Lãng Mạn [H+] DỤ DỖ - Hoàn

[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 40: Gặp ba mẹ cô


Trong vài ngày ở nhà Trương Du, ba mẹ anh ngày nào cũng chuẩn bị một bàn tiệc thịnh soạn với những món ăn ngon.

Hà Tô đã tròn trịa hơn, sắc mặt cũng hồng hào hơn trước.

Những ngày này, Hà Tô còn gọi điện cho bà Trương, nhờ bà giúp cô nói chuyện với ba mẹ mình, giải thích mọi chuyện để bà có thể đưa Trương Du đến gặp họ.Ba mẹ Hà Tô lúc đầu nghe chuyện này đã rất tức giận, còn gọi điện giục cô phải về ngay.

Cuối cùng, ngày nào cũng bị bà Trương dạy dỗ họ đành miễn cưỡng chấp nhận hiện thực.Hôm đó, Trương Du và Hà Tô tạm biệt ba mẹ anh.

Chẳng những họ không buồn mà còn giục họ nhanh chóng rời đi.

Biết con trai sắp được gặp ba mẹ vợ, làm sao mà không vui cho được?Sau khi chào hỏi xong hai người lái xe rời đi, trước khi đi còn mua vài đặc sản địa phương làm quà.Hành trình khá dài, nên họ dừng lại nghỉ ngơi dọc đường, đến tối hôm sau mới về đến nhà.

Hà Tô vô cùng lo lắng, nhưng Trương Du lại không hề tỏ ra căng thẳng, cô lo ba mẹ sẽ không chấp nhận Trương Du, làm anh xấu hổ.

Trương Du không hề lo lắng, bởi anh tin mình có thể thuyết phục họ, sẽ không làm họ thất vọng."

Đi thôi, gặp bố mẹ vợ nào!"

Trương Du tự tin bước đi bên cạnh Hà Tô, tay xách một túi đặc sản địa phương cùng quà cáp.

Từ lúc hai người bước vào, ba mẹ Hà Tô không mấy vui vẻ, nhưng vẫn đổi xử thoái mái với Trương Du, mẹ Hà còn còn kéo Hà Tô vào bếp, khẽ trách cô."

Con, con!

Càng lớn càng cánh càng cứng cáp rồi!"

Mẹ Hà Tô tỏ vẻ thất vọng."

Mẹ... anh trương Du cũng không xấu như hai người nghĩ đâu...anh ấy... rất tốt với con."

Hà Tô kéo góc áo mẹ Hà vừa làm nũng vừa giải thích."...Được rồi được rồi!

đã biết! chuẩn bị ăn cơm đi!"

Tuy mẹ Hà Tô không dành nhiều thời gian cho con gái, nhưng bà biết cô sẽ không từ bỏ lựa chọn của mình."

Để con bưng đồ ăn."

Hà Tô thấy bà thả lỏng, vui vẻ xoay quanh cùng làm đồ ăn.Trong khi nhà bếp vui vẻ, phòng khách lại trầm lắng hơn nhiều.

Hai mẹ con dọn bàn ăn rồi gọi hai người vào ăn cơm.Ngoài Trương Du, ba người còn lại đều có vẻ mặt không quá tốt.

Hà Tô và mẹ Hà lo lắng về thái độ của ba Hà đối với Trương Du, còn ông tỏ vẻ muốn dạy cho Trương Du một bài học.Trương Du không hề hay biết, anh gắp thức ăn cho Hà Tô, múc một chén canh, còn cẩn thận thổi từng chút.Lúc này, ba Hà Tô lấy một chai rượu từ dưới gầm bàn ra.

Hà Tô và mẹ Hà có chút lo lắng, tưởng ông đang ép Trương Du uống.

Hà Tô lo lắng liếc nhìn Trương Du, nhưng anh lại nhìn cô với ánh mắt trấn an."

Có thể uống không?"

Ba Hà mở chai rượu, rót cho mình một ly, rồi rót đầy ly của Trương Du, đưa về phía anh."

Chú muốn uống, cháu uống với chú."

Trương Du nâng ly, kính rượu ba của Hà Tôi rồi nhấp một ngụm."

Được."

Ông uống chậm rãi, nhưng rất cần mẫn rót đầy ly của Trương Du.

Anh thường đi nhậu với bạn bè, đương nhiên tửu lượng không có vấn đề gì.

Uống xong một chai rượu trắng, mặt anh chỉ hơi đỏ, còn ba của Hà Tô đã choàng váng, không chịu được.

"...Cái thằng nhóc này...nhổ củ cải trắng nhà tao... tiện cho mày."

Ông say rượu nói linh tinh, nhưng cũng là những lời thật lòng.

Mẹ Hà đỡ ba vào phòng, Trương Du cũng giúp một tay.

Dù đang nằm trên giường, ba của Hà Tô vẫn tiếp tục nói năng linh tinh với Trương Du.

Mẹ cô đánh cho ông một cái bảo nằm nghỉ đi, xong xuôi ra ngoài còn dọn phòng cho Trương Du.

"Anh không sao chứ?"

Hà Tô đỡ Trương Du, lo lắng hỏi."

Không sao, vẫn nhận ra được vợ anh."

Trương Du cười hì hì trêu ghẹo."..."

Hà Tô bị mẹ Hà bảo về phòng , dù đã tắm rửa sạch sẽ và nằm trên giường, cô vẫn không khỏi lo lắng cho Trương Du.

Anh có thể tự lo cho mình không, uống rượu xong có thấy khó chịu không.

Nghĩ vậy, Hà Tô nằm cũng không yên, đi nhẹ nói khẽ đến cửa phòng anh, do dự một lát rồi đưa tay nắm thử xem có khóa cửa không.

Cửa không khóa.Hà Tô nhảy nhót trong lòng.

Như vậy cô sẽ không phải lục tìm chìa khóa nữa, cô lặng lẽ bước vào, đóng cửa lại rồi khóa lại cho an toàn.

Hà Tô vừa mới sờ đến chăn, cả người đã bị ô chăn ấm áp bao lấy."

Cải trắng đến rồi!"

Giọng nói của Trương Du vang lên bên tai, hơi thở của Trương Du nồng nặc mùi rượu, khiến Hà Tô hơi choáng váng.

"Bố em nói nhảm...anh không sao chứ?"

Hà Tô ngượng ngùng đẩy Trương Du ra."

Ông ấy không nói nhảm, em là cải thảo, anh là tên đầu heo nhổ em lên, chỉ có anh mới nhổ được em..."
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 41: Dùng miệng


"Anh không chỉ muốn nhổ... mà còn muốn ăn nữa..."

Hơi thở của Trương Du càng lúc càng gần."

Không...

Không được!

ở đây không được... bố mẹ em sẽ biết..."

Tâm trí Hà Tô mách bảo cô rằng nếu làm ở đây, chắc chắn cô sẽ bị làm đến phát khóc, ba mẹ cô sẽ nghe thấy."

Lâu rồi chúng ta không làm ... anh khó chịu quá...

Tô Tô..."

Trương Du nói, cọ xát cây gậy cương cứng giữa hai đùi Hà Tô, khiến Hà Tố đỏ mặt."...

Họ sẽ nghe thấy... anh... anh tự làm được mà..."

Hà Tô cẩn thận nghiêng người tránh xa Trương Du."

Anh hơi say...không có sức...em giúp anh?"

Trương Du giả vờ yếu đuối, dụ dỗ Hà Tô từng chút."

Em...giúp như thế nào?"

Thấy Hà Tô còn lưỡng lự, Trương Du ngồi dậy dựa vào đầu giường, nhấc Hà Tô đang nằm giữa hai chân mình lên.

Anh đắp chăn lên cho cô vì trời quá lạnh dễ bị cảm.

"Dùng miệng em."

Trương Du tụt quần, cây thịt bỗng nhiên nhô ra, đập vào mặt Hà Tô khiến cô giật mình."

Không... không được... em sẽ không..."

Côn thịt đột nhiên bắn ra, lần đầu tiên cô gần gũi với nó như vậy, nên hơi thẹn thùng.

"Anh dạy cho em, giúp anh nhé...?"

Trương Du vuốt ve khuôn mặt mịn màng của cô, côn thịt của anh như vô ý chạm vào môi cô.

"Tô tô...

Anh thật sự rất khó chịu...

Nem sờ sờ...cứng làm anh đau quá................"

Trương Du tiếp tục giả vờ đáng thương.

Nhìn cây gậy thịt lắc lư trước mặt, và vẻ mặt có vẻ đau khổ của Trương Du, Hà Tô cảm thấy có chút không đành lòng."...Làm như thế nào..."

"Ngậm lấy nó...

Sau đó dùng đầu lưỡi liếm liếm, nhẹ dùng răng cắn nó..."

Hà Tố thử liếm đầu lưỡi, vị mặn và hơi tanh, cô ngoan ngoãn há miệng ra, cẩn thận ngậm chặt và liếm bằng lưỡi nhỏ.

Cây thịt của Trương Du to và dài đến nỗi má Hà Tô phồng lên, khi cô ngậm lấy đầu của nó.

Hà Tô cau mày, cố gắng nuốt trọn nó.Hà Tô không thể nuốt được nữa, nhưng một phần lớn thân gậy vẫn còn lộ ra.

Cô ngước nhìn Trương Du với vẻ mặt nhăn nhó, như đang phàn nàn về độ dài của nó.

Cô chỉ có thể cố gắng đưa nó lên xuống, liếm lắp đầu nấm bằng lưỡi."

A..."

Tương Du hưởng thụ nhìn chằm chằm mặt Hà Tô, tay vuốt vé đỉnh đầu cô, nhìn quai hàm cô phồng lên, bụng nhỏ như có lửa đốt, cây gậy lại to thêm vài phần."

A..."

Hà Tô hơi tò mò, vì sao nó lại to hơn, trợn mắt nhìn lại Trương Du.

Giây phút ánh mắt họ chạm nhau, sợi dây trong tâm trí Trương Du cuối cùng cũng đứt phựt.

Anh dùng hai tay ấn đầu cô phun ra nuốt vào, khiến mắt cô đỏ hoe, cho đến khi nuốt trọn cây thịt, cho đến khi nó chạm đến cổ họng khiến cô nghẹn lại.

Anh lại buông tay, để Hà Tô ngẩng đầu lên.

Không đợi cô buông ra hoàn toàn, anh lại ấn đầu cô xuống, cô muốn nôn mửa, Hà Tô cố vùng vẫy nhưng vô ích.Trương Du điều khiển đầu Hà Tô lên xuống, dần dần tăng tốc độ.

Anh ngửa cổ ra sau vì khoái cảm, tựa đầu vào đầu giường, thở hổn hển.

Hà Tô bị ép nuốt cây gậy to, mỗi lần thúc vào đều khiến cô muốn nôn.

Nước mắt trào ra, cô có ý phản kháng nhưng phí công.Không biết bao lâu trôi qua, Hà Tô chỉ cảm thấy má đau nhức và mệt mỏi, cổ họng đau rát.

Trương Du không có dấu hiệu dừng lại.Cô không nhịn được đánh vào đùi Trương Du, họng phát ra tiếng nức nở yếu ớt.Cuối cùng, Trương Du tăng tốc, thúc vào miệng cô khoảng trăm lần trước khi xuất tinh vào cổ họng .

Đây là một trải nghiệm khổ sở đối với Hà Tô.

Ma sát kéo dài khiến môi cô đỏ và sưng lên, thậm chí còn hơi rát.

Lần xuất tinh khiến Hà Tố bất ngờ.

Một lượng lớn tinh dịch tràn vào thực quản, làm cô nghẹn thở và bật khóc, nuốt gần hết tinh dịch.Thấy Hà Tô khó chịu chảy nước mắt, Trương Du nhấc cô lên và nhẹ nhàng vỗ lưng, cố gắng giúp cô cảm thấy dễ chịu hơn."

Khụ khụ!

Khụ..."

Hà Tô vừa ho khan vừa dùng sức đánh anh, sau khi bình tĩnh lại, cô thẹn quá hóa giận cắn mạnh vào má anh.

"Anh sai rồi...."

Trương Du kiên nhẫn dỗ dành, lại dẫn cô đi súc miệng, lúc này mới vừa lòng ôm cô nằm xuống.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 42: Kết thúc


Sáng hôm sau, Hà Tô lặng lẽ chạy từ phòng Trương Du về phòng mình.

Trong lúc rửa mặt, cô phát hiện môi mình sưng đỏ, giọng nói hơi khàn, nên vội vàng bôi thuốc rồi bực bội rời khỏi phòng tắm.Xuống lầu cô nhìn Trương Du trông tươi tỉnh hẳn lên, lại nhớ đến nỗi khổ của mình đêm qua, càng không thèm để ý đến anh.Cuối cùng, lúc mẹ Hà nhận ra giọng cô hơi khàn, cô đành nuốt nước bọt và nói dối là mình có thể đã bị cảm.Thấy Hà Tô càu nhàu, Trương Du đùa giỡn bịa ra cớ để đưa cô ra ngoài mua thuốc.

Anh kéo cô ra dỗ dành, rồi dẫn cô đi dạo phố, cuối cùng cô cũng bình tĩnh lại, anh còn mua thuốc giảm sưng cho cô ngậm.Thời gian trôi qua thật nhanh.

Sau một thời gian ở nhà Hà Tô, Tết Nguyên Đán đã đến gần, việc mua sắm đồ Tết được giao cho hai người.Hai người nắm tay nhau dạo bước trên những con phố tấp nập, ngắm nhìn những con phố được trang trí đèn lồng đỏ và câu đối đỏ khắp nơi.

Đường phố tấp nập người qua lại, những món đồ Tết được bày bán rực rỡ, sau khi Hà Tô vui chơi thỏa thích, hai người trở về nhà với một đống đồ đạc trong tay.Cách đây không lâu, bà Trương cũng được đưa sang đón Tết bên này, nhiều họ hàng khác cũng đến.

Hà Tô giới thiệu Trương Du lần lượt với mọi người, và ai nấy đều rất thích và khen ngợi anh.Đêm giao thừa, mọi người quây quần bên mâm cơm đón giao thừa.

Bàn ăn bày biện thịnh soạn, các cụ già trò chuyện rôm rả về chuyện gia đình.

Trương Du chăm chỉ bóc tôm cho Hà Tô, thỉnh thoảng lại trả lời câu hỏi của mọi người.

Bóc một con, anh đưa cho Hà Tô, rồi lại bóc con tiếp theo."

Anh cũng ăn đi!"

Trong miệng Hà Tô nhét đầy tôm, nói mơ hồ không rõ lời."

Anh không ăn, bóc cho em."

Trương Du với tay lấy khăn giấy lau miệng cho cô, ánh mắt tràn ngập ý cười."

Vậy thì ăn canh đi... ngon lắm!"

Hà Tô cầm bát của cô lên, múc một thìa, để nguội rồi đưa qua, cẩn thận đút cho anh ăn.Ba mẹ cô và bà Trương nhìn hai người trìu mến, cảm thấy rất mãn nguyện.

Rất nhanh đã đến giờ bắn pháo hoa.

Trương Du đã căn thời gian thật chuẩn xác.

Ngay lúc đó, vô số pháo hoa bay lên trời, bầu trời rực rỡ sắc màuTrương Du chạy đến bên Hà Tô, ôm cô để giữ ấm.

Cô ngước nhìn bầu trời, ánh mắt ngập tràn hình ảnh pháo hoa.

Trương Du nhìn Hà Tô, ánh mắt cũng tràn đầy tình cảm của anh, ngắm pháo hoa cùng cô.Hà Tô nghiêng đầu nhìn Trương Du.

Pháo hoa trên trời thật rực rỡ, và anh cũng vậy.

Không hiểu sao Hà Tô lại nhón chân lên hôn Trương Du, nụ hôn ngắn ngủi, nhưng đủ để diễn tả hết tình cảm của mình.Vừa hôn xong cô đã lùi về, nhìn Trương Du với nụ cười e thẹn.

Trương Du thoáng kinh ngạc một chút, nụ cười rạng rỡ nở trên môi, anh ôm cô chặt hơn nữa....Một năm nữa lại trôi qua thật nhanh, nhưng năm nay, không chỉ là Tết Nguyên đán, mà anh còn muốn cầu hôn.

Anh nóng lòng muốn cưới người yêu về nhà càng sớm càng tốt.

Hà Tô là bảo bối của ba mẹ cô.

Nếu muốn gả con cho người khác, anh phải có mặt ở đây làm cho họ yên tâm.

Vậy nên, năm nay anh đón giao thừa ở nhà cô.Lúc pháo hoa nổ vang, Trương Du quỳ một gối xuống, dưới ánh mắt kinh ngạc của Hà Tô.

Anh lấy từ trong túi áo ra một hộp quà nhỏ màu đen và mở nắp.

Chiếc nhẫn bên trong lấp lánh dưới ánh đèn đêm.Trương Du nhìn Hà Tô, môi mấp máy nói.

Tiếng pháo hoa vang lên rất lớn, không ai nghe thấy, chỉ có Hà Tô mới nghe rõ.Anh nói:"Tô Tô, lấy anh nhé!"

Mắt Hà Tô dần dần ngấn lệ, cô cắn môi, không biết phải nói gì.

Cô nhìn chiếc nhẫn trước mặt, đưa tay ra, gật đầu thật mạnh, lúc này nước mắt đã trào ra.Nước mắt làm nhòe tầm nhìn của cô, lúc mở mắt ra lần nữa, cô đã nằm gọn trong vòng tay Trương Du.

Cảm giác mát lạnh của chiếc nhẫn trên ngón tay cô khẳng định sự hiện diện của nó.....Đám cưới của họ được lên kế hoạch vào đúng ngày tốt nghiệp của Hà Tô.

Trương Du không đành lòng cô phải chịu lạnh mặc váy cưới giữa mùa đông lạnh giá, nên anh đã chọn tổ chức hôn lễ vào mùa hè.

Sáng hôm đó, Hà Tô chụp ảnh tốt nghiệp xong xuôi, thay váy cưới để tham gia một buổi "chụp ảnh cưới" đặc biệt với các bạn cùng lớp.

Trương Du mặc vest ôm Hà Tô mặc váy cưới màu trắng, đứng ở giữa.

Xung quanh họ là các bạn cùng lớp, giáo viên và bạn bè của Hà Tô.Buổi chiều, tiệc cưới được tổ chức tại một khách sạn lớn gần trường học.

Bạn bè của Trương Du rủ hai người uống một ly rượu giao bôi, Lý Thắng Thiên là người cổ vũ nhiệt tình nhất.Trương Du ngại ngùng nhận ly, Hạ Tô cũng đỏ mặt theo.

Họ nhìn nhau, đan tay vào nhau, đưa ly lên môi.

Họ ngẩng đầu uống cạn, trong tiếng reo hò và vỗ tay vang dội.Hai người mỉm cười nhìn nhau.Rượu giao bôi xuống bụng, sau đó họ nắm tay nhau cùng đi hết quãng đời còn lại.

The end!
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
40,905
Bài viết
1,159,377
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom