Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên

[BOT] Mê Truyện Dịch
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 95


Hàn Hành Ngạn thầm nghĩ, đây là cái vấn đề ngu ngốc gì vậy.

Loại chuyện đó, ngay cả người đã uống say cũng vẫn sẽ có cảm giác thôi, là đàn ông thì sẽ có cảm giác."

Chẳng lẽ cậu là người chết à, sao có thể không có cảm giác được."

Hàn Hành Ngạn đáp, nói xong câu này, lại bồi thêm một câu, "Trừ khi cậu không phải đàn ông."

Trương Đằng: "..."

Sao cậu trong mắt anh họ lại không phải là đàn ông rồi.Tuy nhiên, nghĩ tới một việc, Trương Đằng tăng động đứng dậy, nằm bò ra bàn, nhìn vào Hàn Hành Ngạn nghiêm túc hỏi: "Anh họ, anh nói xem, hôm đó em có phải là căn bản không hề làm với Doãn Hinh Mộng không, cô ta là cố ý?"

Hàn Hành Ngạn không ngờ em họ nhà mình là đang băn khoăn vấn đề này, anh cảm thấy em họ không chỉ là trở lên ngốc nghếch, khả năng đọc hiểu cũng không ổn lắm.

Anh chỉ chỉ vào tư liệu trên mặt đất, nói: "Nếu cậu có cảm giác mới lạ, không nhìn thấy Doãn Hinh Mộng hạ thuốc mê với cậu sao?"

Trương Đằng liền soạt một cái đứng dậy, cúi đầu bắt đầu tìm kiếm tư liệu dưới đất, một bên xem, một bên hỏi: "Tờ nào?"

Chỉ là, không chờ Hàn Hành Ngạn trả lời, Trương Đằng đã tìm thấy rồi.

Cậu ta đọc từng chữ một, càng đọc càng vui mừng, vui đến nỗi cả người đều nằm ra đất.Quá tốt rồi, cậu thực sự cái gì cũng không làm, tất cả mọi chuyện đều là Doãn Hinh Mộng cưỡng ép lên người cậu.Nghe được tiếng cười của Trương Đằng, Hàn Hành Ngạn thấy dựng cả tóc gáy, dùng một câu nói lạnh lùng kết thúc điệu cười quái dị này."

Có vì mà vui, lão trạch nam."

Quả nhiên, tiếng cười của Trương Đằng đột ngột đình chỉ, bò dậy từ mặt đất.

Nhìn vào anh họ đang nghiêm túc xem máy tính ở bàn làm việc, bỗng thấy hoài nghi câu nói vừa rồi có phải là do anh họ nhà mình nói ra không."

Anh lớn hơn em hai tuổi, anh không phải là cũng gần đây mới không phải sao, có gì mà đắc ý."

Lúc này Trương Đằng cũng có tâm trạng trêu Hàn Hành Ngạn."

Ha ha, thế sao?

Anh thấy cậu ở phòng quan hệ công chúng ngốc cũng quá tệ đi, không khí trong cả bộ phận đều không ổn, từ ngày mai cậu sang bộ phận tuyên truyền đi.

Đúng lúc các công ty con bắt đầu tuyên truyền rồi, cậu đi nhé."

Trương Đằng vừa nghe lời này, lập tức nói: "Không muốn đâu, anh họ, anh không thể đối với em như vậy."

Hàn Hành Ngạn thấy em họ mình lại bắt đầu sinh long hoạt hổ rồi, đáp: "Cứ quyết định thế đi.

Còn nữa, ở công ty phải gọi anh là Hàn tổng.

Được rồi, anh muốn làm việc, cậu ra ngoài trước đã."

Trương Đằng còn muốn nói gì đó, nhưng lo sợ dâm uy của Hàn Hành Ngạn, cái gì cũng không dám nói nữa, chỉ yếu ớt nói: "Thôi được rồi."

Hàn Hành Ngạn thấy Trương Đằng muốn đi ra, nói: "Chuyện này giải quyết cho tốt, nếu có cái gì không xử lý được, đến lúc đó gọi điện cho anh."

Trương Đằng đỏ hốc mắt, nói: "Anh họ, em là một người đàn ông, loại chuyện này có gì mà không dễ xử lý đâu.

Anh đừng cứ mãi coi em là một đứa trẻ nữa."

Hàn Hành Ngạn chỉ nghe, gật đầu, nói: "Được, cậu tự nghĩ được ra là được."

Trương Đằng nói: "Anh họ, em biết anh bảo em tới công ty con vì muốn tốt cho em.

Xảy ra loại chuyện này, anh muốn em đi ra ngoài nhiều một chút.

Cảm ơn anh họ."

"Ừ, cậu hiểu là được."

Chờ sau khi Trương Đằng đi rồi, Hàn Hành Ngạn liền gọi điện bảo thư ký Vương tiến vào.

Thư ký Vương nhìn đống lộn xộn khắp mặt đất, một từ cũng không nói thêm, rất nhanh liền thu dọn gọn gàng.Hàn Hành Ngạn nhìn thấy phòng làm việc sạch sẽ rồi, nói: "Cậu tới bên phòng quan hệ công chúng xem một chút."

Thư ký Vương gật đầu đáp ứng.Trương Đằng sau khi đi ra từ phòng làm việc của Hàn Hành Ngạn liền quay về phong tuyên truyền (phòng quan hệ công chúng chứ nhỉ).

Doãn Hinh Mộng vẫn luôn chú ý động tĩnh bên ngoài, lúc nhìn thấy Trương Đằng trở lại, vội vàng đi tới.

Vừa thấy quần áo Trương Đằng nhăn không chịu nổi, hơn nữa dáng vẻ mắt đỏ hồng, liền biết là hôm nay lại không được rồi, cô cảm thấy mắt nhìn của mình đúng là quá kém.

Hồi trước còn cảm thấy Trương Đằng đơn thuần dễ khống chế, hơn nữa trong nhà anh ta có tiền có thế.

Kết quả, bây giờ xem ra, anh ta thật sự không phải là một lựa chọn tốt.Trương Đằng là rất kém cỏi, nhưng thực bất đắc dĩ, anh ta có một người anh họ rất cường thế.

"Hừ, Hàn tổng không đồng ý có phải không?

Thật không biết anh sao lại nghe lời anh ta như vậy, anh là em họ của anh ta, anh ta không những để cho anh ở cùng với các nhân viên bình thường, còn mỗi ngày quản lý anh."

Doãn Hinh Mộng châm chọc, "Em mặc kệ, hôm nay bắt buộc phải đi đăng ký.

Anh không suy nghĩ vì em, cũng phải suy nghĩ vì đứa trẻ trong bụng em.

Anh cũng không muốn đứa trẻ sinh ra không rõ ràng chứ?"

Doãn Hinh Mộng biết, ngày trước khi cô nói như vậy, Trương Đằng đều sẽ mềm lòng.Kết quả, không ngờ rằng hôm nay Trương Đằng lại không giống với ngày xưa.

Cậu ta lạnh lùng nhìn Doãn Hinh Mộng một cái, nói: "Đứa trẻ không được rõ ràng?"

Doãn Hinh Mộng đang nghĩ lớn tiếng phản bác, nhưng nhìn thấy biểu tình của Trương Đằng, nhất thời có chút chột dạ.

Nhưng nghĩ đến đứa trẻ trong bụng rất nhanh sẽ lớn lên từng ngày, cô ta ổn định lại tinh thần, nói: "Phải!

Anh nhẫn tâm để con mình sinh ra không cha không mẹ sao?

Anh vẫn còn là một người đàn ông sao?"

Trương Đằng châm biếm nhìn Doãn Hinh Mộng, đáp: "Nếu đứa trẻ trong bụng cô đúng là của tôi, tôi tất nhiên là sẽ phụ trách.

Nhưng nếu như không phải của tôi..."

Nói đến đây, Trương Đằng dừng lại, lành lạnh nói: "Thế thì tôi không có nghĩa vụ phải chịu rồi."

Sau khi Trương Đằng nói ra câu này, Doãn Hinh Mộng liền biết được cảm giác của mình lúc nãy không có sai.

Trương Đằng, anh ta, có phải là đã phát hiện ra cái gì?

Nhưng mà anh ta thật sự có thể phát hiện ra sao?

Liệu có phải là đơn xét nghiệm của bệnh viện?

Chuyện này không thể nào, cô đã xé nó rồi.Còn có thể là cái gì?

Nếu không chính là nghe được lời đồn đại?Nghĩ đến đây, Doãn Hinh Mộng liếc nhìn Trương Đằng.

Biết Trương Đằng lâu như vậy rồi, anh ta là người như thế nào trong lòng cô hiểu rất rõ, tâm tư vô cùng đơn thuần.

Nếu anh ta có thể bị mấy câu nói của người khác lừa, cô tất nhiên cũng có thể đem anh ta lừa trở lại.Sau khi suy tư một hồi, Doãn Hinh Mộng nói: "Trương Đằng, anh vừa nói gì?

Anh nói đứa trẻ trong bụng em không phải là của anh?

Loại lời này rốt cuộc là ai nói ra thế, anh đừng bị những người như vậy lừa.

Em là người như thế nào anh còn không rõ sao?

Nếu không phải là con của anh, em có thể cùng anh kết hôn sao?

Bọn họ nhất định là đố kỵ vì em có thể gả cho anh chứ gì?"

Trương Đằng không nghĩ tới cậu đều đã chọc thủng mặt Doãn Hinh Mộng rồi, Doãn Hinh Mộng thế mà vẫn có thể chấn định nói láo.

Cậu từ lúc sinh ra đến giờ lần đầu tiên gặp được người phụ nữ như thế này, một người phụ nữ đầu lưỡi trơn tru giỏi biện luận lại tâm tư bất chính."

Đúng, cô là người như thế nào tôi bây giờ vô cũng rõ ràng.

Chính vì rất rõ ràng, vậy nên mới càng không thể cưới cô."

Trương Đằng có chút mệt mỏi nói, "Hơn nữa, Hinh Mộng, cô biết đấy, tôi không hề thích cô.

Nếu như cô là vì tìm một người cha cho đứa trẻ, vẫn là tìm một người thích cô đi.

Tôi, không phù hợp."

Doãn Hinh Mộng lần đầu tiên thấy thái độ của Trương Đằng quyết liệt như vậy, cô ta biết cô nên bỏ cuộc.

Nhưng cô bây giờ không thể bỏ cuộc, nếu như bỏ cuộc, cô không thể nào gặp được người đàn ông tốt hơn anh ta được nữa.

Hơn nữa, thầy bói nói rằng cô lần này nhất định có thể gả cho Trương Đằng."

Sao lại không phù hợp?

Anh rõ ràng chính là cha của đứa trẻ, anh không phù hợp thì ai phù hợp?

Không chỉ thế, anh nói đứa nhỏ không phải của anh thì không phải sao?

Anh có chứng cứ không?"

Trương Đằng đáp: "Cô còn cần có chứng cứ?

Bản thân làm ra chuyện gì tự mình còn không rõ sao?"

Vì tiếng tranh cãi của Trương Đằng và Doãn Hinh Mộng quá lớn, nên rất nhiều người đi qua đều nghe được một chút.

Lại thêm vào những tin đồn mà họ nghe được trước đó, nên mọi người đều tự tưởng tượng ra một màn kịch hay.Thư ký Vương nhìn thấy tình trạng này, vội vàng xua mọi người đi.Chẳng qua, Doãn Hinh Mộng lại cho rằng Trương Đằng không lấy ra chứng cứ vì trong tay cậu ta không có chứng cứ.

Vì vậy, trong lòng cô càng thêm yên tâm hơn một chút.

Cô tin rằng chỉ cần cô kiên trì được, Trương Đằng chưa chắc sẽ không tin cô.Nghĩ tới đây, giọng của Doãn Hinh Mộng to hơn một chút: "Trương Đằng, anh sao có thể vì người khác nói vài câu liền nghi ngờ em?

Trong bụng em nhưng là có con của chúng mình đó.

Anh không thể đối với em như vậy."

Nhìn thấy có người nhìn sang, Doãn Hinh Mộng bắt đầu trở nên ủy khuất, nghẹn ngào khóc lên.

Trương Đằng bị Doãn Hinh Mộng khóc cho có chút đau đầu, cậu không nên nói nhiều lời vô ích với cô ta như vậy."

Cô khóc cũng vô dụng, vẫn là đi tìm cha của đứa trẻ đi.

Tôi chẳng làm chuyện gì có lỗi với cô cả, trước giờ chưa từng chạm vào cô, càng đừng nhắc tới đứa trẻ trong bụng cô nữa.

Tôi cũng không thích cô.

Cô làm ra chuyện như thế, dựa vào việc cô là một phụ nữ có thai, cô chủ động dừng lại mà rời đi đi.

Đừng đem chuyện này làm to lên nữa."

Trương Đằng dạo này đã bị chuyện của Doãn Hinh Mộng làm cho choáng đầu rồi, cậu chỉ muốn nhanh chóng xử lý xong chuyện này thôi.Doãn Hinh Mộng nghe Trương Đằng nói thu lại nước mắt của mình lạnh lùng nhìn sang Trương Đằng đứng bên người.

Đột nhiên, cô ta nhìn thấy thư ký Vương đang đứng cách đó không xa.

Trong lòng cô ta cười lạnh một tiếng, nghĩ thầm, cô hôm nay đại thế đã mất rồi.Chỉ là, nhìn vào những ánh mắt tò mò xung quanh, cô cao giọng lên nói: "Trương Đằng, anh không ưa em không phải chỉ vì gia thế em không tốt, cảm thấy em không xứng với anh sao?

Nhà các anh liền đứa trẻ trong bụng em cũng không bỏ qua sao?

Em đúng là vẫn nhìn lầm anh."

Cô ta thấy Trương Đằng biểu tình khó có thể tin nổi nhìn sang, tiếp tục nói: "Chỉ là, nhà các anh sao lại có thể vừa mắt loại tiểu minh tinh như Thẩm Sở Sở, chẳng qua chỉ người ta trẻ hơn em đẹp hơn em đi?

Vì một người phụ nữ như thế bỏ rơi em, em đành chịu."

Nghe được tiếng kinh hô của mọi người, trong lòng Doãn Hinh Mộng có chút đắc ý, nói: "Quên đi, em thành toàn cho các anh, ai bảo em thích anh như vậy."

Nói xong, cô ta nhấc chân định rời khỏi.Trương Đằng lo lắng nói: "Cô nói linh tinh cái gì thế, chuyện này có liên quan gì đến Thẩm Sở Sở."

Doãn Hinh Mộng lại đắc ý cười không nói gì.Bất ngờ là thư ký Vương lại tiến tới trước nói: "Doãn Hinh Mộng, lời nói của cô vũ nhục phỉ báng người khác, Tập đoàn Hàn thị sẽ gửi giấy gọi của luật sư tới cho cô."

Nói rồi, thư ký Vương lấy ra mấy tờ giấy, không nể mặt mà nói: "Cô hiện nay có thai đã bốn tháng, đứa trẻ này không phải là của nhà họ Trương.

Thiếu gia nhà họ Trương trước giờ không có bất kỳ quan hệ nào với cô, do đó nhà họ Trương cũng sẽ khởi kiện."

Doãn Hinh Mộng nhìn vào tư liệu trên tay thư ký Vương, bị dọa tới suýt nữa đứng không vững.

Cô ta miễn cưỡng dựa vào tường mới có thể đứng được.Thư ký Vương thì không có chút đồng tình nào tiếp tục nói với những người đang xem náo nhiệt: "Mọi người sau này đều làm việc cho tốt, đừng có luôn nghĩ tới mấy thứ bàng môn tà đạo.

Doãn Hinh Mộng chính là ví dụ điển hình."

Nói xong, thư ký Vương ra hiệu cho Trương Đằng, hai người cùng nhau rời khỏi.Lần này, không chỉ cả bộ phận quan hệ công chúng, chính là cả tầng, tất cả nhân viên Tập đoàn Hàn thị đều biết tới chuyện này.Doãn Hinh Mộng đối diện với ánh mắt tò mò của mọi người, vội vàng thu xếp đồ đạc rời đi.

An Hải Trân làm một nhân viên nhỏ vừa mới vào công ty, tin đồn như vậy tất nhiên cũng nghe nói.

Chẳng qua, điểm quan tâm của cô nằm ở một câu nói vu vơ kia."

Cái gì, Thẩm Sở Sở?

Mọi người không nghe nhầm chứ?"

Người bên cạnh nói: "Tất nhiên là không nghe nhầm rồi.

Chẳng qua là, chuyện này hẳn chẳng có quan hệ gì với tiểu minh tinh kia, là do Doãn Hinh Mộng không cam tâm, cố ý bôi đen cô ấy.

Đoán chắc là ghen ghét người ta xinh đẹp trẻ trung thôi."

"Phải rồi, người trong công ty chúng ta, kiểu gì chả có một vài dũng sĩ.

Trước có Cao tổng bị chủ tịch đá đi, bây giờ lại có Doãn Hinh Mộng bị em họ của chủ tịch đá.

Theo tôi, người như vậy cũng là đáng đời.

Thật nghĩ muốn vào hào môn, cũng không soi gương xem, xem bản thân có bao nhiêu phân lượng."

"Đúng thế, Doãn Hinh Mộng người này thật sự quá đáng ghét."

Lúc Lâm Gia Sương biết được con trai không kết hôn với Doãn Hinh Mộng, hơn nữa đứa trẻ trong bụng đối phương không phải là của nhà mình, hận không thể bắn pháo hoa chúc mừng.

Con trai chỉ cần không cưới người phụ nữ như vậy là được.

Nhưng sau khi nghe nói cách làm của Doãn Hinh Mộng, bà liền không định bỏ qua dễ dàng như vậy nữa.Con trai bà đơn thuần, nhưng Trương gia nhà họ lại không dễ bắt nạt.

Này nếu như đồn ra, còn không biết sẽ nhìn nhà họ thế nào đây.Mẹ Hàn đối với chuyện này cũng thực sự là tò mò, vì Lâm Gia Sương gọi điện tới nói muốn cảm ơn con trai bà.

Cũng có nghĩa là, chuyện lần này của Trương Đằng là con trai bà giải quyết giúp.

Vì vậy, chờ lúc Hàn Hành Ngạn trở về, mẹ Hàn hiếu kỳ hỏi: "Con sao lại phát hiện ra người nhân viên nữ kia có vấn đề thế?"

Hàn Hành Ngạn nghi hoặc nhìn lên mẹ mình.Mẹ Hàn nói tiếp: "Chính là cái nhân viên nữ muốn gả cho Trương Đằng đó, con làm sao phát hiện ra cô ta không ổn thế?

Cái này không giống với phong cách làm việc của con lắm, thế mà lại quản tới mấy chuyện linh tinh này."

Hàn Hành Ngạn đã quen với cách nói chuyện của mẹ mình, đáp: "Thực ra chuyện này không phải là con phát hiện được."

"Lẽ nào là thư ký Vương?"

Mẹ Hàn cảm thấy cách giải thích này rất hợp lý, thư ký Vương rất có năng lực, chuyện như thế này là cậu ta phát hiện thì một chút cũng không lạ.Không ngờ, Hàn Hành Ngạn lại nói: "Không phải là thư ký Vương, thực ra là Sở Sở nhắc con."

Mẹ Hàn kinh ngạc nói: "Sở Sở phát hiện hả?"

Hàn Hành Ngạn gật đầu, đáp: "Ừm, cô ấy nghe được người khác nói ở công ty."

Mẹ Hàn nghe xong gật đầu, nói: "Ừ, xem ra trực giác của phụ nữ vẫn là lợi hại.

Con xem mẹ và dì nhỏ con vẫn luôn cảm thấy cô ta không đúng lắm.

Vì thế, chuyện như thế này không thể tin tưởng để cho đàn ông các con đi làm."

Hàn Hành Ngạn gật gù, cười cười không nói gì.Mẹ Hàn nói: "Nói ra, Sở Sở có phải là biết xem tướng không, hôm đó nghe thấy nhắc nói tới."

Hàn Hành Ngạn lắc lắc đầu, nói: "Không có nghe nói..." nhưng sau khi nói xong, anh bỗng nhiên nghĩ tới chuyện hồi trước phát sinh ở Bit Media.

Lúc đó Sở Sở hình như nói biết vợ tương lai của anh là ai, muốn giúp anh xem phải không nhỉ?Nghĩ đến đây, Hàn Hành Ngạn bỗng nhiên ngây ra.Mẹ Hàn nói: "Hử?

Hóa ra con cũng không biết à.

Mẹ thấy á, nói không chừng con bé thật sự là hiểu một chút đó.

Dù sao mẹ là khá thích con bé, Hành Ngạn con phải đối xử tốt với con gái nhà người ta đó."

Hàn Hành Ngạn thu lại cảm xúc, nói: "Ừm, con biết rồi, mẹ."

Chờ đến sáng hôm sau quay về chung cư Lê Viên, nhìn vào bạn gái đang ngồi trên sô pha đọc kịch bản, Hàn Hành Ngạn bất thình lình hỏi: "Sở Sở, ngày trước em nói biết vợ tương lai của anh là ai à?"
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 96


Thẩm Sở Sở vừa mới định sang trang, kết quả nghe được câu nói này xong, động tác trên tay liền dừng lại một chút.

Cô ngẩng lên nhìn Hàn Hành Ngạn ngồi bên cạnh mình, chớp chớp mắt.

"Anh sao bỗng dưng lại muốn biết?"

Hàn Hành Ngạn xoa xoa tóc Thẩm Sở Sở, thuận thế kéo vai cô qua, hít một hơi thật sâu mùi hương trên tóc cô, nói: "Cũng không phải rất muốn biết, chỉ là xác nhận một chút xem liệu em có phải thật sự đã từng nói như vậy."

Thẩm Sở Sở ôm lấy cổ Hàn Hành Ngạn, hỏi: "Em từng nói vậy thì sao, chưa từng nói vậy thì lại làm sao?"

Hàn Hành Ngạn ngẫm nghĩ, hơi mang ẩn ý đáp: "Ừm, nếu như em thật sự biết, anh ngược lại rất vui.

Ít nhất là chúng ta ở bên nhau, có nghĩa là chúng ta có duyên đúng không?"

Hàn Hành Ngạn nghĩ, nếu bạn gái biết vợ tương lai của anh là ai, vẫn ở bên anh.

Vậy thì, đây không phải đã cho thấy bạn gái chính là vợ tương lai của anh sao?Thẩm Sở Sở nghe được lời giải thích này lại cười phụt ra, nói: "Phải phải phải, anh nói đều phải."

Sau đó tinh ranh liếc nhìn Hàn Hành Ngạn một cái, nói: "Dù sao không cần biết anh nói gì, em đều sẽ không nói cho anh đâu.

Bời vì đây là một cái bí mật."

Hàn Hành Ngạn lại bị ánh mắt này nhìn đến điểm lửa trong lòng, cúi đầu ngậm lấy đôi môi mê người kia, lưỡi cũng tranh thủ với vào.

Trong lúc ý loạn tình mê, Thẩm Sở Sở chỉ chỉ vào phòng ngủ.Hàn Hành Ngạn hiểu ý bế cô vào đặt lên giường trong phòng ngủ.Một đêm này, đối với một vài người mà nói, lại là một đêm vui vẻ.

Thẩm Sở Sở lại ảm thấy trong niềm vui này có xen lẫn thống khổ, Hàn Hành Ngạn không biết học được ở đâu, gần đây thủ đoạn đa dạng.Nếu trước đây cô không có một thời gian học múa, còn học qua chút động tác võ thuật, cô cảm thấy cô thật sự là không phổi hợp được.Sau khi kết thúc, lần này cô thật sự là mệt đến mức mắt đều mở không nổi rồi.

Thậm chí Hàn Hành Ngạn tắm rửa cho cô lúc nào, mấy việc như thay đồ ngủ cô đều không hay biết.

Cho đến khi tỉnh lại nhìn thấy những vết trảo trên cơ bắp trắng trẻo của đối phương, cô mới nghĩ tới tối qua có bao nhiêu điên cuồng."

Tỉnh rồi?

Trên đỉnh đầu truyền tới một giọng nói khàn khàn gợi cảm.Thẩm Sở Sở nghe được giọng nói này có chút đỏ mặt, rầu rĩ nói: "Ừm."

"Có muốn ngủ thêm một lúc không?"

"Mấy giờ rồi?"

Thẩm Sở Sở cảm thấy chắc là không còn sớm nữa, nhưng không xác định được bây giờ khoảng mấy giờ."

9.50" Hàn Hành Ngạn nói, "ngủ thêm một lát đi, lát nữa anh đi làm cơm."

Thẩm Sở Sở nghi hoặc nói: "Anh không đi làm à?"

Hàn Hành Ngạn mím môi cười cười, đáp: "Sở Sở, hôm nay là ngày cuối tuần."

Thẩm Sở Sở nói: "Ồ, quên mất."

Vào lúc Hàn Hành Ngạn muốn rời giường, Thẩm Sở Sở nhìn cơ bắp của Hàn Hành Ngạn, nghĩ tới cảm xúc tối qua, nhịn không được lại đưa tay ra sờ một cái.Kết quả, không sờ còn tốt, vừa chạm cơ bắp dưới tay trở nên càng thêm rắn chắc.Hàn Hành Ngạn thấy thế, cũng không vội dậy, dướn người về phía trước, khàn giọng nói: "Có vừa ý không?"

Thẩm Sở Sở cảm nhận được biến hóa trên người Hàn Hành Ngạn, nghe giọng nói hơi mang theo nguy hiểm của Hàn Hành Ngạn, lập tức dùng chăn che lên đầu, căng thẳng nói: "Vừa ý, vừa ý, anh mau dậy đi.

Em đói rồi."

Hàn Hành Ngạn kéo nhẹ một cái, liền đem chăn trên đầu Thẩm Sở Sở lôi ra, ám muội hỏi: "Đói rồi?"

Thẩm Sở Sở bắt đầu giả vờ tội nghiệp, đáp: "Ừm, đói rồi, bụng đói rồi.

Anh đi nấu cơm được không?"

Hàn Hành Ngạn bất đắc dĩ lắc đầu, hôn má Thẩm Sở Sở, nói: "Được.

Đợi xem tối anh làm sao thu thập em."

Nói rồi, liền rời giường.

Thẩm Sở Sở lại có chút sợ vỗ vỗ ngực, nghĩ thầm, đàn ông vào buổi sáng quả nhiên là một con sói, hơn nữa còn là sói đói.Sau khi ăn xong đã là mười hai giờ.Còn có hai ngày nữa là đến thử vai rồi, kịch bản này đã bị Thẩm Sở Sở xem không biết bao nhiêu lần.

Không chỉ thế khi rảnh còn tập kịch với Vương Thiến.Hàn Hành Ngạn nói: "Không phải nói là không được chọn sao, vi sao còn cố gắng như vậy?"

Anh nhìn dáng vẻ nỗ lực của bạn gái, thật là có chút đau lòng.Thẩm Sở Sở lắc lắc đầu, đáp: "Không cần biết là có thể được chọn không, đều phải cho đạo diễn một ấn tượng tốt.

Cơ hội đều dành cho những người có chuẩn bị, nhỡ đâu ngày nào đó đạo diễn có một vai diễn phù hợp với em thì sao?"

Hàn Hành Ngạn gật gù, nói: "Ừ.

Sở Sở nhà chúng ta tốt nhất."

Thẩm Sở Sở nghe được, hôn má Hàn Hành Ngạn, nói: "Ừm, cảm ơn.

Tuy nhiên, hôm nay lại phải phiền anh tập thoại với em một lúc rồi."

Đây là việc mà dạo này Hàn Hành Ngạn sợ nhất, nghe được Thẩm Sở Sở nói vậy, sắc mặt anh thay đổi liên tục.Thẩm Sở Sở biết Hàn Hành Ngạn không thích làm việc này, nhưng lúc này bên người lại không có người phù hợp, cô tiếp tục cầu xin: "Có được không, có được không?"

Hàn Hành Ngạn cúi đầu liếc kịch bản của cô một cái, mắt sáng lên, hỏi: "Nội dung trên trang kịch bản này đều diễn một lần sao?"

Thẩm Sở Sở gật đầu, đáp: "Ừm."

Hàn Hành Ngạn liền vui vẻ đáp ứng, nói: "Được."

Nội dung phía trước đối với Hàn Hành Ngạn mà nói đều là giày vò, anh cứng nhắc diễn, rốt cuộc, đến cảnh cuối cùng.Kết quả, liền nghe thấy Thẩm Sở Sở nói: "Chà, cảm giác lần này cũng được, so với lần trước tốt hơn chút rồi."

Hàn Hành Ngạn nghi ngờ hỏi: "Hử?

Kết thúc?"

Thẩm Sở Sở tinh ranh nói: "Sao thế, Hàn tổng còn chưa hết ý à?"

Hàn Hành Ngạn mím mím môi, chỉ vào một câu, nói: "Phía sau không phải là vẫn còn một cảnh sao, sao không diễn nữa?"

Thẩm Sở Sở thuận theo ánh mắt của Hàn Hành Ngạn nhìn qua, nhìn thấy câu "Họ cùng nhau ngã trên sô pha, một đêm triền miên", mặt đỏ rực.

Cầm kịch bản đánh Hàn Hành Ngạn một cái, nói: "Hàn tổng, trong đầu anh đều nghĩ gì vậy.

Lúc thử vai khẳng định sẽ không có một màn như vậy."

Hàn Hành Ngạn lại mím môi, ánh mắt nóng rực nhìn vào Thẩm Sở Sở, nói: "Sở Sở, em phải chuyên nghiệp một chút."

Nói rồi, càng tới gần Thẩm Sở Sở hơn, hai người lại ở trên sô pha thân mật một hồi.Hàn Hành Ngạn vừa ý đẹp lòng nói: "Một màn này đích thực sẽ không xuất hiện ở trong phần thử vai, sau này những cảnh như vậy cũng không thể xuất hiện trong phim."

Thẩm Sở Sở nghĩ thầm, đạo diễn Chu cũng không phải là quay phim cấp ba, khẳng định không thể quay lại cảnh hạn chế độ tuổi này.Hai ngày sau, Thẩm Sở Sở dẫn theo Vương Thiến tới địa điểm thử vai.Cũng may địa điểm thử vai ngay tại Đế Đô, vì vậy cũng không cần lại phải bôn ba.Sau khi đến nơi, đã lác đác có vài nữ diễn viên tới rồi.

Mọi người nhìn lẫn nhau, đều nhàn nhạt chào hỏi.Sau đó, Thẩm Sở Sở liền phát hiện vấn đề ở đây.

Dường như các diễn viên có già có trẻ, có nữ minh tinh thậm chí còn ít tuổi hơn cô, là học sinh đang học ở Học viện Điện ảnh.

Mà có nữ minh tinh đã ba bốn mươi rồi.Vậy mà bọn họ, những người được phân tới nơi đây tất cả đều là đến thử vai nữ chính.Thẩm Sở Sở trong lòng đột nhiên có một phỏng đoán, nhưng còn chưa tới cuối cùng, vì thế cô chưa chắc chắn.Rất nhanh, liền có một chuyện nghiệm chứng suy đoán trong lòng Thẩm Sở Sở.

Vì có người đi tới phân tổ, nhóm tuổi trẻ bị phân vào tổ A, nhóm lớn tuổi bị phân vào tổ B.Nhìn vào các ngôi sao nữ trong tổ A, Thẩm Sở Sở đột nhiên cảm thấy bản thân dường như không phải là không có hi vọng.Các nữ minh tinh trong tổ B cơ bản đều là ngôi sao hàng đầu trong nước, hoặc là ngôi sao vô cùng nổi tiếng ở quốc tế.

Còn các diễn viên tổ A bọn cô lại đại đa số là vô cùng đơn sắc.

Chỉ là, tuy đơn sắc nhưng trong đó cũng có một vài ngôi sao trẻ.

Thực lực không thể khinh thường.Ngay sau đó, buổi thử vai bắt đầu.

Tổ A tổng cộng là 5 người, Thẩm Sở Sở bốc được số 4.

Tổ A thử vai trước, tổ B chờ tổ A kết thúc rồi mới thử vai.

Tuy rằng đạo diễn sắp xếp như thế, nhưng mỗi một vị đại bài ở hiện trường lại không một ai có ý kiến gì.Một tiếng sau, cuối cùng đến lượt Thẩm Sở Sở.Sau khi tiến vào, thấy bên trong có bốn người ngồi, trừ đạo diễn Chu ngồi ở giữa cô từng nhìn thấy trên ti vi, những người khác đều không quen biết.Sau khi định thần, Thẩm Sở Sở bắt đầu tiến hành giới thiệu bản thân, sau đó, liền bắt đầu diễn cảnh mà đạo diễn yêu cầu."

Cô đến diễn xem tâm tình khi gặp được người thầm mến, sau đó lại diễn tâm trạng lúc gặp được người bạn trai đang yêu sâu đậm đi."

Thẩm Sở Sở vốn cho là lúc thử vai đạo diễn sẽ trực tiếp kiểm tra nội dung trên kịch bản, không ngờ còn có phần kiến thức cơ bản như thế này.

Sau khi chuẩn bị mười giây, Thẩm Sở Sở bắt đầu biểu diễn.Khi gặp được người yêu thầm thì trái tim giống như nai nhỏ chạy loạn vậy, nhảy tưng tưng, hơn nữa còn phải che giấu biến động nội tâm, không để người khác nhìn ra.

Nói thật, phần biểu diễn này đối với Thẩm Sở Sở mà nói có chút khó.

Cô trước giờ chưa từng yêu đơn phương, chỉ có thể dựa vào tưởng tượng của mình.Màn thứ hai thì tương đối đơn giản, Thẩm Sở Sở trực tiếp dẫn ra Hàn Hành Ngạn, tất nhiên là diễn được tự nhiên như nước chảy mây trôi.Đạo diễn Chu xem xong không nói gì, gật đầu, sau đó bảo cô diễn một màn trong nội dung kịch bản.Màn này xảy ra vào lúc học đại học, câu chuyện phát sinh giữa nữ chính và người bạn trai đầu tiên của mình.

Nghe được yêu cầu của đạo diễn, Thẩm Sở Sở càng thêm chắc chắn một điều.

Bộ phim này chắc là cần có hai người diễn vai nữ chính, phần trọng tâm nếu không ngoài ý muốn sẽ đặt tại sau khi đã tiến vào xã hội, tổ A bọn cô chắc là diễn nữ chính lúc còn trẻ.Vừa nghĩ vậy, Thẩm Sở Sở ngược lại thả lỏng xuống.

Màn này cũng thuận lợi diễn xong.Cho đến khi phần biểu diễn của Thẩm Sở Sở kết thúc, đạo diễn vẫn không nói gì.Thẩm Sở Sở cười cười, cúi người chào giám khảo, rồi đi ra.Tiếp sau đó chính là quay về chờ tin tức rồi, nói thật, lúc vừa tiến vào phòng thử vai, cô còn cảm thấy có chút hi vọng.

Nhưng sau khi thấy được biểu tình của đạo diễn Chu, cô lại cảm thấy hi vọng không cao.Tuy rằng kết quả như vậy có thể có chút làm cho người ta không vui cho lắm, nhưng đây cũng coi như là thêm một lần trải nghiệm.

Gần đây diễn kỹ của cô đã hơn 70 điểm rồi, còn lại cũng có thể là hình tượng của bản thân không phù hợp lắm.Nghĩ đến đây, Thẩm Sở Sở đi ra rồi liền dẫn theo Vương Thiến đi khỏi.Sau khi ngồi lên xe bảo mẫu, Thẩm Sở Sở nhìn thấy ở bãi đỗ xe hình như có một diễn viên nữ quen thuộc, cô ấy đang cùng một người đàn ông lạ mặt lôi lôi kéo kéo.

Người đàn ông đó thậm chí cúi đầu hôn diễn viên nữ một cái.

Thẩm Sở Sở đang nghĩ có nên tiến tới giúp hay không, kết quả liền phát hiện diễn viên nữ liền ôm cổ người đó.

Sau đó hai người rất nhanh liền buông ra, tất cả chẳng qua chỉ khoảng mười giây thời gian.Vương Thiến và Thẩm Sở Sở mặt đối mặt, Thẩm Sở Sở nửa ngày mới tìm lại giọng nói chính mình, nói: "Lúc ra ngoài đừng có nói linh tinh, cứ coi như không nhìn thấy."

Vương Thiến đờ đẫn gật đầu, nói: "Ừm, sẽ không nói loạn, hơn nữa cho dù nói cũng chưa chắc có người tin."

Thẩm Sở Sở nghĩ, quả thật là thế.

Dù sao nữ diễn viên đó có chồng có con rồi.
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 97


Người diễn viên nữ ở bãi đỗ xe kia hôm nay được phân vào tổ B, cũng là đến thử vai nữ chính.

Cô ấy tên là Trần Nghi, hơn ba mươi tuổi, gần đây đã nhận được hai cúp ảnh hậu.

Chưa đến hai mươi tuổi đã xuất đạo, vẫn luôn là một nữ diễn viên vô cùng có linh khí.

Thẩm Sở Sở sau khi về đến nhà, nghĩ tới một màn ở bãi đỗ xe ngầm, tò mò lên mạng tìm kiếm ảnh chụp của Trần Nghi.

Sau đó mở ra trái tim màu đỏ trên đầu cô ấy xem xem.

Kết quả vừa nhìn liền bị sốc.

Cô cảm thấy, Trần Nghi thật sự là rất thích hợp với vai chính của điện ảnh "Tình yêu và hôn nhân" này.

Cuộc hôn nhân bây giờ là cuộc hôn nhân đầu tiên của cô ấy, tuy nhiên, cô ấy sẽ ly hôn.

Sau khi ly hôn không được mấy tháng, lại kết hôn lần nữa.

Kết quả ngày vui không dài, cuộc hôn nhân này kiên trì không được hai năm, cô ấy ly hôn lần thứ hai.

Tiếp theo đó, cô ấy lại kết hôn lần thứ ba.

Thời gian duy trì cuộc hôn nhân này càng ngắn, chỉ một năm.

Sau cuộc hôn nhân thứ ba, cô ấy liền không kết hôn lần nào nữa.

Lúc đó, cô ấy còn chưa tới bốn mươi tuổi.

Vừa nghĩ như vậy, trải nghiệm của cô ấy và nữ chính trong điện ảnh thực sự tương đồng.

Chỉ là, khác biệt ở chỗ, nữ chính không hề kết hôn, chỉ yêu đương ba lần.

Còn cô ấy mỗi lần đều kết hôn, sau đó lại ly hôn.

Nhìn thấy hệ thống hôn nhân dài dòng của Trần Nghi, Thẩm Sở Sở cảm thấy, nếu như cô là đạo diễn, nhất định sẽ chọn Trần Nghi.

Chẳng qua, đạo diễn không nắm được nhân duyên sau đó của Trần Nghi không biết sẽ làm ra lựa chọn như thế nào.

Sau khi thử vai kết thúc, Thẩm Sở Sở có một khoảng thời gian nghỉ ngơi.

Dưới yêu cầu của Hàn Hành Ngạn, Thẩm Sở Sở theo anh đến công ty.

Chỉ là, lúc đi đến sân thượng hóng gió, Thẩm Sở Sở nghe được ở không xa hình như có hai người đang thảo luận về cô.

"...

Sau này mọi người cũng đừng liên quan đến Thẩm Sở Sở..."

"Không phải đâu... sự việc... là thế này..."

Thẩm Sở Sở vô ý nghe được lời như vậy, sợ bị người phát hiện ra, muốn lặng lẽ rời khỏi.

Kết quả lại không cẩn thận đá phải một cái vỏ chai trên mặt đất.

"Thẩm Sở Sở!"

"Sở Sở!"

Thẩm Sở Sở ngẩng đầu có chút ngại ngùng nhìn sang, kết quả vừa mới nhìn, phát hiện là hai người quen.

"Trương Đằng."

Thẩm Sở Sở cảm thấy cứ thế đi luôn hình như cũng không hợp lý lắm, vì vậy chầm chậm tiến tới một bước.

An Hải Trân kinh ngạc nhìn vào hai người trước mặt, không tin nổi hỏi: "Sở Sở, chị sao lại ở đây, chị thật sự ở cùng với Trương Đằng sao?"

Nói ra câu này xong, trong lòng An Hải Trân có chút mất mác nhàn nhạt.

Cô cũng nói không rõ được là chuyện gì, chính là có chút khó chịu.

Trương Đằng vội vàng phủ nhận, nói: "Không phải, không phải.

Cô đừng hiểu lầm.

Vạn vạn đừng nói lời như vậy."

Lời này nhỡ mà bị anh họ cậu nghe thấy, cậu còn sống nổi không.

Kết quả An Hải Trân lại giống như càng thêm khẳng định, miễn cưỡng nặn ra nụ cười, nói: "Không sao đâu, tôi nhất định sẽ không đi nói lung tung."

Thẩm Sở Sở từ lúc nhìn thấy hai người này, ánh mắt liền đảo qua giữa cả hai, cố gắng tìm ra chút gian tình giữa hai người họ.

Từ khi Trương Đằng và Doãn Hinh Mộng không có kết hôn trong thời gian hệ thống quy định, trong hệ thống nhân duyên của Trương Đằng liền chỉ còn lại một đoạn này của An Hải Trân.

Không ngờ là, hai người này nhanh như vậy đã làm quen rồi.

Nghĩ đến hai người trước đó đã biết nhau, trong lòng Thẩm Sở Sở có chút hiểu ra.

"Đích thực là một hiểu lầm, chị và Trương Đằng không phải một đôi."

Thẩm Sở Sở cười giải thích.

Nếu nói vừa rồi giải thích của Trương Đằng khiến An Hải Trân hiểu lầm, thì câu trả lời của Thẩm Sở Sở lại khiền cô an tâm, đây đại khái chính là sự khác biệt giữa thần tượng và người bình thường.

Ngay lập tức, An Hải Trân hỏi lại: "A?

Thế sao chị lại ở đây?"

Thẩm Sở Sở đang định trả lời câu hỏi này, cửa sân thượng lại bị mở ra.

Vừa rồi lúc Thẩm Sở Sở đi lên là đang mở, nhưng vì nghe thấy động tĩnh nên cô đóng vào.

"Anh nghe thư ký nói em ở đây, em hôm nay mặc ít, sân thượng lạnh lắm, xuống thôi."

Hàn Hành Ngạn xoa xoa tay Thẩm Sở Sở nói.

"Anh họ."

"Chào... chào Hàn tổng."

An Hài Trân căng thẳng nói.

Hàn Hành Ngạn nhìn hai người họ một cái, gật đầu với An Hải Trân, sau đó nói với Trương Đằng: "Đồ đạc đều sắp xếp xong rồi?

Ngày mai đi cùng đội đi đi."

Trương Đằng vừa nghe lời này, sắc mặt biến đổi liên tục.

Nói thật, sau khi qua được đoạn thời gian kia, cậu bây giờ lại quen rồi.

Đã không muốn tới công ty con nữa.

Vì vậy, cầu xin: "Anh họ, em không muốn đi, có thể không đi không."

Kết quả Hàn Hành Ngạn lại bất vi sở động.

Trương Đằng liếc nhìn Thẩm Sở Sở đứng bên cạnh mình, nói: "Sở Sở, cô giúp tôi xin anh họ đi mà."

Thẩm Sở Sở tò mò hòi: "Anh đem cậu ta sắp xếp tới chỗ nào thế?"

Hàn Hành Ngạn giải thích: "Chuyện trước đó của cậu ta quá hoang đường, bảo cậu ta đi công ty con bên dưới để ghi nhớ cho sâu."

Thẩm Sở Sở thấy Hàn Hành Ngạn cũng không phải thực sự tức giận, cười nói: "Chuyện trước đây cũng không trách Trương Đằng được, cậu ta cũng là bị người ta hãm hại."

Nói lời này xong, Thẩm Sở Sở liếc nhìn An Hải Trân một câu không nói.

Thấy trên mặt cô ấy không có biểu tình gì mới yên tâm.

"Chị dâu nói đúng đó, đó không phải lỗi của em."

Tâm tình của Hàn Hành Ngạn đúng là có tốt hơn một chút, nói: "Sao lại không phải lỗi của cậu, nếu không phải là cậu bất cẩn, sẽ cho người ta cơ hội sao?"

Thẩm Sở Sở thấy cảm tình giữa An Hải Trân và Trương Đằng chỉ vừa mới bắt đầu, kéo kéo áo của Hàn Hành Ngạn, nói: "Nếu không lại cho cậu ta một cơ hội đi, khoảng thời gian này cậu ấy cũng không dễ dàng."

Trương Đằng nhất thời không biết dùng lời gì để cảm tạ Thẩm Sở Sở nữa, đây đúng là nữ thần a.

Hàn Hành Ngạn dường như nghe lời Thẩm Sở Sở, nhìn Trương Đằng một cái, nói: "Được thôi, nếu Sở Sở đã cầu tình cho, thì lại cho cậu một cơ hội.

Chỉ là, lần sau phải chú ý một chút."

Trương Đằng cao hứng đáp: "Được ạ, anh họ, bảo đảm sau này sẽ không bất cẩn như thế nữa."

Chờ sau khi Thẩm Sở Sở và Hàn Hành Ngạn đi rồi, An Hải Trân mắt lấp lánh nói: "Wa, Hàn tổng thật soái, cùng Sở Sở thật xứng đôi.

Kim đồng ngọc nữ a!"

Nụ cười của Trương Đằng cứng lại trên mặt, nói: "Lúc cô vừa nghe thấy tôi và Sở Sở là một đôi thì không phải là phản ứng này mà."

An Hải Trân lườm cậu ta một cái, nói: "Cậu và Hàn tổng có thể giống nhau sao, Hàn tổng soái biết bao."

Nói xong, nhìn vào thời gian, vội vàng nói, "Tôi đi trước đây, sắp vào làm rồi."

Sau khi về phòng làm việc, Hàn Hành Ngạn hỏi một câu: "Cô gái bên cạnh Trương Đằng là như thế nào?"

Thẩm Sở Sở không nghĩ tới Hàn Hành Ngạn thế mà lại chú ý đến An Hải Trân, nói: "Cũng khá tốt, cô bé rất đáng yêu.

Em cũng khá thích con bé."

Hàn Hành Ngạn nghe thế gật đầu, nói: "Em biết cô ấy?"

Thẩm Sở Sở gật đầu, đáp: "Biết.

Là một người hâm mộ của em, lúc ở sân bay từng gặp cô bé.

Nếu không phải vừa rồi lên sân thượng, em còn không biết cô bé cũng là một nhân viên của Tập đoàn Hàn thị."

Nghe thế, Hàn Hành Ngạn dường như càng thêm yên tâm, nói: "Ừ."

Thẩm Sở Sở tất nhiên là biết trong lòng Hàn Hành Ngạn đang nghĩ những gì, nói: "Anh cũng không cần quá lo lắng, trời đất này không có nhiều Doãn Hinh Mộng như vậy.

Hơn nữa Trương Đằng cũng khá thông minh, sẽ không lại bị lừa nữa đâu."

Hàn Hành Ngạn đáp: "Ừ."

Hai ngày sau, Thẩm Sở Sở nhận được điện thoại của Trần Tây Lệ.

"Sở Sở, chúc mừng em được chọn.

Bộ phim truyền hình của đạo diễn Chu có hai người diễn nữ chính, em là một trong số đó."

Trong ngữ khí của Trần Tây Lệ có niềm vui khó diễn tả.

Thẩm Sở Sở nghe được tin tức này cũng vô cùng ngạc nhiên, nói: "Điều này đúng là ngoài ý muốn."

Trần Tây Lệ nói: "Đúng là rất bất ngờ, vốn là không phải em, nhưng đạo diễn kiên trì dùng tổ này của em."

"A?"

Thẩm Sở Sở không biết bên trong còn có chuyện này.

"Buổi chiều em đến công ty một chuyến đi, công việc cụ thể lúc đến công ty rồi nói."

Sau khi đến công ty, Trần Tây Lệ liền giải thích cho cô.

"Trước đây chị cũng không biết, chỉ biết lần này thử vai sẽ là mấy vai.

Không ngờ mọi người thử đều là cùng một vai, nhưng chia làm hai loại, một liên quan tới tình yêu, một liên quan đến hôn nhân.

Vì vậy, lúc chọn vai phải xem tình huống của hai diễn viên nữa."

Thẩm Sở Sở nghe lời của Trần Tây Lệ, bỗng nhiên linh quang chớp động, nói: "Chẳng lẽ là vì người mà đạo diễn rất vừa ý khác khá là giống em, nên là chọn em sao?"

Trần Tây Lệ tán thưởng gật đầu nói: "Đúng là như vậy.

Nghe nói đối với em, tổ kịch vẫn là khá hài lòng.

Nhưng đối với những diễn viên khác, phía tổ kịch có hai lựa chọn.

Không khéo là, một diễn viên trong đó không hợp với hình tượng của em, nếu thực sự chọn cô ấy, em liền không thích hợp rồi.

Nhưng đạo diễn kiên trì dùng người kia, nên em cũng được chọn."

Thẩm Sở Sở ngẫm nghĩ một hồi, hỏi: "Người được chọn là Trần Nghi sao?"

Trần Tây Lệ gật đầu, nói: "Phải, là Trần Nghi.

Thực ra biểu hiện của Trương Kỳ tốt hơn, diễn kỹ, hình tượng đều hơn chút.

Chỉ là không biết tại sao, đạo diễn Chu rất kiên trì, cho rằng Trần Nghi càng phụ hợp.

Những chuyện này cũng là vì chị cùng một người trong tổ kịch khá thân nên mới dò hỏi được, đừng nói ra ngoài."

Thẩm Sở Sở gật đầu, nói: "Ừm, chị Trần chị yên tâm, em sẽ không nói lung tung."

Đối với chuyện Trần Tây Lệ nói, Thẩm Sở Sở cũng cảm thấy khá ngoài ý muốn, không nghĩ tới bản thân có thể được chọn hóa ra là nhờ vào phúc của Trần Nghi.

Cô cũng càng thêm bội phục đạo diễn Chu, ông ta rốt cuộc là làm thế nào nhìn được ra Trần Nghi phù hợp với hình tượng trong phim nhỉ.

"Tiếp theo chính là ký hợp đồng với tổ kịch, giá lần này so với dĩ vãng đều phải cao hơn."

Trần Tây Lệ nói.

Thẩm Sở Sở nghi hoặc hỏi: "Cao hơn so với trước?

Vì sao ạ, lần này không phải là vai phụ sao?"

Cô tuy là diễn vai nhân vật chính, nhưng chỉ là lúc nữ chính còn trẻ, đây không tính là vai chính gì cả.

Nhiều nhất coi như là một nữ phụ có khá nhiều cảnh quay thôi.

Trần Tây Lệ lại lắc đầu, đáp: "Không, nghe nói cảnh của em và Trần Nghi là tương đương.

Cũng có nghĩa là, bộ phim này có hai nữ chính.

Tình huống cụ thể là như thế nào, chờ đến lúc ký hợp đồng liền biết thôi."
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 98


Cho đến khi Hàn Hành Ngạn về nhà, Thẩm Sở Sở cũng vẫn chưa thoát khỏi sự phấn khích từ tin tức lúc chiều.

"Làm sao vậy, hôm nay đến công ty có tin tức gì tốt hay sao?"

Hàn Hành Ngạn xoa xoa đầu Thẩm Sở Sở hỏi.

Thẩm Sở Sở ôm lấy Hàn Hành Ngạn hôn một cái thật sâu, nói: "Em được đạo diễn Chu chọn rồi."

Hàn Hành Ngạn nói: "Ừ, Sở Sở nhà chúng ta vốn rất ưu tú, được chọn cũng rất bình thường."

Thẩm Sở Sở kích động nói: "Là đạo diễn Chu đó, người đó là đạo diễn Chu đó.

Hơn nữa không phải là vai phụ, là vai chính!"

Hàn Hành Ngạn nghe thế lại có chút kinh ngạc, trước đây việc Thẩm Sở Sở thử vai đã từng nói với anh, lúc thử vai không phải là thử vai chính.

Bây giờ bỗng nhiên biến thành vai chính à?

"Nghe nói là hai nữ chính."

Thẩm Sở Sở giúp Hàn Hành Ngạn giải đáp nghi hoặc.

Hàn Hành Ngạn cười nói: "Ừ, chúc mừng em, Sở Sở."

"Cảm ơn."
******
Rất nhanh, hợp đồng liền được ký kết.

Tiếp đó phải chuẩn bị chụp ảnh định trang.

Ngoài ra, còn phải chuẩn bị xong trang phục phù hợp cho Thẩm Sở Sở và Trần Nghi.

Ngày chụp ảnh định trang, Thẩm Sở Sở nhìn thấy Trần Nghi ý cười ngập tràn, nói: "Chào chị Nghi."

Trần Nghi thì cười đầy thâm ý đáp: "Chào em."

Thẩm Sở Sở cảm thấy thái độ của Trần Nghị với cô có chút quái dị, nhưng lại không nghĩ ra đã gặp cô ấy ở đâu, hay đã đắc tội cô ấy rồi.

Về chụp ảnh định trang, một phần là Thẩm Sở Sở chụp đơn, một phần là ảnh đơn của Trần Nghi, nhưng đa số thời gian là ảnh chụp chung hai người.

Vì để hình thành một sự so sánh rõ ràng, phong cách trang phục của hai người, trang điểm tạo hình cả người chính là khác biệt một trời một vực.

Ở hiện trường quay chụp, Trần Nghi cảm khái nói: "Ài, cách biệt mười tuổi giống như cách biệt cả thế kỷ vậy.

Không nhận già không được a."

Thẩm Sở Sở nói: "Không đâu, chị Nghi vẫn trẻ đẹp mà."

"Có đẹp mấy cũng không bì được với mấy người trẻ tuổi các em."

Sau khi nghỉ ngơi một lúc, liền tiếp tục chụp, ngay khoảnh khắc chụp xong, hai người ôm lấy nhau.

Thẩm Sở Sở nghe thấy Trần Nghi nhỏ giọng nói một câu bên tai: "Hôm đó ở bãi đỗ xe, là xe bảo mẫu của em phải không?"

Thẩm Sở Sở nghe xong, cả người đều ngây ra.

Trần Nghi lại giống như chẳng có gì, nói: "Cô nhóc cô gắng lên, chị coi trọng em."

Sau đó cười rời đi.

Tiếp theo đó, tổ kịch bắt đầu tuyên truyền trên mạng.
{Điện ành Tình yêu và hôn nhân V}: Sau mười năm, đạo diễn Chu lần nữa quay phim văn nghệ.

Tình yêu là đẹp đẽ, là khiến cho người ta tiến tới, là khiến người ta tràn đầy hi vọng.

Còn hôn nhân lại là hiện thực, là khiến người ta bối rối, là khiến người ta lòng muốn lùi bước.

Như vậy nên đối diện tình yêu và hôn nhân như thế nào?

Hãy để cho hai vị nữ diễn viên xinh đẹp nói cho mọi người. @Trần Nghi @Thẩm Sở Sở [Hình ảnh][Hình ảnh][Hình ảnh]
Thông báo chính thức này đã dẫn đến một biến động nhỏ.

"Wa!

Sở Sở thật lợi hại, thế mà được hợp tác với đạo diễn Chu, tung hoa tung hoa tung hoa [Hạnh phúc]"
"Mong chờ tác phẩm của đạo diễn Chu, tin tưởng sẽ không khiến người ta thất vọng, hi vọng sẽ có thể sớm chiếu [Phồng má]"
"Diễn xuất của Trần Nghi không có gì để nói, chỉ là người diễn viên phía sau kia là ai thế, chưa từng nghe nói, liệu có thể quay tốt không? [Hoài nghi]"
"Thẩm Sở Sở thế mà có thể quay tác phẩm của đạo diễn Chu?

Tài nguyên này thật là đủ nghịch thiên rồi, nếu nói phía sau không có người giúp cô ấy, tôi đây không tin.

Nói không chừng tiết lộ lúc trước là đúng đấy. [Câm miệng]"
Ngay lập tức liền có người trả lời dưới bình luận này.

"Tiết lộ gì, sao tôi lại không biết? [Hoài nghi]"
"Không phải chính là bị bao dưỡng gì đó sao, tôi là không tin lắm, cô ấy bản thân chính là người mới của Bit Media, có thể lấy được tài nguyên rất là bình thường, hơn nữa tôi cảm thấy diễn xuất của cô ấy vẫn là đủ điểm, ít nhất tốt hơn nhiều so với mấy người phía lưu lượng."

"Đồng ý tầng trên, người mới của Bit Media a, tài nguyên gì mà không có, các người quên những người mới còn nghịch thiên hơn thế trước đây sao, chẳng qua là người mới đó không được nâng đỡ lên thôi."

Thẩm Sở Sở đọc những bình luận này cũng rất lúng túng.

Trần Tây Lệ an ủi nói: "Đừng để ý bình luận trên mạng, tin đồn trước đây cũng không cần để ý đến.

Cách tốt nhất cho em chính là quay phim cho tốt, chỉ cần diễn xuất của em tăng lên, lấy được giải thì sau này cư dân mạng mỗi khi nhắc tới tin đồn về em và ai đó liền sẽ không nói em bị bao dưỡng nữa, bọn họ sẽ nói em đang yêu đương."

Những đạo lý này Thẩm Sở Sở cũng hiểu, chỉ là khi sự việc thật sự dính lên thân, vẫn khó tránh khỏi không kịp vãn hồi."

Tuy rằng cách thời gian quay phim mới còn có hai ba tháng nữa, nhưng Trần Tây Lệ lại không nhận quá nhiều thông cáo cho Thẩm Sở Sở trong thời gian này.

Đem bộ phim này quay ổn rồi, so với lên thật nhiều tiết mục còn có tác dụng hơn.

Bit Media bọn họ đích thực giống như những gì cư dân mạng nói, trước giờ đều không thiếu tài nguyên.

Mỗi một diễn viên đều có định vị bất đồng.

Vì vậy, bọn họ sẽ không tùy ý sắp xếp cho các diễn viên các loại phim kém chất lượng, cũng sẽ không nhận cho họ quá nhiều quảng cáo dù kiếm được nhiều tiền nhưng lại không có tác dụng với sự phát triển của họ kia.

Bọn họ trước nay vẫn đi theo con đường cao cấp, con đường phẩm chất.

Ba tháng sau, điện ảnh "Tình yêu và hôn nhân" khai máy.

Bộ phim này cũng rất có ý tứ.

Thẩm Sở Sở diễn An Như phiên bản trẻ tuổi, nhưng lại không phải chỉ thuần túy là phiên bản trẻ.

Cô là đại biểu cho một An Như luôn đầy mơ tưởng, hi vọng đối với tình yêu.

Còn Trần Nghi phụ trách diễn An Như liên quan đến vấn đề hôn nhân, một An Như tâm tình không yên đối với hôn nhân, mịt mờ đối với tương lai.

Nếu như dùng góc độ văn học để hình dung thì chính là một người là theo chủ nghĩa lãng mạn, một người theo chủ nghĩa hiện thực.

Vì vậy, lúc hai người họ quay phim cũng sẽ có cùng một bối cảnh, giống như một nơi giao hòa.

Nói thật lòng, khi Thẩm Sở Sở lần đầu tiên đọc được kịch bản hoàn chỉnh, liền có một loại cảm giác vô cùng hỗn loạn.

Loại tràng cảnh xen kẽ này cô nhận thấy nếu như là một đạo diễn thường thường quay thì cô sẽ nghi ngờ thành quả cuối cùng quay được.

Nhưng người này là đạo diễn Chu, vì thế tất cả đều hiện ra hợp lý như vậy.

Tuy rằng Thẩm Sở Sở không biết cuối cùng đạo diễn Chu sẽ sắp xếp tình tiết thế nào, nhưng Thẩm Sở Sở tin rằng đạo diễn Chu có thể xử lý tốt.

Cảnh quay đầu tiên, chính là ở trước cổng Đại học S quay.

Bởi lẽ diễn viên dường như đến đủ rồi, nên màn này không chỉ có Thẩm Sở Sở phải quay ở đây, Trần Nghi cũng ở cùng một bối cảnh để quay.

Bộ phim này đối với Thẩm Sở Sở mà nói là bất đồng, trên người cô nhận lấy áp lực rất lớn.

Những áp lực này một phần là đến từ kỳ vọng của người hâm mộ và dân mạng, một phần là đến từ sự bồi dưỡng tỉ mỉ của công ty, còn một phần cũng là quan trọng nhất đến từ chính bản thân cô.

Cơ hội tốt như vậy, cô cũng muốn nắm thật chắc.

Nắm chắc được cơ hội này, nói không chừng cô liền có được nền tảng vững chắc vô cùng.

Chỉ là, Thẩm Sở Sở vốn cũng coi như khá hài lòng với cảnh quay của mình, lúc nhìn thấy Trần Nghi quay, trái tim đều thảng thốt.

Mỗi lần cau mày, mỗi chi tiết động tác của Trần Nghi đều giống như là sách giáo khoa vậy.

Có cảm giác như tăng một chút sẽ thừa, giảm một chút sẽ thiếu.

Cô ngồi đó lặng lẽ bất động, nhìn Trần Nghi quay phim không chớp mắt.

Trần Nghi đã kết cảnh rồi, Thẩm Sở Sở vẫn đang cân nhắc một số chi tiết biểu diễn vừa rồi của cô ấy.

"Ngây ngốc gì vậy cô bé."

Giọng nói của Trần Nghi đem Thẩm Sở Sở gọi về.

Thẩm Sở Sở nhìn vào Trần Nghị trước mặt, nghiêm túc nói: "Chị Nghi, chị diễn thật là tốt."

Trần Nghi chớp chớp mắt, cằm hơi vênh lên, ý bảo cô nhìn sang phía đạo diễn bên kia, nói: "Diễn tốt không có nghĩa là thật sự tốt, em chờ xem, nói không chừng một màn vừa rồi đạo diễn không thực sự hài lòng, còn phải quay lại."

Thẩm Sở Sở nghi hoặc hỏi lại: "Vì sao ạ, đạo diễn vừa rồi không có hô cắt mà."

So với cô bị hô cắt hai lần, Trần Nghi lần này rõ ràng là vô cùng thuận lợi.

Trần Nghi lại nói: "Đạo diễn Chu này của chúng ta ấy, vô cùng cưỡng cầu.

Hơn nữa, đạo diễn Chu trước giờ là theo cảm tính, có tiêu chuẩn của bản thân.

Chị là đã từng hợp tác với ông ấy nên mới có thể sờ được một chút.

Ài, lâu lắm rồi không hợp tác với đạo diễn Chu, vừa rồi không có tiến vào loại trạng thái đó."

Thẩm Sở Sở kinh ngạc đang định nói gì đó, kết quả liền thấy một nhân viên đến tìm Trần Nghi.

"Chị Trần Nghi, đạo diễn Chu gọi chị qua một chuyến."

Trần Nghi nhún nhún vai với Thẩm Sở Sở, bộ dáng đã biết từ lâu, nói: "Thấy chưa, chị biết mà."

Thẩm Sở Sở mắt nhìn theo Trần Nghi đi tới bên người đạo diễn Chu, mấy người liền ở trước ống kính không biết đang nói những gì.

Qua một lúc, đạo diễn liền thông báo nhân viên tổ kịch bổ trang cho Trần Nghi, cảnh vừa rồi quả nhiên phải quay lại một lần.

Lần này, Thẩm Sở Sở xem còn nghiêm túc hơn.

Sau đó cô phát hiện ra lần này động tác của Trần Nghi hình như không "tiêu chuẩn" như thế nữa, nhưng lại có cảm giác nhiều hơn chút gì đó, giống như là có cảm giác hơn một chút.

Chẳng mấy chốc, Trần Nghi liền quay xong.

Sau khi quay xong, cô không quay về chỗ nghỉ, trực tiếp đi tới tìm đạo diễn Chu.

Chỉ thấy đạo diễn Chu cười gật đầu, hai người lại nói thêm vài câu.

Rồi Trần Nghi mới cất bước vội vàng quay trở lại.

Thẩm Sở Sở thấy Trần Nghi quay một màn tốt như vậy còn bị yêu cầu quay lại, cô bắt đầu lo lắng, cô vừa rồi quay liệu có phải cũng sẽ yêu cầu làm lại không.

Trần Nghi lại nói: "Tạm thời chắc là sẽ không, chẳng qua sau này liệu có hay không thì không dễ nói."

Nhìn thấy Thẩm Sở Sở một mặt mộng bức, Trần Nghi cười cười, nói tiếp: "Đạo diễn Chu khá là cưỡng cầu, có khả năng sau này diễn xuất của em tiến bộ rồi, ông ấy sẽ yêu cầu em quay lại một chút phần đầu.

Hoặc là chờ quay xong hết, lúc ông ấy xem phần quay được nếu có chỗ nào không vừa ý, còn sẽ đem em gọi về quay bổ sung lại."

Thẩm Sở Sở đã quay vài bộ phim rồi, lần đầu tiên gặp được kiểu đạo diễn nghiêm túc như thế này.

Tuy nhiên, nghĩ tới trong tay đạo diễn Chu trước giờ chưa từng xuất hiện một bộ phim kém nào, cô vẫn là rất tôn kính đạo diễn Chu.

"Ừm, đạo diễn Chu là đạo diễn nghiêm túc và có trách nhiệm."

Trần Nghi nghe thấy đánh giá lúc này của Thẩm Sở Sở với đạo diễn Chu, cười phụt ra một tiếng.

Sau khi cười một lúc, nói: "Có lý, chị trước đây chính là dựa vào một bộ phim của đạo diễn Chu giành được vương miện ảnh hậu đấy.

Lần này chị vẫn muốn lại làm một giải đây.

Vì thế a, cô bé, chúng ta vận khí rất tốt, phải cố gắng lên."

Thẩm Sở Sở nghe xong trịnh trọng gật đầu.

Chỉ là, nhìn thấy Trần Nghi cười một cách phóng túng xinh đẹp rực rỡ, Thẩm Sở Sở thực là nhìn không ra cô vừa mới kết thúc cuộc hôn nhân thứ nhất.

Nói thật, vừa rồi lúc Trần Nghi quay phim, cô nhìn thấy trái tim màu hồng trên đỉnh đầu cô cũng khá là kinh ngạc.
 
[ Hoàn] Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
Chương 99


Thẩm Sở Sở nhìn thấy tình trạng này của Trần Nghi, vội vàng lên mạng tìm kiếm một hồi, xem xem có ai đã phát hiện ra chuyện cô ấy ly hôn chưa.

Sau khi tìm tòi một vòng trên mạng, không tìm thấy một tin nào liên quan đến Trần Nghi đã ly hôn hay là ảnh chụp chung với người đàn ông nào cả.

Cô thấy dáng vẻ mỗi này vội vã công tác của Trần Nghi, cũng không tiếp tục suy nghĩ về việc này nữa.

Cô bây giờ cả cơ thể và tinh thần đều đầu nhập vào trong quay phim.

Vừa bắt đầu quay được vài ngày, cô có thể rõ ràng cảm giác được đến từng lỗ chân lông của mình cũng đều đang căng thẳng.

Chờ sau khi quay được một tuần, cô cuối cùng cũng thích ứng được với tiết tấu của đạo diễn Chu.

Tuy vậy, chuyện tiếp sau đó liền bị Trần Nghi nói trúng rồi.

Thẩm Sở Sở vừa mới thích ứng được đạo diễn Chu, cho là quay chụp tại Đại học N sắp kết thúc rồi.

Kết quả đạo diễn Chu lại không có tý nào ý muốn rời đi.

"Sở Sở, cảnh trước đây quay lại chút.

Nghĩ là cô bây giờ hẳn đã có nhiều cảm nhận hơn, quay thêm lần nữa thử xem, xem hiệu quả của bản nào tốt hơn."

Nghe được yêu cầu như vậy Thẩm Sở Sở vốn hẳn là nên cảm thấy vô cùng khó chịu mới phải, nhưng Thẩm Sở Sở lại thở phào nhẹ nhõm.

Nói thật, cô cũng cảm thấy so với phía sau, cảnh cô quay trước đây quá tệ đi.

Cô cuối cùng cũng hiểu vì sao với địa vị của Trần Nghi sau khi bị đạo diễn Chu trách móc không chỉ không tức giận ngược lại càng thêm vui vẻ tình nguyện.

Thực lòng, cô cũng rất mừng.

Là loại vui vẻ giống như tự mình đã chạm vào cánh cổng, tiếp tục tiến bộ.

"Được ạ, đạo diễn Chu, lần này em nhất định sẽ quay tốt."

Thẩm Sở Sở bảo đảm.

Nghe thấy câu nói này của Thẩm Sở Sở, đạo diễn cười nói: "Cô nhóc không cần tạo áp lực lớn như vậy cho bản thân, thả lỏng, cứ từ từ."

Thẩm Sở Sở cười đáp: "Cảm ơn đạo diễn Chu."

Sau khi quay lại từ đầu một lượt, tốc độ liền nhanh hơn trước rất nhiều, chỉ trong hai ngày, mọi người liền đem cảnh ở đây toàn bộ đều quay xong.

Tiếp theo, tổ kịch liền chuyển tới một tràng cảnh khác.

Thẩm Sở Sở nguyên bản là có hai ngày nghỉ, nhưng phía công ty không có việc gì, hơn nữa cô cảm thấy mình bây giờ đang cấp bách tiếp thu thêm một chút kỹ xảo biểu diễn, vậy nên không trở về, mà là đi theo tổ kịch tới địa điểm tiếp theo.

Đạo diễn Chu tất nhiên là rất hài lòng đối với điều này.

Ở địa điểm tiếp theo, Thẩm Sở Sở lại lần nữa chạm mặt Trần Nghi.

Sau khi có tiếp xúc vài lần với Trần Nghi, Thẩm Sở Sở cũng có chút hiểu được tính tình cô ấy.

Tuy rằng cô ấy đạt được rất nhiều giải thưởng, nhưng con người lại vô cùng bình dị dễ gần.

Cứ thể qua vài ngày, sự thật là Trần Nghi đã ly hôn vẫn không giấu được.

Nguyên nhân là ở chồng cô ấy, không, hẳn phải nói là chồng cũ của cô ấy Quách Văn Triết cùng một nữ sinh viên đang ôm ấp bị phóng viên chụp được.

Quách Văn Triết kỳ thực cũng là người trong giới, là một biên kịch, một biên kịch "có tiếng".

Chẳng qua, lý do anh ta nổi tiếng lại không phải là anh ta làm bao nhiêu việc trong ngành biên kịch mà là vì Trần Nghi vợ anh ta nổi tiếng.

Vì vậy, sau khi kết hôn, chỗ đứng của anh ta cũng trực tiếp đi lên.

Tuy rằng trình độ biên kịch vẫn rất thấp, nhưng rất nhiều người vẫn là hướng tới danh tiếng của Trần Nghi tìm đến anh ta.

Từ xưa đến nay, chủ nghĩa đại nam nhân luôn tồn tại.

Quách Văn Triết cũng không ngoại lệ.

Tuy rằng khi xưa theo đuổi Trần Nghi là vì Trần Nghi khá xinh đẹp, khá có danh tiếng, nhưng khi loại danh khí này không còn là thứ để anh ta cầm ra khoe nữa, mà biến thành áp lực cuộc sống của anh ta, trong lòng Quách Văn Triết liền có phần không thoải mái rồi.

Mâu thuẫn của hai người cũng dần dần nổ ra.
#Chồng Trần Nghi ngoại tình với nữ sinh viên#
#Quách Văn Triết cùng nữ sinh viên ôm ôm ấp ấp#
#Chồng Trần Nghi hẹn gặp nữ sinh ban đêm, bàn kịch bản đến sáng#
#Đàn ông xấu trai càng dễ ngoại tình, mọi người nhận viết một chút#
......

Tin tức liên quan tới việc Quách Văn Triết chồng của Trần Nghi ngoại tình rất nhanh chiếm lĩnh đầu đề của các trang mạng lớn, cư dân mạng cũng bạo phát, ồn ào lên bày tỏ sự phẫn nộ của bản thân đối với chuyện này.

"Vừa nhìn tướng mạo liền biết là không phải thứ tốt, Trần Nghi khi trước thật là nhìn đi đâu ý. [Mắng]"
"Kết hôn mà nói, quả nhiên không thể kiếm người quá xấu.

Vì bọn họ không chỉ xấu, còn thích làm chuyện xấu! [Nôn mửa]"
"Có người vợ tốt như Trần Nghi mà vẫn còn tìm tiểu tam, hơn nữa còn không đẹp bằng Trần Nghi.

Quách Văn Triết nên đi khám mắt đi. [Khinh]"
......

Các phóng viên rất nhanh liền biết được Trần Nghi hiện nay đang ở chỗ nào, kết quả, chờ họ nghe được tin đuổi tới phim trường rồi mới phát hiện, họ không vào trong được!

Khi đạo diễn Chu quay phim ghét nhất người khác đi tới đi lui bên cạnh, hoặc là làm ồn ào.

Ông thích không gian yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe tiếng đối thoại của diễn viên, cùng với âm thanh của máy móc.

Vì vậy, nhân viên tất nhiên là trông coi vô cùng chặt chẽ, không để cho bất kỳ ai đến gần, tất cả mọi người đều bị chặn ở bên ngoài phim trường.

Phóng viên cũng ít nhiều hiểu tính đạo diễn Chu, bất đắc dĩ là vị đạo diễn tính khí có vẻ lớn, nên mọi người đều không dám làm con chim đầu đàn kia.

Tuy rằng trong lòng giống như có lửa đốt, nhưng ngoài mặt thì chỉ có thể yên lặng chờ đợi.

Rốt cuộc quay phim buổi sáng cũng kết thúc.

Trần Nghi tuy là quay phim ở phim trường, nhưng lúc nghỉ ngơi trợ lý đã đem mọi chuyện đều nói cho cô.

Vậy nên, lúc này nhìn thấy nhiều phóng viên như vậy, trong lòng cô sớm cũng đã chuẩn bị tốt.

Thẩm Sở Sở cho là Trần Nghi sẽ hoàn toàn né tránh những phóng viên này, kết quả cô ấy lại làm ngược lại, đi thẳng tới trước mặt phóng viên.

"Mọi người có câu hỏi gì thì hỏi mau, buổi chiều đừng đến nữa, tính khí đạo diễn Chu tin rằng mọi người ít nhiều đều biết.

Mọi người đến đông như vậy, sẽ làm cho đạo diễn Chu không vui."

Các phóng viên mới không để ý mấy thứ Trần Nghi vừa nói ra khỏi miệng, bọn họ quan tâm là tin tức trên mạng.

"Trần Nghi, chồng cô Quách Văn Triết cùng với một sinh viên năm ba Học viện Điện ảnh cùng nhau thân mật, chuyện này cô thấy sao?"

Phóng viên khác vốn có câu khác muốn hỏi lúc này cũng không hỏi nữa, tuy rằng bây giờ tập trung mười mấy phòng viên, nhưng mọi người cũng không hẹn mà cùng yên lặng.

Đều cùng chờ câu trả lời của Trần Nghi.

Trên mặt Trần Nghi dần dần lộ ra nụ cười bất thiện, nhìn phóng viên vừa đặt câu hỏi, sửa lại: "Không phải chồng, là chồng cũ, cảm ơn."

Câu này giống như một quả bom nổ tung tại chỗ, lan ra khắp nơi.

Không chỉ những phóng viên đến phỏng vấn, liền tới nhân viên công tác ở hiện trường cũng hiếu kỳ nhìn sang.

Trong một mảnh hỗn loạn, thanh âm cao thấp, có người hỏi: "Trần Nghi, xin hỏi hai người ly hôn từ khi nào?"

Trần Nghi thẳng thắn đáp: "Không bao lâu, chỉ một hai tháng trước thôi."

Tiếp sau đó, lại có người hỏi: "Hai người vì sao lại ly hôn, là vì Quách Văn Triết ngoại tình sao?"

Trần Nghị do dự trong vài giây, má hơi động đậy, sau đó mặt không biểu tình nói: "Tính cách không hợp."

Nói xong, liếc nhìn trợ lý bên cạnh.

Trợ lý lập tức hiểu ý nói: "Được rồi, phỏng vấn hôm nay đến đây kết thúc, chúng tôi nên nói đều đã nói rồi.

Hơn nữa việc ở cùng với sinh viên năm ba không phải là Trần Nghi của chúng tôi, mọi người nên đi tìm chính chủ, cảm ơn mọi người."

Phóng viên nhìn Trần Nghi càng đi càng xa, tuy biết phỏng vấn không được Trần Nghi, nhưng cũng không rời đi ngay lập tực.

Mọi người đều có chút bị tin tức vừa xong làm sốc chưa kịp hồi thần, nhìn lẫn nhau hồi lâu, liền bắt đầu ồn ào trao đổi.

Chờ sau khi rời khỏi phim trường, trong lòng mỗi phóng viên đều đã có bản thảo.

Thẩm Sở Sở suốt quá trình đều ở một bên xem, cô chính là rất thích thái độ của Trần Nghi.

Cô muốn thu lại những lời trước đây, cô trước đây vẫn luôn cảm thấy Trần Nghi và nữ chính An Như vô cùng giống nhau, cách nghĩ này là không đúng.

Trần Nghi tuy rằng giống như An Như, mất đi hứng thú với hôn nhân.

Nhưng thái độ đối với hôn nhân của Trần Nghi lại không giống An Như, An Như mỗi lần yêu đều là cẩn thận từng ly từng tý, lo sợ lại lần nữa tan vỡ.

Còn Trần Nghi lại là tràn đầy nhiệt tình, khao khát đối với mỗi đoạn cảm tình, tâm thái hoàn toàn bất đồng.

Chờ Trần Nghi và trợ lý ngày càng tới gần, cô nghe thấy trợ lý đang nhỏ giọng nói với Trần Nghi: "Chị Nghi, chị vừa rồi nói như thế liệu có vấn đề gì không?

Các phóng viên liệu có viết linh tinh không?"

Trần Nghi trợn trắng mắt nhìn tiểu trợ lý, nói: "Chẳng lẽ chị không nói thế, họ liền sẽ không quay về viết bừa à?

Đây là công việc của bọn họ, bọn họ sở trường nhất viết linh tinh.

Không có cũng có thể nói thành có.

Cần gì biết bọn họ làm gì, làm tốt việc của mình là được."

Tiểu trợ lý vô lực gật đầu, nói: "Ừm ừm, được."

Thẩm Sở Sở hướng tới Trần Nghi cười cười, chờ Trần Nghi đi xa rồi, nhìn vào bóng lưng cô, Thẩm Sở Sở nghĩ, chẳng trách trên mạng đánh giá Trần Nghi cực đoan như vậy, làm một người thẳng thắn thực ra rất khó.

Hơn nữa, theo như cô thấy, Trần Nghi đã là rất có phong độ rồi.

Bởi vì, cô đã từng xem hệ thống nhân duyên của Trần Nghi.

Trong cuộc hôn nhân đầu tiên, nguyên nhân cô ấy và Quách Văn Triết ly hôn là do Quách Văn Triết ngoại tình.

Còn Trần Nghi không biết vì lý do gì, vừa rồi không tiết lộ điểm này cho phóng viên.

Tuy nhiên, sự việc vẫn là bị tiểu trợ lý đoán trúng.

Phải nói là, trợ lý ngốc bên Trần Nghi lâu rồi nên loại chuyện này cũng có sự nhạy cảm nhất định.
#Trần Nghi tiết lộ, đã ly hôn với Quách Văn Triết hai tháng trước#
#Khó coi!

Nhắc tới chồng cũ Trần Nghi mặt lộ khó xử, nghi ngờ nguyên nhân ly hôn nằm ở việc Quách Văn Triết ngoại tình#
#Chấn động!

Quách Văn Triết ngoại tình, Trần Nghị bị tổn thương ly hôn với anh ta#
......

Thẩm Sở Sở xem sự việc do các phóng viên biên ra, tuy rằng bọn họ biên đúng, nhưng cô nhớ là Trần Nghi không hề tiết lộ điểm này mà?

Dân mạng đối với chuyện này lại là vô cùng vui vẻ ngồi xem, mọi người đều rất vui mừng đi lên chúc mừng.

Chúc mừng Trần Nghi thoát khỏi tra nam, có được tân sinh.

Ngoài ra rất nhiều người còn tạo chủ đề trên mạng, muốn đuổi Quách Văn Triết khỏi giới giải trí.
#Quách Văn Triết cút khỏi giới giải trí# #Tra nam bị phong sát# #Cầm thú ngủ nữ sinh viên# các loại chủ đề cũng bị người ta tung ra.

Lần này, danh tiếng của Quách Văn Triết là triệt để bốc mùi.

Không ngờ, sự việc lại trong mấy ngày sau đó biến đổi khôn lường.

Ảnh chụp và video Trần Nghi và một nhà sản xuất đang hôn nồng nhiệt vào vài tháng trước bị người ta tải lên mạng, lần này, trên mạng nổi lên sóng to gió lớn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back