Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)

[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 68] Lưu lại


Ba người chậm rãi tiêu sái lên đường, nhưng dù chậm vẫn có ngày đi đến đích, ba ngày sau khi ba người tới cái sơn động phát sáng mà Điền Hân tìm được vẫn còn ban ngày cho nên nhìn không ra có gì đặc biệt hơn nơi khác, nhưng Điền Hân đối nơi này đã khắc sâu trong trí nhớ nên tuyệt đối sẽ không nhớ lầm.Ba người đứng ở cửa động, trong lòng Điền Hân và Ryan đều rất khổ sở, chăm chú nhìn đối phương không nói gì, Điền Điềm tựa hồ cũng cảm nhận được mẹ phải rời khỏi, không chịu ở yên trong lòng Ryan, giãy dụa muốn Điền Hân ôm bé.Điền Hân đón lấy con gái, ôm vào trong ngực dịu dàng dỗ rồi vén áo cho con bú sữa lần cuối.Đợi đứa nhỏ ăn no, dằn lòng quả quyết đặt bé vào trong tay Ryan, sau đó cũng không quay đầu lại vọt vào trong động.

Nước mắt không khống chế được rơi xuống, nàng phảng phất nghe thấy tiếng khóc lớn của con gái trong người phía sau.

Nhưng nàng không quay đầu lại, cũng không thể quay đầu.Ryan ôm chặt Điền Điềm bảo bối nhi, nhìn Điền Hân biến mất trong sơn động, trong lòng ngủ vị phức tạp, khoảng thời gian ở chung với nàng từng chút từng chút chạy qua trong đầu, có ngọt ngào, thống khổ, cũng có thương tâm, khoái hoạt...

Hắn không kiềm được cười khổ, hai giống cái làm cho hắn động tâm, một không thể yêu, một không thể ở lại, xem ra hắn kiếp này nhất định một mình vượt qua.Trong lúc đang buồn bã đột nhiên nghe thấy trong sơn động có tiếng bước chân truyền ra, Ryan có chút không thể tin nhìn về phía cửa động, trái tim khẩn trương muốn nhảy ra khỏi cổ họng, hắn hi vọng là Điền Hân sẽ chạy đi ra nói với hắn nàng luyến tiếc hắn và cục cưng rất nhiều, nàng nguyện ý lưu lại.Bóng người đang chạy đến kia càng ngày càng rõ ràng, tim Ryan đập thình thịch.Ông trời dường như nghe thấy lời cầu nguyện của hắn, người chạy đến ngày càng gần quả nhiên là Điền Hân làm cho Ryan kích động đến toàn thân không thể cử động, hắn sợ này hết thảy đều là mộng, hắn vừa cử động sẽ mộng tỉnh, nàng liền biến mất không thấy nữa.Điền Hân chạy tới bên cạnh Ryan, một phen ôm hắn thắt lưng ô ô khóc lên, Điền Điềm bảo bối nhi thấy mẹ khóc, tiểu gia khỏa bị sợ hãi cũng lớn tiếng khóc theo.Ryan bị tiếng khóc làm bừng tỉnh, mới cảm nhận được tất cả không phải mộng mà là thật, hắn gắt gao ôm Điền Hân và con gái, xúc động suýt nữa rơi lệ.Điền Hân nghe tiếng con khóc, vội vã nín khóc đau lòng ôm nó vào ngực nhẹ vỗ vỗ, thút thít nghẹn giọng dỗ.Điền Điềm bảo bối nhi được mẹ khẽ dỗ dừng tiếng khóc, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Mà cảm xúc của Ryan cũng đã ổn định lại, một lòng thấp thỏm dò hỏi: “Em không đi?”

Điền Hân hướng hắn gật gật đầu, Ryan có chút không thể tin được tiến thêm một bước xác nhận nói: “Không bao giờ đi nữa?”

Điền Hân lại gật đầu, hướng hắn nhẹ nhàng mỉm cười, khàn giọng nói: _“Không bao giờ…Đi nữa rồi.”

Ryan vui sướng như mất đi rồi tìm lại được, không cần biết nàng vì sao không rời đi, là vì không thể rời đi hay là luyến tiếc không nỡ rời đi.

Hắn không muốn truy cứu, chỉ cần nàng trở lại là tốt rồi.Hắn kích động ôm chặt nàng, cúi đầu cách cục cưng xúc động hôn lên môi nàng, cảm xúc của Điền Hân lúc này cũng thực kích động, nhiệt tình hôn lại hắn, Ryan vốn đã không còn tự chủ, nàng đáp lại không thể nghi ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu làm cho dục vọng của hắn bị trêu chọc hoàn toàn, tay ôm thắt lưng nàng càng thêm chặt.Đột nhiên có tiếng cục cưng khóc nỉ non khiến cho hai người đang chìm đắm trong kích tình bừng tỉnh, hai người lập tức tách ra đồng thời cúi đầu nhìn vào cục cưng đang khóc, thì ra vừa rồi bị Ryan ôm thật chặt cục cưng bị đau mới khóc lên.Điền Hân vội vàng vỗ về cánh tay nhỏ bị đau của cục cưng, nhẹ giọng dỗ, mãi đến khi bé ngừng khóc nỉ non lại ngủ tiếp mới nhẹ nhàng thở ra.Ánh mắt nàng lơ đãng nhìn đến nhánh cây nhô cao dưới hạ thân được quấn da thú của Ryan, ngượng ngùng
tránh né.Ryan bây giờ cả người khô nóng khó nhịn, thầm nghĩ đem nàng đặt ở dưới thân hung hăng một phen, cho nên nhìn xung quanh tìm nơi thích hợp để giao hoan, đột nhiên nhớ tới lần trước từng đi qua ôn tuyền, thế là đón lấy cục cưng trong lòng Điền Hân, kéo tay nàng bước nhanh đi hướng về ôn tuyền.Điền Hân tất nhiên biết hắn muốn làm gì, hơn nữa vừa trải qua mất rồi lại có, thâm tâm nàng cũng muốn thỏa mãn nhu cầu cấp thiết của hắn, thế là đỏ mặt ngoan ngoãn để hắn kéo đi.Rất nhanh tìm được ôn tuyền lần trước đã tới, Điền Hân như là trở lại chốn cũ, lần trước nàng và hắn tới nơi này vì muốn thuyết phục hắn để nàng đi, mà lần này đến để chúc mừng nàng lưu lại, thật sự là việc đời khó đoán a.Khi Điền Hân đang cảm khái, Ryan đã tìm được tảng đá lớn bằng phẳng ở bên bờ, đem cục cưng thu xếp ổn thỏa sau đó một phen kéo da thú trên người xuống, tiếp theo hai ba cái liền đem quần áo Điền Hân cởi sạch, Điền Hân còn chưa kịp thẹn thùng đã bị hắn ôm bước vào trong ôn tuyền.Ryan gắt gao đè nàng đè trên vách đá ở ôn tuyền, một tay chế trụ sau gáy nàng, bá đạo hôn xuống.Cái lưỡi linh hoạt hung hãn cuốn lấy lưỡi Điền Hân, không ngừng hút.Điền Hân nhu thuận vươn tay bám lấy cổ hắn, nhiệt tình hôn lại, Ryan liếm chưa đủ hôn không buông tha bất cứ ngõ ngách nào xâm nhập vào trong khoang miệng nàng, thậm chí còn muốn xâm nhập vào nơi cuống họng sâu nhất của nàng làm Điền Hân không chịu nổi phát ra tiếng rên rỉ kháng cự.Lúc này Ryan mới hơi lùi ra một chút nhưng lại càng ra sức mút lấy, bàn tay to cũng không chịu dừng ở thắt lưng mà bắt đầu di động ở trên người nàng.Cho đến khi đụng chạm tới hai luồng mềm mại trước ngực nàng thì mới dừng lại rồi không ngừng vuốt ve, trêu đùa làm cho Điền Hân thở gấp liên tục._“Bảo bối, tiểu bảo bối của anh…”

Đã xong một nụ hôn dài đầy kích thích, hoa huyệt Điền Hân đã âm ướt, bàn tay Ryan bắt đầu đi xuống thăm dò độ ướt át, cảm thấy không sai biệt lắm liền gấp rút dùng hai ngón tay mở ra cửa hoa huyệt, định đem đại nhục bổng đã sớm trướng đau đẩy vào hoa huyệt._“Ư...”

Điền Hân đột nhiên xoay thắt lưng lẩn trốn, làm cho Ryan bổ nhào vào khoảng không, bất mãn ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn về phía nàng, hỏi: “Làm sao vậy, sao không cho anh đi vào?”

Mặt Điền Hân đỏ bừng, có chút ngượng ngùng lẩm bẩm nói: _“Nước...Nước tràn vào.”

Ryan vừa nghe ánh mắt đột nhiên sáng lên, một bàn tay giữ chặt eo nàng eo nhỏ không cho nàng cử động nữa, tay kia thì duỗi xuống, ngón tay chen vào hoa huyệt khép kín của nàng, cố gắng mở rộng cửa huyệt làm cho nước ôn tuyền tràn vào tiểu huyệt càng nhiều, rồi cầm lấy đại nhục bổng sau khi rút ra ngón tay ra liền đem quy đầu cực đại chậm rãi cắm vào tiểu huyệt để cho tất cả nước bị vây kín ở bên trong._“A...Ryan...Rất trướng...Căng quá...Rút ra...Trước...A...”

Bởi vì bên trong hoa huyệt chứa đầy ôn tuyền cho nên chỉ cần đại quy đầu tiến vào, Điền Hân liền cảm thấy rất căng cứng mà hắn lại không ngừng đẩy đại nhục bổng vào bên trong, nước bị hắn đẩy tất cả đều chảy vào cửa tử cung, bị áp lực mạnh mẽ như vậy ép bức làm cho Điền Hân khó nhịn không được xoay thắt lưng định lẩn trốn._“Ngoan, ôm chặt anh, em sẽ thích...”

Ryan nâng chân nàng vòng lên hông hắn, sau đó chậm rãi đẩy đại nhục bổng mạnh vào để bảo đảm nước bên trong không bị thoát ra.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 69] Triền miên


Ryan cuối cùng cũng cảm thấy thương tiếc cô, nơi phía dưới đã gần như không thể chống đỡ được nữa, nhục bổng cũng không miệt mài "làm việc" nữa, nhưng chỉ mới tiến nhập hai ba phần là lại bắt đầu cương lên._“A…”

Điền Hân ôm chặt lấy hắn, hoa huyệt phía dưới siết chặt làm hắn càng cương to hơn, dòng nước ấm bên trong làm nhục bổng đâm vào cổ tử cung càng thêm dễ dàng, bị đâm liên tục làm cô vừa thoải mái vừa khổ sở, lúc vào thì cảm thấy cả người như dãn ra tê dại hẳn đi, lúc ra thì ngứa ngáy khó chịu, lúc căng đầy lúc hư không, xương sống thắt lưng đều không còn cảm giác gì nữa.Ryan cảm thấy hoa huyệt của nàng mẫn cảm hơn so với thường ngày, hắn vẫn luôn thích mỗi lần có thể cảm nhận được từng thớ thịt lúc đâm vào, sau đó thì chỉ tiến vào gần một trăm lần liền đem nhục bổng rút ra ngoài._“A…”

Không còn nhục bổng trong người, hoa huyệt bị Điền Hân cố gắng co rút vài lần liền đem thứ nước ấm nóng kia chảy ra, cảm giác đầy bụng vừa hết, cô thoải mái thở dài một hơi.Không đợi Điền Hân thở dài xong, Ryan đã cúi đầu hôn, nụ hôn kia vô cùng vội vàng, đầu lưỡi mạnh mẽ đi vào bên trong, đôi môi bao trùm lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, không hề có một khe hở nào, đầu lưỡi bướng bỉnh của Điền Hân bị hắn cuốn lấy, dùng sức mà mút vào.Điền Hân bị hôn đến choáng váng cả người, toàn bộ tấm lưng dán lên vách đá bên suối nước nóng, Ryan nhanh chóng tách đôi chân dài của cô ra, một lần nữa đem nhục bổng đẩy vào hoa huyệt của cô._“A…”

Bên trong Điền Hân bị nhục bổng của hắn lấp đầy mọi chỗ kín, hoa huyệt như đạt đến mức lớn nhất, nhục bổng to lớn ra vào một cách mãnh liệt, một trận tê dại như thủy triều ập tới, khiến cô khẽ nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, những tiếng kêu kích tình dần dần to lên.Những tiếng kêu ấy vào tai Ryan, lại chính là liều thuốc kích dục tốt nhất, hắn ra vào ngày càng mạnh hơn, ở trong tử cung nàng hoạt động hết công suất, quy đầu to lớn chen chúc vào trong tử cung nhỏ hẹp, nghiền nát vách tường từ mọi phía._“A…Đừng…A…”

Điền Hân run bần bật, bên trong tử cung chợt co rút lại, tầng tầng lớp lớp thịt mềm mại như bánh bao liên tục liếm láp nhục bổng, Ryan sảng khoái cực độ, hét lên rồi gia tăng lực mà ra vào: “Tiểu bảo bối, tiểu dâm đãng, anh đâm chết em, cho hoa huyệt của em nát thì thôi…”

Cả người Điền Hân run rẩy, hai má nóng như đang phát sốt, bị hắn điên cuồng rút ra chọc vào đến không còn biết gì, đầu dây thân kinh như bị điện giật, không khỏi thét chói tai: “A…Em chịu không nổi…A a a…”

Men theo hai đùi đang trong tư thế kẹp chặt, tử cung vốn đã nhỏ hẹp chợt kẹp một cái, các thớ thịt thắt lại, một luồng dịch nóng bỏng theo miệng tử cung chảy ra ngoài.Nhục bổng to lớn của Ryan không ngừng bị thắt chặt lại, khoái cảm mất hồn đánh sâu vào cảm quan, hắn đem nhục bổng của mình đẩy vào hoa huyệt của cô, lại thêm một lần ra vào, phía dưới của cô sau khi đạt đến khoái cảm thì càng thêm mẫn cảm, hơn nữa lực co vào càng mạnh thêm, tất cả những điều đó hợp lại khiến hắn không bao lâu đã tước vũ khí đầu hàng, điều này đối với hắn được coi là một sự sỉ nhục, phải biết rằng thú nhân giống đực có sức chiến đấu dẻo dai nhưng không mạnh, ở những phương diện phải kéo dài như thế này cũng được coi là một bài khảo sát tiêu chuẩn quan trọng, nghe nói xa xưa còn có những trận đấu theo kiểu duy trì thể lực, dùng để chọn ra người mạnh nhất.Sau khi cơn cao trào đi qua, Ryan bế Điền Hân lên, đặt hai tay cô lên trên bờ, còn hai tay hắn thì đem chân nàng gấp lên rồi ôm chặt lấy, chẳng khác tư thế đi tiểu của trẻ con là bao.Nhục bổng to lớn dưới thân cũng không nhàn tản, không ngừng rút ra chọc vào hoa huyệt, đâm sâu, đôi môi như cánh hoa của Điền Hân khép hờ run rẩy vì bị hắn đâm chọc, theo động tác rút ra chọc vào của hắn mà không ngừng đông đưa lên xuống, lại bị nước suối quấn quanh, cơn tê dại sảng khoái khiến nàng rên hừ hừ.Ryan cúi đầu nhìn bộ dạng mê hoặc của cô khi bị đâm chọc, không khỏi thú huyết sôi trào, miệng còn lớn tiếng kêu: _“Bảo bối, em cũng thật là dâm đãng, hoa huyệt nóng lên nhanh như vậy, thật muốn đem em đâm nát, chồng em có mạnh không?

Hả?”_“A…Ông xã à…Nhẹ chút…Ô…”

Hai tay Điền Hân đặt trên bờ, cắn răng mà tiếp nhận từng đợt rút ra chọc vào mãnh liệt của hắn, quy đầu tráng kiện kia mỗi lần đâm vào vách tường thịt trong tử cung, hung hăng chọc vào như muốn nghiền nát, từng thớ thịt bên trong đều bị hắn quấy đảo đâm chọc, đồng thời cũng có từng cơn tê dại ngứa ngáy ập tới, giống như khi bị điện giật._“Bảo bối, hoa huyệt của em thật sự quá chặt, không thể làm qua loa được.”

Ryan thẳng lưng mạnh mẽ đâm về phía trước, từng tiếng “Ba ba” vang lên._“Ô ô…Không chịu nổi...Ryan...

Ryan...A…”

Điền Hân bị hắn đâm chọc không ngừng nên phải lên tiếng cầu xin.

Mồ hôi chảy xuống làm ướt tóc dính vào hai bên sườn mặt, miệng bị bịt lại, nàng ưỡn lưng muốn tránh đi sự kích thích do quy đầu to lớn đang không ngừng đâm sâu mang lại, bộ ngực đầy đặn vì thế mà trồi hẳn lên khỏi mặt nước đong đưa không ngớt, càng thêm kích thích thú tính của Ryan, nhục bổng to lớn như không còn biết gì nữa mà không ngừng đâm vào tiểu huyệt, càng đâm càng sâu, nhiều lần còn đâm vào cả rễ, xuyên thẳng vào cổ tử cung của cô._“Không cần...Ryan…”

Điền Hân thật sự không thể chịu nổi nữa, quay đầu lại bám chặt vào cánh tay của hắn, nhìn hắn với vẻ đáng thương vô cùng xin tha.Ryan như bị mê hoặc cúi đầu hôn lên đôi môi cô, đồng thời rút nhục bổng ra, ôm cô lên bờ, đem cô đặt ở bên mình, tách hai chân của cô ra, nâng một chân lên cao, trực tiếp đâm vào._“Bảo bối, anh rất yêu cái vẻ mặt đáng thương này của em đấy” Ryan rướn lại gần hôn lên đôi môi nhỏ nhắn, rồi dời xuống bộ ngực của cô, liếm mút lấy dòng sữa ngọt ngào, chẳng qua lúc này hắn chỉ lướt qua chứ không tỉ mỉ, sợ rằng khi con gái tỉnh dậy sẽ đói bụng, lại không có cái gì ăn._“A…Ryan tha cho em đi…Không được…Em sẽ bị anh giết chết mất…Ô ô…”

Điền Hân chịu không nổi kích thích mãnh liệt từ hai phía, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng kêu tha, đôi tay mảnh khảnh quờ quạng lung tung ở trên lưng hắn, hoa huyệt chợt co rút mạnh một cái, ái dịch trào ra, nóng bỏng dán lên phía trên quy đầu._“Ư…”

Ryan bị phỏng thét lên một tiếng, nâng chân còn lại của cô lên, áp hai đùi của cô lại với nhau, đâm mạnh vào cổ tử cung của cô, đâm chọc như giã tỏi, hai cánh hoa ở mặt ngoài bị đâm đến mức sưng đỏ cả lên, nước dịch không ngừng chảy ra từ hoa huyệt, càng làm cho hoa huyệt trơn trượt thông thuận, lại giống như những giọt sương đọng lại đẹp đến động lòng người, Ryan thẳng lưng, nhục bổng cũng cương hẳn lên như sắp bạo phát, càng ra vào càng hăng, càng đâm càng nhanh, vừa thông thuận đâm chọc, khi cơn cao trào đến, hắn bắn mạnh vào bên trong, đem tinh dịch phun vào chỗ sâu nhất của tử cung cô, quy đầu cứ liên tục co rụt bắn ra…
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 70] Trốn cũ trọng du


_“A…”

Việc hắn bắn ra khiến Điền Hân tê dại cả người, cơn cao trào ùa tới như trận đột kích, không kiềm chế được mà co rụt lại mút mát lấy nhục bổng, khiến cho nhục bổng vốn đã hơi mềm xuống của Ryan cứng lên trong nháy mắt.Điền Hân nhất thời vừa thẹn vừa sợ, lúng túng nhìn về phía Ryan, mà Ryan lại vừa nhìn nàng cười xấu xa vừa thở gấp một hơi, thấy bộ dạng vừa thẹn lại vừa sợ của nàng, không nhịn được mà trêu chọc mấy câu: “Em nói không cho làm nữa, thế mà tiểu huyệt lại luyến tiếc nhục bổng như vậy, em xem nó hút nhanh và mạnh lắm.”

Điền Hân bị hắn nói thế liền đỏ bừng cả mặt, quay mặt ra chỗ khác lẩm bẩm mắng hắn một câu: “Con sư tử chết tiệt.”_“Bảo bối, sao lại nói anh chết tiệt?

Hử?

Em không nên xem thường như vậy, nơi đó của anh không chết tiệt một chút nào nha.”

Ryan được voi đòi tiên liếm khóe miệng của nàng, xấu xa nói._“Đừng có nghịch nữa, mau đứng lên.”

Điền Hân chấn động mạnh, đột nhiên giãy dụa đòi đứng lên, thì ra khi con gái đã tỉnh lúc nào không hay, lúc Điền Hân còn đang uốn éo đầu thì đúng lúc nhìn thấy đôi mắt to tròn của nàng con gái đang ngập nước, tò mò nhìn thân thể không một mảnh vải đang dán vào nhau của cha mẹ.Tuy biết rằng con gái còn quá nhỏ, sẽ không biết hình ảnh mình nhìn thấy là cái gì, nhưng để con gái thấy mình và Ryan làm tình, vẫn khiến Điền Hân vô cùng xấu hổ, gấp gáp nói với Ryan: _“Đi xuống, con gái tỉnh rồi”Ryan nghe vậy cũng quay ra nhìn con gái mình, cục cưng quả nhiên đã tỉnh hẳn, hai mắt to tròn tò mò nhìn hai người, thế là liền vươn tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ xinh của nàng con gái, nói đùa: “Tiểu bảo bối, ba đang làm chuyện khiến mẹ thoải mái, chờ khi nào con trưởng thành, cũng phải tìm một tên giống đực mạnh mẽ như ba, như vậy nó mới có thể bảo vệ được con, làm cho con thoải mái, biết không?”

Điền Hân thấy hắn chẳng những không đứng lên, mà còn nói mấy lời thô tục cùng con gái, không nhịn được đấm lên lưng hắn một đấm, cả giận nói: “Anh nói bậy bạ gì với con vậy hả?”

Ánh mắt Ryan chuyển hướng sang Điền Hân, cười hỏi: “Anh nói có gì sai sao, anh không làm em thoải mái sao?

Hử?”

Vừa nói vừa dùng thân dưới nhè nhẹ đâm vào hoa huyệt nàng.Con gái bé bỏng của Điền Hân như đồng tình với lời hắn nói, cười khanh khách._“Ư…”

Điền Hân hô lên một tiếng, biết không thể nói cứng được, nàng nhanh chóng hạ thấp âm lượng, nhẹ nhàng dỗ dành nói: “Ông xã à, anh là mạnh nhất, nơi đó của người ta đã bị anh làm đến mức ê ẩm cả người rồi, anh đi ra được không, để em còn cho cục cưng ăn nữa, con bé cũng sắp đói bụng rồi.”

Ryan phát hiện mình càng ngày càng xấu bụng, thích thú với việc làm khó nàng, nhìn nàng xấu hổ bực bội mà không thể phát tác, hắn lại càng thấy vui vẻ.Thế là lại cúi đầu hôn nàng một hồi lâu, ngay lúc nàng còn đang thở hổn hển thì liền buông ra nói: “Nói em yêu anh, nói yêu anh, anh sẽ rút nhục bổng ra.”

Hành động trẻ con của hắn khiến Điền Hân không biết làm thế nào, ngẩng đầu cắn lỗ tai hắn, ghé vào lỗ tai hắn thì thầm: “Em yêu anh, rất yêu rất rất yêu.”

Ryan cuối cùng cũng được thỏa ý mình, trong lòng nóng lên, vốn đang cố gắng kiềm chế nhưng vì lời yêu thương ngọt ngào dịu dàng của nàng mà lại cương lên…Hôn mãi hôn mãi, cái gọi là dây thần kinh lý trí đã nổ tung rồi, rốt cuộc bị ánh mắt trong sáng ấm áp như thiếu nữ ngây thơ của nàng khơi gợi dục vọng muốn làm tình một lần nữa.Khi Điền Hân bị hắn cong người đánh tới, cũng may nàng con gái bảo bối của nàng thật sự không hiểu cha mẹ rốt cuộc là đang làm gì, chỉ cảm thấy lúc cha đè lên trên người mẹ thì không ngừng thở gấp, còn mẹ thì giống như rất đau đớn mà vẫn rên rỉ, thấy hơi nhàm chán, không bao lâu sau lại chìm vào giấc ngủ.Sau khi cơn kích tình qua đi, Ryan thong dong từ tốn ôm lấy thân thể đã mềm oặt của Điền Hân đi tắm rửa, sau đó mới đứng dậy về nhà, chẳng qua về nhà cũng không quan trọng bằng chuyện tình cảm, cũng không phải lúc phải vội vàng, đơn giản là chỉ đi dạo chậm rãi trên đường, thưởng thức phong cảnh chung quanh lúc trở về.Điền Hân nghe Ryan nói bọn họ lúc ấy là ở trong cái hang động ngay gần đây, liền đề nghị muốn về thăm lại chốn cũ một phen, Ryan vui vẻ đồng ý, một tay ôm ấp Điền Điềm bảo bối của hắn còn đang tò mò nhìn ngắm xung quanh, một tay dắt Điền Hân đi về phía cái động nọ.Thấy khung cảnh chung quanh càng ngày càng trở nên quen thuộc, không ngừng gợi lại ký ức cho Điền Hân, ngẫm lại thì đó là do lúc đó nàng thật sự quá ngây thơ và tốt bụng, lại nghĩ đến Ryan là một con sư tử bình thường, mà bản thân mình lại có thiên phú cho khả năng thuần phục thú vật, còn muốn đem hắn huấn luyện để trở thành sư tử trong đoàn xiếc.Cửa động nhanh chóng xuất hiện trước mắt, bởi vì trong đó còn có mùi hương của Ryan, nên không có dã thú nào ở chung quanh dám đến gần, cho nên hang động này mới có thể duy trì hiện trạng dù đã lâu không có người ở, không có nhiều thứ biến hóa gì lắm.Điền Hân hân hoan sờ sờ nơi này một ít nhìn ngắm nơi kia một ít, không ngừng nhớ lại cuộc sống có nhiều điều tiếc nuối trước kia, ánh mắt đột nhiên bị một bộ da thú màu trắng hấp dẫn, nàng nhớ rõ lúc trước khi bị lạnh đến mức gần chết, muốn lấy cái đó làm chăn để đắp lên, còn bị Ryan đoạt lại, lúc ấy nàng còn tưởng rằng cái đó là của ai khác, thì hắn mới giữ khư khư như vậy, hiện tại ngẫm nghĩ lại thì thấy có gì đó không thích hợp.Thế là cầm tấm da thú lên, nàng đột nhiên nhớ ra rằng ở trong nhà Mộ Sa cũng từng nhìn thấy áo choàng may bằng da thứ, chẳng lẽ đây là của Mộ Sa?Điền Hân cầm áo choàng da thú, quay lại nhìn về phía Ryan, giả vờ như là đang không chú ý hỏi: “Ryan, áo choàng da thú này là anh làm sao?”

Ryan còn đang ngắm nhìn cục cưng của mình chơi đùa, nghe thấy câu hỏi của nàng, không thấy có vấn đề gì liền đáp: _“Mộ Sa làm đấy, anh làm sao biết làm mấy thứ đó chứ.”

Quả nhiên là đồ của Mộ Sa, nhưng tại sao lại xuất hiện trong này, mà lúc trước Ryan tại sao lại một mình sống trong hang động này, hắn hình như là bị trục xuất tới đấy, nàng lờ mờ nhớ ra một số việc, lúc trước bọn họ bị đàn gấu tấn nàng, là Chelsea dẫn người tới cứu họ, sau đó hình như nói muốn Ryan trở về, hắn mới trở về, hắn rốt cuộc đã phạm sai lầm gì mới bị trục xuất?Tâm tư lúc trước của Điền Hân đều đặt ở trên người hắn, cho nên không quá quan tâm lo lắng đến mấy vấn đề này, hiện tại ngẫm lại thấy thật không thích hợp chút nào, mà với sự mẫn cảm của con gái, khiến cho nàng cảm thấy những điều này đều có liên quan tới Mộ Sa, Ryan cùng Mộ Sa hồi trước chắc hẳn có quan hệ gì đó.Thế là nàng tiếp tục tỉnh bơ truy hỏi: _“Đồ của nàng ấy tại sao lại xuất hiện trong này?”_“Nếu em ở lại đây trong một khoảng thời gian, mấy thứ đồ sinh hoạt này đương nhiên là sẽ còn lại ở đây rồi.”

Ryan không để ý tự nhiên đáp lại, sau khi nghe hắn nói xong Điền Hân nửa ngày cũng không thấy lên tiếng.Ryan cảm thấy không ổn!

Một lúc sau, thầm thốt một tiếng chửi tục, hắn vốn nghĩ rằng những sự việc đã phát sinh trước khi có sự xuất hiện của Điền Hân sẽ rơi vào quên lãng, hơn nữa cũng sẽ không nhắc đến việc này, cho nên nàng sẽ không biết.Không nghĩ tới buổi ghé thăm chốn cũ hôm nay, lại đem sự việc này nói ra, biết giấu giếm là không thể, chỉ còn cách nghĩ ra mấy lời nhỏ nhặt để phân trần một chút, hắn thiếu chút nữa đã cùng Mộ Sa làm cái chuyện mà không thể nói ra, bằng không bảo bối này của hắn sẽ không để yên đâu.(Lời nói của tác giả: đêm Giáng Sinh, Thủy Mạt đi chơi, cho nên chưa kịp đổi mới, bản thân tôi thật có lỗi.

Bản nhắn lại cũng không dùng được, chán ốm, cho nên chỉ có thể ở trong này cầu chúc Nguyên Đán này gia đình thật vui vẻ, phần cuối đã sắp kết thúc, sau đó sẽ có ngoại truyện, hi vọng mọi người tiếp tục duy trì ủng hộ nhé.)
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 71] Rời nhà trốn đi


Ryan chỉ kể đơn giản là lúc trước Mộ Sa nghĩ chính mình không thể nào mang thai, không muốn liên lụy đến Chelsea nên muốn một mình rời đi, không cẩn thận gặp hắn, sau đó mang nàng đến nơi đây.Điền Hân nghe hắn nói như thế, cảm thấy cũng rất là hợp lý, sắc mặt hòa hoãn hơn, tò mò hỏi: _“Thế sau khi Mộ Sa trở về, anh vì sao không cùng trở về, mà lại một mình ở tại đây, mà lại có vẻ rất suy yếu?”

Ryan cụp mắt xuống, tránh nặng tìm nhẹ, đáp: “Anh mang Mộ Sa đi, Chelsea rất tức giận, đánh anh một chưởng, cho nên anh lúc ấy nhìn mới vậy.”

Điền Hân gật đầu, nàng biết thú nhân nói chuyện đều thẳng thắn, không biết nói dối, Ryan thoạt nhìn có chút chột dạ, nhưng lúc nói chuyện ánh mắt vẫn thực thành khẩn, cũng tin bảy tám phần, nhưng trong lòng còn có chút ngập ngừng truy vấn: “Anh nói đi anh có thích Mộ Sa hay không?”

Bằng không như thế nào sợ nàng rời khỏi sư tộc nguy hiểm nên đem nàng trốn ở chỗ này.Ryan "trong cái khó ló cái khôn" nói: “Anh nào dám, nếu như bị Chelsea biết còn không đánh chết anh.”

Không phải hắn không thẳng thắn, nhưng hạnh phúc hiện tại đến không dễ, hắn không muốn làm lại nổi phong ba, cho nên hắn chọn cách giấu diếm.Sự thật chứng minh, không phải thú nhân giống đực không nói dối, mà là bọn hắn cho rằng không cần thiết phải nói dối, nhưng một khi đã nói thì rất lưu loát.Kỳ thật vừa rồi Điền Hân cũng là thuận miệng hỏi, dù sao đó cũng đều là chuyện trong quá khứ, hiện tại hai người đã có con, cho dù hắn nói hắn từng thích nàng ấy thì nhiều lắm trong lòng chỉ có chút không thoải mái, vài ngày là hết.

Bây giờ nghe hắn nói không thích, trong lòng nàng dù đôi chút không tin, nhiều năm từng xem qua tiểu thuyết kinh nghiệm mà nói, nữ chủ xuyên qua, sẽ được nhiều mỹ nam truy đuổi tranh giành, Mộ Sa trong tình huống này mà nói cũng coi như là nữ chủ.Huống hồ hắn cùng Mộ Sa quan hệ rất hình như rất tốt, hắn nói không thích Mộ Sa có vẻ khó tin.

Tuy nhiên hiện tại cũng không có bằng chứng chứng minh hắn nói dối, Điền Hân cũng không nói gì, chỉ là ở trong lòng vẫn còn nghi vấn, tìm cơ hội nhất định hỏi rõ.Ryan nhìn sắc mặt Điền Hân âm tình bất định, trong lòng rất khẩn trương, cũng may nàng không có tiếp tục truy hỏi, chỉ thu nhặt đồ Mộ Sa lưu lại rồi kêu hắn về nhà.Ryan âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nghĩ rằng sau này trở về nhất định phải thương lượng cùng mọi người, chuyện hắn từng thích Mộ Sa không thể nhắc tới ở trước mặt Điền Hân, hắn tin tưởng lúc hắn đối đầu với Chelsea, chuyện này trong lòng mọi người đều biết rõ ràng.Bọn họ một nhà ba người rất nhanh về tới thôn, mọi người gặp Điền Hân trở về, đều cảm thấy rất kỳ quái, nhưng vẫn đối với việc nàng trở về tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh, dù sao nàng cũng là một trong hai giống cái có năng lực sinh sản mạnh nhất trong thôn.Trong đó người cao hứng nhất chính là Mộ Sa, Mộ Sa đối với chuyện Điền Hân rời khỏi cảm thấy rất mất mát, khó khăn lắm mới có người cùng thế giới loài người, nàng còn muốn đi, điều này thật sự làm cho Mộ Sa không thể không mất mát, cũng may cuối cùng nàng đã trở lại, hơn nữa sau này hẳn là sẽ không rời đi nữa, việc này thật sự quá tốt rồi.Mọi người tránh không được lại một hồi cuồng hoan, sáng sớm hôm sau Ryan rời giường đi ra ngoài săn thú, thấy mùa mưa sắp đến, thời gian này bởi vì Điền Hân sinh con đã chậm trễ hết mấy ngày không đi ra ngoài săn thú, trong nhà không còn thịt dự trữ.Sau khi Ryan đi, Điền Hân cũng đứng lên, việc nhà trong ngoài đã xong, cho cục cưng ăn xong, liền ôm tiểu bảo bối Điền Điềm ra khỏi nhà.

Trong lòng nàng nhớ rõ chuyện nàng muốn tìm hiểu không thể hỏi Mộ Sa, dù sao nàng ấy coi như là đương sự, mà nàng cùng giống cái trong thôn cũng không quen thuộc, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể đến hỏi Ivey.Ivey với Mộ Sa quan hệ rất tốt, nàng cũng nhờ Mộ Sa mới qua nhà hắn nhiều lần, chứng tỏ hắn cũng hiểu biết về nàng ấy.Lúc Điền Hân đến, Sander cũng muốn rời nhà đi săn thú, chỉ còn lại Ivey cùng con hắn Tiểu Lý Âu ở nhà.

Ivey thấy Điền Hân ôm cục cưng đến thăm nhà vô cùng cao hứng đón tiếp các nàng vào nhà, Tiểu Lý Âu đã gần một tuổi, thân thể khỏe mạnh đã sắp có thể đi được.Thấy hắn cũng không khác biệt Điền Điềm rất là hưng phấn, Điền Hân đặt Điền Điềm ở trên giường, nó liền y y a a với nhóc, ê a nhắc đi nhắc lại câu “Bạch, xinh đẹp” khó hiểu.Tiểu bảo bối không biết nghe hiểu làm sao, khanh khách cười, cùng y y nha nha nói với nó, hai đứa bé cứ thế cùng nhau "tán dóc", chỉ là bọn nhỏ nói cái gì Ivey cùng Điền Hân một chữ cũng nghe không hiểu.Ivey thấy Điền Hân một mình ôm con đến nhà hắn, cảm thấy có chút kỳ quái, lúc nào nàng cũng đi cùng Mộ Sa, đến nhà hắn cũng là cùng đến, hôm nay như thế nào chỉ có một mình nàng đến, xem sắc mặt nàng lai không được tốt, liền dò hỏi: “Cô xảy ra chuyện gì, ra ngoài có chuyện gì sao?

Sắc mặt cô không được tốt lắm?”

Điền Hân không dài dòng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi: _“Ryan trước kia có phải thích Mộ Sa không?”

Ivy nghe vậy sửng sốt, lập tức hiểu rõ, trách không được nàng không đến cùng Mộ Sa, thì ra chuyện Ryan thích Mộ Sa nàng đã biết, lập tức khuyên giải an ủi nói: “Chuyện đó là trước kia không có cô, đừng để tâm, hiện tại tôi thấy Ryan rất quan tâm đến cô, trong lòng hắn bây giờ khẳng định không có Mộ Sa.”

Điền Hân nghe vậy trong lòng giống như bị lửa thiêu, nàng quả nhiên đoán đúng, Ryan dám lừa nàng, thật sự làm nàng tức chết.Điền Hân trong lòng khó chịu, không có tâm tình nói chuyện với Ivey, tùy ý nói vài câu có lệ, rồi ôm Điền Điềm về nhà.Ivey nhìn nàng đến rồi đi vội vàng, trong lòng rất kinh ngạc, nàng rốt cuộc là tới đây làm gì?Lập tức lắc đầu, bản thân hắn còn bận rộn nhiều chuyện, nên không nhận thấy được chính mình vừa vô tình mang đến cho Ryan phiền toái rất lớn.Điền Hân về nhà càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng không áp chế được lửa giận, cuối cùng nàng quyết định giáo huấn Ryan, để hắn sau này không dám lừa nàng nữa, thế là tìm tấm da thú thật lớn, gói chút trái cây, thịt thú còn có vài món quần áo, quyết định rời nhà trốn đi để hắn lo lắng.

Dù sao khứu giác của hắn rất minh mẫn, hẳn là rất nhanh có thể tìm được hai mẹ con nàng, nàng cũng chỉ là muốn hù dọa hắn một chút thôi, nàng còn cố ý làm cho nhà hỗn loạn, để Ryan về nhà biết hai mẹ con đã đi rồi.Điền Hân đeo tay nải ôm đứa nhỏ, ra khỏi thôn tùy tiện đi theo một hướng.

Vừa mới đầu đi thật vội, nàng không muốn vừa đi đã lập tức bị Ryan tìm lại.

Sau đó mệt mỏi, nên đi một chút rồi ngừng một chút, thường quay đầu lại nhìn xung quanh một chút xem Ryan có đuổi tới không.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 72] Gặp nạn


Nhưng đến khi thấy trời tối, cũng không thấy Ryan đuổi theo, Điền Hân có chút sợ hãi, tuy rằng ban ngày nàng ở đây chưa thấy qua có dã thú, nhưng cũng không nghĩ trong rừng chỉ có gà rừng cùng thỏ toàn động vật hiền lành vô hại.

Dù sao mỗi ngày Ryan đi săn trở về, dã thú đều không phải nhỏ.Điền Hân do dự không biết có nên trở về không, tính mạng của bé con vẫn là quan trọng nhất.Đang do dự, chợt nghe thấy một tiếng thét dài, tiếp theo một trận cuồng phong thổi qua, ngay lập tức nàng bị mười tám nam nhân to con vây quanh.Điền Hân thầm kêu khổ một tiếng, những người này nàng chưa từng gặp qua, diện mạo khẳng định không phải thú nhân Sư tộc, có chút giống Hùng tộc, Sư tộc cùng Hùng tộc nàng có biết, nếu nàng rơi vào trong tay bọn họ còn phải hỏi!Điền Hân thầm đánh giá tình thế trước mắt, nàng bị vây quanh, muốn thừa dịp bọn họ chưa chuẩn bị vụng trộm chuồn mất là không có khả năng.

Trước mắt nghĩ kế, trước ngoan ngoãn phối hợp, kéo dài thời gian chờ đợi Ryan đến cứu nàng, hiện tại nàng hối hận muốn chết, nếu không phải nàng tùy hứng đã không lâm vào cảnh nguy hiểm như vậy.Điền Hân hạ quyết tâm, toàn bộ tinh thần đề phòng nhìn chằm chằm vài thú nhân.

Vây quanh Điền Hân quả thật chính là thú nhân Hùng tộc, bọn họ vụng trộm lẻn vào Sư tộc, muốn điều tra động tĩnh, đột nhiên ngửi thấy hương vị giống cái, hơn nữa bên người không có thú nhân giống đực, thế là liền vụng trộm xông tới, không ngờ quả nhiên là giống cái.Chẳng qua là trên tay còn ôm đứa nhỏ giống cái, làm cho bọn họ không khỏi có chút thất vọng, giống cái này mới sinh xong, muốn sinh thêm đứa thứ hai là rất khó khăn, tuy nhiên giống cái trong tộc bọn họ là quá ít, cho dù giống cái này không thể sinh sản, dùng để thỏa mãn dục vong cũng rất tốt, huống chi trong tay nàng còn ôm giống cái nhỏ, nuôi lớn làm bạn đời cũng tốt lắm.Trong lòng thú nhân đầu đàn cân nhắc giá trị của Điền Hân, rồi ra dấu hiệu cho những người còn lại, tựa hồ là ra mệnh lệnh, sau đó còn có hai giống đực thú nhân tiến lên đoạt đứa nhỏ trong tay Điền Hân.Điền Hân thấy bọn họ đến đoạt đứa nhỏ, quá sợ hãi tới mức hô to: “Ta đi theo các ngươi, trả đứa nhỏ lại cho ta, trả đứa nhỏ cho ta.”

Vừa kêu, vừa ôm chặt đứa nhỏ không buông.Điềm Điềm bảo bối bị tiếng mẹ la dọa đến, oa oa khóc lên.

Tiếng la của Điền Hân cùng tiếng khóc đứa nhỏ vang vọng khắp trong rừng, thú nhân đầu đàn không khỏi nhăn mặt, ra lệnh với Điền Hân: _“Dỗ đứa nhỏ ngưng khóc, sau đó ngoan ngoãn theo chúng tôi.”

Điền Hân gật đầu, nhẹ nhàng vỗ lưng cục cưng, rất nhanh cục cưng liền ngưng khóc.

Các thú nhân hùng tộc thấy cục cưng ngừng khóc, mới yên lòng, nơi này cách Sư tộc không xa, nếu có người ra ngoài tìm các nàng rất nhanh sẽ nghe thấy được và đuổi theo, thế là nhanh chóng ép Điền Hân về lãnh địa Hùng tộc.Điền Hân sợ chọc giận bọn họ đối với đứa nhỏ bất lợi, cho nên cũng không dám kéo dài, ngoan ngoãn đi theo bọn họ.

Trong lòng không ngừng ngóng chờ Ryan đến cứu nàng.Nhưng đi đường suốt một buổi tối, thêm một buổi sáng, cũng chưa thấy Ryan tới, Điền Hân vừa lo lắng vừa mệt mỏi, lòng bàn chân đều bị sưng phồng cũng không dám nói, ôm ấp cục cưng đã cho ăn no mấy lần.

Trước mắt thấy xuất hiện một cái thôn xóm, đoán rằng đã tới lãnh địa Hùng tộc. trong lòng Điền Hân không khỏi bất ổn, nàng không biết đến Hùng tộc sau này cuộc sống của nàng sẽ như thế nào, nàng rất sợ, cũng biết sai rồi, nghĩ trở về sau này, vô luận phát sinh chuyện gì, nàng cũng không bao giờ tùy hứng, không bao giờ náo loạn với Ryan, sau này nhất định chung sống cùng hắn thật tốt, trong lòng không ngừng kêu gọi, Ryan, Ryan, nhanh chút tới cứu em đi.Đáng tiếc tiếng gọi của Điền Hân Ryan không nghe thấy, thân ảnh hằn vẫn không có xuất hiện, Điền Hân bị bức vào thôn Hùng tộc, các thú nhân trong thôn đều tò mò đi theo vào trong vây quanh chỉ trỏ.Cuối cùng Điền Hân bị áp giải đến một gian nhà gỗ có diện tích khá lớn, thú nhân đầu đàn tiến lên gõ cửa tiếp theo có một thú nhân cao lớn từ trong đi ra, thú nhân đầu đàn cùng hắn thương lượng gì đấy, thú nhân to lớn cao hứng ngắm Điền Hân vài lần.Sau đó đối chúng thú nhân cao giọng hỏi: “Giống đực chưa có bạn đời, người nào muốn giống cái đã qua sinh sản này?”

Lập tức đám người bàn tán, thỉnh thoảng trong đám có vài bóng người thoát ra hô to “Ta nguyện ý, ta nguyện ý.”

Điền Hân sợ tới mức muốn khóc, gắt gao ôm cục cưng, đứng tại chỗ lạnh rung, nàng không cần, không cần thú nhân khác chạm vào nàng, trừ Ryan không ai được chạm vào nàng, không cần không cần.Điền Điềm bảo bồi, tựa hồ cũng cảm nhận được nổi sợ hãi của mẹ, oa một tiếng khóc lên.

Đám người ở dưới lập tức im lặng, tiếp theo đó là tiếng mở cửa, sau đó âm thanh vang lên: “Làm cái gì ầm ĩ như thế?”

Điền Hân nghe âm thanh này quen tai, không khỏi ngẩng đầu lên, không nghĩ nàng lại thấy Philo, Philo lúc này vừa vặn cũng thấy nàng.

Hơi hơi sửng sốt, sau đó bị thú nhân cao lớn kéo vào trong lòng, ghé vào lỗ tai hắn ôn nhu dò hỏi: “Sao không ngủ nhiều một chút, chúng ta đánh thức em à.”

Philo chụp bàn tay như keo dính của hắn, chỉ Điền Hân hỏi: “Nita, chuyện gì vậy?”

Thú nhân cao lớn được gọi là Nita kia kể lại quá trình Điền Hân bị bắt cùng cách chuẩn bị xử lý, Philo lập tức la hoảng lên: “Không được, nàng là ân nhân cứu mạng của em, em từng nói với anh, chính nàng đã cứu em một mạng, anh không thể đối với nàng như vậy.”

Philo vừa nói vừa đi đến bên Điền Hân, bảo vệ nàng sau người.Sau khi Philo được Điền Hân thả đi cũng không dám trở về Hồ tộc, liền chạy lung tung không ngờ lại chạy tới Hùng tộc, hắn tốn chút công đã thành bạn đời tộc trưởng Hùng tộc Nita, không nghĩ tới trong này lại gặp được Điền Hân, cũng may hắn còn nhớ rõ Điền Hân là ân nhân cứu mạng.Điền Hân nghe hắn nói như thế, mới thoáng thấy lòng nhẹ nhõm, cảm kích nhìn về phía Philo.

Tộc trưởng Hùng tộc Nita nghe bạn đời nói như thế rất là khó xử nhăn mặt, trong tộc khó khăn lắm mới có giống cái, nếu hắn nói để nàng lại, các người khác trong tộc khẳng định không hài lòng, nếu hắn muốn đem nàng cho thú nhân giống đực khác, Philo chắc chắn sẽ tức giận, hắn thực là khó xử a.Cuối cùng đành phải áp chế sự tình trước, để Điền Hân ở lại thôn này, việc muốn nàng làm bạn đời thú nhân giống đực khác bàn sau, nếu nàng đáp ứng thì Philo cũng không nói được gì.Philo lo lắng Điền Hân ở một mình, nên muốn nàng ở lại nhà hắn, Nita không lay chuyển được hắn, đành phải đáp ứng, Philo an bài nàng và bảo bối Điền Điềm tại một gian phòng khác.Điền Hân bị ép buộc đi một ngày một đêm, lại bị dọa sợ, thân thể cùng tinh thần đều cực độ mệt mỏi, chải đầu rửa mặt đơn giản một chút, ôm Điền Điềm nằm trên giường không bao lâu liền chìm vào giấc ngủ.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 73] Nhìn trộm


Ngủ thẳng đến lúc nửa đêm, đột nhiên bị một đợt thanh âm đánh thức, tựa như âm thanh ai đó kêu thét cứu mạng, Điền Hân cảm thấy cả kinh, ngừng thở cẩn thận nghe ngóng, nhận ra tiếng động kia từ cách vách truyền đến, ngoài tiếng rên rỉ dày đặc và tiếng thở dốc còn âm thanh vận động kịch liệt.Điền Hân cũng không phải là người không hiểu biết, lập tức liền đoán ra cách vách đang tiến hành cái gì, không khỏi đỏ mặt lên, nhưng Philo với Nita đều là đàn ông, đây chính là BL hàng thật giá thật a, nàng trước kia vẫn tò mò này BL rốt cuộc là làm tình như thế nào, mặc dù ở Sư tộc cũng thường xuyên nhìn thấy hai đại nam nhân ân ân ái ái công khai, nhưng cũng chưa từng nhìn qua điều này, thứ nhất là không cơ hội, thứ hai là nàng cũng không muốn vụng trộm nhìn lén.Lúc này ở ngay gang tấc, nếu như nàng muốn nhìn chỉ cần vụng trộm hé cửa một chút là có thể thấy được, rốt cuộc muốn xem hay không?

Nội tâm Điền Hân đấu tranh kịch liệt, cuối cùng cũng không thể đè nén xuống lòng hiếu kỳ mãnh liệt, rón ra rón rén xuống giường, sờ soạng đi đến vị trí cạnh cửa, nhẹ nhàng đẩy khẽ.Nhưng nàng đã tính sai, đêm hôm khuya khoắt, nương theo ánh trăng rọi qua cửa sổ, nàng căn bản là không nhìn thấy gì hết, chỉ có thể thấy mơ hồ hai bóng người đen tuyền đang dây dưa ở trên giường._“A a a...Thật không chịu nổi...”

Điền Hân ngầm bực bội, thình lình bị tiếng la của Philo làm hoảng sợ, vội vàng lùi về trên giường giả bộ ngủ.Bởi vì nàng nhất thời kinh hoảng không kịp khép cửa lại, cho nên âm thanh phòng bên kia truyền sang rõ ràng hơn, sau một hồi im lặng, lại truyền đến tiếng rên rỉ của Philo, cùng với những âm thanh va chạm kích tình, đan xen tiếng cầu xin khẽ khàng : _“A...Nita...Anh nhẹ chút...Nhẹ chút...Đó là...Ư...Cũng bị anh đảo...Lạn...A...”_“Tiểu bảo bối, chặt như thế...Còn muốn anh nhẹ, không nhẹ, đâm chết em...”

Điền Hân nhận ra đây là giọng Nita, thân hình giống đực thú nhân cao lớn, tộc trưởng Hùng tộc._“A...Sâu quá...Cầu anh...Bắn ra đi...A...”

Philo tựa hồ đã muốn bị tra tấn không được, thanh âm khàn khàn xin tha._“Hôm nay sao vậy, mới một chút đã xin tha, hử?

Mông đưa cao chút, anh chưa đủ đâu, nhanh chút!”

Nita đối với hắn cầu xin tha thứ tựa hồ thực không hài lòng._“Ư...Đừng đánh...Nita...Đừng đánh...Đau...Cầu anh...A...Buổi sáng...Buổi sáng mới chơi đùa ...Còn đau...Nhẹ chút...”

Philo thở dốc.Điền Hân nghe âm thanh từ phòng bên truyền sang, không khỏi co rúm lại, thú nhân Hùng tộc dường như rất bạo lực, dựa theo những âm thanh kia, hẳn là rất đau._“Tiểu bảo bối, cưng hôm nay gây ra một vấn đề thật nan giải, bắt anh phải bảo vệ giống cái với đứa bé kia, khiến rất nhiều người trong tộc bực tức, em có phải nên báo đáp anh một chút không, hử?”

Nita dâm đãng thở dốc nói._“Đáng ghét...Ư...Người ta mỗi ngày...Đưa mông cho anh...A...

Còn không xem như báo đáp à.”

Điền Hân nghe đoạn đối thoại dâm loạn kia, không khỏi có cái nhìn khác về Philo, vô cùng cảm kích hắn cứu mẹ con các nàng, cũng thực may mắn trước kia có làm việc thiện, mới có thể tránh thoát trận đại họa, đáy lòng âm thầm thề, nếu như sau này có cơ hội nhất định báo đáp Philo.Hai người trong phòng kia vẫn tiếp tục kịch liệt hoan ái, Điền Hân không dám nghe, thế nên lấy tay bịt tai, đè da thú lên, cũng không biết đè nén bao lâu, mới mơ mơ màng màng ngủ.Khi tỉnh lại, bị tiếng khóc Điền Điềm đánh thức, Điền Hân còn say ngủ, đứng lên thay tã, cho bé con ăn.Chợt nghe tiếng mở cửa, hoảng sợ, vội kéo áo xuống dưới, quay đầu vừa thấy, là Philo đi đến.Nhìn tư thế hắn đi có chút không được tự nhiên, Điền Hân nhớ tới chuyện tối hôm qua nghe lén, không khỏi đỏ mặt.Thấy nàng xấu hổ Philo cũng không để ý, đi đến bên giường ngồi xuống, sau đó đưa thịt nướng với hoa quả cho nàng, nhẹ giọng nói: “Mau ăn đi, còn nóng đó.”

Điền Hân quả thật đói bụng lắm, cảm ơn hắn, rồi không khách khí cầm ăn.

Philo nhìn Điền Điềm đáng yêu, vươn tay chơi đùa cùng bé, chọc Điền Điềm khanh khách cười không ngừng.Philo vừa chơi với Điền Điềm, vừa nói chuyện phiếm với Điền Hân: _“Đây là con Ryan, dáng vẻ thật giống hắn ta.”_“Ừ.”

Điền Hân ừ một tiếng, chuyện con gái giống Ryan là tất nhiên dù nàng không hài lòng.

Ryan cũng rất được, nhưng nàng vẫn là cảm thấy con gái nên giống nàng mới đúng._“Cô sao lại một mình ôm đứa nhỏ chạy đến nơi đây?”

Philo tò mò hỏi._“Tôi...”

Điền Hân không khỏi đỏ mắt, thở dài nói: “Anh ấy gạt tôi, tôi vốn định dọa anh ấy, ôm đứa nhỏ chạy trốn, ai ngờ lại đến mức này.”

Philo suy nghĩ một hồi, thử hỏi: _“Hắn lừa cô việc gì ?”

Điền Hân cũng đang nóng lòng tìm người nói hết, cho nên nói: _“Tôi hỏi anh ấy có phải thích Mộ Sa không, ảnh nói không, rõ ràng rất thích, còn gạt tôi nói không, tức chết tôi.”

Philo gật gật đầu, hắn cũng đoán thế, Ryan và Mộ Sa hắn biết rất rõ ràng, lúc trước hắn còn muốn lợi dụng Ryan mang Mộ Sa đi, cho hắn có cơ hội tiếp cận Chelsea nhưng hiện tại hắn bên người đã có Nita.

Nita tuy không anh tuấn như Chelsea, nhưng cũng là tộc trưởng, hơn nữa thân thể rắn chắc, năng lực trên giường cũng rất mạnh, thực có thể làm cho hắn thỏa mãn, quan trọng là còn toàn tâm toàn ý với mình hắn, hắn đối hiện tại cuộc sống rất vừa lòng, đã không còn mơ tưởng đến Chelsea.Thấy Điền Hân như vậy không khỏi trấn an nói: “Hắn lừa cô, chứng tỏ hắn để ý tình cảm của cô, cô cũng đừng cãi nhau cùng hắn, tôi xem Ryan đối với cô rất tốt chuyện của hắn với Mộ Sa cũng đã qua, cô cũng đừng để trong lòng.

Cho dù hắn còn nghĩ đến Mộ Sa nhưng cũng không làm gì được, chỉ cần cô có thể ở trên giường thỏa mãn hắn, hắn khẳng định ngoan ngoãn vây quanh bên cạnh cô, cô đuổi hắn hắn cũng không đi.

Cô xem Nita, hắn trước kia vốn ưng ý giống cái khác, không phải do tôi giành được sao, giống đực a, thấy giống cái còn không nghĩ đến chuyện này à, ta chỉ cô mấy chiêu, bảo đảm thu phục được Ryan, sau này trong lòng hắn không còn ai khác.”

Nói rồi ghé vào tai Điền Hân truyền thụ kinh nghiệm, Điền Hân nghe mà mặt ửng đỏ, nhưng lại không nhịn được ghi nhớ từng chi tiết, có cơ hội sẽ dùng mấy cách này với Ryan thử xem.Philo truyền thụ kinh nghiệm xem, thấp giọng hỏi: “Nhớ kỹ chưa?”
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 74] Chuộc lỗi


Điền Hân thẹn thùng gật gật đầu, lập tức mở miệng hỏi nói: “Tôi muốn quay về bây giờ, được không?”

Philo nghe vậy suy nghĩ rồi nói: _“Một mình cô ẵm con về, tôi cũng không an tâm, hơn nữa nếu cô đi người trong tộc nhất định không đồng ý, cô trước tiên cứ ở đây, đợi Ryan đến đón hai người, đồng thời đưa lễ vật đến làm bọn họ vui lòng.”

Điền Hân đành phải chấp nhận, lòng nóng như lửa đốt đợi hai ngày, quả nhiên có tin truyền đến, là Ryan lĩnh đạo Sư tộc đến, đang ở đầu thôn, Điền Hân vội vàng ôm Điền Điềm đi đến đầu thôn, từ xa đã thấy Ryan đứng bàn bạc cùng Nita._“Ryan...”

Điền Hân kêu tên hắn, chạy đến lao vào lòng hắn.Ryan ôm chặt hai người, an ủi nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, Điền Điềm mấy ngày không thấy ba, vừa ngửi thấy mùi ba, liền cao hứng vung bàn tay nhỏ bé, ê a muốn hắn ôm.Ryan ôm Điền Điềm vào lòng, kích động hôn thật kêu lên má con gái.Ba ngày trước hắn về nhà phát hiện không thấy Điền Hân cùng đứa nhỏ thì thật sợ hãi, không biết nàng đã ôm đứa nhỏ đi đâu rồi.Vội vàng chạy đến sơn động kia, đáng tiếc hắn gặp phải đường cụt, không tìm được thông lộ nào, suýt chút nữa nóng giận muốn phá tan hang động.

Sau một hồi bĩnh tĩnh mới phát hiện bốn phía không lưu lại hương vị của nàng cùng cục cưng.Ryan trấn định lại, đuổi theo mùi hương của nàng lưu lại, đáng tiếc đuổi tới nửa đường lại mất dấu, cũng may là vừa vặn không xa lãnh địa Hùng tộc, hắn đoán cả hai có thể là bị người Hùng tộc bắt đi.

Đúng lúc đó người truyền tin của Philo phái đi báo cho Ryan biết, Điền Hân cùng đứa nhỏ được đối đãi tử tế ở Hùng tộc, để an lòng hắn.Ryan như trút được gánh nặng, nghĩ đến vật nhỏ suốt ngày gây phiền phức kia, hắn vừa có chút tức giận vừa có chút nhớ nhung.Hắn vội vàng quay lại Sư tộc, mang lễ vật đến.

Giờ phút này nhìn thấy nàng cùng đứa nhỏ, mọi chuyện lại như chưa từng xảy ra, cơn thịnh nộ cũng biến mất, chỉ cần nàng cùng đứa nhỏ an toàn là tốt rồi, chỉ cần an toàn là tốt rồi.Ryan trấn an Điền Hân cùng cục cưng, rồi quay sang cảm tạ Nita, để lễ vật lại, đoàn người vội vàng trở về.Ryan nghiêm túc muốn cho nàng một bài học, để nàng lần sau chừa thói bỏ nhà đi, nên dọc đường đi không quan tâm nàng, chỉ tự mình ôm cục cưng đi đằng trước.

Điền Hân tự biết sai, ra sức lấy lòng Ryan, vô cùng ngoan ngoãn.

Về nhà, Ryan cũng không để ý nàng, cho cục cưng uống chút nước trái cây, sau đó dịu dàng ru bé con ngủ.Điền Hân thấy Ryan không quan tâm nàng, trong lòng khó chịu, không khỏi nhớ tới vài tuyệt chiêu Philo truyền cho, thế là vội vàng chạy ra ngoài.Ryan thấy nàng lại chạy ra ngoài, không khỏi cảm thấy cả kinh, muốn đuổi theo ngay, lại ép bản thân cứng rắn quyết tâm không để ý tới nàng, dù sao hắn đã bảo các huynh đệ canh gác cẩn mật ở đầu thôn, không có hắn đi cùng nàng cũng không thể rời thôn.Cũng may Điền Hân chỉ chốc lát lại đã trở lại, trong tay không biết cầm thứ gì, Ryan vẫn không để ý tới nàng, đang dỗ cục cưng ngủ, liền đứng dậy đi làm cơm, nhìn thái độ hắn hết sức lãnh đạm, trong lòng Điền Hân đầy ủy khuất, cố gắng trấn an tinh thần đi đun nước, tắm rửa, sau đó hạ quyết tâm, không mặc quần áo, nhanh nhẹn quấn hờ một miếng da thú đi ra ngoài._“Ryan, Ryan, đừng tức giận, em sai rồi, em biết em sai rồi...”

Điền Hân lấy lòng ôm lấy hắn từ phía sau.

Người Ryan chấn động, khẽ né tránh.Điền Hân thấy không xong, cắn chặt răng vòng tới phía trước, quỳ xuống giữa hai chân hắn, kéo da thú bên hông hắn, bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp chơi đùa hai ba cái với nhục bổng, sau đó mở miệng cắn lấy._“Ưm...”

Ryan không nghĩ tới nàng lại làm vậy, ỡm ờ ngồi xuống ghế, nhắm mắt hưởng thụ hầu hạ.Điền Hân ngậm lấy quy đầu thô to đó, sau đó thong thả nuốt nhục bổng tráng kiện, Ryan bất giác xoa đỉnh đầu nàng, ngón tay cắm chặt vào da đầu nàng, run rẩy theo từng động tác của nàng._“Ưm...”

Đáng ghét, Điền Hân miễn cưỡng nuốt vào một nửa, cảm giác nhục bổng đã chạm đến cổ họng, cơ trong cổ họng không tự chủ được đè ép dị vật, muốn đẩy đại nhục bổng ra làm cho nàng nhịn không được muốn nôn mửa.Điền Hân miễn cưỡng nhịn xuống, lại nuốt một ít, nàng thật sự chịu không nổi, nàng cảm giác hô hấp đều khó khăn, bị nghẹn nên nước mắt liên tục chảy ra nhưng không dừng lại, trong lòng thật sự là bội phục Philo cực kỳ, hắn vậy mà có thể nuốt trọn hết, thật sự không biết hắn rốt cuộc là như thế nào làm được, dù sao nàng làm không được, đơn giản cũng không miễn cưỡng chính mình, chậm rãi phun ra._“Ưm...”

Ryan thoải mái rên rỉ ra tiếng, cảm thụ chính mình mẫn cảm quy đầu cùng kia vách tường mặt ma sát sinh ra điện lưu, hoàn toàn khác với những khoái cảm trước đây làm hắn có cảm giác như được bay trên mây.Bàn tay to không tự giác chế trụ gáy Điền Hân, khiến nàng không nào nhả ra, đành phải vươn đầu lưỡi liếm quy đầu.Đồng thời tay nhỏ bé nâng tinh hoàn hắn, nhẹ nhàng mà dịu dàng, tăng thêm cảm giác.

Ryan nhắm mắt rên hừ hừ thoải mái, Điền Hân cảm giác được hắn thả lỏng kiềm chế, thế này mới nhả đại nhục bổng trong miệng ra.Ấm áp mất đi, Ryan lập tức bất mãn mở to mắt, đại nhục bổng cực lớn hướng vào miệng nàng.Điền Hân bị hắn nhét đầy miệng, chỉ có thể ú ớ kêu: “Để...Để em sẽ làm anh càng thoải mái.”

Ryan nghe vậy hoài nghi rút đại nhục bổng đi ra, chờ xem nàng đến tột cùng muốn làm cái gì.Điền Hân thở nhẹ, bưng khối băng đã chuẩn bị kĩ, chọn một mảnh nhỏ bỏ vào trong miệng, đến khi nó tan ra, thế này mới một lần nữa ngậm đại quy đầu._“A...”

Ryan mẫn cảm đại nhục bổng bị cái miệng vừa ẩm ướt nóng vừa lạnh lẽo ngậm lấy, trong một lúc không biết cảm giác thế nào, lông mao toàn thân lập tức dựng đứng, cả người nổi đầy nổi da gà, không tự chủ được kêu lên sợ hãi.Nhưng đại nhục bổng chẳng những không vì cảm giác này mà co lại, ngược lại bị kích thích càng thêm cường tráng cũng càng thêm mẫn cảm, chỉ bị ngậm một chốc, thiếu chút nữa phun trong miệng nàng.Ryan thật sự nhịn không được, không để ý đến vụ dạy cho nàng bài học, kéo nàng, thô bạo đẩy nàng ngã ghé vào trên bàn.

Xé roẹt quần áo trên người nàng, tách hai chân nàng, không chút do dự vọt vào.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 75] Truyền dạy


_“A…Thật lạnh…”

Nhục bổng lạnh toát của Ryan đột nhiên đi vào làm cho Điền Hân giật mình, dãy dụa muốn né tránh lại bị hắn gắt gao ngăn chặn._“Em học chiêu này với ai, hử?”

Ryan đứng sau nàng, hai tay ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn, hạ thân mãnh liệt va chạm vào hoa huyệt chật chội, bát trên bàn không ngừng theo luật động mà rung lên, không ngừng di động theo hướng xung lượng,cơ hồ muốn rớt xuống._“A…A...”

Hai tay Điền Hân gắt gao nắm chắc cạnh bàn, đi theo va chạm qua lại trên thân mình tạo nên độ cong tuyệt đẹp._“Nói, ai dạy em điều này?”

Hai mắt Ryan đỏ rực, mỗi lần hỏi lại nhấn thật sâu, như muốn xuyên thủng nàng.

Trước kia, muốn nàng mút một chút nàng dứt khoát không đồng ý, hôm nay chẳng những nàng chủ động giúp hắn lại còn dùng nhiều kiểu khiến hắn chút nữa bắn vào miệng nàng.

Dứt khoát là có người đã dạy nàng, cứ nghĩ đến mấy ngày nay có giống đực bức nàng làm như vậy, lòng hắn khó chịu như bị ai đánh mấy quyền._“A...Nhẹ chút...Nhẹ chút...Ông xã...Đau...”

Đùi Điền Hân bị hắn cào, đôi chân nhỏ của nàng lơ lửng trên không trung, khó khăn chịu đựng va chạm kịch liệt ở phía sau, tử cung bị Ryan va chạm mạnh mẽ hơi đau.

Trong lòng bàn tay không ngừng thoát ra khí lạnh làm cho nàng cơ hồ không còn cảm giác.

Nàng biết Ryan đang tức giận, lực đạo phía sau dứt khoát không thể nhẹ nhàng, nàng thật sự chịu không nổi nữa nhưng hắn vẫn hờ hững với nàng, hiện tại cuối cùng nàng cũng biết cái gì gọi là tự làm tự chịu.

Sau này nàng cũng không dám tùy hứng như thế nữa._“Nói hay không?”

Ryan không nhận được đáp án động tác càng thêm kịch liệt, bị đâm mạnh khiến tay nàng chịu không nổi buông ra, đầu thiếu chút nữa đụng vào mặt bàn, may mắn Ryan lanh lẹ ôm lấy nàng.

Bảo trì tư thế ân ái, quay nàng lại đặt nàng nằm ngửa trên bàn._“Ư…”

Điền Hân nhăn mày, tử cung cố gắng thích ứng thiết bổng thật lớn của hắn.

Hắn thật sự thô bạo, dường như muốn chọc thủng nàng, mỗi lần đâm vào đều không lưu tình.Bốp!

Một âm thanh thanh thúy vang lên, Điền Hân nhịn không đựơc kinh hô một tiếng, cái mông trắng nõn nổi đỏ, tiểu huyệt nàng bị đại nhục bổng ra vào khiến cho sưng đỏ chịu không siết chặt lại, nhục bổng cứng rắn kia hiện ra, dâm mỹ làm người ta phát cuồng._“Nói, là ai dạy em, em đã làm qua cho ai như vậy?”

Ryan thấy nàng vẫn không chịu trả lời vấn đề của hắn, hung ác vuốt ve mông tuyết trắng của nàng, đáy mắt lửa giận và dục hoả đan xen màu đỏ tươi, ngón tay chậm rãi chuyển qua phía sau mạnh mẽ nhấn vào cúc hoa liền co rút mạnh mẽ làm Điền Hân sợ tới mức kêu một tiếng, giãy dụa kịch liệt:_"Ryan…Đừng...Đừng chạm vào nơi đó…Là….là Philo dạy em...Em chưa làm...Người khác…Chỉ có một mình anh…A…Xin anh …Đừng”Nàng cảm thấy cùng người khác nói chuyện này thật xấu hổ, hơn nữa đối phương lại là đàn ông, dù biết bản thân nếu không nói cho Ryan biết hắn sẽ hiểu lầm nàng đã làm cùng người khác.

Trong lòng hắn tuy rằng không tin nàng, nhưng hiện tại không phải thời điểm để giận hờn vu vơ, nàng đành phải nói ra._"Thật?

Chỉ làm cho mình anh?”

Ryan nghe nàng trả lời, cơn tức vơi hơn phân nửa, nhưng vẫn không ngừng truy vấn nàng._“Ừ...Chỉ có một mình anh.”

Điền Hân ủy khuất quay mặt qua chỗ khác không nhìn hắn._"Bảo bối…”

Ryan cuối cùng yên lòng, tốc độ ra vào chậm lại, thân mình cúi xuống hôn cái miệng nhỏ đang chu lên ủy khuất, ôn nhu hỏi: “Vì sao lại học thứ này?

Muốn lấy lòng anh sao?

Hử?”_“Ừ…”

Điền Hân trả lời cho có lệ, tuy rằng lý do không phải như vậy, nhưng nhìn bộ dạng đắc ý của hắn Điền Hân không đành lòng đả kích hắn, hắn nghĩ sao thì cứ để vậy, chỉ cần hắn vui là tốt rồi._“Bảo bối nhỏ, em thật ngoan.”

Ryan khen nàng một tiếng, nhấc nàng khỏi bàn ôm vào lòng, sợ hãi làm cho Điền Hân theo bản năng ôm sát cổ hắn, hai chân gắt gao víu ở bên hông hắn.Ryan ôm nàng đi đến bên giường, để nàng nằm úp sấp chống tay xuống giường, đỉnh đại nhục bổng thật mạnh đi vào._"A...”

Điền Hân cắn môi dưới, cố nén không hô lớn, con gái ngủ bên người, nàng sợ đánh thức bé con, thân người nhỏ nhắn bị hắn bị đẩy về phía trước không đợi nàng ổn định thân hình, quy đầu lớn của hắn lại lấy tốc độ kinh người đi vào thật mạnh rồi lại rút ra thật nhanh mỗi lần đều đụng vào tử cung mẫn cảm non mềm, làm cho nàng thoải mái lại khó nhịn, cắn môi nức nở ra tiếng.Ryan vuốt ve mân mê mông trắng ánh mắt không khỏi bị cúc hoa hồng hào hấp dẫn.

Cúc huyệt của nàng thật đáng yêu làm cho hắn muốn thử vùi vào không biết mỹ vị cảm giác như thế nào, vừa tưởng tượng trong lòng, ngón tay hắn không tự chủ được đi vào._“A...”

Điền Hân ngẩng đầu lên, thất kinh lấy tay ngăn cản hắn, nàng biết hắn đối với cúc hoa rất có hứng thú, tuy nàng rất muốn lấy lòng hắn nhưng lại không muốn cống hiến cúc hoa: _“Ryan…Đừng…Nơi đó không được!”_“Suỵt…Bảo bối, thả lỏng nào, đừng khẩn trương.”

Ryan hít vào một hơi, nàng bởi vì khẩn trương làm đại nhục bổng bị hút chặt, như bị bẻ gãy, hắn trấn an nói: _“Anh sẽ dùng ngón tay chơi đùa chứ không nhét đại nhục bổng, em cứ thả lỏng.”_"A...Đau...Ryan...Đừng..Rút ra...A...”

Phía trước tiểu huyệt bị đại nhục bổng đảo thật trướng, mặt sau cúc hoa bị ngón tay rút ra chọc vào hơi nóng.

Hai cảm giác kích thích Điền Hân làm nàng khóc ra tiếng, nàng thật sự chịu không nổi: “Ryan...Ông xã, không cần…A…Em chịu không nổi…A!”_“Ngoan…Mút chặt như vậy có phải chưa là chưa thỏa mãn không, thả lỏng đi đại nhục bổng đâm bà xã khó chịu sao?

Hử?”

Ryan hôn tấm lưng bóng loáng của nàng, một tay tận tình đùa giỡn tiểu cúc huyệt, một tay chậm rãi từ bụng nàng đi xuống đi vào mảng hoa huyệt lầy lội mật dịch giữa hai chân khẽ vuốt nộn thịt._“A...”

Điền Hân rên một tiếng thật dài, một dòng nhiệt nóng từ tử cung phun ra._"Tiểu bảo bối,em cũng thật dâm lãng, bị anh xoa ra nhiều nước thoải mái chứ.”

Ryan cười gian đút ngón tay ướt đẫm vào miệng nhỏ đang hé mở của nàng, chơi đùa với đầu lưỡi.

Hoa huyệt kịch liệt co rút khiến gậy sắt phía dưới nửa bước cũng không rời được, vách tường tử cung không ngừng cắn mút.

Đại thiết bổng bị vách tường siết chặt sắp phát điên Ryan hốt hoảng nhớ tới nàng lấy đến bát đá, không khỏi cười tà mạnh mẽ rút đai nhục bổng ra, đứng dậy chọn một khối băng láng mịn, thừa dịp nàng thất thần mạnh mẽ nhét khối băng vào trong hoa huyệt.
 
[ H Nặng ] [ Hạ Bộ ] Ông Xã Em Là Thú Nhân (Full)
[Chương 76] Ngọt ngào (END)


_Hiện tại, tôi có "đăng" tiếp 1 pic truyện mới có tên
"Thuần Thú Sư" _Cũng giống pic trên đều thuộc thể loại Xuyên Giới, Thú Nhân, 18+...

Nhưng khác cái có lẽ sẽ ít H hơn so với bên "ông xã", main thuộc dạng Nữ Cường, nam Nhân Thú Sủng.

Bộ truyện khái quát chân thật lối sống nơi hoang rừng...

Nào nào, ai nếu có hứng thú cũng như khá thích thể loại này thì bơi vào~ :)))_Độ dài: 60 chap [Full]vì vậy mong rằng mn sẽ tiếp tục
đọc và ủng hộ

________________________________________

_"A..."

Cảm giác lạnh lẽo đến thấu xương làm cho Điền Hân đang trong dư vị cao trào dần dần tỉnh táo lại, giật mình một cái giãy dụa muốn bước xuống giường để xem hắn làm sao có thể tiến vào nữa.

Ryan theo sát phía sau đè cái eo thon nhỏ của nàng, banh hai chân nàng ra, vừa vặn đi vào, đại nhục bổng cứng rắn thô bạo căng rộng hoa huyệt, Điền Hân bị đâm mạnh, bật về phía giường, thân mình trần trụi kề sát da lông, cặp mông trắng trẻo vươn cao, hoa huyệt đỏ bừng không ngừng co rút, giống như hé ra cái miệng nhỏ nhắn đói khát, tham lam hút chặt nam căn nóng cứng._"Ồ...Tiểu bảo bối...Em hút anh thật chặt...Anh cũng cho em thưởng thức cảm giác ở trong biển băng hố lửa."

Ryan nói rồi cầm lấy khối băng hình trụ nhét vào cúc hoa bị đùa có chút sưng đỏ của Điền Hân. _"A...Không cần..."

Điền Hân hốt hoảng kêu khóc, hoa huyệt cùng cúc hoa đồng thời để vào khối băng làm cho nàng không tụ chủ được khẽ rung, hoa huyệt bị đại nhục bổng to lớn cùng làm nóng làm nàng sảng khoái không được, lạnh cùng nóng hai cực trái ngược nhau, thân thể nàng vừa nóng vừa lạnh, mãnh liệt kích thích làm nàng hỏng mất, không tự chủ được xoay người kêu khóc.Ryan bị nàng xoay cảm giác rất tốt, cảm thụ vách tường hoa huyệt kịch liệt co rút, Ryan rốt cuộc nhịn không được, theo đuổi dục vọng của chính mình ở trong cơ thể nàng._"Tiểu yêu tinh...Tiểu bảo bối...Em cũng thật phóng đãng, nhìn tiểu huyệt phía dưới của em cơ hồ rất khát, dùng sức hút anh không ngừng, nó bị anh đâm phát ra tiếng nè, thoải mái không?"_"Thoải mái...Thật thoải mái...A...

Mau nữa...Nhanh chút... lạnh quá...Ưm...Nóng quá...Dùng sức...

Cho em...A.."

Điền Hân không chịu nổi, hoàn toàn không biết chính mình đang nói cái gì, nàng đã hoàn toàn mất đi lý trí._"Chậc..."

Hoa huyệt cùng cúc hoa đồng thời bị Băng Hỏa tiến công, cũng thừa nhận đại nhục bổng của Ryan, nhìn nàng hoàn toàn thuần phục bên dưới hắn, làm cho Ryan thỏa mãn, tách hai chân nàng ra, mỗi một lần thâm nhập đều đến nơi sâu nhất, mỗi lần rút ra đều mãnh liệt, hai thân thể va chạm phát ra tiếng thật lớn.

Không biết qua bao lâu khối băng trong cơ thể Điền Hân đã hóa thành nước, Ryan rống lên, run rẩy phóng toàn bộ mầm móng vào hoa tâm của nàng._"Ưm..."

Điền Hân bị làm cho hồn phi phách tán, buồn bực hừ một tiếng, trước mắt tối đen hôn mê bất tỉnh.

Ryan bắn tinh xong vào thân mình ẩm ướt thô suyễn, nhìn nước mắt nàng còn trên khuôn mặt nhỏ nhắn, không khỏi yêu thương vươn tay nhẹ nhàng nhẹ nhàng lau đi khóe mắt ước đẫm nước mắt.

Nhẹ nhàng thở dài, vật nhỏ này, đúng là phiền toái, đã làm mẹ, còn không an phận, thời điểm nàng đột nhiên biến mất làm cho hắn lo lắng đề phòng, hắn nên đối với nàng thế nào mới tốt đây.Thời điểm Điền Hân tỉnh lại, liền ngẩn người khi thấy Ryan nhìn chằm chằm nàng, Điền Hân khẽ cử động, liền cảm giác toàn thân đau nhức giống như thân thể không còn là của mình, đặc biệt là đau đớn giữa hai chân, không khỏi nhớ tới hành vi lớn mật của mình.

Trên mặt không khỏi đỏ lên, miễn cưỡng ngồi dậy, khẽ đẩy Ryan ra, nàng còn có việc muốn hỏi rõ ràng, không thể để việc không minh bạch mà trôi qua._"Ryan...Em hỏi anh...Anh còn thích Mộ Sa không...?"

Điền Hân hỏi thẳng vấn đề, hơn nữa nàng và hắn đã như vậy, hai người còn có đứa nhỏ, còn có thể làm thế nào, nàng hỏi như vậy là muốn làm cho mình an tâm một chút.

Ryan nghe vậy sửng sốt, thì ra nàng đã biết hết, chẳng trách tại sao nàng lại làm loạn bỏ nhà trốn đi._"Anh mau nói...Có phải anh vẫn còn thích nàng, nếu đúng như thế, em lập tức ôm đứa nhỏ rời đi."

Ryan ôm nàng, thở dài nói: " Ai, không có, anh không còn nghĩ tới nàng ấy, anh hiện tại trong lòng đều là em, cả đại nhục bổng cũng chỉ có phản ứng với em, nếu em không tin, anh có thể chứng minh."

Vừa nói vừa dùng đại nhục bổng cọ vào nàng.

"Khốn kiếp, em đang nói chuyện đứng đắn với anh đó."

Điền Hân đấm vào ngực hắn, xấu hổ mắng hắn không đứng đắn, tuy nhiên cảm nhận dục vọng mãnh liệt của hắn với mình khiến nàng an tâm, không nhớ rõ ở nơi nào đã từng nghe qua một câu, nếu như đàn ông vẫn giữ được nhiệt tình trong tình dục chứng tỏ trong lòng hắn yêu bạn._"Anh cũng đang nói đứng đắn."

Ryan cúi đầu hôn cái mũi nhỏ nhắn của nàng, nói tiếp: "Bất kể trước kia anh có tình cảm thế nào với Mô Sa, đều là trước khi em xuất hiện, hiện tại anh chỉ yêu một người là em, cũng chỉ có dục vọng với mình em, tin anh, chúng ta khó khăn lắm mới có thể ở chung, lại còn có cục cưng, đừng bởi vì chút sự việc này mà bỏ anh đi được không?

Anh về nhà không thấy được em và cục cưng quả thực hù chết anh, sau này đừng làm anh sợ nữa."

Nói đến việc này Điền Hân không khỏi mân mê miệng nói: "Còn nói, anh chậm như vậy mới đi tìm em, em đi chậm rì, vốn tưởng rằng rất nhanh anh sẽ tới, ai biết đợi nhiều ngày như thế, giống đực các anh không phải mũi rất thính sao, như thế nào hương vị của em mà không nghe thấy được?"

Ryan hung hăn cắn một cái lên cái miệng nhỏ nhắn, nhìn chằm chằm nàng đau lòng nói: "Em còn nói, không thấy em cùng cục cưng, dọa hù chết anh, thế nào còn nói có lý trí, phản ứng đầu tiên chính là em ôm cục cưng trở lại cái nhà kia, cho nên mới chạy đến sơn động tìm, ai biết cái gì cũng không tìm được mới phát hiện bốn phía không có mùi của em."_"Đồ ngốc."

Nhìn hắn liên tưởng cả người run rẩy, Điền Hân không khỏi đau xót, hoá ra hắn thật sự lo lắng nàng quay về, theo bản năng cọ cọ trong lòng hắn, nhẹ giọng nói: "Sơn động kia căn bản là không có đường ra, em không thể quay về, sau này anh không cần lo lắng em đột nhiên bỏ anh đi."_"Cả đời đều không bỏ đi?"

Ryan gắt gao ôm nàng truy vấn hỏi._"Ừ...Cả đời đều không bỏ đi."

Điền Hân gật đầu._"Tiểu bảo bối...Anh yêu em."_"Em cũng yêu anh...Ông xã thú nhân của em..."

Điền Hân cuối cùng cũng buông khúc mắc ở trong lòng, cam tâm tình nguyện yêu ông xã thú nhân này, vẫn là nàng tùy hứng, không ngừng gây cho hắn phiền toái, nhưng nàng tin rằng Ryan vui vẻ chịu đựng, ai kêu hắn yêu nhần nữ nhân xâm nhập dị giới này.

Không biết thời điểm bảo bối Điền Điềm tỉnh ngủ, thật là chán đến chết phun phèo phèo, thật là đôi cha mẹ không trách nhiệm, bản thân ngọt ngào mà không để ý bé cưng có đói bụng hay không, còn nữa, bọn họ còn ép gả người ta hai lần, khi bé cưng lớn lên rốt cuộc là gả cho Tiểu Bạch Sư ?

Hay là gả cho Hắc Báo?

Ai, đây quả là đại nạn, tuy nhiên bây giờ nàng còn nhỏ, việc này hẳn là để đó sau này hãy phiền não...________________________________________

_Và cuối cùng, tôi muốn gửi lời "cảm ơn" tới tất cả mn, đã đọc cũng như vote cho bộ truyện, many thanks...:'))

________________________________________

[THANKS & SEE YOU AGAIN]
 
Back
Top Bottom