Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo

[Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo
Chương 30: Tình người ấm lạnh


Chương 30: Tình người ấm lạnhEdit : Puta Ng
Beta: Nga Lê, Nga Tiệp Dư
Mấy ngày kế tiếp, lục tục có người được thị tẩm.

Sau khi Vương Vũ Lộ Vương Tiệp dư được thị tẩm, Hoàng Thượng ban cho nàng ta phong hào Minh.

Tuy rằng phẩm cấp không đổi nhưng có phong hào và không có phong hào cũng khác biệt rất lớn.

Trong nhất thời, Minh Tiệp dư nổi bật không ai sánh bằng.

Người đến chỗ Minh Tiệp dư bái phỏng cũng nhiều lên.

Nàng ta ở một mình tại Tường Hòa cung, thật là vô cùng nổi bật.

Vương Hiền phi tức giận, ở Vĩnh Hòa cung của mình đập phá rất nhiều đồ đạc.

Hơn nữa thời điểm bái kiến Hoàng Hậu sau khi thị tẩm, Vương Hiền phi còn châm chọc khiêu khích Minh Tiệp dư một phen.

Nhưng Minh Tiệp dư đều cung kính nghe lời, ngược lại Vương Hiền phi càng có vẻ không thú vị gì.

Những tần phi mới tấn phong, nếu không được thị tẩm, phẩm cấp lại thấp, thì không cần đến Khôn Ninh cung yết kiến Hoàng Hậu.

Nữ nhân hậu cung nhiều như vậy nếu mỗi ngày đều đến thỉnh an Hoàng Hậu thì Hoàng Hậu phải ở trong cung đến ngốc mất.

Cho nên trừ ngày sắc phong Lý Già La phải đến Khôn Ninh cung thì về sau nàng không cần đến nữa.

Nhưng nếu nàng được Hoàng Thượng lâm hạnh, thì ngày hôm sau nhất định phải đến Khôn Ninh cung tạ ơn.

Được đến Khôn Ninh cung đôi khi cũng là một cơ hội tốt để nhìn thấy Hoàng Thượng.

Cho nên lúc đi thỉnh an Hoàng Hậu, rất nhiều người đều trang điểm xinh đẹp chỉ để vì được lọt vào mắt xanh của Hoàng Thượng.

Mấy hạ nhân bên cạnh Lý Già La không bởi vì chủ tử nhà mình không được thị tẩm mà thái độ thay đổi nhưng người Ngự Thiện phòng lại không giống vậy.

Ngưng Hương trở về mấy lần, đều rất mất hứng.

Bọn họ và người khác cùng đi lấy đồ ăn, kết quả là bị ép sang một bên, hơn nữa những thứ lấy được đều đã nguội lạnh.

Tuy rằng đang là mùa hè nhưng ăn đồ ăn lạnh sẽ không tốt cho cơ thể.

Thật giỏi nâng cao đạp thấp!

Những người như bọn họ đều mới vào cung, thấy chủ tử cũng coi như hòa ái, đương nhiên hi vọng chủ tử được tốt: "Chủ tử, hoa ở Ngự Hoa viên vừa nở, chủ tử có muốn đi xem không?"

Hồng Tuyến thấp thỏm hỏi.

Mấy ngày nay có không ít nương nương đến Ngự Hoa viên, đều hi vọng vô tình gặp được Hoàng Thượng.

Lý Già La mỉm cười nói: "Thời tiết quá nóng, đi người sẽ ra đầy mồ hôi."

"Đã chạng vạng rồi ạ, chạng vạng cũng mát mẻ mà."

Hồng Tuyến chưa từ bỏ ý định.

"Chạng vạng tuy rằng mát mẻ nhưng trong Ngự Hoa viên hoa cỏ nhiều, muỗi cũng nhiều."

Lý Già La nói: "Nhất là Thái Dịch hồ, là nơi nhiều muỗi nhất."

Hồng Tuyến bị đánh bại.

Chủ tử này thanh cao cũng không phải tốt đâu, không thấy trước kia Lệ Thục viện tươi cười đầy mặt nhưng sau khi nhìn chủ tử không có cơ hội thị tẩm, thì sắc mặt liền lập tức thay đổi sao?

Trước kia thì muội muội này, muội muội nọ, nay gặp mặt tròng mắt hướng lên tận trời.

"Tỷ tỷ!"

Tần Sắt Sắt mang theo cung nữ bước vào.

Đây là lần đầu tiên nàng ta đến: "Nơi này của tỷ tỷ lớn hơn so với chỗ của ta đó."

"Mỹ nhân, mời uống trà."

Lý Già La sai người dâng trà cho Tần Sắt Sắt, bản thân cũng cầm lên một tách.

Tần Sắt Sắt làm theo, nhấp một miếng: "Tỷ tỷ, tỷ đã đến chỗ Thục Hoa tỷ tỷ chưa?

Chúng ta cùng đi đi.

Nói mới nhớ, mấy người chúng ta thật lâu rồi không cùng nhau tụ họp."

Viên Thục Hoa bị phân đến Vĩnh Hòa cung, ở cùng một chỗ với Vương Hiền Phi.

Không biết nên nói nàng ta may mắn hay không may mắn nữa.

Vương Hiền Phi là sủng phi nhưng vị sủng phi này tính ghen tị rất mạnh.

Sau hôm Viên Thục Hoa được thị tẩm, còn khiến cho Viên Thục Hoa - Viên Uyển nghi phải hành lễ thỉnh an cả nửa ngày.

Chuyện như vậy, Vương Hiền phi căn bản không cần che giấu, cho nên mọi người đều biết, nhất là những người trong cung này đều biết.

Lý Già La có chút do dự nói: "Thế này không ổn.

Chúng ta không biết Viên tỷ tỷ có rảnh hay không, lỡ như có người bên kia thì làm sao?"

"Sao tỷ tỷ lại nghĩ vậy, chúng ta cứ tiếp tục thế này là không được, bị người khi dễ đến chết còn trầm trồ khen ngợi?

Lại nói, chúng ta và Viên tỷ tỷ quan hệ vốn thân thiết, đi thăm Viên tỷ tỷ thì sao?

Lại không có ai quy định chúng ta không thể đi."

Tần Sắt Sắt khuyên can mãi, cuối cùng thuyết phục được Lý Già La.

Đi Vĩnh Hòa cung, trước tiên nhất phải gặp mặt chủ vị Vĩnh Hòa cung - Hiền Phi nương nương.

Nhưng thời điểm cho người thông báo, Vương Hiền Phi nương nương tỏ vẻ không rảnh để gặp bọn họ.

Trên mặt Tần Sắt Sắt biểu tình thất vọng chợt lóe lên.

Sau lại đến thiên điện của Viên Thục Hoa, thấy trên mặt Viên Thục Hoa hiện sự mệt mỏi, Tần Sắt Sắt lập tức hỏi: "Viên tỷ tỷ, tỷ làm sao vậy?

Ngủ không ngon sao?"

Viên Thục Hoa bình tĩnh nói: "Không có chuyện gì."

"Sao lại không có chuyện gì, đúng thế mà!

Chúng ta đều nghe nói rồi, tỷ tỷ, tỷ không nên nhẫn nhịn thế, nên đến tìm Hoàng Thượng, nói rõ ràng với Hoàng Thượng mới phải!"

Tần Sắt Sắt nói.

Viên Thục Hoa lại cười lạnh: "Ngươi thay ta tính toán thật khá.

Có phải ta nên cho ngươi hồng bao để cảm ơn ngươi không?"

"Tỷ tỷ, đây là lòng tốt của muội, tỷ không cảm kích thì thôi, sao có thể nói muội như vậy.

Thôi, không cảm kích thì không cảm kích, ta biết tỷ khinh thường ta, ta cũng không kiên nhẫn ở đây để người ta làm mặt lạnh với mình!"

Tần Sắt Sắt trực tiếp phất tay áo đi.

Viên Thục Hoa không thèm liếc mắt nhìn, chỉ cười với Lý Già La rồi nói: "Ngươi xem đi, nàng ta khẳng định là chạy qua bên kia.

Thanh âm lớn như vậy, sợ người khác không nghe được!"

Quả nhiên Tần Sắt Sắt chạy đến chỗ của Vương Hiền Phi.

Nàng ta bên này vừa lớn tiếng với Viên Thục Hoa xong, bên kia đã có người cho mời nàng vào phòng của Vương Hiền Phi.

"Viên tỷ tỷ, nếu không còn chuyện gì thì ta về trước."

Lý Già La cười nói.

"Trở về gấp như vậy làm gì?

Trước kia ta đã nói, ở trong cung chúng ta cần nâng đỡ lẫn nhau.

Ta đã nói thì sẽ không quên."

Viên Thục Hoa nói.

"Tỷ tỷ, ta thật sự không thể giúp gì cho tỷ cả."

Nàng là một kẻ không được thị tẩm, nói những điều này ra thật đáng chê cười.

Hơn nữa, trong cung này nâng đỡ lẫn nhau chính là một trò cười.

"Ta có thể giúp muội trước, về sau muội lại giúp ta."

Ý của Viên Thục Hoa là nàng ta có thể giúp nàng được thị tẩm, sau đó đợi Lý Già La đứng lên, có thể giúp lại nàng ta.

"Đa tạ ý tốt của tỷ, chỉ là ta nghĩ nên để mọi chuyện thuận theo tự nhiên thì hơn.

Nếu như không có chuyện gì khác, ta xin cáo từ trước."

Viên Thục Hoa không thuyết phục được Lý Già La nhưng cũng biết những chuyện này không phải nói miệng là có thể xong.

Hiện tại Vương Hiền Phi không vừa mắt nàng, lại đang phải ở Vĩnh Hòa cung, chịu sự quản lý của Vương Hiền Phi.

Mỗi lần đều bắt mình bưng trà hành lễ nửa ngày, nói ra thì nàng chỉ được thị tẩm có một lần, mà đã bị đối đãi như vậy, đúng là người biến thái!

Vương Hiền phi còn ganh ghét cả Minh Tiệp dư nhưng vì Minh Tiệp dư ở một mình một cung, tương đối được sủng ái.

Nhưng chẳng lẽ mình là người dễ ức hiếp lắm sao?

"Võ muội muội, buổi trưa hôm nay cùng nhau ăn cơm đi."

Lệ Thục viện cười nói.

Nghe thì có vẻ khách khí nhưng chính là muốn Lý Già La phải cùng đi.

Chung quy thì lời của nàng ta, một Quý nhân nho nhỏ không thể phản bác.

Nhưng vào lúc dùng cơm, Lệ Thục viện liền hỏi Lý Già La tình huống hôm nay đến Vĩnh Hòa cung thế nào.

"Đến mặt mũi Hiền Phi muội cũng không gặp được?

Đúng là không tốt mà!

Cơ hội tốt cỡ nào?

Nếu có thể thông qua Hiền Phi nói với Thái Hậu, về sau còn có gì phải lo lắng nữa chứ?"

Vị này là muốn đi đường chỗ Thái Hậu đây mà.

Chẳng qua Thái Hậu có một Vương Hiền Phi rồi, sẽ không dễ dàng tiếp nhận thêm nữ nhân nào ở hậu cung nữa.

"Ta cho muội biết, trong hoàng cung này nhiều nữ nhân như vậy.

Đến thời điểm chọn người thị tẩm thì chỉ nhìn qua một tấm bài ghi tên, trông ngươi lớn bé thế nào Hoàng Thượng cũng không biết.

Muội vẫn nên tìm thái giám Kính Sự phòng đi, cho bọn họ chút bạc, bài tử của muội sẽ được đặt ở chỗ dễ thấy nhất.

Đừng nói tỷ tỷ không nhắc nhở muội, nếu bạc không đủ, tỷ tỷ cho muội mượn tạm."
 
[Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo
Chương 31: Biến sắc


Edit: Puta Ng
Beta: Nam Thiên Vân, Dương Tu dung, Giang Hiền tần"Đa tạ Thục viện tỷ tỷ nhắc nhở, ta vẫn không hiểu vì sao chỗ ta không có chút động tĩnh nào, thì ra là do ta không tìm cách."

Lý Già La cảm kích nói.Lệ Thục viện nói: "Ta cũng là vì sốt ruột thay ngươi thôi.

Ngươi suy nghĩ một chút mà xem, ba năm nữa lại tuyển tú, đến lúc đó ngươi vẫn chưa được thị tẩm thì sau này sẽ bị ghẻ lạnh cả đời.

Tỷ tỷ cũng mong ngươi được sủng ái.

Nếu bạc không đủ thì cứ đến tìm ta."

Sau khi Lý Già La đi, Đào Nhi vội hỏi: "Nương nương, người thật sự muốn cho Võ Quý nhân bạc sao?

Chúng ta cũng làm gì có nhiều bạc."

Vì Lệ Thục viện không được sủng nên mỗi tháng không được phát nhiều bạc, ban thưởng lại càng không có.Người trong cung đều là mắt chó nhìn người, chỗ nào không cho bạc thì sẽ không xong.

Vì thế Lệ Thục viện cũng không dư dả gì."

Xem ra nàng ta có thể sẽ đi Vĩnh Hòa cung, cứ mang đến cho nàng ta đi, nếu không sẽ không có cơ hội đâu."

Lệ Thục viện đau lòng nói.Ai bảo bên nàng được phân đến một quý nhân đến bây giờ vẫn chưa được thị tẩm cơ chứ, sao số nàng khổ như vậy?Hổ Phách nhận ngân phiếu bên Lệ Thục viện đưa đến rồi nói với Lý Già La: "Tiểu thư, chúng ta sẽ dùng tiền của Lệ Thục viện thật sao?"

Nàng vô cùng khinh thường Lệ Thục viện, nàng ta trở mặt quá nhanh, giây trước còn tươi cười, giây sau đã trừng mắt, nói nàng ta xoay như chong chóng cũng không quá."

Nếu nàng ta đã đưa đến thì cứ cầm lấy, chút tiền ấy tiểu thư ta đây còn phải dùng đến."

Lý Già La cười nói.

Vị Lệ Thục viện này cho Lý Già La tiền là muốn nàng giành sủng ái của nam nhân, mà nam nhân này chính là Hoàng Thượng.

Vì thế Lý Già La căn bản là không đau lòng, Hoàng Thượng vốn cũng chính là nam nhân của Lệ Thục viện nương nương.Về phần dùng tiền kia hối lộ người của Kính sự phòng: "Không cần, mọi người ai cũng hối lộ, chắc chắn mấy tấm bảng kia đều được đặt ở vị trí bắt mắt, chúng ta có hối lộ cũng không có tác dụng gì."

Quan trọng là ý muốn của Hoàng Thượng.

Nếu Hoàng Thượng tìm người thị tẩm còn bị người của Kính sự phòng khống chế thì vị Hoàng Thượng này cũng thật đáng thương quá đi.Xem quy luật chọn người thị tẩm tháng trước của vị Hoàng Thượng này, vốn dĩ là lão nhân trong cung, Hiền phi và Hoàng Hậu đều không thiếu được.

Kế tiếp chính là tú nữ phân vị tương đối cao trong lần tuyển tú này, sau đó là một vài tần phi phân vị thấp hơn.

Hơn nữa, Hoàng Thượng còn phải xử lý chuyện tiền triều, không thể đêm nào cũng tìm người thị tẩm.

Vì thế trong ba mươi người mới các nàng, những người chưa tới phiên cũng đã chiếm một nửa.Thái Hậu có chút không hài lòng đối với chuyện Hoàng Thượng cho những người mới phân vị cao thị tẩm nên tìm Hoàng Hậu để nói chuyện."

Các tú nữ được chọn vào Hoàng gia đều là những người đứng đầu.

Nếu chúng ta chỉ cho con gái những vị quan chức cao nhận ân sủng thì các thần tử phía dưới không phải sẽ thất vọng sao?

Dù là mấy người địa vị cao, nếu không phải nhờ những thần tử phẩm vị thấp hơn kia, giang sơn Đại Sở chúng ta nào được an ổn như vậy.

Ngươi là Hoàng Hậu, nhớ phải khuyên Hoàng Thượng nhiều một chút.

Đừng vì điều này mà khiến người phía dưới nghị luận."

Triệu Hoàng Hậu cung kính đáp ứng, có điều nàng chỉ truyền đạt lại lời của Thái Hậu tới Hoàng Thượng.Hoàng Thượng nghe xong không nói gì, tuy vậy vài ngày sau cũng tìm người trong số những người mới có phân vị thấp đến thị tẩm.Tộc muội của Hoàng Hậu Triệu Lương nghi bóp vai cho Triệu Hoàng Hậu: "Nương nương, Thái Hậu làm vậy là có ý gì?

Chẳng lẽ bà ấy không quan tâm đến Hiền phi nương nương sao?"

Tự nhiên Thái Hậu lại chủ động nói những lời này, thật là kỳ quái!Triệu Hoàng Hậu nói: "Thế thì sao, Hoàng Thượng là con ruột của Thái Hậu, nối dõi tông đường mới là chuyện trọng yếu nhất.

Ngươi cũng phải cố gắng cho bổn cung, sớm ngày mang thai, có bản cung ở đây rồi, hài nhi của ngươi nhất định sẽ vô cùng tôn quý!"

Triệu Lương nghi nghe xong cười tươi hơn, càng thêm thân thiết với Triệu Hoàng Hậu.Triệu Hoàng Hậu thầm nghĩ, Hiền phi kia không sinh con được, Thái Hậu cũng không đợi được nữa.

Về việc khuyên Hoàng Thượng thân mật hơn với phi tử phân vị thấp, đơn giản chỉ là tính toán cho sau này.Nhưng như vậy cũng tốt, đối với bản thân Triệu Hoàng Hậu cũng có lợi.

Nàng cũng không hi vọng những phi tử phân vị cao kia sẽ sinh con."

Quý nhân, thật buồn cười, Đào Nhi bên kia bắt chúng ta nhanh chóng trả tiền."

Hổ Phách chỉ biết Lệ Thục viện này là người thay đổi thất thường, thấy bên này vẫn không có động tĩnh gì nên sai cung nữ của mình qua đòi lại tiền đã cho mượn.Lý Già La cũng thấy thật buồn cười.

Trong cung này, còn có ai 'Biến sắc' nhanh như nàng ta không."

Đem tiền trả lại cho nàng ta, còn nữa, nhớ cho thêm chút tiền lãi."

Lý Già La cười nói.Vậy là Lệ Thục viện đã hoàn toàn đắc tội người ta.

Hoặc là ngay từ đầu đừng giúp đỡ, còn nếu đã giúp cũng đừng mới đi nửa đường đã qua cầu rút ván.

Đây rõ ràng không phải càng làm cho người khác hận mình sao?Đào Nhi cầm tiền rồi giao cho Lệ Thục viện, "Nương nương, chúng ta làm thế này không phải là hoàn toàn đắc tội với người ta sao?"

"Đắc tội thì đắc tội, ta thấy rõ ràng là nàng ta không có cái phúc khí kia.

Người như vậy còn sợ đắc tội cái gì?

Nàng ta cũng chỉ là một Quý nhân thôi!

Sau này nàng ta ở Phương Linh điện này cũng không được yên ổn đâu!"

Lệ Thục viện thấy Võ Quý nhân này vẫn chưa được thị tẩm, không còn kiên nhẫn nổi nữa.

Đã hai tháng trôi qua mà vẫn chưa đến phiên nàng ta.

Thường thì lúc này, những người còn lại đều không có tiền đồ gì nên Lệ thục viện cảm thấy không cần phải tiếp tục trông cậy vào Võ quý nhân này nữa.

Tiền của nàng không phải tự dưng mà có, nếu bây giờ không đòi, về sau càng không có tiền để trả cho bên kia, tiền của nàng sẽ không đòi lại được nữa.Nhưng Lệ Thục viện không ngờ nàng vừa mới trở mặt đòi tiền về thì người bên Kính sự phòng liền tới truyền khẩu dụ.

Võ Quý nhân Phương Linh điện đêm nay thị tẩm.Lệ Thục viện cảm thấy hối hận, thật muốn lại đem tiền cho nàng ta.

Sau đó hỏi Đào nhi, biết Đào Nhi nói rất nhiều lời khó nghe, hận không thể chặt một bàn tay Đào Nhi kia, đây là chuyện gì thế này.Đám người Hổ Phách và Hồng Tuyến vô cùng hưng phấn, rốt cuộc cũng đợi được đến ngày này, sau này sẽ không bị người khác xem thường nữa.

Chỉ là trong lòng Hổ Phách có chút buồn rầu nhưng đã che giấu rất nhanh."

Tiểu thư, đây là lần cuối cùng nô tỳ gọi người là tiểu thư.

Sau này...

""Hổ Phách, ngươi muốn nói gì ta đều hiểu.

Người sống trên đời này không phải chuyện gì cũng như ý, chỉ cần trong lòng không hối hận là được.

Ít nhất bây giờ ta không hối hận."

Chẳng qua chỉ là một túi da, nếu nàng để ý thì đã không lựa chọn tiến cung .Lý Già La vỗ lên tay Hổ Phách, cười nói: "Hôm nay là ngày vui của tiểu thư ngươi, đừng mặt mày ủ rũ như thế, ngươi phải thay ta vui mừng mới đúng chứ!"

"Vâng, hôm nay tiểu thư rất đẹp!

Nếu nô tỳ là nam nhân chắc chắn cũng sẽ thích người."

Chập tối, người của Kính sự phòng đến chỗ của Lý Già La, sắp xếp giúp nàng tắm rửa thay y phục, sau đó ngồi trên kiệu đã chuẩn bị sẵn.Hôm nay nàng sẽ tới Dưỡng Tâm điện gặp đương kim Hoàng Đế Đại Sở Tiêu Cảnh.Không có đêm động phòng hoa chúc, chỉ là một lần thị tẩm bình thường.Lý Già La mỉm cười xuống kiệu, nàng được cung nữ Dưỡng Tâm điện dẫn đến bên long sàng, ở trên đã đổi lại chăn đệm mới.

Trong phòng không có một chút huân hương nào."

Thỉnh Quý nhân an tâm chờ, Thánh Thượng còn có công việc, xử lý xong sẽ đến."

Lý Già La gật đầu.

Trên đầu nàng chỉ vấn một búi tóc đơn giản, dùng một cây trâm bạch ngọc cố định lại.

Trên tay cũng không đeo vòng.

Lúc người của Kính sự phòng đến cũng đã nhắc nhở nàng tháo ra.

Quần áo cũng là thuần trắng, chỉ mặc một chiếc áo choàng bên ngoài, cũng may thời tiết lúc này không lạnh.Tuy Hoàng thượng thường dùng màu vàng sáng nhưng trên giường lại là một màu trắng trong thuần khiết, không phải là màu vàng chói mắt kia.
 
[Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo
Chương 32: Thừa sủng


Edit: Puta Ng
Beta: HueKhanh92, Dương Tu dung, Giang Hiền tần"Hoàng Thượng giá lâm!"

Một thanh âm sắc nhọn vang lên.

Lý Già La vội vàng quỳ xuống nghênh đón Hoàng Thượng Tiêu Cảnh đến.

"Đứng lên đi."

Thanh âm Hoàng Thượng trầm thấp như không nhìn thấy Lý Già La, sau khi tiến vào thì hắn đi thẳng về hậu thất.Qua chừng nửa canh giờ, Hoàng Thượng từ phía hậu thất đi ra, đã thay thường phục.

Đối với việc thị tẩm này, Hoàng Thượng Tiêu Cảnh không quá để tâm.

Chỉ là hôm nay trên tiền triều có tin tức tốt nên hiếm khi hắn hứng trí thế này.Nhìn mỹ nhân im lặng ngồi kia, hắn nhỏ giọng hỏi: "Ngươi là người nơi nào?"

"Hồi bẩm Hoàng Thượng, tần thiếp là con gái Tri Phủ Trác Châu, nguyên quán là Hồ Châu."

Lý Già La đứng lên trả lời."

Trác Châu?

Đó là một nơi tốt.

Ngồi xuống nói chuyện đi.

À, trẫm nhớ ra ngươi rồi.

Thái Hậu và Hoàng Hậu đều khen ngươi."

Thái giám tổng quản Lưu Vĩnh Toàn nghe thấy bên trong có tiếng nói chuyện không khỏi cảm thấy tò mò.

Hoàng Thượng chưa bao giờ nói chuyện phiếm với người đến thị tẩm.

Vị Võ quý nhân này lại có vận khí nói chuyện cùng Hoàng Thượng sao?Nghe ngữ khí nói chuyện, dường như cuộc đối thoại cũng không tệ lắm, chắc do hôm nay trên triều đường Hoàng Thượng nhận được tin tức đê đập phía nam đã xây dựng thành công.

Vị Võ quý nhân này vận khí thật không tệ, đến đúng thời điềm Hoàng Thượng đặc biệt cao hứng.

Con người đôi khi vận khí vô cùng quan trọng.

Cho dù bộ dạng ngươi xinh đẹp nhưng gặp lúc Hoàng Thượng đang tức giận hoặc nhìn cái gì cũng không vừa mắt thì chính là bi kịch.Kết quả Lưu Vĩnh Toàn nghe Hoàng Thượng cùng Võ quý nhân nói chuyện hơn nửa ngày.

Tuy rằng nghe không rõ, nhưng thanh âm này, có thể cùng Hoàng Thượng trò chuyện lâu như vậy, Võ Quý nhân, Lưu Vĩnh Toàn đã nhớ kỹ trong lòng.Lý Già La nhìn một cái vào trong nước.

Sau khi thị tẩm hoàn tất, nàng cũng bị người đưa về Phương Linh điện.

Cho đến bây giờ, nữ nhân hậu cung có thể qua đêm ở Dưỡng Tâm điện chỉ có hai người là Hoàng Hậu và Vương Hiền phi.Hoàng hậu thì tất nhiên không cần phải nói, danh chính ngôn thuận.

Còn Vương Hiền phi là cháu gái Thái Hậu, lại được sủng ái nên ngủ lại Dưỡng Tâm điện cũng là điều dễ hiểu.Hổ Phách nhìn trên người quý nhân nhà mình xanh tím, không một chỗ nào lành lặn, nàng không khỏi thở hắt ra một hơi.

Hoàng Thượng chẳng lẽ là người cuồng bạo lực?

Quý nhân nhà mình không phải là chịu khổ rồi sao?"

Quý nhân, người có đau không?

Hoàng Thượng cũng ác quá."

Hổ Phách đau lòng ghê gớm.

"Không đau đâu, chỉ là trông hơi đáng sợ thôi.

Chẳng lẽ ngươi không biết trên người ta luôn dễ lưu lại vết sao, thật ra không đau chút nào hết."

Lý Già La cười nói: "Hổ Phách, nhanh chóng rửa mặt cho ta.

Ta phải nghỉ ngơi tử tế, ngày mai còn đi thỉnh an Hoàng Hậu nương nương."

Thực sự là người nàng không đau.

Ngoại trừ ban đầu phía dưới đau không chịu nổi ra, nàng cũng cắn răng kiên trì vượt qua nhưng lúc đó nàng lại ôm lưng Hoàng Thượng, không chừng đã cào xước chảy máu.Có điều như vậy lại càng khiến Hoàng Thượng ngược hưng phấn nên thân thể Lý Già La mới biến thành như vậy.Thực ra Hoàng Thượng Tiêu Cảnh lúc nằm ngủ còn cảm thấy phía sau lưng có cảm giác đau đớn.

Tuy vậy, hắn lại cảm thấy đêm qua là một đêm dạt dào xuân ý.

Hoàng Đế Tiêu Cảnh từ lúc còn làm Thái Tử không có ai dám ngỗ nghịch với hắn.

Ai ở trước mặt hắn đều tỏ ra cung kính, có lúc còn run rẩy.

Lần này bị móng tay của quý nhân cào sau lưng, nàng cũng không sợ hãi, không quỳ lạy dập đầu, ngược lại càng khiến hắn ghi nhớ nàng.

Loại cảm giác này quả thật không tệ.Lý Già La ngủ một giấc rất ngon.

Bởi vì buổi sáng nàng phải đi thỉnh an tạ ơn Hoàng Hậu nên đám người Hồng Tuyến dậy sớm hơn, lúc trời vừa tờ mờ sáng đã đánh thức nàng.

"Nương nương, người xem bộ quần áo này thế nào?"

Anh Đào lấy ra một bộ quần áo màu tím, Lý Già La lắc đầu, nói: "Màu sắc không thích hợp."

Đi thỉnh an Hoàng Hậu ăn mặc phô trương như vậy làm gì?

Cho rằng người ta không biết đêm qua ngươi thị tẩm hay sao?

Tâm những nữ nhân này đều là ngâm trong dấm chua đó.Nếu trang điểm xinh đẹp thì chẳng khác nào tự tìm phiền phức cho mình, chỉ cần bình thường là được rồi.

Tính tình nàng cũng không phô trương vậy cần gì phải giả bộ phô trương?

Người khác cũng sẽ không tin.

Ngược lại tính tình càng phô trương, càng nhanh bị người khác hãm hại.Không ngờ lúc Lý Già La ăn mặc xong, Lệ thục viện lại tự đến đây, thân thiết kéo cánh tay Lý Già La, muốn cùng Lý Già La đi Khôn Ninh cung.

"Nương nương, thiếp thân đi bộ là được rồi.

Người vẫn nên ngồi kiệu đi trước thì hơn."

Lý Già La chỉ là quý nhân, không xứng được ngồi cùng trên cỗ kiệu này.

Bình thường Lệ thục viện đều cho người khiêng kiệu đi Khôn Ninh cung, hôm nay lại chủ động tới đây."

Ngươi nói vậy là sao?

Cỗ kiệu của ta hai người ngồi cũng không chật chội.

Ngươi và ta ngồi cùng nhau đi."

Nói rồi nàng ta định lôi kéo Lý Già La lên kiệu."

Nương nương, thiếp thân thật sự không dám phạm quy củ.

Nếu để người khác bắt gặp thần thiếp ngồi trên kiệu của nương nương không chừng người ta sẽ nói thiếp thân bừa bãi.

Kính xin nương nương thứ lỗi."

Lệ thục viện thấy Lý Già La không chịu lên kiệu, cứ lôi kéo như vậy cũng không tốt, vì thế liền nói: "Cũng được, không ngồi thì thôi, ta cũng không bắt ép.

Vậy hai chúng ta cùng đi bộ, còn có thể tán tán gẫu, thưởng thức phong cảnh một chút."

Trong lòng Hổ Phách quả thực muốn trợn mắt.

Sao da mặt Lệ Thục viện dày thế nhỉ, thấy Quý nhân nhà mình được thị tẩm là cứ thế bám theo.

Trước kia trở mặt không nhận người, chắc nàng ta chưa quên chứ?

Sao nàng ta có thể thăng lên đến Nhị phẩm Thục viện được vậy?

Quả thực không thể tưởng tượng nổi.Lệ Thục viện tự động đi bộ với Lý Già La, vẫn cùng Lý Già La tán gẫu.

Đương nhiên nàng ta cũng nói bóng nói gió hỏi chút về tình huống thị tẩm ngày hôm qua.

Lý Già La đỏ mặt, mười câu thì cả mười đều trả lời coi như không tệ.Lệ Thục viện hơi nổi giận, sao nàng lại phải tự mình làm khổ mình thế này?

Nhưng sau đó ý chí chiến đấu của Lệ Thục viện lại sục sôi.

Nếu Lý Già La có thể được thị tẩm một lần, như vậy có thể được thị tẩm lần hai, về sau không chừng Hoàng Thượng sẽ đến Phương Linh điện.

Đến lúc đó chắc chắn nàng sẽ có cơ hội nhìn thấy Hoàng Thượng, cũng làm cho Hoàng Thượng nhớ lại chuyện cũ để nàng lại được hầu hạ Hoàng Thượng."

Hoàng Hậu nương nương là người rất ôn hòa.

Ngươi không phải sợ.

Bình thường sau khi phi tần thị tẩm, Hoàng Hậu nương nương đều sẽ ban thưởng.

Aiz, nhớ năm đó ta cũng là như vậy, thời gian trôi nhanh quá."

Lệ Thục viện nói với Lý Già La.

Trên đường các nàng cũng gặp người đến Khôn Ninh cung thỉnh an, mọi người chào hỏi lẫn nhau.Lý Già La phẩm cấp thấp nhất nên dọc theo đường đi phải hành lễ nhiều nhất.Đến Khôn Ninh cung, vừa vào trong đã nghe thấy âm thanh có chút quen tai "Bản cung đã đến, sao Võ Quý nhân vẫn chưa đến?"

Người đang nói chuyện là Hiền phi.Hiền phi nghe nói hôm qua Hoàng Thượng lại chọn người mới thị tẩm nên không thoải mái.

Nhất là đêm qua là ngày kỉ niệm nàng thị tẩm lần đầu tiên.

Tuy rằng khi đó ở Đông cung, nhưng là lần đầu tiên làm nữ nhân nên Hiền phi vẫn nhớ rõ.Nay nhiều người mới như vậy, số lần Hoàng Thượng đi Vĩnh Hòa cung ít đi nên Vương Hiền phi đến Khôn Ninh cung liền cảm thấy khó chịu.Lệ Thục viện tự động cách xa Võ Quý nhân ra vài bước.

Nàng cũng không muốn bị Vương Hiền phi để ý nên chỉ có một mình Võ Quý nhân lẻ loi ở bên dưới hành lễ tạ ơn Triệu Hoàng Hậu.Triệu Hoàng Hậu cười nói: "Võ Quý nhân đứng lên đi.

Mọi người đều là phi tần của Hoàng Thượng, về sau phải hòa thuận chung sống."

"Thần thiếp xin ghi nhớ lời nương nương dạy bảo."

Lý Già La hành đại lễ, sau đó Hoàng Hậu lại nói thêm vài lời, trong khi đó Vương Hiền phi phóng ra ánh mắt lạnh buốt.

Mọi người tán gẫu một lúc rồi Triệu Hoàng Hậu cho mọi người giải tán.Lần này từ Khôn Ninh cung đi ra, có mấy người đến bắt chuyện cùng Lý Già La, còn mời Lý Già La đến chỗ các nàng ngồi tán gẫu một chút.

Nhưng vẫn có người không dám dây vào phiền phức với Vương Hiền phi, sau khi Vương Hiền phi trở về Vĩnh Hòa cung mới dám lại đây nói vài câu với Lý Già La."

Võ Quý nhân, Xuân Hoa điện và Phương Linh điện cách nhau cũng không xa, ngươi có muốn qua đó ngồi một chút không?"

Tô Chiêu nghi ngồi trên kiệu đi phía trước nói với Lý Già La, sau đó không đợi Lý Già La trả lời, cỗ kiệu đã đi xa.
 
[Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo
Chương 33: Thái hậu cho gọi


Edit: Puta Ng
Beta: Nam Thiên Vân, Thư Thục cơ
Sau khi Lý Già La trở lại Phương Linh điện, đồ Hoàng Thượng ban thưởng cũng tới.

Đều là chút đồ trang sức và lăng la tơ lụa.

Thêm Hoàng Hậu ban thưởng, cũng không ít đồ.

Lệ Thục viện nhìn thấy nóng mắt, cười nói với Lý Già La: "Tuy rằng không tấn vị nhưng có thể được Hoàng Thượng ban thưởng cũng không tệ."

Nàng đã lâu không được Hoàng Thượng ban thưởng, thật sự rất lâu rồi.

Lý Già La cười nói: "Đồ bên nương nương tốt hơn chỗ thần thiếp nhiều."

Lệ Thục viện sắc mặt có chút khó coi, nói vài câu rồi rời đi.

Ngay lập tức Hổ Phách cũng nhìn ra được, Lệ Thục viện coi trọng đồ tốt bên này, muốn Lý Già La cho nàng ta một hai thứ.

Bởi vì ban thưởng lần này không cần đăng ký trong danh sách, tượng bạc trâm vàng các thứ.

Chỉ là vị Lệ Thục viện này cũng không muốn đi xin xỏ một quý nhân, đó không phải là đánh vào mặt Thục viện sao?

Cho nên những thứ này, Lý Già La tuyệt đối không thể nói cho là cho.

Lúc cho nàng ta cao hứng, nhưng sau đó sẽ cảm thấy Võ Quý nhân này khinh thường mình.

"Tỷ tỷ!

Ta báo tin vui cho ngươi!"

Tần Sắt Sắt rất nhanh cũng lại đây, cười nói: "biết là tỷ tỷ có phúc khí mà, không phải đây sao, có thể hầu hạ Hoàng Thượng!"

Đến bây giờ Tần Sắt Sắt còn chưa được hầu hạ Hoàng Thượng."

Tỷ tỷ, Hoàng Thượng trông thế nào, đẹp không?

Anh tuấn oai hùng không?"

Tần Sắt Sắt cười hì hì hỏi Lý Già La.Lý Già La nghe xong mặt lập tức đỏ, nói: "Muội muội, ngươi nói cái gì đó."

Thấy Lý Già La đỏ mặt, Tần Sắt Sắt nhất quyết không tha: "Tỷ tỷ, ngươi nói cho ta biết đi, ta ngay cả Hoàng Thượng trông thế nào đều không biết."

Vẻ mặt Tần Sắt Sắt có chút cô đơn, "Còn tưởng rằng tiến cung là có thể nhìn thấy Hoàng Thượng, ai biết đến bây giờ Hoàng Thượng trông thế nào cũng không biết."

"Ta, ta lúc ấy không dám nhìn, muội muội hỏi ta, ta cũng không biết nói thế nào cho phải."

Lý Già La đỏ mặt nói.Đầu ngón tay Tần Sắt Sắt bấm vào lòng bàn tay, "Cũng không biết bao giờ ta mới có phúc khí này."

"Nhất định sẽ có, muội đừng lo lắng."

Lý Già La nói.

"Có những lời này của tỷ, ta an tâm rồi.

Tỷ tỷ, ngươi không biết đâu, ta thân thiết với tỷ, những nội thị kia biết tỷ tỷ thị tẩm, thái độ đối với ta so với trước kia tốt hơn nhiều!

Đều là mắt chó nhìn người!

Lần này nhờ tỷ ta mới có thể tốt hơn một chút.

Về sau ta thường xuyên đến tìm tỷ tỷ, bọn họ cũng không dám tùy tiện khinh thường ta!"

Lý Già La nói: "Đến lúc ngươi được thị tẩm, còn sợ những người này đối với ngươi không tốt?"

"Nói nửa ngày còn không chịu đi.

Nếu không phải đến giờ ăn cơm, còn định ở lại nữa."

Hổ Phách rất chướng mắt với Tần mỹ nhân này, nàng ta cũng không phải thứ gì tốt đẹp.

Nhưng lúc bọn hồng tuyến nói những lời này, Hổ Phách vẫn quát lớn các nàng.

Chung quy lời này cũng có chút không hay.Bị người ngoài nghe được sẽ rất phiền toái.Hổ Phách cũng ở trước mặt chủ tử lải nhải.Lý Già La cười nói: "Hổ Phách ngươi yên tâm, ta sẽ không mềm lòng mà làm hỏng chuyện."

Mục đích của Tần Sắt Sắt rất rõ ràng.

Chính là muốn nàng tiến cử nàng ta, đến lúc đó có thể ở trước mặt Hoàng Thượng nói tốt cho nàng ta, gây ấn tượng trước mặt Hoàng Thượng, như vậy sẽ có cơ hội thị tẩm.Nhưng nàng ta cũng quá coi trọng Lý Già La , Hoàng Thượng muốn tìm ai thị tẩm, làm gì có chuyện nàng nói vài câu là được?Nhưng mắt thấy hai tháng qua đi, nàng ta vẫn chưa lên được long sủng, trong lòng nóng nảy, quýnh lên tìm cách.Vương Thái Hậu hỏi Vương Hiền phi, "Hai tháng đã qua, ngươi tìm được người chưa?"

Vương Hiền phi không bằng lòng nói: "Mẫu hậu, nhất định muốn như vậy phải không?

Đã không thể đợi được nữa?

Nhi thần nhất định có thể sinh hạ hoàng tử !"

Vương Thái Hậu thở dài: "Đợi, phải đợi bao lâu?

Người mới vào cung, chẳng lẽ phải chờ đứa nhỏ khác sinh ra?"

"Nhi thần không phải còn có đại hoàng tử sao?"

Vương Hiền phi nói."

A Mộc thân mình yếu ớt, không phải người đương gia tổ mẫu này ghét bỏ hắn nhưng có thể sống đến trưởng thành cũng đã không tệ.

Hoàng Thượng sẽ không chọn một hoàng tử như vậy kế thừa đại thống.

Ngươi phải hiểu chuyện, ai gia cũng là vì ngươi tính toán về sau.

Hiện tại tìm một người gia thế bối cảnh thấp, chỉ là mượn bụng sinh con, không cần để ý!"

Chính là không nghĩ để mẹ đẻ kia tại thế, đến lúc đó sẽ dùng thủ đoạn làm cho người này biến mất.

Trong cung chết một người, căn bản không tính là chuyện gì lớn."

Nếu ngươi chưa có chủ ý, ai gia sẽ quyết định thay ngươi!

Ai gia nhìn Võ Quý nhân kia không tệ.

Chỉ là tại chung tuyển, Hoàng Hậu cũng khen nàng ta, sợ rằng nàng ta là người bên Hoàng Hậu.

Ai gia còn chấm được vài người khác.

Ngươi cũng không thể chờ Hoàng Hậu sinh đứa nhỏ rồi đem cục diện đảo ngược.

Ai gia lớn tuổi rồi, về sau chỉ có thể ở cùng ngươi vài năm.

Hưng thịnh của Vương gia còn cần ngươi chống đỡ!"

Vương Hiền phi bị thuyết phục, nhưng cũng không muốn để Thái Hậu quyết định thay mình, liền nói: "Nhi thần chọn được một người, Tần mỹ nhân!"

Một mỹ nhân, cũng không thể gây ra sóng gió gì."

Tần mỹ nhân?

Cha nàng ta làm gì?"

Vương thái hậu hỏi."

Chỉ là một chức quan võ nhàn tản, tuy là chính tứ phẩm tuyên Vũ tướng quân nhưng trong tay không có thực quyền.

Mẫu hậu, nhi thần cảm thấy nàng ta cũng không tệ lắm.

Không bằng chọn nàng ta đi."

Vương Hiền phi thầm nghĩ, nếu muốn chọn một người, vậy thì chọn người mình nhìn thuận mắt.

Tần mỹ nhân này bộ dạng bình thường, tuyệt đối không so được với mình.

Vương Thái Hậu gật đầu: "Nếu như vậy, ngươi bảo Tần mỹ nhân kia lại đây gặp ai gia."

Là tốt hay xấu, dựa vào mấy thập niên kinh nghiệm của Vương Thái Hậu này cũng có thể nhìn ra.Sau khi Vương Hiền phi đi, Vương Thái Hậu phân phó tổng quản thái giám Từ Ninh cung Cao Trường Hưng: "Đi điều tra Tần mỹ nhân cho ta."

"Vâng."

Cao Trường Hưng không nói nửa câu vô nghĩa.

Về phần thăm dò thế nào, hắn là tổng quản thái giám Từ Ninh Cung có thừa phương pháp và thủ đoạn."

Vương Hiền phi nương nương muốn triệu kiến ta?"

Tần Sắt Sắt trong lòng cao hứng, nhưng vẫn không dám tin.

Nàng mới đi qua chỗ Vương Hiền phi một hai lần.

Một lần là cùng Võ Uyển Trinh đến thăm Viên Uyển nghi.

Sau này vị Vương Hiền phi nương nương kia liền quên lãng nàng, sao hôm nay lại nhớ tới?Không phải vì nàng làm chuyện gì chọc giận Hiền phi nương nương chứ?

Tần Sắt Sắt mang tâm tình thấp thỏm đi Vĩnh Hòa cung.Vương Hiền phi thấy Tần Sắt Sắt, một câu vô nghĩa cũng không nói, liền phân phó: "Cùng bản cung đi Từ Ninh Cung một chuyến."

Tần Sắt Sắt kích động trong lòng không cần nói cũng biết, rốt cuộc có hiệu quả sao?

Xem bộ dáng Vương Hiền phi không giống như là giận mình.Còn dẫn mình đến Vĩnh Hòa cung?

Như vậy không phải là cơ hội của mình tới rồi?

Nghĩ tới điều này Tần Sắt Sắt đã cảm thấy lâng lâng muốn bay.Đến Từ Ninh Cung, bái kiến Thái Hậu, Thái Hậu nói với Vương Hiền phi: "Ngươi về trước đi, ai gia cùng Tần mỹ nhân trò chuyện."

Vương Hiền phi nhìn sắc mặt Thái Hậu, biết nên lui xuống.

Tần Sắt Sắt cúi đầu, ngồi trên ghế, đó là Thái Hậu cho người ban thưởng."

Tần mỹ nhân?

Biết vì sao ai gia gọi ngươi đến không?"

Vương thái hậu thản nhiên nói.Tần mỹ nhân vội vàng đứng dậy quỳ xuống, "Thần thiếp không biết."

"Buổi tối hai mươi lăm tháng ba, một tú nữ vô ý ngã xuống thái dịch hồ, cuối cùng mất mạng.

Tần mỹ nhân, ngươi nói ai gia nói đúng hay là sai?"

Cả người Tần mỹ nhân run lên, nàng cố gắng trấn định nói: "Thái Hậu nương nương, thần thiếp cũng đã nghe nói đến chuyện của tú nữ kia, lúc ấy còn bị dọa sợ hãi."
 
[Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo
Chương 34: Làm nền


Edit: HueKhanh92
Beta: RineAnh, Thư Thục cơ
"Ngươi nên biết sợ, Tần mỹ nhân, nữ nhân trong cung, đơn giản đều là một loại tâm tư.

Vài thập niên này ai gia đã nhìn nhiều rồi, chút trò vặt này ngươi nên thu lại đi, nếu ai gia có thể kêu ngươi đến đây, ngươi nên biết, đến cùng là ai gia có rõ ràng hay không."

Tần mỹ nhân sợ tới mức lập tức dập đầu 'bang bang': "Thái Hậu nương nương tha mạng, thần thiếp không phải cố ý, là tú nữ kia muốn uy hiếp thần thiếp.

Thần thiếp cùng nàng ta tranh chấp không xong, sau đó nàng ta liền té vào trong nước.

Lúc ấy thần thiếp hoảng sợ, cũng lo bị người nhìn thấy cho nên lúc đó liền bỏ chạy.

Thần thiếp thật sự không phải là cố ý, mong Thái Hậu nương nương tha mạng, Thái Hậu nương nương tha mạng!"

Vương Thái Hậu đợi đến khi Tần Mỹ nhân dập đầu nửa ngày rồi mới nói: "Được rồi!

Ngươi đứng lên đi, ai gia tìm ngươi lại đây, là muốn nói cho ngươi biết, chuyện trong cung này không có cái gì có thể giấu giếm ai gia.

Ngươi có chút thông minh vặt nhưng đừng dùng trên người ai gia cùng Vương Hiền phi.

Không thì ai gia khiến ngươi chết không chỗ chôn thân!

Ngươi có nghe rõ không?"

"Vâng vâng vâng, thần thiếp nhớ kỹ!"

"Tốt.

Sửa soạn lại cho nàng ta một chút, để cho nàng ta trở về.

Nhớ kỹ, lời nói ngày hôm nay, ai gia không muốn có nửa câu lộ ra ngoài, chắc Tần Mỹ nhân cũng không muốn."

"Nương nương, nô tài nhìn Tần Mỹ nhân này cũng không phải người thành thật, nương nương làm gì phải phí sức ở trên người nàng ta?"

Cao Trường Hưng đấm chân cho Vương Thái Hậu.

Vương thái hậu thoải mái híp mắt, nói: "Trong cung này, có ai là thực sự thành thật?

Người thành thật đều đã chết, Vương Hiền phi tính tình như thế, nếu nàng ta coi trọng cái Tần mỹ nhân này.

Vậy thì thuận tâm ý của nàng ấy đi, chỉ là mỹ nhân lần này bị hoảng sợ, ai gia xem nàng ta cũng không dám động tay chân với Vương Hiền phi.

Có chút thông minh vặt cũng tốt, lúc tìm người để dùng cũng không cần lo lắng không có người."

Cao Trường Hưng không xác định được, đây rốt cuộc là có để Tần Mỹ nhân sanh con hay là không?

Nếu không để, sao còn phải bắt lại đây gõ một phen nhưng là nếu để thì loại người này sao có thể yên tâm, dù cho có nắm được thóp trong tay, cũng không thể làm cho người an tâm.

Nhưng suy nghĩ một chút, trong cung này, đối phó với một mỹ nhân, đó không phải là chuyện quá dễ dàng sao?

Cho dù sinh ra đứa nhỏ, muốn nàng ta chết lúc nào thì phải chết lúc ấy!

"Cao Trường Hưng, có người không có duyên với con cái, lần sau lúc Tần Mỹ nhân tới đây, ngươi chuẩn bị một chút."

"Vâng, nô tài tuân mệnh!"

Xem ra Tần Mỹ nhân này vô phúc tiếp nhận ân từ con cháu.

Tần Sắt Sắt run rẩy trở về viện của mình, có mấy phi tần ở chung trong cung, cho cung nhân lại đây hỏi thăm, đều bị nàng cho người 'mời' về.

Tuy rằng người khác đều nói nàng trèo cao, xem thường người khác nhưng Tần Sắt Sắt một chút cũng nghe không lọt.

Cả đầu óc chỉ có chuyện mình đã bị phát hiện, hơn nữa còn bị đả kích rất lớn bởi người phát hiện lại là Thái Hậu!

Hay cho một Thái Hậu, lại vì nàng - một mỹ nhân địa vị thấp mà tra ra được cả chuyện như vậy.

Có điều không biết bà ta chỉ biết chuyện nàng đẩy người nọ vào trong nước, hay là ngay cả chuyện đêm hôm đó nàng đi chỗ Tô Chiêu nghi bà ta cũng đều rõ ràng?

Cứ cho rằng là chuyện tốt đến, không ngờ lại là 'chuyện tốt' như vậy!

Vương thái hậu thật đúng là vì Vương Hiền phi mà lo lắng đến cẩn thận.

Ngay cả nữ nhi ruột cũng không được như vậy đâu.

Tần Sắt Sắt vừa tức lại vừa sợ, lúc ấy nàng thật sự không muốn hại chết người, ai bảo nàng ta đi theo nàng.

Sau đó còn nói lời uy hiếp, là nàng ta không tranh lại nàng, cho nên mới té vào trong hồ nước.

Cũng tốt, nếu Thái Hậu đã biết nhưng lại chưa muốn mạng của nàng, như vậy đã nói lên nàng vẫn còn hữu dụng.

Hành động đó còn không phải là muốn cảnh cáo nàng, làm cho nàng ngoan ngoãn nghe lời sao?

Đúng lúc nàng muốn làm người 'nghe lời', nay cũng là trăm sông đổ về một biển.

Không qua bao lâu, Tần Sắt Sắt được xếp đến ở Vĩnh Hòa cung.

Sau đó cách một ngày, Tần Sắt Sắt được thị tẩm.

Mọi người đối với loại hành vi ôm đùi này của Tần mỹ nhân, ở mặt ngoài tỏ ra khinh thường nhưng trong nội tâm lại hâm mộ, ghen tị không biết bao nhiêu.

Vĩnh Hòa cung.

Vương Hiền phi tính tình không phải dễ hầu hạ, có thể từ nơi khác vào ở Vĩnh Hòa cung, còn ngay sau đó liền thị tẩm, đây không phải là tầm thường.

Đảo mắt, đến tháng sáu.

Ngày sáu tháng sáu là sinh nhật Thái Hậu nương nương, tuy rằng rất nhiều tần phi mới đều không có tư cách nhìn thấy Thái Hậu nương nương nhưng cũng phải chuẩn bị thọ lễ cho ngài.

Người mới trong cung trên cơ bản đều đã hầu hạ Hoàng Thượng.

So ra thì số lần Dương Dung hoa cùng Minh Tiệp dư thị tẩm nhiều nhất.

Nghe nói vào thọ yến của Thái Hậu, Hoàng Thượng sẽ lộ diện, vậy nếu như buổi tối có thể được gọi đến thị tẩm, tuyệt đối là cơ hội tốt để nổi bật.

Nếu đưa thọ lễ có thể khiến Thái Hậu thích thì chỉ có lợi chứ không có hại.

"Ta thấy chúng ta không có cơ hội gì, khẳng định là Vương Hiền phi nương nương nổi bật.

Ta nhận cái hà bao là được."

Các nàng đều đã hỏi thăm, hàng năm mừng thọ Thái Hậu, tuyệt đối là Vương Hiền phi nổi trội hơn người, người khác, bao gồm Hoàng Hậu, đều bị đè xuống.

Có Thái Hậu làm núi dựa, tuyệt đối là có trăm lợi mà vô hại.

"Cũng không nhất định, nói không chừng lại được Hoàng Thượng thích."

Minh Tiệp dư Vương Vũ Lộ chiêu đãi tỷ muội ở ngự hoa viên.

Mọi người đối với việc mừng thọ của Thái Hậu, có vẻ đều rất chú ý.

Đã có người hỏi rõ Tiệp dư: "Minh Tiệp dư, ngươi có tính toán gì?"

Minh Tiệp dư nói: "Chỉ cần chúng ta có tâm, bất kể là thứ gì, Thái Hậu nương nương đều sẽ thích."

Lời nói này tương đương như không nói, mọi người đều cảm thấy có chút mất hứng.

Có điều ai bảo Minh Tiệp dư là người có phân vị cao nhất trong các nàng ở đây, còn được sủng ái nhất.

Người ta mang vẻ cao hơn so với các nàng một tầng, hoàn toàn là một bộ dáng sủng phi.

Như các nàng, phân vị vẫn là cái phân vị kia, sau đó chỉ thị tẩm qua một lần rồi bị bỏ quên trong góc.

Vương Vũ Lộ có chút không yên lòng, nhìn thoáng qua bên ngoài đình, sau đó bưng chén trà lên uống.

"Mau nhìn, Hoàng Thượng tới!"

Có mấy mỹ nhân nhanh mắt, nhìn thấy màu áo minh hoàng cách đó không xa, biết là Hoàng Thượng tới, cảm thấy vận khí các nàng thật tốt, ở trong hoa viên lại có thể gặp Hoàng Thượng.

Vội sửa sang lại quần áo cùng đầu tóc, sợ dung nhan không chỉnh tề, lưu lại ấn tượng xấu cho Hoàng Thượng.

Hoàng Thượng quả nhiên như kỳ vọng của mọi người, nhìn đến bên này có mấy phi tần trang điểm xinh đẹp thì đi tới.

Trong đình oanh oanh yến yến thỉnh an, chỉ có Vương Vũ Lộ - Minh tiệp dư không chút hoang mang, thoải mái hào phóng hành lễ với Hoàng Thượng.

Hoàng Thượng nói tiếng 'Miễn lễ', sau đó tự mình đỡ Minh Tiệp dư: "Ái phi đang chuẩn bị hoa yến sao."

Minh Tiệp dư mỉm cười đứng lên: "Thần thiếp thấy bên này phong cảnh tuyệt đẹp, gió thổi nhè nhẹ, nghĩ tới thời điểm trước kia còn chưa xuất giá, cùng bọn tỷ muội ngắm hoa uống rượu, cho nên mời bọn tỷ muội tới bên này."

"Rất tốt, cũng là thú vui lịch sự tao nhã, những điểm tâm này nhìn có vẻ mới lạ."

Minh tiệp dư vội đáp: "Đều là thần thiếp tự mình làm.

Nếu Hoàng Thượng thích, lúc nào đó thần thiếp sẽ tự làm cho Hoàng Thượng."

Hoàng Thượng nghe xong cười ha ha, những phi tần kia muốn nói vài câu với Hoàng Thượng đều có sắc mặt khó coi.

Còn tưởng rằng có thể gặp được Hoàng Thượng, có thể khiến Hoàng Thượng chú ý đến mình, kết quả hoàn toàn bị vị Minh Tiệp dư này đoạt hết nổi bật, các nàng đều làm nền.

Nhất là vào lúc ban đêm Hoàng Thượng tuyên Minh Tiệp dư thị tẩm, mọi người càng là cắn răng nghiến lợi một hồi.

Mọi người đều không phải người ngu, Minh Tiệp dư này khẳng định trước đó biết Hoàng Thượng sẽ đi lại đây, cho nên chuẩn bị mọi thứ bảo các nàng tới, chắc là ngụy trang thôi.

Không thì một mình nàng ta ở trong đình cũng kỳ cục.

Cái gì mà tự mình làm điểm tâm, hoàn toàn chính là có âm mưu.

Những người này bị trở thành làm nền, trong lòng đều hận không thôi nhưng có thể có biện pháp gì?

Ai bảo dung mạo của các không bằng Minh Tiệp dư?

Tay chân bên dưới cũng không bằng Minh Tiệp dư?

Thật là, kêu nhiều người các nàng tới chỉ là muốn để các nàng làm nổi bật Minh Tiệp dư mà thôi.
 
[Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo
Chương 35: Nói chuyện phiếm


Edit: Puta Ng
Beta: Nam Thiên Vân
"Trước kia ta còn có chút nể phục nàng ta, nhưng nhìn nàng ta nửa đường diễn xuất như vậy, cũng không có gì hơn thế này."

Viên thục hoa và Lý Già La uống trà trong phòng.

Hai người thương lượng việc chuẩn bị thọ lễ cho Thái Hậu, nói nói, liền nói đến chuyện gần đây Minh tiệp dư chặn đường hoàng thượng ở ngự hoa viên.Vốn nghe nói hôm đó Hoàng Thượng chuẩn bị tìm lão nhân trong cung thị tẩm, kết quả gặp Minh tiệp dư, sau đó liền chọn nàng ta.Lẽ ra vị Minh tiệp dư này cũng không giống một người hấp tấp, nàng ta làm như vậy, không phải khiến những lão nhân kia hận nàng ta sao?Nhưng trong cung này, không tranh càng bị người khi dễ.

Chỉ cần Hoàng Thượng thích, bị người ghi hận thì có làm sao?"

Ngươi chuẩn bị lễ vật gì?"

Lý Già La hỏi.Từ lúc chuyển đến Vĩnh Hòa cung, Tần Sắt Sắt và Lý Già La chưa qua lại lần nào, hoàn toàn không có vẻ tỷ muội thân thiết."

Chỉ là tặng đại một cái gì đó.

Thái Hậu tin phật, ta sẽ sao chép kinh Phật đưa qua đi."

Lý Già La cười nói: "Thật trùng hợp, ta cũng có ý này."

Cái này đơn giản, tặng đồ vật, đồ ăn gì đó miễn đi , dễ bị người hạ thủ đoạn.

Tuy rằng rõ ràng, nhưng càng đơn giản càng dễ dàng để kẻ khác đắc thủ.Đoán rằng kinh Phật này đưa qua cũng để phủ bụi chứ chẳng dùng đến.Từ Vĩnh Hòa cung trở về, Lý Già La nhận được ý chỉ buổi tối thị tẩm.Tính từ lần đầu tiên nàng thị tẩm, trong khoảng thời gian này, cũng thỉnh thoảng có vài lần, không tính là rất được sủng, cũng không tính là bị vắng vẻ.

Cho nên thái độ người trong cung đối nàng không đến mức bỏ đá xuống giếng, đồ ăn đưa đến cũng đúng lúc.Nhưng mỗi lần Lý Già La thị tẩm xong, Hoàng Thượng đều cách mấy ngày mới lại tìm người thị tẩm.Lý Già La nhìn móng tay của mình, nói với hồng tuyến: "mang cây kéo lên đây."

"Nương nương muốn cắt móng tay ạ?

Để nô tỳ làm cho."

Lý Già La gật đầu.

Hồng tuyến tỉ mỉ cắt đoạn móng tay mới mọc ra cho Lý Già La. trong cung không ít người thích để móng tay dài, vì thế, nội vụ phủ mua rất nhiều loại hộ giáp.

Móng tay Lý Già La chỉ để dài một chút, sau đó liền cắt .Mà mỗi lần thị tẩm, móng tay Lý Già La có lúc quệt phải làm sau lưng Hoàng Thượng lưu lại vài vết xước.Lúc này, Lý Già La nhìn móng tay mình đã được cắt tỉa gọn gàng, nàng hơi chỉnh lại tư thế, an vị ngồi trên kiệu đi đến Dưỡng Tâm điện.Tổng quản thái giám Dưỡng Tâm điện Lưu Vĩnh Toàn thấy Võ quý nhân, rất khách khí, mời Võ quý nhân vào trong phòng ngồi đợi.

Sau đó hắn sai thủ hạ đi mời Hoàng Thượng."

Hoàng Thượng vạn phúc."

Lý Già La đang cầm một quyển sách đọc thì Hoàng Thượng tới.

"Miễn lễ, ái phi đang xem sách gì vậy?"

Hoàng Thượng cười hỏi."

Thần thiếp không có việc gì làm, thấy quyển sơ lược du lịch tạp ký, nên mới xem qua ."

Lý Già La nói: "Sách đó viết thực sự rất hay, đọc sách như thể được đi đến nơi đó."

Sách này có thể đặt ở đây, tuyệt đối không phải thứ gì cơ mật, nên Lý Già La không sợ bị Hoàng Thượng trách cứ.Hoàng Thượng Tiêu Cảnh nói: "Viết hay, cũng không bằng tự mình đến xem, đáng tiếc, trẫm không có cơ hội này."

"Cho nên lấy lùi làm tiến, đọc sách cũng không sai.

Không ngờ ái phi cũng thích xem loại sách như vậy?"

"Hoàng Thượng không trách tội thần thiếp tự tiện là tốt rồi."

"Lá gan ngươi cũng có chút lớn, nhưng sách đặt ở đó chính là để cho người xem.

Bây giờ xem đến đâu rồi ?"

Hoàng Thượng hỏi."

Chính là xem đến đoạn về Vĩnh Châu này, nói Vĩnh Châu có một huyện, sản xuất ra loại tơ tằm màu sắc rực rỡ, nhưng mỗi năm chỉ được không đến một cân.

Thần thiếp nghĩ, một cân tàm ti này làm một bộ y phục cũng không đủ, người có thể sản xuất loại tơ tằm màu sắc rực rỡ chẳng phải là rất nguy hiểm?"

Tiêu Cảnh nghe xong, có chút ngoài ý muốn.

Người khác nghe được chuyện này, đều cảm thấy, nếu có được loại tơ tằm này thì thật tốt; Võ quý nhân lại nghĩ tới nguy hiểm."

Sao nói vậy?"

Hoàng Thượng nghe Võ quý nhân nói liền cảm thấy hứng thú .Lưu Vĩnh Toàn canh giữ bên ngoài trong lòng nghĩ mỗi lần vị Võ quý nhân này lại đây, Hoàng Thượng đều có thể nói chuyện vui vẻ một lúc với nàng.

Xem ra vị Võ quý nhân này rất hợp ý Hoàng Thượng."

Vật quý vì hiếm.

Một năm chỉ làm ra được một cân tơ tằm màu sắc rực rỡ, nhất định giá cả rất đắt.

Nếu không có năng lực che chở, tất nhiên bị người mơ ước.

Trừ phi là mọi người đều dưỡng được loại tằm này, không thì chỉ có thể là những người ngang ngược sẽ chiếm làm của riêng.

Người có năng lực và có bản lĩnh mới có thể bảo vệ loại trân bảo hiếm có này.

Thần thiếp xem những ghi chép này, là chuyện từ vài thập niên trước, hiện tại cũng không nghe nói có loại tơ tằm này.

Thần thiếp nghĩ có khả năng loại tơ tằm màu sắc rực rỡ này đã tuyệt tích .

Tất nhiên là tranh đoạt lẫn nhau, cuối cùng dù ai có được, cũng chỉ có thể mai danh ẩn tích ."

"Ngươi nói có chút đạo lý.

Nói như vậy, ái phi cũng thấy thứ này không nên tồn tại thì mới thỏa đáng?"

Hoàng Thượng hỏi.Lý Già La lắc đầu, nói: "Thần thiếp cảm thấy, nếu loại tằm này mọi người đều có thể nuôi thì tốt rồi.

Mọi người đều thích thứ tốt, về sau tơ lụa cũng không cần nhuộm một lần nữa.

Nhưng cái còn một điểm.

Người sở hữu cách nuôi tằm này không muốn chia sẻ, ngược lại vì giành món lợi kếch sù, muốn chiếm làm của riêng, càng có thể gây ra họa loạn, hại lớn hơn lợi.

Nếu thứ điều này trở thành ngọn nguồn tai họa thì không tồn tại còn tốt hơn."

Lý Già La cười nói: "Đây chỉ là thần thiếp hồ ngôn loạn ngữ, mong Bệ Hạ không trách tội."

Hoàng Thượng nghe xong, cười ha ha, "Ái phi nói có lý.

Cái hại nhiều hơn cái lợi, không tồn tại thì hơn."

Hoàng Thượng cao hứng, trên giường tự nhiên càng cao hứng.

Chỉ là hôm nay phía sau lưng không bị xước, nhưng lại tê tê dại dại , làm cho người muốn ngừng mà không được.Tóc Lý Già La xõa xuống trên lưng to lớn của Hoàng Thượng, nhẹ nhàng quát sát.

Dưới thân là mỹ nhân như ngọc, Tiêu Cảnh vui sướng không thôi.Lý Già La mềm mại đứng lên, một chút không chú ý, lại té ngã xuống giường.

Hoàng thượng vừa mới tắm rửa xong trở về bật cười, đem Võ quý nhân cười đến mặt đỏ không tha."

Người tới, hầu hạ Võ quý nhân tắm rửa, rồi đưa về đi."

Tiêu Cảnh phân phó nói.Tuy không nói lưu Lý Già La lại Dưỡng Tâm điện, nhưng đây đối với Lý Già La cũng không quan trọng.Nàng tắm rửa xong, dĩ nhiên là Lưu Vĩnh Toàn tự mình đưa nàng trở về.

Bên Phương Linh điện, Lệ thục viện cũng nghe thấy động tĩnh, sai Đào nhi đi nghe ngóng nên đã biết chuyện này.Lệ thục viện vừa ghen tị lại cao hứng, "Thật sự là Lưu công công bên người hoàng thượng đưa người trở lại ?"

"Phải không?

Nương nương, Võ quý nhân này đúng là lọt vào mắt Hoàng Thượng.

Lần này trở muộn hơn so với những lần trước."

Đào nhi nói."

Điều này cũng đáng là gì.

Năm ấy, ta so với Võ quý nhân còn được sủng ái hơn, nàng ta chưa là gì."

Không được ngủ lại Dưỡng Tâm đều không coi là gì.Trước mắt, vẫn chưa có người nào đánh vỡ quy củ này, đương nhiên, ngoại trừ Vương Hiền phi.Thế nhưng Hoàng Thượng phái Lưu công công đưa Võ quý nhân về.

Lệ thục viện không khỏi suy nghĩ nhiều.

Bởi vì Lưu công công là tâm phúc của Hoàng Thượng, kể cả Hoàng Hậu cũng phải cho Lưu công công kia vài phần mặt mũi.

Chẳng lẽ Hoàng Thượng thật sự đối với Võ quý nhân không giống bình thường?Xem ra, sau này phải hỏi cho kĩ.

Chỉ là Võ quý nhân kia hỏi gì cũng nói, thật làm người căm tức.

Mà thôi không cần nghĩ nhiều, chỉ ngóng trông Võ quý nhân có thể khiến Hoàng Thượng tới đây, sau đó chính thục viện mình cũng có thể trông thấy Hoàng Thượng .
 
[Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo
Chương 36: Được sủng ái


Chương 36
Edit: HueKhanh92Beta: RineAnh
Để Hổ Phách mát xa cho mình, Lý Già La thoải mái đến sắp ngủ thiếp đi.

Mà trong lòng Hổ Phách lại một lần nữa xem Hoàng Thượng như người có khuynh hướng bạo lực.

Tiểu thư nhà mình thật sự một lần thị tẩm là một lần khổ, xem trên người này, bao nhiêu dấu vết.

Hổ Phách thoa hương cao cho Lý Già La, Lý Già La thoải mái đến ngủ mất.

Ngày thứ hai tất nhiên là phải đến Khôn Ninh cung thỉnh an Hoàng Hậu, cũng như bình thường nhìn thấy một ít ánh mắt ghen tị.

Loại chuyện này tất nhiên không thiếu được, có điều phân vị của nàng tương đối thấp, cho nên người khác mới không kiêng nể gì.

Nếu phong đến phi vị, tất nhiên là không có loại lo lắng này, ngược lại còn có không ít kẻ nịnh hót.

Lý Già La vốn cho là mình có thể nghỉ ngơi vài ngày, dù sao theo thói quen Hoàng Thượng sẽ không gọi mình thị tẩm nữa, không nghĩ đến ngày thứ hai vẫn là Lý Già La đến Dưỡng Tâm điện.

Thái độ của Lưu Vĩnh Toàn lại càng ôn hòa với Lý Già La hơn nữa, mà thái độ của Hoàng Thượng không cần phải nói, tâm tình cũng rất tốt, còn rất có hứng thú cho Lý Già La mấy quyển sách về phong cảnh sông núi.

Lần này đến Khôn Ninh cung thỉnh an, đã không có dễ dàng như trước kia.

Bởi vì thời gian gần đây căn bản không có người được thị tẩm hai ngày liên tục, Lý Già La chính là người đầu tiên.

Triệu Hoàng Hậu từ ái như thường, nhìn các phi tử bên dưới nói lời mỉa mai nhau, nàng vững vàng ngồi trên cao làm 'ngư ông'.

Vương Hiền phi ngày hôm qua bị bệnh không tới, hôm nay lại đột nhiên 'hết bệnh', nhìn thấy Lý Già La, ánh mắt kia như hận không thể nuốt sống nàng.

Chỉ là Lý Già La ngoan ngoãn, nàng ta cũng không tiện phát tác tại nơi này của Triệu Hoàng Hậu.

Mà sau khi Tần Mỹ nhân khuyên nhủ, Vương Hiền phi càng trấn tĩnh hơn, bởi vì thọ yến của Thái Hậu đã sắp tới, cần gì phải tranh cao thấp cùng những người này?

Tần Sắt Sắt là người có bản lĩnh.

Ở Vĩnh Hòa cung của Hiền phi, đã nói những lời làm Hiền phi nghe rất lọt tai.

Mà mỗi ngày vào lúc ăn cơm, Tần Sắt Sắt đều ở bên cạnh hầu hạ Vương Hiền phi, buổi tối cũng sẽ gác đêm, y như nha đầu thông phòng trong các nhà giàu có, hết sức thỏa mãn tâm tư làm chủ mẫu của Vương Hiền phi.

Cho nên Tần Sắt Sắt ở Vĩnh Hòa cung sống không tệ.

Đợi sau khi Lý Già La trở về, lập tức có rất nhiều người tặng đồ qua cho nàng, đủ loại cái gì cũng có.

Lý Già La phân phó: "Đều thu vào kho đi".

"Quý nhân, có phải mấy thứ này có vấn đề hay không?".

Hổ Phách lo lắng.

"Đa phần thoạt nhìn không có vấn đề, không có chuyện gì.

Những thứ này chẳng đủ làm hại đến ta".

Chẳng qua là bọn họ không muốn nàng có thai, mà Lý Già La cũng không muốn mang thai.

"Hoàng Thượng đốt bản sổ sách kia rồi?".

Thái Hậu nghe đến tin tức này, rất kinh ngạc.

Tuy rằng chuyện trên triều thì Hậu cung không được can thiệp, nhưng Thái Hậu tất nhiên có cách của Thái Hậu.

Trước đó không lâu, Thành quốc công phủ bị quấn vào chuyện cho vay nặng lãi, bị người tố giác.

Bởi vì chứng cớ vô cùng xác thực, cho nên Thành quốc công phủ bị kê biên tài sản.

Hoàng Thượng nhận được một thùng giấy vay nợ cho vay nặng lãi, bên trong đề cập đến rất nhiều công huân thế gia cùng triều thần.

Trong khoảng thời gian này, nhóm mệnh phụ đều tìm các loại phương pháp, muốn nhờ Thái Hậu cầu tình.

Chung quy việc cho vay nặng lãi này không được luật pháp cho phép.

Thái Hậu cũng đang muốn nhân dịp mừng thọ của mình mà lựa lời nói với Hoàng Thượng chuyện này.

Tốt xấu gì xem ở thể diện của bà, có thể miễn thì miễn.

Không nghĩ đến Hoàng Thượng lại trực tiếp đốt sạch thùng giấy vay nợ kia ở ngọ môn, còn tỏ vẻ sẽ không so đo chuyện đã qua, hi vọng đám triều thần về sau tận tâm tận lực.

Thấy vậy đa số người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tuy rằng tổn thất không ít, nhưng dù sao so với việc bị điều tra xét nhà cũng tốt hơn nhiều.

Muốn nói Hoàng Đế Tiêu Cảnh không suy nghĩ xử lí mấy nhà kia đó là chuyện không thể nào.

Nhưng ngày hôm đó, sau khi nói chuyện phiếm với Võ Quý nhân, nghĩ đến hại lớn hơn lợi.

Chuyện vay nặng lãi liên lụy quá nhiều người, nếu như thật sự công bố thì người cần chịu phạt quá nhiều.

Không bằng thừa cơ hội này, bán cái nhân tình cho những triều thần này, cũng làm cho bọn họ tâm phục khẩu phục.

Nắm thóp đám triều thần này tất nhiên là tốt, nhưng khi đốt hết giấy cho vay đi, danh vọng của Hoàng Đế lập tức không chỉ như bây giờ.

Bên nào nặng, bên nào nhẹ, tất nhiên là vừa nhìn liền biết ngay.

Bởi vì được dẫn dắt từ lời nói của Võ Quý nhân mà ra quyết định, cảm quan của đám triều thần từ đó về sau đối với vị Hoàng Đế này càng tốt hơn trước kia.

Cho nên Hoàng Thượng ngày thứ hai lại tiếp tục triệu Võ Quý nhân thị tẩm.

Thái Hậu cũng không cần tìm Hoàng Đế, dù sao cũng là chuyện trên triều đình, Hoàng Thượng tự mình chấp chính cũng mấy năm rồi, chuyện gì bà cũng đều nhúng tay thì không ra thể thống gì.

Lý Già La liên tục ba ngày đều được thị tẩm ở Dưỡng Tâm điện, khiến tất cả hậu phi như bình dấm chua.

Thậm chí sau ngày thứ ba, Hoàng Thượng tuyệt bút vung lên, Lý Già La từ chính thất phẩm Quý nhân trực tiếp thăng làm chính lục phẩm Lương nghi.

Cho người đi báo với Triệu Hoàng Hậu, Triệu Hoàng Hậu nhấn phượng ấn một cái, ý chỉ này liền thành.

Mấy người Phùng An, Hổ Phách làm hạ nhân của Lý Già La, đương nhiên là vui mừng.

Chủ tử thăng phân vị, các nàng cũng giống như nước lên thì thuyền lên, ở trong cung lúc nói chuyện đi đường cũng uy phong hơn so với trước kia.

Có điều Lý Già La đã nhắc nhở bọn họ trước, không thể kiêu căng, cũng không thể ỷ thế hiếp người, càng không thể nói lời ngông cuồng, bằng không nàng cũng không giữ được bọn họ.

Chỉ có nói chuyện liên quan đến tính mạng, mới có thể khiến tính cảnh giác của họ cao hơn một chút.

Vương Hiền phi ném đồ đầy phòng, Tần Sắt Sắt muốn khuyên, còn bị nàng tát cho một bàn tay.

"Cút!

Đều cút hết cho ta!".

Tần Sắt Sắt che mặt bị đánh sưng, đi tới Phương Linh điện.

Mấy hàng xóm tốt bụng đến chúc mừng đều đã rời đi.

Tần Sắt Sắt ủy khuất nhìn Lý Già La: "Tỷ tỷ!".

"Mặt mũi ngươi bị sao thế này?".

Tần Sắt Sắt ấp úng, Lý Già La thở dài: "Thu Vân, lấy thuốc mỡ tới cho Tần Mỹ nhân dùng".

Tần Sắt Sắt vội phất tay: "Vũ tỷ tỷ, không cần.

Ta chỉ khó chịu trong lòng, trên mặt cũng đã thoa thuốc rồi.

Vũ tỷ tỷ, tỷ nói mệnh chúng ta sao lại cứ không thuận như vậy?

Người ngoài đều cảm thấy ta leo cành cao, nhưng mà xem thử những ngày ta đang sống như thế nào?

Tỷ tỷ, trước kia ta vắng vẻ tỷ, là ta không đúng, tỷ có thể tha thứ cho ta không?

Thật là lâu ngày thấy mới lòng người.

Trong cung này, cũng chỉ có Vũ tỷ tỷ đối tốt với ta".

"Tỷ tỷ, không nói lời nào, có phải không tha thứ cho muội muội hay không?".

Hốc mắt Tần Sắt Sắt đỏ hoe.

Lý Già La nói: "Muội muội, ta là người an phận.

Vốn dĩ ta cũng không muốn xa lạ với ngưoi, chỉ là ngươi ở tại Vĩnh Hòa cung, ta cũng không dễ đi tìm ngươi".

"Được rồi, vậy sau này ta đến tìm tỷ!".

Tần Sắt Sắt lập tức nói.

"Như vậy sao được?

Hiền phi nương nương không nói gì sao?".

Lý Già La hỏi.

"Ta cũng đã như vậy, bị người bạt cho một bàn tay, còn để ý cái gì?

Bên kia không xem ta như người, ta cũng không cần phí tâm lấy lòng.

Cùng lắm thì thêm một cái bạt tay nữa".

Mấy ngày sau, Tần Mỹ nhân thường xuyên đến tìm Lý Già La.

Viên Thục Hoa - Viên Uyển nghi biết tin, nói với Lý Già La: "Ngươi sẽ không mềm lòng lại để cho Tần Sắt Sắt lừa đi đấy chứ?

Nàng ta không phải người tốt".

"Nàng ấy sưng mặt tới tìm ta, ta cũng không thể đuổi nàng ấy đi".

Lý Già La nói.

"Ngươi phải cẩn thận, ta luôn cảm thấy nàng ta không có hảo tâm đâu".

Thọ yến của Thái Hậu càng ngày càng gần.

Mọi người biết, thọ lễ đưa lên cho Thái Hậu sẽ được mở ra ngay, vài năm nay vẫn là như vậy.

Vì không muốn mất mặt, ai nấy đều vắt hết tâm tư.

Tần Sắt Sắt cũng thường xuyên lại đây, xem Lý Già La làm giày.

"Tỷ tỷ thật sự muốn đưa giày cho Thái Hậu nương nương?

Vậy cũng quá đơn giản đi".

"Tặng đồ là xem tâm ý, chỉ cần có tâm ý là tốt rồi.

Ta thêu thùa chậm, tới ngày mừng thọ Thái Hậu miễn cưỡng có thể hoàn thành một đôi giày này, nhiều hơn ta thấy ta làm không được.

Không cầu Thái Hậu thích, chỉ cầu Thái Hậu không ghét là được rồi".
 
[Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo
Chương 37: Thọ lễ


Edit: Puta Ng
Beta: An Thục phi"Muội muội muốn tặng Thái hậu nương nương cái gì?"

Lý Già La hỏi."

Ta hả, họa một bức hoạ.

Hiền phi có người nhà chuẩn bị cho nàng ta, tuyệt đối là thứ tốt, ta không thể so được."

Tần Sắt Sắt nói."

Muội muội vẽ tranh đẹp, cái này làm thọ lễ quả không sai."

"Chỉ sợ Thái hậu lão nhân gia không nhìn đến."

Tần Sắt Sắt tự giễu nói."

Tóm lại chúng ta có tâm ý là được rồi."

Lý Già La nói, Tần Sắt Sắt gật đầu.Sinh thần Vương Thái hậu, nói đến đã đến.

Buổi sáng, tiếp nhận ngoại mệnh phụ chúc mừng, đến buổi tối, chính là nội mệnh phụ chúc thọ Thái hậu.Những nội mệnh phụ này, nói tới tới cũng đều là con dâu Thái Hậu và con gái hoặc là em gái chồng.

Lý Già La phân vị thấp, an vị ở phía sau, phía trước có tiếng nói cười với Vương Thái hậu.Đợi chỉ còn lại người trong cung, Hoàng thượng cũng tới.

Mọi người trong lòng kích động, nhìn những ca múa diễn tấu này cũng không còn hứng thú, ngóng chờ lát nữa lúc dâng lên thọ lễ cho Thái hậu, có thể được Hoàng thượng liếc mắt nhìn.Vương Hiền phi nhìn thoáng qua phía Lý Già La ở xa.

Lý Già La đang nhỏ giọng nói chuyện cùng người bên cạnh.Lại nhìn về phía Tần Sắt Sắt -Tần Mỹ nhân.

Tần Mỹ nhân gật đầu với nàng ta, Vương Hiền phi cười đắc ý .Cho người đánh nhạc đi xuống, hiện tại chính là lúc mọi người dâng thọ lễ cho Thái hậu.

Sau khi Hoàng hậu dâng tặng một bộ quần áo tự may, nhóm cung phi bắt đầu từng người dâng lễ vật.Vương Hiền phi là người thứ hai, nàng ta tặng hồng san hô cao tám thước.So với Triệu Hoàng hậu tặng quần áo thì quý trọng hơn.

Vương Hiền phi là có người Vương gia chuẩn bị.

Thế nhưng Triệu Hoàng hậu không cảm thấy kích động.

Nhất là miệng Vương Hiền phi lại rất ngọt, chúc Vương Thái hậu phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.Vương Thái hậu vui vẻ, bảo Hoàng thượng phải quan tâm Vương Hiền phi.Hoàng thượng Tiêu Cảnh gật đầu mỉm cười.

Bản thân hắn vốn rất anh tuấn, lúc này lơ đãng mỉm cười, làm tâm can những cung phi bên dưới đều rung động.Chỉ là nghĩ đến hôm nay Vương Hiền phi nổi bật vượt trội, khẳng định đêm nay thị tẩm là Vương Hiền phi, không đến lượt các nàng, thật là đáng giận.

Không ít người nhìn Vương Hiền phi ánh mắt đều là ghen tị đòi mạng, nhưng cũng không dám để người nhìn ra, cho nên đều cúi đầu.Vương Hiền phi cười nói: "Ta và Hoàng hậu tỷ tỷ đều đã hiến thọ lễ xong, cho bọn muội muội bên dưới bắt đầu đi thôi."

Vương Thái hậu nhìn Triệu Hoàng hậu, Triệu Hoàng hậu cười nói: "Muội muội nói vậy, Hoàng thượng ngài xem?"

Hoàng thượng khẽ gật đầu, người phía dưới liên tiếp dâng tặng lễ vật.Loại nào cũng có, cái nào cũng là tâm ý mười phần.

Đến phiên Lý Già La, đã xong hơn phân nửa.

Lý Già La là tần phi đầu tiên trong đám người mới được thăng phân vị, tất nhiên bị người chú ý tương đối nhiều."

Mẫu hậu, vị này là Võ Lương nghi, Hoàng thượng vừa mới thăng phân vị cho nàng ta, có thể thấy được là Hoàng thượng yêu thích, cũng không biết nàng tặng lễ vật gì cho mẫu hậu.

Nếu có thể được Hoàng thượng thích, đưa lễ nhất định không giống bình thường ."

Vương Hiền phi nói những lời này, khiến ánh mắt của mọi người đều đặt tại trên người Võ Lương nghi.Lý Già La làm tần phi, tất nhiên không tiện mở miệng nói chuyện, Vương Thái hậu cười nói: "Võ Lương nghi?

Ai gia nhớ rõ, lúc trước ai gia nhìn đứa nhỏ này rất thuận mắt.

Quả nhiên, coi như là hợp ý Hoàng thượng.

Lễ vật không quan trọng, quan trọng là tâm ý, không thì ai gia chẳng phải là bốn phía thu lễ người ta?"

Lời này nói ra làm mọi người đều cười rộ lên.

Nhóm tần phi địa vị cao đều đứng lên nịnh hót.

Triệu Hoàng hậu nhìn Võ Lương nghi lẻ loi bên dưới, liền nói: "Võ Lương nghi, Thái hậu nương nương đã nói, tặng lễ chỉ cần tâm ý, ngươi không cần khẩn trương."

"Vâng, Hoàng hậu nương nương.

Tần thiếp chúc Thái hậu nương nương hàng tháng có hôm nay, hàng năm có ngày này."

Đưa hộp lễ vật lên, tự nhiên có người bên cạnh Thái hậu nhận lấy, Vương Hiền phi cười nói: "Mẫu hậu, thần thiếp cũng muốn nhìn một chút, Võ Lương nghi đưa lễ vật gì, về sau thần thiếp cũng tham khảo một phen."

Vương Thái hậu cười nói: "Chỉ là chuyện nhỏ, Hiền phi muốn xem, đương nhiên có thể."

Bình thường phía tần phi phân vị thấp trực tiếp đưa lên đến là được rồi, căn bản không cần mở ra tại chỗ.Trừ phi là người đặc biệt muốn khoe khoang, mới có thể không cần tráp đựng.

Chung quy, tần phi phân vị thấp nhiều như vậy, xem hết một đám, chẳng phải là lãng phí thời gian sao?Chỉ là hôm nay vị Vương Hiền phi này làm vẻ ta đây, trong lòng mọi người đều biết rõ, khẳng định là muốn tìm Võ Lương nghi gây sự.Võ Lương nghi này không biết là may mắn hay xui xẻo đây, bị Vương Hiền phi để ý.Nhưng đại bộ phận tần phi trong lòng vẫn cảm thấy cho dù bị Vương Hiền phi nhìn chằm chằm, chỉ cần có thể thăng phân vị, được Hoàng hượng sủng ái, cũng không tiếc.Các nàng tiến cung vốn là vì tranh sủng, bị người ghen tị, so với người ta không thèm phản ứng còn tốt hơn.Triệu Hoàng hậu khuyên nhủ: "Hiền phi muội muội, ngươi xem phía dưới còn rất nhiều người, ta thấy không bằng thôi đi?"

Vương Hiền phi cũng cười nói: "Tỷ tỷ, tỷ xem tỷ này, chỉ là chuyện trong chốc lát.

Muội muội xem thọ lễ, Thái hậu nương nương đã đáp ứng, cũng không thể không nghe lời Thái hậu nha."

Sắc mặt Triệu Hoàng hậu khẽ biến, nhưng xem bộ dáng Hoàng thượng cũng không thèm để ý, liền không nói cái gì nữa .Vương Hiền phi dương dương tự đắc mở tráp Võ Lương nghi đưa lên, nhưng sau đó mặt lập tức cứng lại.

Triệu Hoàng hậu cười nói: "Thì ra Võ Lương nghi đưa một bộ kinh Phật, mẫu hậu vừa lúc dùng."

Mọi người ai chẳng biết Vương Thái hậu tin Phật, đưa một bộ kinh Phật tự mình sao, bình thường và tương đối cứng nhắc, tuy rằng không đặc biệt, nhưng coi như là có tâm.Vương Thái hậu tiếp nhận kinh Phật, cười nói: "Chữ viết của Võ Lương nghi không tệ, hào phóng lại khéo léo, ai gia thật thích lễ vật này."

Nói rồi lệnh cho người thưởng Võ Lương nghi.Những người kế tiếp dâng tặng lễ vật.

Bởi vì Võ Lương nghi được Thái hậu ban thưởng, người chung quanh lại đây cùng Võ Lương nghi nói chuyện."

Tần Mỹ nhân, đến phiên ngươi dâng lễ ."

Một Mỹ nhân khác bên cạnh huých nhẹ Tần Mỹ nhân không biết đang nghĩ gì, nàng ta mới phản ứng được.Mãi cho đến lúc kết thúc bữa tiệc, mọi người mới trở về.

Hoàng thượng theo Hoàng hậu đi Khôn Ninh cung, mọi người thấy vậy càng an tâm .Trong Vĩnh Hòa cung truyền tới tiếng đồ sứ vỡ.Ngày hôm sau Tần Mỹ nhân tỉnh dậy, ánh mắt sưng đỏ lợi hại.

Lý Già La thì lại có một đêm ngủ ngon.Sáng hôm sau, nàng nhìn Thu Vân quỳ dưới đất, một câu cũng không nói.Cho người hầu hạ ăn điểm tâm, rồi luyện chữ một lúc.Thu Vân dần trở nên run rẩy ."

Chủ tử, nô tỳ có tội!"

Thu Vân dập đầu phát ra tiếng lớn.Hổ Phách quát to: "Thu Vân, ngươi muốn bức ép chủ tử sao?"

Dập đầu như vậy làm gì?"

"Cho nàng ta tiếp tục dập đầu.

Ta muốn nhìn xem là đầu của nàng ta cứng hay đất này cứng hơn!"

Lý Già La thản nhiên nói.Thu Vân vốn tưởng rằng vị Võ Lương nghi này là người mềm lòng, mình chỉ cần dập đầu mấy cái, thậm chí có thể dập đầu chảy máu.

Võ Lương nghi vì không muốn để người ngoài nói nàng hà khắc với hạ nhân, tất nhiên sẽ cho nàng ta đứng lên.

Ai biết thế nhưng Võ Lương nghi lại nói như vậy, sao nàng ta còn tiếp tục nữa?Hổ Phách cũng đem một đôi giày đã bị rách ném tới trước mặt Thu Vân.

Thu Vân sợ run người, ngẩng đầu nhìn Võ Lương nghi.

Võ Lương nghi cười như không cười nhìn Thu Vân.

Thu Vân biết sự tình đã bại lộ.
 
[Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo
Chương 38: Ngươi tới ta đi


Edit: HueKhanh92
Beta: RineAnh
Từ ngày hôm qua biết Võ Lương nghi không hề gặp chuyện không may thì trong lòng Thu Vân vẫn nơm nớp lo sợ.

Hôm nay nàng chỉ không cẩn thận làm vỡ một cái chén, liền bị Hổ Phách phạt quỳ, thì ra người ta đều đã biết.

"Chủ tử, đôi giày này sao lại thành như vậy?

Rốt cuộc là kẻ xấu xa nào đã làm nên chuyện này?

Nô tỳ nhớ rõ là Ngưng Hương bảo quản thứ này.

Bằng không chính là Lý Trụ, hắn tìm tráp đựng, nói không chừng là hắn giở trò quỷ ở giữa."

Thu Vân vội nói.

"Đều xuất hiện đi."

Lý Già La nói ra bên ngoài.

Một đám người hầu đều đi ra, ai nấy cũng mang vẻ mặt khác thường nhìn Thu Vân.

Đặc biệt là Ngưng Hương và Lý Trụ, quả thực chính là ánh mắt thù hận.

"Thu Vân, bình thường ta đối với ngươi như tỷ muội, vì sao ngươi muốn hãm hại ta?"

Ngưng Hương hận không thể nhào tới cắn Thu Vân một phát, nàng ta còn dám nói xấu mình!

Lý Trụ không có nói gì, nhưng cũng muốn đánh Thu Vân mấy bạt tai.

Đến lúc này còn không quên vu cáo cho người khác, nếu không phải chủ tử thông tuệ biết trước, nói không chừng cuối cùng bọn họ còn bị oan uổng!

Thật sự không nghĩ đến, Thu Vân lại là một người như vậy.

Hổ Phách nói với Thu Vân: "Thu Vân, đã chết đến nơi rồi mà ngươi còn mạnh miệng.

Chủ tử, không bằng đưa nàng ta đến Thận Hình tư, làm hỏng đồ của chủ tử vốn chính là phạm vào cung quy."

"Đừng, cầu xin chủ tử.

Ta nói, cái gì ta cũng nói!"

Thu Vân hoảng sợ vội lên tiếng.

Chịu hình phạt ở Thận Hình tư xong, nàng còn có mệnh sống sót sao?

Bình thường trừ phi là cung nhân chọc tức chủ tử, không thì cũng sẽ không mời Thận Hình tư ra mặt.

Nếu những người đó biết nàng bị chủ tử chán ghét, khẳng định là như lang như hổ.

Khi tính mạng ở trước mặt, những cái khác đều không coi vào đâu.

Hơn nữa nhìn tình huống này, chủ tử đều đã biết.

Nàng vô cùng hối hận, nếu ngay từ đầu liền thẳng thắn thì tốt biết bao?

"Là nô tỳ tham tiền, có người cho nô tỳ một trăm lượng, muốn nô tỳ nhân cơ hội phá đôi giày mà chủ tử làm cho Thái hậu nương nương vào trước ngày mừng thọ của Thái hậu.

Nô tỳ biết lỗi, từ nay cũng không dám nữa!"

"Thu Vân, ngươi quá hèn hạ.

Chỉ vì một trăm lượng bạc, ngươi liền hại chủ tử.

Ngươi có biết chủ tử thiếu chút nữa bị ngươi hại chết hay không?"

Hổ Phách hận không thể đánh người này mấy bạt tai.

"Nô tỳ... nô tỳ nghĩ thứ này đưa lên dù sao Thái hậu nương nương cũng sẽ không xem, cho nên mới...

"
Nàng đâu có ngờ được sự việc lại như thế!

"Đừng nói nhảm, ngươi nói có người đưa bạc, là ai làm?"

"Nô tỳ cũng không thấy rõ.

Người đó tới vào lúc đêm khuya và trùm kín đầu, nô tỳ chỉ nhớ được giọng nói."

Lý Già La nói: "Dẫn nàng ta đi, nếu nàng ta đã phản chủ thì chỗ này của ta cũng không giữ nổi.

Để cho nàng mắc bệnh, sau đó đưa ra ngoài đi thôi."

"Không, chủ tử!"

Lời nói của Thu Vân lập tức bị ngăn chặn, ngay sau đó bị đám người Lý Trụ lôi ra ngoài.

Theo quy củ trong cung, cung nhân sinh bệnh là không thể hầu hạ chủ tử, bọn họ đều có nơi chuyên để dưỡng bệnh.

Có điều một cái cung nhân 'dưỡng bệnh' như vậy khẳng định là không có kết cục gì tốt.

Ở trong hoàng cung này, ngươi không ác độc thì người chết chính là bản thân ngươi!

Nếu lúc trước Lý Già La đưa đôi giày bị hỏng lên, mở ra trước mặt cho mọi người xem thì người chết không thể nghi ngờ chính là Lý Già La.

Một cung nữ chỉ vì một trăm lượng bạc mà có thể không quan tâm chủ tử sống chết ra sao, vậy thì sống chết của nàng ta cũng không phải điều Lý Già La phải lo nghĩ.

"Thu Vân này, thật sự không ngờ nàng ta là người như vậy!"

Phản chủ là điều tuyệt đối không được.

Mấy người bọn họ đã nghe chuyện phát sinh trên thọ yến hôm đó.

Đây nhất định là có người lập bẫy để hại chủ tử.

Nếu thật sự đưa đôi giày kia lên, phỏng chừng chủ tử sẽ lập tức bị bắt đi.

Giày bị phá hỏng cũng có thể gọi là 'Phá hài'.

Vào ngày thọ yến của Thái hậu, đưa cho bà một đôi 'Phá hài', đây là ý gì?

Không phải ý nói Thái hậu bất trinh sao?

Cho dù Thái hậu không tức giận, thân là nhi tử, Hoàng thượng cũng sẽ giận dữ thay bà.

Rõ ràng đối phương muốn một lần đạp ngã chủ tử, một chút đường sống cũng không chừa lại.

Nghĩ đến thật hung hiểm!

Ngưng Hương lại càng tức giận đến không chịu nổi khi nghĩ tới bị Thu Vân nói xấu.

Thật là ghê tởm đến đòi mạng.

Bình thường tỷ tỷ muội muội gọi luôn miệng, phút cuối cùng liền thọc cho mình một đao.

May mắn chủ tử nhìn rõ mọi việc, không thì nàng thật sự bị kéo vào, tính mạng cũng khó mà giữ được.

Thái giám và cung nữ trong cung Võ Lương nghi đều có suy nghĩ riêng.

Lần cảnh cáo này phải nói là quá nặng, mọi người lại có một nhận thức mới đối với chủ tử của mình.

Sáng hôm sau, Tần Sắt Sắt đến tìm Lý Già La: "Tỷ tỷ, đêm qua ta lo lắng gần chết.

Tính cách Hiền phi cứ luôn không buông tha người khác như vậy, ta sợ tỷ tỷ bị nàng ta tính kế.

Nàng ta lại có Thái hậu nương nương làm chỗ dựa, ngay cả Hoàng hậu cũng tránh đối đầu trực tiếp với nàng ta.

Đêm qua không biết vì sao lại kêu ta đến, mắng một hồi lâu, ta cũng là người được cha mẹ yêu chiều, từ nhỏ đến lớn đã bao giờ phải chịu khổ như vậy?"

Nàng ta hai mắt sưng đỏ nói.

Lý Già La đáp: "Chờ ngươi trở thành người đứng đầu một cung, lập tức có thể chuyển ra ngoài."

"Ôi, hiện tại ta mới chỉ là một Mỹ nhân, đợi đến lúc nào chứ.

Nói không chừng cả đời đều không có cái cơ hội kia, chỉ có thể bị Hiền phi coi như nha đầu mà sai khiến thôi."

Lý Già La cười nói: "Chỉ cần muội muội sinh hạ long tử, cơ hội này sẽ rất lớn."

"Tỷ tỷ, ta cũng không sợ ngươi chê cười.

Hiền phi là người ghen tị, Hoàng thượng đến Vĩnh Hòa cung, ngay cả một góc long bào ta còn chưa bao giờ được thấy qua.

Muốn sinh long tử, nào có dễ dàng như vậy chứ.

Ngược lại là tỷ tỷ ngươi, Hoàng thượng thích ngươi, về sau tỷ tỷ có tiền đồ, có thể nhớ tới muội muội ta là được rồi."

Lý Già La vội hỏi: "Muội muội nói cái gì thế?

Ta cũng chỉ là một Lương nghi, sao Hoàng thượng có thể thích?

Nếu để lời này lọt ra ngoài, đó chính là cho người khác cười đến rụng răng."

"Tỷ tỷ, là ta nói sai."

Tần Sắt Sắt bình phục tâm tình hơn không ít, xoa xoa đầu gối có chút đau.

Ngày hôm qua Vương Hiền phi bắt Tần Sắt Sắt quỳ nửa ngày không cho dậy.

"Tỷ tỷ, không phải ngươi đưa giày cho Thái hậu nương nương à?

Sao sau này lại thành kinh Phật?"

Tần Sắt Sắt nhịn không được hỏi.

Lý Già La thở dài: "Đôi giày kia ta làm xong rồi, chỉ là hôm đó không cẩn thận bị nước trà làm ướt.

Ta cũng không thể cầm đôi giày như vậy đưa qua.

Tuy rằng Thái hậu nương nương không nhất định xem qua, nhưng tặng lễ vật thì phải chỉn chu.

Nước trà bám lên, về sau chỗ đó nổi nấm mốc thì chính là ta phạm lỗi.

Lúc đó ta cũng gấp vô cùng.

Ngươi cũng biết những ngày trước đó, mỗi ngày ta đều chỉ bận rộn làm giày, chẳng kịp làm thứ gì khác.

May mắn ta biết Thái hậu nương nương thờ Phật, cũng học theo sao mấy quyển kinh Phật.

Tốt hay không cũng có thể đưa đi cho qua.

Thật là may mắn, không thì đêm hôm đó ta thật sự không biết xoay sở thế nào.

Muội muội, may mắn trước kia ngươi từng nhắc nhở ta là Thái hậu tin Phật đó.

Chuyện này phải cảm tạ ngươi rồi."

Tần Sắt Sắt vội vàng nói: "Tỷ tỷ khách khí, đó là việc ta nên làm thôi."

Sắc mặt nàng mất tự nhiên, ngồi một lát liền đi về.

"Chủ tử, đối với Tần Mỹ nhân này, ngài rõ ràng đều thấy nàng ta làm ra cái chuyện tốt gì, lại vẫn còn lui tới với nàng ta sao?"

Hổ Phách lo lắng hỏi.

"Không phải nàng ta thì cũng có người khác.

Nếu chúng ta biết được nàng ta định làm trò quỷ gì để phòng bị, thì cũng không xảy ra được việc lớn gì.

Huống chi, bây giờ mỗi ngày của nàng ta cũng không dễ chịu đâu."

Lý Già La nhấp một ngụm trà.

Vừa rồi lời Tần Sắt Sắt oán giận Vương Hiền phi không hẳn đều là nói xạo.

Trèo lên cái cành cao Vương Hiền phi này, cũng không được thoải mái như vậy.

Vương Hiền phi ghen tị bá đạo, có tâm tư chiếm hữu rất cao đối với Hoàng thượng.

Chính vì vậy mới không vừa mắt bất kì ai được sủng ái, luôn nghĩ cách đối phó người khác.

Nói đến đây, Vương Hiền phi như vậy, ngược lại là giảm đi không ít việc cho Triệu Hoàng hậu.

Cho nên thứ đáng ra Triệu Hoàng hậu phải xử lý, nàng ta đều khéo léo sắp đặt thành Vương Hiền phi đi làm, nàng ta thì ngồi một bên vui vẻ làm người tốt và xem cuộc vui.

Sau khi Tần Sắt Sắt trở về, Vương Hiền phi lập tức gọi nàng ta đến.

Khi biết được là do một ly nước trà làm hỏng chuyện của mình, quả thực là Hiền phi không biết nên tức thành cái dạng gì.

Có điều ánh mắt nhìn Tần Sắt Sắt so với trước đã tốt hơn.

Vương Hiền phi hỏi: "Tại sao nàng ta có thể đột nhiên chuẩn bị kinh Phật kia?

Không phải là vẫn luôn đề phòng ngươi đó chứ?

Còn nữa, người mà ngươi mua chuộc có gặp chuyện gì không may hay không?"
 
[Hoàn] Hậu Cung Kế [Edit] - Lý Hảo
Chương 39: Người Biến Mất


Edit: Puta Ng
Beta: Nam Thiên Vân
Tần Sắt Sắt vội hỏi: "Nương nương, Võ lương nghi bình thường chỉ biết Thái Hậu tin Phật.

Nàng ta sao kinh Phật, không phải là muốn lấy lòng Thái Hậu nương nương sao.

Đây cũng là đúng dịp, tần thiếp sợ bị nàng ta phát hiện nên đã ngầm đi tìm người, về phần tìm ai, tần thiếp không hỏi.

Cho dù Võ lương nghi phát hiện không thích hợp, cũng không có khả năng hoài nghi đến trên đầu chúng ta ."

Hơn nữa kẻ kia, tần thiếp đã cho người ngầm xử lý , cho nên người không cần lo lắng."

Hôm nay lúc tần thiếp đi Phương Linh điện, Võ lương nghi vẫn cùng tần thiếp vui vẻ trò chuyện.

Nếu thật sự phát hiện là tần thiếp, nàng ta không có khả năng như vậy."

Tần Sắt Sắt khẳng định nói."

Được rồi, lần này bản cung không truy cứu.

Nếu còn có lần sau, đừng trách bản cung không khách khí!"

Thật là phế vật, một chút việc cũng làm không xong."

Tần thiếp khẳng định sẽ làm việc chu toàn."

Nàng ta biết bên Võ lương nghi có một cung nữ ngã bệnh.

Nhưng chỉ cần Võ lương nghi không phát hiện ra mình, vậy thì hết thảy vẫn dễ nói, không nói với Hiền phi là vì sợ Hiền phi cảm thấy nàng ta vô dụng.Nàng ta trở về chỗ của mình, vỗ về bụng.

Nếu thật có thể có thai thì tốt biết mấy?Sau thọ yến Thái Hậu, ngày nóng đã đến.

Trong kinh thành ngày càng nóng.

Triệu Hoàng Hậu tìm Hoàng Thượng thương lượng, có đi hành cung nghỉ hè không?

Chung quy long thể quan trọng.Hoàng Thượng nói: "Năm nay không cần.

Triều đình nhiều chuyện, đợi sang năm lại nói.

Để mẫu hậu dẫn người đi thôi."

Đại Sở lấy hiếu đạo trị thiên hạ.

Hoàng Thượng có thể ở trong kinh thành chịu đựng.

Đương nhiên cái này cũng không tính, Hoàng Đế có thể chịu bao nhiêu khổ?

Khẳng định là điều kiện tốt nhất.

Nhưng khí trời nóng nực là sự thật.

Trong phòng mát mẻ, nhưng bên ngoài rất nóng."

Vậy để thần thiếp đi theo hầu hạ Thái Hậu."

Hoàng Thượng không đi, khẳng định rất nhiều người không muốn rời đi.

Nhưng Thái Hậu muốn đi.

Triệu Hoàng Hậu thân là con dâu, tự nhiên phải đi theo."

Trong cung còn cần ngươi quản, ngươi không cần đi theo.

Cứ để mẫu hậu tự mình an bài người đi theo."

Hoàng Thượng đương nhiên biết tâm tư mẫu hậu mình.

Chỉ là chút việc, không quan hệ đến đại sự, hắn mở một con mắt nhắm một con mắt .Đối với Hoàng Hậu, hắn hài lòng, ít nhất chuyện hậu cung, xử lý rất công chính.Thái Hậu muốn đi hành cung nghỉ hè, tìm người đi cùng, tin tức này lập tức truyền ra khắp hậu cung.Chỉ là về sau biết Hoàng Thượng không đi, nhiệt tình liền tiêu tán rất nhiều.Nhưng cũng có người muốn thừa cơ hội này, lấy lòng Thái Hậu, cho nên không phải không có người hỏi thăm.Triệu Hoàng Hậu đang cùng Vương thái hậu thương lượng.

Vương thái hậu nói: "Ai gia một bà già cô đơn, mang theo người bên cạnh đi được rồi.

Các nàng cô nương trẻ tuổi, đều ở lại trong cung đi.

Ai gia một lòng ngóng trông tôn tử đây."

"Mẫu hậu đừng nói vậy.

Hiếu thuận với người vốn là chúng thần thiếp nên làm.

Lại nói, ở hành cung đông ấm hè mát, là nơi dưỡng sinh tuyệt vời.

Đi chính là hưởng phúc, còn có thể hầu hạ dưới gối mẫu hậu.

Nếu không phải Hoàng Thượng nói, thần thiếp cũng muốn cùng đi."

Triệu Hoàng Hậu cười nói."

Cũng được.

Không mang mấy người theo là không xong.

Để cho bọn họ tự nguyện đi.

Người không tình nguyện đi, ai gia cũng không muốn các nàng trong lòng mất hứng."

"Nếu người trên đời này đều như mẫu hậu thì tốt quá.

Mẫu hậu cứ việc chọn người.

Hoàng Thượng đã nói, ngài muốn ai đi thì chính là người đó đi."

Vương thái hậu tùy tay chỉ vài người.

Mặt khác cũng gọi mấy vị công chúa đã xuất giá đi theo tùy giá.

Cái khác không nói, hành cung đúng là nơi nghỉ hè lý tưởng, so với kinh thành mát mẻ hơn nhiều.Vương thái hậu tùy tay chỉ vài người, đều là tần phi tuổi hơi lớn , lại không được sủng ái, ở trong cung cũng không có hi vọng gì.

Vương thái hậu mang theo bọn họ đi, cũng không ảnh hưởng gì.Vương thái hậu tự nhiên sẽ không làm ra cái gì để người bàn tán.

Tuy rằng cưng chiều Vương Hiền phi, ở ngoài mặt cũng sẽ không cho Vương Hiền phi chỗ dựa, hoặc là giúp nàng ta chèn ép tần phi khác.

Phải biết, những tần phi này đều là 'Con dâu' của bà.Mặt khác lại gọi mấy lão thái phi.

Các bà trước kia đấu không ít lần, hiện tại đều già đi, lão Hoàng Đế không còn tại thế, giữa mọi người cũng không có xung đột lợi ích, nên quan hệ ngược lại càng hòa hợp hơn.Nghe mấy tin tức này, trong cung không ít phi tần đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, sợ Thái Hậu kêu mình đi theo.

Nếu các nàng rời khỏi hoàng cung, đến lúc trở lại, chẳng phải Hoàng Thượng đã quên mất bộ dáng của nàng rồi sao ?Cũng đừng nói đến cái gì mà lấy lòng Thái Hậu.

Người đi tuy nói là thiếu, nhưng tính ra cũng nhiều, công chúa, thái phi, còn có tôn thất dòng họ.

Đến thời điểm đem người an bài đến tận sâu ngóc ngách, căn bản là nghĩ không ra, thậm chí đến lúc hồi cung, đem người bỏ quên lại hành cung đi, vậy thì càng bi đát .Đối với Vương Hiền phi mà nói, tốt nhất Thái Hậu đem những người tương đối được sủng đều mang đi mới tốt.

Như vậy nàng ta mỗi ngày không cần tức giận .Nhưng kết quả lại không phải như vậy.

Thái Hậu chỉ dẫn theo những một chút cũng không được sủng, tuổi còn lớn.Trong khoảng thời gian này, nàng ta bị Thái Hậu giáo huấn rất nhiều lần nên không dám lại đi tìm Thái Hậu nói ."

Nương nương, thật sự không an bài người ở lại bên cạnh Hiền phi nương nương?"

Tổng quản thái giám Từ Ninh Cung Cao Trường Hưng hỏi.Vương thái hậu nói: "Luôn che chở nó, nó không biết trời cao đất rộng.

Đợi lúc gặp hạn té ngã , mới có thể học được."

Ý tứ lời Thái Hậu nương nương, chẳng lẽ là mặc kệ Hiền phi sao?

Cao Trường Hưng không hỏi nhiều.Trác Châu cách vài trăm dặm, từ sau khi biết Đại tiểu thư được chọn vào cung, cả nhà Võ Chính Đạo - Võ gia cả ngày cao hứng, ở bên ngoài còn không an phận, mỗi ngày đều là khuôn mặt tươi cười.Nhị nữ nhi Võ Uyển Đình lạc tuyển về nhà, hắn cũng không có gì mất hứng , đây vốn là trong dự đoán.Đến khi nghe được nữ nhi của mình từ quý nhân thăng làm lương nghi, Võ Chính Đạo càng cảm thấy mỹ mãn.Địa vị của Vân thị trong nhà lập tức trở nên rất cao, kể cả Võ lão thái thái cũng không hề làm khó dễ bà.

Nhờ quyết định và phương pháp của bà, hiện tại bọn họ đã thành hoàng thân quốc thích.

Ở Trác Châu này thật sự không có người dám đến chọc bọn họ.Chính là Ký Châu bên kia, cũng có người đến lấy lòng.

Võ Chính Đạo đi Ký Châu làm quan cũng càng được tôn kính so với người khác."

Không xong, lão gia không xong!"

Một tên hạ nhân vội vàng chạy tới."

Hoảng cái gì?

Nói cái gì không xong?"

Võ Chính Đạo cảm thấy tên hạ nhân này không biết ăn nói, cái gì mà lão gia không xong!Võ Chính Đạo hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

"Không thấy Tiền biểu thiếu gia !"

"Cái gì?"

Võ Chính Đạo giật mình đứng lên, Tiền biểu thiếu gia biến mất!

Võ Chính Đạo có chút hoảng, lập tức phân phó người nhanh chóng đi tìm, sau đó hỏi tên hạ nhân tình huống.Nhưng phát động người toàn phủ đi tìm một ngày cũng không tìm được.Vân thị nhanh chóng cho người rút về, "Lão gia, đi tìm như vậy, người bên ngoài đều biết.

Vạn nhất bị Lương nghi nương nương biết thì phải làm sao?"

Võ Chính Đạo có sợ đại nữ nhi trong cung biết không?

Tiền Tiểu Bảo ở Vũ phủ, hắn đãi ngộ như nhi tử.

Nếu để Uyển Trinh biết bọn họ làm biểu đệ nàng ấy biến mất, chuyện đó thật không dám tưởng tượng.Võ Chính Đạo biết đại nữ nhi lúc này không giống ngày xưa.

Nếu nàng biết chuyện này, nói không chừng...?"

Vậy như thế nào mới tốt?"

Võ Chính Đạo sốt ruột ."

Không cần nhiều người đi tìm như vậy, ngầm phái người lẳng lặng tìm.

Chuyện này bắt bọn họ đều ngậm miệng!"

"Vậy nếu nương nương bên kia gởi thư hoặc hỏi tới người đâu, chúng ta nên nói thế nào?"

Hắn không lo lắng cái khác, chỉ sợ Võ Uyển Trinh biết chuyện này, tiền đồ của hắn đều sẽ hỏng hết.
 
Back
Top Bottom