Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Hoàn/Abo] Sau Khi Giả A Bại Lộ, Tôi Mang Thai Con Của Phản Diện

[Hoàn/Abo] Sau Khi Giả A Bại Lộ, Tôi Mang Thai Con Của Phản Diện
Ngoại truyện 1. Một nhà ba người hạnh phúc


21/08/2023

Tác giả: Trẫm Vạn TuếEditor: Lục QuyBeta: ninhmeo
-----------------------------------Khi Lý Chuẩn lên năm hai, cuối cùng Nhan Thanh cũng quay lại trường học.Bé con thì thuê bảo mẫu chăm sóc.Nhưng vì bé con khá dính cậu, cho nên mỗi ngày Nhan Thanh đi học xong sẽ về nhà chăm sóc bé.Lý Chuẩn cũng giống như cậu, để tiện chăm sóc bé con và đi học nên hai người đã mua một căn biệt thự lớn ngay gần trường.Trước sau khu vườn đều trồng mặt cỏ, khoảng cách từ biệt thự đến trường mất hơn mười phút đi xe.Đôi khi hai người tự lái xe, cũng có khi để tài xế trong nhà đưa đón.Từ lần Nhan Thanh ôm bé con đi đến tìm Lý Chuẩn, rất nhiều người biết chuyện Lý Chuẩn nói mình đã có vợ con là sự thật.

Những Omega sôi nổi muốn theo đuổi Lý Chuẩn đều không lại gần hắn nữa.Nhưng Nhan Thanh vì đã bảo lưu một năm nên đây là ngày đầu tiên cậu đi học.Vì Nhan Thanh học cùng với tân sinh viên nên rất ít người biết cậu và Lý Chuẩn là một đôi, hơn nữa hai người còn có một đứa con.Không biết có phải thể chất cậu tương đối đặc thù hay không mà lại giống Alpha, có thể khống chế tin tức tố của mình mọi lúc.

Ngoại trừ kỳ phát tình thì chỉ cần Nhan Thanh muốn, cho dù là Alpha cũng không thể phát hiện ra giới tính thứ hai của cậu.Trong trường có rất nhiều tân sinh viên đoán cậu là Alpha hay Omega, bởi vì không rõ ràng lắm mà người theo đuổi cậu có hết cả ba giới ABO.Cho đến một ngày.Kỳ phát tình của Nhan Thanh đến, cậu và Lý Chuẩn đều xin nghỉ bảy ngày.Cuối cùng mọi người mới phát hiện ra sự thật.Thì ra cậu là một Omega, đã vậy còn là một Omega đã có chủ.Bởi vì chuyện này bại lộ, hơn phân nửa Alpha và Omega của đại học Đế Đô đều thất tình.*Nhan Thanh mệt mỏi đến mức không muốn động đậy, cậu hồi tưởng lại bảy ngày điên cuồng, cả thân thể đều kêu gào kháng nghị việc bị sử dụng quá độ.Lý Chuẩn tỉnh lại, nhìn thấy mỹ nhân nằm trong lòng, hôn hôn, đang định lẳng lặng hưởng thụ buổi sáng tốt đẹp thì cách vách truyền đến tiếng khóc của bé con.Hắn vội khoác thêm áo ngủ, buộc đai lưng qua loa, vội vàng chạy đến phòng cách vách.Bé con được ôm về phòng, trên khuôn mặt chảy đầy nước mắt, vừa nhìn thấy Nhan Thanh đã lập tức duỗi tay ra muốn ôm một cái, chờ đến khi được cậu ôm lấy thì bé mới nín khóc rồi mỉm cười."

Bánh ~ bánh ~" Thanh âm bé con ngọt ngào nhưng không quá rõ ràng, khi cười lên sẽ nhìn thấy hai cái răng cửa vừa mới mọc.Bé con vừa đáng vừa dễ thương, làm Nhan Thanh nhịn không được hôn lên mặt bé mấy cái.Bé con được hôn đến mức cười khanh khách.Bỗng nhiên bé con chú ý đến chăn của Nhan Thanh rơi xuống, lộ ra lòng ngực trắng nõn.Ánh mắt của bé bị hai nơi trong đó hấp dẫn, há miệng ra thì cả miệng đầy nước bọt, nước miếng cũng chảy theo khóe miệng xuống.Bé thừa dịp Nhan Thanh ôm mình, bỗng nhiên giật giật, sau đó ghé vào người Nhan Thanh, ngậm vào.Nhóc con há mồm ra để lộ dấu răng nhàn nhạt.Nhan Thanh vừa thấy ngứa vừa cảm thấy xấu hổ, nhanh chóng trả bé lại cho Lý Chuẩn."

Bé con chắc đói bụng rồi, anh đưa nó đi uống sữa đi."

Nhan Thanh lấy khăn giấy lau đi vệt nước miếng của Tiểu Mông, chờ Lý Chuẩn đưa bé ra ngoài mới đứng dậy đi vào phòng tắm.Một lát sau, Lý Chuẩn lại quay về, nhưng lần này trong lòng hắn không còn bé con nữa."

Bé con đâu rồi anh?"

Nhan Thanh hỏi."

Uống sữa xong lại ngủ rồi."

Lý Chuẩn nói.Lý Chuẩn nói xong liền đi tới gần Nhan Thanh, chủ động cầm lấy áo của cậu.

Nhan Thanh cho rằng hắn muốn giúp mình mặc áo, kết quả dạo qua một vòng liền biến thành tư thế đối mặt với Lý Chuẩn."

Anh làm...."

Nhan Thanh nhanh chóng che kín miệngMột bàn tay nắm lấy tóc Lý Chuẩn, cắm vào trong da đầu hắn.Cảm giác Lý Chuẩn cắn và bé con cắn hoàn toàn không giống nhau.Rất nhanh Nhan Thanh liền đứng không vững.......Kết quả sau khi phóng túng thì, ngày hôm sau Nhan Thanh suýt nữa đi học muộn.Hơn nữa dấu vết trên người không che hết được, có vài vết dâu tây trên cổ lộ ra khỏi cổ áo.Nhan Thanh không thể che đi dấu vết, nghiến răng nghiến lợi, sau đó đuổi Lý Chuẩn ra ngủ ở phòng khách hết cả tuần.Trước lễ tình nhân một ngày, Từ Khải lén lút tìm cậu."

Nhan ca, ngày mai mày định tặng cho Chuẩn ca món quà bất ngờ gì đấy?"

"Bất ngờ gì cơ?"

Bận rộn chăm sóc bé con rồi lại học tập làm Nhan Thanh quên mất mai là lễ tình nhân.Nếu không có Từ Khải nhắc nhở, cậu liền quên mất chuyện này.Từ Khải mang vẻ mặt hoài xuân, nói: "Nghe nói mọi người đều tặng sô-cô-la, mày có muốn nhân lúc tan học đi siêu thị mua sô-cô-la với tao không?"

"Ò, mày cứ đi đi, tao không đi đâu."

Nhan Thanh nói."

A, vì sao, chẳng lẽ mày không định tặng quà cho Chuẩn ca sao?"

Từ Khải đuổi theo hỏi.Nhan Thanh ngậm miệng không nói, càng đi càng nhanh, bỏ xa Từ Khải.Cùng ngày, Nhan Thanh trốn tiết học cuối cùng, đầu tiên đi mua tài liệu rồi mang về nhà giấu đi, còn dặn dò người giúp việc trong nhà không được tiết lộ ra ngoài.Vừa làm xong, cậu nhận được một cuộc gọi.Là Lý Chuẩn vừa tan học đã gọi qua."

Nhan Nhan, sao em về nhà sớm vậy?"

"À, bảo mẫu nói bé con cứ khóc quấy, dỗ mãi không được nên em liền trốn học về trước."

Bé con không biết gì nghe được Nhan Thanh nhắc đến tên mình, cho rằng cậu đang gọi bé, nhếch miệng nở nụ cười, sau đó dẫm lên sàn gỗ, lung lay đi về phía Nhan Thanh rồi ôm chặt chân cậu.Hai tay nhỏ ôm chặt."

Ba....

Ba ba, lấy lấy, ăn ăn."

Bé con chỉ vào sô-cô-la trên tay Nhan Thanh, thèm đến mức nước miếng chảy ròng ròng.Đôi mắt tròn xoe lấp lánh nhìn chằm chằm vào Nhan Thanh, giọng sữa dễ thương vô cùng.Nhan Thanh lo lắng bị Lý Chuẩn biết, nhanh chóng che camera lại, nói vài câu rồi cúp máy.Sau đó ngồi xổm xuống bế bé con lên, bẻ một góc nhỏ trong một viên sô-cô-la rồi đưa cho bé, trông còn nhỏ hơn nửa cái móng tay, nhanh chóng nhét vào miệng bé.Sau đó hôn mạnh lên cái má đầy thịt của bé con."

Tiểu Mông ngoan, ba ba đưa con ra ngoài đá bóng nha!"

Lực chú ý của bé con được dời đi thành công, vỗ vào bàn tay mập mạp, dậm chân một cái, hưng phấn nói: "Đá bóng, bóng bóng!"

Bé định làm động tác đá bóng cho Nhan Thanh xem, kết quả đứng không vững, "bụp" một cái ngã dập mông.Mông nhỏ bị đau, ngây ngốc sửng sốt một hồi lâu mới cảm thấy đau, sau đó đáng thương ngẩng đầu nhìn Nhan Thanh.Hu hu hu~"Ba ba, mông mông, đau đau."

Một đôi mắt to long lanh chứa đầy nước mắt, giống như chỉ cần Nhan Thanh nói một câu đau lòng bé thì nước mắt liền sẽ chảy xuống ồ ạt.Nhan Thanh ngồi xổm xuống, bế bé con lên rồi hôn lên mặt bé một cái, sau đó không nhắc lại chuyện bé ngã dập mông nữa, ôm bé con đi đến phòng khách lấy bóng cao su nhỏ rồi ra ngoài sân.Bé con có hơi choáng váng.Móng vuốt đầy thịt vỗ nhẹ lên mặt Nhan Thanh.Vẻ mặt nghi hoặc xoa xoa mông nhỏ bị đau của mình: "Ba ba...."

Sự chú ý của bé con lại bị dời đi lần nữa, ngoan ngoãn tựa đầu lên vai Nhan Thanh, hai tay ôm lấy cổ cậu, thanh âm thanh thúy tràn ngập sự vui vẻ: "Được, ba ba, đá bóng bóng."

Khi hai cha con đang chơi vui vẻ, Lý Chuẩn vội vã trở về.Hắn nghe thấy thanh âm chơi đùa ầm ĩ ngoài sân, đưa ba lô cho người giúp việc, nhanh chóng đi qua bên đó.Khi Lý Chuẩn đi vào trong sân, vừa vặn nhìn thấy hai cha con đang chơi đùa cùng nhau, hai người rất giống nhau, khi cười lên lại càng như từ một khuôn đúc ra.

Nhìn thấy hai khuôn mặt tươi cười này, Lý Chuẩn cảm thấy hạnh phúc đến mức như đang ngâm mình trong hũ mật.Hắn đi qua, bị bé con đá bóng trúng vào chân.Lý Chuẩn ngồi xổm xuống, nhặt bóng cao su lên.Bé con nhìn thấy hắn, hưng phấn kêu lên: "Ba ba!"

Lý Chuẩn xoa đầu bé con rồi bế bé lên, sau đó đi về phía Nhan Thanh.Một tay che mắt bé con lại, sau đó hôn lên môi Nhan Thanh.
 
[Hoàn/Abo] Sau Khi Giả A Bại Lộ, Tôi Mang Thai Con Của Phản Diện
Ngoại truyện 2. Lễ Tình Nhân


23/08/2023

Tác giả: Trẫm Vạn TuếEditor: Lục Quy Beta: ninhmeo
-----------------Nhan Thanh thừa dịp Lý Chuẩn ngủ, lặng lẽ rời giường, rón ra rón rén đi ra ngoài cửa phòng.Lấy sô-cô-la trong tủ lạnh ra, im lặng đi vào phòng bếp, mở video dạy học trên Tinh Võng, bắt đầu học tập làm sô-cô-la.Ban đầu cậu cho rằng sẽ không khó khăn gì.Trong video chỉ nói là hòa tan sô-cô-la ra, sau đó đổ ra khuôn trái tim rồi để đông lại là được.Chỉ là, mắt và tay cậu như đang bất hòa với nhau.Đôi mắt cố ý lừa gạt bảo cậu đã học xong rồi, khi bắt tay vào làm lại luống cuống tay chân, hoàn toàn làm không được, còn thiếu chút nữa làm cháy nồi.Nhiều lần Nhan Thanh muốn từ bỏ, định trực tiếp tặng sô-cô-la mua ở siêu thị cho Lý Chuẩn luôn.Nhưng khi muốn từ bỏ lại nghĩ đến bộ dáng vừa bất ngờ vừa vui vẻ của Lý Chuẩn khi nhận được quà thì lại tiếp tục.Tuy rằng người kia sẽ chẳng nói gì, cho dù là cậu tặng sô-cô-la mua ngoài siêu thị thì Lý Chuẩn vẫn sẽ rất vui vẻ khi nhận được quà, hơn nữa sẽ biểu hiện ra mình vô cùng yêu thích.Nhưng khi yêu một người, sao lại muốn tặng quà như có lệ cho người ấy được?Nhan Thanh vì ý niệm này mà tiếp tục kiên trì, cuối cùng tuy rằng không quá hoàn mỹ, nhưng sau khi tốn mất hai tiếng làm thì cuối cùng cũng ra hình trái tim.Sau khi chuẩn bị sô-cô-la xong, Nhan Thanh dùng hộp quà đóng gói lại.Gói quà dễ dàng hơn nhiều, không đến vài phút cậu đã gói được một hộp quà xinh xinh đẹp đẹp.Nhan Thanh hoàn thành xong mọi thứ liền đi ra ngoài, đưa sô-cô-la đã đóng gói vào trong tủ lạnh.Sau đó trở lại phòng ngủ.Nhìn thấy Lý Chuẩn vẫn còn ngủ say, cậu thở phào nhẹ nhõm một hơi.Sau đó bò lên giường, chui vào trong lòng Lý Chuẩn, tiếp tục ngủ.Lý Chuẩn vẫn đang mơ thấy ác mộng, mơ thấy Nhan Thanh rơi xuống biển, hắn ở trong mộng kêu thảm thiết rất nhiều lần, nhưng cho dù hắn nỗ lực như thế nào cũng không thể phát ra âm thanh, cũng không có cách nào nhảy xuống biển cứu Nhan Thanh, chỉ có thẻ trơ mắt nhìn cậu giãy giụa giữa biển, sau đó chìm xuống, cho đến khi biến mất không còn hình bóng.Mãi cho đến khi Nhan Thanh quay lại trong lòng hắn, lúc này ác mộng của Lý Chuẩn mới biến mất.Buổi sáng sau khi tỉnh lại, hai người vì nguyên nhân khác nhau mà đều ngủ không ngon.Khi Nhan Thanh nhìn vào gương, nhìn thấy mắt mình có quầng màu xanh nhạt.Sau đó ngáp một cái, rửa mặt xong, đi ra, xuống lầu một ăn bữa sáng, ăn xong đi đến phòng bé con, hôn bé con vẫn đang chưa tỉnh ngủ rồi bắt đầu đến trường.Lý Chuẩn như ngày thường đi xuống cùng cậu đi học, nghe tài xế nói mới biết cậu đã đến trường trước.Lý Chuẩn nhíu nhíu mày, hắn biết lịch học thường ngày của Nhan Thanh, tiết đầu tiên của sáng nay hẳn là cậu không có lịch học, vậy vì sao cậu lại vội vàng đến trường như vậy?Sau khi Nhan Thanh đi đến trường thì không đi đến phòng học của mình mà đi thẳng đến phòng học của Lý Chuẩn, thừa dịp đang còn ít người liền nhét sô-cô-la cùng tấm thiệp vào ngăn kéo của hắn.Giống như tên trộm hoàn thành mọi thứ, Nhan Thanh về lại lớp mình, trái tim vẫn đập thình thịch thình thịch thật mạnh.Các bạn học khác lục tục đi tới, cậu thấy đám người này tặng sô-cô-la cho nhau, còn có nam sinh đua xem ai là người nhận được nhiều sô-cô-la nhất, có người chưa nhận được món quà từ ai liền liều mạng che giấu chuyện này, có người còn tự mua rồi giả vờ là có nữ sinh tặng, chính là không muốn cho người ta thấy mình trong mắt các bạn nữ Beta và Omega không có chút nhân khí nào.Nhan Thanh không nhận được sô-cô-la.Bởi vì cả trường đều biết chuyện cậu và Lý Chuẩn kết hôn với nhau.

Không có ai dám cạy góc tường của Lý Chuẩn, cho nên không có người nào tặng sô-cô-la cho cậu.Nhan Thanh mở ngăn kéo ra, khi thấy chẳng có thứ gì, nhưng cũng có thể hiểu được đám nam sinh không có rồi tự tặng quà cho mình kia.Khi người khác dễ dàng nhận được quà tặng mà mình lại không có, cảm giác mình không so được với người ta quả thật là không dễ chịu chút nào.Nhưng mà cậu cũng không chú ý đến chuyện này lắm.Bây giờ trong đầu cậu chỉ tưởng tượng đến việc Lý Chuẩn đến trường, mở sô-cô-la ra sẽ mang biểu cảm gì.Có phải sẽ lập tức đoán ra là cậu tặng liền vội vã chạy qua đây?Nhưng mà, Nhan Thanh chờ đến khi tiếng chuông tan học vang lên vẫn không thấy Lý Chuẩn vì chuyện sô-cô-la đi đến tìm cậu.Cho dù không vì sô-cô-la mà đến đây thì khi tan học cũng không chịu qua đón cậu về.Thật quá đáng!Ngày thường mặc kệ là nắng mưa hắn cũng sẽ đến đón cậu về, vậy mà hôm nay đến bóng dáng cũng không thấy đâu.Cuộc gọi của Lý Chuẩn không nhận được nhưng lại nhận được cuộc gọi của Từ Khải.Vừa mới nghe máy đã nghe thấy tiếng khóc của Từ Khải."

Hu hu hu.....

Nhan ca, tao không muốn sống nữa!"

Mặt Từ Khải đầy nước mắt nước mũi bắt đầu khóc lóc kể lể."

Không phải hôm nay mày đi gặp người yêu trên mạng sao?

Thấy xấu quá nên bị dọa rồi à?"

Nhan Thanh thu thập đồ dùng vào ba lô, đi ra ngoài."

Không phải, không phải xấu, rất đẹp trai."

Từ Khải khóc đến nấc lên."

Vậy thì vì sao?

Gu của mày không phải là đẹp trai sao?

Chẳng lẽ bây giờ mày lại muốn tìm một người xấu xí để kết hôn?"

Nhan Thanh ra khỏi phòng học."

Nhưng mà, người ta không phải Omega."

"Beta?"

Nhan Thanh nghĩ đến lời thề son sắt của Từ Khải lúc trước, kỳ thật trong lòng đã có suy đoán, nhưng vẫn định nói giảm nói tránh một chút, tránh kích thích y phát điên lên."

Không phải, hắn là Alpha."

Từ Khải oa một tiếng lại tiếp tục khóc thút thít."

Có sao đâu, Alpha cũng rất tốt mà, Alpha mà đồng ý yêu một Beta như mày chứng minh đó chính là chân ái đó."

Nhan Thanh nói.Từ Khải hít hít mũi, thảm hề hề nói: "Người kia mày cũng quen đó."

"Tao quen biết?

Ai?"

"Là tên họ Lục đáng ghét kia."

"Lục, Lục Vũ?"

"Đúng vậy, chính là tên đáng ghét kia, thật quá đáng!

Hắn dám giả O rồi yêu qua mạng với tao, tức chết tao rồi, sô-cô-la cũng bị hắn lấy mất, hu hu hu, sao số tao lại khổ thế này!"

Nhan Thanh: "Này thôi á?"

Từ Khải dứt khoát chuyển sang cuộc gọi video, nhìn thấy gương mặt kia, hai mắt đều khóc sưng lên, thằng nhóc này sau khi lên đại học liền gầy đi không ít, nhìn cũng đẹp mắt hơn so với trước kia."

Nhan ca, cái này mà còn không nghiêm trọng á?

Tao bị tên Alpha đáng ghét lừa gạt đó, bởi vì bọn họ mà cơ hội bọn tao tìm được Omega mới thấp như vậy?"

Từ Khải ướm lấy một chút móng tay để ước lượng."

Mày thì tính cái gì?

Bố mày mới đáng thương đây này!

Dùng cả một đêm tâm huyết cuối cùng nhận lấy kết quả cô đơn một mình."

Nhan Thanh phun tào."

Nhan ca, mày làm sao à?"

Lực chú ý của Từ Khải lúc này mới chuyển dần lên người Nhan Thanh.Nhưng Nhan Thanh cảm thấy chuyện này có chút mất mặt nên không muốn nói ra."

Không có việc gì, giờ mày về nhà à?"

Nhan Thanh nhìn thấy hình ảnh phía sau Từ khải, nhìn giống như là một tiệm cà phê."

Không có, tao đang ở quán cà phê với Lục Vũ, giờ hắn đang đi WC."

Nhan Thanh: "......"

Từ Khải: "Nhan ca, sao mày không nói gì?"

Nhan Thanh thở dài một hơi: "Tao mệt rồi, không bao giờ muốn trải qua lễ tình nhân với tên đáng ghét Lý Chuẩn kia nữa, từ nay về sau lễ tình nhân của tao sẽ thuộc về Tiểu Mông, giờ tao sẽ mua bánh kem về dỗ cho bé con vui vẻ."

Nhan Thanh nói được thì làm được, đi vào một cửa hàng bánh kem lớn, mua hết mấy loại bánh mà mình thích về.Bây giờ cậu vẫn còn vẽ tranh, nhưng đã không chỉ vẽ fanfic về cậu và Lý Chuẩn nữa, tiền nhuận bút mỗi tháng nhận được cũng khá nhiều, cho nên sau khi lên đại học cậu chỉ tiêu tiền mà mình kiếm ra.Nhan Thanh lắc lư bên ngoài hồi lâu, về muộn hơn so với ngày thường tận hai tiếng.Thời gian dài đến vậy mà Lý Chuẩn không gọi điện qua, cũng không nhắn một tin nhắn nào.Rõ ràng ngày thường chỉ tách nhau ra một chút thôi là hắn sẽ không ngừng liên lạc với cậu.Tan học cũng vậy, trừ phi là cậu về trước, nếu không thì nhất định hắn sẽ chờ cậu cùng về nhà.Người ta đều nói thất niên chi dương, cậu và Lý Chuẩn vẫn chưa đến bảy năm đâu.Khi sắp đến cửa nhà, Nhan Thanh sờ tuyến thể đã đánh dấu vĩnh viễn của mình, hốc mắt cũng cay lên.Nhan Thanh bổ não cả một đường, mở cửa, khi đi vào, cả nhà vẫn im ắng."

Tiểu Mông?"

Ngày thường khi đến giờ cậu về nhà bé con đã đến trước cửa giờ cũng không thấy đâu, bảo mẫu trong nhà cũng không thấy bóng dáng.Những người này đang làm gì vậy?Lễ Tình Nhân mấy người này đều đi chơi hết rồi sao?Cậu vẫn chưa ăn lễ tình nhân bao giờ đâu, mấy người này vậy mà bỏ cậu đi chơi hết rồi.Hừ ╭(╯^╰)╮Nhan Thanh càng nghĩ càng thấy không vui, thay giày ở huyền quan, vào trong nhà lại không bật đèn lên được, đến đón cậu là quản gia robot, nhưng quản gia robot chậm rãi xuất hiện, trên tay còn cầm cây nến là thế nào?Nhan Thanh đi theo quản gia robot tới phòng ăn.Nhà bọn họ nghèo đến vậy sao?

Nghèo đến nỗi không trả nổi tiền điện mà phải dùng nến soi đường?Cuối cùng cũng đi tới phòng ăn.Nhìn thấy bữa tối dưới ánh nến, còn có khuôn mặt cười lên vô cùng đẹp trai của Lý Chuẩn, Nhan Thanh cảm thấy cục tức mình nghẹn một đường đã biến mất không thấy đâu."

Nhan Nhan, lễ tình nhân vui vẻ!"

Lý Chuẩn đi tới, nắm lấy tay Nhan Thanh, đưa cho cậu một cái hộp nhỏ.Nhan Thanh mở hộp ra, bên trong hộp có ba người mini được làm từ sô-cô-la.Ba khối sô-cô-la này làm rất giống với nhân vật đồng nhân văn đầu tiên mà cậu vẽ, vừa vặn chính là một nhà ba người bọn họ.Nhan Thanh nhìn thấy ba khối sô-cô-la làm người kinh ngạc này, bỗng nhiên cảm thấy may mắn khi không đưa sô-cô-la đến tận tay Lý Chuẩn.So sánh hai món quà, đồ mình làm quả thật rất khó coi.Lý Chuẩn chuẩn bị sô-cô-la đẹp như vậy mà còn chuẩn bị thêm bữa tối dưới ánh nến.Lý Chuẩn kéo ghế dựa ra, để Nhan Thanh ngồi xuống, hai người họ mới bắt đầu ăn cơm.Tràn đầy một bàn đều là món Nhan Thanh thích ăn.Khi Nhan Thanh ăn no căng, rốt cuộc cố lấy dũng khí: "Chuẩn ca, lễ tình nhân vui vẻ, nhưng em quên chuẩn bị cho anh...."

Cậu định nói mình quên chuẩn bị quà, kết quả đã bị Lý Chuẩn ngắt lời: "Nhan Nhan, ăn no chưa?"

Nhan Thanh: "......

No rồi."

"Vậy chúng ta khiêu vũ nha?"

Lý Chuẩn búng tay một cái, âm nhạc liền vang lên.Bọn họ khiêu vũ, hôn môi.....Từ phòng ăn đến phòng khách, lại trở về phòng ngủ, phòng tắm, lăn lộn đến rạng sáng mới bắt đầu ôm nhau ngủ.Nửa đêm Nhan Thanh bị khát tỉnh.Sau khi tỉnh lại, xoa xoa eo mỏi, đứng dậy đi xuống phòng bếp tìm nước uống.Vốn dĩ trực tiếp muốn uống nước lạnh, nhưng nghĩ đến Lý Chuẩn sẽ giận dỗi nên liền nấu nước ấm.Uống nước xong, Nhan Thanh cảm thấy mình không còn mệt như vậy nữa.Cậu mở vòng bạn bè ra lướt một chút, sau đó nhìn thấy bài đăng mà Lý Chuẩn đăng trên vòng bạn bè.Là sô-cô-la mà cậu làm cùng với tấm thiệp đã được gấp lại.Caption chỉ có vài chữ.Người tôi yêu nhất【 tình yêu 】【 hôn môi 】.Khi Nhan Thanh nhìn thấy vòng bạn bè, khóe miệng nhếch lên một độ cung xinh đẹp.Thì ra đã nhận được từ sớm.Nhan Thanh nhớ đến mình đưa đăng gì lên vòng bạn bè, nhanh chóng chọn ra một tấm hình chụp sô-cô-la, sau đó viết cap: +1Đám cú đêm liền vội vàng bấm like, thuận tiện bình luận mấy câu chua lòm.【 Bạch Dương 】: Nhan ca vĩnh viễn phải hạnh phúc nha! 【 Ngụy Hướng Viễn 】: Chúc phúc.【 Từ Khải 】: Hu hu hu【 Vĩ Ngư 】: Nhan ca, Lễ Tình Nhân đã qua rồi, cẩu độc thân bọn tao mới bình an trôi qua lại bị mày chọc tức chết rồi.

Nhan Thanh híp mắt cười.Vừa muốn nói cái gì đó, liền lại nghe thấy thông báo.

Sau đó cậu thấy Lý Chuẩn trả lời bình luận của Vĩ Ngư. 【 Lý Chuẩn reply Vĩ Ngư 】: Mỗi ngày bọn tôi bên nhau đều là lễ tình nhân, cậu cẩu độc thân có hâm mộ thì cũng vậy thôi.

Nhan Thanh nhìn thấy bình luận, xoay người liền nhìn thấy Lý Chuẩn đang đứng ở cạnh cửa.

Trên người còn mặc áo ngủ, cổ áo rộng mở làm lộ ra rất nhiều vệt đỏ.

Nhan Thanh nghĩ đến những thứ này đều là tác phẩm của mình, sắc mặt ửng đỏ."

Sao em lại ra đây?"

Lý Chuẩn đi tới, ôm lấy Nhan Thanh."

Em khát nước."

Nhan Thanh liếm môi dưới."

Sao không đánh thức anh?"

Lý Chuẩn nhìn thoáng qua phòng bếp, nhìn thấy có dấu vết nấu nước, hôn nhẹ lên môi Nhan Thanh, nhưng không thâm nhập, chỉ xác nhận xem cậu có uống nước lạnh hay không thôi.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn xác nhận như vậy, cho nên Nhan Thanh lập tức biết hắn đang suy nghĩ cái gì: "Em không có uống nước lạnh, em có nấu nước nóng."

Lý Chuẩn lại hôn hôn cậu: "Thật ngoan."

Lúc này, quang não của hai người đồng thời vang lên thông báo.

Lý Chuẩn, Nhan Thanh cùng nhau mở ra, thấy Vĩ Ngư reply.【 Vĩ Ngư 】: Khi cẩu độc thân chết, không có đôi tình nhân nào là vô tội. 【 Nhan Thanh nhướng mày 】: Bọn tao là chồng chồng, cám ơn!【 Lý Chuẩn cười 】: Sẽ bạch đầu giai lão.Trả lời xong, hai người tắt quang não đi, Lý Chuẩn bế Nhan Thanh lên, ôm hôn cậu.Ánh trăng ngoài cửa sổ đã leo lên cao, mà lễ tình nhân kiều diễm bắt đầu chuyển qua chương hai. .------ Toàn Văn Hoàn-----Tác giả có lời muốn nói:Chuyện xưa kết thúc không phải là tình yêu kết thúc, đám con cháu nhất định sẽ luôn luôn hạnh phúc.

Lục Quy: Vậy là kết thúc rồi nhé, lời hứa không drop đã thực hiện được dù mất tận 2 năm trời 🤣Lúc đầu muốn edit hoàn cho nhanh, giờ hết rồi lại thấy tiếc lắm.

Chúc mọi người đọc hết truyện này lại tìm được bộ khác ưng ý, hợp gu nha 😘😘😘15/06/2024 truyện được 1M lượt đọc ❤️❤️❤️❤️
 
Back
Top Bottom