Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Hoàng Thành Nam Tấn Có Tứ Đại Ma Vương

[BOT] Mê Truyện Dịch
Hoàng Thành Nam Tấn Có Tứ Đại Ma Vương
Chương 25: Chương 25



Ngoại truyện

Sau khi Lý Thừa Thù đăng cơ, ta cũng thuận lợi trở thành hoàng hậu.

Nhưng ta làm hoàng hậu suốt ngày nhàn đến phát hoảng, còn Lý Thừa Thù thì bận đến không ngừng nghỉ.

Việc đầu tiên hắn làm khi lên ngôi hoàng đế là xử lý biên cảnh.

Hắn phái Cố Vân Mặc làm sứ thần, đến biên cảnh đàm phán hòa bình với Bắc Thần.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Nhưng thực tế, là để hắn ta lén đưa Lý Nhược Hủ về, sau khi thành công, lập tức xuất binh quyết chiến với Bắc Thần.

Hắn nói: "Nam Tấn không cắt đất không bồi thường, càng không cần dựa vào thủ đoạn hòa thân để duy trì hòa bình bề ngoài, chỉ có chiến tranh mới đổi lấy được hòa bình thật sự, cho nên dù phải đổ m.á.u cũng phải đánh, đánh cho Bắc Thần khiếp sợ run rẩy, chiến tranh tự nhiên sẽ dừng lại."

Quả nhiên, sau khi Cố Vân Mặc cứu Lý Nhược Hủ về thành công, chiến tranh bùng nổ ngay lập tức.

Nhưng lần này, quân đội Nam Tấn không còn lùi bước, không sợ đổ máu, không sợ hy sinh, chỉ có tiến lên.

Một tháng sau, Bắc Thần tổn thất nặng nề, lương thảo cũng tiêu hao gần hết, chỉ có thể chủ động rút quân không dám xâm phạm nữa.

Nam Tấn thắng.

Ngày Lý Nhược Hủ trở về, ta đang tính sổ sách.

Dần dần quen với công việc trong cung, ta phát hiện làm hoàng hậu không nhàn rỗi như ta tưởng tượng, toàn bộ công tác hậu cần trong hoàng cung đều do một mình ta phụ trách, ta còn phải lo việc tài chính, đúng hạn phát lương cho cung nhân.

Đang tính đến đầu váng mắt hoa thì ta thấy Lý Nhược Hủ, mắt lập tức sáng lên.

Nhân công! Nhân công sống sờ sờ!

Lý Nhược Hủ nhìn thấy ta cũng rất vui mừng, vừa định tâm sự thì đã bị ta ấn xuống trước bàn làm việc, bắt đầu giúp tính sổ sách.

Nàng ấy ngẩn ra, đầy phẫn nộ mà kêu ca: "Cố Vân Dao, ta khó khăn lắm mới về được, ngươi lại đối xử với ta như vậy sao?"

Ta mơ hồ gật đầu: "Ừm ừm ừm, tốt tốt tốt, ngoan, giúp ta tính sổ sách trước đã."

Lý Nhược Hủ: "..."

Cuối cùng cũng tính xong sổ sách, hai đứa ta ôm nhau khóc lóc.

Lý Nhược Hủ: "Hu hu... Dao Dao, ta rất nhớ ngươi!"

Ta: "Cuối cùng cũng tính xong sổ sách rồi, khó quá, trước kia ta vốn đã dốt toán, hu hu hu..."

Lý Nhược Hủ đẩy ta ra.

"Cố Vân Dao, ngươi khóc vì cái này!"

Ta ngượng ngùng, im lặng, không nói gì.

Thực ra Cố Vân Mặc đã viết thư kể hết mọi chuyện cho ta từ lâu, ta cũng đã khóc mấy lần rồi, giờ không còn cảm xúc nữa.

Để dỗ Lý Nhược Hủ, ta ngủ cùng nàng ấy mấy ngày, đuổi cả Lý Thừa Thù ra khỏi phòng.

Đến ngày thứ năm, Lý Thừa Thù cầm thánh chỉ ban hôn đến, Lý Nhược Hủ mới vui vẻ hớn hở đi tìm Cố Vân Mặc.

Lý Nhược Hủ vừa đi, Lý Thừa Thù lập tức nhào tới chỗ ta, hắn vùi đầu vào lòng ta, hít một hơi thật sâu, rồi lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.

Đôi khi ta còn tự hoài nghi, không biết trên người ta có bị hạ độc gì không mà khiến hắn nghiện thế.

Ta thật sự đã tìm ngự y đến khám.

Sau đó phát hiện, thực sự không có.

Lý Thừa Thù chỉ đơn thuần thích ngửi ta.

Hơi b**n th**, nhưng có thể chấp nhận được, ta chọn nằm im cho hắn ngửi.

Cố Vân Mặc và Lý Nhược Hủ cuối cùng cũng thành thân, Cố Vân Mặc vui đến mức cả tháng ra ngoài đều nhe răng cười toe toét.

Cha ta vất vả nửa đời người, cũng thật sự muốn nghỉ ngơi, nên chủ động từ quan về hưu.

Giờ sở thích lớn nhất của ông ấy là câu cá.

Trước kia nuôi cá, giờ câu cá, sao không tính là một vòng tuần hoàn hoàn hảo chứ?

Đáng tiếc, cha ta lại là một “không quân lão”*.

(*) Ý là trước cầm quyền điều khiển quen rồi, giờ phải học cách yên tĩnh và kiên nhẫn bên bờ sông chờ cá cắn câu.

Cuộc sống trôi qua nhàn nhã tự tại, chỉ là gần đây Lý Thừa Thù có chút không bình thường.

Gần đây hắn hay dùng ánh mắt không cam lòng lại tuyệt vọng nhìn chằm chằm ta, đôi khi nụ cười còn mang vài phần tự giễu.

Ta quan sát rất lâu, vẫn không biết hắn đang bệnh gì.

Ta đành phải dỗ dành hắn, việc gì cũng chiều theo hắn, nhưng càng dịu dàng với hắn, ánh mắt hắn lại càng thêm bi thương ảm đạm.

Ta cảm thấy, có lẽ cả đời này ta cũng không hiểu nổi nam nhân.

Cho đến một ngày, ta đang đọc sách trong thư phòng của Lý Thừa Thù, hắn ở bên duyệt tấu chương.
 
Hoàng Thành Nam Tấn Có Tứ Đại Ma Vương
Chương 26: Chương 26 (Hết)



Có người đến báo, Tứ hoàng tử Lý Thừa Hiên đêm khuya uống rượu trên mái nhà, không may ngã xuống gãy cả hai chân, hỏi Lý Thừa Thù phải làm sao?

Lý Thừa Thù im lặng giây lát, lén nhìn sang phía ta một cái, trầm giọng nói: "Cứ để hắn ta tự sinh tự diệt đi!"

Ta đờ đẫn nhìn sách, trong lòng lại nghĩ, Lý Thừa Hiên có phải bị bệnh văn nghệ không!

Trước kia đã thích giả vờ, giờ uống rượu còn nhất định phải chạy lên mái nhà uống, cosplay hiệp sĩ bi tình à?

Trước kia hại Lý Thừa Thù gãy chân, giờ tự mình gãy chân rồi!

Đáng đời!

Nghĩ xong những điều này mới hoàn hồn, lại thấy Lý Thừa Thù chăm chú nhìn ta, lộ ra nụ cười đắng chát.

Ta nhắm mắt lại.

Xong rồi, lại phát bệnh nữa rồi.

Đến tối, sau khi tắm rửa xong, ta lật tìm hộp trang sức của mình.

Ngày mai mặc áo màu tím, ta muốn xem ngày mai đeo trang sức gì cho hợp, tìm nửa ngày vẫn không tìm được đồ phối hợp thích hợp, tâm trạng không hiểu sao phiền muộn.

Lý Thừa Thù đến thấy cảnh này, mắt lập tức đỏ lên.

"Nàng đang tìm cái này sao?"

Hắn cầm một miếng ngọc bội trong tay, đưa đến trước mặt ta.

Ta cẩn thận nhìn kỹ, không nhận ra, vừa định lắc đầu, Lý Thừa Thù đã kéo ta vào lòng, ôm chặt.

Giọng hắn đầy tuyệt vọng, nhưng chỉ khẩn cầu một cách thấp kém:

"Cố Vân Dao, ta không quan tâm trong lòng nàng hiện giờ có hắn, hay từng có hắn, đừng rời xa ta, xin nàng, không có nàng ở bên, ta sẽ phát điên!"

Ta trợn tròn mắt, ngơ ngác chỉ vào mình.

"Hả? Ai? Ta? Trong lòng ta có ai?"

Lý Thừa Thù cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó không đúng.

Hắn buông tay ra, ngập ngừng mở lời: "Lý... Lý Thừa Hiên đó?"

"Cái gì! Trong lòng ta có Lý Thừa Hiên?"

Ta cất giọng cao vút, trong lòng chỉ thấy hoang đường.

"Không có sao?" Lý Thừa Thù có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn lấy hết can đảm khó hiểu hỏi, "Vậy sao nàng lại cất giữ ngọc bội của hắn?"

Ta lại nhìn miếng ngọc bội đó, cuối cùng cũng nhớ ra.

Đó không phải là miếng ngọc bội mà Lý Thừa Hiên tặng ta khi đến tìm cách gây rối lúc Lý Thừa Thù rời kinh sao?

Ta quên vứt à?

Giải thích với Lý Thừa Thù nửa ngày, cuối cùng hắn mới tin.

Hắn lại một lần nữa ôm lấy ta, lần này lại vô cùng cẩn thận, sợ làm ta đau, như đang đối xử với báu vật đã mất lại tìm về được.

"Xin lỗi, Dao Dao, là ta oan uổng nàng rồi, nàng đánh ta đi, chỉ cần nàng đừng giận!"

Bao nhiêu năm rồi, Lý Thừa Thù vẫn không có chút cảm giác an toàn nào.

Nhưng ta lại không nói được lời trách móc nào, chỉ xót xa ôm chặt lấy hắn, giống như trước đây hắn ôm ta vậy.

Ta tựa đầu lên vai hắn, từng chữ từng chữ nghiêm túc mở lời:

"Lý Thừa Thù, ta yêu chàng, cả đời này ta cũng chỉ yêu một mình chàng, Cố Vân Dao ta, vĩnh viễn vĩnh viễn sẽ không rời xa chàng, chàng tin ta, được không?"

"Được, ta vĩnh viễn tin nàng!"

Lý Thừa Thù trả lời không chút do dự.

Nhưng ta biết, có lẽ ta đã để lộ sơ hở khiến hắn phát hiện ra điều gì đó.

Tuy ta cũng không biết hắn phát hiện ra bằng cách nào, nhưng nếu hắn biết ta đến từ một thế giới khác, có lẽ trong lòng hắn vĩnh viễn sẽ không thể hoàn toàn yên tâm.

Nhưng không sao cả, ta sẽ dùng cả đời để chứng minh cho hắn thấy, những lời ta nói đều là thật.

Nhưng với sự không tin tưởng của hắn lúc này, ta vẫn hơi tức giận.

Ta há miệng, cắn một cái vào vai hắn.

Lý Thừa Thù rên khẽ một tiếng, nhưng không hề né tránh, chỉ im lặng chịu đựng.

Lòng ta mềm nhũn, lại buông miệng ra.

"Sao chàng không tránh?"

"Chỉ cần nàng có thể hết giận, cắn bao nhiêu cái cũng không sao."

Lý Thừa Thù nghiêm túc giải thích.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Nhìn Lý Thừa Thù định đưa vai bên kia cho ta cắn, ta tức đến không biết làm sao, nghĩ nghĩ thấy lười không muốn so đo với hắn nữa.

Ta kéo hắn ngã xuống giường.

Lý Thừa Thù hơi hoảng hốt, lại có chút mong đợi.

Hắn hỏi: "Dao Dao, là có hình phạt mới sao?"

Ta nhướn mày cười: "Ta biết chàng không tin ta, ta cũng không có cách nào giải thích, chỉ đành dùng hành động để chứng minh thôi, bước đầu tiên, thử sinh một đứa con xem sao!"

Mắt Lý Thừa Thù sáng lên: "Hình phạt này, ta rất vui lòng phối hợp."

Màn trướng từ từ khép lại, che đậy cảnh xuân trong phòng.

Từ đó, Dao Đài không cô đơn, đỉnh cao cũng rực rỡ ánh sáng.

(Hết)
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back