Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công

Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công
Chương 90



Cho nên, hình thức thể hiện của tập này cũng thay đổi từ khách mời đến làm khách đơn thuần chuyển thành khách mời cùng nhau ra ngoài mời du khách ngẫu nhiên, để du khách nếm thử món ăn.

"Mời du khách thì khán giả sẽ tin sao?"

Chú của Lữ Giai Di "chốt hạ": "Cứ như vậy đi, đây đã là mức độ lớn nhất để lấy lòng tin của khán giả rồi. Những du khách khác cũng sẽ quay video mà, những video này vừa lan truyền ra ngoài, tự nhiên mọi người sẽ tin thôi."

Mà món ăn được nếm thử, cũng là đồ ăn do một mình Lữ Dật làm, chuyển thành so sánh giữa ông ta và một người mẫu xuất thân đầu bếp khác là Kiều Vân Đằng.

Có vẻ như: Nếu Lữ Dật vẫn không được thì sẽ trực tiếp thay đổi khách mời thường trú.

Lữ Dật cũng ý thức được điều này, trước khi chương trình bắt đầu quay, ông ta đặc biệt đến tìm danh trù Trần Bá Đoan của Chí Vị Trai ở kinh thành, học lại một món giò heo hầm thanh đạm.

Ông ta xem qua loa những bình luận trên mạng, biết món ăn khiến mình "lật xe" nghiêm trọng nhất chính là món giò heo hầm rượu vàng không thêm một giọt nước nào trước đó, cho nên lần này ông ta quyết định dùng một món giò heo mới, để rửa sạch nỗi nhục của mình.

Giờ phút này ông ta vừa ôn lại video học tập đã quay trước, vừa u ám nhìn những khách mời khác của tổ chương trình.

Video tràn lan trên mạng thực sự quá nhiều, nhìn những khách mời khác đang xem điện thoại cười, thậm chí ông ta còn nghi ngờ đối phương đang xem video tổng kết về mình hay không.

Tuy nhiên... điểm này thực ra không cần phải nghi ngờ.

Một trong những nam diễn viên được mời đến chương trình đã đến lần thứ hai rồi, lần đầu tiên, đôi bên đã nảy sinh mâu thuẫn không nhỏ.

Ngoài mặt mọi người đều là người lịch sự, nhưng sau lưng xem rồi cười một chút cũng không phạm pháp mà.

Chỉ cần đừng bị "bóc phốt" nhấn thả cảm xúc đã thích là được.

Mấy vị khách mời đều tỏ vẻ xa lạ, chỉ có thầy Bách Kính đi đến đâu thì mang theo tiếng cười nói vui vẻ đến đó.

Ảnh đế rất thân với ông ta, trước đây Kiều Vân Đằng cũng từng cùng ông ta lên chương trình, một vị huấn luyện viên bóng bàn khác còn từng làm khách mời trong mấy số phỏng vấn của ông ta.

Chị Lý hậu cần nhìn những người này nói cười vui vẻ trên sân khấu, còn Lữ Dật một mình ngồi một bên thì bĩu môi hỏi Vạn Giai Hân bên cạnh: "Thế nào? Bên khu du lịch nói sao?"

Vạn Giai Hân có chút khó xử: "Bên khu du lịch nói... họ cũng muốn thêm, nhưng đầu bếp Trần bận quá... Nếu thêm, họ chỉ có thể điều một đầu bếp khác đến làm riêng thôi."

Hả?

Vậy thì không được, cô ta muốn ăn cơm hộp do đầu bếp Trần làm cơ mà! Dù cơm hộp bình thường có ngon đến mấy thì cũng không đáng để cô ta phải hao tâm tổn trí thế này.

Thấy chị Lý không nói gì, Vạn Giai Hân không nhịn được mà biện hộ cho Trần Nhiễm: "Chắc chắn không phải đầu bếp Trần chảnh chọe đâu, mấy ngày nay thậm chí có người đã dậy leo núi từ sáng sớm bốn năm giờ, chỉ để lên ăn hai miếng giò heo giới hạn... Chị nghĩ xem, nhà hàng ở khu du lịch bình thường, làm gì có ai đến ăn đâu?"

Lời này cũng đúng. Nếu nhà hàng mở ở dưới chân núi, mở ở cổng khu du lịch thì có lẽ còn có người đến thử.

Nhưng đang leo núi tự nhiên thấy một quán ăn nhỏ thì trừ những người muốn đăng video ngắn để nổi tiếng, có người bình thường nào dám vào?

Chị Lý đặt mình vào hoàn cảnh đó suy nghĩ một chút, nếu cô ta biết Trần Nhiễm mở nhà hàng ở lưng chừng núi... thôi bỏ đi, cho dù là trên đỉnh núi cô ta đoán mình cũng sẽ đi.

"Vậy cũng phải đặt thêm mấy hộp, đến lúc đó trộn lẫn vào nhau, lấy được hộp của ai làm thì tính của người đó, chú ý phần của đạo diễn là được."

Vạn Giai Hân ra hiệu đã rõ, cô ấy cố ý ám chỉ chị Lý: "Chị Lý, mấy ngày nay chị bận quá rồi, đến lúc đó em mang đến tận tay cho chị, chị không cần phải lo đâu."

Được đấy, coi như cô bé này đã được rèn luyện rồi!

Chị Lý vỗ vai Vạn Giai Hân, ra hiệu cho cô ấy im lặng.

Tập mới của 'Đào Hoa Nguyên' đã chính thức bắt đầu quay!

Bởi vì đã quảng cáo là quay chân thực và cố gắng không cắt ghép, lại nói rõ sẽ đăng video không cắt ghép lên trang web, thời lượng của tập này sẽ ngắn hơn nhiều.

Về cơ bản chỉ có hai phần là chơi trò chơi và nấu ăn, làm xong ăn xong, mọi người lại theo truyền thống của 'Đào Hoa Nguyên', trước khi ngủ nói chuyện phiếm linh tinh quay một chút cảnh đi ngủ, ngày hôm sau tất cả khách mời có thể đường ai nấy đi.

Chính vì thời lượng ngắn, thù lao lại không đổi, cộng thêm gần đây có một đợt "fame" lớn nên mới mời được ảnh đế và huấn luyện viên bóng bàn.

Thầy Bách Kính đảm nhận vai trò MC tạm thời, tuyên bố luật chơi.

"Kiều Vân Đằng và thầy Lữ Dật sẽ dùng nguyên liệu giống nhau để nấu ăn, những khách mời còn lại của chúng ta sẽ cố gắng đi mời du khách đến nếm thử. Nhưng phải đeo mặt nạ, không được để bị nhận ra, nếu bị nhận ra thì phải đổi người, mỗi người phải mời được một du khách."

Luật chơi rất đơn giản, dù sao trọng điểm của tập này không nằm ở trò chơi.

Mấy vị khách mời khác đều bắt đầu hóa trang, độ nổi tiếng của ảnh đế và thầy Bách Kính quá cao, hai người đành bất lực lựa chọn trang phục thú bông hoàn toàn không nhìn ra được người thật.

Để tăng thêm tính thú vị cho chương trình, Cố Nhất Phong lại bị "chơi khăm" mặc đồ nữ. Chỉ có huấn luyện viên bóng bàn, đơn giản đeo kính râm vẽ thêm râu là có thể ra ngoài.

"Nóng quá... Thời tiết này."

"Thầy Bách Kính! Tôi đi cùng thầy, hai chúng ta cùng nhau mời người, cứ nói chúng ta cùng nhau làm hoạt động!"

Ảnh đế tích cực đi theo thầy Bách Kính ra ngoài.

"Không sao, chắc là dễ mời người tham gia hoạt động này... Không phải nói là nhà hàng mới muốn thử món sao, du khách lên núi là để vui chơi, thử món miễn phí mà còn không khó được sao?"

Đáng tiếc, suy nghĩ của thầy Bách Kính đã bị hiện thực vả cho một cú đau điếng.

Số lượng du khách bây giờ của núi Dương Liên nhiều hơn trước một chút, nhưng vẫn thưa thớt, đi vài bước mới có thể nhìn thấy một hai người.

Đa số du khách đều là người địa phương, thật sự là vì phong cảnh núi non mà đến leo núi. Dù sao thì điều nổi tiếng nhất của núi Dương Liên chính là biển mây cuồn cuộn trên đỉnh núi, mọi người đều vội vàng lên núi sớm, muộn chút nữa sẽ không nhìn thấy được.

Trong tình huống này, đừng nói là nhà hàng miễn phí, e rằng có cho tiền họ cũng không đi.

"Thử món miễn phí mà cũng không đồng ý sao?"

Trong bộ đồ thú bông đặc biệt được trang bị bộ biến âm, giọng của ảnh đế đã lớn đến mức sắp xuyên qua cả bộ biến âm!

Trước đó thầy Bách Kính đã tra cứu tài liệu, ít nhiều hiểu được tâm lý của du khách, ông ta an ủi ảnh đế: "Chắc là sợ bị "chặt chém", cậu nghĩ xem, nếu đổi lại là chúng ta đang leo núi nửa chừng rồi đột nhiên có người xông ra mời chúng ta đi ăn cơm, chắc cũng không muốn đâu?"

Hai chú gấu trúc tròn vo dìu nhau đi về phía trước, cầu nguyện gặp được nhiều du khách hơn.

Kết quả là họ thật sự gặp được!
 
Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công
Chương 91



Rẽ qua con đường nhỏ này, rõ ràng phía trước là một đám du khách lớn!

Thậm chí đám du khách này còn xếp hàng có trật tự, có người đang đếm từ đầu đến cuối, thỉnh thoảng phát một lá cờ nhỏ qua.

"Đây là đang làm gì vậy? Trên núi này còn có tàu lượn siêu tốc sao?"

Bách Kính suýt chút nữa bị phát ngôn của ảnh đế làm cho bật cười, nhưng bây giờ chuyện hoàn thành nhiệm vụ là quan trọng nhất, lát nữa đồ ăn của cuộc thi bên kia làm xong mà bên này vẫn chưa mời được du khách thì cũng không hay.

Mặc dù tổ chương trình chắc chắn có nhân viên "chữa cháy", nhưng ông ta vẫn phải cố gắng một chút.

"Cũng có thể là check-in chụp ảnh, kiểu địa điểm "sống ảo", chỉ có một góc độ đặc biệt nào đó chụp mới đẹp, nếu không sao lại có người duy trì trật tự."

"Vậy người ta xếp hàng lâu như vậy thì có đồng ý tham gia không?"

"Đi thử xem!"

Hai người đỡ lấy cái đầu gấu trúc tròn vo của bộ đồ thú bông, đi về phía hàng người phía trước.

Hàng người rất dài, để không ảnh hưởng đến người leo núi, họ đã kéo dài thành hình chữ "cung".

Hai người đi qua hỏi, vừa hay đến vị trí giữa hàng.

"... Xin chào, nhà hàng của chúng tôi mới ra mắt món mới, có thể nếm thử miễn phí, bạn có muốn đi thử không?"

Du khách được hỏi thì có vẻ mặt kinh ngạc nhìn chú gấu trúc lớn đi tới này.

Đây là nhà hàng của đầu bếp Trần cơ mà! Trong tay cô ấy còn đang cầm cờ đỏ đấy!

Kể từ khi video của Lư Tiểu Ngư được tung ra, mọi người đều biết đầu bếp làm món Đầu Sư Tử lúc trước đã chạy đến đây, không biết đã có bao nhiêu người nhân dịp cuối tuần hôm nay đến xếp hàng.

Tuy rằng không được ăn món Đầu Sư Tử, nhưng có món giò heo ngon hơn!

Hơn nữa, lúc trước đến nhà trẻ ăn Đầu Sư Tử phải mượn trẻ con, mỗi đứa trẻ còn chỉ được đến tham quan một lần. Bây giờ, chỉ cần bạn chịu khó thức dậy leo núi thì nhất định sẽ được ăn giò heo.

Thậm chí, nghe nói có người còn đặc biệt thành lập một cái gì mà hội người hâm mộ đầu bếp Trần, không chỉ giúp đầu bếp Trần chọn mua được giò heo tươi ngon mang lên núi, còn thành công khiến món giò heo hầm từ một đĩa biến thành phiên bản thử nghiệm mỗi người bốn miếng.

Trong tay cô ấy có lá cờ nhỏ thể hiện, hôm nay chỉ cần cô ấy tiếp tục xếp hàng thì nhất định sẽ được ăn!

Lúc này, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một người kỳ quái nào đó... mời cô ấy đến nhà hàng khác ăn thử miễn phí?

Cô ấy kiên định lắc đầu: "Tôi không đi... không đi, miễn phí cũng không đi! Cho tiền cũng không đi! Tôi nói cho anh biết, giá "phe vé" bây giờ đã lên đến năm trăm rồi!"

"Phe vé"? Cho tiền cũng không đi?

Bách Kính có chút mơ hồ, ảnh đế vỗ vỗ, hai người tiếp tục hỏi những du khách khác.

Tuy nhiên, ít nhất ông ta đã hiểu, thứ mà những du khách này đang xếp hàng rất quan trọng. Chắc là khó mà thuyết phục được những người ở phía trước, vậy thì tìm những người phía sau vậy.

"Xin chào, anh có muốn thử món ăn miễn phí của nhà hàng chúng tôi không, có giò heo..."

Lần này người ông ta hỏi, chính là Chử Nam đang chuẩn bị quay video mới.

Chỉ có điều, vì phải lặn lội đường xa đến đây, thời gian anh ta lên núi không tránh khỏi muộn hơn một chút. Không lấy được cờ đỏ, chỉ lấy được cờ vàng ở rìa nguy hiểm.

Trừ khi phía trước có người bỏ cuộc giữa chừng không xếp hàng nữa, nếu không thì e rằng, hôm nay anh ta không có duyên với món giò heo hầm thanh đạm mới của Trần Nhiễm rồi.

"Không không không, không muốn."

Đầu của Chử Nam lắc như trống bỏi.

Đặc biệt là khi nghe Bách Kính hỏi đến món giò heo, anh ta suýt chút nữa bật cười thành tiếng.

"Tôi vất vả lắm mới đến đây xếp hàng chờ món giò heo hầm của Trần Nhiễm, anh từ đâu lòi ra cái món giò heo gì rồi bắt tôi đi ăn? Tôi thiếu một bữa giò heo sao?"

Chử Nam đánh giá trên dưới hai nhân viên quảng cáo mặc đồ gấu trúc này, cảm thấy càng nhìn càng đáng ngờ.

Không phải là hai người này muốn lừa người khác đi, để bản thân mình được xếp hàng đấy chứ?

"Không phải, không phải, anh hiểu lầm rồi."

Bách Kính không thể ngờ được, trên núi này thật sự có nhà hàng khác!

Ban đầu, khi tổ chương trình bảo mọi người hóa trang đi mời khách, nói là cho nhà hàng mới thử món miễn phí, thực ra trong lòng các khách mời đều đầy rẫy những lời "cà khịa".

Đùa gì vậy! Khu du lịch này? Ở lưng chừng núi có nhà hàng? Còn đi mời khách thử món?

Cho dù họ là minh tinh thì cũng biết điều này rõ ràng không hợp lý, được không?

Người bình thường nào sẽ tin chứ!

Nhưng đã đến tham gia chương trình rồi, chắc chắn là phải cố gắng chơi trò chơi. Bách Kính vừa cố gắng tẩy não bản thân cố gắng mời khách, đồng thời, không ngờ lại thật sự có một nhà hàng ở lưng chừng núi này.

Điều khiến ông ta càng không ngờ hơn là, trước cửa nhà hàng này còn xếp một hàng dài như vậy!

Vậy còn mời khách kiểu gì?

Trong khi thầy Bách Kính cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, Chử Nam càng nhìn càng thấy khả nghi, không nhịn được lớn tiếng gọi.

"Bên này! Bên này có người cạnh tranh không lành mạnh!"

Hành tung của Trần Nhiễm bị phát hiện, đã mấy ngày rồi.

Ngày đầu tiên, cả hàng người xếp lộn xộn, thậm chí phía trước có người trực tiếp đóng gói mười phần, hoặc là mua trước một phần rồi hóa trang đến mua thêm một phần nữa.

Anh trai ớt xanh Lục Bắc đã duy trì kỷ luật khi còn ở xe bán đồ ăn lúc trước, anh ta không thể nhìn nổi nữa, tuy là sinh viên đại học, có nhiều thời gian đến leo núi ăn giò heo, nhưng anh ta cũng không chịu nổi có người "lươn lẹo" như vậy.

Vì vậy, ủy ban xếp hàng đã ra đời.

Chử Nam vừa gọi, Lục Bắc đang cầm một nắm cờ đỏ trong tay lập tức chạy tới.

"Chuyện gì vậy? Ai đó?"

Ảnh đế nhìn thấy tình hình này cũng có chút hoang mang, từ trước đến nay anh ta vẫn luôn không giảm cân được, chính là vì quá yêu thích đồ ăn ngon. Trước đây cũng từng bị fan chụp được ảnh vì đi đến các quán ăn nổi tiếng trên mạng để "check-in" nhiều lần.

Nhưng, có người chuyên phụ trách duy trì trật tự... anh ta thật sự rất ít khi thấy.

Hơn nữa, vừa nhìn ánh mắt thì đã biết người này là sinh viên ngây thơ chất phác, hoàn toàn không giống người được chủ quán thuê đến.

Ảnh đế thấy Lục Bắc đánh giá trên dưới mình hai lần rồi mở miệng hỏi: "Làm gì đấy? Tháo mũ trùm đầu ra xem nào!"

Bách Kính c.h.ế.t lặng.

Ảnh đế ngơ ngác.

Vẫn là thầy Bách Kính phản ứng nhanh, ông ta nhanh chóng kéo ảnh đế đi về phía khác: "Chúng tôi không mời khách nữa! Chúng tôi đi đây!"

Không mời khách nữa?

Không phải Lục Bắc chưa từng thấy những người kinh doanh đến chỗ Trần Nhiễm để mời khách, lúc trước khi còn là xe bán đồ ăn đã có rồi.

Dù sao, hàng người dài như vậy, nhỡ đâu có người không đợi nổi hoặc có việc gấp phải đi thì sao?
 
Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công
Chương 92



Thậm chí, sau này còn có người thực sự không chịu nổi đói bụng mà mua trước một món ăn vặt lót dạ rồi tiếp tục xếp hàng.

Những người kinh doanh mời khách bình thường cũng sẽ không bị hỏi hai câu mà lập tức bỏ chạy, ít nhiều cũng phải biện minh vài câu. Ví dụ như "Tại sao không được mời khách, chúng tôi cũng không ép mua ép bán", hoặc là "Chỗ này cũng không phải nhà cô ấy bao thầu".

Nhìn thấy hai con gấu trúc lén lút định bỏ đi, anh trai ớt xanh cảm thấy, cuối cùng mình cũng có thể làm chút gì đó cho đầu bếp Trần rồi!

Hai con gấu trúc này, chắc chắn là giả mạo người của nhà hàng khác đến mời khách, muốn giành khách! Có những kẻ như vậy ở đây, nhỡ đâu có ai đó tung tin đồn thất thiệt làm hỏng danh tiếng quán ăn nhỏ của đầu bếp Trần thì sao?

Anh ta xông một bước dài lên, túm lấy đầu gấu trúc rồi bắt đầu giật!

Bách Kính ngây người.

Ảnh đế bị túm lấy cũng ngây người.

Nhân viên công tác đang cầm thiết bị quay phim ở phía sau cũng ngây người... nhưng lập tức tiến lên dốc sức giải cứu ảnh đế!

Chử Nam vừa nhìn, hay lắm... hóa ra còn có đồng bọn!

Sự việc nhanh chóng xâu chuỗi lại trong đầu anh ta, trong khoảnh khắc đó, bậc thầy suy luận - Chử Nam đã hiểu ra, hai con gấu trúc này nhất định là do tên đồng bọn này thuê!

Đợi hai con gấu trúc này kéo người đi, tên đồng bọn này có thể đường đường chính chính xếp hàng ăn giò heo!

Anh ta đưa lá cờ vàng nhỏ của mình cho nhiếp ảnh gia bên cạnh, xông lên một bước dài: "Anh trai ớt xanh, để tôi giúp cậu!"

Nhiếp ảnh gia gật đầu, vừa cổ vũ cho Chử Nam, vừa ôm hai lá cờ vàng nhỏ, bảo vệ thứ tự xếp hàng khó khăn lắm mới có được của mình và Chử Nam.

Anh ta không quên trách nhiệm của một nhiếp ảnh gia, tiện tay lấy thiết bị ra bắt đầu quay, điều chỉnh góc độ cho Chử Nam một bố cục như anh hùng.

Trong ống kính, dáng vẻ Chử Nam xông lên giật mạnh đầu gấu trúc lớn, từng động tác đều phóng khoáng như vậy! Dưới sự lay động mạnh mẽ của anh ta, cái đầu lớn của người gấu trúc lập tức bị giật xuống!

Mọi người đang xếp hàng đều đã chuẩn bị sẵn lời trách móc.

"Chụp ảnh bọn này lại, sau này không cho mấy người này đến xếp hàng mua giò heo nữa!"

"Đúng, chụp lại, sau này quán của đầu bếp Trần cấm mấy người này xếp hàng!"

"Gửi vào cả bốn nhóm, sau này mọi người thấy mấy người này xếp hàng thì cứ trực tiếp đuổi đi!"

"Đợi... đợi chút?"

"Người này, hình như hơi quen mắt?"

"Hả? Sao lại là ảnh đế?"

Để quay được dáng vẻ xông lên của Chử Nam đẹp trai hơn một chút, nhiếp ảnh gia đã dùng thiết bị chuyên nghiệp, dưới ống kính độ phân giải cao, anh ta lập tức nhận ra.

Cái đầu từ từ thoát ra khỏi mũ trùm đầu gấu trúc... là ảnh đế!

Đối với ảnh đế, từ lúc bị túm lấy đến khi cả người bị lôi ra khỏi mũ trùm đầu gấu trúc, trước sau cũng chỉ mất khoảng nửa phút, thậm chí anh ta còn chưa thoát khỏi suy nghĩ "Ở đây có một nhà hàng làm ăn rất phát đạt".

Những người quen thuộc với ảnh đế đều biết, anh ta rất yêu thích đồ ăn ngon, cho nên mới không thể nào gầy đi được. Các quán ăn nổi tiếng trên mạng, đều có fan bắt gặp anh ta.

Anh ta quả thực rất thích ăn.

Đến nỗi, khi mũ trùm đầu bị kéo xuống, cuối cùng được tiếp xúc với không khí bên ngoài, câu nói đầu tiên của ảnh đế lại là: "Thơm quá vậy?"

Đúng vậy, chính là thơm như vậy.

Sở dĩ hàng người này có thể xếp dài như vậy, chính là vì món giò heo hầm thanh đạm cấp S đôi này của Trần Nhiễm, thực sự quá thơm.

Công thức nấu ăn mà hệ thống cung cấp rất đơn giản, chỉ có ba loại gia vị và ba loại rau, toàn bộ vị ngọt thơm của món giò heo hầm, đều được tạo thành từ vị ngọt thanh của rau. Gia vị cũng chỉ đơn giản là khử mùi tanh tăng thêm hương thơm, làm nổi bật hoàn hảo mùi thơm của thịt giò heo.

Ban đầu, cô dùng giò heo đông lạnh do khu du lịch cung cấp. Sau đó, dưới sự can thiệp của ủy ban xếp hàng, giò heo được đổi thành heo lớn mới g.i.ế.c trong ngày, mùi vị này càng thơm hơn.

Hơn nữa còn không lẫn bất kỳ mùi gia vị nào, mùi thơm của thịt heo đơn giản thuần túy nhất.

Mùi thơm này, có thể đánh thức sự khao khát thịt heo trong gen của bất kỳ ai.

Cũng chính vì vậy, hàng người mới có thể xếp dài như vậy.

— Nếu không, luôn có người chưa từng ăn món Đầu Sư Tử của Trần Nhiễm mà. Người bình thường xếp hàng đều là xếp rồi lại bỏ đi. Thế nhưng, hàng người này lại luôn bị mùi thơm nồng nàn của món giò heo hầm này hấp dẫn...

Để không phụ lòng những khách hàng leo núi lên xếp hàng, Trần Nhiễm còn hứa: Chỉ cần là những khách hàng không xếp hàng đến lượt mua thịt giò heo được thì đều có thể nhận miễn phí một túi nước hầm thịt nhỏ, về nhà có thể tự nấu một bát mì.

Ảnh đế thốt ra một câu "thơm quá vậy" theo bản năng, sau đó liền ý thức được, hỏng rồi!

Nhiệm vụ của anh ta và thầy Bách Kính, e rằng không hoàn thành được rồi.

Chử Nam đã ngại ngùng buông ảnh đế ra, anh trai ớt xanh Lục Bắc cũng vội vàng xin lỗi nhân viên công tác ở bên cạnh.

Quần áo của nhân viên công tác đã bị anh ta túm thành giẻ lau rồi!

"Xin lỗi, xin lỗi." Anh trai ớt xanh liên tục xin lỗi: "Chủ yếu là trước đây thật sự có người phá rối, anh biết đấy, hàng này xếp dài như vậy, mọi người cũng đều hy vọng có thể tuân thủ trật tự..."

Nhân viên công tác cũng có thể hiểu được.

So với hai ngôi sao hoàn toàn không biết tình hình, bọn họ đã ngửi mùi thơm này cả buổi rồi. Chỉ có thể nói, những người lựa chọn tiếp tục leo núi, đều là những dũng sĩ có ý chí kiên cường!

Đương nhiên, cũng có thể là bị nghẹt mũi.

Một trong những nhân viên công tác đã nhanh chóng liên lạc với tổ đạo diễn. Trong tình hình hiện tại, e rằng thật sự rất khó tìm được du khách thật sự đến nếm thử món ăn.

Anh trai ớt xanh thấy tóc của ảnh đế bị giật rối tung thì trong lòng vô cùng áy náy: "Các anh quay chương trình 'Đào Hoa Nguyên' đúng không? Không được thì tôi đi cùng các anh nhé!"

Hôm nay anh ta đến rất sớm, đã sớm trân trọng ăn xong phần giò heo của mình, cho nên mới ra ngoài duy trì trật tự.

Nhân viên công tác bên kia cũng đã liên lạc xong với tổ chương trình, tổ chương trình đều cảm thấy cũng có thể dùng được đoạn phim này, cùng lắm thì hậu kỳ cắt ghép một chút là được. Anh trai ớt xanh, người qua đường này, càng có hiệu quả hài hước.

"Được, mỗi người chúng tôi đều phải mời một du khách..."

Anh trai ớt xanh gọi bạn cùng phòng đến, hai người đã cùng nhau leo núi ăn giò heo, ăn xong không có tiết học, lại cùng nhau ở lại đây duy trì trật tự.

"Hai chúng tôi đều có thể đi!"

Dù sao hàng này dài như vậy, hai người ở lại cũng không được ăn phần giò heo thứ hai, chi bằng tiện thể đi chương trình giải trí chơi!
 
Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công
Chương 93



Anh trai ớt xanh và bạn cùng phòng đến hiện trường quay phim cùng tổ chương trình, huấn luyện viên và Cố Nhất Phong cũng đã mời được du khách. Trong khoảng thời gian này, giò heo của Lữ Dật và Kiều Vân Đằng cũng sắp được rồi.

Lữ Dật vô cùng căng thẳng, trong lòng thầm lặp đi lặp lại bí quyết món giò heo hầm thanh đạm mà ông ta đã thỉnh giáo Trần Bá Đoan.

Sáu loại gia vị cộng với bốn loại rau, giò heo thái miếng...

Lữ Dật chưa bao giờ nghe lời người khác như vậy.

Ra mắt nhiều năm như vậy, lại chỉ điểm diễn xuất cho rất nhiều người, ông ta đã quen với thân phận tiền bối của mình. Dù hiểu hay không hiểu, đều không nhịn được mà muốn chỉ điểm người khác một chút.

Huấn luyện viên khách mời đã mời được du khách từ rất sớm, trong lúc đi dạo xung quanh, không chỉ bị ông ta kéo đến làm phụ bếp, còn phải nghe Lữ Dật thảo luận kỹ thuật đánh bóng với mình.

Ngay cả nhân viên phía dưới cũng có chút ngơ ngác, đây đúng là múa rìu qua mắt thợ mà!

May mà huấn luyện viên khách mời đã gặp qua đủ loại người kỳ quái, chỉ cười ha ha, trên mặt không lộ ra bất kỳ điều gì.

Mãi đến khi món giò heo của Kiều Vân Đằng hoàn thành, Lữ Dật mới căng thẳng ngậm miệng lại, liên tục mở vung nồi xem món giò heo hầm thanh đạm trong nồi của mình.

Anh trai ớt xanh không nhịn được mà nói chuyện với bạn cùng phòng: "Mùi này, ngửi có hơi giống món giò heo hầm thanh đạm của chị Trần Nhiễm nhỉ?"

"Nói linh tinh gì đấy! Mùi này kém xa, e rằng món giò heo hầm thanh đạm của ông ta còn không bằng một phần vạn!"

"Cũng đúng, món giò heo của chị Trần Nhiễm rất kỳ lạ, cậu có phát hiện ra không? Mặc dù bên ngoài cửa hàng toàn là mùi thơm đó, nhưng mùi thơm thực ra đều tỏa ra từ nước hầm thịt. Mùi thơm của bản thân giò heo, đều được giữ lại trong thịt giò heo... cắn một miếng, mang theo nước thịt chảy vào trong miệng, ngon tuyệt!"

"Đừng nói nữa... Nói nữa thì hôm nay cũng không được ăn, ngày mai tớ lại đến xếp hàng, gọi cả lão Tứ đi cùng."

"Được!"

Hai người lén lút thì thầm một lúc, may mà tổ chương trình vẫn luôn quay cảnh tương tác của mấy vị minh tinh, thầy Bách Kính đang kể lại trải nghiệm bị phát hiện của hai người sinh động như thật, mọi người đều cười rộ lên.

Cuối cùng, giò heo của Kiều Vân Đằng và Lữ Dật đều đã hoàn thành!

Một món giò heo hầm thanh đạm, một món giò heo kho tàu, đều được bày ra đĩa ở nơi du khách không nhìn thấy, hai bên được đặt thùng phiếu.

Anh trai ớt xanh xung phong lên nếm thử trước.

Anh ta nếm thử giò heo, liếc mắt nhìn nhau với bạn cùng phòng, hai người đều nhìn thấy sự quen thuộc trong ánh mắt của đối phương.

Không thể không nói, mùi vị của món giò heo hầm thanh đạm này, thật sự có chút giống giò heo của Trần Nhiễm!

Chỉ có điều, cũng chỉ có thể nói là có chút giống mà thôi.

Sự khác biệt giữa hai món, quả thực là một trời một vực.

Từ độ mềm mại của bì lợn, đến độ đàn hồi của thịt nạc, rồi đến mùi thơm của gia vị hơi lấn át...

Giò heo của Trần Nhiễm là hầm cả chiếc, cần phải dùng d.a.o thật khéo léo luồn vào bên trong rạch những đường hoa, để phần gân bên trong của giò heo được cắt ra, nhưng phần da thịt bên ngoài lại không hề có dấu vết gì.

Khi Trần Bá Đoan dạy Lữ Dật món giò heo hầm thanh đạm này, biết đối phương chắc chắn không thể có được kỹ thuật dùng d.a.o như vậy nên dứt khoát dạy ông ta trực tiếp chặt cả chiếc giò heo ra.

Hiệu quả của việc làm như vậy, đương nhiên là khác biệt một trời một vực.

Phần thịt nạc không được bao bọc trong mỡ để hầm nên khi ăn có chút dai, có không ít nước thịt đã chảy vào trong nước hầm. Mặc dù mùi vị ăn không tệ, nhưng mấy vị du khách đều đã từng ăn giò heo hầm thanh đạm của Trần Nhiễm, lúc này so sánh lại hai món với nhau...

Anh trai ớt xanh lắc đầu, lại đi nếm thử món giò heo kho tàu của Kiều Vân Đằng.

So với món giò heo hầm thanh đạm của Lữ Dật, món giò heo kho tàu do Kiều Vân Đằng, một đầu bếp chuyên nghiệp đã từng làm, có thể nói là không có gì đặc sắc.

Tuy nói không có gì quá kinh diễm, nhưng lại có người "làm nền" mà!

Bốn du khách ăn xong một lượt, tất cả mọi người đều bỏ phiếu cho Kiều Vân Đằng!

Sắc mặt của Lữ Dật đã không giữ được nữa, thậm chí ông ta còn nghi ngờ là tổ đạo diễn cố tình chơi ông ta.

Thầy Bách Kính vội vàng ra hòa giải: "Mùi vị của giò heo hầm thanh đạm, quả thực không thể so với kho tàu, đa số mọi người vẫn thích khẩu vị đậm đà hơn một chút mà."

Mấy vị khách mời cũng bắt đầu nếm thử món ăn, ảnh đế trực tiếp bỏ phiếu cho Kiều Vân Đằng, Cố Nhất Phong do dự một chút, cũng bỏ phiếu cho anh ta.

Tình hình bây giờ đã rất rõ ràng, không chừng tập sau 'Đào Hoa Nguyên' phát sóng, đồng nghiệp của anh ta sẽ biến thành Kiều Vân Đằng, bây giờ còn không đứng về phe này thì còn đợi đến khi nào nữa?

Hơn nữa, nói thật, anh ta quả thực cảm thấy đồ ăn của đầu bếp chính tông người ta làm ngon hơn.

Huấn luyện viên khách mời nghe lý luận không liên quan đến kỹ thuật một hồi cũng mỉm cười, bỏ phiếu cho món giò heo kho tàu.

Thậm chí nhân viên công tác bên ngoài đã bắt đầu nhịn cười.

Đa số nhân viên công tác đều đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, cảnh tượng minh tinh lên xuống đã thấy nhiều rồi, sau khi minh tinh nổi tiếng đột nhiên sụp đổ hình tượng, đây không phải là người đầu tiên cũng sẽ không phải là người cuối cùng.

Mọi người đều không quan tâm đến chuyện này nữa, chỉ quan tâm đến cơm hộp tối nay!

Đã có tin tức bí mật lan truyền ra ngoài, nghe nói vì lãnh đạo của đài đến quá nhiều, khu du lịch đã điều động một số phần cơm hộp ở nơi khác đến.

Vẫn chưa đến giờ ăn cơm, nhưng có người đã đi xem trộm cơm hộp, quả thực được chia thành hai loại khác nhau.

Một loại là do Trần Nhiễm làm, bên trong dùng nước hầm thịt giò heo thanh đạm làm một phần bắp cải cuộn thịt, thêm hai món xào thanh đạm.

Một loại cơm hộp khác là khu du lịch vốn định mời người khác đến quán ăn nhỏ làm giống như vậy, nhưng vì lý do địa điểm và nguyên liệu nên đã chọn mua từ dưới núi rồi dùng cáp treo chuyển lên.

Dù sao cũng là cơm hộp, hâm nóng lên ăn vẫn được mà.

Để đảm bảo hương vị khi hâm nóng, những phần cơm hộp được thêm vào này đều là cơm gà rán, hâm nóng lên sẽ ăn ngon, nhìn cũng đầy đặn.

Chú của Lữ Giai Di, Triệu Đại Quân vừa xem xong màn hình giám sát thì có chút cảm khái tre già măng mọc, lững thững đi ra, chuẩn bị ăn cơm hộp.

Tập này của chương trình tạm thời thay đổi quy tắc trò chơi, phải ra ngoài tìm du khách, vì vậy khối lượng công việc của nhân viên tăng lên rất nhiều. Trong lúc nhất thời, cho dù là nhà sản xuất đi ra thì cũng không có nhiều người đến chào hỏi.
 
Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công
Chương 94



Công việc quay phim còn chưa kết thúc, ông ta cũng không muốn làm chậm tiến độ: "Không sao, không sao, tôi tự lấy cơm hộp là được, không phải ở đằng kia sao?"

Hôm nay Vạn Giai Hân cũng không có thời gian trông coi cơm hộp, dù sao phần của chị Lý và đạo diễn cô ấy đều đã đưa rồi, phần của mình cũng đã để riêng. Mọi người tự đến lấy là được.

Triệu Đại Quân nhìn cơm hộp trên mặt đất không ai trông coi, giây trước còn cảm thấy mình có thể không lấy được phần ngon, giây sau lại đột nhiên phát hiện, trên mặt đất lại còn thừa nhiều cơm gà rán như vậy?

Một bên là hai hộp cơm rau dưa lẻ loi, một bên là cơm gà rán chất thành núi nhỏ... Ông ta đang định đưa tay lấy cơm thì bên cạnh đột nhiên có một nhân viên công tác xông ra.

Hình như đối phương mở miệng muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy tay ông ta đưa tay về phía cơm gà rán thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhanh chóng lấy đi một hộp cơm rau dưa.

Hả?

Triệu Đại Quân ngẩn người một chút.

Tuy nhiên, người có thể leo lên được vị trí cao như vậy, không có ai là kẻ ngốc. Ông ta lập tức lấy cho mình một hộp cơm rau dưa, tiện tay nhét cơm gà rán cho đồng nghiệp vừa đi tới bên cạnh.

"Ôi chao, ngại quá anh Triệu, vốn dĩ chuyện bên này đã làm phiền..."

Đối phương thấy Triệu Đại Quân lấy hộp cơm rau dưa duy nhất đi ăn thì vừa nói ngại ngùng, vừa đắc ý cầm lấy cơm gà rán.

So tài với Triệu Đại Quân nhiều năm như vậy, hiếm khi thấy chương trình ngôi sao 'Đào Hoa Nguyên' của ông ta gặp chút vấn đề, kết quả không ngờ, lão già này lại có thể "húp" được cả đợt "fame" này!

Quyết đoán loại bỏ ngay Lữ Dật.

Tuy nhiên, cho dù lần này đến không được xem kịch vui, có thể giành được một hộp cơm gà rán từ tay Triệu Đại Quân thì trong lòng ông ta cũng có thể thoải mái hơn một chút.

Triệu Đại Quân cười cười, không đáp lại đối phương, hai người ngồi trên ghế, mỗi người mở một đôi đũa dùng một lần, bắt đầu ăn.

"Ài nói thật, món gà rán này cũng khá giòn... Anh Đại Quân, tôi nói anh nghe, trước đây tôi cũng từng theo đoàn làm phim, cơm hộp mà có được mức độ này, thật sự là không dễ dàng gì đâu!"

Triệu Đại Quân mỉm cười, không thèm nhìn kẻ bại tướng dưới tay này.

Trong bao nhiêu năm qua, chương trình của đối phương bị ông ta đè đầu, MC mà đối phương ra sức lăng xê bị ông ta đè đầu, nhà tài trợ của đối phương... cũng bị ông ta đè đầu.

Ông ta gắp bắp cải trong hộp cơm lên, lúc này mới phát hiện, hóa ra phần cơm hộp này là một món mặn hai món rau. Phần bắp cải trông có vẻ mềm mại mọng nước này, bên trong bọc nhân thịt săn chắc.

Cắn một miếng, bắp cải thanh đạm tỏa ra vị ngọt thanh, tạo thành sự tương phản rõ rệt với vị sốt salad trên món gà rán bên cạnh.

Nhân thịt bên trong còn mềm mại mọng nước. Cắn một miếng khiến nước thịt chảy ra, không chỉ có thể nếm được mùi thơm của nhân thịt, còn có thể nếm được nước dùng để hầm bắp cải cuộn.

Nước dùng này còn đậm đà hơn tất cả các loại nước dùng mà ông ta từng thử gần đây!

Đồng nghiệp bên cạnh vẫn còn lải nhải khoe khoang: "Những thứ khác trong tổ chương trình của các anh đều rất tốt, chỉ là sao cơm hộp lại còn chia thành hai loại? Tôi nói anh nghe, tổ chương trình mà tôi phụ trách, đều trực tiếp đến khách sạn đặt cơm hộp."

Triệu Đại Quân cười nhạt, lại cắn một miếng bắp cải cuộn, đầu tiên là húp hết nước dùng bên trong, sau đó mới ăn bắp cải cuộn vào miệng.

Chẳng qua cũng chỉ là kẻ bại tướng dưới tay, không chỉ không giành được vị trí hàng đầu trong chương trình tạp kỹ, mà ngay cả cơm hộp này mà cũng không chọn được phần ngon.

Ông ta nhớ ra, đầu bếp làm cơm hộp cho đoàn phim này, hình như là do cháu gái ông ta tìm ông ta nhắc đến? Lúc trước Triệu Đại Quân không để ý, nhưng bây giờ xem ra, sau này nếu làm cuộc thi trù nghệ Lưỡng Kinh mới thì có thể moi nhân viên công tác này ra thử xem.

Triệu Đại Quân cầm điện thoại lên gõ chữ, chuẩn bị gửi tin nhắn wechat cho Lữ Giai Di: "Tiểu Di à, đầu bếp mà cháu giới thiệu lúc trước thật sự không tệ, nhớ gửi wechat của cô ấy cho trợ lý của chú..."

Miệng nhai bắp cải cuộn có hương vị tuyệt vời, Triệu Đại Quân xóa hai chữ "trợ lý" đi, sửa thành gửi cho "chú".

Ông ta ăn sạch hộp cơm không còn một hạt, sau đó đứng dậy rồi nhìn xuống đồng nghiệp vẫn còn đang ăn gà rán ngon lành.

Cuối cùng thì tổ chương trình 'Đào Hoa Nguyên' cũng sẽ thắng!

Tuy nhiên, ngay cả nhà sản xuất vàng chưa từng thua trận Triệu Đại Quân cũng có lúc không ngờ tới.

Sau khi chương trình cuối cùng được phát sóng, chủ đề nhanh chóng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, không phải là Lữ Dật có thể sẽ bị bỏ rơi, cũng không phải là đầu bếp mới đến Kiều Vân Đằng.

Mà video ngắn chiếm giữ vị trí số một trên thanh tìm kiếm nóng lại chính là video quay lén do nhiếp ảnh gia của Chử Nam đăng trên tài khoản phụ.

Trong video, mũ trùm đầu gấu trúc của ảnh đế bị người ta giật xuống trong nháy mắt, một cái đầu với kiểu tóc rối bù xuất hiện.

Trong biểu cảm ngơ ngác, câu nói đầu tiên anh ta thốt ra một cách mờ mịt lại là "thơm quá vậy?"

Video này đạt thẳng một triệu lượt thích!

Vô số cư dân mạng cảm thấy tò mò, rốt cuộc là món ngon gì mà lại khiến ảnh đế không quên hỏi trong tình huống này.

Chương 36: Cái gì? Trần Nhiễm chạy rồi?

Dưới video của ảnh đế, cư dân mạng điên cuồng hỏi thăm, rốt cuộc ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì.

"Có ai ở đó lúc đó không, cái này nhìn giống như là ngày quay chương trình mà!"

"Sao chỉ thấy thầy Bách Kính và ảnh đế trong chương trình bị bắt, không có những người còn lại nhỉ?"

"Lầu trên chú ý, dù sao 'Đào Hoa Nguyên' cũng là chương trình ẩm thực, sao có thể quảng cáo cho quán khác chứ."

"Nhìn số lượng người xếp hàng là biết, nhất định rất nổi tiếng. Tập này 'Đào Hoa Nguyên' quay ở khu du lịch đúng không, có thể nổi tiếng như vậy ở khu du lịch thì chắc chắn không phải dạng vừa."

Phía dưới lại có người nghi ngờ: "Đây có phải là chiêu trò marketing không?"

Lập tức có rất nhiều người ra cười nhạo bình luận nghi ngờ: "Marketing? Bao nhiêu tiền mà mời được ảnh đế marketing. Cảnh quay kinh điển như vậy, có cố tình quay lén cũng không quay được đâu?"

Còn có người mang theo biểu cảm mới làm của ảnh đế trả lời: "Cho dù là marketing thì cũng sẽ không chọn nơi này chứ? Người xếp hàng trông có vẻ quá nhiều, tôi không còn hy vọng rồi, có ai đã ăn qua thì có thể miêu tả một chút xem đó rốt cuộc là món gì không?"

Ngày hôm đó có rất nhiều người xếp hàng, huống chi là anh trai ớt xanh Lục Bắc đã nổi tiếng một chút trong trường sau khi lên chương trình. Rất nhanh, rất nhiều người đều biết, hóa ra quán nhỏ khiến ảnh đế mê mẩn như vậy lại ở trên lưng chừng núi của khu du lịch.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back