Như thế nào đều phải khi dễ ngu ngốc pháo hôi a – Phần 14
Tác giả: Tam Nhi Bất KiệtHiện tại hắn trong đầu chẳng nghĩ gì, chỉ muốn có thể thống khoái bắn ra một lần cho đã.Ở trong trạng thái cao trào liên tiếp không ngừng mà lại không thể phóng ra, cuối cùng vì kiệt sức mà nghẹn đến ngất đi, nhưng cây gậy mát xa công năng mạnh mẽ kia vốn sẽ không dừng lại.
Khi hắn ngủ được chưa đến vài phút, nó lại rung lên khiến hắn bị chấn động tỉnh lại.Cảm giác như toàn bộ trong tiểu huyệt sắp tràn đầy chất lỏng, căng đến phát đau, cộng thêm cảm giác như muốn nhịn không nổi đi tiểu làm hắn khổ sở đến cực điểm.
Hắn muốn mở miệng cầu xin tha, cho dù phải tự động dang chân tiếp nhận côn thịt, ngoan ngoãn bị tưới tinh dịch hay nước tiểu cũng được, chỉ cần cho hắn được bài tiết ra trước đã.Nhưng bên cạnh không hề có một bóng người.
Sau khi trói chặt hắn ở chỗ này, Hứa Chung Úc thật sự rời đi, trong căn phòng rộng lớn yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe rõ tiếng rung khó chịu của gậy mát xa.Bàng quang căng tức khiến bụng nhỏ của hắn phồng tròn lên, Lạc Phồn Tinh chỉ có thể thầm cầu khẩn trong lòng rằng Hứa Chung Úc mau trở về để giải thoát cho hắn.Mơ mơ hồ hồ tỉnh rồi lại ngủ, cho đến khi bị đánh thức bởi âm thanh rất nhỏ — tiếng nước chảy khi thay nước cho bình hoa thủy tinh.Là Hứa Chung Úc đã trở lại!Lạc Phồn Tinh gần như lập tức bừng tỉnh, hoảng hốt giơ đôi tay bị trói cao lên quá đỉnh đầu, “Ô ô……”
Hứa Chung Úc vẫn bình thản như thường, cắm những bông hoa tươi mới mua vào bình pha lê.
Trên tay còn vương hương nhàn nhạt của cánh hoa, hắn khẽ vuốt ve gò má Lạc Phồn Tinh, động tác còn mềm nhẹ hơn khi chạm vào cánh hoa, lau đi vệt nước miếng bên khóe môi y.“Ô!”
Lạc Phồn Tinh càng kích động giãy giụa, hai tay bị trói va vào nhau phát ra âm thanh thanh thúy, muốn biểu đạt rằng hắn rất khó chịu.Hứa Chung Úc lại giống như chẳng hề nhìn thấy, cúi đầu hôn lên thái dương hắn, dịu giọng hỏi:
“Lạc Lạc hôm nay có ngoan không?
Không cần đi học, có phải rất vui không?”
Lạc Phồn Tinh cắn chặt miếng vải trong miệng, liều mạng lắc đầu, cổ họng phát ra tiếng khóc nghẹn ngào.
Đợi đến khi Hứa Chung Úc rút miếng vải ra, hắn liền gấp gáp dùng lưỡi liếm ngón tay hắn lấy lòng, nức nở:“Nước tiểu… muốn đi tiểu…
ô… nghẹn quá…”
Ngón tay từ miệng hắn rút ra, dính theo một sợi nước bọt dài rơi xuống bụng nhỏ căng tròn, sau khi dừng vài giây liền bất ngờ ấn mạnh.“A a a!!!
Không nhịn được…
ô ô… muốn đi tiểu… xin ngươi…
đừng ấn nữa…”
Dòng nước tiểu mạnh mẽ dồn ép muốn thoát ra, nhưng cửa ra lại bị chặn, lần nữa dồn ngược trở lại, quay cuồng trong bàng quang, tra tấn đến mức mỹ nhân ngư cái đuôi tưởng tượng như đôi chân hắn điên cuồng đập loạn trên giường.Lạc Phồn Tinh khóc như muốn chết, âm thanh run rẩy:
“Khó chịu… tha cho ta…
ô ô…”
Tiểu kê ba đáng thương bị ngón tay nắm chặt, Hứa Chung Úc nhéo lấy mã nhãn bổng kéo ra, lộ ra phần cán xoắn ốc tinh tế, xoay vòng chọc vào vách niệu đạo mềm yếu, cứ như sắp phóng ra lại bị đẩy trở vào.“Đừng…
đừng cắm nữa… a a a… ta thật sự muốn đi tiểu… chịu không nổi ô ô…”
“Cầu ngươi… a…
đừng cắm nữa… dương vật muốn nghẹn hỏng rồi…”
Cái niệu đạo nhỏ bé vốn dĩ nhét một thanh mã nhãn bổng đã đủ tra tấn, nay còn bị xoắn ốc chọc ra vào liên tục, khiến Lạc Phồn Tinh vừa khóc vừa kêu xin, nước tiểu chỉ có thể phun rỉ ra vài giọt mỗi khi rút ra.“Không… dương vật hỏng mất rồi ô…”
Hắn cuối cùng không chịu nổi sự tập kích kịch liệt ấy, thân thể căng cứng run rẩy, ngẩng cổ khóc lớn, “Hỏng rồi… dương vật muốn bị thao đến chảy hết nước tiểu…”
Mã nhãn bổng bỗng nhiên tăng tốc, điên cuồng đâm vào, mỗi lần đều chọc đến tận cùng, kích thích vào nơi mẫn cảm sâu trong.“A a a!!!”
Khi cuối cùng toàn bộ được rút ra, quy đầu đỏ rực đã bị nong thành một cái lỗ nhỏ bằng ngón út.
Không còn vật chặn, nước tiểu lập tức phun ra ào ạt, vẽ thành đường cong trên không trung, bắn tung tóe lên giường và sàn.Hứa Chung Úc cúi mắt nhìn hắn co rút run rẩy, bàn tay còn ấn trên bụng nhỏ giúp nước tiểu phun ra nhanh hơn, cho đến khi tất cả chất lỏng trong bàng quang đều thoát ra.
Sau đó, mã nhãn bổng lại một lần nữa được nhét vào chặn lại.Khi Lạc Phồn Tinh thở dốc sau cơn cực hạn, nước tiểu được giải phóng khiến hắn cả người như trút bỏ, miệng khô khát:
“Muốn uống nước… khát…”
Nhưng Hứa Chung Úc không vội cho hắn, chỉ vỗ nhẹ khuôn mặt nhỏ:
“Vậy còn muốn chia tay nữa không, Lạc Lạc?”
Khát vọng khống chế của Hứa Chung Úc bắt đầu từ sau khi hắn phát hiện tiểu huyệt của Lạc Phồn Tinh bị dây lưng siết chặt đến sưng đỏ, nhưng đối phương lại kiên quyết đòi chia tay.
Khác với những lần trước chỉ là giận dỗi trẻ con, lần này rõ ràng là điểm nút cốt truyện, mối quan hệ của họ vốn nên kết thúc.
Bởi vậy, Hứa Chung Úc rất nghiêm túc hỏi ra.Hắn giọng tra nam, nói:
“Ta luôn chỉ tốt với mình ngươi, còn ngươi thì vừa ngốc vừa đơ, sống vô vị chẳng có gì thú vị.
Ta ngoại tình cũng chẳng có gì đáng trách, phải không?”
Hứa Chung Úc vẫn trầm mặc nghe hết, cho đến khi nghe đến chữ “ngoại tình” thì đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đỏ rực lóe lên sự điên cuồng mất khống chế.Ngay giây tiếp theo, Lạc Phồn Tinh đã bị hắn chế tài.
Hứa Chung Úc nổi giận không mắng chửi, không đánh đập, chỉ dùng cách của chính mình để cho y biết hắn tức giận đến mức nào.Lạc Phồn Tinh lần này rốt cuộc phải chịu đau khổ thật sự, đối diện với câu hỏi thẳng thừng chỉ có thể lắc đầu.Tấm vải đen bị kéo ra, lộ ra đôi mắt ngập lệ, nhìn thấy gương mặt hờ hững của Hứa Chung Úc thì lập tức cắn môi khóc:
“Không chia tay… chúng ta không chia tay, được không…
ô ô…”
Hứa Chung Úc vặn nắp chai nước, ngậm một ngụm, rồi cúi đầu ép môi vào môi y, đem toàn bộ chất lỏng truyền vào.
Lạc Phồn Tinh lập tức há miệng đón nhận, khát khô đến tham lam nuốt lấy từng giọt.Nụ hôn kéo dài tận mười phút mới dừng lại, để y thở hổn hển, mặt đỏ ửng.
Toàn bộ trói buộc trên người bị cởi bỏ, gậy mát xa nhét trong tiểu huyệt cũng bị rút ra rồi vứt sang một bên.
Cửa động chưa kịp khép lại thì đã lập tức bị côn thịt nóng bỏng bổ sung lấp đầy.Hai chân y bị kéo vòng lên eo hắn, cả cơ thể mềm nhũn như bông bị ôm chặt, dương vật chôn sâu trong huyệt ẩm ướt, mạnh mẽ thao động.Lạc Phồn Tinh đã quá mệt mỏi, nhưng huyệt nhỏ kẹp lấy côn thịt lại theo bản năng co bóp, một chút một chút mút vào, khiến hắn rên rỉ:
“Ân… sâu quá…”
Ánh mắt Hứa Chung Úc rốt cuộc cũng dịu xuống, nụ hôn lại rơi trên mặt y, nhưng không còn là sự nuông chiều hoàn toàn như trước, mà xen lẫn sự cưỡng chế:
“Thật muốn vĩnh viễn khóa ngươi lại.”
Lạc Phồn Tinh sợ hãi run rẩy, muốn phản bác nhưng cuối cùng chỉ im lặng nuốt xuống.Kế tiếp là một ngày dâm loạn không ngừng.
Tiểu huyệt chưa một khắc nào rảnh rỗi, côn thịt liên tiếp ra vào, đổ từng đợt tinh dịch vào trong.
Huyệt khẩu không kìm được, để bạch dịch trào ra ngoài.Ngay cả lúc tắm rửa, Hứa Chung Úc cũng không chịu rút ra, lúc đi ngủ vẫn cố chấp kẹp lấy suốt cả đêm.
Đến khi sáng hôm sau tỉnh lại, hắn lại ác liệt dùng “thần thủy” tưới đầy bụng nhỏ để đánh thức y.
Chương 17 trừng phạt ( trừu bức, âm đế kẹp, khương phạt cay sưng lỗ đít )
Về Lạc Phồn Tinh ngoại tình đối tượng là ai, Hứa Chung Úc cũng không hề hỏi nhiều, hắn tựa như Lạc Phồn Tinh bá đạo tổng tài dường như, chỉ cần động động ngón tay gọi điện thoại, liền có điều tra tốt tư liệu gửi đi lại đây.
Hắn ngồi ở trước máy tính xét duyệt, thái độ nghiêm nghị làm người ta ngộ nhận vì hắn đang xem cái gì báo cáo học tập.Lạc Phồn Tinh hoàn toàn không biết gì cả, ở trong thư phòng bày biện trên sô pha nhỏ nằm nghiêng chơi game, tuyết trắng thân thể từ bộ ngực kéo dài đến bụng nhỏ đùi, đều trải rộng tinh tế dấu hôn.Hứa Chung Úc mấy ngày qua đều không biết mệt mỏi không sợ lao lực mà chết chịch hắn, chịch đến hai lỗ nhỏ đều là côn thịt hình dạng, lồn nhỏ không phải hàm chứa tinh dịch chính là hàm chứa nước tiểu.Có khi Hứa Chung Úc còn không cho em bài xuất ra rửa sạch sẽ, một hai phải dùng đồ vật lấp kín, sau đó xem em kẹp không được run rẩy chảy ra, sau đó hắn liền có lý do lôi kéo hắn lại chịch vào.Làm đến Lạc Phồn Tinh hiện tại thật sự sợ hắn dương vật, ngoan ngoãn đã lâu đều không có phát giận, cũng không dám cùng hắn nói chia tay linh tinh nói.Lạc Phồn Tinh đánh giá Hứa Chung Úc đại khái là kiểu người sống trải rộng nhưng trống rỗng, thiếu cảm giác sâu sắc, đã chịu đủ đau khổ, nên mới cố chấp đến mức chỉ tin vào cách duy nhất có thể khiến anh ta chịu phục.Cũng chẳng biết nên nhờ ai cố vấn, kết quả ra sao thì chưa biết, nhưng dù sao một rương đầy đồ chơi tình dục được đưa đến đây khiến Lạc Phồn Tinh xem đến mức tiểu bộ phận đều nhói đau.Bình thường khi nhìn những “dương vật giả”, hắn sẽ chú ý ngay: vì sao mặt trên của chúng lại có lông hoàn chỉnh, vì sao cán lại có những u nhú nổi lên?Còn có cả những món như da bọc roi, hắn không dám tưởng tượng cảm giác khi những dụng cụ này được dùng lên cơ thể mình sẽ ra sao.Hứa Chung Úc ban đầu cũng tỏ ra hứng thú, nhưng khả năng học hỏi của hắn quá mạnh, đọc qua bản hướng dẫn nhanh như gió, chỉ một lát là đã nắm được cách sử dụng, và chuẩn bị thực hành ngay.Lạc Phồn Tinh che đi vùng lỗ đít sưng đỏ, lại sờ thấy vẫn còn sót tinh dịch, thật sự không còn chỗ nào để hắn tự chịch, nên liền trốn vào phòng chứa đồ, vứt hết vào rương, cố gắng tránh một phen khốn khổ.Hứa Chung Úc cùng hắn dường như trở thành những “con mồi tình dục”, mỗi cánh cửa mở ra trong phòng đều là một góc sưu tầm đồ chơi, cuối cùng trên những ngón chân nhỏ còn phát ra tiếng chuông nhắc nhở hắn.Hứa Chung Úc ôm Lạc Phồn Tinh lên, lúc này hắn vẫn đang hoảng sợ, chân loạng choạng va vào mọi thứ kêu leng keng, “Đừng làm nữa, đừng làm nữa, làm nữa sẽ hỏng mất.”
“Sẽ không đâu.”
Hứa Chung Úc nói ít mà ý nhiều, phản bác hắn.
Ngón tay của hắn chạm vào nơi nhạy cảm của Lạc Phồn Tinh, “Chỗ này của em vẫn còn chặt, dâm thủy rất nhiều.”
Sau đó, Lạc Phồn Tinh từng bước phải trải qua mọi loại “đạo cụ” mà Hứa Chung Úc dùng, cảm giác dồn dập đến mức mất kiểm soát.
Hắn vốn còn có sức để mắng chửi, nhưng sau hơn mười phút bị tác động liên tục, chỉ còn biết trố mắt và chảy nước miếng.Hắn nằm giữa một đống đủ mọi món đồ chơi, lỗ đít kẹp chặt gập mát xa đè nặng tràng đạo, dâm thủy cao trào một lần lại một lần, ướt đẫm trên thảm, cảm giác tràn đầy khắp cơ thể.
Hắn co rúm, thét lên chói tai, cuối cùng không chịu nổi và muốn bò đi.Hứa Chung Úc không để hắn rời đi, nắm chặt chân kéo hắn lại, nhìn phần nhạy cảm trở nên đỏ ửng và căng mọng, dùng ngón tay tác động đúng chỗ, kết hợp với “đồ kẹp” tinh tế tác động lên cả ba điểm nhạy cảm cùng lúc.
Cứ như vậy, mỗi lần chạm vào đâu, cảm giác lan tỏa khắp cơ thể Lạc Phồn Tinh.Hứa Chung Úc không để hắn rời đi, bắt lấy chân hắn kéo trở về, nhìn lồn nhỏ bị chịch nhiều trở nên sưng đỏ mị thịt hồng hào như miếng bào ngư, ngón tay đi vào viên sưng đỏ đến giống anh đào âm đế, dùng cái kẹp kẹp lấy đè dẹp lép, trước ngực hai viên núm vú cũng bị kẹp vú, cái kẹp mang theo xiềng xích đem ba điểm mẫn cảm liên tiếp , cứ như vậy hắn bị quất đánh nơi nào đều sẽ cao trào đến.Chủ cửa hàng gợi ý mua chiếc roi da nhỏ, nói rằng nó đã được ngâm qua một loại dược phẩm kích dục, dùng để quất dạy lỗ nhỏ hiệu quả nhất.
Khi roi quất xuống, cậu cảm thấy tê rần rồi lại tỉnh táo, dược phẩm ngấm dần vào cơ thể khiến tiểu huyệt ngứa rát đến mức điên cuồng, phải giương chân ra để chịu vài roi quất.Sau khi cơ thể Lạc Phồn Tinh dần bị dược tính thấm sâu, cậu vẫn cố kẹp chặt hai chân, không cho đánh, nhưng cuối cùng cũng phải nhượng bộ.
Cậu ôm chân, cúi xuống, chạm nơi tiểu huyệt, để cảm giác ngứa rát chảy ra ngoài.Chiếc roi da dần dừng lại ở tiểu huyệt, khiến dòng dịch trào ra nhiều hơn.
Cậu run rẩy, rên rỉ, đau nhưng lại càng chủ động siết chặt, như một chú cún ngoan ngoãn, hoàn toàn phục tùng.Hành động tự chủ và ngoan ngoãn này khiến Hứa Chung Úc như khám phá ra một thế giới mới.
Hắn học được đủ cách chơi, đủ phương pháp, mỗi lần đều khiến Lạc Phồn Tinh phải phục tùng.
Tiếng roi vút xuống rộp rộp vang lên.“A a a……” – Tiểu huyệt bị kích thích càng sưng tấy, hiện ra màu đỏ hồng, Lạc Phồn Tinh cảm nhận từng nhịp như bị điện giật, run rẩy.
Cảm giác đau rát xen lẫn ngứa khiến cậu vừa sợ vừa thích, cầu xin:
“Đánh nhiều hơn một chút…
A a a…
đánh tiểu huyệt được không… ngứa quá…
A a a… tiểu huyệt cũng muốn được đánh…
ô ô…”