Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Hoàn] [Đm] Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái 1

[Hoàn] [Đm] Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái 1
Chương 120: Thế Giới 4 - Đối đầu Sinh Tử


"Mày.. mày.. sao mày lại ở đây?"

Quân Cẩm không tin vào mắt mình, cậu đã cho người lừa kẻ trước mắt này lên Tinh cầu Thất lạc, y không có dị năng, khù khờ ngu ngốc, tuyệt đối sẽ chết tại nơi hiểm ác trùng trùng kia.

Sao lại..?"

Con không phải đã xảy ra tai nạn bỏ mình rồi sao?

Chuyện này rốt cuộc thế nào?"

Quân lão gia nhìn thấy đứa con riêng của mình đột nhiên xuất hiện, không phải Quân Cẩm nói với ông rằng Quân Dạ Vũ trong một cuộc thám hiểm tại trường đã bị rơi xuống vực mất mạng, ông cũng cho người tìm kiếm mãi nhưng không có bất kỳ manh mối nào, sao bây giờ y ở chỗ này, còn tỏ ra thái độ không tốt với Quân Cẩm.

"Thấy tôi còn sống, cậu thất vọng lắm sao?"

Dạ Vũ cười không khác nào tên yêu nghiệt trong truyền thuyết, làm Hàn Thiên Dật cũng thấy lạnh gáy vì hay đối đầu với yêu tinh này."

Chuyện xấu trong nhà tôi cũng không tính nói ra, nhưng nghĩ đến đôi uyên ương trai tài trai sắc thế này cứ như vậy mà bị chia rẽ, thật là lòng người căm phẫn."

Dạ Vũ hệt như ảnh đế nhập xác, phẫn diễn vào vai hoàng hậu nương nương vạch mặt gian phi."

Người đâu, còn không mau phát đoạn phim đó đi."

Dạ *chính cung nương nương* Vũ vừa ra lệnh, đàn em liền chạy mở ngay đoạn video đã chuẩn bị sẵn.Trong đoạn phim quay lén được, hai người ôm ấp thân mật, nhìn qua đã biết ngay một người trong số đó là Quân Cẩm, thiếu gia cành vàng lá ngọc của Quân gia, người còn lại chỉ có bộ phận lãnh đạo Đế Quốc từng gặp qua mới biết, họ hốt hoảng giật mình, ánh mắt lập tức bắn về phía Quân Cẩm như đạn dược hỏa lực kinh người."

Không, không phải vậy, mau tắt đi, tắt đoạn phim đó đi."

Phía sau cảnh thân mật kia lại là những cảnh không ai chấp nhận nổi, trên giáo đường uy nghiêm trang trọng lại phát đoạn phim heo không hợp thời thì có vẻ không tôn trọng lễ nghi, Dạ Vũ ra hiệu cho người thu hồi về.Quân Cẩm như đổ vỡ tại chỗ, trong lời vạch tội của Dạ Vũ, cậu không còn lời nào để phản bác.

"Người nam nhân trong đoạn clip kia mọi người hẳn cũng biết là ai đi, Trung tướng Sige của Liên Bang, cho nên không ai thắc mắc vì sao cậu ta bị bắt đi rồi, lại không mảy may mất sợi lông, sợi tóc nào, còn toàn vẹn trở về lật tẩy âm mưu của Liên Bang rồi chứ?"

"Cậu mới chính là người phản bội, gián điệp của Liên Bang sao?"

Một vị lãnh đạo cấp cao Đế Quốc chỉ thẳng mặt Quân Cẩm."

Không, không phải, tôi không phải.

Tôi chỉ là bị Sige lừa gạt, đi theo gã ta đoạn thời gian mà thôi."

Quân Cẩm hối hận không thôi, cậu say mê vẻ anh tuấn cùng tài thế, địa vị của Sige, những lời mật ngọt hoàn hảo, trót lưỡi đầu môi đó một thiếu niên chưa trải sự đời sao có thể chống cự được, liền phối hợp với gã, diễn vở kịch thay đổi thân phận, giúp Quý Tử Hiên trở thành thế thân cho mình trốn thoát.

Sau thời gian nhiều năm ở bên cạnh gã, cậu chợt nhận ra sự thật cay đắng rằng mình vẫn mãi chỉ là một tình nhân bị che giấu không thể lộ ra ánh sáng, gã dường như giam kín cậu trong chiếc lồng son hoa lệ được gọi là Trung Tướng phủ, còn bản thân thì tiếp tục đi trêu hoa ghẹo nguyệt, mặc cho cậu mệt mỏi, thất vọng, bi ai, hoảng sợ.

Cuối cùng lựa chọn tìm cách thoát thân, vất vả lắm mới thoát ra khỏi Liên Bang, quay về Đế Quốc, lại tường thuật âm mưu của Liên Bang, hạ bệ Quý Tử Hiên, đoạt lại thân phận hôn thê của Hàn Thiếu tướng."

Nếu cậu nói chuyện đó là bị Sige lừa gạt, vậy thì chuyện cậu lên kế hoạch giết tôi thì sao?

Cũng là bị người khác lừa sao?"

Dạ Vũ lại bồi thêm câu nữa khiến Quân Cẩm triệt để rơi vào vực sâu.

"Ha ha ha, đúng vậy, ai kêu anh đã biết quá nhiều, anh biết mối quan hệ của tôi cùng Sige, anh còn sống ngày nào chính là uy hiếp tôi ngày đó, Quân Cẩm bảo ngọc không tỳ vết, sao tôi có thể để cho một người biết được vết nhơ của mình sống sót được."

Quân Cẩm cười nhưng nước mắt không ngừng chảy ra, bao nhiêu công sức, bao nhiêu che giấu bấy lâu đều bị vạch trần cả rồi, cậu làm sao sống tiếp đây?"

Con .. con.. sao con có thể giết anh trai mình cơ chứ?"

Quân lão gia biết được sự thật đau lòng phút chốc như già thêm mấy tuổi."

Anh ta cũng xứng làm anh tôi sao?

Tôi khinh, tên đó chỉ là tên con riêng của ông mà thôi."

Quân Cẩm hét to phản bác, lại bị một cái tát đau điếng của Quân lão gia làm cho lặng người."

Nghiệp chướng, đều là nghiệp chướng mà."

Nếu không phải tại ông ham mê phú quý, bỏ rơi mẹ của Quân Dạ Vũ để lấy thê tử hào môn, làm sao y lại trở thành con riêng.

Quân lão gia ánh mắt ân hận, ông nhìn về phía đứa con trai chưa lần nào trách mắng người cha tồi tệ, bạc đãi hai mẹ con bọn họ.

"Ta..ta xin lỗi."

"Ông đã cho tôi những điều rất tốt, chỉ tiếc ông không phải là người cha tốt."

Dạ Vũ bỏ lại câu ấy, liền xoay người rời đi, để lại cho mọi người một bóng lưng hiên ngang.[Mission Completes!

Tao rất ngầu phải không hệ thống?] Dạ Vũ hai mắt sáng rực chờ đợi khen ngợi.[Nếu ký chủ không có hỏi lại như vầy, thì chính là Perfect!] Hệ thống trợn mắt dối lòng nói ra những lời buồn nôn.Cho nên nói, đúng là chủ nào, hệ thống nấy!
 
[Hoàn] [Đm] Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái 1
Chương 121: Thế Giới 4 - Đối đầu Sinh Tử


Hôm nay Thiên Dật có việc phải sang Thời Không hỗ trợ, Tử Hiên vốn muốn đi cùng nhưng lại bị hắn một mực ép ở nhà, không phải là ra ngoài vụng trộm đi.

Phong cách suy nghĩ vô cùng bị ảnh hưởng bởi tiểu yêu tinh nào đó.Quý Tử Hiên một mình dạo bước trong tổ ấm của hai người, đã gần mười năm kể từ ngày cậu đi cướp hôn lễ người kia, nghĩ lại thật may mắn, nếu không, hẳn là đánh mất một mối lương duyên trời ban.Dừng chân đứng trước căn phòng bí ẩn ở góc cuối cùng của ngôi nhà, Hàn Thiên Dật mỗi khi cậu hỏi tới đều né tránh không cho vào, bảo rằng nơi đây chỉ đựng những thứ cũ kỹ hắn không nỡ bỏ đi, thật khiến người khác tò mò.

Vâng, tính cách này cũng bị lây nhiễm từ yêu tinh nào đó.Dụng hết Tinh thần lực vào những thứ vô tri, điều khiển chúng phải mở ra, không cần tốn tí công sức nào, chuyện này.. tất nhiên là không thể được.

Vậy nên, hiện tại mới có bộ dáng Quý Tử Hiên xắn tay áo, quệt mồ hôi, hì hục cạy cửa, bẻ khoá!

"Rắc" ổ khóa thông minh sau vài tiếng bị Quý *hiếu kỳ* nào đó đục khoét, rốt cuộc cũng bung ra rồi.

Quý Tử Hiên hồi hộp tiếng vào bên trong căn phòng được chiếu sáng bằng những ánh đèn mờ ảo, nhìn qua vô cùng ấm áp.

Bất quá, lúc này đây, tâm trí của cậu lại bị chi phối bởi toàn bộ vật dụng trưng bày nơi đây.Trên bốn bức tường lạnh lùng thô cứng, là không ít tranh ảnh những khoảnh khắc của hai người bọn họ ở Quân Đội Thiên Tử hắn vô tình chụp lại, còn kệ tủ đựng không ít vật phẩm cậu thấy không cần thiết nữa bỏ đi, toàn bộ đều được hắn đem về cất giấu.

Tại giữa trung tâm căn phòng, chính là một lồng kính bao bọc lấy tấm mã số từ lâu cậu chưa từng nhìn lại '231'.

Quý Tử Hiên đưa tay chạm vào lồng kính, vô tình phát hiện bên dưới kệ nâng của tấm mã số kia, lại là một chiếc hộp như cất chứa thứ gì đó bên trong, không dừng lại suy nghĩ giây nào, cậu đưa tay lấy ngay chiếc hộp đó ra ngoài.

Khoá bằng số mật mã sao?

Nếu giờ cậu đập mạnh hay dùng áp lực nghiền ép làm nó vỡ ra, có kỳ cục không nhỉ?

Thôi kệ, thời gian trống cũng không để làm gì, ngồi trên bộ bàn ghế cậu đã bỏ đi tại sở chỉ huy Quân đội lại bị ai đó mang về cất như báu vật, Quý Tử Hiên từ từ nghiền ngẫm các con số.

Nhập vào ngày sinh của cậu, không phải.

Tên khốn này, sao mọi người bảo khi yêu nhau, không phải nên dùng ngày sinh tháng đẻ của đối phương làm số mật khẩu hay sao, đáng giận, đáng giận mà!Nhập vào ngày sinh của hắn, không phải nốt.

Ân, Hàn Thiên Dật cũng không ấu trĩ tới mức dùng ngày tháng sinh của mình tạo khoá.Nhập vào những con số liên quan đến hai người bọn họ, vẫn không phải.

Không cần hack não vậy chứ, sau n lần giải mã thất bại, Quý Tử Hiên bực bội hai tay giơ cao chiếc hộp tinh tế trên tay, dùng hết sức lực chuẩn bị phá nát, ánh mắt lại bắt gặp tấm mã số tại lồng kính mất đi giá đỡ nằm sõng soài ra.Sẽ không phải là nó đi?

Cậu thử lần cuối nhập vào ba con số cả đời không muốn nghĩ tới nữa, '231'.

"Cạch", nắp hộp lập tức mở ra, Quý Tử Hiên ngạc nhiên nhìn chằm chằm quang não cùng cuốn nhật ký dày cộm bên trong hộp kín.Chỉ là máy quang não cùng cuốn nhật ký cũ mèm, có cần cất như báu vật vậy không?

Bất quá, vẫn hiếu kỳ muốn biết nội dung bên trong hai thứ kia, cậu trước tiên mở lên quang não của người nào đó, lập tức hiện ra hình dáng một cậu bé trai mắt xanh tóc vàng, xinh đẹp như thiên sứ, lại vô cùng đáng yêu, nhìn chiếc mũi nhỏ nhỏ này, lại nhìn mái tóc bồng bềnh sáng chói, ôi moe chết tảng băng Quý Tử Hiên rồi, thật muốn nhào đến ôm ôm, hôn hôn.Hàn Thiên Dật lúc này hẳn độ thiếu niên hai mươi lăm đến ba mươi tuổi (tuổi tác ở Tinh cầu này khác với hiện đại).

Cậu bé mặt mày có phần hơi tiều tuỵ, nhìn thẳng vào quang não, giọng nói non nớt lại vô cùng kiên định."

231, tôi không biết cậu tên gì, tôi hỏi cách nào cậu cũng không chịu nói, trước khi rời khỏi tôi chỉ giữ lại được tấm mã số trên áo cậu, tôi xin lỗi vì sự vô dụng của mình, tôi xin lỗi vì không thể mang cậu ra khỏi nơi quỷ quái đáng sợ kia, tôi xin lỗi vì lỡ mang đến cho cậu hy vọng nhưng rồi không thể thực hiện, tôi xin lỗi... hức hức... xin lỗi cậu."

Hàn Tiểu Dật trong đoạn trí nhớ quang não lưu lại đã khóc đến rối tinh rối mù, cả đời này Quý Tử Hiên vĩnh viễn sẽ không ngờ đến mình chứng kiến người mạnh nhất Đế Quốc khóc ròng như thế, giơ tay muốn dỗ đứa trẻ ấy, nhưng khi vừa chạm vào, đều biến thành ảo ảnh.Quang não bắt đầu chuyển cảnh, ghi lại hành trình trưởng thành của thiếu niên, mỗi ngày huấn luyện cam go khắc nghiệt, có những lúc khi cậu trở về thương tích đầy mình, trên gương mặt trắng nõn mềm mại đã mang vài vết sẹo còn chảy máu, chỉ là Hàn Thiên Dật không hề để tâm, vẫn quy cũ ngồi vào thư phòng, bắt đầu thời gian viết nhật ký.
 
[Hoàn] [Đm] Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái 1
Chương 122: Thế Giới 4 - Đối đầu Sinh Tử


"Ngày thứ 10 xa cách 231, trời nắng, hôm nay huấn luyện rất đáng sợ và mệt mỏi, bất quá nghĩ đến muốn bảo vệ cậu, tôi càng phải trở nên mạnh mẽ, tiêu diệt tất cả những kẻ có ý đồ xấu với cậu." .."

Ngày thứ 31 xa cách 231, mưa rả rích, tôi vừa nghe phổ cập về Liên Bang đế chế quân phiệt, thật là vô nhân tính, tôi nhất định sẽ đủ mạnh để đưa cậu thoát khỏi địa ngục kia.".."

Ngày thứ 288 xa cách 231, trời không mưa gió nhưng tôi rất buồn, nhóm quân đội Đế Quốc cha tôi phái đi lén lút điều tra vị trí Căn cứ Y của Liên Bang đều không có tin tức, cha nói nơi đó nằm trong phạm vi quản hạch của Liên Bang, không thể tự động xâm lấn, sẽ gây mất hòa bình tạm thời của hai quốc gia, nếu muốn cứu cậu, phải tự dựa vào năng lực bản thân tôi." .."

Ngày thứ 669 xa cách 231, trời ẩm ướt, hôm nay tôi thông qua cuộc thi trúng tuyển vào trường Chỉ huy Quân Đội Đế Quốc, sắp bắt đầu cho chuỗi ngày chiến đấu bất kham, nhưng tôi tuyệt không sợ hãi, không có gì trên đời này khiến tôi sợ bằng mất đi cậu." ..."

Ngày thứ 1128 xa cách 231, trời âm u, tôi chính thức tốt nghiệp khóa huấn luyện sát hạch của Đế Quốc, nhìn từng đồng đội ngã xuống, người thì mất mạng, người thì thương nặng, cảm giác mình chiến thắng lại không có sự vui mừng như trong tưởng tượng.

Thế giới này đầy rẫy hiểm nguy mà con người ta không thể lường trước, cậu hiện giờ thế nào rồi?

Có an bình như trong ước nguyện của tôi?" .."

Ngày 1231 xa cách 231, trời nắng gắt, tôi quen được tên nhóc mới nổi trong trường nghiên cứu công nghệ Đế Quốc, cậu ta khiến tôi nghĩ đến cậu, nhất định phải bắt cậu ta chế tạo ra vài món để sau này đem cho cậu chơi."

Thượng Cẩn lúc này hẳn là đánh một cái hắt hơi nhẹ tại nhà..."

Ngày 1636 xa cách 231, trời trong xanh, tâm trạng của tôi lại không trong xanh như tiết trời, cha bảo hứa hôn cho tôi cùng tiểu tử Quân gia gì đó, lại không hỏi ý kiến của tôi xem có đồng ý không, thật quá đáng.

231 à, cậu sẽ không giận chuyện tôi có vị hôn thê đi.

Tôi.. tôi.. còn lâu mới kết hôn cùng cậu ta.".."

Ngày 1880 xa cách 231, trời có tuyết, hôm nay tôi chính thức được bổ nhiệm thành Thiếu tướng Đế Quốc, ngày chúng ta gặp lại không còn xa nữa rồi, cậu có nhớ tôi không?

Tôi lại rất nhớ cậu."

Quý Tử Hiên sẽ vĩnh viễn không quên được ngày này, vì sự xuất hiện của Thiếu tướng trẻ nhất Tinh tế Hàn Thiên Dật, toàn bộ Thí Nghiệm phẩm bọn họ đều bị đưa vào công cuộc chạy nước rút cấy ghép gen biến dị, ánh hào quang của Hàn Thiếu tướng lại là mồi lửa thiêu rụi sinh mệnh bọn họ.

Bất quá nhìn chàng thanh niên đang cặm cụi viết nhật ký, Quý Tử Hiên cảm thấy bình yên đến lạ thường, những thù hận gợn sóng trong lòng đều trở nên lặng thinh vì tình yêu quá lớn của người ấy..."

Ngày 2310 xa cách 231, trời rất xấu, ừm, thực chất thì trời cũng không quá xấu, tiếc là hôm nay lão cha dẫn tôi đi xem mắt tên Quân Cẩm gì kia, làm tâm tình của tôi vô cùng bất mãn.

Quý công tử đẹp nhất Tinh cầu còn không bằng một ngón tay, sợi tóc của cậu, vừa nhìn đã biết là kẻ ốm yếu, gối thêu hoa đáng ghét."

Quý Tử Hiên bật cười, hoá ra ấn tượng đầu tiên mà Hàn Thiên Dật dành cho Quân Cẩm do cậu giả trang chính là như vậy, ân, xem ra tối nay có người không được lên giường rồi...

"Ngày 2399 xa cách 231, trời mát mẻ, bình hoa di động kia vậy mà vượt qua toàn bộ hạng mục sát hạch để trở thành thành viên chính thức của Binh đoàn Đế Quốc rồi, là tên đó có năng lực hay là do tôi quá đánh giá thấp khả năng của cậu ta.

Dù gì đi nữa thì cũng cảm thấy rất chán ghét kẻ đó, nhất định hành chết cậu ta." .."

Ngày 2428 xa cách 231, trời sấm sét, tên Quân Cẩm kia thật sự có năng lực, cậu ta vừa giúp binh đoàn chiến thắng cuộc giáp công tại Cứ điểm phía Đông, lúc cậu ta chiến đấu, tôi lại cảm giác người đó chính là cậu, 231 à.

Ánh mắt cậu ta mạnh mẽ, kiên cường, lại quyết đoán hệt như lúc cậu bảo vệ tôi rời khỏi Phòng nghiên cứu Y vậy.

Tôi cảm thấy có chút rung động, phải làm thế nào đây?".."

Ngày 2456 xa cách 231, trời ẩm ướt, tôi nghĩ tôi thật sự phải lòng vị hôn thê trên danh nghĩa này mất rồi, bộ dáng lúc cậu ấy tấn công Trùng tộc, tinh thần quả cảm đến tột cùng vì Quân đoàn, 231 à, cậu nói xem, tôi nên làm sao đây?" .."

Ngày 2488 xa cách 231, trời quang mây tạnh, rốt cuộc tôi cũng hiểu tại sao cậu ấy lại giống cậu như vậy rồi, bởi vì cậu ấy chính là cậu, 231 à.

Cảm ơn ông trời đã đưa cậu trở lại bên cạnh tôi, cảm ơn định mệnh vì hai người các ngươi là một, thật sự tôi rất vui, hóa ra cậu tên là Quý Tử Hiên sao?"

Quý Tử Hiên lục lọi quang não của mình tìm kiếm lại ký ức về ngày này, lúc đó cậu tới chu kỳ bị phản ứng gen hành hạ cả đêm, cũng là lần đầu tiên cậu quyết tâm không sử dụng thuốc ức chế do lão Faris chuẩn bị, đêm đó, tại phòng nghỉ ngơi của mình, hình như cậu đã gặp một người, sau đó rơi vào hôn mê, hôm sau chỉ thấy mình đã quay lại bộ dáng cũ tóc hồng mắt nâu, thì ra là vậy.
 
[Hoàn] [Đm] Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái 1
Chương 123: Thế Giới 4 - Đối đầu Sinh Tử


"Ngày thứ 2510, sau khi được sự phê duyệt của Lãnh đạo Đế Quốc, Quân đội Thiên Tử cũng đã ra đời, đây sẽ là nơi mà hai người chúng ta cùng chung tay xây dựng ước mơ, lý tưởng của mình.

Tôi có một bí mật, cậu có biết tại sao tôi lại chọn tên này không?

Ha ha, tôi sẽ không nói cho cậu nghe đâu, có giỏi thì cậu tự đoán đi."

"Ấu trĩ" Quý Tử Hiên bật cười, cậu không ngờ ái nhân của mình lại có mặt ngây ngô như vậy, cũng rất đáng yêu đi..."

Ngày thứ 2710, ngày này tôi nhất định sẽ ghi nhớ, là ngày Quý Tử Hiên nhà chúng ta được thăng cấp thành Quý Phó tướng, có lẽ chính bản thân cậu cũng không nhìn thấy sự vui mừng hiện rõ trong đôi mắt mình, tôi biết cậu đến đây vì sự sắp đặt của Liên Bang, vì những âm mưu hắc ám, nhưng tôi đều không quan tâm, tôi muốn cậu tỏa sáng bằng chính năng lực của mình, tôi muốn hai chúng ta kề vai sát cánh vượt qua mọi hiểm nguy, tôi muốn bên cậu suốt đời suốt kiếp Tử Hiên à.".."

Ngày thứ 2928, rốt cuộc tên Quân Cẩm đáng ghét kia cũng trở về, lại còn hại cậu bị Đế Quốc lưu đày, tôi đã làm mọi cách nhưng vẫn không thể thay đổi bản án, không còn cách nào, cậu yên tâm đi, Hàn Thiên Dật sẽ không để Quý Tử Hiên phải cô độc trên tinh cầu Thất Lạc đâu.".."

Ngày thứ 3000, đây là ngày cuối cùng tôi viết cuốn nhật ký này, Hàn Thiên Dật sẽ không lẳng lặng chôn dấu tình yêu của mình dành cho Quý Tử Hiên nữa, tôi sẽ theo đuổi cậu, chứng minh cho cậu thấy sự ái mộ của mình."

Mộ Hiên..Mộ Hi, hóa ra ý nghĩa của cái tên ấy chính là như vậy sao?

Quý Tử Hiên khép lại cuốn nhật ký ngọt ngào cũng không kém phần nồng cháy của ái nhân, lưu giữ cả một khoảng thanh xuân đầy hình bóng cậu, ai đoán được phía sau bộ dáng lạnh lùng của Hàn Thiếu tướng lại là tình yêu cháy bỏng dành cho thiếu niên Quý Tử Hiên.Nụ cười lan đầy nơi đáy mắt của cậu lúc này nếu lọt vào mắt Hàn Thiên Dật, hẳn là sẽ ngọt chết hắn luôn.

Quý Tử Hiên cũng có một bí mật không nói cho hắn ta biết, thực chất cậu vô cùng cảm mến đứa bé bị nhốt cùng với mình ngày ấy tại Sở Nghiên cứu Y, lúc cậu sắp chết khát thì đứa trẻ đó ủ tan tảng băng tạo ra nước cho cậu uống, nhờ đó mà cậu mới vượt qua cơn nguy kịch, sống sốt đến tận hôm nay.

Thật ra Hàn Thiên Dật không cần phải đi đường vòng xa đến như vậy, chỉ cần hắn đứng trước mặt cậu và nói ra toàn bộ sự thật, cậu cũng sẽ chấp nhận hắn đi, chỉ là tên ngốc nghếch nào đó liên tục đi đường vòng, vòng một lần lại mất tới mấy năm, bảo sao bọn họ lại lạc nhau xa như thế, cũng may là không lạc mất luôn.."

Cạch."

Tiếng cửa chính mở ra, Hàn Thiên Dật mệt mỏi, uể oải sau trận cứu trợ nhiều cam go, cạm bẫy.

Bất quá nghĩ đến sẽ gặp lại vợ yêu bảo bối, hắn như được tiêm máu gà, liều mạng cấp tốc quay về nha."

Vợ ơi, Tử Hiên à, tiểu Hiên Hiên.."

Người còn chưa xuất hiện đã nghe âm thanh vang vọng khắp căn nhà ấm áp."

Vợ..." vừa mở cửa phòng ngủ ra, đã thấy bảo bối hắn yêu nhất cõi đời đang trần như nhộng nằm trên giường, chờ người đến bắt nạt."

Phụtttt.." máu mũi đã lâu chưa phún ra lại đột ngột quay về.

"Em..em.. sao thế?"

Trước giờ vợ yêu có bao giờ tình thú như vậy đâu, hắn có chút không thể tiếp thu, sẽ không phải là ảo giác đi chứ."

Anh không muốn sao?"

Quý Tử Hiên giọng nói liêu nhân, mê hoặc người nào đó mặt mày đỏ ửng, hắn mới không phải Liễu Hạ Huệ đâu mà không muốn, lập tức hóa sói, nhà vào thịt sạch người nào đó.

Ặc, theo lý thuyết sẽ là như vậy, tiếc là thực tế phũ phàng, như gáo nước lạnh tạt thẳng vào bản mặt giúp Hàn Thiếu tướng nào đó tỉnh ngộ, chọc tức vợ yêu là không thể sống.

"Vợ ơi, cho anh lên giường đi."

Hàn Thiên Dật bộ dáng thê nô, ôm chăn bông lăn lăn dưới đất, tưởng không thê thảm nhưng thê thảm không tưởng."

Chuyện đó ngày mai hẳn tính."

Quý Tử Hiên đáy lòng cười đến nghiêng ngửa, người nào đó không phải đã hành hạ cậu đủ mệt sao, gối thêu hoa, bình hoa di động, tốt lắm, cả vốn lẫn lời, tính hết vào đêm nay đi, muốn lên giường của cậu sao, còn khuya!..Khép lại cuốn nhật ký của Hàn Thiếu tướng, tại một góc ở trang cạnh bìa đã cũ kỹ đến mức không nhìn ra đường nét, lại vì vết mực phai màu nên không còn thấy rõ nguyên bản, có câu ghi chép nhỏ chẳng ai chú ý, lẳng lặng nằm đó: "Mục tiêu cuộc đời này: Nhất định phải đem được Quý Tử Hiên về nhà, dùng cả đời cả kiếp này bảo hộ cho cậu ta, dù bắt dù ép, dù lừa dù gạt nhất định cũng phải mang người về đến tay.

Chỉ có thành công, không được thất bại!"
 
[Hoàn] [Đm] Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái 1
Chương 124: Thế Giới 4 - Đối đầu Sinh Tử


Sau khi Dạ Vũ cùng Băng Cướp Ngân Hà rời khỏi sảnh chính lễ đường, Hàn Thiên Dật cùng Quý Tử Hiên rơi vào tình thế vô cùng khó xử, Hàn Nguyên soái quyết không nhân nhượng cho con trai kết hôn với tên gián điệp kia, dù không là Quân Cẩm, cũng không thể là Qúy Tử Hiên."

Lòng cha đã quyết, ý của con cũng không thay đổi, đắc tội."

Hàn Thiên Dật điều động Dị năng, cùng Quý Tử Hiên hạ uy áp lên những người có mặt ở đây, lợi dụng một giây sơ hở, theo sát bọn Dạ Vũ lên Phi Thuyền."

Con mau quay lại cho ta."

Hàn Nguyên soái dùng Dị năng phóng theo dấu đứa con trai bỏ nhà theo vợ, tiếc là không nhanh bằng tốc độ Không gian hữu tính của Cố Huyền Mặc, chỉ trong nháy mắt, đem cả Phi Thuyền dịch chuyển ra ngoài cự ly không trông thấy."

Ôi đôi uyên ương khổ mệnh, thật là đáng thương, đáng thương."

Dạ Vũ nhập vai vị khách qua đường trầm trồ thương tiếc.

Bất quá trong lòng vô cùng vui mừng khi nghe hệ thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành, ôi chu choa, rốt cuộc cũng thành công rồi.[Nhiệm vụ thế giới thứ 4 hoàn thành.

Nhận được Tinh thần Nguyệt quý.Ký chủ có thể rời khỏi thế giới này bất cứ lúc nào]Dạ Vũ lập tức đem tin mừng này nói ngay cho Cố Huyền Mặc, hắn liền bàn giao toàn bộ chuyện trên phi thuyền lại cho Rick cùng Hàn Thiên Dật, chuẩn bị cùng tiểu kiều thê xuyên đến thế giới kế tiếp.Theo mong muốn của lão bà, trước khi rời khỏi, bọn họ còn tổ chức một buổi hôn lễ hoành tráng, xa hoa cho hai người Hàn Thiên Dật cùng Quý Tử Hiên, với sự góp mặt đông đủ của nguyên đoàn Cướp Ngân Hà hùng hậu cùng với Tổ đội Người lai tạo – nay dưới sự giúp đỡ của Quý Tử Hiên đã trở thành Binh đoàn Dị năng giả tự do không chịu sự khống chế của bất kỳ thế lực nào, lại thêm vài người thân quen trong binh đoàn Thiên Tử, còn có Thượng Cẩn, cứ như vậy, tin tức đồn xa, ngay cả cha mẹ Hàn Thiên Dật cũng xuất hiện.Sau bao ngày được vợ yêu trường kỳ thông não, rốt cuộc Hàn Nguyên soái cũng chấp nhận sự thật đứa con trai yêu quý của ông quyết tâm đời này kiếp này ở bên cạnh thiếu niên kia.

Thành tích của Quý Tử Hiên tại Đế Quốc lý nào Hàn Nguyên soái lại không rõ, thậm chí có lúc ông còn đánh giá cao cậu trai này hơn cả con mình, tiếc rằng là người của Liên Bang.

Giờ khắc này, nhìn kỹ cũng không tệ mắt lắm, hai đứa khá là xứng đôi đi.

Dạ Vũ vui mừng như gả được con gái lớn đã ế bấy lâu ra ngoài, xoa xoa đôi mắt không có tí nước nào, hướng đôi tân nhân phẩy phẩy khăn tay.Đây là lần thứ hai bọn họ chứng kiến hôn lễ cùng thời đại, lần đầu là của Tử Lê, lần này là Quý Tử Hiên.

Nhìn thấy tiểu kiều thê nhà mình hai mắt sáng rỡ không khác gì tiệc cưới của hai người họ, "Rất nhanh, sẽ đến lượt chúng ta."

Cố Huyền Mặc nắm tay y, trịnh trọng tuyên bố."

Em sẽ chờ."

Dạ Vũ cười tít mắt, hướng lão công đặt nhẹ nụ hôn đong đầy tình cảm lên môi hắn.."

Người đâu, mau tới đây."

Trong phòng nghiên cứu, điện tâm đồ cùng các thông số trí não của Dạ Vũ đột nhiên dao động không ngừng.

Cố Thanh Huyền từ phòng điều khiển trung tâm hối hả chạy đến, hốt hoảng đánh giá tình trạng sức khỏe của anh dâu.

Người trên giường bệnh một mái tóc màu khói ánh bạch kim cứ như đang yên tĩnh nằm ngủ, hoàn toàn tách biệt với thế giới này, phảng phất có thể rời khỏi bất kỳ lúc nào.

Bất chợt, Dạ Vũ mở ra đôi mắt vốn nhắm nghiền đã lâu, chớp chớp làm quen với ánh sáng chói mắt trong phòng."

Tiểu, tiểu Vũ.. anh tỉnh rồi sao?"

Cố Thanh Huyền mừng đến phát khóc khi thấy người nọ tỉnh lại.Dạ Vũ thấy đứa em chồng thân thiết thì lập tức vui vẻ, nói như vậy, tức là y đã hoàn thành nhiệm vụ đúng không?

Là hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ của các thế giới nên mới có thể tỉnh dậy?

"Thanh Huyền, đã làm phiền em bấy lâu.

Phải rồi, Huyền Mặc đâu?"

Dạ Vũ còn chưa trông thấy Cố lão công nhà mình, hắn thấy y tỉnh hẳn là người vui mừng nhất đi.

"Anh.. anh trai.."

Cố Thanh Huyền ấp úng không biết phải đáp lời thế nào, cậu cũng không hiểu vì nguyên nhân gì, lại hoàn toàn đánh mất tín hiệu của anh trai tại các hệ thống truyền tin, dù đã thâm nhập vào trung tâm điều khiển trí não, cũng không có bất kỳ tin tức nào của Cố Huyền Mặc."

Có chuyện gì, em mau nói cho anh biết."

Dạ Vũ nắm lấy hai vai của Cố Thanh Huyền lay mạnh, do bất chợt ngồi bật dậy, máu chưa kịp truyền lên não, cảm giác hoa mắt choáng váng ập đến làm Dạ Vũ ngã xuống, may mắn được Cố Thanh Huyền đỡ lấy.Cậu sợ sệt thuật lại toàn bộ sự tình kể từ lúc hai người hoàn thành thế giới thứ 4, lẽ ra theo thường lệ, Cố Huyền Mặc sau khi truyền tin tức về trung tâm điều khiển cho em trai, cậu sẽ tiến hành quá trình đánh thức hắn, để chuẩn bị tiến đến thế giới kế tiếp cùng anh dâu.Có điều lần này đột nhiên khác biệt, làm thế nào hắn cũng không tỉnh lại, cậu quay lại thời không nhìn xem sóng điện não của Cố Huyền Mặc thì toàn bộ đều không có tăm hơi.

Như biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này, anh trai cùng anh dâu cứ thay phiên nhau hôn mê sâu, tâm hồn của bảo bảo Cố Thanh Huyền muốn khóc thét thật to.
 
[Hoàn] [Đm] Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái 1
Chương 125: Thế Giới 4 - Đối đầu Sinh Tử


Đã hơn tuần từ lúc Dạ Vũ tỉnh lại, Cố Huyền Mặc vẫn nằm tại đó mà sóng điện não của hắn lại không có bất kỳ tin tức nào.

Hai người Dạ Vũ cùng Cố Thanh Huyền lo lắng vô cùng, "phải làm sao bây giờ, tình hình của anh trai hiện tại còn khó giải quyết hơn tiểu Vũ trước kia" Cố Thanh Huyền ăn ngay nói thật."

Em nói cho anh biết, rốt cuộc trước đó làm sao em lại giúp được Huyền Mặc vào không gian giả tưởng của anh?"

Dạ Vũ nghi ngờ đã lâu, hẳn là có cơ duyên gì đó, sao có thể trùng hợp như vậy, lại xuất hiện đúng trong thế giới cậu làm nhiệm vụ."

Chuyện là sau khi anh hôn mê, anh trai em sốt ruột không thôi, hắn tìm đủ mọi cách, mời không ít bác sĩ chuyên khoa về nhưng không giúp gì được.

Cho đến một hôm, anh ấy vô tình gặp được cô gái mang chiếc đầm màu đỏ, nói cho anh ta biết rất có thể sóng điện não của tiểu Vũ đã thất lạc trong thời không nào đó, lúc đầu anh Huyền Mặc cũng không tin, nhưng anh ấy chủ trương cứ làm thử hơn bỏ sót, thế là em đã giúp anh ấy đi vào bên trong không gian trí não của tiểu Vũ."

Cố Thanh Huyền từng câu từng từ, giải thích rõ ràng toàn bộ chuyện đã xảy ra."

Phải rồi, lúc đó cô ta còn đưa cho anh trai sợi chỉ đỏ này đây, dặn anh trai phải đeo vào cầu bình an, may mắn."

Cố Thanh Huyền nâng tay Cố Huyền Mặc, trên đó có thắt một sợi chỉ đỏ mà Dạ Vũ vô cùng quen thuộc.

"Anh biết phải làm sao rồi."

Dạ Vũ hít hơi thật sâu, có những chuyện, cho dù né tránh, vẫn phải đối mặt, có vài người, định sẵn là gút mắc cả đời.

Y chạy ra khỏi Tập đoàn Cố thị, đi như người vô hồn, lạc lõng giữa phố thị to lớn, lại không để ý, va phải cô gái bên cạnh.

"Xin lỗi, tôi không cố ý."

Cô gái lịch sự nhận lỗi về mình, xoay người chuẩn bị rời đi lại bị một câu nói của Dạ Vũ giữ chân lại."

Đã lâu không gặp, Hồng Nhiên."

Là câu khẳng định, hơn nữa, còn vô cùng thân thuộc, cứ như đã quen từ kiếp nào."

Rốt cuộc Thần Quân cũng nhớ ra ta rồi sao?"

Hồng Nhiên mỉm cười nhưng đôi mắt long lanh ngậm nước, chờ đợi bấy lâu, chỉ mong ngày bọn họ trùng phùng, Thần Quân lại lạc mất tin tức, để cô vất vả đi tìm.Dạ Vũ tiến tới ôm chặt lấy thiếu nữ váy đỏ hồng thùy mị, lại không kém phần xinh đẹp sắc sảo: "Xin lỗi, đã để người chịu khổ lâu như vậy, cũng may là có ngươi."

"Mọi chuyện đều qua cả rồi, sau cơn mưa trời sẽ sáng thôi."

Hồng Nhiên mỉm cười chân thành, từ tận đáy lòng, cô mong muốn đến ngày bọn họ tương phùng lâu rồi."

Bất quá, ngươi cũng hành hạ ta quá mức thê thảm đi, HỆ THỐNG QUÂN!"

Dạ Vũ chậm rãi nhả ra từng chữ như mũi kim phóng tới chỗ Hồng Nhiên.

"Ký chủ tha mang!

À không phải, Thần Quân tha mạng, Hồng Nhiên chỉ là hết cách rồi nên mới sử dụng đến biện pháp như vậy, hu hu hu."

Một nam một nữ đứng giữa đường tranh cãi, nữ nhân khóc đến thất thanh, thoạt nghe tê tâm liệt phế, người qua đường dùng ánh mắt khinh bỉ chỉ trỏ Dạ Vũ, y thật sự muốn đào cái lỗ chui xuống."

Ta đã trách phạt ngươi đâu mà ngươi khóc thảm như vậy."

Dạ Vũ bất đắc dĩ, y đúng là hết cách với thiếu nữ trước mặt, người này đúng là càng lúc càng leo lên đầu lên cổ y ngồi mà.

À mà cũng đúng thôi, nàng ta trước giờ đều làm tổ trên mái tóc y không phải sao, sợi chỉ đỏ hư hỏng này!"

Còn chuyện quan trọng phải giải quyết, ta muốn cứu Huyền Mặc tỉnh lại, phải làm thế nào đây?"

Dạ Vũ sau khi nhìn thấy sợi chỉ đỏ kia cùng những mảnh ghép các loài hoa qua mỗi thế giới, rốt cuộc cũng có lại toàn bộ ký ức về thân phận thật sự của mình, khiến y đau đầu không thôi."

Hừ hừ, vừa tỉnh lại đã nhớ đến tên Huyền Mặc kia, hừ hừ, thật là đáng giận!"

Hồng Nhiên trợn mắt nhìn Thần Quân nhà mình, vượt qua Vũ môn, còn chưa kịp tận hưởng thành quả, làm tiệc ăn mừng, lại nhung nhớ tên ôn thần khốn kiếp nào đó."

Cốc" Dạ Vũ tặng cho thiếu nữ cái cốc đầu không nặng không nhẹ, lập tức đối diện với đôi mắt to rưng rưng đẫm nước mắt, cứ như chỉ cần chớp mắt thì chuỗi hạt nước long lanh sẽ rơi xuống không ngừng."

Mau nói trọng điểm."

Dạ Vũ phong thái thần tiên, uy nghi lẫm liệt, mỗi cử chỉ đều thoát tục phi phàm."

Nếu Thần Quân muốn cứu hắn, thì cũng chỉ còn mỗi cách đó thôi."

Hồng Nhiên bĩu môi, đâu phải y không biết, là cố tình muốn làm khổ nàng đây mà."

Thật sự chỉ còn cách đó?"

Dạ Vũ mặc dù hỏi, nhưng bản thân đã tin tám, chín phần."

Chính là như vậy."

Hồng Nhiên ảo não nhận mệnh, ai bảo người trước mặt này là chủ nhân nàng cơ chứ, lão thiên gia ơi, ông mau nhìn xuống đây đi, công lý ở đâu rồi."

Vậy thì còn không mau...

XUYÊN NHANH!" (Dứt lời, tại góc khuất không người nào để ý, bóng dáng của cặp nam nữ tài sắc vẹn toàn biến mất như chưa từng xuất hiện tại nơi này.)
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back