Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Hoàn][Đm] Gấu Của L

[Hoàn][Đm] Gấu Của L
Chương 10


【 Không ngờ tới chứ gì, đồ đàn ông tồi!】54.Buổi tối có một gã đàn ông mặc áo khoác tới nhà, nhìn mặt hắn khá quen, chẳng biết có quan hệ gì với L nữa, chắc cũng là một trong những kẻ bại hoại chuyên bắt nạt L.Tôi muốn lườm nguýt hắn, đáng tiếc tôi là gấu bông nên chỉ có thể ngồi cạnh L với khuôn mặt vô cảm, nhìn đối phương ân cần đặt bánh rán nóng hổi vào tay L.L ăn bánh rán một cách nhã nhặn, hình như cậu ăn không thấy ngon nên lần nào cũng chỉ cắn một miếng nhỏ, nếm xong là no.Gã đàn ông cũng thích ngắm L ăn như tôi, ngồi cạnh nhìn cậu chăm chú rồi vuốt tóc cậu nói: "Hồi xưa đi học cậu thích món này lắm mà, trên đường đi tớ thấy có một quán mới mở nên ghé vào mua cho cậu đấy."

L không nhìn gã mà chỉ lẩm bẩm cảm ơn."

Hình như cậu lại gầy đi thì phải, dạo này cậu ăn uống không điều độ à?"

Gã đàn ông vuốt ve sống lưng cậu rồi dịu dàng nói: "L à, cậu hẹn hò với tớ đi, sau này tớ sẽ chăm sóc cậu thật chu đáo."

55.Hừ!

Tôi chỉ muốn ngoác cái miệng đỏ lòm của mình ra cắn đứt bàn tay đang sờ mó L của gã đàn ông mặc áo khoác kia thôi.Trong mắt tôi, tình cảm của đám người này còn rẻ hơn giấy vệ sinh, tình yêu hệt như một viên thuốc độc bọc đường, nếu vô tình ăn hết biết đâu sẽ bị ngộ độc phải vào phòng chăm sóc đặc biệt.Thái độ của L rất dửng dưng, nhưng khi gã đàn ông ôm cậu, cậu vẫn ngoan ngoãn nép vào lòng gã, để mặc gã hôn lên má hoặc những chỗ khác trên người mình.Gã đàn ông thì thầm gì đó vào tai cậu, tôi không nghe được họ nói gì, đang rầu rĩ ngồi cạnh thì phát hiện L nhìn trộm mình.Cậu nháy mắt rồi nhếch môi cười với tôi.56.Tôi vui vẻ nghĩ thầm đây cũng được xem là một kiểu ngoại tình công khai.Tất cả bọn họ đều muốn được L yêu, muốn ở trong tim L, nhưng tôi biết trái tim L đã bị gấu bông chiếm trọn, dù những người khác có cố gắng cỡ nào cũng không chen vào được.Nhưng cứ nghĩ tới chuyện bọn họ có thể hôn L còn mình thì không, tôi lại thấy phiền muộn.Đáng ghét, tôi cũng muốn làm chuyện 18+ với L nữa.Tôi dám chắc mình là một sự tồn tại đặc biệt đối với L, bởi vì gấu bông có thể làm được những điều mà đám người kia không thể.Chẳng hạn như gấu nhỏ có thể banh chân ra để lộ cốc tự sướng đáng yêu rồi vênh váo nói với L: "Ngồi lên, tự mình động đi (vì tôi không động được)."

57.Khi gã đàn ông mặc áo khoác vào phòng tắm, L đi tới véo má tôi, cố nín cười rồi híp mắt nói với tôi: "X à, đừng kể mấy chuyện cười vô tri trong lúc bọn họ sờ tôi nữa, nếu không tôi sẽ nhịn cười không được, mất công bọn họ lại tưởng tôi thích được sờ nữa."

L che miệng cười một lát rồi bảo tôi: "Cậu ta rủ tôi đi chơi, tôi đồng ý rồi.

Nhưng với một điều kiện......

Tôi bắt cậu ta phải bế cậu theo."

Nói xong cậu lắc đầu nhìn tôi: "Tôi cũng muốn bế cậu lắm, nhưng cậu vừa to vừa nặng nữa."

58.Mặc dù tôi không muốn ai khác ngoài L bế mình nhưng nghĩ đến chuyện được đi chơi với L, mọi thứ khác đều không quan trọng nữa.Tôi chống nạnh cười vang: Không ngờ tới chứ gì, đồ đàn ông tồi!

Nhìn như buổi hẹn hò của anh với L nhưng thực chất lại là tuần trăng mật của tôi và L, còn anh chỉ là phu khuân vác thôi!
 
[Hoàn][Đm] Gấu Của L
Chương 11


【 "Tôi không còn tin có người sẽ chịu trách nhiệm với mình nữa."】59.Gã đàn ông mặc áo khoác rất giữ chữ tín, khi tới đón L thì tiện thể vác tôi đang mặc quần đùi áo thun lên ghế sau xe.L định may cho tôi một chiếc đầm xinh xắn nhưng lại sợ lúc đến công viên trò chơi bị gió thổi tốc váy......

Lỡ cốc tự sướng của tôi vô tình bại lộ thì sẽ làm các em nhỏ bị ám ảnh tâm lý.Đáng ghét, tôi mất cơ hội giả gái quyến rũ L rồi!60.L không ngồi ở ghế phụ.Cậu ngồi cạnh tôi rồi chồm sang cài dây an toàn cho tôi, nhưng vì eo gấu quá bự nên cậu thử mấy lần vẫn không được, đành phải bỏ cuộc."

Tôi nghe bác sĩ nói cậu thích con gấu này lắm."

Gã đàn ông mặc áo khoác vừa lái xe vừa nhìn L trong gương: "Vì nó là quà bạn thân cậu tặng sao?"

"Tại nó đáng yêu quá thôi."

L cầm tay tôi cười nhẹ: "Tôi còn đặt tên cho nó nữa."

Tôi ưỡn ngực nhìn chằm chằm gã đàn ông ngồi trên ghế lái, nghĩ thầm trong buổi hẹn hò của tôi và L, mặc dù hắn không phải chui gầm xe nhưng cũng chỉ có thể làm phu khuân vác kiêm tài xế thôi."......"

Gã đàn ông mặc áo khoác im lặng giây lát rồi hạ cửa sổ xuống, gió thổi ập vào khuôn mặt lông xù của tôi."

Cậu còn hận tớ đúng không?"

Hắn chợt hỏi L.L cúi đầu vuốt ve đệm thịt của tôi rồi hỏi hắn: "Sao tôi phải hận cậu?"

"Năm đó tớ phủi sạch trách nhiệm, đổ hết tội lỗi lên đầu cậu."

Gã đàn ông mặc áo khoác nói khẽ: "Báo hại cậu bị mọi người cô lập."

61.Giờ tôi mới biết gã đàn ông mặc áo khoác này chính là lớp trưởng khiến L bị bắt nạt hồi cấp hai.L im lặng một lúc rồi cười nói không sao.Bản tính của con người là chỉ lo thân mình, kẻ khác ra sao mặc kệ.Khi L nói câu này, gió thổi qua tóc mai của cậu, trên gương mặt xinh đẹp nhưng xanh xao lộ ra nụ cười bao dung, gã đàn ông chỉ mới ăn năn mà cậu đã tha thứ cho hắn."

Lúc đó tôi đau khổ lắm......"

L nói: "Tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao cậu nói thích tôi mà không bênh vực tôi, còn xúi người khác bắt nạt tôi, khoanh tay đứng nhìn bọn họ đổ rác lên bàn học, lên người tôi."

Cậu quay đầu nhìn ra cửa sổ rồi nói với gã đàn ông lặng thinh kia: "Tôi nói vậy không phải để trách cậu đâu, đời tôi từng gặp rất nhiều kẻ vô trách nhiệm nên nỗi đau này giống như bị muỗi chích vậy, sưng mấy ngày là hết, tôi chẳng muốn để ý gì nữa."

Người trên ghế lái siết chặt vô lăng, lí nhí nói với cậu: "L, sau khi tốt nghiệp tớ vẫn luôn hỏi thăm tin tức về cậu, tớ rất hối hận vì chuyện mình làm lúc đó, tớ muốn chịu trách nhiệm với cậu......"

"Không cần đâu," L cong mắt cười nói: "Tôi không còn tin có người sẽ chịu trách nhiệm với mình nữa."

Cười xong cậu dịu dàng nắm chặt tay tôi, im lặng một lát rồi khẽ nói: "Tôi chỉ cần một con gấu bông không biết nói thôi, có nó làm bạn với tôi là đủ rồi."
 
[Hoàn][Đm] Gấu Của L
Chương 12


【 "Nếu cậu muốn nghe tôi hát thì tôi sẽ hát cho cậu nghe."】62.Một chú gấu bông to bự xuất hiện ở công viên trò chơi cũng chẳng có gì lạ.Tôi ngồi với L trên vòng quay ngựa gỗ, vênh váo tự đắc nhìn lũ trẻ đang trầm trồ ngưỡng mộ chúng tôi và gã đàn ông mặc áo khoác cầm hai ly trà sữa đứng đợi bên ngoài.Chắc gã đàn ông mặc áo khoác định ôm L ngồi trên ngựa gỗ để tận hưởng phút giây lãng mạn, ai ngờ bị gấu bông cản mũi, lưng ngựa không đủ chỗ cho gã đàn ông cao to như hắn nữa.Thấy vẻ mặt buồn thiu của hắn, tôi đang dựa vào ngực L càng thêm hả hê.L có vẻ rất vui.Cậu áp mặt vào đầu gấu của tôi rồi ngân nga một bài hát thiếu nhi theo điệu nhạc trong sân chơi.Giọng cậu êm tai như vậy chắc sẽ hát hay lắm.Nhưng mấy ngày nay ở nhà cậu, tôi chưa bao giờ nghe cậu hát cả.

Cậu không hát mà cũng chẳng thích nghe nhạc, chỉ thỉnh thoảng bật TV xem mấy bộ phim câm.Dường như chỉ có sự im lặng tuyệt đối mới khiến cậu an tâm thoải mái, tựa như ẩn mình trong một cái kén, bịt kín năm giác quan của mình."

Trước kia cũng có người khen giọng tôi hay."

Tôi nhìn đứa bé trước mặt thổi ra một đám bong bóng sặc sỡ, nghe L nói với mình: "Đó là đàn anh khóa trên của tôi.

Anh ta tốt lắm, trước khi tôi lên bục phát biểu lần đầu tiên, anh ta giúp tôi tập đi tập lại mà không hề phàn nàn."

L kể: "Phát biểu xong anh ta mời tôi đi ăn, khen giọng tôi truyền qua micro nghe cuốn hút lắm."

Cậu nói rất chậm, ngữ điệu rất thấp."

Tôi uống rượu say."

L nói: "Sau đó nghe anh ta nửa đùa nửa thật hỏi: L, giọng em trên giường có hay hơn không nhỉ?"

63.Tôi tưởng L khóc.Nhưng không phải.Mỗi lần tôi nghĩ cậu sắp khóc thì cậu lại mỉm cười, ôm chặt tôi nói: "Nhưng anh ta thất vọng rồi, trên giường tôi không phải chim họa mi mà là một kẻ câm nhàm chán."

64.Khi tiếng nhạc sắp kết thúc, L nói: "Nếu cậu muốn nghe tôi hát thì tôi sẽ hát cho cậu nghe."

Thật sao?

L thương tôi quá đi!

Tôi đang reo hò ầm ĩ trong lòng thì cậu thở dài nói tiếp: "......

Thật ra tôi toàn hát lạc điệu thôi, cậu đừng háo hức quá."
 
[Hoàn][Đm] Gấu Của L
Chương 13


【 "Đến khi nào tôi mới tìm được lối ra đây?"】65.Bác sĩ phát hiện L nói chuyện với tôi.Thừa dịp tôi ngủ say, bác sĩ rạch tai tôi rồi gắn một cái máy nghe lén siêu nhỏ trong đầu tôi.Tôi biến thành "gián điệp" mà bọn họ cài vào bên cạnh L.Một tháng sau L mới phát hiện ra đường may vụng về sau tai tôi.

Cậu cẩn thận rạch đường may lấy máy nghe lén ra khỏi người tôi, toàn thân cậu run rẩy, mặt còn trắng hơn giấy.Kẻ đê tiện kia đã nghe lén những lời tâm sự của L với gấu nhỏ và ghi âm lại bài hát ru mà cậu hát cho gấu nhỏ nghe, cứ tưởng làm vậy sẽ có được sự dịu dàng của L.Tôi vừa tức giận vừa cảm thấy mình đã phản bội L.Nếu tôi cảnh giác thêm chút nữa, nếu tôi cảm nhận được máy nghe lén chết tiệt này trong đầu mình......"

X, gấu nhỏ của tôi ơi......"

Cậu ôm tôi rồi hôn lên cái tai bị rạch của tôi, "Cậu đâu có phản bội tôi, cậu không phản bội tôi mà."

Cậu vừa hôn tôi vừa khóc, lớp bông của tôi bị nước mắt cậu làm nặng trĩu, tựa như có một đám rong ẩm ướt điên cuồng sinh sôi trong đầu khiến tôi ngạt thở, rất muốn khóc chung với cậu.Nhưng tôi không có nước mắt, tôi chỉ là một con gấu bông, chỉ có thể nhìn cậu bằng đôi mắt đen láy, lưu giữ gương mặt u buồn của cậu trong mắt mình.Tôi là gấu của L, vì cậu mà tồn tại.Tôi sẽ không bao giờ phản bội cậu.66.L đem tôi ra ban công phơi nắng, không nói chuyện nữa mà giao tiếp với tôi bằng ý nghĩ.

Cậu khom lưng tưới nước cho chậu lan, vẻ mặt hết sức bình tĩnh nhưng thật ra đang thầm phàn nàn với tôi về chiếc camera mình vừa phát hiện trên góc trần phòng khách.Giờ ở nhà cũng bị theo dõi, cậu cảm thấy mình giống như một sinh vật quý hiếm được nuôi trong bể sinh thái để mọi người quan sát.Tôi nói cậu là "Truman" của thế giới khiêu dâm, cậu cúi đầu cười rồi nói như đang hỏi tôi, lại giống như đang tự hỏi mình: "Đến khi nào tôi mới tìm được lối ra đây?"

67.Trên cổ tay L có thêm một vết thương.Bác sĩ không ép cậu uống thuốc nữa.

Tôi nghe bác sĩ nói chuyện với ai đó qua điện thoại trong phòng đọc sách, nói bệnh hoang tưởng của L càng nặng hơn trước, tốt nhất là nên dừng "chữa trị".Em kế của L đem tới một hộp bánh kem trái cây.Chắc hắn đã nghe tin L cắt cổ tay nên hôm nay vào cửa không xụ mặt mà quỳ một chân xuống đất, cầm cổ tay gầy guộc của L lên, nhẹ nhàng áp môi vào lớp băng trắng rồi nói: "Đừng bao giờ làm vậy nữa."

Nói xong hắn tự tay đút bánh cho L ăn.L mím môi hỏi hắn: "Không bắn vào à?"

Hắn cau mày hỏi: "Sao cơ?"

L cười nói: "Kem sữa đặc chế của cậu ấy."

Hình như em kế của L không thích trò đùa này nên lông mày nhíu chặt.

Hắn nhìn L một lát rồi giơ tay lên đút nửa quả dâu tây vào miệng L.Hắn hỏi L: "Anh không cười được à, mặt lúc nào cũng giống như xác chết vậy."

L nói: "Thì tôi chết lâu rồi mà."

Hắn cãi không lại L nên thở dài thườn thượt, định đút cho L thêm một quả anh đào xinh đẹp.L nói: "Tôi chỉ cắt cổ tay thôi chứ tay vẫn còn nguyên, cậu đừng đối xử với tôi như người liệt vậy."

Tôi có thể nhìn ra em kế của L đang cố kiềm chế, nếu không chắc hắn đã ụp nguyên đĩa bánh vào mặt L."

Muốn tôi cười thật lòng," L ngậm cuống anh đào trên môi, ngồi dựa vào sofa nhìn gã đàn ông rồi nở nụ cười hiếm hoi: "Thì cậu nhét tiền đầy hộp bánh đi."

-------------------------Truman: Nhân vật trong bộ phim "The Truman Show" kể về một người đàn ông vô tình phát hiện ra cuộc sống của mình từ lúc sinh ra đã là một chương trình truyền hình thực tế được dàn dựng và phát sóng toàn cầu.

Anh sống trong một thị trấn được xây dựng như một trường quay, mọi người xung quanh đều là diễn viên.

Khi Truman bắt đầu nghi ngờ về cuộc sống của mình, anh quyết định tìm kiếm sự thật và thoát khỏi thế giới giả tạo đó.
 
[Hoàn][Đm] Gấu Của L
Chương 14


【 "Người yêu L nhất"】68.Việc đầu tiên tôi làm mỗi khi thức dậy là tìm L.Cậu hứa khi nào đi sẽ đem tôi theo, không để tôi lưu lạc ra bãi rác và biến thành gấu nhỏ thúi ình."

Tôi khác với bọn họ," L nắm chặt bàn tay lông xù của tôi rồi trịnh trọng nói: "Tôi giữ lời hứa lắm."

69.Đám đàn ông theo đuổi L luôn đấu đá công khai lẫn bí mật, thi xem ai giàu hơn, thi xem ai quyền lực hơn, thi xem kỹ năng giường chiếu của ai giỏi hơn.Bọn họ chỉ xem L như phần thưởng dành cho kẻ chiến thắng trên đấu trường chứ chưa bao giờ xem cậu như một con người.Thật ra L chẳng quan tâm bất cứ điều gì, cậu chỉ cần một người chịu lắng nghe nỗi lòng của mình mà thôi."

Tôi không giàu, không đẹp trai, cũng không có chim bự, nhưng L vẫn thích tôi nhất."

Tôi hưởng thụ cái ôm ấm áp của L rồi cười hì hì: "Tôi sẽ luôn bầu bạn với cậu."

Cậu cúi đầu mân mê đệm thịt của tôi, tâm trạng có vẻ rất vui, trên khuôn mặt trắng nõn thấp thoáng ý cười.L bị nghe lén nên cậu hiếm khi nói chuyện, chỉ giao tiếp với tôi bằng sóng não.Cậu thở phào nói với tôi: "May mà công nghệ vẫn chưa phát triển đến mức đọc được suy nghĩ của con người."

70."

Đồ ăn cậu nấu thật sự rất dở."

Trước khi bỏ trốn, L nói thật với gã em kế xấu tính của mình: "Mặc dù gần đây có tiến bộ nhưng cũng chỉ chuyển từ rất dở sang dở thôi."

Mặt em kế L lúc đỏ lúc trắng, cơ mặt giật giật, giống như đang tức giận, lại giống như đang xấu hổ.

Tôi tin hắn đã cố gắng hết sức, không phải cố ý nấu dở mà là thật sự không có tài nấu nướng.Hồi lâu sau, gã em kế xấu tính quay đầu nhìn phòng bếp lẩm bẩm: "Mẹ tôi nói khi thích ai đó sẽ muốn nấu thật ngon cho họ ăn."

L gật gù: "Thì ra vì cậu ghét tôi nên toàn cho tôi ăn mấy món dở tệ."

Em kế của L: ......Tôi vừa cười nhạo gã em kế xấu tính vừa nghĩ: Mẹ cậu nói đúng đấy, nhưng chắc bà ấy đâu có nói "Thích ai đó thì phải bắn tinh vào đồ ăn của họ" nhỉ!L lén véo tay gấu bông, răn đe tôi đừng chọc cậu cười trong bầu không khí nghiêm trang này.71.L ngủ thiếp đi, cửa phòng ngủ không đóng kín nên ánh sáng và âm thanh bên ngoài lọt qua khe hở.Tôi nghe loáng thoáng đám người kia nói "tâm thần phân liệt", "đừng kích thích cậu ấy nữa".

Mới đầu bọn họ còn nói nhỏ, sau đó bắt đầu cãi cọ ầm ĩ, đổ lỗi cho nhau rồi cam đoan mình là "người yêu L nhất".Tôi thì thầm với L: "Tôi không giống bọn họ.

Tôi là gấu nhỏ yêu L nhất."

Dưới ánh sáng lờ mờ, tôi nhìn thấy giọt nước lấp lánh trên má L.Có lẽ trong mơ cậu đã nghe được lời tôi nói.
 
[Hoàn][Đm] Gấu Của L
Chương 15


【"Chỉ cần chúng ta mãi mãi bên nhau thì hạnh phúc sẽ không bao giờ tan biến"】72.L bỏ trốn.Nhưng không đem tôi theo.Tôi leo xuống giường rồi dựa theo trí nhớ đi vào phòng tắm vốc nước lạnh rửa mặt.

Tôi đã quen làm gấu nên làm người vẫn chưa quen lắm.Da L ấm áp mịn màng chứ không có lông xù màu nâu.

Tôi nhìn vào gương một hồi, nhịn không được đưa tay vẽ hình dáng cậu trên gương.Khuôn mặt cậu rất đẹp, nước da xanh xao chẳng những không làm giảm bớt vẻ đẹp của cậu mà còn tăng thêm vẻ mong manh yếu đuối khiến người ta thương cảm.Suýt nữa tôi đã chảy nước miếng.Sau khi nhớ ra mình không được để lộ biểu cảm dung tục này trên mặt L, tôi vội vàng nuốt nước bọt rồi lấy khăn lau mặt.Đói bụng quá.

Trong lúc chờ L về, tôi chạy tới lục tủ lạnh, tự làm cho mình một ổ bánh mì ốp la kẹp cà chua.Lúc đi ngang qua phòng khách, tôi trông thấy một gói bánh quy gấu.Nhìn là biết L mua cho tôi.L rất biếng ăn nên người mỏng như giấy, chẳng mấy khi tôi được quyền kiểm soát cơ thể cậu, đương nhiên phải thay cậu ăn nhiều một chút rồi.Tôi ngồi xuống chiếc ghế đối diện, trước khi ăn hát một bài hát vui tươi của gấu nhỏ:"Gấu nhỏ không kén ăn mà thích ăn mọi thứ.

Dù mưa hay nắng cũng vẫn vui vẻ.

Miễn sao có L và đồ ăn ngon.

Mọi nỗi buồn đều sẽ tan biến."

Chú gấu đối diện tôi lên tiếng: "X à, bọn họ có gắn camera đấy, cậu mà hát nữa thì tụi mình phải vào nhà thương điên ăn cơm mất thôi."

Tôi áy náy nói với cậu: "Nhưng tôi lỡ hát rồi."

L thở dài: "Tùy cậu vậy."

73.Tôi nhét đồ ăn đầy miệng, vui vẻ thưởng thức hương vị tuyệt diệu của lòng đỏ trứng chiên vàng.Nhai một hồi, tôi mới hoang mang trố mắt nhìn L: "Sao cậu lại biến thành gấu rồi!"

Tôi còn tưởng cậu vứt mình lại để chạy trốn nữa chứ.L nói: "Giao cơ thể mình cho cậu tôi không yên tâm lắm."

Tôi ngượng ngùng gật đầu: "Ờ ha, biết đâu tôi lại nhịn không được làm bậy với cơ thể cậu cũng nên."

L nói: "Ý tôi không phải vậy."

74.Gã em kế xấu tính của L lại tới, vừa bước vào cửa đã bị tôi cầm gối nện vào đầu.

Tôi chống nạnh chỉ vào mặt hắn ra lệnh: "Gấu nhỏ muốn uống trà trái cây ướp lạnh, muốn ăn đùi gà nướng, còn muốn ăn bánh flan nữa, đi mua nhanh lên."

Hắn bị tôi đánh ngu người, hồi lâu sau mới tỉnh táo lại, cau mày nhìn tôi nói: "L, anh sao vậy......"

Tôi ngắt lời hắn: "Tôi không muốn ăn đồ cậu nấu, gấu nhỏ ăn đồ dở sẽ ói ra hết!

Đi mua nhanh lên!"

Để chứng tỏ mình không tin tay nghề nấu ăn của hắn, tôi cúi xuống thè lưỡi ra ọe một tiếng.Hắn bị diễn xuất đỉnh cao của tôi làm cho sững sờ, khóe miệng giật giật: "Được rồi."

Tôi khoanh tay dựa vào cửa, nghe thấy L nói trong phòng: "Chắc cậu ta bị cậu dọa bỏ chạy rồi."

Tôi băn khoăn nói: "Tôi có dọa gì đâu."

L nói: "Tôi đoán chắc cậu ta đang nghĩ "Người này điên thật rồi"."

75.Khi mở túi đùi gà ra, tôi định hát bài hát của gấu nhỏ lần nữa, nhưng nhớ tới lời dặn của L nên đành thôi.Tôi đang say sưa gặm đùi gà thì L ngồi đối diện đột nhiên hát lên:"Gấu nhỏ không kén ăn mà thích ăn mọi thứ.

Dù mưa hay nắng cũng vẫn vui vẻ."

Cậu dừng một lát rồi hát tiếp: "Chỉ cần chúng ta mãi mãi bên nhau thì hạnh phúc sẽ không bao giờ tan biến."
 
[Hoàn][Đm] Gấu Của L
Chương 16


【 "Cậu là ý nghĩa sự ra đời của tôi."】76.Chỉ cần mở miệng là có người đem đồ ăn tới, tôi ăn no căng bụng rồi khoan khoái nằm dài trên ghế bập bênh ngoài ban công hóng gió, còn mất nết ợ một cái.Gấu bông bị L chiếm xác nằm trên chiếc ghế bập bênh còn lại do bạn thân của L mua.L nói: "Cứ mãi thế này cũng tốt nhỉ."

Tôi chỉ bảo cậu: "L à, khi nào quay lại cậu đừng nhẫn nhịn nữa mà cứ tha hồ sai bảo bọn họ như tôi đây này."

L cười nói: "Nhưng tôi muốn làm gấu nhỏ cơ."

Nghe cậu nói vậy, tôi lập tức bật dậy rồi trố mắt nhìn cậu."

Trước đây tôi từng có một con gấu," L cười khẽ: "Nó không cao mét tám mà chỉ là một con gấu bông nhỏ xíu."

"Tôi tưởng tượng mình chui vào lớp bông rồi biến thành một phần của gấu bông."

Cậu nói: "Gấu nhỏ không có phiền não, dù bị rách tơi tả cũng chẳng thấy đau."

Tôi ngơ ngác nhìn cậu."

X, chắc cậu cũng biết rồi nhỉ?"

L nói: "Cậu chính là tôi đấy."

Đôi mắt đen tròn xoe của gấu bông không thể rơi lệ, cái miệng bị may kín của nó lúc nào cũng mỉm cười.L nói: "Cậu là gấu bông ngây thơ dễ thương, là niềm vui thuần khiết nhất được chắt lọc từ linh hồn tôi."

Tôi chẳng hiểu cậu nói gì cả, áp khuôn mặt đẫm lệ của mình vào tay gấu bông rồi nói: "Tôi không phải L, tôi là gấu nhỏ đến dỗ L vui vẻ mà, L không được giành làm gấu với tôi!"

L lại cười.

Cậu nói: "Mới đầu tôi cũng không tin đâu, còn tưởng mình đột nhiên có được siêu năng lực nghe gấu bông nói chuyện nữa chứ."

Cậu dừng lại một lát rồi nói tiếp: "Cảm giác khi nhận ra cậu chính là tôi cũng không tệ.

Tôi luôn chờ mong tình yêu của người khác, nhưng khi có được lại sợ mất đi, lúc nào cũng bồn chồn thấp thỏm, dù được bọn họ ôm hôn cũng chẳng thấy hạnh phúc."

77.Vì người yêu tôi chính là tôi nên chẳng cần sợ gì nữa.L nói.78.Tôi nói khẽ: "Cậu là ý nghĩa sự ra đời của tôi."

"X, vì được cậu yêu," L nói: "Nên tôi mới cảm thấy mình xứng đáng tồn tại."
 
[Hoàn][Đm] Gấu Của L
Chương 17


【 "Cậu là gấu trong phim kinh dị à?"】79.L mệt mỏi ngủ thiếp đi.Tôi tìm mọi camera trong nhà rồi đập bể hết, sau đó cầm chậu hoa chờ sẵn ở cửa, gã đàn ông vừa mở khóa bước vào đã bị tôi phang một cú vào đầu.Chậu hoa bể nát, cánh hoa vương vãi khắp sàn.Mùi máu tanh xộc vào mũi tôi, nỗi phấn khích, sợ hãi và ghê tởm kết hợp với nhau như một chất keo đặc quánh lấp đầy tim tôi.Tôi hì hục kéo gã đàn ông vào phòng ngủ rồi tới phòng tắm rửa sạch máu trên tay, sau đó đeo gấu bông lên lưng, chỉ lấy tiền mặt và một gói bánh quy, không đem theo hành lý mà chạy ra khỏi nhà.Không ngờ chiều cao mét tám có khi lại là trở ngại......

Tôi khó nhọc cõng gấu chạy xuống lầu, hai chân như nhũn ra, cúi đầu xuống tôi thấy bóng L bị gấu bông bao trùm, nhìn như một con gấu đang chạy ì ạch.Ý nghĩ này khiến tôi không nhịn được cười.L nhầm rồi.Tôi không phải gấu nhỏ ngây thơ, cũng không phải sinh ra để tận hưởng niềm vui.Mới đầu tôi chỉ bầu bạn với cậu, mỗi ngày tâm sự với nhau qua gương.Tôi giơ tay áo lên lau nước đọng trên mi rồi nói với L đang ngủ say: "Đừng sợ, gấu nhỏ dũng cảm sẽ bảo vệ cậu và đuổi hết kẻ xấu đi."

Tôi thở hắt một hơi, vừa chui vào hẻm nhỏ chạy trốn vừa quyết định đặt thêm nickname "Anh gấu (180)" cho mình.Ngầu lắm đúng không!

Nghe oai hùng biết bao!80.Tôi nhe răng với gã đàn ông chặn đường mình, cố dọa hắn bỏ chạy.Người này là bạn thân từ nhỏ của L, cũng chính là người tặng gấu cho cậu.Hình như đối phương bị vết máu trên áo tôi dọa sợ nên không dám tới gần, nhưng hắn vẫn để xe máy chắn ngang con hẻm không cho tôi đi."

Chắc là nặng lắm nhỉ?"

Hắn nhìn con gấu trên lưng tôi rồi lại nhìn tôi, cúi xuống lấy thêm một cái mũ bảo hiểm, "Muốn đi đâu?

Tôi chở cậu đi."

Tôi hung dữ trừng hắn: "Tránh ra!

Đừng có làm bộ làm tịch."

Hắn nhìn tôi một lát rồi hỏi: "Cậu không phải L đúng không?"

Tôi cũng chẳng giấu hắn: "L ngủ rồi, tôi là X."

"Tôi biết cậu."

Bạn thân nhìn tôi nói: "Hồi bé L đã đặt tên cho gấu là X."

Hắn vỗ vỗ yên sau rồi nói: "Một mình cậu không chạy xa được đâu, lên xe đi, tôi chở cậu ra khỏi đây trước đã."

Tôi nói: "Đưa xe đây, tôi tự đi."

"Chẳng phải cậu là gấu à?"

Bạn thân hỏi: "Biết chạy xe không?"

Tôi: ......81.Tôi lên xe rồi kề dao xếp vào eo hắn: "Cậu mà lừa tôi thì coi chừng bị thiến đấy."

Hắn hỏi tôi: "Cậu là gấu trong phim kinh dị à?"

Tôi đội mũ bảo hiểm, sau đó gằn giọng: "Cậu mới kinh dị, tôi là gấu nhỏ ngây thơ đáng yêu đấy nhé."
 
[Hoàn][Đm] Gấu Của L
Chương 18


【 "L ngủ rồi, tôi là gấu nhỏ."】82.Bạn thân của L còn chuẩn bị một cái mũ bảo hiểm cực lớn bằng nhựa cho gấu bông.Nếu trước kia hắn dịu dàng chu đáo với L như vậy thì mọi chuyện đâu ra nông nỗi này.Sắc trời âm u, khung trời nhỏ hẹp bị mây đen bao phủ, nhìn như sắp mưa tới nơi.Bạn thân vừa chạy xe vào hẻm vừa nói: "Chuyện qua rồi có nói cũng chẳng ích gì."

Tôi đáp: "Cậu phải nói có hối hận cũng chẳng ích gì mới đúng."

Hắn chạy chậm lại, nhìn tôi qua kính chiếu hậu rồi hỏi tôi L nghĩ gì về hắn."

Hai người là bạn thân từ nhỏ nên tất nhiên cậu rất quan trọng với cậu ấy."

Tôi nói: "Chính vì cậu vô cùng quan trọng nên cậu ấy mới càng đau lòng hơn."

Hắn gọi tôi: "L."

Tôi sửa lại: "L ngủ rồi, tôi là gấu nhỏ."

Hắn nói: "Chỉ khi dùng thân phận khác cậu mới chịu nói ra những lời này với tôi thôi."

Tôi lười cãi với hắn nên chỉ nói: "Trước kia L cảm thấy cậu vô cùng quan trọng, nhưng giờ cậu ấy chỉ thích tôi thôi, cậu đừng đeo bám cậu ấy nữa."

83.Bạn thân của L chạy xe ra bờ biển, tôi nằng nặc đuổi hắn đi, thế là hắn ngoan ngoãn rút lui để tôi và L ở chung với nhau.Thời tiết xấu, chỗ này lại xa, trong tầm mắt không một bóng người, trên đường cũng rất vắng vẻ.Tôi ngồi trên bậc đá, chống cằm nhìn những con sóng ngoài khơi xa rồi nói: "L, chúng ta phải đổi lại thôi."

Thật lâu sau cậu mới trả lời tôi: "Không muốn."

Cậu nói cơ thể được xây đắp từ dục vọng ô uế bẩn thỉu, chỉ có gấu bông mới sạch sẽ thuần khiết.Tôi nói như vậy sao được, tôi không muốn làm mấy thứ bẩn thỉu đâu.Nói xong tôi thấy không ổn lắm nên vội sửa lại: "Cậu khác với họ, cậu không bẩn chút nào hết."

"Trong tủ kính ở cửa hàng có một con gấu bông rất to, lần nào đi ngang qua tôi cũng ngắm nó thật lâu."

L lẩm bẩm: "Chắc nó thấy nỗi khổ của con người khó hiểu lắm nhỉ?

Mỗi khi nghĩ vậy tôi lại thấy chẳng có gì to tát, những chuyện đáng buồn lại trở nên buồn cười."

Tôi nói tôi hiểu mà, cứ xem những ngày tồi tệ như một kịch bản rác rưởi do biên kịch vô lương tâm viết đi, chúng ta bận chửi nên không rảnh để buồn nữa.L cười khen tôi thật giỏi hùa.Tôi gãi cổ rồi cúi đầu cười hì hì.84.Gió biển ẩm ướt thổi qua, tôi thấy hơi lạnh nên đưa tay ôm gấu vào lòng rồi lẩm bẩm: "Con người yếu đuối thật đấy, nào là đói, nào là lạnh......"

L nói: "Bởi vậy mới nói làm người chẳng có gì tốt cả."

"Nhưng tôi thấy thế này cũng không tệ," tôi nói: "Làm người mới được ăn đủ thứ món ngon vật lạ."

Nói xong tôi ôm L đã biến thành gấu chặt hơn: "Mới có thể ôm cậu chặt như vậy."
 
[Hoàn][Đm] Gấu Của L
Chương 19


【 Thì ra nước mắt có vị như vậy.】85.Trời mưa.L không chịu đổi xác với tôi nên tôi đành phải cõng gấu lang thang trên đường, hỏi cậu giờ nên đi đâu.Vì bận cõng gấu nên tôi không đem theo hành lý, chỉ có điện thoại và tấm thẻ trong túi.Khó khăn lắm mới trốn thoát, tuyệt đối không thể quay về được.

Nhưng giờ biết đi đâu đây?

Tiếp theo phải làm gì?

Tôi hoàn toàn mù tịt.L cười: "X, cậu là gấu nhỏ, mấy chuyện này không cần cậu lo đâu."

Tôi véo tay gấu rồi nói nhỏ: "Nhưng giờ đến lượt tôi làm người mà."

Tôi đang nghĩ ngợi thì bụng kêu ọc ọc, cái bụng này thật chẳng biết điều chút nào!L im lặng một lát rồi bảo tôi sờ bướm mình.Tôi giật thót, vừa sờ đũng quần vừa nghĩ bấy lâu nay mình sống chung với L mà không hề biết cậu có thứ này.L nói: "Ai nói tôi có, ý tôi là trên người gấu bông ấy."

86.Thì ra là thế.L đã giấu tiền tiết kiệm của mình vào bướm gấu bông.Lần trước cậu nói mình chơi chứng khoán, tôi tưởng cậu chỉ chơi cho vui, ai ngờ cậu dốc hết tiền nửa đời sau của mình vào đó.Với số tiền này, chúng tôi muốn đi đâu cũng được.Tôi hết sức phấn khích, nghĩ thầm trước đây mình hiểu lầm L rồi, thì ra cậu không phải thanh niên văn nghệ mà là thanh niên sự nghiệp."

Tôi không quan tâm bọn họ thật lòng hay giả dối," L nói: "Miễn sao tiền thật là được."

L đã đặt sẵn taxi, tôi đi bộ dọc cây cầu một lát thì trông thấy chiếc xe đến đón chúng tôi.Quần áo tôi ướt sũng nhưng tinh thần rất phấn chấn, bật điều hòa cũng không thấy lạnh.L giấu kỹ đến nỗi ngay cả tôi cũng không biết kế hoạch của cậu."

Cậu bị bọn họ gắn máy nghe lén mà," cậu nói, "Nên đâu thể cho cậu biết được."

Ờ ha.

Cậu suy nghĩ thấu đáo ghê.L lại cười nói: "Đừng nghĩ mấy chuyện này nữa, để tôi đãi cậu ăn một bữa ra trò."

87.Chúng tôi đi taxi đến một thành phố khác, L giữ lời hứa dẫn tôi đến một nhà hàng Tây sang trọng ăn bít tết, còn gọi cho tôi hai viên kem.Bít tết kêu xèo xèo trên đĩa sắt, L cắt nó ra thành từng miếng nhỏ rồi lại giao cơ thể mình cho tôi.Tôi đói cồn cào nên không sợ nóng mà bỏ mấy miếng vào miệng, sau đó uống một hớp nước trái cây ướp lạnh, sung sướng híp mắt lại, cảm thấy làm người thật tốt biết bao.Tôi hỏi L muốn ăn không, cậu nói nhìn tôi ăn là vui rồi."

Chắc chúng ta sắp bị bắt về."

L nói: "Nhưng đừng lo gì hết, tôi sẽ tìm cách trốn ra rồi dẫn cậu đi ăn nhiều món ngon hơn."

Tôi giơ tay lên thề mình cũng sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ cậu.88.L mua một ổ bánh kem mini, cắm nến lên rồi nói hôm nay xem như sinh nhật chung của tôi và cậu.Tôi nhắm mắt lại, cảm nhận được cậu ngồi đối diện mình, chúng tôi cùng cúi đầu ước nguyện rồi thổi tắt ngọn nến lập lòe trong bóng tối.Chúng tôi chúc nhau sinh nhật vui vẻ.Tôi nhếch miệng cười ngây ngô, còn L thì khóc, nước mắt cậu chảy vào miệng tôi.Vừa mặn vừa đắng.

Thì ra nước mắt có vị như vậy.Tôi hỏi L: "Giờ cậu đã vui chưa?"

Cậu đáp: "Vui lắm."
 
Back
Top Bottom