Lãng Mạn Hạ Dài - Diệp Kiến Tinh

Hạ Dài - Diệp Kiến Tinh
Tống Giao - Giang Bình Dã (5)


Ngồi ở phòng làm việc của Giang Bình Dã một lúc hai người mới xuất phát đi tới nhà hàng ăn tối.Nhà hàng mà Giang Bình Dã đặt vị trí rất tốt, từ tầng 16 có thể nhìn thấy cảnh sông, một bên là hàng ngàn ngôi sao được thắp sáng bằng ánh đèn ấm áp còn một bên là những tòa nhà cao ốc xa hoa, một hình ảnh phồn hoa đô thị.Sau khi ngồi xuống phục vụ lịch sự mang thực đơn ra đưa cho Tống Dao và Giang Bình Dã: "Hai vị có muốn dùng đồ ăn bây giờ luôn không ạ?"

Giang Bình Dã gật đầu sau đó giơ tay ý bảo Tống Dao chọn món.Thấy vậy phục vụ liền kính cẩn đưa thực đơn tới trước mặt Tống Dao."

Cảm ơn."

Tống Dao cười đưa tay nhận lấy rồi cúi đầu xem.Sau đó Tống Dao gọi mấy món mà mình thường hay ăn ở đây, Giang Bình Dã nhìn sau đó gọi thêm mấy món nữa.

Bởi vì lái xe không thể uống rượu nên anh gọi hai ly nước có ga.Sau khi phục vụ rời đi Giang Bình Dã giương mắt nhìn: "Ăn cơm xong lại xuống dưới lầu đi xem phim nhé?"

Tống Dao lắc đầu: "Không đi đâu, về nhà ngủ bù."

Nói xong cô vui vẻ cười Giang Bình Dã: "Ngày nghỉ sắp kết thúc rồi, ngày mai còn phải là việc cho daddy nữa!"

Giang Bình Dã 'xùy' một tiếng: "Nói như vậy ai còn dám quản em chứ."

Tống Dao khoanh tay dựa vào ghế, mắt đẹp nhìn anh cười mà không trả lời.Thấy vậy Giang Bình Dã khẽ cười: "Nếu cùng daddy đi xem một bộ phim thì ngày mai cho em nghỉ."

"Xì."

Tống Dao bĩu môi: "Không nhất thiết, công việc cần em làm cũng sẽ không ít hơn được đâu."

Ánh mắt của cô từ từ di chuyển lên trên mặt Giang Bình Dã, tủm tỉm cười: "Nếu không làm thì làm sao có thể xứng đáng với phí đại ngôn trên trời của daddy chứ!"

Giang Bình Dã 'xùy' một tiếng: "Được, tùy em, vậy ăn cơm xong anh sẽ đưa em về."

"Được thôi, cảm ơn Giang tổng."

Tống Dao một tay chống cằm nhìn anh mỉm cười, một tay nghịch dao dĩa trên bàn, cười nói: "Giang tổng còn gì muốn phân phó không?"

Giang Bình Dã nhìn cô: "Ngày mai mấy giờ người đại diện qua đón em?"

"Hình như là tám rưỡi, sao thế?"

"Không sao."

Giang Bình Dã: "Vậy hôm nay anh sẽ không ở chỗ em, tránh cho ngày mai gặp phải người đại diện của em."

Tống Dao gật đầu: "Được nha."

Dù sao thì chuyện cô và Giang Bình Dã ở bên nhau vẫn chưa nói cho Triệu Đình biết.

Triệu Đình chỉ biết giữa cô và Giang Bình dã từng có một đoạn quá khứ, cũng biết Giang Bình Dã đang muốn quay lại và theo đuổi cô.Hơn nữa Tống Dao còn cảm thấy hình như Triệu Đình đã biết chuyện cô và Giang Bình Dã ở bên nhau nhưng mắt nhắm mắt mở cho qua mà thôi.Triệu Đình mắt nhắm mắt mở làm ngơ là vì cô ấy bao dung Tống Dao, nhưng nếu trực tiếp nhìn thấy Giang Bình Dã ở nhà cô thì đó lại là chuyện khác.Suy cho cùng thì Triệu Đình là người quản lý quy củ, nghệ sĩ nữ nhất định không được yêu đương hẹn hò.

Hai nghệ sĩ nữ mà cô ấy quản lý trước đó đều lựa chọn kết hôn và sinh con khi đang rất nổi tiếng.Cho nên lúc trước khi cô ấy chọn Tống Dao việc yêu cầu đầu tiên là không thể yêu đương khi sự nghiệp đang đi lên.

Cô đã thất hứa nên nếu bị phát hiện ngay tại chỗ sẽ khiến mọi người khó xử.Đồ ăn nhanh chóng được mang lên, thịt bò Wellington, gan ngỗng kiểu Pháp, mỳ ống và súp kem nấm đều là những món ăn mà Tống Dao thích.Sau khi ăn xong Giang Bình Dã đưa người lên tận lên trên tầng nhưng không đi vào trong phòng, bởi vì anh cũng không biết sau khi vào anh còn có thể tự chủ mà đi ra được hay không nữa.Sau khi Giang Bình Dã rời đi Tống Dao mở wechat gửi tin nhắn cho Triệu Đình, hai người nói chuyện câu được câu không sau đó nói ngày mai xuất phát lúc mấy giờ.

Nói chuyện xong Tống Dao mới đi vào phòng vệ sinh tháo trang sức và rửa mặt.Chăm sóc da buổi tối xong lúc bước ra khỏi phòng tắm đã là mười rưỡi.

Sau khi lên giương Tống Dao dự vào đầu giường lướt weibo một lúc, trước khi ngủ bấm vào wechat thì mới thấy Giang Bình Dã gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho cô từ hai mươi phút trước.

Nhưng lúc đo cô đang ở trong phòng tắm nên không nghe thấy, lúc đi ra cầm điện thoại lướt weibo nên cũng không để ý.Cô cũng trả lời lại một tin nhắn chúc ngủ ngon sau đó đặt đồng hồ báo thức 7h50 cho ngày mai.

Nếu bây giờ đi ngủ cô có thể ngủ được tám tiếng rưỡi.Sau đó Tống Dao tắt điện thoại đặt lên trên tủ đầu giường, đắp chăn chuẩn bị đi ngủ.Một đêm ngon giấc.Bảy giờ năm mươi phút sáng ngày hôm sau đồng hồ báo thức đúng giờ đánh thức Tống Dao dậy.Cô mơ mơ màng màng cầm lấy điện thoại tắt chuông báo thức, sau khi tỉnh được hơn chút thì xốc chăn lên ngồi dậy xuống giường rửa mặt.Mới vừa bóp kem đánh răng xong thì Triệu Đình gọi điện thoại tới: "Dậy chưa, mười năm phút nữa chị tới nhà em, mang theo đội trang điểm và tạo kiểu tóc cùng đến, em chỉ cần đánh răng và rửa mặt là được."

"Vâng, cảm ơn Triệu tỷ."

Có lẽ là do vừa mới tỉnh ngủ nên giọng nói của Tống Dao vẫn mang theo chút ngạt mũi khàn khàn.Thấy vậy Triệu Đình nhíu mày, hỏi thêm một câu: "Em làm sao thế?

Bị cảm à?

Sao giọng mũi lại nặng như vậy?"

Tống Dao cúi đầu đóng nắp tuýp kem đánh răng lại: "Không có ạ, chắc là do chưa tỉnh ngủ thôi."

Nói xong ngoáp dài một cái."

Được rồi."

Triệu Đình: "Chị mang bữa sáng tới cho em, không nói nữa, chị sắp tới rồi."

Tống Dao: "Vâng."

Triệu Đình đúng thật sự là tới rất nhanh, Tống Dao mới từ phòng vệ sinh ra chưa được bao lâu thì cô ấy đã tới.Hôm nay Triệu Đình mang tới đội ngũ trang điểm tạo hình giỏi nhất của công ty, dành một tiếng rưỡi để trang điểm và tạo kiểu tóc cho Tống Dao.Mười giờ buổi sáng một chiếc xe bảo mẫu màu đen chậm rãi dừng ở trước của Hoa Phong công nghệ.Cuộc họp báo này diễn ra ngay tại hội trường của Hoa Phong công nghệ.

Lúc Tống Dao bước xuống xe trước cửa đã tụ họp rất nhiều phóng viên cùng những tinh anh sản xuất trong ngành.

Đây là buổi hội nghị ra mắt chíp Y16 mới nhất từ trước đến nay, chỉ có Hoa Phong có kỹ thuật công nghệ hạng nhất mới sản xuất được, có biết bao nhiêu con mắt đang thèm muốn chiếc bánh ngọt này, ai cũng nghĩ cách tìm cơ hội để hưởng một miếng.Sau khi xuống xe Tống Dao liền đứng đợi ở cửa chờ Lục Hồng Vũ ra dẫn vào trong.

Bước vào công ty, đi qua đại sảnh cô có thể thấy vài nhân viên đang bận rộn và vài người phóng viên đang đứng chờ ở dưới sảnh.Mà sự xuất hiện của Tống Dao cũng thu hút một người phóng viên trong ngành giải trí, anh ta thường xuyên nhìn thấy bóng lưng của Tống Dao, cho đến khi Tống Dao và Lục Hồng Vũ bước vào trong thang máy anh ta mớ rời ánh mắt đi.Một lát sau anh ta lại lấy điện thoại trong túi áo khóa ra và đi ra ngoài.Cuộc họp báo nhanh chóng được bắt đầu, là chủ tịch của Hoa Phong công nghệ Giang Bình Dã đã giải thích toàn diện những ưu điểm của chip Y16 so với Y15, Y14 trước đó trên sân khấu."

Cảm ơn lời phát biểu của Giang tổng.

Bây giờ, giám đốc kỹ thuật Chu Vi Lãng sẽ lên thuyết trình cho mọi người để mọi người có thể hiểu toàn diện và trực quan hơn về chip thông minh Y16."

Dướ khán đài Tống Dao nhìn đoạn trình diễn của chip Y16 trên màn hình lớn nhỏ giọng lẩm bẩm: "Không ngờ Giang Bình Dã làm cái đó cũng không tồi, tôi còn tưởng bên ngoài đồn thổi là bởi vì có người cố ý khen ngợi anh ấy cơ."

Lục Hồng Vũ nghe vậy liền cười giải thích: "Cô Tống nói đùa rồi, Y16 là tâm huyết mà trong toàn bộ quá trình Giang tổng đều tự mình nghiên cứu và chế tạo, cũng là thành quả hai năm nghiên cứu của Giang tổng khi ở Mĩ."

Tống Dao ngẩng đầu: "Lợi hại như vậy à."

Lục Hồng Vũ gật đầu.Tống Dao: "Này, Giang Bình Dã đi đâu rồi?

Sao vừa nói xong đã thấy lặn mất rồi?"

Lục Hồng Vũ: "Hôm nay ngoài việc ra mắt chip Y16 ra Giang tổng còn phải tiếp đãi một vị khách từ trụ sở chính ở bên Mĩ."

"Ồ."

Tống Dao gật đầu: Vậy sao anh hông đi theo?

Không phải anh là trợ lý của anh ấy sao?"

Lục Hồng Vũ hơi gật đầu: "Giang tổng bảo nhiệm vụ hôm nay của tôi là đi theo chiếu cố cô Tống suốt quá trình diễn ra."

". . . . . ."

Tống Dao: "Được rồi."

Đang nói chuyện, buổi hội nghị cũng gần kết thúc, đoạn cuối cùng chính là trải nghiệm, chụp ảnh và các phóng viên đặt câu hỏi.Để đảm bảo tính chân thực, một vị khách sẽ được mời lên sân khấu tham gia trải nghiệm, hơn nữa người đại diện là Tống Dao cũng sẽ lần lượt được lên trải nghiệm.Tống Dao không cần thiết phải gia trải nghiệm nhưng để có trách nhiệm với người hâm mộ Tống Dao chủ động muốn tự mình trải nghiệm trực tiếp và bảo Triệu Đình báo với ban tổ chức để hoàn thiện.Sau khi buổi trải nghiệm kết thúc và đến lúc chụp ảnh và trả lời câu hỏi của phóng viên.

Quá trình diễn ra rất thuận lợi, sau khi chụp xong Tống Dao bước xuống sân khấu, công việc hôm nay của cô vẫn chưa kết thúc.Cũng không ngờ rằng sẽ xảy ra sự cố nhỏ nhỏ khi chụp ảnh và trả lời phỏng vấn.Sau khi chụp ảnh xong Tống Dao chưa kịp bước xuống bậc thang thì một phóng viên bên dưới lên tiếng hỏi: "Xin hỏi cô Tống cùng Giang tổng của Hoa Phong công nghệ có mối quan hệ gì?

Lần trước những bước ảnh chụp hai người bị bắt gặp xuất hiện ở khách sạn vào đêm khuya có phải là thật không?

Nghe nói phí đại ngôn lần này của cô Tống cao tới 30 000 vạn, mức giá cao ngất như vậy trước đây chưa từng có, có phải cô Tống và Giang tổng có quan hệ bất chính không?"

Lời này vừa nói ra bên dưới liền ồ lên.Tống Dao là ngôi sao tương đối nổi tiếng trong ngành hai năm qua, bức ảnh bất ngờ trên weibo cũng thu hút rất nhiều sự chú ý và thảo luận.

Một số blogger nổi tiếng cũng đăng lại, sau đó Giang Bình Dã cũng tuyên bố Tống Dao là đại ngôn của Hoa Phong công nghệ, cũng là người phát ngôn của chip thông minh Y16.

Triệu Đình cũng xuất hiện ở khách sạn cùng ngày hôm đó đưa Tống Dao đi xã giao, người tổ chức buổi tiệc là Giang Bình Dã.

Lúc đó mới trấn áp được lời đồn đại của dư luận.Sau đó Tống Dao cũng ký hợp đồng với Hoa Phong công nghệ, tương tác với nhau trên weibo thì chuyện này mới nhanh chóng lắng xuống.Không ngờ rằng hôm nay đột nhiên có người nhắc lại chuyện cũ còn tiện thể tuôn ra phí đại ngôn giá trên trời của Tống Dao.

Theo lý mà nói thì loại chuyện như phí đại ngôn này chỉ có nhân viên hai bên công ty mới có thể biết, hơn nữa chỉ có người xử lí công việc này mới biết được con số cụ thể.Nhưng hội trường đang hỗn loạn, Tống Dao chưa kịp nghĩ gì đã bị Triệu Đình cùng Lục Hồng Vũ và nhóm vệ sĩ của Hoa Phong hộ tống che chở đi ra khỏi hội trường."

Này, Tống tiểu thư, cô đừng đi vội, trả lời một chút đã."

"Cô Tống, không phải cô nên giải thích chuyện này một chút sao?

Phí đại ngôn của cô thật sự là 30 000 vạn sao?"

"Đúng vậy cô Tống, xin cô trả lời một chút, cô và Giang tổng của Hoa Phong công nghệ là mối quan hệ gì?"

"Cô Tống, cô Tống. . . . . ."

Tống Dao được mọi người bảo vệ ở trong, hôm nay phóng viên tới rất đông, mặc dù xung quanh cô có người bảo vệ nhưng di chuyển vẫn rất khó khăn.

Ánh sáng nhấp nháy ở trên đầu cô lần lượt lóe lên, đủ loại âm thanh khác nhau tràn vào tai cô khiến cô cảm thấy choáng váng.Cô ngẩng đầu nhìn người nhưng đột nhiên đầu óc cảm thấy choáng váng, vô cớ cảm thấy buồn nôn, lúc cô nhịn không được nôn khan thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến một giọng nói lạnh lùng—–"Có chuyện gì thì hỏi tôi."

Vừa dứt lời trong hội trường bỗng yên tĩnh lại.Ánh mắt của những người trong hội trường đều hướng về cánh cửa, kể cả Tống Dao.Chỉ thấy.Giang Bình Dã mặc tây trang màu đen phẳng phiu, thân hình cao lớn đứng trước cửa, vẻ mặt lạnh lùng.Một lát sau.Anh đẩy mạnh đám người đang đeo bám Tống Dao sang một bên, sau đó đứng cạnh cô, môi mỏng khẽ mở:"Sửa lại một chút, không có cái gì gọi là quan hệ bất chính cả."

Dừng một lát.Người đàn ông nhẹ nhàng cong khóe môi, ánh mắt sâu ắc nhìn cô: "Cho dù là có thì cũng là tôi bám lấy cô ấy."
 
Hạ Dài - Diệp Kiến Tinh
Tống Giao - Giang Bình Dã (6)


Bởi vì Giang Bình Dã ngang ngược đáp lại nên buổi chiều cùng ngày hôm đó trên weibo lại nổi lên một trận gió tanh.[Khóc vl, tôi đã nói họ nhất định có vấn đề mà, nếu không thì buổi tiệc xã giao lần trước đã không chỉ chụp hai người họ.][Tôi nói này, lầu trên nghĩ mình là ai vậy, Giang tổng đã tự mình ra mặt, bạn hắc hắc cái gì?][Đúng đúng!

Lầu trên kia không phải ngươi là anti fan của Tống Dao đó chứ?][Thật buồn cười, còn cần tôi hắc sao?

Bạn đã thấy qua nữ minh tinh nào phí đại ngôn cao đến 30 000 vạn chưa?

Không có tên tuổi cũng không phải minh tinh hạng nhất mà có thể đạt được đến mức giá này à?

Nếu bọn họ không có quan hệ bất chính thì sao giá lại cao như vậy?][?

Người ta yêu nhau cho bạn gái bao nhiều tiền liên quan cái rắm gì đến nhà bạn?][ Ha Ha, có một số fan não tàn yêu đến mức quên mất bảo vệ não, haizz không sao, dù sao trong giới giải trí cũng không phải chỉ có một người thích ôm đùi.][Giang tổng người ta tự mình đứng ra bảo vệ vợ, nếu bạn cứ khăng khăng bản thân mình không bị mù thì tôi cũng không còn cách nào khác.]Tống Dao là tâm điểm chú ý trong một năm gần đây, lượng fan hâm mộ cũng tăng gấp đôi nhưng anti fan cũng ở khắp mọi nơi.

Bức ảnh lần trước trên hot search cũng là do antifan ở đó tiếp tay.Trong lúc hai bên đang cãi vã thì trên weibo nhanh chóng xuất hiện một hot search khác được đẩy lên với một tốc độ nhanh cóng, nhân tiện cũng khiến cho Nhất trung Lâm Giang được hưởng lợi.#Ảnh tốt nghiệp Tống Dao Giang Bình Dã#Tống Dao Giang Bình Dã chính thức hẹn hò.#Nhất trung Lâm GiangVừa mới nổi lên đã làm cho phần bình luận của weibo trở nên ồn ào, cũng có người trả lời:[Vãi chưởng—có người lấy được ảnh tốt nghiệp của Tống Dao và Giang Bình Dã, hai người đó vốn dĩ là bạn cùng lớp!][????][Vãi cứt?

Thật không?

Không thể nào?][Chỉ dẫn bên cạnh đã nằm trong top3 tìm kiếm rồi.][Cảm ơn lầu trên, người tốt cả đời bình an /chắp tay/]Mà hot search thứ nhất #Ảnh chụp tốt nghiệp của Tống Dao Giang Bình Dã đã nhanh chóng tăng lên hàng nghìn comment.[Vãi, Tống Dao và Giang Bình Dã tự nhiên là bạn học cùng trung học?

Antifan đang ở đâu mau ra đây?

Lôi ra vả mặt!

Người ta yêu nhau từ vườn trường đến váy cưới được chưa, chính là ngươi tự nghĩ họ có mối quan hệ bất chính.][Ngầu thật, tự nhiên Tống Dao tiết lộ Tống Dao tốt nghiệp Nhất trung Lâm Giang!

Đây chính là tỉnh trọng điểm, đều là hạt giống của 985, 211*]*985 là các trường đẳng cấp TG, 211 là các trường trọng điểm của quốc gia.[Tôi nhớ trước đây có người từng ầm ĩ về bằng cấp của T#Ảnho thì phải?

Ra đây vả mặt đi, người ta bước ra từ trường trọng điểm đó được chưa?][Từ vườn trường tới áo cưới, tổng tài bá đạo và nữ minh tinh nổi tiếng, tôi tuyên bố tôi đã cập bến thuyền này rồi!][Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, chị em!

Vốn dĩ tôi cảm thấy không có gì nhưng bạn vừa nói như vậy tôi cũng không biết mình có phải cũng đang đẩy thuyền rồi không!][Ha ha ha ha ha ha cười chết mất, tôi là fan CP thật sự!][Trong tấm ảnh vừa rồi Tống Dao và Giang Bình Dã trông rất giống CP trước ống kính!][A a a a a a a a vãi chưởng, nhà bên thực sự có người thành lập siêu thoại CP Tống Dao và Giang Bình Dã!][Vãi chưởng!

Nhanh như vậy sao!

Lầu trên cứ từ từ cãi nhau nhé, tôi lên thuyền trước 886*.]*886: bye bye, kết thúc cuộc trò chuyện.[Ha ha ha ha ha ha ợ, tôi cũng đi đây 886~]Buổi chiều cùng ngày, "CP lay động" hoành không xuất thế*.*Hoành không xuất thế: Cao ngút trời.Trên weibo anti fan và fan của Tống Dao đang giao chiến đẫm máu, mà bên siêu thoại cp một lượng lớn fan cp cũng nhanh chóng mạnh mẽ tràn vào chat, cuộc chiến diễn ra sôi nổi.Cùng lúc đó ở tầng 22 của Hoa Phong công nghệ, đoàn đội quan hệ công chúng, Giang Bình Dã, Tống Dao và người đại diện Triệu Đình đang ngồi ngay ngắn chỉnh tề.Tống Dao cảm giác như mình đang đối đầu với kẻ địch đáng gờm, cô ngẩng đầu nhìn Triệu Đình sau đó cẩn thận kéo ống tay áo cô ấy một cái: "Thật xin lỗi Triệu tỷ, lại gây thêm phiến toái cho chị rồi."

Nghe vậy Triệu Đình liền quay sang nhìn cô một cái, không trả lời, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía Giang Bình Dã: "Chuyện đã phát triển thành như vậy rồi Giang tổng muốn làm gì tiếp theo?"

Giang Bình Dã mặt vẫn thản nhiên như bình thường, bình tĩnh nói: "Tôi đề nghị lãnh chứng luôn."

". . . . . ."

Nghe vậy, cả Tống Dao và Triệu Đình đều sửng sốt.Thiếu chút nữa Triệu Đình muốn ngất xỉu tiếp: "Ngài nói cái gì?"

Giang Bình Dã giương mắt nhìn, ánh mắt lãnh đạm bâng quơ nhìn qua Tống Dao sau đó lại chậm rãi dừng trên mặt Triệu Đình: "Tôi cũng vừa thấy dư luận trên mạng rồi, đơn giản là do nghề nghiệp đặc biệt của bọn tôi nên họ mới nghĩ quan hệ của chúng tôi không chính đáng."

"Bây giờ cách có thể khiến cư dân mạng im lặng và hiệu quả nhất chính là Tống Dao danh ngôn chính thuận trở thành bà Giang."

"Nhưng công viêc của cô ấy thì sao?"

Cảm xúc của Triệu Đình có chút kích động: "Những nghệ sĩ nữ chỉ cần công khai mối quan hệ đã mất một lượng fan rồi huống chi là kết hôn.

Bây giờ sự nghiệp của Tống Dao đang đà đi lên, cô ấy còn có một IP lớn sắp tuyên truyền, bây giờ nháo thành ra như vậy rồi thì tuyên truyền như thế nào đây?

Tất cả nhân lực và chi phí đầu tư lúc đầu đều sẽ bị lãng phí!"

Lời Triệu Đình nói không phải không có lý, những thông báo chính thức của sao nữ sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp.

Không chỉ mất đi một lượng fan hâm mộ mà còn ảnh hưởng đề công việc diễn viên sau này, đặc biệt là phim tình cảm.

Loại phim tình cảm này yêu cầu nam và nữ diễn viên phải hợp tác để có cảm giác CP trên màn ảnh.

Nếu nữ chính đã có bạn trai bên ngoài hoặc là kết hôn thì khó có thể lấy được tình cảm của người xem.

Cứ thế như vậy sẽ có rất ít kịch bản lớn.Mặc dù diễn xuất của Tống Dao trong giới rất đáng chú ý nhưng vẫn chỉ là sao hạng hai.

Vốn dĩ Triệu Đình dự tính để cô lấy bộ phim sắp ra mắt này đi tranh giải nhưng nếu tuyên truyền không có khả năng đi lên sẽ sinh ra hiệu ứng dây chuyền.

Nếu hai chuyện này đều được phát ra thì phát sinh ra tình huống ngoài ý muốn, điều này sẽ khiến Tống Dao không còn cảnh quay nào trong tương lai.Dứt lời, không khí im lặng vài giây.Giây sau Giang Bình Dã trầm thấp nói: "Toàn bộ chi phí tổn thất của công ty tôi sẽ đền, về phần chuyện cô vừa nói___""Tôi nghĩ rằng chuyện giành giải thưởng là do diễn xuất chứ không phải do tuyên truyền."

Ý chính là anh tin tưởng khả năng diễn xuất của Tống Dao, cho dù cô không có CP nổi tiếng trên màn ảnh nhưng cô vẫn giành được giải thưởng.Sắc mặt Triệu Đình tái mét vì tức giận, mà trên sofa Giang Bình Dã đang thản nhiên vắt chéo chân dựa lưng về phía sau, vẻ mặt thản nhiên vô cùng, bình tĩnh như mọi chuyện đều nằm trong bàn tay của anh.Một hồi lâu sau, Triệu Đình mới thở dài nhượng bộ: "Công khai chuyện tình cảm thì có thể, còn về chuyện lãnh chứng___"Dừng một chút.Triệu Đình nhìn sang Tống Dao vẫn ngồi trên sofa mà không nói một lời, sau đó thản nhiên mở miệng: "Ngài hỏi ý của Tống Dao."

Ánh mắt của Giang Bình Dã chậm rãi di chuyển rồi dừng lại trên gương mặt Tống Dao.Thấy vậy, trong lòng Tống Dao có chút bồn chồn, trong khỏang thời gian ngắn như vậy có chút khó có thể lựa chọn.Không phải là cô không tin tưởng khả năng diễn xuất của bản thân, cũng không phải không yêu Giang Bình Dã, không muốn kết hôn cùng anh.

Chỉ là cô không muốn lãnh chứng vào lúc đang bối rối và hỗn loạn như vậy.Mà ánh mắt của Giang Bình Dã bên kia vẫn dang luôn chăm chú nhìn cô không di chuyển, cũng không thúc giục cô, cứ lẳng lặng như vậy chờ câu trả lời của cô.

Trên mặt vẫn bình thản nhưng chỉ có khóe môi hơi mím thành một đường thẳng, quai hàm cắn chặt mới biết anh đang căng thẳng.Sau một hồi lâu Tống Dao mới nói: "Tạm thời em chưa chuẩn bị tốt cho việc lãnh chứng."

Câu trả lời như trong dự đoán nhưng yết hầu của Giang Bình Dã vẫn hung hãn lăn một cái, rất nhanh anh liền điều chỉnh lại tâm trạng, gật đầu đáp: "Được."

Nói xong, ánh mắt của Giang Bình Dã lại lần nữa dừng trên gương mặt của Triệu Đình: "Khi nào công khai tùy vào sự sắp xếp của công ty cô, bên này tôi sẽ hết sức hợp tác cùng."

Triệu Đình gật đầu, cầm lấy túi xách rồi đứng dậy: "Được, vậy nói xong rồi tôi còn có một cuộc họp phải về công ty trước.

Đoán trừng công ty ở bên đó cũng đang loạn, gọi cho tôi mười mấy cuộc điện thoại rồi."

"Sau khi có tin tức tôi sẽ thông báo cho Giang tổng."

Nói xong Triệu Đình liếc Tống Dao một cái: "Bây giờ chị phải về công ty thu dọn tàn cục, em đi theo hay ở lại đây?"

Tống Dao: "Em về công ty cùng với chị."

"Được."

Triệu Đình gật đầu, xoay người đi ra hướng cửa: "Vậy đi thôi."

Tới công ty Triệu Đình lập tức liên lạc với nhóm phóng viên quen thuộc, sau đó chức cuộc họp với tổ quan hệ truyền thông chuẩn bị tốt phương án hai đồng thời cũng mua rất nhiều thủy quân để câu chuyện chuyển theo hướng khác, chuyển sang hướng 'tình yêu' của Tống Dao và Giang Bình Dã.Sau khi kết thúc cuộc họp Triệu Đình lại cử người đi điều tra xem phóng viên gây rối ngày hôm nay là người của tòa soạn nào.

Kết quả tên phóng viên kia lại không phải là phóng viên của tòa soạn nào cả mà chỉ là người bị mua chuộc để đến hiện trường gây rối mà thôi.Cùng lúc đó đoàn đội công chúng của Hoa Phong công nghệ cũng không nhàn rỗi, dưới sự chỉ đạo của Giang Bình Dã, cả đội và luật sư cùng nhau tuy tìm những blogger đã đăng video và ảnh chụp hai người trong khách sạn đêm đó lên weibo.

Cuối cùng phát hiện ra ip của hai bài đăng trên weibo này là cùng một người.Sau đó Giang Bình Dã phát hiện ra có gì đó không ổn, anh lập tức cho người điều tra phóng viên hôm nay gây rối gần đây đã liên lạc và tiếp xúc với người nào.Sau khi có kết quả Giang Bình Dã đã bảo người tập hợp và làm một bản sao gửi sang cho Triệu Đình.

Đồng thời đoàn đội quan hệ công chúng và luật sư cũng thu thập đầy đủ bằng chứng, ngay cả mấy ID nhảy nhót trên weibo cũng không chạy thoát được.Chỉ cần Triệu Đình đồng ý luật sư của Hoa Phong công nghệ lập tức khởi kiện những người đứng đầu với tội danh " Phỉ báng" và "Xâm phạm danh dự".Bản thân Triệu Đình cũng không phải là người nhân từ, vốn dĩ cô cũng nghi ngờ công ty có nội gián cố ý muốn gây chuyện.

Bây giờ bị Giang Bình Dã điều tra ra cô liền trực tiếp vạch mặt.

Trong trường hợp này không ai trong số mọi người sẽ bỏ qua dễ dàng.Tối hôm đó weibo chính thức của giải trí Tinh Nghệ lên tiếng về việc xảy ra ngày hôm nay, ngoại trừ việc giải thích còn nói Tống Dao và Giang Bình Dã là quan hệ yêu đương chân chính, không phải quan hệ bất chính như trên mạng đồn thổi.

Bởi vì lý do nghề nghiệp đặc biệt nên mới lựa chọn không công khai, hơn nữa cũng xin lỗi về điều này.Đồng thời càng bảo vệ Tống Dao và chỉ trích những thành phần anh hùng bàn phím đang kiếm cớ gây sự.

Hơn nữa cũng cho thấy thái độ nhất định sẽ truy chuyện này cho đến cùng, sử dụng pháp luật hợp pháp để bảo vệ quyền lợi cho nghệ sĩ nhà mình.Bài đăng lưu loát hơn một nghìn chữ không chỉ đưa ra câu trả lời mà còn là thái độ khiến người ta không tìm được một nửa lỗi sai nào.Sau khi tuyền thông Tinh Nghệ đáp trả vấn đề này một số blogger liền xóa video trên weibo của họ, ID nhảy lên nhảy xuống trong khu vực comment cũng giả vờ chết, thậm chí còn xóa luôn tài khoản.Thông báo vừa mới đăng lên chưa đầy một phút thì Hoa Phong công nghệ cũng share lại bài đăng đó, hơn nữa cũng tuyên bố sẽ truy tìm trách nhiệm đến cùng.Ngay sau đó một tài khoản mới được weibo xác nhận là chủ tịch của công ty Hoa Phong công nghệ đã đăng một bài viết mới—–Giang Bình Dã: Không có quan hệ bất chính, chúng tôi vẫn luôn ở bên nhau @Tống Dao là tiên nữ.Rất nhanh tài khoản weibo của Tống Dao cũng share lại thông báo của giải trí Tinh Nghệ và đăng một bài biết mới lên weibo với nội dung: "Là bạn học cũng là bạn trai. /trái tim/"Sau khi đăng xong một dòng chữ #Tống Dao Giang Bình Dã chính thức yêu đương lập tức lên thẳng hot search.[Vãi chưởng, người trong cuộc đáp trả rồi!][Vãi chưởng, tôi bất ngờ, chúng tôi vẫn luôn ở bên nhau là ý gì vậy?][Rep lầu trên, bạn có phải là dưa thối không vậy?

Cách vách có ảnh chụp tốt nghiệp trung học của Tống Dao và Giang Bình Dã kia kìa.][! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ][A a a a a a a a a a, tôi quỳ lạy rồi, tình yêu từ vườn trường đến áo cưới hu hu hu hu hu!][Cứu mạng a a a a a, đây là truyện ngôn tình! ! !

Đánh chết tôi đánh chết tôi!][Nhớ không?

Trước đó lần đầu tiên Giang Bình Dã xuất hiện trên bản tin tài chính kinh tế còn được lên hot search một lần, lúc ấy còn được bầu là người đàn ông đẹp trai độc thân hoàng kim của thành phố Lâm Giang đó!][Nhớ nhớ, tôi nhớ trước đó đã có người thảo luận về ngoại hình của anh ấy, ô ô ô ô ô tổng tài đẹp trai khiến người ta mê mệt!!!][Tôi cũng nhớ!

Lần trước còn có người nói không biết người phụ nữ như thế nào mới có thể nắm giữ được Giang Bình Dã!

Ô ô ô ô ô tôi cũng comment đó!][Tôi cũng vậy!

Đánh chết tôi cũng chưa bao giờ nghĩ người có thể nắm giữ được trái tim của Giang Bình Dã lại là công chúa Dao Dao của chúng ta!!][Không hiểu chuyện, gọi Giang Bình Dã cái gì chứ, phải gọi là anh rể!][Ồ được được!

Nhà bên có người edit Giang tổng độc đoán bảo vệ vợ trước phóng viên!!!

Ôi, thật con mẹ nó, tôi đã lọt hố!][Mẹ nó, tôi cũng thấy rồi, chờ tôi gửi tiếp, mặc kệ hôm nay thế nào tôi cũng sẽ lọt hố!!!]Trên mạng đều tràn ngập bình luận liên quan tới tình cảm phát triển của Tống Dao và Giang Bình Dã, còn có không ít người muốn nghe chuyện tình yêu từ ngày xưa của bọn họ.

Tinh Nghệ rèn sắt khi còn nóng đưa cho Tống Dao một dàn nhân vật, thuận tiện còn đề cập tới bộ phim sắp ra mắt của Tống Dao.Buổi tối, lượng fan trên weibo của Tống Dao tăng lên 5 chữ số, cũng có một số lượng fan CP của Tống Dao và Giang Bình Dã tràn vào siêu thoại CP chat.

Đoạn video ngắn 40s có lượt xem vô cùng ấn tượng, mà "CP Lay động" cũng là siêu thoại CP được yêu thích nhất cùng ngày.Sau khi thu xếp ổn thỏa chuyện trên mạng xong thì tới vấn đề tiếp theo, đây là vấn đề nội bộ của truyền thông Tinh Nghệ, chẳng hạn như ai đã tiết lộ thông tin phí đại ngôn 30 000 vạn truyền ra ngoài.Có Giang Bình Dã hỗ trợ nên chuyện này nhanh chóng cũng có manh mối.Một nghệ sĩ khác trong công ty luôn đối phó với Tống Dao, người này tên là Trầm Thi Thi, vào công ty cùng lúc với Tống Dao.Từ đầu vốn đã bất mãn chuyện tài nguyên với công ty, Tống Dao do Triệu Đình quản lý mà cô ta lại được phân cho một người đại diện bình thường.

Ỷ vào mình có quan hệ họ hàng với giám đốc nên cô ta vẫn luôn tỏ ra kiêu ngạo.Sau đó Tống Dao liên tiếp vào đoàn phim và liên tục được lên các chương trình tạp trí, nhanh chóng được lên tuyến ba.

Mà cô ta vì người đại diện vô trách nhiệm nên đã trì hoãn thời gian tốt nhất để cô ta ra mắt, cũng bởi vậy mà mầm mống ghen tị chôn dưới đáy lòng bắt đầu nảy nở.Sau đó Trầm Thi Thi dùng thủ đoạn để công ty lôi kéo đầu tư, thuận lợi yêu cầu thay đổi người đại diện lúc này mới có thể xuất hiện được trong một số bộ phim truyền hình.

Nhưng mãi cô ta mới ngoi được lên diễn viên hạng ba thì Tống Dao đã sớm vượt qua cô thành minh tinh hạng nhất, sau này mới bắt đầu đối chọi gay gắt.Lần này chuyện xảy ra cũng chính là do trợ lý của Tống Dao không cẩn thận lỡ miệng nói ra mới khiến cho Trâm Thi Thi thừa nước đục thả câu.Sau đó dưới sự trợ giúp của Giang Bình Dã, Triệu Đình cũng tra ra được chuyện ảnh chụp ở khách sạn, camera tối hôm đó ở khách sạn trích xuất được cùng ngày Trầm Thi Thi cũng ở khách sạn#Tốnga xem liền hiểu luôn.Hơn nữa cũng điều tra luôn vụ thủy quân và một số blogger trên weibo, họ đều nói có người cho họ một khoản tiền để hắc nước bẩn lên người Tống Dao, sau đó cũng điều tra ra được tài khoản chuyển tiền là của Trầm Thi Thi.

Ngay cả phóng viên ở buổi hội nghị của Hoa Phong công nghệ cũng là do Trầm Thi Thi thuê.Điều tra rõ ràng xong Triệu Đình không chút nể mặt mà trực tiếp đăng bằng chứng tung lên mạng, tag thẳng tên tài khoản của Trầm Thi Thi ra nói chuyện.Nhân chứng vật chứng rõ ràng nhưng Trầm Thi Thi vẫn luôn giả chết, cuối cùng dưới mọi áp lực Trầm Thi Thi phải tự mình đăng bài xin lỗi trên weibo về hành động cạnh tranh của mình.Nhưng fan của Tống Dao không chấp nhận và yêu cầu Trầm Thi Thi phải cút ra khỏi giới giải trí.

Hơn nữa còn có bên phía Giang Bình Dã đàn áp nên phía công ty cũng chọn cách quay xe và hủy bỏ hợp đồng với Trầm Thi Thi.Một trận khôi hài này kết thúc với việc Trầm Thi Thi rút khỏi giới giải trí.–Giữa tháng sáu bộ phim mới "Đừng động tâm với em."

Của Tống Dao ra mắt."

Đừng động tâm với em" là một bộ phim thanh xuân vườn trường, nguyên tác là cuốn tiểu thuyết nói về cuộc gặp mặt sau khi chia ly, nam nữ chính đều rất tốt, hơn nữa đạo diễn còn bỏ rất nhiều thời gian và công sức để lựa chọn diễn viên thích hợp.Vì để diễn tốt vai diễn này mà Tống Dao đã nghiên cứu nguyên tác rất lâu, còn tỉ mỉ viết lại quá trình của nữ chính."

Đừng động tâm với em."

Có 1.1 triệu lượt xem vào ngày đầu phát sóng, ngày thứ hai phá kỷ lục 3 triệu.

Ngay cả những mục khắt khe nhất cũng được đánh giá 8.6 điểm, một tuần sau liền đột phá được 9.5 điểm.

Trở thành bộ phim truyền hình ăn khách nhất trong năm nay.Nhờ vào tác phẩm "Đừng động tâm với em" Tống Dao cũng đã giành được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất trong vai Giang Vãn Nguyệt.

Đứng vững chân trong số những diễn viên hạng A.Sau khi lễ trao giải chấm dứt, vốn dĩ Tống Dao muốn nói cho Giang Bình Dã tin tốt này nhưng khi vừa mở wechat ra liền có mấy chục tin nhắn chúc mừng.

Kể cả những người quan hệ bình thường hay người thân đều gửi tin nhắn qua chúc mừng.Tống Dao bất đắc dĩ chỉ có thể trả lời một loạt sau đó mới ấn vào khung trò chuyện với Giang Bình Dã.Cô vừa cúi đầu đang định gõ chữ thì khung trò chuyện liền hiện ra một tin nhắn mới.[Giang Bình Dã: Chúc mừng công chúa Dao Dao giành được giải thưởng diễn viên xuất sắc lần đầu tiên.]Thấy vậy khóe môi Tống Dao nhẹ nhàng cong lên.Nhớ lại hồi trung học, không ít lần cô cãi nhau với Giang Bình Dã vì biệt danh này.

Cũng không biết từ khi nào cô bắt đầu vui vẻ nhận lấy biệt danh này.Lấy lại tinh thần Tống Dao cúi đầu trả lời.[Tống Dao: Cảm ơn.][Giang Bình Dã: Sau khi hoạt động kết thúc có rảnh không?

Không biết tối nay có vinh hạnh mời được diễn viên Tống cùng nhau đi ăn không nhỉ?][Tống Dao: Được nha.][Giang Bình Dã: Vậy lát nữa kết thúc anh qua đón em.]Trong văn phòng, Giang Bình Dã vừ mới gửi tin nhắn đi chưa kịp đợi Tống Dao trả lời thì đột nhiên nhận được điện thoại của Lục Hồng Vũ."

Giang tổng, bố của anh xảy ra chuyện rồi."
 
Hạ Dài - Diệp Kiến Tinh
Tống Giao - Giang Bình Dã (7)


Tối hôm đó, lúc Giang Bình Dã chạy tới bệnh viện đã là đêm khuya.Lúc đó Lục Hồng Vũ đang đứng canh ở cửa phòng bệnh, thấy Giang Bình Dã chạy đến liền vội vàng ra đón: "Giang tổng."

Sắc mặt Giang Bình Dã ngưng trọng, nhìn vào trong phòng bệnh qua cửa sổ: "Xảy ra chuyện gì?"

"Chập tối hôm nay viện dưỡng lão gọi điện tới nói các dấu hiệu sự sống đang suy giảm nhanh chóng, có thể. . . . . ."

Dừng một chút.Lục Hồng Vũ nói tiếp: "Lúc tôi tới viện dưỡng lão người ta nói còn khoảng một hai ngày nữa."

Lúc Lục Hoòng Vũ nói chuyện sắc mặt Giang Bình Dã vẫn một mực bình tĩnh, bình tĩnh đến mức anh hoài nghi có phải anh đang không nghe thấy anh nói chuyện hay không.Sau một lúc lâu Giang Bình Dã mới nhẹ nhàng 'ừ' một tiếng, nói: "Tôi biết rồi, hôm nay cậu vất vả rồi, trở về nghỉ ngơi đi."

Lục Hồng Vũ không di chuyển, anh biết bây giờ trong lòng Giang Bình Dã rất đau khổ.Năm đó sau khi Giang gia phá sản bố mẹ Giang cùng nhau nhảy lầu, mẹ Giang tử vong ngay tại chỗ còn bố Giang may mắn cứu được mạng sống nhưng trở thành người thực vật, mấy năm nay vẫn ở trong trại dưỡng lão tốn một khoản tiền lớn.Lúc trước ở Mĩ Giang Bình Dã cố gắng dốc sức, thời điểm một nghèo hai trắng tay số tiền còn lại trong nhà rất ít ỏi, toàn bộ chi phí đều chi trả cho số tiền lớn ở viện dưỡng lão.

Sau đó lại làm ăn phát đạt nên bố Giang lại được chăm sóc tốt hơn, mỗi năm Giang Bình Dã đều phải trả một số tiền rất cao cho viện dưỡng lão.

Mặc dù bình thường Giang Bình Dã cái gì cũng không nói, cũng không nhìn ra cái gì nhưng Lục Hồng Vũ quen biết anh nhiều năm như vậy đã sớm không chỉ đơn giản là cấp trên cấp dưới.

Cậu biết anh không muốn buông bỏ người thân duy nhất còn trên thế giới này của anh.Thấy Lục Hồng Vũ không nhúc nhích Giang Bình Dã vỗ vai cậu: "Yên tâm đi, tôi không sao."

Dừng vài giây.Lục Hồng Vũ gật đầu: "Vậy tôi về trước, có chuyện gì gọi cho tôi bất cứ lúc nào."

"Được."

Vừa dứt lời điện thoại của Lục Hồng Vũ liền vang lên một tiếng, là Tống Dao gửi wechat tới.Lục Hồng Vũ là trợ lý của Giang Bình Dã nên lúc nào Tống Dao không liên lạc được cho Giang Bình Dã thì sẽ nhắn wechat hỏi Lục Hồng Vũ.Thấy vậy Lục Hồng Vũ liền nói: "Là cô Tống."

Lúc này Giang Bình Dã mới nhớ đến mình còn buổi hẹn hò chúc mừng cô ấy giành được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất, vừa nhận được điện thoại liền đi gấp nên không kịp nói cho cô.Đoán chừng là cô không gọi được cho anh nên mới lo lắng hỏi Lục Hồng Vũ.Anh lấy điện thoại từ trong túi áo khoác tây trang ra, quả nhiên điện thoại đã hết pin nên tự động tắt.Thấy vậy Lục Hồng Vũ liền lấy sạc dự phòng từ trong túi ra đưa cho Giang Bình Dã: "Giang tổng."

Giang Bình Dã tiện tay nhận lấy, cúi đầu cắm điện khởi động máy.Bởi vì thỉnh thoảng phải đi công tác tạm thời nên phòng ngừa còn hơn không Lục Hồng Vũ vẫn thường xuyên giúp anh chuẩn bị sạc dự phòng theo thói quen.Sau khi bật nguồn điện thoại lên, Giang Bình Dã đi tới cuối hành lang và ấn vào số điện thoại của Tống Dao.Đô—–Đô—–Đô—–Điện thoại vang lên ba tiếng bên đối diện liền nhấc máy, một giọng nói dịu dàng của người phụ nữ truyền ra từ ống nghe: "Alo?

Ai vậy?"

Động tác của Giang Bình Dã dừng lại một chút.Không phải Tống Dao.Sau đó anh trầm giọng nói: "Tôi là Giang Bình Dã."

Triệu Đình ở bên kia liếc nhìn Tống Dao một cái sau đó mím môi: Là Giang Bình Dã.Chẳng là vừa nãy Tống Dao bị cho leo cây không rõ lý do, bây giờ cô không muốn nói chuyện với anh nên giả vờ làm ngơ không nghe thấy, cúi đầu tiếp tục nghiên cứu kịch bản.Thấy vậy Triệu Đình cười: "Chào Giang tổng, Dao Dao đang bận, ngài chờ một chút tôi bảo cô ấy qua nhận điện thoại ngay."

"Cảm ơn."

Người đàn ông đứng ở cuối hành lang tối tăm, giọng nói hơi trầm xuống.Rất nhanh bên đối diện liền truyền đến tiếng sột xoạt, sao đó chợt nghe thấy Tống Dao 'alo' một tiếng.Không biết vì sao vừa nghe thấy giọng nói của cô chóp mũi của Giang Bình Dã liền cay nhức, anh khó khăn dùng sức lăn yết hầu một cái, hơi thở hơi trầm xuống: "Dao Dao___"Vốn dĩ anh không muốn nói chuyện này cho Tống Dao, chỉ muốn xin lỗi cô, chờ xử lí tốt bên viện dưỡng lão xong sẽ đi dỗ dành cô nhưng khi nghe thấy giọng nói của Tống Dao anh thật sự giữ không được nữa.Nghe thấy giọng nói bên kia Tống Dao liền sửng sốt."

Anh làm sao vậy?"

Mặc dù là trong loa nghe nhưng nháy mắt Tống Dao liền nghe ra có chỗ không thích hợp.". . . . . ."

Một giây hai giây ba giây.Đầu bên kia điện thoại không nói chuyện, chỉ có tiếng hít thở nặng nề truyền ra từ loa nghe.Tống Dao đột nhiên có một loại dự cảm không tốt.Cô buông kịch bản, ngồi thẳng dậy cẩn thận hỏi thử: "Giang Bình Dã?

Anh còn nghe không?"

"Nghe."

Nghe thấy âm thanh của anh Tống Dao bớt căng thẳng hơn một chút: "Anh làm sao thế, có chuyện gì sao?"

Qua thật lâu thật lâu bên đối diện mới truyền đến âm thanh khàn khàn."

Dao Dao, anh không còn người thân nữa rồi."–Ban đêm, Tống Dao được Lục Hồng Vũ đưa đến, ban đầu Giang Bình Dã muốn tự mình qua đón nhưng Lục Hồng Vũ thấy tâm trạng của anh không tốt liền khuyên anh ở viện dưỡng lão chờ.Lúc Tống Dao đến Giang Bình Dã vừa mới cùng bác sĩ nói chuyện xong.Đại khái nói anh nén bi thương, mặc dù hiện tại cơ thể Giang Đức Nguyên đang chậm rãi suy yếu, cho dù dùng thuốc cũng không kiên trì được bao lâu, anh đã tận hiếu nhiều năm như vậy cũng nên kết thúc rồi.Bác sĩ ở viện dưỡng lão là người quen cũ của Giang Đức Nguyên.

Nhờ ông ấy mà Giang Đức Nguyên mới có thể thuận lợi vào viện dưỡng lão trong hoàn cảnh đó, mấy tháng sau đó cũng là do ông ấy đóng tiền viện phí giúp.Sau khi bác sĩ rời đi Giang Bình Dã đứng tại chỗ rũ mắt xuống, đang định đi tới nhà vệ sinh hút thuốc, vừa quay người lại liền thấy Tống Dao đang đứng ở đâu hành lang bên kia.Động tác của Giang Bình Dã khựng lại.Anh đứng tại chỗ không nhúc nhích, lúc nhìn thấy Tống Dao yết hầu anh lăn nhẹ một cái như thể đột nhiên nhìn thấy tia sáng.Ánh sáng ngoài hành lang mờ ảo.Giang Bình Dã đứng im tại chỗ nhìn thấy tia sáng kia từng bước từng bước đi về phía anh."

Giang Bình Dã."

Tống Dao nhẹ nhàng gọi tên anh."

Ừm."

Giọng của Gianh Bình Dã có chút khàn: "Anh đây."

"Chú thế nào rồi."

"Bác sĩ nói, cơ thể đang suy yếu dần, có thể sẽ không còn sống được bao lâu nữa."

Dừng một chút anh cúi đầu nhìn Tống Dao, giọng nói có chút khó khăn: "Anh hình như sắp thành người mồ côi rồi."

Đây là lần thứ hai Giang Bình Dã cảm thấy sợ hãi, hoảng hốt, lần đầu tiên là năm hai đại học.Lúc Giang Bình Dã biết bố mình có thể phải gánh một số tiền nợ khổng lồ khi công ty phá sản, biểu cảm của Giang Bình Dã so với việc rơi từ trên đám mây xuống không khác nhau là mấy.

Biết bố mẹ mình không chịu được áp lực liền cùng nhau nhảy lầu cả người anh gần như sụp đổ.Trái tim Tống Dao run lên, có hơi đau ẩm ỉ.Dừng vài giây, cô mở miệng: "Sao chú lại. . . . . ."

Cô còn chưa nói xong liền nghe thấy Giang Bình Dã đột nhiên mở miệng."

Năm hai đại học, công ty bố anh phá sản."

Giọng nói của Giang Bình Dã vô cùng bình tĩnh: "Vì công ty không xoay sở được vốn nên phải đi vay mượn rất nhiều khoản vay nặng lãi, sau này nhà anh phá sản không trả được nợ nên bố mẹ anh cùng nhau nhảy lầu để lại cho anh một tờ di chúc."

Tống Dao không thể tin được nhìn Giang Bình Dã, cô đã nghĩ tới vô số nguyên nhân chia tay bao gồm cả những tình huống máu chó trong phim và tình tiết trong truyện ngôn tình.

Nhưng cô không nghĩ tới sự thật ngoài đời tàn khốc hơn trong phim và tiểu thuyết gấp trăm lần.Bây giờ cô vẫn có thể nhớ rõ về mẹ của Giang Bình Dã, bà là một người phụ nữ dịu dàng và tao nhã.

Lúc còn nhỏ hai gia đình đều sống trong một khu nên mẹ của Giang Bình Dã thường xuyên dẫn cô đi chơi cùng.Cô không dám tưởng tượng rốt cuộc là trải qua sự tuyệt vọng như thế nào mới có thể làm cho người phụ nữ dịu dàng ấy chọn cách chấm dứt sinh mệnh bằng cách nhảy lầu bi thảm ấy.Tống Dao không nói chuyện, im lặng nghe."

Không biết là nên may mắn hay bất hạnh, mặc dù rơi từ trên cao xuống như vậy nhưng bố anh không tử vong và được đưa đi cấp cứu."

Giọng nói của Giang Bình Dã trầm thấp, cố nén bi thương: "Buổi chiều hôm đó người trong bệnh viện gọi cho anh, lúc anh đến bố anh mới vừa được đẩy từ phòng cấp cứu ra, bác sĩ nói bị chết não, bảo người nhà chuẩn bị tinh thần."

"Chuẩn bị cái gì chứ?"

Giang Bình Dã nhếch miệng chế giễu: "Chuẩn bị hậu sự sao?"

Vì muốn cứu Giang Đức Nguyên kéo dài sự sống Giang Bình Dã đã vay tiền khắp nới, gọi điện thoại cho người thân, nhưng bởi vì công ty nhà họ Giang gặp chuyện không may nên tất cả mọi người đều né tránh anh.Lúc ấy trên người Giang Bình Dã chỉ có mấy nghìn tệ, chưa kể là muốn tìm bệnh viện chữa trị tốt cho Giang Đức Nguyên mà ngay cả tang lễ của Cố Thư Bình cũng không được sắp xếp đàng hoàng.

Không còn cách nào khác Giang Bình Dã đã đi tìm những người từng được gia đình anh giúp đỡ, mong rằng họ có thể giúp đỡ anh vì quá khứ.Anh vĩnh viễn không thể quên được buổi chiều hôm ấy, ánh nắng gay gắt đến mức chói mắt.

Bây giờ anh vẫn có thể nhớ rõ vẻ mặt của gia đình kia, anh không nhớ rõ mình bước ra ngoài với số tiền một nghìn tệ cầm trên tay thế nào.

Giống như một người kiêu ngạo bị giẫm đạp dưới bùn đất.Nhưng vẫn tốt.Tốt là vẫn còn cách, lúc anh sắp xếp quần áo của Giang Đức Nguyên và Cố Thư Bình thì phát hiện bọn họ để lại cho anh một bức thư cùng với một cái thẻ ngân hàng.

Trong đó là số tiền đủ để anh lo hậu sự cho Cố Thư Bình cùng với Giang Đức Nguyên và tiền đủ để cho anh học xong đại học.Ngày đó anh ngồi ở nhà cầm lá thư và tấm thẻ ngân hàng ngồi rất lâu mới quyết định đứng dậy đi lo tang lễ cho Cố Thư Bình.

Sau đó lại tìm một viện dưỡng lão tốt nhất cho Giang Đức Nguyên.Ban đầu Giang Bình Dã nghĩ đến chuyện bỏ học, sau đó người dì đã từng cắt đứt quan hệ với nhà Giang Bình Dã ở bên Mĩ lại liên lạc với anh.

Nói có thể giúp anh học xong đại học ở Mĩ, thời điểm ấy anh không còn một xu dính túi và không còn lựa chọn nào khác.Mắt Tống Dao dần dần đỏ lên, cô nhẹ nhàng bước tới ôm lấy eo anh, mặt dán vào ngực anh, nhỏ giọng nói: "Sao năm đó anh không nói cho em biết, em nguyện ý ở bên cạnh anh."

Giang Bình Dã nâng tay ôm chặt cô: "Nha đầu ngốc, không có người đàn ông nào nguyện ý để cô gái của mình đi theo phải chịu khổ cả, anh cũng vậy thôi."

"Ít nhất. . . . . ."

Giọng của Tống Dao có chút nghẹn ngào: "Ít nhất anh cũng nên nói cho em bao giờ anh trở về chứ."

"Anh biết không, bao lâu em cũng đều nguyện ý đợi anh."

Còn tốt hơn là đợi từ ngày này qua ngày khác trong vô vọng.Trước đây cô từng nghĩ rằng nếu gặp lại Giang Bình Dã cô nhất định sẽ giết anh không chút do dự, nhưng cô không ngờ rằng mình phải đợi đến bảy năm.Bảy năm luân phiên ngày đêm.Giang Bình Dã cúi đầu nhìn cô, cảm xúc trong lồng ngực cuồn cuộn.

Anh đương nhiên là biết Tống Dao sẽ chờ anh nhưng anh sợ nhất chính là Tống Dao sẽ chờ anh.Anh vẫn không đủ hiểu Tống Dao.Anh đã từng chỉ nghĩ rằng Tống Dao ghét anh, hận anh khi anh bỏ đi không nói lời từ biệt, anh chưa bao giờ nghĩ rằng Tống Dao ngày qua ngày đợi chờ anh.Dừng một lúc lâu anh mới nâng tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô: "Lúc ấy ngay cả tương lai của chính mình còn không biết rõ thì làm sao có thể bảo em đợi anh."

Tống Dao không nói chuyện, chỉ gắt gao ôm chặt lấy anh.Không biết qua bao lâu Tống Dao nhẹ nhàng thở dài một hơi, cảm giác đè nặng trong lòng cô không thể buông xuống lúc này dường như biến mất hoàn toàn.Cô nhẹ nhàng chớp chớp mắt: "

Sau này em vẫn sẽ luôn luôn ở bên cạnh anh."
 
Hạ Dài - Diệp Kiến Tinh
Tống Giao - Giang Bình Dã (8)


Cuối tháng, Tống Dao và Giang Bình Dã cùng nhau bận rộn lo hậu sự cho Giang Đức Nguyên, bận xong chưa nghỉ được mấy ngày lại vội vã vào đoàn quay, Giang Bình Dã cũng bận chuyện của công ty, tuần trước lại phải bay qua Úc, mỗi ngày chỉ có thể gọi điện video cho nhau.Bộ phim lần này Tống Dao quay là một bộ phim thanh xuân vườn trường được chuyển thể từ một cuốn tiểu thuyết rất nổi tiếng.

Lúc thông báo mua được bản quyền đã gây xôn xao dư luận, để không phụ lòng mọi người đạo diễn đã tiến hành bình chọn trên mạng.Bởi vì lần trước Tống Dao từng đóng qua một bộ thanh xuân vườn trường và thể hiện vai diễn rất tốt, hơn nữa ngoại hình của Tống Dao rất phù hợp với nữ chính bản gốc nên lúc bình chọn trên mạng lượt bình chọn của Tống Dao cao nhất trong hàng chục nữ minh tinh khác.

Có thể nói nữ chính lần này do fan tự chọn.Nửa phần đầu cảnh được quay ở Nhất trung Lâm Giang, bởi vì quá trình quay phim có rất nhiều nhân viên và e-kip hỗn loạn.

Vì vậy sau khi liên lạc với nhà trường mới quyết định cho đoàn phim quay vào thời gian nghỉ học giữa năm nhất và năm hai.Tháng tám là thời điểm nóng nhất ở Lâm Giang nhưng ưu điểm lớn nhất của việc quay phim ngoài trời là không cần phải ở trong studio với thời tiết 37, 38 độ lại còn không có điều hòa, không thể ở trong phòng ngột ngạt mãi được.Kể từ khi cô giành được giải thưởng tại buổi liên hoan phim lần trước địa vị của Tống Dao cũng tăng vọt trong giới giải trí.

Không chỉ chất lượng kịch bản được cải thiện mà đãi ngộ của đoàn quay phim đối với cô cũng cao lên không ít.Trước kia khi cô quay phim, mặc dù cũng là vai nữ chính nhưng mà vẫn phải dùng chung phòng trang điểm với những diễn viên khác, tốt hơn một chút thì là chung phòng trang điểm với nữ phụ số 2, số 3 hoặc là dùng chung với nam chính.

Bây giờ không chỉ có phòng trang điểm của riêng mình mà ngay cả cơm trưa của đoàn phim phát cũng cao cấp hơn so với những diễn viên khác.Đúng là trong vòng tròn luẩn quẩn này đãi ngộ cũng tùy thuộc địa vị của bạn.Bây giờ là thời gian nghỉ trưa, trong phòng nóng như một cái nồi hấp lớn không ai muốn bước vào.

Những người khác nếu không ngồi xổm dưới bóng cây tránh nắng thì là đứng phơi nắng, cô là người duy nhất ngồi ở nơi lộng gió dưới bóng cây, vừa ngồi hưởng làn gió nhẹ nhàng vừa học thuộc lời thoại."

Chị Dao Dao, lattle ít calo không thêm sữa của chị."

Trợ lý trước đó đã về quê còn đây là trợ lý mới do Triệu Đình cử đến, người mới vào nghề, tên là Tư Tư.Tống Dao nhận lấy cốc cafe trên tay cô cười: "Cảm ơn."

"Không có gì chị Dao Dao."

Trước khi Dao Dao gia nhập ngành này cô ấy là một fan trung thành của Tống Dao, một fan cứng trên weibo của cô.

Sở dĩ cô ấy đến truyền thông Tinh Nghệ là vì muốn mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Tống Dao, vốn dĩ ai cũng nghĩ giống như cô rằng phải học việc hai ba năm mới có thể tiếp xúc gần gũi với thần tượng.

Ai biết được vận khí của cô lại tốt như vậy, đúng lúc trợ lý trước đó của Tống Dao đã nghỉ việc cô lại vừa mới tốt nghiệp xong, trên CV viết là fan của Tống Dao, còn là trưởng nhóm fan của Tống Dao nên trực tiếp được nhận làm trợ lý của Tống Dao luôn.Tống Dao lấy một cốc từ trong túi ra đưa cho Tư Tư, ngẩng đầu nhìn cô: "Cốc này cho em, thời tiết nóng như vậy mà chạy tới chạy cũng rất vả nhưng chị cũng không biết em thích uống cái gì nên cứ gọi giống chị.

Lần sau lúc đi mua cafe cho chị nhớ phải mua cho mình một cốc nhé, chị trả tiền."

Nghe vậy Tư Tư liền kinh ngạc, vốn dĩ cô nghĩ rằng Tống Dao mua hai cốc để uống hoặc là đưa một cho nam chính hay đạo diễn gì đó, ngàn vạn lần không ngờ tới cốc còn lại là cho cô.Tư Tư cóc chút thụ sủng nhược kinh, cô kích động nhận lấy cốc cafe: "Cảm ơn chị Dao Dao."

Từ trước đến nay cô không dám nghĩ rằng đời này lại có thể uống cafe do thần tượng tặng!Tống Dao cong môi cười: "Không cần khách sáo."

Nói xong cô cũng chỉ chiếc ghế dựa nhỏ đằng sau: "Trời nóng như vậy em cũng ngồi xuống nghỉ ngơi một lát đi."

Vừa được thần tượng tặng cốc cafe tình yêu bây giờ Tư Tư giống như được tiêm máu gà, không cần nghỉ ngơi vẫn có thể chạy quanh sân thể dục hai vòng.Cô liên tục xua tay: "Không cần đâu chị Dao Dao, chị mệt em không ngồi. . . . . .à không phải. . . . . .là chị cứ ngồi đi em không mệt."

Đứa nhỏ kích động đến mức nói năng lộn xộn.". . . . . ."

Tư Tư cười: "Cái đó cũng sắp tơi giờ phát cơm rồi, em đi xem giúp chị lấy cơm."

Nói xong liền cười chạy đi mất.Tại chỗ Tống Dao nhìn thấy bóng dáng chạy vội vàng không nhịn được cảm thán tuổi trẻ thật tốt, bây giờ mà cô cũng chạy nhảy như vậy chắc cô cũng không còn sức nữa,Sau khi Tư Tư đi Tống Dao cũng không nhàn rỗi, nhân lúc đang nghỉ ngơi vừa uống cafe vừa đọc kịch bản hai cảnh quay buổi chiều.Không qua bao lâu điện thoại liền vang lên một tiếng, là Giang Bình Dã gửi tin nhắn đến.[Giang Bình Dã: Ăn cơm trưa chưa?]Tống Dao cúi đầu trả lời: [Còn chưa nữa.]Tin nhắn vừa mới được gửi đi chưa được bao lâu bên đối diện trả lời lại rất nhanh.[Giang Bình Dã: Sao lại chưa ăn?][Tống Dao: Bởi vì đoàn quay vẫn chưa phát cơm.]Rất nhanh khung trò chuyện liền hiện ra hai tin nhắn mới.[Giang Bình Dã: ?][Giang Bình Dã: Cái gì mà phát cơm?]Tống Dao không nhịn được bật cười, cô chưa kịp gõ xong chữ bên kia liền gọi điện qua.Cô cúi đầu ấn nhận nghe, mỉm cười nói với điện thoại bên kia: "Hôm nay anh không bận à?"

Giang Bình Dã cười khẽ sau đó thấp giọng nói qua điện thoại: "Bận cũng không thể quên việc gọi điện cho vợ được."

Mặt Tống Dao đỏ bừng, sau khi cởi bỏ khúc mắc ở bệnh viện Giang Bình Dã càng ngày càng không kiêng nể gì, cả ngày luôn miệng gọi vợ và luôn nói những câu tán tỉnh, ai không biết còn tưởng rằng bọn họ đã kết hôn từ lâu rồi cơ!"

Ai là vợ của anh, đáng ghét không biết xấu hổ."

Tống Dao mắng lại anh.Giang Bình Dã cười khẽ: "Sớm muộn gì cũng sẽ phải thôi."

Đang nói chuyện, một chiếc Bentley màu đen chậm rãi dùng trước cổng Nhất trung Lâm Giang.Lục Hồng Vũ quay đầu nhỏ giọng nói: "Giang tổng, tới rồi."

Giang Bình Dã hơi gật đầu, sau đó đẩy cửa xuống xe.Bên kia điện thoại Tống Dao nghe thấy tiếng động liền hỏi một câu: "Anh đang ở bên ngoài à?"

"Ừm."

Giang Bình Dã trả lời: "Đi ra ngoài một chuyến."

"Ồ được rồi, em còn tưởng anh đang ở công ty, chuyện ở bên kia anh xử lí xong chưa?"

"Hôm nay vừa mới ký hợp đồng."

Giang Bình Dã cười cười, đi nhanh vào trường học, hỏi cô: "Buổi chiều mấy giờ quay phim?"

"Chắc là hơn một giờ, sao thế?"

"Không sao, anh hỏi thử thôi."

Đi vào trong trường Giang Bình Dã lập tức nhìn thấy Tống Dao đang ngồi dưới bóng râm ở một góc sân bóng rổ phía Đông Nam.Thời tiết mùa hè rất nóng, lúc đi học thỉnh thoảng Tống Dao và Vu Hạ có thời gian rảnh sẽ đứng ở đó nhìn anh và Quý Thanh Dư chơi bóng rổ.

Cô nói từ góc này có thể nhìn thấy mục tiêu lại còn có thể che mát, bình thường có gió mát thổi qua, mùa hè xem các trận bóng rổ ở đây là hợp lý nhất.Trong điện thoại Tống Dao 'ồ' một tiếng rồi không nói nữa.Lúc sắp đi đến cửa sân bóng rổ Giang Bình Dã cười hỏi cô: "Có nhớ anh không?

Hửm?"

Bởi vì chuyện hợp tác bên Úc có chút vấn đề nên Giang Bình Dã tạm thời phải bay qua Úc, một tuần rồi cô chưa gặp anh nói không nhớ là nói dối.

Làm gì có đôi yêu nhau cuồng nhiệt nào xa nhau một tuần mà không có cảm xúc chứ.Nhớ lần đầu tiên cô và Giang Bình Dã ở bên nhau vào năm nhất đại học, hai người một ngày không nhìn thấy nhau cả người đều khó chịu.Tống Dao dựa vào ghế, chán nản lật từng trang kịch bàn vừa trả lời: "Nhớ rồi thì làm sao được chứ, anh cũng đâu có thể xuất hiện trước mặt em luôn đâu."

Vị trí ngồi của cô quay lưng lại với cửa sân bóng rổ cho nên vẫn không nhìn thấy Giang Bình Dã đang tới gần.Nghe vậy Giang Bình Dã khẽ cười trong cổ họng: "Nhớ thật rồi à?"

Tống Dao: "Ừm___"Nói còn chưa xong chợt nghe thấy đầu dây bên kia nói tiếp: "Vậy em quay đầu lại xem?"

Trước khi đầu óc phản ứng lại cơ thể đã nghe theo mệnh lệnh trong điện thoại quay đầu nhìn lại.Lúc Tống Dao phản ứng lại cô và Giang Bình Dã đã bốn mắt nhìn nhau.Một giây, hai giây, ba giây.Tống Dao bất ngờ, lập tức bật dậy khỏi ghế lao vào trong lồng ngực của Giang Bình Dã: "Sao anh đột nhiên quay về vậy?"

Hai người đã công khai rồi nên cũng không sợ bị chụp trộm.Giang Bình Dã nhẹ nhàng ôm cô vào ngực, cúi đầu cười khẽ: "Còn chẳng phải có người nói nhớ anh sao, phải về sớm thôi."

Tống Dao ngẩng đầu nhìn anh: "Vậy chuyện bên kia xử lý xong xuôi hết chưa?"

Bởi vì lần trước Giang Bình Dã quay về trước nên chuyện còn lại ở Úc không đích thân theo dõi.

Chính vì vậy mà lần này phát sinh một chút chuyện nên cô hơi lo lắng."

Yên tâm."

Giang Bình Dã cười an ủi: "Đều xử lý xong hết rồi."

"Vậy thì tốt rồi."

Giang Bình Dã: "Vẫn chưa ăn cơm à, muốn ăn gì chúng ta ra ngoài ăn nhé?"

Tống Dao lắc đầu: "Không được đâu, cảnh quay đầu tiên buổi chiều là của em, đi ra ngoài ăn cơm sợ không kịp quay lại."

Đây là lần đầu tiên cô vào đoàn phim sau khi nhận được giải thưởng, cô không muốn có người kiếm cớ lợi dụng nói cô sau khi nhận được giải thưởng rồi bắt đầu kiêu ngạo."

Vậy buổi chiều có mấy cảnh quay."

Tống Dao: "Hai cảnh đều đầu tiên, nếu không có gì thì ba giờ có thể kết thúc công việc."

Hai ngươi đang nói chuyện Tư Tư liền cầm hai hộp cơm đi tới, thấy Giang Bình Dã hơi ngạc nhiên một chút: "Anh rể?"

Nghe vậy Giang Bình Dã không khỏi nhướn mày, cười nhìn Tống Dao: "Trợ lý mới của em khá thông minh đấy."

Mặt Tư Tư đỏ lên, bởi vì bình thường trong nhóm chat của fan và siêu thoại CP đều gọi Giang Bình Dã là 'anh rể', vừa rồi vì ngạc nhiên quá nên chưa kịp sửa miệng.Tống Dao cười giới thiệu: "Đây là Tư Tư trợ lý mới của em, Tư Tư đây là Giang tổng, Giang Bình Dã."

Tư Tư mím môi, có chút xấu hổ với xưng hô vừa nãy của mình, sau đó lễ phép chào một tiếng: "Chào Giang tổng."

Giang Bình Dã cười cười: "Không cần khách sáo như vậy, tôi khá là thích cách gọi trước đó, không cần đổi, cứ gọi anh rể là được rồi."

". . . . . ."

Người này không nghiêm túc gì hết, Tống Dao cũng lười phản ứng với anh.Sau đó Giang Bình Dã hỏi Tư Tư: "Đoàn phim của các cô có thừa phần cơm nào không?"

Tống Dao: "Anh hỏi cái này để làm gì?"

Giang Bình Dã rũ mắt nhìn cô: "Em không thể đi ăn cùng anh thì anh ở lại đây ăn cơm cùng em."

". . . . . ."

Nói xong Giang Bình Dã ngẩng đầu nhìn về phía Tư Tư: "Còn không?"

"Có ạ có ạ."

Tư Tư đáp liên tục."

Vậy làm phền cô lấy giúp tôi một phần."

Tư Tư vội vàng gật đầu: "Không thành vấn đề anh rể, anh muốn ăn gì em đi lấy giúp anh."

Cô không ngờ rằng mình còn có thể đưa cơm được cho CP của mình, bây giờ đừng nói là lấy cơm cho, kể cả phải đưa cả phần cơm của mình cho Giang Bình Dã cô cũng nguyện ý.Giang Bình Dã cười cười: "Cái gì cũng được, tôi không kén ăn, cứ lấy giống như chị của các cô là được."

Tư Tư rưng rưng nước mắt, dùng sức gật đầu một cái: "Vâng ạ."

A a a a a a a a a a đây là tình yêu kinh thiên động địa gì vậy, đu được rồi đu được rồi!!!
 
Hạ Dài - Diệp Kiến Tinh
Tống Giao - Giang Bình Dã (9)


Tư Tư nhanh chóng quay lại với một hộp cơm khác trong tay, giống như Giang Bình Dã nói, bên trong đều là những món Tống Dao thích ăn.Hôm nay có Giang Bình Dã ở đây, vì không muốn là bóng đèn cản trở anh và Tống Dao, Tư Tư rất thông minh tự lấy hộp cơm của mình đi ăn cùng với các nhân viên khác.Ban đầu sân bóng rổ rất lớn nên không có ai chú ý đến Giang Bình Dã, kết quả là qua thời gian ăn trưa cả đoàn phim đều biết Giang Bình Dã vội vàng tới thăm ban Tống Dao.Thêm đó, trong đoàn phim hầu như là người trẻ tuổi , đều là những cô gái mới tốt nghiệp.

Bình thường toàn đu CP Tống Dao và Giang Bình Dã ở trên mạng, bây giờ gặp được trực tiếp càng phấn khích hơn.Sau đó bị đạo diễn mắng mới kiềm chế lại bản thân, cũng bởi vì nghe thấy Giang Bình Dã nói chuyện cùng đạo diễn Tống Dao mới biết được hóa ra Giang Bình Dã là nhà đầu tư lớn nhất cho bộ phim này.". . . . . ."

Có lẽ là sợ cô nghĩ nhiều nên đạo diễn cười nói: "Mặc dù Giang tổng là nhà đầu tư lớn nhất cho bộ phim này nhưng yên tâm đi, bộ phim này không có gì mờ ám cả, đều công khai minh bạch trên mạng hết rồi."

Nghe đạo diễn nói như vậy Tống Dao mới thở phào nhẹ nhõm, lấy lại tinh thần cô mới cong môi cười nói: "Tôi biết rồi đạo diễn."

Sau đó đạo diễn ngồi xuống nói chuyện với Giang Bình Dã một lát, cũng không né tránh Tống Dao, cô ngồi bên cạnh cúi đầu đọc kịch bản không nói xem vào.Cảnh quay buổi chiều nhanh chóng bắt đầu.Đạo diễn đã chuẩn bị ghế ngồi cho Giang Bình Dã, anh ngồi ngay phía sau đạo diễn và máy quay, đó là vị trí tốt nhất.Đây là lần đầu tiên anh đến trường quay xem Tống Dao đóng phim, cảm thấy khá là thú vị.Vì phần chính được quay trong khuôn viên vườn trường nên trang phục và cách trang điểm của Tống Dao rất trẻ trung và xinh đẹp.

Mặc áo sơ mi trắng ngắn tay và váy xếp ly kẻ xọc, là đồng phục mùa hè thông thường, tóc buộc cao đuôi ngựa lộ ra cái trán trơn bóng, hai bên má xõa xuống vài sợi khiến anh nhớ lại dáng vẻ của Tống Dao hồi còn đi học, cũng không khác là mấy.Hôm nay là cảnh quay của nữ chính Lâm Nghệ lần thứ hai gặp nam chính Tống Hoài Thần.Ánh nắng buổi chiều rất chói mắt, bây giờ đang là tiết thể dục, Lâm Nghẹ bị đám chị em kéo đi xem bóng rổ."

Lâm Nghệ chúng ta đi xem bóng rổ đi!"

"Nắng như vậy đi xem bóng rổ làm gì chứ?"

"Đi xem soái ca!

Hôm nay có một trận đấu bóng rổ, lớp 11 đấu với lớp 12, còn có một người đẹp trai tên là Tống Hoài Thần, là người đứng đầu khóa của chúng ta, vừa đẹp trai vừa học giỏi nữa chứ."

Ồ thật sao?"

Vốn dĩ Lâm Nghệ không có hứng thú với trận thi đấu bóng rổ nhưng khi nghe thấy tên Tống Hoài Thần cô giống như ma xui quỷ khiến mà đi đến đó.Cô và nhóm chị em vừa tiến vào sân bóng rổ liền nghênh đón bằng tiếng hoan hô reo hò.—A a a a a a a a a a a ném hay quá!—Vãi chưởng!

Đẹp trai quá a a a a a a a a a a!!!—A a a a a a a a a a ba điểm !!!

Tống Hoài Thần đẹp trai quá!Nghe được câu cuối Lâm Nghệ mới biết được hiệp một đã kết thúc mà vừa nãy Tống Hoài Thân đã ném được cú ba điểm, mấu chốt chính là ba điểm đó.Trên sân bóng rổ những chàng trai mặc đồng phục mùa thu bước ra khỏi sân thành từng nhóm nhỏ.Sau đó cô chợt nghe thấy một người trong nhóm chị em mình ủ rũ nói: "Này, chúng ta tới chậm nên trận đấu đã kết thúc rồi."

Lâm Nghệ ngạc nhiên: "Không phải còn trận kế tiếp sao?"

"Trận kế tiếp diễn ra vào trưa ngày mai, hôm nay đấu xong rồi."

"Đã xong rồi sao."

Lâm Nghệ thu hồi ánh mắt lẩm bẩm: "Vậy chúng ta đi thôi."

Không đợi nhóm chị em bên cạnh cô nói chuyện thì cách đó không xa có một chàng thanh niên mặc bộ quần áo mùa thu màu trắng đang mỉm cười đi về hướng bên này.Cô nhận ra đó là đồng phục của học sinh lớp 11.Suy nghĩ đang trôi xa thì mấy chàng trai cao lớn đã sắp đi tới gần."

Hôm nay anh Thần quá ngầu, một cú ba điểm cuối cùng tớ muốn quỳ phục cậu luôn rồi."

Nam sinh quay lưng về hướng ánh nắng, giọng nói lười biếng cà lơ phất phơ: "Anh thần của cậu có lúc nào không ngầu chứ?"

"Đúng đúng đúng, anh Thần ngầu nhất, quá mức ngầu luôn!

Nếu không có Thịnh Gia Ngật thì trên sân bóng không ai có thể địch lại anh Thần của tôi."

"Tôi dám cam đoan hôm nay chắc chắn cậu thu hoặc được một đống người hâm mộ, nhìn xung quanh sân mà xem, 80% đều là con gái, 100% đều hướng về phía cậu đó.Tống Hoài Thần cười không trả lời."

Nhưng rốt cuộc cậu thích người như thế nào vậy?"

Nói xong người kia nhìn xung quanh sân bóng rổ một vòng, cuối cùng dừng lại trên người Lâm Nghệ."

Này, người bên kia thế nào?"

Trong tiểu thuyết, ngoại hình của Lâm Nghệ rất nổi bật trong đám đông, dáng người cao gầy, diện mạo xinh đẹp nhưng không hung dữ, khí chất dịu dàng, nhìn qua trông rất yên lặng và nhẹ nhàng.Tống Hoài Thần nhìn qua hướng đó theo lời cậu ta nói.Cô gái đứng dưới bóng cây đang ôm một quyển sách giáo khoa, hai chân thon gầy dưới chiếc váy đồng phục, hướng lên trên là khuôn mặt khiến người ta khó quên.Ánh chiều tà nghiêng xuống, trong trí nhớ của chàng thiếu niên đứng cách cô không xa.Mà trong tiếng ồn ào náo nhiệt Lâm Nghệ lần thứ hai nhìn thẳng vào mắt anh."

Ok, cắt___""Rất tốt, một lần qua luôn!

Nhân viên trang điểm chỉnh lại cho hai thầy cô đi!"

Tống Dao thoát ra khỏi vai diễn, cảnh này không khó diễn lắm, khó cũng chỉ khó ở chỗ bốn mắt nhìn nhau.Sau khi đạo diễn hô cắt cô theo bản năng nhìn về hướng Giang Bình Dã.Đối diện với ánh mắt cười như có như không của anh Tống Dao nhẹ nhàng cong cong khóe môi, đây là lần đầu tiên Giang Bình Dã tới xem cô diễn, cũng không biết vừa nãy cô diễn có tốt không nhưng đạo diễn hô cắt một lần là qua hẳn là cũng không tệ lắm.Cảnh sau rất nhanh liền diễn xong, lúc Tống Dao quay trở lại phòng trang điểm thấy Giang Bình Dã đã ngồi đó uống nốt cốc cafe của cô."

Sao anh lại uống cốc này, hiện tại chắc đã dở lắm rồi, để em mua một cốc khác."

Giang Bình Dã cười: "Không sao, anh thích uống đồ em uống qua."

Nói xong anh ngẩng đầu nhìn cô: "Quay xong rồi à?"

"Ừm."

Tống Dao gật đầu: "Quay xong rồi."

Giang Bình Dã gật đầu: "Vậy chúng ta đi hẹn hò nhé?"

Tống Dao biết mặc dù ngoài mặt nhìn như đang trưng cầu ý kiến của cô nhưng trên thực tế đã sắp xếp xong rồi.Cô gật đầu: "Được, vậy anh chờ em một chút em đi thay đồ."

Ánh mắt của Giang Bình Dã dừng trên người cô, đánh giá vài giây sau đó nghiêm túc nhìn cô: "Thật ra em không cần đổi quần áo khác cũng được."

"Cái gì cơ?"

Tống Dao nghe không hiểu.Anh chậm rãi thu hồi ánh mắt: "Dù sao thì đến cuối cũng phải cởi ra mà."

Tống Dao: ". . . . . ."

Cô đúng là không nên mong chờ gì ở đồ chó này mà.Cô còn tưởng anh sẽ nói ra câu "Em mặc gì thì trong mắt anh cũng đều đẹp nhất!" cơ chứ.". . . . . ."

Kết quả là, kết quả là.Như vậy?Tống Dao lườm anh, mặt không đổi sắc bước vào phòng thay quần áo.Bởi vì nói là đi hẹn hò nên Tống Dao đã thay sang một chiếc váy dài, bỏ tóc đuôi ngựa buộc cao xuống, cả người giống như có khí chất của tiên nữ.Thế cho nên lúc hai người vừa bước ra ngoài mọi người lại bị kinh ngạc một trận nữa.Sau khi rời khỏi Nhất trung Lâm Giang, Giang Bình Dã lái xe thẳng đến một khu trang viên mới xây với cơ sở vật chất bên trong vô cùng toàn diện, còn có cả một rạp chiếu phim tư nhân.Tống Dao: "Sao anh lại đột nhiên mang em đến đây?"

Giang Bình Dã nắm tay cô đi vào bên trong: "Nhìn em gần đây quay phim bận rộn nên mang em đến đây thư giãn một chút."

"Trang viên này là của bạn anh, bây giờ vẫn chưa khai trương, trước đó cậu ấy nói với anh nếu có hứng thú thì có thể tới trải nghiệm miễn phí, thuận tiện cho chút ý kiến."

"Ồ."

Tống Dao gật đầu, cô đánh giá bố cục khu trang viên một chút, lẩm bẩm nói: "Bạn của anh rất biết cách hưởng thụ."

"Em nói gì vậy?"

Tống Dao lắc đầu: "Không có gì."

Vừa nói cô vừa liếc nhìn qua biển suối nước nóng: "Nhưng anh định đưa em đi tắm suối nước nóng à?

Em không mang đồ tắm."

Ánh mắt của Giang Bình Dã dừng trên mặt cô, cười đến mức không đứng đắn: "Chỉ có hai chúng ta thôi, mặc đồ tắm làm gì?

Khách sáo quá rồi."

". . . . . ."

Tống Dao cạn lời, cô đúng là xem nhẹ độ vô sỉ của người này.Nhưng Giang Bình Dã cũng không thật sự mang cô đi tắm suối nước nóng.

Bởi vì sau khi ăn cơm xong trên núi đã đổ mưa, muốn đi cũng không được.Trở lại trong phòng, Tống Dao tám chuyện với Vu Hạ một chút.Giang Bình Dã mới vừa tắm xong từ phòng tắm bước ra, vừa vặn nhìn thấy cuộc đối thoại trên máy tính.[Vu Hạ: Cậu với Giang Bình Dã thế nào rồi, bao giờ kết hôn?][Tống Dao: Ừm. . . . . .nói sau đi, không vội, dạo này công ty của anh ấy rất bận, chắc là cũng không có thời gian nghĩ đến chuyện này đâu.][Vu Hạ: Được rồi, dù sao cậu cũng là đại minh tinh!

Không lo không lấy được chồng!

Nhưng mà để hôm khác tớ bảo Quý Thanh Dư gõ tín hiệu cho Giang Bình Dã!]Giang Bình Dã nhìn lướt qua đoạn đối thoại sau đó thu hồi ánh mắt: "Dao Dao, nước của em được rồi, có thể đi tắm."

"Được."

Tống Dao cúi đầu gõ nhanh vài chữ kết thúc cuộc đối thoại với Vu Hạ.Mệt mỏi cả một ngày, vì không thể tắm suối nước nóng nên chỉ có thể ngâm nước nóng.Lúc Tống Dao ra khỏi phòng tắm Giang Bình Dã đã ôm một rổ đựng đĩa phim và đang hào hứng lựa chọn.Thấy cô đi ra liền ngoắc tay: "Lại đây chọn xem, em muốn xem phim nào?

Có nhiều phim ngày xưa lắm, chắc chắn là em sẽ thích."

Sau khi Tống Dao làm diễn viên cô cũng rất thích nghiên cứu phim cũ, bởi vì cô giáo từng nói xem phim cũ sẽ cải thiện được kỹ năng diễn xuất của bản thân.Cuối cùng hai người chọn được một bộ phim cũ nước ngoài, chính xác mà nói là do Giang Bình Dã chọn.

Nói là phim tình cảm, Tống Dao nhìn qua tên thấy mình chưa từng xem qua nên cũng đồng ý.Sau vài phút xem cô thấy có chút không thích hợp lắm, đây rõ ràng. . . . . .nội dung của bộ phim này. . . . . .không phải là phim tình cảm lãng mạn bình thường. . . . . .Có lẽ là biết Tống Dao đã nhận ra điều gì đó không ổn nên Giang Bình Dã coi như không có gì trực tiếp một bế hai ôm đem người đè lên giường, sau đó là hơi thở mát lạnh áp vào.Rất nhanh Tống Dao bị anh hôn khiến đầu óc trở nên choáng váng, ngay cả quần áo biến mất trên người mình lúc nào cũng không biết.Những hình ảnh lộn xộn vẫn chiếu trên màn hình, mặc dù không nhìn thấy nhưng âm thanh cũng đủ khiến người ta đỏ mặt.Vừa hít một hơi Tống Dao liền giơ tay đẩy Giang Bình Dã một cái, nhỏ giọng mắng anh: "Giang Bình Dã, sao anh lại cho em xem mấy loại phim vớ vẩn như vậy hả!

Đồ không biết xấu hổ!"

Giang Bình Dã vừa cắn vành tai cô vừa thở gấp: "Không phải nói với em rồi sao, mặt mũi có là gì chứ?

Anh muốn vợ."

". . . . . ."

Tống Dao chưa kịp mở miệng chợt nghe thấy Giang Bình Dã thấp giọng nói: "Bọn họ cũng có cục cưng rồi, chúng ta cũng có một đứa, nhé?"

Anh ghé sát vào tai cô, dụi tai vào nhau, âm thanh có chút sột soạt: "Dao Dao, chúng ta kết hôn được không."

Ban đêm yên tĩnh, trong bóng tốt chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở mỏng manh và tiếng tim đập mạnh.Không biết qua bao lâu Tống Dao rốt cuộc cũng gật đầu."

Được."(Hoàn toàn văn.)—————-Lời của tác giả:Bộ này đến đây là kết thúc rồi, cảm ơn mọi người đã đồng hành đến cuối cùng.
 
Back
Top Bottom