Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên

[BOT] Mê Truyện Dịch
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 45


Một tài khoảng quảng cáo không biết ở đâu mọc ra đột nhiên phát ra một giọng chất vấn."

Quách Tân ly hôn năm 06 nhỉ, Tôn Huy hình như cũng vậy.

Trùng hợp là hai người bọn họ cũng quen biết vào năm đó.

Vì thế, ở đây liệu có phải có chuyện gì chúng ta không biết hay không?

Rốt cuộc là hai người đó ly hôn trước, hay là quen nhau trước?

Nếu như là vế sau mà nói thì chuyện này đúng là náo nhiệt rồi! [Mỉm cười]""Ông trời của tôi ơi, chẳng lẽ hai người là cùng vừa mắt nhau, vì thế mới ly hôn với chồng trước và vợ trước của mình?

Thật sự là quá đáng sợ rồi."

"Hai người họ không giống loại người như vậy lắm nhỉ?

Tôi vẫn không tin suy đoán này lắm."

Có người trả lời rằng: "Chủ tầng, bạn gặp người xấu nào trên mặt viết là Tôi là người xấu chưa?"******Ngay lập tức, giống như một dàn thủy quân không biết từ đâu tới, điên cuồng mà bắt đầu nói về suy đoán này.

Dần dần, rất nhiều người đều bắt đầu tin tưởng.

Có người thậm chí còn tìm ra được bộ phim đầu tiên mà Quách Tân và Tôn Huy hợp tác quay vào năm 05, mà hai người họ là năm 06 ly hôn, chuyện này liền có tất nhiều báo chí đưa tin.Thẩm Sở Sở nhìn vào những nội dung như vậy trên mạng, hơi cau mày.

Những người này rõ ràng là đang nói láo, không có bằng chứng thuyết phục nào cả, chỉ là tìm ra tin bài từ mười mấy năm trước liên bắt đầu sáng tác tin tức.

Những vết đen như vậy vừa đê tiện vừa đáng giận.

Đê tiện là vì tùy tiện biên ra chuyện cũ, đáng giận là vì ngươi nếu như không lấy ra được bằng chứng chính xác để phản bác thì bọn họ hoàn toàn có thể nói ngươi là đang giả mạo.Năm đó Quách Tân và Tôn Huy lúc nào vào tổ, tin là người của tổ kịch đều rõ ràng.

Chỉ là, thời gian đã qua lâu như vậy, tư liệu cũng không biết là có còn lưu lại hay không.Thẩm Sở Sở là có thể từ hệ thống nhân duyên của Quách Tân và Tôn Huy nhìn được thông tin của hai người.Hai người họ đúng là ly hôn năm 06, một người vào tháng một, một người vào tháng 3.

Chỉ là thời gian họ vào tổ lại không phải như trên mạng nói là năm 05, hai người này vào tổ khi nào cô không biết, nhưng trên hệ thống hiển thị thời gian quen biết là tháng 6 năm 06.

Vậy tức là hai người này đích thực là sau khi cả hai đều đã ly hôn mới nhận thức nhau.

Hơn nữa, đến với nhau cũng là năm 07.Lặng lẽ nhìn dân mạng mắng mỏ Quách Tân và Tôn Huy, lại nhìn vào chỉ số hôn nhân không hề hạ thấp dù có trải qua bão tố, Thẩm Sở Sở làm ra một quyết định.Cô đăng nhập vào tài khoản Nguyệt lão, tìm hộp tin nhăn riêng với Hồng Mao.

Trong đó có rất nhiều vấn đề, nhưng Thẩm Sở Sở đều không trả lời anh ta.

Chuyện lần này trước đây Thẩm Sở Sở cũng không định trả lời, một là vì không biết đáp thế nào, hai là vì không có gì để trả lời cả.

Chuyện tồi tệ nhất đã bị Tôn Huy tự mình tiết lộ ra rồi.

Hơn nưa điểm khiến dân mạng tức giận cũng thật sự tồn tại.Còn vào lúc này, nhìn thấy sự miệt thị trên mạng, Thẩm Sở Sở có chút không nhẫn tâm.{Tôi là Nguyệt lão}: Trước khi ta trả lời vấn đề của anh, anh có thể nói cho ta nguyên nhân dẫn đến sự kiện này là gì không?Hồng Mao đã nhìn chằm chằm vào Weibo mấy ngày rồi, lúc này cuối cùng cũng nhận được hồi âm.

Nhìn thấy câu hỏi của Thẩm Sở Sở, Hồng Mao nghĩ cũng không thèm nghĩ liền blah blah nói ra.

Dù sao thì chuyện này trong giới cũng chẳng phải bí mật gì, người có đầu óc có phương pháp đều đã biết.{Ngu ký thứ nhất – Hồng Mao}: Tất nhiên là Quách Tân muốn tham gia vào đại chế tác quốc tế!

Có một nữ minh tinh thực lực tương đương bởi vì muốn hạ Quách Tân, cố ý nhằm dịp này để lộ ra.

Kết quả bản thân cô ta cũng bị người ta tiết lộ ra một số tư liệu đen, vì một âm mưu không thành cô ta lại nảy ra một kế mới.

Còn về nữ minh tinh kia là ai, lão thần tiên ngài lật xem một chút tin báo gần đây liền có thể nhìn ra.Thẩm Sở Sở gần đây vẫn một mực đang bận rộn về chuyện phim mới, cũng thật là không liên tưởng đến những thứ này.

Được Hồng Mao đề tỉnh, cô nghĩ một lát, cũng đem tất cả sự việc xâu chuỗi lại.

Vậy ra, người phụ nữ đó là Trần Mộng?

Trần Mộng thế nhưng là nữ minh tinh nhất tuyến, thực lực vượt trội.

Cô ấy chính là đại biểu phái diễn xuất, người đã đi tới đỉnh cao của giới.

Cô ấy có cần phải làm như vậy không?

Trong nước trong giới này thật là sâu!{Tôi là Nguyệt lão}: Ừm, biết rồi.

Phải rồi, hai người này là sau khi ly hôn mới quen biết.Hồng Mao có được nhắc nhở của Thẩm Sở Sở, lập tức liền đi tìm bằng chứng.Thẩm Sở Sở nói xong, cũng thoát khỏi Weibo.

Cô cũng không nghĩ tới, Trần Mộng thế mà lại làm ra chuyện như vậy.

Liệu có phải là Hồng Mao sai hay không... hoàn toàn không cần phải làm ra cái chuyện mất fan như vậy a!Nghĩ đi nghĩ lại, cô bỗng nhiên nghĩ tới chuyện trước đây Quách Tân nói.

Một chuyện quan trọng... chẳng lẽ là, khi đó Quách Tân đã bị Trần Mộng đe dọa, vì thế mới từ chối đại chế tác sao?

Hình như sau này cô cũng từng nghe là Trần Mộng đi thử kính.

Nếu nghĩ như thế, toàn bộ sự việc không phải chính là Trần Mộng đe dọa Quách Tân, Quách Tân rút khỏi cuộc cạnh tranh, sau đó Trần Mộng thế chân thượng vị không thành, liền hủy đi hứa hẹn đi tiết lộ chuyện năm đó.Thẩm Sở Sở đột nhiên bị suy nghĩ của chính mình làm cho kinh ngạc, sau lưng cũng đổ mồ hôi lạnh.

Mọi việc nếu như thật sự giống với những gì cô nghĩ, vậy thì thật sự quá là đáng sợ rồi.

Cô đang ngồi ngây ra trên sô pha, chuông cửa đột nhiên vang lên.

Dọa cô rùng hết cả mình.Thầm nghĩ, chẳng lẽ là Vương Thiến lại mang cái gì đến sao?

Không đúng nha, Vương Thiến biết mật mã mở cửa mà.Thẩm Sở Sở đi tới cạnh cửa, nhìn vào hình ảnh một cái.

Trong đó xuất hiện một người đàn ông đã lâu ngày không gặp.Sau khi mở cửa, Thẩm Sở Sở phát hiện bóng lưng định rời đi của Hàn Hành Ngạn.

Chẳng qua là bóng lưng đó vừa nghe sau lưng truyền tới tiếng mở cửa, lại quay đầu lại."

Xin lỗi muộn thế này còn quấy rầy cô."

Hàn Hành Ngạn khàn khàn nói.Thẩm Sở Sở nhìn thấy người đàn ông mặc áo khoác gió màu xám, phong trần mệt mỏi lại có chút tiều tụy, cười nói: "Không sao, tôi cũng chưa đi nghỉ.

Hàn Tổng vừa mới từ bên ngoài về sao?"

Hàn Hành Ngạn thấy trang phục trên người mình, cau mày, nói: "Ngại quá, vừa xuống máy bay, còn chưa kịp thay quần áo."

"Ồ, hóa ra là ngài đi công tác, khó trách mấy ngày gần đây không nhìn thấy ngài."

Hàn Hành Ngạn đang cúi đầu ghét bỏ mà nhìn quần áo chính mình, nghe thấy lời của Thẩm Sở Sở nói, động tác ngừng lại, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Sở Sở, nói: "Đúng, ngay sau hôm gặp mặt lần trước tôi liền phải đi công tác.

Hôm nay vừa mới trở về.

Sau này cô Thẩm nếu như muốn gặp tôi thì có thể ngày nào cũng gặp rồi."

Thẩm Sở Sở nghe được câu này, nụ cười trên mặt lại cứng đờ.

Cô cảm thấy vừa rồi cô không hề biểu đạt ra cái ý này mà?

Muốn gặp anh?

Cô không nói thế đâu mà.

Nhìn thấy ánh mắt của Hàn Hành Ngạn, Thẩm Sở Sở haha cười nhạt hai tiếng.Hai người liền cứ im lặng đứng đối mặt như vậy.

Chỉ khác ở chỗ, một người đứng ở ngoài cửa, một ngưởi đứng ở bên trong cánh cửa."

Khụ Khụ!"

Hàn Hành Ngạn nhịn không được mà ho.Thẩm Sở Sở quan tâm hỏi: "Ngài có phải là bị cảm hay không, phải chú ý sức khỏe, còn phải uống chút thuốc cảm."

"Khụ khụ!"

Hàn Hành Ngạn lại nhịn không được mà ho mấy tiếng, nghe được lời của Thẩm Sở Sở, trong lòng vừa động, nói: "Trong nhà không có thuốc cảm, tôi vừa rồi chính là định tìm cô Thẩm mượn một ít đây."

Thẩm Sở Sở vừa nghe là Hàn Hành Ngạn đến mượn thuốc cảm, vội vàng đáp: "Hàn tổng ngài sao không nói sớm, ngài vào trong trước đã, tôi đi tìm cho ngài."

Hàn Hành Ngạn lại cúi đầu nhìn lại quần áo của mình, cau mày nói: "Tôi sẽ chờ ở cửa thôi."

Thẩm Sở Sở nhất thời có chút bối rối, sau khi bị người ta từ chối, cô mới nhận ra cách làm của mình có chút lỗ mãng.

Nửa đêm rồi, cô còn mời một người đàn ông độc thân đến ngồi trong nhà mình, thật sự là khiến cho người ta không nghĩ sai cũng khó.Nghĩ đến đây, Thẩm Sở Sở hơi ngại ngùng, nói: "À, tôi đi tìm thuốc."

Nhớ là thuốc vốn để ở trong phòng khách, Thẩm Sở Sở tìm cả nửa ngày cũng không thấy.

Nghe tiếng ho không ngừng truyền tới từ cửa, Thẩm Sở Sở càng cảm thấy tội lỗi.

Rốt cuộc cuối cùng cũng nhớ ra mình hình như đã đem thuốc để vào phòng ngủ rồi.Thẩm Sở Sở đem tất cả thuốc cảm trong nhà đều lấy ra, có chút áy náy nói: "Xin lỗi, trước đó quên mất là đã cất ở chỗ nào."

Hàn Hành Ngạn thấy biểu cảm áy náy của Thẩm Sở Sở, lại ho thêm một tiếng, sau đó nhận lấy thuốc mà Thẩm Sở Sở mang ra."

Cám ơn cô Thẩm."

Nói xong, không biết lấy từ đâu ra một chiếc hộp nhỏ đưa qua, nói: "Đây là tôi đi công tác mang về, coi như là cảm ơn thuốc của cô Thẩm."

Thẩm Sở Sở liếc qua chiếc hộp, vội vàng từ chối: "Không cần không cần.

Chút thuốc này không đáng bao nhiêu tiền, ngài không cần khách khí như vậy.

Ngài trước đây giúp tôi nhiều lần như vậy, tôi chỉ có chút việc như vậy thì tính là gì."

Hàn Hành Ngạn suy tư vài giây, mím môi nhìn vào Thẩm Sở Sở, qua nửa ngày, có chút đôi môi mỏng khô khan mà nhả ra mấy câu: "Nếu đã như vậy, thuốc của cô Thẩm tôi cũng không thể lấy được."

Nói thế rồi nhịn không được lại ho vài tiếng.Thẩm Sở Sở bị Hàn Hành Ngạn nhìn chằm chằm có chút tim đập nhanh, nói: "Chỗ thuốc này không đáng tiền gì, ngài cầm lấy là được rồi."

Hàn Hành Ngạn thấy Thẩm Sở Sở vẫn là dáng vẻ không muốn nhận, cau mày, dùng tay cầm túi thuốc kéo lấy tay Thẩm Sở Sở một cái, sau đó đem cái hộp đặt vào trong tay Thẩm Sở Sở."

Cái này cũng chả đáng bao nhiêu tiền, chẳng qua là ở bên ngoài tiện tay mua về thôi."

Nói xong câu này, còn bổ sung thêm một câu, "Chỉ là một món quà nhỏ mà thôi, lần này tôi mua rất nhiều, cũng là thường mua gì đó về cho những người xung quanh."

Thẩm Sở Sở cảm thấy bàn tay bị Hàn Hành Ngạn cầm đã sắp bốc cháy rồi, nhịp tim cũng không chịu được mà tăng lên chút nữa.

Nhìn chằm chằm vào tay Hàn Hành Ngạn, lặng lẽ nói: "Ồ, hóa ra là như vậy."

"Đúng, chính là như vậy, cô Thẩm nhận là được."

Nói xong, Hàn Hành Ngạn buông cổ tay Thẩm Sở Sở ra.Thẩm Sở Sở nhìn thấy sắc mặt không có biểu tình của Hàn Hành Ngạn, cảm thấy mình vừa rồi hình như nghĩ nhiều rồi, vì thế hơi xấu hổ mà nói: "Cám ơn món quà nhỏ này của Hàn tổng."

"Ừ, cô Thẩm nghỉ ngơi sớm đi.

Tôi về trước."

Thẩm Sở Sở lúc này mới nhớ ra Hàn Hành Ngạn là một người bệnh, vội nói: "Vâng, ngài cũng nhanh chóng nghỉ ngơi đi, uống thêm chút nước nóng.

Như vậy bệnh mới nhanh khỏi."

Hàn Hành Ngạn lắng nghe Thẩm Sở Sở nói, nụ cười trên mặt chợt lóe, nói: "Được, cám ơn cô Thẩm đã quan tâm."
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 46


Sau khi Thẩm Sở Sở đóng cửa lại, cảm thấy tim mình vẫn còn đang đập thình thịch.

Đây là một loại cảm xúc rất lạ lẫm, có chút cảm giác nói không rõ.

Nhiệt độ còn lưu lại trên tay nhắc nhở cô là mọi việc vừa rồi không phải là ảo tưởng, là thật sự có tồn tại.

Lại nhìn vào chiếc hộp trong tay, Thẩm Sở Sở lật ngược lại xem một cái, không thấy có logo.

Mở ra xem, bên trong là một sợi dây bạc mỏng, mặt trên khắc mấy viên kim cương nhỏ.

Thẩm Sở Sở vừa nhìn liền thích các vòng tay này.

Đem lật hết bên trong hộp lên, lại nhìn vào chiếc vòng tay, vẫn không tìm được logo.

Thẩm Sở Sở nghĩ thầm, chẳng lẽ thật sự là giống như Hàn Hành Ngạn nói, đây là anh ta tiện tay mua sao?

Sau khi xem xét một lúc, Thẩm Sở Sở bỏ sợi dây vào lại.

Chiều hôm sau, kết quả điều tra của Hồng Mao đã có, anh ta ở Weibo công bố một số bằng chứng.

Tuy là vẫn có một số dân mạng không tin lắm vào tính chân thực của chuyện này, nhưng tối thiểu là đại đa số người là tin rồi.

Vào thời điểm này, Tôn Huy lại phát một tuyên bố thanh minh trên Weibo.
{Tôn Huy V}: "Ta và Tân Tân là vào sau khi đối phương ly hôn mà quen biết, đây là sự thật không thể thật hơn.

Không cần biết những thứ như chân tướng cũng được, như người làm chứng cũng được, lời các ngươi nói tuy là có người sẽ tin, nhưng sự thật chính là sự thật, chúng ta không thẹn với lương tâm.

Thực ra mà nói, nếu như sớm biết được có một ngày sẽ gặp phải Tân Tân, ta sẽ không kết hôn sớm như vậy.

Người mà, đời này có thể gặp được một người mình thích không dễ dàng, từ ngày gặp được Tân Tân, ta mỗi ngày đều luôn cảm ơn trời cao đã đem cô ấy đến bên ta.

Người làm chuyện này, ta biết ngươi là ai, cũng biết ngươi đang muốn gì.

Ta vốn là đã âm thầm chuẩn bị luật sư, kết quả là Tân Tân không muốn để cho ta kiện ngươi, bởi vì cô ấy cảm thấy ngươi cũng coi như một người đáng thương, cầu mà không được.

Vì vậy, sau này cứ sống mà nhìn ta và Tân Tân chung sống hạnh phúc qua mỗi ngày đi. [Mỉm cười]"
Quách Tân nhìn thấy Weibo mà Tôn Huy phát, cuối cùng cũng yên tâm, nói: "Tính toán với cô ta cũng chẳng có gì hay, cô ấy cũng là người đáng thương, nếu như không phải là thích phải anh, cũng chưa chắc sẽ làm chuyện như vậy.

Hơn nữa chúng ta tính toán với cô ấy cũng chưa chắc có thể kiện thắng cô ấy, nói không chừng đến cuối cùng người chịu thiệt vẫn là chúng mình.

Dù sao thì người ta có hậu đài, không giống với những người như chúng ta."

Tôn Huy nhìn vào vợ mình, thương tiếc nói: "Haiz, đều trách anh.

Cũng là anh vô dụng."

"Chuyện này sao có thể trách anh được?

Người làm chuyện sai là cô ấy, cũng chẳng phải anh.

Hơn nữa, chúng ta không giống với kiểu người như cô ấy, có những lúc, vị trí quá cao ngược lại lại nhìn không rõ được bản thân."

Trần Mộng nhìn thấy bài Weibo đăng, cầm cái ly trong tay ném hết sức vào tường.

Khi trước rõ ràng là cô biết Tôn Huy trước, kết quả Tôn Huy lại thích một Quách Tân không có chỗ nào bằng được cô.

Nhiều năm nay, không cần biết cô làm cái gì, hai người này đều gắn bó như keo như sơn.

Một thời gian trước, cô không dễ gì mới tìm được nhược điểm của Quách Tân, định dựa vào đó để yêu sách cô ta, cũng muốn làm cho Tôn Huy nhìn được rõ khuôn mặt thật của cô ta, kết quả, cô vẫn là tính sai!

Hơn nữa, Tôn Huy bỗng dưng không ngại chủ động phơi bày ra tài liệu đen là bản thân đã từng kết hôn trước đó để vì Quách Tân ngăn lại lời ong tiếng ve từ bên ngoài!

Hai người này thật là!

"Chị...chị Mộng."

Trợ lý thận trọng gọi Trần Mộng.

Trần Mộng mạnh mẽ quay đầu, ánh mắt sắc bén nhìn vào trợ lý của mình, tức giận nói: "Mắt cậu mọc ở đâu rồi, không thấy tôi đang bận à, còn không cút mau!"

Trợ lý co lại một chút, yếu ớt nói: "Là... chị Triệu để tôi đến nói với chị một tiếng, đại chế tác kia lại quay lại tìm Quách Tân rồi."

Trần Mộng vừa nghe lời này, tức đến mức đem tất cả mọi thứ trên bàn gạt xuống đất, nghiến răng nghiến lợi nói: "Quách Tân!"

Sau khi tự hỏi năm phút, Trần Mộng gọi điện cho người đại diện của mình, nghe được người đại diện trả lời khẳng định lại, Trần Mộng có chút phiền chán cúp luôn điện thoại.

Tiếp theo, cô ta liền gọi một cuộc điện thoại khác.

"Alo, thư ký Tiền, lão Đổng đã trở lại chưa?"

Nghe được đáp án phủ định, Trần Mộng buồn bực ngắt điện thoại.
******
Rất nhanh, thời gian thử kính của Thẩm Sở Sở liền tới.

Thu thập xong xuôi, lúc định ra ngoài, Thẩm Sở Sở đột nhiên nhìn thấy chiếc hộp hôm trước cô để trên bàn.

Nhìn vào cổ thay trống rỗng của mình, nghĩ tới chiếc vòng tay kia cũng không có logo gì, liền đi tới lấy ra đeo lên.

Dây chuyền bạc khắc những viên kim cương nhỏ vụn phối với làn da trắng nõn, nhìn có vẻ rất đẹp mắt.

Kết quả, vừa mở cửa liền nhìn thấy trước cửa thang máy có một người đang đứng chờ.

Chỉ thấy người đó mặc tây trang đen, cao lớn vững chãi, người không biết có thể sẽ nghĩ anh ta là người mẫu ở đâu tới.

Người mẫu đó dường như nghe được tiếng động, quay đầu nhìn một cái.

Gương mặt vốn đạm mạc lúc này cũng mang theo chút ấm áp.

Thẩm Sở Sở nhìn thấy ánh mắt của Hàn Hành Ngạn, lập tức kéo kéo tay áo của mình.

Hàn Hành Ngạn vô thức hướng tới cổ tay của Thẩm Sở Sở, chỉ thấy ở đó có chút màu bạc.

Anh liếc mắt liền nhận ra đó là chiếc vòng anh tặng Thẩm Sở Sở trước đó.

Nhìn thấy Thẩm Sở Sở đeo lên, anh không nhịn được mà nói: "Rất đẹp."

Nếu đã bị người ta phát hiện rồi, Thẩm Sở Sở cũng dứt khoát không che giấu nữa, nói: "Cám ơn Hàn tổng."

Đúng lúc này, thang máy cũng tới nơi, Hàn Hành Ngạn tâm tình vui vẻ đi vào trong thang máy.

Thẩm Sở Sở cũng cúi đầu theo sau đi vào.

Hàn Hành Ngạn trực tiếp nhấn tầng hầm một.

Thẩm Sở Sở rất muốn tự mình ấn tầng một, nhưng Hàn Hành Ngạn lại đứng ở chỗ chọn tầng.

Cô chỉ có thể nhỏ giọng nói: "Hàn tổng, phiền ấn giúp tầng một, cảm ơn."

Hàn Hành Ngạn không bấm chọn tầng, mà quay đầu nhìn Thẩm Sở Sở và nói: "Cô Thẩm muốn đi đâu, tôi có thể đưa cô đi."

Thẩm Sở Sở cười từ chối, nói: "Không cần phiền đâu, Hàn tổng, mấy hôm trước công ty đã phân xe bảo mẫu cho tôi, tài xế đã đang chờ ở dưới rồi."

Nghe lời này, trên mặt Hàn Hành Ngạn tuy là không biểu hiện ra cái gì, nhưng trong lòng có chút thất vọng.

Giơ ngón tay thon dài lên ấn vào tầng 1, miệng nói: "Ồ, vậy à."

Thang máy rất nhanh liền tới tầng một, Thẩm Sở Sở chào tạm biệt Hàn Hành Ngạn sau đó liền đi ra cửa tìm xe bảo mẫu của mình.

Đi tới địa điểm thử kính, Thẩm Sở Sở bỗng nhìn thấy một người quen.

"Anh Thần."

Hạ Thần đang nói chuyện với người đại diện của mình, sau khi nhìn thấy Thẩm Sở Sở, tạm ngừng lời, cười nói: "Sở Sở, em cũng đến à."

Thẩm Sở Sở cười rồi gật đầu nói: "Dạ, không ngờ có thể gặp được anh Thần ở đây."

Cô hình như có nghe nói hôm nay chỉ là buổi thử kính cho các vai nữ, vai nam đã kết thúc thử kính vào mấy hôm trước rồi, chỉ là còn chưa công bố kết quả.

Chẳng lẽ nói...

Rất nhanh, Hạ Thần liền thay Thẩm Sở Sở trả lời: "Nói không chừng chúng ta còn có thể tiếp tục cùng quay một bộ phim, mong chờ biểu hiện của em, cố lên!"

"A, cám ơn anh Thần cổ vũ."

Sau khi tách khỏi Hạ Thần, Thẩm Sở Sở liền đi tìm địa điểm thử kính.

Khi đến nơi, cô nhìn thấy rất nhiều nữ diễn viên quen thuộc.

Bao gồm cả nhìn thấy trên ti vi, hoặc là đã gặp trong cuộc sống.

Tần Dĩnh Nhiên sau khi đi ra từ trong phòng hóa trang đúng lúc đi tới phía đối diện của Thẩm Sở Sở, không biết vì sao, Thẩm Sở Sở vô thức muốn trốn qua bên cạnh.

Tần Dĩnh Nhiên lại là không biết cách nghĩ của Thẩm Sở Sở, cô liếc qua Thẩm Sở Sở, vừa thấy không phải là đại bài nào, đến trừng mắt cũng không thèm, liền đi ngang qua người cô.

Thẩm Sở Sở thở mạnh một hơi, xem ra, Tần Dĩnh Nhiên hôm đó chắc là không nhìn thấy cô.

Tiếp đó, cô liền theo chỉ dẫn của nhân viên công tác, đi chờ thợ trang điểm hóa trang.

Sau khi hóa trang và trang điểm xong, cô đi đến khu vực chờ.

Trùng hợp là, cô xếp ngay sau Tần Dĩnh Nhiên.

Tần Dĩnh Nhiên vốn là đeo tai nghe không muốn nói chuyện với Thẩm Sở Sở, nhưng sau khi nhìn thấy vòng tay trên cổ tay Thẩm Sở Sở, đột nhiên lại có hứng thú tán chuyện.

Cô ta tháo tai nghe xuống, cười cười nhìn Thẩm Sở Sở, nói: "Xin chào, tôi là Tần Dĩnh Nhiên.

Cô xinh đẹp thế này, tôi hình như chưa thấy cô bao giờ, cô là người mới của công ty nào?"

Thẩm Sở Sở không hiểu sao Tần Dĩnh Nhiên tự dưng nhiệt tình với cô, cũng cười đáp lại: "Chào chị Nhiên, em tên là Thẩm Sở Sở, là người của Bit Media."

Tần Dĩnh Nhiên che miệng cười nói: "Gọi chị cái gì, tôi cũng mới vào ngành không lâu, gọi tôi Dĩnh Nhiên là được rồi."

Tuy rằng hiện nay rất nhiều người phụ nữ đều không thích người khác gọi là chị, nhưng giới giải trí là một nơi xếp bối phận theo tư lịch.

Có nhiều thời điểm, xưng hô đối phương là anh hoặc chị hoàn toàn không phải là châm chọc đối phương già hơn mình, mà là một loại tôn trọng.

Ví dụ như cho dù học muội của bạn lớn tuổi hơn bạn, bạn vẫn là càng thích được cô ấy gọi bạn một tiếng học tỷ.

Vì thế, Thẩm Sở Sở cười cười, không nói gì.

Tần Dĩnh Nhiên lại giống như không cảm nhận được sự ngại ngùng của Thẩm Sở Sở, tiếp tục kiếm chủ đề để nói: "Lần này cậu thử kính là cho vai diễn nào?"

Nói thật, trước khi tới đây, Thẩm Sở Sở vẫn thật sự không biết mình đến cùng thử kính vai nào.

Tài liệu mà Trần Tây Lệ đưa cho cô, bên trong có ba vai nữ, cô cũng gọi điện thoại cho Thường đạo diễn rồi, cách nói của cả hai bên đều giống nhau, nói là đến lúc đó đều thử hết, vai nào hợp sẽ diễn vai đó.

Thẩm Sở Sở cũng từng cân nhắc qua hàm ý của những lời này, nghĩ đi nghĩ lại thì cũng chỉ có một lý do nói nghe được.

Đó chính là, Điền đạo diễn chưa xem phim cô đóng, không hiểu lắm về cô, nên không dám tùy ý đáp ứng, muốn xem diễn kỹ của cô rồi mới nói tiếp.

Chẳng qua là vừa đến thử kính thì cô đã biết, bản thân thử vai là vai diễn nha hoàn Tiểu Điệp.

Tuy là một nha hoàn, nhưng phần diễn lại không chỉ đơn giản là một nha hoàn mà thôi.

Có thể nói là nữ thứ hai hoặc thứ ba trong phim.

"Nha hoàn Tiểu Điệp."

Thẩm Sở Sở nhìn phục trang của mình rồi nói.

Cho dù cô không nói, mọi người vừa nhìn hóa trang cũng có thể đoán được cô thử kính cho vai diễn nào rồi.

Tần Dĩnh Nhiên lúc này cuối cùng cũng phát hiện ra quần áo của Thẩm Sở Sở, nụ cười hơi có chút cứng nhắc, cúi đầu nhìn trang phục của chính mình.

Trên mặt lại đeo lên một nụ cười, nói: "Thật trùng hợp, tôi cũng vậy."

Thẩm Sở Sở cũng đã nhìn thấy trang phục của Tần Dĩnh Nhiên, nếu nhìn kỹ, hai người họ dường như là phong cách khá giống nhau.

Xem ra là cùng một vai diễn không sai.
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 47


Mà lúc này, Thẩm Sở Sở đã nhận thấy bầu không khí rất là lúng túng.

Tần Dĩnh Nhiên lại không có cảm giác này, nhìn Thẩm Sở Sở từ trên xuống dưới một lượt, trên mặt lại lần nữa đeo lên một nụ cười.

"Đây đúng là duyên phận."

Hai người lại nói thêm vài câu, Thẩm Sở Sở thật sự là không nói tiếp được nữa, trên mặt hơi có ý xin lỗi mà nói: "Tôi đi nhà vệ sinh một chuyến."

Sau khi ra khỏi cửa, Thẩm Sở Sở thở ra thật dài một hơi.

Đi nhà vệ sinh một chuyến xong, nghe thấy nhân viên công tác nói là mấy người đạo diễn phải nghỉ ngơi một lát.

Thẩm Sở Sở vừa nghe thế, chỉ đơn giản tìm một chỗ yên tĩnh để xem lại kịch bản một lần.

Kết quả là vừa mở cửa ra thang bộ liền nhìn thấy một cô gái đang ngồi trên bậc thang nghịch điện thoại.

Nhìn thấy cô đi tới, cô gái kia ngẩng đầu lên, cẩn thận nhìn Thẩm Sở Sở, nói: "Cô trông thật là giống nữ chính trong sách."

Thẩm Sở Sở lần đầu tiên được khen một cách thanh tân thoát tục như vậy, hơn nữa đối phương còn là một cô gái rất dễ thương, đáng yêu.

Cô vốn định rời đi, nhưng nghe thấy lời của cô gái này liền dừng bước.

"Cảm ơn."

"Cô là nữ diễn viên đến thử kính hôm nay sao?"

Cô gái hiếu kỳ hỏi.

Thẩm Sở Sở gật đầu: "Đúng."

"Cô thử là vai Tiểu Điệp nhỉ?

Tôi hình như chưa từng thấy tác phẩm của cô trên ti vi, nhưng lại cảm thấy cô có chút quen.

Cô tên là gì?"

Thẩm Sở Sở không ngờ là cô gái này sẽ biết nhiều như vậy, đến cô diễn thử vài nào cũng có thể liếc qua là nhận ra.

Xem ra cô gái này hẳn là nhân viên công tác ở đây."

Nghĩ đến đây, cô cười nói: "Chào cô, tôi tên Thẩm Sở Sở.

Tôi đã từng quay một bộ điện ảnh, tuy nhiên bây giờ còn chưa chiếu."

Cô gái vừa nghe tên Thẩm Sở Sở bỗng bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Ồ, hóa ra là cô à.

Con gái của Thường đạo diễn!

Tôi trước đây có xem qua video trên Weibo, cô thật dũng cảm."

Lời như thế này đã có vô số người nói trước mặt Thẩm Sở Sở, Thẩm Sở Sở cười cười, nói: "Không có gì đâu, ai nhìn thấy cũng sẽ làm thế thôi."

Phía đối diện, cô gái cười cười không nói về chủ đề này nữa, mà là nhìn vào Thẩm Sở Sở, nói: "Cô định qua đây nghỉ ngơi à?

Nếu không ngại thì đến đây ngồi."

Thẩm Sở Sở đối với cô gái trước mặt cũng sinh ra hảo cảm, vì thế nghe theo mà ngồi cạnh cô gái.

Lúc này, điện thoại của cô ấy bỗng vang lên, cô gái kích động cúi đầu nhìn một cái, sau đó lại thất vọng mà nói: "Haiz, tôi còn tưởng là chủ blog trả lời tôi cơ."

Thẩm Sở Sở nghe cô gái tự nói tự nghe, nhìn cô ấy một cái, nhưng bởi vì không biết cô gái nói về chuyện gì, vì thế không tiếp lời.

Cô gái lại lấy điện thoại huơ huơ trước mặt Thẩm Sở Sở, nói: "Chính là chủ blog rất là hot này, trên Weibo đoán nhân duyên cho người đó.

Tôi mỗi ngày đều để lại tin nhắn, kết quả chủ blog trước giờ đều không trả lời tôi.

Vận khí của tồi sao mà kém vậy chứ!"

Thẩm Sở Sở nghiêng đầu nhìn một cái, đúng là giao diện Weibo {Tôi là Nguyệt lão} của cô.

Ngay lập tức, cô lại rơi vào một vòng bối rối mới.

Cười nhạt hai tiếng haha, sau đó hỏi: "Cô tin chủ blog này à?"

Cô gái nghiêm túc gật đầu, nói: "Tất nhiên là tin rồi, cô ấy khẳng định là người có siêu năng lực.

Thế giới lớn như vậy, có người như thế cũng không ngạc nhiên chút nào.

Nếu như có thể có cơ hội quen chủ blog thì tốt.

Người lợi hại như vậy không biết cuộc sống sinh hoạt là kiểu như thế nào?"

Thẩm Sở Sở quay đầu lại nhìn cô gái có trái tim hồng mọc trên đầu, nói: "Nếu như cô một ngày nào đó thật sự thấy được chủ blog này, cô muốn hỏi vấn đề gì?"

Cô gái nhìn sang Thẩm Sở Sở, không hề do dự mà nói: "Tất nhiên là hỏi cô ấy xem chồng tương lai của tôi là ai, bao giờ mới có thể gặp anh ấy a!

Tôi năm nay đều đã 26 rồi, một lần yêu đương cũng chưa có.

Thật không biết là sự chờ đợi của bản thân rốt cuộc có ý nghĩa hay không."

Thẩm Sở Sở kinh ngạc nhìn cô gái vô cùng dễ thương này, hỏi: "Cô năm nay đã 26 tuổi rồi sao, hoàn toàn nhìn không ra."

Cô gái cười ngọt ngào nói: "Đúng vậy, 26 tuổi rồi, đây chắc là có liên quan tới nghề nghiệp của tôi, vì thế mới có vẻ trẻ như vậy.

Chẳng qua là, nhìn trẻ cũng không tốt a, trong công việc, người khác sẽ không coi bạn là đương sự đâu."

Nói đến vế sau, biểu tình trên mặt cô gái liền có chút không vui.

Thẩm Sở Sở an ủi nói: "Không quan trọng, chờ thành tích của cô càng ngày càng tốt, sẽ không có ai dám coi thường cô."

Cô gái cười đứng dậy, nói: "Cô nói đúng, tôi muốn làm càng tốt hơn nữa.

Vừa xong đã bị giục rồi, tôi bận đi trước.

Lát nữa gặp nhé!"

Nói xong, cô gái liền rời khỏi đây.

Thẩm Sở Sở nhìn theo bóng lưng của cô gái trẻ, có chút không hiểu lắm hàm ý của câu lát nữa gặp.

Nghĩ lại, chắc là cô gái này là nhân viên công tác phụ trách thử kính, vì vậy cũng không còn băn khoăn nữa.

Nghĩ tới mơ ước vừa rồi của cô gái, cô quyết định lát nữa mà gặp lại thì thêm Weibo của cô ấy.

Hai mươi phút sau, Thẩm Sở Sở nhìn vào tin nhắn Vương Thiến gửi tới, cũng rời khỏi thang bộ.

Lúc sắp đi đến phòng thử kính, vừa đúng lúc nhìn thấy Tần Dĩnh Nhiên đi từ trong ra.

Biểu tình trên mặt Tần Dĩnh Nhiên không dễ nhìn lắm.

Sau khi Thẩm Sở Sở chào cô ta, cô ta gật đầu rồi đi luôn.

Rất nhanh, liền có nhân viên công tác báo cho Thẩm Sở Sở tiến vào.

Sau khi vào bên trong, Thẩm Sở Sở mới phát hiện ra, trong số năm người đang ngồi trong đó, có hai người là cô biết.

Một là Hạ Thần đã từng hợp tác, người còn lại chính là cô gái nhỏ vừa mới gặp được.

Mà lúc này, vị trí ngồi của cô gái đó còn gần trung tâm hơn so với Hạ Thần.

Đối với việc này, Thẩm Sở Sở thấy vô cùng kinh ngạc, cô gái này có thân phận là gì vậy?

Tuy nhiên, không để cho Thẩm Sở Sở nghĩ nhiều, đạo diễn liền nói cô bắt đầu.

Trước tiên là giới thiệu về mình một chút, những lời giới thiệu cơ bản như bao nhiêu tuổi, đã vào giới bao lâu, đã quay những phim gì vân vân.

Dù sao trong đây có một số là đại đạo diễn, nhà sản xuất hoặc là biên kịch, đối với những tiểu minh tinh không quá nổi danh thì cũng không thể biết được.

Sau khi giới thiệu xong, Thẩm Sở Sở liền phải bắt đầu biểu diễn.

Bộ phim truyền hình này tên là "Ngày xuân ấm", nói về những buồn vui li hợp trong cuộc sống của một đại gia tộc.

Trong đó không có quá nhiều yêu hận tình thù, có chính là những sinh hoạt đời thường khiến lòng người ấm áp như cái tên vậy.

Tuy rằng mọi người có chút va chạm, nhưng ân tình vẫn luôn thường tồn tại.

Đương nhiên, trong chiến loạn cũng có một số buồn vui ly hợp.

Tiểu Điệp tuy là không phải nữ chính trong câu chuyện, nhưng cả câu chuyện lại đều xuất hiện bóng dáng của cô.

Lúc đầu, cô là tiểu nha hoàn đi theo biểu tiểu thư tiến vào.

Sau này, chờ biểu tiểu thư xuất giá, cô lại trở thành một nha hoàn bên cạnh đại tiểu thư.

Về sau, cô đi theo đại tiểu thư gả sang hầu phủ.

Ở bên cạnh tiểu hầu gia gặp được người bạn năm đó cùng nhau lớn lên từ nhỏ, cuối cùng, hai người ở bên nhau.

Mà nữ chính trong chuyện cũ này, là người chủ sau này của cô, đại tiểu thư.

Nam chính tất nhiên là tiểu hầu gia.

Nữ chính là ai còn chưa quyết định được, nhưng về nam chính, xem ra đã quyết định rồi, không nghi ngờ gì chính là Hạ Thần.

"Tiểu thư, ngài hôm nay ăn gì?

Nhà bếp đưa lên có bánh đậu xanh và..."

Cô gái vừa nãy nói chuyện với Thẩm Sở Sở diễn khách mời một đoạn của tiểu thư: "Ta hôm nay không có khẩu vị, cái gì cũng không muốn ăn."

Tiểu Điệp bỏ xuống đĩa đồ trong tay, đi tới bên cạnh tiểu thư, cười nói: "Tiểu thư, chúng ta từ khi đến phủ còn chưa đi dạo cho hết.

Nô tỳ thấy hôm nay thời tiết vừa đẹp, hay là đi ra tản bộ thế nào?"

Biểu tiểu thư hữu khí vô lực mà nói: "Ta không có hứng thú."

"Tiểu thư, nhưng mà phu nhân đã dặn dò nô tỳ, phải bồi ngài ra ngoài đi dạo nhiều một chút.

Ngài nếu như cả ngày đều ở trong phòng, phu nhân không phải sẽ trách nô tỳ sao?"
******
"Cắt!

Diễn một chút cảnh hai."

Cảnh thứ hai và cảnh thứ nhất là hai nội dung hoàn toàn khác nhau, nói về chuyện cũ giữa Tiểu Điệp và hộ vệ bên cạnh tiểu hầu gia, cảnh Lý Trì trước khi ra chiến trường muốn chào tạm biệt Tiểu Điệp.

Lần này, là Hạ Thần đến làm khách mời vai Lý Trì.

Thẩm Sở Sở hít thở thật sâu, điều chỉnh lại tình cảm của mình một chút.

"Tiểu Điệp, nếu như anh không về được, em liền tìm một người mà gả đi nhé."

Lý Trì hốc mắt đỏ lên mà nói.

Tiểu Điệp nghe vậy, nước mắt lập tức liền rơi xuống.

Trong mắt ngập nước, miệng cũng đang run rẩy.

Lý Trì đau lòng mà tiến tới lau nước mắt cho cô, Tiểu Điệp cũng cúi đầu càm khăn tay của mình mà lau, sau đó hốc mắt cũng đồng dạng đỏ ửng, nhìn vào người đàn ông trước mặt, kiên định nói: "Được.

Nếu như anh không trở lại, em sẽ gả cho người khác."

Tiểu Điệp vừa nói vậy, Lý Trì ngược lại trong lòng càng thêm khó chịu, anh giơ tay lên, muốn kéo Tiểu Điệp lại.

Kết quả, Tiểu Điệp lại tránh đi, cuối cùng chỉ nhìn anh một cái liền nhanh chân chạy đi mất.

Chỉ còn lại Lý Trì đứng ở tại chỗ với đôi mắt đỏ bừng, hai tay nắm chặt.

"Cắt!"

Sau khi diễn xong, Thẩm Sở Sở vẫn còn có chút còn chưa hồi thần.

Cảnh này đối với cô mà nói thì khóc không phải là khó nhất, cái khó là đem tình cảm của mình hòa nhập vào trong.

Có một số chuyện, nếu đã nhập tâm rồi thì có chút khó khống chế.

Điền đạo diễn đối với phần diễn thứ hai của Thẩm Sở Sở là vô cùng hài lòng.

Có thể nhìn thấy được, Thẩm Sở Sở là có kỹ năng diễn xuất.

Tuy là không biết diễn kỹ này là sau này rèn luyện ra hay là trời sinh, nhưng, có dù sao so với không có vẫn tốt hơn nhiều.

Mặc dù bạn tốt của ông đã chào hỏi trước, nhưng phim của ông cũng không phải là người nào cũng có thể tùy tiện diễn được.

Nếu như từ người đầu tiên đã phá vỡ quy củ, vậy sau này sẽ rất khó khống chế.

Ông sau này cũng đừng nghĩ tới việc giữ được danh tiếng tốt trong lòng công chúng."

Thấy Thẩm Sở Sở đã hồi phục trở lại, Điền đạo diễn để cho cô trở về chờ thông báo.

Thẩm Sở Sở hơi cúi eo, trước khi đi cũng thuận tiện mở ra hệ thống nhân duyên của cô gái ở đó.

Sau khi ra ngoài, Thẩm Sở Sở phát hiện ra mặc dù là qua một bức tường, nhưng giao diện ảo vẫn tồn tại.

Nhìn thấy tên chồng tương lai của cô gái kia, Thẩm Sở Sở kinh ngạc trợn to mắt.

Nghĩ thầm, biết đâu là người cùng họ cùng tên, sau đó mở ra ảnh của chồng tương lai cô ấy, rồi Thẩm Sở Sở liền không còn nghĩ thế nữa.
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 48


Vương Thiến nhìn thấy biểu tình của Thẩm Sở Sở, có chút lo lắng mà hỏi: "Sếp, chị sao vậy, có phải chỗ nào không thoải mái?"

Thẩm Sở Sở lúc này mới phản ứng lại, lắc đầu nói: "Chị không sao, vừa thử kính xong, còn có chút chưa thoát ra được, em trước để chị chậm một chút."

Nghe được lời này, Vương Thiến lặng lẽ đứng ở một bên, không nói gì nữa.

Thẩm Sở Sở sợ lại có người phát hiện dị trạng của cô, dứt khoát nhắm mắt lại.

Cũng may là lúc này giao diện hệ thống của cô gái vẫn chưa biến mất.

Trạng thái: Chưa kết hôn
Đối tượng kết hôn: Hạ Thần [Hình ảnh]
Ngày kết hôn: Ngày 8 tháng 3 năm 2021
Chỉ số hôn nhân: Bốn sao (tình đầu ý hợp)
Quá trình tơ hồng: [Có thể mở]
Hạ Thần này tất nhiên chính là ảnh đế Hạ Thần đang ngồi bên trong.

Thẩm Sở Sở vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy chuyện thần kỳ như vậy, vì thế, sau khi hồi lại thần, ngược lại lại tò mò hơn là kinh ngạc.

Do đó, ngay lập tức, cô tiếp tục mở ra phần quá trình tơ hồng.

Chỉ thấy thời gian trên đó viết vừa đúng chính là mấy ngày trước, Thẩm Sở Sở đoán hẳn là lúc Hạ Thần đến thử kính.

Nguyên nhân quen biết cũng là bởi vì ở cùng một tổ kịch.

Vậy cũng là nói, hai người này vừa mới quen nhau, thế mà lại vào một năm sau tiến tới lâu đài hôn nhân.

Thời gian yêu đương của họ cộng lại chính là đoạn thời gian quay phim trong tổ kịch.

Nghĩ đến đây, Thẩm Sở Sở bỗng cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Đây không phải là nói, sau này khi ở trong tổ kịch, cô liền có thể nhìn thấy một đôi này phát triển sao?

Nếu như thật sự là như vậy, Thẩm Sở Sở cảm thấy mình không cần thiết lại đi thêm Weibo của cô gái đó nữa.

Vấn đề cô ấy muốn hỏi cũng coi như là được giải quyết rồi.

Dần dần, trên mặt Thẩm Sở Sở hiện ra ý cười.

Cô chầm chậm mở mắt ra, cười nói: "Đi thôi."

Tiếp theo đó, Thẩm Sở Sở đi chào nhân viên công tác một tiếng, sau đó chuẩn bị rời khỏi.

Kết quả, lúc đi trên hành lang, một người từ căn phòng bên cạnh đi ra.

Người đó không phải ai khác, chính là Tần Dĩnh Nhiên vừa mới thử kính ngay trước cô.

Ánh mắt Tần Dĩnh Nhiên nhìn Thẩm Sở Sở lúc này thêm phần phức tạp, cười nói: "Sở Sở, hóa ra cô là con gái của Thường đạo diễn à, khó trách."

"Hử?"

Thẩm Sở Sở cau mày, theo bản năng cảm thấy địch ý từ Tần Dĩnh Nhiên.

Khó trách?

Khó trách cái gì?

Khó trách cô cũng có thể đến thử kính sao?

Tần Dĩnh Nhiên nhìn biểu tình của Thẩm Sở Sở, lúc này lại cảm thấy bản thân quá là thiếu kiên nhẫn, trực tiếp đem lời trong lòng nói ra.

Cô ta nhanh chóng thu liễm biểu cảm của mình, cười nói: "Tôi là nói, khó trách tôi cảm thấy cô quen mắt, hóa ra là trước đây nhìn thấy trên Weibo đó.

Cô cứu vợ của Thường đạo diễn, thật sự là quá dũng cảm."

Thẩm Sở Sở cũng không nhận được ra lời của Tần Dĩnh Nhiên là thật hay là giả, dù gì thì cô và Tần Dĩnh Nhiên không thân, vẫn là ít nói thì hơn.

"Đa tạ."

Vừa ngồi lên xe bảo mẫu, Thẩm Sở Sở liền nhận được Weixin của Vương Tĩnh:
{Vương Tĩnh}: Đại minh tinh, ở đế đô sao?

Có thời gian thì đến uống ly ca phê thế nào [Nghịch ngợm]
Thẩm Sở Sở hỏi Vương Thiến về sắp xếp lịch trình sau đó, rồi trả lời: Vừa đúng cũng ở, chiều này có thời gian rảnh.

Đúng lúc này đang ở bên ngoài, Thẩm Sở Sở trực tiếp đi tới quán cà phê đã hẹn, khoảng nửa tiếng sau Vương Tĩnh mới đến nơi.

"Sớm thế?"

Thẩm Sở Sở cười giải thích: "Vừa rồi đúng lúc đang ở bên ngoài, liền nhờ tài xế chở tới."

Vương Tĩnh cười cười, nói: "Ừ, lúc hỏi cậu cũng không nghĩ tới cậu thật sự đang ở Đế đô.

Mình còn chuyên môn lên mạng tìm kiếm một chút hành trình của cậu, kết quả là cái gì cũng không tìm được."

"Chà!"

Thẩm Sở Sở nhịn không được mà cười lên, nói: "làm sao có thể tìm được, đến chính mình còn không biết tiếp sau đó đã sắp xếp cái gì."

"Tiếp theo lại phải đi quay phim sao?"

Vương Tĩnh đem áo ngoài của mình cởi ra.

Trong quán cà phê có chút nóng.

Thẩm Sở Sở gật đầu, nói: "Hẳn là như vậy."

Vương Tĩnh gật đầu, nói: "Thật sự là có một người bạn minh tinh như cậu, mới phát hiện các cậu cũng không dễ dàng.

Hưởng thụ lương cao cũng đồng thời còn phải chịu những nguy hiểm khác.

Trừ danh dự ra, cậu xem cậu lần trước thân thể cũng suýt thì bị thương.

Vì thế a, người của mỗi ngành nghề đều không dễ dàng."

Thẩm Sở Sở rất tán đồng những lời này của Vương Tĩnh, nói: "Cậu nói đúng.

Không có nghề nghiệp đơn giản.

Giống như các cậu làm về tài chính cũng không dễ dàng, nếu như dễ dàng thì mình sớm đã làm rồi."

Vương Tĩnh nghe lời của Thẩm Sở Sở, cười rồi lắc đầu.

Quay đầu liếc lại cái túi của mình, mới nghĩ ra một chuyện.

Cô lấy từ trong túi ra một cái túi nhỏ, nói: "Thời gian trước cho bản thân một kỳ nghỉ, đi nước ngoài một vòng, mang một món quà nhỏ về cho cậu."

Thẩm Sở Sở cười đáp: "Cảm ơn."

"Khách khí gì chứ.

Sau khi ra khỏi một cánh cửa mới nhận ra, thế giới rất rộng lớn, những chuyện phiền não là rất nhỏ."

Hai người nói một hồi, Vương Tĩnh lúc này mới làm như vô tình mà hỏi Thẩm Sở Sở một câu: "Cậu và Trình Tuân thế nào rồi?"

Tay đang khuấy cà phê của Thẩm Sở Sở ngừng một chút, ngẩng đầu lên nhìn Vương Tĩnh, nghi hoặc hỏi: "Mình và Trình Tuân?"

Vương Tĩnh nhìn thấy biểu tình của Thẩm Sở Sở, cũng biết là hai người vẫn chưa đến với nhau.

"Đúng vậy, cậu và Trình Tuân.

Thời đại học chúng mình đều cho là hai người bọn cậu sẽ đến với nhau cơ, ai biết được là sau khi tốt nghiệp các cậu đều không có động tĩnh gì, hơn nữa Trình Tuân còn có bạn gái.

Mình còn cho là lần trước tụ tập hai người cậu sẽ bắt đầu gặp lại cơ."

Nghe được lời của Vương Tĩnh, Thẩm Sở Sở nghĩ tới khoảng thời gian đại học đó, trong lòng có một chút chua xót.

Tình cảm thời niên thiếu giống như một cây kim bị chôn vùi trong tim, thỉnh thoảng lại đâm vào tim người ta một chút.

Mà có thể đâm vào tim, có lúc lại không phải người đó, mà là những năm tháng nhẹ nhàng không bao giờ quay lại.

"Không có, mình và Trình Tuân trước giờ chưa từng đến với nhau.

Lúc học đại học là anh ta giúp mình học bù, cậu cũng biết đó, lúc đó thành tích của mình rất kém, thường xuyên thi lại.

Cũng may có anh ta giúp đỡ, sau này cũng không đến mức quá khó coi."

Nói đến đây, trên mặt Thẩm Sở Sở lộ ra một biểu cảm cười khổ.

Vương Tĩnh vỗ vỗ tay Thẩm Sở Sở, nói: "Không sao, đều đã qua rồi.

Mỗi người đều có thứ mình sở trường và không sở trường.

Cậu xem, minh cũng không thể quay phim, mình tin là mọi người trong lớp mình đều không biết quay phim đâu."

Thẩm Sở Sở nghe những lời của Vương Tĩnh, cười cười, nói: "Trình Tuân và bạn gái hình như quan hệ tốt lắm.

Các cậu lần sau cũng đừng hiểu lầm nữa."

Nghe thấy Thẩm Sở Sở nhắc tới chuyện này, Vương Tĩnh trầm mặc một lát, nói: "Thế nhưng mình nghe nói Trình Tuân và bạn gái cậu ấy đang muốn chia tay."

Tin tức này thực là khiến cho Thẩm Sở Sở kinh ngạc, chia tay?

Chuyện này sao có thể chứ?

Cô rõ ràng lần trước còn nhìn thấy Trình Tuân và bạn gái cậu ta sau này sẽ kết hôn mà.

"Chuyện này mình cũng không rõ lắm, trước đây chúng mình đã từng nhìn thấy một lần, nhưng gần như không hề liên lạc cá nhân."

Vương Tĩnh mang theo nụ cười mà gật đầu: "Ừ.

Mình cũng rất hiếm khi liên lạc với cậu ta, tuy là mọi người đều ở trong ngành, nhưng kiểu người như Trình Tuân trời sinh đã không phải là người sẽ ở cùng những phàm nhân tụi mình.

Mình dù gì cũng có thể ít nhiều được coi là một học bá, kết quả là trước mặt học thần thật sự là còn không bằng một đứa học dốt."

Hai người rất nhanh liền chuyển hướng khỏi đề tài này, nói sang chuyện khác.

Cứ nói mãi, Vương Tĩnh nhìn thấy chiếc lắc tay trên cổ tay của Thẩm Sở Sở liền nói: "Từ lúc mới vào cửa mình đã muốn nói rồi, chiếc lắc tay này của cậu đẹp quá, trông giống như là sản phẩm mới của nhà A."

Thẩm Sở Sở cúi đầu nhìn vào vòng tay của mình, lấy tay sờ sờ, nói: "Nhà A?

Đây là thương hiệu gì?"

Vương Tĩnh ngạc nhiên hỏi lại: "Cậu thế mà không biết nhà A?

Mình tưởng là các minh tinh trong giới giải trí đều sẽ thuộc như lòng bàn tay mấy loại xa xỉ phẩm này chứ cơ."

Thẩm Sở Sở biết Vương Tĩnh là không hề có ác ý, cô cười một chút, tự giễu nói: "Mình có thể nói là chưa được coi là một minh tinh, từ sáng đến tối trừ quay phim thì là lên lớp học ở công ty, cũng thật là không có thời gian đi tìm hiểu mấy thứ này.

Hơn nữa, gia cảnh nhà mình bình thường, trước đây cũng chưa từng nghe nói mấy thứ này."

Vương Tĩnh có chút hâm mộ nói: "Chỉ với phần tâm thái này của cậu, sau này sẽ nổi tiếng thôi.

Gia cảnh của mình cũng bình thường, nhưng với những loại thương hiệu như nhà A này, cũng là từng thấy trên mạng, mình còn chưa có dùng bao giờ."

Thẩm Sở Sở trong lòng vừa động, hỏi lại: "Rất đắt à?"

Vương Tĩnh đáp: "Chiếc lắc tay này nếu như là hàng thật mà nói, đại khái giá khoảng sáu bảy con số."

Sáu bảy số đơn vị?

Thẩm Sở Sở cảm thấy mình sắp đem cả một căn nhà đeo vào tay rồi, cô nghĩ đến những lời mà Hàn Hành Ngạn nói lúc tặng vòng tay, nói: "Cái này chắc không phải là chiếc mà cậu nói, đây là một người bạn tặng thôi, anh ấy nói là tùy tiện mua đó."

Vương Tĩnh gật đầu, nói: "Ừ, cũng có thể, dù sao mình cũng mới nhìn thấy trên tạp chí, chưa từng nhìn thấy tận mắt."

Sau khi chia tay với Vương Tĩnh, Thẩm Sở Sở liền nhận được điện thoại của Trần Tây Lệ.

Vừa rồi cô thử kính qua rồi, vai đóng sẽ là vai Tiểu Điệp.

Thẩm Sở Sở trong lúc vui mừng, hỏi lại: "Hôm nay lúc em thử kính còn nhìn thấy Tần Dĩnh Nhiên, chị Trần có biết cô ấy là vai nào không?"

Trần Tây Lệ đáp: "Hình như nghe nói là vai biểu tiểu thư đó.

Vốn là Điền đạo diễn không cần cô ta, nhưng nhà đầu tư bên kia cảm thấy danh khí của Tần Dĩnh Nhiên khá lớn, muốn lưu lại cô ta.

Vì thế mọi người đành thỏa hiệp, để cho cô ta diễn vai biểu tiểu thư có phần diễn không quá nhiều."

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Sở Sở có chút hiểu được câu "khó trách" mà Tần Dĩnh Nhiên nói khi cô ta đi từ trong phòng ra nói có ý gì rồi.

Hẳn là khó trách người cuối cùng được chọn lại là cô.

Thẩm Sở Sở cũng thừa nhận, thủ đoạn cạnh tranh của mình như thế này là không được đẹp cho lắm.

Dù sao cũng có chút dựa vào quan hệ.

Nhưng trong giới này, nếu không có mối quan hệ như thế, cô thật sự là rất khó có thể đứng vững chân.

Buổi tối khi đi ngủ, nhìn thấy trên Weibo nói là Quách Tân lại quay lại ký hợp đồng với đại chế tác kia, Thẩm Sở Sở cảm thấy thế giới này vẫn rất đẹp.
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 49


Chỉ là lúc cô tháo vòng tay xuống, nghĩ tới ánh mắt của Tần Dĩnh Nhiên và Vương Tĩnh lúc nhìn vào cổ tay cô, cô lại có chút nghi ngờ.

Cố ý lên mạng tìm kiếm một chút, kết quả lại không tìm được chiếc vòng tay này.

Sau đó cô lại lên Taobao tìm kiếm, có rất nhiều loại tương tự, nhưng đều không giống lắm.Nhìn đến đây, Thẩm Sở Sở cũng không quá phân vân nữa.Tiếp đó, Thẩm Sở Sở liền bắt đầu chuẩn bị cho bộ phim mới của mình.

Lúc ở nhà không có việc gì liền xem kịch bản, nếu như có chỗ nào không hiểu lắm liền thỉnh giáo giáo viên lớp biểu diễn của công ty.Rất nhanh, bên tổ phim liền thông báo cho Thẩm Sở Sở đi chụp ảnh định trang.

May là lúc chụp ảnh định trang Thẩm Sở Sở không nhìn thấy Tần Dĩnh Nhiên, nghe nói là bởi vì lý do lịch trình, nên không đến.

Thẩm Sở Sở nghe được cũng có một số nhân viên công tác nói riêng với nhau, thực ra là không hề mời cô ta đến.Thẩm Sở Sở ngẫm nghĩ về nguyên tác mình đã đọc, cũng hiểu được tương đối.

Nói đến vai diễn của Tần Dĩnh Nhiên, trong cả bộ phim chắc xếp khoảng thứ 7 thứ 8.

Còn về phần đến hay không đến, xem ra là mỗi bên đều nể mặt lẫn nhau, vì thế mới nói như vậy.Khi chụp ảnh, Thẩm Sở Sở có một lần nhìn thấy cô gái kia.

Hôm nay cô rốt cuộc cũng biết cô gái đó là ai rồi."

Xin chào, chính thức giới thiệu một chút.

Tôi tên Giang Ngôn, là biên kịch của bộ phim này."

Giang Ngôn cười hihi mà đến chào Thẩm Sở Sở.

Giang Ngôn đối với Thẩm Sở Sở có được cảm giác rất tốt, vì thế nhìn thấy cô liền đi qua.Thẩm Sở Sở cười một cái, cũng giơ tay ra, nói: "Xin chào, tôi tên Tiểu Điệp, là...

ưm, một trong số các nữ phụ của bộ phim này.

Hay hẳn là nói là một nhân vật dưới ngòi bút của Ngôn Giang Đại Đại."

Giang Ngôn nghe phần giới thiệu này của Thẩm Sở Sở, cười nói: "Hôm đó lúc tôi nhìn thấy cô liền cảm thấy cô rất là phù hợp nha, không ngờ là cách nghĩ của đạo diễn và tôi giống nhau, đây có thể nói là vô cùng kinh hỉ đó.

Thời điểm tôi sáng tác đã rất thích nhân vật này."

Thẩm Sở Sở gật đầu, nói: "Vậy tôi không thể đem nó diễn hỏng được."

Giang Ngôn cười haha, nói: "Không quan trọng, diễn hỏng tôi đập cho cô một cái."

"Vậy thì đa tạ biên kịch Đại Đại rồi."

Hai người đang buôn chuyện thì có nhân viên công tác tới.

Lần trước thử kính, lại thêm vào lần chụp ảnh định trang sáng nay, Thẩm Sở Sở cũng dần dần quen thuộc với nhân viên công tác.

Vì vậy, người nhân viên đó trực tiếp cười nói với Thẩm Sở Sở: "Sở Sở, anh Hạ Thần chụp xong rồi, các cô cùng đến chụp một bức ảnh chung đi."

Thẩm Sở Sở vừa nghe tên Hạ Thần, vô thức mà nhìn sang Giang Ngôn.

Thấy Giang Ngôn cau mày không rõ, cô nhanh chóng rời đi tầm mắt, nói với nhân viên đó: "Ồ, được a, tôi lập tức đi qua."

Sau khi đi vài bước, Thẩm Sở Sở quay đầu nhìn Giang Ngôn, hỏi: "Có muốn cùng đi sang không?"

Giang Ngôn phân vân một chút, nói: "Ừm, được thôi, cùng đi.

Đúng lúc tôi qua đó xem xem định trang của Hạ ảnh đế có thể có được cảm giác như tiểu hầu gia trong lòng tôi hay không."

Thẩm Sở Sở nghe thế thì nhíu mày, nghĩ thầm, hóa ra Giang Ngôn là không hài lòng lắm với nam chính Hạ Thần này.

Dựa vào không cần biết là phương diện ngoại hình hay là diễn kĩ, Hạ Thần đều là không thể soi mói mới đúng chứ.

Hơn nữa còn là từ trong giới điện ảnh chuyển sang giới truyền hình, có một loại cảm giác "hạ giá đồ tốt" vậy.

Cho nên không biết Giang Ngôn vì sao lại không vừa lòng với Hạ Thần nhỉ?Thẩm Sở Sở cảm thấy tiếp theo cô có thể sẽ được nhìn thấy rất nhiều cảnh hay ho.Hai người đi tới nơi quay chụp, thợ chụp ảnh bắt đầu để cho mấy người diễn viên chủ yếu đứng cạnh nhau chụp một tấm ảnh chung.

Thẩm Sở Sở cũng nhìn thấy nữ chính của bộ phim này, nhất tỷ của lĩnh vực phim truyền hình, nữ diễn viên phái thực lực Chu Giai.

Năm nay Chu Giai đã đầu ba mươi rồi, nhưng sau khi hóa trang vẫn không khác gì một tiểu cô nương.Một tiếng sau, Thẩm Sở Sở cuối cùng cũng chụp xong tất cả các định trang.

Lúc này, cô bỗng nghe được giọng của Hạ Thần truyền tới từ sau lưng."

Đại biên kịch, cô cảm thấy tạo hình này của tôi hôm nay thế nào?"

Giang Ngôn đẩy đẩy gọng kính đen của mình, dáng vẻ nghiêm trang nói: " Cũng tàm tạm, coi như có thể chấp nhận được."

Chỉ thấy nụ cười của Hạ Thần không đổi, nói: "À, cám ơn sự tán thành của biên kịch."

Hai tay Giang Ngôn nắm thành quyền, sắc mặt không quá dễ nhìn mà nói: "Tôi khen anh lúc nào, ít tự sướng đi.

Anh đừng có đem tiểu thuyết của tôi diễn hỏng đấy."

Hạ Thần vén lên tay áo rộng rãi trên người, khoanh tay lại nói: "Mong Ngôn Giang Đại Đại yên tâm, tiểu nhân sẽ không phụ lòng kỳ vọng của ngài."

Thẩm Sở Sở không rõ vì sao, dường như nghe được Hà Thần lúc nói hai chữ "Ngôn Giang" cố ý trầm giọng xuống.

Dù sao hai người này cuối cùng sẽ là đến với nhau thôi, vì thế Thẩm Sở Sở sau khi nghe một hồi, liền cười cười rời khỏi.Tối hôm đó, ảnh định trang liền được đăng lên mạng.

Nhìn thấy thông báo trong nhóm Weixin, Thẩm Sở Sở lên mạng xem.{Phim truyền hình Ngày xuân ấm V}: Cô ấy, ôn nhu hào phóng, thấu hiểu ý người.

Cô ấy, trung tâm hộ chủ, chịu thương chịu khó.

Cô ấy kiên nhẫn chờ đợi, đạt được tình yêu.

Cô ấy chính là nhân vật linh hồn trong phim, Tiểu Điệp. @Thẩm Sở Sở [hình ảnh][hình ảnh]Thẩm Sở Sở làm theo dặn dò trước đó của Trần Tây Lệ, lập tức chuyển tiếp bài Weibo này.

Gần đây cô đã có được 100 nghìn người hâm mộ rồi, sau khi chuyển tiếp, lập tức liền có người đến bình luận."

Tôi rất thích nhan sắc của tiểu tỷ tỷ, quỳ liếm! [Hoa si]""Là một fan của tiểu thuyết, chúng ta không nói tới diễn kỹ, chí ít là rất hài lòng với tạo hình, hi vọng không làm cho người ta thất vọng quá. [Khóc]""Thật sự là người mới có tài nguyên nghịch thiên a, mỗi lần xuất hiện đều không tầm thường.

Chính là không biết thực lực thế nào.

Xem ra nhóm tiểu bình hoa phải thay đổi kết cấu.[Không hề đơn giản]""Haha, bình luận nóng mắt kia không phải là buồn cười quá sao?

Có chỗ nào phù hợp với hình tượng của Tiểu Điệp đâu, tướng mạo của nữ minh tinh này cũng quá là không khiêm tốn rồi, một chút cũng không giống Tiểu Điệp điềm đạm an tĩnh của chúng ta."

Kết quả, lời bình luận này vừa xuất hiện, mọi người liền bắt đầu tranh cãi.

Hơn nữa, cứ tranh cãi mãi đến mức lạc đề."

Tôi thấy là anh không hiểu được nội dung trong sách hả?

Sao mà lại không hợp chứ, Tiểu Điệp vốn chính là rất đẹp, nếu không anh cho là vì sao cô ấy không được gả theo biểu tiểu thư đến nhà giàu đi, anh cho là cô ấy thật sự phạm sai lầm sao?

Rõ ràng chính là quá xinh đẹp, sợ cô ấy tranh sủng thôi."

"Yếu ớt nói một câu, tôi nghe nói biểu tiểu thư là Tần Dĩnh Nhiên diễn, cũng không biết là thật hay giả."

"Tướng mạo của Tần Dĩnh Nhiên không đọ được với tiểu minh tinh này sao?

Các người không phải là đang trêu tôi đấy chứ, tiểu minh tinh này là ở đâu chui ra thế, sao mà có thể so sánh được với Tần tiểu bảo của chúng tôi."******Thẩm Sở Sở nhìn thấy trên mạng không hiểu sao lại bắt đầu bình luận so sánh tướng mạo của cô và Tần Dĩnh Nhiên.

Không biết fan của Tần Dĩnh Nhiên là làm sao đem chủ đề chuyển tới hướng này.

Còn vì sao nói là do fan của Tần Dĩnh Nhiên làm, là vì trong những bình luận so sánh nhan sắc của các cô, có tới 99% đều đang diss (chê bai, dìm) cô.

Tin rằng bất kì ai xem đều sẽ không thoải mái.Thẩm Sở Sở lúc này mới thấy được chỗ tốt của việc có nhiều người hâm mộ, fan đông liền có người vì bạn mà đứng ra nói chuyện.

Nếu không có fan, liền chỉ có thể bị động bị đánh.

Chỉ trong một thời gian ngắn tất nhiên là cô không thể có nhiều người hâm mộ như vậy, vì thế cô vẫn là ngoan ngoãn chấp nhận chế nhạo vậy.Lặng lẽ đóng lại các bình luận, Thẩm Sở Sở đi xem cái khác.

Cứ xem xem, liền phát hiện được chuyển tiếp của Giang Ngôn.Mà Giang Ngôn không biết là nghĩ cái gì, trừ chuyển tiếp một bức ảnh tập thể ra còn chuyển tiếp riêng Weibo của Thẩm Sở Sở.{Tác giả Ngôn Giang V}: Rất hài lòng.//{Thẩm Sở Sở V}:Sau khi nhìn thấy bài Weibo này, Thẩm Sở Sở liền bấm theo dõi Giang Ngôn, sau đó bình luận một câu: Cám ơn biên kịch Đại Đại.Chờ sau khi Thẩm Sở Sở tắm xong nằm lên giường ngủ rồi mới phát hiện ra Tần Dĩnh Nhiên lại lên hot tìm kiếm.

Vừa xem một cái, sâu ngủ của Thẩm Sở Sở lập tức chạy hết.

Cô bật người ngồi dậy.

Nghĩ trong lòng, không phải là vì bộ phim "Ngày xuấn ấm" này chứ... nếu như thật sự là vì thế, cô không phải sẽ bị bôi đen thành tương sao.Vai diễn này của cô vốn là dựa vào đi cửa sau mới có thể có được cơ hội thử vai, tuy rằng Điền đạo diễn là một người rất công bằng, nhưng người sống trên đời ít nhiều gì cũng sẽ xem xét một chút độ nặng nhẹ của vấn đề.

Đương nhiên, nếu như cô quá kém thì đạo diễn khẳng định sẽ không chọn cô đâu.

Nhưng nếu như đồng dạng là hai người tương đương nhau đứng trước mặt để lựa chọn công khai mà nói, đương nhiên là sẽ chọn người có chút quan hệ rồi.Càng nghĩ theo hướng này, Thẩm Sở Sở càng thấy có chút chột dạ.Tuy rằng Tần Dĩnh Nhiên trước đây cũng thường xuyên lên hot search, nhưng lần này, Thẩm Sở Sở thật sự là có chút chột dạ.

Đến lúc cô run rẩy mà lấy tay mở ra xem, phát hiện được hóa ra không phải bởi vì cô, trái tim sắp muốn nhảy ra ngoài của Thẩm Sở Sở cuối cùng cũng rơi trở lại trong bụng.Thì ra là bởi vì Tần Dĩnh Nhiên có tình mới.Tần Dĩnh Nhiên thân là một lưu lượng tiểu hoa đán đang hot, tin đồn tất nhiên là không thể thiếu.

Chỉ cần là nam minh tinh quay phim cùng cô ta, căn bản đều sẽ có một đống tin đồn truyền ra, chỉ là những tin đồn này rốt cuộc là thật sự do cẩu tử chụp được hay là tổ kịch cố ý đưa ra tuyên truyền phim mới thì không nói được.Chỉ là, mở bài Weibo đầu tiên ra xem, Thẩm Sở Sở cảm thấy bóng lưng của người đàn ông trong anh hình như có chút quen thuộc.

Áo khoác gió xám đậm, dáng người thon dài, bộ dáng phong trần bụi bặm.

Đây không phải chính là Hàn tổng ở đối diện nhà cô sao?Đóng lại hình của Hàn tổng, Thẩm Sở Sở lại cẩn thận xem nội dung trên tin tức.{Tin đồn giải trí}: Sau bao nhiêu ngày tháng chờ đợi, cuối cùng bị ta phát hiện ra một đầu mối!

Ở gần khu nhà của Tần Dĩnh Nhiên phát hiện được một bóng lưng quen thuộc, người này cũng không phải ai khác, chính là chủ tịch hiện tại của Tập đoàn Hàn thị, hơn hai mươi tuổi liền nắm trong tay Tập đoàn Hàn thị, Hàn tổng!

Mới bắt đầu ta còn không phát hiện được cái gì cả, chỉ là hai người ở cùng một tiểu khu thôi, không ngờ, đúng vào tối hôm nay, ta nhìn thấy Tần Dĩnh Nhiên từ trên xe của Hàn tổng xuống!!

Nếu nói hai người này quan hệ gì đều không có, đánh chết ta cũng không tin!

Hai người này sớm đã sống cùng nhau không biết bao lâu rồi!

Bức ảnh động cuối cùng chụp được Tần Dĩnh Nhiên đi xuống từ xe của Hàn Hành Ngạn, hai người ở tại chỗ nói chuyện một lúc, Tần Dĩnh Nhiên đi vào trong căn hộ.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back