Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)

[H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)
Chương 50: Thật tốt quá


Trong khoảnh khắc nhìn thấy sự tuyệt vọng từng mong chờ trong mắt Lý Đài, Chử Huy xuất hiện cảm giác ù tai thoáng qua.Anh tuổi trẻ mà đã có thể nhẹ nhàng có thành tựu như vậy trên chốn quan trường, không thể tách rời với xuất thân gia đình của mình, cũng không thể tách rời với sự tinh ranh xảo quyệt, ứng biến linh hoạt của chính anh.Trước kia anh xấu hổ khi nhắc đến tình yêu, nhưng những sự cố bất ngờ xuất hiện liên tiếp và những thay đổi bất thường của cơ thể đều đang nhắc nhở anh một cách rõ ràng: cứ tiếp tục thế này thì kết quả sẽ không phải điều anh muốn, vị trí thực sự của Lý Đài trong lòng anh và vị trí anh cho là vậy luôn không giống nhau.Sau khi nhận thức được sự thật này, Chử Huy gần như ngay lập tức đã "tha thứ" cho Lý Đài.Thực ra anh chưa bao giờ quan tâm đến quá khứ của Lý Đài và Trương Hạo Linh, chuyện cũ không thể truy cứu, cái anh muốn là tương lai với cô.Nhưng Lý Đài luôn gần như cố chấp muốn Chử Huy hiểu tình cảm giữa cô và Trương Hạo Linh.Vì chuyện này rất quan trọng với Lý Đài, nên anh có thể nghe câu chuyện trưởng thành thực ra cũng không quá đặc biệt này.Nói từ căn bản Chử Huy vẫn là tên bạo ngược ích kỷ đó, lợi dụng quyền thế, đùa giỡn lòng người, chỉ muốn làm hài lòng bản thân mình.Bây giờ sự tình nguyện của ,Lý Đài có thể khiến anh hài lòng, vậy anh cũng có thể như người bình thường, bắt đầu yêu đương với cô từ đầu.*Lâm Diệp Nhiên thong thả đến muộn lại phát hiện anh không chỉ không phải người duy nhất đến muộn, thậm chí còn không phải người cuối cùng đến."

Bọn họ đâu rồi?"

"Chử Huy đi nghe điện thoại rồi, Đới Hiểu thì vẫn chưa đến."

Nhìn sắc mặt hồng hào của Lý Đài, Lâm Diệp Nhiên ổn định phát huy, "Ngày càng xinh đẹp, xem ra Chử Huy đối xử với em không tệ."

Lý Đài có hơi ngượng ngùng, "Cũng tạm được."

"Tạm được?

Ý là anh ta vẫn còn không gian phải tiến bộ rất lớn à?"

"Là... chúng em vẫn còn phải.. quen dần thêm chút nữa."

Lý Đài vừa nói xong đã có một tay xoa chiếc gáy đỏ ửng của cô, Chử Huy hỏi: "Đới Hiểu đâu?

Không phải bảo cậu đi đón cô ấy sao?"

"Không tiện đường, tôi bảo cô ấy tự đến."

Mắt Chử Huy lộ ra chút vẻ trách cứ.Lâm Diệp Nhiên vẫn thờ ơ như không, "Cậu ôm được người đẹp về nên đã bắt đầu quản chuyện bao đồng của người khác rồi à?"

Chử Huy lười phản ứng lại với anh.Một lúc sau, Đới Hiểu đến, nhiệt tình chào hỏi Lý Đài và Chử Huy, không để ý tới Lâm Diệp Nhiên.Đây là nhà hàng mới mở của bạn Chử Huy và Lâm Diệp Nhiên mời bọn họ đến ủng hộ.

Sáng nay Chử Huy mới gọi điện cho Lâm Diệp Nhiên, nói để tránh anh làm kẻ thứ ba ngượng ngùng nên đã hẹn Đới Hiểu đi cùng anh.Có lẽ là để trả thù, trong bữa ăn, Lâm Diệp Nhiên liên tục hỏi han đầy tò mò về chi tiết câu chuyện tình yêu của Lý Đài và Chử Huy.

Lý Đài đều đỏ mặt trả lời, để đổi lại, Lâm Diệp Nhiên cũng kể cho cô nghe về phiên bản của Chử Huy trong cùng một câu chuyện.Sắc mặt Chử Huy không tốt nhưng cũng không ngăn cản anh ta "nói huơu nói vượn" lại.Môi trường nhà hàng không tệ, hương vị không tệ, phục vụ cũng không tệ, nếu chỉ có anh và Lý Đài, trải nghiệm chắc sẽ còn tốt hơn.Sau bữa ăn, trước khi chia tay, Lý Đài và Lâm Diệp Nhiên đi vệ sinh còn Chử Huy và Đới Hiểu ra khỏi nhà hàng trước.Đới Hiểu trêu chọc Chử Huy: "Chúc mừng anh nhé, nhanh vậy đã theo đuổi được Lý Đài rồi."

"Đừng học theo Lâm Diệp Nhiên nói bậy."

Nhắc đến người đáng ghét đó, Đới Hiểu bĩu môi, sự không vui hiện rõ trên gương mặt.Chử Huy châm điếu thuốc nói: "Đới Hiểu, ra nước ngoài đi."

Đới Hiểu cười gượng, "Em vừa mới về mà."

"Ra ngoài một thời gian, thử bắt đầu cuộc sống mới đi."

"Tại sao chứ?

Nhà em cũng ở đây mà."

Giọng Đới Hiểu nghẹn ngào."

Đã bao nhiêu năm rồi, cần gì phải vậy?"

Cô nhanh chóng đỏ hoe mắt, Đới Hiểu cảm thán: "Đúng là yêu đương vào rồi, bao nhiêu năm nay đây là lần đầu tiên anh nói mấy lời này."

Lâm Diệp Nhiên và Lý Đài đẩy cửa nhà hàng bước ra.

Đới Hiểu quay đầu bỏ đi, đi được vài bước lại quay lại ôm Lý Đài nói: "Chúc phúc cho hai người, hôm nào chúng ta hẹn riêng đi, không dẫn mấy tên đàn ông thối này đến." rồi bỏ đi không quay đầu lại.Chử Huy đỡ cửa xe cho Lý Đài lên xe, nghiêng đầu nói với Lâm Diệp Nhiên: "Cậu không thể tốt với Đới Hiểu một chút à?"

"Oan uổng tôi quá, tôi vẫn luôn đối xử tốt với cô ấy như hồi nhỏ."

"Cậu..."

"Thôi được rồi, đừng thấy mình yêu đương xong là không chịu nổi người khác độc thân, tôi không có phúc đó.

Chúc mừng cậu, Lý Đài có vẻ sống rất tốt."*Lý Đài đâu chỉ sống tốt, cô quả thật là sống quá tốt.Chử Huy tỏ tình lần nữa vào lần hẹn hò thứ 3 với Lý Đài, Lý Đài đồng ý.Sau khi liên tiếp đến quầy tạp hóa gặp cô vào đêm khuya, Chử Huy mệt mỏi dựa vào vai Lý Đài nói: "Em dọn đến Cảnh Viên đi, anh sẽ không mệt nữa."

Cuối tuần đó, Lý Đài đã dọn đến Cảnh Viên.Khi Chử Huy bận rộn, cô sẽ sáng sớm lại đến quầy tạp hóa mở cửa, ăn tối xong với Trương Hạo Linh thì về.Khi Chử Huy không bận, cô sẽ làm cả bàn toàn món mình thích rồi hỏi anh không thích món nào.Chử Huy đưa cho Lý Đài một chiếc thẻ để mua sắm những thứ cô cần, hôm sau Trương Hạo Linh như cu li khuân vác cùng cô xách các túi lớn nhỏ mang về, rồi lại theo chỉ dẫn của Lý Đài sắp xếp lại nhà bếp.Chử Huy muốn tất cả chi tiêu của Lý Đài đều quẹt thẻ của anh; muốn Lý Đài mỗi sáng đều chuẩn bị bữa sáng cho anh, tiễn anh ra cửa; muốn Lý Đài phân loại, sắp xếp quần áo đã giặt...Anh muốn Lý Đài làm tất cả những gì một người nội trợ đúng nghĩa thông thường sẽ làm, để chứng minh rằng, mặc dù họ đảo lộn một số bước trong tình yêu, nhưng cũng không khác gì những cặp đôi bình thường yêu mến lẫn nhau.Lý Đài không chỉ chấp nhận tất cả yêu cầu của Chử Huy mà còn không một lời oán trách.Thậm chí, chỉ trong hai tuần ngắn ngủi sống chung, căn hộ vốn lạnh lẽo sạch sẽ giờ cũng trở nên tràn đầy sức sống nhờ có cô.Trên ghế sofa trải tấm chăn lông ngắn mà cô thích; trên bàn ăn để cái cốc cô dùng đã mấy năm; trên tủ đựng đồ nở rộ hoa tươi theo mùa; trong phòng ngủ còn có người đàn ông cô yêu thích.Dù có tiền hay không, sống ở đâu, cùng ai, Lý Đài vẫn luôn có cách nhanh chóng tìm ra lối sống thoải mái nhất cho mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào.Lý Đài sống tốt chỉ liên quan đến bản thân cô; cô sống không tốt mới liên quan đến người khác.Nhưng cô sống cũng quá tốt rồi.Cuộc sống chung đặc biệt thuận lợi và hòa hợp khiến Chử Huy cảm thấy anh chỉ là một trong những công cụ của cuộc sống hạnh phúc của Lý Đài, giống như cô không quan tâm đến những ấm ức và đau khổ trước đây của mình, cô cũng không quan tâm Chử Huy có hối lỗi và muốn bù đắp hay không.Từ đầu đến cuối, chỉ có mình Chử Huy là "thiếu nữ đang yêu" đầy tâm sự.___Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
 
[H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)
Chương 51: Nắm hỏng rồi (H)


Bốp!Lòng bàn tay vỗ lên kính xe, năm ngón tay bám trên kính từ từ trượt xuống rồi lại bị giật ra."

Em trốn nữa camera giám sát sẽ quay được đấy."

Quay đầu vùi vào cổ Chử Huy, Lý Đài kéo quần áo mình nói: "Đừng ở đây, về nhà đi."

Chử Huy cúi đầu cắn tai cô, "Về nhà làm gì?"

"Em, em không muốn ở đây."

Lý Đài loạn xạ đẩy cái đầu đang chôn ở giữa ngực mình ra, hoảng loạn nói.Kéo hai tay cô ra, Chử Huy lại cắn lên cổ Lý Đài, "Anh không làm gì cả."

Nói là không làm gì nhưng Chử Huy để lại từng dấu cắn trên cổ Lý Đài rồi lại dùng một tay khóa hai cổ tay cô ra sau lưng, vén áo sơ mi, vòng qua áo lót nắm lấy bầu vú."

Anh...

ưm~ đừng thế."

"Sợ gì?"

"Sẽ..có người."

"Nói lại những lời em vừa nói, rồi về nhà."

"Em nói gì cơ?

Rõ ràng toàn là Lâm Diệp Nhiên nói mà."

Chử Huy dùng miệng kéo dây áo lót xuống."

Đừng mà!

Em nói em nói.

'Hóa ra anh thích em sớm vậy cơ à?

Vậy sao anh không nói sớm?' "Chử Huy cắn lên xương quai xanh của Lý Đài."

'Đúng đúng, anh không thích em.' Đừng cắn nữa, em nói rồi mà."

Chử Huy từ xương quai xanh đi xuống, cắn lên bầu vú."

'Tiếc thật, em thích anh từ rất sớm rồi đấy.'"Chử Huy ngậm chặt nụ hồng đỏ au, mơ hồ nói: "Lặp lại lần nữa."

"Nhẹ thôi.

'Tiếc thật, em thích anh, từ rất sớm rồi.'"Chử Huy mút mạnh mấy cái lên nụ hồng, khi buông ra vẻ mặt chưa thỏa mãn vùi mặt vào bầu ngực thở dốc, rồi kéo quần áo lên cho Lý Đài.Anh bế Lý Đài xuống xe, Lý Đài muốn tự đi, Chử Huy lại không cho, cứ thế ôm cô vào thang máy.Bây giờ thì đã bị camera quay lại rõ ràng, mặt Lý Đài như muốn bốc cháy, đầu áp vào cổ anh, khẽ nói: "Anh để em tự đi đi, để người ta nhìn thấy trông kỳ cục lắm."

Chử Huy không nói gì, tay đỡ mông cô âm thầm bóp lấy một cái.Thang máy dừng ở tầng một, có người hàng xóm bước vào.Nhìn thấy người đàn ông cao lớn ôm một cô gái, hàng xóm trước tiên lộ vẻ khinh bỉ, rồi nhìn thấy cô gái ăn mặc bình thường nguyên vẹn, trong không khí cũng không có mùi rượu, lại nhìn ánh mắt của Chử Huy biến thành thông cảm và đồng tình.Lý Đài lén quan sát qua gương.

Nhìn thấy sự thay đổi trong ánh mắt của người hàng xóm, lập tức nhanh trí thả lỏng tay chân, giả vờ tứ chi vô lực.Vào đến cửa nhà, Chử Huy đặt Lý Đài lên chiếc tủ ở tiền sảnh, Lý Đài lập tức hỏi: "Vừa rồi anh ta có phải tưởng em là người tàn tật không?"

Chử Huy không đáp, chỉ xé quần áo Lý Đài, lôi bầu vú ra mút mạnh."

Nhẹ thôi~"Chử Huy không nghe thấy, lòng bàn tay xoa chiếc lưng gầy của cô, "Ăn nhiều cơm vậy mà đi đâu hết rồi?

Sao không có thịt?"

Lý Đài bị anh xoa đến mềm nhũn như một vũng nước, lông mày ánh mắt đều tràn ngập xuân tình.Nắm lấy vòng eo mỏng manh, Chử Huy lộ vẻ không hài lòng, "Gầy thế này, chứa nổi con không?"

Trong mắt Lý Đài thoáng qua vẻ kinh ngạc.Chử Huy hôn lên khóe mắt cô, "Con làm bụng em căng đến rách thì sao?"

"Con nào cơ?

Anh đừng nói bậy."

Người nói vô tình, kẻ nghe hữu ý.Chử Huy cắn từ má cô đến môi, "Không muốn sinh con cho anh à?"

"Không, không phải..."

"Không phải cái gì?"

Đôi mày mắt đen thẳm của Chử Huy cách Lý Đài trong chưa đầy gang tấc, ánh mắt như muốn nuốt chửng cô khiến Lý Đài sợ hãi, cô vội quay mắt đi."

Hỏi em đấy."

Kẹp cằm cô, Chử Huy nói: "Hôn anh một cái."

Lý Đài ôm vai anh, kéo đầu Chử Huy xuống, dùng môi nhẹ nhàng cọ môi anh, rồi từ từ đưa lưỡi vào miệng anh.Chử Huy ngậm lấy môi lưỡi Lý Đài, mút mát một cách vô cùng dịu dàng.Quần áo vứt một đường, Lý Đài treo mình trên người Chử Huy tiến vào trong phòng tắm đầy hơi nước nóng.Chử Huy cao lớn vạm vỡ đứng thẳng tắp, cơ bắp căng phồng bị hơi nước xông đến phun trào sức mạnh và dục vọng, dương vật đỏ tía đâm vào huyệt nhỏ đỏ hồng, khiến Lý Đài gầy gò bé nhỏ trông thật đáng thương.Lý Đài bám vai Chử Huy trườn lên, ngăn không cho anh tiến vào quá sâu, nhưng nước chảy trơn tuột, ngã xuống lại mất nhiều hơn được."

Ưm~ a~ đi, đi lên giường đi."

"Em còn chưa xoa sữa tắm."

Lý Đài sắp bị anh chà sát đến rách da rồi."

Không xoa nữa, đi ra ngoài, đi lên giường."

Trước kia, địa điểm hoạt động của Lý Đài và Chử Huy chỉ giới hạn trong phòng ngủ chính, nhưng sau khi sống chung, Chử Huy chỉ muốn làm với cô ở khắp mọi nơi ngoài phòng ngủ chính.Lau qua loa bằng khăn tắm, giữ nguyên tư thế giao hợp, Chử Huy ôm Lý Đài ra khỏi phòng tắm, nhưng đích đến không phải là giường.Anh ấn Lý Đài vào ghế sofa phòng khách, một cái này sâu đến mức cô gần như ngạt thở.Lý Đài cắn môi dưới, ngửa đầu lên rên rỉ.

Chử Huy cúi người hôn môi cô, hôn đến khi cô nới lỏng răng, há miệng quấn lưỡi với anh.Anh gỡ tay Lý Đài đang nắm chặt tấm chăn lông ngắn ra rồi nắm trong lòng bàn tay, mười ngón đan xen."

Chăn bị em nắm hỏng rồi."

"Nếu có khách đến nhìn thấy thì sao?"

"Ngày mai đi mua một con mèo rồi nói là nó cào nhé?"

Lý Đài vừa thẹn vừa ngượng, giơ tay cố đẩy anh ra lại không chút nhúc nhích, cô liền giơ tay lên đánh anh."

Còn không phải là tại anh."

"Tại anh cái gì?

Tại anh làm em sướng quá à?"

Lý Đài không tiếp nổi mấy lời thô tục này, chủ động vươn người hôn anh.Chiếc ghế sofa da dưới sự va chạm của Chử Huy phát ra tiếng ma sát rất lớn, như một kẻ mách lẻo nhiệt tình, cố ý muốn công khai những lời thì thầm âu yếm của họ.Lý Đài nắm lấy cánh tay Chử Huy cầu xin: "Lên giường đi."

"Tại sao?

Trong nhà này đâu có chỗ nào anh chưa từng làm em?"

Lý Đài ưỡn eo co chặt lối đi kẹp lấy anh.Trán Chử Huy căng lên, giơ tay vỗ vào mông cô một cái, "Đồ dâm đãng này."

Anh ấn Lý Đài vào ghế sofa mạnh hơn, dùng sức rất lớn va chạm, anh muốn cho Lý Đài tất cả của mình, cũng muốn chiếm hữu toàn bộ lấy Lý Đài.Anh hỏi Lý Đài có sướng không, Lý Đài run rẩy nói sướng, anh hỏi Lý Đài còn muốn nữa không, Lý Đài khóc lóc nói muốn.Khoảnh khắc cuối cùng, Chử Huy vẫn rút ra ngoài, bắn tinh dịch đặc sệt lên cánh hoa ướt nhẹp dâm đãng, như thể chảy ra từ đó vậy.___Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
 
[H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)
Chương 52: Dị ứng


10 giờ sáng, Lý Đài gọi điện cho Trương Hạo Linh còn đang ngái ngủ, hạn anh trong vòng nửa tiếng phải đến Cảnh Viên.40 phút sau, Trương Hạo Linh đứng trong bếp nhìn Lý Đài lấy đồ từ tủ lạnh ra từng thứ một."

Đây là gì vậy?"

"Chử Huy bảo người mang đến, nhiều quá, bọn em ăn không hết, anh lấy ít về đi."

"Thế này không tiện lắm đâu, em làm xong rồi anh qua ăn là được rồi, cần gì phải để anh mang về nấu nướng cho phí."

Lý Đài trừng anh một cái, mang đồ cùng Trương Hạo Linh về quầy tạp hóa.Về đến quầy tạp hóa, Trương Hạo Linh trông cửa hàng, Lý Đài lên lầu làm cơm trưa.Hai người đối diện với một bàn đầy hải sản, Trương Hạo Linh vừa ăn vừa cảm thán: "Hàng cao cấp đúng là khác, mùa này mà cua còn béo thế này."

Lý Đài chỉ ăn rau, hải sản đều để Trương Hạo Linh ăn."

Sao em không ăn, cái này đâu có tanh."

"Em ăn rồi, anh ăn toàn đồ thừa của em đấy."

"Chậc, không có lương tâm."

Trương Hạo Linh đột nhiên dùng càng cua chỉ vào cổ Lý Đài nói: "Cổ em sao thế?

Dị ứng à?"

Lý Đài vô thức sờ cổ, phản ứng lại đó là gì, mặt đỏ bừng."

Để anh xem, sao lại một mảng lớn thế này, có phải..."

"Xem gì mà xem, anh quản được à."

Lý Đài buông đũa, giơ tay vừa đánh anh vừa nói.Trương Hạo Linh vẻ mặt vô tội nhìn Lý Đài phát điên, một lúc sau mới phản ứng lại, anh cũng thấy hơi ngượng.Tiêu diệt con cua xong, Trương Hạo Linh ấp úng nói: "Em, phải chú ý, an toàn.

Đừng... làm ra mạng người."

Sao lại nói đến chuyện này, mấy người đàn ông này bị sao vậy."

Em sẽ chú ý."

"Nhưng mà, giờ em ở với Chử Huy rồi, thực sự làm ra một người.. chắc cũng không liên quan gì đến anh nữa nhỉ?"

"Sao thế?

Sợ hỏng mất kế hoạch làm bố của anh à?"

Trương Hạo Linh mặt đầy vẻ bất đắc dĩ, "Anh đã nói từ sớm rồi, anh và sở thích của các em không giống nhau, đừng dùng suy nghĩ của các em để đoán ý anh.

Được không?"

Lý Đài cười khẩy.Trương Hạo Linh nghiêm túc hỏi: "Nếu em có thai, Chử Huy sẽ chịu trách nhiệm chứ?"

"Yên tâm, em có thể chịu trách nhiệm cho bản thân mình."

Lý Đài nói một cách dè dặt.Sau khi yêu đương, không phải chỉ có một kết cục duy nhất.Trương Hạo Linh lau tay rồi nói: "Không sao, thái độ của anh vẫn vậy.

Em đừng sợ."*Chiều Trương Hạo Linh còn có việc, Lý Đài trông cửa hàng.

Chưa đến 5 giờ, Chử Huy gọi điện hỏi cô đang ở đâu, muốn đến đón cô.Lý Đài tưởng là anh đến đón cô về Cảnh Viên, suốt đường cứ chơi điện thoại, mãi đến khi xe chạy vào một khu biệt thự rộng lớn.Chử Huy quen thuộc dừng xe lại, dẫn Lý Đài vào nhà từ cửa sau, vào nhà xong anh trực tiếp đưa túi trên tay cho người giúp việc ra đón.Trong phòng khách, Lý Đài nhìn thấy mẹ Chử Huy, người mà cô đã từng gặp.

Cô lập tức căng thẳng, vô thức nắm lấy tay Chử Huy.Chử Huy nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay cô nói: "Đừng căng thẳng, chỉ là ăn bữa cơm với ba mẹ anh thôi."

Lý Đài hoàn toàn không chuẩn bị tâm lý trước, lại còn đến tay không, e là quá thất lễ rồi.Mẹ Chử Huy bước đến, đáp lại lời chào của Chử Huy, dịu dàng nói với Lý Đài: "Chào cháu."

"Chào cô ạ."

"Cháu còn nhớ cô không?"

"Cháu nhớ ạ, sức khỏe cô đỡ hơn chưa ạ?"

"Chỉ là ho thông thường thôi, đã khỏe hơn nhiều rồi.

Lại đây, ngồi bên này."

Mẹ của Chử Huy thực sự rất dịu dàng, trước khi họ đến, bà đang cắm hoa ở phòng bên, một bó hoa đủ các loại ngâm trong bình thủy tinh còn bà đang từ từ cắt tỉa cắm bình.Lý Đài còn hơi lo mình không tìm được đề tài, nhưng mẹ Chử Huy có vẻ đặc biệt thích hoa, quay lại phòng bên bà bắt đầu giới thiệu với Lý Đài loài hoa bà đang cắt tỉa là giống gì, nên chăm sóc thế nào, mỗi một loại bà đều nói vanh vách, nắm rõ như trong lòng bàn tay.Cô vừa phụ giúp mẹ Chử Huy vừa chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lại hỏi han vài câu.Chử Huy ở cùng một lúc rồi một mình ra sân hút thuốc.

Anh chưa hút xong điếu thuốc, sân sau lại có một chiếc xe chạy vào.Ba Chử Huy về rồi.Ba Chử Huy xuống xe không vào nhà, đứng nói chuyện với Chử Huy ngay trong sân.Đến khi mẹ Chử Huy cắm xong hoa, người giúp việc đến nói cơm đã chuẩn bị xong.Lý Đài rửa tay, ra ngoài gọi họ vào ăn cơm.Chử Huy và ba anh thực sự rất giống nhau, không chỉ là ngoại hình, khí chất cũng rất giống, đều là kiểu người sống chớ lại gần, ba Chử Huy ngoài năm mươi cũng không có chút khí chất từ ái hiền hòa nào.Lý Đài cẩn thận gọi hai người ăn cơm.Ba Chử Huy quay đầu nhìn sang, cô khẽ chào, "Chào chú ạ."

Ba Chử Huy gật gật đầu, trong mắt không nhìn ra là vẻ thích hay ghét.Vào nhà thay quần áo, xuống lầu, gặp mẹ Chử Huy, khí chất của ba Chử Huy đột nhiên thay đổi một chút, trở nên có tình người hơn.Một bữa cơm gia đình rất bình thường.Trong bữa ăn gần như không ai nói chuyện, ba Chử Huy gắp thức ăn cho mẹ Chử Huy, Chử Huy gắp thức ăn cho Lý Đài, rồi gắp đi món Lý Đài để trong bát mãi không động đũa.Như thể đây là bữa ăn bình thường nhất của một gia đình.Ăn xong, Chử Huy và ba anh lên phòng đọc sách trên lầu, Lý Đài cùng mẹ Chử Huy ra ngoài đi dạo tiêu cơm.Mẹ Chử Huy ôn tồn và có chừng mực hỏi han về hoàn cảnh gia đình của Lý Đài, Lý Đài đều thành thật kể lại.Biết Lý Đài ở Thân Thành còn có một người anh, mẹ Chử Huy nói: "Nếu cậu ấy đồng ý, lần sau các con đến ăn cơm, gọi anh con cùng đến nhé."

Lý Đài nói: "Không phải là anh ruột ạ, chỉ là bạn cùng lớn lên từ nhỏ."

"Có thể cùng đến Thân Thành, vậy chắc tình cảm cũng rất tốt, cùng ăn một bữa cơm cũng là điều nên làm."

Đi một vòng nhỏ rồi quay về nhà, ba Chử Huy và Chử Huy đã ngồi uống trà trong phòng khách, thấy Lý Đài ra về, ông đứng dậy nói chào tạm biệt.Xe chạy ra khỏi khu biệt thự, Lý Đài mới thở phào nhẹ nhõm, "Anh nên nói sớm với em là tối nay sẽ ăn cơm với ba mẹ anh, em đến tay không thật là thất lễ mà."

"Muốn mang gì thì lần sau mang, sau này mỗi tháng phải đến ăn cơm với họ một lần."

"Họ... có hài lòng với em không?"

Hiếm khi Chử Huy nói đùa, "Nếu họ không hài lòng với em thì em định làm sao?"

Lý Đài nhăn mũi nói: "Không biết, họ không hài lòng với em cũng rất bình thường."

Nhưng câu trả lời này, Chử Huy không hài lòng.__Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
 
[H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)
Chương 53: Thay đổi


Sự nghiệp dựng video của Trương Hạo Linh có thể nói là hô mưa gọi gió.Quầy tạp hóa anh không lo nổi, thường thì đến gần trưa mới mở cửa, hoặc là mở một ngày đóng hai ngày.Lý Đài vốn cũng không có việc gì, lại không muốn làm chim hoàng yến bị nhốt trong lồng.

Chỉ cần Chử Huy không quấy rầy cô, cô sẽ đi đến mở cửa hàng từ sớm.Nên thường là Chử Huy tan làm rồi đến quầy tạp hóa ăn tối xong, họ mới cùng nhau trở về Cảnh Viên.Cứ như vậy, lời đồn đại của hàng xóm càng thêm rầm rộ.Ở nơi họ không biết, quầy tạp hóa từ ổ chứa gái mại dâm làm nghề da thịt, đến chỗ tiêu thụ đồ ăn cắp của người giàu, thậm chí là điểm tụ tập buôn người, buôn ma túy... không biết đã đổi bao nhiêu phiên bản rồi.Lý Đài và Trương Hạo Linh không quan tâm, Chử Huy trưng một mặt lạnh nên cũng không ai dám nói ra nói vào trước mặt anh.Những lời đồn này đều do Trương Hạo Linh nói với Lý Đài, nguồn tin của Trương Hạo Linh là chị Trương.Tìm được thời điểm thích hợp, Lý Đài nói với chị Trương là cô và Trương Hạo Linh đã chia tay rồi, còn có bạn trai mới.Chị Trương cảm thán, tiếc nuối, cuối cùng vẫn nói lời chúc phúc.Rồi, sự chú ý của chị chuyển sang Trương Hạo Linh "bị bỏ rơi", để phòng anh nghĩ quẩn, chị Trương thường xuyên mang đồ cho Trương Hạo Linh, mời anh đến nhà ăn cơm, bảo anh dạy Triệu Nguyên Nguyên sử dụng máy tính đúng cách.Trương Hạo Linh tiện thể cũng tìm hiểu "công việc ngầm" của quầy tạp hóa "phát triển mạnh mẽ" và có "thu nhập khủng" là như thế nào.Chuyện tin đồn chính là để tìm sự náo nhiệt.

Người trong cuộc càng giải thích, người ngoài càng nhiệt tình càng hăng hái; người trong cuộc không bày tỏ thái độ, người ngoài cũng nhiệt tình mà có thể dựa vào suy nghĩ của mình rồi suy luận ra nội tình bên trong.Nhưng trải qua một thời gian dài, cái quầy tạp hóa có "bối cảnh sâu xa" này vẫn là bộ dạng đó, cho dù trước cửa thường đậu xe sang, có người quyền quý ra vào, mua dầu muối gạo củi cũng chẳng rẻ hơn được vài xu vài hào.Dần dần mọi người cũng mất hứng thú.Chỉ có Khang Long và chị Trương là ngoại lệ.Sự nhiệt tình của chị Trương ngay cả Chử Huy cũng hơi bó tay, chỉ cần anh còn ở đó, còn thở, chị Trương có thể hùng hồn trò chuyện với anh mãi.Còn Khang Long, Chử Huy tròn hay dẹt anh ta không quan tâm, anh ta chỉ quan tâm chiếc xe anh lái mỗi lần đến.Giờ anh ta không chỉ có thể nhìn kỹ ở cự ly gần, nếu tâm trạng Chử Huy tốt, anh ta còn có thể lái ra ngoài dạo một vòng.Sau đó, Trương Hạo Linh cũng có chân sai vặt của riêng mình.*Chử Huy phải họp, không về nhà ăn tối.Lý Đài lần đầu tiên bấm gọi số của Lâm Diệp Nhiên, nói muốn mời anh ăn cơm.Lần này anh không đến muộn, "Hiếm thấy nha, em lại mời anh ăn cơm.

Chử Huy đâu rồi?"

"Hôm nay anh ấy tăng ca."

Lâm Diệp Nhiên nhướn mày, "Tìm anh có việc à?"

Lý Đài cũng không vòng vo, "Có chút chuyện muốn nhờ anh tư vấn."

"Nói thẳng đi.

Anh vẫn câu nói đó, chuyện gì giúp được anh nhất định sẽ giúp."

Lý Đài suy nghĩ một lúc, khi nói vẫn cân nhắc từng câu, "Em muốn hỏi anh, từ góc độ của đàn ông, anh mong bạn gái sẽ làm gì cho anh?"

Câu hỏi này có vẻ hơi bất ngờ với Lâm Diệp Nhiên, anh không trả lời mà hỏi ngược lại: "Em thực sự thích Chử Huy à?"

Câu hỏi này càng làm Lý Đài bất ngờ hơn, "Em đã ở bên anh ấy rồi mà."

"Em không trả lời câu hỏi của anh."

"Thích."

"Ồ."

Lâm Diệp Nhiên nhìn Lý Đài, cười rất gian xảo.Lý Đài không muốn vòng vo với anh, hỏi đến cùng: "Đến lượt anh trả lời câu hỏi của em rồi."

"Không biết."

"Hả?"

"Sao em không hỏi thẳng Chử Huy?"

Lý Đài hơi khó xử, "Anh chắc hiểu tính anh ấy, em hỏi anh ấy cũng không nói đâu.

Trước khi em ở bên anh ấy, cuộc sống của bọn em chưa từng giao thoa, ngoài hình ảnh anh ấy thể hiện trước mặt em, em hoàn toàn không hiểu gì về anh ấy cả.

Nên em muốn hỏi anh, anh nghĩ em có thể làm gì cho anh ấy."

Sau khi Lý Đài ở bên Chử Huy, về mặt vật chất luôn là Chử Huy một mình bỏ ra, đây là do điều kiện khách quan quyết định, Lý Đài không định tranh cao thấp gì với anh ở đây.Nhưng, khi hai người ở bên nhau, nếu cứ chỉ có một người đơn phương bỏ ra thì không công bằng, cũng không lành mạnh.Lâm Diệp Nhiên vừa hiểu Chử Huy, cũng hiểu Lý Đài, lại luôn rất thân thiện với Lý Đài, hỏi thẳng anh là lựa chọn tốt nhất.Nhưng, vào thời khắc then chốt Lâm Diệp Nhiên lại tuột xích, "Anh không biết.

Anh chỉ có thể nói, em yên tâm, Chử Huy không phải người vì nữ sắc mà bỏ bê triều chính đâu."

Lần ăn cơm này, món ăn là Lâm Diệp Nhiên gọi, tiền là Lý Đài trả.Ăn xong, Chử Huy đến đón Lý Đài, câu đầu tiên khi anh nhìn thấy Lâm Diệp Nhiên là: "Tuổi già rồi thì ăn ít đồ dầu mỡ thôi, không tốt cho sức khỏe."

"Cảm ơn đã quan tâm.

Nếu không phải Chử cục mời khách, bữa cơm đắt thế này tôi làm sao ăn nổi."

Trên đường về, Chử Huy hỏi Lý Đài đã nói chuyện gì với Lâm Diệp Nhiên.Lý Đài chuyển chủ đề nói: "Em thấy Lâm Diệp Nhiên hơi kỳ lạ."

"Sao vậy?"

"Trước đây anh ấy nhiệt tình với em một cách khó hiểu, tối nay đột nhiên lại thay đổi, em hỏi anh ấy gì anh ấy đều không nói."

"Em hỏi cậu ấy gì?"

"Anh ấy có phải bị bệnh không?"

"Cậu ta bị bệnh không phải một hai ngày rồi."

Về đến nhà, Chử Huy gọi điện cho Lâm Diệp Nhiên trong phòng đọc sách, anh cũng hỏi Lâm Diệp Nhiên cùng câu hỏi đó.Bên Lâm Diệp Nhiên nhạc nhẽo ầm ĩ, vẫn hỏi một đáp ba không biết, hơn nữa còn rất bực bội, "Cậu cứ không chịu nổi khi thấy tôi sống tốt à?

Chuyện của các cậu thì tự các cậu giải quyết đi."

Lâm Diệp Nhiên "bị bệnh" kia sau khi chia tay họ thì không về nhà mà liên lạc bạn bè đi đến chỗ hẹn tiếp theo.Tâm trạng của anh rất tốt, chiếm được lợi ích từ chỗ Chử Huy, tiêu pha xa xỉ hết chỗ này đến chỗ khác.Lâm Diệp Nhiên và Chử Huy lớn lên cùng nhau từ nhỏ, anh hiểu rõ Chử Huy là người thế nào.Chử Huy bảo anh chăm sóc Trương Hạo Linh, lại chăm sóc đến tận 3 năm, anh tưởng Trương Hạo Linh có thân phận đặc biệt, điều tra một chút thì thấy trải nghiệm bình thường đến mức nhìn qua là quên luôn.Sau đó Chử Huy mua nhà ở Cảnh Viên, nói là để tiện đi làm.

Rồi cứ vậy sớm đi tối về, khi tụ tập cũng luôn giữ mình trong sạch.Với sự hiểu biết của anh về Chử Huy, bên cạnh Chử Huy chắc chắn có người rồi.Nhưng sau bao nhiêu năm vẫn chưa từng thấy người đó.

Khi khó khăn lắm mới gặp được, nhìn có vẻ mối quan hệ này còn chưa được chính đáng lắm.Anh nhìn lại tư liệu của Trương Hạo Linh, quả nhiên xuất hiện tên của Lý Đài, sợ Chử Huy làm chuyện chia rẽ đôi uyên ương số khổ, Lâm Diệp Nhiên quyết định xuất hiện đúng lúc giúp Lý Đài một chút.Nhưng giờ Lý Đài đã tự miệng nói thích rồi.

Vậy hai người họ là sống vì tình yêu hay chết vì tình yêu, cũng chẳng liên quan gì đến anh cả.Anh có bệnh "rất rảnh" chắc.___
Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
 
[H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)
Chương 54: Miễn dịch


Sau khi Khang Long trở thành chân sai vặt của Trương Hạo Linh, chỉ cần Trương Hạo Linh bận việc chưa xong thì sẽ sai Khang Long trông quầy tạp hóa.Vừa hay gần đây Chử Huy mua cho Lý Đài một chiếc xe nhỏ.

Xe là Lý Đài và Trương Hạo Linh tự đi chọn, rất nhỏ, không chỉ giảm cực lớn nguy cơ va quẹt mà còn có thể đậu ở bất cứ xó xỉnh nào, vừa vui vừa tiện, Lý Đài lái đến mức phấn khích, còn đặt tên cho nó là "Tiểu Cơ Linh".Sáng sớm cô và "Tiểu Cơ Linh" đã đi siêu thị lượn một vòng, mua khá nhiều rau, định thực hành vài món mới học.Chử Huy tan làm về nhà, thay quần áo rửa tay xong, vào bếp hôn cổ Lý Đài một cái rồi xắn tay áo phụ cô.Vị thiếu gia này mười ngón không dính nước nhưng không kén ăn, cho gì ăn nấy, chỉ cần Lý Đài ăn được, anh cũng ăn được, cụ thể là ăn cái gì anh cũng không quan tâm.Đừng nói là nấu ăn, ngay cả hình dạng của nguyên liệu lúc sống anh cũng không nhận ra.Lý Đài vừa thái thịt, vừa hất cằm chỉ vào đống rau trong túi nói: "Anh giúp em rửa rau hẹ đi."

Chử Huy dựa vào trực giác mà rửa sạch rau rồi mang qua.Lý Đài hỏi: "Anh thích ăn rau hẹ không?"

"Bình thường."

"Anh xem cái này, tươi không?"

"Ừ."

"Anh thích không?"

Lời nói đến mức này, Chử Huy nói: "Thích."

Lý Đài nhăn mũi, giọng tiếc nuối, "Vậy tối nay phải làm anh thất vọng rồi, cái này không phải rau hẹ, mà là măng tỏi."

Đây không phải lần đầu cô đùa mấy trò vô vị này, Chử Huy không cho cô chút thể diện nào, lạnh mặt nhìn cô.Lý Đài lại mắt long lanh dựa sát vào gần, tựa đầu lên cánh tay anh dỗ dành: "Giận à?

Đừng giận mà, lát nữa em làm đồ ngon cho anh."

Chử Huy cúi đầu cắn môi cô một cái rồi quay người bước ra ngoài."

Chờ chút," Lý Đài gọi anh lại, "Nói cho anh nghe một tin vui, anh đừng giận nữa nhé?"

"Gì?"

Lau tay, Lý Đài đưa rau Chử Huy vừa rửa lên trước mắt anh nói: "Anh ngửi xem, cái này chính là rau hẹ anh thích, không phải măng tỏi."

Chử Huy từng bước tiến lên, đến khi ép Lý Đài hoàn toàn vào tủ bếp, từ trên cao cúi đầu xuống nói: "Anh không thích hẹ."

"Nước, nước dính lên người rồi.

Được rồi, anh không thích, em vừa nãy lừa anh đấy, cái này là măng tỏi, không tin anh chụp ảnh lên mạng tìm xem."

Chử Huy tất nhiên không rảnh rỗi đến thế.Ăn cơm xong, Lý Đài để bát vào bồn rửa, đeo găng tay chuẩn bị rửa bát.Chử Huy lại vào bếp hỏi: "Dùng máy rửa bát không quen à?"

"Không phải, có mấy cái bát thôi, em rửa nhanh là xong mà."

Chử Huy vẫn đứng đó không đi, Lý Đài đành phải để bát vào máy rửa bát rồi quay người đi cắt hoa quả.

Cắt xong hoa quả, cô lại cầm cây lau nhà bắt đầu lau."

Em không hài lòng người giúp việc à?"

"Em không thấy vậy, anh thấy cô ấy làm không tốt à?"

"Mấy việc này sao em không thể để cô ấy làm?"

"Không phải, em chỉ là rảnh rỗi thôi."

Lý Đài trực tiếp bị kéo ra phòng khách dựa vào người Chử Huy ăn hoa quả, miệng vẫn không chịu yên, "Em chỉ thấy cả ngày rảnh rỗi không quen, cứ muốn làm gì đó.

Anh nói xem em có thể làm gì?"

"Em chỉ cần phụ trách, để anh làm là được."

Lý Đài giờ miễn dịch hơi nhiều với mấy lời thô tục, chớp mắt hỏi: "Cái này có thể để cô giúp việc hoặc máy rửa bát làm được không?"

Rồi cô nhanh chóng ôm lấy tay Chử Huy đang nhấc lên một nửa, ngã vào lòng anh, ngoan ngoãn bầu bạn cùng xem tin tức nhàm chán với anh.Yên ổn chưa được mấy phút, Lý Đài lôi điện thoại ra, bắt đầu gãi tai gãi má, miệng lẩm bẩm, sau đó còn trưng dụng luôn điện thoại của Chử Huy."

4300, đây còn 2000..."

"Em làm gì đấy?"

Lý Đài vừa tính vừa nói: "Trương Hạo Linh ghen tị với "Tiểu Cơ Linh" của em, muốn mua một chiếc xe cũ.

Em xem em còn...

đúng rồi, cái thẻ đó em nhớ còn một chút."

Cô tính toán hăng say, không chú ý đến sắc mặt Chử Huy, "Anh ấy muốn mua xe gì?"

"Không biết, anh ấy tự xem."

"Bao nhiêu tiền?"

"Nói là 2 vạn, 3 vạn?

Hay là 5 vạn nhỉ?

Thời gian trước quầy tạp hóa làm ăn cũng không tốt lắm.

Em tự giữ lại một chút, chuyển hết mấy cái này cho anh ấy, ừm~ vẫn là đưa hết cho anh ấy đi, dù sao em ăn cơm cũng không tốn tiền, nếu vẫn không đủ, chỉ có thể bảo anh ấy nhận thêm việc thôi."

Lý Đài lẩm bẩm sắp xếp khá tốt.Chử Huy đang định nói gì đó, cô ngẩng đầu nhìn anh với vẻ mặt ranh mãnh: "Nếu anh ấy vẫn không đủ tiền, anh cứ đi nói với anh ấy là có thể cho anh ấy vay nặng lãi, chọc tức anh ấy, ha ha."

Chử Huy hít một hơi lại nghẹn ở lồng ngực.Không biết là học ai, Lâm Diệp Nhiên không phải đã không quản chuyện của họ nữa sao.

Giờ Lý Đài thường xuyên chân trước chân sau như vậy, giẫm lên Chử Huy khiến hơi thở nghẹn ở cổ họng anh không lên cũng không xuống.Anh kéo Lý Đài lên, ôm chặt vào lòng, véo mặt cô rồi trừng mắt nhìn.Đột nhiên trước mắt ập đến một khuôn mặt đen sì, Lý Đài rất vô tội mà hỏi: "Sao vậy?"

Cô buông điện thoại xuống, nâng mặt Chử Huy hỏi: "Anh không vui à?

Em phát hiện dạo này anh dễ không vui quá, công việc không thuận lợi à?"

Lại thế này, chọc anh rồi còn giả vờ vô tội."

Không sao, công việc không thuận lợi là chuyện bình thường, nghĩ thêm vài cách khác, nếu thực sự không được, anh cứ... cứ nghĩ thoáng chút đi, em cũng hết cách rồi."

Chử Huy đè Lý Đài xuống ghế sofa, dùng cơ thể mình đè lên cô, cù lét chỗ sườn cô, Lý Đài như con rùa bị lật mai, cười khúc khích dưới thân anh.Lý Đài gần đây phát hiện Chử Huy nhìn thì lạnh lùng, nhưng thực ra có hơi dính người.Anh ít nói, nhưng thích nghe Lý Đài nói chuyện.

Ở nhà chỉ cần không bận trong phòng đọc sách, anh sẽ cùng cô làm linh tinh, nghe cô lải nhải kể mấy chuyện lông gà vỏ tỏi.Lý Đài cố ý nói mấy chuyện vô vị trêu anh, cho dù vẫn là gương mặt lạnh tanh đó, nhưng cô có thể cảm nhận được, Chử Huy sẽ vì lời nói của cô mà trở nên mềm mại ôn hòa, như một người bình thường với cảm xúc hiện rõ trên khuôn mặt.Chử Huy thở dốc như thú dữ bên cổ Lý Đài, lại ngậm lấy da thịt trên cổ cô rồi dừng động tác, chỉ ép chặt lấy cơ thể Lý Đài."

Không muốn à?"

"Hết bao rồi."

Lý Đài nói nhỏ: "Không đeo, cũng được mà."

Áp sát trán vào nhau, bình tĩnh lại một lúc, Chử Huy nói: "Muốn có con à?"

Lý Đài im lặng."

Em nợ anh 3 năm yêu đương chưa xong à?

Đã muốn có con rồi sao?"

"Em không nợ anh."

"Nếu em không nói dối thì đã không nợ anh rồi."

Lý Đài tự biết mình đuối lý, quay đầu đi không nói lời nào.___Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
 
[H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)
Chương 55: Mất liên lạc


Một tuần trước khi lại đến nhà họ Chử ăn cơm, Lý Đài đã bắt đầu căng thẳng, biết thế chẳng bằng như lần trước trực tiếp 'không trâu bắt chó đi cày' còn thoải mái hơn.Lý Đài chuẩn bị quà, nhưng không gọi Trương Hạo Linh.

Quà không đắt tiền, ba mẹ Chử Huy không thiếu thứ gì, cô chỉ là tùy theo sở thích mà tặng vài món đồ nhỏ.Hoa là đặt trước, không phải hoa cắt, mà là một chậu hoa nhỏ xinh, còn có một chai rượu là do Chử Huy chọn.Không ngờ, thứ năm Chử Huy đột nhiên mất liên lạc.Mãi đến nửa đêm, Lý Đài gọi điện cho anh cũng không ai nghe máy, cô thậm chí còn gọi cho cả thư ký Vương, cũng không ai nghe.Lý Đài thấy gấp gáp nên hỏi đến chỗ Lâm Diệp Nhiên.

Sau khi đi hỏi thăm, Lâm Diệp Nhiên gọi lại cho cô, chỉ nói để cô đừng hoảng, Chử Huy không xảy ra chuyện gì, nhưng quả thực không tiện liên lạc với cô, bảo cô ở nhà đợi là được.Mấy ngày sau, Lý Đài đều không đến quầy tạp hóa.

Đến tận ngày hẹn cuối tuần đến nhà họ Chử, Chử Huy vẫn chưa xuất hiện.Lý Đài cầm theo phần quà mình đã chuẩn bị, tự mình bắt taxi đến nhà họ Chử.Mẹ Chử Huy vẫn ôn nhu nhiệt tình, sau khi cảm ơn, bà chuyển chậu hoa nhỏ Lý Đài mang đến trồng vào vườn hoa.Nhìn động tác thuần thục của mẹ Chử Huy, Lý Đài cứ suy tính phải nói thế nào mới khiến bà tin Chử Huy đột nhiên có việc không thể đến được.Trồng xong hoa, mẹ Chử Huy nói với Lý Đài: "Đi thôi, đi ăn cơm thôi, chú con cũng không về đâu."

Nghe ra được ý trong đó, Lý Đài cũng an tâm cùng mẹ Chử Huy ăn cơm, trong bữa ăn chỉ hỏi tình hình sức khỏe của bà.Không có đàn ông, hai người họ cũng ăn đơn giản, ăn xong, Lý Đài như thường lệ cùng mẹ Chử Huy đi dạo một vòng quanh khu nhà.Tuy mẹ Chử Huy vẫn ôn nhu tao nhã như trước, nhưng Lý Đài nhìn ra, trong lòng bà thực ra cũng không yên bình như cô.Sau đó, Lý Đài về Cảnh Viên, tiếp tục cuộc sống của mình.Chử Huy trở về là một tuần sau đó.Khi đó Lý Đài vừa ăn cơm xong, còn đang rửa bát.Nghe thấy tiếng cửa, bọt xà phòng trên tay còn chưa kịp rửa cô đã chạy ra, nhìn thấy Chử Huy, cô cao giọng nói: "Về rồi à?

Anh ăn cơm chưa?"

"Chưa."

"Vậy anh đi thay quần áo đi, để em nấu cho anh bát mì."

Cho dù Chử Huy trông cực kỳ mệt mỏi, nhưng chỉ cần người về rồi, trái tim treo lơ lửng của Lý Đài cũng hạ xuống.Khi đang canh nồi nước sôi thì thân thể rắn chắc từ phía sau áp sát vào, mang theo hơi nước sau khi tắm.Chử Huy ôm chặt Lý Đài vào lòng, vùi đầu vào cổ cô hít thở sâu.Nước sôi ùng ục dữ dội, phun ra hơi nóng, Lý Đài cũng không động đậy, để mặc cho anh ôm.Ăn mì xong, Lý Đài liền đi ngủ cùng Chử Huy.Chử Huy như đang cai nghiện, dùng sức ôm chặt lấy Lý Đài, để hai người luôn duy trì diện tích tiếp xúc da thịt lớn nhất mà cọ xát.Anh hôn Lý Đài, cắn Lý Đài, dùng sức xoa nắn cô đến mức da cô đau nhức.

Hết dùng miệng rồi đến dùng tay đưa cô lên đỉnh của khoái cảm.Tắm rửa cho cô xong, anh lại ôm chặt Lý Đài vào lòng như đang an ủi búp bê.Dương vật của Chử Huy luôn đâm về phía cô, nhưng anh không làm gì cả, cứ thế mà ôm Lý Đài ngủ say.Anh ngủ rất sâu, hơi thở sâu và chậm, trước kia Lý Đài chỉ cần động đậy một chút là anh sẽ tỉnh dậy, nhưng hôm nay, Lý Đài không nhịn được mà lén vuốt ve anh, anh cũng không tỉnh.Chỉ là khi Lý Đài định động đậy, anh liền nhíu mày ôm chặt cô.Sáng hôm sau, Lý Đài giật mình tỉnh dậy, nhìn người từ phòng tắm bước ra, cô nhanh chóng cười, như thường lệ hỏi: "Tối về ăn cơm không?"

"Không về.

Đến nhà ba mẹ ăn cơm, để anh đến quầy tạp hóa đón em nhé?"

"Không cần, em sẽ ở nhà đợi anh."

"Được."

Buổi tối họ đến nhà họ Chử, ba Chử Huy cũng ở đó, trông không có tinh thần như trước, mẹ Chử Huy thì khôi phục lại bình thường.Bọn họ đến muộn, về đến nhà là ăn cơm.Ăn xong, ba Chử Huy và Chử Huy vào phòng làm việc, Lý Đài cùng mẹ Chử Huy đi dạo.Cha con họ nói chuyện rất lâu, trước khi ra khỏi phòng làm việc, ba Chử Huy lại dặn dò: "Tuy kết cục sự việc đã định, nhưng người không yên tâm vẫn còn nhiều, con chú ý đừng để người ta hỏi được lời của Lý Đài, sẽ hỏng việc."

"Vâng, con chưa nói gì cả."

"Con bé không hỏi gì à?"

"Không ạ."

Trước khi ngủ, ba Chử Huy nói với mẹ Chử Huy: "Khi nào rảnh em đi nói chuyện với Lý Đài đi."

Mẹ Chử Huy lộ vẻ mặt vui mừng, "Được, ngày mai em sẽ hẹn con bé, em cũng thấy đứa trẻ này không tệ."

Ba Chử Huy gật đầu, "Đúng là chịu được việc."*Ngày hôm sau, mẹ Chử Huy hẹn Lý Đài đi dạo vườn hoa, đó chỉ là một vườn hoa bình thường nhất.Mẹ Chử Huy có lẽ thường đến đây, rất nhiều nhân viên đều rất thân thiết với bà, có người dẫn họ vào, rồi chỉ có mẹ Chử Huy dẫn Lý Đài đi dạo.Sau đó, họ đến một căn phòng giống như phòng nghỉ của nhân viên, có người mang trà nước đến cho họ.Đi dạo cả một buổi chiều, mẹ Chử Huy không hề thấy mệt mỏi, còn hỏi Lý Đài: "Con có thích hoa không?"

"Con cũng thích lắm, nhưng trước đây không tiếp xúc nhiều."

"Nếu con thích thì lưu số điện thoại của ông chủ Lưu, con cũng có thể thường xuyên đến một mình."

"Vâng ạ."

"Bình thường con có bận không?"

"Không bận ạ, quầy tạp hóa còn có anh trai con trông."

"Vậy con có thể làm nhiều hơn những việc con mà thích."

Lý Đài biết đây chắc chắn không phải trọng điểm, cô từ từ uống trà, đợi mẹ Chử Huy nói tiếp.Mẹ Chử Huy uống một ngụm trà, nói: "Hồi mới cưới ba Chử Huy, ông ấy còn ở trong quân đội, còn cô làm kế toán ở một công ty nhỏ, sau đó vì công việc của ông ấy điều động, cô liền nghỉ việc."

"Cô là người không giỏi giao tiếp, thích yên tĩnh, Chử Huy lớn rồi, cô mới bắt đầu thích mấy thứ hoa cỏ này, mỗi ngày tự mình có chút việc làm, cũng coi như cuộc sống đầy đủ."

"Tiểu Đài, con và Chử Huy ở bên nhau bao lâu rồi?"

Lý Đài chọn một khoảng thời gian trung bình, "Khoảng 1 năm."

"Con là người đầu tiên nó dẫn về nhà.

Tiểu Đài, dù nó hứa hẹn có thể cho con những gì, con phải biết, nếu con kết hôn với nó, con sẽ phải đối mặt với rất nhiều áp lực khác với một người vợ bình thường.

Về công việc, nó không thể giải thích gì cả, rất nhiều lúc, chúng ta chỉ có thể thông cảm, chỉ có thể đợi, đợi cái gì, đợi bao lâu cũng không biết."

Lý Đài nghĩ đến tuần vừa trôi qua, một tuần như vậy thậm chí thời gian còn có thể dài hơn, không biết đã xuất hiện bao nhiêu lần trong cuộc sống của mẹ Chử Huy."

Chức vị của Chử Huy càng cao, với con lựa chọn càng ít.

Hoặc là từ bỏ cuộc sống của mình, hoàn toàn hòa nhập vào thế giới của nó, trở thành một phần của nó.

Hoặc là sống cuộc sống của mình, không quản không hỏi bất cứ điều gì.

Biết nửa vời càng dễ bị kẻ có lòng lợi dụng.

Nên, cô hy vọng con có thể thận trọng đưa ra lựa chọn."

Lý Đài rất khó nói rõ tâm trạng của mình, cô không biết mình được công nhận như thế nào, cô vẫn luôn nghĩ, với điều kiện của mình, muốn có tương lai với Chử Huy, vượt qua cửa ải cha mẹ sẽ rất khó.Không ngờ, lần đầu trò chuyện với mẹ Chử Huy lại không phải bị ép buộc chấp nhận điều kiện ra đi, mà là lời khuyên nhủ cuộc sống từ người lớn tuổi.___
Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
 
[H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)
Chương 56: Thất sủng


Cuộc nói chuyện với mẹ Chử Huy khiến Lý Đài rất vui.Tuy mẹ ruột của mình chắc chắn sẽ không nói ra những lời như vậy, nhưng vẫn khiến Lý Đài nhớ lại vô số lần trước đây cô cũng từng nghĩ, một ngày nào đó, cô sẽ dẫn một người đàn ông đến gặp ba mẹ, rồi lén hỏi ý kiến của họ.Lời của mẹ Chử Huy như một liều thuốc bổ tim khiến cô cảm thấy vững tin.Lý Đài đến quầy tạp hóa và tiến hành một cuộc đàm phán với Khang Long, cô muốn chính thức thuê Khang Long làm nhân viên của quầy tạp hóa.Lúc đó, Khang Long đang ngồi sau quầy tạp hóa, trên quầy để cái máy tính cũ nát của anh ta, không biết anh ta có nghe lọt lời Lý Đài không, đầu cũng không ngẩng lên mà chỉ biết gật lia lịa.Lý Đài được khuyên cũng nghe lời, không chỉ lưu số điện thoại của ông chủ Lưu mà còn thỉnh thoảng chạy đến vườn hoa.Xe của Trương Hạo Linh vừa mua về cô đã nài nỉ Trương Hạo Linh đi thử xe, chạy một mạch đến vườn hoa, chưa đầy một tiếng, chiếc xe cũ mới tinh dính đầy bùn đất, chở đầy hoa cỏ.Nghe thấy động tĩnh, Chử Huy nhìn thấy người đang bận rộn trên sân thượng."

Anh đỡ, em bỏ đất vào."

"Chậu này nhỏ quá, cũng không đẹp, đổi cái kia đi."

"Cái này?

Cái này có vẻ tốt hơn một chút."

"Anh đỡ cho chắc nhé, em xới đất rồi bỏ vào."

Chử Huy đứng khá lâu mà hai người đều không phát hiện ra anh, đến khi cây nhỏ được chuyển vào chậu, Lý Đài vui vẻ ngẩng đầu, "Anh về rồi à?

Cơm ở trên bàn đấy, anh ăn đi, bọn em ăn rồi, chỗ này cũng sắp xong rồi."

Chử Huy chưa ăn xong cơm, người trên sân thượng đã làm xong.Trương Hạo Linh xoa eo bước ra, cầm cốc nước trên bàn trà tu ừng ực hết, còn nói với Chử Huy: "Thuê người làm vườn đi, em thực sự không chịu nổi nữa rồi, nhìn này, tay run đến mức không cầm nổi chuột."

Trương Hạo Linh vừa đi, Lý Đài liền kéo Chử Huy đang dọn bát đũa lên sân thượng, "Anh xem anh xem, có đẹp không?

Cây bạch dương nhỏ này là hôm nay em và cô chọn đấy, nghe nói thích ứng rất tốt, rất thích hợp cho người mới bắt đầu."

Sân thượng rộng rãi giờ đặt đầy các loại chậu hoa, gần như không còn chỗ mà đặt chân.Chử Huy lau mồ hôi trên trán Lý Đài, đau lòng nói: "Em nói chuyện nhiều với mẹ anh là được rồi, không cần phải làm mấy thứ này với bà đâu."

"Em thấy cũng khá thú vị mà, cô dạy em nhiều lắm, để em ít mất học phí hơn."

Hai tuần sau, Chử Huy tan làm, đối mặt với căn nhà không có chút mùi thơm của thức ăn nào, xanh um tùm đến mức trên ghế sofa cũng sắp mọc nấm, sắc mặt tối sầm.Xem ra anh hiểu lầm rồi, Lý Đài không phải để lấy lòng mẹ chồng tương lai, mà là mở ra sở thích tiềm ẩn.Giờ ngay cả "Tiểu Cơ Linh" cũng thất sủng, Lý Đài lái xe SUV của Chử Huy như lái xe tải, ngày nào cũng đi các chợ hoa tươi lớn học trộm nghề, tốc độ cây cối trong nhà héo úa còn không bằng tần suất cô bổ sung thêm cây.Lý Đài nhanh chóng tiến hóa từ "robot quét nhà" trở thành "người làm vườn chăm chỉ".Một ngày nọ, cô ôm Chử Huy hỏi: "Em nghe cô nói, anh còn có một căn nhà ở Lan Viên phải không?"

"Ừ."

"Ở đó có sân nhỏ không?

Chúng ta chuyển qua đó đi."

"Không chuyển."

"Tại sao?"

"Ở đó xa quầy tạp hóa quá, Trương Hạo Linh không tiện qua."

"Anh ấy qua làm gì?"

"Em không tiện đến quầy tạp hóa."

"Quầy tạp hóa có Khang Long, em đã lâu không đến rồi."

"Bên đó xa chỗ anh làm."

"Đâu có, em tra rồi, khoảng cách gần như nhau."

"Anh chuyển văn phòng rồi."

"Chuyển đi đâu rồi?"

"Đừng hỏi nhiều."

Nhà không nên có sân, thậm chí cả sân thượng cũng không nên có.*Cuộc sống của Lý Đài ngày càng phong phú, tất nhiên cũng không thể quên Trương Hạo Linh.

Trương Hạo Linh có một tuyệt kỹ rất được Lý Đài rất yêu thích - ngâm củ cải.Cô đã học rất nhiều lần, tuy đều thành công nhưng vẫn thiếu chút hương vị.Lái xe SUV, Lý Đài tự mình đến chợ bán buôn rau củ tỉ mỉ chọn một xe củ cải rồi ép buộc Trương Hạo Linh tranh thủ từng giây từng phút nhanh chóng muối dưa.Nhìn mấy lọ thành phẩm lớn, mắt Lý Đài lấp lánh đến mức suýt đập vỡ lọ thủy tinh."

Anh nói này dù sao giờ em cũng coi như gả vào nhà giàu rồi, còn ăn cái này có phải không thích hợp lắm không?"

"Vậy phải ăn gì?"

"Tôm hùm bào ngư, vây cá hải sâm các loại thức ăn xa hoa ấy."

"Cũng đúng."

Không đến mấy hôm, Lý Đài lại lái xe SUV đến quầy tạp hóa, Trương Hạo Linh nhìn đống lọ lọ chai chai chất đầy ở cốp sau rồi thắc mắc, "Cái gì đây?

Bình tro cốt à?"

"Ừ, lát nữa cho anh vào đó rồi kéo ra sông Hộ Thành mà tung."

Những hộp đựng Lý Đài mang đến trông rất sang trọng hoa lệ, nhưng cũng thực sự không tiện dụng, Trương Hạo Linh vừa chà vừa rửa, rồi lại dùng nước sôi tráng, nhìn thì thấy lọ khá to, nhưng thực tế dung tích cũng không nhiều lắm.Làm anh nhức đầu, oán giận nói: "Em không thể mua cái lọ tiện dụng hơn à?"

"Chậc, nhưng không sang."

Trương Hạo Linh còn đang làm, Lý Đài đã nóng lòng mở một lọ, mở miệng bắt đầu ăn, "Tay nghề anh đúng là không chê vào đâu được, sau này nếu không ai tìm anh dựng video, dựa vào cái này cũng có thể hô mưa gọi gió."

"Ngâm củ cải?

Hô mưa gọi gió?

Em ăn nhiều muối nitrit làm hỏng não rồi à?

Sao em không nói anh có thể dựa vào tay nghề ngâm củ cải này mà gả vào nhà giàu luôn đi?"

"Gả vào nhà giàu?

Anh á?"

"Anh thì làm sao?

Chúng ta cùng lớn lên, em còn gả vào nhà giàu được, anh thì không được à?

Anh thua em chỗ nào?"

Lý Đài liếc anh một cái, "Gả với chả không gả vào nhà giàu?

Em còn chưa kết hôn mà."

"Vậy hai người bao giờ kết hôn?"___
Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
 
[H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)
Chương 57: Quá ít (H)


Mùa đông, trong tiết trời tuyết rơi lất phất, Lý Đài và Chử Huy tổ chức đám cưới.Tuy chưa bao giờ nghĩ như vậy, nhưng nhìn Lý Đài mặc váy cưới, trang điểm, trước sự chứng kiến của bao nhiêu người trịnh trọng đón nhận một người đàn ông khác bước vào cuộc đời cô, Trương Hạo Linh vẫn có cảm giác con gái nhà mình đã lớn.Trương Hạo Linh và ba mẹ Chử Huy ngồi cạnh nhau, nhận rượu mừng của Chử Huy và Lý Đài.Khoảnh khắc Chử Huy quỳ trước mặt anh hai tay dâng trà, Trương Hạo Linh sướng đến mức suýt rơi nước mắt, sướng đến mức muốn vỗ vai Chử Huy nói: "Này, gọi ba đi."

Đám cưới không lớn, nhưng rất ấm cúng.Chỉ có những người thân thiết nhất đến tham dự, Lý Đài và Chử Huy đứng bên nhau, thẳng thắn giới thiệu đối phương cho từng người thân bạn bè mình quan tâm.Khách khứa tan hết, Chử Huy tắm xong bước ra nhìn Lý Đài ngồi trên giường mặc áo choàng tắm, làn da trắng mịn.Cô nghiêng đầu nhìn Chử Huy, khuôn mặt thanh tú ửng hồng, ngồi trên chiếc giường họ đã ngủ không biết bao nhiêu lần, ngượng ngùng cười với anh.Chử Huy từng cho rằng Lý Đài là cỏ nhỏ, kiên cường mà lại đầy sức sống.Sau đó anh phát hiện, Lý Đài không phải là cỏ nhỏ, mà là rễ.Cô chỉ quan tâm đến người cô thích, cô chỉ để ý đến lương thực và rau quả, mỗi ngày của cô đều sống nghiêm túc và trân thành.Chỉ cần chạm vào Lý Đài, Chử Huy lập tức có thể nhận được hạnh phúc và ấm áp một cách cụ thể và chân thật nhất.Lý Đài là rễ của anh, không ngừng nuôi dưỡng anh, cho anh sức lực và nền tảng để chuyên tâm vào việc đại sự quốc gia, âm thầm hoạch định tương lai không bao giờ biết đến được, kín đáo chịu đựng những gian khổ không đáng để người ngoài biết.Chử Huy đè Lý Đài xuống giường, dương vật tiến vào nơi sâu nhất, nâng cổ cô hỏi: "Sinh cho anh một đứa con, được không?"

Lý Đài chỉ biết gật đầu, "Được."

Lý Đài sẵn sàng cho anh tất cả, anh cũng muốn cho Lý Đài toàn bộ, nhưng cô muốn quá ít, ít đến mức không thể lấp đầy được sự áy náy của Chử Huy.Chử Huy bóp lấy chiếc đùi đã đỏ bừng, va chạm nhanh và mạnh, cắn môi Lý Đài, chặn lại hơi thở và tiếng rên rỉ của cô.Lý Đài không chịu nổi, lại đẩy không ra người cứng như tấm sắt này."

A~ anh, nhẹ thôi, chậm thôi, ưm~~""Gọi anh đi."

"Chử, Chử Huy."

"Không phải cái này."

"Chồng, chồng ơi."

Chử Huy càng đâm mạnh hơn, lông mu cọ xát đến phát ra tiếng, nhưng vẫn hoàn toàn chưa thỏa mãn.Lý Đài không dám kêu nữa, Chử Huy ôm cô đến khoảng trống bên giường, nâng eo cô từ phía sau tiến vào.Bị đâm đến mức đứng không vững, xung quanh cũng không có thứ gì để vịn, Lý Đài khó chịu cúi người xuống, Chử Huy lại cố ý nâng cao eo cô, cảm giác bất an gần như đảo ngược khiến Lý Đài liên tục khóc kêu, tìm kiếm an ủi từ người đang tra tấn cô.Khoảnh khắc buông tay, Lý Đài nhanh chóng xoay người ôm chặt lấy Chử Huy.

Cảm giác chắc chắn được lựa chọn và dựa dẫm phần nào xoa dịu cơn cuồng nộ trong lòng Chử Huy.Chử Huy muốn toàn bộ của Lý Đài, lại vì sự trả giá của cô mà bất mãn.Anh phó mặc cho bản năng, lợi dụng chênh lệch hình thể đè Lý Đài hoàn toàn xuống giường, bảo cô ngậm lấy ngón tay mình, cắn vai cô, hạ eo sâu và chậm rãi ra vào.Anh muốn cẩn thận cảm nhận mình chiếm hữu từng tấc da thịt của Lý Đài, anh muốn khắc Lý Đài vào cơ thể mình, muốn cùng cộng sinh với cô.Giọng Lý Đài đã khàn đặc, toàn thân ướt đẫm, hoàn toàn không thể suy nghĩ được gì, nhưng vẫn ôm lấy Chử Huy, cho anh muốn lấy gì thì lấy nấy.Chử Huy bắn tinh dịch vào trong cơ thể Lý Đài rồi từ từ rút ra, rồi lại đưa vào sâu hơn.Anh say mê vuốt ve hôn lên bụng dưới có hơi phồng lên của cô, nơi đó như đã thai nghén một sinh mệnh, một sinh mệnh mãi mãi kết nối Chử Huy và Lý Đài.___
Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
 
[H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)
Chương 58: Giảm bớt


Sau khi kết hôn, Lý Đài giảm bớt công việc trồng trọt.

Mỗi ngày cô đều ngoan ngoãn ở nhà làm một người vợ trẻ hiền lành đức hạnh.Như vậy gần hai tháng, cô sắp mọc lông luôn rồi, bụng vẫn chẳng có động tĩnh gì.Lý Đài nhớ sau khi kết hôn Chử Huy đã hoàn toàn từ bỏ biện pháp tránh thai, theo lý mà nói, với mức độ chăm chỉ cày cấy của anh, kết quả này không nên là như vậy, nhưng mỗi lần nửa sau cô đều nửa sống nửa chết nên cũng không thể chắc chắn.Lý Đài đã lâu không đến vườn ươm, cô thực sự ngứa tay, chỉ có thể xuống lầu xem khu nhà có thêm cây xanh nào để giải thèm."

Chào chị.

Cho hỏi tòa 9 ở đâu ạ?"

"Ở đây tổng cộng chỉ có 5 tòa, không có tòa 9."

Lý Đài tưởng là người giao đồ ăn ngoài nên thuận miệng đáp."

Ồ.

Chị ở đây à?"

Lạ thật, Lý Đài quay đầu nhìn kỹ người nói chuyện với mình, là một người đàn ông, dáng người hơi mập, ăn mặc bình thường, trông có hơi lúng túng, "Tôi không ở đây."

"Vậy, sao chị biết ở đây không có tòa 9?"

"Nói bừa thôi."

Lý Đài vừa nói chuyện vừa quay người đi về.Người đàn ông đuổi theo, vừa nhìn quanh vừa tiếp tục nói: "Tôi, tôi mới chuyển đến, muốn làm quen với môi trường xung quanh."

"Kia kìa," Lý Đài giơ tay chỉ một hướng rồi nói, "Quản lý bất động sản ở đó, anh có thể nhờ người quản lý của anh dẫn anh đi tham quan."

"Vậy à, lát nữa tôi qua xem."

Người đàn ông vẫn đi theo Lý Đài, "Chị khá quen thuộc chỗ này nhỉ, chị ở đây bao lâu rồi?"

"Mới đến 5 phút."

"Ha ha, vậy à, chúng ta cùng đi dạo nhé."

Lý Đài rảo bước nhanh vào sảnh tầng một khu chung cư.

Người đàn ông do dự một chút rồi vẫn đi vào theo.Vừa ngồi xuống ghế sofa ở sảnh, vừa hay quản lý Tiểu Hứa đang ở đó, anh chủ động chào hỏi Lý Đài, "Cô Lý, cô đi dạo à?"

"Ừ ừ, cho tôi cốc nước được không?"

Lý Đài lại bổ sung, "2 cốc."

"Vâng, mời cô chờ chút."

Người đàn ông thấy vậy liền ngồi xuống ghế sofa bên cạnh Lý Đài, ra vẻ tùy ý nhìn quanh, "Nhà ở đây đẹp thật, chị còn trẻ thế này, chị ở một mình à?"

"Không phải."

"Kết hôn rồi à?"

"Không, tôi ở cùng con trai."

"Hả?

Chị trẻ thế mà đã có con rồi?"

"Ừ, tôi trưởng thành sớm, đã có 8 đứa con rồi."

Người đàn ông thấy hơi khó nói chuyện tiếp, quay người định nói gì đó, vừa hay Tiểu Hứa đã bưng nước đến.Lý Đài đứng dậy nói với người đàn ông: "Anh cứ từ từ xem, tôi còn có việc về nhà trước."

Nói xong cô nhanh chân đi về hướng thang máy, người đàn ông lập tức cũng đứng dậy, nhưng Lý Đài đi được vài bước thì dừng lại, quay đầu nhìn chằm chằm anh ta.Người đàn ông dừng động tác, thân hình lảo đảo, đi cũng không được mà không đi cũng không xong, lộ vẻ ngượng ngùng.Tiểu Hứa bước đến, đưa nước cho Lý Đài và người đàn ông vừa nói: "Chào anh, mời uống nước."

Lý Đài nhận lấy nước rồi nhấp một ngụm, người đàn ông cũng nhận lấy nước, tay nắm cốc nước càng thêm lúng túng."

Tạm biệt."

Lý Đài tiếp tục đi về phía thang máy."

Đợi chút..."

"Thưa anh," Tiểu Hứa bước đến trước mặt anh ta, cười híp mắt nói: "Xin lỗi, khu nhà của chúng tôi là quản lý kín, người ngoài đến cần đăng ký khách."

"Tôi, tôi là bạn của cô ấy."

Người đàn ông nhìn Lý Đài nói.Lý Đài không nói gì.Tiểu Hứa tiếp tục nói: "Xin lỗi, người thân bạn bè lần đầu đến cũng phải đăng ký một chút, anh yên tâm dữ liệu của chúng tôi đều được quản lý nghiêm ngặt, tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài."

Người đàn ông không muốn hợp tác nhưng cũng không muốn đi, cứ nhìn Lý Đài với vẻ có điều muốn nói.Lý Đài không thèm để ý đến anh ta nữa, nhanh chóng đi vào thang máy lên lầu.Buổi tối Chử Huy vừa về nhà, Lý Đài đã kể chuyện này với anh, "Em dẫn anh ta đến sảnh, còn ngồi một lúc, camera chắc chắn đã quay được rồi, anh có thể đi tìm Tiểu Hứa xem camera."

"Anh ta có làm gì em không?"

"Không, anh ta chỉ liên tục hỏi em, em cũng chỉ nói bừa thôi.

Anh ta chắc chắn là nhắm vào anh, em cảm thấy anh ta quen em."

Chân mày Chử Huy trầm xuống, anh ôm Lý Đài nói: "Anh sẽ xử lý, em đừng lo lắng."

"Anh ta có phải đến bắt cóc em không?

Rồi sau đó uy hiếp anh, bắt anh đánh cắp bí mật gì đó?"

"Đừng suy nghĩ lung tung."

Mắt Lý Đài xoay một vòng rồi lại nói: "Anh có phải sẽ sắp xếp người theo em mỗi ngày không?

Giống kiểu vệ sĩ ngầm ấy, bình thường thì không thấy, một khi có chuyện, bọn họ sẽ lập tức xông ra?"

Giọng Chử Huy có hơi bất đắc dĩ, "Em đừng có xem mấy bộ phim nhàm chán."

"Gì chứ?"

Lý Đài dùng sức đánh vào tay anh, "Rõ ràng là vì anh mà em bị quấy rối, còn nói em nhàm chán, anh có lương tâm không?

Tối nay không được lên giường em, anh ngủ ở phòng đọc sách đi."

"Ừ."

Chử Huy không chỉ đồng ý dứt khoát mà tối rửa mặt chúc Lý Đài ngủ ngon xong, anh thực sự trực tiếp vào phòng đọc sách.Rồi...2 giờ sáng, Chử Huy dễ dàng tóm được Lý Đài đang cầm điện thoại xem phim trong chăn.Lý Đài quỳ trên giường nổi cáu, "Anh rõ ràng cố ý mà, em bảo tại sao anh lại đồng ý dễ dàng thế, anh là đang đợi khoảnh khắc này đúng không?

Anh chính là..."

Chử Huy ném điện thoại của cô lên ghế sofa trong phòng ngủ, ôm Lý Đài đè xuống giường, "Em còn ngày đêm xem phim nữa, anh sẽ tịch thu điện thoại của em."

"Anh..."

Bốp!

Vỗ vào mông cô một cái, Chử Huy lạnh lùng nói: "Ngủ."

Trước khi Lý Đài kịp khôi phục thói quen chạy đến chợ hoa, Chử Huy đột nhiên bắt đầu thường xuyên dẫn Lý Đài về nhà ba mẹ Chử Huy ăn cơm, có khi một tuần đi đến 5, 6 ngày.Lý Đài rất sẵn lòng, thậm chí đề nghị họ có thể trực tiếp ở bên đó luôn nhưng Chử Huy không đồng ý.Buổi tối Lý Đài và mẹ Chử Huy đều ăn rất ít, trước kia một tháng gặp một lần còn ngồi ăn đến cuối.

Giờ ngày nào cũng gặp, cơ bản là chỉ ngồi xuống cho có lệ rồi sau đó hai người liền chui ra sân sau.Ba Chử Huy nhìn chỗ ngồi bên cạnh đã trống rồi hỏi: "Con đã có lệnh điều động chưa?"

"Những người cần thông qua đều đã thông qua rồi, nhưng lệnh điều động sẽ không nhanh thế đâu."

"Ừ.

Ba mẹ đều tốt thôi."

Ba mẹ Chử Huy ăn uống thanh đạm, Chử Huy dù không kén ăn đến mấy nhưng phải liên tục ăn bữa ăn bảo dưỡng sức khỏe người già lâu như vậy cũng sắp chán rồi, "Vâng, sau này chúng con vẫn một tháng đến một lần."

Sau đó, họ không những không thường về nhà ba mẹ Chử Huy, mà ngay cả thời gian Chử Huy đi công tác họp hành cũng ít đi, anh như một người đi làm bình thường, mỗi ngày đều đúng giờ về đến nhà.___
Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
 
[H Văn] Nói Dối Thành Tính - Lý Ất (Hoàn)
Chương 59: Chúc an khang (Hết)


Thời gian làm việc của Khang Long ở quầy tạp hóa đã vượt qua kỷ lục thời gian dài nhất làm việc một chỗ của anh ta.Công việc ở quầy tạp hóa rất nhàn rỗi, có lẽ là chịu ảnh hưởng của Trương Hạo Linh, anh ta cắt ghép những video xe sang quay trước đó rồi đăng lên mạng.Anh ta nhận được không ít sự ghen tị, đồng thời góc quay quái dị, chất lượng hình ảnh tệ hại, những mảng lớn làm mờ, cũng thu hút một làn sóng người cho rằng anh ta bán xe sang xuất xứ không sạch sẽ.Dưới sự kích thích của những người này, Khang Long quyết định bái Trương Hạo Linh làm sư phụ.Trương Hạo Linh dạy học không phân biệt ai, không chỉ truyền thụ cho anh ta kỹ thuật biên tập video, còn giúp anh ta nói tốt trước mặt Chử Huy, để anh ta quay được nhiều xe sang hơn.Vì thế, Trương Hạo Linh không chỉ thu hoạch được một đứa ở, còn thu hoạch được lòng trung thành của Khang Long.Lý Đài hiếm khi đến quầy tạp hóa, Khang Long ngồi sau quầy dựng video, đầu cũng không ngẩng lên, chỉ như robot chào khách nói: "Muốn mua gì tự lấy, tiền để đây."

Cô trực tiếp đi lên lầu.Sau khi Lý Đài chuyển đi, phòng ngủ cũ của cô được cải thành phòng biên tập video của Trương Hạo Linh.Vừa lên đến tầng hai, Lý Đài nghe thấy một giọng nói quen thuộc đang khóc, "Chỗ quỷ gì vậy, gọi cứu hộ cũng không gọi được, em không phải đã thi chứng chỉ ngoại ngữ rồi sao, ở trong nước nói chuyện với họ cũng không vấn đề gì, sao đến đó lại nghe không hiểu, nói toàn tiếng chim..."

Lý Đài ló đầu vào nhìn, là Đinh Hoa Sở đang khóc.

Cô bé đang đi du học trao đổi ở nước ngoài."

Sở Sở sao vậy?

Xe hỏng à?

Gọi không được sao... tay cô bé sao thế?

Sao lại chảy nhiều máu vậy?"

Trương Hạo Linh bấm nút tạm dừng, quay đầu nói với Lý Đài: "Không sao, chỉ là bị rạch một vết nhỏ thôi, cứu hộ một lát nữa sẽ đến.

Đây là tư liệu quay trước, video đã chỉnh xong rồi."

Sau khi chị Tống đến quầy tạp hóa gây rối không lâu, Đinh Hoa Sở cũng đi học, từ đó cô bé không bao giờ đến quầy tạp hóa tìm Trương Hạo Linh nữa.Chỉ là vlog vẫn phải quay, tư liệu vẫn gửi cho Trương Hạo Linh chỉnh sửa.

Ngoài ra, họ không nói thêm lời nào khác.Lý Đài mở tài khoản của Đinh Hoa Sở, cô bé nhút nhát nội tâm đó giờ một mình ở nước ngoài, mắt đỏ hoe nhắc nhở mọi người khi ô tô hỏng giữa đường ở nước ngoài phải xử lý thế nào; làm sao giao tiếp để cứu hộ để nhanh chóng đến hiện trường; hoan nghênh bạn bè du học ở nước ngoài để lại lời nhắn trong phần bình luận, giúp đỡ lẫn nhau.Lý Đài xem xong video, Trương Hạo Linh mới hỏi cô: "Em đến làm gì?

Có việc à?"

"Sao em không thể đến?

Người đăng ký kinh doanh trên giấy phép là em đấy."

"Đến đi, ngồi tùy ý, đừng khách sáo, coi như là nhà mình."

Trương Hạo Linh tiếp tục dựng video, Lý Đài ngồi bên cạnh xem một lúc rồi nói: "Chiều nay anh có việc không?"

"Em có việc cứ nói thẳng ra đi, anh có việc hay không quan trọng à?"

"Em muốn anh đi cùng em đến bệnh viện một chuyến."

"Sao vậy?

Ăn nhiều muối nitrit bị ung thư rồi à?"

"Chậc, anh không thể mong điều tốt cho em được à?

Em có thể có thai rồi."

Trương Hạo Linh lập tức bịt tai lại, "Em đừng nói nữa, anh không nghe thấy gì hết, anh không nghe thấy gì cả, em đi tìm Chử Huy đi."

"Anh bị bệnh gì vậy, em chỉ muốn anh đi cùng em đến bệnh viện xác nhận một chút thôi mà."

"Chuyện này em không để Chử Huy biết đầu tiên à?

Anh ta không giết anh mới là lạ."

"Anh ấy là người như vậy sao?"

"Không phải à?"*Từ khoảnh khắc biết Lý Đài có thai, Chử Huy không thể chịu đựng để cô ở một mình nữa.Họ chuyển nhà, chuyển đến biệt thự nhỏ ở Lan Viên.

Biệt thự có sân trước sân sau, tiếc là Lý Đài không thể tự do trồng trọt được nữa.Tuy nhiên, chuyển nhà cùng với họ còn có Trương Hạo Linh.Trương Hạo Linh bị chuyển nhà từ tầng hai quầy tạp hóa một bước lên thiên đường chuyển vào biệt thự lớn, cái giá phải trả cũng thảm thương tương xứng.Ban ngày phải trồng cây, ban đêm phải dựng video, chỉ cần Chử Huy không ở nhà, anh không được rời khỏi biệt thự nửa bước, còn mệt hơn ngồi tù.Người mang thai là Lý Đài, người làm Lý Đài mang thai là Chử Huy, tại sao người xui xẻo lại là anh, Trương Hạo Linh?10 tháng mang thai, Lý Đài bình an sinh ra một bé gái, trắng hồng mịn màng, nom rất đáng yêu.Trong nhà ngoài người giúp việc còn có thêm bà đỡ, Trương Hạo Linh xin chuyển đi nhưng Lý Đài không tiện sai bảo người khác, Trương Hạo Linh lại trở thành ống nói.Lúc này, Trương Hạo Linh đã mặt hốc hác gầy gò, tinh thần uể oải, nhìn Lý Đài đang ở cữ nói: "Anh còn phải gả vào nhà giàu, cứ thế này chưa tìm được nhà giàu, anh đã hết thanh xuân rồi."

"Anh gả cho Chử Huy đi, làm thiếp cho anh ấy, vừa hay hai anh cùng hầu hạ em, em không phiền đâu."

Trương Hạo Linh không có sức phản đối, dù sao anh phản đối cũng chẳng ai nghe.Sau khi Lý Đài hết ở cữ, Trương Hạo Linh cuối cùng cũng chuyển về quầy tạp hóa.Ngày chuyển đi, anh xúc động đến rơi nước mắt, ngày ra tù anh còn chẳng khóc.Trong thời gian Lý Đài sinh con ở cữ, Đinh Hoa Sở cũng tốt nghiệp, cô đăng vlog đầy rẫy tâm sự về sự giằng xé giữa đi làm hay nên học lên cao.Chử Huy vô tình nghe được, anh nói nếu cô bé muốn vào công ty XX, anh có thể giúp cô giới thiệu.Trương Hạo Linh cũng trung thực mà chuyển lời.Đinh Hoa Sở học ngành kỹ thuật y sinh, ngành này học đại học không dễ kiếm việc, giờ áp lực thi lên cao cũng rất lớn.

Công ty Chử Huy nói là đứng top đầu trong ngành, nghe lời đề nghị, Đinh Hoa Sở lập tức quyết định đi làm.Lý Đài dẫn bánh dẻo nhỏ đến quầy tạp hóa thăm chú, đôi mắt to đen láy không theo kịp dòng xe cộ, vừa thấy mới lạ vừa thấy nóng lòng.Chị Tống đi ngang cửa, một lúc sau cùng chồng xách đồ lớn nhỏ lúng túng bước đến, nói cảm ơn Lý Đài đã giới thiệu công việc tốt cho Sở Sở.Lý Đài nắm bàn tay trắng mũm mĩm của con gái, bảo cô bé gọi 'Bà'.*Tháng 7 năm sau, bánh dẻo nhỏ lớn thành bánh bao nhỏ, được Chử Huy ôm trong lòng vẫn bé như vậy.Tiệc thôi nôi của cô bé được tổ chức ở một khu nghỉ dưỡng ngoại ô, trước một ngày Lý Đài đã dẫn cả nhà đến khảo sát địa điểm để chuẩn bị trước.Cô bé đang lúc mọc răng, không biết lấy ở đâu ra một quả vải, đang định nhét vào miệng thì bị Chử Huy ngăn lại.Chử Huy dùng một ngón tay kẹp lấy cánh tay mềm như ngó sen của cô bé, đồ ăn đưa ra không vào miệng, cô bé liền trợn mắt đối đầu với bố.Quả vải trong tay bị lấy đi, cô bé cũng không khóc không la, chỉ là gò má mũm mĩm lại phồng thêm một chút.Lý Đài cầm bình sữa đi qua, cô bé liền quay đầu lao vào lòng mẹ, lập tức khóc như xé ruột xé gan.Hai mẹ con cùng dùng ánh mắt lên án người đàn ông "đáng ghét".Tài khoản vlog của Đinh Hoa Sở có không ít fan, phong cảnh bên này rất đẹp, cô bé liền mở livestream ở góc chờ tiệc bắt đầu.Bình luận liên tục lướt qua trên màn hình, Đinh Hoa Sở xoay người dí điện thoại vào mặt Trương Hạo Linh đứng sau lưng, nói: "Họ đều đang hỏi quan hệ của em với anh chàng đẹp trai phía sau."

Ống kính và trái tim fan cùng rung động, sau khoảnh khắc im lặng, Trương Hạo Linh nói: "Anh là bạn trai cô ấy."

Mong xuân có trăm hoa, thu có trăng.Mong hạ có gió mát, đông có tuyết.Mong mọi điều đều thuận lợi, chúc an khang!___
Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko
 
Back
Top Bottom