Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên

[BOT] Mê Truyện Dịch
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 25


Thẩm Sở Sở ngồi trên hành lang dài, nhìn chằm chằm vào nữ minh tinh.

Nữ minh tinh này tên là Trần Tiêu, sở trường trong giới giải trí là phía lĩnh vực phim truyền hình, thỉnh thoảng mới diễn một vài vai trong điện ảnh.

Nếu như là phim truyền hình, Trần Tiêu khẳng định chính là nữ chính không có gì nghi ngờ, nhưng trong điện ảnh của Mã đạo diễn cô ấy chẳng qua là một nữ thứ ba xuất hiện không được mấy lần.

Cô ây năm nay hơn ba mươi tuổi, đã kết hôn với chồng mười lăm năm rồi.

Chồng cô ấy là một ca sĩ, không nổi tiếng bằng cô ấy, nhưng cũng có thể coi là lực lượng tương đương.

Trần Tiêu hình như mỗi ngày đều sẽ trên Weibo khoe chồng và con trai mình.

Hai người họ là hình mẫu đôi vợ chồng ân ái có tiếng của giới giải trí.

Thẩm Sở Sở cảm thấy tam quan của mình có chút sụp đổ.

Lúc học cấp ba cô còn khá thích đôi vợ chồng này, nghe nói hai người đó là bạn học đại học, yêu đương bốn năm sau đó liền kết hôn.

Thật khiến người ta hâm mộ biết bao.

Đã từng có thời cô còn cảm thấy lúc đại học mình không yêu đương với mục đích tiến tới kết hôn một lần nào mà tiếc nuối.

Nhìn chằm chằm vào Trần Tiêu một lúc lâu, trái tim hồng trên đầu cô ấy cũng không biến thành màu đỏ.

Sau khi thở dài một hơi, Thẩm Sở Sở cuối cùng nhận mệnh mà mở ra hệ thống nhân duyên của Trần Tiêu.Trạng thái 2: Chưa kết hôn
Đối tượng kết hôn: Vương Chí Kỳ [hình ảnh]
Ngày kết hôn: Ngày 10 tháng 1 năm 2019
Chỉ số hôn nhân: Bốn sao (tình đầu ý hợp)
Quá trình tơ hồng: [Có thể mở]Mở ảnh của Vương Chí Kỳ ra xem, Thẩm Sở Sở khẳng định mình chưa từng nghe tên của người này, cũng chưa thấy qua người này.

Đây chắc là người chồng thứ hai của Trần Tiêu, hơn nữa còn là loại bạch đầu giai lão.

Xem ra dường như là người ngoài giới.

Lại xem tiếp trạng thái 1 bên dưới đã biến thành màu xám, Thẩm Sở Sở kinh ngạc phát hiện Trần Tiêu và chồng cô Dương Khải đã ly hôn hơn nửa năm rồi.

Ly hôn được nửa năm còn ngày ngày lên Weibo show ân ái...

Đống thao tác này thật sự khiến người ta phải say.

Thẩm Sở Sở nhịn xuống tâm tình phức tạp, đi mở ra Weibo của Trần Tiêu.

Ngày Trần Tiêu ly hôn là 23 tháng 12 năm 2017, kết quả hôm đó Trần Tiêu còn phát lên một bài Weibo thế này:
{Trần Tiêu V}: Hôm nay thời tiết thật tốt, mang bảo bảo ra ngoài phơi nắng một chút.

Người nào đó sáng dậy muộn quá, hại bảo bảo của chúng ta phải ra ngoài ít đi một chút. [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]
Thẩm Sở Sở xem xong bài Weibo này, ngẩng đầu lên nhìn xem Trần Tiêu đang quay phim, trong đầu chỉ còn bốn chữ: Diễn kỹ thật tốt.

Chờ đến khi Trần Tiêu quay xong, đi đến hành lang nơi các nghệ sĩ nghỉ ngơi.

Thẩm Sở Sở thấy Trần Tiêu đang hướng về phía cô đi tới, đứng thẳng dậy đến chào cô ấy một tiếng.

Kết quả, Trần Tiêu giống như không nhìn thấy Thẩm Sở Sở, trực tiếp nói với người phía sau: "Ây da, Thần ca hôm nay ăn bận một thân soái khí nha, trách không được bao nhiêu tiểu cô nương đuổi theo gọi anh là chồng!"

Hạ Thần cười nói: "So làm sao được với chị Tiêu Tiêu."

Nói xong, Hạ Thần liền muốn đi quay.

Khi đi qua Thẩm Sở Sở, nghe thấy Thẩm Sở Sở chào anh, anh cười nói: "Em là diễn viên hôm nay mới vào tổ à?"

Thẩm Sở Sở nhìn nụ cười rạng rỡ của Hạ Thần, cung kính nói: "Vâng ạ, Thần ca."

"Ồ?

Là một người mới?

Công ty nào vậy?"

"Bit Media."

Hạ Thần kinh ngạc nhướn mày nói: "Không tồi nha, hóa ra là Bit Media."

Lúc này, Trần Tiêu cũng đi đến, cười nói: "Bit Media à?

Bọn họ bây giờ vẫn tuyển người mới sao?

Cô là tốt nghiệp Học viện Điện ảnh hay là Học viện Hí kịch thế?

Là người biểu hiện ưu tú nhất trong kỳ này của các cô sao?"

Mấy câu của Trần Tiêu nói rất lớn, hơn nữa nhìn như là một bộ dáng vô tâm vô phế, nhưng Thẩm Sở Sở lại cảm thấy khó chịu theo bản năng.

"Không phải, em không phải là xuất thân căn bản."

Tuy rằng trường đại học của cô là trường đại học danh tiếng trọng điểm đứng số một số hai trong nước, nhưng thời gian đại học đối với cô mà nói thật không quá vui vẻ, vì thế cô không hề thích nói cho người khác biết trường mình tốt nghiệp.

Hạ Thần nghe được lời này, cười một chút, sau đó nói: "Các cô từ từ nói chuyện, tôi đi quay phim đã.

Còn không đi Mã đạo diễn sẽ muốn phát hỏa."

Sau khi Hạ Thần đi mất, Trần Tiêu ngược lại càng thêm nhiệt tình đối với Thẩm Sở Sở, thay đổi ngay thái độ lạnh lùng hay khinh người lúc trước.

Âm thanh cũng so với vừa rồi nhỏ hơn một chút.

"Không phải là xuất thân căn bản vẫn có thể được Bit Media tuyển vào, xem ra bản thân cô vốn rất là ưu tú."

Trần Tiêu cười nói, sau đó mang một bộ dạng chị lớn thân thiện, nói: "Đúng rồi, quê em ở đâu thế, ở đế đô sao?

Mọi người làm gì?

Em ưu tú như vậy, chắc là người nhà cũng rất xuất chúng nhỉ?"

Thẩm Sở Sở có chút bối rối đáp: "Không phải, nhà em ở Nam thành, thành phố nhỏ.

Cha mẹ đều là người bình thường."

Trên mặt Trần Tiêu lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường, nói: "Ừ ừ, chị biết rồi, chúng ta trong vòng này cả mà, không thể đem tất cả mọi chuyện của mình đều nói ra.

Chẳng qua là em nếu như không nói ra, có một số người sẽ bắt nạt em đó."

Thẩm Sở Sở cảm thấy chuyện này cô không nói tiếp được nữa, nói: "Chị Trần, em đến mà chưa chào Mã đạo diễn nữa, em trước qua đó xem sao ạ."

Nói xong, Thẩm Sở Sở rời đi trong nụ nghiền ngẫm của Trần Tiêu.

Vào giới này cẫn có một điểm không tốt, hủy thần tượng!

Thật không biết tại sao năm đó cô lại thích minh tinh như vậy.
******
Sau khi ngốc ở tổ kịch hai ngày, liền đến cảnh của Thẩm Sở Sở.

Mới sáng ra, Thẩm Sở Sở liền phải đi hóa trang rồi.

Lúc ở phòng hóa trang gặp được Trần Tiêu, Trần Tiêu đã thay đổi thái độ nhiệt tình trước đó, hiện ra vẻ lạnh lùng thờ ơ.

Không quan tâm gì đến Thẩm Sở Sở.

Thẩm Sở Sở nghĩ thầm, chẳng lẽ là nghe ngóng được là cô chẳng có bối cảnh gì, hay là cảm thấy cô không có giá trị lợi dụng gì?

Người hóa trang sau khi trang điểm xong cho Thẩm Sở Sở, thấy xung quanh không có ai, nói nhỏ: "Sở Sở, cô đừng buồn, cô ấy chính là như vậy, đối với cô như thế vẫn có thể coi là tốt rồi.

Với nhân viên như chúng tôi, thái độ của cô ấy càng kém."

Một thợ trang điểm đứng bên cạnh cũng phàn nàn: "Ai thì không nói chứ, thật chưa từng thấy minh tinh nào như cô ta.

Anh Hạ Thần là ảnh đế vẫn khách khách khí khí với chúng ta.

Đến Mã đạo diễn cũng vậy, tuy là thái độ làm việc vô cùng nghiêm khắc, nhưng lúc riêng tư cũng khá ôn hòa."

Thẩm Sở Sở nghe mấy thợ trang điểm này nói, một chữ cũng không dám tiếp.

Những người này nói vậy cũng thôi đi, nếu như cô cũng nói thì sau này truyền ra còn không biết là phiên bản nào.

Vì vậy, lúc trang điểm xong, Thẩm Sở Sở vội vàng thoát ly hiện trường này.

Nhìn vào Vương Thiến luôn yên lặng đi theo cô không nói một lời, Thẩm Sở Sở nói: "Những lời vừa rồi nghìn vạn lần đừng nói ra ngoài, chị cũng là không ngờ được mấy vị thợ trang điểm này trong lúc riêng tư sẽ nói những lời như vậy."

Không nghĩ tới Vương Thiến nghe thế liền cười một lúc, nói: "Thực ra cũng khá bình thường, bọn họ đều là theo tổ.

Ngôi sao gặp được cũng nhiều, lúc nói chuyện riêng cũng sẽ phàn nàn vài câu thôi.

Chẳng qua, nói ra ngoài lại chẳng có mấy người."

Thẩm Sở Sở có chút khó tin nói: "Thật sao."

Vương Thiến gật đầu, nói: "Tất nhiên là thật rồi, em trước đây cũng từng nghe không ít.

Bởi vì những người này địa điểm làm việc đều là ở bên trong giới, bất cứ ai muốn nói ra ngoài, vừa tra liền tra được ngay.

Sau này tự nhiên cũng không có ai dám dùng hắn nữa.

Do đó, mọi người đều chỉ nói chơi thôi."

Thẩm Sở Sở nghe xong liền gật đầu, có chút hiểu được ý của Vương Thiến.

Không cần biết là nói thế nào, thợ trang điểm, stylist, dịch vụ vân vân đều là người trong giới.

Giới giải trí chỉ lớn có như vậy, cơ bản là mọi người đều biết nhau.

Lời nào có thể nói, lời nào không thể nói, mọi người đều hiểu.

Vì vậy, cũng bởi hiểu rõ được điểm này, có một vài minh tinh vào thời điểm riêng tư mới dám ra dáng đại bài đi?

Dù sao mọi người cũng không phải phóng viên, còn muốn tiếp tục tồn tại trong giới, vì vậy cũng không có người dám bộc lộ ra.

Đi tới phim trường, nghe được tiếng hô của Mã đạo diễn, Thẩm Sở Sở bất giác trở nên càng căng thẳng hơn.

Chờ phía trước quay xong, cuối cũng cũng đến lượt cô.

"Hoán y nữ đâu?

Mau vào vị trí!"

Thẩm Sở Sở vừa nghe vậy, căng thẳng đến mức nói cũng có chút lắp bắp: "Ở, ở đây."

Mã đạo diễn lần này trừng mắt nhìn Thẩm Sở Sở, Thẩm Sở Sở cho rằng cô sắp bị mắng rồi, kết quả Mã đạo diễn lại khó có được nhẹ nhàng nói: "Tiểu cô nương lần đầu quay phim hả?

Đừng căng thẳng, lát nữa phó đạo diễn sẽ nói về cảnh diễn cho cô, cô nghe cho kỹ.

Quay phim không khó đâu, dùng tâm là được."

Thẩm Sở Sở nghe được lời này, cảm thấy bản thân giống như được tiêm một mũi máu gà vậy, tâm tình lập tức từ u ám chuyển thành trong xanh.

"Cảm ơn Mã đạo diễn đã cổ vũ."

Sau khi phó đạo diễn nói xong lời kịch, mọi người liền đi đến đứng ở vị trí của mình.

Trên tay Thẩm Sở Sở cầm y phục, bắt đầu nghiêm túc giặt... kết quả còn chưa chờ được nam chính xuất hiện, Mã đạo diễn liền hô cắt.

"Nhìn vào ánh sáng, đừng chỉ cúi đầu giặt quần áo, nhớ nhìn ánh sáng!"

Thẩm Sở Sở sau khi nghe câu này, biết là bản thân vì quá căng thẳng nên đã phạm phải sai lầm ngớ ngẩn.

"Lần đầu tiên quay phim đều như vậy, không có cảm giác với ống kính, tìm không được ánh sáng.

Được rồi, tiếp theo lại quay lần nữa!"

Lần thứ hai, Thẩm Sở Sở cuối cùng cũng không phạm cùng một lỗi lầm, cũng nhìn thấy nam chính đi đến.

Không ngờ, Mã đạo diễn lại một lần hô cắt.

Hạ Thần đối mặt với Thẩm Sở Sở, Thẩm Sở Sở nhìn thấy Hạ Thần tuy rằng trên mặt cười cười, lại mang theo biểu cảm đau răng, tay hình như cũng muốn giơ lên bịt tai lại.

Thẩm Sở Sở có chút không hiểu vì sao, lúc này, cô liền nghe thấy tiếng gầm gừ của Mã đạo diễn.

"Hạ Thần, cậu vừa rồi làm gì thế, ống kính đều bị cậu che mất.

Cậu đến một người mới cũng không bằng à!

Tôi thấy cậu nên quay lại công ty học lại từ đầu đi."

Lần thứ ba, cảnh này cuối cùng cũng thuận lợi quay xong.

Tay của Thẩm Sở Sở đều có chút không còn tri giác.

Lúc cô đang ngồi ở một bên nghỉ ngơi, trước mắt xuất hiện một cốc nước nóng.

"Này, cho cô, đây là tôi tìm người mượn một cái cốc, làm ấm tay.

Cũng tại tôi, phạm lỗi, liên lụy cô rồi."

Thẩm Sở Sở nhìn thấy biểu tình tội lỗi trên mặt Hạ Thần, giơ tay nhận lấy chiếc cốc, cảm kích nói: "Cảm ơn Thần ca."

Bởi vì lần này là ngoại cảnh, vì vậy mọi người đều nghỉ ngơi ở một khu, Trần Tiêu nhìn thấy sự tương tác của hai người bên này, biểu hiện ra nhìn có vẻ rất thoải mái, nhưng nghe lại có chút âm dương quái khí mà nói: "Ai dô, Thần ca của chúng ta thật là tri kỷ.

Sở Sở, cô vừa ra mắt đã có thể diễn phim với Thần ca, thật sự là may mắn."

Hạ Thần hơi cau mày, nhưng rất nhanh liền giãn ra, nói: "Ồ, đây không phải trách anh sao, thế mà lại mắc lỗi, liên lụy người mới."

Mấy người đang nói chuyện này, đột nhiên bên ngoài có vài phóng viên đi tới, chỉ tên gọi họ muốn phỏng vấn Trần Tiêu.

"Trần Tiêu, xin hỏi cô có biết chồng cô Dương Khải ngoại tình với Phùng Tử Thanh không?"
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 26


Biểu tình trên mặt Trần Tiêu thể hiện sự kinh ngạc vừa phải, chỉ là không biết sự kinh ngạc này đến cùng là phát ra từ nội tâm hay là giả.

Kinh ngạc qua đi, trên mặt Trần Tiêu liền là kiểu các người đang đùa tôi, nói: "Các anh nhất định là đang đùa, chúng tôi còn vừa gọi điện đây."

Nếu nói vừa rồi Thẩm Sở Sở còn chưa khẳng định được Trần Tiêu rốt cuộc là đang diễn hay đang giả vờ, thì lúc này cô đã biết chính xác rồi, Trần Tiêu nhất định là đang giả bộ.

Vợ chồng bọn họ sớm đã ly hôn được nửa năm rồi, làm sao có thể vẫn như ý của Trần Tiêu nói chứ.

Có phóng viên nhất quyết không tha hỏi: "Các người vừa mới gọi điện?

Nhưng có người chụp được ảnh Dương Khải và Phùng Tử Thanh ở bên nhau, cô đối với chuyện này có suy nghĩ gì?"

Nụ cười trên mặt Trần Tiêu hơi biến một chút, nhưng vẫn là nói: "Tôi tin lão Dương nhà tôi, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Các anh không có chứng cứ thì đừng tùy ý bịa đặt.

Cẩn thận vợ chồng chúng tôi kiện các anh đó!"

Phóng viên nghe thế, vẫn là có chút chưa chết tâm mà nói: "Xem ra cô là không biết chuyện này nhỉ?"

Giọng nói của Trần Tiêu kiên định vang lên: "Đúng, tôi không biết."

Sau khi nói xong, Trần Tiêu liền rời khỏi phim trường.

Hạ Thần nhìn thấy biểu tình ngốc lăng của Thẩm Sở Sở, nói một câu: "Trong giới này ấy mà, những thứ thật thật giả giả rất nhiều, tiểu cô nương, chỉ có mài dũa diễn kỹ mới là con đường đúng đắn."

Thẩm Sở Sở sau khi nghe vậy, vô cùng đồng ý mà gật đầu.

Tuy rằng cô sớm đã biết được chân tướng sự việc, nhưng người ta che giấu việc ly hôn cũng không phạm pháp, mà không vi phạm đạo đức, cô cũng không có tâm tư đứng ra chỉ trích.

Cảnh phim của cô ở đây không nhiều, chiều này liền có thể rời đi rồi.

Chẳng qua, chuyện này đến chiều lại có xu thế ngày càng nghiêm trọng.

Lúc sáng trên mạng mới chỉ công khai hình ảnh, đến giờ ăn cơm trưa, chủ blog bát quái đột nhiên lộ ra một đoạn clip.

Trên đó rõ ràng hiển thị Dương Khải và Phùng Tử Thanh hai người thân mật khoác tay, Dương Khải còn cúi đầu hôn Phùng Tử Thanh.

Lần này, cư dân mạng đúng là đều nổ tung rồi.

Mà ba nhân vật chính trong câu chuyện, toàn bộ đều rơi vào vòng vây của giới truyền thông.

Phía bên Dương Khải và Phùng Tử Thanh là tình huống gì thì Thẩm Sở Sở không biết, nhưng ở bên này, Trần Tiêu vừa từ xe bảo mẫu xuống, liền bị các phóng viên bao vây.

Nếu là phim trường thì các phóng viên không vào được, nhưng khu vực cảnh trí họ vẫn có thể tiến vào.

Huống hồ, xe bảo mẫu sẽ dừng tại bên ngoài, sẽ không dừng ở bên trong phim trường.

Thẩm Sở Sở dẫn theo Vương Thiến đang chuẩn bị rời khỏi, nhin đến cảnh tượng đồ sộ này bị dọa một trận.

"Trần Tiêu, trên mạng đã có chứng cứ xác thực có thể chứng minh chồng cô Dương Khải xuất quỹ rồi, cô đối với chuyện này có suy nghĩ gì?

Cô đã biết trước chuyện này rồi sao?"

Trần Tiêu lúc sáng sau khi bị phỏng vấn liền theo dõi một mực theo dõi tin tức trên mạng, lúc này tự nhiên đã biết được phương hướng bình luận trên mạng.

Trên mặt cô đeo kính râm, nhìn không ra là biểu tình gì.

Tuy nhiên, đầu tóc có chút rối loạn.

Có thể nhìn ra, tâm tình của cô ấy hình như không phải rất tốt.

Trần Tiêu bộ dạng một lời không nói càng làm cho các phóng viên thêm mong muốn phỏng vấn.

Lúc này, trợ lý cản lại ống kính máy quay, nói: "Mọi người đừng hỏi nữa, phát sinh chuyện như thế này, chị Tiêu của chúng tôi cũng rất buồn rồi.

Tâm tình cô ấy không được tốt lắm, khẳng định mọi người không muốn nói chuyện đâu."

Trần Tiêu nghe được câu này, cũng kịp thời biểu hiện ra sự bi thương của mình.

Tay đặt dưới mũi, nước mắt cũng rơi xuống.

Nhưng, các phóng viên không bởi vì sự bi thương của Trần Tiêu mà không tiếp tục hỏi.

Bọn họ tất nhiên phải nắm chắc không tha cho vấn đề vừa rồi.

"Xin hỏi cô sau này có tính toán gì, hai người sẽ ly hôn sao?"

"Con trai thì sao?

Là về với cô hay là về với Dương Khải?"

"Cô đối với Phùng Tử Thanh nghĩ gì?

Xin hỏi cô ấy từ khi nào đã bắt đầu liên lạc với Dương Khải?"

Trợ lý thấy trước mặt nhiều phóng viên như vậy, cô ta cũng lười đi ngăn, tâm tình cũng càng thêm tệ.

Cũng không biết bảo an của khu này lúc nào mới có thể tới.

"Mong mọi người hiểu cho tâm trạng của nghệ sĩ chúng tôi, cô ấy lát nữa còn phải quay phim.

Mong mọi người phối hợp một chút, đừng cản trở công việc thông thường của chúng tôi."

Sau khi lời của trợ lý nói ra, không đau không ngứa, không có đánh tan được sự tò mò của đám ký giả.

Trần Tiêu nhìn thấy nhiều phóng viên như vậy, tâm tình cũng vô cùng tồi tệ.

Lại nhìn thấy nhân viên công tác ở phía xa đang giúp đỡ giải tán mấy người, cô cuối cùng cũng có thể thở một hơi.

Mắt nhìn qua một bên, đúng lúc nhìn thấy bóng dáng Thẩm Sở Sở đang định rời đi.

"Xin lỗi, tuy là cùng trong giới, tôi thực sự không quen Phùng Tử Thanh.

Chẳng qua, trong tổ kịch có một diễn viên khác cùng công ty quản lý với Phùng Tử Thanh, có thể sẽ biết một chút về đáp án các vị muốn."

Nói đến đây, Trần Tiêu liền chỉ về phương hướng của Thẩm Sở Sở.

Các phóng viên đang rải rác còn chưa bị ngăn lại lúc này phân tâm mà nhìn qua Thẩm Sở Sở, mấy phóng viên đang bị ngăn đúng lúc có người đang đứng tại bên cạnh Thẩm Sở Sở.

Thấy phỏng vấn không được Trần Tiêu, bắt đầu đi phỏng vấn Thẩm Sở Sở.

"Xin hỏi cô và Phùng Tử Thanh là cùng một công ty sao?

Cô ấy lúc nào đã cùng với Dương Khải thế?"

"Chuyện Phùng Tử Thanh xuất quỹ công ty các cô có biết không?"
******
Thẩm Sở Sở thấy micro trước mặt dường như sắp chạm vào mũi mình đến nơi, sợ hãi lùi lại một bước.

Vương Thiến cũng vội vàng phản ứng lại, đứng trước mặt Thẩm Sở Sở ngăn chặn các câu hỏi của phóng viên.

Thẩm Sở Sở ngẩng đầu lên nhìn thấy Trần Tiêu đã thành công thoát khỏi vòng vây của ký giả, từ đáy lòng dấy lên một cỗ phẫn nộ.

Cô chẳng qua chỉ là một quần chúng cắn hạt dưa đi qua mà thôi, thế mà Trần Tiêu còn lợi dụng cô.

Bình thường cũng không nhìn ra Trần Tiêu để tâm đến cô như vậy.

Tuy rằng bí mật gì cô cũng biết, nhưng lúc này lại rõ ràng là không thể nói ra được.

"Xin lỗi, tôi mới vào công ty từ ba tháng trước, là tân nhân của Bit Media, không thân với chị Tử Thanh."

Các phóng viên nghe được câu trả lời của Thẩm Sở Sở, tất nhiên là không được hài lòng, tiếp tục hỏi: "Cho dù không quen thân đi nữa, các cô khẳng định cũng từng gặp mặt, cô ở trong công ty có gặp qua Dương Khải không?"

"Cô cảm thấy Phùng Tử Thanh là kiểu người như thế nào?

Có phải là rất thích câu dẫn nam nghệ sĩ trong công ty không?"
******
Thấy thái độ của các phóng viên trước mặt, nghe được những vấn đề như vậy, Thẩm Sở Sở cau mày.

Vừa rồi lúc phỏng vấn Trần Tiêu, mọi người đều khá là khách khí, vừa đến lượt cô, liền hận không thể đem micro nhét vào miệng cô.

Cho dù có sự giúp đỡ của Vương Thiến, bọn họ cũng tận dụng mọi thứ.

"A!"

Đầu của Vương Thiến đột nhiên bị một chiếc micro trước mặt đánh trúng.

Thẩm Sở Sở lo lắng nhìn đầu của Vương Thiến, chỉ thấy ở đó nhanh chóng sưng lên một mảng.

"Có đau không?

Có choáng không?"

Vương Thiến sờ đầu mình, lắc lắc đầu, nói: "Không sao."

"Xin hỏi..."

Thẩm Sở Sở nhìn thấy người phóng viên đánh trúng Vương Thiến, trên mặt tuy có ý cười, thái độ lại vô cùng cường ngạnh mà nói: "Làm phiền anh trước tiên xin lỗi trợ lý của tôi!"

"Tôi chẳng qua chỉ..."

"Làm sai chuyện gì thì phải xin lỗi, không phải sao?"

Thẩm Sở Sở tiếp tục cười nói.

Vốn là một tràng diện ồn ào hỗn loạn, sau khi nghe được lời này của Thẩm Sở Sở, đột nhiên liền an tĩnh lại.

Vương Thiến thấy bộ dáng của Thẩm Sở Sở, kéo kéo tay áo cô.

Kết quả Thẩm Sở Sở lại không nhìn qua Vương Thiến, chỉ nhìn chằm chằm vào người phóng viên kia.

Thẩm Sở Sở thầm nghĩ, người phóng viên này nếu như không chịu xin lỗi, cô nhất định sẽ đem chuyện hắn vì tiền tài của nhà gái mới kết hôn với người ta nói hết ra.

May thay, người phóng viên kia tuy là có chút không tình nguyện, nhưng vẫn coi như là có đạo đức cơ bản, nói: "Xin lỗi, tôi vừa rồi không phài là cố ý đâu."

Thẩm Sở Sở nghe được lời này, tâm trạng mới thoải mái hơn một chút.

Lúc này, những nhân viên hộ tống Trần Tiêu đến phim trường cũng có thời gian giúp cô giải quyết vấn đề.

Chỉ là, lúc này Thẩm Sở Sở lại thay đổi chủ ý.

Dựa vào cái gì mà Trần Tiêu nói ném nồi liền ném!

Chuyện lần này rõ ràng chính là cô ta làm không đúng, người xuất quỹ cũng là cô ta, còn giả bộ một dạng người chịu hại để có được đồng tình.

Nếu như người này không chọc vào cô thì thôi đi, cô cũng sẽ không nói nhiều cái gì.

Cô ta sai là sai tại chỗ kéo cô vào để giải quyết rắc rối của cô ta.

Lần này, cô nhất định phải cho Trần Tiêu ghi nhớ sâu sắc.

Nghĩ đến đây, Thẩm Sở Sở nhìn các phóng viên đang vây xung quanh người, mỉm cười, nói: "Vừa rồi mọi người đều hỏi tôi chuyện chị Tử Thanh ngoại tình.

Tôi chỉ muốn hỏi mọi người một vấn đề, các người vì sao nói chị Tử Thanh xuất quỹ chứ?

Theo như tôi được biết, định nghĩa xuất quỹ này là dành cho một người đàn ông với thân phận là đã kết hôn."

Các phóng viên im lặng trong giây lát, sau đó điên cuồng chụp ảnh, người sau tiếp người trước mà hỏi: "Cô là nói Trần Tiêu và Dương Khải đã ly hôn rồi sao?

Cô có chắc không?"

Thẩm Sở Sở đặt tay lên miệng, suỵt một tiếng, nói: "Tôi không có nói như thế nha!

Chỉ là các anh quên rồi sao, một thời gian trước tôi thấy trên Weibo, một kênh truyền thông nước ngoài nói một nữ minh tinh xuất quỹ, kết quả sau đó phát hiện người ra sớm đã ly hôn rồi, nếu đã ly hôn thì liền có thể cưới gả bình thường, không tính là xuất quỹ đâu.

Các anh nói xem có đúng không?

Vì thế, các anh vẫn là phải tìm hiểu rõ chân tướng sự tình rồi mới công khai!

Tôi chỉ sợ, đến lúc đó người ta lại nói các bạn bè truyền thông của chúng ta nói không có bằng chứng, sẽ kiện các anh."

Một thời gian trước đích thực là có một chuyện như vậy xảy ra.

Lúc đó ồn ào huyên náo, các phóng viên đưa tin còn bị nữ minh tinh kia và chồng cũ của nữ minh tinh cùng người mới kiện ra tòa.

Lúc này nghe Thẩm Sở Sở nói như vậy, các phóng viên trước mặt trong lòng có chút lo sợ.

Cũng có người không bị ảnh hưởng bởi những lời của Thẩm Sở Sở, nói: "Điều này cơ bản là không có khả năng, hôm qua Trần Tiêu và Dương Khải còn tương tác trên Weibo mà."

Lời này vừa nói, không chỉ Thẩm Sở Sở mà rất nhiều phóng viên cũng đều nhìn chằm chằm vào anh ta.

Người phóng viên vừa nói chuyện cũng có chút bối rối.

Weibo của minh tinh trước giờ đều là do công ty quản lý sắp xếp, cho dù hôm qua còn đang show ân ái, đây thì có thể nói lên điều gì?

Thẩm Sở Sở thấy nhân viên công tác đã bắt đầu duy trì trật tự, cô cuối cùng cười một cái, nói: "Thật là có lỗi, tôi phải đi cho kịp chuyến bay, liền không tiếp tục nói chuyện với mọi người được nữa.

Hi vọng mọi người quan tâm hơn đến điện ảnh "Thiên Hạ", đạo diễn, diễn viên cùng với các nhân viên công tác đều rất dụng tâm, tin tưởng hiệu quả quay được sẽ vô cùng tốt.

Cảm ơn."

Sau khi nói xong, Thẩm Sở Sở liền không quan tâm tới việc các phóng viên ngăn cản, dẫn theo Vương Thiến rời khỏi phim trường.
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 27


Còn chưa lên máy bay, Thẩm Sở Sở không ngoài dự liệu nhận được điện thoại của Trần Tây Lệ.

"Nhớ là sau này không được nói mấy lời đó trước mặt truyền thông, cho dù cô phía sau giải thích nhiều như vậy, phía truyền thông sẽ chỉ tin những gì họ muốn nghe thôi.

Nếu như Trần Tiêu và Dương Khải thật sự đã sớm ly hôn còn dễ nói, nhỡ mà hai người họ còn chưa ly hôn, ngôn luận của cô sẽ vô cùng không vui đâu.

Tuy rằng cô đây là đang giúp đỡ nghệ sĩ cùng công ty, nhưng sau này trước tiên vẫn nên cân nhắc cho chính mình, không cần vội vàng nhảy ra như thế."

Trần Tiêu và Dương Khải sớm đã ly hôn chính là sự thật, Thẩm Sở Sở là vô cùng khẳng định về chuyện này, nhưng những lời này cô lại không thể giải thích cho Trần Tây Lệ được.

Nếu không làm sao giải thích được nguồn tin của cô đến từ đâu.

Hơn nữa, Trần Tây Lệ nói rất có đạo lý, nếu như trước đó không thực sự khẳng định, cô cũng sẽ không nói mấy lời như vậy trước truyền thông.

Thẩm Sở Sở còn chưa kịp mở miệng nói, chỉ thấy Trần Tây Lệ lại nói tiếp: "Còn nữa, tuy rằng tôi biết chuyện ký giả đánh trúng trợ lý của cô họ làm sai, nhưng lần sau không cần lại dùng thái độ như vậy.

Có một số chuyện, trong giới này là không nói đạo lý đâu."

Thẩm Sở Sở nghe xong mím mím môi, nói: "Em biết rồi, Trần tổng giám, sau này sẽ không làm chuyện như vậy nữa."

Trần Tây Lệ lại dặn dò cô vài câu rồi ngắt máy.

Sau khi về đế đô, Thẩm Sở Sở liền về căn hộ hiện tại.

Nhìn vào căn hộ nho nhỏ, Thẩm Sở Sở muốn mua một căn nhà ở đế đô.

Chỉ là, nghĩ tới số tiền trong ngân hàng, cô cảm thấy, cô còn phải tiếp tục nỗ lực thêm một thời gian nữa.

Sau khi đăng nhập vào Weibo, nhìn thấy bên dưới Weibo của mình có nhiều thêm hơn trăm bình luận mắng cô, tâm tình bỗng trở nên rất là tệ.

Cô thậm chí là đối với chính mình cảm thấy hoài nghi, cảm thấy bản thân là một tội nhân tội ác tày trời.

"Lần đầu tiên thấy được người như cô, cố ý cọ nhiệt độ đi?

Cô không nói gì tôi còn không biết cô là ai!! [Mắng mỏi]"
"Muốn cọ nhiệt độ đến điên rồi!

Cùng một loại mặt hàng với Phùng Tử Thanh chăng?

Phá hoại gia đình người khác không được chết tử tế! [Nguyền rủa]"
"Yếu ớt mà nói một câu, chỉ có tôi cảm thấy cô ấy nói rất có lý sao?"

"Người ta cũng không nói cái gì, một số fan nhà người ta đừng có mẫn cảm như thế được không?

Nhỡ đâu cuối cùng lại thật là đã sớm ly hôn rồi, vậy không phải là muốn đánh vào mặt? [Mỉm cười]"
******
Tuy rằng cũng có không ít nói giúp cô, nhưng đại đa số đều là bình luận tới mắng cô.

Nặng nề thời ra một hơi, Thẩm Sở Sở đăng xuất khỏi Weibo của mình, sau đó chuyển sang đăng nhập lên một Weibo khác.

Thông tin trên Weibo này, so với Weibo kia rõ ràng không cùng một thế giới.

Trong Weibo kia đều là các loại hoài nghi, mắng mỏ, mà trong Weibo này, toàn bộ đều là các loại khen ngợi nịnh nọt, khiến cho cô cảm thấy thế giới này tốt đẹp không giống nhau, bản thân cũng là một người đem đến cống hiến to lớn cho xã hội.

Tùy ý lật xem một số bình luận, mọi người đều đang cầu bói chồng tương lai, cầu bói xem lúc nào ly hôn.

Nhận thức về xã hội của Thẩm Sở Sở bỗng cao hơn nhiều.

Hồng Mao giống như là có tâm linh cảm ứng với cô, cô vừa đăng nhập anh ta liền gửi qua một tin nhắn cá nhân.

Thẩm Sở Sở nhìn thấy tin nhắn Hồng Mao gửi tới, bất đắc dĩ cười cười.

Vào thời điểm này, cô cảm thấy hai thân phận của bản thân giống như đã trùng khớp.
{Ngu ký thứ nhất – Hồng Mao}: Thần tiên, cầu hỏi a, Trần Tiêu và Dương Khải bọn họ đã ly hôn chưa vậy?

Loại người đến tận cửa muốn truyền đi tin tức này, Thẩm Sở Sở tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Cô vốn nghĩ rằng nếu các phóng viên trong ba ngày không tra ra được thông tin này, cô sẽ phải tìm Hồng Mao tiết lộ thôi.

Mà lúc này Hồng Mao chủ động gửi tin đến, vừa đúng với ý định của cô.
{Tôi là Nguyệt lão}: Ly rồi, nửa năm trước.
{Ngu ký thứ nhất – Hồng Mao}: !!!

Đa tạ thần tiên!

Sau này có gì cần đến tiểu đệ giúp đỡ, cứ việc đề ra, tiểu đệ nguyện dùng hết sức đi làm.

Thẩm Sở Sở ngạo kiều mà đáp: Ta là thần tiên, nơi nào cần đến giúp đỡ của phàm nhân như ngươi.
{Ngu ký thứ nhất – Hồng Mao}: Phi phi phi, thần tiên chớ trách, tôi đây là kích động nói sai rồi.
{Tôi là Nguyệt lão}: Ừm, thôi tha thứ cho ngươi lần này.
{Ngu ký thứ nhất – Hồng Mao}: Đa tạ lão thần tiên!

Thẩm Sở Sở biết, Hồng Mao làm việc hiệu quả là vô cùng cao.

Lần này cũng sẽ không làm cô thất vọng đâu, tin rằng không lâu sau, chuyện liên quan đến Trần Tiêu và Dương Khải sẽ bị tiết lộ ra.

Cuối cùng nhìn lại một lần bộ dạng thống khổ khóc lóc trước ống kính, Thẩm Sở Sở yên tâm đắp mặt nạ, sau đó xinh đẹp đi ngủ một giấc.

Sáng ngày hôm sau, Thẩm Sở Sở liền đến công ty.

Tuy là cô bây giờ không nổi tiếng, nhưng việc ngu ngốc cô làm hôm qua đã khiến người trong công ty cơ bản đều biết rồi.

Đối mặt với ánh mắt hiếu kỳ của mọi người, Thẩm Sở Sở khuôn mặt luôn giữ nét tươi cười chào đón.

Chu Tiểu Nhã gần đây đang trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt, cả người đều là một dạng vinh quang tỏa sáng.

Thấy Thẩm Sở Sở đi đến, vội vã vẫy tay với cô.

Khi Thẩm Sở Sở đi qua, đúng lúc Chu Tiểu Nhã đang nhờ người bên cạnh thế chỗ, cô ấy đi nhà vệ sinh một lát.

Sau khi kéo Thẩm Sở Sở đi một đoạn, trái phải đều không có người, Chu Tiểu Nhã có chút lo lắng mà nói: "Sở Sở, cô thật là giúp sai người rồi.

Tôi nói cho cô biết, Phùng Tử Thanh căn bản là không có thanh bạch thế đâu, cô không nên nói giúp người như vậy, tôi sớm đã nhìn thấy Dương Khải đến đón cô ta rồi.

Tuy rằng Dương Khải ngồi trong xe, nhưng khoảnh khắc mở cửa vẫn bị tôi nhìn thấy."

Nói xong, cô lại kéo tay Thẩm Sở Sở nói: "Loại người như Phùng Tử Thanh căn bản không xứng đáng để cô vì cô ấy giải vây.

Cô mới vào ngành chưa hiểu được, có một số người trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu đó.

Chỉ là, cô cũng thật đáng thương, cư dân mạng nói cô như vậy, cô lại không làm sai cái gì, bọn họ đi mắng Phùng Tử Thanh được rồi, mắng cô làm gì chứ."

Thẩm Sở Sở thấy bộ dạng lo lắng của Chu Tiểu Nhã, cười an ủi: "Cám ơn cô, Tiểu Nhã.

Nhưng mà tôi không hề có ý nói giúp cho Phùng Tử Thanh.

Còn nữa, cô quên tôi có một loại kỹ năng sao?"

Chu Tiểu Nhã nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Thẩm Sở Sở, nghĩ tới một điểm, hơi hơi mở to mắt, không chắc chắn nói: "Cô từ tướng mặt nhìn ra được Dương Khải và Trần Tiêu ly hôn rồi?"

Thẩm Sở Sở chỉ cười, không nói.

Chu Tiểu Nhã thở phào một hơi, yên tâm nói: "Vậy thì tốt, vậy thì tốt.

Nếu bọn họ thật sự ly hôn rồi, chuyện này sẽ chẳng có liên quan gì đến cô.

Cô chẳng qua chỉ là đoán đúng mà thôi."

Lúc hai người sắp tách ra, Thẩm Sở Sở nghĩ tới lời Chu Tiểu Nhã vừa nói, hỏi lại: "Đúng rồi, cô vừa nói từng nhìn thấy Dương Khải đến đón Phùng Tử Thanh.

Là lúc nào vậy?"

Chu Tiểu Nhã nhíu mày suy nghĩ một lạt, nói: "Hình như là một tháng trước...

Ồ đúng rồi, nghĩ ra rồi, là mùa đông năm ngoái, hôm đó đúng lúc tuyết rơi, tôi còn nói, tuyết rơi mà Phùng Tử Thanh chỉ mặc ít thế đã ra ngoài."

Mùa đông năm ngoái... vậy chính là nói, lúc đó Dương Khải và Trần Tiêu chắc là còn chưa ly hôn, hoặc là vừa mới ly hôn xong.

Theo cách nghĩ này, trong lòng Thẩm Sở Sở liền có vài suy tính.

Chờ đến lúc lên lớp, ra khỏi cửa, Thẩm Sở Sở liền nhìn thấy Phùng Tử Thanh cả mặt tiều tụy.

Phùng Tử Thanh so với lần trước gặp hoàn toàn khác nhau.

Cả người giống như biến thành một người khác, không còn mặc váy liền đẹp đẽ, mà mặc một bộ đồ đơn giản thoải mái.

Sắc mặt có chút tiều tụy, trang điểm cũng không được tinh tế.

Tuy là ăn bận theo phong cách trẻ trung, nhưng cảm giác lại già đi đến năm tuổi.

Xem ra, cô ấy cũng bị truyền thông và dân mạng dày vò không nhẹ.

Nhìn thấy Thẩm Sở Sở, trên mặt Phùng Tử Thanh miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nói: "Cảm ơn cô."

Nghĩ tới chuyện lúc sáng Chu Tiểu Nhã nói, Thẩm Sở Sở thực sự là không thể sinh ra lòng đồng cảm nào với Phùng Tử Thanh.

Tuy vậy, cô cũng không hối hận là hôm qua đã nói trước truyền thông mấy lời đó.

Ý định ban đầu của cô tuy không phải là giúp Phùng Tử Thanh, nhưng cũng vì âm kém dương sai mà nói giúp cô ta vài câu.

"Không có gì.

Là do truyền thông đánh trúng trợ lý của tôi, tôi cũng là thấy gì nói đấy thôi."

Phùng Tử Thanh nhếch môi, nói: "Thấy gì nói đấy của cô đã cứu tôi đấy."

Nghe thấy câu này, Thẩm Sở Sở nói: "Tôi chỉ là tùy tiện nói thôi, rốt cuộc cô Trần và anh Dương Khải tình trạng trước đây thế nào, tôi lại không nắm được.

Cô cũng không cần cảm ơn tôi."

Phùng Tử Thanh nghe vậy, nụ cười càng thêm cay đắng.

Thẩm Sở Sở không biết, nhưng cô biết rõ.

Dương Khải và Trần Tiêu sớm đã ly hôn rồi.

Chỉ là cô lúc đó đến với Dương Khải, bọn họ vẫn còn đang trong quá trình bàn bạc thủ tục ly hôn, vì thế, cô cũng không được coi là hoàn toàn trong sạch.

Nói cho cùng, theo quan điểm của pháp luật thì cô vẫn là một tiểu tam.

Nghĩ tới lời Dương Khải nói tối qua, Phùng Tử Thanh hoài nghi, bản thân có thể vĩnh viễn phải mang cái danh tiểu tam trên người.

Phía bên Trần Tiêu là không có khả năng sẽ công bố tin tức đã sớm ly hôn.

Nếu như công bố ra, nội dung mà cô ta nửa năm nay phát trên Weibo sẽ toàn bộ trở thành lừa dối người hâm mộ, được người lên kế hoạch, là thủ đoạn PR.

Mà Dương Khải, bởi vì khi đó lấy được quyền nuôi dưỡng đứa trẻ, nên có thể coi là đã nợ Trần Tiêu, lần này, anh ta chưa chắc đã giúp cô nói, giúp cô làm sáng tỏ sự thật.

Trải qua chuyện lần này, trái tim cô cũng có phần nguội lạnh.

Những bồi thường sau này có thể làm được gì, một người đàn ông nếu như không muốn vì một người phụ nữ mà sẵn sàng chịu trách nhiệm, tình cảm như vậy thì cũng không cần phải tiếp tục kiên trì.

"À, chẳng qua, vẫn là muốn cảm ơn cô."

Cảm ơn cô vào lúc tất cả mọi người đều đứng tại phía đối diện với tôi lại nguyện ý vì tôi nói giúp, cảm ơn cô vào lúc cả thế giới đều mắng tôi lại như cũ nói một câu công bằng.

Thẩm Sở Sở nhìn vào bóng lưng của Phùng Tử Thanh, hơi nhíu mày.

Thầm nghĩ, chuyện trong giới này, thật sự là loạn ghê.

Lúc tối lại lên lướt Weibo, Thẩm Sở Sở liền phát hiện ra hướng gió hiện tại đã thay đổi.

Trên hot search những tiêu đề "Phùng Tử Thanh xuất quỹ", "Dương Khải tra nam", "Trần Tiêu thống khổ hi sinh" toàn bộ đều biến mất, mà lại được thay thế bằng "Dương Khải Trần Tiêu đã ly dị từ lâu", "Trần Tiêu xóa nội dung Weibo", "Dương Khải Trần Tiêu lừa dối người hâm mộ".

Nhìn thấy những hot search này, Thẩm Sở Sở liền hiểu được, chuyện ly hôn của Trần Tiêu và Dương Khải xem ra đã bị phơi bày.
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 28


Đầu tiên, Thẩm Sở Sở đi xem Weibo của Ngu ký thứ nhất – Hồng Mao.
{Ngu ký thứ nhất – Hồng Mao}: Nổ lớn!!!

Trần Tiêu và Dương Khải đã vào ngày 13 tháng 12 năm ngoái ly hôn tại cục dân chính Xuyên thị Thành Nam.

Đừng hỏi tôi làm sao mà biết, các bạn chỉ cần biết là sự thật là được. [Cool]
"Số marketing, bịa đặt không cần tốn chi phí phải không?

Trần Tiêu và Dương Khải yêu nhau như vậy, anh rốt cuộc là nhận bao nhiêu tiền của Phùng Tử Thanh, lại giúp cô ta nói? [Mắng mỏ]"
"Tôi tin tưởng chủ blog, lầu trên mau cút!

Anh Hồng Mao của chúng tôi trước giờ chưa từng nói dối nhá!"

"Dưa hấu này ăn thật ngon, vừa ngọt vừa thơm, còn muốn ăn thêm miếng nữa.

Chủ nhà, nhanh nhanh chút lại đến một cái đáp trả. [Vây xem]"
"Chứng cứ đâu?

Mời đem chứng cứ ra nói chuyện, nếu như không đưa được ra, thì sẽ báo cáo anh tội phỉ báng!

Bây giờ chuyển phát đã qua 1000 rồi, chủ blog cứ chờ bị báo cáo đi!"

Hồng Mao trả lời: Tuyệt không xóa Weibo!

Chờ bạn đến tố cáo!

Phía dưới người hâm mộ cũng theo đó mà trả lời: Chủ tầng cẩn thận cầu chùy được chùy 23333333
Thẩm Sở Sở nhìn thấy ngày 13 tháng 12, liền hiểu được Hồng Mao lần này thực sự là đã lấy được bằng chứng.

Quả nhiên là phóng viên vô cùng nỗ lực nha, năng lực điều tra rất cao.

Tin rằng không bao lâu, liền thật sự trở thành đệ nhất ngu ký trong giới giải trí này.

Chuyện lần này sau khi bị phơi ra ánh sáng, phía truyền thông đại chúng và cư dân mạng đều bùng nổ rồi, đều đang hoài nghi chuyện lần này rốt cuộc là thật hay giả.

Mọi người đều bình luận trên Weibo, chờ đợi câu trả lời của đương sự.

Không nghĩ tới, sau một đêm, người trong cuộc cũng không hồi đáp.

Các paparazzi ngồi canh hồi lâu, đều không gặp được hai người trong cuộc.

Có một số người có nhân mạch rộng, chờ đến tin tức từ cục dân chính Xuyên thị Thành Nam, liền đi kiểm tra.

Kết quả, nhân viên của cục dân chính này lại ngoài ý muốn mà ngậm chặt miệng.

Một lời dư thừa cũng không nói, chuyện liên quan đến Trần Tiêu và Dương Khải có phải đã ly hôn, càng là lắc đầu biểu thị không hay biết.

Tuy nhiên, đại đa số dân mạng vẫn là vô cùng cường hãn.

Có một dân mạng vào ngày 13 tháng 12 năm ngoái đã phát lên một bài Weibo bị người đào ra.
{Thích ăn canh cay và lẩu}: Vừa rồi thế mà ở gần Thành Nam nhìn thấy Trần Tiêu và Dương Khải, cũng không biết là đến làm gì.

Nhìn có vẻ như từ trong cục dân chính đi ra, chẳng lẽ là đến ly hôn sao?

Hahahaha, này làm sao có thể, bọn họ chính là đôi vợ chồng ân ái khó có được của làng giải trí.

Tôi nhất định là quá đói rồi, vẫn là đi ăn canh cay trước để lấp đầy bụng đã. [Đói khát]
Nhìn thấy bài Weibo này, mọi người ào ào xông đến chuyển phát.

"Trời ơi, không phải là thật chứ?

Chủ nhà có anh chắc chắn là không nhìn lầm? [Kinh ngạc]"
"Hai người này tuyệt đối là ly hôn rồi, không phải nghĩ nữa. [Mắng mỏ]"
"Thật sự là lãng phí cảm tình, uổng cho tôi yêu thích hai người họ nhiều năm như vậy, thế mà lại là một đôi vợ chồng giả.

Kinh tởm! [Kinh tởm]"
******
Hướng đi như thế này thật sự là có người vui có người buồn a!

Người vui mừng tất nhiên là bọn Thẩm Sở Sở, Phùng Tử Thanh.

Người bi thương ấy mà, đương nhiên chính là trọng tâm của chuyện lần này Trần Tiêu cùng Dương Khải rồi.

Phương hướng kích hỏa của truyền thông lần này không phải là Phùng Tử Thanh nữa, bắt đầu quay sang nhắm chuẩn vào Trần Tiêu và Dương Khải.

Dù gì, loại chuyện như minh tinh xuất quỹ thực ra đã lỗi thời.

Hơn nữa, độ nổi tiếng của Phùng Tử Thanh so với Trần Tiêu mà nói, còn có chút thấp.

Nhưng, việc Trần Tiêu và Dương Khải đã ly hôn từ lâu lại mỗi ngày đem con trai lên Weibo thể hiện ân ái liền khiến cho mọi người không thể chịu được.

Thực tế, không cần phóng viên phỏng vấn, cũng không cần đối thủ mời các tài khoản ngầm đến nói thêm về những điểm tiêu cực của họ, chỉ cần người hâm mộ và người qua đường đơn trách mắng liền có thể ép chết bọn họ rồi.

Rất nhiều cư dân mạng ồn ào biểu thị, chuyện này khó chịu giống như ăn phải ruồi vậy, nghẹn lại trong ngực nhổ không ra nuốt không trôi.

Trần Tiêu lần này cũng không dám ra ngoài giả vờ tiều tụy, thương tâm để tranh thủ sự đồng tình.

Dù sao cũng đã ly hôn cả nửa năm, ai còn tin cô còn đang đau lòng chứ!

Nước mắt cũng quá là giả đi.

Thẩm Sở Sở lúc đến công ty lần nữa, ánh mắt mọi người nhìn đến có giảm đi một chút, Chu Tiểu Nhã cũng vui mừng nói: "Cũng may chuyện lần này thành sự thật, nếu không cô liền bị người ta mắng thảm rồi.

Nghĩ cũng buồn, hai người họ vậy mà đã ly hôn từ lâu, còn ngày ngày show ân ái trên Weibo.

Quả nhiên, trong giới này không có mấy chuyện là thật.

Liền đến tình cảm tốt đẹp nhất cũng chỉ là giả."

Thẩm Sở Sở nhìn Chu Tiểu Nhã dáng vẻ thương xuân bi thu, cười trêu: "Làm sao, gần đây được tình yêu nuôi dưỡng không tồi nha."

Chu Tiểu Nhã đỏ mặt, nói: "Đâu có, vẫn như thế mà."

Thẩm Sở Sở cười nói tạm biệt với Chu Tiểu Nhã.

Mà thuận theo chuyện ly hôn của Trần Tiêu và Dương Khải được xác thực, rất nhiều chuyện khác cũng nối gót theo tới.

Mọi người một mặt đang tìm hiểu xem Phùng Tử Thanh và Dương Khải là trước hay sau khi ly hôn đến với nhau, mặt khác cũng đang tìm kiếm những sự kiện liên quan đến sinh hoạt cá nhân của Trần Tiêu.

Phải nói là đôi vợ chồng Trần Tiêu Dương Khải này, một là nữ chính tuyệt đối trong lĩnh vực phim truyền hình và một là lực lượng nòng cốt của giới ca nhạc, vẫn là cản trở ánh mắt không ít người.

Nếu như có thể hạ hai người này xuống, minh tinh của các công ty khác không phải là có thể thượng vị sao?

Bánh ngọt chỉ có như vậy, có người ăn không nổi, bản thân tất nhiên liền có thể có cơ hội được chia phần.

Chưa kể tới có người chụp được Trần Tiêu và một vị sếp nào đó cùng nhau ăn cơm ở một nhà hàng cao cấp.

Hai người trong ảnh rất thân thiết, mà người ngồi cùng bàn đều đang chơi xếp hình.

Người biết chuyện vừa nhìn liền biết chỗ này là chỗ nào, cũng rất bội phục dũng sĩ dám tiết lộ thông tin của khách sạn này.

Thông thường, nhà hàng cao cấp có tình bảo mật rất tốt, sẽ không bàn tán bất kỳ tin tức gì của khách hàng.

Người đến đây ăn cơm không phú thì quý, anh tùy tiện tiết lộ một chút có thể liền đắc tội không ít người.

Mọi người sở dĩ đến đây dùng bữa chính là vì môi trường và không khí, nếu như chỗ nãy đều bị phô ra, nhà hàng này cũng không xứng với giá cả cao như vậy.

Bởi vì trong nhà hàng có đồ vật cho Giáng Sinh, vì thế mọi người đoán là chuyện từ khoảng ngày 25 tháng 12 năm trước.

Vậy tức là, Trần Tiêu vừa ly hôn liền tiến đến với phú thương.

Nhận thức như vậy khiến cho mọi người đối với Trần Tiêu sản sinh ra rất nhiều cảm xúc khó chịu.

Thế nên đều đi châm lửa chỗ Trần Tiêu rồi.

Hai ba ngày sau chuyện này, cư dân mạng cũng bình tĩnh lại.

Có người phát một bài Weibo dài để tổng kết chuyện lần này, đại ý chính là, đây là một đôi vợ chồng bằng mặt không bằng lòng, lợi dụng hình ảnh vợ chồng tốt, cha mẹ tốt để có được vai trò đại diện, quay phim truyền hình, hút fan!

Trước mặt công chúng luôn là dáng vẻ yêu đương ân ái, nhưng vừa rời khỏi tầm nhìn của công chúng, mọi người liền mỗi người làm việc của mình. còn về người bị gọi là người thứ ba, đều không quan trọng nữa.

Không có người phá hoại gia đình bọn họ, gia đình của họ là họ tự phá vỡ thôi.

Về việc Trần Tiêu và Dương Khải rốt cuộc là ai trước tiên xuất quỹ, Trần Sở Sở không rõ, một là vì trên hệ thống không viết, hài là vì Dương Khải và Phùng Tử Thanh cuối cùng lại không kết hôn, vì vậy cô cũng không biết được thời gian quen biết của hai người này đến cùng là sớm hay muộn hơn so với thời gian Trần Tiêu xuất quỹ.

Để nói Thẩm Sở Sở từ vụ việc này đạt được hay mất đi cái gì, đó chính là độ nóng!

Lúc mới bắt đầu, mọi người là đang mắng Thẩm Sở Sở cố ý nói mấy lời kia nhục mạ Dương Khải và Trần Tiêu, bảo bộ nghệ sĩ cùng công ty.

Sau đó, thái độ của mọi người với cô đã thay đổi.

Mọi phương diện của chuyện Dương Khải và Trần Tiêu ly hôn đều bị đào ra, lời mà Thẩm Sở Sở trước đó nói cũng bị kéo ra lần nữa.

Khi chân tướng đã nổi lên mặt nước lại xem lại video phỏng vấn Thẩm Sở Sở, vậy chính là một loại tâm trạng khác.

"Tiểu tỷ tỷ thật lợi hại, rõ là lời dự đoán của thần mà! [Mắt sao]"
"Tôi vì trước đây chưa rõ chân tướng mà mắng cô cảm thấy có lỗi, xin lỗi!

Đã theo dõi cô nha!

Tôi còn đi bách hóa trung ương mua hoa tai cô đại diện, đẹp lắm á!"

"Tiểu tỷ tỷ vì Thanh Thanh của chúng em nói lời trượng nghĩa, em quyết định bắt đầu từ hôm nay trở thành fan của chị. [Cố lên]"
"Thần côn tiểu tỷ tỷ, chị đến dự đoán một chút Hạ Thần có kết hôn chưa được không, xem xem em có còn cơ hội không! [Làm ơn]"
******
Bởi vì những bình luận này, Thẩm Sở Sở bỗng có vinh hạnh lần đầu tiên được lên hot search Weibo.

Tuy rằng là bài danh cuối cùng, nhưng cũng được coi là khoảnh khắc lịch sử.

Cô còn đặc biệt chụp ảnh màn hình lưu lại.

Ngày hôm sau lúc đến công ty, Trần Tây Lệ dùng một ánh mắt xét duyệt mà nhìn Thẩm Sở Sở.

"Lẽ nào cô thực sự có thể bói nhân duyên?"

Trước đây Chu Tiểu Nhã từng nói qua một lần, lần này chuyện của Trần Tiêu và Dương Khải lại bị cô ấy nói trúng.

Điều này không thể không khiến Trần Tây Lệ hoài nghi.

Thẩm Sở Sở tĩnh tĩnh tâm, chấn định nói: "Đúng vậy, Trần tổng giám có muốn tính hay không?"

Trần Tây Lệ nghe câu này ngược lại cười ra, cũng không có hứng thú lắm, nói: "Thôi không cần tính cho tôi, cô vấn là tính xem cô lúc nào có thể nổi tiếng đi.

Điều này mới là quan trọng.

Phải rồi, hôm qua tuy là cô lên top tìm kiếm, nhưng công ty không hề nắm bắt cơ hội này.

Cô hiểu đấy, nếu như cô thật sự có thể bói còn dễ, nếu như không biết bói thì cho dù có đẩy lên cũng chỉ thêm bối rồi."

Thẩm Sở Sở nghĩ tới tối qua nhìn thấy tựa đề Weibo "Nhà tiên tri Thẩm Sở Sở", cũng cười.

Cô thực ra là có thể bói nha, nhưng cũng biết việc này không thể nói cho bất kỳ ai.

Cách làm của Trần tổng giám là chính xác.

Cô cũng không hi vọng mình có một ngày nổi tiếng bởi vì bói mệnh.

Nếu như thật sự nhờ bói mệnh, cô sớm đã có thể nổi tiếng rồi, liền không cần đi quay phim làm gì.

Cô vẫn muốn trở thành một diễn viên, làm một diễn viên dựa vào tác phẩm để nói chuyện.

"Đúng rồi, nghe nói cô ở tổ kịch biểu hiện không tồi.

Tiếp theo, cô ở công ty học hai tháng khóa vũ đạo, sau đó tham gia một bộ điện ảnh.

Vai diễn lần này là vũ nương, cảnh diễn so với lần trước nhiều hơn một chút."

Đang lúc Thẩm Sở Sở bị một loạt chuyện kéo gân, ép chân làm cho sắp điên, bạn học trong lớp nói trong nhóm là muốn tổ chức tiệc tốt nghiệp, chúc mừng tốt nghiệp tròn một năm.
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 29


Nói thật, bốn năm đại học ở trên lớp của Thẩm Sở Sở chính là một người trong suốt.

Tuy rằng ngoại hình của cô xinh đẹp, nhưng lại không có được đãi ngộ nên có của một mỹ nữ.

Nguyên nhân là do Thẩm Sở Sở năm đó lúc thi đại học đã ngoài dự kiến thi được vào Đế đại hệ tài chính.

Nhưng mà là một trường học nổi danh toàn quốc, còn nổi tiếng với sự chuyên nghiệp, khả năng của Thẩm Sở Sở rõ ràng là không đủ.

Cô đến ứng phó kiểm tra thông thường cũng vô cũng khó khăn.

Học kỳ đầu tiên, mười môn học thì bị treo bốn môn.

Có một môn thậm chí còn nhờ bạn học trong lớp giúp đỡ ôn tập, thi bù hai lần mới qua.

Vì vậy, bốn năm đại học của cô đều trôi qua trong sách vở.

Người khác có thể nhẹ nhàng vượt qua các hạng mục, cô thực sự là phí rất nhiều tâm lực mới có thể thi qua.

Trong lúc người ta đang nói chuyện yêu đương, cô đang học, người ta ra ngoài dạo phố cô cũng đang học.

Thời cấp ba không được coi là học bá cuối cùng ở đại học cũng thành rồi.

Có thể tưởng tượng được, Thẩm Sở Sở đối với bản thân năm đó đăng ký học chuyên nghiệp có bao nhiêu chán ghét.

Lúc mọi người đều lục tục được các xí nghiệp tài chính nổi tiếng tuyển dụng, lúc mọi người đều nhận được offer từ nước ngoài, lúc mọi người được nhận vào đại học khối Ivy League, thì cô lại bởi vì bị một xí nghiệp vừa và nhỏ từ chối mà run rầy.

Có ông trời biết, đối phương khẳng định là bị chuyên ngành và trường học của cô hấp dẫn, chứ không phải vì năng lực của chính cô.

Tri thức liên quan đến tài chính, cái mà cô biết rất nhiều, nhưng có thể vận dụng lại không có bao nhiêu.

Do đó, vào thời điểm được Tân Minh phát hiện, cô mới không hề do dự mà đáp ứng.

Sau đó người khác hỏi cô tương lai sẽ đến đơn vị nào, cô liền tràn đầy tự tin mà trả lời: Chị đây muốn làm đại minh tinh!

Nói thẳng ra, đây thực chất cũng là một loại trốn tránh.

Lúc đó, cho dù không làm minh tinh, nếu có người chỉ ra cho cô một con đường thứ ba, cô có thể cũng sẽ không do dự mà chọn.

Chỉ cần có thể thoát khỏi ngành tài chính, chỉ cần có thể sinh tồn trong một lĩnh vực, cô sẽ lựa chọn.

Nghĩ tới bản thân gần đây gia nhập vào Bit Media, Thẩm Sở Sở ở lúc đối mặt những vị học thần năm xưa bây giờ đã là tinh anh ngành tài chính hình như có chút tự tin.

Chỉ là nghĩ tới bây giờ mình vẫn chưa có thành tích gì, cô vẫn là không muốn tham gia vào náo nhiệt lần này.

Không ngờ, cô không đi, mọi người vẫn nhắc đến cô.

Vương Tĩnh: Nghe nói Thẩm Sở Sở bây giờ làm minh tinh rồi, có thời gian rảnh tới không?

Trần Xán: Phải đi chứ nhỉ?

Đến đi, mau đến đi.

Ban hoa (bông hoa của lớp 🙂))) à, không đến tiếc lắm.

Thẩm Sở Sở đã chặn tin nhắn trong nhóm từ lâu, cô thật là không muốn tự kiếm chuyện không vui cho mình, những người đó mỗi ngày nội dung nói chuyện cô tuy là quen thuộc nhưng lại không xen được lời nào.

Hơn nữa từ sau khi tốt nghiệp, khoảng cách giữa mọi người cảm giác càng ngày càng xa.

Vào ngày này, lúc Thẩm Sở Sở đang ở trong phòng vũ đạo ép chân, Quách Thiên Vũ gọi điện tới.

"Sở Sở, lớp mình cuối tuần này tụ hội, cậu có thời gian đến không?"

Thẩm Sở Sở do dự một chút, đáp: "Có vẻ là không có thời gian, tuần này mình còn phải tới lớp hình thể, tháng sau mình còn phải..."

Lời còn chưa nói xong, Quách Thiên Vũ liền cười lên, nói: "Sở Sở, mất không nhiều thời gian đâu, chính là bạn học cùng lớp ăn cơm cùng nhau thôi.

Vốn dĩ bạn học ở đế đô chẳng có mấy người, cậu đừng vắng mắt nhé.

Nhiều nhất là mười người, mọi người tụ tập một chút.

Hơn nữa, Trình Tuân cũng sẽ đến.

Cậu ấy còn hỏi cậu có tới không, minh đã nói với cậu ấy cậu sẽ đến rồi, cậu không thể nào để mình thất tín với người ta nha!"

Nghe được tên Trình Tuân, trong lòng Thẩm Sở Sở hơi hơi gợn sóng.

Trình Tuân là nam thần của lớp bọn họ, thậm chí là của toàn hệ, không chỉ dáng vẻ đẹp, thành tích học tập còn tốt, tính cách cũng thoải mái, đúng với hình tượng nam chính trong tiểu thuyết.

Nói thật, Thẩm Sở Sở đối với anh ta cũng không phải là không có cảm giác.

Chỉ là, cảm giác nhàn nhạt đó không thể cái thiện được sự chán ghét đối với việc học tập.

Nghĩ tới bản thân sau đó có mấy lần không thi cũng qua đều là công của Trình Tuân, Thẩm Sở Sở cảm thấy mình cũng không thể quá vô tình.

"Vậy để mình suy nghĩ..."

Quách Thiên Vũ giống như biết Thẩm Sở Sở sẽ lấy điều này làm cớ, nhanh chóng nói: "Suy nghĩ gì nữa, đừng nghĩ nữa, cứ quyết định thế đi.

Mình có thể báo lại cho Trình Tuân rồi."

Nói xong, Quách Thiên Vũ liền ngắt điện thoại.

Thẩm Sở Sở nghĩ thầm, cậu vừa rồi không phải nói là đã nói cho Trình Tuân mình sẽ đi sao, làm sao cuối cùng lại nói đi báo cho Trình Tuân chứ?

Chẳng qua, nghĩ tới sắp phải gặp lại bạn học đại học, nội tâm Thẩm Sở Sở cũng có chút không bình tĩnh.

Buổi tối về đến phòng liền bắt đầu chọn quần áo sẽ mặc vào thứ bảy.

Váy liền lộ vai?

Không được, có chút lộ quá.

Váy dài đỏ?

Không được, quá gây chú ý.

Do dự đến do dự đi, đến ngày thứ bảy, Thẩm Sở Sở vẫn là mặc quần short bò và áo phông trắng.

Trên mặt trang điểm nhạt, đem mái tóc dài đến vai buộc thành đuôi ngựa, nhìn qua rất nhẹ nhàng khoan khoái.

Cô vốn là một người trong suốt trong lớp, vẫn là không cần quá nổi bật quá bắt mắt đi.

Vương Thiến thấy dáng vẻ này của Thẩm Sở Sở, khen ngợi: "Sếp, chị thế này nhìn thật trẻ, giống như là học sinh cấp ba ấy."

Thẩm Sở Sở lại có chút căng thẳng mà hỏi: "Thế này có đẹp không?"

Vương Thiến gật đầu, nói: "Tất nhiên đẹp rồi, rất xinh."

Nghe vậy, Thẩm Sở Sở cũng yên tâm trở lại.

Bắt xe đến địa điểm ăn uống được chỉ định, Thẩm Sở Sở liền nhìn thấy Quách Thiên Vũ đã đứng chờ ở đại sảnh.

Thời điểm nhìn thấy Thẩm Sở Sở, Quách Thiên Vũ sáng mắt, tiến lên phía trước nói: "Sở Sở, cậu thật là càng ngày càng đẹp, đúng là ban hoa lớp chúng ta."

Câu này làm cho Thẩm Sở Sở có chút không biết tiếp thế nào.

Quách Thiên Vũ dường như nhận ra sự bối rối của Thẩm Sở Sở, cười nói: "Nhanh đi lên đi, có vài người đến rồi.

Còn thiếu hai người chưa đến, mình sẽ chờ bọn họ."

Thẩm Sở Sở gật đầu, im lặng đi lên tầng.

Đẩy cửa ra, hiện trường vốn đang ồn ào bỗng nhiên yên tĩnh lại.

Người vừa rồi còn đang nói khoác cũng ngậm miệng không nói nữa.

Thẩm Sở Sở nghênh đón một ánh nhìn lạnh lùng từ đối diện, không rõ vì sao, cô mơ hồ cảm thấy tim chợt lạnh.

Người đầu tiên cất tiếng là một cô gái, Thẩm Sở Sở nhớ cô gái này, trong lớp nhân duyên rất tốt, tên là Vương Tĩnh.

"Đại minh tinh của chúng ta đến rồi, nhanh nhanh đến, ngồi cạnh mình, chỉ có hai đứa con gái tụi mình tới, những người khác đều không đến."

Người khác nghe được câu này, cũng dồn đến chào hỏi: "Đã lâu không gặp, ban hoa đúng là càng ngày càng xinh đẹp."

Còn có người nói: "Các cậu mặc dù là chưa gặp, nhưng mình lại là mỗi ngày đều có thể nhìn thấy đó."

Thẩm Sở Sở vừa mới ngồi xuống liền nghe thấy câu này, tò mò nhìn sang người đàn ông vừa nói chuyện.

Nói thật, trong lớp chỉ có mười tám bạn học nhưng Thẩm Sở Sở có thể gọi tên thì lại không được mấy người.

Trong lòng cô, những người này đều có cùng một cái tên: Học thần.

Tuy nhiên, vị học thần này cô lại không nhớ ra là ngày nào cũng nhìn thấy.

Thấy mọi người đều nhìn qua, người đó cười nói: "Chẳng qua không phải là nhìn thấy người thật, là nhìn trên màn hình.

Tầng văn phòng của công ty bọn mình đối diện chính là bách hóa trung ương mà, ở đó có một màn hình hiển thị LED, có một thời gian mỗi ngày đều phát một phần quảng cáo trang sức, chính là cái mà Thẩm Sở Sở đại diện đó."

Người ở đây hơn nửa là rất ít quan tâm tin tức bát quái của giới giải trí, trừ phi là thường xuyên xuất hiện trong điện ảnh hoặc là mấy vị minh tinh mọi người đều đã quen thuộc, những người khác có thể nhớ được tên cũng không có mấy người.

Do đó, bọn họ đối với Thẩm Sở Sở có nổi tiếng hay không, hot hay không hay là trong làng giải trí có địa vị thế nào lại không quá nắm rõ.

Chỉ là nghe thấy cô quay quảng cáo trang sức, vẫn là cảm thấy cô khá là lợi hại.

Đặc biệt là Vương Tĩnh, nghe thấy tin này, cười nói: "Thật sao?

Sở Sở cậu cũng thật lợi hại, chờ mình đi mua xong nhất định sẽ nói với người khác đây là bạn học của mình đại diện."

"Lại chẳng phải, mình mỗi ngày đều nói với đồng nghiệp đó là bạn học của mình.

Đồng nghiệp đều ghen tỵ không chịu được, mình thế mà lại có bạn học xinh đẹp như vậy, hơn nữa xem ra cũng nỗi tiếng."

Thẩm Sở Sở nghe được bạn học khen ngợi, mặt hơi đỏ.

Cô không ngờ mình lại có thể nghe được lời khen từ bạn học, trong mắt cô, mấy người này luôn có cảm giác xa cách.

Vội khiêm tốn nói: "Không đâu, không đâu, thường thôi mà, không phải lợi hại gì, mình là một người mới, còn chưa có hoạt động gì cả."

Có người lúc này lại không hợp thời nói: "Ha ha, chẳng qua chỉ là một người diễn hí mà thôi."

Lời này vừa ra, trong phòng bỗng im lặng trong giây lát.

Nụ cười của Thẩm Sở Sở cũng đông cứng trên mặt, cô biết, cô lần này đến khẳng định sẽ phải chịu nhục.

Người này lúc tốt nghiệp trước kia đã từng làm nhục cô một lần, lần này vẫn không tha cho cô.

Cô thật là không hiểu, Trình Tuân vì sao lại cứ nhằm vào cô như vậy.

Rõ ràng khi cô còn là học sinh năm nhất năm hai còn giúp cô học bù vài lớp, không biết vì sao, bắt đầu từ năm ba đại học liền trợn mắt nhướn mày với cô.

Phí công cô còn có chút mất bình tĩnh lúc Thiên Vũ nhắc tới anh ta.

Mặc dù có một số người không đồng ý cách nói của Trình Tuân, nhưng cũng không nói gì.

Vẫn là Vương Tĩnh ngồi bên cạnh thấy vẻ mặt khó coi của Thẩm Sở Sở, vội nói: "Trang sức đó là nhãn hiệu nào thế, hôm khác mình cũng đi mua thử xem."

Thẩm Sở Sở nghe được tiếng nói của Vương Tĩnh, cảm kích nhìn cô ấy một cái, nói: "Là một dòng trang sức dưới trướng Tập đoàn Hàn thị, tên là Bông tai đợi chờ."

Vừa nhắc đến Tập đoàn Hàn thị, mọi người liền nói nhiều hơn.

Nói rồi lại nói, liền có chút lạc đề, nói đến cổ phiếu của Tập đoàn Hàn thị, kế hoạch vân vân.

Mà mấy thứ này dường như lại dẫn Thẩm Sở Sở trở lại thời gian học sinh thống khổ và hắc ám.

Ăn một bữa cơm như vậy, Thẩm Sở Sở cảm thấy mình không chỉ chóng mặt, dạ dày cũng bắt đầu đau.

Các vấn đề liên quan đến đầu tư, chứng khoán vân vân đều khiến cho tim cô đập nhanh, cơ hồ tòa núi lớn đã làm khó cô bốn năm lại ép xuống.

Cô quyết định rồi, sau này tuyệt đối sẽ không lại tham gia tụ hội như thế này nữa.

Không nói chen được vào, Thẩm Sở Sở liền cứ ngồi đó xem hệ thống nhân duyên của bạn học.

Vì mỗi ngày chỉ có thể tra xem mười mấy người, vì vậy Thẩm Sở Sở chọn một số người có vẻ quen thuộc.

Đầu tiên xem hệ thống nhân duyên của người có thái độ vô cùng ác liệt với cô vừa rồi, Trình Tuân.

Xem thấy được Trình Tuân gần đây đã cùng với vợ tương lai của anh ta đến với nhau rồi, hơn nữa ba năm sau sẽ kết hôn, Thẩm Sở Sở liền chẳng có hứng thú gì nữa.

Sau đó xem của Vương Tĩnh ngồi cạnh cô.

Hôn nhân của Vương Tĩnh lại có chút gập ghềnh.

Tổng cộng kết hôn hai lần, lần thứ nhất kết hôn có thể coi là cưới nhanh chia tay nhanh, tháng năm quen biết người chồng thứ nhất, tháng tám liền kết hôn rồi, sau đó vào tháng mười một ly hôn.

Nguyên nhân ly hôn là chồng gặp gỡ lại mối tình đầu.

Thẩm Sở Sở xem thời gian kết hôn trên hệ thống, kinh ngạc phát hiện, hiện tại chỉ cách lần kết hôn thứ nhất của cô ấy chưa đến ba ngày.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back