Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Hoàn] Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Nam Xứng

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Hoàn] Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 257


Chương 257“Sư huynh, ngươi không sao chứ?”

Cát Tiểu Điệp nhìn Doãn Kiến Bình, nhăn mày bất an hỏi.Doãn Kiến Bình cắn chặt răng, tràn đầy khó chịu nói: “Ta không sao.”

“Không nghĩ tới trận pháp tháp lại có một cao thủ ẩn dấu, mà cũng không nghĩ tới Duẫn sư huynh lại có thể đụng trúng người ta, khiến cho người ta…”

Tuy rằng trên mặt Tiết Bân tràn đầy lo lắng, nhưng trong lòng lại là vui sướng khi người gặp họa.Doãn Kiến Bình tự cho mình rất cao, thấy người ta tuổi nhỏ hơn gã đã tiến vào võ hoàng liền nhịn không được ra tay giáo huấn, kết quả lại lật thuyền trong mương, bị người ta giáo huấn thảm như vậy.Sắc mặt Doãn Kiến Bình xanh mét.“Với một tay Liệt Trận Thuật của người kia, hắn tuyệt đối không chỉ là lục cấp.”

Cát Tiểu Điệp suy nghĩ sâu xa nói.“Tại sao cái tên quỷ xấu xí kia lại ẩn dấu thực lực chứ?”

Tiết Bân không hiểu.Cát Tiểu Điệp nhún vai nói: “Không biết, người trên đời này thiên kì bách quái, ai biết hắn muốn gì, mục tiêu của chúng ta cũng không phải hắn, không cần quan tâm tới hắn.”

“Hắn tuyệt đối không chỉ hai mươi tuổi, nhất định hắn đã nói dối tuổi!”

Doãn Kiến Bình lạnh lùng nói.Cát Tiểu Điệp thấy sắc mặt Doãn Kiến Bình thì gật đầu an ủi: “Đúng vậy.

Tên quỷ xấu xí đó không chừng đã ba mươi tuổi rồi, hoặc cũng có khả năng đã mấy trăm tuổi.”

“Mà tên luyện dược sư kia bị gì vậy nhỉ?

Luyện chế ra Tố Tâm Đan, lại lấy cái giá đan dược thất cấp phổ thông mà bán.”

Tiết Bân cảm thấy kỳ lạ nói, sẵn tiện dời đi đề tài.Cát Tiểu Điệp híp mắt nói: “Có lẽ là trong tay người nọ vừa vặn có phương thuốc Tố Tâm Đan, nhưng mà lại không biết giá trị của phương thuốc này.”

“Có người ngốc như vậy sao?”

Tiết Bân nói thầm.Cát Tiểu Điệp lắc đầu nói: “Không biết.”

Trận pháp tháp.“Mộ Thần, cái tên của đan tháp kia bị ngươi đánh rất nặng đó.”

Diệp Thạch vui sướng khi người gặp họa nói.Mộ Thần cười nói: “Gần đây thực lực tăng quá nhanh, hơi khuyết thiếu thực chiến nên lực khống chế không tốt lắm.

Nếu ta biết tên kia dở như vậy thì ta đã nhẹ tay hơn rồi.”

Hắn đã áp chế nguyên lực ở cảnh giới võ hoàng nhất tinh, kết quả tên kia ngay cả một chiêu của hắn cũng không tiếp nổi, với trình độ này mà còn dám có mặt mũi khiêu khích, đúng là không biết sống chết.Diệp Thạch bĩu môi nói: “Là vậy sao?

Tên kia bị vậy cũng đáng.”

Mộ Thần gật đầu: “Quả thật.”

“Ừm…

Phụ thân ta muốn gặp ngươi.”

Diệp Thạch có chút khẩn trương nhìn Mộ Thần.Mộ Thần gật đầu ừ một tiếng.Diệp Thạch quan sát thần sắc Mộ Thần, cố gắng an ủi: “Ngươi yên tâm đi, phụ thân ta là người tốt đó.”

Mộ Thần thong dong nở nụ cười, nói: “Ta biết, ta biết phụ thân ngươi là người tốt mà.”

Hai ngày trước Bạch Nghị đã chết ở bên ngoài, chết không rõ ràng, nhưng kỳ lạ chính là, Bạch gia có một đệ tử thiên tài dòng chính chết như vậy mà lại như hạt cát rơi xuống biển, không thể nào tra ra.

Bạch Thần Tinh quả là người tốt mà.“Nếu như phụ thân ngươi không đồng ý gả ngươi cho ta thì làm thế nào đây?”

Mộ Thần mở miệng hỏi Diệp Thạch.Diệp Thạch không cần nghĩ ngợi liền nói: “Vậy ta sẽ trộm đi theo ngươi!”

Mộ Thần mỉm cười nói: “Ta sẽ dùng hết thảy khả năng để đạt được sự tán thành của phụ thân ngươi!”

Diệp Thạch cũng cười nói: “Ngươi yên tâm, phụ thân ta rất dễ nói chuyện, ngươi ưu tú như thế, khẳng định sẽ được phụ thân ta thích.”

Mộ Thần gật đầu, “Ừ.”…Trong một tòa biệt viện ngoại thành.Mộ Thần thần sắc thản nhiên ngồi ở đối diện Bạch Thần Tinh, còn Diệp Thạch ngồi ở bên cạnh Mộ Thần.Diệp Thạch mở miệng nói liên miên với hai người, nhưng Bạch Thần Tinh và Mộ Thần đều không nói gì.Mộ Thần mím môi, cố gắng duy trì biểu tình bình tĩnh.

Từ lúc hắn đi tới trước mặt Bạch Thần Tinh, uy áp trên người Bạch Thần Tinh liền ập thẳng tới mặt hắn.

Mộ Thần đã ngồi chịu đựng uy áp này suốt một canh giờ rồi.Tháp Linh bay tới bay lui trong thức hải Mộ Thần, tràn đầy vui sướng khi người gặp họa.“Tháp chủ đại nhân có nhạc phụ lợi hại như vậy, tương lai ngươi cũng không dễ dàng nha!”

“Tháp chủ đại nhân, nhạc phụ của ngươi rất soái nha, soái hơn ngươi nhiều luôn.

Ồ, dường như hắn vẫn chưa chấp nhận.”

“Tháp chủ đại nhân, ngươi sống thật không dễ dàng mà.

Ngươi không chỉ có khả năng bị lão bà ngươi bạo hành gia đình, mà ngươi còn có khả năng bị nhạc phụ của ngươi hành hung đó nha.”…“Phụ thân, Mộ Thần rất lợi hại đó.”

Diệp Thạch nói với Bạch Thần Tinh.Bạch Thần Tinh gật đầu, cười phụ họa: “Ta biết, hắn rất lợi hại.”

Mộ Thần ngầm cười khổ, Diệp Thạch cứ vậy mà tâng bốc hắn sao?

Hắn sắp chống đỡ không nổi nữa rồi kia kìa!

Uy áp cấp bậc võ tôn quả nhiên không phải hắn hiện tại có thể đỡ nổi.“Tháp chủ đại nhân, ngươi không chống nổi nữa sao?

Tức phụ ngươi tự hào về ngươi như vậy, bây giờ ngươi không thể ngã xuống đâu đấy!

Ngươi mà ngã xuống thì quả thực rất dọa người đó.”

Diệp Thạch nhìn thấy khuôn mặt Mộ Thần tái nhợt, rốt cục ý thức được không ổn, y phẫn nộ lên tiếng nói: “Phụ thân!!!”

Uy áp do Bạch Thần Tinh phóng thích nhất thời tiêu tán như khói mây.Vẻ mặt Mộ Thần thả lỏng, âm thầm thở ra một hơi.“Mộ Thần, ngươi không sao chứ?”

Diệp Thạch lo lắng hỏi.Mộ Thần lắc đầu nói: “Không sao.”

Bạch Thần Tinh cười nói: “Thực lực của ngươi tăng quá nhanh, tốt nhất vẫn nên áp chế một chút, nếu không căn cơ sẽ dễ bất ổn.”

“Đa tạ tiền bối chỉ điểm.”

Mộ Thần nói.Diệp Thạch vẫn còn buồn bực nhìn Bạch Thần Tinh, Bạch Thần Tinh thấy biểu tình tràn đầy oán hận của Diệp Thạch thì chỉ đành cười bất đắc dĩ.“Vị này nhà con dạo gần đây quá thuận lợi, chịu một chút áp lực đối với hắn chỉ có chỗ tốt.”

Bạch Thần Tinh ôn hòa nói với Diệp Thạch.Diệp Thạch có chút nghi ngờ: “Thật á?”

“Tiền bối nói không sai.”

Mộ Thần nói.“Diên Tinh, giờ con đi ra ngoài đi, Mộ Thần ở lại nói chuyện với ta.”

Bạch Thần Tinh nói.Bạch Thần Tinh mỉm cười đùa giỡn: “Sao?

Không yên lòng à?

Ta còn có thể làm cái gì chứ, chỉ là thay hắn tẩy kinh phạt tủy mà thôi.”

Diệp Thạch gật đầu: “Được rồi ạ.”…Diệp Thạch vừa đi ra ngoài, bầu không khí giữa Bạch Thần Tinh và Mộ Thần nhất thời trở nên khẩn trương.“Ngươi là ai?”

Bạch Thần Tinh lạnh lùng hỏi Mộ Thần.Mộ Thần ngây ra một lúc, liền trả lời: “Ta không rõ ý của tiền bối, ta đương nhiên là Mộ Thần.”

“Ngươi thật sự không rõ sao?

Ngươi là “Mộ Thần”?

“Mộ Thần” ban đầu?”

Bạch Thần Tinh nhìn chằm chằm Mộ Thần, trong mắt xẹt qua vẻ mỉa mai.Đôi mắt Mộ Thần lộ ra vẻ lạnh lùng thản nhiên.

Mộ Thần ngẩng đầu, tiêu sái cười với Bạch Thần Tinh, nói: “Đúng thế, ta đúng là không phải.”

Bạch Thần Tinh nhìn vẻ tươi cười trên mặt Mộ Thần, nhíu mày nói: “Giờ này mà ngươi còn cười được à, ngươi không rõ lai lịch như thế, không sợ ta ra tay giết ngươi?”

“Ngài sẽ à?”

Mộ Thần thưởng thức chiếc nhẫn đeo trên ngón tay, vô cùng nhàn nhã hỏi.Bạch Thần Tinh lạnh lùng nhìn Mộ Thần: “Ngươi cho là ta sẽ không?”

Mộ Thần cười cười, ngẩng đầu nhìn Bạch Thần Tinh, gằn từng chữ một: “Ngươi không dám!”

Trong phút chốc, vẻ âm trầm trên mặt Bạch Thần Tinh như nhỏ ra nước.Trong một nháy mắt, Mộ Thần cảm thấy chính mình sắp bị Bạch Thần Tinh bóp nát cổ.Bạch Thần Tinh gắt gao nhìn Mộ Thần, Mộ Thần nói đúng, hắn không dám, hắn đúng là không dám.

Thái độ của Diên Tinh đối với hắn đã thân cận hơn rất nhiều, nhưng hắn cũng biết rõ, địa vị của hắn trong cảm nhận Diên Tinh lại xa xa không bằng Mộ Thần.“Ngươi đoán coi, nếu hai người chúng ta đồng thời gặp được nguy hiểm, Thạch Đầu sẽ cứu ai?”

Mộ Thần tươi cười hỏi.“Y sẽ cứu ngươi, đó là bởi vì ngươi quá yếu.”

Bạch Thần Tinh tức giận nói.Mộ Thần cười cười, nhún vai: “Có lẽ đi.”

Bạch Thần Tinh giận dữ nói: “Diên Tinh là con ta, vô luận như thế nào, ta đều là phụ thân y.

Ngươi cho là y thích ngươi thì ngươi muốn làm gì thì làm sao, y còn nhỏ,tương lai y cũng có thể sẽ thích người khác…”

Mộ Thần nâng cằm, suy tư hỏi: “Ngươi xác định rằng y sẽ thích người khác sao?”

Diệp Thạch rất bướng bỉnh, nếu hắn chết, Diệp Thạch tuyệt đối sẽ sụp đổ.

“Nếu ta bị ngươi giết chết, khả năng y không bao giờ nhận lại ngươi làm phụ thân sẽ lớn hơn khả năng y thích phải người khác.”

Bạch Thần Tinh đánh một chưởng ấn nát cái bàn.“Ngươi đe dọa ta?”

Trong lòng Bạch Thần Tinh nóng lên, rồi lại vẫn cố gắng khắc chế lửa giận.Mộ Thần cười nói: “Sao có thể chứ, ngài chính là nhạc phụ đại nhân của ta mà, ta lấy lòng ngài còn chưa kịp ấy.”

“Cho nên, hiện tại ngươi thật sự đang lấy lòng ta à?”

Bạch Thần Tinh hừ lạnh.Mộ Thần nhún vai nói: “Ta đang nói giỡn với ngài, đang lấy lòng ngài đấy.”

“Ta không nhìn ra có chỗ nào buồn cười.”

Bạch Thần Tinh tức giận nói.“Nếu nhạc phụ đại nhân nhìn không ra thì thôi.”

Mộ Thần thong dong nói.Bạch Thần Tinh cau mày: “Ngươi đi theo bên cạnh Diên Tinh là có mục đích gì?

Ngươi có ý đồ gì với y?”

Mộ Thần dựa vào ghế dựa, hai tay khoanh lại, nghiêng đầu thản nhiên hỏi: “Nếu ta có ý đồ thì tiền bối tính làm thế nào đây?

Muốn ta rời khỏi y?”

Bạch Thần Tinh run rẩy trong lòng, nếu Mộ Thần rời khỏi Diên Tinh, Diên Tinh sẽ như thế nào đây?

Bạch Thần Tinh quả thực không dám nghĩ tới.Cặp mắt Bạch Thần Tinh thiếu điều muốn nứt ra nhìn Mộ Thần, trên mặt Mộ Thần thì treo nụ cười vân đạm phong khinh.“Ngươi muốn thế nào?”

Bạch Thần Tinh hỏi.Mộ Thần nhún vai nói: “Không phải là ta muốn thế nào.

Mà là tiền bối ngài muốn thế nào?

Nhạc phụ đại nhân, kỳ thật ngài không làm gì được ta, vậy nên nếu không ngại thì ngài tốt với ta một chút, ta sẽ nói tốt giúp ngài trước mặt Thạch Đầu nha.”

Bạch Thần Tinh siết chặt tay, nghiến răng nghiến lợi đe dọa: “Nếu như ngươi phụ lòng Diên Tinh, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

“Ta thích y, tất nhiên sẽ không phụ lòng y.”

Mộ Thần nói với vẻ đương nhiên.Bạch Thần Tinh thấy biểu tình dù bận vẫn ung dung của Mộ Thần, nhất thời có loại xúc động muốn hộc máu.“Ngài là phụ thân của Thạch Đầu, tương lai thực lực ta tăng lên, nhất định ta sẽ hiếu kính ngài thật tốt.”

Ánh mắt Mộ Thần nhìn Bạch Thần Tinh tràn đầy thành khẩn.Bạch Thần Tinh cười lạnh: “Vậy đúng là phải cám ơn ngươi thật tốt.”

“Đều là người một nhà, nhạc phụ đại nhân không cần khách khí như thế.”

Mộ Thần thành khẩn nói.Bạch Thần Tinh siết chặt tay, nói: “Ngươi muốn cưới Diên Tinh thì còn phải coi ngươi có bản lãnh đó hay không, Bách Luyện Sát Trận của Bạch gia cũng không dễ qua.”

“À.

Thạch Đầu có nói, nếu ta không muốn xông qua Bách Luyện Sát Trận thì y có thể trộm rời khỏi Bạch gia đi với ta…”

Mộ Thần nhìn thoáng qua sắc mặt dữ tợn của Bạch Thần Tinh, nhẹ nhàng cười nói: “Tiền bối yên tâm, tuy rằng Thạch Đầu nguyện ý đi theo ta, nhưng ta chắc chắn sẽ quang minh chính đại cưới y.

Bách Luyện Sát Trận của Bạch gia à, ta cũng muốn tới thử một chút.”

Bạch Thần Tinh căm hận nói: “Ngươi có cái tâm này là được.”

“Kỳ thật ta thấy rất lạ.

Nhạc phụ đại nhân thông minh như vậy, sao ngài lại bị tên Diệp Tầm kia lừa bấy nhiêu năm thế?”

Mộ Thần có hơi tò mò hỏi.Nắm tay Bạch Thần Tinh siết chặt, đôi mắt không tự chủ được nhắm lại.Người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc tỉnh táo.

Trong chuyện này, nếu ban đầu hắn có dũng khí nghĩ sâu hơn, nhất định hắn đã có thể phát hiện không ổn.

Nhưng lúc ấy, hắn lại đắm chìm trong đau đớn bị Tâm Dương “phản bội”, nhiều chi tiết đều bị hắn lựa chọn quên đi.
 
[Hoàn] Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 258


Chương 258Diệp Thạch thấy Mộ Thần cùng Bạch Thần Tinh đi ra thì lập tức nhào qua Mộ Thần.“Mộ Thần ngươi không sao chứ?”

Diệp Thạch bất an nắm chặt cánh tay Mộ Thần hỏi.“Không sao, ta rất tốt, chỉ là vất vả cho nhạc phụ đại nhân thôi.”

Mộ Thần làm bộ làm tịch nở nụ cười cảm kích với Bạch Thần Tinh.Bạch Thần Tinh khoanh tay, tức giận nói với Diệp Thạch: “Sao?

Sợ ta ăn hắn à?”

Diệp Thạch đỏ mặt nhìn qua Bạch Thần Tinh: “Không có ạ.

Mà nè phụ thân, ngài thật sự dùng quy cách cao nhất để tẩy kinh phạt tủy cho Mộ Thần hả?

Ngài đừng chỉ có lệ với con đó nha!”

Bạch Thần Tinh tức giận trừng Diệp Thạch, “Con không tin được ta à!”

Bạch Thần Tinh đúng là dùng quy cách cao nhất, nhưng lại hơi khác khi dùng cho Diệp Thạch.

Bạch Diên Tinh dùng phương thức rất ôn hòa với Diệp Thạch, còn với Mộ Thần thì lại dùng loại dược như hổ, hiệu quả đều không khác biệt lắm, nhưng người sau lại phải ăn không ít đau khổ.Bạch Thần Tinh nhìn sắc mặt bình thản của Mộ Thần, thái độ đối với Mộ Thần không khỏi tốt hơn trước.

Tuy rằng quá trình tẩy kinh phạt tủy hết sức thống khổ, thậm chí có thể xưng là sống không bằng chết, nhưng từ đầu tới cuối Mộ Thần lại không hừ một tiếng nào.So sánh với Diệp Thạch có tư chất được trời ưu ái thì tư chất Mộ Thần lại quá kém, nhưng dù là có tư chất như thế Mộ Thần lại vẫn có thể đi ở phía trước Diệp Thạch, có thể thấy tài trí Mộ Thần đáng sợ cỡ nào.Mộ Thần thầm nghiến răng, sau khi tẩy kinh phạt tủy thì Mộ Thần cảm thấy tốc độ mình hấp thu nguyên lực đã nhanh gấp hai ba lần lúc trước, nhưng mà, Bạch Thần Tinh cũng quá ác độc!“Mộ Thần vẫn là võ hoàng cửu tinh mà?!”

Diệp Thạch có chút buồn bực nói.Bạch Thần Tinh bất đắc dĩ liếc mắt với Diệp Thạch: “Tẩy kinh phạt tủy là cải thiện tư chất, chứ không thể trực tiếp tăng lên thực lực được.

Tư chất Mộ Thần kém hơn con nhiều, nhưng sau khi tẩy kinh phạt tủy thì tốc độ tu luyện hẳn là có thể tăng lên gấp ba lần.”

Diệp Thạch lậư tức tràn đầy hưng phấn: “Thật ạ?

Vậy thì tốt quá.”

Bạch Thần Tinh nhìn bộ dáng vô cùng hưng phấn của Diệp Thạch thì trong lòng có chút bất an.

Chưa tới hai mươi tuổi đã là đại sư năm môn học thuật thất cấp, là võ hoàng cửu tinh, là người có dị hỏa sắp lên bát cấp, còn là người kế thừa Linh Tháp, Mộ Thần nếu cứ đi lên như vậy, hắn cũng rất khó áp chế nổi người này.

Mà Diên Tinh đối với Mộ Thần thì nói gì nghe nấy, nếu như người này có rắp tâm gì với Diên Tinh…Bạch Thần Tinh cắn chặt răng, áp chế bất an trong long.

Từ những gì hắn điều tra ra được ở Huyền Phong, Mộ Thần đích thật là rất thích Diên Tinh.“Phụ thân, gần đây thực lực Mộ Thần tăng quá nhanh, có cách gì để củng cố không ạ?”

Diệp Thạch chớp chớp mắt hỏi.Bạch Thần Tinh cười nói: “Đương nhiên là có .”

“Là cách gì ạ?”

Diệp Thạch hỏi.Bạch Thần Tinh thuận miệng nói: “Tập luyện nhiều hơn thì sẽ tốt thôi, nếu như con không để ý thì ta có thể bồi luyện Mộ Thần.”

Sắc mặt Mộ Thần nhất thời hơi đổi, Tháp Linh ở trong thức hải Mộ Thần vui sướng khi người gặp họa kêu lên, “Mộ Thần, xem ra ngươi đã chọc trúng nhạc phụ rồi nha.

Hắn muốn đích thân ra tay giáo huấn ngươi kìa.

Ngươi xong đời rồi, ngươi sẽ bị đánh thành tàn phế, hô hô hô…”

Mộ Thần: “…”

Diệp Thạch có hơi chần chờ nói: “Phụ thân, ngài tự mình ra tay hả?”

Bạch Thần Tinh vân đạm phong khinh cười, “Làm sao?

Con không coi trọng phụ thân con sao?

Người bình thường muốn ta bồi luyện thì ít nhất cũng phải lấy ra mấy vạn nguyên thạch trung phẩm một ngày đấy, cơ hội này cũng không phải thường có đâu.

Ta tự mình ra tay thì có có chừng mực hơn, chứ nếu tùy tiện tìm một võ tông thì chỉ sợ sẽ làm vị này của con bị thương đó nha.”

Diệp Thạch nghe xong lời Bạch Thần Tinh nói, nhìn qua Mộ Thần, thấp giọng hỏi: “Mộ Thần, ngươi cảm thấy sao?”

Mộ Thần nói: “Có tiền bối bồi luyện thì ta tất nhiên là cầu còn không được, chỉ sợ chậm trễ chuyện của tiền bối.”

Bạch Thần Tinh cười dịu dàng với Mộ Thần, “Yên tâm, chút thời gian ấy ta vẫn phải có.”

Ngữ khí Bạch Thần Tinh dịu dàng như nước, nhưng Mộ Thần lại nghe ra một cỗ âm độc nói không nên lời.Tiểu tháp tại Mộ Thần thức hải lý chung quanh loạn chuyển, “Tháp chủ đại nhân, ngươi nên chuẩn bị đan dược chữa bán thân bất toại nhiều một chút đi, mấy ngày kế tiếp không dễ qua lắm đâu nha.”

Mộ Thần: “…”

Trong biệt viện trận pháp tháp, nơi mà đám người đan tháp đang ở lâm thời.“Tra được rồi.”

Doãn Kiến Bình đi tới, “Có người may mắn phục hồi lại phương thuốc Tố Tâm Đan như cũ, nhưng đã bị Bạch gia mời chào rồi.”

Cát Tiểu Điệp nhíu mày, có chút kinh ngạc: “Động tác Bạch gia sao nhanh vậy?”

“Bạch gia dù sao cũng là địa đầu xà, bọn họ nhanh chân đến trước cũng không lạ.”

Doãn Kiến Bình châm chước nói.Cát Tiểu Điệp nhẹ hít một hơi, bất đắc dĩ nói: “Người đã vào Bạch gia rồi, giờ còn muốn mời chào cũng khó.”

“Chúng ta có thể mua phương thuốc từ trong tay Bạch gia.”

Tiết Bân nói.Cát Tiểu Điệp lắc đầu: “Sợ là rất khó.”

Bạch gia là trận pháp thế gia, cũng không thiếu nguyên thạch.“Hình như Bạch Thần Tinh tiền bối đang muốn nhờ lão tổ ra tay luyện chế Phản Linh Đan.”

Doãn Kiến Bình nói.Trên mặt Cát Tiểu Điệp lộ ra vẻ không kiên nhẫn, nói: “Nhờ lão tổ ra tay á?

Lão tổ đã mấy chục năm chưa xuất quan, Tố Tâm Đan tuy không tồi, nhưng còn chưa đủ phân lượng để nhờ lão tổ ra tay đâu.”

Doãn Kiến Bình gật đầu: “Phải đó.

Nhưng mà, người đã bị Bạch gia mời chào rồi, mà Bạch Thần Tinh lại chỉ có một yêu cầu này.”

Cát Tiểu Điệp nhăn chặt mày: “Bạch Thần Tinh muốn nhờ lão tổ luyện chế Phản Linh Đan?”

“Đúng vậy.

Nghe nói mẫu phụ của Bạch Diên Tinh còn sống, nhưng mà không biết tại sao lại hôn mê bất tỉnh, cần có Phản Linh Đan để cứu mạng.”

Doãn Kiến Bình nói.Cát Tiểu Điệp tràn đầy cảm thán: “Bạch Diên Tinh đối với người nọ, thật đúng là không còn gì để nói.”

Tiết Bân cũng đồng ý: “Còn không phải sao, Bạch Thần Tinh cô độc nhiều năm, vốn tưởng rằng là vì Hạ Nhược Tuyết, nào ngờ lại là vì một người khác.”

Cát Tiểu Điệp nhăn mày nói: “Chuyện mời lão tổ ra tay, chúng ta không làm chủ được, chỉ có thể xem xem còn có cách nào khác từ trong tay Bạch gia mua phương thuốc kia không.

Nếu có thể trực tiếp gặp luyện dược sư kia thì tốt rồi.”

Tiết Bân nhíu mày: “Hình như người nọ đã bị Bạch Diên Tinh giấu đi rồi.”

Cát Tiểu Điệp cắn môi nói: “Không biết phương thuốc Tố Tâm Đan kia là do người nọ ngẫu nhiên có được, hay là do chính người nọ phục hồi lại.

Nếu như đó là do bản thân người nọ phục hồi, vậy người nọ cũng có thể có năng lực phục hồi lại những phương thuốc quý trọng khác.”

“Hẳn là không đến mức đó đâu, nếu thật sự có một luyện dược sư như vậy, thì thanh danh của người nọ đã sớm truyền xa.”

Doãn Kiến Bình không cho là đúng.Bạch gia.“Phụ thân, người đan tháp không đồng ý ạ?”

Diệp Thạch hỏi Bạch Thần Tinh.Bạch Thần Tinh lắc lắc đầu, nói: “Không có, ban đầu ta cũng không trông cậy bọn họ sẽ đồng ý, Tố Tâm Đan tuy không tồi, nhưng nó vẫn chưa đủ tư cách để cho vị trong đan tháp kia ra tay, ta làm như thế chỉ là vì dẫn dắt sự chú ý của bọn họ, chứ nếu để cho người đan tháp tra tiếp, chỉ sợ họ sẽ tra tới Mộ Thần.”

Diệp Thạch gật đầu “à” một tiếng, nhíu mày nói: “Phụ thân, người đan tháp ra giá quá lớn, kỳ thật Mộ Thần không bao lâu nữa sẽ là đan sư bát cấp hậu kỳ, chúng ta căn bản không cần phải đi cầu lão gia kia, huống chi con còn nghe nói, xác xuất thành công lão gia kia luyện ra đan dược bát cấp thượng phẩm cũng không cao lắm.”

Bạch Thần Tinh đen mặt, nếu như người nói lời này là người khác, Bạch Thần Tinh đã sớm chỉ thẳng mặt mắng te tát, ngươi nghĩ luyện dược sư bát cấp hậu kỳ là cải trắng ấy à?

Chênh lệch giữa thất cấp và bát cấp rất lớn, bằng không tại sao đan tháp chỉ có một luyện dược sư bát cấp hậu kỳ chứ.Đáng tiếc, người nói lời này chính là Diệp Thạch…Bạch Thần Tinh chỉ đành phải dùng vẻ mặt ôn hoà mà nói: “Chỉ là để ngừa vạn nhất thôi, đến lúc đó mình lại có nhiều hơn một lựa chọn đúng không.”

Diệp Thạch miễn cưỡng gật đầu: “Cũng đúng…”

“Nhưng mà không nghĩ tới Mộ Thần lại có thể phục hồi lại phương thuốc Tố Tâm Đan, hắn thật đúng là lợi hại.”

Bạch Thần Tinh không thể không cảm thán một câu.Diệp Thạch gật đầu, tự hào nói: “Mộ Thần vốn đã rất rất lợi hại!”

Bạch Thần Tinh: “…”

Tuy rằng thái độ của tên Mộ Thần kia đối với hắn không ra làm sao, nhưng khi hắn hỏi Mộ Thần về phương thuốc Tố Tâm Đan, Mộ Thần không nói hai lời liền đưa cho, coi như cũng thức thời.Diệp Thạch dùng đôi mắt trông mong nhìn Bạch Thần Tinh, nói: “Phụ thân, phương thuốc kia rất quý đó nha, ngài phải trợ cấp Mộ Thần thêm một chút mới được đó.”

“Ngày thường con trợ cấp hắn còn chưa đủ nhiều sao?

Cho con bao nhiêu nguyên thạch, con đều đưa hết cho hắn.”

Bạch Thần Tinh tức giận nói.Diệp Thạch có chút xấu hổ trưng ra khuôn mặt tươi cười: “Tiểu Tháp Linh nói nó cần có thêm rất nhiều nguyên thạch mới có thể chữa trị tốt, mà nó được chữa trị tốt, Mộ Thần mới có thể càng ngày càng lợi hại.”

Bạch Thần Tinh nhíu mày, “Mộ Thần lợi hại như thế, con sẽ bị người ta bỏ ra quá xa, nếu người ta không còn cần con thì con làm sao đây?”

Diệp Thạch cắn môi, bất an nói nhỏ: “Sẽ không đâu.”

Bạch Thần Tinh thở dài nhìn Diệp Thạch: “Cho dù hắn đối tốt với con, thì con cũng phải lưu lại một tâm nhãn.”

Diệp Thạch hít nhẹ một hơi, bất đắc dĩ nói: “Nếu, nếu hắn thật sự thay lòng đổi dạ, con cũng ngăn không được…

Nhưng Mộ Thần sẽ không đâu, ngay cả Trang Du cũng không bắt được Mộ Thần mà, Trang Du ai cũng bắt được, thế nhưng lại không bắt được Mộ Thần!”

Nghe Diệp Thạch nhắc tới Trang Du, trên mặt Bạch Thần Tinh liền hiện lên vẻ hung ác.Tung tích Mệnh Tộc mơ hồ không thể định, hắn tuy đã phái người tra xét nơi Trang Du đang ở, nhưng lại không thu hoạch được gì.“Phải rồi phụ thân, con nghe nói Bạch Nghị đã chết ạ?”

Diệp Thạch vui sướng khi người gặp họa nói.Bạch Thần Tinh gật đầu, sắc mặt như thường: “Đúng vậy.

Hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong bí cảnh.”

Diệp Thạch híp mắt, trong mắt hiện lên sự vui vẻ, “Vận may của hắn thật kém, nhưng ai bảo hắn cùng một chỗ với Trang Du đâu.

Tiện nhân Trang Du kia chính là mệnh khắc phu, nam nhân cùng một chỗ với tiện nhân đó đều sẽ bị khắc chết.”

Diệp Thạch nói xong lời cuối cùng, liền ha ha nở nụ cười.Bạch Thần Tinh nhìn vẻ tươi cười trên mặt Diệp Thạch, khóe miệng cũng cong lên.“Phụ thân, ngài chỉ điểm Mộ Thần lâu vậy rồi, thực lực Mộ Thần thế nào ạ?”

Diệp Thạch hỏi.Bạch Thần Tinh cười nói: “Không tồi không tồi, rất tốt.

Tuy rằng chỉ có thực lực võ hoàng, nhưng mà rất có ánh mắt.”

Một võ hoàng lại có thể chịu đựng như vậy, đúng là không dễ dàng!Diệp Thạch lên tiếng, cười nói: “Mộ Thần rất mạnh.”

Bạch Thần Tinh gật gật đầu, nói: “Đúng thật.”

“Nhưng mà lúc Mộ Thần rời đi lại không chịu lên tiếng gọi con.”

Diệp Thạch buồn bực nói.Bạch Thần Tinh cúi đầu thầm nghĩ, thằng nhóc Mộ Thần kia coi như thức thời, nếu không để Diên Tinh thấy Mộ Thần mặt mũi bầm dập, chỉ sợ Diên Tinh sẽ có thành kiến với mình mất.
 
[Hoàn] Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 259


Chương 259Trận pháp tháp.Hà Tĩnh Nguyệt tràn đầy kinh ngạc nhìn Trần Mộc cả người mập mạp, hành động chậm chạp, “Trần Mộc, ngươi bị sao vậy?”

Mộ Thần cười gượng: “Không sao, gặp phải một chút phiền phức, nhưng đã qua rồi.”

“Ngươi bị người ta đánh?

Ngươi đắc tội với ai hả?

Ai đánh ngươi thành như vậy??”

Hà Tĩnh Nguyệt nhíu mày hỏi.Mộ Thần miễn cưỡng cười: “Hà tiểu thư, thật sự đã giải quyết.”

Hà Tĩnh Nguyệt nhìn Trần Mộc, trong lòng nghi hoặc không thôi.

Là người nào chứ?

Đánh Trần Mộc toàn thân đều sưng lên không biến mất được, nhưng lại không đánh chết Trần Mộc?

Tính tình Trần Mộc rất tốt mà, hắn đắc tội với ai đây?Mộ Thần gắt gao siết chặt tay, tên hỗn đản Bạch Thần Tinh ra tay thật độc, tên cặn bã này!!“Tháp chủ đại nhân, tục ngữ đã nói, kẻ thức thời trang tuấn kiệt, ngươi không chịu nổi thì cầu xin tha thứ là được rồi, hoặc là ngươi kêu cứu mạng đi, kêu lão bà ngươi đến ấy, cần chi mà chịu chết như vậy.”

Tháp Linh bất đắc dĩ nói.Mộ Thần liếc mắt xem thường, muốn hắn cầu xin Bạch Thần Tinh tha thứ á?

Hắn bị điên mới có thể cầu xin Bạch Thần Tinh ấy.Mộ Thần vận chuyển nguyên lực, hung hăng cắn chặt răng, tên hỗn đản Bạch Thần Tinh kia đánh tới mức máu ứ đọng, ngay cả ăn đan dược cũng không được, chỉ có thể chờ miệng vết thương tự khôi phục.“Tháp chủ đại nhân, có vài người mình đắc tội không nổi đó.

Ngươi nói coi, đang tốt lành ngươi cần gì phải làm bộ làm tịch với Bạch Thần Tinh đâu?

Gặp báo ứng rồi thấy chưa?”

Tháp Linh u oán nói.Mộ Thần siết chặt tay, chẳng lẽ muốn hắn khúm núm trước mặt cái tên Bạch Thần Tinh ngu ngốc kia sao?Dù Bạch Thần Tinh có phẫn nộ thì cũng không dám đánh chết hắn, đánh cho tàn phế cũng không thể.

Dù Bạch Thần Tinh có nhìn hắn không vừa mắt thì vẫn phải tẩy kinh phạt tủy giúp hắn.

Hắn có được nhiều chỗ tốt như vậy, nhưng chỉ chịu một chút đau đớn da thịt mà thôi, để tên Bạch Thần Tinh kia xuất ra hết bực tức thì tính gì?“Cao thủ vừa ra tay liền biết, Bạch Thần Tinh ra tay thật sự rất có chừng mực.

Đánh ngươi đau, nhưng lại không thương tới gân cốt.”

Tháp Linh tràn đầy cảm thán.Mộ Thần đen mặt, lạnh lùng nói: “Nếu Bạch Thần Tinh nghe được lời ngươi nói, hắn nhất định sẽ rất vui.”

Chờ thực lực của hắn đủ mạnh, hắn sẽ tạo lại cái Tháp Linh ăn cây táo rào cây sung này một lần nữa thành một thứ nghe lời.“Kí chủ đại nhân, tuy rằng ngươi chịu khổ không ít, nhưng nguyên lực lại ngưng thực hơn rất nhiều nha!”

Tiểu Tháp Linh nói.Mộ Thần híp mắt, thực lực của hắn quả thật tiến bộ quá nhanh, nếu cứ tiếp tục như vậy, để thăng cấp võ tông thì dễ dàng, nhưng để thăng cấp võ tôn thì sẽ có chút khó khăn.Mộ Thần lấy ra một quyển pháp quyết Ngưng Nguyên, nghe nói trong quyển sách này có ghi lại thuật pháp dùng để tinh luyện nguyên lực, nếu tu luyện quyển sách này tới đại thành thì có thể gia tăng tỷ lệ đột phá võ tông, võ tôn.

Đây là Bạch Thần Tinh đưa cho hắn.Nhớ tới bộ dáng Bạch Thần Tinh không cam lòng, rồi lại không thể không đưa sách cho mình, trong lòng Mộ Thần liền có một cỗ khoái ý kỳ lạ.“Tháp chủ đại nhân, ngươi đã bị người ta đánh thành như vậy mà còn cười ra được, ngươi có chứng thích ngược hả?”

Tháp Linh kêu to.Mộ Thần hóa linh hồn lực thành một bàn tay, tát tới hư ảnh Tháp Linh, Tháp Linh bị dọa chạy trối chết.Trận pháp tháp.“Ông nội, ngài nói là, có người phục hồi lại được phương thuốc Tố Tâm Đan?”

Hà Tĩnh Nguyệt tràn đầy kinh ngạc.Hà Hiền gật đầu: “Đúng vậy, không biết là do phục hồi lại phương thuốc, hay là ngoài ý muốn tìm được phương thuốc Tố Tâm Đan.

Người đan tháp chính là tới vì luyện dược sư đó.”

“Hèn gì người đan tháp lại đột nhiên tới đây.”

Hà Tĩnh Nguyệt dừng một chút, lại khó hiểu hỏi: “Nhưng sao lại không nghe chút tiếng gió nào?”

Tố Tâm Đan là một trong số ít những đan dược có thể đề cao tỷ lệ võ hoàng thăng cấp võ tông, đan dược này còn có thể sử dụng cùng với đan dược khác để điệp gia đề cao thêm tỷ lệ tiến vào võ tông, nó quả thật là vật báu vô giá.Hà Hiền nhíu mày nói: “Ta đã dò xét thử, phát hiện trước đó lục tục có không ít đan dược thất cấp xuất hiện trong chợ, phẩm chất đều rất cao, trên cơ bản đều là đan dược thất cấp thượng phẩm.

Người nọ mỗi lần đều dùng thân phận không giống, đan dược lại là phân tán bán ra, cho nên cũng không khiến cho mọi người chú ý.”

“Nhưng cũng không biết luyện dược sư kia xảy ra chuyện gì, vậy mà lại không biết giá trị của Tố Tâm Đan, thế mà trực tiếp coi đan dược Tố Tâm Đan thành đan dược phổ thông bán cho chi nhánh đan tháp chỗ này, lúc ấy người tiếp đãi người nọ cũng không nhận ra đó là đan dược gì, chỉ coi như đan dược thất cấp phổ thông mà thu mua, sau đó đan dược được đưa đến trong đan tháp mới phát hiện không đúng.”

Hà Tĩnh Nguyệt cau mày nói: “Sao lại có loại chuyện này, khó trách Cát Tiểu Điệp lại đột nhiên xuất hiện ở đây, nếu luyện dược sư kia là do ngẫu nhiên tìm được phương thuốc Tố Tâm Đan thì thôi, nhưng nếu là do luyện dược sư kia tự mình phục hồi phương thuốc lại, vậy không biết luyện đan thuật của người nọ đã đến mức độ gì rồi.”

“Nghe nói người nọ đã bị Bạch Thần Tinh âm thầm mời chào.”

Hà Hiền nói.Hà Tĩnh Nguyệt nhíu mày: “Hả?!”

Hà Hiền hít nhẹ một hơi: “Lại bị Bạch gia giành trước.”

“Người đan tháp có tra được nơi người nọ đang ở không ạ?”

Hà Tĩnh Nguyệt hỏi.“Hình như đã bị Bạch Thần Tinh giấu đi rồi, người đan tháp có tra tiếp cũng không thu hoạch được gì.”

Hà Hiền nói.Hà Tĩnh Nguyệt nhíu mày, thế nào cũng cảm thấy việc này có chút kỳ lạ.“Bạch Thần Tinh đã là võ tôn bát tinh.”

Hà Hiền thở dài nói.Hà Tĩnh Nguyệt cau mày không hiểu: “Sao có thể được?

Còn chưa qua một năm mà.”

Năm đó bởi vì chuyện Bạch Thần Tinh bị Khúc Tâm Dương “vứt bỏ”, khiến Bạch Thần Tinh để lại khúc mắc, buồn bực nhiều năm, công lực không hề tiến thêm được, thực lực vẫn luôn dừng lại ở võ tôn ngũ tinh.

Nhưng vừa nhận lại Diệp Thạch, Bạch Thần Tinh liền cởi bỏ khúc mắc, tu vi bị áp nhiều năm bắt đầu tăng mạnh, cộng thêm gần đây lại chiếm được Âm Linh Tinh rất có lợi ích đối với võ tôn, tu vi lại càng tiến triển thần tốc.Hà Hiền lắc đầu nói: “Không biết, nhưng hắn đúng thật là kỳ tài ngút trời.

Chỉ sợ hiện tại ở Bạch gia đã không có người chống nổi hắn.”

Hà Tĩnh Nguyệt hít nhẹ một hơi, tu vi Bạch Thần Tinh tiến triển nhanh như vậy, đúng là khiến người đố kỵ!Bạch gia.“Phụ thân, ngài tìm con?”

Bạch Thần Tinh lãnh đạm hỏi.Bạch Huy nói: “Đúng vậy.

Nghe nói con tìm được một luyện dược sư có thể luyện ra Tố Tâm Đan?”

Bạch Thần Tinh thản nhiên trả lời Bạch Huy: “Phải.”

Bạch Thần Tinh không phải là đứa con độc nhất của Bạch Huy, năm đó sau khi tư chất Bạch Thần Tinh xảy ra vấn đề, Bạch Huy đã buông tha Bạch Thần Tinh.

Bởi vậy nhiều năm qua, quan hệ cha con họ vẫn luôn duy trì thể diện bên ngoài, trên thực tế không có bao nhiêu tốt.Bạch Huy nhíu mày, thấy Bạch Thần Tinh không có nói tiếp, trong lòng không khỏi có chút buồn bực.Người đan tháp tra ra được là người đã bị Bạch Thần Tinh giấu đi, nhưng Bạch gia lại không có ai biết Bạch Thần Tinh đã giấu người ở chỗ nào cả.“Đối phương có bản lĩnh như vậy, con ngàn vạn lần đừng bạc đãi người ta.”

Bạch Huy nói một câu đầy thâm ý.Bạch Thần Tinh gật đầu nói: “Yên tâm đi phụ thân đại nhân, con tất nhiên sẽ không bạc đãi hắn.”

Bạch Thần Tinh thầm nghĩ, lúc hắn đánh Mộ Thần, từng quyền đánh ra đều không hề hàm hồ chút nào, hẳn là Mộ Thần tuyệt sẽ không cảm thấy mình bị bạc đãi ha.“Về chuyện Bạch Nghị, con cần gì phải làm vậy chứ, hắn vẫn luôn rất cung kính với con mà.”

Bạch Huy thở dài nói.Bạch Thần Tinh híp mắt, ngữ khí không tốt: “Chuyện Bạch Nghị có liên quan gì đến con?”

Bạch Huy cười khan: “Không liên quan thì tốt.”

“Phụ thân?”

Diệp Thạch đứng ngoài cửa gọi một tiếng thăm dò.Vẻ lạnh lùng băng sương trên mặt Bạch Thần Tinh nhất thời như băng tuyết tan rã, giọng nói lộ ra ý cười ôn hòa, “Vào đi.”

Bạch Huy nhìn Bạch Thần Tinh với Diệp Thạch, khẽ thở dài nói: “Các con tán gẫu đi, ta đi trước.”

Diệp Thạch tiến đến trước mặt Bạch Thần Tinh hỏi: “Phụ thân, người đan tháp đi rồi ạ?”

Bạch Thần Tinh gật đầu: “Ừ, chắc thấy không có cách nào mượn sức được nên bọn họ đi trước rồi.

Bên đan tháp đã đưa tới đơn đặt hàng, hàng năm chúng ta phải cung cấp cho đan tháp hai mươi viên Tố Tâm Đan, mỗi viên đan dược là một triệu nguyên thạch trung phẩm.”

Diệp Thạch kinh ngạc: “Mắc vậy sao ạ?

Làm luyện dược sư kiếm nhiều ghê.”

Bạch Thần Tinh gật đầu: “Đó là tất nhiên, bằng không tại sao lại có nhiều người muốn trở thành luyện dược sư đây.”

Kỳ thật giá này cũng không cao, giá linh thảo cũng không rẽ, nếu luyện dược sư có xác xuất thành công thấp một chút, nói không chừng còn phải bị lỗ, “Đúng rồi, xác xuất Mộ Thần luyện đan thành công cao lắm à?”

Diệp Thạch gật đầu trả lời: “Đúng vậy ạ.

Hiện tại một lò Mộ Thần luyện ra có khi có thể thành tới mười hai viên đan dược, lúc ít cũng có tới bảy tám viên.”

Bạch Thần Tinh híp mắt, xác xuất thành đan như vậy, nếu như để cho những luyện dược sư khác biết, sợ là sẽ điên mất.“Việc này con đừng nói ra ngoài.”

Bạch Thần Tinh dặn dò.Diệp Thạch nghiêm túc gật đầu: “Con hiểu mà.”

“Đúng rồi, người minh văn tháp sắp tới đây đấy.”

Bạch Thần Tinh gõ nhẹ mặt bàn nói.Diệp Thạch cau mày: “Người đan tháp vừa mới đi mà người minh văn tháp đã tới rồi, thật đúng là kỳ lạ.”

“Hình như gần đây minh văn tháp phát hiện được một cái di tích, nhưng do bên ngoài di tích có bố trí trận pháp, nên bọn họ tới tìm trận pháp sư để phá trận.”

Diệp Thạch như có điều suy nghĩ: “Là vậy à..”

“Chắc là họ sẽ tìm con.”

Bạch Thần Tinh nói với Diệp Thạch.“Tìm con?

Tại sao cơ?”

Diệp Thạch không hiểu.“Nghe nói cái trận pháp kia là một trận pháp thất cấp thượng cổ trung cấp, có hơi giống trận pháp lúc trước con phá cho Ô Phượng.”

Bạch Thần Tinh nói.Diệp Thạch có chút xấu hổ nói: “Cái trận pháp đó không phải do con phá.”

“Ta biết, nhưng mà những người đó lại không biết.”

Bạch Thần Tinh thản nhiên nói.Diệp Thạch nâng cằm suy nghĩ rồi nói: “Gần đây có rất nhiều người tới tìm con phá trận, những người đó đều nghĩ con lấy giá rẽ, con cảm thấy hẳn là phải đề cao giá trị con người của mình.”

Bạch Thần Tinh cười: “Cứ đề đi, con là con trai của Bạch Thần Tinh ta, giá trị con người có cao tới đâu cũng là bình thường.”

Núi Tê Phượng.“Tiểu thư, ngài sao vậy?”

Một nữ tử áo tím bên người Ô Phượng hỏi thăm.Ô Phượng lắc đầu nói “Không sao.”

Dựa theo Ô gia suy đoán, lần trước bên trong bí cảnh mà Diệp Thạch phá kia hẳn là có dị hỏa, còn có Âm Linh Tinh dùng để áp chế dị hỏa, nhưng khi bọn họ đến, dị hỏa không có, Âm Linh Tinh cũng không có.Vừa đi ra bí cảnh không lâu, Bạch Thần Tinh liền lập tức thành võ tôn bát tinh, cho dù thiên phú Bạch Thần Tinh có kiệt xuất hơn, nhưng nếu không đủ cơ duyên thì tu vi cũng không nên tiến bộ nhanh như thế.

Nhưng nếu hắn thông qua Diên Tinh chiếm được Âm Linh Tinh, vậy chuyện đó liền thuận lý thành chương.Nếu Âm Linh Tinh đã rơi vào trong tay Diên Tinh, như vậy còn dị hỏa, dị hỏa chạy đi đâu??“Chuyện kêu ngươi tra, ngươi đã điều tra xong chưa?”

Ô Phượng hỏi.Nữ tử áo tím gật đầu: “Đã tra ra được.

Trong Bạch gia không có một người nào từng dùng qua phương pháp cổ quái lần trước Bạch Diên Tinh phá trận, thật ra phương pháp Bạch Diên Tinh phá trận lần trước trái lại có chút giống dùng ngọc bội truyền tống trận trong thời thượng cổ, nhưng mà Bạch Diên Tinh lại không hề sử dụng ngọc bội.”

“Nếu trên người y có giấu ngọc bội, sau đó cố ý bố trí thì sao?”

Ô Phượng hỏi.Ô Phượng híp mắt, vốn chuyện phá trận này đã qua rồi thì thôi, nhưng không biết rằng vì sao, lúc minh văn tháp cho người đến hỏi tỉ mỉ tình hình phá trận, biểu tình người đó lại lạ như vậy…“Nhưng tại sao y phải làm như vậy?”

Nữ tử áo tím không hiểu.Ô Phượng lắc đầu: “Hẳn là do ta nghĩ nhiều, phương pháp luyện ra ngọc bội đi thông qua trận pháp sớm đã thất truyền, trong Bạch gia đều không có ai biết, huống chi Bạch Diên Tinh còn nhỏ như vậy.”
 
[Hoàn] Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 260


Chương 260“Hà tiền bối, ngài tìm ta sao?”

Mộ Thần cung kính đứng trước mặt Hà Hiền hỏi.Hà Hiền gật đầu đáp, cao thấp đánh giá Mộ Thần một phen rồi nói: “Nghe nói mấy ngày trước ngươi bị người ta đánh?”

Mộ Thần cười gượng, siết chặt tay nói: “Chỉ là do ta sơ suất.”

Hà Tĩnh Nguyệt: “…”

Do bản thân sơ suất?

Có thể sơ suất đến như vậy sao?Hà Hiền thấy Mộ Thần không muốn nói chuyện nhiều nên cũng không miễn cưỡng, “Lần trước Bạch Diên Tinh phá trận có ngươi trợ giúp phải không?

Ngươi có nhìn ra thứ gì không?”

Mộ Thần tràn đầy xấu hổ nói: “Bạch thiếu mới là chủ lực, ta chỉ đóng góp được một phần nhỏ, không coi là gì.

Còn thủ đoạn thần quỷ của Bạch thiếu thì ta thật sự nhìn không rõ.”

“Bên minh văn tháp vừa phát hiện được một di tích, trận pháp bên ngoài cũng không khác với cái lần trước Bạch thiếu phá, hẳn là mấy ngày nữa sẽ có người minh văn tháp lại đây, đến lúc đó chắc chắn sẽ mời ngươi.”

Hà Hiền híp mắt, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm đánh giá Mộ Thần.Trong lòng Mộ Thần chợt dâng lên một cỗ dự cảm không tốt, chẳng biết tại sao, Mộ Thần cứ cảm thấy người minh văn tháp tới đây không đơn thuần là vì phá trận.Ngọc bài truyền tống có dùng đến minh văn, không biết có phải minh văn tháp đã biết gì không.“Trận pháp lần trước là nhờ Bạch thiếu phá, tìm ta sợ là không thể giúp được gì.”

Mộ Thần nói.“Dù không thể giúp được gì, nhưng nếu bọn họ đã mời ngươi, vậy ngươi đi một chuyến cũng sẽ không bị thiệt.”

Hà Hiền chắp tay sau lưng nói.Mộ Thần gật đầu: “Tiền bối nói phải.”

Hà Hiền nhìn Mộ Thần rời đi, trong mắt hiện lên vài phần dò xét.Hà Tĩnh Nguyệt hỏi Hà Hiền: “Ông nội sao vậy?”

Hà Hiền nhíu mày, nói: “Không có gì, chỉ là mới mấy ngày mà người này lại như thoát thai hoán cốt, càng cho ta cảm giác hắn sâu không lường được, giống như thể chất của hắn đột nhiên trở nên tốt hơn.”

“Ông nội, đến tột cùng thì Trần Mộc có thực lực gì ạ?”

Hà Tĩnh Nguyệt ngạc nhiên hỏi.“Nhìn cốt linh thì khoảng trên dưới hai mươi tuổi, thực lực được hắn lộ ra có khí tức võ hoàng nhất tinh, nhưng hẳn là không chỉ nhiêu đó.”

Hà Hiền nói.Hà Tĩnh Nguyệt nhíu mày nói: “Không thể nào..”

Võ hoàng hai mươi tuổi hơn phân nửa đều chỉ xuất hiện ở trong những gia tộc lớn, từ nhỏ không thiếu tài nguyên.

Nghe nói Trần Mộc là một tu luyện giả ở trong núi, may mắn vào được di tích mới trở thành trận pháp sư lục cấp.“Ông nội, có phải là ngài đang hoài nghi chuyện gì không?”

Hà Tĩnh Nguyệt hỏi.Hà Hiền hít sâu xong một hơi mới nói: “Ta đang suy nghĩ, trận pháp thượng cổ thất cấp trung kỳ lần trước có thể không phải do Bạch Diên Tinh phá, mà là, do Trần Mộc phá.”

Hà Tĩnh Nguyệt mở to mắt, kinh nghi bất định nói: “Ông nội sao lại nghĩ như vậy?

Trần Mộc hắn làm sao có thể?”

“Con đừng quá kích động, đâu chỉ là suy nghĩ đột phát của ông nội thôi, tùy tiện ngẫm lại, người đã già rồi mà còn thích miên man suy nghĩ.”

Hà Hiền cười nói.Hà Tĩnh Nguyệt nghe vậy, nhất thời thở ra một hơi.Công hội trận pháp sư.Đám người Vương Dương, Lạc Thành, Cố Vân và Mạnh Tinh Nhi ngồi vây quanh Mộ Thần.“Trần Mộc, lần này người minh văn tháp tới đây chắc sẽ mời ngươi phá trận, ngươi lại sắp phát tài rồi, quay về nhớ phải mời khách đó nha.”

Cố Vân cười nói.Mộ Thần mỉm cười, đầy khiêm tốn nói: “Chủ lực phá trận là Bạch thiếu gia, ta chỉ là trợ thủ mà thôi, người ta có mời ta hay không cũng không nhất định đâu.”

“Trần Mộc, mệnh ngươi thật tốt, vậy mà lại được Bạch thiếu coi trọng.”

Lạc Thành hơi có chút ghen tị nói.Mộ Thần rũ mắt, thản nhiên nói: “Bạch thiếu rất không tồi.”

Mạnh Tinh Nhi nhìn Mộ Thần, sắc mặt cổ quái.“Đúng rồi, có tin tức gì về người minh văn tháp không?”

Mộ Thần hỏi.Vương Dương hưng trí bừng bừng nói: “Đại khái lần này minh văn tháp phái tới mười mấy người, hai người cầm đầu chính là Tưởng Phong – cháu trai của tháp chủ cùng với Thạch Kinh Thiên – cháu trai của phó tháp chủ.”

“Tưởng Phong với Thạch Kinh Thiên là người thế nào?”

Mộ Thần tò mò hỏi.“Về Tưởng Phong kia, gã xác thực là một nhân vật truyền kỳ, năm hai mươi tuổi gã trở thành võ hoàng, năm hai mươi hai tuổi đã là võ hoàng tam tinh.

Từ đó đến nay đã qua năm năm, không biết có phải là do hao hết thiên phú hay không, dù gã có dùng nhiều thiên tài địa bảo hơn thì tu vi cũng không hề dâng lên chút nào, ngược lại có dấu hiệu lui ngược về.

Năm nay hắn hai mươi bảy tuổi, nghe nói đã lùi xuống võ hoàng nhị tinh.”

“Tu vi không tiến mà còn lùi?”

Mộ Thần có chút nghi hoặc: “Bị thương à?”

Vương Dương lắc đầu, nói: “Không có, chính là như vậy mới kỳ quái ấy chứ.

Tư chất Tưởng Phong vốn là cực kỳ nghịch thiên, tháp chủ Tưởng Thành Tiến của minh văn tháp cực kỳ coi trọng gã.

Nhưng lại chẳng biết tại sao, từ khi gã thành võ hoàng tam tinh, sau đó có nuốt vào bao nhiêu linh dược thì tu vi vẫn không thấy tăng.”

“Không bị thương nhưng tu vi lại không tiến mà còn lùi, chuyện này thật đúng là kỳ lạ.”

Mộ Thần nói.Vương Dương nói: “Trần Mộc, nếu ngươi gặp được tên kia thì nhất định phải tránh xa ra một chút nhé.”

“Tại sao vậy?”

Mộ Thần ngạc nhiên hỏi.“Sau khi tu vi tên kia trì trệ không tiến, tính tình liền trở nên cực kỳ nóng nảy và hay cáu kỉnh, rất hay muốn đánh người.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, thực lực tên kia mặc dù đã lùi tới võ hoàng nhị tinh, nhưng vẫn cực kỳ lợi hại.”

Vương Dương nói.Cố Vân hì hì nở nụ cười: “Phải đó, tuy rằng thực lực người ta lùi xuống, nhưng muốn đánh chết ngươi vẫn dư.”

Vương Dương bất đắc dĩ nói: “Bây giờ chúng ta đang nói với Trần Mộc mà, tự dưng chuyển tới trên người ta làm chi.”

“Vậy Thạch Kinh Thiên thì sao?”

Mộ Thần hỏi.“Đó là một gã ăn chơi trác táng, thích nhất là du sơn ngoạn thủy, hàng năm đều không thấy bóng người.

Vào năm hai mươi lăm tuổi gã là một võ vương lục tinh, là cố dùng đan dược thúc lên.

Người ta có mệnh tốt mà, đầu được vào thai tốt, không cần tu luyện cũng có người giúp gã tăng tu vi lên.”

Vương Dương hâm mộ ghen tị nói.“Luận đầu thai tốt thì ai có thể so với Bạch thiếu được.

Đó thật sự là muốn cái gì thì có cái đó, Bạch Thần Tinh tiền bối hận không thể dọn sạch toàn bộ Bạch gia cho y kia kìa.”

Cố Vân cực kỳ hâm mộ nói.Mộ Thần ở trong lòng cười chế nhạo.

Diệp Thạch đầu thai tốt?

Y bị người Diệp gia giày xéo tới như vậy cũng coi là đầu thai tốt?Bạch Thần Tinh chính là tên vương bát đản, hắn dù có làm nhiều hơn nữa cũng không gạt bỏ được những đau khổ mà Thạch Đầu đã từng chịu!!Thời gian ba ngày lướt qua nhanh chóng.Trong sự kỳ vọng tha thiết của mọi người, người minh văn tháp rốt cục cũng đến.“Linh Tháp!

Là Linh Tháp!”

Đứng ở xa xa nhìn đoàn người đi qua, Tháp Linh ở trong thức hải Mộ Thần điên cuồng kêu gào, giọng nói luôn tràn đầy mùi sữa giờ phút này nghe lại dị thường bén nhọn.Mộ Thần nhíu mày, đôi mắt dừng lại trên người một thiếu niên áo xanh trong đoàn người.“Không phải ngươi nói rằng chỉ có người tinh thông năm môn học thuật mới thu phục được Linh Tháp sao?

Tại sao đối phương lại có Linh Tháp?

Chẳng lẽ gã cũng tinh thông năm môn học thuật?”

Mộ Thần hỏi Tháp Linh.“Không biết!

Nhưng Linh Tháp kia của hắn không phải là năm tòa Linh Tháp dung hợp thành, chỉ có một tòa minh văn tháp.”

Tháp Linh nói.Mộ Thần gắt gao nhìn chằm chằm thiếu niên áo xanh bên cạnh thiếu niên áo lam cầm đầu, thiếu niên áo xanh cầm một cây quạt trong tay không ngừng phe phẩy, thoạt nhìn có chút ngả ngớn, có chút bất cần đời, nhưng Mộ Thần lại rất rõ ràng, đây chẳng qua chỉ là biểu hiện giả tạo.Bên ngoài chỉ là võ vương lục tinh, nhưng trên thực tế lại chính là võ hoàng lục tinh.Mộ Thần híp mắt, tâm không khỏi treo lên, Trung Châu quả nhiên là nơi tàng long ngọa hổ, tùy tiện liền bắt gặp được một cao thủ.“Nơi như Linh Tháp Châu có phải không chỉ có một?”

Mộ Thần âm trầm hỏi Tháp Linh.Tháp Linh có chút vô tội nói: “Ta cũng không biết.

Hình như là không chỉ có một cái.”

“Có mấy cái?”

Mộ Thần hỏi.Tháp Linh xấu hổ trả lời: “Hai cái hoặc là ba cái, cũng có lẽ là bốn.”

Mộ Thần đen mặt: “Ngươi quả thật ngu ngốc.”

Tháp Linh vô tội chớp chớp mắt.Mộ Thần cắn răng nghĩ, Trung Châu có lẽ tựa như một đại lục, “nước ngoài” mà hắn đến từ chính là một cái đảo nhỏ phân bố chung quanh đại lục, đại lục chỉ có một, tiểu đảo lại có tới mấy cái.Trung Châu hẳn là duy nhất, nhưng nơi như Linh Tháp Châu hẳn là không chỉ có một.

Tháp Linh trong thức hải của hắn là một cái chìa khóa để kế thừa năm tháp Trung Châu, nhưng cái chìa khóa này lại không phải duy nhất, trừ hắn ra còn có người có cơ hội kế thừa năm tháp Trung Châu.“Ngươi có thể cảm ứng được Tháp Linh trong thức hải gã, vậy gã có thể cảm ứng được ta không?”

Mộ Thần hỏi.“Hẳn là không có, gã chỉ có một tòa Linh Tháp, thần thức Tháp Linh không được đầy đủ, ta vừa cảm ứng được nó liền thu liễm khí tức, hẳn là nó không có phát hiện ra ta.

Ta mạnh hơn nó nhiều, nếu ngươi có thể kiếm thêm nhiều nguyên thạch nuôi ta, ta sẽ càng cường đại hơn.”

Tháp Linh tràn đầy tự tin nói.Mộ Thần âm thầm thở dài, “Nguyên thạch, nguyên thạch.

Trừ nguyên thạch ra thì ngươi còn biết cái gì?”

Tháp Linh vô tội thở dài, nói: “Nếu không phải do tốc độ ngươi kiếm nguyên thạch quá chậm, ta cũng không cần phải đốc xúc ngươi mãi như thế.”

“Người nào đây?”

Một tiếng quát nhẹ chợt truyền đến.Mộ Thần ngẩng đầu, thấy Tưởng Phong của minh văn tháp đi tới, sác mặt không tốt nhìn hắn.“Đây là Trần Mộc, trận pháp sư của công hội trận pháp sư bọn ta.”

Hà Tĩnh Nguyệt vội giới thiệu với Tưởng Phong.Trên gương mặt Tưởng Phong hiện lên nụ cười lạnh, “Giả thần giả quỷ, để ta nhìn xem bộ mặt đích thực ngươi coi.”

Tưởng Phong quát lạnh một tiếng, phất tay bổ tới Mộ Thần.“Tưởng thiếu!”

Hà Tĩnh Nguyệt hô to, thầm nghĩ tên Trần Mộc này có thể chất gây tai hoạ sao?

Doãn Kiến Bình của đan tháp vừa nhìn thấy Trần Mộc đã muốn khiêu chiến, tên Tưởng Phong này cũng là như vậy.Hà Tĩnh Nguyệt nghe nói Tưởng Phong từ khi thân thể xảy ra vấn đề, tu vi không tiến mà còn lùi, tính cách trở nên phá lệ bất thường,Xem ra là không giả.Mộ Thần nhíu mày lại, ngụy trang thuật của hắn dấu diếm được người thường, nhưng lại không dấu diếm nổi chuyên gia chân chính.Tưởng Phong đánh tới một chiêu này là công kích minh văn, chỉ là muốn đánh nát minh văn thuật trên mặt hắn, cũng không có ý muốn tính mạng hắn.Đôi mắt Mộ Thần tuôn ra một trận kim mang, những minh văn đang bay qua liền rạn nứt, tiêu tan trong vô hình.Tưởng Phong cau mày, lạnh lùng hỏi: “Ngươi…”

Rốt cuộc là ai?“Tưởng thiếu là kỳ tài ngút trời, chỉ tiếc thân thể lại xảy ra vấn đề, không có khi nào nguyên khí ngừng xói mòn.

Tại hạ có biết một chút y thuật, có lẽ sẽ có thể phân ưu cho Tưởng thiếu.”

Mộ Thần giành lên tiếng trước Tưởng Phong.Tưởng Phong nhíu mày lại, nhìn chằm chằm Mộ Thần.Hà Tĩnh Nguyệt tràn đầy ngạc nhiên nhìn Mộ Thần: “Trần Mộc, ngươi biết y thuật?”

Mộ Thần cười cười: “Tinh thông một chút.”

Hà Tĩnh Nguyệt cau mày, Trần Mộc này thật đúng là người kỳ lạ, hắn là linh đầu bếp lục cấp, vậy mà còn tinh thông y thuật.Tưởng Phong gắt gao nhìn chằm chằm Trần Mộc, trầm ngâm một chút rồi nói: “Chúng ta nói chuyện riêng.”

Mộ Thần gật đầu, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Ta ở tĩnh thất đợi đại giá.”

Hà Tĩnh Nguyệt nhìn nhìn Trần Mộc, lại nhìn nhìn Tưởng Phong, cảm thấy không khí giữa hai người có vẻ cổ quái nói không nên lời.Thạch Kinh Thiên phe phẩy chiếc quạt trên tay, tò mò nhìn chằm chằm Mộ Thần hỏi: “Ngươi biết y thuật?”

“Biết một phần.”

Mộ Thần nói.Thạch Kinh Thiên cười hì hì nói: “Ngươi thật giỏi.”

Thạch Kinh Thiên tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng dưới đáy mắt lại hiện lên vẻ khinh thường.
 
[Hoàn] Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 261


Chương 261Bạch gia.Diệp Thạch thu lại Thôn Thiên Phong, sau khi đọc ngọc giản mà nó nhả ra, sắc mặt biến đổi lớn.Bạch Thần Tinh thấy Diệp Thạch vội vã đi tới thì ngạc nhiên hỏi: “Làm sao vậy?”

“Xảy ra chuyện lớn rồi.

Mộ Thần nói, trong đám người minh văn tháp tới đây có một người là võ hoàng lục tinh, lại còn thu phục được một tòa minh văn tháp giống Mộ Thần nữa.”

Sắc mặt Bạch Thần Tinh cũng biến đổi: “Võ hoàng lục tinh?

Lại còn thu phục minh văn tháp?”

Diệp Thạch vội vàng gật đầu: “Dạ!

Mộ Thần còn nói người đó tên là Thạch Kinh Thiên.”

Mộ Thần từng hỏi Tháp Linh, nó nói năm tháp là một bản thể, phải đồng thời thu phục mới được, cho nên cho tới nay mới không có ai thành công.

Nhưng mà, người trong minh văn tháp kia lại thu phục được một tòa minh văn tháp.“Thạch Kinh Thiên?”

Bạch Thần Tinh híp mắt, hắn phải điều tra lại mới được, theo những gì hắn hiểu biết thì tên Thạch Kinh Thiên kia không học vấn không nghề nghiệp, là một tên ăn chơi trác tang, nhưng gã vậy mà lại là một võ hoàng lục tinh.

Tính tình của Mộ Thần Bạch Thần Tinh rất rõ, nếu không có nắm chắc thì Mộ Thần sẽ không nói, còn nếu Mộ Thần nói Thạch Kinh Thiên là võ hoàng lục tinh, vậy thì chắc sẽ không sai.“Mộ Thần còn nói, hắn hoài nghi chuyện này có khả năng có liên quan với Mệnh Tộc.”

Diệp Thạch chần chờ một chút rồi nói.“Mệnh Tộc?”

Nắm tay Bạch Thần Tinh lập tức siết chặt, mắt đầy sát khí.Diệp Thạch gật đầu: “Đúng vậy ạ.

Mộ Thần nói, hắn đoán Mệnh Tộc đưa Trang Du tới Huyền Phong đế quốc là vì họ có mưu đồ với Linh Tháp, mà Linh Tháp thì lại cần phải có một người đồng thời tu luyện năm loại học thuật mới có thể thu phục được Linh Tháp.

Có lẽ nếu tập hợp được năm người am hiểu đan thuật, phù chú, minh văn, trận pháp, luyện khí, thì cũng có thể kế thừa Linh Tháp.”

Suy đoán của Mộ Thần là căn cứ theo kiếp trước đã từng đọc qua truyện nhất thụ đa công, bình thường mấy tiểu công trong loại văn này ai cũng có sở trường riêng, thực lực tương đối bằng nhau, bọn họ đều quay chung quanh tiểu thụ, cùng nhau lăn giường, còn có thể giúp đỡ lẫn nhau, kết thành liên minh.Bạch Thần Tinh hít sâu một hơi, nói: “Ta sẽ điều tra kỹ.”

Diệp Thạch gật đầu: “Vâng.”

Trong trận pháp tháp, cánh cửa tĩnh thất bị mở ra.

Mộ Thần thản nhiên uống trà, lười biếng liếc mắt nhìn người tới một cái, “Tưởng thiếu đã đến rồi, ngồi đi.”

Tưởng Phong nhìn Mộ Thần ngồi thản nhiên tự đắc, cười lạnh một tiếng, tức giận nói: “Ngươi thật nhàn nhã.”

“Trộm được nửa ngày nhàn mà thôi.”

Mộ Thần thản nhiên nói.Mộ Thần vung tay lên, cánh cửa tĩnh thất nhất thời bị khóa lại.“Ngươi là ai?

Trên mặt ngươi có minh văn ngụy trang, minh văn đấy không phải là tuyên khắc, mà là dùng nguyên lực để hình thành.

Minh văn thuật của ngươi hẳn là không kém, nếu không thuật dịch dung này của ngươi không thể gạt được Hà Hiền.

Nghe nói ngươi còn hiểu trận pháp, lần trước người phá trận pháp kia kỳ thật không phải là Bạch thiếu, mà là ngươi đúng không?”

Tưởng Phong gắt gao nhìn chằm chằm Mộ Thần.Mộ Thần nghiêng đầu, nhẹ nhàng vỗ tay, “Tưởng thiếu quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh.”

“Ngươi và Bạch Diên Tinh có quan hệ như thế nào, tại sao phải ngụy trang dung mạo vốn có để xen lẫn vào trong trận pháp tháp, ngươi có mục đích gì?”

Tưởng Phong lạnh lùng hỏi.Mộ Thần cười lạnh một tiếng, “Cùng với việc quan tâm chuyện này thì sao Tưởng thiếu ngươi không đi quan tâm bản thân mình.

Thân thể ngươi hẳn là càng ngày càng kém, tốc độ nguyên khí xói mòn càng lúc càng nhanh phải không?

Tuy rằng Tưởng thiếu là kỳ tài ngút trời, thực lực bị đình trệ năm năm mà vẫn là người nổi bật bên trong lớp trẻ, nhưng mà nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ là ngươi sẽ không còn gì hơn người ta.”

“Huống chi…”

Mộ Thần dừng một chút, trên mặt hiện lên ý cười tà mị, “Bên cạnh có một võ hoàng lục tinh tuổi còn trẻ, Tưởng thiếu nhất định có cảm giác rất áp lực nhỉ.”

Sắc mặt Tưởng Phong lập tức hung ác: “Ngươi nói cái gì?”

“Ta nói cái gì ấy à.

Vị tu luyện giả áo xanh đi với ngươi có thực lực võ hoàng lục tinh, Tưởng thiếu, nhãn lực ngươi tốt như vậy, chẳng lẽ nhìn không ra sao?”

Mộ Thần làm bộ ngoài ý muốn.“Ngươi nói Thạch Kinh Thiên là…?

Điều đó không có khả năng!”

Tưởng Phong mãnh liệt đứng lên.Mộ Thần vuốt ve chiếc nhẫn trên tay, ngữ khí thản nhiên: “Nhãn lực của ngươi tốt, chẳng lẽ nhãn lực của ta lại kém.”

Khí tức trên người Mộ Thần đột nhiên thấp xuống, thành cảnh giới võ vương lục tinh.Đôi mắt Tưởng Phong mở to, “Ngươi…

Ngươi…”

Nếu ngay từ đầu gã nhìn thấy Trần Mộc như vậy, gã tuyệt đối sẽ không đoán ra đối phương là một võ hoàng.Khí tức Mộ Thần lại chậm rãi tăng lên, lại dừng ở cảnh giới võ hoàng nhất tinh.“Ngươi rốt cuộc là ai, thực lực ngươi rốt cuộc ở cảnh giới gì?”

Đôi mắt Tưởng Phong co rút lại, hỏi.“Tưởng thiếu có muốn uống một chút không?”

Mộ Thần giơ chén trà, cười cười hỏi.Tưởng Phong nhìn bộ dáng thong dong trấn định của Mộ Thần, trong long hơi run rẩy, ngồi xuống.“Sao ngươi lại ngụy trang mình xấu như vậy?”

Tưởng Phong đề phòng hỏi.“Bởi vì ta quá đẹp trai, có rất nhiều người vừa nhìn thấy đã thích ta, yêu thượng ta.

Mà vị hôn thê của ta cảm thấy ta quá trêu hoa ghẹo nguyệt, y lo lắng tới mức ăn không vô, ngủ không ngon, sầu đến mức người đều gầy.

Thế nên ta liền làm cho chính mình xấu hơn một chút, để cho y yên tâm hơn.”

Mộ Thần rối rắm lắc đầu nói.Tưởng Phong nhìn lớp ngụy trang xấu xí gần như khiến người ta nôn mửa trên mặt Mộ Thần, gã tràn đầy châm chọc: “Ngươi đúng là có mị lực…”

Mộ Thần gật đầu đồng ý, ý vị sâu sa nói: “Còn không phải sao.

Đáng tiếc rằng mị lực quá lớn cũng là một chuyện làm cho người ta phiền phức, người bình thường không thể nào hiểu loại thống khổ này cả.

Tưởng thiếu hiểu chứ?”

Tưởng Phong: “…”

“Ngươi đối tốt với vị hôn thê thật nhỉ.”

Tưởng Phong hừ lạnh nói.Mộ Thần: “Đó là tất nhiên rồi.

Ta là tình si mà, ta thích y nhất đấy.”

Tưởng Phong cảm thấy da gà cả người đều nổi lên, nếu cứ để Trần Mộc nói như vậy nữa, Tưởng Phong cảm thấy không chừng mình sẽ bị người này ghê tởm đến chết.“Ngươi biết cơ thể ta có vấn đề gì?”

Tưởng Phong hỏi.Mộ Thần thong dong nói: “Trên người ngươi được tuyên khắc một loại minh văn đặc biệt, nó có thể tụ tập nguyên khí để ngươi tu luyện nhanh hơn.

Đáng tiếc rằng minh văn tuyên khắc trên người ngươi chỉ là lục cấp, trước khi lên tới cấp bậc võ hoàng thì nó không có một chút vấn đề gì cả, còn rất có lợi đối với ngươi nữa là khắc, nhưng mà, sau khi ngươi đạt tới cấp bậc võ hoàng, nó liền bắt đầu đóng băng, chẳng những không thể tu luyện nhanh, còn sẽ ngăn đưa nguyên khí vào cơ thể…”

Tưởng Phong siết chặt tay, trên mặt tuy không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng đã phảng phất như bị sấm sét đánh nổ tung, người này vậy mà chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra thân thể gã có vấn đề gì.Kỳ thật làm sao gã có thể không biết thân thể mình bị gì, nhưng gã lại không có cách nào để chữa hết.“Ngươi có giải pháp không?”

Tưởng Phong siết chặt tay nói.Mộ Thần nhún vai, nói: “Sửa chữa minh văn trên người ngươi, tăng nó lên tới thất cấp là được.”

Tưởng Phong nhíu mày nói: “Tăng lên thất cấp?

Đáng tiếc rằng minh văn thất cấp đó đã thất truyền.”

Ông nội gã đã sớm biết thân thể gã có vấn đề do minh văn trên người gã, chỉ là…“Chuyện này trái lại không thành vấn đề, ta có.”

Mộ Thần thản nhiên nói.“Ngươi có?”

Tưởng Phong trừng lớn mắt.“Minh văn trên người ngươi chính là Tụ Nguyên Minh Văn, minh văn này vốn là thất cấp, nhưng do minh văn thất cấp quá khó tuyên khắc nên đã có người đơn giản hoá nó đi.

Minh văn sau khi đơn giản hoá có hiệu quả gì, hẳn là Tưởng thiếu cũng cảm nhận được, giai đoạn trước có hiệu quả không tồi, nhưng tai hoạ ngầm sau này lại hơi mạnh…”

“…Kỳ thật, minh văn đã đơn giản hoá này đối với một ít người tư chất bình thường mà nói, là có ích nhưng vô hại…”

Dù sao trên đời này có rất nhiều người cả đời đều không đặt chân được lên cảnh giới võ hoàng.Tưởng Phong khẩn trương hỏi Mộ Thần: “Ngươi có cách thay ta thăng cấp minh văn?”

“Ta đương nhiên là có cách, nhưng mà, Tưởng thiếu có thể cho ta chỗ tốt gì đây?”

Mộ Thần nhếch miệng hỏi.“Ngươi muốn thứ gì?”

Tưởng Phong hỏi.“Nguyên thạch, nguyên thạch!”

Tháp Linh trong thức hải Mộ Thần điên cuồng kêu gào.Mộ Thần cười nói: “Thứ ta muốn rất nhiều: nguyên thạch, linh thảo, thiên tài địa bảo, vân vân.

Tổng giá trị không thể thấp hơn sáu triệu nguyên thạch trung phẩm…”

Tưởng Phong nhíu mày, nói: “Này thì không thành vấn đề, nhưng mà ta dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi có thể trị tốt cho ta?”

Mộ Thần vươn ra tay trái, từng đạo minh văn từ trên cánh tay Mộ Thần chợt xuất hiện.Tưởng Phong nhìn minh văn hiện lên trên mu bàn tay Mộ Thần, trái tim đập rộn.

Minh văn trên mu bàn tay Mộ Thần nhìn rất giống với minh văn được tuyên khắc trên người gã vào mười mấy năm trước, nhưng minh văn này của Mộ Thần là thất cấp, so với minh văn của gã thì tinh tế hơn nhiều.Tưởng Phong chợt nhíu mày, người trước mặt rốt cuộc là ai?

Trước kia sao lại chưa từng nghe nói tới có một nhân vật như vậy?Minh văn mà gã tìm hoài không ra, người này lại có.“Ta sẽ mau chóng đưa đồ vật qua cho ngươi.”

Tưởng Phong áp chế kích động trong long, nói.Mộ Thần gật đầu: “Ừ, về thân phận của ta, dung mạo của ta, ta hy vọng ngươi đừng nhiều chuyện.

Vị hôn thê của ta không muốn ta trêu hoa ghẹo nguyệt chút nào, nếu ta quá dẫn người chú mục, y sẽ rất tức giận, nếu như y tức giận, ta sẽ rất phiền não đó nha.”

“Ngươi sợ vợ?”

Sắc mặt Tưởng Phong kỳ lạ hỏi.Mộ Thần ý vị sâu xa nói: “Không phải ta sợ vợ, mà vì ta là tình thánh.”

Tưởng Phong: “…Ta đi trước.”

“Chờ chút.”

Mộ Thần mở miệng gọi lại Tưởng Phong.Tưởng Phong quay đầu lại hỏi: “Còn có việc?”

Mộ Thần lười biếng dựa lưng vào ghế, cười nói: “Không có chuyện gì, chỉ là cố ý nhắc nhở một chút mà thôi.

Ta khuyên ngươi ngàn vạn đừng không biết tự lượng sức mình đi thăm dò Thạch Kinh Thiên, tu vi chân thực của gã là võ hoàng lục tinh, nhưng chiến lực thật sự lại vượt xa trình độ này.

Gã giấu tài nhiều năm như vậy thì chắc chắn sở đồ không hề nhỏ, nếu ngươi đi thăm dò gã, chỉ sợ sẽ chết không chỗ chôn.”

Tưởng Phong mặt mày âm trầm, không nói được một lời.Mộ Thần cười cười, tiếp tục nói: “Đương nhiên, nếu ngươi muốn đi tìm chết, ta cũng không hề gì.

Thế nhưng, ngươi ngàn vạn lần không nên bại lộ ta!”

Tưởng Phong cắn răng liếc mắt nhìn Mộ Thần một cái, đi ra ngoài.Thạch Kinh Thiên thấy Tưởng Phong đi ra từ trong tĩnh thất thì phe phẩy cây quạt đi tới cạnh Tưởng Phong.“Phong ca, tên Trần Mộc kia nói thế nào?”

Thạch Kinh Thiên tò mò hỏi.Tưởng Phong cười nói: “Chỉ là một tên lang băm mà thôi, hắn có thể có cách nào chứ, đều chỉ nói bậy nói bạ.

Ông nội ta tìm nhiều như vậy mà còn không có cách nào kìa.”

“Sẽ có cách thôi, Phong ca đừng gấp, cho dù ngươi không khôi phục được thiên tư thì vẫn dẫn trước ta mấy con phố mà.”

Thạch Kinh Thiên cười nói với Tưởng Phong.Tưởng Phong lén đánh giá Thạch Kinh Thiên, cười cười: “Vậy sao?

Ta nghĩ, không quá bao lâu nữa là ngươi có thể đuổi kịp ta rồi.”

Không chừng là đã sớm đi ở phía trước ta.Thạch Kinh Thiên lộ ra nụ cười khổ nói: “Phong ca thật biết nói giỡn.

Đúng rồi Phong ca, sao ngươi lại đột nhiên ra tay với Trần Mộc kia?”

“Ta nhìn không vừa mắt tên quỷ xấu xí kia, vừa thấy hắn đã cảm thấy chán ghét.”

Tưởng Phong tràn đầy ghét bỏ nói.Thạch Kinh Thiên dùng cây quạt che miệng: “Tên kia đúng thật là có chút đáng ghét, Phong ca, nếu như ngươi nhìn hắn không vừa mắt thì ta đi thu thập hắn một trận giúp ngươi?”

Tưởng Phong nhíu mày: “Ta đã giáo huấn hắn rồi, ở đây dù sao cũng là địa bàn trận pháp tháp, ồn ào quá cũng không tốt.”

Thạch Kinh Thiên có chút thất vọng: “Vậy được rồi, nghe nói Bạch thiếu gia Bạch Diên Tinh rất là coi trọng tên quỷ xấu xí này, cũng không biết vị Bạch thiếu gia kia nhìn trúng cái gì của tên này nữa.”

Tưởng Phong híp mắt, nói: “Tâm tư Bạch thiếu ai mà biết được, ta còn có việc, không nói chuyện phiếm với ngươi nữa.”

“Được.”

Thạch Kinh Thiên nhìn theo bóng dáng Tưởng Phong, trong ánh mắt toát ra vẻ trêu tức và trào phúng, vẻ vâng lời khiêm cung lúc trước liền trở thành hư không.Mộ Thần đứng ở xa xa nhìn Thạch Kinh Thiên, hàn quang trong mắt bắn ra bốn phía.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back