Đô Thị  Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám

[BOT] Dịch

Quản Trị Viên
24/9/25
503,590
0
36
AP1GczPZJl3qyfoM_MQPelt3WxMAx78o4sHLbdNH-BlGmyAkD16xjkDMeJuKQ8KVTvzHeYrvUUaEDIJ0_eQ_kqPa4t2Tj9jj19YhS6igTIA8clcOqU8yqdX6PyLeoNaQ1nOHpZN6ddda2e7rFOeXSJ76KVFS=w215-h322-s-no-gm

Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám
Tác giả: Khâm Thiên Giám
Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ, Khác, Đoản Văn
Trạng thái: Full


Giới thiệu truyện:

Tác giả: Khâm Thiên Giám

Thể loại: nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, ABO, đoản văn, 1v1

Người dịch: AnQing

Giới thiệu

Công thụ là đối thủ của nhau trong giới chính trị, hai người đứng đầu hai phe, mỗi ngày tăng ca liên tục, có cái gọi là kỳ phát tình tồn tại sao?

Chỉ có một điều duy nhất mà hai người đồng lòng với nhau là đề xuất tới lãnh đạo tối cao của đế quốc cấp kinh phí cho viện nghiên cứu y học đế quốc, đốc thúc nhanh chóng nghiên cứu và phát triển thuốc ức chế có hiệu quả càng cao càng tốt.

Trong lòng người lãnh đạo tối cao của đế quốc than khổ, hai người các người suốt ngày ở trên nghị viện đấu đá, không dễ gì mà tư tưởng gặp nhau một lần, nhưng mà là để mấy lần sau chiến cho máu hơn.

Cần thuốc ức chế có hiệu quả cao để làm gì? Ngoài hai người xin dùng ra thì còn ai cần không? Alpha Omega bình thường tới kỳ phát tình chỉ cần thuốc ức chế thông thường (cấp D) là có hiệu quả rồi, mấy người uống thuốc ức chế lâu năm thì mới cần xin thuốc cấp C hoặc là cấp B, còn hai người thì hay rồi, thuốc cấp A không đủ hiệu quả, phải nghiên cứu thuốc cấp S. Kỳ động dục có cái gì có thể ngăn chặn được? Là đi-xoã đó! Xoã cho ra hết đi!

Mãi đến một ngày, thụ đề xuất hệ thống kết hôn, “Ting” đã ghép đôi với công.

Tóm tắt: Thật ra đây là câu chuyện của hai con người trước thì lạnh nhạt sau thì trở thành bạn bè.​
 
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám
Chương 1: 1-5


<b>1.</b><b>
Công thụ là đối thủ trong giới chính trị, bởi vì công có năng lực phán đoán chuẩn xác, sức mạnh ưu việt, đánh bại liên tục mười ba đứa đàn em (tại bị thua nên mới thành đàn em); thụ làm việc mạnh mẽ quyết đoán, vô số Beta Omega theo đuổi cậu (thật ra vẫn có số lượng nhỏ Alpha, nhưng mà tại vì nhóm Omega đông quá nên dẫn tới rất nhiều cái phiền phức không cần thiết, cho nên nhóm Alpha thường đi làm mấy công việc hậu cần, mệnh danh là “Âm hồn Alpha hậu cần”), cả hai người đều là lãnh đạo hai đảng phái khác nhau, mỗi ngày tăng ca liên tục, có cái gọi là kỳ ph*t t*nh tồn tại sao?

Chỉ có một điều duy nhất mà hai người đồng lòng với nhau là đề xuất tới lãnh đạo tối cao của đế quốc cấp kinh phí cho viện nghiên cứu y học đế quốc, đốc thúc nhanh chóng nghiên cứu và phát triển thuốc ức chế có hiệu quả càng cao càng tốt.

Trong lòng người lãnh đạo tối cao của đế quốc than khổ, hai người các người suốt ngày ở trên nghị viện đấu đá, không dễ gì mà tư tưởng gặp nhau một lần, nhưng mà là để mấy lần sau chiến cho máu hơn.

Cần thuốc ức chế có hiệu quả cao để làm gì? Ngoài hai người xin dùng ra thì còn ai cần không? Alpha Omega bình thường tới kỳ ph*t t*nh chỉ cần thuốc ức chế thông thường (cấp D) là có hiệu quả rồi, mấy người uống thuốc ức chế lâu năm thì mới cần xin thuốc cấp C hoặc là cấp B, còn hai người thì hay rồi, thuốc cấp A không đủ hiệu quả, phải nghiên cứu thuốc cấp S. Kỳ đ*ng d*c có cái gì có thể ngăn chặn được? Là đi-xoã đó! Xoã cho ra hết đi!

<b>2.</b><b>
Giữa công thụ thì chỉ có kế hoạch làm thuốc ức chế là đồng thuận nhất, cái không đồng thuận với nhau nhất là hệ thống kết hôn.

Đế quốc vì bảo vệ quyền lợi tự do cơ bản của con người, cho phép chọn kết hôn hoặc không kết hôn, nhưng nếu chọn kết hôn thì buộc phải tuân theo đối tượng kết hôn mà hệ thống sắp xếp.

Hồi trước, lúc công bố kế hoạch hệ thống hôn nhân, xét tới giới tính Alpha Beta Omega, ở mỗi bản lý lịch của công dân đế quốc đều được cấp cho trang bị chip sinh học từ khi còn nhỏ, hồ sơ theo dõi bao gồm không giới hạn địa điểm, huyết áp, nhịp tim, pheromone, toàn bộ về người đó từ A đến Z đều lưu vào thư viện thông tin. Quy luật hoạt động của hệ thống kết hôn là căn cứ vào thông tin chip truyền tới, qua các thuật toán phức tạp, kết hợp với báo cáo phản ứng sinh lý của đối tượng với những người họ gặp ngoài đời và những người chọn kết hôn có tỉ lệ phù hợp gene cao hay thấp.

Theo số liệu thống kê, dựa vào hệ thống kết hôn sắp xếp đối tượng kết hôn tỉ lệ sai sót rất thấp. Nhưng mà không phải không có. Xuất hiện điển hình các cuộc hôn nhân bất hạnh phần nhiều là các cặp Alpha Omega.

Đảng phái của thụ cảm thấy hệ thống kết hôn tước đoạt quyền theo đuổi tình cảm của con người là máu lạnh, vô tình, không thoả đáng, coi thường nhân tính, nên bị bãi bỏ.

Mà bên đảng phái công cảm thấy nếu như không có hệ thống kết hôn, tỉ lệ lừa đảo kết hôn sẽ dần dần tăng cao, ví dụ như Omega muốn tìm một người để giải quyết sinh lý nên đi lừa Alpha có sinh lý mạnh, lấy danh nghĩa muốn kết hôn với anh ta, nhưng hệ thống kết hôn có thể lần theo dấu vết dưới trạng thái sinh lý của Omega sẽ phát hiện Omega này không có đặc trưng sinh lý của người đang yêu, cứ để hệ thống sắp xếp đối tượng kết hôn cho từng Alpha Omega thì lừa kết hôn sẽ không thể thành công. Tương tự, nếu Alpha lăng nhăng muốn bắt cá N tay thì khi tiến hành phân tích chip sinh học của Alpha kết hợp với trạng thái sinh lý có thể tiến hành lần theo dấu vết của Alpha đang muốn đi gạ, thuận tiện truy bắt. Do đó để bảo vệ quyền lợi của hai bên Alpha Omega, không nên bãi bỏ hệ thống hôn nhân.

<b>3.</b><b>
Công ở quân đội quen xài nắm đấm để nói chuyện rồi mà bây giờ mặc áo vest bó chân bó tay, mỗi lần đi họp chỉ có thể phô ra khuôn mặt nhăn nhó.

Thụ lạnh lùng ít nói, mỗi lần đi họp chỉ mở miệng lúc quan trọng, một đòn ăn chắc.

Tình hình như trên kia 800 năm cũng chưa xảy ra.

Làm người lãnh đạo một đảng phái, có tiếng nói nhất. Thụ từ tầng thấp nhất của nghị viện thông qua bài diễn thuyết này tới bài diễn thuyết khác từ từ đi vào nhóm hạt nhân, trở thành lãnh đạo một đảng phái. Mồm miệng sắc bén, dùng lời nói có thể thành vũ khí hại người.

Công từ quân đội điều vào, lúc đầu bị thụ nói tới mức không phản bác được gì, đập bàn muốn đánh nhau, trong lòng thì niệm Alpha tốt thì không đánh nhau với Omega, nhịn tới mức cuối cùng cũng rèn ra bộ dạng chín chắn.

Cho nên bao nhiêu đàn em của công không chỉ đánh đấm giỏi, mà còn lần lượt thống lĩnh toàn bộ các chiến dịch làm cho người ta tin tưởng. Khả năng thích nghi và năng lực lãnh đạo không thể xem thường. Cho nên sau một năm công đã đạt được năng lực khéo ăn khéo nói, đạt tới cảnh giới vững vàng như núi.

Sau khi nghiên cứu thuốc ức chế cấp S năm năm không có kết quả, thụ được bác sĩ gia đình thông báo, nếu như không muốn chết thì sử dụng hệ thống kết hôn đi.

Thụ cũng nghĩ tới hay là ẩn danh đi chợ đen tìm mua một Alpha gọi đến là đến đuổi đi thì đi, bác sĩ gia đình cười nhạt: “Biết pháp phạm pháp, nhưng đây không phải cái quan trọng nhất. Cái quan trọng là cậu tưởng là với mức độ hormone trong cơ thể của cậu hiện tại thì ở chợ đen có thể tìm đại được một Alpha để vượt qua kỳ đ*ng d*c được sao?”

Thụ do dự trong giây lát: “Là Omega có trình độ tư duy cao nhất định, quả thật không thể biết pháp phạm pháp được.”

Vì thế, lúc thụ nộp đơn khai báo lên hệ thống kết hôn, sẵn bắt đầu viết luôn một bản kế hoạch chỉnh đốn chợ đen.

Nhưng ai biết được, đối tượng kết hôn mà hệ thống kết hôn đưa ra lại là Alpha kia chứ?

<b>4.</b><b>
Lúc công nhận được thông báo từ hệ thống kết hôn là đang họp cùng với nhóm mười ba đứa đàn em, người trong nhà nên không cần phải trang trọng lắm, có Alpha đang hít đất, có Alpha đang căng cơ, cũng có mấy Alpha đang ngồi một bên lúng túng tay chân đắp mặt nạ.

Một Alpha khác nói bóng nói gió: “Chậc, bày đặt ngựa ngựa.”

Mấy Alpha đang đắp mặt nạ đồng thanh: “Hehe, chó độc thân.”

Từ xưa tới giờ, đảng Alpha đã có Omega luôn coi thường Alpha độc thân, mà đám Alpha độc thân luôn cho rằng không khó tìm Omega, không được nữa thì dựa vào hệ thống kết hôn.

Trừ công.

Sau khi rửa tay gác kiếm việc đầu tiên công làm là sử dụng hệ thống kết hôn, nhưng hệ thống kết hôn tính đi tính lại mãi vẫn chỉ tính ra công có số cô độc.

Cho nên lúc thông báo đầu tiên của hệ thống kết hôn gửi tới máy tính quang học* của công, khi gửi cho công là tiếng gầm thét đặc biệt, mọi người có mặt lúc đó vô thức đứng dậy, trong năm giây ngắn ngủi đã tập hợp đội hình.

<i>*từ này mấy truyện khác hay xài là quang não ấy, thật ra nó là Photon Computer tạm dịch nó là “máy tính quang học”</i>

“Chúng ta không phải không ở quân đội sao? Tại sao vừa nghe hiệu lệnh đã tập hợp đội hình rồi?”

“Ai phát tín hiệu vậy?”

Đám Alpha nhìn nhau, chỉ có công là vẫn không có phản ứng gì, vừa mở máy tính quang học ra đã thấy hệ thống kết hôn gửi tới dòng chữ “ghép đôi thành công”, trong lòng còn đang tự hỏi “đây là cái gì”.

— Người dùng yêu dấu, đã thành công tìm ra đối tượng kết hôn của ngài theo yêu cầu vào ngày 22 tháng 8 năm ánh sáng thứ 7749.

Sau đó, trên màn hình máy tính quang học hiện ra hình của thụ – là tấm hình quảng bá của thụ được truyền rộng rãi nhất khắp đế quốc, đến nay còn được treo trên web tổ hợp thành viên nghị viện của đế quốc.

Đàn em của công nhìn thấy ảnh chiếu giả lập của thụ, vô thức hỏi: “Là đảng phái của thụ lại bắt đầu viết dự thảo gì nữa sao?”

“Không hổ là đại ca, để tâm đối thủ còn hơn chúng ta nữa, tới cả âm báo của máy tính quang học cũng tỉnh hết người.”

Công nói: “Không, không phải đối thủ.”

“Cái gì cơ?”

Công tắt hình chiếu giả lập đi, xoay lưng về phía đám đàn em, im lặng ba giây, quay đầu lại lộ nửa mặt cộng với hiệu ứng ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ chiếu xuống đổ bóng công, bình tĩnh nói: “Là chị dâu.”

<b>5.</b>

Sau khi công nói xong, tập thể Alpha ở đó đần ra mặt.

“Chị, chị dâu?”

Công xoay người lại dọn dẹp mấy thứ lộn xộn trên bàn trà, mở web phân tích công việc toàn năng, ngồi bắt chéo chân: “Chị dâu cái gì mà chị dâu, bắt đầu họp đi!”

Cùng lúc đó, thụ mặt mày u ám tập họp mọi người lại: “Bắt đầu họp!”

Hai đảng phái lớn lại tiếp tục tăng ca, họp cả đêm, bó tay hết cứu.

Một khi bị hệ thống kết hôn ghép đôi thành công thì không có cách nào thay đổi được vì hệ thống có tính cưỡng chế thi hành. Chip theo dõi sẽ đo lường nồng độ pheromone trong cơ thể của cả hai bên trong ba tháng tới, một khi đạt yêu cầu thì sẽ cấm hết mọi quan hệ xã giao trong máy tính quang học, công việc, chỉ có liên hệ hai người với nhau, khi hai người chia sẻ mật mã máy tính quang học cho nhau thì lúc đó một vài chức năng giải trí mới được kích hoạt, giúp hai người giết thời gian. Nếu như có mưu đồ tìm người khác giúp vượt qua kỳ ph*t t*nh, thì những đối tượng khác của hai bên tham gia vào hệ thống sẽ bị trừng phạt nghiêm trọng.

Sáng sớm hôm sau, lãnh đạo tối cao của đế quốc mở máy tính quang học lên thì thấy bản dự thảo của hai bên công thụ nộp lên, giống như tín hiệu tiên đoán mấy tháng tới sẽ cãi nhau không ngừng vậy.

Nhưng công việc quan trọng nên không thể phớt lờ được, lãnh đạo tối cao của đế quốc nhéo mũi mở bản dự thảo ra xem, vậy mà thấy đến cả tiêu đề bản dự thảo của hai người cũng giống nhau: “Dự thảo đề xuất ra tính năng từ chối sau khi hệ thống hôn nhân ghép cặp”.
 
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám
Chương 2: 6-9


<b>6.</b><b>
Từ khi dự thảo được chính thức thông qua, ngắn thì một năm dài thì mười năm, nước xa không cứu được lửa gần.

Ngày thứ hai sau khi nhận được thông báo, công thụ gặp nhau ở cửa nghị viện.

Hai người bị hệ thống kết hôn ghép đôi tất cả đồng nghiệp đều biết, thấy hai người mặt đối mặt, họ vừa lo lắng vừa tò mò, tò mò vì muốn hít drama.

Công lịch sự lễ phép: “Xin hỏi ngài có tính toán gì không?”

Thụ lạnh lùng trả lời: “Moi chip sinh học của anh ra.”

Công vỡ lẽ: “Đúng rồi, ý này hay đấy.”

So với việc nhận được tin tức khó tin vào ngày hôm qua, thụ bây giờ đã bình tĩnh trở lại, lời nói của cậu trước giờ sắc bén kết hợp với biểu cảm khiến cho người ta cảm thấy ào ào mãnh liệt.

Bây giờ cậu hơi ngước cằm, mắt nhìn chằm chằm công, ánh mắt vừa sắc bén vừa kiêu ngạo.

Từ khi sinh ra chip sinh học đã được nhúng vào não, móc ra chẳng khác gì tự sát. Nhưng hệ thống kết hôn căn cứ vào phản hồi của chip sinh học mà ghép đôi, nếu chip sinh học mất hiệu lực thì có cơ hội ghép đôi lại một lần nữa.

Nhưng mà…

“Tại sao tôi phải từ chối người vợ mà tôi đã chờ năm năm rồi?”

Nói xong, công nhẹ nhàng phong độ mở cửa, làm động tác mời vào.

Thụ đứng bất động trước cửa: “Có ý gì?”

Công nói: “Năm năm trước tôi đi khai báo lên hệ thống kết hôn, mãi đến hôm qua mới ghép đôi thành công lần đầu, em có biết là đàn ông Alpha đã có tuổi rất muốn gả đi không!”

“…” Thụ hoàn toàn không thể giải thích nổi suy nghĩ của công, nhưng do nhiều năm làm chính trị đã nhạy bén bắt được sơ hở của đối phương, “Muốn gả hả?”

Công nói: “Cưới gả là cách nói của người Trái Đất cổ đại…”

“Không.” Thụ từ từ, cẩn thận ra quyết định, còn lộ ra nụ cười giả dối: “Thượng tướng đã muốn gả như vậy, chi bằng… mời thượng tướng vài ngày nữa gả vào phủ của tôi đi.”

Đã không thể xoá bỏ sắp xếp của hệ thống kết hôn, vậy thì người xấu hổ chắc chắn là công.

Nửa tiếng sau, rất nhiều ý kiến xuất hiện trên mạng, nhiều phiên bản nói về công thầm thương trộm nhớ thụ như thế nào, tin tức công đã chờ đợi thụ trong nhiều năm.

<b>7.</b><b>
Vậy mà lúc đó công chỉ cảm thấy thụ nói câu đùa cợt vô hại thôi. Nhưng thụ và đoàn người đa mưu túc trí ở đằng sau dùng vô số tin để nói cho công biết, làm chính khách, lúc đứng trước mặt đối thủ chính trị chỉ nói những lời nghiêm túc không nói đùa.

Do đó, lúc công nhận được tin tức của cấp dưới chọn lọc đưa lên, sau khi nhìn thấy vô số phiên bản về bản thân công yêu thầm thụ như thế nào, chờ đợi thụ ra sao, vì xứng đáng với thụ mà từ bỏ cuộc sống sung túc mà đi lính, trải qua rèn luyện ý chí kiên cường và lòng hi sinh, từ thể chất vô dụng nhảy lên cấp S, mỗi ngày ngóng trông thụ đệ đơn vào hệ thống kết hôn, và sau khi nhận được tin ghép đôi thành công lại xúc động đến độ muốn c** tr*n đi xuống lầu chạy vòng vòng, chuyện này bị cấp dưới của công liều chết ngăn chặn, đến nỗi đồn quan điểm chính trị gì không hợp cũng chỉ là thông tin muốn thu hút thụ chú ý tới mình, thật ra hiếm khi chỉ ra điểm sai sót.

Các đồng nghiệp bên đối thủ đang diễn thuyết hùng hồn thì ngừng lại, hỏi một cách lịch sự nhã nhặn: “Ngài có thấy đồng ý với bài diễn thuyết của tôi không?”

Bên phía thụ ngồi ngay ngắn, hơi nghiên đầu cười khẩy nhìn công, lưng thẳng tăm tắp tiếp thu lời của đồng nghiệp, không nóng vội không trì hoãn đáp: “Hiếm khi thượng tướng đồng ý quan điểm của bên tôi, tôi cảm thấy cực kỳ vinh dự.”

Công: “…”

“Đúng là vậy.” Công sơ suất chỉ trong nháy mắt, anh nhìn thấy bộ dáng tính toán kỹ lưỡng của thụ, nhanh chóng trở lại bình thường, “Trong lúc mọi thứ đang phát triển thì bản thân hệ thống kết hôn cũng theo kịp thời đại, đề xuất quyền từ chối là một trong những quyền tự do của mỗi người.”

Nghe xong cách nói của công, trong nghị viện xảy ra nhốn nháo.

Nhiều năm như vậy, hai người công thụ chưa từng hợp nhau, ý kiến của cả hai về hệ thống kết hôn sâu và rộng như rãnh Mariana*. Rốt cuộc là chuyển đổi quản trị kiểu quy mô gì mà khiến cho cái rãnh biển biến mất luôn vậy!

<i>*rãnh biển sâu nhất thế giới</i>

Một bên lùi một bước thì không cần cấm nữa, sửa thêm một tính năng từ chối là được, bên còn lại cũng không cố chấp, còn công nhận theo kịp thời đại?

Khổ cho nhân viên phân tích số liệu kế bên, ngón tay lướt như bay, phân tích số liệu như bán mạng.

Công tiếp tục nói: “Nhưng mục đích ban đầu của tôi với cái vừa rồi cũng không hoàn toàn giống nhau. Wolfstein từng nói, tình yêu có ba cấp độ, cấp thứ nhất là chiếm hữu, cấp thứ hai là quan tâm yêu thích, cấp thứ ba là tôn trọng. Tôi tôn trọng người tôi yêu, cho nên tôi đem quyền từ chối giao cho đối phương. Cho dù người tôi yêu lựa chọn ra kết quả như thế nào đi nữa, tôi cũng vui lòng chấp nhận. Đương nhiên – tôi cũng cực kỳ tin tưởng sự sắp xếp của hệ thống kết hôn qua nhiều năm vận hành, đó là sự kết tinh trí tuệ của vô số người dân – chỉ có những người thật sự yêu nhau mới có thể nhận được kết quả ghép đôi cùng lúc đến từ thông báo của chính hệ thống kết hôn.”

Mọi người nhìn công đang dùng ánh mắt đằm thắm nhìn về phía thụ.

Trên mặt thụ không có biểu cảm gì, từ giữa hai hàm răng rít ra một câu: “Chúng ta đang đề nghị dự thảo mở tính năng từ chối ghép đôi cho hệ thống kết hôn.”

Công yếu ớt cứu vãn: “Đưa đề án chúng ta đã tranh cãi sáu tháng lên, từ lúc khởi thảo tới lúc ban bố kéo dài một năm tám tháng, đưa thêm một đề án chúng ta đã tranh cãi năm tháng lên, tiếp tục kéo dài hai năm ba tháng. Lần này, hai chúng ta hợp tác, tranh thủ trong nửa năm phải thực hiện ban bố.”

“Thượng thướng.” Một đồng nghiệp đang ngồi một bên nhắc nhở, “Không kịp làm đâu. Nội việc sửa chữa và vá lỗi, người của ban ngành thuộc hệ thống kết hôn đã không đủ rồi, ban ngành R&D* dồn hết toàn lực để đơn giản hoá trình tự, thực sự không thể trong nửa năm mà làm ra được cái chức năng từ chối đâu.

<i>*nghiên cứu và phát triển</i>

“…”

Công nở nụ cười tiêu chuẩn: “Bạn thân yêu à, xem ra tôi chỉ có thể đạt tới cấp độ thứ hai thôi – Xin hỏi lúc nào ngài mới cần tôi qua giúp…” Công chớp mắt, hoàn toàn ra vẻ muốn nói lại thôi.

<b>8.</b><b>
Ở hội nghị lần thứ nhất hai người giải tán trong buồn bực, sau khi trở về thì từng người nhận được báo cáo tổng kết của nhân viên phân tích số liệu.

Nhân viên phân tích số liệu bên đảng phái của thụ: Nếu như chính thức mở tính năng từ chối ghép đôi của hệ thống kết hôn, vấn đề này không khó thực hiện, điều khó khăn là về sau tiếp tục giải quyết hai bên Alpha Omega đã từ chối như thế nào. Theo hướng bắt đầu ghép cặp lại từ đầu, hay là dựa theo thứ tự ưu tiên mà chọn người thứ hai? Nếu như người thứ hai sau khi ghép đôi xong lại từ chối thì làm sao? Nếu như cứ luôn kéo dài như vậy thì ý nghĩa hệ thống kết hôn thành có tiếng mà không có miếng, thành cái chợ xem mắt. Chưa tính thời gian tính toán lại từ đầu tốn rất nhiều, ước lượng sơ bộ hiện tại là 34,7633 lần.

Nhân viên phân tích số liệu bên đảng phái của công thì nói thẳng ra: Sếp lớn của tôi ơi không thể thực hiện được đâu! Sếp yên tâm, vợ sếp không chạy nổi đâu!

Sau nhiều năm, có phóng viên phỏng vấn công, nói tới cái quãng thời gian đã qua này, hỏi tại sao quanh năm chủ trương chính trị của hai người không hợp nhau lại có thể mau chóng đứng cùng chiến tuyến như vậy, thậm chí tuân theo hệ thống kết hôn mà ghép đôi với nhau.

Công trả lời: “Cái gọi là xung đột quan điểm chính trị chỉ là xem xét góc độ khác ở một khía cạnh nào đó. Đây là sự khác biệt trong cách suy nghĩ do sinh lý khác nhau của Alpha Omega tạo ra. Nhưng cũng bởi vì thể chất của từng cá thể, sinh lý của Alpha Omega cũng có tính cùng nhau thúc đẩy – tính hợp lý của hệ thống kết hôn tồn tại là do nhiều người của trăm năm trước dùng máu và trí tuệ để chứng minh, chúng ta không thể yêu cầu các sự vật đang hiện hữu đều hoàn hảo một trăm phần trăm, những mâu thuẫn do sự khác biệt trong cách suy nghĩ của Alpha Omega mà dẫn tới, chính là động lực thúc đẩy chúng tôi không ngừng tiến bộ. Đương nhiên, sau mỗi một vấn đề, rất rõ ràng…” Công đứng đối diện máy ảnh, lộ ra nụ cười quyến rũ, “là bởi vì chúng tôi thật sự hợp với nhau một trăm phần trăm, dù là ngày thường hay đấu khẩu, Alpha có Omega đều biết đó chỉ là tình thú thôi.”

Phóng viên chưa có Omega tự nhiên bị chế giễu vô cớ: “…”

Lúc này, cũng có một cấp dưới có câu hỏi tương tự hỏi công: “Chúng ta thật sự muốn cùng phe của thụ đứng cùng chiến tuyến hả?”

Công hỏi lại: “Xưa nay chúng ta luôn vì đế quốc mà ra sức, có bao giờ có quan hệ thù địch hả?”

Cấp dưới: “…”

Giống như những đối chọi gay gắt của nhiều năm nay đều là nằm mơ một giấc mơ dài, còn hoàn cảnh thực tế hai bên không có chuyện gì xảy ra mà tham gia một bữa liên hoan nói chuyện phiếm thôi vậy?

Công nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của đám cấp dưới thì an ủi: “Nếu như bên đảng phái thụ chấp nhận hệ thống kết hôn, cậu ta còn phản đối hệ thống kết hôn không?”

Đám cấp dưới đang buồn tự nhiên tỉnh ra, cảm nhận sâu sắc là chị dâu tuyệt đối không thể chạy được.

Công an ủi xong cấp dưới, không nói gì nữa mà về nhà lựa quần áo.

Cùng lúc đó, bác sĩ riêng của thụ đo xong mức độ các loại hormone trong thân thể thụ, kết luận: “Trừ phi viện y học tối cao nghiên cứu ra thuốc ức chế cấp S trong ba tháng, nếu không thì…”

Thụ mở máy đo, lạnh lùng nói: “Tôi biết rồi. Cái giọng này ông nói đi nói lại cả năm nay rồi.”

Bác sĩ hết lời khuyên bảo: “Tôi nói cậu có nghe không.”

“Nghe rồi.” Thụ cau mày, xem bác sĩ như người bạn cũ mà nói, “Tôi đã nộp đơn khai báo đồng ý ghép đôi hôn nhân.”

Bác sĩ nói: “Cậu đi khai báo có tác dụng gì không, chỉ cần trong người cậu không ổn định lại thì cái gì cũng là ẩn số.”

“Nếu ký hiệu xong tôi lập tức làm phẫu thuật xoá bỏ ký hiệu…”

Bác sĩ lập tức ngắt lời cậu: “Bình thường dùng thuốc ức chế loại B trở xuống thì làm phẫu thuật xoá bỏ ký hiệu độ an toàn khá cao, còn từ loại B trở lên thì chỉ có tỉ lệ thành công cỡ năm mươi phần trăm thôi.”

Hàm ý là thụ còn cần thuốc ức chế cấp S, nếu muốn làm phẫu thuật xoá bỏ ký hiệu, độ an toàn không chắc chắn, xoá được hay không cũng chưa chắc.

Thụ im lặng khá lâu, kết luận: “Vậy chỉ còn cách moi chip sinh học của công thật nhanh.”

Bác sĩ: “… Nghe nói lúc công ở trong quân đội, không có Alpha nào đánh lại. Còn nữa, nếu như viện nghiên cứu phát minh ra hệ thống bảo vệ mới thì phải mời công đi tới địa điểm đã được phân tích là điểm mù của hệ thống.”

Thụ: “…”

Thụ mở máy tính quang học, liên hệ cấp dưới thân cận: “Đưa tôi thêm vài câu chuyện phiếm của công.”

Bác sĩ một lời khó mà nói hết.

“Còn nữa, nhanh chóng để Lâm Khoa bàn giao toàn bộ công việc của tôi.” Thụ nhắm mắt, hạ lệnh, “Đóng toàn bộ quyền hạn của tôi, làm thủ tục từ chức.”

<b>9.</b>

Lần kế tiếp lúc công xuất hiện trước mặt thụ là lúc màn đêm buông xuống. Công chỉnh trang chăm chút ngoại hình cẩn thận, ngay cả tóc trên trán bình thường không hất lên cũng hất lên trên, lộ ra khuôn mặt anh tuấn, cố chấp đứng đợi trước toà nhà văn phòng của thụ.

Trước đó, trừ phi chính phủ có việc, không thấy hai người bọn họ không gặp riêng nhau bao giờ.

Vì thế, nhân viên bảo vệ đi tuần tra gặp công, không thể không hỏi thẳng là có phải là có việc không.

Công vẫy tay, ra hiệu họ cứ tự nhiên, thái độ điềm tĩnh, động tác tự nhiên giống như việc phải đợi thụ là việc bình thường quen thuộc nào đó vậy.

Thụ nhanh chóng xử lý thủ tục bàn giao các công việc đang cần gấp, đi ra khỏi toà nhà gặp công giống như một con khổng tước đang xoè cánh.

Thụ mặc áo khoác, đứng trên sân thượng cao hơn, lấy ra găng tay hở ngón từ trong túi, từ từ mang lên: “Không biết ngài đến đây có việc gì không?”

Công hít hít mũi.

Bây giờ đang cuối xuân đầu hè, gần toà nghị viện trồng toàn cây hoè, gió lạnh thổi qua, hoa hoè đung đưa, công hít vào mùi thơm ở tay áo.

Công chỉnh tay áo, ngẩn đầu lên, toà nhà nghị viện sau lưng thụ vẫn sáng đèn, lộ ra ánh đè nửa sáng nửa tối chiếu lên mặt công: “Niên Niên của tôi thực sự không biết sao?”
 
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám
Chương 3: 10-13


<b>10.</b><b>
Lúc công vẫn chưa phải là Alpha, thụ vẫn chưa phải là Omega – cũng là lúc chưa phân hoá, đế quốc phát động giáo dục phổ cập kiến thức cơ bản, tất cả những ai có hộ khẩu ở thủ đô đế quốc, chưa phân hoá, nhưng đã được xét nghiệm ra là Alpha và Omega đều phải nhập học chương trình giáo dục.

Dù là chưa phân hoá, nhưng Alpha và Omega đã có những dấu hiệu đầu tiên đến từ thay đổi ngoại hình.

Từ nhỏ, Hình Hằng Xuyên đã có thành tích xuất sắc, lịch trình đi học dày đặc cũng không làm tiêu hao sức lực dồi dào của anh. Có một ngày, anh đột nhiên nổi hứng muốn đi leo núi, nhưng lớp học ở khu leo núi vẫn chưa mở cửa, thế là anh chọn một toà nhà nhìn khá đẹp mắt leo lên.

Quản lý trường học đã có dự đoán từ lâu, sợ là những Alpha tương lai ồn ào và những Omega tương lai đa sầu đa cảm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tầng lầu cao nhất là tầng sáu, tầng ba đổ lên cấm Omega vào vì Alpha có tố chất thân thể cực tốt, e là có rơi từ tầng năm tầng sáu xuống đất thì tệ lắm cũng chỉ bị liệt nửa người chứ không chết nổi.

Lúc đó Tống Dư Niên đang ngồi bên cửa sổ học thuộc sách luật, đột nhiên ngoài cửa sổ có động tĩnh khác thường, cậu cẩn thận nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Hình Hằng Xuyên đang đưa tay đẩy cửa sổ nhưng không mở được, không biết làm cái gì, bỗng nhiên kính bị nứt ra hoa văn hình lưới nhện sau đó vỡ tan tành.

Tống Dư Niên ôm quyển sách luật vào ngực, cẩn thận quan sát Hình Hằng Xuyên: “Anh là ai?”

Hình Hằng Xuyên giống như một con mèo lớn bị ướt, vẩy tóc, quét dọn sạch sẽ mấy mảnh vỡ thuỷ tinh lúc nãy mới chú ý tới người trước mắt: “Omega?”

Nếu như nói ngoại hình của Hình Hằng Xuyên vượt trội hơn trung bình các Alpha, trông khoẻ khoắn và vô kỷ luật, thì Tống Dư Niên là kiểu điển hình của Omega, ngoại hình có hơi nhỏ bé, nếu đứng gần so với Hình Hằng Xuyên đã phân hoá thì lùn hơn một khúc, ốm hơn một vòng.

Tống Dư Niên cau mày: “Anh là ai?”

Hình Hằng Xuyên nhìn qua nhìn lại xung quanh thì biết mình rơi vào một nhà kho, ngoại trừ đám dụng cụ bụi bặm ra thì chỉ có một vật sống đang ở trước mắt. Anh duỗi tay vươn vai một cái, bờ vai dài ra nên càng có cảm giác áp bức. Tống Dư Niên ôm cuốn sách luật căng thẳng nhìn Hình Hằng Xuyên, thấy anh tiến tới nên lập tức lùi về sau hai bước.

Hình Hằng Xuyên nhìn thấy động tác của Tống Dư Niên thì hừ một tiếng, lúc đi lướt qua cậu xem như cậu không tồn tại, mở tấm vải che bụi rồi nhảy lên bàn bóng chuyền nằm xuống lấy tay trái chống đầu, nhắm mắt kiêu ngạo nói: “Chỗ này là của tôi. Cậu đi chỗ khác học bài đi.”

<b>11.</b><b>
Tống Dư Niên xoay người đi ra cửa, lúc Hình Hằng Xuyên gần như ngủ quên, Tống Dư Niên dẫn giáo viên tới, chỉ vào những mảnh thuỷ tinh đang vụn vãi khắp sàn nhà và nói: “Anh ta làm vỡ cửa sổ.”

Hình Hằng Xuyên: “…”

Tương lai anh sẽ trở thành một Alpha, nếu có chuyện mâu thuẫn xảy ra đều sẽ giải quyết bằng thi đấu cạnh tranh, hành động cấp thấp như méc thầy cô sẽ bị xem thường.

Do vậy lúc nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân không phải của một người, Hình Hằng Xuyên cũng không ngờ là sẽ bị giáo viên bắt được.

Hình Hằng Xuyên cạn lời nhìn Tống Dư nhiên, tỏ vẻ ngoan ngoãn đi theo phía sau giáo viên kiểm tra.

Ngày thứ hai, Hình Hằng Xuyên tới trước đợi Tống Dư Niên thì phát hiện Tống Dư Niên không tới phòng này học thuộc sách luật nữa, Hình Hằng Xuyên đợi cả ngày cũng không thấy Tống Dư Niên, bực bội bỏ đi, cuối cùng trên đường trở về thì thấy Tống Dư Niên ở phía sau thư viện.

Hình Hằng Xuyên đứng ở trước mặt Tống Dư Niên, bóng người đứng chắn ánh sáng đèn đường, Tống Dư Niên ngẩng đầu nhìn Hình Hằng Xuyên, vẻ mặt lạnh lùng: “Anh muốn đánh tôi?”

“…” Hình Hằng Xuyên cảm thấy chắc là mình chưa từng tiếp xúc Omega qua cho nên hoàn toàn không thể giải thích được cách suy nghĩ của Omega, “Mặc dù tôi rất tức giận, nhưng tôi là kiểu Alpha sẽ ra tay đánh Omega à?”

Tống Dư Niên khịt mũi ngửi, trừ mùi cỏ ra thì không có mùi gì khác, cho nên nói với giọng chắc nịt: “Tôi còn chưa phải là Omega.”

Hình Hằng Xuyên: “… Lẽ nào cậu là Alpha?”

Tống Dư Niên thấy lạ mà hỏi: “Nếu như phân hoá rồi thì sao tôi còn phải học ở chỗ này?”

Vào học chương trình giáo dục phổ cập đều là những người tương lại sẽ phân hoá thành Alpha, còn đám Omega khi phân hoá xong sẽ được chuyển tới các trường tương ứng để học các chương trình giảng dạy chuyên nghiệp.

Tuy là Hình Hằng Xuyên vẫn chưa phân hoá, nhưng đám nghĩ mình là Alpha trong tương lai hay cảm thấy bản thân có thể một mình gánh trọng trách mà quên đi kỳ phân hoá thực sự trong tương lai: “Lẽ nào cậu không sợ tôi trả thù à?”

Tống Dư Niên: “Cho nên nãy tôi mới hỏi là cậu muốn đánh tôi đúng không.”

“Không đúng.”

Tống Dư Niên tỏ vẻ quả nhiên là vậy: “Nếu không đánh thì sao tôi phải sợ?”

Hình Hằng Xuyên đáp: “Lẽ nào muốn trả thù chỉ có mỗi cách thấp kém là đánh người thôi sao?”

Tống Dư Niên bị câu hỏi này làm bối rối: “Lẽ nào còn cách khác nữa sao?”

Hình Hằng Xuyên: “… Cho cậu mang giày bít, thắt bím tóc, nói xấu cậu vu oan cậu, nhiều cách trả thù lắm.”

Tống Dư Niên ngẫm nghĩ rồi nói: “Không giống Alpha lắm đâu.”

Hình Hằng Xuyên cảm thấy lời Tống Dư Niên nói rất có lý, không biết trả lời lại làm sao.

Tống Dư Niên từ từ nói: “Hơn nữa bị đánh rất đau.”

Lúc nói câu này, Tống Dư Niên hình như nghĩ tới cái gì đó nên tỏ ra không vui lắm, Hình Hằng Xuyên hỏi: “Cậu bị đánh qua rồi hả?”

Hình Hằng Xuyên không phải là con một, còn có một em gái được xét nghiệm ra là Omega từ nhỏ đã được bảo vệ kỹ lưỡng, da bị trầy một tí là bị ba má càm ràm nửa ngày.

Tống Dư Niên ngẫm nghĩ, chìa tay ra: “Muốn đánh thì anh đánh vào tay đi.”

<b>12.</b><b>
Lính tuần tra từ bên kia đi qua, đội trưởng lính bảo vệ nhìn thấy Tống Dư Niên thì giơ tay chào cậu, Tống Dư Niên vẫy tay, thế là đội trưởng lính bảo vệ dẫn lính tuần tra đi.

Tống Dư Niên đợi người đi rồi mới nói: “Đừng có gọi tôi như vậy.”

Hình Hằng Xuyên bước lên trước một bước, nhìn chằm chằm Tống Dư Niên, từng bước ép sát: “Thế thì muốn gọi là gì?”

Đã rất lâu rồi Tống Dư Niên không bị tin tức tố đe doạ, yếu nhân* đi lại, vì để đảm bảo sự tỉnh táo của lãnh đạo, lúc đi ra đi vào, lan can ở cổng tự động phun thuốc khử pheromone.

<i>*Thuật ngữ dùng để chỉ những cá nhân có tầm quan trọng và sức ảnh hưởng lớn trong các lĩnh vực như kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội,… Ví dụ như nguyên thủ quốc gia, quan chức cấp cao, doanh nhân nổi tiếng, nghệ sĩ, nhà khoa học hoặc những người nắm giữ thông tin nhạy cảm hoặc bí mật quan trọng</i>.

Tống Dư Niên cau mày: “Chú ý mặt mũi.”

Hình Hằng Xuyên nói: “Tôi rất là để ý mặt mũi. Nếu như không phải vì em mang bộ mặt của người làm trong chính phủ nhàm chán đó, năm năm trước tôi đã kéo em đi đăng ký kết hôn rồi.”

Tống Dư Niên cảm thấy thân nhiệt đang tăng lên từ từ: “Nếu như không ghép đôi được thì sao?”

Hình Hằng Xuyên từ từ mỉm cười: “Sẽ không đâu, tôi cuối cùng cũng không chạy thoát được mà.”

“Ting——”

Máy tính quang học của hai người kêu lên cùng lúc: “Mức độ pheromone đạt tiêu chuẩn, khoá lại chức năng của máy tính quang học.”

<b>13.</b>

Ban đầu lãnh đạo tối cao của đế quốc tưởng sau khi phe phái của Hình Hằng Xuyên và Tống Dư Niên đệ trình xong “Dự thảo đề xuất ra tính năng từ chối sau khi hệ thống hôn nhân ghép cặp” thì trước khi mức pheromone đạt tới tiêu chuẩn hệ thống kết hôn chị định sẽ tranh thủ tranh đấu bằng mồm gay gắt, phía đảng phái của Tống Dư Niên tỏ rõ hôm qua cậu đã từ chức, giờ do Lâm Khoa tiếp quản toàn bộ thẩm quyền của Tống Dư Niên, phía Hình Hằng Xuyên mặt mày rạng rỡ, cả phe đều tỏ vẻ không liên hệ được với máy tính quang học của Hình Hằng Xuyên.

Lãnh đạo tối cao của đế quốc cảm thấy kỳ lạ: “Không liên hệ được à, Hình Hằng Xuyên chắc không phải là người ngủ nướng đâu.”

“…” Lâm Khoa chợt giật mình, lập tức mở máy tính quang học ra gọi cho Tống Dư Niên thì chỉ nghe được tiếng máy móc lạnh lẽo phát ra từ máy tính quang học: “Xin lỗi, người dùng quý khách vừa gọi hiện tại đã khoá hết toàn bộ chức năng.”

Lãnh đạo tối cao của đế quốc: “… Nhanh vậy sao?”

Lúc tất cả mọi người đều biết mức pheromone của hai người Hình Hằng Xuyên và Tống Dư Niên nội chỉ trong một ngày đã đạt tới tiêu chuẩn, Hình Hằng Xuyên đang kéo Tống Dư Niên đi làm kiểm tra sức khoẻ.

Lúc phục vụ trong quân đội Hình Hằng Xuyên có nhiều chiến công hiển hách, song song với điều đó là trên người chồng chất sẹo, vì để nắm bắt tình hình thân thể kịp thời, Hình Hằng Xuyên mua một bộ máy đo lường chỉ số cơ thể.

Bởi vì ảnh hưởng của pheromone nên cả người của Tống Dư Niên không có sức, tối hôm qua cậu bị Hình Hằng Xuyên ép buộc đi về nhà, do việc bàn giao cồng kềnh đã làm cậu hao tổn rất nhiều tinh thần, cho nên lúc trên đường về cậu đã ngủ rồi, lúc tỉnh lại thì thấy cổ tay bị cắm dây nối vào máy.

Máy phân tích rất nhanh, Hình Hằng Xuyên xem xong số liệu phân tính không nói lời nào mà kéo tay của Tống Dư Niên đánh cậu một cái.

Mấy năm nay Tống Dư Niên có địa vị cao, chưa bị ai đối xử vô lễ như vậy, đôi mắt mở to: “Anh đang làm cái gì vậy?”

Hình Hằng Xuyên đáp: “Cái đánh này là vì em không quý trọng cơ thể, em xem em giày vò bản thân thành bộ dạng gì rồi.”

Hình Hằng Xuyên đánh tiếp một cái “bộp”: “Cái đánh này là vì em tính tình bướng bỉnh, rõ ràng biết lòng anh có em vẫn cứ mỗi lần gặp anh lại không dám nhìn thẳng anh.”

Hình Hằng Xuyên đánh hai cái cực kỳ mạnh, tay của Tống Dư Niên lập tức hiện lên vết đỏ ửng.

“Thuốc ức chế tốt hơn anh sao? Có thể làm em thoải mái hay là làm em sung sướng không?”

Tống Dư Niên cãi lại: “Có thể làm tôi tỉnh táo.”

Hình Hằng Xuyên lạnh lùng nói: “Tỉnh táo để thoát khỏi anh? Nằm mơ đi.”

“Lúc anh vừa phân hoá thành Alpha em liền trở mặt không cho anh mặt mũi, còn nói là chúng ta không thuộc về nhau, tám năm trước anh nghe nói em phân hoá thành Omega, nửa đêm trèo tường chạy ra tìm em, còn em thì sao? Rõ ràng nghe thấy anh thì đồng ý cho anh đánh dấu tạm thời, nhưng khi mức pheromone cao vượt mức được ổn định lại thì đá anh đi, từ chối thành đôi với anh. Nói cái gì mà muốn làm chính trị. Được, anh tôn trọng lựa chọn của em. Năm năm trước anh xuất ngũ vốn dĩ là muốn tìm em cùng em đi xin hệ thống ghép đôi, rốt cục em nói nếu xin ghép đôi thì không được, bởi vì mức pheromone của em sẽ không đạt tiêu chuẩn, trước giờ em luôn lừa anh đúng không?”

Tống Dư Niên dựa vào tường, bị pheromone của Hình Hằng Xuyên bao vây, khô miệng khô lưỡi, đầu óc trống rỗng, khác biệt giữa Alpha và Omega quá lớn, cho nên với mấy câu nói ngắn ngủi đã làm toàn thân cậu cạn hết sức.

Hình Hằng Xuyên giữ Tống Dư Niên đứng vững, “Niên Niên, nếu như cứ luôn lừa anh, vậy tại sao sau khi em khai báo lên thì lần đầu tiên hệ thống kết hôn gửi thông báo cho anh.”

Tống Dư Niên căng thẳng hít một hơi.

“Pheromone trong thân thể của em đã sớm muốn anh, chip sinh học sẽ không lừa ai.”
 
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám
Chương 4: 14


<b>14.</b>

“Tôi không lừa anh.”

Tống Dư Niên đem bảng kết quả kiểm tra mức pheromone đặt lên bài, hai tay đan vào nhau đặt trên đầu gối: “Đây là mức pheromone tôi đi bệnh viện đo được vào sáng sớm ngày hôm nay, nếu như bây giờ khai báo xin ghép đôi, pheromone trong cơ thể tôi không đạt tới mức tiêu chuẩn, sẽ không được hệ thống kết hôn công nhận.”

Hình Hằng Xuyên ngồi đối diện với Tống Dư Niên, im lặng nhìn bảng kết quả Tống Dư Niên đưa qua: “… ý em là sao?”

Tống Dư Niên đang trang phục của nghị viện, tay đeo bao tay màu trắng, quần áo chỉnh tề, vừa nhìn đã biết vừa mới vội vàng kết thúc cuộc họp rồi tới: “Người dân bình thường không biết, nhưng tôi biết. Tuy là hệ thống kết hôn lúc ghép đôi sẽ căn cứ vào một loạt các đặc trưng sinh lý, phân tích độ phù hợp của gene, nhưng hai người có thể được hệ thống kết hôn công nhận hay không còn phụ thuộc vào cái gọi là chỉ tiêu phân tích Hebaano.” Tống Dư Niên hơi nghiên người về phía trước, cậu cụp mắt xuống nhìn vào bảng số liệu, “Chúng ta hôm qua mới làm đánh dấu tạm thời, bây giờ pheromone trong cơ thể của tôi lẫn lộn pheromone của anh, nếu như đủ để thông qua hệ thống thì chỉ tiêu Hebaano cần phải cao hơn so với bình thường.”

Vậy mà ở cột chỉ số Hebaano lại ở mức trung bình trong đám số liệu cực kỳ hoàn hảo của Tống Dư Niên

Lúc hệ thống hôn nhân mới bắt đầu được xây dựng, đã từng xảy ra nhiều vụ rối loạn, Alpha và Omega đang yêu nhau không thể được hệ thống kết hôn công nhận, còn Alpha và Omega chưa từng gặp mặt qua lại bị ép ghép đôi thông qua hệ thống kết hôn, hệ thống kết hôn nhiều lần bị đặt nghi vấn, hai làn sóng phản đối và đồng thuận liên tục nổi lên. Mãi cho đến khi chỉ tiêu Hebaano xuất hiện mới có thể phát triển được hệ thống kết hôn.

Đây là nghiên cứu từ trăm năm trước, nghiên cứu phát hiện, nếu sau khi Alpha và Omega yêu nhau làm đánh dấu tạm thời trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ, pheromone trong cơ thể của Omega sẽ sinh ra thay đổi nhất định, thay đổi này rất nhỏ, nếu gene hai người phù hợp, vài chỉ tiêu nhất định nào đó sẽ xảy ra thay đổi đột ngột, cái thay đổi đột ngột này có thể tìm được dựa vào phân tích mô hình mở rộng được tìm thấy từ phần hữu cơ, được gọi là chỉ tiêu Hebaano.

Phân tích này cực kỳ phức tạp nhưng có hiệu quả, để các cặp Alpha Omega yêu nhau yên tâm khai báo vào hệ thống kêt hôn, đa số tiếng phản đối hệ thống kết hôn là do họ đặt nghi vấn về độ tin cậy của hệ thống kết hôn, lo sợ là khi khai báo xong thì sau khi thấy mình không thể cùng đối tượng mình yêu thành đôi, thì hệ thống sẽ cưỡng chế ghép gặp với đối tượng khác.

Mà trước khi khai báo lại phải làm bài kiểm tra, xem xét tới chỉ tiêu Hebaano, nếu chỉ tiêu Hebaano cao, xác suất được ghép đôi thành công là cực kỳ cao.

Hình Hằng Xuyên xem chỉ tiêu Hebaano của Tống Dư Niên, cổ họng khô khốc: “Em có ý gì?”

Tống Dư Niên lạnh lùng nói: “Chỉ tiêu Hebaano không cao, ghép đôi không được đâu.”

Hình Hằng Xuyên siết chặt nắm tay: “Tại sao lại không cao?”

Tống Dư Niên nhìn Hình Hằng Xuyên: “Nếu như anh chắc chắn là anh yêu tôi, vậy thì tại sao cần phải giải thích rõ ràng là nó không cao?”

Cậu chỉ xem anh là một loại thuốc ức chế không tác dụng phụ, định kỳ để anh cắn một cái để ổn định mức pheromone trong cơ thể.

Hình Hằng Xuyên cắn chặt hàm răng: “Anh không tin. Chúng ta đi khai báo đi.”

Tống Dư Niên nói: “Tôi không muốn kết hôn với một Alpha tôi không quen, cũng không muốn vì anh ta mà buông bỏ hết mọi thứ tôi đang có.”

Hình Hằng Xuyên đột nhiên đứng dậy, xoay người đá vào ghế sofa đơn, ghế sofa liền văng ra xa ba mét đẩy ngã một chậu cây trang trí khổng lồ tạo ra tiếng ồn rất lớn.

Hình Hằng Xuyên thở hổn hển: “Anh không tin, bảng số liệu này là giả.”

Tống Dư Niên ngồi im ở phía đối diện: “Nếu không tin, giờ chúng ta có thể đi xét nghiệm lại.”

Hình Hằng Xuyên bước lên một bước nắm lấy cổ tay của Tống Dư Niên: “Giả, đều là giả.”

Cổ tay của Tống Dư Niên bị nắm đau, cậu ngẩng đầu: “Vậy cái gì mới là thật?”

Hình Hằng Xuyên đáp: “Đi khai báo lên hệ thống kết hôn.”

Tống Dư Niên đáp: “Không muốn.”

Hình Hằng Xuyên: “Anh đảm bảo ngoài anh ra thì em không thể kết hôn với bất cứ Alpha nào khác.”

Tống Dư Niên ngẩng đầu, ánh mắt châm chọc: “Anh làm sao đảm bảo được? Hệ thống kết hôn có tính cưỡng chế, một khi khai báo lên chỉ có liên tục chọn lọc ghép đôi cho đến khi hai người được chọn làm xong đánh dẫu mãi mãi. Hơn nữa, luật bảo vệ Omega có lỗ hổng nghiêm trọng trong việc bảo vệ Omega thông qua hệ thống kết hôn, tại sao tôi lại phải đem sự an ổn và nguy hiểm của bản thân giao cho một Alpha mà tôi không quen biết.”

Hình Hằng Xuyên đáp: “Chỉ có thể là anh.”

Tống Dư Niên đẩy tay Hình Hằng Xuyên ra: “Nhưng tôi không tin anh.”<i>Lời tác giả (giải thích thêm)</i>:

Thật ra Tống Dư Niên phản đối là trường hợp như này: Alpha và Omega độc thân khai báo lên hệ thống, sau đó bị ép buộc ghép đôi, điều này là vô nhân tính. Bởi vì hệ thống kết hôn phân tích là Alpha và Omega độc thân, miễn là trường hợp Omega và Alpha có gặp mặt qua, nhưng không đảm bảo lúc khai báo của Alpha và Omega độc thân thì sẽ gặp được người mình thật sự thích, hơn nữa, hệ thống chỉ ưu tiên ghép gặp những người đã từng gặp mặt nhau thay vì những người mà người được ghép cặp không nhớ tới hoặc lâu ngày không liên lạc.

Mà điều Hình Hằng Xuyên đồng ý là trường hợp của Hình Hằng Xuyên và Tống Dư Niên —— Hình Hằng Xuyên tự nghĩ là hai người yêu nhau nhưng rốt cục Tống Dư Niên nói với anh là không phải, cậu chỉ đang lừa một loại thuốc ức chế không có tác dụng phụ thôi.
 
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám
Chương 5: 15-16


<b>15.</b><b>
Hình Hằng Xuyên chìa tay nâng cằm của Tống Dư Niên lên, nhìn chằm chằm Tống Dư Niên, quan sát tỉ mỉ từng thay đổi trên mặt của cậu: “Em không phải không tin anh, chỉ là em không thể vứt bỏ chức vụ hiện tại, đảng phái của em và lý tưởng hão huyền của em.”

Tống Dư Niên xoay đầu, cố gắng tránh Hình Hằng Xuyên.

Hình Hằng Xuyên nắm lấy gương mặt của Tống Dư Niên: “Niên Niên, em thật tàn nhẫn.”

“Em ỷ vào anh không nỡ làm em tổn thương cho nên không kiêng dè gì làm tổn thương anh. Em biết mỗi lần anh đi ra ngoài gặp được em thì anh vui như thế nào không? Mỗi lần đều muốn kéo dài tới phút cuối cùng mới quay về đội, có mấy lần về trễ bị phạt chạy một ngày một đêm, em tưởng là đám Alpha là một nhóm quái vật không biết mệt à?”

Môi của Tống Dư Niên mấp máy, độ ấm của quán cà phê có hơi cao, người cậu đổ đầy mồ hôi lúc nào không hay. Pheromone của Hình Hằng Xuyên đang gây áp lực cho cậu, ký hiệu tạm thời làm cậu không thể không đầu hàng, cậu c*n m** d*** cố chịu đựng áp lực: “Mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, đôi bên tôn trọng lẫn nhau không được sao?”

“Không được!” Alpha hiếm khi nổi giận, “Em nói anh nghe xem, tại sao em lại muốn tham gia vào những chuyện vớ vẩn đó, mỗi ngày lên xuống nghị viện vì một vấn đề cãi cho ra trắng đen nhưng lại không có kết quả gì, có ý nghĩa gì không?”

“Không có ý nghĩa gì.” Tống Dư Niên đưa tay chặn lại bàn tay của Hình Hằng Xuyên, đứng lên chỉnh lại cổ áo che lại dấu vết ký hiệu tạm thời, “Nhưng nó là ý nghĩa tồn tại của tôi.”

<b>16.</b>

“Ý nghĩa tồn tại của em là gì?”

Tống Dư Niên dựa vào bức tường lạnh giá, trên eo là cảm giác tồn tại không hề nhẹ của bàn tay Alpha, Hình Hằng Xuyên giữ Tống Dư Niên bằng hai chân và hỏi: “Đề nghị bãi bỏ chế độ hệ thống kết hôn?”

“Em xem em hao phí công sức trong bao nhiêu năm, cuối cùng vẫn phải thua trước bản tính tự nhiên, trình đề xuất rồi sao? Cơ thể của em không cho phép tiếp tục sống tuỳ ý như vậy được nữa, Omega cấp S không có thuốc ức chế có thể ổn định lại pheromone đang rối loạn trong người, trừ Alpha cấp S.”

Hơi thở của Hình Hằng Xuyên và Tống Dư Niên đan xen, Alpha trẻ tuổi lột bỏ đi lớp da đã kìm nén mình trong nhiều năm, để lộ ra sự ngang ngược và mạnh mẽ bên trong: “Em không tin hệ thống hôn nhân ghép cặp, được, anh sẽ cho em thấy. Năm năm trước anh khai báo, hệ thống tính đi tính lại cũng không tính ra Omega của anh, mãi cho tới khi em khai báo vào, hệ thống lập tức ghép đôi, như vậy vẫn chưa đủ để chứng minh tính hợp lý trong việc ghép đôi của hệ thống hôn nhân sao? Nó không có ghép đại anh với Omega khác.”

Tống Dư Niên cười yếu ớt: “Cái đó là trùng hợp.”

Hình Hằng Xuyên co chân chống vào tường, nhấc Tống Dư Niên lên, để cậu ngồi lên chân của anh, vì để giữ thăng bằng cậu không thể không đặt hai tay lên vai của Hình Hằng Xuyên. Hình Hằng Xuyên hỏi ngược lại: “Tại sao em cho rằng cái ý tưởng “các cặp Alpha Omega yêu nhau vì một nhân tố không phù hợp nào đó mà bị cưỡng chế tách ra ghép cặp với người khác” không phải là thiểu số mà là trùng hợp?”

Trong căn phòng đóng kín đầy pheromone của Hình Hằng Xuyên cố ý phóng ra, Tống Dư Niên thở gấp, bị k*ch th*ch tới mắt đỏ ửng, cũng không thể giả vờ làm bộ dạng bình tĩnh, cơ trí, nhanh mồm nhanh miệng được nữa: “… Không phải.”

“Cái gì không phải?” Hình Hằng Xuyên từ từ dồn ép, “Tại sao em đồng ý vứt bỏ cuộc đời của mình vì cái gọi là lý tưởng bãi bỏ chế độ hệ thống kết hôn mà bỏ đi bản tính vốn có?”

“Em cũng yêu anh.” Hình Hằng Xuyên cuối đầu, hôn từng cái lên cổ của Tống Dư Niên, khàn giọng thỏ thẻ, “Niên Niên, đừng rời xa anh.”

Tống Dư Niên ngẩng đầu, đem phần mỏng manh quan trọng trong miệng đưa ra trước mặt Alpha, nhưng Hình Hằng Xuyên lại bất động.

Tống Dư Niên vận hết sức khó khăn đẩy vai Hình Hằng Xuyên ra, cúi đầu nhìn anh, Hình Hằng Xuyên nâng Tống Dư Niên lên: “Em nói anh nghe em yêu anh.”

Năm năm trước dựa vào một tờ kiểm tra có cột chỉ tiêu Hebaano mà Tống Dư Niên nói “Nếu như anh xác định là anh yêu tôi vậy thì tại sao cần phải giải thích khi chỉ số không cao?” dẫn đến cơn ác mộng năm năm của Hình Hằng Xuyên, Hình Hằng Xuyên có thể cảm nhận được phản ứng của pheromone khi gặp mặt Tống Dư Niên nhưng ám ảnh đã thành tâm bệnh.

Tống Dư Niên nói nhỏ: “Tôi không cam tâm.”

“Không cam tâm?” Hình Hằng Xuyên giật mình.

Tống Dư Niên giơ tay luồng năm ngón tay vào mái tóc của Hình Hằng Xuyên, hai mắt đỏ rực: “Tôi không cam tâm, không cam tâm làm trái lòng mình, hao tâm tổn trí chỉ để đạt được một kết quả thế này.”

“Chỉ đạt được một kết quả thế này?” Hình Hằng Xuyên chậm chạp lặp lại một lần, đột nhiên buông thỏng tay, Tống Dư Niên đột nhiên ngã xuống đất, Hình Hằng Xuyên đấm một phát mạnh vào tường. “Em không cam tâm thành đôi với anh? Em không muốn thành đôi với anh vậy thì em hi vọng sẽ thành đôi với ai?”

Pheromone ùn ùn kéo đến bao trùm lấy Tống Dư Niên, Tống Dư Niên nắm lấy ống tay áo của Hình Hằng Xuyên: “Không phải, không phải như vậy, tại sao trong năm năm nay anh cần đối chọi với tôi mọi lúc mọi nơi, nếu không có anh, chế độ sắp xếp của hệ thống hôn nhân…”

“Nó cũng sẽ không bị bãi bỏ.” Hình Hằng Xuyên bất ngờ cắt lời Tống Dư Niên, “Cho dù không có anh, thì cũng còn Hull và những người khác. Vốn là năm năm không đủ để thay đổi cái gì—”

“Hệ thống kết hôn từ khi được phát minh ra tới khi phổ biến tính luôn thời của em tốn chín mươi hai năm, em có đủ bao nhiêu cái chín mươi hai năm phản đối thói quen đã đi theo em hàng thế kỷ?”

Tống Dư Niên im lặng không nói lời nào.

Hình Hằng Xuyên hít sâu một hơi, giơ tay v**t v* gáy của Tống Dư Niên: “Anh không quan tâm hệ thống kết hôn gì, anh chỉ muốn hỏi lại em một lần —”

Tống Dư Niên đột nhiên cười, nhắm mắt lại, che giấu sự ẩm ướt nơi đáy mắt, nghiên đầu qua một bên: “Nếu như điều anh để ý là chỉ tiêu Hebaano, hay là lập tức đi đo lại.”

Hình Hằng Xuyên ngừng thở, sờ gáy của Tống Dư Niên nói: “Chỉ số cần đo sau khi làm ký hiệu tạm thời.”

Tống Dư Niên hướng cái gáy ra trước mặt Hình Hằng Xuyên, Hình Hằng Xuyên không thể chịu nổi nữa, há miệng cắn vào chỗ thịt mềm đó.

Trang phục của nghị viện vừa trang trọng vừa phức tạp, mặc lên thì toàn thân trên dưới được che phủ kín đáo, ngay cả sau gáy cũng có phần che tuyến thể, là cái ch* k*n đáo không thấy ánh mặt trời ngay cả gân máu cũng thấy rất rõ.

Môi và lưỡi của Hình Hằng Xuyên lướt qua chỗ đó, thấy Tống Dư Niên không kiềm được rung nhẹ, cho nên ôm Omega vào lòng, vỗ vỗ lưng cậu để an ủi, sau đó m*t vào hai cái, cảm giác tê tê tự động tăng lên. Bỗng nhiên bị ngứa, sau đó pheromone vừa nồng vừa mạnh từ vết cắn truyền vào mạch máu, Tống Dư Niên rung rẩy không kiềm được, Hình Hằng Xuyên lập tức ôm chặt cậu vào lòng.
 
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám
Chương 6: 17-18


<b>17.</b><b>
Lúc Tống Dư Niên tỉnh lại, trong phòng tối om, Tống Dư Niên dựa vào cảm giác chìa tay sờ mó đầu giường một chút cũng không biết nhấn phải cái gì mà kêu “tách tách”, Tống Dư Niên tưởng là công tắc đèn, nhưng đợi một hồi trong phòng vẫn tối thui, cảm giác mỏi nhừ của dấu hiệu tạm thời làm cậu mất hết sức lực, thân thể mới ngồi dậy một chút đã ngã xuống vào cái tổ mang đầy mùi vị của Alpha.

Tống Dư Niên bừng tỉnh, lúc cậu giơ tay rờ rờ cổ, rờ tới dấu hiệu cộm cộm, bên ngoài phòng có tiếng bước chân đang tới, Hình Hằng Xuyên mở cửa, lần mò trong bóng tối đi đến bên giường, tất cả hơi thở ấm áp bao trùm lên trước Tống Dư Niên: “Tỉnh rồi à?”

Tống Dư Niên “ừm” một tiếng.

Hình Hằng Xuyên bật đèn trong phòng, ánh sáng chiếu vào mắt làm Tống Dư Niên lập tức nhắm mắt lại, môi liền cảm thấy ấm áp: “Sao vậy, muốn hôn à?”

Tống Dư Niên nghiên đầu qua tránh cái hôn: “Mấy giờ rồi?”

Hình Hằng Xuyên đánh trống lảng, nhìn sau cổ của Tống Dư Niên thấy mùi nồng nặc từ tuyến thể đang toả ra: “Thân thể của em quá yếu, dấu hiệu tạm thời vậy mà làm em ngất đi, bây giờ em thấy sao rồi? Thân thể có đau không, có chóng mặt không?” Nói xong, lại nửa vô tình nửa nghiêm túc mà dò hỏi: “Dựa vào thể chất hiện tại của em thì làm sao vượt qua được kỳ ph*t t*nh?”

Ký hiệu tạm thời sẽ khiến thân thể của Omega xảy ra dấu hiệu giả, Tống Dư Niên đã năm năm rồi không trải qua cảm giác này, đó là cảm giác cực kỳ an toàn, vừa thoải mái vừa yên ổn, giống như là sau khi làm việc quá sức ngã xuống nằm trên giường ngủ một ngày một đêm, cả người lộ ra vẻ lười nhác.

Hình Hằng Xuyên sờ đi sờ lại cổ của Omega ở trong ngực: “Mấy người cấp dưới của em với Lâm Khoa có ghé qua bị anh đuổi đi rồi, Họ đã tiếp quản phần lớn quyền hạn quản lý của em với một vài thủ tục chưa hoàn thành, nhưng không vội, bây giờ không có ai có tinh thần và sức lực đưa ra dự thảo mới để làm phiền anh ta, suy cho cùng…” Hình Hằng Xuyên cười nhẹ, “Sếp lớn của bọn họ không những nghỉ do kỳ ph*t t*nh, mà còn dồn hết tất cả kỳ nghỉ của năm năm mà nghỉ một lần.”

Pheromone trong không khí bắt đầu làm phiền, Tống Dư Niên cảm thấy nhiệt độ cơ thể đang tăng cao, cậu vươn tay đẩy Hình Hằng Xuyên, mở miệng nói: “Giúp tôi đứng dậy.” Vừa nói xong thì ngay cả bản thân mình cũng không dám tin bốn chữ ngắn ngủi này tỏ vẻ mập mờ, do dự thiếu quyết đoán.

Hình Hằng Xuyên chu đáo đỡ lưng cho Tống Dư Niên, giúp cậu ngồi dậy. Mấy năm nay, Tống Dư Niên hoàn toàn ỷ lại vào thuốc ức chế để điều tiết cơ thể, để thúc đẩy tất cả các dự luật được thông qua, hầu như tăng ca bất kể ngày đêm, cậu biết là cơ thể của bản thân đã vượt qua giới hạn an toàn được cho phép, chỉ không ngờ là lại đụng phải Hình Hằng Xuyên, vết đánh dấu tạm thời của anh cho Tống Dư Niên vậy mà lại đem lại hậu quả nghiêm trọng như vậy cho cậu.

Họ sớm đã xây dựng quan hệ đánh dấu tạm thời, đây không phải lần đầu tiên. Sau khi Tống Dư Niên phân hoá thành Omega, lúc đó Hình Hằng Xuyên vẫn chưa biết được thế nào là trước kỳ ph*t t*nh và ký hiệu tạm thời trong sách sinh lý nói, ngăn chặn tất cả ánh nhìn ngấp nghé của Alpha lên Omega.

“Năm năm trước em xin cấp thuốc ức chế cấp B, một năm sau đó xin đổi từ thuốc cấp B lên thuốc cấp A, hai năm sau đó tần suất đổi từ nửa năm xuống còn ba tháng, năm vừa rồi, tháng nào em cũng xin cấp thuốc, nếu như viện nghiên cứu không phải không có thuốc cấp S, em sẽ không nhượng bộ, sẽ không khai báo lên hệ thống kết hôn.”

Nghe thấy lời giải thích chi tiết của Hình Hằng Xuyên, Tống Dư Niên im lặng không nói lời nào.

“Niên Niên.” Hình Hằng Xuyên hôn lên má của Tống Dư Niên, thở dài, giọng nói mang đầy vẻ yêu thương và bất lực, “Sao em lại cứng đầu như vậy.”

<b>18.</b>

Trong mấy ngày sau đó, hai người không rời khỏi phòng, đến cả ánh mắt hoặc lời nói cười cợt của đồng nghiệp đều bị Hình Hằng Xuyên chặn hết ngoài cửa, Tống Dư Niên có lúc vô tình muốn xài máy tính quang học để xem tin nhắn một tí thì thấy nó còn chả có ích bằng cái cốc uống trà trên bàn nữa, ngoài ra còn cái tin nhắn lập loè “Mức độ Pheromone đạt tiêu chuẩn, khoá chức năng của máy tính quang học” cứ lặp đi lặp lại.

Tống Dư Niên chưa thể duy trì đầu óc tỉnh táo hơn vì thời gian rảnh rỗi ít, trái lại còn ngủ hơi nhiều, có khi vì không mở được chức năng giải trí mà không thể không tìm một cuốn sách giấy ngồi dựa vào sofa xem, lật chưa được hai trang đã lăn ra ngủ mất.

Ai cũng chưa đề cập tới việc giúp nhau mở khoá máy tính quang học, mở máy ra toàn vì vài chức năng giải trí. Mỗi ngày Hình Hằng Xuyên theo thói quen trước giờ đi luyện tập và nấu cơm, anh dựa vào công thức nấu ăn được lật sẵn trên sách để dưới phòng lầu trệt, mỗi ngày viết lại những món rau và gia vị cần thiết đem treo ở trước cửa nhà, sau đó tầm một tiếng, mấy món đó sẽ được mua tới để trước cửa, sau đó Hình Hằng Xuyên đem vào mà rập khuôn làm y như sách.

Tống Dư niên không có hỏi rau củ ở đâu ra, không cần hỏi cũng biết, là quan chức chính phủ, chỗ ở của Hình Hằng Xuyên tất nhiên lúc nào cũng có người trông chừng.

Mà nhóc Alpha lo việc sinh hoạt linh tinh cho Hình Hằng Xuyên gần đây vô cùng bận rộn. Ngoài việc lúc nào cũng chú ý xem trước cửa Hình Hằng Xuyên có dán giấy mua đồ gì không, cậu nhóc còn phải phụ trách luôn cả tin đồn đến từ đồng nghiệp, bản viết tay của Hình Hằng Xuyên sau khi tới tay của cậu nhóc thì việc đầu tiên là chụp và đăng lên.

Gần đây đám đồng nghiệp rất rảnh, đi ngó nghiên tờ viết tay mấy món cần mua cũng có thể âm thầm thảo luận nửa ngày.

Vô số phiên bản tin tức Hình Hằng Xuyên crush Tống Dư Niên sốt xình xịch bay đầy mạng nội bộ, truyện ba phải còn hơn hồi đầu, thêm nhiều chi tiết hơn nữa, làm cho người ta tưởng thật, lũ lượt hỏi thăm đảng phái của Hình Hằng Xuyên và Tống Dư Niên, nhưng trong nội bộ của cả hai đảng phái hết sức yên tĩnh.

Phe của Tống Dư Niên đã âm thầm xác nhận nhiều lần, chắc chắn “tin đồn” lúc đầu của phe mình mà để bên truyền thông lan truyền đã ngừng từ lâu, nhưng đối mặt với mấy câu chuyện mà mỗi ngày mỗi đổi thì họ không quen.

Phe của Hình Hằng Xuyên thì ôm đồm nghiên cứu đi nghiên cứu lại thực đơn của sếp, phát hiện trong đó đồ bổ rất nhiều, đáng tiếc là không có thuốc dinh dưỡng dành cho Omega uống trong kỳ ph*t t*nh.
 
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám
Chương 7: 19


<b>19.</b>

Đàn em Alpha vẫn luôn có một thắc mắc, tại sao Hình Hằng Xuyên luôn chỉ để cậu nhóc đi mua một ít rau, lại chưa từng nói tới mua những đồ dùng sinh hoạt của Tống Dư Niên? Ví dụ như quần áo chẳng hạn?

Cậu nhóc đem thắc mắc này chia sẻ cho nhóm Alpha thì nhận được một loạt những ánh mắt xem thường.

“Người anh em, đừng chỉ có tập trung làm việc như vậy, tìm Omega đi.”

“Chỉ cần sếp có quần áo là đủ rồi.”

Nhóm Alpha nói vậy.

Sự thật so với nhóm Alpha tưởng tượng không giống nhau, Tống Dư Niên không có mặc quần áo của Hình Hằng Xuyên. Cậu tìm thấy một loạt quần áo ở trong phòng quần áo của Hình Hằng Xuyên có kích thước khác với quần áo thường ngày của anh, nhưng lại vừa với cậu, từ loại mặc ở nhà tới loại mặc đi dự tiệc loại nào cũng có đầy đủ, thậm chí ở góc tủ còn tìm thấy một cái váy dây.

Tống Dư Niên lặng lẽ đem cái váy vào nhà vệ sinh cắt bỏ xả vào bồn cầu, thủ tiêu mọi chứng cứ, sau đó Tống Dư Niên thay một bộ quần áo thoải mái mặc ở nhà.

Trải qua một lần ph*t t*nh ngắn ngủi cộng với ký hiệu tạm thời bị chậm trễ, trong một vài việc họ đã có sự ăn ý ngầm, chẳng hạn như phớt lờ sai lầm của năm năm trước và chỉ tiêu Hebaano, và … kỳ ph*t t*nh sắp tới.

Hình Hằng Xuyên không còn xoắn xuýt về câu trả lời của Tống Dư Niên năm năm trước về lựa chọn vứt bỏ anh để làm việc trong chính phủ, vì dành cho cậu sự tôn trọng, cho dù không thể giải thích được anh bây giờ cũng không muốn truy cứu, trong đầu toàn là nghĩ cách làm sao trong thời gian ngắn nhất phục hồi lại thân thể của Tống Dư Niên. h*m m**n t*nh d*c bị kìm nén trong năm năm bùng phát ào ào hơn cả dự tính, anh không chắc Tống Dư Niên có thể chịu đựng được hay không, vì suy cho cùng anh vẫn chưa từng nghe thấy Omega nào bị đánh dấu tạm thời mà ngất cả.

Tống Dư Niên càng ngày ngày ngủ nhiều, thường mười giờ sáng mới tỉnh dậy ăn sáng, thức chưa tới hai tiếng đã lăn ra ngủ tiếp. Hình Hằng Xuyên khoá hết tất cả những phòng khác tỏ rõ ý đồ. Cậu chiều theo ý của Hình Hằng Xuyên ngủ ở phòng ngủ chính, chìm trong cái chăn mang đầy mùi pheromone của Alpha, cảm giác ỷ lại vào đánh dấu tạm thời không những không mất đi theo thời gian, trái lại càng lúc càng khao khát hơn.

Trạng thái này không đúng lắm, nhưng lại không có gì là không đúng.

Tống Dư Niên chưa từng trải qua kỳ ph*t t*nh, lúc cậu phân hoá thành Omega, Hình Hằng Xuyên đã đánh dấu tạm thời, sau đó mỗi khi tới kỳ thì ký hiệu tạm thời của Hình Hằng Xuyên cộng thêm với thuốc ức chế vỗ về pheromone trong người cậu rất tốt, kỳ ph*t t*nh hết lần này tới lần khác bị trễ, mãi tới bây giờ —

Khoảng cách từ lần tiêm thuốc ức chế cấp A gần nhất đã qua mười hai ngày, cậu có thể cảm giác hiệu quả của thuốc ức chế lên bản thân ngày càng giảm. Việc kiệt sức trong thời gian dài khiến cậu ngày càng buồn ngủ mỗi khi thuốc ức chế hết tác dụng, mà khoảng cách của các cơn buồn ngủ càng ngày càng ngắn, báo cáo y tế cũng đưa ra cảnh báo nghiêm trọng. Ở nghị viện thì cậu không sợ gì cả, dũng cảm xông pha, tranh luận gay gắt với Hình Hằng Xuyên, nhưng thực tế thì nhút nhát không dám hẹn gặp riêng anh, chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào việc phản đối hệ thống kết hôn.

Cậu mong rằng, nếu như kết quả cuối cùng không phải Hình Hằng Xuyên, vậy thì rõ ràng là hệ thống kết hôn không chính xác, nỗ lực mấy năm nay của cậu không phải vô ích, cậu không muốn nối gót mẹ mình đến chết mới có thể kết thúc.

Nếu kết quả là Hình Hằng Xuyên, vậy thì sự cố chấp và kiên trì hiện tại của cậu là trò cười lớn. Nếu Hình Hằng Xuyên đồng ý tha thứ cho sự phản bội không đi khai báo của năm năm trước, vậy anh muốn sao cũng được.

Do đó, lúc Hình Hằng Xuyên rờ mó cái bụng to ra tí nhờ được nuôi nấng khoa học lại của cậu, thì chủ động mở cái cái cúc áo dưới cái áo mặc ở nhà, tiện thể cho tay vào v**t v*.

Hình Hằng Xuyên chỉ tạm dừng tay một chút, lập tức cởi áo, gấu áo nhẹ nhàng cởi ra, khi đầu ngón tay chạm vào da của Tống Dư Niên chỉ cảm thấy da cậu trơn bóng ấm áp, Hình Hằng Xuyên ghé vào tai cậu nói: “Ngoan quá.”

Tống Dư Niên nghiên đầu qua, cậu vừa ăn cơm xong, uống hai chén canh, trong canh có tiêu trắng, uống xong cơ thể hơi nóng, giống mặt của cậu bây giờ. Họ chưa từng thân mật qua, Hình Hằng Xuyên khống chế lực tay massage khiến cậu cực kỳ thoải mái.
 
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám
Chương 8: 20 (Hoàn)


<b><i>Warning: H nhẹ 16+!!!!!</i></b><b>
<b>20.</b>

Đã hai ngày cậu nhóc Alpha không thấy tờ giấy ghi các món cần mua trước cửa nhà của Hình Hằng Xuyên rồi, cậu nhóc chờ đợi với cảm giác vô cùng chán nản, cậu không dám tự ý bén mảng tới gần căn hộ, suy cho cùng sự nhạy bén và hung hãn của Hình Hằng Xuyên cũng đã được đồn đại rất nhiều — Năm năm trước anh trở về đơn vị thấy phòng ký túc xá của mình đã có người đi vào đụng chạm vào mấy món đồ, tức giận tới mức mười hai Alpha ưu tú cũng không ngăn chặn được anh.

Nhóc Alpha chán nản mở máy tính quang học lên thì nhìn thấy vô số anh em nghe ngóng thông tin từ cậu, đành phải chụp một bức ảnh căn hộ, kèm theo ghi chú: Sếp vẫn chưa ra.

Ngay lập tức hàng loạt tin nhắn bay qua, đa số nội dung đều giống nhau: “Không phải là kỳ ph*t t*nh tới rồi chứ?”

Đàn em Alpha nghĩ đi nghĩ lại rồi trả lời: “Nhưng mà sếp không có kêu em đi mua thuốc dinh dưỡng.”

Hình Hằng Xuyên đi xuống phòng ở tầng trệt mang lên phòng ngủ ba hộp thuốc dinh dưỡng, lấy từ tủ đầu giường một tờ giấy viết những việc cần phải chú ý, ngồi kiểm tra lại kỹ từng cái thì xác nhận tất cả những đồ dùng cần thiết đều đã chuẩn bị đầy đủ, ngoài thuốc dinh dưỡng, nước, khăn, quần áo còn có vỏ chăn để thay, ra giường để gọn gàng ngăn nắp ở một bên, Tống Dư Niên ngồi ở trên giường một tiếng đồng hồ không biết nên nói cái gì.

Nhìn thấy bộ dạng Hình Hằng Xuyên như gặp chuyện lớn gì đó, cậu thấp thỏm lo âu ở trong lòng với việc sắp sửa xảy ra – sợ hãi kỳ ph*t t*nh giảm bớt đi rất nhiều.

Hình Hằng Xuyên quay đầu lại nhìn thấy Tống Dư Niên ngồi ở mép giường, nhịn không được mà ấn vào ót của cậu, một cái hôn vừa kiềm nén vừa tham lam rơi trên môi Tống Dư Niên.

Pheromone nồng nặc bay khắp phòng, Tống Dư Niên thở gấp nhìn Hình Hằng Xuyên, nói nhỏ: “Còn chưa bắt đầu mà…”

“Anh biết.” Hình Hằng Xuyên kiên nhẫn hôn cậu hai cái.

“Nhưng không phải là không được.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Hình Hằng Xuyên chần chừ một chút, từ chối: “Không được, em không chịu nổi.”

Kỳ ph*t t*nh của Omega vừa dài vừa mãnh liệt, đặc biệt là lần đầu tiên. Kiềm nén càng lâu thì càng mãnh liệt, Hình Hằng Xuyên không chắc chắn kỳ ph*t t*nh đầu tiên của Omega mà thuốc ức chế cấp A cũng không chặn được sẽ nguy hiểm cỡ nào.

Hai tay Tống Dư Niên vòng qua gáy của Hình Hằng Xuyên, cậu dụi vào lòng của Hình Hằng Xuyên, trong mũi chỉ còn lại mùi hương của Hình Hằng Xuyên.

“Em nhịn quá lâu rồi, phớt lờ mấy ngày nay.” Pheromone trên người của Tống Dư Niên lặng lẽ thay đổi, h*m m**n cứ luôn dằn vặt cậu, Hình Hằng Xuyên nhìn ký hiệu tạm thời sau gáy Tống Dư Niên, chỉ cần tiến lên một bước nữa, cắn lên sau gáy, đâm vào tuyến thể, pheromone bay ra sẽ dẫn dắt tiến vào kỳ ph*t t*nh, nhưng đây là bị cưỡng chế, bị ép buộc, Omega thua dưới pheromone của Alpha chứ không phải cam tâm tình nguyện.

Toàn thân Hình Hằng Xuyên vừa khô vừa nóng đến mức khó chịu, ngậm lấy lưỡi của Tống Dư Niên m*t hai lần, muốn buông tay.

Tống Dư Niên nắm lấy tay của Hình Hằng Xuyên, sự bình tĩnh tự chủ thường ngày của cậu biến đi đâu không thấy nữa, thay vào đó là ẩm ướt triền miên, cậu cố gắng kiềm chế sự rung rẩy của bản thân: “Em cứ luôn sợ mình rơi vào con đường của mẹ em, em sợ sự xét duyệt của hệ thống kết hôn, sợ bị cưỡng chế ghép đôi, cho nên không thể không ép bản thân, không biết lượng sức mình mà tính toán thay đổi nó.”

Tống Dư Niên đem những thứ yếu ớt nhất từ tận đáy lòng ra trước mặt Hình Hằng Xuyên: “Em sợ kỳ ph*t t*nh, sợ mình sẽ mất đi lý trí và sự bình tĩnh, mà hai cái đó lại là vũ khí duy nhất của em.”

Tống Dư Niên nghiên mặt qua hôn lên khoé môi của Hình Hằng Xuyên như một kẻ bất lực, như con non mà l**m láp lung tung: “Thật ra em không nghĩ là do hệ thống kết hôn ghép đôi mới có thể ở với anh, nhưng em không muốn mất mặt mà đi tìm anh.”

“… Anh biết mà.” Hình Hằng Xuyên khàn giọng nói.

Tống Dư Niên ngậm yết hầu của Hình Hằng Xuyên, dùng răng cạ cạ.

Có nghiên cứu cho rằng, sức hút của Alpha với Omega là bản năng sơ khai của động vật hoang dã. Hành vi cắn vào gáy và xâm nhập bộ phận sinh dục của Alpha không khác gì động vật hoang dã, d*c v*ng chiếm hữu của Alpha với Omega nhiều hơn so với các loài động vật khác, sự khác biệt của duy nhất của Alpha so với các loài động vật hoang dã là sự kiềm chế khi đối xử với Omega.

Điều kiêng kỵ nhất của động vật là để lộ điểm yếu của mình, chứ đừng nói đến việc đưa cổ họng của mình vào miệng người khác.

Thân thể của Hình Hằng Xuyên tỏ ra hết sức căng thẳng, hai bàn tay nắm lại thành nắm đấm, nuốt nước miếng, yết hầu của Tống Dư Niên lăn lên lăn xuống, Tống Dư Niên m*t mạnh hơn, Hình Hằng Xuyên nhắm mắt, thở gấp: “Niên Niên, nhả ra.”

Tống Dư Niên nhả ra, cậu cứ luôn không thẳng thắng với Hình Hằng Xuyên, cậu rất thích mùi pheromone của Hình Hằng Xuyên. Năm đó nhà kho quanh năm không có ai lau dọn, không khí vừa khô vừa lạnh, Hình Hằng Xuyên đập vỡ kính cửa sổ, mùi pheromone của anh lọt qua ô cửa vỡ xông vào mũi cậu là mùi hương vô cùng ấm áp.

Chỉ là do cậu quá ương bướng và nhu nhược, vì cái gọi là lý tưởng và kỳ vọng, cũng là vì nhu nhược và ích kỷ, không biết xấu hổ tham lam hưởng thụ ý tốt của Hình Hằng Xuyên mà có lỗi với anh.

Lúc phân hoá thành Omega thì Hình Hằng Xuyên canh chừng cậu ba ngày ba đêm, ngăn chặn triệt để các Alpha nhìn như sói đói.

Đối với phản bội và lừa dối của cậu, hành vi quá đáng nhất của Hình Hằng Xuyên chẳng qua là mượn tên cậu ghi vào hệ thống kết hôn, đẩy cậu vào tường để chất vấn.

Tống Dư Niên hôn Hình Hằng Xuyên, không chỉ có pheromone của Alpha mới làm Omega ph*t t*nh mà pheromone của Omega cũng có thể làm Alpha ph*t t*nh.

Tống Dư Niên hí mắt, ánh mắt mơ màng, nửa hoang mang nửa mang vẻ chờ đợi nhìn Hình Hằng Xuyên, giữa môi lưỡi cậu toàn là mùi của Alpha, cậu kéo cổ áo Hình Hằng Xuyên, kéo anh lại, còn mình thì nửa quỳ trên giường, ngửa đầu hôn nhau với anh: “Anh tiến vào em.”

Hình Hằng Xuyên đưa tay ra thò tay vào cổ áo của Tống Dư Niên, v**t v* xương quai xanh của cậu, vừa xoa vừa day ấn tuyến thể của cậu, cứ làm đi làm lại: “Em không thể che giấu bản thân.”

“Em không muốn vượt qua kỳ ph*t t*nh trong mơ hồ.” Tống Dư Niên mạnh miệng, trong cơ thể nóng bỏng thở ra một hơi, “Hình Hằng…” Tống Dư Niên hoàn toàn mất đi sự lạnh lùng và kiềm chế trước mặt người khác, “Em yêu anh.”

Hình Hằng Xuyên lại không thể chịu đựng được nữa, tay trái ôm lấy mặt cậu, ngón tay đặt trên môi cậu, Tống Dư Niên ở dưới tầm mắt của anh nhịn xấu hổ vươn đầu lưỡi l**m.

Thứ gì đó ở trong não bị đứt gãy, Hình Hằng Xuyên vuốt dọc xương sống của Tống Dư Niên theo chiều từ trên xuống, lúc tới gần chỗ xương cụt nhấn mạnh hai cái, Tống Dư Niên nằm sấp trong lòng của Hình Hằng Xuyên thở hổn hển: “Ướt rồi…”

Hình Hằng Xuyên mạnh mẽ đẩy ngã Tống Dư Niên lên giường, hôn môi cậu kịch liệt, đưa ra phán quyết sau cùng: “Em không chạy thoát được đâu.”

Tống Dư Niên không kiềm được tiếng khóc thút thít: “Không chạy…đâu mà.”

Pheromone mạnh mẽ của Alpha hoàn toàn bao phủ lên Tống Dư Niên, anh giữ chặt lưng của cậu, mấy ngày uống canh bổ đã làm cậu mập ra được thêm một tí, nhưng mà vẫn gầy, ngón tay anh gỡ cúc ảo của cậu, đầu ngón tay trượt vào bụng cậu.

Tống Dư Niên thấp thỏm, không tự chủ được cong chân cọ vào cái đùi chắc nịt của anh thì bị anh nắm cổ chân lại. Giọng của Hình Hằng Xuyên hoàn toàn thay đổi, vừa khô vừa trầm, tràn đầy d*c v*ng mãnh liệt bị kiềm nén: “Niên Niên, đừng cử động, anh sợ anh không nhịn được nữa.”

Hình Hằng Xuyên nâng cái chân đang nghịch ngợm của cậu lên gác lên vai, nửa người trên của cậu phải nằm thẳng ra, anh hôn cổ chân trắng nõn, một tay khác thì kéo góc áo lên, cởi ra rồi ném sang một bên. Cơ thể của Tống Dư Niên lộ ra nhưng anh vẫn chưa làm gì tiếp, Tống Dư Niên ngẩn đầu nhìn anh với ánh mắt khó hiểu, nhìn thấy ánh mắt của anh cứ nhìn vào nửa người dưới của mình cảm thấy có hơi sợ hãi.

Hình Hằng Xuyên nói: “Thật sự ướt rồi.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Tống Dư Niên vừa xấu hổ vừa tức giận muốn rút chân về, trên người của cậu đang mặc bộ quần áo mà Hình Hằng Xuyên chuẩn bị là tơ lụa cao cấp, chất vải mịn màng nhưng dễ bị thấm nước, một chút nước cũng sẽ để lại một vệt rõ ràng.

Hình Hằng Xuyên ngăn chặn hành động của cậu rồi tự c** đ*, chân của cậu bị mất điểm tựa rơi bên cạnh anh.

“Niên Niên.” mùi pheromone dường như đã đủ nhưng vẫn chưa đủ, Hình Hằng Xuyên một tay giữ lấy cổ tay của cậu giơ lên, không còn gì có thể trói buộc được anh.

Hình Hằng Xuyên hôn lòng bàn tay của cậu: “Em đáng bị đánh.”

Đôi môi ẩm ướt của Hình Hằng Xuyên tiếp xúc với lòng bàn tay của cậu, còn nóng bỏng hơn so với lúc trước bị anh đánh hai cái vào tay. Ánh mắt của anh dần dần di chuyển nhìn vào đôi môi cũng đang ẩm ướt của cậu, Tống Dư Niên hé môi th* d*c, tuy là vẫn chưa c** q**n ra nhưng mà hai mông gầy gò không thể che giấu được, rõ ràng cậu rất hưởng thụ sự nhiệt tình của anh, vả lại cơ thể còn toả ra luồng nhiệt mới.

Tống Dư Niên đó giờ không biết thì ra cảm giác này làm người ta xấu hổ như vậy, không ngờ Hình Hằng Xuyên không tính bắt đầu ngay, suy cho cùng tình cảm của họ cũng lâu lắm rồi, lâu như là Tống Dư Niên lúc chưa bao giờ phân hoá mà nghĩ tới lúc vừa mới phân hoá vậy.

Mặc dù đã sớm đoán được mình sẽ phân hoá thành Omega nhưng tới khi bắt đầu phân hoá, cậu vẫn rất sợ.

Lúc bắt đầu phân hoá thì sốt nhẹ, vì cậu phân hoá chậm hơn so với các Omega đồng trang lứa nên mấy người bằng tuổi nhập học cùng cậu đã sớm phân hoá hết rồi, đã nhập học trường dành cho Omega, còn cậu thì bị lưu lại. Đợi đến lúc biết sắp bắt đầu phân hoá, Tống Dư Niên vội vàng hấp tấp chạy từ thư viện tới phòng y tế. Cậu đã thấy qua các Omega khác phân hoá ra sao, đầu tiên là sốt cao kéo dài, sau đó trong lúc sốt tuyến thể phân hoá cho đến khi khi một lượng lớn pheromone mạnh mẽ tràn ra.

Nhưng điều không giống với người khác là kỳ phân hoá của Tống Dư Niên quá mạnh mẽ, bởi vì phân hoá muộn hơn so với người khác cho nên cậu rất chú ý, sáng sớm mỗi ngày đều tự đo nhiệt độ cơ thể để phòng ngừa nếu có sốt mà không biết. Buổi sáng hôm đó cậu cũng đo, nhiệt độ cơ thể không hề khác so với ngày thường, nhưng tới buổi chiều thì cậu nhận ra cơ thể mình uể oải, vì thể cậu quyết định đi tới phòng y tế, nhưng trên đường tới phòng y tế thì pheromone đã toả ra mãnh liệt, từ lúc bắt đầu phân hoá tới lúc phân hoá xong không vượt quá sáu tiếng đồng hồ.

Trong trường giáo dục của đế quốc có rất nhiều Alpha chưa phân hoá, nhưng sự khao khát đối với Omega đã khắc sâu vào gene vào máu của Alpha từ xưa tới giờ.

Vừa hay hôm đó Hình Hằng Xuyên về trường tìm Tống Dư Niên.

Thật ra cũng không phải là may mắn, Tống Dư Niên bị phân hoá chậm không phải chỉ mỗi cậu mất ăn mất ngủ, mà Alpha còn phập phồng lo sợ đêm ngày hơn, anh đã sớm thầm thương trộm nhớ Tống Dư Niên nên sợ có chuyện không hay, cách ba đến năm ngày sẽ cố nghĩ cách lẻn vào trường.

Lúc nhìn thấy Tống Dư Niên bị mấy nhóc Alpha chưa phân hoá bao vây, Hình Hằng Xuyên phẫn nộ bay tới đạp hết đám nhóc con không biết trời cao đất dày này ra. Thật ra Alpha chưa phân hoá vẫn duy trì trạng thái tỉnh táo, hơn nữa cũng không biết làm gì và cũng không làm được gì, nhưng ánh mắt tò mò và những ý nghĩ ngứa ngáy của họ làm Hình Hằng Xuyên sinh ra d*c v*ng độc chiếm.

Anh muốn đánh dấu tạm thời Omega mới phân hoá này.

Hình Hằng Xuyên che chở Tống Dư Niên dẫn về phòng cách ly, sau đó còn tiện đường ghé phòng y tế lấy một hộp thuốc ức chế, khi thuốc ức chế ngấm xuống sẽ giúp Tống Dư Niên hoàn toàn vượt qua kỳ phân hoá.

Hình Hằng Xuyên cảm thấy cậu không tập trung, cắn đầu lưỡi cậu xem như trừng phạt.

Đó là một cái hôn vừa sâu vừa dài. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Đây không phải là lần đầu tiên Hình Hằng Xuyên hôn cậu, nhưng đây là lần đầu tiên hôn sâu như vậy, và làm lòng chộn rộn như vậy.

Tống Dư Niên cho phép anh làm tất cả mọi việc mà anh muốn.

Động tác của Hình Hằng Xuyên lóng ngóng nhưng lại không dễ ngăn lại, thoả mãn sinh lý mãi mãi không bằng thoả mãn tinh thần, sự ngoan ngoãn của Omega làm Alpha bị k*ch th*ch, Hình Hằng Xuyên giải phóng khỏi kiềm chế của tay Tống Dư Niên, ôm lấy eo cậu và nhấc cậu lên để cậu ngồi vào lòng, sau đó cậu gấp gáp ôm lại anh, cảm giác xa lạ từ trong thân thể truyền tới làm cậu cầm lòng không đặng mà c*n v** c* Alpha.

Hình Hằng Xuyên giữ lấy eo cậu, làm hết lần này tới lần khác, cho phép cậu cắn cổ anh, cắn vai anh, vì cảm giác đau đớn nho nhỏ này càng làm anh hưng phấn và ra sức làm hơn, đôi mắt của cậu vì bị ép mà đỏ lên.

Hình Hằng Xuyên hôn liên tục vào ngực của Tống Dư Niên, lau sạch mồ hôi cả người của cậu, anh không dám làm dữ dội quá vì kỳ ph*t t*nh của cậu vẫn còn chưa tới, nếu như để hao hết sức sớm quá lúc tới cuối kỳ ph*t t*nh thì việc l*m t*nh quá lâu sẽ rất dày vò cậu. Cho nên cho dù Hình Hằng Xuyên trong đầu có bão tố bùng bùng thì động tác bên dưới vẫn nhẹ như mưa phùn.

Lúc Hình Hằng Xuyên nhịn không được sẽ ngừng lại rồi dùng cái hôn mà giải trừ mấy suy nghĩ vẫn vơ ở trong đầu, Tống Dư Niên trong lòng anh không phải là một chính khách tính tình khó gần trên nghị viện, không phải là đối thủ chính trị không muốn nhìn tới anh dù chỉ một lần.

Bây giờ, trong mắt cậu chỉ có anh, cho dù anh có nói gì, Tống Dư Niên cũng sẽ đồng ý, cho dù anh muốn làm gì, Tống Dư Niên cũng sẽ cùng làm với anh.

Đây là sự thuận theo và độc chiếm giữa Alpha và Omega.

Không liên quan tới pheromone, cũng không liên quan tới hệ thống kết hôn.

Họ thích nhau, tâm đầu ý hợp.

Vậy là đủ rồi.<i>Anqing: Thế là đã hết truyện rồi, lời đầu tiên mình muốn nói là xin lỗi mọi người vì mấy nay bệnh quá cộng với chương này dài ngoài dự tính nên dịch hơi chậm hơn so với dự tính, thứ hai là ban đầu mình cũng không đọc tới chương cuối nên cũng không biết có H, lần đầu mình dịch H lúng túng quá nên mọi người đọc thấy dở quá thì bỏ qua cho mình nha! ^.^~</i>
 
Back
Top Bottom