởng thì đi theo tớ, bây giờ tớ cũng lên đấy có việc nè" - Cô gái ấy trả lời với một giọng nói nhẹ nhàng.

"Vậy cảm ơn cậu nha" - Bertha nở nụ cười và nói với cô gái đó.

Sau một lúc thì cuối cùng ba người cuối cùng cũng đã dừng lại ở văn phòng của hiệu trưởng.'Cốc cốc cốc' "Thưa hiệu trưởng là em đây.

Em đến để lấy tài liệu học tập cho lớp" - Cô gái có mái tóc dài màu đen gõ cửa và lên tiếng gọi vào trong.

"Được rồi em vào đi" - Tiếng nói ồm ồm từ bên trong căn phòng vọng ra.

Sau khi được sự cho phép của người trong phòng thì cô gái ấy mở cửa và bước vào phòng.

Văn phòng của hiệu trưởng được trang trí phong cách cổ điển.

Các bức tường có màu trắng toát và trên đó treo những bức ảnh tập thể của giáo viên trong trường và một số huy chương và giải thưởng mà trường đã đạt được.

Văn phòng còn có một cái cửa sổ to có hướng nhìn ra sân trường, đối diện cái cửa sổ đó là một cái bàn dài bằng gỗ và một cái ghế dựa màu đen.

Người ngồi trên ghế dựa có lẽ là thầy hiệu trưởng.

Thầy trông tầm ngoài 40 tuổi với mái tóc ngắn màu đen và lấm tầm một vài cọng tóc bạc, thầy có đôi mắt màu nâu nhạt.

Mặc dù đã ngoài 40 nhưng đôi mắt của thầy vẫn thể hiện được sự sắc bén của mình.

"Tài liệu được để trên bàn đấy, em đến lấy và đem về cho các bạn đi Ciara" - Thầy hiệu trưởng lên tiếng, giọng của thầy có vẻ ồm ồm.

"Vâng" - Ciara trả lời rồi tiến lên lấy tập tài liệu và ra khỏi văn phòng để về lớp.

Bây giờ trong văn phòng chỉ cặp anh em song sinh và thầy hiệu trưởng.

Thầy nhìn về phía hai người họ.

"Em là Adonis, còn đây là em gái em Bertha.

Chúng em là học sinh mới" - Adonis nhanh chóng trả lời khi nhận ra ánh mắt của thầy hiệu trưởng.

"À thì ra là Adonis với Bertha" - Nói rồi thầy hiệu trưởng quay xuống và lục lọi gì đó trong ngăn bàn của thầy.

"Adonis và Bertha hai em sẽ học lớp 10A7 nha" - Thầy nói và đưa cho hai người hai tờ giấy mà thầy mới lôi ra từ ngăn bàn.

"Vâng, bọn em chào thầy" - Cả hai người đồng thanh sau đó đi ra khỏi văn phòng và tìm lớp của mình.

Có lẽ cuối cùng thần may mắn cũng đã mỉm cười với họ rồi bởi hai người chỉ cần đi một lúc là đã thấy lớp của mình.

Khi họ mở cửa thì vị giáo viên đang hăng say giảng bài trên bục giảng dừng lại và hướng ánh mắt nhìn về phía hai người họ.

"Hai em là học sinh mới đúng không" - Vị giáo viên nọ lên tiếng.

Vị giáo viên đó nhìn tầm 26 tuổi với một mái tóc dài màu nâu được thắt bím lại sau lưng và có một đôi mắt màu vàng.

"Dạ vâng" - Hai người đồng thanh trả lời vị giáo viên đó.

"Hai em vào đây đi" - Vị giáo viên nọ nói với hai người rồi quay xuống kêu cả lớp trật tự.

"Lớp mình có hai bạn học sinh mới các em nhớ giúp đỡ các bạn nha" - Vị giáo viên đó quay xuống nói với lớp.

"Cô tên là Sophie có gì không hiểu thì các em cứ hỏi cô nha.

Được rồi giờ hai em hãy giới thiệu về mình đi" - Cô Sophie nói rồi quay qua nhìn chúng tôi.

"Xin chào mọi người mình tên là Adonis, rất vui được gặp mọi người" - Adonis giới thiệu và nở một nụ cười tươi ở trên môi.

Khi nhìn thấy cảnh đó thì Bertha khẽ cau mày, do hành động của cô rất nhẹ nên không ai để ý đến cả.

"Xin chào, Bertha là tên của mình, mình là em gái của Adonis và mong được mọi người giúp đỡ" - Bertha cũng giới thiệu và nở một nụ cười tươi không thua kém gì Adonis cả.
 
Back
Top Bottom