Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập

[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 20 (H): Không được đi vào


Sau khi lên đỉnh, chỗ kín đáo co thắt nhẹ, không chịu được thêm một chút kích thích nào.Ngón tay thô ráp của người đàn ông chạm vào, Lộc Nhung rùng mình cong eo, cố gắng né tránh một cách vô vọng.“Không cần, không cần như vậy… tôi sai rồi.”

Cô khóc thút thít, tiếng rên rỉ xin tha cũng như chất lỏng dưới thân, không thành dòng, nhỏ giọt đứt quãng.Trong đội, có người từng trêu Tần Bắc Phong rằng “phụ nữ nhiều nước, chưa thử qua là thiệt thòi lớn”.Khi đó hắn không hiểu, đã mỉa mai đáp lại: “Nhiều nước thì sao, có dập lửa, giải khát được không?”

Sự thật bày ra trước mắt, hắn của quá khứ đã sai rồi.Nước của phụ nữ, đúng là có thể dập lửa và giải khát.Cảm giác trơn tuột ở đầu ngón tay làm Tần Bắc Phong sung sướng, hơi thở trở nên thô nặng.

Nhưng hắn biết cô sợ.Lại một lần nữa, hắn dùng cằm nhẹ nhàng cọ vào cô gái để trấn an.

Đây là mức độ dịu dàng nhất mà hắn có thể làm được.“Không đi vào.”

Hắn đảm bảo, bế cô lên đặt trên bồn rửa mặt, thân hình chen vào giữa hai chân cô.

Ngón tay thì không rời khỏi nơi ẩm ướt, dính chặt.Cố ý thả nhẹ lực đạo, Tần Bắc Phong chà xát chậm rãi miếng vải mỏng ướt sũng.

Chờ khi đã bóp đủ rồi, hắn thử kéo, cuộn nó thành một cục, kẹp vào âm hộ đầy đặn nhô lên.Khoái cảm xối rửa chút lý trí còn sót lại của Lộc Nhung.

Cô không còn sức lực, hai tay rũ xuống, đặt trên cánh tay người đàn ông.

“Ô ô, không thể, đồ lừa đảo, đồ xấu xa…”

Tần Bắc Phong không phải chưa từng bị người khác mắng, nhưng bị mắng mà hưng phấn thì là lần đầu.“Không lừa cô.”

Cô gái ngồi trên cao, hắn có thể đối mặt với cô.

Đồng tử đen bình tĩnh, phản chiếu khuôn mặt đang khóc của cô.

“Chỉ sờ sờ, xem thôi.”

“Nếu nói dối, thì cứ bắt tôi…”

Tần Bắc Phong cười, dán sát vào cô hơn nữa.Con cặc đang cương cứng cọ xát vào đùi cô, cùng với ngón tay đâm thọc.

Lộc Nhung bị ma sát đến mức kẹp chặt mông, bên trong lỗ lồn vừa tê vừa buốt.“Đường đến đồn cảnh sát, nhớ không?

Tôi đi cùng cô.”

“Đánh rắn phải đánh vào đầu,” Tần Bắc Phong vờ lơ đễnh gợi chuyện.Quả nhiên, Lộc Nhung dao động.

Chỉ sờ sờ, xem thôi, chỉ không đi vào.Chút dè dặt cuối cùng cũng theo lời dụ dỗ của người đàn ông rơi xuống đáy cốc, bắn lên những bọt nước lớn.

Tiếng nước “ào ào” làm người ta mê loạn.“Nhớ… a!”

Sự thỏa hiệp của cô gái luôn uyển chuyển.

Tần Bắc Phong không nhịn được cười.

Trong đáy mắt ánh lên sự dịu dàng thoáng qua, cùng lúc đó, ngón tay hắn dùng lực, nhẹ nhàng kéo đứt chiếc quần lót bằng vải bông.Vải vóc mất đi tác dụng che đậy ban đầu, để lộ ra nơi bí ẩn nhất của Lộc Nhung.Lần đầu được thấy ánh sáng, làn da trắng muốt hơn những chỗ khác.

Hai cánh môi lỗ lồn không lông, đầy đặn, phong phú.

Hơn nữa, không biết có phải vì vừa bị con cặc cọ xát qua lớp quần lót hay không, nó hơi sưng lên.

Lỗ lồn đỏ bừng không thể trốn tránh, nước dâm tràn ra.Thịt trai mấp máy, cảm giác đói khát đột nhiên sinh ra.Tần Bắc Phong vô cớ nhớ đến miếng thịt cất trong tủ lạnh, con cái chờ bị làm thịt, trước khi trở thành món ăn trên bàn, khi còn sống, đã được phối giống chưa, đã bị những con đực đụ lồn, gian dâm chưa?Nghĩ đến đây, hắn vươn tay, ngón cái nặng nề miết lên hạt ke.Cục thịt nhỏ xíu đó không thể chịu nổi sự thô bạo của người đàn ông, rất nhanh sung huyết và đứng thẳng.“Cứng hơn cả tôi.”

Dường như để chứng minh, Tần Bắc Phong thúc hông, con cặc hướng về phía trước, đâm vào hạt le đang run rẩy.Chưa kịp tiếp nhận sự thật rằng nơi riêng tư mà cô hiếm khi chạm vào đã bị người đàn ông nhìn kỹ, sự kích thích đột ngột làm Lộc Nhung kêu lên.

Cô khóc lóc đẩy hắn: “Anh đã hứa rồi…”

Miệng trên của cô gái khóc, miệng dưới cũng theo đó thút thít.Lỗ lồn nhỏ mấp máy, không biết lượng sức mà bao bọc quy đầu cực lớn.

Nước dâm tí tách chảy ra, phủ lên con cặc dữ tợn một lớp màng nước.Một chiếc bao cao su bằng dâm thủy.“Không phải đã hứa là chưa vào sao.”

Tần Bắc Phong trả lời một cách tàn nhẫn, véo một cái vào mông cô gái.Bàn tay người đàn ông dày rộng, khi vỗ lên không hề đau, ngược lại có một cảm giác sướng khoái kỳ lạ, tê tê dại dại.Bên trong lỗ lồn ngày càng ngứa, Lộc Nhung không dám nghĩ tiếp.

Cô cứng đờ người, không cử động nữa.

Giữa hai môi, cô phun ra tiếng rên nhỏ yếu ớt: “Ô… không được đi vào.”

“Tiền đề là phải vào được đã,” Tần Bắc Phong tức đến thái dương giật giật, gân xanh trên cổ ẩn hiện.Lỗ lồn của cô gái thật sự quá nhỏ.

Quy đầu chỉ vừa áp sát, đã kín mít không còn một khe hở nào.“Vào, thì tính là thế nào…?”

Trước khi con cặc nổ tung, hắn phải làm gì đó.

“Con cặc cắm vào thì tính là vào à?”

Nghe câu hỏi thô tục, trần trụi của người đàn ông, Lộc Nhung vừa xấu hổ vừa sợ hãi, không biết phải trả lời thế nào.“Không nói gì thì cứ vào nhé.”

Tần Bắc Phong cực kỳ thích nhìn vẻ mặt sợ hãi của cô.

Quy đầu từ từ, dùng lực đè ép vào lỗ lồn đang khép chặt.“Ư… cái đó, cái đó… cái đó cắm vào thì tính là vào, không cần cái đó…”

Sợ người đàn ông làm thật, Lộc Nhung khóc đến khản cả giọng, cho đến khi hắn thẳng lưng, vật cứng đáng sợ rời đi, cô mới tạm ngừng khóc.Tần Bắc Phong liếc nhìn xuống.

Con cặc vướng vào một sợi dịch dâm đãng, muốn đứt mà không đứt.“Lỗ lồn của cô có một con suối à?”

“Ý là, ngón tay có thể cắm vào à?”

Yết hầu hắn cuộn lại.

Ham muốn hành hạ cuối cùng cũng không thể che giấu.

“Mấy ngón cũng được.”
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 21 (H): Đụ nát em, được không?


Không màng cô gái nức nở phản kháng, Tần Bắc Phong đưa tay xuống, cắm ngón giữa vào trong, đến đốt ngón tay đầu tiên.Tiếng nước "phụt" gần như không nghe thấy, rất nhanh bị tiếng rên rỉ yếu ớt của Lộc Nhung che lại.

Cô rụt rè kêu: "Ô...

Đau."

Mới một ngón tay đã đau ư?Tần Bắc Phong dừng lại một chút, ý nghĩ "hay là nhẹ hơn" chỉ kéo dài chưa đến nửa giây, bị dòng dâm thủy không ngừng trào ra dập tắt.Hắn cẩn thận vuốt ve lỗ lồn hẹp và nông.Nơi mà con cặc tạm thời không thể ghé thăm, mềm mại, trơn tuột, hệt như một khối mỡ béo.Ngôi nhà được xây bằng mỡ béo có hai cánh cửa màu hồng nhạt, giờ đây bị buộc phải mở rộng, đón chào vị khách không mời mà đến để thám hiểm, thưởng thức bên trong.Nhưng, Tần Bắc Phong không phải một vị khách tao nhã, hắn là tên trộm, kẻ cướp, một tên dã man chưa từng trải sự đời.

Hắn cầm vũ khí đang cháy, tìm cách nướng cháy vách trong.Khối mỡ béo dần dần tan chảy, mặc cho người đàn ông nhào nặn thành hình dạng hắn thích.Hắn than thở vì sự trơn tuột của nơi riêng tư của cô gái, với một sự hiếu học nghiêm túc và ác ý, hắn cong ngón tay, móc, từng chút một."

Không cần, đừng móc...

Ô ô..."

Lộc Nhung làm sao chịu nổi, bên trong lồn vừa căng vừa tê dại.Cô khóc đến khóe mắt đỏ hoe, vẻ thuần khiết ngây thơ trong đôi mắt tròn theo dòng nước từ lỗ lồn chảy ra mà dần mất đi.Dâm thủy theo ngón tay thô dài chảy ra, đọng lại trong lòng bàn tay người đàn ông.

Tần Bắc Phong cố tình hứng lấy hết, vỗ lên, đập vào miếng thịt mông mẩy của cô.Tiếng "bạch bạch" vang lên, òm ọp òm ọp."

Lỗ lồn toàn là nước, đương nhiên không phải đau."

Giọng nam từ tính trầm thấp, nói ra câu khác, "Là sướng."

Lộc Nhung nghe rõ chữ đó, xấu hổ đến mức suýt ngất xỉu.

"Anh... tôi, tôi không phải, đừng chạm vào, tôi không cho anh sờ."

Cô giãy giụa muốn đứng lên, kết quả bị người đàn ông tùy tiện ấn một cái, còn sâu hơn lúc trước "A!"

Lộc Nhung kêu lên một tiếng kinh hãi.

Khoái cảm tê dại và sợ hãi chiếm lĩnh toàn bộ cơ thể.Đáng tiếc, cô càng sợ, hắn càng sung sướng."

Đoán xem tôi sờ thấy cái gì?"

Tần Bắc Phong cong eo, môi khẽ chạm vào tai cô gái.

Đầu ngón tay phối hợp trêu chọc lớp ngăn non mềm.Người đàn ông đang bắt nạt cô, nhưng cô chỉ có thể cầu xin hắn.

Trước sự uy hiếp của khoái cảm không thể chống cự, Lộc Nhung nghẹn tiếng khóc: "Không cần...

đừng làm hỏng tôi, tôi sẽ ngoan."

"Ngoan đến mức nào?"

Tần Bắc Phong không thỏa mãn với chút ngọt ngào nhỏ bé trước mắt.So với việc cưỡng ép, việc cô gái chủ động lấy lòng dường như càng thú vị hơn.Hắn nóng lòng muốn biết bên trong lớp mỡ béo đó, ẩn chứa loại nhân thịt quả nào.Lộc Nhung bị hỏi đến ngây ngốc.

Cô lấy lại tinh thần, mềm nhũn nói: "Tôi... tôi không biết."

Cái miệng nhỏ nói chuyện "ba ba" y hệt như lỗ lồn nhỏ đang rên rỉ "anh anh" và nuốt lấy ngón tay.Tần Bắc Phong hưởng thụ cảm giác thịt non mấp máy, tử tế nhắc nhở cô: "Ngoan ngoãn banh lỗ lồn ra cho tôi sờ, làm được không?"

Lại là một từ hạ lưu, Lộc Nhung nhất thời không tiếp thu được: "Anh đừng nói từ đó..."

"Từ nào?"

Tần Bắc Phong vẫn cười.Lộc Nhung không thể nói ra, trên mặt viết đầy vẻ thèm muốn."

Lỗ lồn?"

Tần Bắc Phong liếm lên vành tai nhỏ của cô, giọng khàn khàn: "Muốn đổi cách nói sao, bộ phận sinh dục, lỗ nhỏ..."

Thật ra, đối với hắn, cách nói nào cũng như nhau, hắn ham thích rất đơn giản, chỉ là muốn làm cho cô xấu hổ.Hắn chính là một tên khốn chính hiệu, một tên biến thái bị dồn nén nhiều năm."

Đừng liếm...

Ô."

Lộc Nhung bản năng cảm nhận được sự nguy hiểm.

Nếu người đàn ông đổi cách nói, chắc chắn có một cái bẫy trừng phạt khác đang chờ cô.Từng bước một bị dụ dỗ đến mức thân dưới trần trụi mặc cho ngón tay hắn đâm thọc, cô gái cuối cùng cũng thông suốt."

Không cần thay đổi..."

Cô lùi bước, ép dạ cầu toàn: "Sẽ ngoan ngoãn cho anh sờ, không cần làm hỏng tôi...

Sờ nhẹ thôi, được không?"

"Ai sẽ ngoan ngoãn cho tôi sờ, sờ chỗ nào, nói rõ ràng xem."

Tần Bắc Phong dùng tay rảnh rỗi bóp lấy cổ cô gái, ngón cái cọ xát, ấn vào yết hầu cô: "Tiểu Lộc."

Hắn biết tên cô gái từ chỗ anh bảo vệ.Lộc Nhung.Nghe tên đã thấy rất "bổ" rồi.Giữa những câu nói đều là sự huấn luyện mạnh mẽ, Lộc Nhung cảm thấy mình thành con mồi chờ chết trong miệng dã thú."

Tiểu Lộc...

Tiểu Lộc sẽ ngoan ngoãn banh lỗ lồn, cho anh sờ."

Nội tâm cô tràn đầy xấu hổ, cùng với một loại chờ mong không thể giải thích."

Mình học hư rồi," Lộc Nhung gào thét trong im lặng."

Ngoan lắm."

Giữa hai hàng lông mày của Tần Bắc Phong hiện lên sự hài lòng, hắn dần dần tăng số lượng ngón tay.Hắn còn nghe nói, phụ nữ sướng đến tột cùng, sẽ tè ra.Một xử nữ sụp đổ mà phun nước tiểu, nghĩ đến đã thấy rất có thành tựu.
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 22 (H) Phun nước tiểu


Mình đổ xưng hô từ hắn thành anh nha mọi người
__________________
Chưa chạm vào, thề thốt hứa hẹn đủ điều, chạm vào rồi thì chỉ muốn thọc cả bàn tay vào.Cái lồn ướt át đã quyến rũ Tần Bắc Phong một cách mãnh liệt.

Đặc biệt là tinh dịch của chính anh vừa mới bắn ra, sau khi cô giãy giụa, nó dính bừa bãi lên đùi cô, giữa mùi tanh nồng, anh ngửi thấy một chút vị ngọt dịu.

Thuận theo ham muốn, anh chập hai ngón tay lại, thọc vào cái lồn ướt sũng của cô gái.Không có kinh nghiệm, anh hoàn toàn dựa vào bản năng mà moi móc.

Móng tay anh cào qua cào lại vách lồn mềm mại và ấm áp bên trong.Mới chỉ ở lối vào lỗ lồn mà đã ướt át, lầy lội, quanh co như một thung lũng.Kẻ xâm nhập liên tục va chạm vào “cửa”, nhiều lần suýt chút nữa đã công phá.

Lộc Nhung bị kích thích đến mức đạt được những cơn cao trào nhỏ, đứt quãng.“Ô ô…

Anh đừng quên, không được…”

Thông thường khi tắm chỉ vội vàng rửa qua loa, giờ lại phải tự tay banh ra cho gã đàn ông quen biết chưa được mấy ngày tùy ý quấy phá.

Vượt qua giới hạn của bản thân, cô run rẩy nắm chặt hai cánh môi lồn ướt sũng, xấu hổ tột cùng.“Anh biết.”

Tần Bắc Phong không ngẩng đầu, dán mắt nhìn chằm chằm vào khoảng giữa hai chân cô.Làn da trắng nõn sau khi bị anh đùa bỡn đã trở nên đỏ bừng, phủ một lớp dịch lấp lánh.

Nhưng mê người nhất vẫn là cái lỗ lồn nhỏ nhắn kia.

Thoạt nhìn còn không đủ một ngón út, nhưng khi từng ngón tay anh cắm vào, ngoài việc hơi chật một chút, thì không có trở ngại gì khác.Thật sự là một kiệt tác, sinh ra để được đụCon cặc của mình đi vào, sẽ có cảm giác gì đây?Tần Bắc Phong phán đoán khoái cảm, tăng thêm lực đạo, thỉnh thoảng căng ngón tay ra, mặc kệ nước từ miệng lồn cứ thế chảy ra ngoài.Chỉ chốc lát, nước từ lồn đã tràn đầy bồn rửa mặt, thậm chí còn nhỏ giọt xuống sàn.Vẫn chưa đủ, anh muốn cô tè ra.“Ưm… không thể kẹp được…”

Mu bàn tay thằng đàn ông đột ngột chạm vào.

Lộc Nhung không thể chịu đựng được sự càn rỡ của anh, cao trào đến choáng váng, không kiềm chế được mà bộc lộ bản tính vốn có, đáng thương mà cầu xin.Làm gì có con mồi nào lại đi van xin dã thú, thật là hoang đường.Tần Bắc Phong bị giọng nói mềm mại, yếu ớt của cô chọc cười, “Không kẹp được thì buông ra.”

Thật sao, Lộc Nhung không dám tin thằng đàn ông sẽ dễ nói chuyện như vậy.“Buông ra…”

Tần Bắc Phong cảm nhận được điều gì đó, không phụ lòng mong đợi mà nói nốt vế sau, “thì anh làm hư em, địt nát em.”

Anh không nói quá.

Với kích cỡ con cặc của anh, nếu tùy tiện đi vào, chắc chắn sẽ làm nát lồn của cô gái.Giọng nói gã đàn ông rất dễ nghe, từng chữ đọc ra rõ ràng, dứt khoát, trầm đục, như một loại nhạc cụ bằng kim loại lớn, vang vọng trong chiếc ống đồngGiá mà chiếc ống đồng này không nối với chỗ đó của cô thì tốt rồi…Lộc Nhung khóc không ra nước mắt, nước cứ thế từ phía dưới chảy ra.Cuối cùng cô cũng nhận ra, trước mắt đây không phải dã thú, mà là cầm thú, khoác da người, dùng hai chân đứng thẳng đi lại như súc vật.“Ô…”

Cô gái không thể đoán được anh, không biết lời đe dọa này thật hay giả, càng không có can đảm đi thử nghiệm , “Không cần…

Anh sờ xong nhanh lên.”

“Đừng giục, đang sờ đây mà.”

Sao vẫn chưa tè ra?

Tần Bắc Phong nhíu mày, có chút nghiêm túc và cố chấp.

Vừa dứt lời, anh đột nhiên thêm ngón tay thứ ba vào.Thằng đàn ông cao lớn, ngón tay cũng thô, ba ngón cùng lúc, không nhỏ hơn con cặc là bao.

Lộc Nhung bị căng đến đau lưng mỏi chân, cô thực sự không ngồi yên được, cơ thể trượt xuống.Thấy cô gái cưỡi lên tay mình, nếu lỡ làm rách mất tầng đó, Tần Bắc Phong dừng động tác .

Bàn tay lớn nhẹ nhàng nâng lên, ngón cái đang rảnh rỗi ở ngoài tự nhiên đâm vào khe thịt, nhấp nhổm đi lên.Cửa tiểu ẩn phía trên lồn bất ngờ bị kích thích, Lộc Nhung nắm chặt vai thằng đàn ông, phát ra tiếng kêu sợ hãi, “A!”

Cứ như vừa phát hiện ra một bí mật động trời, Tần Bắc Phong vui vẻ thấy rõ.

Anh dùng móng tay nhẹ nhàng cào vào nơi không nên chịu đựng sự khiêu khích, “ Tiểu ra đi”Cảm giác muốn đi tiểu tấn công bụng dưới, khoái cảm dâm loạn và dơ bẩn tước đoạt lý trí của Lộc Nhung.Nếu thực sự mất kiểm soát mà tè ra, không còn một chút quyền kiểm soát cơ thể, đắm chìm dưới bàn tay người đàn ông, biến thành một món đồ có thể tùy ý thưởng thức, chỉ tưởng tượng cảnh tượng đó, cô gái gần như sụp đổ.Cô hoảng loạn kêu, đấm đánh snh, “Không cần, tôi không muốn!”

Đáng tiếc, Tần Bắc Phong chờ đợi chính là sự sụp đổ của cô.“Nhưng anh muốn.”

Tần Bắc Phong khống chế đôi tay cô giơ lên cao trên mặt kính, ngón tay của bàn tay kia tàn nhẫn và kiên định xoay tròn ở lỗ tiểu.Đau đớn xâm nhập vào cơ thể, trước mắt Lộc Nhung lóe lên ánh sáng trắng, hạ thể run rẩy co thắt.

Đôi tay bị người đàn ông khống chế cuộn tròn mười ngón lại, đó là sự giãy giụa chống cự cuối cùng.Khác với dòng dâm thủy nóng bỏng bắn ra, dòng nước tiểu tinh tế đổ ướt quần áo trên người Tần Bắc Phong, lộ ra hình dáng cơ ngực căng phồng, rồi đến cơ bụng, chảy một mạch xuống, tí tách tí tách tưới lên con cặc đang cương cứng của anh."
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 23 (h) Thọc vào đùi, rút kiếm vô tình


Muốn buông tha sao, nếu lúc trước có người nói hắn sẽ vui vẻ chịu đựng để bị nước tiểu của phụ nữ làm ướt người, Tần Bắc Phong nhất định sẽ xé lưỡi kẻ đó ra.Nhưng hiện tại thì khác…Buông tay đang kìm chặt cô gái, người đàn ông cầm lấy con cặc đang cứng đau của mình, từ từ vuốt ve.

Có nước tiểu làm chất bôi trơn, cảm giác sướng đến không thể tả.Lộc Nhung chìm đắm trong khoái cảm hỗn loạn, đầu óc mơ màng, cảm giác xấu hổ đáng sợ lan ra toàn thân.

Cô vô lực quỵ xuống, hai chân mở rộng, lỗ tiểu ào ạt chảy ra thứ dịch vàng nhạt.Tần Bắc Phong cẩn thận nhìn phản ứng của lỗ lồn cô gái, thỉnh thoảng lại gảy nhẹ vào lỗ tiểu, mong chờ cô có thể tè ra thêm chút nữa.Xem một trinh nữ phun nước tiểu, cảm giác còn sướng hơn là bắn tinh lên người cô ấy.Cơn khoái cảm kéo dài ở thân dưới buộc Lộc Nhung phải trở lại thực tại.

Cô ngửi thấy mùi tanh nhạt, bật khóc, “Anh còn muốn làm gì nữa…”.Tiếng khóc của cô gái vội vã, dồn dập, khóe miệng lấp lánh thứ chất lỏng trong suốt, không phân biệt được là nước bọt hay nước mắt.Anh còn nhiều việc muốn làm lắm.Ví dụ như, muốn liếm sạch sẽ cho cô, liếm từ trong ra ngoài một lần.Tần Bắc Phong cân nhắc đến mùi vị của lỗ lồn cô gái, thậm chí không ngại nếm thử cả nước tiểu.

Ánh mắt anh càng trở nên trần trụi, và con cặc cũng càng cứng thêm.Bắn ra đã, tính sau.“ Anh mượn lỗ lồn để cọ một chút.”

Nói rồi, anh ôm cô gái, xoay người cô lại, kẹp chặt hai tay cô.Tư thế thay đổi, mặt cô áp sát vào gương, Lộc Nhung không kịp đứng vững, một vật cứng thật mạnh đâm vào giữa hai khe đùi.“Không cần…

Thật kỳ lạ, dừng lại, không cần…”

Cái lồn nứt sưng đỏ vì bị ngón tay moi móc giờ đây lại phải chịu đựng sự cọ xát của con cặc thô cứng.

Hai cánh môi lồn căng phồng dán chặt vào cán đang run rẩy, đặc biệt là hạt le sưng lên, không biết sợ mà lộ ra , chịu đựng sự chà đạp trực tiếp nhất.Sau khi bị móc lồn, giờ chân cô cũng bị địt.Lộc Nhung cố gắng kiễng chân để né tránh, nhưng cô căn bản không còn sức lực.

Số nước tiểu và dâm dịch còn lại cứ thế bị ép ra theo mỗi lần rút đẩy.“ Dám trốn, anh địt nát lồn em.”

Tần Bắc Phong sướng đến nheo mắt lại.

Hắn va mạnh vài cái, thở dốc rồi nhìn vào gương.Trong đó, có vẻ mặt bị ngược đãi, đau khổ đáng thương của cô gái, và cả dáng vẻ tàn nhẫn, ác độc của hắn.Hai người thật sự rất hợp nhau.“Không né, không né…”

Lộc Nhung vội vàng nức nở.

Ngoài việc cong lưng, hơi hếch mông lên để tiện cho người đàn ông dâm loạn, cô không dám làm gì khác.“Ngoan lắm.”

Tần Bắc Phong trầm giọng.Anh bóp chặt eo cô gái, như đang cưỡi một con hươu cái yếu đuối đáng thương.

Anh nâng hông rồi rút mạnh về sau, kéo con cặc thô cứng cọ vào kẽ hở.

Cán con cặc cong tự nhiên hướng lên, sau khi móc vào miệng lồn một lần, nó từ từ rút ra.Hành động lặp đi lặp lại, mỗi lần đều mạnh hơn, sâu hơn.Cặp tinh hoàn nặng trĩu đung đưa, đập vào háng Lộc Nhung như những cái tát.Cũng đồng thời đung đưa không ngừng là đôi gò bồng đảo của cô gái.

Hai bầu ngực trắng ngần không được áo lót che phủ hoàn toàn, nhờ tư thế cúi thấp người của cô, chúng hiện lên trong gương qua chiếc cổ áo rộng thùng thình.Tần Bắc Phong không bỏ qua cảnh đẹp này.

Trong đầu anh bắt đầu hiện lên cảnh đùa giỡn ngực cô, dùng con cặc chà vào, hay là vùi mặt vào đó?Thôi, không vội, cứ ăn hết miếng thịt trong miệng đã.Không thể không nói, bắp đùi cô gái thật tinh tế, thịt lồn cũng trơn tuột lạ thường.

Sau một trận vuốt ve, thật là một cảnh tượng ngon miệng“Bị đụ vào khe chân, sướng không?”

Anh nằm phục xuống người cô, ngực dán chặt vào lưng cô gái nhỏ bé.

Tư thế ôm ấp thân mật này đã hoàn toàn biến cô thành lãnh địa riêng của anh.“Ô…”

Lộc Nhung không đáp, chỉ khóc.Cô ngại trả lời, cũng không có thời gian để trả lời, dù sao một khi mở miệng, ngoài rên rỉ và thét lên thì chẳng còn gì khác.“Không nói, anh sẽ địt lồn em.”

Chiêu cũ nhưng lần nào dùng cũng linh nghiệm.“Sướng…

Ô, bị thao chân, sướng lắm…”

“Tiếp tục.”

Anh sắp bắn rồi, muốn nghe thêm những thứ thú vị hơn, “ Lỗ lồn có sướng không?”

“Ưm…

Lỗ lồn nhột nhột, ngứa lắm…

Thích bị con cặc cọ…”

Lộc Nhung biết bản thân đã trở nên bất thường.

Cô kẹp chặt cánh tay người đàn ông đang vòng qua eo mình, nói lung tung.

Cô lúc này chỉ muốn kết thúc, trước khi mình mất kiểm soát hoàn toàn.Cô đã nghe một câu nói tục cũ rích, chỉ có trâu chết vì mệt, chứ không có ruộng hư vì cày.Nhưng đàn ông không phải trâu, là cầm thú, vì thế cô sắp hư rồi.Ô, phải chết trong phòng tắm rồi, không kịp chào tạm biệt các fan trên kênh, không kịp cùng Tinh Tinh đi ăn món mới ở McDonald’s.Và vẫn chưa biết… tên của người đàn ông.Trong lúc suy nghĩ miên man, Lộc Nhung lại một lần nữa phun nước tiểu ra, dâm dịch nhỏ giọt rồi dồn dập đổ vào con cặc đang cương cứng, cọ vào lỗ sáo.Lần tinh dịch thứ hai vẫn đặc sệch và đục, bắn sền sệt vào giữa hai đùi cô gái.Tần Bắc Phong kìm lại khoái cảm còn sót lại, từ từ rút con cặc ra.

Hắn đã chơi thật thỏa mãn.

Giữa việc nói lời cảm ơn và xin lỗi với cô gái, anh chọn cách im lặng, rồi thấy cô nhắm chặt hai mắt, ngất đi.“Thế này tính là gì, rút kiếm vô tình?”

Véo má cô gái đang nhăn nhúm vì khóc, người đàn ông vô cùng mong chờ cảnh cô tỉnh lại.
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 24: Anh vi phạm ý muốn của phụ nữ, đáng bị bắt đi!


Lộc Nhung hôn mê không lâu, khi tỉnh lại, bầu trời ngoài cửa sổ vẫn còn sáng.Mới chỉ có một buổi chiều thôi…Trong phòng không còn ai khác ngoài cô.Người đàn ông dường như đã chơi chán, rồi bỏ đi.Ngơ ngẩn nhìn chằm chằm trần nhà, cô gái trần truồng ẩn mình dưới chăn, chân đau nhức dữ dội, là di chứng từ việc bị dị vật chà đạp và căng ra quá lâu.Sao lại thành ra thế này chứ, rõ ràng cô chỉ có ý tốt muốn mượn phòng tắm của anh ta thôi mà…Lộc Nhung cảm thấy xấu hổ vì hành vi mất liêm sỉ của mình.

Cô đưa tay che mặt, nước mắt không kiểm soát được mà chảy qua kẽ ngón tay.Tiếng nức nở đáng thương đang nghẹn lại trong cổ họng, bỗng bật ra một tiếng nấc khi cửa phòng mở.Tần Bắc Phong mua đồ xong trở về, đối diện với cô gái đang hoảng loạn ngồi dậy, vẻ mặt mờ mịt khó hiểu.“Yên tâm, tôi không gắn camera.”

Vứt chìa khóa lên tủ đầu giường, anh thản nhiên nói, rồi lần lượt đặt những món đồ trong tay xuống.Một đường cong parabol thoáng qua trước mắt, Lộc Nhung từ từ lấy lại hồn.

Cô vội vàng nắm lấy tấm chăn mỏng che chắn ngực, mông khó khăn lùi dần về sau, vô tình chạm vào bắp đùi đang trầy xước, khiến cô bật ra tiếng hít khí.Chỉ một tiếng rên khẽ, Tần Bắc Phong cũng nghe thấy, yết hầu hơi nhấp nhô.

May mà vừa nãy đã thỏa mãn, tạm thời anh có thể kiềm chế.

Con cặc đang cương cứng, nhưng không đến mức làm bậy.“Bôi thuốc hay ăn gì trước?”

Tên súc vật đội lốt người này mặc quần áo chỉnh tề, ra vẻ đạo mạo hỏi.Giọng điệu lạnh nhạt khác hẳn với vẻ thô lỗ, mạnh bạo trong phòng tắm.Đôi chân mỏi nhừ không ngừng nhắc nhở cô gái rằng những gì đã trải qua không phải là ảo giác.

Tiếng nức nở nghẹn lại trong cổ họng, Lộc Nhung không thể hiểu nổi tại sao người đàn ông lại có thể bình thản như không có gì xảy ra, sau khi đã bắt nạt cô như vậy…Cuối cùng, cô không thể chịu đựng được nữa, mở miệng, “Anh…

Ô!”

“Sao?”

Tần Bắc Phong chú ý đến động tĩnh của cô, nhướng mày.Phòng của cô gái nhỏ, chỉ có một chiếc giường đơn, tủ quần áo giản dị, và bàn học, chiếm gần hết không gian, chật đến nỗi không còn chỗ đặt chân.Vượt qua những chiếc túi đủ loại dưới chân, Tần Bắc Phong còn chưa kịp đến gần giường, Lộc Nhung đã hoảng hốt kêu lên.“Không được lại gần!”

Đến mức sợ hãi như vậy sao?

Tần Bắc Phong giơ tay lùi lại vài bước, thản nhiên dựa vào cửa ngồi xuống, đôi chân dài hơi cong, nghiêng đầu về phía cô và hất cằm, “Nói đi, tôi thế nào?”

Vẻ đường hoàng, hợp tình hợp lý của người đàn ông đã dập tắt gần hết sự tự tin mà Lộc Nhung cố gồng lên.

Cô vốn dĩ không phải người mạnh mẽ, bị bắt nạt chỉ biết khóc.“Anh…”

Cô cuộn tròn cơ thể, ôm lấy đầu gối, lên án, “Vi phạm ý muốn của phụ nữ là phải bị bắt đi.”

“Tôi vi phạm chỗ nào?

Phụ nữ không sướng đến mức phun ra đầy người sao?”

Tần Bắc Phong chống khuỷu tay lên gối, bàn tay đỡ cằm, ánh mắt đầy suy ngẫm.“…”

Lộc Nhung mở to mắt, rõ ràng là bị sự trơ trẽn của đối phương làm cho kinh ngạc.

Cô lắp bắp nói, “Tôi đã hét không cần, kêu liên tục, anh căn bản không nghe, còn… còn làm, đó chính là vi phạm.”

Cô khóc đầy ấm ức, nhưng không biết mỗi lời nói của cô lại khiến Tần Bắc Phong nhớ lại màn giao cấu sung sướng kia.Cách anh moi lồn cô, rồi dùng con cặc cọ vào, hiện rõ mồn một trước mắt anh.Dáng vẻ cô gái lúc đó và bây giờ không khác biệt là bao, đôi mắt ướt át, bất lực “Anh cũng muốn dừng lại, nhưng ánh mắt em lại nói với anh.”

Người đàn ông cười khẽ, “Em thực sự thích, muốn anh tùy tiện chơi, chơi hỏng cũng được.”

Không thể nào, sao có thể?

Lộc Nhung hoàn toàn không tin, nhưng những lời phủ nhận cứ thế bị nuốt trở lại.

Cô run rẩy quay mặt đi, không đủ can đảm đối diện với người đàn ông.Thấy vẻ sợ hãi và hoảng loạn của cô, Tần Bắc Phong hiểu.Nếu anh có chút lương tâm, đây là lúc nên dừng trò đùa tồi tệ này lại.Đáng tiếc là anh không có.Sau khi rời khỏi đội ngũ, Tần Bắc Phong đã sống những tháng ngày tẻ nhạt, chán nản quá lâu, cho đến khi cô gái này xuất hiện, xui xẻo trở thành trò tiêu khiển mới của anh.Trêu chọc cô, địt cô, làm hư cô, đó là toàn bộ kế hoạch tương lai của anh, và nó bắt đầu được thực thi ngay từ lúc này.“Nghĩ kỹ chưa, ăn gì hay bôi thuốc?”

Tần Bắc Phong vươn người đứng dậy, thản nhiên gạt đi lời buộc tội đầy giận dữ của cô.Thân hình cao lớn vạm vỡ của anh không hợp với căn phòng nhỏ nhắn, dễ thương của cô gái, như một con thú lạc vào khu rừng kẹo.Lộc Nhung miệng khô lưỡi khô.

Cô đương nhiên biết bôi thuốc là bôi vào đâu.

Mặc dù đã có tiếp xúc thân mật, nhưng nếu phải, cô cũng không thể làm ra chuyện bôi thuốc mỡ vào chỗ kín trước mặt người đàn ông này.“Ăn gì.”

Cô gái tự biết không thể chống cự, lặng lẽ chọn phương án trước.Cô ngây ngô, mong rằng thái độ thuận theo này có thể khiến người đàn ông buông tha cho mình.Tần Bắc Phong gật đầu, lấy ra một bát cháo nóng từ túi, “Vậy anh sẽ bôi thuốc cho em.”

“Không cần khách sáo.”

Nụ cười của người đàn ông thay đổi hoàn toàn vẻ âm trầm trước đó, trở nên rạng rỡ.
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 25 (hơi H) không thể bắt nạt, có thể nhẹ nhàng mà sờ


Ngay khi nghe đối phương muốn giúp mình bôi thuốc, Lộc Nhung lập tức phun ra một dòng nước ở dưới lỗ lồn.Không có quần lót ngăn lại, dòng nước chảy thẳng xuống ga giường, ướt sũng, dính vào hai cánh môi lồn.“Để tôi tự bôi.”

Một tay cô kéo cao chăn che ngực, tay kia hoảng loạn chống lại, sợ người đàn ông sẽ thật sự bước lên.Đầu gối đã chạm mép giường, Tần Bắc Phong dừng lại.“Được.”

Anh thoải khoái đưa tuýp thuốc mỡ qua.Tuýp thuốc có chữ "mát lạnh, tiêu sưng" hiện ngay trước mắt, sự dễ nói chuyện bất ngờ của người đàn ông khiến Lộc Nhung do dự.

Cô không dám nhận, đôi mắt hạnh thận trọng nhìn qua.“Em bôi, tôi ăn.”

Tần Bắc Phong vẻ mặt bình thản, “Chắc sẽ rất ngon miệng.”

Anh không ngại vừa ăn vừa ngắm cô gái bôi thuốc vào lồn nhỏ, rốt cuộc có một thành ngữ gì đó, "sắc đẹp khiến người ta no bụng" chăng?Lộc Nhung ngây dại, người đàn ông đưa ra hai lựa chọn, nhưng dù chọn cái nào, cô cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ.Và sẽ ướt.Nước từ trong người cô không ngừng tuôn trào, không dứt.

Cô gái không kịp phản ứng, chiếc giường lún xuống.Sự kiên nhẫn của Tần Bắc Phong có lúc có, lúc không.

Anh ôm cả người lẫn chăn của cô gái vào lòng, ngực dán chặt vào lưng cô.

Anh cúi đầu, đối diện với ánh mắt kinh hoàng của cô, và nghiêm túc nói, “Tháo giày ra.”

Anh ta để ý giày sao?

Lộc Nhung hoàn toàn lọt thỏm trong vòng tay người đàn ông, phía sau mông lại bị một vật cứng cọ vào, không thể nào lờ đi được.Cô thật sự rất sợ.

Chỉ dùng ngón tay thôi mà đối phương đã có thể làm cô bị tổn thương, khiến lỗ nhỏ phía dưới mất kiểm soát hoàn toàn.Bị buộc phải giữ tư thế của một đứa trẻ đang đi tiểu, hai cái chân mảnh khảnh gác lên đùi người đàn ông.

Cô gái vội vàng quỳ xuống, cầu xin anh trước khi bàn tay anh luồn vào chăn, “Không cần… không cần làm gì cả, vẫn còn đau.”

“Anh không muốn.”

Tần Bắc Phong dùng cằm chạm nhẹ vào trán cô gái, rồi cười khẽ, “Bôi thuốc thôi, không làm gì em.”

Từng có tiền lệ, Lộc Nhung rụt cổ lại, bặm môi, trong mắt tràn đầy sự ai oán, không tin tưởng.“Thay đổi ánh mắt đi, nếu không mọi chuyện sẽ không đơn giản chỉ là bôi thuốc đâu.”

Tần Bắc Phong lạnh lùng nói.Cô gái vội vàng che đầu lại, giọng nói ồn ào dặn dò, “Không được làm mạnh.”

Anh ậm ừ một tiếng, rồi ngón tay dính đầy kem bôi lên vùng kín của cô.“Ngô…”

Đầu ngón tay người đàn ông ấm áp, kem bôi lạnh lẽo, hai luồng nhiệt độ kích thích môi lồn run rẩy.

Lộc Nhung cẩn thận hé chăn ra, đôi mắt trong suốt nhìn từ dưới lên trên, khẽ hỏi, “Nhẹ chút, được không?”

“Không được gì, được gì?”

Ánh mắt Tần Bắc Phong tối lại, không muốn thừa nhận khoảnh khắc mềm lòng vừa rồi.

Ngón tay anh thô bạo hơn, đâm vào, “Nói rõ ra.”

Lớp kem dày đặc bị cửa lồn chật hẹp siết chặt, dính đầy bên ngoài.

Không cần nhìn cũng biết cảnh tượng đó dâm dục đến mức nào.“Không thể bắt nạt…”

Lộc Nhung cố nén sự khó chịu, thở dốc.

Đôi mắt trong sáng ban đầu lại trở nên mơ màng, “Có thể nhẹ nhàng mà sờ.”

Đôi mắt như vậy của cô gái hấp dẫn anh nhất.“Ừ, nhẹ nhàng mà sờ.”

Tần Bắc Phong cố kiềm chế, đầu ngón tay chậm rãi xoa bóp miệng lồn, từ từ đưa kem vào trong, bôi lên vách trong.

Khi rút ra, dính theo cả dâm dịch khiến anh bật ra một tiếng trầm, “Anh rõ ràng nhớ đã rửa sạch sẽ rồi, có phải nhớ nhầm không?”

Cái lồn mới vừa khít như ban đầu.

Bàn tay người đàn ông ấn vào cửa lồn, tạo ra một khe hở nhỏ, vừa đủ cho thuốc mỡ đi vào, và cũng vừa đủ cho nước chảy ra.

Bàn tay anh trở thành trạm trung chuyển của hai dòng chất lỏng.“Cái lồn ướt quá.”

Không đợi cô gái trả lời, anh đưa ra một câu hỏi mới, “Sao lại dễ chảy nước như vậy?”

Hai câu hỏi cùng lúc, Lộc Nhung không thể trả lời trực diện.

Cô choáng váng lắc đầu, kẹp chặt chân, “Em không biết.”

Vừa kẹp, phần đùi đang trầy xước cọ vào mu bàn tay người đàn ông, lại một cơn đau nữa.

Cô gái không khỏi nhăn mặt, cuộn mình trong lòng anh ta nức nở như một con vật nhỏ bị thương dầm mưa.Thật là yếu đuối.

Tần Bắc Phong thấy vậy, tâm trạng không biết là ghét bỏ hay bất lực.Nhưng lỗ lồn mà anh đang xoa thực sự sưng rất nặng.

Nếu còn chơi tiếp, rất có thể sẽ xảy ra chuyện.“Không biết thì thôi.”

Hiếm khi trong đời anh lại nhượng bộ, ý thức được điều đó, anh bất mãn vỗ vào vùng kín của cô gái một cái, “Lần sau sẽ hỏi em lại.”

“A!”

Một cái tát xuống, nước bắn ra.

Dù không đến mức cao trào nhưng cũng không ít, làm ướt một mảng trên chăn.Lộc Nhung và Tần Bắc Phong đồng thời ngẩn người.Cô gái ước gì có thể trốn vào chăn giả vờ ngủ.

Còn người đàn ông, tay mắt nhanh nhẹn giữ gáy cô lại.“Ăn xong rồi ngủ tiếp.”

Ác liệt thì ác liệt, nhưng Tần Bắc Phong vẫn nhớ cô chưa ăn gì.Bát cháo nóng gần như đã bị quên lãng trên tủ đầu giường được mang đến trước mặt cô gái.

Mở nắp ra, là cháo đậu đỏ táo đỏ, những miếng đường phèn lớn tan chảy bên trong, tỏa ra mùi thơm ngọt mềm mại.
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 26:Quý ông trên ghế sofa


Không biết là do người đàn ông giữ lời hứa không động chạm đến cô nữa, hay do cảm giác may mắn sống sót, hay đơn giản chỉ là vì cơn đói đang cồn cào.Tóm lại, cô gái dường như không còn quá sợ người đàn ông đang bưng đồ ăn tới nữa.

Trong đôi mắt cô ánh lên những gợn sóng, thậm chí còn thoáng hiện nét vui mừng.Cẩn thận như Tần Bắc Phong sao có thể bỏ lỡ sự thay đổi trên nét mặt cô.

Anh khẽ giơ tay, nhấc bát cháo lên cao hơn đầu cô gái.Mắt Lộc Nhung di chuyển theo bát cháo.

Cô cố ngẩng cổ, nằm trong lòng người đàn ông với một tư thế gượng gạo, hai tay đặt trên cơ ngực anh, hoàn toàn không chút đề phòng.Đúng là một con vật nhỏ chỉ biết gào khóc đòi ăn.Biết cô dễ dỗ như vậy, lẽ ra đã cho con cặc và đồ ăn vào cùng lúc.Tần Bắc Phong thấy cô gái thất vọng, bỗng trở nên xấu tính.Đồ ăn đã mất lại được tìm thấy, Lộc Nhung không hề nhận ra mình đang bị trêu chọc.

Cô vươn tay định đỡ bát, không ngờ lại bị người đàn ông ngăn lại.“Không phải cho em sao?”

Cô nỉ non, giọng yếu ớt.“Có sức mà cầm à, vậy thì…”

Tần Bắc Phong đầy ẩn ý lắc lắc bàn tay còn lại, vẫn dính thứ dịch trong suốt.“Không có không có.”

Lộc Nhung lập tức phủ nhận, đỏ mặt nắm một góc chăn muốn lau tay cho anh.“Một cành non yếu ớt bắn ra vài lần đã ngất xỉu rồi sao?”

Tần Bắc Phong cười nhạo, lau qua loa tay vào quần rồi múc một thìa cháo đút cho cô.Lộc Nhung không há miệng, cô cảm thấy việc đút cháo này thân mật hơn cả… những chuyện trong phòng tắm, thật đáng xấu hổ.“Há miệng.”

Tần Bắc Phong mất kiên nhẫn, “Không thì anh đụ em.”

Đôi môi hồng khép chặt lập tức hé mở, vụng về ngậm lấy cái thìa.Cháo ngọt đã được nấu nhừ, vừa vào miệng đã tan ra.

Lộc Nhung mãn nguyện nuốt xuống, “Ngọt ghê.”

Trong lòng người đàn ông, tiếng lưỡi và tiếng nuốt của cô gái rất rõ ràng.

Tần Bắc Phong bỗng nảy ra một ý nghĩ sai lệch.Anh tưởng tượng cô đang dùng cái miệng phía trên để ăn một thứ gì đó thô dài, còn cái miệng phía dưới thì ăn cháo ngọt.

Hoặc kịch tính hơn, nhét cháo ngọt vào trong lồn cô, rồi…Hàng loạt những trò chơi dâm dục cứ thế ùn ùn kéo đến.“Muốn ăn mặn không?”

Tần Bắc Phong đầy ẩn ý thúc hông.Mông cô gái bị chọc một cái, Lộc Nhung suýt sặc.

“Ngọt ngon hơn, tôi thích ngọt.”

“Sao em biết anh không ngọt?”

Tần Bắc Phong tự nhiên đổi lời.“…”

Lộc Nhung không hiểu nổi hàm ý, nhìn xuống ngực anh, “Có ngọt không?”

Những nơi mắt cô gái lướt qua đều bốc hỏa.

Tần Bắc Phong coi như đã nếm trải hậu quả của việc đùa giỡn với lửa.

Anh gạt gạt con cặc đang cứng đau ở hạ thân, rồi cầm chiếc gối ôm trên giường che lại, hung hăng nói, “Uống cháo đi.”

Lại giận rồi, Lộc Nhung ngượng ngùng nghĩ.Một người đút, một người ăn, cả hai nhìn nhau không nói lời nào.Sau khi ăn gần hết bát cháo nóng mà không có chuyện gì xảy ra, cô gái hoàn toàn thả lỏng.

Cô tựa nghiêng người vào người đàn ông, có thời gian cảm nhận sự vững chãi của anh.Khuỷu tay rắn chắc của anh ôm lấy eo cô, đôi chân dài gập lại đỡ lấy lưng cô.

Hơi thở anh rất nhẹ, đều đặn, phả vào mái tóc cô, mang lại cảm giác an toàn lạ thường.Từ rất lâu rồi, Lộc Nhung đã từng nghĩ sẽ mua một chiếc sofa, thật lớn, thật mềm, có thể ôm trọn lấy cô, để cô ẩn mình trong đó, không cần sợ hãi bất cứ điều gì.Đáng tiếc là không có chỗ, cũng không có tiền.Cằm cô tựa lên ngực anh, đầu mũi quanh quẩn mùi sữa tắm mật ong nhàn nhạt.Là sữa tắm Tinh Tinh giới thiệu.Chắc là lúc tắm cho cô, anh đã dùng chung nên bị dính mùi.Thật ra người đàn ông cũng tốt, nếu không bắt nạt cô, Lộc Nhung mơ màng nghĩ.Thấy cô không ăn nữa, Tần Bắc Phong cũng không tiếp tục đút.

Anh úp miệng vào bát, ăn hết chỗ cháo còn lại.Buông bát xuống định đứng dậy, cô gái vẫn nằm trong lòng anh không nhúc nhích, vẻ mặt trầm tư.“Nghĩ gì thế?”

Tần Bắc Phong tò mò.“Sofa.”

Lộc Nhung ấn ấn ngực anh.“Anh tặng em nhé?”

“Vậy thì ngại quá.”

Cảnh tượng này quen thuộc đến lạ.“Xin lỗi, xin lỗi em…”

Lộc Nhung là người đầu tiên phản ứng, mặt đỏ bừng.Cô giãy dụa, cái chăn quấn lỏng ra, hai bầu ngực mềm mại lộ ra, đập vào cánh tay người đàn ông.“Không sao, để anh gối đầu là được.”

Tần Bắc Phong thản nhiên nói, đưa tay muốn xoa bóp vài cái.“Tần…

Tần tiên sinh, em, em…”

Lộc Nhung hoảng loạn che ngực, đầu gối lùi về phía cuối giường, nói lắp bắp.“Cái cách xưng hô quái quỷ gì vậy?”

Tần Bắc Phong hất cằm, ra hiệu cho cô nói tiếp.“Em biết anh là người tốt.”

Lộc Nhung lấy lại bình tĩnh, rụt rè nhìn anh.Anh hoàn toàn không hiểu cô gái đi đến kết luận đó từ đâu.

Có phải cô đã quên ai là người biến cô thành ra bộ dạng tả tơi này không?“Vậy thì sao?”

Tần Bắc Phong nheo mắt lại.“Chúng ta sau này không cần như vậy nữa, làm hàng xóm tốt, được không?”

Lộc Nhung cẩn thận thương lượng.Một ngọn lửa vô danh nghẹn lại trong cổ họng anh, không thể bùng lên, cũng không thể nuốt xuống.Tần Bắc Phong không thể chịu nổi bộ dạng đáng thương, nài nỉ của cô.

Anh lười nhác dựa vào đầu giường, không trả lời đồng ý cũng không trả lời không.“Chúng ta có thể làm bạn tốt.”

Cô gái vẫn tiếp tục.“Em đã thấy dã thú làm bạn với thức ăn bao giờ chưa?”

Tần Bắc Phong suýt bật cười thành tiếng.“Thật ra tôi là một streamer, có khá nhiều fan.”

Lộc Nhung chủ động giới thiệu bản thân, nhớ đến lời đề nghị của fan, “Nếu anh có hứng thú, muốn kiếm thêm chút thu nhập, tôi muốn mời anh, mời anh…”

Khoác tấm chăn mỏng, với khuôn mặt ửng hồng, cô mời một người đàn ông đã xâm hại cô.Tần Bắc Phong nhíu mày, bất ngờ cảm thấy bất lực trước sự ngây thơ của cô gái.“Nói đi, muốn mời tôi làm gì?”

Anh thu lại ý đồ muốn chà chân lên giữa đùi cô, giấu đi sự dâm dục."

Làm bạn tốt để đụ cô ấy, dường như cũng không tệ."
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 27: Quần áo mới của cô


Thời gian livestream chung được chốt vào tối hai ngày sau.

Tối hôm đó, công ty của Triệu Tinh Tinh có dự án cần tăng ca.Khi Tần Bắc Phong rời đi, Lộc Nhung định ra tiễn, nhưng bị ánh mắt anh trừng một cái liền quay về."

Nằm xuống.

Ngã nữa thì anh lại phải bế em về đấy."

Mặt Lộc Nhung lại đỏ bừng.

Cô ôm gối đầu, không dám cãi lời, ngoan ngoãn gật đầu trong chăn."

Mấy cái túi dưới đất này."

Tận hưởng sự ngoan ngoãn của cô, Tần Bắc Phong đỡ cửa, mũi chân khẽ chạm vào mấy chiếc túi giấy, "Quần áo bồi thường cho em."

Anh nói đến việc tinh dịch đã làm bẩn chiếc váy của cô gái."

Không cần..."

Màu đỏ lan thẳng đến cổ và ngực.

Lộc Nhung ấp úng, "Em cũng làm bẩn anh rồi."

Anh đến tôi đi, coi như hòa.Nhưng một bên là tinh dịch, một bên là nước tiểu, sao có thể coi là hòa được.Tần Bắc Phong cười đầy ẩn ý, "Lần sau để anh... trả lại."

Những lời nói tục tĩu đến mức khó nghe.

Lộc Nhung đầu óc mụ mị, tay bất giác gõ chữ loạn xạ.

Khi cô định thần lại, người đàn ông đã đóng cửa đi mất.Vài phút sau, cô mới bình tĩnh lại.

Cô khó khăn lết xuống giường, mở túi giấy ra.Bên trong là vài chiếc váy tinh xảo, kèm theo cả một bộ đồ lót.Nhãn hiệu đã bị xé, hóa đơn cũng không còn, nhưng Lộc Nhung nhận ra logo của nhãn hàng.

Cô từng thấy các streamer lớn khác quảng cáo, là một thương hiệu xa xỉ không hề rẻ.Không kịp để tâm đến đôi chân và cái eo đang đau nhức, cô lảo đảo đuổi theo ra ngoài.Có lẽ đã đoán trước được cô sẽ ra, Tần Bắc Phong đứng trong phòng khách, chưa đi.

Anh đang đánh giá phòng tắm."

Tôi không thể nhận."

Lộc Nhung run rẩy giơ mấy chiếc túi lên."

Không thích sao?"

Tần Bắc Phong nhíu mày, chuẩn bị nhận lại, "Vậy thì vứt, lát nữa anh mua bù cái khác."

Để mua quần áo cho cô gái, anh đã hỏi một đồng đội cũ, người duy nhất có kinh nghiệm yêu đương.Anh ta đưa ra ý kiến, "Đắt là tốt, con gái thích", tiện thể, mua cháo ngọt cho con gái cũng là đề nghị của hắn."

Thích cái gì chứ?"

Tần Bắc Phong khó chịu chửi thầm, "Đề cử cái thứ rác rưởi gì không biết."

Lông mày người đàn ông dày đậm, nhíu lại trông rất nghiêm túc, không dễ chọc."

Là quá quý."

Lộc Nhung vội vàng rụt tay lại, sợ hãi trước cách làm "nói vứt là vứt" của anh."

Vậy, thích?"

Tần Bắc Phong giãn mày ra.Lộc Nhung đứng sững tại chỗ, không biết phải làm sao.

Nói không thích thì người đàn ông sẽ vứt, nói thích thì cô lại cảm thấy vô cùng áy náy, không dám nhận."

Thật sự quá quý."

Cô khẽ nói, "Bán em đi cũng không đền nổi."

"Ngày livestream thì mặc cái này."

Tần Bắc Phong vươn tay giữ gáy cô, khiến cô ngửa đầu.

Cằm anh quen thuộc cọ vào trán cô, giọng nói trầm thấp, "Không thì anh địt em."

Nếu không có nửa câu sau, chắc chắn đó là một hành động dịu dàng, chu đáo.Chiêu này không mới, nhưng hiệu quả thì vẫn thế.Lộc Nhung hoàn toàn không dám phản kháng.

Chỉ khi chắc chắn người đàn ông đã đi hẳn, cô mới ôm mấy chiếc túi giấy, sống mũi cay cay.Cô sinh ra ở một thị trấn hẻo lánh.

Vẻ ngoài và giọng nói đều giống mẹ, thanh tú và dịu dàng.

Mọi người đều khen cô từ nhỏ đã là một mỹ nhân.

Bố cô là một công nhân, người không cao, không đẹp trai, nhưng cần cù, dễ tính.Trừ những lúc ông say rượu.Lộc Nhung nhớ rõ, đó là một ngày mưa, bố cô kéo mẹ về nhà.

Người mẹ vốn sạch sẽ, hay cười của cô lại dính đầy bùn đất, khóc lóc."

Nhung Nhung, con vào phòng đi, mau vào đi."

Sau này cô mới biết, mẹ đến công trường đưa cơm cho bố, bị tên đốc công để ý, muốn làm nhục.Mẹ cô ra sức giằng co, may mắn thoát được.

Bà không dám kể với chồng, sợ bị đánh."

Con đĩ thối, đừng tưởng tao không biết, suốt ngày giọng điệu õng ẹo, chẳng phải muốn câu dẫn đàn ông sao."

Chai rượu va loảng xoảng.Cô bé Lộc Nhung bé nhỏ nép sau cánh cửa gỗ, nghe tiếng cãi vã đáng sợ hơn cả tiếng gió mưa ngoài kia.Sáng hôm sau mở cửa, không thấy mẹ đâu.

Bà đã đến một nơi mà cô mãi mãi không tìm thấy.Khi Lộc Nhung lớn lên, giọng nói càng giống mẹ, thái độ của bố với cô cũng càng trở nên tồi tệ.

Ông cắt xén tiền sinh hoạt, không cho cô đi học.May mà Lộc Nhung kiên trì, trốn thoát được.Trong một khoảng thời gian rất dài, cô cũng không dám nói chuyện trước mặt người khác, luôn sợ sệt.Cho đến khi lên đại học, một đàn chị khen giọng cô rất hay, mời cô vào câu lạc bộ, rồi nhiệt tình giới thiệu cô làm streamer.Ở đó có rất nhiều người thích cô, cổ vũ cô, dẫn dắt cô từ từ yêu thích giọng nói của chính mình.Đầu ngón tay xoa xoa vầng trán.

Chỗ người đàn ông vừa chạm vào hơi nóng lên.

Lộc Nhung cố nén nước mắt không rơi.Sau khi mẹ mất, đây là lần đầu tiên có người mua quần áo cho cô, quần áo mới toanh, xinh đẹp, không phải là đồ cũ của con nhà hàng xóm.
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 28: Đây là là chuyện có thể nói sao, sẽ bị khóa phòng live stream!


Hai ngày trôi qua thật sự nhanh, chỉ còn chưa đến ba giờ nữa là bắt đầu phát sóng trực tiếp.Lộc Nhung đang ở trong phòng làm những khâu chuẩn bị cuối cùng.

Ngoài phòng, Triệu Tinh Tinh đang gầm gừ, phàn nàn về chủ nghĩa tư bản tàn ác.“Lao động là cái thứ đáng ghét!”

Cô ấy gào lên một lúc rồi làm nũng với Lộc Nhung, “Tớ không muốn tăng ca.”

“Vất vả quá.”

Lộc Nhung ôm bạn, vỗ vỗ lưng, “Cậu tan ca về là có thể ngâm bồn rồi.”

Không nhắc đến thì không sao, nhắc đến, Triệu Tinh Tinh khóc lớn hơn nữa, “Cái bồn tắm nhỏ của tớ, cái bồn tắm nhỏ của tớ, tớ còn chưa kịp tạo tình cảm với nó.”

Bồn tắm được lắp ngày hôm qua, cùng với bình nóng lạnh.

Đó là mẫu mới nhất của một thương hiệu đồ gia dụng nổi tiếng, do chủ cửa hàng nước giải khát cung cấp.Ông chủ quen với con trai của bà chủ nhà, nói rằng tình cờ nghe được anh ta nhắc đến việc bình nóng lạnh ở nhà mẹ bị hỏng.

Lại tình cờ có một người bạn làm tiếp thị ở Su X, và cũng tình cờ trúng được một suất miễn phí.Tình cờ cộng tình cờ, nghe thế nào cũng thấy kỳ quặc.Nhưng bà chủ nhà vừa nghe thấy “miễn phí”, liền lập tức quên khuấy chuyện “khi nào mình nói với con trai ”.“Cậu nói xem ông chủ có phải là phú hào ẩn danh không?

Chỉ thích giúp đỡ người già và những người làm công bị chủ nghĩa tư bản áp bức thôi.”

Triệu Tinh Tinh trầm tư, “Người tình trong mộng của tớ không hề dễ dãi chút nào.”

Ông chủ có phải là phú hào ẩn danh không, Lộc Nhung không biết, chỉ biết tiền chắc chắn là do người đàn ông kia trả.Cô có một đoạn ký ức mơ hồ.Sau lớp kính mờ nửa trong suốt, người đàn ông cao lớn vạm vỡ ôm cô gái.

Bờ vai rộng lớn che chắn tất cả, những dòng nước lạnh hay nóng lướt qua bắp tay anh, chỉ còn lại sự bình yên đến lạ lùng, ru cô gái trong lòng đi vào giấc ngủ.“Tớ đi đây.”

Khóc xong, ca làm vẫn phải đi.

Triệu Tinh Tinh đeo túi, lưu luyến véo mặt Lộc Nhung, dặn dò, “Ở nhà một mình ngoan nhé, đừng nghịch lửa nghịch điện, cũng đừng mở cửa cho sói xám lạ mặt đâu đấy.”

“Sói xám” từ đâu ra thế, Lộc Nhung tiễn “bà ngoại” đầy lo lắng ra cửa.Cô trở lại phòng, chọn quần áo để mặc hôm nay.Người đàn ông tặng ba chiếc váy, đều là những mẫu đáng yêu với tông màu nhạt.

Trong đó có một chiếc váy ngắn màu hồng nhạt với lớp voan xòe bồng bềnh, xếp từng lớp, giống như một đóa hoa chớm nở.Lộc Nhung ôm chiếc váy lên, trên mặt là vẻ vui sướng e thẹn không dám lộ ra.Thời gian vẫn còn một chút, cô quyết định đi tắm, thay bạn cùng phòng giao lưu tình cảm với chiếc bồn tắm mới.---Khi Tần Bắc Phong gõ cửa, Lộc Nhung vừa mới tắm xong.“Vẫn chưa đến giờ…”

Nửa người cô gái giấu sau cánh cửa, mái tóc ướt sũng xõa trên vai, vài sợi tóc rủ xuống má, càng làm nổi bật vẻ nhỏ nhắn tinh xảo.Trước sự xuất hiện sớm của người đàn ông, mắt cô lộ ra một tia mơ màng.“Vậy anh về nhé?”

Giọng Tần Bắc Phong trầm thấp, vươn tay lau đi giọt nước sắp nhỏ xuống vành tai cô.Lộc Nhung không quen với sự thân mật đột ngột của anh, cô giật mình lùi lại một bước, che kín tai mình đang đỏ bừng.Cô gái lùi lại, tạo điều kiện cho Tần Bắc Phong nhìn thấy toàn thân cô.

Bờ vai trần trụi vì hoảng hốt mà rụt lại, lộ ra hình dáng xương quai xanh rõ nét, bên dưới đóa hoa hồng nhạt là hai cái chân thon dài, hiếm khi thấy ánh mặt trời nên trắng trẻo và mềm mại.Ánh mắt trần trụi, nóng bỏng của người đàn ông khiến Lộc Nhung không khỏi căng thẳng.

Cô ấn chặt váy xuống, ngón tay vò nát một cánh hoa.Cô đã soi gương trong phòng tắm, cảm thấy nó rất hợp với mình.Anh ấy thấy thế nào nhỉ, Lộc Nhung lo lắng nghĩ, liệu có thấy tặng cho mình là lãng phí không...

Hay là, xinh đẹp?Vốn là người hay để ý đến ánh mắt người khác, cô gái không nhận ra sự bất thường, chỉ có một chút mong đợi nhỏ nhoi.“Ừm…”

Tần Bắc Phong khẽ trầm ngâm.Lộc Nhung nín thở.“Mắt nhìn của anh không tệ.”

Người đàn ông khen ngợi chính mình xong, sải bước vào nhà.---Trước đó, anh đã điều chỉnh lại bố cục căn phòng, người đàn ông cuối cùng cũng có chỗ để ngồi mà không phải chịu cảnh chật chội ở mép giường.Cái gì mà “mắt nhìn của anh không tệ”, váy là tôi mặc cơ mà, tôi không có chút công lao nào sao, Lộc Nhung ngồi vào vị trí livestream, điều chỉnh camera, lẩm bẩm trong lòng.Cô và người đàn ông đã thống nhất là anh sẽ làm bạn đồng hành, camera sẽ không quay đến anh, chỉ có giọng nói tham gia.Buổi trò chuyện hàng ngày vừa mới bắt đầu, số lượng người trong phòng live stream chỉ lèo tèo vài người.Lộc Nhung chào hỏi mọi người xong, lén nhìn sang người đàn ông đang khoanh tay ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh.Khuôn mặt anh tuấn, nhưng thần sắc lạnh lùng.

Không giống đến để livestream chút nào, mà giống đến đòi nợ, đánh nhau hơn.“Camera em đã chỉnh xong rồi, sẽ không quay trúng anh đâu, có thể thả lỏng một chút.”

Cô nhớ lại lần đầu tiên livestream của mình, cũng với biểu cảm cứng đờ này, nên thiện ý nói.“Thấp thế này thì quay được cái gì?”

Tần Bắc Phong liếc nhìn độ cao của camera, cười lạnh vô ngữ, “Dương²…”

Đây là có chuyện thể nói sao, sẽ bị khóa phòng live stream!Lộc Nhung sợ hết hồn.

May mắn có nhiều năm kinh nghiệm livestream, cô nhanh chóng quyết định hát để che đi, “gee gee gee gee baby baby baby baby~lalalalala~”“Bụp.”

Tần Bắc Phong phun ra từ cuối cùng, vẻ mặt khó hiểu.Lau mồ hôi ảo trên trán, Lộc Nhung bỗng nhận ra hình như mình đã đưa ra một quyết định sai lầm.Phòng livestream đã gây dựng bao năm, sẽ không chết yểu đêm nay chứ?
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 29: Anh đừng gây thêm rắc rối


Sau khi cầu nguyện cho kênh xong, Lộc Nhung nhìn lại màn hình, giật mình trước những dòng bình luận dày đặc.Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, bình luận đã nhiều vô cùng, trả lời không xuể.“Ai vậy, vừa nãy nói chuyện là ai thế?”

“Ôi trời, giọng trầm quá, đỉnh thật đấy.”

“Hiện trường lỗ tai có thai, song sinh luôn!”

“Tam sinh!”

Thấy fan đang thi nhau đòi hỏi những thứ kỳ quặc, Lộc Nhung hơi lúng túng.

Cô biết giọng người đàn ông rất hay, nhưng, có hay đến thế sao?Cô vờ như không để ý, nhưng ánh mắt lại từ từ lướt qua người anh.Tần Bắc Phong mặc chiếc áo sơ mi đơn giản, tay áo xắn lên đến khuỷu tay.

Cúc áo trên cùng chưa cài, để lộ chiếc cổ thon dài, khỏe khoắn, và yết hầu lồi hẳn ra.Ánh mắt bị thu hút bởi chỗ nhô lên đó, Lộc Nhung không khỏi có chút say mê.“Nhìn gì đấy?”

Người đàn ông lạnh lùng lên tiếng.Lộc Nhung lập tức ngồi thẳng dậy.Tần Bắc Phong cảm thấy nghẹn họng.Cô gái ngồi rất gần, một cử động nhẹ, mái tóc dài lướt qua, mùi hương ngọt ngào xông vào mũi anh, khiến bụng dưới anh nóng lên.Hoàn toàn không biết trạng thái của anh, Lộc Nhung lấy lại tinh thần, nghiêm túc xử lý những câu hỏi tới tấp của fan.“Mọi người hỏi anh tên gì?”

Mang theo chút riêng tư, cô nhỏ giọng hỏi người đàn ông.“Tần.”

Tần Bắc Phong thuận miệng trả lời.“Tần…”

Lộc Nhung thất vọng bặm môi, “Chỉ vậy thôi sao?”

Tuy nói trên mạng ảo, việc dùng biệt danh hay tên gọi tắt là chuyện thường, nhưng cô lại muốn nhân cơ hội này hỏi tên thật của anh.Muốn được nghe từ chính miệng anh nói ra.Tâm tư cô gái quá dễ đoán, không có chút thách thức nào.

Tần Bắc Phong kiềm chế nụ cười, dùng mu bàn chân móc vào chân ghế của cô, kéo mạnh một cái.“A!”

Ngoài màn hình, Lộc Nhung suýt nữa ngã, cả người nghiêng ngả dựa vào người đàn ông.“Muốn biết tên anh à?”

Tần Bắc Phong giữ chặt vòng eo cô, đầu ngón tay vuốt ve chiếc nơ sau lưng váy.Dải lụa mềm mại thắt thành một chiếc nơ bướm quá khổ, khiến cô gái trông như một món quà được gói tinh xảo, chờ đợi được mở ra.Người đàn ông cố ý hạ thấp âm lượng, chỉ đủ hai người nghe.Cằm suýt nữa đập vào ngực anh, Lộc Nhung vừa kinh ngạc vừa xấu hổ, vội vàng đẩy anh ra, kéo ghế trở lại.Bên phía fan không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy cô gái bỗng dưng rời khỏi màn hình, khi trở lại, mặt cô đỏ bừng.Sức tưởng tượng của họ lúc này đạt đến cực hạn.“Chuyện gì thế, chuyện gì thế, mặt Tiểu Lộc đỏ quá.”

“Chắc chắn là bạn trai Tiểu Lộc rồi, mẹ ơi con rể tốt quá, bắp cải nhà ta cuối cùng cũng biết tìm heo rồi.”

“Không phải!”

Lộc Nhung vẫn còn hoảng loạn, theo bản năng phản bác.Tần Bắc Phong nhìn bộ dạng lúc hốt hoảng lúc la hét của cô, lòng xấu xa trỗi dậy.

Anh cố ý ghé đầu qua, “Không phải cái gì?”

Anh vừa mở miệng, khu bình luận càng thêm kích động, sắp mất kiểm soát."

Anh đừng gây thêm rắc rối!”

Lộc Nhung bị tấn công cả trước lẫn sau, trong lúc gấp gáp, cô ấn tay vào mặt người đàn ông, đẩy anh ra đồng thời buột miệng cằn nhằn.

Cằn nhằn xong, cô lại vội vàng giải thích với fan, “Anh ấy là người tôi mời đến để trò chuyện với mọi người về ý thức an toàn, chính là lần trước…”

Sau khi cô giải thích, đám fan đang kích động dần bình tĩnh lại, ngôn ngữ đầy tiếc nuối.“Sao vậy chứ, người đàn ông này có ổn không đấy, Tiểu Lộc của chúng ta đáng yêu thế mà.”

“Đúng thế đúng thế.”

Về chủ đề "người đàn ông có ổn không", Lộc Nhung hoàn toàn không muốn tham gia.

Cô ngại ngùng quay đầu lại, phát hiện ánh mắt của đối phương trầm xuống đáng sợ.“Sao vậy?”

Cô hoàn toàn quên mất chuyện mình vừa ấn vào mặt anh.“Không sao.”

Tần Bắc Phong dùng đầu lưỡi liếm môi, nụ cười rạng rỡ.Lộc Nhung xoa xoa cánh tay, trong đêm hè lại cảm thấy một luồng khí lạnh kỳ quái.
 
Back
Top Bottom