[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
- Tham gia
- 25/9/25
- Bài viết
- 131,438
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 40: Gặp ba mẹ cô
Chương 40: Gặp ba mẹ cô
Trong vài ngày ở nhà Trương Du, ba mẹ anh ngày nào cũng chuẩn bị một bàn tiệc thịnh soạn với những món ăn ngon.
Hà Tô đã tròn trịa hơn, sắc mặt cũng hồng hào hơn trước.
Những ngày này, Hà Tô còn gọi điện cho bà Trương, nhờ bà giúp cô nói chuyện với ba mẹ mình, giải thích mọi chuyện để bà có thể đưa Trương Du đến gặp họ.Ba mẹ Hà Tô lúc đầu nghe chuyện này đã rất tức giận, còn gọi điện giục cô phải về ngay.
Cuối cùng, ngày nào cũng bị bà Trương dạy dỗ họ đành miễn cưỡng chấp nhận hiện thực.Hôm đó, Trương Du và Hà Tô tạm biệt ba mẹ anh.
Chẳng những họ không buồn mà còn giục họ nhanh chóng rời đi.
Biết con trai sắp được gặp ba mẹ vợ, làm sao mà không vui cho được?Sau khi chào hỏi xong hai người lái xe rời đi, trước khi đi còn mua vài đặc sản địa phương làm quà.Hành trình khá dài, nên họ dừng lại nghỉ ngơi dọc đường, đến tối hôm sau mới về đến nhà.
Hà Tô vô cùng lo lắng, nhưng Trương Du lại không hề tỏ ra căng thẳng, cô lo ba mẹ sẽ không chấp nhận Trương Du, làm anh xấu hổ.
Trương Du không hề lo lắng, bởi anh tin mình có thể thuyết phục họ, sẽ không làm họ thất vọng."
Đi thôi, gặp bố mẹ vợ nào!"
Trương Du tự tin bước đi bên cạnh Hà Tô, tay xách một túi đặc sản địa phương cùng quà cáp.
Từ lúc hai người bước vào, ba mẹ Hà Tô không mấy vui vẻ, nhưng vẫn đổi xử thoái mái với Trương Du, mẹ Hà còn còn kéo Hà Tô vào bếp, khẽ trách cô."
Con, con!
Càng lớn càng cánh càng cứng cáp rồi!"
Mẹ Hà Tô tỏ vẻ thất vọng."
Mẹ... anh trương Du cũng không xấu như hai người nghĩ đâu...anh ấy... rất tốt với con."
Hà Tô kéo góc áo mẹ Hà vừa làm nũng vừa giải thích."...Được rồi được rồi!
đã biết! chuẩn bị ăn cơm đi!"
Tuy mẹ Hà Tô không dành nhiều thời gian cho con gái, nhưng bà biết cô sẽ không từ bỏ lựa chọn của mình."
Để con bưng đồ ăn."
Hà Tô thấy bà thả lỏng, vui vẻ xoay quanh cùng làm đồ ăn.Trong khi nhà bếp vui vẻ, phòng khách lại trầm lắng hơn nhiều.
Hai mẹ con dọn bàn ăn rồi gọi hai người vào ăn cơm.Ngoài Trương Du, ba người còn lại đều có vẻ mặt không quá tốt.
Hà Tô và mẹ Hà lo lắng về thái độ của ba Hà đối với Trương Du, còn ông tỏ vẻ muốn dạy cho Trương Du một bài học.Trương Du không hề hay biết, anh gắp thức ăn cho Hà Tô, múc một chén canh, còn cẩn thận thổi từng chút.Lúc này, ba Hà Tô lấy một chai rượu từ dưới gầm bàn ra.
Hà Tô và mẹ Hà có chút lo lắng, tưởng ông đang ép Trương Du uống.
Hà Tô lo lắng liếc nhìn Trương Du, nhưng anh lại nhìn cô với ánh mắt trấn an."
Có thể uống không?"
Ba Hà mở chai rượu, rót cho mình một ly, rồi rót đầy ly của Trương Du, đưa về phía anh."
Chú muốn uống, cháu uống với chú."
Trương Du nâng ly, kính rượu ba của Hà Tôi rồi nhấp một ngụm."
Được."
Ông uống chậm rãi, nhưng rất cần mẫn rót đầy ly của Trương Du.
Anh thường đi nhậu với bạn bè, đương nhiên tửu lượng không có vấn đề gì.
Uống xong một chai rượu trắng, mặt anh chỉ hơi đỏ, còn ba của Hà Tô đã choàng váng, không chịu được.
"...Cái thằng nhóc này...nhổ củ cải trắng nhà tao... tiện cho mày."
Ông say rượu nói linh tinh, nhưng cũng là những lời thật lòng.
Mẹ Hà đỡ ba vào phòng, Trương Du cũng giúp một tay.
Dù đang nằm trên giường, ba của Hà Tô vẫn tiếp tục nói năng linh tinh với Trương Du.
Mẹ cô đánh cho ông một cái bảo nằm nghỉ đi, xong xuôi ra ngoài còn dọn phòng cho Trương Du.
"Anh không sao chứ?"
Hà Tô đỡ Trương Du, lo lắng hỏi."
Không sao, vẫn nhận ra được vợ anh."
Trương Du cười hì hì trêu ghẹo."..."
Hà Tô bị mẹ Hà bảo về phòng , dù đã tắm rửa sạch sẽ và nằm trên giường, cô vẫn không khỏi lo lắng cho Trương Du.
Anh có thể tự lo cho mình không, uống rượu xong có thấy khó chịu không.
Nghĩ vậy, Hà Tô nằm cũng không yên, đi nhẹ nói khẽ đến cửa phòng anh, do dự một lát rồi đưa tay nắm thử xem có khóa cửa không.
Cửa không khóa.Hà Tô nhảy nhót trong lòng.
Như vậy cô sẽ không phải lục tìm chìa khóa nữa, cô lặng lẽ bước vào, đóng cửa lại rồi khóa lại cho an toàn.
Hà Tô vừa mới sờ đến chăn, cả người đã bị ô chăn ấm áp bao lấy."
Cải trắng đến rồi!"
Giọng nói của Trương Du vang lên bên tai, hơi thở của Trương Du nồng nặc mùi rượu, khiến Hà Tô hơi choáng váng.
"Bố em nói nhảm...anh không sao chứ?"
Hà Tô ngượng ngùng đẩy Trương Du ra."
Ông ấy không nói nhảm, em là cải thảo, anh là tên đầu heo nhổ em lên, chỉ có anh mới nhổ được em..."