Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
416,626
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
397363372-256-k669509.jpg

[Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng
Tác giả: GCLdotdongbanti02
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Hán Việt: Tha đích giới trị ( bao dưỡng / SP )
Tên tiếng Việt : Giá trị của Nàng

Tác giả: Tiểu Trúc Giáp
Convert: Linh & Reine
Editor : Gia Cát Lượng đốt động bàn ti
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành 100 chương

Thể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Ngôn tình, H văn, NP ,SP , Khế ước tình nhân , Đô thị tình duyên, Lôi , 1v1 (quá trình có thể 1v2 nhưng kết cục là 1v1), Góc nhìn của nữ chính, Chim hoàng yến
Tóm tắt nội dung:
Bạc Tấn Sâm bao dưỡng một cô gái, và cô ấy đã biến mất cùng với chín vạn tệ tiền trả trước cho cô.

Chín vạn tệ đó là chi phí cho ba tháng.

Cô chưa từng nhìn thấy tuyết lớn, cũng không dám đi máy bay.

Ban đầu, hắn định vào cuối tháng thứ ba, sẽ cùng cô đi tàu hỏa lên phương Bắc để ngắm tuyết.

Rõ ràng kế hoạch đó đã đổ bể, và cảnh tuyết năm đó lại đặc biệt đẹp.

Cô xuất hiện trở lại sau hai năm tám tháng .

Cả hai đều rất ngạc nhiên khi gặp lại, bởi vì đó là ở bệnh viện, cô đang cùng bạn trai thực hiện phục hồi chức năng.

Cô sợ hãi, trông như chuột thấy mèo, hồn vía đều rời khỏi thân thể.

Cái vẻ đồng tử giãn ra mất hết hồn phách đó, hắn chỉ từng thấy khi cô liên tục lên đỉnh.

Tối hôm đó, cô dùng số điện thoại mới liên hệ với hắn: "Bạc tiên sinh, chín vạn tôi sẽ trả lại, trả góp được không?"

"Em nợ tôi không phải tiền.

Dù có trả góp thì chín vạn của ba tháng cũng nên chia thành mỗi lần 800 (tức là trả từng lần khi 'làm tình')."

"Tôi không làm cái đó, tôi sắp kết hôn rồi."

"Chúc mừng.

Nhưng hình như không liên quan gì đến tôi."

Lưu ý quan trọng: Quá trình truyện Tags: hvansp​
 
[Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng
1. Kim chủ H


Mọi người đọc có thấy lỗi beta, xưng hô ko hợp lí thì bình luận lại để mình sửa nha
Cám ơn mọi người rất nhiều nè ❤️
________________________________
Tiểu Quân trần như nhộng, chỉ có một chiếc quần lót cotton trắng ngà, lẻ loi đứng dựa vào khung cửa.Cạp quần lót của nàng vắt hờ trên tay nắm cửa, khiến thân thể không tự chủ nghiêng đi để giữ thăng bằng, cũng để chiếc quần lót bị kéo căng biến dạng không còn kẹp chặt vùng kín đến khó chịu.Thế nhưng, nó vẫn hằn sâu vào da thịt, chỉ một cử động nhỏ cũng kéo theo sự nhạy cảm của nơi thầm kín, ẩm ướt.Mười phút trước, nàng đã đứng nguyên tư thế này để chịu phạt đánh mông, cặp mông sưng đỏ.

Đánh xong, hắn cũng không cho nàng xuống, cứ treo nàng ở tay nắm cửa như một cái túi ni lông, hay như chú cún Bichon nhỏ lông xù bị buộc ở cổng siêu thị.Nàng có tìm hiểu qua, cái này trong giới SM gọi là "spank", nhưng nàng vốn không phải người trong vòng.

Nàng chỉ là một cô gái kiếm tiền bằng cách chiều theo những sở thích tình dục của khách.Kiếm tiền bằng thân xác quả thực chẳng dễ dàng, việc hoàn toàn từ bỏ lòng tự trọng là một hành trình dài đầy dày vò.Giờ đây, Tiểu Quân đã có thể, trong khoảnh khắc cởi bỏ quần áo, tự thuyết phục bản thân rằng mình chỉ là một công cụ giải tỏa dục vọng.Dù sao thì, hắn cũng chỉ là một cỗ máy ATM.Thế nhưng, nàng vẫn cảm thấy cái gọi là "giới" của bọn họ thật kỳ lạ, nàng chẳng thể hòa nhập nổi dù chỉ một chút.Vì sao có người bị đánh mông, bị véo cổ lại cảm thấy hưng phấn?

Nàng chỉ thấy đau đớn, trừ phi cú đánh vô tình chạm đúng điểm mẫn cảm ở âm hộ, nàng mới cảm thấy khoái cảm.Nàng cũng rất tò mò vì sao hắn cứ nhất định phải "chơi" với một người ngoài cuộc như nàng, nhưng vì vấn đề tiền bạc, nàng chẳng bao giờ dám mở lời hỏi.

Nàng sợ hễ hỏi ra sẽ khiến hắn bừng tỉnh, nhận ra nàng nhàm chán và nhút nhát, rồi bỏ rơi nàng, không còn dùng tiền để mua sự phục vụ của nàng nữa.Nguyên nhân của hình phạt lần này là vì nàng từ nhỏ đến lớn chưa từng đi máy bay, cũng không dám đi máy bay, nên đã từ chối đi công tác Singapore cùng hắn.

Từ đó, Tiểu Quân bị hắn lạnh nhạt cho đến tận hôm nay hắn trở về.Tiểu Quân thực sự không thể đứng vững được nữa, bèn nói với hắn: "Em bên dưới bị siết chặt đến hơi tê rồi..."

Bạc Tấn Sâm dường như không nghe thấy, vẫn ngồi trên sofa xem máy tính bảng.

Hắn đã tắm xong, mặc áo choàng tắm với dáng vẻ thư thái, tóc còn ướt, một tay chống lên má, giống như một cảnh trong bộ phim lãng mạn.Vị kim chủ của nàng có khuôn mặt rất "ăn ảnh", lần đầu tiên gặp mặt đã khiến Tiểu Quân liên tưởng đến các ngôi sao Hồng Kông ngày bé nàng thường xem trên TV.

Hắn trưởng thành, điển trai, khí chất và vẻ ngoài hòa hợp một cách hoàn hảo, không có cái kiểu đẹp trai mà tự cho là "ngon lành" một cách kệch cỡm.Đối với Tiểu Quân, vẻ ngoài của hắn là một điểm cộng rất lớn cho một kim chủ.

Như vậy, khi ra ngoài mở phòng, sẽ không ai biết nàng là gái bán dâm, mà chỉ nghĩ bọn họ là một đôi tình nhân.Khoảng năm phút sau, nàng thực sự không thể chịu đựng thêm nữa, chân cũng đã tê rần, "Em có thể xuống không?

Em muốn xuống."

Bạc Tấn Sâm không trả lời nàng, nhưng nàng biết là có thể.

Hắn đối với nàng cũng không quá khắt khe, không cần phải thực sự như một M mà tuân theo mọi mệnh lệnh.

Kiểu chơi đó đối với người ngoài giới quá gò bó, nàng chỉ cần ngoan ngoãn là được.Tiểu Quân chậm rãi ấn tay nắm cửa xuống, kéo cạp quần lót tuột khỏi đó.

Chiếc quần lót đã bị kéo giãn ra, nàng dứt khoát cởi bỏ, "Em cũng đi tắm cái nhé, ngày mai không có tiết, em có thể không đi."

Bức tường phòng tắm dựa vào bồn tắm là kính, có thể kéo rèm bên trong.

Tiểu Quân không kéo rèm, nàng trước tiên mở vòi sen thử nhiệt độ nước, sau đó tháo một cái mũ tắm dùng một lần đội lên đầu, rảo bước vào bồn tắm nghiêm túc tắm rửa.Toàn bộ quá trình diễn ra một cách có nề nếp đến mức khiến người ta mất hết hứng Làm nghề này chẳng có trường lớp nào dạy, không ai từng chỉ cho nàng phải làm thế nào để trở nên chuyên nghiệp nhất.

Nhưng Bạc Tấn Sâm hẳn là "hợp gu" với nàng, nếu không thì đã chẳng bao nàng nửa năm rồi.Bọn họ cứ tháng này qua tháng khác gia hạn hợp đồng, mỗi tháng ba vạn, đã là tháng thứ 5.Ban đầu nàng không như vậy, ban đầu nàng cởi quần áo trước mặt Bạc Tấn Sâm còn rất khó khăn, bây giờ thì không, bây giờ việc dang chân hình chữ X cũng chẳng còn là gánh nặng.Tiểu Quân tắm xong bọc khăn tắm bước ra, trước tiên ngồi xổm bên chân hắn, dò xét thử chạm vào chân hắn.

Hắn cúi đầu nhìn nàng, bỏ qua sự cứng nhắc, đưa tay dùng ngón cái cọ qua quầng vú trái của nàng, giống như đang vuốt ve một vật phẩm thuộc sở hữu của hắn.

Chỗ đó có một vết bầm, là do một tuần trước để lại, bây giờ đã rất nhạt, khó cho hắn có thể nhìn thấy."

Thế nào rồi?"

Hắn hỏi."

Anh chạm vào đi, anh chạm vào phía trước đi."

"Tôi?"

Hắn tiện tay véo nhẹ nụ hoa thịt anh đào kia một cái, "Đừng gạt tôi."

Tiểu Quân hít khí ôm lấy mình, nghiêng người tránh hắn.

Trước ngực mềm mại nảy lên như thể hai chú thỏ trắng muốn nhảy ra ngoài.

Ngực nàng thật đẹp, chân ngực nhỏ nên nhìn về mặt thị giác trông rất lớn, phần dưới đầy đặn, giống như hai quả cầu nước căng tràn.Hắn tựa vào sofa, "Không được trốn, quay lại đây."

Tiểu Quân không tình nguyện quay lại, cúi đầu chỉ cho hắn xem một vết mờ nhạt khác, kể lại như thật với hắn, "Ban đầu còn có một vết nữa, nó có hình dạng khe ngón tay, nhưng đã mờ đi rồi."

Bạc Tấn Sâm đùa cợt nhướng mày, "Không phải tranh thủ lúc tôi không có ở đây kiếm thêm đó chứ?"

Tiểu Quân rất nghiêm túc đáp lại, "Không có, ba vạn tệ một tháng em đủ tiêu rồi, sẽ không kiếm thêm.

Em cũng muốn nghỉ ngơi."

Thời gian không còn sớm, gần 12 giờ rồi.

Tay nàng qua lại vuốt ve trên đầu gối hắn, "Em... khẩu giao cho anh trước nhé?"

Bạc Tấn Sâm không vội vã, như thể định nói chuyện phiếm với nàng trước, "Sinh viên nào mà một tháng tiêu ba vạn tệ?"

"Em đó."

Tiểu Quân có chút sốt ruột, xong sớm thì có thể ngả lưng ngủ.

Nàng đưa tay luồn vào áo choàng tắm của hắn, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn đỉnh dương vật của hắn, phát hiện hắn đã cương cứng được một lúc rồi, "Em còn muốn gửi tiền về quê xây nhà, còn muốn mua túi xách quần áo, chi tiêu hàng ngày cũng cần tiền, học phí cũng cần tiền nữa."

Nàng rất thành thạo, dương vật nóng rực nâng bàn tay nàng đang nắm lấy.

Bạc Tấn Sâm nhíu mày khẽ ngẩng đầu lên, "Em mua được quần áo tốt nào rồi?"

"Mua rồi chứ, mua rồi."

"Quần áo tôi mua cho em đâu?

Sao không mặc?"

Hắn từng mua cho nàng quần áo, giày dép, nhưng hầu như chưa từng thấy nàng mặc.Thật ra nàng sẽ mặc một hai lần, cho hắn xem một chút, sau đó treo lên bán đồ cũ lấy tiền.Cho nên nghe hắn hỏi như vậy, nàng có chút căng thẳng, "Anh muốn nhìn em mặc cái nào thì phải nói trước, cái váy em mặc hôm nay cũng hơn 600 tệ đó, là hàng hiệu, trông xấu sao?"

Hắn không nói tiếp.

Tiểu Quân quan sát đôi mắt đột nhiên bình tĩnh của hắn, cảm thấy hắn hình như không vui, nhưng lại không có lý do gì để không vui.

Cảm giác này thật kỳ lạ, bạn không thể nắm bắt được một người, nhưng trong tay lại đang nắm lấy dương vật cương cứng của hắn.Nàng gạt tóc mái ra sau tai, chủ động đẩy nhanh tiến độ một chút, "Em khẩu giao cho anh trước nhé."
 
[Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng
2. Thiếu tiền


|Cô gái vừa tắm xong, trên người phảng phất hương sữa tắm ấm áp, ẩm ướt, mái tóc bông xù mềm mại.

Tóc nàng không dài, vừa qua cằm, mỗi khi khẩu giao, ngọn tóc cứ cọ qua cọ lại vùng bụng dưới của hắn.

Hắn sẽ hít vào một hơi thật sâu, luồn năm ngón tay vào chân tóc nàng, túm lấy tóc và ưỡn hông đẩy sâu hơn.Tiểu Quân giờ đã không còn bị sặc nữa.

Nàng há to miệng, cố gắng điều chỉnh hơi thở, tay chống sofa, dùng lưỡi bao bọc nuốt sâu vào.Nàng ngước mắt quan sát phản ứng của hắn, muốn nhanh chóng làm hắn bắn một lần để có thể bớt phải làm thêm lần nữa.

Vì thế, ngay từ đầu nàng đã bao trọn quy đầu một cách tỉ mỉ, dùng lưỡi lướt qua lướt lại lỗ sáo.

Khi nuốt toàn bộ vào trong, vành mắt nàng đỏ hoe vì cố gắng, nhìn ra được nàng đã dùng hết sức lực để tiếp nhận đoạn côn thịt kia.Ánh mắt ấy chính là xuân dược vô hình mà nàng gieo vào lòng hắn.

Dương vật đột nhiên nhảy lên một chút trong miệng nàng, quy đầu thẳng tắp chạm đến vòm họng mềm mại.

Tiểu Quân bỗng nhiên ưỡn lưng lên như một chú mèo xù lông, rời ra và nôn khan.“Ách…”

Dòng nước bọt dài mảnh đứt quãng giữa môi nàng và đỉnh thịt đỏ tươi của hắn, một chuỗi dài nhỏ giọt xuống thảm.Nàng theo bản năng dùng tay lau vội trên mặt đất, không muốn làm bẩn tấm thảm lông dài đắt tiền và sạch sẽ.“Bị sặc à?”

Hắn đưa tay gần như che kín nửa khuôn mặt nàng, lau sạch nước bọt còn vương trên cằm nàng, “Nuốt nhanh vậy, em muốn ăn thịt tôi sao?”

Tiểu Quân lắc đầu, ho khan rất nhiều tiếng.Bạc Tấn Sâm kéo nàng lên, đặt nàng ngồi quỳ gối bên phải mình.

Nàng tưởng hắn muốn mình tiếp tục khẩu giao, vừa cúi mặt xuống đã bị hắn đẩy về phía trước một chút, mất thăng bằng ngã úp mặt vào giữa hai chân hắn, khẽ kêu lên.

Bộ ngực mềm mại và dương vật nóng bỏng, ướt đẫm của hắn chạm nhau.Tư thế này nàng cũng đã quen thuộc.

Chỉ cần nàng ưỡn mông cao lên, hắn sẽ vỗ vào hai bên mông vài cái, sau đó để nàng ngồi trên đùi hắn, "làm" nàng từ phía sau, xuyên qua cặp mông hồng hào.Mỗi công việc đều như vậy, sau khi quen thuộc thì trở nên làm việc có nề nếp, nàng đã rất ít khi hoảng loạn mất bình tĩnh.

Đồng thời nàng cũng lo lắng mình sẽ mất đi cái vẻ vụng về, hồn nhiên ban đầu, khiến hắn không còn muốn chi tiền cho nàng nữa.Tiểu Quân nhận ra điểm này, dùng mu bàn tay che mông mình lại, “Đừng đánh em, em còn đau mà.”

“Chưa nói muốn đánh em.”

Bàn tay hắn nhẹ nhàng đặt lên một bên mông nàng, đường cong ôm sát, bao lấy đường cong sưng đỏ.

“Cái này mà đã đau rồi sao?

Còn chưa đỏ nữa mà.”

“Màu hồng cũng là đỏ.

A!”

Bạc Tấn Sâm lại đánh nàng một cái.Giờ thì đỏ rồi, năm ngón tay hắn khẩy vào bên mông đã ửng đỏ, “Da em làm bằng gì vậy?

Hả?

Chỉ cần khẽ vỗ một cái là đã đỏ rồi.”

Tiểu Quân ngoan ngoãn nằm sấp xuống, hai cánh tay đan vào nhau kê dưới mặt, không có chút ngại ngùng nào mà nịnh nọt hắn: “Trước kia không như vậy, là anh dạy dỗ tốt đấy.”

Hắn quả nhiên vui vẻ, khẽ hừ cười một tiếng, nói miệng nàng trước kia cũng không như vậy, trước kia vừa ngốc lại vừa cứng.Nàng gần như đã quên rồi.

Nàng luôn không nhớ rõ chuyện giữa mình và Bạc Tấn Sâm, có lẽ là vì suốt bốn tháng qua họ gặp nhau chỉ vì một mục đích duy nhất, chẳng có gì đáng để nhớ.

Nàng không cố tình quên, nhưng đơn giản là không nhớ rõ lắm.Vì thế hắn luôn nói nàng trí nhớ không tốt, một chút chuyện nhỏ cũng quên, chỉ có đòi tiền là nhớ dai nhất.Vậy hắn nhìn trúng nàng điều gì chứ?Gà nấu Coca, gà sốt chanh, gà đại bàn Tân Cương, gà trống cũng phải gọi là gà hợp khẩu vị.Nói một cách hoa mỹ, nàng có rất nhiều ưu điểm về ngoại hình, nhưng Bạc Tấn Sâm thích nhất là làn da của nàng.

Nàng rất trắng, véo một cái hay đánh một cái là hồng lên rất nhanh, và cũng phai đi nhanh hơn.Về làn da trời phú dị bẩm của nàng, đương nhiên không liên quan gì đến việc Bạc Tấn Sâm dạy dỗ.Nàng từ nhỏ đã như vậy.

Trước kia nàng thường xuyên bị Tưởng Nam "làm" đến mức dưới bộ đồng phục học sinh đầy vết bầm tím.

Nàng che vạt áo không cho Tưởng Nam hút mạnh, hắn liền nói nàng cái này gọi là "thể chất làm nũng", hắn căn bản không dùng sức, bạn gái mình mà còn không được "hút" sao?Tưởng Nam…

Nàng lại nghĩ đến hắn.Tiểu Quân không hề báo trước mà rớt một giọt nước mắt xuống đùi Bạc Tấn Sâm.

Nàng lén lút lấy hộp thuốc lá từ bàn trà, ngậm vào môi giúp hắn châm lửa.

Hắn liếc mắt, cắn lấy đầu lọc thuốc lá kẹp giữa ngón tay nàng, ôm nàng vững vàng ngồi vào giữa hai chân mình.Sau khi điều chỉnh góc độ, hắn hoàn toàn đi vào hoa huyệt của nàng.

Nàng vẫn còn giữ một chút ẩm ướt từ màn dạo đầu, rõ ràng cảm nhận được đoạn dị vật nóng bỏng kia, khó khăn nhưng thuận lợi, không bị cản trở mà làm căng tròn âm đạo nàng.“Khóc cái gì?”

Hắn hỏi.Tiểu Quân lắc đầu không muốn đáp lại, ngay sau đó cung khẩu liền bị thúc mạnh hai cái.

Đây tuyệt đối là hình phạt nghiêm khắc bức cung.

Nàng cầu xin mà ưỡn eo lên, hạ thân phun ra hơn nửa đoạn dương vật đã được nàng bao bọc đến ướt đẫm.Cuối cùng nàng cũng nghĩ ra lý do để thoái thác: “…Bị sặc nên mới khóc.”

“Vẫn sặc, giọng nói không thoải mái à?”

“Không sao, thoải mái.”

Trong khoản ve vãn, tất cả kinh nghiệm của nàng đều đến từ Bạc Tấn Sâm.

Tiểu Quân nghiêng đầu, tránh đi đốm lửa lúc sáng lúc tắt, dùng đôi môi mềm mại hôn nhẹ vào cằm đầy râu đã được cạo sạch của hắn, sau đó từ từ đi xuống, hôn lên cổ, xương quai xanh, và ngực hắn.Hành động của nàng đã nói lên mục đích.

Nàng không muốn nói những lời vô nghĩa, chỉ muốn nhanh chóng đi vào chuyện chính.Từ góc nhìn của Bạc Tấn Sâm, hàng mi cẩn thận run rẩy của nàng, thật sự không vướng bận điều gì, thật nghiêm túc, thật mê người.Hắn bế nàng lên đặt xuống sofa, tách rộng hai chân nàng.

Tiểu Quân dựa vào sofa, cằm chống lên ngực, lặng lẽ nhìn hắn.

Hạ thể nàng rất sạch sẽ, chỉ có mấy sợi lông mềm mại, ngoan ngoãn bám vào âm hộ đầy đặn của nàng.“Muốn không?”

Hắn hỏi.“Muốn.”

Cửa hang màu hồng đào dẫn vào con đường hẹp tối đen.

Nàng dùng tay vịn hắn đưa vào, trơ mắt nhìn vùng bụng dưới căng phồng tạo thành đường cong đầy gợi cảm.Đó là một cảm giác căng đầy mà dù bao nhiêu lần cũng không thể thích nghi được, vượt xa sự no đủ.

Nàng bên dưới vẫn nhanh chóng đạt đến điểm đó.

Mỗi lần, vài cú thúc đẩy của khoái cảm sinh lý mới có thể đánh bại lý trí, làm ướt đẫm toàn bộ âm đạo nàng.Nàng kẹp giọng, rên rỉ vài tiếng nghe thật dễ thương, hỏi hắn có thích mình không, có sướng không, nói hắn nhẹ nhàng một chút không thì nàng sẽ bị "làm" đến khóc.

Hắn rất hưởng thụ, sau đó Tiểu Quân liền hỏi hắn tiền tháng sau có thể đánh trước được không.

Hắn cười nhạo một tiếng, thật sự làm nàng khóc như mưa.“Lại thiếu tiền à?”

“…Ừm, thấy anh dùng cái iPad trông thời thượng thật, em cũng muốn mua một cái.”

“Để anh mua cho em.”

“Em muốn tự mình dùng tiền mình kiếm được mà mua, tiền nằm trong tay mình mới vững chắc.”

Kết thúc, hắn chuyển tiền.

Chín vạn, là tiền của ba tháng.
 
[Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng
3. Mại dâm


Ra khỏi khách sạn, Tiểu Quân ngồi trên xe thuê, nhìn cảnh phố buổi sáng sớm mà xuất thần.Nàng thuê nhà ở một khu chung cư cũ, xuống xe cảm ơn tài xế, che bụng dưới vẫn còn ê ẩm, nàng hơi đói.

Nàng vội vàng ăn một bát mì, không ngừng rửa bát, tắm rửa, lướt điện thoại rồi ngủ thiếp đi, cứ thế ngủ thẳng đến chiều tối.Nhân vật mà Tiểu Quân xây dựng bên ngoài là một nữ sinh viên đang đi học, nhưng thực ra nàng đã sớm bỏ học rồi.Không lâu sau khi bạn trai Tưởng Nam của nàng phải vào phòng chăm sóc đặc biệt ICU, nàng đã xin tạm nghỉ học để đi kiếm tiền nhanh.Nhưng nàng không dám nói với ai rằng mình vì bạn trai mà bán dâm, bởi vì sẽ chẳng ai hiểu cho nàng.

Chẳng ai cùng họ trải qua mười năm đã qua, những người khác chỉ là khán giả trong cuộc đời nàng.

Đối mặt với chuyện sinh tử đại sự, chỉ có nàng là người gánh vác trách nhiệm cho cả hai người họ, thậm chí cho cả hai gia đình.Nàng và Tưởng Nam từ một huyện nhỏ cùng thi đỗ vào thủ đô.

Ngay từ cấp hai, Tiểu Quân đã nổi tiếng vì có một gia đình "buồn cười": bố nàng ngoại tình bị chồng của đối phương bắt gian, treo lơ lửng trên cục nóng điều hòa.

Ông chưa kịp đợi đội cứu hỏa thì đã rơi xuống đất chết vì cánh tay quá yếu.Mẹ nàng từ đó trở nên nóng nảy, dễ giận.

Bà nghiện mạt chược, không nửa đêm thì không về nhà.

Bởi vậy, sau giờ học, Tiểu Quân hay chạy sang nhà Tưởng Nam, cùng hắn làm bài tập, xem TV, chui vào tủ quần áo, lén lút yêu đương, lén lút hôn môi.Họ sống trên cùng một con phố, nhà Tưởng Nam mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ trên phố.Siêu thị đó bán một loại kem pudding nhỏ, mùi sữa béo ngậy, ngọt lịm.

Tiểu Quân thích ăn nhất, còn Tưởng Nam thì không, hắn thích kem cây sản xuất công nghiệp.

Miệng họ tê dại vì kem lạnh, tư thế gượng gạo ôm nhau hôn môi trên chiếc sofa cũ kỹ.

Đó chính là mối tình đầu ngây thơ và nồng nhiệt nhất của tuổi thiếu niên.Cha mẹ Tưởng Nam nhắm một mắt mở một mắt với chuyện yêu sớm của họ, thậm chí còn âm thầm lên kế hoạch tương lai: đợi họ tốt nghiệp đại học trở về, sẽ xây nhà mới rồi kết hôn.Đôi tình nhân nhỏ không phụ sự kỳ vọng, cùng thi đậu vào một thành phố.

Nhưng vào cuối tháng sáu năm thứ hai đại học, Tưởng Nam được chẩn đoán bị áp xe não gây xuất huyết.

Hắn giấu Tiểu Quân về quê nhà, xếp lịch phẫu thuật ở bệnh viện lớn của tỉnh.Tình trạng của hắn không quá nghiêm trọng, nên hắn mới dám tạm thời giấu Tiểu Quân.Tiểu Quân cũng chỉ nghĩ hắn về thăm người thân, nhưng kết quả lại nhận được điện thoại, biết được hắn phẫu thuật u não.

Trong quá trình phẫu thuật xảy ra biến cố, một khối máu bầm trong não khiến hắn sau phẫu thuật vẫn luôn không hồi phục ý thức, phải nằm ở ICU dựa vào máy móc duy trì sự sống.Vì thế, nhà Tưởng Nam có gì bán được đều đã bán, nhưng chi phí nằm viện và phẫu thuật vẫn chất đống đó, mỗi ngày đều tiêu tốn hơn ngàn tệ.Ngay cả người không bệnh cũng sắp bị hành hạ đến chết.Quyết định bán dâm, Tiểu Quân không nói cho bất cứ ai.

Điều duy nhất nàng muốn làm là giảm bớt gánh nợ cho gia đình Tưởng Nam.

Nếu hắn có thể tỉnh lại, ít nhất vẫn còn một gia đình chưa bị nợ nần kéo suy sụp.Tại thời điểm đó, bất kỳ người đàn ông nào sẵn lòng trả tiền cho sự tôn nghiêm của nàng, nàng đều sẽ vui vẻ nằm dưới thân họ.

Nhưng nếu có lựa chọn, nàng cũng sẽ kén chọn một chút.Nàng và Bạc Tấn Sâm, chính là nàng chủ động tìm đến cửa.Lúc ấy nàng tìm được một công việc bán rượu ở quán bar, buổi tối làm thêm để kiếm thêm thu nhập, cũng chờ báo cáo kiểm tra sức khỏe ra, có chứng nhận để "lên sàn".

Một lần 800 tệ, bao đêm hai nghìn tệ, câu lạc bộ sẽ sắp xếp khách cho nàng, chia phần bốn sáu.Đó là một câu lạc bộ tư nhân có tính riêng tư rất tốt, quán bar chỉ là một trong số những hoạt động kinh doanh bên ngoài của họ.Tiểu Quân ở đó gặp rất nhiều người muôn hình vạn trạng.

Có một người đàn ông rất thích nàng, nhưng hắn chơi quá biến thái.

Lúc đó nàng chẳng hiểu gì, hắn liền ôm nàng ngồi lên đùi, dùng điện thoại mở video cho nàng xem.Video đó là do chính người đàn ông kia quay, hắn giới thiệu hai cô gái trong video đều là "nữ nô" của hắn.Các cô ấy trong video làm mọi thứ cùng nhau, cùng khẩu giao cho đàn ông, cùng dùng miệng tiếp nhận chất thải, cùng bị đánh đến da thịt bầm tím.

Tiểu Quân cảm thấy thật kinh tởm, ngồi trên đùi người đàn ông kia như ngồi trên đống lửa."

Cái này em làm không được, em không hiểu, sẽ rất khó chịu."

"Cho em tiền em cũng làm không được sao?"

"Không làm được..."

Người đàn ông phất tay đánh nàng, Tiểu Quân theo bản năng né tránh cái tát, ngay sau đó bị đẩy ngã xuống đất.Quán bar là một nơi yên tĩnh và sang trọng, xung quanh những người đàn ông mặc vest giày da hoặc trang phục thường ngày đều nhìn qua.

Đa phần họ thờ ơ, lãnh đạm.

Một nhân viên phục vụ như nàng, mặc quần tất và tai thỏ, đứng ở ranh giới mờ ám đó, chẳng có ai sẽ thương hại hay tò mò về những gì nàng phải chịu đựng.Tiểu Quân chật vật đứng dậy, cú ngã này khiến toàn bộ mặt trong đùi trái nàng đỏ bừng, quả thực giống như bị người ta không chút thương tiếc mà rút mấy cái tát mạnh.Cái màu đỏ đó lan rộng, đều đặn chuyển màu, tựa như mặt quả đào hứng đủ ánh nắng nhất, màu sắc đầy đặn, trông… vô cùng hồn nhiên khỏe mạnh.

Mặc dù sự "hồn nhiên" đó được bọc bởi một lớp quần tất ren lưới, cũng chỉ khiến nàng trông như rau củ trong súp KFC – những loại rau củ hữu cơ ngụy trang thành đồ ăn rác.Đây là ấn tượng đầu tiên của nàng đối với Bạc Tấn Sâm.Hắn ở ghế bên cạnh, tiến đến hỏi Tiểu Quân có cần giúp đỡ không.

Hắn vừa kết thúc công việc, giày da quần tây đều trông vô cùng chỉnh tề, áo sơ mi đen sạch sẽ được sơ vin gọn gàng vào cạp quần, không thắt cà vạt, hai cúc áo cổ mở.Tiểu Quân ngẩng đầu nhìn rõ mặt hắn, ngũ quan thanh tú, mày râu sâu sắc toát lên vẻ dịu dàng.

Rất đẹp trai, nàng đã nói rồi, giống như tài tử Hồng Kông."

Cảm ơn ngài, tiên sinh, tôi không sao."

Nàng vừa nói vừa lau nước mắt, chạy về phòng thay đồ, khóc một trận thật đã.Ma cô tìm thấy nàng, mắng nhiếc một hồi: "Làm kỹ nữ mà còn muốn lập đền thờ hả?

Cái loại như cô tôi thấy nhiều rồi, làm được thì làm, không làm được thì cút!"

Tối hôm đó Tiểu Quân lại gặp Bạc Tấn Sâm ở bãi đỗ xe.

Nàng vẫn nhớ rõ ngày đó mình cắn môi dưới, mặt đỏ bừng dữ dội, tóc ôm lấy hai bên má, khiến nàng giống như một quả táo được ủ ấm.Nàng đứng cạnh xe hắn, đó là một chiếc xe hiệu Mercedes mà nàng không biết giá trị.

"Tiên sinh, tôi có thể đi nhờ xe của ngài đến bệnh viện không?"

Khi một cô gái bán rượu thanh thuần, xinh đẹp nhưng lại chật vật đáng thương chủ động tiến đến gần, nói muốn lên xe của một người đàn ông, một bầu không khí ngầm hiểu đã lan tỏa giữa hai người.Rõ ràng nàng không cần đến bệnh viện.Bạc Tấn Sâm hỏi: "Em bán rượu hay bán dâm?"

"Bây giờ vẫn còn bán rượu, tôi…"

Giọng Tiểu Quân càng lúc càng nhỏ, "Tôi là lần đầu tiên bán, báo cáo kiểm tra sức khỏe ra là có thể làm cái đó…"

Đôi khi sự tĩnh lặng nhất lại làm tổn thương người khác.

Bãi đỗ xe rộng thênh thang như vậy, tiếng đóng cửa xe từ xa vọng đến nghe như một cái tát.Nàng gần như viết chữ "ôm khách" lên mặt, nhưng người đàn ông trước mặt chỉ dựa vào cửa xe lặng lẽ nhìn nàng.

Hắn dường như vì sự vô sỉ của nàng mà khẽ cười một tiếng, "Em kiếm không được tiền này đâu, vẫn nên đổi công việc đi."

Tiểu Quân ngây ngốc hỏi: "Tại sao?"

"Ngay cả khách cũng muốn chọn, làm ăn sao mà xuôi được?"

"Tôi không có chọn…"

"Vậy em tìm tôi làm gì?"

Giọng Tiểu Quân nhỏ như tiếng ruồi muỗi, cảm giác xấu hổ tột độ khiến nàng nước mắt lưng tròng, toàn thân toát ra một vẻ ửng hồng kỳ lạ, "…

Ngài thích chân tôi, đúng không?

Tôi thấy ngài nhìn chằm chằm vào chân tôi.

Tôi không đắt đâu, một lần 800…

Bao đêm hai nghìn…

Làm gì cũng được."
 
[Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng
4. Spank H


Bạc Tấn Sâm nói Tiểu Quân chọn khách, nhưng Tiểu Quân thì không.Nàng khi đó đã hiểu Bạc Tấn Sâm thật sự tự luyến.

Hắn chắc chắn nghĩ rằng mình đã từ chối người đàn ông kia, ngược lại đưa cành ô liu cho hắn.

Nhưng khi đó, nàng chỉ là bị bà chủ mắng cho tỉnh ngộ: rõ ràng làm kỹ nữ mà còn muốn giữ sĩ diện thì vô dụng nhất, vừa không có tiền vừa mất mặt.Nàng gặp Bạc Tấn Sâm ở bãi đỗ xe, chính là để "làm một cú", bán thân ngay lập tức.Tóm lại, nàng cũng là chó ngáp phải ruồi.

Dáng vẻ lúc đó của nàng, dùng từ ngữ thịnh hành bây giờ, chính là chạm đúng sở thích của Bạc Tấn Sâm.Hắn cười hỏi: "Làm gì cũng được sao?"

"Vâng... chỉ cần không quá ghê tởm..."

"Thế nếu tôi đánh em thì sao?"

"À?"

Tiểu Quân sững sờ một chút, "Đánh thế nào ạ?"

Người đàn ông cong lưng, khẽ khàng phun ra mấy chữ bên tai nàng: "Dùng tay, đánh mông em."

Hơi thở của hắn làm nóng bừng nửa bên mặt Tiểu Quân.

Nàng đỏ mặt che mông lùi lại một bước.

Đánh...

đánh mông?

Hình như cũng có nghe nói có người thích chơi kiểu đó."...Có đau không ạ?"

Người đàn ông không khoa trương hứa hẹn gì, chỉ nói: "Em thấy đau thì kêu dừng, tôi sẽ dừng lại."

Buổi tối đầu tiên của họ là một buổi Spank không liên quan đến tình dục.Tiền kiếm được cũng dễ hơn tưởng tượng.

Lần đó làm Tiểu Quân cứ nghĩ trong giới nhỏ này không cần làm tình.

Bạc Tấn Sâm đánh mông nàng có chừng mực, đánh một cái rồi xoa một lúc, không thể nói là nghiêm khắc hay dịu dàng, tóm lại là làm nàng rất xấu hổ.Hành vi đánh mông này đối với nàng rất xa lạ.

Hồi nhỏ bố nàng không mấy khi đánh hay quản nàng, đột nhiên bị đối xử nghiêm khắc như vậy, vẫn khá mới mẻ.Spank mang lại cho nàng cảm giác thật kỳ dị.

Tưởng tượng một người đàn ông xa lạ đặt bạn lên đùi, vén váy bạn lên, nhìn thấy chiếc quần lót cotton thuần túy chẳng hề gợi cảm của bạn.

Bạn co quắp, e dè, rất muốn chạy trốn, nhưng hắn lại đè chặt vùng eo nhạy cảm của bạn.

Bàn tay hắn rất nóng, rất khô ráo.

Hắn dùng quyền uy không thể kháng cự để hạn chế hành động của bạn, rồi vào lúc bạn không ngờ tới, tát vào mông bạn.Đau quá.

Lại thật ngứa.Tiểu Quân có thể nhìn thấy mình trong gương của khách sạn, đầu nặng chân nhẹ nằm trên đùi hắn, khuôn mặt còn đỏ hơn cả mông, không biết là do sung huyết hay là vì xấu hổ.Từ góc nhìn của người đàn ông, lưng cô gái trắng nõn và mảnh mai, nội y là kiểu thuần màu cotton nhạt nhẽo và bảo thủ, ngay cả chiếc khóa áo lót chặt chẽ cũng toát lên sự cố chấp tuân theo những quy tắc sẵn có.

Nàng rất căng thẳng, hai cánh tay đặt sát bên người, luôn căng cứng, và cùng với mỗi cái tát, đôi vai nàng run lên bần bật."

Bốp", cặp mông nảy lên như sóng thịt, cô gái "ưm ưm" một tiếng, theo bản năng đưa tay ra đỡ."

Bỏ tay xuống."

"Ưm..."

"Cởi quần lót ra."

Nàng rất ngoan ngoãn làm theo.

Hắn khen nàng thật ngoan, Tiểu Quân rất ngượng ngùng, sâu thẳm trong lòng cũng có chút hưởng thụ sự khích lệ của hắn.Quá trình cởi quần lót giống như lột vỏ một quả đào mật.

Xuống sâu hơn nàng không với tới được, chỉ có thể cởi đến háng, nhưng như vậy là đủ rồi.

Người đàn ông đầu tiên dùng cả bàn tay véo nhéo một hồi cặp mông mềm mại.

Mông biến dạng, Tiểu Quân cảm thấy vùng kín tiếp xúc với không khí, lạnh buốt, thật kỳ lạ.Hắn véo không ngừng nghỉ, khiến nàng lầm tưởng mình là một khối đất sét mềm mại, véo ra từng vệt ngón tay từ trắng chuyển hồng, vết đỏ chưa kịp tan biến, hắn lại tát xuống."

A...!"

"Đau không?"

"...Không đau."

Nàng khi đó không hiểu, cho rằng Spank bị hỏi có đau hay không, chính là phải đáp không đau.

Vì thế nghe hắn cười, nàng còn tưởng rằng mình đã làm đúng rồi.Làm sao có thể không đau, mông bị đánh đến giống mông khỉ, nhưng hắn mỗi lần đều sẽ kịp thời dừng lại, xoa xoa nàng, cho nàng thời gian thích nghi phù hợp."

Làn da của em thật đẹp."

Cuối cùng hắn khen ngợi nàng, từ tủ lạnh lấy nước khoáng cho nàng chườm lạnh."

Cảm ơn..."

Nếu hắn nói là hai vệt "má hồng to" trên cặp mông trắng của nàng, thì đó là rất đẹp.

Đánh tiếp thì lại không đẹp nữa.Tiểu Quân đứng trên mặt đất, cúi xuống kéo quần lót từ mắt cá chân lên.

Cạp quần lót lướt qua vùng kín mềm mại, đầy đặn, xoa rối loạn những sợi lông thưa thớt.

Bạc Tấn Sâm để ý thấy, cơ thể nàng quả thực rất tuyệt vời, theo mọi nghĩa, khiến người ta muốn chiếm hữu."

Kết thúc rồi, vậy em đi trước."

Tiểu Quân co quắp đứng trong phòng khách đợi hắn đưa tiền.

Nàng hơi khát nước, vặn chai nước khoáng đã dùng để chườm lạnh cho mình uống, "Cái này để lại cho người sau cũng không hay, cho em uống hết đi."

"Uống đi."

Hắn thêm WeChat của nàng, chuyển khoản hai ngàn.Hai ngàn, là tiền bao đêm.

Tiểu Quân nhìn thoáng qua thời gian, mới qua hai tiếng...

Rất hào phóng.Vì là nàng tự mình tiếp khách riêng, không cần chia phần với câu lạc bộ, Tiểu Quân nếm được vị ngọt.

Nàng hy vọng lần sau có chuyện tốt như đánh mông này thì vẫn tìm nàng.

Nàng từ đáy lòng nói với hắn: "Bạc tiên sinh, nếu ngài vẫn hài lòng, lần sau có nhu cầu cũng có thể tìm lại em."

Hắn cười cúi người lấy bật lửa trên bàn trà, châm điếu thuốc, dựa vào sofa, "Được, sẽ tìm em."

"Cảm ơn Bạc tiên sinh!"
 
[Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng
5. Bao nuôi


|Lúc rời đi, Tiểu Quân đã nhận ra vùng giữa hai chân mình ẩm ướt.

Nàng cũng không ngờ rằng bị đánh lại có phản ứng như vậy.

Đây là lần đầu tiên nàng thực hành Spank, nhìn số tiền hai ngàn tệ thêm vào ví WeChat, thấy cũng không khó kiếm như nàng tưởng.Trong lòng vẫn rất chết lặng.Bạc Tấn Sâm quả thực hài lòng với Tiểu Quân.

Nàng thật ngoan ngoãn, từ đầu đến chân không có chút nào khiến người ta thất vọng.

Giao dịch tiền bạc như vậy cũng rất đơn giản và trực tiếp, không cần tốn công sức vun đắp, không cần cảm xúc.

Chỉ cần một cuộc điện thoại, nàng sẽ ngoan ngoãn mặc bộ nội y kín đáo của mình và ghé vào đùi hắn.Khoảng ba ngày sau, Bạc Tấn Sâm hỏi nàng buổi tối có thời gian không.

Tiểu Quân đáp không, nàng có sắp xếp khác vào buổi tối, có thể hẹn hắn ngày kia."

Sắp xếp gì?"

"Chính là người đàn ông hôm đó ở quán bar, tối nay em phải đi gặp hắn."

"Em không phải đã từ chối sao?"

"Không, em không thể từ chối."

Đó đều là sắp xếp của câu lạc bộ.

Nàng từ chối thì không cần làm nữa, chưa kịp "lên sàn" đã thất nghiệp.Một lúc rất lâu sau, Tiểu Quân vẫn không nhận được tin nhắn tiếp theo của hắn.

Nàng tính toán một chút, hôm nay đi làm sẽ bị câu lạc bộ trừ hoa hồng 800 tệ, nhưng Bạc Tấn Sâm là do nàng tự liên hệ riêng, có thể nhận trọn tiền.

Vì vậy, nàng kiên trì hỏi lại một câu."

Bạc tiên sinh, muốn hẹn ngày kia không?

Ngày mai em nghỉ một ngày, ngày kia em rảnh."

"Không được."

Tiểu Quân trả lời bằng một biểu tượng hỏi chấm.

Nàng cảm giác hắn vẫn muốn tìm nàng, chắc chắn có nguyên nhân khác mới lạnh nhạt với nàng như vậy.Nàng lại vội vàng hỏi: "Ngày kia không được sao?

Ngài khi nào thì rảnh?

Trừ tối nay, em lúc nào cũng có thể sắp xếp, ban ngày cũng được."

Thêm nửa giờ trôi qua, "Vậy tối nay."

Nàng đã nói trừ tối nay, mà hắn lại chỉ chọn tối nay.

Tiểu Quân có chút khó xử, nhưng rồi cũng chấp nhận.

Bởi vì người đàn ông ở quán bar kia thật sự rất đáng sợ, mà tiền kiếm được còn phải chia cho câu lạc bộ.

Không bằng vị Bạc tiên sinh này, chỉ đánh nàng vài cái mông mà đã cho hai ngàn tệ.Người không ngốc đều sẽ chọn Bạc tiên sinh.

Tuy nhiên, nếu nàng đồng ý Bạc Tấn Sâm, nàng sẽ vi phạm hợp đồng với câu lạc bộ, hậu quả ra sao vẫn còn chưa rõ.

Không đợi nàng kịp băn khoăn, đối phương lại gửi đến một tin nhắn."

Không đến được sao?"

Nàng gần như có thể nghe thấy giọng điệu thật sự của hắn.

Tiểu Quân hạ quyết tâm."

Đến ạ, tối nay gặp, em đợi số phòng của ngài."

Đó là tháng đầu tiên của nàng và Bạc Tấn Sâm.

Hắn biết việc nàng nhận lời gặp vào tối hôm đó có ý nghĩa gì, vì vậy hắn đã trả cho nàng ba vạn tệ một lần.

Ba vạn một tháng, cao hơn rất nhiều so với tiền lương của đa số mọi người.

Cái này gọi là bao dưỡng.Tiểu Quân so sánh một chút, số tiền đó hoàn toàn đủ chi trả viện phí.Nhưng nàng vẫn không thể không tạm nghỉ học.

Vì thế, nàng dùng số tiền dư ra để thuê nhà, mua quần áo đẹp trang điểm cho mình, cốt để làm Bạc Tấn Sâm vui lòng.Ban ngày nàng làm gia sư.

Công việc gia sư tự do, không ảnh hưởng đến "công việc chính" của nàng, và thời gian cũng tương tự như giờ đi học đại học, giúp nàng duy trì vỏ bọc nữ sinh viên.

Mỗi tuần nàng kiếm được bốn năm trăm tệ, dùng cho chi tiêu hàng ngày thực sự của bản thân.Nàng và Bạc Tấn Sâm chưa bao giờ gặp gỡ để hỏi han về cuộc sống của nhau.

Nàng chỉ đại khái biết hắn chưa lập gia đình, ngoài ba mươi, có một văn phòng kiến trúc, trước đây vẫn luôn du học và làm việc ở nước ngoài, mới trở về mấy năm trước.Bạc Tấn Sâm hiểu về nàng ít hơn, chỉ nhận ra nàng lớn lên ở huyện nhỏ, rời gia đình đến thành phố lớn như chim thoát lồng, muốn nâng cao đời sống vật chất, vì vậy mới đi làm gáiNàng nói nàng muốn tích cóp tiền mua nhà, muốn mua túi xách và quần áo, muốn ở lại thành phố lớn.Nàng khao khát mọi thứ trông xa xỉ và mới mẻ, cũng tự gắn cho mình một nhãn mác, trao đi giá trị rõ ràng của bản thân.---
 
[Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng
6 "Dùng tay" H


Lần đầu tiên theo đúng nghĩa giữa Tiểu Quân và Bạc Tấn Sâm xảy ra sau nửa tháng kể từ khi họ gặp nhau.Hắn không thường xuyên gọi nàng, đại khái hai ba lần một tuần.Tiểu Quân thậm chí còn hoài nghi về khả năng tình dục của hắn, bởi vì hắn thật sự rất kỳ lạ.

Nửa tháng trời, hắn chỉ có những hành vi gần gũi về mặt tình dục với nàng, ví dụ như âu yếm, hôn môi, hoặc bắt nàng há miệng, dùng ngón tay ấn ép, trêu đùa khoang miệng nàng.Thật sự rất giống một ông chủ già biến thái không thể giao hợp cùng cô hầu gái nhỏ của hắn...Những ý nghĩ này đương nhiên không thể để Bạc Tấn Sâm biết.

Thực ra, nhìn lại mối quan hệ giữa hai người, không khó để nhận ra sự yêu thích ban đầu của Bạc Tấn Sâm đối với nàng đến từ ngoại hình của nàng.

Hắn thích làn da nàng sau khi chịu giày vò đã thay đổi, và cả sự trong trẻo, bối rối của một loài động vật nhỏ trong ánh mắt nàng.Khoái cảm như vậy duy trì gần nửa tháng, cho dù chỉ là việc điểm đến là dừng, ngắm nhìn cơ thể nàng ửng hồng, vuốt ve làn da nóng lên, đều khiến hắn cảm thấy được giải tỏa.Nhưng giá trị ngưỡng sẽ tăng lên, huống hồ nàng cũng là một cô gái miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo.

Ngoài miệng nói không hiểu Spank có ý nghĩa gì, nhưng khi nàng bị từng cái tát vào mông, khe hở cũng sẽ tràn ra một dòng chất lỏng trong suốt, làm ướt bàn tay hắn, dưới ánh đèn mờ ảo ái muội, nó lấp lánh, ngầm báo hiệu cô gái đang động tình.Không khí buổi tối đó cũng rất tốt.

Sau khi Spank xong, Bạc Tấn Sâm không để nàng đứng dậy, mà xoa bóp giúp nàng giảm bớt đau đớn.Một bàn tay hắn gần như có thể ôm trọn nửa cái mông nàng, dễ dàng bao bọc và xoa nắn, an ủi những vùng sưng đỏ.Đây là khoảng nghỉ giữa hiệp.

Hắn hỏi nàng một số câu hỏi riêng tư không liên quan đến đau đớn, như nàng là người ở đâu, học chuyên ngành gì ở đại học.

Tiểu Quân vẫn giữ nguyên tư thế xấu hổ đó mà lần lượt trả lời.Miệng lưỡi hắn vẫn như thường lệ, bàn tay véo lấy một bên mông nàng, khiến cánh thịt hồng hào ướt át không còn chỗ nào để che giấu: "Em chảy nhiều nước quá."

Tiểu Quân sững sờ một chút, "Vâng...

Cũng ổn mà, chắc chắn sẽ có phản ứng..."

"Nhưng trông có vẻ đã ướt đến mức không thể nào chịu nổi."

Ngón tay hắn trượt xuống kẽ mông, rồi sau đó đi sâu hoàn toàn vào khe hở dính nhớp, luồn lách giữa hai cánh môi âm hộ mềm mại, rồi rút ra, kéo theo một sợi bạc mỏng manh rồi đứt.Tiểu Quân người đều choáng váng, nửa há miệng, lưng thẳng tắp.Trước đây hắn cũng từng chạm vào hạ thể nàng, thậm chí trong lúc Spank còn "ngộ thương" chỗ đó, nhưng chưa bao giờ cắm vào, dù là dùng ngón tay hay bất cứ thứ gì khác...Nửa tháng trôi qua, Tiểu Quân cảm thấy mình giống như một con ếch trong nước ấm, cứ tưởng mình đang ngâm mình trong suối nước nóng, nhưng thực ra lại đang bị luộc trong một nồi nước sôi, chín đến mức bất ngờ không kịp trở tay.Nàng cố chịu đựng không nhúc nhích, vì vậy trông đặc biệt cứng đờ.

Cho đến khi hắn cho một ngón tay vào cơ thể nàng, nàng mới xấu hổ cong người về phía trước, "Chờ một chút...

Chờ một chút..."

Hắn dường như có chút không vui, "Còn phải chờ gì nữa?

Muốn tôi cùng em chờ sao?"

Nàng cũng không biết còn phải chờ gì, chờ một phép màu?

Chờ một cuộc điện thoại từ bệnh viện?

Nói cho nàng biết Tưởng Nam tỉnh lại, để nàng có thể thoát thân trong lúc nguy cấp này.Nhưng không có, không có phép màu, không có điện thoại.Tiểu Quân duỗi chân, ngược lại kẹp ngón tay kia chặt hơn, khó chịu mà nhích mông một chút, "Em có chút căng thẳng... muốn thích nghi một chút."

Bạc Tấn Sâm nhìn ra nàng đang câu giờ, nhưng căn bản không tức giận.

Phản ứng của nàng cũng rất thú vị phải không?"

Được, vậy tôi cho em năm phút, em thích nghi xong thì nói cho tôi."

Hắn nói vậy chắc chắn là đang đùa.

Tiểu Quân nghẹn lời, không dám quay đầu lại nhìn, "Không cần thích nghi...

Cứ tiếp tục đi, Bạc tiên sinh."

Ngón tay hắn tự ý đi vào, đầu tiên là một ngón, sau đó là hai, ba ngón, làm nàng căng đầy, gần như thô bạo lấp kín cửa huyệt nàng.

Không vào được, cũng không muốn rút ra, chỉ là dùng lòng bàn tay xoay tròn tại chỗ, xoa ấn vào vách trong ướt át đầy nếp gấp.Tiểu Quân toàn thân nóng ran.

Ngón tay hắn ấn vào huyệt nàng, chống vào điểm mẫn cảm của nàng, mỗi lần cử động đều phát ra tiếng "ọp ọp"."

Không cần..."

"Không cần sao?"

Kẽ ngón tay hắn đều bị dâm thủy của nàng lấp đầy, năm ngón tay tách ra sẽ tạo thành một lớp màng mỏng trong suốt vỡ tan ngay lập tức.

Hắn rút ngón tay dính dịch ra, đưa đến trước mắt nàng, "Em xem cái miệng bên dưới của em nói thế nào, nó cũng nói không cần sao?"

Bàn tay ướt át ở gần trước mặt, Tiểu Quân nằm sấp trên đùi hắn căng thẳng đến khó thở, cũng không biết cách lớp thịt mềm dày trước ngực, hắn có cảm nhận được trái tim nàng đang kinh hoàng không.Tiểu Quân chống nửa thân trên dậy, "Em muốn đi tiểu, cho em vào toilet một chuyến đi."

"Không cần đi.

Nằm yên đó, đừng lộn xộn."

Cái gì mà "không cần đi"?

Tiểu Quân muốn quay đầu lại, ngay sau đó bị ấn vai, mông lại lần nữa ưỡn lên, huyệt khẩu thoáng chốc lại bị ngón tay hắn lấp đầy chật cứng, nàng kêu sợ hãi: "Không cần!

Dừng lại một chút!

Em muốn đi tiểu, sẽ tè ra..."

Bạc Tấn Sâm không để ý nàng.

Hắn cũng đã cương cứng, qua lớp quần tây cọ vào bụng dưới của cô gái.Có lẽ vì ba ngón tay thực sự ra vào khó khăn, hắn rút bớt một ngón, kiên nhẫn tìm kiếm vùng mẫn cảm trong con đường ẩm ướt của nàng.Tiểu Quân từ trên xuống dưới đều rất thành thật, rất nhanh liền giúp hắn tìm đúng vị trí.

Đó là một vùng da mềm mại, thô ráp, bất kể là móc hay xoay tròn, đều sẽ khiến nàng phát ra những tiếng rên rỉ kìm nén gần như tiếng mèo kêu."

Chỗ này ấn xuống có thoải mái không?

Đây là chỗ nào?"

"...Em... em không biết."

"Không phải ở trong âm hộ của Tiểu Quân sao?

Âm hộ Tiểu Quân rất ướt, rất nóng.

Ấn lên trên, có thể sờ thấy xương mu của em."

Giọng hắn rất trầm, động tác rất chậm và cẩn thận.

Đầu Tiểu Quân đã trống rỗng, chỉ biết rầm rì hai tiếng khi hắn nói đến sự xấu hổ của nàng, còn những lúc khác thì vẻ mặt thất thần, mờ mịt.Các giác quan của nàng đều tập trung vào đầu ngón tay hắn, vừa sảng khoái đến khó chịu, vừa nhẹ nhàng không có cảm giác gì.

Nàng bị hắn câu dẫn, phát ra từng đợt thở dốc chờ đợi.Ngón tay kia bỗng nhiên mạnh mẽ và chuẩn xác ấn xuống, móc lôi và đẩy nhanh chóng tới lui."

Ách a!"

Hai chân Tiểu Quân run rẩy kịch liệt, khoái cảm như điện giật không ngừng tấn công hạ thể.

Nàng gục đầu xuống, cơn buồn tiểu càng lúc càng gấp, không thể không kẹp chặt đùi."

Em muốn đi WC...

Em thật sự...

A..."

Nàng nhịn đến run rẩy cả người, "Em muốn tè ra, thật sự...

Bạc tiên sinh!"

"Vậy tè ra đi."

Bạc Tấn Sâm rút ngón tay ra, tát vào bên mông nàng.

Đồng thời, lúc rút ra, sự rút ra nhanh chóng đó đã làm suy sụp cọng rơm cuối cùng của Tiểu Quân.

Nàng đột nhiên kêu lên một tiếng kinh hãi, một dòng nước mạnh mẽ từ hạ thể nàng phun ra, dồn dập và ngắn ngủi, từ giữa hai chân tưới ướt sàn nhà.Nàng mất kiểm soát mà tè ra, sau màn "dùng tay" mãnh liệt, nàng đã tè ướt cả quần hắn trong khi bị đánh mông..."...Bạc tiên sinh..."

Cảm giác xấu hổ tột độ và tủi thân khiến nàng gần như bật khóc.Hắn buông tay, Tiểu Quân mất thăng bằng, đầu óc choáng váng muốn nổ tung mà từ đùi hắn trượt xuống đất.

Bạc Tấn Sâm bóp cằm nàng, bắt nàng quay mặt đi nhìn vệt nước bẩn thỉu đó, "Đồ tiểu phá hoại, nhìn xem em làm trò tốt gì này."

Nàng không kịp phản ứng lại, "...Em không cố ý...

Em xin lỗi..."

Vừa dứt lời liền nghe tiếng khóa quần kéo xuống.

Tiểu Quân đưa mắt mơ hồ tìm theo tiếng động, vừa ngẩng đầu lên, miệng liền bị nhét đầy hai ngón tay vừa ướt vừa mặn, thăm dò sâu vào khoang miệng nàng.

Nàng cũng phản xạ có điều kiện mà phối hợp liếm mút, mặc kệ hắn khiêu khích.Rồi sau đó Tiểu Quân nhớ ra vị mặn kia từ đâu mà có, đẩy tay hắn ra, quay mặt đi, "Bẩn quá."

Bạc Tấn Sâm cười nàng, "Em còn ghét bỏ chính mình sao?"

"Vốn dĩ đã bẩn rồi..."

Nàng xụ mặt chống mép giường đứng dậy, ngay sau đó liền bị ấn mặt xuống giường, đập vào mặt đều là mùi hương mềm mại và sạch sẽ của ga trải giường khách sạn cao cấp.Mái tóc không dài không ngắn đều dính vào mặt.

Tiểu Quân ngẩng đầu muốn hất tóc ra khỏi mặt, bỗng nhiên động tác cứng đờ.

Là hắn đang nắm dương vật cương cứng, dâng trào của mình, đặt lên cửa huyệt ướt át hỗn độn của nàng.
 
[Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng
7. Lần đầu H


Tiểu Quân úp mặt nằm trên giường, hai chân thẳng tắp buông thõng ngoài mép giường.

Không ai trói buộc nàng, nhưng nàng vẫn không dám cựa quậy dù chỉ một cử động nhỏ, giống như một con vật nhỏ bị nắm gáy, nàng gập hai cánh tay đặt trước ngực, ưỡn cổ, chờ đợi khoảnh khắc người đàn ông tiến vào cơ thể mình.Trước mắt chỉ có bức tường trắng và một bức tranh, cảm giác không nhìn thấy gì này thực sự rất dày vò.Nhưng người đàn ông kia cứ như cố ý tra tấn nàng, áp sát dương vật đã cương cứng hoàn toàn vào khe mông đỏ bừng của nàng, ấn xuống và cọ xát tới lui.

Nàng chỉ từng trải qua kiểu tình dục truyền thống, cảm thấy xa lạ với màn dạo đầu dài dòng, luôn có một cảm giác lo lắng như dê vào miệng cọp.Khi nàng nằm sấp trên đùi hắn, "cái đó" đã cứng rắn chọc vào bụng dưới của nàng, rất đột ngột.

Nàng từng tưởng tượng cảnh bị đưa vào, nếu không có chất bôi trơn chắc chắn sẽ đau.Bạc Tấn Sâm thực sự đang trêu chọc nàng.

Trong quá trình cọ xát, rất nhiều lần hắn đưa đầu dương vật chạm vào cúc hoa, khiến nàng sợ hãi kẹp chặt mông: "Không được!

Chỗ đó không được!"

Người đàn ông càng thêm thờ ơ, ngón cái hắn cứ xoay tròn ở cúc hoa co thắt của nàng, ấn một chút vào cái lỗ nhỏ kín kẽ đó: "Tại sao không được?"

Tiểu Quân đương nhiên sợ bị rách, nàng chưa từng bị "làm" cái lỗ đó bao giờ.

Nàng cầu xin: "Lần sau được không?

Lần sau em mang chất bôi trơn, hôm nay đừng..."

Hắn vốn dĩ chỉ dọa nàng, thấy nàng thực sự sợ hãi, lại không có cái khoái cảm đạt được mục đích, hắn vỗ vào mông nàng: "Hạ eo xuống."

Tiểu Quân ngoan ngoãn làm theo, hạ eo xuống, mông tự nhiên ưỡn lên.

Nàng nghĩ mình khó thoát khỏi, nhắm mắt lại chờ hắn đưa vào.

Nhưng "vật cứng" nóng rực kia lại ấn xuống, đổi hướng, trượt từ khe mông vào khe thịt nhợt nhạt giữa hai môi âm hộ."

Thật ấm, thật trơn."

Hắn nói.Chỗ đó không bị đánh đỏ, mà ửng lên màu trắng hồng tự nhiên của thiếu nữ.

Lông tơ thưa thớt mềm mại bị cọ đến rối bời, tràn đầy dịch lỏng, bám chặt lấy tiểu huyệt trắng nõn của Tiểu Quân.Nàng hoàn toàn không dám động đậy."

Tôi còn chưa từng xem kỹ 'cô bé' của Tiểu Quân."

Bạc Tấn Sâm dùng hai ngón tay tách hai cánh môi âm hộ, giống như bóc tách một nụ hoa chớm nở.

Bên trong đài hoa hồng phấn là hai cánh môi nhỏ màu hồng đào.

Quy đầu đỏ sẫm va chạm đi xuống, tiểu môi âm hộ liền bị căng ra ngoài."

Ách..."

Tiểu Quân không khỏi ưỡn người trên, theo bản năng muốn bò về phía trước, nhưng căn bản không thể đi đâu được."

Đừng nhúc nhích."

"Em sợ..."

Quy đầu hoàn toàn đi vào cửa hang nhỏ hẹp ở hoa tâm.

Tiểu Quân cảm thấy mình giống như một chai rượu bị nút gỗ không vừa vặn chèn vào, căng đến mức sắp nổ tung.

Nàng "A" lên một tiếng kêu sợ hãi ngắn ngủi, vô thức nâng một cẳng chân lên, suýt chút nữa đá phải hắn.Bạc Tấn Sâm đơn giản ấn mắt cá chân của nàng, tách hai chân nàng ra hết mức, ưỡn hông nhấp vào huyệt nàng.

Chỗ thô nhất là cạnh quy đầu và giữa dương vật.

Khi tiến vào, Tiểu Quân há miệng nhưng không phát ra tiếng, sợ giây tiếp theo chờ mình chính là cơn đau bất ngờ, chỉ có thể "tê tê" hít khí.Cũng may, âm đạo đủ chất bôi trơn, chỉ cần không có sự cọ xát khô khốc thì sẽ không đau."

Ách..."

Tiểu Quân cảm thấy mình giống như ống tiêm trong tay y tá, tùy hắn từ từ đẩy vào.

Hai giọt nước mắt sinh lý đột nhiên trượt xuống mặt như bị đẩy ra.Bạc Tấn Sâm bị nàng siết chặt đến nghiến răng, cú đầu tiên đã cắm đến tận gốc, ngay sau đó rút ra toàn bộ, nhưng chưa tiến vào lại.

Vài lần va chạm vào cung khẩu, sâu trong âm đạo Tiểu Quân đột nhiên ê ẩm khó chịu, sau đó cùng với việc dương vật rút ra, nhanh chóng trở về hư không.Khoái cảm của việc "nguyên cây tiến nguyên cây ra" khó có thể diễn tả.

Vừa rút ra đã khiến người ta mong chờ lần "ghé thăm" tiếp theo.

Tiểu Quân cảm thấy xấu hổ vì loại khoái cảm đó, nàng ngậm miệng nức nở không chịu phát ra tiếng, nhưng cơ thể sẽ không lừa dối người.

Nàng không chỉ ướt đến mức vài cái đã tiết ra dịch trắng, mà cả thịt mềm trong huyệt càng run rẩy không tự chủ bao bọc lấy dương vật hắn.Vừa mới cao trào một lần, nàng bây giờ quá nhạy cảm."

Thả lỏng thôi..."

Bạc Tấn Sâm càng động càng khó khăn, cuối cùng khi rút ra một chút, động dâmtheo đó chảy ra một dòng dịch đục.Hắn còn chưa bắn, tất cả đều là dâm thủy nàng tiết ra trong vài cú thúc đẩy vừa rồi, đều đã bị "làm" thành bọt trắng."

Sao không nói gì?

Tôi sắp bị em kẹp bắn rồi, thả lỏng một chút, đừng căng thẳng."

Bạc Tấn Sâm cho rằng nàng không lên tiếng là vì vẫn chưa đạt đỉnh, vì thế kéo tay nàng đang đè dưới thân, muốn lật nàng lại, dùng tư thế truyền thống mặt đối mặt để "làm"."

Ưm..."

Nàng toàn thân mềm nhũn, bị hắn nắm cánh tay xoay người.Vừa lật nàng lại, Bạc Tấn Sâm liền sững sờ một chút, bởi vì vẻ mặt nàng thật sự ngoài dự đoán.

Ánh mắt nàng mê ly mất tiêu cự, từ cổ đến ngực đều ửng hồng, gò má cũng ướt đẫm, lông mi đều bị nước mắt làm bết lại từng chùm, bằng mắt thường có thể thấy được nàng đã trải qua không chỉ một lần cao trào.Hóa ra không phải căng thẳng, mà là sảng khoái quá mức.Tiểu Quân như tỉnh mộng, đôi mắt dần dần lấy lại tiêu cự, nhìn về phía hắn, hỏi hắn đã "xong" chưa.Bạc Tấn Sâm thất thần một lát, có chút buồn cười mà xoa xoa má nàng, "Chưa."

Nàng gật đầu, ôm gối đầu tách chân ra, đầu gối ép vào hai bầu vú mềm mại trước ngực.

Huyệt khẩu bị "làm" cho mở ra, dịch trắng theo cái lỗ nhỏ tròn chảy ra ga trải giường: "...Vậy tiếp tục đi, em có dùng thuốc tránh thai khẩn cấp, có thể bắn trong."

Dương vật giữa hai chân Bạc Tấn Sâm trong khoảnh khắc nàng vừa dứt lời đã căng lên đến đau nhói.Hắn cúi người xuống nhưng không lập tức tiến vào nàng, mà hôn lên gò má ửng hồng của nàng, nhẹ nhàng xoa nắn nụ âm vật nhỏ đứng thẳng phía trên lỗ huyệt."

Ngoan, đừng nóng vội..."
 
[Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng
8. Học ngoan H


"Không được xoa chỗ đó!"

Tiểu Quân bị khoái cảm trực tiếp ngắn ngủi tấn công, cơ thể không tự chủ co giật một chút, cuộn người lên nắm lấy cổ tay hắn, "Không được...

Em không thích."

"Không thích?"

Tiểu Quân gật đầu, biết hắn sẽ không tin, không dám nhìn hắn, đành chịu đựng khuôn mặt đỏ bừng mà nói nhỏ: "...Em thích anh 'làm' em, anh mau tiếp tục 'làm' em đi."

Ra đi khách thì sẽ có rất nhiều khoảnh khắc miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo.

Nàng tự an ủi thì sẽ xoa hạt đậu nhỏ, khi làm tình cũng thích được phục vụ.

Nói không thích chỉ là không muốn được Bạc Tấn Sâm phục vụ thôi, nàng chỉ muốn nhanh chóng làm hắn bắn ra trong cơ thể mình, tốc chiến tốc thắng, kết thúc rồi có thể không còn dính dính nữa, có thể chuồn lẹ.Thế nhưng, mưu tính của nàng thậm chí còn chẳng được coi là tiểu xảo, Bạc Tấn Sâm làm sao lại không nhìn thấu?

Nàng không phải không thích, nàng chỉ là không kiên nhẫn.Hắn buông nàng ra, ngồi dậy.

Tầm nhìn của hắn chợt trở nên từ trên cao nhìn xuống nàng: "Vậy em cầu xin tôi đi."

Tiểu Quân sững sờ một chút, nhưng chắc chắn sẽ chiều theo hắn: "Em cầu xin anh."

"Cầu tôi cái gì?"

"Cầu anh 'làm' em..."

Tiểu Quân vẫn chưa nhận ra Bạc Tấn Sâm đã không vui.

Nàng vừa bị "làm" đến thất điên bát đảo, trên mặt vẫn còn vương nước mắt, lại còn phải đoán ý hắn thì quá khó xử."

Được, tôi thỏa mãn yêu cầu của em."

Hắn nâng hai chân nàng lên, đặt sang hai bên eo bụng nhỏ nhắn của mình, không hề báo trước mà thúc mạnh vào cửa huyệt nàng."

A!"

Khuôn mặt Tiểu Quân trong nháy mắt nhăn lại một cục, hai tay nắm chặt ga trải giường dưới thân.

Nàng dù có ướt át đến mấy cũng không chịu nổi cú thúc đột ngột đó.

Khoái cảm dữ dội tràn ngập hạ thân, dương vật chém vào vách trong với tần suất lung tung, căn bản chính là muốn "làm nát" nàng ra."

Không được..."

Tiểu Quân toàn thân căng cứng, ngửa cổ nắm chặt cánh tay hắn, bị đâm cho nói năng lộn xộn, "Em không...

A...

Chậm một chút!

Chậm một chút...

Em không chịu nổi..."

Bàn tay khô ráo của Bạc Tấn Sâm gạt đi những sợi tóc rối bời trên gò má nàng, men xuống dưới nắm lấy một bên vú nàng, giày vò đầu vú nàng: "Không phải thích bị 'làm' sao?"

Tiểu Quân liều mạng lắc đầu, toàn thân căng cứng, dù ngốc đến mấy cũng phải nhận ra hắn đang tức giận.Nàng nắm lấy cánh tay hắn vươn lên, vòng hai cánh tay qua cổ hắn, cố gắng ôm lấy hắn, hôn lên cằm hắn.

Ở góc độ này, dương vật đã trượt ra khỏi huyệt hơn nửa.

Nàng khẽ thở hổn hển một tiếng, "mất bò mới lo làm chuồng" mà nói: "Thích...

Thích, nhẹ nhàng một chút được không ạ?

Em hơi đau..."

Bây giờ lấy lòng vẫn chưa tính là muộn.

Bạc Tấn Sâm đưa tay sờ soạng một chút cửa huyệt nàng, hai cánh môi thịt kia bị "làm" đến nóng hổi, đã sưng đỏ.Tiểu Quân vội vàng ôm hắn nhẹ giọng hỏi: "Cho em xoa một chút được không ạ?

Sẽ ướt hơn một chút, đỡ đau hơn một chút."

Nàng trông thật đáng thương, mặc dù những giọt nước mắt đó là do sướng quá mà chảy ra, nhưng cũng khiến nàng trông thật yếu ớt, bất lực.

Hắn đương nhiên có thể chiều chuộng nàng, đồng ý với nàng, nhưng trước đó vẫn phải cho nàng biết sau này tốt nhất đừng giở trò bịp bợm với hắn.Bạc Tấn Sâm hôn lên đỉnh đầu nàng, nắm tay nàng tìm đến hạ thân: "Tiểu Quân tự mình làm đi."

"Ưm."

Tiểu Quân hít hít mũi, cúi đầu nhìn thấy hai bộ phận sinh dục ướt át dính nhớp của hai người gần gũi dán vào nhau như vậy.

Quy đầu đỏ sẫm chọc vào âm hộ nàng, đã sớm khôi phục độ cứng và sẵn sàng chờ đợi.Tiểu Quân nghiêng trọng tâm, nhấc mông lên một chút, trước tiên nắm lấy dương vật thô cứng của hắn nhét vào tiểu huyệt mình, sau đó nhẹ nhàng dùng ngón tay xoa ấn âm vật của mình, đặt cằm lên vai hắn."

Em tự xoa, anh nhẹ một chút chậm một chút..."

"Được."

Hắn lại lần nữa cử động, so với trước đó dịu dàng hơn rất nhiều.

Mái tóc mềm mại của Tiểu Quân cứ cọ qua cọ lại vành tai hắn, nàng rầm rì, thoải mái ôm hắn "ưm ưm".Họ gần như ngồi mặt đối mặt, tư thế này cắm vào không sâu bằng từ phía sau, nhưng tư thế ôm khiến trái tim ở rất gần.

Tiểu Quân mặt trước sau tựa vào vai hắn, hai tay ôm lấy vai hắn, thở hổn hển thỉnh thoảng hít hai cái mũi, sau cơn bão tố vẫn còn sợ hãi.Cũng may, cho đến khi nàng bị hắn bắn đầy, hắn cũng không làm khó nàng nữa, ngược lại vuốt tóc nàng, ôm nàng vào phòng tắm, tắm rửa cho nàng rồi thay áo choàng tắm.Lần đó làm Tiểu Quân hoàn toàn học được cách ngoan ngoãn, không còn giở trò gì trước mặt Bạc Tấn Sâm nữa.Tâm tư của cô tiểu thư này quá dễ bị nhìn thấu, lúc nào cũng vì tiền, chỉ khi đòi tiền là thật lòng nhất, có gì mà không nhìn thấu được chứ.
 
[Hoàn - H Văn - Sp ] Giá Trị Của Nàng
9. Màu trắng


"Tiền đã nhận được chưa?"

Tiểu Quân ra khỏi khách sạn, gọi điện thoại về quê.

Đó là lần đầu tiên nàng nhận được tiền từ Bạc Tấn Sâm.

Sau khi tiền về tài khoản, nàng chưa nghĩ ra lý do hợp lý, nên cứ chần chừ không dám gọi cho gia đình Tưởng Nam.Mấy ngày sau nàng mới chuyển phần lớn số tiền vào tài khoản của bố Tưởng.Điện thoại vừa kết nối, đầu dây bên kia liền truyền đến giọng nói lo lắng sốt ruột: "An An à, con kiếm đâu ra nhiều tiền vậy?"

Tiểu Quân đã chuẩn bị sẵn lý do thoái thác, mím môi nói: "Con có một người bạn học, chú của bạn ấy làm doanh nghiệp.

Tiền là do chú ấy cho.

Chú ấy nói Tưởng Nam còn trẻ như vậy mà gặp chuyện này, chú ấy biết được thì chắc chắn muốn quyên tiền."

"Thật sao?

Sao người ta lại tốt bụng đến vậy?"

"Người ta sẽ không cho nhiều đâu, chỉ đủ chi phí máy móc mỗi tháng thôi, bố đừng lo lắng.

Người ta cũng sợ con cầm tiền làm bậy, nên sẽ không cho một lúc quá nhiều."

"Bố không lo cái này!

Bố lo con đi vay nặng lãi!"

"Con sẽ không đâu, bố đừng lo, bố nói mẹ cũng đừng lo, con ở ngoài biết chừng mực mà."

"An An…"

Khuôn mặt Tiểu Quân đã sớm đầm đìa nước mắt, nàng dùng tay lau lau, sửa lời nói: "Bố à, bố hãy chăm sóc Tưởng Nam thật tốt, chăm sóc bản thân bố nữa.

Lưng đau thì đừng đi làm bảo vệ trong xưởng nữa, chẳng được bao nhiêu tiền mà lại làm hại sức khỏe.

Con gửi tiền về cho bố và mẹ là muốn hai người không phải quá mệt mỏi."

"Bố không sao đâu, hai chúng ta thay phiên nhau mà.

Ban ngày mẹ con chăm sóc Tiểu Nam còn mệt hơn, bố ban ngày trực ca, buổi tối cũng chỉ ở bên Tiểu Nam thôi.

An An, con học hành cho tốt, đừng lo kiếm tiền nữa!

Cùng lắm thì bố còn có thể đi vay mượn ở chỗ khác!"

Tiểu Quân lắc đầu: "Con không kiếm tiền đâu, chỉ cần con đưa ra được giấy tờ bệnh viện, chú của bạn con sẽ đồng ý mỗi tháng đều quyên tiền.

Mấy vạn tệ đối với người giàu chẳng là gì cả.

Chú ấy nói dù sao cũng phải làm từ thiện, chi bằng trực tiếp cho Tưởng Nam.

Bố nhớ mỗi tháng đều gửi giấy tờ qua đây cho con."

"Thật ư?

Tốt quá vậy!

Bố thật sự…

Gia đình chúng ta thật sự gặp được người tốt bụng rồi…"

Nói đến đây, bố Tưởng mới tin, kích động nói năng lộn xộn một lúc: "Được, vậy bố sẽ gửi qua cho con.

Chú của bạn con tên gì vậy?

Bố sẽ viết thư cảm ơn cho chú ấy, gửi cùng giấy tờ cho con, con đưa cho chú ấy xem, cảm ơn chú ấy, đừng để người ta nghi ngờ.

Nếu không phải Tiểu Nam bên người không thể rời, bố nhất định sẽ đích thân đến cảm ơn người ta!"

Tiểu Quân trầm mặc rất lâu, móng tay nàng gần như cào nát góc áo."

Anh ấy họ Bạc, Bạc tiên sinh.

Bố ơi, con cúp máy đây.

Con nghỉ sẽ về thăm hai người, bố và mẹ chú ý giữ gìn sức khỏe."

"Bạc tiên sinh à, ừ được, con cúp máy đi, An An con học hành cho tốt, chúng ta không sao đâu, Tiểu Nam cũng rất ổn định."

Điện thoại cắt đứt, Tiểu Quân đứng yên tại chỗ bên lề đường rất lâu.

Gió rất lớn, tóc bay lòa xòa trên mặt nhưng nàng cũng không đưa tay gạt đi, cho đến khi xe taxi đến, nàng mới miễn cưỡng di chuyển bước chân.Nàng lên xe mở trang web đồ cũ, lướt vài trang, nước mắt vẫn làm mờ tầm nhìn.

Nàng dùng bàn tay lau mặt, rồi chốt đơn một chiếc Chanel cũ.

Chiếc túi xách nhỏ màu đen đeo chéo, giá gốc đại khái khoảng hai ba vạn tệ.

Nàng rất đau lòng, một chút cũng không thích nhưng vẫn đặt mua.Có tiền thì nên tiêu, nếu không hắn sẽ nhận ra tiền nàng đều tiêu vào chỗ khác.Tiểu Quân không muốn Bạc Tấn Sâm biết số tiền đó được sử dụng cụ thể vào việc gì.

Đó là một nơi sâu thẳm trong lòng hắn không thể đặt chân đến.

Hắn có thể đưa dương vật vào cơ thể nàng, nhưng tuyệt đối không thể đưa tay vào cuộc sống của nàng.Lần sau gặp Bạc Tấn Sâm, nàng liền đeo chiếc túi nhỏ đó.

Ngày hôm đó hắn dẫn nàng đi ăn ở nhà hàng cao cấp, nhìn thấy chiếc túi của nàng không hợp với nhà hàng, hắn lại nhíu mày."

Xấu lắm sao?"

Tiểu Quân hỏi."

Đẹp, nhưng không hợp với em, tại sao lại mua màu đen?"

Tại sao?

Bởi vì nàng có thể tìm được chiếc rẻ nhất và hợp lý nhất là chiếc màu đen này."…Dễ dơ."

Tìm được cái cớ này, Tiểu Quân cảm thấy mình thật buồn cười, mặt trong chốc lát đỏ bừng không dám ngẩng đầu.

Mua hàng hiệu mà còn muốn dễ dơ, nàng căn bản không phải không hợp màu đen, mà là không hợp với đồ xa xỉ.Bạc Tấn Sâm đặt dao nĩa xuống, lướt qua bàn rót cho nàng ly nước chanh đã hạ nhiệt độ: "Màu đen đúng là rất dễ dơ, tôi cũng thích mặc đồ đen.

Nhưng tôi thích Tiểu Quân mặc màu trắng, lần sau mua màu trắng đi."

Tiểu Quân ngẩng đầu, chần chừ nhìn về phía hắn, thấy hắn cười nâng ly với mình, vội vàng nâng ly thủy tinh lên uống một ngụm.Mấy ngày sau, nàng nhận được món quà đầu tiên từ Bạc Tấn Sâm: một chiếc Chanel màu trắng ngà.

Hoàn toàn mới, da mềm mại, phụ kiện kim loại lấp lánh sáng bóng, thật xinh đẹp, thật hợp với nàng.

Đó cũng là món đồ xa xỉ duy nhất mà sau này nàng giữ lại bên mình không bán đi, bởi vì thực sự quá tiếc.Nàng tiếc cái hộp đóng gói tinh xảo của nó, tiếc lời khen nhiệt tình của cô nhân viên bán hàng khi hắn đưa nàng đi lấy túi, tiếc cái cảm giác bất ngờ khi lần đầu tiên nhận được một món quà đắt tiền…Vật chất quả thực sẽ bào mòn ý chí con người.

Nàng lúc đó đã biết, nếu Tưởng Nam cứ mãi không tỉnh lại, nàng và Bạc Tấn Sâm lâu ngày nhất định sẽ mê luyến việc làm tình nhân của hắn.Được một người đàn ông có năng lực kinh tế chiều chuộng nếu không phải sẽ lâng lâng sao.

Cũng may Tiểu Quân còn có chút tự hiểu mình, nếu không đã sớm quên hết tất cả rồi."

Cảm ơn anh Bạc tiên sinh, em rất thích."

Buổi tối hôm đó họ ở tầng cao của khách sạn ven sông ngắm cảnh đêm, ăn tối, sau đó làm tình trước cửa kính.Hắn kéo khóa váy liền áo của Tiểu Quân xuống, nhìn thấy bên dưới chiếc váy chiffon là bộ nội y ren trắng đồng bộ.

Nàng không còn mặc loại nội y cotton thuần túy kiểu học sinh đó nữa, nàng uống một ly champagne, toàn bộ quá trình đều thể hiện rất vui vẻ.---
 
Back
Top Bottom