Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]

Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 20


Trữ tú cung
Sau khi được thị tẩm về, Tào ân liền được phong làm Quý nhân, nhưng chuyện Hoàng Thượng không sủng hạnh cô thì không ai biết cả vì không muốn mất mặt, hôm nay cô đến thỉnh an Hoàng Hậu vì theo phép thì sau khi được sủng hạnh thì hôm sau phải đến cung Hoàng Hậu để thỉnh an, vừa bước vào tào ân đã hành lễ với Giai Âm " thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Hậu nương nương" Giai Âm có nghe đây là người đầu tiên trong số các tài nữ được Hoàng Thượng sủng ái liền vui vẻ " Tào tài nhân không cần đa lễ, ban ngồi" tào ân liền đa tạ và vào chỗ ngồi liền nghe Giai Âm hỏi chuyện " ngươi có quen những quy tắc trong cung chưa, hầu hạ Hoàng Thượng có tốt không" tào ân nghe Hoàng Hậu hỏi thăm liền trả lời " dạ thần thiếp cũng mới làm quen nên còn bỡ ngỡ kính mong nương nương đừng trách phạt, còn việc hầu hạ Hoàng Thượng thì rất chu toàn ạ" Giai Âm nghe vậy liền cười " tốt, chúng ta đều có bổn phận là phải hầu hạ Hoàng Thượng cho tốt để Người được nghỉ ngơi đầy đủ, ngươi đúng là người hiểu chuyện, được rồi thỉnh an tới đây được rồi, ngươi về cung mình đi" tào ân nghe Hoàng Hậu nói vậy liền đứng dậy xin cáo lui mà về cung.

Còn Giai Âm sau khi thấy tào ân đi liền kêu Xảo nhi sai người theo dõi nhất cử nhất động của tào ân.

Dưỡng tâm điện
" bẩm Hoàng Thượng, quan nghe ngóng được một tin tức rằng thừa tướng đang liên kết với các bộ lạc mông cổ nhằm muốn gây chiến tranh để lật đổ Thiên quốc chúng ta, thần vừa từ biên cương về lại bắt gặp thân tín của thừa tướng là Duệ Hải đang ở mông cổ mà biết được, người vừa báo cho Linglingkwong chính là Vô kỵ đại tướng quân- Hoàng Hạo vị tướng quân lừng danh của thiên quốc đi trận nào là thắng trận đó lại là người bạn tốt của Linglingkwong nên hai người rất thân thuộc như huynh đệ trong nhà vậy " việc thừa tướng làm phản Trẫm đã nghe Tam ca mình báo lại rồi, hiện giờ Trẫm đang cho người theo dõi nhất cử nhất động của hắn rồi gom một mẻ bắt trọn, nhưng vẫn cần thời gian để thu thập chứng cứ nếu như khanh đã về vậy thì thay Trẫm điều tra chuyện này giúp Trẫm, Trẫm tin tưởng khanh Hoàng Hạo" nghe Linglingkwong nói vậy Hoàng Hạo liền quỳ xuống nhận chỉ " thần xin dốc hết sức mình để phá tan âm mưu mưu phản của thừa tướng, xin Hoàng Thượng yên tâm" Linglingkwong liền nỡ nụ cười hài lòng và cho hoàng hạo lui rồi di giá đến Trường Xuân Cung vì nhớ mỹ nhân rồi
Trường Xuân cung
" tiểu thư, Người may túi thơm cho ai vậy" Orm đang chăm chú thêu từng đường chỉ tinh tế để hoa văn ngày càng đẹp hơn " tất nhiên là cho Hoàng Thượng rồi, ta thấy Người hay phê tấu chương sẽ rất mệt mỏi nên may túi này để Hoàng Thượng hít vào sẽ khoẻ hơn" ái Xuân liền gật đầu vì được nghe tiểu thư mình cắt nghĩa cho.

Thì bên ngoài tiếng tiểu trác tử truyền vào " Hoàng Hậu nương nương giá đáo" Orm bất ngờ vì không nghĩ cô ta lại đến đây liền ra nghênh đón " thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Hậu nương nương" Giai Âm vào chỗ ngồi và miễn lễ cho Orm, ái Xuân đỡ Orm đứng dậy thì Giai Âm liền hỏi " mấy hôm trước nghe nói Quý Phi bị phong Hàn nay đã đỡ hơn chưa" Orm nghe Giai Âm hỏi thăm thì đôi mắt thoáng ngạc nhiên nhưng liền lấy lại vẻ bình tĩnh và trả lời " đa tạ Hoàng Hậu đã quan tâm nhờ có uống thuốc và được Hoàng Thượng chăm sóc nên thiếp đã đỡ hơn rất nhiều rồi ạ" Giai Âm nghe đến Hoàng Thượng ánh mắt liền không giấu nổi sự đố kỵ nhưng liền vui vẻ mà đáp " thật là phúc cho em, Hoàng Thượng sủng ái em như vậy mà" ý từ trong câu của Hoàng Hậu như cố tình đâm chọt Orm nhưng cô vẫn rất bình thản mà đối mặt.

Giai Âm sẵn đó liền nói đến vụ Hoàng Thượng thị tẩm tài nữ " hôm trước ta nghe Hoàng Thượng đã chịu thị tẩm rồi, Quý Phi, em cũng không nên chiếm hữu Hoàng Thượng như vậy mãi được, người hầu hạ cho Hoàng Thượng còn rất nhiều em nên biết điều nào là tốt cho hậu cung của chúng ta nếu để Thái Hậu khiển trách thì không hay đâu" Orm nghe Giai Âm nói như thể muốn khích tướng cô đem lòng thù hận những người được Hoàng Thượng thị tẩm vậy nhưng Orm lựa chọn tin tưởng Linglingkwong vì lời hứa của Linglingkwong là nhất định không chạm vào ai khác ngoài mình" Orm liền lên tiếng đáp trả " xin đa tạ nương nương đã dạy bảo" Giai Âm thấy Orm nhún nhường liền đắc ý nhưng cũng phải đề phòng thì tiếng lý càn truyền đến " Hoàng Thượng giá đáo" Giai Âm và Orm đều quay ra va quỳ xuống " thần thiếp xin thỉnh an Hoàng thượng" Linglingkwong định đến ôm mỹ nhân nhưng bất ngờ lại có Hoàng Hậu ở đây nên trở lại vẻ mặt lạnh lùng " các Nàng ngồi đi, xong Linglingkwong bước lên ghế trên cao ngồi xuống, Giai Âm và Orm ngồi đối diện nhau nhưng từ lúc bước vào LingLing đều nhìn người bên kia mà không nhìn Giai Âm một cái nào " sức khỏe Nàng đã tốt hơn chưa, hôm qua Trẫm ở bên cạnh Nàng cả ngày chắc cũng hết bênh rồi hả" nghe Linglingkwong hỏi Orm liền trả lời " dạ thiếp đã khoẻ hơn rất nhiều rồi, đa tạ Hoàng Thượng đã tận tình chăm sóc" Linglingkwong nhìn Orm cười một cái mãn nguyện và quay qua người còn lại " Hoàng Hậu đến thăm Quý Phi sao, trời trở lạnh sao không ở trong cung mà đi ra ngoài lỡ có bệnh gì thì phủ Thái y phải mệt mỏi rồi đấy" Giai Âm nghe Linglingkwong hỏi thăm nhưng mỗi câu đều như bảo Nàng không nên ra ngoài và đặc biệt hơn là không nên tới đây, Giai Âm liền trả lời " thần thiếp dạo này sức khỏe đã ổn định hơn, đa tạ Hoàng Thượng đã quan tâm" Linglingkwong liền nhìn Giai Âm rất lâu và bảo " Trẫm mong Nàng hãy an phận trong cung mà sống đến già với ngôi vị Hoàng Hậu, đừng để Trẫm phải thất vọng vì Nàng" những lời nói của Linglingkwong như đang cảnh cáo cho Giai Âm về phụ thân của cô nhưng có lẽ cô không biết đến chuyện phụ thân cô đang âm mưu lật đổ Hoàng Thượng, Orm ngồi quan sát và nghe Linglingkwong nói vậy liền nhìn cô và nhìn Hoàng Hậu thấy sắc mặt của Giai Âm hơi ngơ ra chắc là chưa biết chuyện đó của thừa tướng nên cũng không bất ngờ gì, Linglingkwong liền nói " vậy thôi 2 Nàng ở lại đây dùng thiện với Trẫm đi" Giai Âm và Orm liền tuân chỉ liền sai người đi chuẩn bị.

" 2 Nàng ăn nhiều một chút, Trẫm thấy dạo này 2 Nàng ốm nhiều rồi" Giai Âm liền lên tiếng " chỉ cần được hầu hạ Hoàng Thượng thần thiếp sẽ dốc hết sức mình" Linglingkwong nghe Giai Âm nói xong liền quay qua nhìn Orm " còn Quý Phi thì đôi lúc bệnh vặt nên ốm nhiều hơn Linglingkwong vừa nói vừa xoa tay Orm như trấn an thì Orm liền nhìn Linglingkwong rồi mỉm cười đáp " thần thiếp đã để Hoàng Thượng phải lo lắng rồi" Linglingkwong liền hôn tay Nàng mà bảo " Quý Phi lại ngại ngùng rồi sao" Giai Âm chứng kiến một màn này mà trong lòng ghen ghét nhưng có Linglingkwong ở đây nên cô không làm gì được.

Sau đó Linglingkwong liền tạm biệt hai Ái phi mà về Dưỡng tâm điện phê tấu sớ, Giai âm cũng rời đi về cung của mình.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 21


" xin Hoàng Thượng lật thẻ bài ạ" kính sự phòng lại dâng lên cho Linglingkwong, húp một ngụm trà sau đó cô nhìn qua thì dừng lại chỗ cung Vĩnh Phúc - Xuân Uyển, liền lật xuống rồi quay qua đọc sách tiếp tục.

Khi người thị tẩm đã ở trong sẵn sàng thì Linglingkwong bước vào trong nhưng không vào giường mà lại ghế ngồi đọc sách tiếp tục, rất lâu sao người trên giường thấy Hoàng Thượng đã ngủ quên trên ghế liền lật đật khoác áo ngủ bên ngoài mà đi lại cạnh Linglingkwong mà kêu " Hoàng Thượng ơi!, Hoàng Thượng" vừa nói vừa khều tay Người để tránh kinh động đến Linglingkwong, vì mệt mỏi nên Linglingkwong ngủ lúc nào không hay, khi nghe tiếng của Xuân Uyển thì liền lim dim mở mắt ra liền thấy trước mặt là người con gái khoác hờ chiếc áo ngủ nhưng bên trong lại lộ ra gần như hết toàn bộ trước mặt Linglingkwong khiến cô khẽ ho khan một tiếng " Nàng chưa ngủ sao" nghe Linglingkwong nói vậy xuân uyển liền lên tiếng " bẩm Hoàng Thượng, thiếp chưa hầu hạ cho Người thì sao ngủ được ạ" Linglingkwong nhìn hình dáng mảnh mai và ngọt ngào liền sinh lòng nâng niu mà mỉm cười " Nàng có lạnh không, lại đây ngồi với Trẫm" nghe Linglingkwong kêu mình lại liền bẽn lẽn đến chỗ kế bên Linglingkwong mà ngồi xuống, hai tay bấu chặt vào đùi vì sợ hãi không dám nhìn dung nhan của Linglingkwong, còn cô thì nhìn qua người bên cạnh đang run liền đưa tay nắm chặt tay của Nàng mà xoa dịu " sao lại sợ Trẫm, Trẫm đâu có ăn thịt nàng đâu, ngước mặt lên cho Trẫm xem nào" Xuân uyển nghe vậy lại càng run hơn nhưng vì lời của vua là mệnh lệnh nên đành ngước lên.

Khi đã ngước lên nhìn Linglingkwong thì cô liền bị kinh sợ vì Linglingkwong cứ nhìn mình chầm chầm rồi cất tiếng " Nàng tên gì?"

Xuân uyển liền đáp " dạ thần thiếp Họ Lưu tên Xuân Uyển" Linglingkwong liền suy nghĩ " vậy đây là con nhà quan nhỏ nào đó may mắn được vào cung" sau đó Linglingkwong liền xoa má của nàng mà hỏi " nàng có gương mặt rất xinh xắn và ngọt ngào" Linglingkwong liền bị hớp hồn bởi sự tươi tắn của xuân uyển mà liền kéo xuân uyển lại và hôn lên môi nàng khiến nàng bất ngờ nhưng vì hầu hạ cho Hoàng Thượng nên đành chấp nhận mà câu cổ Linglingkwong hoà vào nụ hôn với Linglingkwong, vậy là Linglingkwong đã thất hứa với người mà cô yêu thương nhất là sẽ không hôn bất kỳ ai ngoài Orm ra nhưng giờ đây Linglingkwong lại phản bội lời hứa đó mà hôn người con gái khác và ôm người đó vào lòng, sự việc của Hoàng Hậu là Linglingkwong không hôn môi mà chỉ hôn từ cổ thôi, nên đây là lần đầu tiên Linglingkwong chạm đến người con gái khác, liệu sẽ dẫn đến bi kịch cho Linglingkwong và Orm hay không.

Linglingkwong bế xuân uyển trên tay mà tiến đến giường liền nằm lên nàng mà hôn cuồng nhiệt, sau đó hôn dần xuống cổ và cởi y phục của nàng ra mà hôn dần xuống dưới khiến xuân uyển chỉ biết rên rỉ kêu la tay nắm chặt ga giường đến nhăn nhúm vì Linglingkwong quá đổi dũng mãnh trên giường mà làm cô tới tận mấy lần mới buông tha và ôm xuân uyển vào lòng mà ngủ say.

Sáng hôm sau, Linglingkwong thức dậy liền thấy bên cạnh là người mà mình thị tẩm tối qua liền vỗ trán đau đầu rồi sau đó bước xuống giường để xuân uyển canh y cho mình, vì hôm qua quá mệt nên đâm ra Linglingkwong làm ra chuyện có lỗi với Orm nữa rồi nhưng hôm qua cô thật sự mê đắm sự bẽn lẽn ngại ngùng của xuân uyển mà ôm nàng vào lòng nên bây giờ mới thấy khó xử " nàng về cung đi, Trẫm rảnh sẽ đến thăm nàng, lý càn phong xuân uyển làm quý nhân ban vĩnh phúc cung làm nơi ở mới.

Vì hôm nay không có việc gì nhiều nên Linglingkwong đến thăm Orm vì để nàng ở một mình mấy ngày nay.

Đi ngang qua ngự hoa vien thì thấy người mà mình vừa thị tẩm tối qua đang nói chuyện với chú mèo nhỏ, Linglingkwong liền lén bước tới ở phía sau nàng, xuân uyển không hay biết Linglingkwong phía sau mà nói tiếp " chú mèo nhỏ, sau ngươi lại ở đây một mình thế, tội nghiệp ngươi quá hay ta đưa ngươi đến chỗ của các thái giám để nuôi ngươi nhé, nhưng chú mèo liền nhìn cô bằng ánh mắt long lanh như nói rằng nó không muốn đi mà ngoe nguẩy cái đầu vào tay của xuân uyển khiến xuân uyển bật cười " ta không thể nuôi ngươi được vì trong cung không được nuôi động vật nên ta cũng khó xử lắm" Linglingkwong nhìn một màn này mà mỉm cười vì sự lương thiện của nàng mà lên tiếng " nàng cứ nhận nuôi nó đi" xuân uyển bất ngờ vì có tiếng nói phía sau liền quay lại thì là Hoàng Thượng mà cúi xuống hành lễ " thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Thượng, thiếp có tội không biết Người đến mà không nghênh đón" Linglingkwong liền nắm tay nàng mà an ủi " không biết không có tội, Trẫm không trách nàng, Trẫm cho phép nàng nuôi con mèo này, để nó bầu bạn với nàng nhé!"

Xuân uyển liền vui mừng đa tạ Linglingkwong, sau đó cô ôm nàng vào lòng mà nói " hôm qua Trẫm làm hơi mạnh tay nàng đừng buồn Trẫm nhé!"

Xuân uyển liền đứng lui ra xa mà đáp " là do thần thiếp hầu hạ không chu toàn, khiến Hoàng Thượng không thoải mái, xin Hoàng Thượng trách phạt" Linglingkwong liền nói " nàng có tội gì chứ, đừng có hỡ chút là cầu xin này nọ với Trẫm, cứ lấy dáng vẻ tươi tắn đó của nàng nói chuyện với Trẫm đi" sau đó Linglingkwong liền hôn lên trán nàng mà bảo " Trẫm có việc đi trước, vài ngày nữa Trẫm sẽ đến thăm nàng, nghỉ ngơi cho tốt" xuân uyển liền cúi mình cung tiễn Linglingkwong, nhưng tất cả một màn này đã lọt vào mắt của Orm khi cô cũng đi dạo ngự hoa viên và đã trở về cung, cô nhớ lại lời hứa của Linglingkwong dành cho mình mà nước mắt tuôn rơi, lòng đau xót vì bị phản bội lòng tin từ người mà mình yêu thương nhất.

Tiếng Linglingkwong từ xa tiến vào trong tẩm cung của Orm làm Orm đau lòng " Orm nhi, Orm nhi của Trẫm, bảo bối của Trẫm, nàng đâu rồi" nghe tiếng Linglingkwong, Orm liền quay mình lại khẽ chậm nước mắt, Linglingkwong đi vào thấy Orm đang ngồi phía trước liền tiến đến ôm Orm vào lòng và hỏi " nàng sao vậy, Orm nhi, không khoẻ chỗ nào sao" lúc trước Orm rất thích được Linglingkwong ôm từ phía sau như này nhưng bây giờ vòng tay ấy ngoài mình ra còn ôm thêm người con gái khác khiến Orm cảm thấy ghê tởm " Hoàng Thượng, Người buông thiếp ra được không" Linglingkwong thấy Orm rất lạ liền xoay mặt nàng lại thì thấy Orm đã khóc từ bao giờ khiến Linglingkwong lo lắng " Orm nhi có chuyện gì nói Trẫm nghe" tiếng khóc thút thít của Orm khiến Linglingkwong đau lòng mà ôm Orm thật chặt " nói Trẫm nghe, nàng đau ở đâu hả, hay ai ăn hiếp nàng, Trẫm sẽ không tha cho kẻ đó" Orm liền đẩy Linglingkwong ra mà chỉ vô ngực bên trái mình " thiếp đau lắm Hoàng Thượng, thiếp đau ở chỗ này, rất đau" Linglingkwong liền nhìn Orm khóc nức nở mà xót xa rồi Orm vừa đánh Linglingkwong vừa nói " Người thất hứa với thiếp, Người phản bội lại lòng tin của chúng ta, Hoàng Thượng thiếp không bao giờ tin Người nữa" Linglingkwong liền nắm tay Orm lại, lau nước mắt cho nàng và nói " Orm nhi, Trẫm không biết đã làm gì có lỗi, nàng nói cho Trẫm biết được không" Orm vừa nín được một chút liền nói " ở ngự hoa viên, Người đã làm gì, Người làm gì Người biết không" Linglingkwong liền nhớ lại không lẽ Orm đã nhìn thấy rồi sao liền lên tiếng " Orm nhi, nàng bình tĩnh lại, Orm nhi!

Trẫm xin lỗi nàng, nàng đừng có giận Trẫm, là Trẫm hồ đồ, Trẫm không biết nàng ở đó" Orm nhi đau khổ mà khóc nức lớn hơn " Hoàng Thượng!

Hic, hic, Người buông thiếp ra, thiếp không muốn gặp Người nữa" Linglingkwong liền sợ hãi ôm Orm vào lòng " Orm nhi ngoan Trẫm xin lỗi, là lỗi của Trẫm, nàng đừng khóc có được không" Orm nhi liền nhìn Linglingkwong một cách sợ hãi nhìn xuống bàn tay này đã nắm tay người con gái khác mà kinh tởm " Người buông thiếp ra, đừng chạm vào thiếp, bàn tay này thiếp không muốn chạm vào vì đã nắm tay người con gái khác rồi" Linglingkwong bị Orm đẩy ra xa khiến cô bất ngờ lại muốn chạm vào nàng nhưng Orm lại né đi và ngước nhìn Linglingkwong một cách đáng sợ " Hoàng Thượng, thiếp hỏi người một câu nếu người trả lời thật thiếp sẽ tha thứ cho Người chuyện ngày hôm nay còn không thiếp sẽ đến cung của Thái Hậu ở và mong Hoàng Thượng đừng gặp thiếp nữa" Orm hy vọng điều mình hỏi Linglingkwong sẽ thành thật trả lời " tối qua thị tẩm, Người có chạm vào cô ta hay chưa" câu hỏi vừa thốt ra khiến Linglingkwong đứng hình tại sao Orm lại biết chuyện thị tẩm tối qua, Linglingkwong đứng im lặng một hồi liền chọn trả lời " Trẫm có chạm vào nàng ta nhưng chỉ ôm ngủ thôi Orm nhi" Orm liền hỏi câu chí mạng cho Linglingkwong " vậy người có hôn cô ta không" Linglingkwong nghĩ rằng Orm chỉ biết đến chuyện thị tẩm chứ không biết cô làm gì trong đó cả vì lúc đó chỉ có mình cô và xuân uyển nhưng mọi chuyện đâu thế nào như vậy khi tiểu trác tử thái giám bên cạnh Orm vừa đi mang đồ cho Orm về thì có đi ngang Dưỡng tâm điện mà lại nghe thấy tiếng cười khúc khích và tiếng rên la tha thiết nên đã tò mò lại gần mà lén nhìn xem thì hắn há mồm khi Hoàng Thượng đang hôn vào môi của xuân uyển và Hoàng Thượng bế cô ta lên giường mà làm việc, tiểu trác tử bèn chạy về kể cho Orm nhưng Orm rất tin tưởng Linglingkwong nên chỉ nghi ngờ chứ chưa có chứng cứ để xác minh được thì sáng nay tại ngự hoa viên lại chính là câu trả lời của cô dành cho nàng khi thấy Linglingkwong ôm xuân uyển vào lòng và còn hôn lên trán nữa khiến trái tim Orm tan nát vỡ vụn thành từng mãnh vì bị phản bội.

Quay lại, Linglingkwong nghe Orm hỏi vậy liền trả lời " Trẫm chưa bao giờ hôn cô ta, chỉ ôm ngủ mà thôi" Orm nghe Linglingkwong trả lời xong liền nhìn cô đầy phẫn uất " Hoàng Thượng, thiếp cho người cơ hội để chuộc lỗi nhưng Người lại nói dối thần thiếp, Hoàng Thượng!

Người thật nhẫn tâm khi giẫm nát trái tim này của thiếp, chà đạp tình yêu của chúng ta một cách không thương tiếc, Người về đi, thiếp không được khoẻ không thể tiếp Người được" Orm nhi đau lòng quay đi, bây giờ trong lòng cô rất trống rỗng, trái tim này từng trao cho một người hứa hẹn với mình biết bao nhiêu chuyện hạnh phúc nhưng lại vì người đó mà nát tan theo từng lời chất vấn của cô dành cho Linglingkwong, thấy Orm nhi đau khổ Linglingkwong liền quỳ xuống mà xin nàng khiến tất cả lý càn và ái Xuân há hốc mồm mà ngạc nhiên tột độ vì một bận quân vương không bao giờ được quỳ trước kẻ thù của mình mà hôm nay họ lại được tận mắt chứng kiến Hoàng Thượng quỳ xuống cầu xin Quý Phi nương nương tha thứ mà lên tiếng " Hoàng Thượng sao người lại...!!!"

Nhưng Linglingkwong liền cản lý càn lại đây là lỗi của cô vì đã làm Orm đau lòng và khóc như thế, cô xứng đáng bị hình phạt " Orm nhi, Trẫm có lỗi với nàng, đã làm nàng phải đau khổ vì tình yêu của chúng ta, Orm nhi Trẫm không xin nàng tha thứ, nàng muốn làm gì Trẫm cũng được, Trẫm sẽ không nói gì cả" Orm nãy giờ đứng quay lưng lại với Linglingkwong nhưng nước mắt đầm đìa vì bị tổn thương bởi chính người mình yêu nhất, nước mắt Orm tuôn như mưa rơi xuống khiến Linglingkwong đau lòng xót xa, vừa lau nước mắt Orm liền nói " trái tim này của em đã trao trọn tất cả cho Người, nhưng Người nỡ lòng giẫm đạp nó đến chết, Hoàng Thượng lúc Người ở bên người khác Người có nhớ đến tình yêu của chúng ta không, Hoàng Thượng, Người khiến thiếp đau lắm" Linglingkwong nghe tiếng khóc của Orm mà hai tay cô bấu chặt vào đùi mà tự trách.

Orm liền quay lại nhìn Linglingkwong một cách đau khổ " Hoàng Thượng chúng ta khoang gặp nhau, thiếp muốn yên tĩnh để tâm trạng được ổn định mong Hoàng Thượng thứ tội Orm nhi không thể hầu hạ Người" Linglingkwong nghe Orm không muốn gặp mình liền kích động mà nói " Orm nhi, nàng làm gì Trẫm cũng được nhưng đừng bắt Trẫm rời xa nàng và không gặp nàng, Trẫm không chịu nổi khi không có nàng đâu Orm nhi" những lời của Linglingkwong không làm lay động Orm mà khiến cô kiên quyết hơn " xin Hoàng Thượng về cho, Orm xin cung tiễn Người" nói xong cô đi vào trong bỏ lại Linglingkwong vẫn còn quỳ ở đó, lý càn liền đi lại đỡ Linglingkwong đứng dậy mà đưa về dưỡng tâm điện.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 22


Sau khi từ Trường Xuân cung trở về, Linglingkwong đã ngồi suốt đêm trên ghế mà buồn bã vì đã làm người con gái mình yêu phải khóc đến đau khổ như vậy, Linglingkwong ngồi ở đó suốt đêm không ngủ, ngồi tựa vào ghế mà ngước mặt lên cho đến sáng hôm sau khi lý càn vào bẩm báo đã đến giờ thượng triều thì thấy Linglingkwong không chợp mắt một phút nào mà cứ ngồi như vậy, lý càn còn thấy nước mắt Linglingkwong chảy xuống nhưng được Linglingkwong gạt đi ngay và thay áo để lên triều.

Suốt buổi thượng triều, Linglingkwong ở đó ngồi nghe nhưng lòng vẫn còn đau vì nhớ Orm nên cứ mất hồn mãi, phó thừa để ý Linglingkwong từ lúc bước lên bảo toạ thì thấy không bình thường, hình như có chuyện gì đó xảy ra nên định bãi triều sẽ đến thăm Linglingkwong.

Vì không có gì quan trọng nên Linglingkwong cho bãi triều ngay và về dưỡng tâm điện.

Vừa thay đồ ra và phê được một số tấu chương thì Linglingkwong liền ra ghế ngồi nghỉ một chút thì dáng vẻ đau khổ, khóc nức nở của Orm lại hiện ra trong đầu Linglingkwong khiến cô mở mắt và giọt nước rơi xuống nói với giọng nghẹn ngào " Orm nhi, Trẫm nhớ Nàng, Orm nhi đừng bỏ Trẫm đi mà, Trẫm yêu Orm nhi của Trẫm, là Trẫm đã làm Orm nhi đau lòng và khóc vì Trẫm, Trẫm phải làm sao Orm nhi mới yêu Trẫm như ngày xưa đây!!!"

Lý càn liền đi vào bẩm báo liền thấy Linglingkwong lau nước mắt ngậm ngùi nhìn phía xa mà lên tiếng " có chuyện gì" lý càn lơ ngơ nhưng không quên nhiệm vụ " dạ có Tôn thân vương đến ạ" Linglingkwong nghe phó thừa đến liền cho truyền vào, phó thừa liền hành lễ và được ban ngồi, thấy Linglingkwong đỏ hoe liền thắc mắc " Hoàng Thượng có chuyện gì sao ạ, thần thấy sắc mặt của Người không ổn lắm" Linglingkwong không muốn phó thừa lo lắng liền tìm đại lý do nói ra " muội mấy ngày nay vì phê nhiều tấu sớ nên vãn chưa ngủ đủ giấc dẫn đến tâm trạng hơi mệt mỏi một chút thôi, đa tạ tam ca quan tâm" nói vài chuyện với Linglingkwong xong phó thừa liền cáo lui về phủ.

Linglingkwong vừa phê xong một bản tấu sớ thì nhìn ra trời cũng đã tối, thường giờ này Linglingkwong sẽ đến chỗ Orm nhưng giờ nàng ấy không muốn gặp cô, cô bất lực không biết làm gì cả, nhưng sau đó cũng đi đến trường xuân cung mà đứng trước cửa, không dám bước vào mà chỉ đứng ngoài cửa quan sát thôi " nàng ấy đóng cửa cung lại vì không muốn gặp Trẫm sao, cánh cửa này như trái tim của nàng đã đóng chặt lại vì đau đớn , vì bị giẫm đạp nên không muốn ai bước vào" Linglingkwong đứng nhìn một hồi lâu thì về dưỡng tâm điện.

Người ở trong thì ngày nào cũng rơi nước mắt vì sự độc ác của người kia dành cho mình, khiến cô bây giờ như cây khô chết lặng.

Cảnh nhân cung
" Hoàng Hậu nương nương, nô tỳ nghe nói Hoàng Thượng và cô ta cãi nhau rồi, vì cô ta đã tận mắt chứng kiến Hoàng Thượng ân ái với người khác trước mặt cô ta khiến cô ta đau lòng mà đuổi Hoàng Thượng ra khỏi cung" Giai Âm đang uống trà thì bật cười " chuyện đó sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra thôi, để cô ta biết chiếm sự sủng ái của Hoàng Thượng là điều ngu ngốc" việc xuân uyển được thị tẩm được diễn ra bình thường nhưng Hoàng Hậu đã gặp riêng cô ta trước khi được đưa đến tẩm cung của Hoàng Thượng " nếu như ngươi có thể khiến Hoàng Thượng si mê ngươi thì chuyện ở nhà ngươi ta sẽ có sắp xếp để cha ngươi không bị bắt, xuân uyển liền đa tạ Hoàng Hậu và hứa sẽ trung thành với Giai Âm, nên việc xuân uyển xuất hiện ở ngự hoa viên cũng là do Giai Âm sắp xếp vì biết Hoàng Thượng sẽ đi qua đó mới đến cung của Orm được, màn ân ái của Hoàng Thượng với xuân uyển để cho tiểu trác tử nhìn thấy cũng là được sắp xếp đúng là không ai được đến tẩm cung của Hoàng Thượng nhưng vì Giai Âm đã cho bọn thị vệ tiền nên bọn chúng làm ngơ để cho thái giám của Orm nhìn thấy nên mới có sự việc cãi nhau hôm qua diễn ra, mọi kế hoạch đều được Giai Âm vạch ra sẵn hết chỉ chờ Orm dính bẫy mà thôi.

Giai Âm hiện giờ rất đắc ý vì khiến Orm phải đau khổ trong nước mắt vì bị người thương phản bội nhưng mọi chuyện sẽ có kết cục như vậy với Linglingkwong và Orm sao.

Thọ khang cung
Thái Hậu đang niệm kinh phật thì cô cô liền vào bẩm báo " Thái Hậu, Hoàng Thượng và Quý Phi có chuyện rồi ạ" cọng dây chuỗi trong tay thái hậu bị tuột tay và đứt ra khiến hột chuỗi nằm lăn lóc trên sàn khiến thái hậu hoang mang " chuyện xảy ra khi nào" cô cô liền đỡ thái hậu đứng dậy " dạ là hôm trước khi Hoàng Thượng gặp xuân quý nhân ở ngự hoa viên còn nắm tay, ôm ấp với xuân quý nhân, lúc đó Quý Phi nương nương cũng ở đó và chứng kiến tất cả, còn một sự việc nữa là tiểu trác tử bên cạnh Quý phi nương nương tối hôm đó đi lấy đồ thì đi ngang dưỡng tâm điện lại nhìn thấy Hoàng Thượng với xuân uyển ân ái trên giường rất nồng nhiệt" thái hậu nghe xong liền thở dài " chắc là nó hứa với con bé Orm nhi chuyện gì nhưng mà không giữ lời hứa mà khiến Orm nhi buồn nên hai đứa mới như vậy, tình yêu tuổi trẻ luôn như vậy , Ai da không thể can thiệp được để hai chúng nó tự giải quyết với nhau sẽ hay hơn" cô cô cũng tuân lệnh nhưng lại nói một điều " thái hậu, quý phi nương nương mấy ngày đều đóng cửa cung không chào đón ai nô tỳ còn nghe nói là quý phi không ăn uống gì cả mà cứ khóc suốt nên là hay Người đến thăm cô ấy đi để an ủi cô ấy một chút" thái hậu nghe vậy cũng đúng nên là đi tới cung của Orm.

Trường xuân cung
Từ bửa cãi nhau với Hoàng Thượng, Orm chưa bao giờ ngưng khóc, trái tim cô bây giờ rách thành từng mảnh khiến cô uất nghẹn, ái Xuân ở bên cạnh tìm mọi cách an ủi cô nhưng tiểu thư mình cứ rơi lệ khiến cô cũng đau lòng, từ lúc ở phủ tới bây giờ, ái xuân chưa bao giờ thấy tiểu thư khóc mà luôn vui vẻ nhưng đây là lần đầu tiên ái Xuân chứng kiến màn cãi nhau giữa hai người mà mình ngưỡng mộ vì tình yêu của họ lại còn chứng kiến Hoàng Thượng quỳ xuống trước tiểu thư nhà mình nữa, mọi chuyện đến quá bất ngờ khiến cô cũng hốt hoảng mấy ngày nay " tiểu thư Người đừng buồn nữa, Người khóc từ hôm qua tới giờ rồi xin Người đừng khóc như vậy ảnh hưởng tới sức khỏe của mình nhiều lắm, bây giờ Orm không muốn nghe bất cứ điều gì cả đang muốn kêu ái Xuân ra ngoài thì tiểu trác tử vào báo thái hậu đến thì Orm liền đứng dậy nhưng vì ngồi suốt từ bửa đó tới giờ nên chân cũng không còn cảm giác liền ngã quỵ xuống nhưng ái xuân nhanh tay đỡ tiểu thư mà dìu ra tiếp kiến thái hậu, vừa bước vào thái hậu liền dáo dác tìm kiếm đứa trẻ bướng bỉnh của bà thì liền thấy ái Xuân dìu Orm đi ra mà hành lễ nhưng Thái hậu liền đỡ Orm lên và nắm tay của Orm " Orm nhi, con không ổn sao, mau truyền thái y ngay" vì thấy sắc mặt Orm xanh xao cộng với lúc bà chạm tay vào cô thì tay rất nóng nên đoán cô bị sốt mà đi truyền thái y, ái xuân dìu Orm vào giường mà để cô nằm xuống, thái y đã tới liền vào thăm khám, thái hậu ngồi một bên túc trực , sau đó thái y liền lui ra " bẩm thái hậu, quý phi nương nương vì nhiều ngày không ngủ cộng với ăn uống không đủ và đau buồn quá độ nên suy nhược cơ thể rất nặng khiến tiểu thư sốt rất cao nên dẫn đến mơ màng" thái hậu liền kêu thái y " lấy những phương thuốc tốt nhất chữa trị cho Quý phi" thái y liền tuân lệnh mà đi làm, một hồi sau thuốc đã sắc xong thì Linglingkwong liền chạy vào liền thấy Orm nằm trên giường nhưng sắc mặt nhợt nhạt đến thấy rõ nhưng cũng không quên quay qua thỉnh an Thái Hậu " nhi thần xin thỉnh an mẫu hậu" thái hậu thấy Linglingkwong liền nhìn bằng ánh mắt sắc lạnh, vì sao Linglingkwong chạy đến đây vì lúc nãy lý càn nghe được thông tin từ người của trường Xuân cung nói quý phi bị suy nhược cơ thể nặng nên hắn liền chạy vào báo cho Linglingkwong, Linglingkwong đang phê duyệt tấu chương thì lý càn hớt hải chạy vào bẩm báo " Hoàng Thượng, Quý phi nương nương đổ bệnh rồi ạ, Người mau đến đó đi" Linglingkwong nghe như thế gương mặt thập phần lo lắng mà chạy đến trường Xuân cung lại gặp Thái Hậu.

Chén thuốc vừa sắc xong ái Xuân bưng vào thì thái hậu kêu Linglingkwong " con đút cho Orm nhi uống đi" Linglingkwong liền tiến đến giường của Orm đỡ nàng dậy dựa vào lòng mình và đút thuốc cho nàng, nhưng thuốc cứ đến miệng lại tràn ra ngoài vì Orm không chịu mở miệng, Linglingkwong liền nói " Orm nhi uống một chút đi mà, nàng hận Trẫm nhưng phải uống thuốc để mau hết bệnh, thấy thuốc cứ rơi ra ngoài thì Linglingkwong liền nghĩ ra một cách nhưng xin được thất lễ với Mẫu Hậu của mình " mẫu hậu nhi thần xin thất lễ" rồi sau đó đặt Orm xuống và quay qua chén thuốc uống một ngụm rồi không nói không rằng cúi xuống ngay môi của Orm mà đưa vào, thái hậu và mọi người liền bất ngờ mà quay sang chỗ khác, Linglingkwong cứ làm như thế cho đến khi Orm uống hết thuốc rồi thì ngưng lại mà nắm tay Orm " Orm nhi, Trẫm có lỗi với nàng, nhưng đừng làm hại tới sức khỏe của mình, Trẫm sẽ đau lòng lắm nói xong liền hôn lên tay của Orm và căn dặn thái y và các cung nô phải túc trực bên Quý phi và chăm sóc nàng rồi đi ra ngoài.

Thái hậu lúc Linglingkwong đúc xuống thì đã đi ra ngoài đợi Linglingkwong ra mà hỏi chuyện.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 23


Trường Xuân cung
" con ngồi đi, nói cho Mẫu hậu nghe chuyện gì đã xảy ra" Linglingkwong bước ra ngoài liền thấy thái hậu đang ngồi ở trước sảnh liền bước tới và ngồi xuống " thưa mẫu hậu chuyện không có gì đâu ạ, xin Người đừng quá lo lắng" thái hậu liền lên tiếng " lo lắng, Orm nhi như vậy con nói mẫu hậu không lo lắng, con làm gì để con bé phải khóc và ngất xỉu đến như vậy, con phải cho mẫu hậu câu trả lời" Linglingkwong liền đắn đo không biết có nên nói cho mẫu hậu nghe hay không nhưng chuyện đến nước này không kể thì mẫu hậu cũng tự điều tra mà thôi " thưa mẫu hậu vì Orm nhi thấy con ân ái với vị quý nhân mới lên và còn thấy con ôm ấp nàng ấy nên Orm nhi mới khóc và ghét con đến như thế nhưng lúc con tỉnh lại thì mọi chuyện lại như thế rồi con không biết phải làm sao cả nên đành giấu Orm, không ngờ nàng ấy lại biết" thái hậu liền hỏi Linglingkwong trước đó thị tẩm có đụng vào ai không thì Linglingkwong đáp " trước đó con có triệu một người thị tẩm nhưng con không đụng vào gì cả chỉ ngủ thôi rồi tới người này là người tiếp theo nhưng vì đêm đó con đọc sách và ngủ quên nên lúc thức dậy còn mơ hồ và tự nhiên con lại kéo nàng ta lại mà sủng ái rồi con không nhớ gì cả" thái hậu biết tính của Linglingkwong chỉ chấp niệm một mình Orm thôi nên sẽ không có ai thay lòng được con của bà cả nhưng hôm nay lại có người tính kế con bà và làm con dâu mà bà yêu nhất phải đau khổ như vậy đúng là một mũi tên trúng hai con nhạn cao kế đó, lòng dạ người này đúng là thâm hiểm, thái hậu liền hỏi tiếp Linglingkwong là có thấy điều gì bất thường mấy ngày qua hay không" nghe mẫu hậu hỏi Linglingkwong liền nhớ lại đêm hôm đó khi cô kêu xuân uyển ngước lên để cô xem mặt thì Linglingkwong bị ngã ra một chút vì đôi mắt xanh dương của người đó, rồi liền tỉnh táo trở lại nhưng cô lại sau mê vẻ đẹp đó và muốn chiếm lấy nó nên mới làm ra sự việc như vậy, liền kể toàn bộ cho thái hậu nghe" thái hậu nghĩ con mình thì mình rõ hơn bao giờ nói nó thị tẩm người khác nhưng nó sẽ không làm vì nó yêu Orm hơn cả mạng sống nữa sao có thể ở bên người con gái khác được nên trong chuyện này chắc chắn có người bày mưu hãm hại " Ai da sẽ cho người điều tra, trong chuyện này có rất nhiều điều bí ẩn nên phải âm thầm điều tra để tránh bứt dây động rừng, con về dưỡng tâm điện đi, Orm thấy con thì nó lại khóc nữa" Linglingkwong bèn ngậm ngùi tuân lệnh mẫu hậu mà về dưỡng tâm điện nghỉ ngơi".

Đêm đến, sau khi đã tỉnh dậy và uống thuốc và ăn một chút thì giờ Orm đã đi ngủ, bên ngoài các thị vệ tăng cường phòng bị thì Linglingkwong một mình đi đến không mang theo ai cả đi vào tẩm cung của Orm.

Tiến vào bên trong chỗ Orm nằm mà ngồi xuống nắm lấy tay nàng để lên má của mình " Orm nhi, Trẫm nhớ nàng lắm, Trẫm sẽ tự trừng phạt mình vì đã làm nàng đau lòng, là lỗi của Trẫm khiến nàng nhìn thấy thứ mà nàng không muốn thấy, giọng Linglingkwong vừa nói vừa khóc giọng nói đã không còn trong lại mà nghẹn ngào hơn , Orm nhi, trong lòng Trẫm chỉ có nàng mà thôi, trái tim và linh hồn của Trẫm đã cho nàng hết rồi, Orm nhi!

Mỗi lần mệt mỏi hình bóng của nàng xuất hiện trước mặt Trẫm nói Trẫm cố lên Người làm được mà, Trẫm không muốn xa nàng bất cứ giây phút nào cả, muốn ôm nàng, muốn được hôn nàng và vui đùa với nàng nữa, những điều đó khiến Trẫm rất hạnh phúc khi ở bên nàng" Linglingkwong liền cúi xuống ngay ngực của Orm mà nhắm mắt ôm chặt Orm vào lòng mà ngủ.

Đến rạng sáng thì Linglingkwong mới trở về dưỡng tâm điện nhưng mọi lời nói tối qua của Linglingkwong, Orm đều nghe hết nhưng vì sự tổn thương, phản bội và niềm tin khiến cô không thể chấp nhận ở bên cạnh Linglingkwong được mà cứ mặc cho Linglingkwong nói như thế rồi ngủ say.

Thái hậu vì nghe Orm đã đỡ nhiều liền đến cung thăm.

Đi vào bên trong nhìn thấy Orm được nô tỳ cho ăn cháo thì liền đi lại, Orm thấy thái hậu thì tính bước xuống hành lễ nhưng thái hậu cản lại " con còn yếu ngồi trên giường đi, không cần đa lễ" Orm liền đa tạ thái hậu.

Sau khi ăn cháo xong và uống thuốc thì thái hậu liền ngồi lên giường của cô rồi nhìn cô hôm nay sắc mặt đã tốt lên liền vuốt tóc cô mà nói " Ai da thấy con thần sắc đã tốt lên rồi, mau hồi phục để còn đến nói chuyện với Ai da nữa" Orm liền cười và nói " khiến mẫu hậu lo lắng rồi, con thấy sức khỏe đã đỡ nhiều rồi ạ " thái hậu thấy Orm cười thì lòng cũng đỡ lo hơn nhiều, sau đó thái hậu liền nhìn Orm hỏi cô một chuyện " Orm, con vẫn còn giận Hoàng Thượng sao" Orm nghe đến Hoàng Thượng thì trái tim lại quặn đau nhưng không trả lời, thái hậu nhìn con bé còn buồn vì chuyện đó nên ôm cô vào lòng mà an ủi " con đừng buồn mà ảnh hưởng đến sức khỏe, Hoàng Thượng cũng lo lắng cho con lắm đó" Orm được thái hậu ôm vào lòng liền rơi nước mắt vì tìm được sự an ủi, thái hậu vuốt ve Orm một chút cho cô bình tĩnh lại mà nói " Orm nhi, nếu như chuyện con nhìn thấy Hoàng Thượng ân ái với người khác là một âm mưu để chia rẽ con với Hoàng Thượng thì sao" Orm liền bất ngờ không lẽ Hoàng Thượng bị hãm hại sao và mục đích chính là khiến mình và Hoàng Thượng không thể gần gũi được nữa, nếu như vậy đây quả thật là rất thâm độc, Orm liền hỏi mẫu hậu " Người có nghi ngờ ai không ạ" thái hậu thì vẫn đang cho người điều tra nên chưa nghĩ ra ai " Ai da vẫn còn đang cho người âm thầm đi tìm sự thật để minh oan cho Hoàng Thượng và để hai đứa lại yêu nhau như xưa, Orm nhi!

Ai da nghĩ Hoàng Thượng sẽ không làm chuyện đó mà làm tổn thương con đâu, dù Ai da đã kêu nó nên thị tẩm để có nhiều con cái nhưng Ai da biết với tính tình của Hoàng Thượng sẽ không để ai vào mắt ngoài con ra đâu, vì nó chỉ yêu mình con thôi, hôm qua Hoàng Thượng đã ở với con suốt đêm rồi sáng nay nghe lý càn báo lại Hoàng Thượng lên thượng triều nhưng tâm trạng lại không ổn định cứ như người mất hồn rồi lại về dưỡng tâm điện ngồi khóc một mình vì nhớ con đó, sợ con xa lánh nó" Orm nghe hết mọi điều thái hậu mà đau lòng, bửa đó vì cô quay đi nên không thấy Linglingkwong khóc đến thương tâm mà cầu xin nàng tha thứ, giờ thì biết Linglingkwong có thể bị hãm hại nên Orm cũng có chút thấy yếu lòng liền nghe Thái hậu bảo " Hoàng Thượng mấy hôm nay cũng không ăn uống gì một phần vì lo cho con, phần vì tự trách cho lỗi lầm của mình gây ra cho con, Ai da nghe được thì đã kêu lý càn đi khuyên Hoàng Thượng nên nghỉ ngơi và ăn uống lại nhưng nó vẫn cứng đầu không chịu nói rằng Orm nhi chưa khỏi sao con có tâm trạng được, giờ Ai da chỉ biết nhờ con khuyên Hoàng Thượng thôi" Orm nghe thái hậu nói vậy cũng chạnh lòng mà gật đầu đồng ý " dạ con sẽ khuyên Hoàng Thượng, Người cứ yên tâm đi ạ"
Đầu giờ chiều, Linglingkwong vừa bàn chính sự với các vị đại thần xong thì liền ngồi dựa vào ghế rồng mà buồn bã " Orm nhi chưa tha thứ cho mình, mình phải làm sao đây" Linglingkwong liền nhắm mắt mà ngủ say thì có tiếng bước chân vào trong tiến lại chỗ Linglingkwong và ngồi xuống kế bên, hai tay kéo người của Linglingkwong vào lòng mình mà vỗ về, Linglingkwong tìm thấy được chỗ dựa thoải mái mà ôm người đó thật chặt và chìm vào giấc ngủ, qua hết một canh giờ Linglingkwong trở mình mà thức giấc thì liền ngửi được mùi hương quen thuộc chỉ có người đó mới có mùi này thôi, cô liền cảm nhận người đó đang vuốt ve mình rất nhẹ nhàng như vỗ về mình vậy liền ngước lên thì dung nhan của người con gái mà mình yêu, người mình mong chờ, người mình ngày nhớ đêm mong đang ở trước mặt mình lại còn ôm mình vào lòng nữa " Orm nhi!!

Orm nhi!!

Nàng là Orm nhi đúng không, hay Trẫm lại ảo giác mà tưởng tượng ra nàng nữa rồi" nghe được giọng khàn đặc của Linglingkwong khiến Orm đau lòng mà lên tiếng " Hoàng Thượng là Orm nhi của Người, đang ở bên Người đây" nước mắt Linglingkwong tuôn như mưa vì giọng nói của Orm vang lên bên tai mình " hic Orm nhi hic hic Nàng đến rồi, đừng rời xa Trẫm được không, Trẫm sợ mất nàng lắm, nàng đừng đi nhé" Linglingkwong khóc như mưa ôm Orm thật chặt trong vòng tay, Orm thấy Linglingkwong khóc vì mình như thế liền thương xót mà vỗ về cô " Hoàng Thượng, Orm nhi không đi đâu cả, em ở đây với Người, Hoàng Thượng đừng khóc nữa" Linglingkwong liền nói " nàng gạt Trẫm, nàng an ủi Trẫm rồi sẽ bỏ đi thôi, Trẫm không cho nàng đi đâu cả, Orm nhi là của Trẫm, chỉ được yêu Trẫm thôi" Orm nghe vậy liền bật cười vì tính trẻ con của cô mà đẩy cô ra rồi hai tay đặt lên má của cô mà nói " Orm nhi không gạt Người, em đến đây để ở bên người, em yêu người Hoàng Thượng" Linglingkwong nghe tiếng yêu từ Orm thì liền bật khóc trong hạnh phúc mà hôn vào môi Orm.

Tiếng hai cánh môi va vào nhau làm cho ai nhìn vào cũng cảm thấy đỏ mặt, Linglingkwong thì vuốt ve Orm từ lưng xuống mông mà tận hưởng còn Orm thì câu lấy cổ của Linglingkwong mà bám vào thật chặt để mà cổ vũ người kia cuồng nhiệt hơn, Linglingkwong liền không ngần ngại xuống cổ Orm mà hôn lên khiến nhiều vết đỏ hiện ra.

Sau khi đã tận hưởng dư vị của nhau một cách thoả mãn, 2 cánh môi liền rời ra kéo theo sợi bạc nhỏ vì chút tư tình còn sót lại, Orm nhìn Linglingkwong liền bảo " sao Người không chịu ăn uống mà nhịn làm gì" Linglingkwong nghe vậy liền dụi vào ngực của Orm mà mè nheo " em còn chưa tha thứ cho Trẫm thì Trẫm làm sao có tâm trạng ăn gì được với lại Trẫm nhớ em nên là muốn được ăn chung với em mới được, nghe Linglingkwong làm nũng Orm chỉ biết cưng chiều cô thôi bèn kêu lý càn chuẩn bị một số đồ ăn ngon dọn lên cho Hoàng Thượng xong lièn quay qua Linglingkwong " Người vào ăn đi, ăn cho có sức mà còn lo việc chính sự nữa, nhưng Linglingkwong lại ôm Orm thật chặt và lắc đầu " hmmm muốn ăn cùng Orm nhi, nàng đừng lừa gạt Trẫm mà bỏ đi , Trẫm không cho em đi đâu cả" Orm liền bảo " được rồi em ăn với Người, đi ăn thôi .

Vì lâu ngày không ăn uống nên hôm nay Linglingkwong ăn rất nhiều và rất ngon vì có người yêu bên cạnh bồi cho ăn nên Orm gắp cái gì cô cũng ăn hết cả, sau khi đã ăn uống no say Linglingkwong liền bế Orm lên giường mà hôn hít vì lâu quá chưa chạm vào cô rồi.

Tối đến kính sự phòng lại dâng lên cho Hoàng Thượng thẻ bài để thị tẩm nhưng lý càn công công đã cản lại " tối nay không cần Hoàng Thượng đã nghỉ ngơi ở dưỡng tâm điện rồi" có chết hắn cũng không dám làm phiền Hoàng thượng lúc này đâu, bên trong hai thân ảnh trần trụi đang siết chặt vào nhau không thể tách rời, Linglingkwong đã hành Orm tận mấy tiếng mà vẫn chưa đủ cơn thoả mãn của cô đối với nàng, những tiếng chóp chép vang lên thật ái muội người ở trên thì đòi hỏi người ở dưới mà hoà nhịp theo mình " Orm nhi, Trẫm nhớ nàng lắm, nhớ mùi hương của nàng, nhớ sự dịu dàng của nàng ôm ấp Trẫm, Orm nhi đừng giận Trẫm nữa nhé, Trẫm yêu nàng lắm" Linglingkwong vừa hôn tận tình ở cổ rồi dời xuống tới khe rãnh ngực mà tận tình chăm sóc, Orm bây giờ chỉ biết rên rỉ và tận hưởng sự xoa dịu của Linglingkwong mang lại mà thôi " Ưm~ Hoàng Thượng, từ từ thôi, Người làm em đau" Linglingkwong nghe tiếng rên mà phấn khích liền hôn lên hai đùi non của cô làm cô sung sướng, Linglingkwong thấy được mặt thoả mãn của Orm thì rất tự hào liền tiến vào bên trong của Orm.

Hai vách thịt ma sát vào nhau khiến Orm run rẩy mà rên lên " Haaa~ Ưm~ Hoàng Thượng cho sâu vào hơn đi, em không chịu nổi được nữa" Linglingkwong đang vận động nghe thấy vậy liền đẩy mạnh vào sâu một chút khiến Orm nắm chặt mép giường đến nhăn nhúm liền câu lấy cổ Linglingkwong mà vận động mạnh hơn, khi đã đút sâu rồi thì thời điểm vàng đã đến cả hai người cùng rên lên thoả mãn vì đã giao thoa với nhau.

Linglingkwong nằm xuống bên cạnh mà ôm Orm vào lòng.

Sáng sớm, Linglingkwong đã thức trước Orm nhưng còn chưa chịu rời khỏi giường mà còn nằm ôm Orm mè nheo " không muốn xa nàng chút nào, Trẫm mới được ở bên nàng thôi, hay Trẫm không thượng triều ở bên nàng được không, Orm liền trách yêu Linglingkwong " sao có thể được Hoàng Thượng, Người là vua một nước, quốc gia một ngày không có Người thì phải làm sao" Linglingkwong liền mè nheo tiếp " nhưng Trẫm không muốn xa nàng một chút nào , nàng là tâm can của Trẫm sao Trẫm nỡ bỏ đi được, Orm liền khuyên Hoàng Thượng " Hoàng Thượng, Người đi thượng triều đi, em canh y cho Người, khi xong rồi tới chỗ của em, em sẽ chuẩn bị vài món ngon tẩm bổ cho Người được không" chỉ có cách dỗ ngọt Linglingkwong thì mới có hiệu quả thôi và đương nhiên Linglingkwong thích sự ngọt ngào mà còn là đến từ người con gái mình yêu nữa sao mà không phái được liền gật đầu đồng ý ngay và đi thượng triều.

Đăng lộn chap 24 rồi cứu tui
Đây tui trả chap 23 ạ , mong các đọc giả tha thứ.

Xin cám ơn
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 24


Trường xuân cung
" em đi đến ngự thiện phòng kêu họ chuẩn bị một vài món ngon để Hoàng Thượng dùng dạ thiện" ái xuân đang ngồi chải tóc cho Orm và gắn những cây trâm lên đầu nghe tiểu thư mình nói vậy liền đi ngay.

" tiểu trác tử ngươi vào đây ta hỏi" Orm bây giờ muốn điều tra chuyện Hoàng Thượng bị hãm hại phải hỏi thông tin từ tiểu trác tử vì hắn là người chứng kiến, " nói ta biết lúc ngươi ở đó nhìn thấy Hoàng Thượng ân ái có ai khác đứng ở đó nữa hay không" tiểu trác tử liền nhớ lại lúc đó nếu nhìn xung quanh thì chỉ có một mình hắn nhưng ở một góc đá khuất xa hắn mơ hồ thấy một cung nữ nhìn rất quen y như là Xảo nhi- nô tỳ của Hoàng Hậu nên là đem chuyện đó nói với Orm" ngay từ đầu Orm đã nghi ngờ một người vì chỉ có người đó mới đủ khả năng để thực hiện được tất cả mọi chuyện, Orm liền nảy sinh ra một kế sách để dụ kẻ đã hãm hại phải sa lưới liền nói nhỏ với tiểu trác tử và sai hắn đi làm.

Linglingkwong vừa tảo triều liền đi đến cung của Orm vì mong ngóng người thương và mới làm lành với nàng nên Linglingkwong phải mau mau đến ngay không thì người ấy lại dỗi Linglingkwong thì dỗ lại mệt hơn " Orm nhi, Trẫm đến rồi, nàng ở đâu" lúc bước vào Linglingkwong không thấy bóng dáng của Orm đâu cả nên tìm kiếm khắp nơi, bỗng có vòng tay ôm Linglingkwong từ phía sau " Em đây, Người làm gì mà kiếm em khắp nơi vậy" Linglingkwong biết là người yêu mình nên quay lại mà ôm nàng thật chặt " Orm nhi, nàng đẹp quá, Trẫm không muốn ai thấy dáng vẻ xinh đẹp này của nàng cả, nàng chỉ là của một mình Trẫm thôi" Linglingkwong kề trán mình vào trán của Orm mà nói ngọt ngào, Orm nghe vậy liền cười thật tươi " Hoàng Thượng, lúc đó Người quỳ Người có đau không ạ, em lo lắng cho Người lắm" Linglingkwong liền trấn an " Trẫm không sao, tại Trẫm mà khiến Orm nhi phải đau lòng và khóc vì Trẫm, Trẫm đã từng hứa sẽ không để nàng khóc nhưng nếu khóc thì đó sẽ là những giọt nước mắt hạnh phúc nhưng lần này lại khiến nàng phải thất vọng vì Trẫm như vậy, Trẫm hổ thẹn với nàng" Orm liền lắc đầu " Hoàng Thượng, Người không có lỗi, đó chỉ là sự cố Người đừng buồn nữa có được không, Orm nhi yêu Người mà" Linglingkwong cười tươi và dìu em vào bàn ăn và dùng bửa.

Đang lúc dùng bửa có món cá hấp Orm rất thích ăn Linglingkwong liền gắp vào chén của Orm nhưng đột nhiên Orm liền mắc nhợn và khó chịu khiến cô chóng mặt mà ngã vào lòng Linglingkwong khiến cô hoang mang " Orm nhi! , nàng sao vậy, Orm nhi!

Đừng làm Trẫm sợ, người đâu truyền thái y nhanh đến đây".

Một lúc sau , tạ thái y vừa bắt mạch xong cho Orm liền vui mừng quỳ xuống trước mặt Linglingkwong " chúc mừng Hoàng Thượng, chúc mừng Quý Phi nương nương, bẩm Hoàng Thượng Quý Phi nương nương có thai rồi ạ, mạch tượng thai nhi đều rất tốt" Linglingkwong vừa thấy thái y liền lo lắng vì lúc nãy Orm còn vui vẻ với mình mà lại có chuyện khiến cô hoảng sợ nhưng vừa nghe bảo Orm có thai liền bất ngờ " ngươi nói sao, Orm nhi có thai rồi sao, ngươi nói thật không" tạ thái y liền đáp " Hoàng Thượng, Quý phi nương nương có thai được 8 tuần rồi ạ" Linglingkwong liền vui mừng nhảy dựng lên " Orm nhi có thai rồi, là con của Trẫm!

Là con của Trẫm và Orm nhi!

Cuối cùng đệ nhất mỹ nhân thiên quốc cũng mang cốt nhục của Trẫm rồi, Trẫm vui quá!

Mau đi báo cho Thái Hậu và truyền chỉ sắc phong Quý phi Nương nương thành Hoàng Quý Phi và thưởng cho tất cả các cung nô trong Trường Xuân Cung" lý càn nghe vậy liền đi thực hiện ngay , bên đây Linglingkwong liền căn dặn thái y " Trẫm giao cho ngươi lo việc dưỡng thai cho Quý phi mọi thuốc an thai tốt nhất đều đem đến cho Quý phi hết còn nữa ái Xuân ngươi phải luôn túc trực bên quý phi của ngươi , nếu làm tốt Trẫm nhất định sẽ trọng thưởng hậu hĩnh" .

Hôm nay là ngày vui của Hoàng Thượng và của cả Hoàng cung, Orm vừa tỉnh lại liền thấy Linglingkwong ngồi bên cạnh mình ngủ gục liền kêu " Hoàng Thượng!

Người mệt sao ạ" Linglingkwong vừa nghe thấy tiếng Orm liền thức giấc liền ôm nàng " Orm nhi!

Cám ơn nàng, cám ơn nàng đã mang đến đây cho Trẫm một sinh linh bé nhỏ của chúng ta" Orm bị mơ hồ khi nghe Linglingkwong nói vậy liền hỏi " Hoàng Thượng, cám ơn em rồi sinh linh bé nhỏ là sao ạ" Linglingkwong nhìn Orm ngây người mà bật cười " Orm nhi!

Nàng có thai rồi, có thai được 8 tuần rồi, là con của Trẫm và nàng đó, là Hoàng Thái Tử tương lai đó" Orm nhi vừa nghe xong liền ngạc nhiên " Hoàng Thượng, Người nói em mang thai sao ạ, vậy là trong bụng của em đang chưa một sinh linh sao, Hoàng Thượng!!!....

Em....

Vui quá, chúng ta có hài tử rồi lại là con đầu lòng nữa, em vui quá" Orm nói xong liền ôm Linglingkwong thật chặt, hai người đều rất vui mừng.

Vì đã có thai nên Linglingkwong không cho Orm đụng vào bất kỳ thứ gì cả mọi chuyện để cho cung nô làm hết nên Linglingkwong đã điều một số ít cung nô đến Trường Xuân cung để hầu hạ Orm, vì Orm có thai nên chuyện thỉnh an cũng được Linglingkwong miễn lễ khiến Hoàng Hậu đã ghét nay lại càng ghét thêm Orm, nhưng dưới sự bảo hộ của Linglingkwong và thái hậu nên Giai Âm không làm gì được Orm cả
" nàng uống thuốc dưỡng thai đi, Trẫm đút nàng uống nhé!"

Orm được Linglingkwong chăm sóc liền tận hưởng mà vui vẻ mặc dù thuốc rất đắng nhưng có Linglingkwong nên cô cũng uống hết, vừa uống xong Linglingkwong để chén xuống bên cạnh mà xoa bụng của Orm " con của Trẫm không được quậy ngạc nương của con nghe chưa, Trẫm rất yêu ngạc nương của con nên con không được quậy để ngạc nương của con được nghỉ ngơi biết chưa" Orm bật cười vì sự trẻ con của Linglingkwong " Hoàng Thượng, con còn nhỏ Người nói vậy bé con không biết đâu" Linglingkwong liền vuốt ve má Orm " sao không biết được, nó phải biết nó có một Hoàng a mã tài mạo song toàn và có một ngạc nương xinh đẹp nhất cả Thiên quốc này và còn là vị phi tử được sủng ái nhất thì nó phải tự hào đấy" Orm và Linglingkwong cười vui vẻ với nhau.

Thượng triều
" chúng thần xin chúc mừng Hoàng Thượng" cả bá quan văn võ đều biết tin Quý phi nương nương có thai nên đó là điều may mắn dành cho Thiên quốc, Linglingkwong cũng vui mừng tinh thần sảng khoái nên đã kêu lý càn đọc thánh chỉ " phụng thiên thừa nhận, Hoàng Đế chiếu viết, Quý phi được rước vào cung làm Quý phi của Trẫm luôn ân cần dịu dàng đoan trang lễ nghĩa nay đã con cho hoàng thất là điềm lành mà ông trời ban cho Trẫm nên chiếu theo lễ nghi sắc phong Quý Phi thành Mẫn Huệ cung Hoàng Quý phi.

Khâm Thử" sau đó Linglingkwong bãi triều
Trường xuân cung
Orm đang được ái xuân đỡ đi chăm cây cảnh thì một người mà Orm mong muốn được gặp nhất đã đến " di thần bái kiến Hoàng Quý Phi nương nương" Orm đang tỉa cây liền nghe thấy giọng trầm lắng quen thuộc liền quay đầu lại chính là phụ thân của mình liền bước tới đỡ người đứng dậy ngay " phụ thân, Người không cần đa lễ đâu ạ, tiểu nữ vẫn là con gái của Người, những chuyện như vậy Người đừng làm con sẽ tổn thọ mất, Thái Sư liền đứng lên và hỏi thăm Orm " cha nghe nói con có thai liền bãi triều xong chạy qua đây thăm con luôn, con gái cha ăn uống có tốt không , dạo này cha thấy con ốm đi nhiều rồi" Orm liền trấn an phụ thân mình " dạ con không sao, ăn uống vẫn như bình thường thôi chỉ là thêm một bé con ở trong cũng quậy phá khiến con hơi mệt một chút thôi nhưng có Hoàng Thượng bên cạnh và mấy cung nô hầu hạ nên là không sao hết" thái sư nghe vậy cũng an lòng dặn dò cô phải biết chăm sóc mình và đứa bé trong bụng nhiều hơn rồi cáo từ mà hồi phủ.

Việc Orm mang thai không nằm trong kế hoạch của Giai Âm nên hiện giờ nguoi đang tức giận chắc là Hoàng Hậu " đi!

Biến hết đi!

Tại sao con nhỏ đó lại mang thai trước, tại sao nó lại có con với Hoàng Thượng, TẠI SAO!!!!!!!"

Giai Âm đập bể chén trà trong tay, và xô đẩy sách rớt xuống bàn khiến xảo nhi phải giật mình mà can ngăn Hoàng Hậu " xin nương nương bớt giận, Người hãy bình tĩnh lại, rồi chúng ta từ từ nghĩ cách đối phó với cô ta" Giai Âm với ánh mắt chồng chất hận thù nhìn về hướng của Trường Xuân.

" Hoàng Thượng, Người không xử lý chính sự lại tới đây nữa rồi" Linglingkwong rất nhớ Orm và tiểu bảo bảo nên muốn đến thăm nàng " Trẫm nhớ nàng lắm, mỗi ngày không gặp như cách ba thu vậy, thật sự không chịu nổi với Trẫm nhớ tiểu bảo bảo của chúng ta" Orm liền bật cười " Hoàng Thượng, Người cứ tới đây các quần thần lại bàn tán nói em mê hoặc Người, làm Người vứt bỏ chính sự mà cứ đến trường Xuân cung ở mãi, vậy thì oan cho em rồi" Linglingkwong liền ôm nàng vào lòng " cứ để họ bàn tán, Trẫm muốn tất cả bọn họ biết Trẫm yêu thương và sủng ái nàng nên bọn họ liệu biết mà cư xử cho đúng.

Orm nhi, Trẫm muốn giải thể hậu cung cho tất cả các nữ tử trở về quê nhà để họ có thể lấy chồng sinh con mà không bị chôn vùi trong chốn hậu cung này, chuyện này Trẫm cũng muốn nói với thái hậu lâu rồi nhưng chưa có dịp, Trẫm chỉ muốn ở bên cạnh nàng và con cùng nhau tới già là được rồi" Linglingkwong mang tâm sự ra nói với Orm để mong Orm có thể hiểu tấm lòng của mình dành cho nàng , Orm thấy nếu bây giờ Linglingkwong cho giải tán hậu cung thì âm mưu của Hoàng Hậu sẽ không thể tiết lộ ra ánh sáng được, cô muốn Hoàng Hậu sẽ phải trả giá vì đã hãm hại Hoàng Thượng và làm tổn thương tình yêu giữa cô và Hoàng Thượng nên khuyên Linglingkwong " Hoàng Thượng, em nghĩ khoan hãy nói chuyện đó với thái hậu , em nghĩ vẫn còn nhiều chuyện khó hiểu xung quanh hậu cung này chưa có lời giải đáp nên Hoàng Thượng, nghe lời của em lần này nhé" Linglingkwong nhìn Orm nói mà đầu óc mơ hồ không lẽ có chuyện gì đó mà mình không biết sao phải cho người âm thầm điều tra mới được " được rồi, Trẫm nghe lời nàng còn bây giờ uống thuốc nhé để tốt cho nàng và con của chúng ta nữa" Orm liền gật đầu và để Linglingkwong đút thuốc cho.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 25


" Hoàng Hậu, thiếp nghĩ hiện giờ cô ta có thai chúng ta không thể làm gì được cô ta cả, đúng là trời giúp cô ta có thai ngay thời điểm này" giọng nói ngọt ngào nhưng con người thì đanh đá này là vị ở diên hy cung- xuân uyển, Giai Âm liền nói " đúng là cô ta may mắn, nhưng ta sẽ khiến nó trở thành đau khổ vì dám cản đường ta và Hoàng Thượng, ta đã nghĩ ra một kế nhưng phải nhờ sự giúp sức của xuân quý nhân đây diễn một vở cứu người thật chân thật đương nhiên chuyện này sẽ để Hoàng Thượng chứng kiến nên xuân quý nhân phải nhọc lòng rồi" xuân uyển nghe vậy liền cười nham hiểm mà nhìn Giai Âm liệu mọi chuyện sẽ còn bình yên.

" thái hậu con không sao đâu ạ, với cỡ này bé con hay đạp con lắm dù hơi đau nhưng như vậy con biết được nó rất khoẻ mạnh" thái hậu vì nghe tin Orm có thai liền muốn đi thăm ngay nhưng vì sức khỏe nên là tới hôm nay mới đến được " Ai da đã nghe Hoàng Thượng báo lại và còn sắc phong cho con rồi nên Ai da cũng mừng mà mừng hơn vì Ai da có cháu để ẵm rồi" nhìn thái hậu vui vẻ Orm cũng vui theo lây, thái hậu liền kêu các cung nô ra ngoài để nói chuyện riêng với Orm " Ai da hiện giờ đã biết ai đã hãm hại con và Hoàng Thượng nhưng còn cần thêm chứng cứ mới xác minh được, không ngờ người mà Ai da nghĩ bao nhiêu năm qua không làm hại ai và còn rất hiền lành lại là một con người tàn nhẫn và ác độc như vậy, chắc chắn chuyện này Ai da sẽ không bỏ qua nên con cũng phải cẩn thận" Orm nghe thái hậu nói vậy thì liền gật đầu mà đáp " con đa tạ mẫu hậu đã quan tâm, con được Hoàng Thượng và cả Thái Hậu bảo vệ nên là sẽ bình an thôi, Người đừng lo lắng ảnh hưởng đến sức khỏe của mình" thái hậu liền gật đầu và bảo Orm nghỉ ngơi còn mình thì về Thọ khang cung.

" lý càn, hôm nay Quý Phi có ăn uống đầy đủ không" Linglingkwong mặc dù bận chính sự nhưng chuyện ăn uống của ái phi thì phải báo cáo ngay cho cô vì cô muốn Orm được ăn uống đầy đủ và tinh thần thoải mái nên mới sai lý càn luôn báo động tĩnh chuyện bên đó cho cô " dạ bẩm Hoàng Thượng, Quý Phi nương nương ăn uống rất tốt ạ" Linglingkwong nghe vậy tâm tình liền vui vẻ, vẫn còn một số quốc sự cô phải xử lý xong cái đã rồi mới đi thăm ái phi và tiểu bảo bảo được.

Trong lúc cô đang đọc tấu chương thì tào quý nhân tức Tào Ân đi vào tiếp kiến Hoàng Thượng " thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Thượng" Linglingkwong đang phê tấu chương thì nghe tiếng của con gái nên ngước lên thì thấy lạ liền hỏi " Nàng là ai, sao lại đến đây" tào ân nghe Linglingkwong không nhận ra mình liền nói " Hoàng Thượng, Người không nhớ thần thiếp sao ạ" Linglingkwong nghe hỏi vậy liền mơ hồ nhìn tào ân và bảo " Trẫm từng gặp nàng rồi sao, sao Trẫm không có ấn tượng gì cả" tào ân cảm thấy buồn vì Linglingkwong không nhớ mình liền nhắc lại cho Linglingkwong nhớ " Hoàng Thượng, tài nữ mà Người chọn thị tẩm đầu tiên người đó chinh là thần thiếp đây ạ" Linglingkwong nghe vậy liền nhớ lại lúc trước hình như mình có triệu một người trước khi xuân uyển tới thì ra là cô ấy liền nhận ra " à thì ra là nàng, Trẫm dạo này vì bận chính sự mà đầu óc không có nhớ gì cả nàng đừng giận Trẫm, nói đi nàng tới đây có chuyện gì" Linglingkwong liền để tấu sớ qua một bên mà nhìn tào ân, cô sau đó cũng trở lại bình thường mà tiến đến hỏi Linglingkwong " Hoàng Thượng, thiếp xin Người một thỉnh cầu được không ạ" Linglingkwong nghe vậy liền nhìn tào ân chằm chằm mà đáp " nàng muốn gì , nói đi" tào ân liền quỳ xuống " Hoàng Thượng thiếp xin Người cho thiếp được ra khỏi cung về quê phụng dưỡng mẹ già được không ạ, thiếp vào cung này vì muốn nếu mình được đắc sủng thì sẽ có tiền chạy chữa bệnh cho mẹ vì mẹ thiếp không còn sống được bao lâu nữa" Linglingkwong nheo mắt lại mà hỏi " vậy là nàng không muốn vào cung nhưng do ý muốn của mẹ nàng mong nàng được sủng ái thì sẽ được sung sướng à" tào ân liền đáp " dạ thiếp thật sự không muốn vào cung , nhưng mẹ thiếp cứ ép nên thiếp đã vào và bây giờ bà ấy bệnh không ai bên cạnh nhưng thiế chỉ có một người mẹ này thôi, tào ân khóc nức nở" Linglingkwong thấy cô khóc liền chạnh lòng thương liền đi đến đỡ cô đứng dậy mà ôm vào lòng " không sao hết, hiếu thảo với cha mẹ là điều rất tốt, được Trẫm cho nàng về nhà và sẽ cho nàng một danh phận, nàng không cần vào cung cứ ở nhà mỗi tháng sẽ có người gửi bổng lộc nàng cứ lấy đó mà chữa trị cho mẹ của mình, Trẫm sẽ sai thái y đến chữa bệnh cho mẹ nàng, cứ yên tâm" tào ân nghe Linglingkwong nói vậy liền quỳ xuống tạ ơn " thiếp đa tạ long ân của Người, Hoàng Thượng" Linglingkwong liền đỡ nàng đứng dậy " được rồi, thu xếp về với mẹ của nàng đi, cho Trẫm gửi lời hỏi thăm đến cô mẫu nhé" sau đó Linglingkwong liền cho lý càn truyền chỉ phong tào ân làm Hân Tần và được miễn hầu hạ và cho về nhà của mình".

Buổi chiều, thái sư và thứ sử đại nhân được Linglingkwong triệu kiến liền vào cung ngay " chúng thần bái kiến Hoàng Thượng" Linglingkwong thấy hai vị đại thần liền miễn lễ " các khanh không cần đa lễ ngồi đi" Linglingkwong liền bước ra đi đến trước mặt hai người và hỏi " hai vị đều là người có công dưới thời Tiên Hoàng nên Trẫm mời hai vị đến đây để thỉnh giáo, chuyện là Trẫm mới nghe mật báo nội trong 1 tháng tới tên tỷ can đó sẽ hành động vậy theo hai khanh chúng ta nên làm gì để ngăn chặn ông ta đây" thái sư và thứ sử mặc dù là quan dưới thời Tiên Hoàng nhưng người trước mặt đây là một người anh minh xuất chúng nên họ rất tin tưởng vào tài trí của Linglingkwong mà luôn phò tá Người khi vừa lên ngôi, thứ sử lên tiếng " bẩm Hoàng Thượng, thần nghĩ chuyện tỷ can mưu phản là chuyện đại nghịch bất đạo, không nên dung thứ mà phải diệt trừ ngay, chúng ta muốn bắt được cọp thì phải vào tận hang ổ của chúng để làm rối loạn tinh thần của chúng là một , cái nữa là phá hoại những kế hoạch mà chúng sắp thực hiện và bắt trọn ổ luôn một thể" thái sư vừa suy nghĩ vừa nghe thứ sử nói với Linglingkwong bèn đồng tình " Hoàng Thượng, ý của thứ sử đại nhân rất hay, nếu ta biết được mọi tung tích và hành động của chúng thì chuyện đánh bại chúng sẽ là chuyện sớm muộn thôi ạ" Linglingkwong nghe lời của hai vị đại thần mà gật đầu tán thành nhưng để kiếm người trà trộn vào quả thật là rất khó bèn hỏi " ý của hai vị rất tốt nhưng kiếm đâu ra người có năng lực có thể thâm nhập vào hang ổ của bọn chúng đây" thứ sử và thái sư liền đắn đo một hồi thì thái sư lên tiếng " bẩm Hoàng Thượng, thần xin đề cử Vô Kỵ đại tướng quân- Hoàng Hạo" Linglingkwong liền bất ngờ không nghĩ là Hoàng Hạo vì cô biết tính của bạn cô thường không thích những cái mưu kế như dậy nhưng Hoàng Hạo cũng là một người rất tốt " Vô kỵ đại tướng quân sao, chuyện này Trẫm phải hỏi ý của khanh ấy mới được" thứ sử liền nói " vô kỵ tướng quân là người anh dũng thiện chiến, đa mưu túc trí và có tài ăn nói nên thần nghĩ để ngài ấy đi là rất hợp lý ạ" Linglingkwong suy nghĩ một hồi liền bảo " Trẫm sẽ suy nghĩ về đề nghị này, hai khanh vất vả rồi, hai khanh về cung đi" thứ sử và thái sư liền cáo lui nhưng Linglingkwong liền lên tiếng " thái sư , Trẫm có chuyện muốn nói với khanh" trường thanh liền quay đầu lại mà đáp " xin Hoàng Thượng dặn dò" Linglingkwong liền đến trước mặt tấu lại phụ thân của Orm " bây giờ không có người ngoài, Trẫm xin tạ lỗi với nhạc phụ đại nhân vì đã tổn thương Orm nhi, mong Nhạc phụ đừng để bụng chuyện đó" thái sư thấy Hoàng Thượng làm vậy liền quỳ xuống " Hoàng Thượng, Người đừng làm vậy, thần không dám" Linglingkwong thấy thái sư quỳ bèn đỡ ông đứng dậy " thái sư là phụ thân của Orm cũng như là của Trẫm sao Trẫm không cung kính được, chuyện của Orm nhi là Trẫm có lỗi với nàng nên chỉ mong nếu nhạc phụ đã biết thì mong được sự tha thứ từ ngài" thái sư vừa được đỡ đứng dậy liền đáp " Hoàng Thượng, Người luôn anh minh thần võ, con bé nhà thần tính nết không hiểu chuyện mong Người đừng buồn phiền vì con bé nhiều quá, thần đã gặp Quý Phi Người đang mang long thai nên thần đã kêu hãy giữ gìn sức khỏe thật tốt để còn sinh cho Hoàng Thượng một a ca kháu khỉnh nữa" Linglingkwong nghe thái sư nói vậy tâm tình lièn vui vẻ sau đó tiễn thái sư rời cung.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 26


Orm đang đi dạo trong sân ngắm những đoá hoa bỉ ngạn nở rộ liền tươi cười và lấy tay nâng niu chúng bỗng từ đằng xa cô nghe thấy tiếng ai đó kêu cứu " cứu tôi với!!

Cứu tôi với!!

Xin đừng đánh nữa mà!!!"

Nhìn từ xa thì là cung nữ hầu hạ bên cạnh xuân uyển- Mai Hoa đang bị một đám thái giám đánh đập không thương tiếc, Orm thấy kỳ lạ bèn đi lại và hỏi " Các ngươi đang làm gì ở đây, sao lại đánh người trước cửa cung của ta" những tên thái giám nghe tiếng của một nữ tử liền quay lại thấy Orm thì bọn chúng liền quỳ gập xuống " chúng nô tài xin bái kiến Hoàng Quý Phi nương nương" Mai Hoa vì bị đánh đập thân thể rã rời không thể hành lễ được, Orm thấy như vậy liền hỏi " ta hỏi có chuyện gì ở đây, tại sao lại bắt nạt một cung nữ như thế" tên thái giám tổng quản liền đáp " hồi bẩm nương nương, cô ta vì làm lỡ chuyện của nội vụ phủ và ăn cắp đồ của Hoàng Hậu nên bị trừng phạt ạ" Orm nghe thấy vậy liền nói " đã xác định được chứng cứ chưa mà buộc tội" tên đó liền lên tiếng " dạ chưa ạ" Orm liền tức giận trên đời này cô ghét nhất là việc bắt nạt người khác nên cô đã nói " các ngươi đúng là to gan, chưa có chứng cứ mà muốn làm gì người khác thì làm hay sao, các ngươi coi quy tắc trong cung là cái gì hả" bọn thái giám thấy Orm tức giận liền cầu xin " xin Nương Nương bớt giận, chúng nô tài chỉ làm theo lệnh của Hoàng Hậu thôi ạ, xin Nương Nương tha mạng" vì bọn chúng cầu xin nên Orm liền tha tội và đuổi bọn chúng đi sau đó quay lại người đang ngồi dưới đất kia mà hỏi " ngươi không sao chứ, có bị thương chỗ nào không" Mai hoa nhìn Orm rồi trả lời " dạ nô tỳ không sao, đa tạ Nương Nương cứu giúp" Orm liền phân phó cho tiểu trác tử đưa mai hoa đi chữa trị còn mình thì trở vào trong nhưng có bàn tay níu lấy chân cô lại làm cô chùn bước mà cúi xuống nhìn, thấy ánh mắt của mai hoa khác thường Orm liền hỏi " có chuyện gì khó nói sao, hay có oan ức gì không nói ra được" mai hoa nhìn Orm mang màu đôi mắt hổ phách nhưng khi nhìn vào rất có thiện cảm liền ngập ngừng " nô..

ô tỳ... xin Nương Nương hãy cưu mang tiện nữ được không ạ, nô tỳ không còn chỗ nào để sống cả, nếu như về tân dã khố sẽ bị đánh đập còn hơn như vậy nữa, nôt tỳ kính xin nương nương cho nô tỳ ở bên cạnh hầu hạ Người được không ạ, nương nương sai bảo gì nô tỳ cũng làm cả nhưng chỉ xin Người đừng bỏ rơi nô tỳ.

Orm liền thấy nghi ngờ người này sao tự nhiên khi không lại muốn đòi hầu hạ cho mình chứ, mai hoa thấy Orm hơi do dự liền dập đầu cầu xin " Quý Phi Nương Nương xin Người đại phát từ bi cứu nô tỳ lần này được không ạ" Orm thấy mai hoa khóc nức nở liền chạnh lòng mà chấp nhận " thôi được, ngươi cứ ở lại hầu hạ ta, từ nay ngươi sẽ đi theo ái xuân để học việc và theo hầu bên cạnh ta, tiểu trác tử đưa cô ấy đi thay đồ tắm rửa cho sạch sẽ đi và truyền thái y xem qua có bị thương gì không thì chữa trị" cả ái Xuân và tiểu trác tử liền tuân lệnh, mai hoa là người vui nhất vì đã được cứu nhưng liệu đây có phải là tấm lòng cầu xin thật lòng hay là một mưu kế nào đó đang diễn ra theo đúng quy luật của nó.

Tối đến, Linglingkwong vừa xong tấu chương liền đến chỗ của Orm ngay hiện giờ hai người đang dùng thiện tối " nàng ăn nhiều một chút, bây giờ không chỉ ăn cho nàng mà còn cho con của chúng ta nữa" Orm thấy Linglingkwong bỏ đồ ăn qua bên mình rất nhiều liền cản lại " Hoàng Thượng, Người cứ gắp qua cho thiếp bây giờ chén thiếp đã đầy nhóc đồ ăn rồi, thiếp ăn không nổi nữa mà" Linglingkwong nhìn Orm làm nũng như vậy thì liền xiêu lòng mà không ép nàng nữa.

Sau khi ăn xong, Linglingkwong ngồi trên ghế đọc sách để Orm ngồi trong lòng mình lột trái cây đút cho mình ăn, mai hoa dâng trà lên cho Linglingkwong thì cô liền hỏi " ngươi là người mới đến sao, Trẫm chưa từng thấy ngươi bao giờ" mai hoa nghe Linglingkwong hỏi vậy liền trả lời " dạ thưa Hoàng Thượng, nô tỳ mới đến hầu hạ cho Quý Phi nương nương ạ" Orm thấy vậy cũng lên tiếng dùm " Hoàng Thượng, đây là người hầu hạ mới của em, không phải Người muốn em có nhiều người hầu hạ sao" Linglingkwong liền hôn vào má Orm và ôm Orm vào lòng " đương nhiên Orm nhi muốn gì Trẫm cũng sẽ đồng ý cả, kể cả giang sơn này Trẫm cũng sẽ dâng cho nàng" Orm liền bật cười đút trái nho vào miệng Linglingkwong mà nói " Người đó, đúng là ăn nói không đứng đắn gì cả bọn nô tài nghe được sẽ cười Người đó" Linglingkwong liền nói " ai cười thì Trẫm mặc kệ, bây giờ Trẫm chỉ nhìn mỗi Orm nhi của Trẫm thôi, hai người một người ôm người còn lại mà cười nói vui vẻ làm cho không khí ngập tràn hạnh phúc.

Bên trường Xuân cung thì vui vẻ nhưng ở cảnh nhân cung thì ảm đạm, không khí u ám vì sự đen tối của người đang đứng trước sân hướng mắt thù hận về trường xuân cung " ngươi đúng là kỳ đà cản mũi của ta, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết và sẽ đau khổ vì tình yêu mà ngươi tưởng chừng như đã hạnh phúc viên mãn.

Đêm tối " Orm nhi, nàng chưa ngủ à" Linglingkwong thấy Orm còn đang cựa quậy nên cô mới hỏi nàng thì Orm liền quay qua Linglingkwong mà hỏi " Hoàng Thượng, sự việc của đêm ân ái đó Người có nghi ngờ gì không ạ" Linglingkwong nghe Orm hỏi vậy liền nhíu mày " có chuyện gì sao Orm nhi, Trẫm thấy nàng rất lạ, nói Trẫm biết được không" Orm thấy rằng chuyện này cũng nên nói với Linglingkwong để tránh có người hãm hại " Hoàng Thượng, em điều tra được trước giờ Người chưa bao giờ đụng chạm ai ngoài em ra và cũng chưa từng tiếp xúc gần với ai mà khi gặp xuân uyển thì Người lại có sự thèm khát mà muốn chiếm lấy cô ta là cô ta đã dùng thuật mê hồn với Người" Linglingkwong liền bất ngờ hỏi lại " thuật mê hồn, đó là gì" Orm liền nói với Linglingkwong " nó là một loại thuật không mùi không vị và có thể điều chế để làm hương liệu hoặc nước hoa và đặc biệt hơn còn một công dụng nữa mà ít ai biết đến đó là có thể dùng để nhỏ vào mắt của mình, Hoàng Thượng, lúc Người nhìn vào mắt của xuân uyển sao cho bị chóng mặt và khơi dậy dục vọng trong người đó là Người đã dính thuật mê hồn của cô ta" Linglingkwong liền tức giận và ngồi dậy " To gan, Trẫm phải đi giết cô ta ngay, dám dở trò ma quỷ trước mặt Trẫm" nhưng Orm liền cản Linglingkwong lại " Hoàng Thượng, xin Người bớt giận, chuyện này em chỉ nghe được từ thái hậu , hiện giờ chưa có chứng cứ để chứng minh cô ta đã dùng nó nên chúng ta khoan bứt dây động rừng đã, cứ quan sát tình hình để xem cô ta sẽ làm gì tiếp theo" Linglingkwong liền suy nghĩ lại và đồng ý với Orm và nằm xuống ôm cô vào lòng mà ngủ.

Dưỡng tâm điện
" Tam ca, huynh về rồi mọi chuyện thế nào rồi" phó thừa liền bẩm báo " bẩm Hoàng Thượng, tên tỷ can đó rất xảo quyệt, hắn phát lương thực cho những người dân xong rồi hôm sau lại có người không chịu nhận những thứ đó và nói rằng " thừa tướng cho thì chúng tôi nhận còn hoàng cung thì chúng tôi xin trả ạ" thần cũng cảm thấy nghi ngờ vì sao lại có chuyện như thế xảy ra, bọn họ bị mua chuộc hết rồi sao mà lại nói ra những điều như thế, thần liền sai người lén theo dõi bọn chúng thì phát hiện người mà nói những điều đó là người của bọn chúng hòng náo loạn lòng dân và kích động mưu phản đúng là cao tay" Linglingkwong liền suy nghĩ một hồi và bảo " chuyện này chắc chắn thế lực phía sau của hắn cũng rất lớn , mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy đâu, bây giờ huynh cứ tiếp tục theo dõi hắn và đám người của hắn cho muội, chúng ta sẽ tính tới kế hoạch lâu dài để bắt trọn bọn chúng" phó thừa liền tuân lệnh.

Mai hoa đang tỉa cây trong sân thì ái Xuân đỡ Orm đi đến " vết thương thế nào rồi, còn đau chỗ nào không" mai hoa vừa thấy Orm thì đã quỳ xuống hành lễ " nô tỳ xin thỉnh an Hoàng Quý Phi Nương Nương, dạ nô tỳ đã đỡ nhiều rồi ạ, đa tạ nương nương quan tâm" nghe mai hoa nói như thế thì Orm liền vui vẻ bước vào trong thì nghe tiểu trác tử truyền " Hoàng Hậu nương nương và Xuân Quý Nhân đến" Orm vừa bước vào nghe người được truyền liền bất ngờ mà nhíu mày sao đó liền giãn ra mà bước ra cửa " thần thiếp xin...."

Orm chưa kịp nói thì Giai Âm liền đỡ Orm " em đang có thai không cần đa lễ" xuân uyển thì liền quỳ xuống hành lễ " xuân uyển xin thỉnh an Hoàng Quý Phi Nương Nương" Orm liền miễn lễ cho cô " miễn lễ Hoàng hậu và xuân quý nhân mời ngồi" Giai Âm và xuân uyển ngồi một bên còn Orm ngồi một bên, Giai Âm liền lên tiếng " nghe tin em có thai nên bổn cung muốn đến thăm nhưng chưa có dịp nay sẵn xuân quý nhân ghé qua nói muốn đến thăm muội liền đi đến đây" xuân uyển cũng góp vào " dạ đúng rồi, em ở vĩnh phúc cung nghe tin Quý Phi có long thai liền sai người làm một cái túi thơm và một cái gối nằm để cho Người ngủ được yên giấc, vì có thai sẽ gây mất ngủ rất nhiều, mong Quý Phi nhận ạ" Orm nghe Hoàng Hậu nói xong rồi tới xuân uyển nói liền cười thầm trong lòng " ta xem các người diễn được bao lâu" nhưng vẫn phải cười ra mặt để họ không để ý " thiếp xin đa tạ Hoàng Hậu và xuân quý nhân" Giai Âm liền hỏi thăm cô nhiều thứ " con có quậy phá gì em không, ráng mà chăm sóc con cho tốt, Hoàng Thượng rất mong vị a ca này ra đời đó" Orm nghe những lời của Giai Âm liền nghi ngờ " cô ta tính giở trò gì với con của mình sao, ta sẽ không cho phép ngươi đụng tới con của ta" Orm nhìn Giai Âm chằm chằm như muốn cảnh cáo cô, Giai Âm biết Orm nghĩ gì sao lời nói của mình cũng nhìn Orm, cuộc đối đầu bây giờ mới chính thức bắt đầu.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 27


Phó thừa hôm nay nghe tin Orm có thai liền đến cung thăm " di thần xin thỉnh an Hoàng Quý Phi Nương Nương" Orm vừa nghe Tôn thân vương đến liền ra đón ngay " vương gia , mời Người đứng dậy , xin đừng đa lễ Người dù sao cũng là huynh trưởng của Hoàng Thượng nên để muội hành lễ mới phải" phó thừa nghe vậy liền nói " sao có thể được Quý Phi Nương Nương với lại Người đang mang long thai thì lại càng không thể được" Orm liền mời phó thừa ngồi " Tam ca huynh đến có chuyện gì không ạ" phó thừa uống miếng trà và nói " thần nghe tin Quý phi có thai nên đến thăm ạ, không biết sức khỏe của người tốt hơn chưa ạ" Orm liền trả lời " muội không sao đa tạ huynh" phó thừa cũng yên tâm phần nào nhưng có một chuyện phải hỏi riêng Orm nên là phó thừa đề nghị " Quý Phi, thần có một chuyện xin được hỏi Người nhưng ở đây thì không tiện lắm" Orm nhìn ánh mắt của phó thừa cảm nhận được đây là chuyện bí mật không thể tiết lộ nên cô nói " ái Xuân dìu ta ra mái đình ở sân vườn và chuẩn bị cho ta trà và bánh" phó thừa biết Orm hiểu ý liền mỉm cười.

Sau đó hai người đi ra mái đình , Orm cho tất cả cung nô không được đi theo, chỉ có ái Xuân thôi nhưng ái Xuân đứng ở ngoài canh gác, Orm thấy mọi thứ đều ổn liền hỏi phó thừa " chuyện gì mà huynh phải gặp riêng muội vậy" phó thừa liền quỳ xuống cầu xin " Quý Phi nương nương, thần xin Người một thỉnh cầu được không" Orm liền đỡ phó thừa " tam ca huynh làm vậy sao được ạ, huynh mau đứng lên đi" nhưng phó thừa không chịu mà tiếp tục " xin Quý Phi đồng ý lời cầu xin đi ạ" Orm liền hỏi lại " huynh muốn xin ta điều gì" phó thừa không nhanh không chậm nói " Quý Phi nương nương, nếu như sau này xuân quý nhân có làm gì đánh tội chết thì xin Người nể tình của di thần mà tha cho nàng một con đường sống, thần xin Người thưa nương nương" Orm liền nhíu mày nhìn phó thừa " xuân quý nhân!!!

Huynh và cô ta có mối quan hệ gì mà huynh phải làm vậy" phó thừa liền đáp " thưa nương nương, muội ấy là người mà thần yêu lúc còn ở phủ, là thanh mai trúc mã của thần" Orm liền đắn đo một hồi liền hỏi phó thừa " huynh nghĩ sao nếu cô ta dám cấu kết với người khác để hãm hại muội và Hoàng Thượng, muội không biết muội và Hoàng Thượng đã làm gì để khiến cô ta hận và ghét đến như vậy, nếu để Hoàng Thượng biết được thì đến cả muội còn không cứu được" phó thừa biết như vậy nhưng vẫn nói " thần biết nếu đến tai Hoàng Thượng thì có mười cái mạng cũng không cứu nổi nên thần mới cầu xin nương nương, chỉ có Người mới khuyên được Hoàng Thượng thôi ạ, Hoàng Thượng sẽ vì nương nương ngỏ ý mà tha cho uyển nhi" Orm suy nghĩ một hồi " chuyện này để muội suy nghĩ đã huynh đứng dậy đi" phó thừa liền cúi đầu cầu xin lần nữa " nương nương, thần khẩn xin Người" Orm nhìn một màn như vậy thì không thể không đồng ý được liền đỡ phó thừa đứng lên " huynh đứng lên đi, lỡ có ai đi ngang nhìn vào nói muội ăn hiếp huynh trưởng của Hoàng thượng vậy thì oan cho muội quá, chuyện đó muội sẽ đồng ý với huynh, nhưng nếu xuân uyển không an phận thì muội sẽ không cứu được đâu" phó thừa liền vui mừng vì Orm đã đồng ý bỗng Orm bị choáng liền ngất xỉu phó thừa thấy vậy liền đỡ cô vào lòng và bế cô vào trong phủ và truyền thái y ngay lập tức nhưng phó thừa không biết chuyện mình bế Orm đã bị Linglingkwong thấy hết kể cả hai người ngồi trong mái đình nói chuyện cô cũng thấy, hiện giờ trong lòng Linglingkwong đang rất lạnh như một khối băng vậy nhưng lo cho Orm nên cũng chạy vào theo, khi thấy Linglingkwong đi vào mọi người đều quỳ xuống hành lễ " chúng thần bái kiến Hoàng Thượng" Linglingkwong liền cho miễn lễ và hỏi thái y " Quý Phi sao rồi" tạ thái y liền báo " hồi bẩm Hoàng Thượng, nương nương vì sức khỏe đã yếu mà còn ra ngoài gió lạnh dẫn đến bị choáng nên ngất đi, di thần đã kê đơn thuốc Quý Phi uống một chút sẽ tỉnh lại" Linglingkwong nghe vậy liền đỡ lo hơn liền quay qua thấy phó thừa bèn hỏi " tam ca sao huynh lại ở đây" phó thừa trả lời " dạ Hoàng Thượng, thần nghe quý phi nương nương có thai nên đến để hỏi thăm sức khỏe ạ" Linglingkwong liền nhìn phó thừa " chứ không phải huynh và quý phi ở ngoài mái đình rồi huynh còn ôm ấp quý phi của Trẫm hay sao" phó thừa nghe những lời của Linglingkwong liền quỳ gập xuống mà biện hộ " Hoàng Thượng, thần với quý phi không có gì cả, xin Hoàng Thượng minh giám, thần có chuyện muốn nhờ hỏi ý quý phi nên mới gặp riêng Người nhưng không ngờ quý phi lại ngất xỉu nên thần mới bế quý phi vào trong, thần không có ý gì với quý phi đâu ạ" Linglingkwong với ánh mắt sắc lạnh và tức giận " Trẫm coi trọng huynh vì huynh là người từ nhỏ luôn ở bên cạnh Trẫm nhưng hôm nay khi Trẫm chứng kiến vị huynh trưởng mình kính trọng đang ôm ấp người phụ nữ của mình thì huynh nghĩ xem Trẫm nên làm gì" phó thừa nghe chất vấn của Linglingkwong liền nói " Hoàng Thượng, di thần thật sự không có ý gì với quý phi nương nương cả, xin Người hãy tin thần, quý phi là bậc tôn quý sao thần dám có ý nghĩ cướp vợ của muội muội mình được chứ" Linglingkwong liền cầm bình trà kế bên mà quăng mạnh xuống đất khiến đám nô tài giật mình mà quỳ cúi gập xuống " nhưng ngươi lại đang có ý nghĩ đó, ngươi lại dám chạm vào nữ nhân của Trẫm, đúng là to gan bằng trời, lý càn truyền khẩu dụ của Trẫm Tôn thân vương cậy vựa quyền lực Hoàng thất đến hậu cung làm loạn nay bãi chức thân vương dán làm quận vương phạt đóng cửa ở phủ sám hối 1 tuần" Linglingkwong hiện giờ rất tức giận nhưng cũng không quên cảnh cáo phó thừa " Trẫm nói cho huynh biết, Orm nhi là Ái Phi của Trẫm, là nữ nhân của Trẫm, là người phụ nữ Trẫm yêu nhất, Trẫm không cho phép bất cứ ai có ý định cướp Orm nhi ra khỏi tay của Trẫm, Trẫm sẽ giết không tha bất kỳ ai kể cả là huynh đệ trong Hoàng thất và nhất là huynh đó Tam ca" phó thừa nhìn ánh mắt dữ tợn của Linglingkwong mà khiếp sợ, lần đầu tiên thấy Linglingkwong tức giận đến tột độ như vậy " huynh về phủ đi".

Sau khi phó thừa đi thì Orm cũng thức dậy thì thấy Linglingkwong đang ngồi trên ghế nhìn mình liền bước xuống mà đi đến chỗ Linglingkwong " Hoàng Thượng, Người đến đây lúc nào thế" Linglingkwong thấy Orm lại gần mình cô nhìn Orm chằm chằm và rồi cô lấy tay kéo Orm vào lòng mình và đặt cô ngồi trên đùi, cô liền vuốt ve gương mặt của Orm và hôn lên môi của nàng thật mạnh, Orm nghĩ chắc Linglingkwong nhớ mình nên nàng cũng cuốn theo cô mà ôm cổ thật chặt, thấy Orm cũng hoà vào Linglingkwong liền vuốt ve từ ngực xuống eo của Orm ở trên môi cô di chuyển xuống chiếc cổ mà gặm nhấm khiến Orm rên lên một tiếng đau đớn mà đẩy Linglingkwong ra " Hoàng Thượng, em đau sao Người lại cắn em" Orm khi đẩy Linglingkwong thì thấy cô với gương mặt đỏ lừng cộng với dục vọng đang hiện trong mắt Linglingkwong khiến Orm sợ hãi " Hoàng Thượng, Người sao vậy, nói em nghe có chuyện gì sao" Linglingkwong nhìn Orm và nói " Orm nhi, nàng có yêu Trẫm không" Orm thấy kỳ lạ tự nhiên hôm nay Linglingkwong hỏi như vậy nhưng Orm liền đáp lại " Hoàng Thượng biết mà, em yêu Người" Linglingkwong nghe xong liền ôm Orm nhi vào lòng đầu tựa vào ngực Orm mà nói " Orm nhi đừng bỏ rơi Trẫm nhé, Trẫm rất yêu Nàng, Trẫm rất sợ ai đó cướp nàng ra khỏi tay của Trẫm, nên hãy luôn ở bên cạnh Trẫm nhé Orm nhi" Orm liền vui vẻ vì hôm nay Linglingkwong nhõng nhẽo như vậy nhưng Orm thích điều đó vì đó là con người thật của Linglingkwong, " được rồi Người đói không, em hầu Người dùng thiện nhé" Linglingkwong liền mỉm cười gật đầu như chú chó con vừa mới được chủ vuốt ve vậy " ừm ăn với Orm nhi của Trẫm" hai người đang dùng thiện vui vẻ thì lý càn bước vào " dạ bẩm Hoàng Thượng, người của vĩnh phúc cung đến ạ " Trẫm và Quý phi đang dùng bữa mà cũng không yên, mau truyền vào đi" lý càn liền đi ra cho cung nữ đó vào " nô tỳ khấu kiến Hoàng Thượng và Hoàng Quý phi nương nương" Linglingkwong miễn lễ cho cung nữ và nói " có chuyện gì nói mau" cung nữ đó liền nói " dạ chúc mừng Hoàng Thượng, chủ tử nô tỳ đã có thai rồi ạ" một câu nói của cung nữ như tiếng nổ vang trời Linglingkwong mở mắt to như bất ngờ còn Orm đang dùng đũa thì chiếc đũa rớt xuống kêu lách cách dưới sàn, Linglingkwong nhìn Orm với gương mặt như người mất hồn thì liền nói " được rồi , ngươi lui ra đi" sau đó liền quay qua Orm mà nói " Orm nhi bình tĩnh nghe Trẫm nói đó là sự cố mà Trẫm không bao giờ muốn, Orm nhi tin tưởng Trẫm nhé, Trẫm chỉ có một đứa con duy nhất là bé con trong bụng của nàng, là Hoàng thái tử tương lai của thiên quốc này" Orm liền nhìn Linglingkwong và nói " Hoàng Thượng, Người nhẫn tâm bỏ rơi con mình không thừa nhận sao, nó là người mang dòng máu của Người đó, Người không thể nói bỏ là bỏ được" Linglingkwong nghe Orm nói với giọng hơi nghẹn thì liền ôm nàng vào lòng " được được là Trẫm không tốt, nhưng con của chúng ta là đứa mà Trẫm yêu thương nhất, Orm nhi cứ yên tâm nhé" Linglingkwong sợ Orm nghĩ nhiều liền dỗ dành Orm thấy nàng ổn rồi cô mới đưa nàng lại giường đỡ nàng năm xuống và cô nằm bên cạnh " Orm nhi và bé con của Trẫm ngủ ngon nhé, Trẫm yêu hai mẹ con" nói xong Linglingkwong hôn lên trán Orm rồi ôm nàng ngủ.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 28


" chủ tử bây giờ Người đã có thai rồi, không cần phải sợ người ở trường Xuân cung đó nữa" tiếng vừa nói đó là cung nữ hầu hạ bên cạnh xuân uyển- Hạ Dao, xuân uyển liền nói " nếu ta đã có thai thì sẽ càng đắc sủng hơn nữa, nếu ta sinh trước người phụ nữ kia con của ta sẽ là Đại a ca không phải sao" Xuân uyển nói trong sự vui vẻ và kiêu ngạo " sau khi ta sinh a ca có thể sẽ lên chức phi đấy, nhưng cũng phải để ý cẩn thận ngươi cử người theo dõi Hoàng Hậu và Hoàng Quý phi cho ta, mọi chuyện ta phải nắm rõ trong lòng bàn tay mới được" hạ dao liền vâng lời mà đi thực hiện ngay, ngày hôm sau theo ý chỉ của Linglingkwong lý càn đến vĩnh phúc cung để ban thánh chỉ sắc phong xuân uyển thành xuân tần được thưởng 10 lượng vàng.

Thọ khang cung
" Thái Hậu, bây giờ trong cung đã có hai người mang long thai nhưng Hoàng Thượng thì luôn quan tâm Quý Phi hơn tất cả còn vị ở vĩnh phúc cung thì Người rất ít để ý chỉ sắc phong và ban thưởng thôi" thái hậu nghe cô cô bên cạnh nói lại liền bảo " Hoàng Thượng nghe xuân uyển có thai chắc cũng bất ngờ nhưng đó cũng là sự cố của nó nếu như Orm sinh được a ca thì địa vị càng được củng cố thôi bây giờ ta chỉ muốn có cháu để yêu thương thôi" cô cô liền đỡ thái hậu vào trong mà nghỉ ngơi.

" Hoàng Thượng, Người nghỉ ngơi một chút đi ạ, Người làm việc từ lúc thượng triều tới giờ rồi, xin Người hãy nghỉ ngơi một tí, thần có kêu ngự thiện phòng mang cho Người một chén canh há cảo Người thích ăn mời Người dùng thử" Linglingkwong vừa mới xong rất nhiều tấu chương hôm nay rất nhiều công việc cần phải xử lý khiến Linglingkwong rất mệt mỏi vừa hay lý càn đem vào chén há cảo nên húp một chút để lấy lại tinh thần " được rồi, hôm nay quý phi như thế nào" ngày nào Linglingkwong cũng nói lý càn báo cáo tình hình của quý phi cho cô biết " dạ bẩm Quý phi hôm nay sức khỏe rất tốt, ăn uống thì ít hơn một tí vì còn hơi mệt vì long thai không ổn định" Linglingkwong liền bảo " nói các thái y theo sát tình hình của quý phi , một khắc cũng không rời, à còn người ở vĩnh phúc cung thế nào rồi" lý càn nghe Linglingkwong hỏi liền bất ngờ vì đó giờ hắn đâu thấy Hoàng Thượng hỏi thăm gì về vị ở đó đâu " dạ xuân tần nương nương hiện giờ sức khỏe cũng không có gì xấu thai nhi rất khoẻ mạnh ạ" Linglingkwong vừa ăn vừa gật đầu " ngươi cử người theo dõi nhất cử nhất động của cô ta cho Trẫm, mọi chuyện đều phải báo cáo lại, còn giờ ngươi lui ra đi" lý càn tuân lệnh liền cáo lui.

Đêm đến, vì phê tấu sớ khá trễ nên Linglingkwong ở lại dưỡng tâm điện nghỉ ngơi, cô cũng đã sai người đến nói với Orm sẽ nghỉ ngơi ở dưỡng tâm điện kêu nàng đừng đợi.

Linglingkwong vừa tắm xong leo lên long sàn nằm xuống vừa mới nhắm mắt một chút lại mở ra rồi lại lăn qua lăn lại trằn trọc mãi " khó chịu vậy ta, hay không được ôm ái phi nên mình khó chịu, nhưng mà không được ái phi đang có thai mình không thể chạm tới được sợ nàng đau nhưng mình bây giờ cứ thấy mệt mỏi, khó chịu vô cùng, hay đến đó đi, chắc không ai biết chỉ ôm một chút rồi về mà" nói xong Linglingkwong liền kêu lý càn đem y phục vào cô thay đồ rồi đến trường Xuân cung.

Vừa bước vào trong ái Xuân thấy Linglingkwong liền muốn hành lễ nhưng Linglingkwong cản lại và ra dấu im lặng rồi phất tay kêu mọi người ra ngoài, còn cô từ từ bước đến giường của Orm và ngồi xuống cầm lấy tay của nàng mà đưa lên hôn hít " đúng là Trẫm nghiện nàng thật rồi Orm nhi à, không có nàng bên cạnh thì Trẫm lại không ngủ được" vừa nói cô vừa mở bàn tay của Orm ra đưa lên vuốt ve mặt mình mà tận hưởng rồi còn hôn vào lòng bàn tay của Orm nữa, nàng vừa ngủ được một chút thì thấy nhột nhột ở tay mà mở mắt thì thấy Linglingkwong đang nắm lấy tay mình hôn hít liền lên tiếng " Hoàng Thượng nói không đến mà, sao lại ở đây ngay lúc này rồi" Orm biết Linglingkwong không có mình sẽ không ngủ được liền trêu chọc khiến Linglingkwong đang nhắm mắt liền mở mắt nhìn Orm " Orm nhi, Trẫm nhớ nàng quá, không có nàng bên cạnh thật sự Trẫm không ngủ được, Trẫm nghiện nàng thật rồi" nói xong Linglingkwong liền để đầu mình nằm lên ngực của Orm mà nhắm mắt tận hưởng, Orm thấy Linglingkwong đã ngủ liền khều cô lên giường nằm ngay lại để cho thoải mái, Linglingkwong cũng nghe lời cô mà leo lên nằm , cô ôm Orm vào lòng nhưng rất nhẹ nhàng vì sợ anh hưởng đến thai nhi.

Vài tháng sau, Orm bây giờ bụng đã to và đi đứng rất khó khăn và có thể trong vài tuần nữa sẽ chuyển dạ cho nên Linglingkwong đã đem tấu sớ đến cung của nàng mà phê sẵn đó chăm sóc cho nàng để nàng đỡ mệt mỏi, Orm nhìn Linglingkwong đọc và phê tấu chương rất nhiều mà thương xót liền kêu lý càn lại nói nhỏ " lý công công, ngươi đi đến ngự thiện phòng kêu bọn họ nấu một chút món ngon mang đến đây cho Hoàng Thượng dùng đi" lý càn liền tuân lệnh mà ra ngoài, thấy Linglingkwong vì lo cho mình mà ở đây cả tháng rồi liền đi tới mà hỏi han Người " Hoàng Thượng, Người nghỉ ngơi một chút được không, Người phê tấu chương từ sáng tới giờ chưa ăn gì rồi, nghe lời em nghỉ một chút đi há, ăn một vài món em dặn ngự thiện phòng mang đến cho Người" Linglingkwong thấy Orm đi lại liền đỡ nàng ngồi kế bên mình và nghe nàng khuyên cô cũng buông bút xuống và ôm nàng " Orm nhi, con của chúng ta sắp ra đời rồi, Trẫm nôn quá nên bây giờ Trẫm phải xử lý tấu chương để sau này có thời gian chơi với con" Orm nhìn Linglingkwong với vẻ mặt rất mong chờ liền nắm tay cô " Hoàng Thượng, em chỉ mong con mình khi sinh ra sẽ luôn bình an, sẽ thật tài giỏi và đẹp giống Người vậy và mong nó sẽ lớn lên thật khoẻ mạnh" Linglingkwong nghe Orm nói vậy liền nói " không chỉ giống Trẫm còn phải thừa hưởng hết vẻ đẹp của ngạc nương nó chứ , vì ngạc nương nó có nét đẹp khiến cho Hoàng Đế của thiên quốc si mê và phải rất hao tâm tổn trí mới có được trái tim của nàng, lúc này ngự thiện phòng mang nhiều điểm tâm ngon vào thì Orm liền nắm tay Linglingkwong đến để dùng " đi thôi em phải bồi bổ cho lão công của em đã" Linglingkwong liền mỉm cười đáp lại " tuân lệnh thưa nương tử của Trẫm" .

Đang dùng thiện cùng Orm thì lý càn vào bẩm báo " dạ bẩm Hoàng Thượng, người của vĩnh phúc cung tới báo xuân tần bị đau bụng dữ dội ạ xin Hoàng Thượng mau tới đó ngay" Linglingkwong nhíu mày đang ăn với ái phi lại bị làm phiền còn là người của vĩnh phúc cung liền bảo " không phải có thái y rồi sao, đi truyền thái y đến chữa đi, sao cứ suốt ngày kiếm Trẫm , Trẫm đâu có làm gì được" lý càn nghe Linglingkwong nói vậy liền không biết nói gì mà nhìn Orm xin cô cứu giúp, Orm thấy Linglingkwong tức giận bèn an ủi " Hoàng Thượng, dù sao xuân tần cũng mang thai con của Người, thôi thì Người đi một chuyến đi ạ, xem cô ấy như thế nào đã" Linglingkwong thấy Orm muốn mình đến đó liền nói " nhưng mà Trẫm...."

Linglingkwong chưa kịp nói Orm đã trừng mắt nhìn Linglingkwong " Hoàng Thượng, đi một lúc thôi rồi về đây với em được không" Linglingkwong nghe Orm nói vậy thì thôi cũng đứng lên đi đến vĩnh phúc cung.

Khi vừa bước vào trong đã nghe tiếng la của xuân uyển " Hoàng Thượng, thiếp đau quá Hoàng Thượng, thiếp đau lắm" Linglingkwong liền bực bội ngồi xuống ghế mà nói " đã truyền thái y đến khám chưa mà kêu la dữ dậy, thái y đâu?"

Trung thái y liền bước đến diện kiến " dạ có di thần" Linglingkwong liền hỏi " xuân tần bị gì mà khóc la um sùm vậy, nói mau" trung thái y rét run vì sự tức giận của Linglingkwong mà bẩm báo " dạ xuân tần nương nương bị động thai do ăn uống không điều độ nên dẫn đến đau như thế ạ" Linglingkwong húp một ngụm trà liền bảo " rồi hiện giờ đã ổn chưa" trung thái y đáp " dạ bẩm thần đã kê đơn thuốc an thai cho nương nương rồi ạ, Người uống một chút sẽ khỏi" Linglingkwong liền gật đầu " ừm vậy ngươi lo chăm sóc cho xuân tần cho chu đáo , Trẫm về đây" nói xong Linglingkwong rời vĩnh phúc cung về trường Xuân cung để nghỉ ngơi.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 29


Vài tuần sau, Orm đang cùng ái Xuân đi dạo trong sân vườn " dạo này bên kia như thế nào, có hành động gì không" ái Xuân nghe Orm hỏi liền lên tiếng " dạ nô tỳ cũng không có nghe được gì từ chỗ của xuân tần nhưng chỗ Hoàng Hậu thì cỡ này lại có nghe rằng Hoàng Hậu đang qua lại với vị Dự Thân Vương- Tô Hiên, nô tỳ nghe rằng vị vương gia đó thường xuyên lui tới cung của Hoàng Hậu nên nô tỳ nghĩ có chuyện gì đó mờ ám" Orm nghe ái Xuân nói vậy liền suy nghĩ một chút " dự thân vương là ngũ đệ của Linglingkwong là người rất tuỳ hứng và không hứng thú chuyện hoàng cung nhưng tại sao lại giao du với Hoàng Hậu chứ, chắc chắn có chuyện gì đó" Orm suy nghĩ một hồi liền bảo ái Xuân " em cử thêm người theo dõi vị dự thân vương này cho ta, ta nghĩ đây sẽ là một âm mưu khi con ta sắp chào đời, ta phải bảo vệ con ta khỏi tay các người độc ác đó" ái Xuân liền tuân lệnh, đi được một hồi thì Orm đột nhiên dừng lại và ôm bụng đau mà ngã xuống " ái Xuân, Ta đau quá, mau đưa ta vào trong, Ta sắp.. sắp... sinh rồi" ái Xuân nghe tiểu thư nhà mình liền kêu tiểu trác tử cùng đỡ Người vào trong và chạy đi kêu bà đỡ và báo cho Hoàng Thượng, Linglingkwong đang họp bàn chính sự với các đại thần thì thấy lý càn hớt hải chạy vào nhưng không dám nói gì vì sợ làm phiền Hoàng Thượng đang bàn chính sự nhưng Linglingkwong liền kêu hắn đến bên tai mà nói nhỏ hắn liền bước nhanh đến nói ngay " Dạ Hoàng Thượng, Hoàng Quý Phi nương nương sắp sinh rồi, tiểu trác tử đến thông báo cho nô tài nên nô tài vào báo ngay cho Người" chưa kịp nói gì với các đại thần thì Linglingkwong đã lướt qua họ như gió mà đi rất nhanh đến trường Xuân cung khiến các quần thần đứng nhìn ngơ ngác.

Trường Xuân cung
" aaa, đau quá, Hoàng Thượng em đau quá, aaaaaa" tiếng Orm la đau đớn vì sắp sinh, mấy bà đỡ đã đến và đang giúp Orm sinh con ra, bên ngoài thái hậu vừa được báo tin đã đến ngay và đang ngồi chờ đợi, lúc này Linglingkwong liền hớt hải chạy vào trong nhưng bị cản lại " Hoàng Thượng, Người không được vào những nơi ô uế như thế này ạ, xin Người ra ngoài ngồi đợi đi ạ" nhưng Linglingkwong liền không nghe mà tức giận nói " Ái phi của Trẫm đang đau đớn, Trẫm sao có thể ở ngoài được, các ngươi mau tránh ra Trẫm muốn gặp Ái phi, tránh ra mau" nhưng bọn họ được lệnh không được để Linglingkwong vào trong thì thái hậu đến " con ở ngoài đợi với Ai da đi, Ai da tin Orm sẽ sinh được con không cần phải lo" Linglingkwong nhìn mẫu hậu mình " nhưng mà Orm nhi đang rất đau mà mẫu hậu, con phải ở bên nàng ngay lúc này" nhưng thái hậu không cho phép nên Linglingkwong cũng đành chấp nhận ngồi ở ngoài chờ đợi nhưng lòng thì không yên một chút nào, bên trong thì Orm đang rất quằn quại đau đớn " Aaaaa , Hmm~ , Hmmmm~" Orm vừa rặn vừa nắm chặt lấy dây buộc trên giường, mặt cô lấm tấm mồ hôi nhưng bên dưới của cô rất đau, tiếng bà đỡ thúc cô rặn ra hết sức mình " Quý phi nương nương, còn một chút xíu nữa thôi, xin Người hãy ráng lên thêm một chút nữa" ở trong đang rất tất bật thì bên ngoài lo lắng hơn rất nhiều, Linglingkwong lòng như lửa đốt đi qua đi lại khiến thái hậu muốn chóng mặt vì cô, vừa tầm 5 phút sau một tiếng la thật lớn của Orm vang lên theo sau đó là tiếng đứa trẻ khóc la lên và Orm kiệt sức nên ngất đi, bà đỡ liền bồng đứa trẻ đi tắm rửa và đem ra ngoài, ẵm đứa trẻ trên tay bà đỡ liền bước đến chỗ thái hậu và Linglingkwong " chúc mừng Thái Hậu, chúc Mừng Hoàng Thượng, Quý Phi Nương Nương đã sinh ra một tiểu A Ca cho Người rồi ạ" Linglingkwong liền hẫn đi một nhịp " là A Ca , là A Ca , Orm nhi đã sinh A Ca cho Trẫm rồi" bà đỡ liền bế đứa trẻ đến cho Linglingkwong, cô liền không ngần ngại bế đứa trẻ trên tay mà cưng nựng " con trai ngoan của Trẫm, Trẫm mong con ra đời biết bao lâu rồi, Ngạc nương của con đã vất vả mang thai con đấy" đứa nhỏ nghe Linglingkwong nói chuyện liền bật cười khiến thái hậu nhìn nó mà ôn nhu cười theo sau đó Linglingkwong đưa đứa nhỏ qua cho thái hậu ẵm mà đi vào xem Ái phi của mình " Quý phi sao rồi" tạ thái y liền nói " dạ bẩm Quý phi nương nương vì kiệt sức mà ngất đi, thần đã cho Người uống thuốc bồi bổ nên một chút Người sẽ tỉnh lại xin Hoàng Thượng đừng lo lắng" Linglingkwong liền gật đầu và cho bọn họ lui ra còn cô liền ngồi trên mép giường nhìn Orm mà lòng quặn đau " Orm nhi, vất vả cho nàng rồi, đa tạ nàng đã sinh cho Trẫm một tiểu a ca rất đáng yêu, Trẫm sẽ yêu thương và cưng chiều con của chúng ta, và dạy cho nó biết mọi điều tốt về ngạc nương của nó" nói xong Linglingkwong liền hôn lên trán Orm và môi của nàng sau đó nắm lấy tay nàng mà hôn hít.

Sau nửa canh giờ, Orm đã tỉnh dậy thì thấy Linglingkwong nhìn mình bằng ánh mắt yêu thương thì nàng liền hỏi " Hoàng Thượng, con của chúng ta đâu" Linglingkwong liền đón lấy con từ bà đỡ và mang đến cho Orm, liền ẵm đứa nhỏ trong tay Orm liền mỉm cười " thật là con không chịu ra gì cả làm ngạc nương vất vả lắm đó" nói xong Orm còn cưng nựng bé con khiến Linglingkwong nhìn vào mà cười theo liền ôm Orm vào lòng " Orm nhi cho Trẫm một tiểu a ca quá dễ thương, tương lai nó sẽ là Hoàng Thái Tử của Trẫm và của thiên quốc này" hai người đều nựng mặt của bé con, còn bé con thì nhìn Orm mà cười khúc khích, Orm liền quay qua hỏi Hoàng Thượng " Người muốn đặt tên con mình là gì vậy ạ" Linglingkwong vì lo cho con và nàng mà quên suy nghĩ cái tên nhưng một cái tên liền xẹt qua đầu cô " hay lấy tên Hạo Thiên, có nghĩa là kiêu hãnh nhìn lên trời, Trẫm muốn con chúng ta sau này sẽ là một vị minh quân tài giỏi, anh minh xuất chúng như Hoàng A Mã của nó vậy và đặc biệt hơn phải biết yêu thương người trong lòng của mình nữa" Orm nghe Linglingkwong đặt tên cho con liền nói " Hạo Thiên sao, tên rất ý nghĩa, vậy sau này con sẽ là Hạo Thiên nhé" Linglingkwong liền nói tiếp " Hạo Thiên là hoàng tử sinh ra đầu tiên nên sẽ là Đại A Ca và sẽ là Hoàng Thái Tử tương lai mà Trẫm chỉ định và Trẫm còn muốn phong cho Ái phi của Trẫm thành Mẫn Huệ cung Thần Hoàng Quý phi, đồng chức Phó Hậu cùng cai quản hậu cung với Hoàng Hậu" Trẫm muốn cả thiên hạ biết Trẫm yêu nàng và sủng ái nàng, Orm nhi", Orm nghe Linglingkwong nói vậy liền đa tạ long ân của Hoàng Thượng và tựa vào lòng của cô mà mỉm cười.

Vì Orm đã sinh Hoàng tử và Linglingkwong quá vui mừng nên hôm thượng triều cô đã truyền chỉ đại xá thiên hạ và mở tiệc ăn mừng để mừng thiên quốc có vị Hoàng tử đầu tiên, và đương nhiên Linglingkwong luôn luôn cưng nựng hạo thiên vì nó có nét giống Orm khá nhiều nên cô càng yêu hơn nữa " Orm nhi nàng nhìn xem hạo thiên giống nàng biết bao nhiêu , đôi mắt nè, cái mũi nè, rồi đôi môi nữa" Orm bất lực nhìn Linglingkwong ngày nào cũng đến ẵm hạo thiên đến trời tối mịt mới buông ra mà về dưỡng tâm điện.

Vì Orm đang ở cử nên Linglingkwong không hề đụng chạm đến Orm mà chỉ nựng bé con thôi, đôi lúc Orm nghĩ không lẽ Linglingkwong hết yêu mình rồi sao nhưng Linglingkwong vẫn rất quan tâm đến nàng, việc ăn uống hay đi lại đều phải có người đi theo và lo chu toàn, " con trai ngoan, sau này con lớn lên con phải cùng Trẫm bảo vệ ngạc nương của mình nữa đó, phải ngoan ngoãn biết không" Orm nhìn Linglingkwong nói chuyện với bé con mà cô ganh tỵ liền nói " Hoàng Thượng, suốt ngày cứ đến cung của em thì lại bế bé con mà cưng nựng , Người quên còn một người quan trọng ở đây nữa đó" Linglingkwong vừa chơi với bé con vừa nghe Orm nói liền nhìn qua nàng mà bật cười " sao đấy có người ghen với bé con nữa sao" nói xong Linglingkwong đưa hạo thiên cho bà vú ẵm ra ngoài còn cô thì đi lại chỗ Orm mà ôm nàng vào lòng " sao lại nghĩ như thế, nàng là người quan trọng nhất trong lòng của Trẫm, sao Trẫm nỡ lòng làm nàng buồn được chứ, khó khăn lắm mới chinh phục được nàng nên Trẫm phải giữ thật chặt, bây giờ chúng ta đã có con rồi Trẫm không mong đợi gì hơn nữa, chỉ mong được an yên ở bên cạnh hai mẹ con nàng" Orm nghe vậy liền nói " Hoàng Thượng, còn con của xuân tần nữa, cũng là mang giọt máu của Người mà sắp sinh rồi Người cũng nên tới đó để thăm chứ" Linglingkwong nghe đến tên xuân uyển mà tức giận " tại cô ta khiến Trẫm và nàng cãi nhau, Trẫm còn chưa tính tội với cô ta, Trẫm không muốn đến đó nghe tiếng la của cô ta khiến Trẫm rất đau đầu, chỉ có ở bên cạnh nàng Trẫm mới được thoải mái thôi, nàng đừng đuổi Trẫm mà" Orm liền ôm Linglingkwong vào lòng " Hoàng Thượng, em và con luôn dang tay chào đón Người, luôn ở bên cạnh Người đến hết đời luôn" Linglingkwong kề trán vào trán Orm mà nói lời yêu thương " Trẫm yêu Nàng" Orm cung đáp lại " em yêu Người, Hoàng Thượng".
 
Back
Top Bottom