Siêu Nhiên (H) Sleeping Beauty

(H) Sleeping Beauty
Chương 40: Tín đồ của Tsuyami-hime


"Ta là ai ư?"

Cô gái kỳ lạ nghiêng đầu, đưa một ngón tay tay lên má suy nghĩ gì đó.

Rồi thình lình nở một tràng cười ma mị vang vọng hành lang, ánh mắt lấp lóe như thú săn mồi hướng về phía chúng tôi.

"Ta cũng không rõ."

"Cái quái gì vậy!"

Tôi rủa thầm, trong khi vẫn đề cao cảnh giác.

Dù cô ta không có động thái nào tỏ vẻ muốn đến gần."

Thân xác này là của Shizuku, nhưng hiện tại, ta không còn là Shizuku nữa."

Cô ta không đếm xỉa đến phản ứng của tôi, tiếp tục nói, "Hiện tại, ta là một tín đồ của Tsuyami-hime-sama."

"Này, cô ta nói vậy là sao?"

Chihiro thì thầm, thúc khuỷu tay vào vai tôi."

Không rõ?

Có lẽ là cô ta đang bị quỷ ám?

Giống như Yukari?"

"Có lẽ, vậy phải xử lí ra sao?

Đánh ngất cô ta được không?"

"Tôi không nghĩ sẽ dễ dàng như vậy đâu..."

Trong hàng lang dài, tôi và Chihiro vẫn đang đối diện với cô gái tự gọi là "Shizuku" ở khoảng cách khá xa.

Đằng sau lưng là đường cụt và không còn chỗ trốn, trừ việc mở cửa và lao ra ngoài làm mồi cho lũ quạ.

Đang hoang mang không biết làm thế nào, cô gái bỗng móc ra từ túi áo ra một quả bóng chày, thảy thảy nó trong tay."

Đến giờ chơi rồi đúng không?

Cẩn thận "bóng chết" nhé!"

Cô ta cười cợt rồi bắt đầu tạo dáng, dùng hai bàn tay giấu bóng và nhấc một chân lên, như tư thế một pitcher sắp ném bóng."

C-cái..."

Sống lưng tôi lạnh toát khi cảm nhận được nguy hiểm.

Ngay khi cánh tay cô ta biến mất như chớp nháng, tôi không kịp suy nghĩ mà ôm lấy Chihiro đẩy ngã ra sàn.Âm thanh xé gió như đạn rít vang lên ngay trên đầu tôi, và một chấn động khủng khiếp va mạnh vào bức tường phía sau.

Những mảnh vụn bắn ra rào rào trên sàn, tôi hoảng sợ che chắn cho Chihiro kỹ hơn, bất chấp sau lưng ê ẩm bởi mảnh đá văng trúng.

À, cơ thể Chihiro thì mềm và thơm thật, nhưng tôi không có thời gian tận hưởng.Tim tôi như ngừng đập khi nhìn lên trên, quả bóng chày đang găm sâu vào bức tường , tỏa ra làn khói nghi ngút.

Nếu trúng thứ này thì đảm bảo đến xương sọ cũng không còn nguyên vẹn!Chihiro hoảng hốt chồm dậy, tay siết chặt cây gậy bóng chày, "Này, cái quái gì vậy?!"

Tôi vội níu tay cô ấy, hét lên, "Chạy đi Aritomo-san, cô ta không phải người bình thường!"

Cô gái cười khẩy, búng ngón tay, và quả bóng chày tự bật ra khỏi tường, bay trở lại tay cô ta một cách kỳ dị."

Ồ, phản xạ cũng không tệ đấy.

Nhưng tiếp theo thì sao?"

Cô gái lại vào tư thế ném, ánh mắt sáng lên đầy nguy hiểm."

Chạy mau!"

Tôi hét lên, kéo Chihiro lao đi.

Cả hai lao về phía hành lang bên trái, cố gắng tìm đường thoát trước khi cô ta kịp ra tay lần nữa.Lần này âm thanh của vách gỗ vỡ tung sau lưng chúng tôi.

Không có thời gian để thở, tôi và Chihiro hộc tốc leo lên tầng hai, cố gắng tìm một nơi an toàn lẩn trốn.Nơi này là kí túc xá nữ, bài trí khá giống một khách sạn.

Nhưng cửa mỗi phòng đều có khóa an ninh và không thể mở.

Do đó hai người chúng tôi phải chạy vòng quanh, và rồi lại chạy lên tầng ba.Ding!"

Chết tiệt!"

Âm thanh cửa thang máy mở ra, và bóng dáng quỷ dị của cô gái "Shizuku" lại xuất hiện trong khoang.

Làm chúng tôi lại hốt hoảng chạy về phía ngược lại.Bên ngoài âm thanh xáo xác của lũ quạ đen cất lên một cách rùng rợn.

Không khác gì chúng tôi đang trải qua một tình huống phim kinh dự thật sự.

Giống như bị nhốt trong một không gian khép kín cùng một tên sát nhân bí ẩn vậy!"

Saito-san!"

Chihiro thở hổn hển, vừa chạy bên cạnh tôi vừa hỏi, "Cậu có ý tưởng gì không!?"

"Chạy tiếp để câu giờ cho chị Natsuko chứ gì nữa!"

Hơi thở ngắt quãng, tôi cố gắng đáp trả một cách lạc quan nhất có thể, "Cậu nghĩ có thể đánh trả lại thứ đó sao?"

Chihiro im lặng một lúc, rồi đột ngột dừng cái két trên sàn, làm tôi suýt sái chân khi hãm lại theo cô ấy."

Aritomo-san, cậu... cậu đang nghĩ cái quái gì vậy?"

Tôi thở dốc lấy lại hơi, nhìn Chihiro đang lẳng lặng quan sát xung quanh như tìm kiếm gì đó."

Dùng sức không được thì chúng ta dùng mưu."

Cô nàng tự tin đáp lại, thản nhiên xoay xoay cây gậy bóng chày giữa bàn tay."

Mưu?

Nhưng làm cách nào?"

Tôi nghệt mặt ra."

Không cần biết cô ta là ma quỷ hay là gì, một khi còn thân xác vật lý thì chắc chắn sẽ có cách."

Một nụ cười hiếm hoi nở trên môi Chihiro, làm tôi thắc mắc không biết kế hoạch của cô nàng là gì."

Đừng đứng đực ra đó, mau giúp tôi bài trí nào, Saito-san!"

"À, được rồi."

Chihiro nhanh chóng hướng dẫn ngắn gọn cho tôi.

Sau khi đại để hình dung được ý tưởng của cô nàng, tôi vội vã thu thập mọi thứ cần thiết để đưa "Shizuku" vào cái bẫy."
 
(H) Sleeping Beauty
Chương 41: Đánh úp


Cánh cửa thang máy mở ra và cô gái "Shizuku" với nụ cười lạnh lẽo xuất hiện, liếc mắt một cách khinh thường về phía này.

Hàng lang dài dẫn từ đó đến căn phòng cuối cùng, của quản lí kí túc xá, nơi mà tôi và Chihiro đang đứng.Tôi nuốt khan, hơi thở nặng nề vì hồi hộp.

Chihiro đứng sát bên, siết chặt cây gậy bóng chày trong tay, trông cũng căng thẳng không kém.Shizuku bước ra khỏi thang máy, chậm rãi tiến về phía này với quả bóng chày tung hứng trên tay."

Chà, chạy tiếp đi chứ?

Sao đứng yên vậy?

Shizuku còn muốn chơi nữa mà!"

Cô ta nghiêng đầu, đưa hai ngón tay lên mắt, nhếch mép cười như thể muốn vờn con mồi thêm.

Nếu là cô gái bình thường thì trông cũng đáng yêu đấy, nhưng tình huống này thì rõ là không đùa được.Chihiro khẽ nắm lấy cổ tay tôi, đưa mắt ra hiệu.

Tôi hiểu ý, như kế hoạch đã định."

Chạy!"

Chúng tôi cùng lao về phía cánh cửa cuối hành lang.

Cửa bật mở sẵn, chúng tôi nhanh nhẹn lách người vào, đóng sầm lại.Chihiro vừa nhảy vào một góc, vừa vội vã nói với tôi, "Chuẩn bị đi, cô ta sẽ mắc bẫy!"

"Rồi!"

Tôi làm theo Chihiro, ôm đầu và núp vào một góc khác, nín thở chờ đợi.RẦM!Lại một âm thanh như trời sập vang lên, làm trần nhà rung lên dữ dội như có động đất.

Vị trí ổ khóa bật tung, và quả bóng chày xuyên qua giữa hàng tá mảnh vụn gỗ và sắt thép bắn tung tóe, rơi xuống sàn và lăn lông lốc, vẫn còn bốc khói.Con nhỏ này...

Ngay cả ổ khóa bằng thép cũng bị phá dễ dàng như vậy, thật đáng sợ!

Tôi cố trấn tĩnh và lăn người tới vị trí đã định.Không lâu sau đó, cửa bật tung, và thân hình nhỏ bé của Shizuku lao vào."

Đâu rồi?

Hai con chuột nhắt, chấm dứt trò chơi trốn tìm thôi!"

Căn phòng tối om do chúng tôi đã ngắt điện, Shizuku hơi bối rối, nhưng vẫn quay ngang quay dọc để tìm vị trí của chúng tôi."

Hử, gì đây?"

Cô ta chợt nhíu mày nhìn xuống chân, nơi sàn nhà lõng bõng nước làm ướt đôi giày thể thao.Chihiro nấp ở một góc phòng, lập tức bật dậy, ném một ống tuýp sắt về phía cô ta, nhưng Shizuku cười khẩy như không, đưa tay chụp lấy gọn gàng mà không cần nhìn."

Vùng vẫy trong tuyệt vọng sao?

"Baka", nghe tiếng gió là ta biết..."

"Saito-san!

Đúng lúc rồi!"

Chihiro hét lên.

Tôi nhanh nhẹn gạt cầu dao đóng điện ở góc phòng.XẸT!!!Lập tức, một tia lửa xanh lóe sáng.

Dòng điện lập tức truyền dọc theo sợi dây điện nối liền với ống sắt, thứ mà Shizuku không hề để ý.

Cả căn phòng bừng sáng khi những bóng đèn trên trần được bật lên."

Cái... gì?!"

Cô ta chưa kịp phản ứng thì một cú giật điện mạnh mẽ phóng qua cơ thể.XOẸT!

XOẸT!!Làn nước dưới chân cô ta rực lên ánh sáng xanh chói mắt khi dòng điện lan truyền từ trên tay xuống đất.

Cơ thể Shizuku co giật dữ dội, cánh tay cầm cây ống tuýp sắt run lên bần bật, rồi buông rơi xuống sàn cái keng.

"C-cái quái gì!!!"

Shizuku rít lên, "Các ngươi nghĩ thứ này thật sự..."

Chihiro không để kẻ địch nói hết câu.

Nhân lúc Shizuku khựng lại vì dòng điện, cô ấy lao đến, cầm trên tay bình chữa cháy CO₂ mà chúng tôi đã chuẩn bị trước đó."

Ừ, ta biết.

Điện giật không hạ được các ngươi!

Nhưng còn thứ này thì sao?"

"Ngươi!"

"Hết cười nổi chưa!"

Chihiro gầm lên, bóp mạnh cò.

Luồng khí phun thẳng vào mặt Shizuku.

Cô ta giật lùi, đôi mắt nheo lại, CO₂ làm đóng băng một phần gương mặt.

Chắc chắn sẽ làm tầm nhìn cô ta sẽ bị ảnh hưởng."

Chết tiệt!"

Shizuku vung tay, cố gạt bỏ lớp băng giá bám trên da thịt, nhưng Chihiro không dừng lại, bóp cò lần nữa cho đến khi thân trên cô ta trắng xóa.Không bỏ lỡ cơ hội, lao đến với tất cả sức lực, tôi vung bình chữa cháy, nện thẳng vào Shizuku.

Cô ta loạng choạng, cơ thể lắc lư như một con rối đứt dây, rồi ngã sấp xuống sàn.

Tôi và Chihiro đồng loạt nhào đến, đè lên người cô ta và dùng dây trói chặt cả hai tay lẫn chân."

Thành công!"

Chihiro và tôi vung tay đập bốp vào nhau, như vừa hoàn thành một màn phối hợp hoàn hảo!"

Đồ ngốc..."

Chưa kịp vui mừng, một âm thanh nghèn nghẹn phát ra từ bên dưới.

Shizuku mở trừng mắt, chiếc nón lưỡi trai đã văng mất, tóc xõa ra một cách lộn xộn.

"Cô ta là thứ quái gì thế, lãnh từng đó thứ mà vẫn không hề hấn gì?"

Chihiro chậc lưỡi."

Thì cô ta bị quỷ ám mà."

Tôi nuốt khan, không giấu được cơn rùng mình.

Cô gái này chắc cũng giống như Yukari, dù bị điện giật hay ăn chém thì vẫn không xi nhê."

Thế phải làm sao?

Hay chúng ta tiếp tục đập."

Chihiro xắn tay lên, cầm sẵn gậy bóng chày.

Chà, thế này trông như chính chúng tôi mới là kẻ phản diện ở đây vậy.Shizuku giật mạnh, cố vùng vẫy.

Những sợi cơ trên cánh tay cô ta căng lên, mạch máu hằn rõ trên da.

Với sức mạnh phi thường của mình, đáng lẽ cô ta có thể xé nát bất cứ thứ gì trói buộc mình trong giây lát.Nhưng không phải lần này...Sợi dây đa sắc không hề đứt,mà còn phát ra ánh sáng nhàn nhạt, như thể đang phản ứng với sự kháng cự của cô ta."

C-cái quái gì?!

Các ngươi!"

Shizuku rít lên giận dữ, vẻ mặt hoang mang.Tôi nhìn xuống cô gái bị khống chế, thở phào nhẹ nhõm, lau đi mồ hôi trên trán, "May thật.

Đó là sợi dây của Ayaka, nó có công hiệu."

Chihiro quay sang tôi, cau mày, "Ayaka á?

Cô ấy đưa cho cậu cái này lúc nào?"

"Lúc sáng, trước khi chúng ta tới đây.

Cô ấy nói, không chắc chắn lắm, nhưng nếu trói được 'thứ gì đó', ít nhất sẽ ngăn cản được nó trong chốc lát."

Chihiro chớp chớp mắt, rồi nhìn tôi đầy nghi hoặc, "Thế sau cái "chốc lát" đó thì sao?"

"Ai mà biết."

Tôi chép miệng, "Thế nên cô ấy mới bảo tớ làm điều tiếp theo?"

"Điều tiếp theo?"

"Giải nguyền chứ gì nữa."

Tôi nhìn chằm chằm vào Shizuku nằm dưới đất, đang gườm mình với ánh mắt đầy căm tức."

Giải nguyền, ý cậu là...?"

Ánh mắt Chihiro lóe sáng."

Thì cũng như lần đó đó...

Á!

Đừng đánh, đừng đánh!

Chúng ta cùng phe mà!"

Tôi vừa hét vừa nhảy choi choi tránh né những cú full swing (1) cật lực của Chihiro.

(1) Full Swing trong bóng chày là kiểu vung gậy mạnh mẽ và hết lực.
 
(H) Sleeping Beauty
Chương 42: Shizuku (H)


"Grrr, làm gì thì làm nhanh cho xong đi."

Chihiro làu bàu, giận dữ quay mặt đi."

Tôi biết rồi."

Ôm cái má sưng đỏ vì đòn tay của cô nàng, tôi bèn ngồi xuống sát bên chỗ Shizuku đang cựa quậy trong vô vọng.

Nhìn kĩ thì cô ta cũng rất xinh, đôi mi cong vút, làn da mịn màng với đôi môi nhỏ hồng xinh xắn.

Mái tóc ngắn hợp với vẻ trẻ trung năng động.

Phần eo thon gọn làm nổi lên những đường cong mềm mại trên ngực.

Và cơ thể Shizuku cân đối khỏe mạnh, không thấy chút mỡ thừa.

Nhìn chung là một mỹ nhân không thua gì Chihiro và các cô gái kia dù phong cách khác biệt.

Càng dễ dàng cho công việc của tôi.Thấy tôi tiếp cận, cô ta trừng mắt, nghiến răng với vẻ căm tức không che giấu, "Ngươi, ngươi đang làm gì vậy?

Tên con trai thấp kém!"

"Giúp cô."

"Giúp ta?

Ngươi điên à?"

Thấy Shizuku tỏ vẻ khó hiểu, tôi cũng chẳng buồn mất thời gian giải thích, quan trọng là làm nhanh cho xong, trước khi sự kiềm chế của sợi dây Ayaka đưa mất tác dụng.Tôi không do dự, đặt tay lên chiếc quần short của Shizuku, kéo xuống."

C-cái...

Dừng lại ngay!

Ngươi muốn làm gì?"

Shizuku hoảng hốt, co chân chống cự, nhưng đã trễ, chiếc quần lót màu xanh nhạt đã phơi bày ra.

Đùi cô ta trắng và thon thả quá, dù có cảm giác săn chắc của người chơi thể thao.

Tôi nuốt nước miếng và tiếp tục đưa tay ra."

Không!

Đồ dâm tặc!"

Nhận ra ý đồ của tôi muốn lột quần lót.

Shizuku càng phản kháng dữ dội, nhưng cặp dây trói tay và chân càng thít lại, nhấp nháy sáng, ngăn cản sức mạnh kì dị của cô ta phát huy tác dụng.

Tôi chợt nhớ ra nó rất giống với sợi dây niêm phong mảnh gương của Tsuyami-hime, có lẽ là cùng loại.Dù vậy thì tôi cũng phải vật lộn cật lực mới tuột được nó xuống khi Shizku cứ tìm cách co chân lại.

Vì đôi chân cô ta đang bị trói nên tôi đành để quần short và quần lót kẹt ở giữa đầu gối.

Một khe thịt màu hồng tươi trẻ có thể thấy rõ, dấu hiệu của sự thiếu kinh nghiệm tình dục."

N-ngươi...

Thằng khốn chó chết!

Ta sẽ không tha cho ngươi!"

Thất bại trong việc bảo vệ lá chắn cuối cùng che nơi thầm kín, Shizuku nổi cơn thịnh nộ, quẫy dữ dội hơn, cố gắng hất tôi khỏi người cô ả, khiến tôi chật vật để giữ kiểm soát.

Đành đổi chiến lược, tôi lật úp cô ta lại và ngồi lên đùi từ phía sau."

Không!"

Cách này có hiệu quả, tôi có thể dùng trọng lượng bản thân ghì chặt cô ta, ngăn cản phản kháng.

Tình thế này giống như tôi đang cưỡng hiếp Shizuku, mặc dù thực tế đúng là như vậy!

Tôi không khỏi cảm thấy phấn khích khi nhận ra điều mình đang làm.

"Kinh tởm quá!"

"Đồ tội phạm!"

"Cặn bã thật sự!"

"Kẻ hiếp dâm chuyên nghiệp!"

"Thú đội lốt người!"

Những lời đó không phải Shizuku hét lên, nó phát ra từ phía Chihiro bên đối diện.

Cô ấy đang ôm đầu than thở kèm việc liên tục miệt thị tôi.

Chà, cô ấy luôn như thế, nhưng quan trọng là việc "thanh tẩy" Shizuku để cứu cô ta, tôi không thể để điều đó làm chùn bước mình được!Vật lộn với một cô gái có ngoại hình xinh đẹp như Shizuku, không tránh khỏi dương vật tôi cương cứng nãy giờ.

Tôi nhanh nhẹn tháo khóa quần, móc thứ ấy ra, đặt vào giữa khe mông cô ấy."

H-hả, cái gì...?"

Shizuku bối rối, rồi hét lên kinh hãi khi nhận ra đó là thứ gì.

Nhưng càng hẩy mông để tránh né lại càng tăng cường tiếp xúc khiến tôi phấn khích hơn.Tôi thở gấp gáp, rà rà đầu khấc để tìm lối vào, dùng hai tay banh khe mông Shizuku ra để dễ dàng xâm nhập hơn."

Không!

Dừng lại ngay!

Bỏ cái thứ dơ bẩn đó ra khỏi người ta!"

"Ta là tín đồ của Tsuyami-hime cao quý, sao ngươi dám làm thế với ta!"

"Ta sẽ xé xác ngươi ra!"

Shizuku chống cự đến chết, cơ bắp nổi hằn gân trên cơ thể mảnh mai ấy, cho thấy cô ta ghét việc này thế nào.

Tuy nhiên ở tư thế này thì tôi nắm quyền chủ động hoàn toàn, thậm chí có một chút "nhún nhún" từ sự kháng cự càng thêm kích thích.Vượt qua sự quẫy đạp và khước từ dữ dội của Shizuku, tôi đẩy mạnh hông."

KHÔNG!!!"

Tiếng hét lớn của Shizuku khiến tôi ù cả tai, không phải lời ngăn cản như ban nãy, mà thể hiện sự đau đớn.

Dương vật tôi đã xuyên thủng sự cản trở bên trong, và lập tức được bao bọc trong cảm giác ấm áp chặt chẽ tuyệt diệu."

A, ô, tuyệt quá..."

Sự phấn khích khi phá trinh tiết cô gái này.

Và trên hết, niềm vui thể xác hòa làm một, kết nối với kẻ vừa muốn giết mình khiến tôi cảm nhận được khoái cảm lạ lẫm đến không chịu nổi.

Mọi thứ thúc đẩy tôi lập tức di chuyển hông theo bản năng."

D-dừng...dừng lại...

đau..."

Rên rỉ trong đau đớn, Shizuku cố dùng khuỷu tay bị trói chặt bò trên sàn để trốn thoát.

Nhưng tôi vẫn dính chặt lấy hạ thể của cô ta, nhấp liên tục.

Nó quá sướng để dừng lại!Để tăng cường kiểm soát hơn, tôi tỳ hai tay lên vai, giữ thân trên Shizuku cố định tại chỗ.

Với cách này cô ta hoàn toàn bất lực và phụ thuộc tôi định đoạt.

Tôi tiếp tục nhấp mạnh hông, chìm đắm bản thân trong dục vọng của việc giao hợp."

A... sướng quá..."

"Thật man rợ!!!"

"Đau...

đau!"

Hai âm thanh rên rỉ trái ngược nhau cất lên, chen vào giữa là tiếng kêu đầy thảng thốt của Chihiro.

Tạo thành một bản tấu hoang dã kỳ quặc trong căn phòng.Mục đích chính là xuất tinh vào trong Shizuku để "thanh tẩy", nhưng tôi còn muốn nhiều hơn nữa, đây là cơ hội không dễ có được.

Tôi vòng tay trái qua cổ xiết lấy Shizuku, mặt tựa vào một bên vai cô ta để giữ tư thế gần gũi.

Trong khi tay phải vén áo thun lên, đưa bàn tay vào đó mò mẫm.Dĩ nhiên Shizuku càng la hét phản đối, nhưng không có lời nào lọt vào tai tôi cả.

Tôi cho hẳn tay vào trong áo ngực, cảm nhận độ mềm mại của da thịt và núm vú cô ta, rồi xiết chặt lấy để làm điểm tựa di chuyển hông.Dương vật tôi càng nở to và nóng hừng hực khi tận dụng nhiều điểm nhạy cảm của cô ta để kích thích bản thân.

Tôi nửa muốn lên đỉnh để kết thúc nhanh, nhưng trái lại cũng muốn duy trì niềm vui sướng này lâu nhất có thể."

A-a, g-gì thế này, cơ thể, nóng quá!"

"Nó đang tràn vào!

Ta không chịu nổi, đừng có đẩy thứ đó vào nữa!"

Sau một lúc, tiếng phản đối đã giảm bớt, Shizuku dường như bị bào mòn tâm trí khi cảm nhận được gì đó từ tôi, có lẽ là "năng lượng dương" gì đó mà Ayaka đã nói chăng?Tâm trí tôi mờ mịt không thể suy nghĩ thấu đáo, ý nghĩ duy nhất là nhấp dương vật vào trong cái lỗ ngọt ngào phía trước mình.

Cao trào nhanh chóng đến, tôi tăng tốc, đẩy thêm mươi lần nữa.

Rồi không thể chịu nổi, tôi đẩy vào nơi sâu nhất với cú thúc mạnh cuối cùng, đến mức Shizuku phải thét lên đau đớn."

Ra đây!"

Mắt tôi mờ đi vì cực khoái.

Ôm chặt Shizuku hết mức, áp ngực vào lưng cô ta một cách hoàn hảo, tôi rùng mình dữ dội."

Ô, phê quá..."

Giữ háng mình áp chặt vào bờ mông mềm mại của Shizuku, cơ thể tôi co giật từng đợt, kèm theo việc trút tinh dịch liên hồi vào sâu bên trong cô gái nằm bên dưới mình.Trong giây phút ấy, tôi lờ mờ liếc thấy Shizuku há hốc miệng, run rẩy dữ dội, và giật bắn mình, bên trong xiết lấy tôi với mỗi từng đợt tinh khí bắn vào.

Bị kích thích bởi phản ứng của đối tác, tôi trút hết mọi thứ của bản thân ra, không để sót giọt nào.
 
(H) Sleeping Beauty
Chương 43: Lời nguyền của bóng tối


Căn phòng chìm trong sự tĩnh lặng nặng nề, chỉ còn lại tiếng thở hổn hển của tôi và tiếng rên yếu ớt từ Shizuku.

Cơ thể cô ấy run lên từng đợt, đôi mắt mở to, trống rỗng, như thể tâm trí đang lạc lối đâu đó.

Tôi chậm rãi rút ra, cảm nhận sự ấm áp dần rời khỏi cơ thể mình, và ngồi xuống sàn, cố gắng điều hòa nhịp thở.

Hành động xuất tinh vừa rồi rất sung sướng, nhưng sau khi cảm giác ấy tan dần, tôi lại cảm thấy sự bất an đang trỗi dậy.Tình trạng Shizuku lúc này rất khiêu gợi, mông cong lên và dịch trắng rò rỉ từ nơi tôi vừa rút ra.

Tuy hơi tiếc, nhưng tôi phải kéo quần lên cho cô ấy, tương tự với việc vén áo xuống."

Xong chưa, đồ khốn?"

Âm thanh giận dữ của Chihiro vang lên bên tai, tôi liếc sang, thấy cô ấy vẫn ôm đầu với vẻ mặt vừa kinh tởm vừa bất lực."

Xong rồi..."

Tôi thì thầm, trong lúc kéo lại khóa quần."

Vậy kết quả thế nào?

Cô ta... có giải được lời nguyền?"

Chihiro chậm rãi nhích lại gần trên đầu ngón chân, nắm chắc cây gậy bóng chày trên tay đầy cảnh giác.Tôi không biết câu trả lời, mắt vẫn dán vào Shizuku để theo dõi.

Đột nhiên, cơ thể cô ấy co giật mạnh, như thể bị một luồng điện chạy qua.

Một tiếng kêu lớn thoát ra khỏi miệng Shizuku, còn lớn hơn khi tôi xâm nhập cô ta.

Sợi dây trói của Ayaka sáng rực lên, phát ra những tia sáng trắng lóa, rồi vỡ tan thành từng mảnh nhỏ lấp lánh như bụi ánh sáng.

"Chậc, sợi dây phong ấn của Ayaka hết hiệu lực rồi, cẩn thận!"

Tôi vội lùi lại, tim nhảy loạn xạ trong hồi hộp.Nhưng Shizuku vẫn nằm đó, hét lên trong đau đớn, cơ thể uốn cong như thể đang xua đuổi một thứ gì đó ra khỏi cơ thể mình.

Cảnh tượng trông rất đáng sợ.

Khiến tôi cùng Chihiro hoang mang tột độ, không biết làm gì ngoài việc quan sát từ xa.Rồi, khoảng thời gian căng thẳng lặng lẽ trôi qua.

Cơ thể Shizuku ngừng giãy dụa, rơi trở lại sàn, mắt nhắm nghiền lại như đang ngủ, mồ hôi lấm tấm trên trán."

Saito-san, cô ta ổn chứ?"

Chihiro kéo tay áo tôi, bối rối."

Không biết nữa."

Vừa dứt lời, đôi mắt của Shizuku bừng mở, nhưng không còn vẻ đáng sợ như trước.

Cô ấy nhỏm dậy, ôm lấy ngực, thở hổn hển, rồi nhìn quanh với vẻ hoang mang.Tôi nghĩ là đã thanh tẩy thành công, nhưng đề cao cảnh giác vẫn hơn, nên vẫn đứng ở khoảng cách an toàn để kiểm tra, "Cô nhớ điều gì đã xảy ra không, cô là ai?"

"Tôi là ai ư?"

Cô ta nghiêng đầu khó hiểu, chống tay lên trán rồi lẩm bẩm, "Kurokage Shizuku, học viên năm hai, thành viên đội bóng chày..."

"Cô có biết gì về Tsuyami-hime và Yukari không?"

Chihiro vội đưa ra thêm một câu dò xét."

Tsuyami-hime..., Yukari...

Yukari..."

Shizuku ôm đầu, trông có vẻ khổ sở, liên tục lặp lại những cái tên ấy.

Rồi đột ngột thốt lên, "Yukari... là cô ta...

Tôi nhớ rồi!

Mọi chuyện từ khi tôi bước vào ngôi đền đó!"

"T-tôi... thứ đó... thật đáng sợ... không phải là tôi!"

"N-nó, nó tối tăm, len lỏi vào trong, tôi... tôi không còn biết gì hết!"

Shizuku thở nặng nhọc, rên rỉ trong kích động, gương mặt tái nhợt, gục đầu xuống mà run rẩy.

Chihiro quay sang nhìn tôi, rồi lẳng lặng hạ gậy xuống, bước đến gần cô ấy."

Aritomo-san?"

"Không sao đâu."

Bất chấp sự lo lắng của tôi, Chihiro nhẹ nhàng cúi xuống, vòng tay ôm lấy Shizuku như thể muốn vỗ về cô ấy."

Không sao đâu, mọi chuyện đã qua rồi... sẽ không ai đe dọa cô nữa."

"C-cô, cô là ai...?"

"Tôi là Chihiro, tôi đến để giúp cô.

Đừng lo lắng gì nữa."

Chihiro tiếp tục vỗ nhẹ vào lưng Shizuku như dỗ dành một đứa trẻ.Ánh mắt Shizuku nhướng lên ngạc nhiên, rồi từ từ dịu lại, như vừa tìm thấy sự chỗ dựa ấm áp trong bóng tối của lời nguyền.

Còn tôi thì không ngờ Chihiro cũng có mặt dịu dàng đó đấy.

Chẳng phải lúc nãy cô nàng đòi dùng gậy đập Shizuku đến khi bất tỉnh sao?

Con gái đúng là có hai mặt.

Riêng cái mặt như quỷ oni thì lúc nào cũng dành cho tôi.===============================================================Sau đó, Shizuku bình tĩnh lại và kể mọi chuyện cho chúng tôi.

Cô ấy sinh ra trong họ Kurokage, nhánh phụ của gia tộc thần đạo Kamatori, một trong năm gia tộc chịu trách nhiệm phong ấn Tsuyami-hime.

Tuy nhiên, hàng thế kỷ trước, nhánh của cô ấy đã tách khỏi nhà chính do bất đồng cá nhân.

Gia tộc của Shizuku dần trở thành một gia tộc tư sản, không còn liên hệ với nhà Kamatori nữa."

Tôi lớn lên mà không biết gì về Tsuyami-hime hay những bí mật của gia tộc," Shizuku kể tiếp, "Mẹ tôi nói rằng tổ tiên chúng tôi từng là những vu nữ mạnh mẽ, nhưng thời đại đã thay đổi, và chúng tôi không còn cần đến những nghi thức đó nữa.

Tôi cũng nghĩ đó chỉ là những câu chuyện truyền thuyết... cho đến khi tôi gặp Yukari."

"Rồi sao nữa?"

"Cô ta đưa tôi vào bên trong đền Yatagarasu, nơi có một mảnh gương phong ấn Tsuyami-hime.

Khi chạm vào nó, tôi cảm thấy như có thứ gì đó len lỏi vào tâm trí mình.

Một giọng nói... lạnh lẽo, đáng sợ, nhưng đầy mê hoặc.

Nó tự xưng là Tsuyami-hime và hứa sẽ cho tôi sức mạnh để vượt qua mọi đau khổ.

Tôi... tôi không thể kháng cự.

Nó như một cơn lũ, cuốn trôi ý thức của tôi."

Shizuku thở khó nhọc, vuốt ngực và ngưng lại trong một lúc, tôi liền nhân đó chen vào, "Nhưng tại sao lại là cô?

Yukari chọn cô vì lý do gì?"

Shizuku liếc tôi, ánh mắt dao động như do dự, nhưng vẫn kể tiếp, "Vì dòng máu của tôi.

Yukari nói rằng tổ tiên chung của chúng tôi từng tham gia phong ấn Tsuyami-hime, nhưng trong nghi thức đó, một phần tà khí của bà ta đã thấm vào dòng máu của gia tộc."

"Khi gặp điều kiện thích hợp, đó là cộng hưởng cùng chiếc gương thần, sức mạnh tà ác của Tsuyami-hime sẽ xâm chiếm tâm trí và biến chúng tôi thành những tín đồ của bà ta.

Đó là lời nguyền của Tsuyami-hime đặt lên dòng dõi của tất cả những kẻ đã phong ấn bà ta."

"Vậy đó là cách mọi chuyện xảy ra?"

Tôi chốt lại.Shizuku gật đầu trong u ám.

Trong khi tôi cảm thấy rùng rợn với cách mảnh gương tà ác đó thay đổi tâm trí con người thế nào.

Liệu có còn tín đồ nào khác của bà ta như vậy không?Và quan trọng hơn, tại sao tôi lại có khả năng hóa giải lời nguyền của Tsuyami-hime nhỉ?

Năng lượng dương gì đó trong cơ thể tôi mà Ayaka nhắc đến là bẩm sinh hay sao?Để giải mã những bí ẩn có lẽ nằm trong ngôi đền Yatagarasu của Yukari...

Ấy chết!Tôi quên mất, chị Natsuko và Saya!

Họ đang phải tìm cách đột nhập vào ngôi đền!
 
(H) Sleeping Beauty
Chương 44: Shikigami


"Phải đi giúp hai người họ ngay!"

Tôi đứng bật dậy gọi Chihiro, rồi sực nhớ ra liền quay sang Shizuku, "Kurokage-san, cô có thể đi cùng luôn không?

Có thể điều cô biết về ngôi đền sẽ giúp ích."

Shizuku ngước lên, thần sắc cô ta vẫn còn chút tái nhợt, nhưng rồi khẽ gật đầu, "T-tôi... tôi sẽ cố."

"Thế thì tốt.

Tuy nhiên..."

Chihiro cau mày, chỉ tay ra ngoài cửa sổ.

"Còn cái đám kia?

Làm thế nào vượt qua được chúng?"

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bầy quạ vẫn bay lượn đầy trời, kêu quang quác đầy đe dọa.

Nhìn cũng thấy chúng không dễ gì để chúng tôi rời đi.

Tôi chưa biết xử trí thế nào thì Shizuku bỗng rụt rè lên tiếng, "N-này,.. tôi nghĩ mình có thể thử..."

"Thử gì cơ?"

"Khi bị Tsuyami-hime kiểm soát, tôi có thể điều khiển lũ quạ.

Tôi vẫn nhớ cách thức.

Có lẽ... tôi vẫn còn khả năng đó..."

"Điều khiển quạ?"

Chihiro nhíu mày, "Cô chắc chứ?

Nếu cô mất kiểm soát, chúng ta sẽ thành mồi cho chúng đó."

Shizuku cắn môi, xiết nắm chặt tay.

"Tôi không chắc hoàn toàn, nhưng tôi cảm nhận được một phần sức mạnh đó vẫn còn trong người.

Tôi... tôi muốn chấm dứt việc này.

Hãy để tôi thử."

Tôi và Chihiro nhìn nhau, cô ấy thở dài, rồi gật đầu.

"Được rồi.

Không còn thời gian, phải liều thôi."

Chúng tôi nhanh chóng bước ra đến cửa kí túc xá.

Lũ quạ vẫn bay lượn trên đầu, tiếng kêu rùng rợn vang vọng.

Shizuku bước lên phía trước, hít một hơi sâu.

Cô chắp hai tay lại, mắt nhắm chặt, hết sức tập trung.

Tôi và Chihiro đứng sau, căng thẳng quan sát.

Rồi lũ quạ trên không trung như khựng lại, tiếng kêu ngưng bặt.

Chúng lượn vòng chậm rãi, như thể đang chờ lệnh."

Được rồi..."

Shizuku mở mắt ra, thở phào nhẹ nhõm.

"Tôi đã liên kết được với chúng.

Chúng sẽ không tấn công."

"Vậy là thành công sao?"

"Ừm, thậm chí tôi có thể điều khiển chúng."

Dưới sự hướng dẫn của Shizuku, lũ quạ bắt đầu bay thành hàng, và đậu một cách ngay ngắn trên nóc ngôi đền."

Làm tốt lắm, chúng ta gấp rút vào trong thôi."

Chihiro vội vã giục.

Và cả ba rón rén nhưng khẩn trương đi thẳng vào cửa chính ngôi đền.Cánh cửa chính của đền Yatagarasu trông cũ kỹ và nặng nề, khắc đầy những ký tự cổ loang lổ.

Không khí lạnh lẽo từ bên trong tràn ra, mang theo mùi hương cháy dở và một cảm giác bất an khó tả.

Lũ quạ trên mái đền vẫn đậu im lìm, ánh mắt đỏ rực dõi theo từng bước chân chúng tôi.

Nhưng không có động thái nào ngăn cản."

Có vẻ ổn."

Chihiro thì thầm, "Vào thôi.

Chị Natsuko và Saya đang chờ chúng ta."

Chúng tôi bước vào phía sau chánh điện, không khí bên trong càng nặng nề hơn bên ngoài, như thể có một thứ gì đó không thuộc về thế giới này đang tồn tại.

Hai bên tường phủ đầy những hoa văn kỳ lạ, trông giống như những con quạ đang dang cánh.

"Shizuku, cô có nhớ đường đến nơi cất giữ chiếc gương không?"

Tôi hỏi khi Shizuku dẫn hai đứa qua một hành lang dài tối tăm.Cô ấy do dự rồi gật đầu, "Nó nằm ở trung tâm đền, nhưng...

"Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ phía sâu trong đền, âm thanh như kim loại va chạm và tiếng gầm thét rùng rợn đến sởn cả da gà."

Chắc đó là chị Natsuko và Saya!

Họ đang gặp rắc rối!"

Không chần chừ, chúng tôi chạy về phía âm thanh.

Khi đến một căn phòng rộng lớn, cảnh tượng trước mắt khiến tôi lạnh sống lưng.Chị Natsuko, tay cầm thanh giáo sáng lóa, đang đối đầu với một sinh vật kỳ lạ.

Nó không phải con người, mà là một khối bóng đen cao lớn, với đôi tay dài ngoằng như những cành cây khô, uốn éo một cách dị thường.

Đôi mắt đỏ rực của nó sáng lên trong bóng tối, phát ra tiếng rít như loài rắn nào đó.Và ở phía xa, Saya đang ẩn nấp đằng sau một bức bình phong, gương mặt cô ấy tái nhợt, tay nắm chắc một khúc gậy bóng chày đã gãy."

Mọi người!"

Chị Natsuko hét lớn khi nhìn thấy chúng tôi, "Cẩn thận, thứ đó nguy hiểm lắm!"

Sinh vật lạ quay lại, đôi mắt đỏ rực khóa chặt vào chúng tôi.

Nó không có gương mặt rõ ràng, chỉ là một khối bóng đen méo mó.

Tiếng rít của nó khiến tôi nổi gai ốc."

Đó là một shikigami bóng tối!"

Shizuku bật kêu lên thất thanh, "Yukari dùng chúng để bảo vệ nơi này!"

Sinh vật lạ như bị đánh động bởi tiếng hét, nó vung những cánh tay quái dị về phía ba người chúng tôi.Tôi hốt hoảng vung gậy lên để phòng thủ.

Nhưng trước khi thứ đó kịp chạm tới.

Một ánh chớp nháng lên và cánh tay đen xì xì của nó đứt rời, rớt xuống sàn.

Chị Natsuko thu lại cây giáo, và tôi nhận ra chị ấy vừa can thiệp kịp lúc."

Chưa xong đâu."

Chị Natsuko thở dốc, trong khi chắn trước mặt chúng tôi và sinh vật đó, "Thứ này có khả năng tái tạo, dù có đâm chém thế nào nó cũng hồi phục."

"T-thật sao?"

Chihiro và tôi rùng mình, vẫn còn chưa hoàn hồn khi đối diện thứ quái dị ấy.Như để chứng minh lời chị ấy nói, con quái vật đen xì rùng mình, và từ chỗ cánh tay cụt, bóng đen nhô ra như mầm cây mọc lại.

Chẳng mấy chốc, một cánh tay ba ngón hoàn chỉnh lại ngoe nguẩy một cách đáng sợ.Shizuku chợt chạm vào phía sau vai chị Natsuko và gấp gáp nói:"Chị gái!

Thứ này không thể tiêu diệt trực tiếp được, nó là một shikigami, và chúng ta phải tiêu hủy lá bùa triệu hồi nó!

Lá bùa ấy nằm ở một nơi khác trong đền này!"

"Hả?

Thật sao?"

Natsuko quay lại, ánh mắt lướt qua Shizuku trong thoáng chốc rồi nhíu mày nghi ngờ, "Nhưng em là ai?

Tại sao lại biết điều ấy?"

Chihiro vội chen vào, "Chuyện dài lắm, cô ấy cũng là người bị nguyền rủa, nhưng giờ đã được giải nguyền rồi!"

Chị Natsuko vẫn hơi do dự, nhưng không có thời gian để hỏi thêm.

Sinh vật bóng tối rít lên, cánh tay mới tái tạo vung mạnh về phía chúng tôi.

Chị Natsuko xoay giáo, chặn đòn tấn công, nhưng lực va chạm khiến chị lùi lại vài bước, thanh giáo rung lên dữ dội."

Được rồi, cô bé tóc ngắn kia."

Chị Natsuko bình tĩnh nói, "Nếu em nói lá bùa triệu hồi ở nơi khác, hãy dẫn mọi người đến đó!

Tôi sẽ cầm chân thứ này!"

"V-vâng!"

Shizuku gật đầu dứt khoát, dù gương mặt vẫn tái nhợt.

"Vậy mọi người, đi ngay đi!"

Chị Natsuko giục, trong khi vẫn vung giáo che chắn bảo vệ cho chúng tôi.Không chần chừ, nhân lúc con shikigami kia mải tập trung vào chị Natsuko, chúng tôi chạy vòng qua góc phòng, đến chỗ Saya.

Cô ấy vội vã lồm cồm chui ra, tay nắm chặt khúc gậy gẫy."

Ổn không?"

Tôi lo lắng hỏi khi thấy trên quần áo của Saya có vài vết rách kéo dài."

"Không, chỉ sượt qua quần áo thôi."

Cô ấy lắc đầu, "Mọi người đi trước đi, tôi sẽ ở lại giúp chị Natsuko đánh lạc hướng nó."

"Nhưng..."

"Nhanh đi, đừng lo cho tôi!"

Tôi chưa nói gì thêm thì bị cô nàng kiên quyết đẩy đi.Không còn cách nào khác, tôi bèn đổi cho cô ấy cây gậy của mình, dù chắc mẩm nó cũng không giúp ích gì nhiều.Rời khỏi căn phòng lại là một hành lang khác, nhưng rộng hơn nhiều.

Chúng tôi gần như trượt trên sàn gỗ cũ kĩ."

Lá bùa đó ở đâu, Kurokage-san?"

Tôi vừa chạy phía sau Shizuku vừa hỏi."

Tôi nhớ... khi bị kiểm soát, tôi thấy Yukari đặt một số lá bùa trong một bàn thờ nhỏ trước căn phòng đặt tấm gương.

Rất có thể nó ở đó!"

"Vậy tiến thẳng đến đó và phá hủy tấm gương luôn!

Một công đôi việc!"
 
Back
Top Bottom