Lãng Mạn HẰNG NGÀY ĂN SẠCH TIỂU THƯ KÝ

Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký
Chương 60: Tình yêu (🔞)


Ngôn Dịch Thừa đẩy Quý Hiểu Dư lên tường mãnh liệt cắm hơn hai mươi phút, mỗi lần thọc vào rút ra đều phun ra rất nhiều dâm thủy, nơi hai người đứng đều có dấu vết, trong phòng mang theo một mùi ái muội, hơn nữa âm thanh cơ thể va chạm, có vẻ vô cùng dâm mĩ.Quý Hiểu Dư đứng bằng một chân rất nhanh chóng không trụ được.

Vốn dĩ hai tay yếu ớt chống vào vách tường, đến cuối cùng lại bị Ngôn Dịch Thừa thay đổi tư thế, đôi tay nâng lên móc lấy cổ anh ở phía sau, hai vú bị anh cầm nắm trong tay, không nhẹ không nặng xoa nắn."

Ư a...

Quá, quá nhanh...

Nhẹ chút..."

Quý Hiểu Dư há cái miệng nhỏ thở hổn hển, rất sợ chân mềm yếu sẽ ngã xuống nên chỉ có thể móc chặt lấy cổ anh, thừa nhận khoái cảm do sự xâm nhập của côn thịt lớn vào tiểu huyệt mang đến.Một buổi tối cô cao trào gần năm lần, các giác quan trở nên nhạy cảm hơn, các lỗ chân lông trên khắp cơ thể như mở ra kêu gào, khắp nơi đều nóng ran, đặc biệt khi bị đôi tay anh chạm vào nơi đó.Ngôn Dịch Thừa ngậm lấy vành tai cô từ phía sau, chậm rãi xoa nhẹ, giọng nói có chút khàn khàn: "Bảo bối, sắp tới rồi...."

Anh vừa nói vừa tăng tốc độ, tư thế này có thể cắm rất sâu, mỗi lần cắm vào anh đều có thể cảm nhận được đỉnh quy đầu bị cô hút chặt kèm theo sự sung sướng khiến anh nhiều lần không nhịn được rên rỉ vài tiếng.Sao tiểu bảo bối của anh lạnh có thể mất hồn như vậy..."

Dịch Thừa...

A...

Chậm một chút...

Sẽ hỏng mất..."

Ngay từ lúc bắt đầu cô đã không thể kìm được mà thở dốc, tiếng rên rỉ từ miệng cô không ngừng truyền ra, dần dần không thể khống chế được âm lượng.Ngôn Dịch Thừa thấy cô thật sự sắp không được, đôi tay chậm rãi đi xuống vòng eo cô, cuối cùng giữ eo cô lại, gầm nhẹ vài tiếng rồi bắn tất cả dục vọng của mình vào trong cơ thể cô.Tinh dịch nóng bỏng bắn ra từng đợt, Quý Hiểu Dư cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng tưới lên tử cung cô, cơ thể theo bản năng run rẩy, mê mang nghe thấy từng đợt âm thanh, đó là âm thanh Ngôn Dịch Thừa từ trong cơ thể cô phát ra.Anh nhẹ nhàng hạ chân cô xuống, chỉ thấy hai chân cô hơi dang rộng, hiển nhiên không co lại được, cơ thể không ngừng run rẩy, anh lập tức duỗi tay ôm cô lên, xoay người nhẹ đặt cô lên giường, liếc mắt nhìn xuống phía dưới.

Tiểu huyệt đọc anh hung hăng cưng chiều hơi hé mở, tinh dịch màu trắng ngà bên trong không ngừng chảy ra.Quý Hiểu Dư khẽ mở mắt ra, thấy anh đang nhìn chằm chằm vào chỗ đó của mình, muốn khép chân lại nhưng thật sự không khép lại được, chỉ có thể nhỏ giọng kháng nghị: "Đừng.....

Nhìn..."

Ánh mắt nóng rực của Ngôn Dịch Thừa dời đi nơi đó, ngước mắt lên liền nhìn thấy mặt cô đỏ bừng, hai mắt nhắm lại, có thể thấy rõ sự mệt mỏi trên mặt, thăm dò nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn giữa lông mày cô: "Xin lỗi ...

Anh lại mất kiểm soát..."

Quý Hiểu Dư nũng nịu khẽ hừ một tiếng, thật sự không có sinh lực để nói chuyện với anh, nhưng theo bản năng lại nhìn anh, muốn nhận được hơi ấm từ anh.Ngôn Dịch Thừa ôm cô vào lồng ngực, sau đó giúp cô đắp chăn bông, lấy vài tờ giấy vệ sinh trên bàn bên cạnh, cẩn thận lau chỗ giữa hai chân cô.Sau đó anh đứng dậy thu dọn bàn trang điểm và sàn nhà một chút, nhìn bộ đồ ngủ trên sàn nhà của hai người, anh không khỏi cong môi, vốn muốn ôm cô đi tắm nhưng thấy cô rất mệt mỏi nên đành thôi.

Anh đi vào phòng tắm nhanh chóng tắm xong, mặc quần áo sạch sẽ, cẩn thận trèo lên giường, thuần thục ôm cô vào lồng ngực.Anh cúi đầu hôn nhẹ lên má cô một cái, sau đó mang theo ý cười nhàn nhạt mà nhắm hai mắt lại, người phụ nữ trong lồng ngực anh như một chú mèo con, toàn thân mềm mại mang theo mùi thơm thoang thoảng, cảm nhận được cái ôm của anh theo bản năng càng nép vào lồng ngực anh hơn."

Ngủ ngon, Hiểu Dư."
 
Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký
Chương 61: Phá vỡ tin đồn


Mấy ngày sau, ngoài việc đến công ty đi làm, buổi tối Quý Hiểu Dư sẽ chạy đi tìm Chung Linh, cũng không biết Chung Linh có cảm ứng radar không mà luôn có thể tìm được thời gian hợp lý nhắn tin cho cô.〈Hiểu Dư, dì làm rất nhiều sủi cảo, cháu đến nhà dì ăn tối đi.〉〈Hiểu Dư, tí nữa dì muốn đi mua sắm, cháu có muốn đi cùng không?〉〈Hiểu Dư, nhân lúc bây giờ còn chưa kết hôn, chúng ta phải tranh thủ cơ hội có thể một mình ra ngoài chơi, buổi tối chúng ta cùng nhau đi ra ngoài chơi đi!〉〈Hiểu Dư...〉Cứ như vậy, trên cơ bản mỗi ngày Ngôn Dịch Thừa tan làm khi đến văn phòng cô thì đã không còn một bóng người.Anh cảm thấy mình bị chính người phụ nữ của mình ném vào lãnh cung.Ngôn Tổng của chúng ta không cam lòng phòng không gối chiếc, lại sợ mẹ mình sẽ truyền thụ một số điều và khái niệm kỳ lạ cho Quý Hiểu Dư, cho nên mỗi khi tan làm đều đi đến nhà cũ.Nhưng trong mắt người ngoài thì đây lại là một chuyện khác.

Không lâu sau công ty bắt đầu rộ lên một số tin đồn nói gần đây tổng giám đốc và Quý Hiểu Dư đều không cùng nhau tan làm, sự tương tác giữa hai người dường như càng ngày càng ít, có phải chia tay rồi không?Sinh hoạt mỗi ngày của Quý Hiểu Dư đều quá đầy đủ, căn bản không biết có một số người đang ngầm khua môi múa mép, Ngôn Dịch Thừa đương nhiên cũng không để ý, bởi vì mỗi ngày anh đều nghĩ cách cướp bạn gái từ trong tay mẹ mình về.Mọi người thấy ngoài mặt hai người đều không có thái độ gì, dẫn tới càng ngày càng nhiều người tin vào chuyện này."

Ui chao, tôi đã nói rồi, hai người họ không ở bên nhau được bao lâu đâu."

Mấy nhân viên tranh thủ lúc ở trong thang máy, bắt đầu trộm hàn huyên."

Rốt cuộc chênh lệch cũng quá lớn, có lẽ cuối cùng tổng giám đốc cũng chú ý đến."

"Chim sẻ bay lên cành cao muốn biến thành phượng hoàng, nằm mơ."

Các nữ nhân viên nói càng lúc càng hăng say, một lúc sau mới nhận ra trong thang máy hình như còn có người khác, quay đầu lại thì nhìn thấy phía sau có một người phụ nữ trung niên, gu ăn mặc rất tốt, làn da được bảo dưỡng cẩn thận, nhưng ánh mắt kia lại không thân thiện cho lắm."

Dì này, dì muốn tìm ai vậy?"

Không hiểu sao bị nhìn chằm chằm, một nữ nhân viên trong đó cau mày hỏi.Chung Linh nhàn nhạt liếc mắt nhìn bọn họ một cái, không để ý đến các cô."

Dì à, không hẹn trước thì không thể tùy tiện đi lên."

Một nhân viên khác thấy thế, giọng điệu dần dần trầm xuống: "Nơi này không phải ai cũng có thể đi lên."

Trước đây luôn có những người giả vờ rất tinh tế, bị lầm tưởng là khách hàng quan trọng của công ty nhưng thực tế lại đến quậy phá, muốn tìm Ngôn Dịch Thừa.Chung Linh cười nhạo một tiếng, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn các cô: "Tôi không cần hẹn trước, có chuyện gì sao?"

"Vậy chúng tôi chỉ có thể kêu bảo vệ đưa dì đi."

Vừa dứt lời, thang máy đinh một tiếng, cửa chậm rãi mở ra, Chung Linh dẫn đầu đi ra ngoài, các nữ nhân viên phía sau lập tức vươn tay ra muốn bắt lấy bà.Sau khi Quý Hiểu Dư và Ngôn Dịch Thừa mở họp xong, vừa đi ra đã nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Quý Hiểu Dư kinh ngạc, không nhịn được hô lên: "Dì?"

Chỉ thấy Chung Linh nhanh nhẹn thoát khỏi bọn họ, liền vui vẻ đi về phía hai người: "Hiểu Dư, dì nấu canh đặc biệt mang tới cho con uống."

Nói xong, bà cầm bình giữ nhiệt trong tay ra, nở nụ cười rạng rỡ."

Dì không cần như vậy, vất vả dì phải chạy đến đây một chuyến, buổi tối cháu qua nhà dì là được rồi!"

Quý Hiểu Dư vội vàng tiếp nhận, rất sợ canh kia quá nặng.Lúc này ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn lại đây, đặc biệt là các cô gái từ trong thang máy đi ra, vẻ mặt đầy hoang mang.Ngôn Dịch Thừa bóp sống mũi, bất lực nhìn về phía Chung Linh, lại bị bà trừng mắt liếc một cái, trong lòng cảm thấy oan uổng không thôi.Anh cũng chỉ có thời gian làm việc để có thể ở bên Quý Hiểu Dư, sao bây giờ cả thời gian này cũng muốn chiếm..."

Mẹ, có chuyện gì vậy?"

Vừa dứt lời, anh rõ ràng nghe thấy một trận tiếng thở nặng, sắc mặt các nhân viên đó trắng bệch.Người phụ nữ này hóa ra là mẹ Ngôn Tổng!Chỉ thấy Chung Linh lập tức thay đổi sắc mặt, đôi mắt ngấn lệ quay đầu lại, vô cùng ấm ức chỉ vào những nhân viên đó: "Thừa Thừa, bọn họ vừa bắt nạt mẹ!"

Sức công kích của giọng nói này quá mạnh khiến nhiều nhân viên có mặt ở đây đều hơi choáng váng, những nhân viên bị bà chỉ đến hoảng sợ không được, chỉ thiếu chưa quỳ xuống xin tha.Chung Linh quay đầu lại nhìn về phía Ngôn Dịch Thừa, nhỏ giọng oán giận: "Bọn họ còn nói xấu con dâu!

Mẹ không cho phép có người bắt nạt Hiểu Dư của chúng ta!"

Quý Hiểu Dư ngẩn ra, lại nhìn về phía mấy nữ nhân viên kia, đột nhiên nhớ đến thật sự trong công ty có một số cô gái không thân thiện với cô, nhưng cũng chỉ có một vài người, cho đến nay cô vẫn không để trong lòng, nhưng bây giờ lại có người nhảy ra giúp cô, trong lòng ấm áp."

Con đã biết."

Ngôn Dịch Thừa ngước mắt nhìn thoáng qua, giọng điện lạnh lùng: "Các cô đi lên đi."

Kể từ đó, tin đồn thay đổi chóng mặt, bây giờ toàn bộ người trong công ty đều truyền Tổng Giám đốc và thư ký Quý sẽ sớm kết hôn!Vô nghĩa, ngay cả trưởng bối cũng đã ra mắt, bước tiếp theo không phải kết hôn sao?Nếu có thể trở thành con dâu của Ngôn Gia, hơn nữa mẹ của tổng giám đốc lại rất thích cô, vận mệnh của bọn họ đều nằm trong tay Quý Hiểu Dư.Sau đó Quý Hiểu Dư đột nhiên phát hiện thái độ của mọi người đối với cô không giống trước, một số nữ đồng nghiệp lúc trước nhìn cô không vừa mắt thì bây giờ gặp cô còn chủ động chào hỏi, may còn chưa khom lưng cúi đầu.Mọi người đều là một phim trường diễn xuất ...
 
Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký
Chương 62: Anh là của cô


Tối nay, một bữa tiệc thương nghiệp quy mô lớn được tổ chức mỗi năm một lần tại khách sạn Rio – khách sạn cao cấp nhất thủ đô, hầu hết tất cả các lãnh đạo doanh nghiệp lớn trên khắp cả nước sẽ đến đây.

Nhiều người còn nói nếu đến khách sạn Rio bắt cóc bừa một người thì có lẽ hai đời sẽ không phải lo cơm ăn áo mặc.Đương nhiên Ngôn Dịch Thừa cũng có tên trong danh sách được mời, người trẻ tuổi đầy triển vọng thậm chí còn trở thành một vị thần, trong khoảng thời gian ngắn đã có sự nghiệp lớn, trên cơ bản mỗi hạng mục đầu tư chỉ có lãi chứ không lỗ, chưa từng có bất kỳ sai sót.

Anh hành sự một cách táo bạo nhưng lại trầm ổn, như thể anh không làm mất từ nào trong từ điển của mình.Một người trời sinh đã là người thắng, anh được thuyết minh hoàn hảo.Trong sự nghiệp, anh ấy gần như chiếm hết ánh đèn sân khấu, nhưng về đời tư lại luôn là một ẩn số.

Anh không thích bị người khác chú ý đến đời tư của mình, chỉ cần anh ra tay, phóng viên căn bản không thể đào bới được gì.Có bao nhiêu cô gái muốn biết đời sống sinh hoạt bình thường của người đàn ông trong truyền thuyết này như thế nào.Hơn nữa, từ sau khi cuộc họp báo lần trước diễn ra, bản thân anh cũng thừa nhận mình đã có bạn gái nhưng đến giờ mọi người vẫn chưa biết đó là ai, mà Ngôn Dịch Thừa cũng không cho phép bất kỳ phương tiện truyền thông nào quấy rầy đến cuộc sống của "cô ấy" nên điều này càng khiến mọi người tò mò, không biết tột cùng cô gái đó là dạng phụ nữ gì lại có thể khiến anh dùng mọi biện pháp bảo vệ cẩn thận.Mặc dù Ngôn Dịch Thừa nói khi nào đến lúc thích hợp sẽ nói với mọi người, nhưng đến lúc nào?Vì vậy, đêm nay trở thành thời điểm quan trọng nhất, mọi người đang đoán xem Ngôn Dịch Thừa sẽ dẫn theo bạn nữ nào đến bữa tiệc tối nay?Trên mạng có rất nhiều giả thuyết khác nhau.

Một số thiếu gia, tiểu thư từng qua lại với Ngôn Dịch Thừa đều được đề cập đến, thậm chí một vài nữ diễn viên trẻ nổi tiếng cũng bị thảo luận.

Còn có người vô cùng cẩn thận, tỉ mỉ, kỹ càng liệt kê những hành động, biểu hiện của anh với mỗi cô gái từng giao tiếp với anh."

Rốt cuộc đây là tiệc tối hay lễ cưới của anh?"

Lúc này Quý Hiểu Dư đang ngồi trên ghế sofa trong phòng thay quần áo, trên người mặc một chiếc váy dạ hội màu đen, hoàn mỹ lộ ra dáng người lả lướt hấp dẫn và làn da trắng nõn của cô.Cô đang thích thú lướt điện thoại, đáy mắt tràn đầy niềm vui.Ngôn Dịch Thừa mặc một bộ âu phục đặt may đi ra, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều lộ ra một cảm giác cao quý, bí ẩn nhưng người phụ nữ trước mặt thậm chí còn không thèm nhìn anh một cái.Anh hơi nhướng mày, tùy ý liếc mình trong gương một cái rồi lập tức nhìn thẳng về phía cô.Tất cả nhân viên trong cửa hàng đều đã tan tầm, chỉ còn lại hai người."

Em đang xem gì vậy?"

Anh đi đến phía sau lưng cô, từ từ cúi xuống, chống hai khuỷu tay lên thành ghế sofa , giống như đang ôm cô vào lòng từ phía sau.Nhìn kỹ, thế nhưng cô đang xem danh sách một phương tiện truyền thông nào đó đăng, vừa xem vừa cười khúc khích.Tâm càng ngày càng lớn."

Xem vui vẻ như vậy?"

Anh cong môi, hứng thú nhìn cô chằm chằm.Quý Hiểu Dư ngẩng đầu lên, lông mày và đôi mắt có nét quyến rũ độc nhất vô nhị, ý cười tràn ngập trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: "Đây thật sự quá thú vị!"

"Anh và người phụ nữ khác chụp ảnh em vui như vậy sao?"

Có phải đã lấy sai kịch bản rồi không?

Bình thường không phải túm cổ áo anh mắng mỏ sao?Cô hưng phấn chỉ vào điện thoại, cười đến sắp ngửa ra sau: "Người này thật nực cười, nói gì mà anh thân sĩ, săn sóc, ân cần.

Nói thật đi, có phải anh trộm cho người ta tiền không?"(*) Thân sĩ : những người sinh ra tốt đẹp, hiền lành và tốt bụng" thuộc tầng lớp xã hội cao, đặc biệt là trong quá khứ"..."

Anh nên nói gì đây...Thấy cô cười đến mức cả người sắp ngã xuống ghế sô pha, anh bất lực ôm eo cô, kéo vào trong, tức giận bóp chặt má cô: "Ý em là bình thường anh không đủ thân sĩ?"

"Em nói anh có, anh dám nhận sao?"

Quý Hiểu Dư lè lưỡi, đáy mắt tràn đầy nghịch ngợm."

Người đàn ông của em bị người khác làm oan uổng như vậy, em đều không đau lòng không tức giận sao?"

Anh hừ một tiếng, thấp giọng hỏi."

Ai bảo anh trêu hoa ghẹo nguyệt, hậu quả chỉ có thể tự mình gánh vác."

Cô nhún vai, sau đó lại cười: "Hơn nữa cái này có gì phải tức giận?

Anh xem tất cả mọi người đều đang đoán vị thiên kim tiểu thư nào là bạn gái anh, đột nhiên cảm thấy rất có cảm giác thành tựu."

"Tất cả các cô ấy đều bị em hạ gục!"

Cô mở to hai mắt vô cùng tự hào nói."

Đúng, đúng, em lợi hại nhất."

Nhìn thấy dáng vẻ này của cô, Ngôn Dịch Thừa không biết nên khóc hay nên cười, sủng nịnh sờ đầu cô: "Em có căng thẳng không."

Quý Hiểu Dư nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ: "Vốn dĩ em cho rằng sẽ rất khẩn trương, nhưng lại thấy có vẻ khá ổn.

Trước kia em băn khoăn rất nhiều, rất sợ có chỗ không làm tốt, cũng sợ sẽ gây ra rắc rối cho anh.

Nhưng sau này em nghĩ lại, dù người khác nói thế nào, em chính là thích anh, đây là điều không ai có thể thay đổi được, em và người mình thích ở bên nhau thì có gì sai."

"Em chỉ muốn nói với cả thế giới em có một người đàn ông yêu em nhất trên đời."

Ngôn Dịch Thừa lẳng lặng nhìn cô, như thể thấy được ánh sáng lấp lánh trong mắt cô.Lần đầu tiên cô ở trước mặt anh nói nhiều như vậy, Quý Hiểu Dư đỏ mặt, ôm chặt lấy cổ anh, nhẹ giọng hừ hừ: "Người đàn ông độc thân hoàng kim bị em cưa đổ, có phải bắt đầu hối hận rồi không?"

Ngôn Dịch Thừa cúi đầu cười, hôn xuống chóp mũi cô một nụ hôn: "Hối hận..."

Cô gái trong lồng ngực anh lập tức bĩu môi, giả vờ tức giận, anh nói nhỏ bên tai cô: "Tối nay anh thật muốn nói cho tất cả mọi người biết em là vợ của Ngôn Dịch Thừa anh."
 
Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký
Chương 63: Tham dự tiệc


Khi màn đêm buông xuống, tất cả các phóng viên báo đài đã sớm tập trung trước khách sạn Rio, tất cả các máy quay ở hiện trường đều đã sẵn sàng.

Mỗi khi có xe dừng lại trước cửa khách sạn, đèn flash lập tức lóe lên, hoành tráng như một lễ trao giải.Mà mỗi doanh nhân khi đến hiện trường đối diện với cảnh tượng náo nhiệt như vậy, biểu tình vẫn rất bình tĩnh như cũ, có người còn phối hợp mỉm cười.

Đối với bọn họ mà nói, phô trương như vậy so với những cuộc cạnh tranh trên thương trường quả thật đơn giản, nhẹ nhàng hơn rất nhiều.Theo thời gian trôi qua, rất nhiều những thương nhân nổi tiếng đã đến hiện trường, nhưng người được chú ý nhất đêm nay là Ngôn Dịch Thừa lại chậm chạp chưa xuất hiện.Khi tất cả mọi người đang hoang mang, một chiếc Bentley màu đen chậm rãi lái đến, mọi người đều nheo mắt lại, muốn thấy rõ người bên trong xe là ai.Cửa xe được nhân viên ngoài cửa khách sạn mở ra.

Sau khi mở ra, thứ đầu tiên rơi vào mắt mọi người là một đôi chân thon dài, người bên trong bước xuống xe không chút vội vàng, thân hình thẳng tắp và diện mạo đẹp trai tức khắc làm các cô gái ở đây mê mẩn.Là Ngôn Dịch Thừa!Tiếng bấm máy ảnh lập tức vang lên, trên cơ bản không hề dừng lại, thậm chí tại hiện trường còn có thể nghe thấy nhiều tiếng thét chói tai.Vẻ mặt của Ngôn Dịch Thừa rất bình tĩnh, đôi mắt của anh không hề nhìn sang bên nào mà xoay người, hơi khom lưng vươn tay trái về phía xe, ngay sau đó một bàn tay trắng nõn từ trong xe vươn ra, nhẹ nhàng nắm lấy tay anh.Tất cả mọi người đều nín thở, họ đều chờ mong ai là người bước xuống xe Ngôn Dịch Thừa, sẽ là thiên kim Bạch Ngưng Hi của tập đoàn Bạch thị, hay nữ diễn viên lần trước đột nhiên bạo hồng – Lâm Ngữ Tinh?(*) Bạo hồng: trở nên cực kỳ nổi tiếng, gây sốt diện rộng trong thời gian ngắnChỉ thấy Ngôn Dịch Thừa lui về phía sau hai bước, người bên trong chậm rãi đi ra, chỉ thấy đối phương mặc một bộ lễ phục màu đen, thiết kế phần ngực vô cùng tinh xảo, đường cong thiết kế hoàn mỹ lộ ra dáng người xinh đẹp, một đôi chân thon dài như ẩn như hiện, dáng người này có thể khiến rất nhiều nữ minh tinh cảm thấy tự ti với dáng người của mình.Cô hơi cúi đầu, mái tóc đen như thác nước chắn ngang khuôn mặt, nhìn từ góc độ nào cũng không nhìn thấy khuôn mặt thật của cô.

Khi mọi người tò mò muốn nhìn kỹ hơn, cuối cùng cô cũng ngẩng đầu lên, khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt hạnh sáng ngời, có loại khí chất thoát tục.

Điều đầu tiên cô nhìn xung quanh một vòng, như thể không ngờ sẽ có nhiều người nhìn chằm chằm mình như vậy, rõ ràng có chút xấu hổ, theo bản năng nhìn về phía Ngôn Dịch Thừa bên cạnh, hai mắt lộ ra chút bất lực.Mọi người nhìn chằm chằm không bỏ, chú ý đến sự tương tác giữa hai người.Chỉ thấy mặt mày Ngôn Dịch Thừa mang theo ý cười, vươn tay khẽ vén sợi tóc bên má cô, sau đó nghiêng đầu ở bên tai cô nói gì đó, đầu tiên cô đỏ mặt sau đó đôi mắt cong lên, sự khẩn trương trên mặt biến mất đi không ít, còn mỉm cười trước ống kính.Ngôn Dịch Thừa nghiêng người đối mặt với cô, đặt tay lên eo cô, Quý Hiểu Dư nhìn anh một cái, thấy được ánh mắt khích lệ của anh, liền móc hai tay vào cánh tay anh, đi theo anh bước vào khách sạn.Cho đến khi hai bóng người biến mất ở cửa, hiện trường lập tức vang lên một trận ồn ào.Chờ đã, cô gái vừa rồi là ai!Chỉ từ sự tương tác vừa rồi là có thể nhìn thấy quan hệ của hai người không giống bình thường, Ngôn Dịch Thừa người hiếm khi lộ ý cười trước mặt công chúng thế nhưng lại lộ ra ánh mắt ôn nhu, dịu dàng như vậy, chẳng lẽ cô ấy là bạn gái tin đồn của Ngôn Dịch Thừa!"

Mau đi, tra ra cô gái này là ai, gửi về tổng bộ càng nhanh càng tốt!"

"Đây sẽ là đề tài bùm nổ nhất ngày hôm nay!"

"Nhanh lên, đừng để các tờ báo khác giành trước!"

Các phóng viên và nhiếp ảnh gia của các công ty bắt đầu thảo luận sôi nổi, những người đến sau đã không còn là tâm điểm.Khi cánh cửa đóng lại, tiếng ồn ào phía sau cũng bị nhốt bên ngoài, lúc này Quý Hiểu Dư mới nhẹ nhàng thở ra, dường như muốn trấn an mà vỗ nhẹ ngực.Khóe môi Ngôn Dịch Thừa cong lên, đưa tay sờ đầu cô, nhỏ giọng nói: "Em làm rất tốt."

"Đây có lẽ là chuyện kích thích nhất trong đời em!"

Cô chưa từng nghĩ trong cuộc đời cô sẽ xuất hiện trước giới truyền thông theo cách này.Ngôn Dịch Thừa duỗi tay nắm lấy tay cô, ôn nhu hỏi: "Em sợ sao?"

Quý Hiểu Dư đối diện với đôi mắt của anh, cười, kiên định lắc đầu."

Đi thôi, anh sẽ chính thức giới thiệu em với bọn họ."

Ánh mắt anh nhu hòa, dẫn cô đi vào hội trường.Tiệc tối nay có rất nhiều nhân vật đã từng hợp tác với Ngôn Dịch Thừa, trên cơ bản mỗi lần hợp tác trước đây đều có Quý Hiểu Dư bên cạnh anh, cùng anh bôn ba.Cho nên khi họ nhìn thấy Ngôn Dịch Thừa nắm tay cô đến, lúc đầu một số người có chút kinh ngạc, ngay sau đó đều chúc phúc, cũng có rất nhiều cặp mắt liếc nhau cười, thậm chí còn có người trêu chọc cái lưới này của Ngôn Dịch Thừa rất sâu.Mọi thứ đều diễn ra rất tự nhiên.Quý Hiểu Dư nhìn sườn mặt của anh, trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua.Từ hôm nay trở đi, cô có thể quang minh chính đại cùng anh nắm tay đối mặt với mọi chuyện.Không cần sợ hãi với ánh mắt của người khác.Cô có thể kiên định nói với mọi người, cô là bạn gái của Ngôn Dịch Thừa.
 
Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký
Chương 64: May mắn cuộc đời này gặp được anh


Quý Hiểu Dư bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.Sau khi tham dự bữa tiệc tối qua, về đến nhà đã gần rạng sáng, cuối cùng cô cũng có thể thay bộ váy trên người ra, tẩy trang rồi đi tắm.

Chờ thu dọn hết thì mắt cô gần như không mở được, nhắm mắt lại đi ra khỏi phòng tắm, leo lên giường rồi ngủ thiếp đi trong vòng tay của Ngôn Dịch Thừa.Ngủ một giấc này khi mở mắt ra đã 10 giờ.Điện thoại trên bàn không ngừng rung lên, Quý Hiểu Dư khẽ mở mắt ra, Ngôn Dịch Thừa ở bên cạnh vẫn chưa tỉnh, mặt mày vẫn thiếu vắng vẻ thù địch thường ngày, đường nét trên khuôn mặt nhu hòa, mềm mại, như đang cãi nhau, khẽ cau mày, miệng rũ xuống, nhưng lại có cảm giác hơi trẻ con.Khóe miệng Quý Hiểu Dư trộm nhếch lên, cô nhanh chóng từ trong ổ chăn vươn tay ra, cầm lấy điện thoại trên bàn lên sau đó ấn nút tắt tiếng, sau khi nhìn kỹ màn hình mới phát hiện tin nhắn của mình đã bị oanh tạc, các trang mạng xã hội liên tục gửi lời nhắc cô đã bị một loạt tài khoản tấn công.Nhớ đến ánh đèn flash không ngừng lóe lên tối qua, Quý Hiểu Dư theo bản năng nuốt nước bọt.Vậy internet bây giờ đang bùng nổ đi...Cũng không biết đã viết cô thành bộ dáng gì...Cô tạm thời bỏ qua "tìm lời giải thích" từ người thân, bạn bè, đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị mắng mỏ, sợ hãi mở Weibo.Lướt xuống, quả nhiên các trang báo đều là hai người, nhưng Quý Hiểu Dư càng nhìn càng không đúng, không nhịn được nhấp vào một dấu chấm có tỷ lệ truy cập cao nhất.〈Có thể được người mình thích dùng ánh mắt ôn nhu nhìn mình như vậy, có lẽ là người hạnh phúc nhất thế giới.〉Đây là một blogger đăng tải, có rất nhiều người hâm mộ, còn có tích V, tiêu đề về cô là một chuỗi dài, sau đó là mấy tấm ảnh chụp, bình luận phía dưới tận 3000 lượt.Quý Hiểu Dư mở tấm ảnh chụp, vừa nhìn đã nhận ra tấm đầu tiên là ảnh chụp tối qua hai người bước xuống xe, ảnh chụp Ngôn Dịch Thừa đang nắm tay cô, khi cô hơi cúi người xuống xe, ánh mắt anh dịu dàng, từ đầu đến cuối không hề rời khỏi cô, khóe miệng còn có ý cười nhàn nhạt.Góc độ của tấm ảnh này vừa phải, tất cả biểu cảm trên khuôn mặt Ngôn Dịch Thừa đều được chụp thành công.

Quý Hiểu Dư nhìn xong có chút thất thần, cứ như vậy nhìn tấm ảnh một lúc lâu mới hoàn hồn, trượt sang xem tấm ảnh tiếp theo.Bức ảnh thứ hai được chụp tại bữa tiệc, khoảng cách không gần, thậm chí còn hơi xa, xung quanh có nhiều người, hai người đang đứng cạnh bàn đầy đồ ăn nhẹ, trên tay cô cầm một chiếc bánh kem nhỏ, miệng cắn một miếng, bánh kem trên tay đưa đến bên miệng Ngôn Dịch Thừa, ánh mắt vui đùa, một tay Ngôn Dịch Thừa cầm cái dĩa nhỏ, tay còn lại giúp cô lau chút kem dính ở khóe miệng, trong mắt đầy sủng nịnh.Bức thứ ba, thứ tư, thứ năm ...Nhân vật chính trong ảnh đều là hai người, ánh mắt Ngôn Dịch Thừa đã nói lên tất cả.Đôi mắt chưa hề thay đổi, ánh mắt chỉ dõi theo cô, ý cười chưa bao bao giờ phai nhạt.Mặt Quý Hiểu Dư đỏ lên, đột nhiên có chút ngượng ngùng xem tiếp, bình thường Ngôn Dịch Thừa đều nhìn cô như vậy, mà bình thường cô đều tương tác với anh như vậy, bình thường cô cũng không cảm thấy sao, nhưng bây giờ nhìn thấy những bức ảnh này, liền có cảm giác khác....Ảnh này ai chụp, kỹ thuật cũng thật tốt.Ngại ngùng không dám xem tiếp, Quý Hiểu Dư đành phải đi đọc bình luận, nhưng không đọc thì không sao nhưng càng đọc mặt càng đỏ.〈Trời ạ, tôi vẫn luôn cho rằng vẻ mặt Ngôn Dịch Thừa luôn lạnh lùng như vậy, chưa từng thấy vẻ mặt này của anh, thật quá ấm áp!〉〈Thật hâm mộ cô gái này!

Trên mặt đều là cảm giác hạnh phúc!〉〈Ai có thể ngờ Ngôn Dịch Thừa – người luôn tàn nhẫn độc ác trên thương trường, trước mặt người mình thích lại ôn nhu, dịu dàng như vậy.〉〈Nếu tôi có thể có một người đàn ông như vậy, đời này thật sự sẽ chết trong hạnh phúc.〉Thật ra, Quý Hiểu Dư thật sự không ngờ đến điều này, vốn dĩ cô cho rằng sau khi hai người công khai sẽ có ít nhiều những bình luận tiêu cực hoặc phát ngôn không thiện ý, nhưng cô không ngờ lại có nhiều người ủng hộ như vậy.

Trên cơ bản, bình luận dưới mỗi bài báo đều là chúc phúc.〈Đột nhiên cảm thấy bọn họ đứng chung một chỗ thật hợp nha, cô gái này cũng rất xinh đẹp.〉〈May không phải Bạch Ngưng Hi hay những cô gái khác nếu không có lẽ tôi sẽ không chấp nhận được.〉〈Một đôi rất hợp, tôi chờ mong tin vui của bọn họ!〉〈Cái gì gọi là trời sinh một cặp, chính là đây!〉〈Giá trị nhan sắc cao như vậy, em bé sinh ra khẳng định sẽ rất đẹp trai, xinh gái.〉Em bé......Người đàn ông bên cạnh đột nhiên động đậy, trở mình vươn tay ôm eo cô, nói nhỏ: "Em đang xem gì vậy?"

Quý Hiểu Dư nghiêng đầu nhìn về phía anh, thấy anh vẫn đang nhắm mắt, không nhịn được mổ nhẹ lên mặt anh một cái."

Em phát hiện, thật sự em rất thích rất thích anh."

Ngôn Dịch Thừa cong môi, ôm cô vào lòng, cằm nhẹ nhàng chống lên đầu cô, nhỏ giọng nói: "Anh đã nhìn ra từ lâu."

Quý Hiểu Dư áp tai vào ngực anh, lắng nghe tiếng tim đập của anh, đột nhiên cô cảm thấy hơi xúc động, nhẹ giọng hỏi."

Sao anh nhìn ra được."

Ngôn Dịch Thừa cười khẽ, đặt lên trán cô một nụ hôn.Bởi vì, trong mắt hai người, tất cả đều là đối phương.Dù thế giới này có hỗn loạn đến đâu, dù xung quanh có xảy ra chuyện gì thì trong lòng hai người sẽ không thay đổi.

Sau này dù xảy ra chuyện gì, hai người sẽ cùng nắm tay nhau vượt qua.
 
Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký
Chương 65: Ngoại truyện 1: Bạn thân trợ giúp


Mọi thứ bắt đầu vào đầu tháng.

Vào một ngày cuối tuần đầy nắng đẹp, Quý Hiểu Dư nhận được một bưu phẩm, phía trên ghi tên cô, nhưng cô không nhớ mình đã đặt thứ gì.Lắc hộp giấy trong tay, không nghe thấy manh mối gì, nghĩ nghĩ mang lên phòng bóc.Ngôn Dịch Thừa ngồi ngoài ban công đang gọi điện thoại nói chuyện công việc, cô sợ ở phòng khách sẽ quấy rầy đến anh.Ôm đồ vật không rõ này, Quý Hiểu Dư mang tâm trạng tò mò mở hộp giấy ra, sau đó phát hiện bên trong hình như có một mảnh vải đen, nhìn không ra là cái gì, xem xét nghiên cứu cả buổi.Đây là loại quần áo gì, sao kỳ quái như vậy?Cô tự hỏi một lúc, cuối cùng tìm được phương hướng chính xác, giây sau mặt lập tức nóng lên.Đây...

đây không phải một bộ đồ ngủ tình thú sao!Cô như bắt được một củ khoai lang nóng bỏng, không cần suy nghĩ mà trực tiếp ném nó đi, vẻ mặt run rẩy.Cô chưa bao giờ đặt loại hàng này!Nghĩ đến người nào đó, nhưng ngay sau đó cô lại từ bỏ ý niệm.Ôm tâm trạng căng thẳng, cô nhìn hộp giấy, phát hiện bên trong còn có một tấm thiệp nhỏ, trong lòng lập tức có dự cảm xấu."

Vì tình yêu phải cố lên!

Hiểu Dư!

Cố lên!"

Tấm thiệp được viết tay bằng bút mực đen, phía sau còn viết thêm mấy dấu chấm than....

Cô đã quên mình có một người bạn chuyên viết tiểu thuyết người lớn."

Vu Mẫn Mẫn..."

Cô ngẩng đầu nhìn trời, thở dài một tiếng.Từ sau khi bạn tốt biết cô và Ngôn Dịch Thừa ở bên nhau, lúc nào cũng nghĩ cho cô một số ý tưởng kỳ lạ....

Các loại cách phác gục Ngôn Dịch Thừa.Thậm chí còn muốn gửi cho cô một hộp đồ chơi ȶìиɦ ɖu͙ƈ, sau đó dưới sự đe dọa, uy hϊế͙p͙ không ngừng của Quý Hiểu Dư, cô mới từ bỏ ý định này.Cô vì bạn thân suy nghĩ tính phúc, thế nhưng bạn thân lại không cảm kϊƈɦ!Quý Hiểu Dư trực tiếp từ bỏ ý định gọi điện thoại với cô, sau khi hủy đi tấm thiệp, cô cẩn thận cầm góc áo lên, nhét nó vào tủ quần áo.Thứ này quá đáng sợ, nếu bị Ngôn Dịch Thừa phát hiện, chuyện gì xảy ra cô cũng không thể biết được.Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Ngôn Dịch Thành xoay người đi vào phòng khách, nhìn thấy sắc mặt đỏ bừng bất thường của bạn gái, không khỏi nhíu mày: "Em phát sốt?"......Sau đó qua mấy ngày Quý Hiểu Dư liền quên mất bộ áo ngủ kia, vui vẻ trải qua mấy ngày, cho đến buổi tối một hôm cô lại quên lấy quần áo ngủ, vì vậy cô chỉ có thể ở trong phòng tắm gọi Ngôn Dịch Thừa nhờ anh lấy."

Trong tủ quần áo em có một bộ quần áo ngủ màu đen, anh giúp em lấy được không?"

Ngôn tổng tỏ vẻ anh thật sự không ngại cô không mặc gì mà trực tiếp đi ra."

Đồ lưu manh!"

Thế là đồ lưu manh nhận nhiệm vụ của bạn gái giao phó, ngoan ngoãn từ giường đứng dậy, mở tủ quần áo tìm kiếm mục tiêu.Sau đó anh nhìn thấy một bộ quần áo màu đen lộ ra trong góc, cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp rút ra.Chờ sau khi nhìn thấy rõ quần áo trong tay, người trước nay luôn trầm ổn như Ngôn tổng hiếm thấy không bình tĩnh đứng bất động trước tủ quần áo.Hmmm...

Đây là một loại ám chỉ sao?Quý Hiểu Dư đứng trong phòng tắm đợi đến khi cô sắp ngủ mới đợi được đến khi Ngôn Dịch Thừa chậm rãi đưa một bộ quần áo qua khe cửa, cô tức giận cầm lấy, sau đó trầm mặc....

Sao thứ đồ vật xấu xa này lại xuất hiện ở đây!"

Cái em nói...

Không phải cái này..."

Cô khóc không ra nước mắt, xấu hổ thở dài.Ngôn Dịch Thừa vẫn luôn đứng ở cửa phòng tắm không chịu đi, hiển nhiên cũng nghe thấy lời cô nói, khóe môi không nhịn được cong lên."

Hiểu Dư, không ngờ em lại chủ động như vậy."...

Anh nghĩ quá nhiều rồi, thật đấy!"

Em... em không muốn mặc cái này..."

Bộ đồ ngủ cô nói là một bộ đồ ngủ đáng yêu in hình gấu nhỏ, tuyệt đối không phải bộ này!Cái này mặc hay không mặc không phải đều giống nhau sao!Hầu kết của Ngôn Dịch Thừa lăn lăn, khàn giọng nói: "Nhưng mà, anh muốn nhìn thấy em mặc."

Gần như anh có thể tưởng tượng ra Quý Hiểu Dư mặc cái này vào sẽ có bao nhiêu xinh đẹp, gợi cảm...Quý Hiểu Dư trốn ở trong phòng tắm, có chút bất lực nhìn mảnh vải trong tay, nội tâm đang không ngừng giao chiến.Nếu đã nhận, không mặc có phải có chút lãng phí không...Một lúc sau, một giọng nói rất nhỏ từ bên trong truyền ra: "Em.....

để em thử xem......"

Đôi mắt Ngôn tổng lập tức sáng lên, xoay người đi lên giường, ngồi ngay ngắn chờ cô đi ra.Đời này anh chưa bao giờ lo lắng như vậy, ngay cả thi đại học anh còn bình tĩnh hơn bây giờ rất nhiều...Quý Hiểu Dư cũng căng thẳng, cả khuôn mặt cô đều nóng bừng, chậm rãi mặc bộ đồ ngủ xuyên thấu này vào, cho đến khi cô mặc hoàn chỉnh, cô mới nhận ra thiết kế của cái váy này thật quái dị!Thiết kế trước ngực chỉ có hai sợi vải mỏng màu đen che đi hai điểm đỏ trước ngực, phần vải dệt đằng sau cổ được thắt một cái nơ tinh xảo, phần da thịt còn lại trên cơ bản đều trần trụi, lưng hoàn toàn không có gì, trên phần eo là mảnh vải tuyn dài, đôi chân trắng nõn khiến người ta không nhịn được mà liên tưởng.Quá... quá xấu hổ rồi!Ngôn Dịch Thừa ở trên giường đợi một lúc lâu, cho đến khi anh cho rằng đã qua một thế kỷ, lúc anh định đập cửa đi vào thì cửa phòng tắm chậm rãi mở ra.Tức khắc anh không nói nên lời, toàn bộ ánh mắt đều khóa chặt vào người cô.
 
Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký
Chương 66: Ngoại truyện 2: Bạn thân trợ giúp (🔞)


Quý Hiểu Dư bị anh nhìn chằm chằm, mặt như sắp bốc cháy, hai tay theo bản năng che ngực lại, không dám nhúc nhích.Nhất định đầu cô phải đập nghìn cái mới có thể mặc cái này...Ngôn Dịch Thừa trầm mặc một lúc, hơi hé môi mỏng, giọng nói khàn khàn rõ ràng: "Lại đây..."

Cô rối rắm cắn chặt môi dưới, sau đó đi về phía anh với tốc độ cực kỳ chậm, kết quả vừa đi về phía trước được một phần ba, đã bị Ngôn Dịch Thành ôm lấy eo, xoay người một cái, đè cô trên giường.Quý Hiểu Dư xấu hổ quay mặt đi, rõ ràng cảm nhận được phản ứng sinh lý của anh, trong lòng cảm thấy có chút kích động và hưng phấn.Ngôn Dịch Thừa dùng bàn tay nóng bỏng nhẹ nhàng vuốt ve đường cong của cô, làn da mềm mại làm anh lưu luyến, không khỏi thở ra một hơi.Quá đẹp, bộ đồ ngủ màu đen này càng tôn lên làn da trắng nõn của cô.

Dáng người vô cùng quyến rũ lộ ra, đặc biệt mái tóc dài xõa trên vai của Quý Hiểu Dư mang chút gì đó thành thục và quyến rũ.

Đôi mắt kia giống như biết câu dẫn người khác, nhìn một cái là không muốn rời đi.Anh cảm thấy bộ vị nào đó sưng to hơn.Quý Hiểu Dư thấy anh không nói gì, ánh mắt nóng bỏng vẫn luôn nhìn mình, xấu hổ nhắm mắt lại, đưa tay lên che mặt: "Đừng...

Đừng nhìn..."

Cô chưa kịp nói xong, trên ngực lập tức cảm thấy ướt át, cô không nhịn được rên rỉ một tiếng, chỉ thấy cách lớp vải dệt Ngôn Dịch Thừa trực tiếp ôm lấy bầu ngực cô, dùng đầu lưỡi liếm láp hết lần này đến lần khác.Cô theo bản năng kẹp chặt hai chân, mẫn cảm đến run lên, cơ thể không nhịn được muốn co lại, nhưng phát hiện mình đã sớm không còn đường lui.Ngay khi Ngôn Dịch Thừa ngậm lấy anh đã không thể bình tĩnh, trên người cô vẫn còn mùi sữa tắm nhàn nhạt, như mị dược câu dẫn, không ngừng kích thích thần kinh anh.

Không được bao lâu, cuối cùng anh không nhẫn nại được nữa, bắt đầu mãnh liệt lấy sự mềm mại trước ngực cô, thỉnh thoảng còn dùng răng cách lớp vải dệt ma sát, bên tai truyền đến tiếng rên rỉ của cô.Bị kích thích mãnh liệt như vậy, Quý Hiểu Dư há miệng thở dốc, theo bản năng duỗi tay ấn đầu anh ra, đầu ngón tay hơi nắm lấy tóc anh, cảm nhận được nhiệt huyết của anh.Không biết có phải do bộ đồ ngủ cô đang mặc hay không, cô cảm thấy mình mẫn cảm hơn bình thường, hơn nữa dâm thủy ở thân dưới cũng chảy ra nhanh hơn.Sự rụt rè ban đầu dần dần biến mất, cô chậm rãi bắt được cảm giác, bắt đầu hưởng thụ tất cả.Hiển nhiên Ngôn Dịch Thừa cảm nhận được cô thả lỏng, vui vẻ tiếp nhận.

Duỗi tay cởi bỏ nút áo sau cổ, bầu ngực ngạo nghễ của cô hoàn toàn lộ ra trước mặt anh, bởi vì hành vi vừa rồi của anh, hạt đậu đỏ trước ngực đã đứng thẳng tắp.Anh chồm tới, ngửi một hơi thật sâu, tay phải đi xuống tìm kiếm, cách lớp vải dệt bắt đầu nhào nắn bên dưới, lúc này mới nhận ra tiểu huyệt cô ướt đến mức không cách nào hình dung."

Thật ướt...."

Anh cong môi, nhìn thấy cô đang nhắm mắt hưởng thụ khoái cảm dưới tay anh, anh liền dùng sức ấn mạnh vào âm hạch của cô, cô lập tức cong người rên rỉ thành tiếng.Thật sự cô rất khó chịu, dưới thân cảm thấy vô cùng trống rỗng, toàn thân nóng như lửa đốt, muốn thứ gì đó giúp cô dập lửa, cô theo bản năng co chân vào, muốn tay Ngôn Dịch Thừa đi vào sâu hơn một chút, vì lấy lòng anh mà cô lấy hết can đảm kêu lên, không kìm nén nữa.Theo bản năng ưỡn ngực lên, hy vọng được anh âu yếm."

Dịch Thừa...

Em khó chịu..."

Cô mở cái miệng nhỏ phấn nộn ra, lẩm bẩm tự nói, vẻ mặt không thoải mái: "Xoa chúng nó được không..."

Ngôn Dịch Thừa sắp phát điên vì dáng vẻ này của cô, hít một hơi thật sâu, nói: "Ngoan, em tự xoa, xoa cho anh nhìn được không?"

Quý Hiểu Dư hơi mở mắt, ánh mắt che kín dục vọng, có chút rối rắm cắn chặt môi phấn nộn.Cô không muốn... tự xoa bóp ngực mình trước mặt Dịch Thừa......"

Rất thoải mái, thử xem."

Anh hôn lên miệng cô, vươn đầu lưỡi hút hương thơm trong miệng nhỏ của cô, động tác vẫn không dừng lại, vừa nặng vừa nhẹ xoa nắn hoa huyệt cô, nhưng lại chậm chạp không chịu cắm vào.Cô rên rỉ một tiếng, đưa bàn tay hơi run đặt lên trước ngực mình, vô cùng nghe lời.Đầu tiên cô cảm nhận được sự mềm mại trước ngực mình.

Quý Hiểu Dư đột nhiên cảm thấy có một loại cảm giác kích thích, véo đầu vú, toàn thân lập tức run rẩy, như phát hiện ra một thế giới mới, sau đó cô bắt đầu tăng thêm lực đạo, dùng sức xoa, nặn chúng nó thành các loại hình dạng khác nhau."

Ư...

Thật thoải mái..."

Cô nheo mắt lại, trên mặt mang theo nụ cười sung sướng, tự chơi đùa mình đến vui vẻ.Hóa ra việc tự mình nhào nặn rất kích thích, có thể tự điều chỉnh bất cứ khi nào mình muốn, tất nhiên không kích thích bằng Ngôn Dịch Thừa xoa cho cô.Ngôn Dịch Thừa nhìn người phụ nữ dưới thân đang không kìm được mà lắc mông, không ngừng xoa bóp cơ thể mình, thậm chí không hề do dự, thở hổn hển không ngừng, nói có bao nhiêu gợi cảm liền có bấy nhiêu gợi cảm.Hôm nay anh cảm thấy anh có thể đào ra một Quý Hiểu Dư hoàn toàn khác.Nghĩ vậy, anh bế cô lên, ngồi quỳ ở trên giường, cả người cô nằm trong lồng ngực anh.

Lúc này hai người đang đối diện với chiếc gương trước giường, chỉ thấy áo tắm dài trên người Ngôn Dịch Thừa đã hoàn toàn cởi bỏ, còn nửa người trên của Quý Hiểu Dư hoàn toàn trần trụi, tay phải của anh vẫn còn đút vào giữa hai chân cô.
 
Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký
Chương 67: Phiên ngoại 3: Bạn thân trợ giúp (🔞)


Nhìn mình trong gương, hai bàn tay trắng nõn đang đặt trên ngực tàn sát bừa bãi, dưới thân trào ra một bãi dâm thủy, Quý Hiểu Dư vặn vẹo eo theo bản năng.

Ngôn Dịch Thừa chống côn thịt nóng bỏng dưới eo cô, duỗi tay nắm lấy tay phải cô đưa xuống dưới."

Mở chân ra."

Quý Hiểu Dư ngoan ngoãn mở hai chân ra, cô bị chính bản thân mình trong gương mê hoặc, hoàn toàn trầm luân trong đó.Anh kéo tay cô chạm vào nơi mềm mại nhất trên cơ thể cô, để cô cảm nhận được sự ướt át của mình, sau đó nhẹ nhàng đẩy lớp vải mỏng kia sang một bên, khàn khàn nói."

Cắm vào cho anh xem."

Quý Hiểu Dư lộ ra biểu cảm không tin nổi, thịt non trước ngực run rẩy, hương vị trong phòng vô cùng nồng đượm, khiến người ta càng ngày càng hãm sâu."

Em...

Em sẽ không."

Cô nghẹn ngào nói, dưới thân trống rỗng khiến cô sắp hỏng mất, cô ưỡn người lên, cố gắng chạm vào vật cứng rắn của anh.Đáng nói Ngôn Dịch Thừa lại không cho cô thực hiện được hành vi này, anh nắm chặt lấy bầu ngực phải của cô, không ngừng xoa nắn: "Nếu em làm tốt, đương nhiên anh sẽ cho em."

Quý Hiểu Dư muốn điên rồi, từ góc độ hiện tại của cô, gần như có thể nhìn thấy tiểu huyệt của cô hoàn toàn phản chiếu trong gương, miệng huyệt phấn hồng thậm chí còn đang không ngừng mấp máy, rõ ràng muốn thứ gì đó cắm vào.Cô thật sự không nhịn nổi nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy cô sẽ hỏng mất.

Ngôn Dịch Thừa không ngừng đốt lửa trên người cô, nhất là côn thịt to lớn nóng bỏng kia đang chống vào người cô, khiến cô nhớ đến hình ảnh anh không ngừng thọc vào rút ra trong tiểu huyệt.Quý Hiểu Dư nhắm mắt lại, trong đầu bắt đầu mơ tưởng những hình ảnh đó, ngón trỏ phối hợp nhẹ nhàng cắm vào miệng huyệt của mình.Ngay lúc đó, cô cảm nhận được ngón trỏ của cô bị phần thịt non phía dưới hút vào, cảm giác chưa từng có khiến cô cảm thấy hưng phấn.Hóa ra... là loại cảm giác này sao?Cô bắt đầu bắt chước động tác của Ngôn Dịch Thừa, ngón trỏ vừa tăng tốc đưa đẩy, tiếng rên rỉ nhỏ vụn trong miệng bắt đầu phát ra."

Bảo bối, mở mắt ra."

Đôi tay Ngôn Dịch Thừa xoa bóp ngực cô, tròng mắt đỏ ngầu, nhẹ giọng ra lệnh bên tai cô.Cô hơi mở mắt, nhìn thấy tay mình đang ra vào trong tiểu huyệt, lại chảy ra một dòng dâm thủy, chỉ thấy mỗi lần cô rút ra thì thịt mềm bên trong cũng đi theo ra ngoài.Cô chưa bao giờ tự an ủi, nên chưa từng trải qua loại cảm giác này, đặc biệt Ngôn Dịch Thừa còn đang nhìn mình tự an ủi, cái loại cảm giác kích thích này càng sâu.Nhưng rất nhanh cô đã cảm thấy không thỏa mãn, cô nhanh chóng thêm ngón thứ hai vào, không lâu sau lại thêm ngón thứ ba, tiểu huyệt không ngừng phun nước theo động tác của cô, ga giường dưới thân đã ướt đẫm một mảng.Nhưng ngón tay không thể so với côn thịt của anh.Cắm vào một lúc lâu cũng không đến được cao trào, cuối cùng Quý Hiểu Dư khó chịu khóc lên, thở hổn hển, cô ngẩng đầu nhìn anh: "Dịch Thừa...

Em khó chịu quá...

Ưm...

Anh giúp em được không...

Cầu xin anh, nhanh tiến vào..."

Thấy cô phóng đãng như vậy, cuối cùng Ngôn Dịch Thừa không nhịn được, anh đỡ côn thịt của mình.

Sau đó nâng Quý Hiểu Dư lên, cọ vào phía dưới của cô, thúc vào bên dưới cô như đánh trống rồi hăng hái rồi cắm vào.Quý Hiểu Dư đang ngồi đưa lưng về phía anh, tư thế này về cơ bản là trực tiếp cắm đến tận cùng, mỗi lần thọc vào khiến cô không nhịn được hét lên, thân dưới cuối cùng cũng được lấp đầy."

Ư a a... thật... thật trướng!"

Quý Hiểu Dư không chịu nổi kêu lên, mà dưới thân Ngôn Dịch Thừa không ngừng cắm mạnh, một lần lại một lần đâm vào tử cung cô.Trong gương đang chiếu hình ảnh hai người kết hợp, chỉ thấy côn thịt sung huyết của Ngôn Dịch Thừa không ngừng cắm vào cái miệng nhỏ bên dưới của cô, mỗi một lần đều có dâm thủy phun ra, bức tranh vô cùng dâm mỹ."

Sâu quá...

Ư...

ư a a!"

Hai chân cô mở ra, hoàn toàn do Ngôn Dịch Thừa bài bố, lần lượt bị anh đâm nâng lên, sau đó lại ngồi xuống, bộ ngực cũng theo động tác của hai người, không ngừng rung lắc.Hồn của Ngôn Dịch Thừa quả thật gần như đã bị cô hấp thu, anh đã không còn khống chế được bản thân mình, anh chỉ muốn ở trong cơ thể cô, để cái miệng nhỏ nhắn của cô mãnh liệt hút lấy mình.Làm sao nó có thể chảy nhiều nước như vậy!Ngôn Dịch Thừa nheo mắt lại, vươn tay quệt nước dưới thân, đưa vào miệng cô: "Ăn thử xem, có phải ngọt không?"

Quý Hiểu Dư mở miệng, để anh bỏ ngón tay vào, cô nghe lời liếm láp, tiếng rên rỉ nhỏ vụn phát ra.Cô nhanh chóng đạt cao trào, nhưng Ngôn Dịch Thừa lại không dễ dàng buông tha cô.

Cô vừa phun nước, cơ thể còn đang run rẩy, ngay sau đó anh lại cắm vào.Cứ như vậy lại qua một tiếng, Quý Hiểu Dư đạt đến cao trào mấy lần, Ngôn Dịch Thừa lại thay đổi vài tư thế, cuối cùng hai người mới cùng nhau đồng thời đạt đến cao trào.
 
Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký
Chương 68: Phiên ngoại 4: Dám để ảnh người đàn ông khác cạnh giường


Hôm nay là ngày Ngôn tổng của chúng ta ra mắt bố mẹ vợ tương lai.

Vì Quý Hiểu Dư đã nói trước với người nhà nên đồ ăn tối nay vô cùng phong phú, cả nhà ngồi trước bàn ăn bầu không khí đặc biệt... kỳ lạ.Bởi vì vừa vặn đến kỳ nghỉ nên ba đứa trẻ nhà dì hai đến ở mấy ngày, nhân tiện có thể chơi với em trai Quý Hiểu Dư.Cho nên nhiều thêm ba đầu củ cải nhìn chằm chằm Ngôn Dịch Thừa."

Khụ...

Các em mau ăn cơm đi."

Đứa lớn nhất trong ba cô gái đã học cuối cấp 2, hai đứa còn lại đều đã 13, 14 tuồi, con gái ở tuổi này đã phân biệt được đâu là trai đẹp, hai mắt cứ như vậy mở to, không chút ngại ngùng nhìn chằm chằm đại soái ca trước mặt.Quý Hiểu Dư không khỏi tức giận nhìn người đàn ông bên cạnh, lớp lên đẹp trai như vậy, ngay cả đứa trẻ cũng không tha!"

Chị họ, bạn trai của chị có chút quen mắt."

Cô em họ lớn tuổi nhất lẩm bẩm, hai mắt sáng ngời: "Em có cảm giác hình như đã nhìn thấy trêи TV!"

Anh trai là nghệ sĩ sao?"

Hai cô em họ bắt đầu ríu rít thảo luận."

Không phải, em nhớ khi đó mẹ đang xem kênh Tài chính kinh tế, có người lớn lên rất giống anh trai này."...

Cái kia, các người trêи TV thật sự rất giống Ngôn Dịch Thừa.Mà Ngôn Dịch Thừa – đối tượng chủ chốt trong cuộc thảo luận, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh đối diện với ba đôi mắt nóng bỏng.Trương Hạo hắng giọng nói trước: "Chúng ta ăn cơm trước đi."

Hôm nay Ngôn Dịch Thừa đặc biệt nói nhiều, dường như sẵn sàng trả lời hết mọi câu hỏi, ý cười ôn hòa trêи mặt anh chưa bao giờ nhạt đi, hai vị trưởng bối thấy anh cư xử hào phóng như vậy, trong lòng cũng khá hài lòng.Đặc biệt là khi ăn cơm, Ngôn Dịch Thừa gắp đồ ăn vào bát Quý Hiểu Dư, tất cả đều là món cô thích ăn.Kết thúc bữa ăn, cô em họ nghiêm túc tuyên thệ: "

Sau này em cũng phải tìm được một người bạn trai tốt như anh rể!"

Nhìn xem, đổi cách xưng hô thật nhanh.Cơm nước xong xuôi, đám trẻ chạy ra phòng khách xem TV, Quý Hiểu Dư cùng mẹ vào phòng bếp rửa bát, Ngôn Dịch Thừa bị Trương Hạo gọi vào thư phòng."

Từ khi chú con biết con có bạn trai, luôn quan tâm đến con, rất sợ con bị đám con trai bên ngoài bắt nạt."

Mẹ cô cười nói, vừa rửa bát vừa nói nhỏ: "Hôm nay gặp được Dịch Thừa, hai chúng ta đều cảm thấy an tâm hơn rất nhiều."

Quý Hiểu Dư đứng bên cạnh lau bát, yên lặng lắng nghe, một lát sau chậm rãi nói: "Chú luôn rất tốt với con..."

"Chúng ta nghe nói người nhà của Dịch Thừa cũng rất thích con, vô cùng vui vẻ, vậy sau này dù gả đi vẫn có người thương yêu con."

Nhìn bóng dáng của mẹ, hốc mắt Quý Hiểu Dư ửng đỏ, nhẹ nhàng vâng một tiếng."

Mẹ thấy Dịch Thừa rất quan tâm đến con, sau này kết hôn, nếu thỉnh thoảng có cãi nhau thì con không thể mất lý trí."

Mẹ cô tiếp tục ôn nhu chỉ bảo, một lúc sau lại nghiêm túc nói: "Đương nhiên, nếu Dịch Thừa bắt nạt con, con trở về nói với chúng ta, mẹ sẽ bảo chú đến đánh thằng bé."

Lời này nghe rất quen thuộc, nghĩ đến lúc trước Chung Linh cũng nói lời tương tự, Quý Hiểu Dư không khỏi bật cười: "Không thành vấn đề."

Sau khi rửa bát xong, Quý Hiểu Dư ôm lấy mẹ mình từ phía sau, giống làm nũng như khi còn nhỏ: "Mẹ, cảm ơn mẹ."

Cảm ơn mẹ đã nuôi nấng cô khôn lớn, mẹ luôn vô cùng bao dung, chỉ cần chịu một chút ấm ức mẹ sẽ luôn an ủi cô, dù ở ngoài xã hội mẹ vẫn luôn quan tâm đến cô, giờ mẹ đã gặp được người quan trọng nhất trong cuộc đời, cô cũng chân thành chúc phúc cho hai người.Đột nhiên nghĩ đến những gì Ngôn Dịch Thừa nói với cô trước khi đến đây."

Anh thật sự rất muốn cảm ơn gia đình em, bọn họ đã nuôi dạy ra một cô gái rất đặc biệt, lại rất tốt bụng.

Mẹ anh nói không sai, có lẽ kiếp trước anh đã làm nhiều điều tốt mới có thể gặp được một cô gái tốt như vậy."

Cô lại cảm thấy mình mới là người may mắn nhất.Sau khi rửa bát xong, đi ra ngoài, Ngôn Dịch Thừa cũng tình cờ vừa lúc đi ra khỏi thư phòng, hai người nhìn nhau một lúc rồi không khỏi bật cười."

Anh muốn xem phòng em một chút."

"Được!"

Quý Hiểu Dư cười nói, nghiêng đầu nhìn thoáng qua, phát hiện lũ quỷ tinh quái đang nhìn bọn họ, khuôn mặt không khỏi nóng lên: "Các em...

đang nhìn gì vậy!"

"Chị, chị đi đi, bọn em sẽ không nói với mẹ chị đang làm chuyện xấu đâu."

Đứa em trai luôn không nói gì đột nhiên nói ra một câu như vậy, ba cô gái nhỏ bên cạnh liền che miệng lại, cười vui vẻ."

Ai, ai nói bọn chị sắp làm chuyện xấu!"

Quý Hiểu Dư xấu hổ nhanh chóng phản bác, trộm trừng mắt nhìn em trai mình một cái, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy ánh mắt trêu ghẹo của Ngôn Dịch Thừa."

Hóa ra em muốn cùng anh làm chuyện xấu?"

Nhóm người các anh!

Tư tưởng thuần khiết một chút đi!Trong lúc tuyệt vọng, Quý Hiểu Dư đỏ mặt, chỉ có thể nhanh chóng kéo anh về phòng, sợ anh nói lung tung trước mặt lũ trẻ.Em họ liếc nhìn bóng lưng hai người, không khỏi cảm thán: "Người trẻ tuổi bây giờ, chờ một chút cũng không được."

Quý Hiểu Dư đứng ở đầu cầu thang nghe xong không tránh khỏi trượt chân.Em họ, em học ngữ khí của người lớn này ở đâu vậy!Vất vả cuối cùng cũng thoát khỏi sự trêu chọc của đám trẻ, Quý Hiểu Dư đưa Ngôn Dịch Thừa lên phòng cô trêи tầng hai, lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm.Ngôn Dịch Thừa nhìn xung quanh một vòng, xác thật là phòng của một cô gái, trêи sàn nhà là một tấm thảm mềm mại, đầu giường còn có mấy con gấu bông, một chiếc bàn nhỏ bên cạnh bàn làm việc để khá nhiều cây nhỏ, đồ đạc trêи bàn được dọn dẹp sạch sẽ, bên trêи cũng có một chậu cây xương rồng nhỏ.Chẳng qua...."

Đó là cái gì?"

Ngôn Dịch Thừa nheo mắt lại, nhìn vào chiếc tủ nhỏ cạnh mép giường cô.Quý Hiểu Dư nhìn theo tay anh, phát hiện anh đang chỉ vào vài khung ảnh trên tủ nhỏ, vô cùng sửng sốt, nhanh chóng đi qua che lại.Những cái này đều là ảnh của một nam ca sĩ mà khi cô còn đi học bắt đầu hâm mộ.

Nhớ trước kia cô dựa vào những bức ảnh này để động viên bản thân học hành chăm chỉ.

Mong ước lớn nhất của cô lúc đó là đạt thành tích cao trong kỳ thi để mẹ đồng ý cho cô đi xem buổi anh biểu diễn."

Chỉ, chỉ là một số bức ảnh."

Đối diện với ánh mắt của anh, Quý Hiểu Dư chột dạ ho khan một tiếng.Ánh mắt Ngôn Dịch Thừa rất nhạy bén, anh đã sớm thấy rõ người phụ nữ này đặt ảnh người đàn ông khác cạnh giường mình!Bước chân anh vững vàng đi đến, hai tay chống bên cạnh cô, ghé sát vào đôi mắt cô, giọng điệu nhẹ nhàng: "Em đang khẩn trương."

Anh trông không có vẻ tức giận nhưng Quý Hiểu Dư biết anh càng như vậy thì tình hình càng không ổn, cô nhanh chóng ngả người về phía sau: "Chuyện này đã qua lâu rồi, bây giờ người nằm bên cạnh em chỉ có anh!"

Suy nghĩ đến cái mạng nhỏ của mình, cái đùi này nhất định phải ôm.Ngôn Dịch Thừa cười nhẹ một tiếng, hơi thở không nhẹ không nặng phun lên mặt cô, đó mà mùi thơm đặc trưng của anh, còn mang theo mùi bạc hà, anh vừa mới ăn kẹo bạc hà."

Ánh mắt không tồi, em trai lớn lên khá đẹp trai."

Quý Hiểu Dư bật cười hai tiếng, vội vàng lắc đầu: "Xấu muốn chết, đâu đẹp trai bằng anh, ở trong lòng em anh là người đẹp trai nhất."

Anh idol, em thật xin lỗi, giờ phút này không có gì quan trọng bằng việc làm người nào đó vui vẻ!"

Thật sao?"

Ngôn Dịch Thừa ghé sát vào người cô, giọng nói quyến rũ, mắt thấy chuẩn bị hôn cô..."

Hiểu Dư, mẹ cắt táo, các con xuống ăn đi."

Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên khiến Quý Hiểu Dư sợ đến mức vội vàng đẩy Ngôn Dịch Thừa ra.Mở mắt ra liền nhìn thấy anh đang dựa vào vách tường, rất hứng thú nhìn cô: "Chột dạ cái gì?"

Cô đỏ mặt hừ vài tiếng, vội vàng đi xuống lầu."

Anh sẽ tính sổ với em sau."

Khi gần đi hết cầu thang, Ngôn Dịch Thừa đi ngang qua cô, nhàn nhạt nói....

Đừng bắt nạt cô như vậy!
 
Hằng Ngày Ăn Sạch Tiểu Thư Ký
Chương 69: Phiên ngoại 5: Dám để ảnh người đàn ông khác cạnh giường


Rốt cuộc vẫn còn trưởng bối ở nhà, Quý Hiểu Dư cũng ngại khi để Ngôn Dịch Thừa ngủ với cô, Trương Hạo cũng sắp xếp lại phòng trống bên cạnh phòng Quý Hiểu Dư một chút, để buổi tối Ngôn Dịch Thừa ngủ ở đó.Quý Hiểu Dư nhìn ông dọn chăn giường, chờ khi Trương Hạo đi ra, cô đứng ở cửa phòng nhỏ giọng nói: "Chú, cảm ơn chú."

Trương Hạo ngẩn ra, sau đó lập tức ngước mắt lên, lộ ra ánh mắt ôn nhu: "Đứa ngốc, nói cảm ơn với chú làm gì."

"Hiểu Dư của chúng ta đã trưởng thành rồi."

Trong mắt Trương Hạo có ý cười nhàn nhạt, giọng điệu dịu dàng, bất đắc dĩ nói: "Nhớ kỹ, cho dù về sau xảy ra chuyện gì, nơi này vĩnh viễn đều là nhà của cháu."

Nhìn thấy ánh mắt bất đắc dĩ của ông, Quý Hiểu Dư có chút sửng sốt, giây sau hốc mắt đỏ hoe nhẹ gật đầu.Ông vẫn luôn đối xử với cô như con gái ruột của mình, chưa từng bỏ mặc cô, nhưng mấy năm nay cô lại cố tình xa cách khiến ông rất đau lòng, ông cũng chưa bao giờ trách móc cô, cũng chưa từng nghĩ sẽ thay đổi thái độ với cô.....Có một số việc dường như nên buông xuống...Sau khi mọi người tắt đèn, Quý Hiểu Dư cũng trở về phòng, nằm trêи giường trằn trọc, vất vả cuối cùng cùng sắp chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, cô lại mơ hồ nghe thấy tiếng mở cửa.Vốn dĩ cô còn tưởng mẹ vào xem cô đã ngủ chưa, nhưng đợi một lúc lại không nghe thấy động tĩnh gì, vừa định tiếp tục nhắm mắt lại thì một cảm giác quen thuộc từ sau lưng truyền đến, giây tiếp theo cô bị người nào đó ôm vào trong lồng ngực.Quý Hiểu Dư ngẩn ra, nhanh chóng mở mắt ra thì thấy khuôn mặt Ngôn Dịch Thừa đang phóng đại trước mắt cô."

Nhỡ bị mẹ phát hiện thì sao!"

Cô bị dọa ngẩng đầu lên nhìn cánh cửa đang đóng chặt, rất sợ bị phát hiện.Ngôn Dịch Thừa lại không lo lắng chút nào, cười ôm cô chặt hơn một chút: "Không sao, bọn họ đều ngủ rồi."

"Thật sự...

Quá tùy hứng!"

"Anh ôm vợ mình ngủ thì có gì tùy hứng!"

"Còn chưa phải đâu, anh đừng nhập kịch bản trước."

"Không phải lúc nào ở trên giường em cũng gọi anh là chồng sao ——" Ngôn Dịch Thừa còn chưa nói xong đã bị Quý Hiểu Dư đỏ mặt bịt miệng anh lại."

Anh nói nhỏ chút!"

Người này luôn dùng vẻ mặt đứng đắn nói lời bậy bạ.Cái ôm của anh thật sự quá ấm áp, Quý Hiểu Dư theo bản năng rúc vào gần hơn, nhưng miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm: "Sao anh không về phòng ngủ!"

"Không ôm em anh không ngủ được."

Ngôn Dịch Thừa nói thẳng, nhẹ nhàng chống cằm lên đầu nhỏ của cô.Cô trộm cong môi, sau đó điều chỉnh một tư thế thoải mái.Ngôn Dịch Thừa cau mày, nhỏ giọng cảnh cáo: "Em lộn xộn đốt lửa, anh sẽ không khách khí đâu."

"..."

Cô thật oan uổng, thật sự không thể trách cô!Ngôn Dịch Thừa vỗ đầu cô: "Ngoan, ngủ đi."...

Làm như thể cô đói khát lắm.Lúc đầu còn hơi lo lắng sẽ có người đột nhiên đi vào nhưng lúc sau Quý Hiểu Dư thật sự quá buồn ngủ, hơn nữa trêи người Ngôn Dịch Thừa có mùi thơm thoang thoảng khiến cô có cảm giác an toàn, rất nhanh cô đã chìm vào giấc ngủ.Một giấc này ngủ vô cùng yên ổn, gần như cả đêm không mơ gì cả, nhưng không biết từ lúc nào cô luôn cảm thấy có thứ gì đó đang chạm vào cơ thể mình, cố gắng nắm lấy nó rồi ném nó đi nhưng không lâu sau thứ đó lại bò về.Một lúc sau, cô cảm thấy có thứ gì đó ẩm ướt phủ lên ngực mình, cô nhận ra có điều gì đó không đúng liền mở mắt ra, điều đầu tiên cô nhìn thấy là bầu trời ngoài cửa sổ, lúc này bầu trời vừa chuyển sang màu trắng, vẫn còn một chút ánh sáng đen như sắp bị nuốt chửng.Vừa cúi đầu xuống thì thấy có người đang ở trên cơ thể cô, bộ đồ ngủ trên người cô không biết đã bị cởi vài cúc áo từ khi nào, hai nhũ hoa trực tiếp lộ ra ngoài không khí."..."

Liếc nhìn đồng hồ, lúc này mới hơn năm giờ..."

Anh...

ư...."

Quý Hiểu Dư cắn môi, rên lên một tiếng lại vội vàng che miệng mình lại, rất sợ bị người ở phòng khác nghe thấy.Ngôn Dịch Thừa chậm rãi ngẩng đầu lên, mái tóc che đi 1 phần trán, đôi mắt trong veo, nếu không phải đôi môi anh dính ánh nước không được tự nhiên thì người không biết vẫn cảm thấy ánh mắt này của anh không đơn thuần như vậy."

Chào buổi sáng."

Nói xong, anh lại tiếp tục chăm chỉ làm việc.Cô vội vàng vươn tay ra muốn đẩy anh đi, đỏ mặt thấp giọng nói: "Sẽ bị phát hiện!"

"Bọn họ vừa ra ngoài tập thể dục ."

Miệng anh ngậm đầu иɦũ ɦσα cô, mơ hồ nói: "Bốn đứa nhỏ kia chắc ngủ đến 10 giờ vẫn không muốn dậy."

Anh tính toán thật cẩn thận!Cảm giác tê dại truyền đến từ lồng ngực khiến Quý Hiểu Dư không khỏi rêи rỉ vài lần.

Khi cô cúi đầu nhìn xuống thì thấy anh đang nghiêm túc, nhiệt tình bú mút , dùng đầu lưỡi liếm láp hết lần này đến lần khác, bàn tay còn lại cũng không nhàn rỗi, không nặng không nhẹ nhào nặn bên kia thành nhiều hình dạng khác nhau.Quá tùy hứng, hai người lại làm chuyện này ở đây!Quý Hiểu Dư đỏ mặt, ngay cả vành tai cũng nhiễm một màu hồng nhàn nhạt, bên dưới có thứ gì đó chảy ra khiến cô càng cảm thấy không ổn."

Dừng lại đi, nếu họ quay lại thì làm sao..."

Cô thít thít hai lần, muốn anh nhanh chóng dừng lại.Ngôn Dịch Thừa cong môi, nhìn đầu nhũ hoa đứng thẳng tắp sau khi bị anh cưng chiều, phía trên còn dính đầy dấu vết của anh."

Xem ra em đã quên những gì anh nói tối qua."

Anh ngồi dậy, hôn lên môi cô, đầu lưỡi liếm xung quanh cánh môi cô, một lát sau mới cạy hàm răng cô ra, càn quét bên trong, thỉnh thoảng còn dùng đầu lưỡi khẽ liếm hàm trên của cô, kèm theo đó là tiếng rên rỉ của cô.Quý Hiểu Dư bị câu hỏi của anh làm bối rối nên chỉ có thể lấy chống lên ngực anh, cố gắng tìm khe hở để thở.Tối qua anh đã nói gì?Anh sẽ tính sổ với em sau.Lời nói này thành công vang lên bên tai cô lần nữa, Quý Hiểu Dư vô cùng ấm ức.

Cô cho rằng anh chỉ thuận miệng nói thôi, sao có thể nhớ cả đêm chứ!"

Bây giờ trời còn chưa sáng hẳn, khoản này có thể tính một chút."

Ngôn Dịch Thừa vừa nói, đồng thời đưa tay vào quần ngủ của cô, cách lớp vải dệt bắt đầu xoa nhẹ, lúc này tiểu huyệt của cô đã hơi ướt."

Bọn nhỏ sẽ mách..."

Quý Hiểu Dư nhịn xuống hơi thở gấp gáp, hoảng loạn bắt lấy tay anh, dục vọng trong cơ thể đã bị anh khơi dậy, giọng điệu vô cùng ấm ức: "Đừng ở đây..."

"Không sao, bọn nhỏ sẽ không nói, sẽ không nói cho dì biết chúng ta đang làm....."

Anh tạm dừng một chút, ghé miệng vào bên tai cô, cố ý kéo dài giọng điệu: "Chuyện xấu..."

Anh thật xấu xa!Nước mắt Quý Hiểu Dư lưng tròng, giây tiếp theo liền cảm nhận được anh đẩy vật cứng vào."

Ưm..."

Lúc này tiểu huyệt không ngừng truyền cảm giác sưng to, Quý Hiểu Dư khó chịu vặn vẹo thắt lưng, theo bản năng muốn bài trừ vật lạ.Ngôn Dịch Thừa hít một hơi thật sâu, vươn tay vỗ mông cô: "Đừng cắn chặt như vậy.

Suýt nữa anh đã tước vũ khí!"

Đây là thứ cô có thể khống chế được sao!Hai mắt Quý Hiểu Dư đỏ hoe, cố gắng thích ứng với kích thước của anh.

Trong khoảng thời gian này anh lẳng lặng cắm vào trong, chờ cô thích ứng.Không bao lâu sau, cảm giác khó chịu ban đầu đã dần giảm bớt, theo đó là cảm giác hư không.

Quý Hiểu Dư khó chịu nâng chân lên kẹp lấy eo anh, ý bảo anh động một chút.Thấy cô chủ động như vậy, Ngôn Dịch Thừa cúi đầu cười, cũng không nhiều lời, bắt đầu hung hăng thao.Thật sự hung hăng thao, lần nào anh cũng cắm rất sâu.

Quý Hiểu Dư phải cố gắng nắm lấy vai anh mới có thể không bị đẩy ra ngoài, mỗi một lần như vậy đều khiến cô thở không ra hơi, vì để không bị phát hiện, cô chỉ có thể cắn chặt góc chăn bông.Nhìn thấy khuôn mặt cô đỏ bừng lại chịu đựng không kêu lên, Ngôn Dịch Thừa cố ý đâm vào chỗ mẫn cảm của cô, mồ hôi nhỏ giọt trêи ngực cô, theo đường cong gợi cảm từ từ trượt xuống.Cô hoảng hốt nhìn về phía chiếc tủ nhỏ bên cạnh, bởi vì chiếc giường rung chuyển nên ngay cả chiếc tủ nhỏ bên cạnh cũng rung theo, lúc này khung ảnh trên đó bị đổ về phía trước."

Thuận mắt hơn rồi."

Có người vui vẻ nói....

Ghen tị với mấy tấm ảnh, quỷ ấu trĩ!Buổi sáng thể lực của Ngôn Dịch Thừa rất tốt, chỉ cần đè cô lên giường nửa tiếng đã khiến Quý Hiểu Dư cảm thấy một nửa chăn bông của mình đã gần như ướt đẫm, cuối cùng trước khi Trương Hạo và mẹ về, cuối cùng Ngôn Dịch Thừa cũng bắn ra.Mới sáng sớm đã bị tra tấn như vậy, Quý Hiểu Dư không còn sức lực nhìn anh thu dọn.

Sau đó bị anh bế vào phòng tắm tắm rửa, quả nhiên ở trong phòng tắm lại bị anh lăn lộn một lúc, chờ đến khi cô bị bế lên giường đã gần 8 giờ."

Ngủ một lúc đi, đợi lát nữa làm xong bữa sáng anh sẽ gọi em."

Người nào đó tinh thần sảng kɧօáϊ sờ đầu cô, sau đó đi khỏi phòng."

Dì, cháu đến giúp dì."

"Dịch Thừa dậy rồi sao, Hiểu Dư đâu?"

"Hiểu Dư còn đang ngủ, chuyện này cứ để cháu làm đi."

"Thật là một cậu bé ngoan."

Quý Hiểu Dư nằm trên giường không nhịn được thấp giọng mắng, Ngôn Dịch Thừa anh là tên khốn!
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom