Lãng Mạn [H+] DỤ DỖ - Hoàn

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
Tham gia
25/9/25
Bài viết
121,666
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
397560167-256-k871206.jpg

[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Tác giả: LyTran118
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

[H+] DỤ DỖ

Hán Việt: Dụ hoặc ( tháo hán 1V1 )

Tác giả: Nãi Thái
Edit: Ly Tran

Tình trạng: 42C/ Hoàn

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Đô thị tình duyên , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Tháo hán
Nội dung tóm tắt
Hà Tô bị tai nạn xe hơi, đầu óc của cô chỉ như một đứa trẻ, cô được đưa về nhà bà ngoại dưỡng bệnh, ở đây cô lại gặp Trương Du, anh là huấn luyện viên thể dục.

Vậy mà Trương Du lại có ý định dụ dỗ cô gái nhỏ, từng bước từng bước chinh phục cô.

---------
Nam chính 26 tuổi, nữ chính 20 tuổi
Thầy giáo dạy thể dục kiêm huấn luyện viên × nữ sinh viên mềm mại Không phải trường đại học - HE
Weibo: Sữa hay không sữa, một chút rau
Nguồn: はる Tags: 18hiendaihvanngontinhthaohantrautruyện18truyệnh​
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 1: Đập đầu vào cửa


Trương Du là giáo viên thể dục tại trường đại học.

Ngoài việc là giáo viên tại trường, anh còn mở một trung tâm huấn luyện thể dục thể thao tư nhân cùng bạn bè đại học, chuyên đào tạo sinh viên thể thao.Hôm nay Trương Du không có tiết dạy, anh rời trung tâm huấn luyện vào buổi trưa, cưỡi mô tô về nhà, trên đường về còn một ít rau để chuẩn bị bữa trưa.Trẻ con rất hay tụ tập ở bãi cát dưới nhà chơi đùa ở bãi cát.

Trương Du cũng chẳng ngạc nhiên lắm, nhưng hôm nay lúc đi ngang qua anh lại trông thấy một cô gái.Nhìn cô gái khoảng mười mấy tuổi hoặc đôi mươi, trắng trẻo và sạch sẽ trong bộ đồ ngủ, nhưng tóc tai rối bù, trong tay cầm chiếc xẻng nhỏ màu vàng đang ngồi xổm ở góc bãi cát, say mê xúc cát.Trương Du cũng chẳng quan tâm nhiều, nhưng tò mò sao lại có người đã lớn như thế rồi, còn chơi trò trẻ con như vậy.

"Trương Du về rồi à."

"Vâng, chú Lý!"

Mọi người trong khu phố này đều biết Trương Du, một anh chàng đẹp trai, năm nay 26 tuổi.

Nhiều dì muốn giới thiệu bạn gái cho anh, nhưng Trương Du chưa từng đồng ý.

Từ khi Trương Du chuyển đến đây, bên cạnh anh không có cô gái nào xuất hiện, khiến một số người nghĩ rằng Trương Du có tật xấu gì đó......"

Cô bé đó đáng thương ghê, não bị chấn động, ba mẹ lại rất bận rộn, chỉ có bà Trương mới có thể chăm sóc được."

"Đúng vậy.

Bà Trương đã lớn tuổi rồi, còn phải chăm sóc cháu gái nữa."

"Nhỏ đó xinh quá, còn là sinh viên đại học đấy..."...Anh xách một túi ni lông đi lên lầu, đi qua hành lang, mơ hồ nghe thấy tiếng mấy bà dì đang buôn chuyện.Trương Du về đến nhà, đi vào bếp, vo gạo nấu cơm rồi quay lại phòng khách, nằm dài trên ghế sofa xem TV.Điện thoại reo, là bạn đại học và cũng là đồng nghiệp của Trương Du, Lý Thắng Thiên."

Alo, chuyện gì?"

Trương Du bật loa ngoài, đặt điện thoại sang một bên tiếp tục xem TV, lười biếng trả lời."

Chiều nay cậu có đến trung tâm huấn luyện không? chỉ cậu mới có thể quản được mấy tên nhóc này, mẹ nó phục thật."

Giọng trong điện thoại rất bực bội, âm thanh xung quanh cũng hỗn loạn."

"À!

Tôi không chăm chỉ đến thể đâu, chiều không đến, cậu tự quản đi."

Trương Du không khỏi cảm thấy buồn cười.

Không biết tại sao, bình thường các học viên trong trung tâm huấn luyện đều sợ anh hơn, nhưng anh cũng đâu có vẻ dữ dằn lắm nhỉ?Trước khi đầu bên kia kịp trả lời, Trương Du Thâm đã ngắt cuộc gọi.Sau khi cơm chín, Trương Du đứng dậy đi vào bếp rửa rau, chuẩn bị nấu thức ăn.

Bây giờ là mùa hè, thời tiết rất nóng.

Trương Du không bao giờ mặc áo lúc ở nhà, anh chỉ mặc một chiếc quần đùi rộng.

Anh cởi trần trong bếp, mồ hôi từ mặt chảy xuống cổ dọc theo cơ ngực nở nang, xuống cơ bụng săn chắc, cuối cùng luồn vào lưng vào quần.Trương Du là người thích thể thao, điều duy nhất trong cuộc sống hằng ngày của anh chính là luyện tập.

Anh không có mỡ trên người, cơ bắp cuồn cuộn, đường nét cơ thể hoàn hảo.

Làn da của anh đã được ánh nắng mặt trời rám nắng thành màu đồng khỏe mạnh, trông cao lớn và cường tráng, nhìn từ xa trông giống như một anh chàng khổng lồ.Cơm nước xong, Trương Du thu dọn nhà cửa một một chút, cầm theo túi đựng rác chuẩn bị đi xuống dưới lầu vứt rác.

Cửa còn chưa mở hẳn, bên ngoài đã truyền đến tiếng "Bốp", giống như đã đập vào thứ gì đó.

Trương Du mở cửa rất mạnh cho nên tiếng động này rất chân thực."

Á!"

"Đồ vật" bên ngoài bị đụng phát ra tiếng động, còn có tiếng nức nở yếu ớt.Trương Du thò đầu ra khỏi khe cửa, nhìn thấy người ngồi xổm sau cửa, chính là cô gái vừa chơi xúc cát ở bãi cát bên dưới, cô che đầu cúi xuống, mái tóc dài che khuất cả mặt, không nhìn rõ biểu cảm, chỉ như một quả bóng nhỏ."

Này... làm gì vậy?"

Trương Du chui ra khỏi khe cửa, ngồi xổm xuống, cố gắng nhìn rõ gương mặt cô gái.Tình trạng hiện tại của cô gái khác với tình trạng trong hố cát.

Bây giờ bộ đồ ngủ của cô hơi bẩn, trên tóc, tay và mặt đều có cát.Trương Du vẫn đang cau mày nhìn cô gái này, bỗng nhiên cô ngẩng đầu lên, trước đó anh không quan sát kỹ, không biết là cô gái này thật sự rất xinh đẹp, da rất trắng cùng khuôn mặt nhỏ nhắn.Nhưng giờ đây đôi mắt to của cô đã ngấn lệ, đôi môi hồng mím chặt, khóe miệng hơi xụ xuống, trên mặt tràn đầy vẻ ủy khuất, trông như sắp khóc đến nơi.Thứ Trương Du không chịu được nhất chính là tiếng khóc của con gái, khi thấy cô gái sắp khóc, anh luống cuống cả tay chân: "Tôi...tôi..."

"Hà Tô!"

Trương Du đang không biết nên làm thế nào, một bóng người lớn tuổi xuất hiện ở cầu thang.

Trương Du quay đầu qua nhìn, thấy bà Trương đang ở dưới lầu.

Chồng bà vừa mới mất năm ngoái, con cái cũng không có ở đây.

Trong ấn tượng của Trương Du, bà Trương là một người rất tốt bụng."

Bà Trương!"

Trương Du nhìn bà Trương ở đầu cầu thang, hít một hơi rồi chống eo đứng lên bước tới.

"Bà ơi! huhu...đầu cháu đau quá..."

Khi nghe thấy tiếng bà Trương, cô gái nhỏ đứng dậy chạy đến ôm lấy bà, vừa khóc nấc đến đôi vai run rẩy."

Được rồi, được rồi...

đừng khóc nữa, về nhà với bà, bà sẽ xoa xoa cho cháu nhé?"

Một tay Bà Trương ôm cô bé đang khóc, tay còn lại xoa đầu cô bé, giống như đang dỗ dành một đứa trẻ."

Xin lỗi làm phiền cậu nhé, đây là cháu gái tôi, tìm mãi mà không thấy nó đâu, không ngờ lại chạy lên đây."

Bà Trương nói với chàng trai trẻ trước mặt với vẻ xin lỗi."

Không sao đâu bà Trương, nhưng mà... xin lỗi, đầu cháu bà bị cửa nhà cháu đập vào một cái"Bà Trương cảm thấy có chút áy náy, dù sao thì cô cháu gái cũng đang khóc."

Không sao đâu, nó chỉ là một đứa trẻ..."

Khi nói đến đây, ánh mắt của bà Trương hiện lên vẻ đau lòng."

Cháu đi đi, bà dẫn nó về."

Sau đó bà nắm tay cô gái, quay người đi xuống cầu thang.

--------Hello, hố mới, thao hán x em gái ngây thơ.Vote và cm lấy động lực nhé 🙂
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 2: Thủ dâm


Trương Du xuống lầu vứt rác xong, gặp một nhóm chú dì đang ngồi buôn chuyện gia đình, thấy Trương Du, họ nhiệt tình chào hỏi, Trương Du không nhịn được sự nhiệt tình của bọn họ, dù sao anh cũng không có việc gì làm, đành phải đi qua ngồi xuống cái ghế đá nhỏ để nghe chuyện.

Trong lúc trò chuyện, chủ đề chuyển sang cháu gái của bà Trương.

Trương Du nghĩ đến "Đồ vật" nhỏ ngồi xổm ở cửa nhà mình, không khỏi bị chủ đề này hấp dẫn, đưa tai lại gần nghe ngóng.

"Tôi nghe nói con bé là sinh viên trường đại học nổi tiếng ở thành phố bên cạnh.

Thật đáng tiếc, cô bé lại bị tai nạn rồi bị chấn thương sọ não, không biết có chữa được nữa hay không."

"Ôi, quá đáng tiếc nhỉ.

Con bé xinh đẹp và học cũng giỏi nữa, nhưng bố mẹ nó đâu rồi? không về cùng sao?"

"Bố mẹ cô bé còn bận điều hành công ty, đưa con bé về rồi vội đi luôn."

"Sao không tìm bảo mẫu chăm sóc con bé nhỉ?

Sao lại gửi về cho bà Trương chăm sóc? bà Trương đã già lắm rồi."

"Xem ra là dì Trương cũng muốn cháu gái về ở với mình."

"Ôi chao... người ta già rồi, chỉ muốn gặp con cháu thường xuyên hơn thôi!

Dù sao thì năm ngoái bà Trương cũng mất chồng, cô đơn một mình.

Bà chỉ nhớ cháu gái, thương cháu, muốn đưa cháu về chăm sóc." ...

"Này!

Trương Du!

Nói đến con gái, đến lúc cháu cũng phải tìm bạn gái rồi.

Cháu vẫn còn trẻ mà...

để dì nói cho cháu nghe, hôm nay ở siêu thị dì gặp một cô gái rất xinh, còn có số điện thoại nữa, cháu có muốn..."

"Dì ơi!

Máy lạnh nhà cháu vẫn còn bật, cháu lên lầu trước!

Hai người cứ từ từ nói chuyện, cháu còn vội.."

Trương Du nghe thấy chủ đề chĩa về mình lại không ngồi yên được, tìm cớ đứng dậy vội vã rời đi.

Lúc anh đi ngang qua tầng nhà bà Trương, vô thức liếc nhìn về phía cửa nhà, lời nói của mọi người vang lên trong đầu, còn có cả tiếng khóc của cô gái nhỏ trong lòng bà Trương...

Trương Du lắc đầu dữ dội, nghĩ thầm: "Liên quan quái gì đến mình?"

Sau khi về nhà, Trương Du luyện tập ở phòng khách như thường lệ, mỗi tay cầm một quả tạ, cơ bắp của anh thay đổi theo từng động tác nâng tạ, người đổ rất nhiều mồ hôi, cuối cùng cũng cảm thấy sảng khoái hơn nhiều.

Anh quay người đi vào phòng tắm, tắm rửa xong xuôi không mặc đồ, cứ thế đi ra khỏi phòng tắm, cầm khăn lau tóc, vật to lớn giữa hai chân khẽ đung đưa theo động tác của Trương Du, có thể tưởng tượng được sau khi cương cứng nó sẽ lớn đến mức nào.

Anh bước đến ghế sofa rồi ngồi xuống, ngả đầu ra sau, hai cánh tay khỏe mạnh buông thõng trên ghế sofa, nằm đó nhắm mắt nghỉ ngơi.

Trương Du mở mắt, dùng khăn lau mái tóc đã gần khô, liếc nhìn một đống lớn giữa hai chân, đột nhiên muốn an ủi một chút.

Trương Du không cho rằng mình là người nghiêm túc, trong mắt anh, thủ dâm không phải là chuyện gì đáng xấu hổ, chỉ là nhu cầu sinh lý bình thường mà thôi.

Cứ làm đi!

Trương Du ném khăn sang một bên, một tay cầm lấy cây gậy thịt mềm nhũn, chậm rãi vuốt ve lên xuống.

Nó vốn đang rũ xuống, dần dần dựng đứng trong tay Trương Du, trở nên to hơn và cứng hơn.

Sau khi cương cứng, cây gậy to và dài, dài bằng cánh tay trẻ sơ sinh, lớn hơn vài cm.

Trên thân gậy có gân xanh quấn vào nhau, màu tím đen, trông rất dữ tợn.

Trương Du ngửa đầu ra sau, nhắm mắt hưởng thụ, đôi môi mỏng hơi hé mở, thở hổn hển, gò má nhuốm màu dục vọng do đang làm việc này, bàn tay không ngừng di chuyển, thậm chí còn nhanh hơn, nhanh hơn nữa.

Trương Du đã thủ dâm gần nửa giờ, dường như toàn bộ cây thịt quấn đầy gân xanh, khiến nó sưng lên khó chịu, da gần như sắp rách, chỉ có một vài giọt chất lỏng đục ngầu chảy ra từ trên đỉnh.

Nhưng anh vẫn không có ham muốn xuất tinh, điều này khiến người anh cảm thấy hơi khó chịu.

Cuối cùng, Trương Du mở điện thoại ra, khéo léo tìm bật một đoạn phim AV, trong điện thoại tràn ngập tiếng rên rỉ của nữ diễn viên và một loạt tiếng "bạch bạch" hai cơ thể đang va chạm, một nam diễn viên đang đè lên nữ diễn viên, cưỡng bức cô một cách thô bạo.

Trương Du cau mày nhìn video, tốc độ tay tăng nhanh, hơi thở cũng trở nên dồn dập,mã mắt chảy ra chất lỏng càng ngày càng nhiều.

"Hmm..."

Một tiếng rên rỉ nghẹn ngào phát ra từ cổ họng anh, cùng với âm thanh đó là rất nhiều tinh dịch.

Tinh dịch phun ra từ đỉnh nấm, phần lớn là ở chân anh, rất nhiều ở tay và trên ghế sofa.

Sau khi xuất tinh, tay anh tiếp tục vuốt ve cây gậy để kéo dài khoái cảm xuất tinh.

Trương Du thở hổn hển, dựa vào ghế sofa một lúc, sau đó đứng dậy dùng giấy lau sạch, vào phòng tắm tắm rửa, đi ra tìm quần áo mặc vào, ngồi trên ghế sofa lướt điện thoại, giống như trước đó người vừa thủ dâm không phải là anh.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 3: Mua cho cô một ít kẹo


Sau khi ăn tối, Trương Du muốn đi siêu thị mua sắm.

Có một siêu thị lớn cách khu dân cư không xa.

Thời tiết quá nóng, anh mặc áo ba lỗ, quần đùi, đeo dép lê ra ngoài.Ngay khi bước vào siêu thị, luồng không khí mát lạnh từ máy điều hòa sẽ phả vào mặt, làm dịu đi sự khó chịu do thời tiết nóng nực của mùa hè.Trương Du thản nhiên đi dạo, hai tay đút trong túi quần, đi đến khu đồ uống, anh đưa tay lấy mấy lon bia.

Khi đi ngang qua khu đồ ăn vặt, bỗng nhiên anh lại nhớ đến cháu gái của bà Trương.

Hôm nay, cô gái nhỏ bị anh dọa khóc, nên muốn mua một ít đồ ăn vặt cho cô.

Trẻ con thích đồ ăn vặt, anh liền lấy túi chọn đồ."

Chào anh..."

Trương Du đang chọn đồ ăn vặt, nghe thấy giọng nói của một cô gái phía sau lưng.Quay đầu lại, cô gái mặc váy đang thẹn thùng nhìn Trương Du, anh liếc mắt nhìn hai cô gái đứng cách đó không xa, tay che miệng cười hihi đang nhìn mình, anh biết ngay họ muốn làm gì, dù sao anh cũng trải qua nhiều chuyện như thế này rồi.

"Em có thể xin số điện thoại của anh không?"

Cô gái trước mặt anh ngại ngùng hỏi, vén lọn tóc đang xõa trên má ra sau tai."

Tôi đã kết hôn và có con rồi."

Trương Du lắc lắc đồ ăn vặt trong tay, tỏ ý là mua đồ ăn vặt cho con mình, anh có kinh nghiệm ứng phó với tình huống như vậy, dễ dàng tìm được lý do từ chối."

Ồ... xin lỗi...

đã làm phiền anh rồi..."

Cô gái có chút ngượng ngùng, quay người chạy thật nhanh.

Trương Du cũng không ngạc nhiên lắm, bình tĩnh quay người tiếp tục nhặt đồ ăn vặt.Anh đến quầy thu ngân, đặt tất cả đồ ăn nhẹ và bia lên quầy, lúc rút điện thoại ra thanh toán, liếc nhìn thấy rất nhiều kẹo trên kệ bên cạnh, không hiểu sao lại với tay lấy hai cái, vứt chung với đồ ăn nhẹ.Anh bước ra khỏi siêu thị, tay xách hai túi ni lông.

Buổi tối đường phố đã nhộn nhịp hơn, có rất nhiều quầy hàng này bán ven đường.

Mấy người già thích tụ tập khiêu vũ hoặc nói chuyện gia đình, tay đang phe phẩy quạt.

Nhà của Trương Du ở tầng bốn, nhà của bà Trương ở tầng ba.

Trương Du đi đến tầng ba, nhìn cửa nhà bà Trương, anh nghĩ rằng cô gái nhỏ sẽ chơi ở cửa, nhưng không thấy cô đâu.Anh gõ cửa phòng nhà bà Trương, bên trong vang lên giọng nói già nua: "Bà đến đây!

Ai vậy?"

Cửa mở, bà Trương thò đầu ra nhìn thấy Trương Du, nhiệt tình mời vào nhà, bảo anh ngồi ở phòng khách rồi vào bếp pha trà."

Đến đây, uống trà đi."

Bà Trương đưa tách trà đã được làm nguội từ trước cho Trương Du."

Được rồi, cảm ơn bà Trương...

À, đúng rồi, đây là chút quà cho cháu gái bà, hôm qua làm em ấy khóc nên mua ít đồ ăn vặt cho em..."

Trương Du đặt một túi đồ ăn vặt lớn lên bàn trà, nói với vẻ xin lỗi."

Ồ... không cần đâu, cháu cũng không cố ý mà."

Bà Trương vẫn còn ấn tượng tốt với chàng trai trẻ trước mặt, anh là một người rất tốt."

Haiz...

Tô Bảo gây phiền phức cho cậu rồi ..

Thật ra Tô Bảo là một đứa trẻ rất ngoan.

Nó mới chuyển đến đây không lâu...biết không...Tô Bảo thường xuyên về thăm bà, ở trường cũng hay gọi điện thỏi thăm bà...nếu không phải vì tai nạn xe...ôi...." * Tô Bảo là tên ở nhà của nữ chính.Lúc bà Trương nói về đứa cháu gái tội nghiệp của mình, giọng bà run rẩy, nước mắt hiện lên trong đôi mắt đục ngầu."

Bà Trương, đừng lo lắng, y học hiện đại rất phát triển, nhất định có thể chữa khỏi."

Trương Du biết một chút về tình hình của cô bé, cô bé bị xe đâm, trở thành người thiểu năng trí tuệ."

Ừm..."

Thật ra trong lòng bà Trương đã biết bệnh này rất khó chữa, chưa chắc cháu gái bà có thể khỏi bệnh."

Chị Trương!

Chị có nhà không?"

Có tiếng gõ cửa, giọng nói của chú Lý hàng xóm vọng đến từ ngoài cửa.Bà Trương đứng dậy mở cửa: "Chị Trương, trưởng khu muốn gặp chị, nghe nói là chuyện cháu gái chị!"

Chú Lý trông rất lo lắng, vừa mở cửa đã kéo bà Trương đi.

Trương Du chưa kịp lại phản ứng lại, bà Trương và chú Lý đã đi mất.

Hình như bà Trương cũng không lấy chìa khóa, không biết cháu gái bà có thể mở cửa không, anh đành phải ở lại chờ bà Trương trở về.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 4: Cứng khi nhìn thấy cô liếm cây kẹo mút


Bà Trương vừa đi, cửa phòng ngủ mở ra.

Trương Du nhìn qua thấy là cháu gái của bà Trương.Sau khi cô gái về nhà, chắc hẳn đã tắm rửa và thay đồ ngủ, mái tóc vẫn còn rối bù, cát trên người cũng đã được rửa sạch.

Có vẻ cô vừa mới tỉnh lại, nhưng vẫn còn đang mơ ngủ, mắt nhắm mắt mở, bước chân trần đến phòng khách, gọi to "Bà ơi"."

Bà của em ra ngoài có việc, chắc sẽ về sớm."

Trương Du nhìn cô gái nhỏ đang ngơ ngác, cảm thấy rất đáng yêu, anh ân cần nhắc nhở.Hình như cô cũng nhận ra có người lạ trong nhà, mở to mắt nhìn Trương Du, từ từ đi đến ghế sofa bên cạnh, ngồi xuống nhìn Trương Du với vẻ tò mò, "Phì" hành động này khiến Trương Du bật cười.Trương Du nhớ đến đồ ăn vặt mình mua, cầm túi ni lông đặt lên ghế sofa, nói với cô: "Cho em."

Cô bị giọng nói lớn của Trương Du dọa sợ, người hơi run lên, Trương Du vốn đã lớn tiếng, không ngờ lại dọa đến cô.Trương Du ngượng ngùng đẩy túi đồ ăn vặt về phía cô gái nhỏ.Cuối cùng cô cũng rời mắt khỏi mặt Trương Du, nhìn túi đồ ăn vặt, trong mắt lóe lên tia sáng.Trương Du nhướng mày, trẻ con đúng là trẻ con.

Anh lấy một cây kẹo mút từ trong túi ra đưa cho cô: "Ăn kẹo mút không?"

Cô nhìn cây kẹo mút trong tay Trương Du, lại nhìn lên anh, cuối cùng gật đầu, cẩn thận đưa tay ra lấy cây kẹo mút.

Anh nhìn vẻ mặt thèm ăn của cô, không hiểu sao lại muốn trêu chọc, đúng lúc cô định lấy cây kẹo mút, Trương Du lại rụt tay về.Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc và có chút tủi thân của cô, nụ cười trên mặt Trương Du càng tươi: "Nói tên em, tôi sẽ cho."

Cô cũng hơi sợ, nhưng nhìn thấy Trương Du lắc cây kẹo mút trong tay, nhịn không được vẻ thèm ăn: "...

Hạ Tô..."

Giọng nói của cô nhu nhược, giống như một chú mèo con."

Tôi là Trương Du, em phải gọi là anh Trương Du."

Trương Du đang dỗ dành Hạ Tô như một cô bé con."

Trương Du...

Anh...

Kẹo mút..."

Hình như Hạ Tô cảm thấy Trương Du có quá nhiều yêu cầu, cô càng cảm thấy ủy khuất.Trương Du sợ cô lại khóc, nên vội vàng đưa cây kẹo mút cho cô.

Những ngón tay trắng nõn cùng mềm mại của Hạ Tô chạm vào bàn tay thô ráp của Trương Du, nơi đó cũng trở nên ngứa ngáy.

Anh rút tay lại, dùng tay kia che bàn tay này lại, nhẹ nhàng xoa xoa chỗ mà Hà Tô vừa chạm vào, nghĩ thầm: Tay cô thật mềm.Hà Tô cầm lấy cây kẹo mút, dùng miệng cắn giấy gói, nhưng sau khi nghịch ngợm hồi lâu, cô không thể xé được giấy gói bên ngoài, thậm chí còn phủ một lớp nước bọt lên cây kẹo.Trương Du nhìn không nhịn được, cầm lấy cây kẹo mút, xé rách lớp giấy gói trong vài giây, sau đó trả lại cho cô.

Hà Tô cầm cây kẹo mút trong tay, ăn một cách thích thú, Trương Du ngồi bên cạnh nhìn cô.Đôi bàn chân nhỏ nhắn trắng nõn nà, vì kẹo mút nên những ngón chân tròn trịa thỉnh thoảng lại cử động vui vẻ.

Hai chân khép lại ngoan ngoãn, váy ngủ che đến đầu gối, chỉ để lộ ra bắp chân trắng nõn bên ngoài.Tầm mắt hướng lên trên, đột nhiên phát hiện trước ngực Hà Tô hơi động, có thể nhìn đến đầu nhỏ đỉnh qua lớp vải, vậy mà cô không mặc nội y!Theo bản năng Trương Du quay đầu dời mắt, nhưng đầu anh lại bất giác quay lại, nhìn hai viên thoáng nhô lên kia, tức khắc miệng khô lưỡi khô, hầu kết nhịn không được lên xuống.Thật vất vả mới đưa tầm mắt dời đi, lại bị đầu lưỡi nhỏ của Hà Tô đang liếm cây kẹo hấp dẫn.Đầu lưỡi nhỏ phấn nộn màu hồng phấn trong miệng vươn tới, một chút một chút liếm cây kẹo que, đường tan chảy dấp dính trên môi, nhìn qua càng thêm mê người.Nhìn cô liếm kẹo que, Trương Du cũng rất muốn liếm qua đôi môi kia, ý nghĩ trong đầu làm anh càng thêm khô nóng, nửa dưới có dấu hiệu sưng to, có chút không thể ngồi yên được.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 5: Bắn vào miệng cô


May mắn là bà Trương đã về vào đúng lúc, nếu không Trương Du có thể không kiềm chế được bản thân mà bắn ở trong phòng tắm nhà bà.Lúc bà Trương trở về, sắc mặt bà không được tốt lắm, bà nhìn thấy Hà Tô ngồi trong phòng khách, có chút nghẹn ngào.

Nếu Trương Du không ở đó, bà Trương có thể đã khóc rồi ôm lấy cô.Lúc Hà Tô nhìn thấy bà mình trở về, cô lập tức chạy đến ôm cánh tay bà, ngậm một cây kẹo mút trong miệng, rúc vào lòng bà."

Bà Trương."

Trương Du nhận ra tâm trạng của bà Trương không ổn, chột dạ giấu chỗ sưng to dưới háng.

"Hazi...

Tô Bảo, đứa trẻ này..."

Bà Trương nghẹn ngào, ngồi xuống cùng Hà Tô."

Sao vậy?

Không phải trưởng khu tìm bà có việc gì sao?"

Trương Du mơ hồ cảm thấy rằng việc này có liên quan đến Hà Tô."

Tô Bảo làm người ta phiền, một số người nói con họ không thích Tô Bảo, tình huống của con bé, trưởng khu nói nếu không trông con bé, có thể nó sẽ đi lạc, ông ấy đề nghị đưa con bé vào bệnh viện để cho người ta chăm sóc..."

"Cũng trách bà, thường phải đến làm việc trong xã, không tiện đưa Tô Bảo đi cùng nên đành để nó một mình."

Ánh mắt của bà Trương đầy vẻ hối lỗi cùng thương hại.

Nhìn thấy Hà Tô ăn kẹo mút một cách vui vẻ, bà không khỏi mỉm cười."

Một số thằng nhóc đáng đánh đòn!"

Trương Du cau mày.Trương Du nhất thời kích động, quên mất rằng mình vẫn còn cứng.

Sau khi nhận ra sự xấu hổ, anh nhìn Hà Tô vẫn đang ăn kẹo mút, cảm thấy hơi hụt hẫng.

Sau khi chào bà Trương, anh xách tui bia rời khỏi.Về đến nhà, Trương Du để bia vào tủ lạnh, lấy một lon và mở ra.

Với một tiếng "Tách", anh bước trở lại phòng khách, ngồi trên ghế sofa nghĩ về sự việc của Hà Tô.Sau khi uống một lon bia, Trương Du ném lon bia vào thùng rác, chạm vào háng mình qua lớp quần, nó mềm rồi.Nghĩ đến những chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua, cùng cả cô gái ngây thơ Hà Tô, anh cảm thấy hơi bực bội, vò đầu bứt tóc bằng cả hai tay, quyết định không nghĩ đến nữa, anh đứng dậy đi vào phòng tắm.Trong phòng tắm, hai tay Trương Du chống vào tường, nước nóng bốc hơi chảy xuống đầu anh, chảy xuống cơ thể anh, hơi ấm bao quanh.Bộ ngực, đôi môi và lưỡi của Hà Tô hiện lên trong tâm trí anh, Trương Du lại nghĩ đến cô gái ngây thơ cùng quyến rũ đó.Anh cúi đầu nhìn sự cương cứng dần dần dưới háng mình, nhắm mắt lại, nghiến răng, cố gắng kiềm chế, nhưng ngay lúc vừa nhắm mắt, đầu óc anh tràn ngập hình ảnh bộ ngực, đôi môi cùng lưỡi của Hà Tô, cảnh cô liếm kẹo mút đang diễn ra lặp đi lặp lại trong đầu."..."

Trương Du mở mắt ra, thấy cây thịt cương cứng rồi thỏa hiệp.

Anh đành phải cầm lấy trục và vuốt ve nó thật nhanh.

Mắt anh dán chặt vào đầu nơi sưng tấy vì tắc nghẽn, trong đầu anh là dáng vẻ của Hà Tô.Phòng tắm tràn ngập không khí nóng, nhiệt độ ban đầu không hề thấp.

Vì ham muốn, nhiệt độ cơ thể của Trương du nhanh chóng bốc lên.

Tốc độ của đôi tay anh không ngừng tăng lên, tiếng thở hổn hển ngày càng lớn hơn, mạch máu trên trán gồ lên, trông có vẻ đang rất kiềm chế.

Đột nhiên, đầu của Trương Du ngửa về sau, yết hầu nhô ra, đầy vẻ gợi cảm của một người đàn ông trưởng thành, tinh dịch bắn ra từ mắt ngựa, tất cả bắn vào tường.Trương Du cúi đầu, nhìn vào cây gậy thịt nửa mềm, thưởng thức dư vị của cực khoái.

Sau khi phản ứng lại, anh còn cảm thấy tội lỗi, thật sự mình đã có những suy nghĩ bẩn thỉu về một cô gái nhỏ bị chấn thương não."

Súc sinh..."

Trương Du tự nguyền rủa mình trong lòng.Sau khi dọn dẹp phòng tắm, anh trần truồng đi vào phòng ngủ, ngồi trên giường , nghĩ đến đề nghị của trưởng khu cùng với bà Trương: "Đưa Hà Tô đến bệnh viện một mình, họ đã nghĩ đến điều đó."

Trương Du càng nghĩ càng thấy khó chịu.

Anh có thể tưởng tượng ra cảnh Hà Tô ngồi một mình trong bệnh viện, như một quả bóng nhỏ xì hơi, ngồi co ro ở đó, gương mặt oán giận, khóc lóc, nước mắt cô chảy dài trên má.

Trương Du sẽ phải huấn luyện thực tập sinh cả ngày mai, vì vậy anh phải gác chuyện của Hà Tô sang một bên rồi tắt đèn đi ngủ.Trương Du không ngờ rằng Hà Tô ăn kẹo mút lại có tác động lớn đến anh như vậy.Anh mơ thấy Hà Tô.

Lúc đầu, mọi thứ đều bình thường.

Hà Tô đang ăn kẹo mút, nhưng đột nhiên nó biến thành cô đang ăn cây gậy thịt to dài của mình, ăn một cách thích thú, liên tục phát ra những âm thanh "tsk tsk" quyến rũ.Trong mơ, Hà Tô nằm trên chân Trương Du, vẫn mặc đồ ngủ, vẫn không mặc đồ lót, núm vú của cô ép vào đùi Trương Du qua lớp đồ ngủ mỏng manh.Lưỡi đỏ tươi liếm láp, liếm quanh quy đầu, há miệng chậm rãi ngậm lấy quy đầu, miệng nhỏ ấm áp ẩm ướt.Trương Du không nhịn được khi cô chỉ ngậm lấy quy đầu, mắt đỏ hoe, nhìn chằm chằm vào môi cùng mặt Hà Tô.Hà Tô tiếp tục mút xuống dưới, dùng hết sức lực quấn chặt lấy.

Miệng nhỏ của cô há to, quy đầu đã tới cổ họng , nhưng một phần của trục vẫn còn ở bên ngoài, không thể ngậm chặt hoàn toàn.Sau khi Hà Tô mút đến sâu nhất, cô nhẹ nhàng đặt tay lên hông Trương Du, từ từ ngẩng đầu lên, rồi lại hạ xuống, tăng tốc từ từ.

Trương Du sướng đến nỗi không nhịn được đưa tay ra chạm vào đầu Hà Tố.Nhìn cô nuốt đồ của mình, anh không nhịn được đưa tay lên đầu cô, ấn cô xuống để nuốt cho đến khi nó chạm đến cổ họng .

Thấy cô không chịu được nữa, anh buông ra để cô ngẩng đầu lên.Sau khi cô quen dần, anh lại ấn xuống, thậm chí còn sâu hơn trước.

Trương Du khống chế đầu Hà Tô, tăng tốc và nuốt sâu hơn."

A!

Hà Tô...

Tô Tô..."

Anh xuất tinh trong miệng Hà Tô, đầy tinh dịch chảy ra từ miệng, tinh dịch trắng sữa và môi và lưỡi đỏ tươi, hình ảnh cực kỳ khiêu gợi.Sau khi xuất tinh, Trương Du nhìn Hà Tô, Hà Tô nhìn Trương Du với tinh dịch chảy lủng lẳng ở khóe miệng.Trương Du đột nhiên tỉnh lại từ trong mộng, ngồi dậy khỏi giường, kéo chăn ra.

Thứ anh nhìn thấy là cây thịt cương cứng của mình và tinh dịch vừa xuất ra.

Anh đã có một giấc mơ ướt át...

Anh đã không còn mơ như vậy vào năm thứ hai, nhưng bây giờ lại mộng tinh vì Hà Tô.

"..."

Trương Du nhìn đồng hồ.

Đã gần bảy giờ.

Anh đứng dậy và đi vào phòng tắm để rửa mặt, rửa cây thịt của mình, mặc quần áo, ra ngoài lột ga trải giường cùng chăn, ném tất cả vào máy giặt , thay một bộ sạch khác.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 6: Muốn cô


Trương Du mua một cái bánh bao cùng một cốc sữa đậu nành, lái mô tô đến trung tâm huấn luyện.Trương Du vẫn còn đang buồn bực vì mộng tinh vào sáng sớm.

Anh ăn sáng với vẻ mặt u ám trong khi giám sát quá trình huấn luyện của các học viên.Các học viên rất sợ Trương Du.

Hôm nay họ nhận thấy tâm trạng anh không được tốt, nên ai cũng tập luyện nghiêm túc hơn, không dám lười biếng.Lúc này, Lý Thắng Thiên đi tới, cười vui sướng khi người khác gặp họa: "Phải là Trương Du cậu đấy, mấy tên nhóc này sợ thật kìa!

Ha ha ha!"

Trương Du không để ý đến vẻ mặt xấu xa của Lý Thắng Thiên, thậm chí không liếc anh ta một cái."

Sao thế?

Hôm nay tâm trạng không vui?

Không phải đụng đến cô em nào chứ?"

Lý Thắng Thiên tò mò nhìn Trương Du, đùa cợt."

Giờ cậu có còn mộng tinh không...?"

Trương Du đột nhiên hỏi một câu khiến Lý Thắng Thiên sợ hãi."

Mẹ kiếp!

Cậu đang nghĩ gì thế!

Tôi có vợ rồi, cậu nghĩ tôi sẽ thế sao?

Mộng tinh chỉ dành cho người lâu rồi không khai trai thôi."

Lý Thắng Thiên tỏ vẻ ghê tởm."

Đêm qua cậu mộng tinh!"

Lời nói của Lý Thắng Thiên là một câu khẳng định, không phải câu hỏi.Trương Du liếc nhìn Lý Thắng Thiên với vẻ mặt lạnh lùng."

Mẹ kiếp!

Anh trai à, tôi đã nói với cậu rồi, nên tìm một em gái đi, xem kìa...

đã nhịn lâu như vậy, nên mới bị mộng tinh đó!"

Lý Thắng Thiên tỏ vẻ hả hê, anh ta đã khuyên Trương Du tìm bạn gái từ lâu rồi, nhưng Trương Du không bao giờ để tâm đến việc này.Trương Du nhớ lại những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này, cảm thấy lời nói của Lý Thắng Thiên cũng có lý, có phải anh đã cấm dục quá lâu rồi không?Trương Du đang suy nghĩ xem tối nay có nên đến quán bar tìm một cô gái phóng thích một chút, trong lúc đó Lý Thắng Thiên vẫn đang không ngừng lải nhải bên tai."

Câm miệng đi!

Ồn quá!"

Trương Du đuổi Lý Thắng Thiên đi, tiếp tục giám sát việc huấn luyện của các học viên.Trương Du dành một ngày trong trung tâm huấn luyện.

Đến tối, anh không về nhà mà đến một quán bar gần đó.

Trương Du có thân hình vạm vỡ, cơ bắp căng phồng dưới lớp quần áo, khuôn mặt đẹp trai.

Vừa bước vào quán bar, nhiều ánh mắt của mọi người đều hướng về phía anh, cả nam lẫn nữ.Anh chọn một ghế gần sàn nhảy rồi ngồi xuống, thoải mái gọi một ly rượu, vừa uống rượu, anh vừa nhìn những người đàn ông và phụ nữ đang xoay người điên cuồng trên sàn nhảy, nghĩ đến việc tìm một người phụ nữ để giải tỏa cơn khô nóng của mình.Một lúc sau, một người phụ nữ nóng bỏng mặc quần áo gợi cảm, eo thon lắc mông bước về phía Trương Du: "Soái ca, chơi cùng không?"

Người phụ nữ hỏi Trương Du bằng giọng nói rất gợi cảm, bộ ngực đầy đặn của cô ta áp vào cánh tay Trương Du, cùng nụ cười tươi nịnh nọt.Trương Du nhìn người phụ nữ gợi cảm, cùng lớp trang điểm đậm này, bất giác nghĩ đến gương mặt thanh thuần của Hà Tô.Cuối cùng anh nhận ra, không phải mình nghẹn đã lâu, là muốn Hà Tô."

Không chơi."

Trương Du để lại một lời rồi đứng dậy bước ra khỏi quán bar.

Anh đứng hóng gió đêm bên ngoài một lát rồi lái xe về nhà.Ý nghĩ của Trương Du đã thông suốt nên tâm trạng rất tốt, cất xe máy trong gara rồi thong thả bước trên đường.Khi gần đến khu nhà, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng khóc của một cô gái, hòa cùng tiếng ồn ào của lũ trẻ.Trương Du lần theo tiếng động đó, nhìn thấy ba cậu bé ném cát vào một cô gái.

Cô gái đang khóc nấc, vùi đầu vào cánh tay.

Tóc cô che khuất khuôn mặt, anh không thể nhìn rõ đó là ai.

Nhưng chỉ liếc mắt qua bộ đồ ngủ mà cô đang mặc, Trương Du đã biết đó là ai, Hà Tô!Ngay lúc này anh rất tức giận.

Lũ nhóc này đáng bị đánh!"

Bọn bay làm gì thế!

Lũ nhóc, chúng mày có tin bị ăn đòn không hả?"

Trương Du hung dữ xông tới, đứng trước mặt Hà Tô, giơ nắm đấm lên trừng mắt nhìn ba đứa nhóc."

Sau này đứa nào dám bắt nạt cô bé nữa, chú sẽ đánh cho một trận!"

Ánh mắt cùng lời nói hung dữ của Trương Du rất có sức răn đe.

Ba đứa nhóc lập tức sợ hãi bỏ chạy.

Xung quanh yên tĩnh đến nỗi chỉ có thể nghe thấy tiếng khóc của Hà Tô.Trương Du quay lại ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vỗ cát trên người Hà Tô.

Lúc này cô ngẩng đầu lên, mặt đầy nước mắt, đôi mắt to tròn sưng đỏ.Hình như Hà Tô vẫn còn nhớ người đã tặng kẹo mút cho mình, vừa khóc vừa nhìn Trương Du."

Em còn nhớ tôi không?

Cho em kẹo mút đấy."

Trương Du cẩn thận hỏi Hà Tô.

Hà Tô nhìn chằm chằm anh một lát rồi cuối cùng cũng gật đầu.Trương Du thở phào nhẹ nhõm, may mà còn nhớ rõ, cũng không phải người vong ân bội nghĩa."

Tôi đưa em về nhà, muộn thế này bà ngoại sẽ lo lắng."

Trương Du nói vừa đưa tay ra cho Hà Tô.Ánh mắt Hà Tô di chuyển đến lòng bàn tay thô ráp của Trương Du, sau một hồi do dự, cô cẩn thận đặt tay mình vào lòng bàn tay anh.Trương Du khẽ nhếch khóe môi, Hà Tô không sợ anh.Anh nhẹ nhàng khép lòng bàn tay lại, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Hà Tô, dẫn cô lên lầu đi đến cửa nhà bà Trương.

Anh gõ cửa, một lát sau có tiếng bước chân từ bên trong vọng ra, rồi cánh cửa được mở.Bà Trương nhìn thấy Trương Du và cháu gái ngoài cửa, vô cùng kinh ngạc.

"Tô Bảo!

Sao hai người lại ở bên ngoài?

Không phải cháu đang ngủ trong phòng hả?

Có chuyện gì vậy? sao lại khóc?"

Bà Trương kéo Hà Tô lại bên cạnh, nhìn cô từ trên xuống dưới, đưa tay lau nước mắt và cát trên mặt Hà Tô.Lúc Trương Du nghe bà Trương nói vậy, anh lập tức hiểu ra Hà Tô đã tự chạy ra ngoài chơi."

Cháu vừa gặp em ấy ở dưới lầu, hình như bị ngã ở đống cát."

Anh không nói với bà Trương rằng Hà Tô bị trẻ con bắt nạt, vì không muốn khiến bà Trương lo lắng rồi tự trách mình."

Sao tối rồi chạy ra ngoài không nói với bà?"

Bà Trương đau lòng nhìn Hà Tố, lại cảm ơn Trương Du."

Trễ rồi, bà đưa em ấy về rửa mặt rồi nghỉ ngơi sớm đi, cháu lên lầu trước."

Trương Du liếc nhìn Hà Tô đang cúi đầu, quay người đi lên lầu.Sau khi rửa mặt, Trương Du nằm trên giường, nghĩ đến tình cảnh hôm nay của Hà Tô, miệng lầm bẩm tên "Tô Tô", trong lòng cũng đã có quyết định.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 7: Mặc áo lót cho cô


Edit: Ly Tran Truyện chủ yếu H nên cất não đi dùm nhé chị em, dạo này Sếp nghỉ việc rồi nên mình nhiều việc quá, không có thời gian như trước, nên edit nhanh và ko được chăm chút cho lắm, chị em cứ đọc tạm =))____________________________Hôm nay, Trương Du không đến trung tâm huấn luyện vì chuyện của Hà Tô.Trước tiên, anh đến gặp trưởng khu, nói với ông là anh sẽ lo chuyện của Hà Tô, yêu cầu ông đừng gây áp lực cho bà Trương.Trương Du là giảng viên đại học, đồng thời là chủ của một trung tâm thể dục thể thao.

Tất nhiên, anh quen biết một số cán bộ và lãnh đạo trong thành phố, nên trưởng khu vẫn phải giữ thể diện cho Trương Du, hứa rằng chỉ cần Hà Tô không gây ra rắc rối nào thì cũng không quan tâm đến chuyện này.Sau khi Trương Du giải quyết xong chuyện của trưởng khu, anh đến nhà bà Trương, chuẩn bị bàn bạc chuyện của Hà Tô với bà.Anh gõ cửa, nhưng không thấy ai trả lời.

Vừa định gõ thêm lần nữa, người hàng xóm cạnh nhà bà Trương có việc ra ngoài, thấy Trương Du đang gõ cửa.

Bà ấy nói chắc là bà Trương chắc hẳn vẫn đang dọn dẹp khu dân cư chưa về.Bà Trương đã lớn tuổi, nhưng không muốn ngồi yên một chỗ, bà tìm việc làm thêm quanh khu phố, ngày nào cũng dọn dẹp.Trương Du vừa định rời đi, nghĩ bụng tối nay sẽ đến sau, nhưng bất ngờ cửa lại mở ra.

Một chiếc đầu nhỏ xíu mềm mại thò ra từ bên trong, đôi mắt to tròn nhìn Trương Du.Trương Du cố gắng kìm nén kích động, không muốn làm cô gái nhỏ sợ hãi, anh muốn tạo dựng hình ảnh tốt đẹp về một người anh trai trước, rồi mới lừa gạt cô vào tay mình...Trương Du hỏi bằng giọng dịu dàng nhất: "Hà Tô?"

Hà Tô không nói gì, cẩn trọng nhìn Trương Du."

Bà em có nhà không?"

Trương Du muốn nói chuyện với Hà Tô nhiều hơn, hy vọng cô sẽ nói chuyện với anh.Hà Tô lắc đầu, vẻ mặt không vui, không vui chút nào khi không có bà."

Có muốn xuống lầu nghịch cát không?

Chúng ta cùng đi nhé?"

Trương Du hơi cúi người xuống, nhìn cô gái nhỏ ngang tầm mắt, để hai người gần nhau hơn.Trẻ con không thể cưỡng lại được sự cám dỗ muốn ra ngoài chơi, Hà Tô cũng không ngoại lệ.Đôi mắt Hà Tô mở to, vẻ mặt phấn khích, không chút do dự, cô gật đầu mạnh như gà mổ thóc."

Vậy thì đi lấy chìa khóa, chúng ta xuống ngay."

Trương Du nhìn vẻ mặt vui vẻ của Hà Tô, nụ cười trên mặt cũng tươi hơn.Nhưng Hà Tô chỉ nghe được nửa câu sau.

Cô không quay lại lấy chìa khóa, bước ra khỏi cửa và chuẩn bị chạy xuống cầu thang.

Nếu Trương Du không kịp thời ngăn Hà Tô lại, có lẽ giờ này cô đã chạy vội xuống cầu thang rồi.Trương Du không biết bà Trương có chìa khóa không, nên đành phải một tay ôm eo cô, bất lực nâng Hà Tô đang giãy dụa lên rồi bước vào cửa tìm chìa khóa.Hà Tô rất nhẹ, eo thon và mềm mại.

Vừa bước vào cửa, Trương Du mơ hồ cảm thấy cánh tay mình chạm vào cái gì đó, không đúng lắm.

Anh đặt Hà Tô xuống, nắm chặt vai cô rồi xoay người lại, mặt đối mặt với anh, ánh mắt dừng lại trên ngực cô.Quả nhiên, Hà Tô lại không mặc đồ lót!Bộ đồ ngủ Hà Tô mặc hôm nay hơi trong suốt, anh có thể thấy rõ màu sắc của núm sẫm hơn so với những nơi khác.Trương Du nhanh chóng quay đầu đi, đưa tay che lại mũi, trên hơi nóng lên, cánh tay có xúc cảm mềm mại khó có thể quên.

"Như vậy sao ra ngoài được..."

Trương Du nghĩ.Trương Du khó khăn quay đầu lại, nói với Hà Tô: "Mặc quần áo vào đi, rồi chúng ta ra ngoài."

Hà Tô lắc đầu, bĩu môi nhìn Trương Du.

Hành động vừa rồi của anh ngăn Hà Tô xuống lầu rõ ràng khiến Hà Tô đang muốn đi chơi cảm thấy không vui.

Trương Du đành phải kéo tay Hà Tô đi về phòng.

Lần trước đến nhà cô, cô cũng đi ra từ căn phòng này, đây chắc là phòng ngủ của cô, căn phòng rất gọn gàng, không hề bừa bộn hay bẩn thỉu.

Trương Du kéo Hà Tô ngồi xuống giường, bắt đầu tìm đồ lót trong tủ cạnh giường.

Mở ngăn kéo ra, anh thấy một ngăn đựng áo và quần lót.

Mặt Trương Du nóng bừng, suýt nữa thì chảy máu mũi.

Anh lấy một chiếc áo lót nhét vào tay Hà Tô: "Tự mặc đi."

Nói xong, anh quay người bước ra khỏi phòng ngủ, Trương Du đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, lấy lại bình tĩnh rồi ra phòng khách tìm chìa khóa.

Anh đã tìm thấy chìa khóa mà Hà Tô vẫn chưa ra, đứng ngoài cửa gọi vọng vào trong phòng ngủ: "Hà Tô?"

Bên trong không có tiếng động nào.Trương Du hơi sốt ruột, nắm tay nắm cửa mở ra, chỉ thấy Hà Tô đang ngồi trên giường, tay đang nghịch ngợm dây áo ngực.Trương Du đi đến bên cạnh Hà Tô, anh ngồi xổm xuống, ngẩng đầu lên nhìn cô: "Sao em không mặc áo?

Em mặc áo xong rồi xuống chơi nhé."

Hà Tô ngẩng đầu nhìn Trương Du, lắc đầu."

Không muốn mặc áo à?"

Hà Tô gật đầu."

Không!

Mặc áo lót vào!"

Giọng điệu của Trương Du có chút nặng nề, Hà Tô giật mình chớp chớp mắt."

Mặc áo vào đi, lát nữa tôi mua kẹo cho em!"

Trương Du hạ giọng, kiên nhẫn khuyên nhủ Hà Tô, nghe thấy có kẹo cô vui vẻ gật đầu.

Nhưng Hà Tô lại đưa áo lót cho Trương Du, anh nhìn áo lót trong tay rồi ngẩng đầu: "Em... không biết mặc à?"

Hà Tô gật đầu, như đó là chuyện đương nhiên.Trương Du hiểu Hà Tô không thích mặc đồ lót, chắc ngày thường bà Trương giúp cô mặc hoặc cởi quần áo.Anh là đàn ông, nào đã mặc cái này cho phụ nữ bao giờ, nhưng đây cũng là một cơ hội tốt, anh có thể nhìn thấy Hà Tô dưới lớp quần áo trông như thế nào, thưởng thức trước một chút."

Tôi giúp em mặc."

Trương Du bình tĩnh nói, nắm nhẹ chiếc quần nhỏ.Trương Du đặt quần lót lên giường trước, nắm nhẹ gấu váy ngủ của Hà Tô rồi từ từ kéo lên, bắp chân dần hiện ra trước mắt anh.Sau đó là đùi và quần lót...

Xuyên qua khe hở giữa hai chân, mơ hồ có thể nhìn thấy nơi riêng tư của Hà Tô, lớp trên quần lót có màu sẫm hơn, đó chính là lông của Hà Tô...Trương Du nhìn chằm chằm vào chỗ đó, nuốt nước bọt.Tay anh tiếp tục cởi bỏ váy ngủ, để lộ vòng eo và bụng trắng nõn của Hà Tô, không hề có chút thịt thừa nào trên bụng.Trương Du đẩy váy ngủ lên cổ , để lộ Hà Tô chỉ mặc độc một chiếc quần lót trước mặt mình.Người trong cuộc vẫn tỏ ra ngây thơ, không hề biết rằng tình hình hiện tại của mình sẽ khiến người đàn ông trước mặt phát điên bất cứ lúc nào.

Ngực của Hà Tô không nhỏ, lại rất trắng, trắng hơn cả vùng da xung quanh, hai núm vú hồng hào, mềm mại đến mức khiến người ta muốn cắn một cái.Những núm vú hồng hào điểm xuyết trên bộ ngực to tròn trắng nõn nà như đang cám dỗ Trương Du.Anh cảm nhận được cây thịt của mình đã cứng ngắc, nhưng đây không phải là nơi anh có thể làm được, nên anh đành phải nghiến răng chịu đựng.

Đưa tay lấy áo lót mặc cho cô, bảo cô hơi xoay người lại, ngồi sau lưng cô, giúp cô cài áo lót, rồi nhanh chóng kéo đồ ngủ xuống.Sau đó, anh nắm tay Hà Tô ra khỏi cửa, dùng chìa khóa khóa cửa lại, cả hai đi xuống lầu chơi cát.

Có vài đứa trẻ đang chơi ở bãi cát, một trong số đó là đứa đã bắt nạt Hà Tô tối qua, vừa nhìn thấy Trương Du là chúng liền bỏ chạy ngay.Trương Du ngồi trên một tảng đá nhỏ bên cạnh bãi cát, nhìn Hà Tô vui vẻ đùa nghịch với cát, anh thật sự không hiểu cát có gì vui.Nhưng chỉ cần cô vui vẻ là được.

Trương Du cười ngây ngô nhìn Hà Tô đang tươi cười rạng rỡ.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 8: Nghiêm túc nói hươu nói vượn


Những đứa trẻ khác đang chơi bằng xẻng, nhưng Hà Tô không có gì cả.

Cô chỉ có thể nghịch cát bằng tay, đôi bàn tay trắng nõn đã lấm lem bùn đất.Trương Du nhìn thấy một chiếc xẻng bị bỏ quên trong hố cát.

Nó là của cậu bé vừa chạy trốn, anh đi đến nhặt nó lên rồi đưa cho Hà Tô chơi.Hà Tô vẫn đang vùi đầu đào hố bằng xẻng.

Trương Du cảm thấy trời nắng quá, sợ cô bị nắng chiếu vào, đi đến gần nói: "Đừng chơi nữa, đi thôi!

Chúng ta đi siêu thị mua kẹo ăn!"

Hà Tô nghe nói mình sắp có kẹo ăn, lập tức đứng dậy, tay cầm xẻng háo hức chuẩn bị rời đi.

Trương Du cầm lấy xẻng từ tay Hạ Tô ném vào đống cát, rồi nắm bàn tay nhỏ bé lấm lem bùn đất của cô đến vòi nước rửa tay: "Cái xẻng đó của người khác rồi, lát mua cho em cái khác."

Anh nắm tay Hà Tô rửa qua rồi dẫn cô đến siêu thị gần đó.Nhìn mặt trời rực rỡ trên bầu trời, cùng một Hà Tô xinh đẹp dịu dàng bên cạnh, Trương Du cảm thấy mình nên mua thêm một chiếc ô, anh quen phơi nắng rồi, nhưng nếu đi nắng quá lâu cô có thể bị cháy nắng.

Vào siêu thị, Trương Du quen đường đi đến hàng bày đồ ăn vặt, lấy một túi và nói với Hà Tô đang chăm chú nhìn quanh: "Ăn gì cứ lấy."

Sau khi chọn đồ hồi lâu, Hà Tô gần như lấy hết những gì nhìn thấy, mắt cô không rời khỏi đống đồ ăn vặt, tay cũng không ngừng nhặt đồ.Cuối cùng, Trương Du bước ra khỏi siêu thị với hai túi đầy ắp, trong túi còn có một chiếc xẻng nhỏ để Hà Tô nghịch cát.Trương Du một tay xách hai túi ni lông, tay kia nắm tay Hà Tô đi về khu chung cư.Anh muốn quay lại thật nhanh để cởi áo lót của Hà Tô ra.

Anh không thể để bà Trương biết, nếu không bà ấy chắc chắn sẽ biết chuyện anh giúp cháu gái của bà mặc đồ lót.Trương Du đưa Hà Tô về nhà, may mà bà Trương vẫn chưa trở về.Sau khi vào nhà đặt đồ xuống, việc đầu tiên anh làm là kéo Hà Tố ngồi xuống sofa, vén áo ngủ của cô lên, ngồi sau lưng cô cởi cúc áo lót ra rồi cất lại vào tủ.Đã gần trưa rồi, có lẽ bà Trương cũng sắp trở về , Trương Du không dám làm quá, anh nhanh chóng giúp cô cởi áo, rồi nói với Hà Tô: "Hôm nay tôi giúp em mặc áo và đưa ra ngoài chơi, em không được nói với bà, hiểu không?"

Hà Tô cau mày lắc đầu: "Không được nói dối!"

"Đây không phải là nói dối! chỉ không nói với bà thôi, em không nói dối, hiểu chưa?"

Hà Tô vẫn nhìn Trương Du với vẻ mặt do dự."

Nếu em đồng ý, đống đồ ăn vặt và xẻng này đều là của em, nếu không thì không có gì cả."

Trương Du lấy cái xẻng nhỏ ra, hung hăng đe dọa.Hà Tố nhìn cái xẻng nhỏ và rất nhiều đồ ăn vặt, trong lòng rung động, cuối cùng cũng gật nhẹ đầu.Trương Du nhìn Hà Tô ngoan ngoãn, thỏa mãn đưa tay véo má cô.Anh nhìn hai túi đồ ăn vặt to kia, sợ Hà Tô ăn quá nhiều nên cầm một túi về nhà, nghĩ bụng sẽ tích trữ chút đồ ăn vặt ở nhà để dỗ dành Hà Tô.Sau bữa trưa anh mới quay trở lại nhà bà Trương.Anh thấy Hà Tô ngồi ngoan ngoãn trên ghế sofa xem ti vi, Trương Du cảm thấy hơi chột dạ, sợ bà Trương biết chuyện mình đã làm với cháu gái bà, cũng những tâm tư của mình với cô.

"Bà Trương, chuyện là thế này.

Cháu đã nói với trưởng khu về tình hình của cháu gái bà rồi, sau đó trưởng khu cũng không ép bà đưa em ấy đến bệnh viện nữa."

Trương Du liếc nhìn Hà Tô đang ăn vặt, rồi nói với bà Trương."

Thật sao?

Cảm ơn Cháu nhé Tương Du, thật ra ông ấy cũng chu đáo, Tô Bảo ở nhà một mình cũng không an toàn."

Bà Trương cảm kích cảm ơn Trương Du."

Cháu có một người bạn làm y tá, viện dưỡng lão cô ấy làm ngay cạnh trung tâm của cháu, nếu bà không phiền, cháu có thể gửi em sang chỗ bạn cháu."

Để tiếp xúc với Hà Tố nhiều hơn, anh nói hươu nói vượn với vẻ mặt rất nghiêm túc."

Cứ gửi em ấy cho họ chăm sóc khi bà không ở nhà, cháu có thể đưa em ấy đi, đón em ấy về, dù sao đường không xa lắm, cũng tiện."

Trương Du sợ bà Trương không đồng ý.

"Cháu cũng có thể giúp chăm sóc em ấy khi rảnh rỗi.

Hơn nữa, cháu chơi thân với bạn ấy, bà không cần lo lắng về chi phí và việc chăm sóc."

Bà Trương có chút do dự, sợ Hà Tô đi sẽ gây phiền phức cho người khác.

Tuy nhiên, bà cũng không chăm sóc tốt cho cháu mình được, nhìn Hà Tô ở bên cạnh, bà quay sang nói với Trương Du: "Cảm ơn cháu đã giúp đỡ."

Bạn làm y tá của Trương Du là nói bừa, viện dưỡng lão cũng nói bừa.

Tất cả chỉ là lời nói dối của Trương Du để tiếp cận Hà Tô.

Nhưng bà Trương không hề biết cháu gái mình đang bị người đàn ông trước mặt nhắm đến, cũng không ngờ sau này cháu gái mình lại bị người đàn ông này lừa vào tay.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 9: Thật là mềm, thật thơm


Lịch trình một ngày của Trương Du rất đều đặn.

Anh dậy vào khoảng 7 giờ mỗi ngày.

Nếu không đến trung tâm huấn luyện hay trường học, sáng anh sẽ tập thể hình tại nhà.Hôm nay, Trương Du dậy như thường lệ, anh không đến trung tâm huấn luyện, và cũng không có lớp học nào ở trường.

Sau khi rửa mặt và chuẩn bị tập sáng, cửa bị gõ vang.Lúc mở cửa ra thấy là bà Trương cùng Hà Tô.

Nhìn cô như vẫn chưa tỉnh hẳn, mắt nửa nhắm nửa mở."

Xin lỗi vì đã làm phiền cháu, Trương Du.

Bà phải đi làm, trưa mới về đượcBà Trương cũng hơi ngại làm phiền người khác, nhưng bà không muốn ủy khuất cháu gái mình.Trương Du rất cao hứng vì có cả một buổi sáng bên cô gái mà mình thường tâm niệm.

"Không sao đâu, bà Trương, bà cứ đi làm đi, hôm nay cháu không bận, có thể chăm sóc cho em ấy."

Bà Trương quay lại dặn dò Hà Tô hãy ngoan ngoãn rồi rời đi.Trương Du hơi cúi người, nhìn Hà Tô vẫn còn đang ngái ngủ, mỉm cười, nắm tay dẫn cô vào cửa.Hà Tô nhanh chóng thích nghi, không biết là do cô không lạ hay sao mà nằm luôn xuống ghế sofa ngủ tiếp.Trương Du muốn nói chuyện với Hà Tô, nhưng thấy cô ngủ thiếp đi, anh chỉ đành cười bất lực.Sợ cô bị cảm lạnh trên ghế sofa, nên tìm chăn đắp cho cô.Hà Tô ngủ,còn Trương Du bắt đầu tập thể dục buổi sáng ngoài ban công.Sau khi tập thể dục xong, anh ra nhiều mồ hôi nên vào phòng tắm tắm rửa.

Hà Tô đang nằm cũng mơ màng tỉnh dậy, nhìn khung cảnh xa lạ xung quanh, dụi mắt rồi đi về phía phòng Trương Du, vô thức nghĩ rằng đây là phòng mình.Hà Tô đi đến cửa phòng, cửa cũng được mở ra từ bên trong.Do quán tính, Hà Tô trực tiếp va vào ngực Trương Du, người vừa mới tắm xong.

Hơi nóng tỏa ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hà Tô cũng cảm thấy nóng hầm hập.Tắm xong, theo bản năng Trương Du trần trụi đi ra cửa, nhưng nghĩ tới Hà Tô ở ngoài, nên cầm quần sịp mặc vào rồi ra khỏi nhà tắm.

Trương Du vừa mở cửa, một bóng người nhỏ bé chạy thẳng vào lòng anh, vô thức đỡ lấy người kia, nhìn xuống vừa thấy Hà Tô, khả năng cô vẫn chưa tỉnh hẳn.Trương Du khẽ cười, chủ động như vậy sao?

Anh bế Hà Tô lên bước vào phòng, đặt Hà Tô lên giường, đắp chăn cho cô.Nhìn Hà Tô tìm được tư thế thoải mái rồi lại ngủ thiếp đi, Trương Du trong lòng khẽ động.Anh chậm rãi đặt tay lên đầu Hà Tô, nhẹ nhàng vuốt ve.

Anh cúi đầu nhìn đôi môi hơi hé mở của cô, mơ hồ thấy được chiếc lưỡi nhỏ bên trong, ánh mắt càng sâu thêm.Cổ họng của Trương Du khẽ động, anh chậm rãi cúi đầu xuống, áp sát vào đôi môi hồng đào.Vừa chạm vào, tâm trí tràn ngập sự mềm mại.Anh liếc nhìn Hà Tô vẫn chưa tỉnh, lại đưa lưỡi ra, nhẹ nhàng liếm đôi môi mềm mại của Hà Tô, thỉnh thoảng lại cắn nhẹ.Sau khi môi và răng của Trương Du lưu luyến trên môi Hà Tô một lát, anh muốn nụ hôn vụng trộm này càng thêm sâu.Lưỡi luồn qua khe hở giữa hai môi, nhẹ nhàng tách đôi hàm răng trắng ngần đang khép hờ, cẩn thận liếm láp chiếc lưỡi nhỏ nhắn của Hà Tô, vị ngọt ngào, thật là thềm, thật thơm...Một lúc lâu sau, Trương Du mạnh mẽ mút môi Hà Tô, rời khỏi lãnh địa của cô, nhìn đôi môi hơi đỏ lên vì bị hôn, không nhịn được cúi xuống hôn nhẹ, rồi hài lòng bước ra khỏi phòng ngủ.Trương Du không biết Hà Tô đã ăn sáng chưa, và nhìn vẻ mặt ngủ không đủ giấc của cô, chắc hẳn là chưa ăn.Anh đành đi nấu cháo, xào một đĩa rau nhỏ, luộc bốn quả trứng.Chuẩn bị xong bữa sáng, Trương Du vào phòng ngủ đánh thức Hà Tô.Đây là lần đầu tiên anh gọi người dậy, nhưng nếu đối tượng là Hà Tô, anh sẵn lòng làm vậy.Trương Du không nhịn được hôn Hà Tô trước, sau đó véo má Hà Tô, nhẹ giọng nói: "Con sâu lười, dậy đi."

Hà Tô nhíu mày, cử động thân thể, rồi không có động tĩnh gì thêm nữa.

Trương Du cười bất đắc dĩ, nhấc chăn lên, bế Hà Tô đi đến bàn ăn, ôm người ngồi lên đùi mình."

Được rồi!

Tôi đút cho em ăn!"

Trương Du dùng thìa múc một thìa cháo đậu đỏ, đưa lên miệng thổi cho nguội bớt, rồi lại đưa lên mũi Hà Tô.

Hà Tô ngửi thấy mùi cháo, mắt từ từ mở ra, dầu tiên là thấy Trương Du trước mặt, sau đó lại thấy được thìa cháo đang đưa đến.Cô hé miệng ngậm lấy thìa, nuốt cháo.Anh múc thêm một thìa, thổi cho nguội rồi đưa vào miệng Hà Tô.

Cô ăn hết, lại lặp lại như vậy, thỉnh thoảng lại đút thêm rau.

Vậy mà Hà Tô đã ăn hết một bát cháo.Trương Du đặt thìa xuống, bóc hai quả trứng gà rồi đút cho Hà Tô.

Cô gái nhỏ không có khẩu vị nữa nên chỉ ăn một quả."

Bé con ăn no chưa?"

Trương Du dùng giấy lau miệng Hà Tô rồi hỏi.Hà Tô gật đầu, Trương Du đặt Hà Tô xuống rồi bắt đầu ăn sáng.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 10: Em khó chịu quá!


Ăn sáng xong, Trương Du thấy Hà Tô nằm dài trên ghế sofa xem TV.Sau những ngày tiếp xúc và hòa hợp, Hà Tô không còn coi anh là người lạ, cũng không còn sợ anh nữa, điều này khiến Trương Du cảm thấy rất thành tựu.Hôm nay, Hà Tô lại không mặc đồ ngủ nữa, khả năng bà Trương thấy không ổn lắm đã thay đồ khác, đương nhiên là có mặc đồ lót.Trương Du ngồi dưới chân Hà Tô.

Hôm nay, cô gái nhỏ mặc một chiếc áo phông trắng rộng rãi, một chiếc quần dài thoải mái màu xanh nhạt, tóc cũng được chải gọn gàng, buông xõa xuống vai.Tóc Hà Tô hơi vàng, dưới ánh nắng mặt trời, ánh lên một lớp ánh sáng dịu nhẹ, trông rất đẹp.Trương Du thấy Hà Tô chăm chú xem TV như vậy, hoàn toàn không để ý tới mình, bỗng nhiên, anh nhớ ra hôm qua có mua một túi đồ ăn vặt dành riêng cho cô.Vừa mới ăn xong nên không lấy ra nhiều đồ ăn lắm.Anh mở hộp khoai tây chiên, gắp một miếng nhét vào miệng, cố ý phát ra tiếng động lớn, cố ý thu hút sự chú ý của Hà Tô.Quả nhiên, chiêu này đã có hiệu quả.Nghe tiếng khoai tây chiên giòn, Hà Tô bò đến cạnh Trương Du, đưa tay ra định chộp lấy, nhưng Trương Du cố tình tránh đi.

Anh quay đầu lại, vẻ mặt đắc ý nhìn Hà Tô.

Thấy tay cô vẫn đang đưa ra, Trương Du lại giơ hộp khoai tây chiên lên cao đến mức Hà Tô không với tới được.Nhìn cái miệng chu ra của Hà Tô, Trương Du nhướn mày."

Muốn ăn không?"

Hà Tô gật đầu, lại cố gắng với lấy hộp khoai tây chiên."

Vậy thơm một cái."

Trương Du cười nham hiểm, nhìn chằm chằm vào Hà Tô.Hà Tô không chút do dự hôn "Chụt" lên má Trương Du.

Vì lực quá mạnh, cả khuôn mặt Hà Tô đập thẳng vào má Trương Du, không chỉ khiến Trương Du bị đau, mà cô còn nhăn mặt đau đớn."

A..."

Trương Du xoa mặt, nhìn vẻ mặt nhăn nhó của cô, không nhịn được cười, đưa tay xoa mặt Hà Tô, rồi lại cúi xuống hôn cô.Trước khi Hà Tô bình phục tinh thần khỏi cơn đau, Trương Du đã đưa tay còn lại ra sau đầu Hà Tô, giữ chặt gáy cô rồi hôn.Hà Tô theo bản năng lùi lại, Trương Du đành phải hôn môi cô vài cái trấn an, môi cô mím chặt.Sau khi nếm đủ hương vị đôi môi mỏng manh, anh đưa lưỡi ra, mạnh mẽ tách hàm răng đang khép chặt của Hà Tô ra, kéo đầu lưỡi cô quấn lấy, mút mạnh, nếm thử vị ngọt ngào của cô.Trương Du mút mạnh, lưỡi Hà Tô hơi đau nên nhíu mày, dùng hai tay đẩy người đàn ông to khỏe, cổ họng liên tục phát ra những tiếng "Ưm ư" phản kháng, nhưng cô yếu đuối, không thể nào thắng được Trương Du cường tráng.Trương Du đặt miếng khoai tây chiên xuống, ôm lấy vòng eo thon thả đang giãy dụa, nhấc bổng cô lên, rồi ôm người ngồi lên đùi mình.Bàn tay siết chặt eo, khiến Hà Tô và mình dán chặt không còn khe hở.Cuối cùng anh buông môi lưỡi mềm mại của Hà Tô ra, cô kịp lấy lại hơi thở, ngã vào vòng tay Trương Du.Trương Du nhận ra mình hơi thô bạo, anh nhẹ nhàng liếm đôi môi hé mở của Hà Tô, rồi đưa lưỡi vào, lướt qua miệng ,cẩn thận liếm láp từng ngóc ngách."

Ưm!"

Khi lưỡi lướt qua vòm miệng trên, thân thể nhạy cảm Hà Tô run lên, một âm thanh nhỏ phát ra từ cổ họng.Trương Du mở to mắt nhìn Hà Tô, đầu lưỡi tiếp tục liếm láp vòm miệng trên một cách táo bạo."

Ưm...

ưm..."

Cơ thể Hà Tô run rẩy không ngừng, nước mắt giàn giụa, ngón tay nắm chặt vạt áo Trương Du, phát ra những tiếng không thể chịu đựng nổi.Một lúc lâu sau, Trương Du nhìn dáng vẻ đáng thương này của cô, cuối cùng cũng buông môi lưỡi ra: "

Sau này hôn là phải vậy, hiểu chưa?"

Trương Du nhìn Hà Tô đang thở hổn hển nằm trong lòng mình.

Không đợi cô phản ứng, anh lại vùi đầu vào chiếc cổ thon thả của cô, liếm láp cắn mút lớp thịt mềm mại trên cổ.

Anh sợ để lại dấu vết trên cổ, không thể để bà Trương phát hiện ra, nên không dùng quá nhiều lực, cũng không nán lại quá lâu trên cổ cô.Anh luồn tay vào gấu áo Hà Tô, mò lên eo và lưng cô, chạm vào một mảng da mịn màng, hận không thể hung hăng nắm chặt lấy nó, để lại dấu vết của riêng mình.Một tay anh siết chặt eo Hà Tô, ngón tay cái liên tục vuốt ve vùng bụng mềm mại của cô."

Anh Trương Du..."

Hà Tô dần hồi phục sau nụ hôn vừa rồi: "Em muốn ăn khoai tây ..."

Tâm trí Hà Tô chỉ nghĩ đến việc: Nếu muốn ăn khoai tây thì phải hôn."

Được rồi, để tôi hôn em lần nữa..."

Một tay Trương Du cởi cúc áo lót của Hà Tô, cởi áo trên cùng đồ lót rồi ném sang một bên.

Ngực Hà Tô nảy lên như hai con thỏ.Da thịt cô đột nhiên tiếp xúc với không khí, trần trụi trước mặt người khác.

Hà Tô không khỏi rụt vai lại, hai núm vú bất giác dựng đứng lên.Trương Du nhìn con thỏ trắng to lớn trước mặt, lưới liếm liếm môi, cắn nhẹ lên bầu ngực một ngụm."

A!

Anh Trương Du..."

Hà Tô bị cắn đến mức sợ hãi, "Em không hôn..."

"Ngoan!

Một lát nữa sẽ ổn thôi, hôn xong em muốn gì tôi sẽ mua cho em."

Trương Du tiếp tục lợi dụng để dụ dỗ cô."

Vậy ...một lát thôi..."

Đồ ăn vặt và đồ chơi luôn có tác dụng với trẻ con.Trương Du kéo tay Hà Tô lên vai mình, tay anh đặt trên eo và lưng cô.Đầu anh vùi sâu vào bầu ngực mềm mại của Hà Tô, hít một hơi thật sâu, ngửi thoang thoảng hương sữa.Anh ngậm một ngụm lớn bầu thịt, nhẹ nhàng mút, rồi dùng lưỡi liếm, khiến hai bầu ngực tràn đầy nước bọt.Trương Du nhìn chằm chằm vào núm vú hồng hào một lúc rồi mở miệng mút."

A!

Anh Trương Du!

Em khó chịu quá, a..."

Hà Tô rụt người lại, nhưng bị cánh tay rắn chắc của Trương Du ngăn lại, khiến cô không còn đường lui.Anh dùng một tay giữ chặt một bên ngực, thịt căng mọng tràn ra khỏi ngón tay.

Anh siết chặt năm ngón tay, nhẹ nhàng véo nó, mềm mại đến mức dường như muốn vắt ra sữa.

Anh ngậm bầu ngực còn lại trong miệng, đầu lưỡi liên tục liếm núm vú cương cứng, thỉnh thoảng lại mút vào, như thể đang thưởng thức món ăn ngon, trong miệng phát ra tiếng "chậc chậc".Hai ngón tay của bàn tay kia véo núm vú, liên tục xoa bóp, thỉnh thoảng lại dùng móng tay bấu vào lỗ nhỏ xíu trên núm vú."

A!

Không...

Đừng hôn em...

Ooooooo...

Trương Du...

Hừ...

Anh!"

Hà Tô bị Trương Du hành hạ, khóc lớn, cô không biết mình bị làm sao nữa, không biết mình đang thoải mái hay khó chịu, muốn lùi lại, nhưng cũng muốn đến gần Trương Du hơn.Cảm giác kỳ lạ khiến Hà Tô sợ hãi.Nghe thấy tiếng khóc của Hà Tô, Trương Du không khỏi càng thêm tùy ý, bàn tay đang véo núm vú cô vòng ra sau lưng, chậm rãi di chuyển xuống dưới, cũng đổi sang một bên ngực khác, tiếp tục liếm láp.Lòng bàn tay anh đẩy cạp quần sang một bên, tiến vào bên trong, chạm vào cặp mông căng tròn mịn màng, véo một cái và thấy nó rất mềm.Ngón tay anh luồn vào qua mông và chạm vào lỗ hậu chặt chẽ."

Ôi..."

Trương Du vừa chạm vào, Hà Tô sợ hãi khóc nấc lên.Tiếng khóc đánh thức Trương Du, rút tay đang vùi trong mông ra.Mặt Hà Tô đẫm nước mắt, cô gái khóc nức nở.Trương Du lập tức cảm thấy hối hận, anh không nên gấp gáp như vậy làm cho cô sợ hãi, đưa tay ôm lấy Hà Tô đang khóc, ấn đầu cô vào lòng, vỗ nhẹ lưng dỗ dành."

Đừng hôn nữa, đừng hôn nữa... chúng ta có thể ăn được không?"

Trương Du kiên nhẫn và lo lắng dỗ dành, sợ Hà Tô sẽ không thèm để ý đến mình.Hà Tô trong vòng tay Trương Du bình tĩnh lại, chỉ còn lại tiếng nức nở khe khẽ.Trương Du thấy tâm trạng của cô đã bình tĩnh lại, nhìn cơ thể phát hiện không có dấu vết gì, anh yên tâm lấy quần áo bên cạnh mặc vào cho cô.Sau khi mặc quần áo vào, cuối cùng cô cũng nín khóc, nhưng đầu vẫn cúi gằm, không thể nhìn rõ biểu cảm.Trương Du nâng mặt cô lên, lấy khăn giấy lau nước mắt.

Nhìn đôi mắt sưng đỏ của cô, anh không khỏi cảm thấy đau lòng.Anh ôm Hà Tô an ủi thêm một lúc lâu, rồi lấy đồ ăn vặt trên bàn, kẹp một miếng khoai tây chiên, đút vào miệng Hà Tô: "Ăn đi."

Thấy Hà Tô há miệng ăn khoai tây chiên, anh mới thở phào nhẹ nhõm.Trương Du cứ như vậy ôm Hà Tô, đút đồ ăn vặt, an ủi tâm trạng của cô.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 11: Lần sau sẽ tốt hơn.


Trương Du rất đau lòng vì sau chuyện vừa rồi, Hà Tô càng không muốn để ý đến anh.

Cô co ro ngồi ở góc ghế sofa, tay ôm đồ ăn vặt.

Dù Trương Du có dỗ dành thế nào, Hà Tô vẫn không chịu nói một lời, làm anh hơi bực mình.Anh nhìn Hà Tô đang cuộn tròn người lại, rồi nhích sang ngồi cạnh cô.

Hà Tô càng sợ hãi co rúm người lại, vùi đầu vào giữa hai chân, không dám nhìn Trương Du.Trương Du thừa nhận mình đã đi quá xa, nhưng vẫn phải dỗ dành cô gái nhỏ, nếu không chắc lại lờ anh đi mất.Anh đưa tay bế Hà Tô lên, nhéo vào chiếc cằm nhỏ nhắn của cô, Hà Tô bị ép phải ngẩng mặt lên."

Nếu em không để ý đến tôi, tôi sẽ đánh em!"

Trương Du nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Hà Tô, hung hăng đe dọa.Trong chớp mắt, đôi mắt Hà Tô phủ đầy sương mù, nước mắt lăn dài trên má.Nhìn Hà Tô đang buồn bã, Trương Du không biết phải làm sao, đưa tay ôm Hà Tô vào lòng.

"Em ...không thích anh..."

Hà Tô cố gắng nói trong tiếng nức nở."...

Vậy em thích ai?"

Trương Du hỏi theo lời Hà Tô."

Ừm...

Bà ..."

Tiếng khóc của Hà Tô dần lắng xuống, chỉ còn lại tiếng nấc khe khẽ."

Tôi thích em...thích Hà Tô."

Hà Tô nghe xong, ngẩng đầu khỏi vòng tay Trương Du, nhìn anh."

Thật sao?

Bạn khác không thích em... chúng nó không chơi với em..."

Lúc này, ánh sáng trong mắt Hà Tô biến mất, vẻ mặt đầy vẻ bất mãn."

Tôi ở đây!

Anh Trương Du muốn chơi với em, có được không?"

Trương Du đau lòng chạm vào Hà Tô.

"...Được ..."

Hà Tô ngừng khóc, ngoan ngoãn dựa vào lòng Trương Du."

Tô Tô, chuyện hôm nay em không được kể với bà, được không?"

Trương Du nói với Hà Tô, anh không muốn sớm nói chuyện này với ai."

Không... em phải nói cho bà...anh bắt nạt em.."

Hà Tô lắc đầu như lục lạc, Trương Du thấy hành động trẻ con này bật cười thành tiếng."

Mỗi người chỉ được hôn một người thôi.

Bà đã hôn em rồi, em không được hôn người khác, nếu không... miệng sẽ hư mất!"

Hà Tô mở to mắt, vội vàng che miệng lại."

Vậy nên nếu em nói với bà là chúng ta đã hôn nhau, bà sẽ không được hôn em nữa, bà sẽ buồn lắm."

Trương Du tiếp tục dụ dỗ như dỗ em bé.Hà Tô nói: "...

Được .. em không thể làm bà buồn..."

Thấy Hà Tô mắc bẫy, Trương Du nhếch môi hài lòng."

Vậy thì em không được kể với bà chuyện của chúng ta."

Trương Du tiếp tục nói thêm: "Em cũng không được hôn người khác, chỉ được hôn mình tôi."

"Em không hôn anh đâu!"

Hà Tô phản kháng."

Tại sao?"

Trương Du khó hiểu.

Chẳng phải vừa rồi cô đã đồng ý rồi đúng không?"

Không thoải mái... không vui..."

Hà Tô khẽ bĩu môi, ngón tay nắm chặt tay áo Trương Du."

Đó là vì chưa hôn xong, sau khi hôn sẽ thoải mái, ban đầu đắng, sau đó ngọt ngào, lần sau sẽ tốt hơn."

Trương Du cứ lừa như lừa trẻ con, mà anh chẳng cảm thấy tội lỗi gì cả.Cho đến trưa, khi bà Trương đưa Hà Tô về nhà, Trương Du cũng không làm gì quá đáng, cứ để cô thích nghĩ đã, rồi từ từ ăn vào bụng.

Buổi chiều Trương Du nhận được thông báo tạm thời điều chỉnh lớp từ trường nên bất đắc dĩ phải đến trường.

Từ chiều đến tối, anh không có cơ hội gặp Hà Tô.

Nhìn vẻ ngoài đơn thuần của cô, có vẻ như gia đình bảo vệ rất tốt, không để cô bé tiếp xúc với những thứ không tốt, điều này cũng khiến Trương Du cảm thấy yên tâm.

Anh sợ cô bé bị người khác dụ mất, những thứ mình chưa lấy được sẽ bị người khác ngăn chặn, nên phải đẩy nhanh tiến độ, Trương Du nghĩ.Kế hoạch không bao giờ theo kịp biến động.

Là một huấn luyện viên trong trung tâm huấn luyện, Trương Du cần phải đến các thành phố khác để tham gia các buổi thảo luận và giao lưu giảng dạy.Trước khi kịp chào tạm biệt Hà Tô, anh chỉ vội vã chào bà Trương rồi rời đi.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 12: Xảy ra chuyện


Mấy ngày Trương Du đi công tác, đầu óc anh cứ lơ đãng.

Anh muốn nhanh chóng hoàn thành công việc rồi về gặp Hà Tô càng sớm càng tốt."

Sao vậy?"

Trương Du ngày nào cũng ủ rũ, ngay cả Lý Thắng Thiên cũng thấy Trương Du có gì đó không ổn."

Biến!

Tôi không có tâm trạng nói chuyện!"

Trương Du đá vào mông Lý Thắng Thiên."

Chỉ là đi công tác thôi mà, có gì to tát đâu!"

Lý Thắng Thiên sờ mông, vẻ sợ hãi."

Thằng nhóc này... không phải có bạn gái rồi chứ?!"

Trương Du cứ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, Lý Thắng Thiên tưởng anh đang xem ảnh bạn gái, mặt dày ngó xem sao.Trương Du muốn xem ảnh, nhưng sau khi ở bên cô gái kia lâu như vậy, anh mới phát hiện trong điện thoại không có một tấm ảnh nào của cô."

Sớm thôi."

Trương Du nhếch miệng, trong đầu toàn bóng dáng Hà Tô."

Đệt!

Bao giờ thế?

Sao không cho tôi xem!"

Lý Thắng Thiên tỏ vẻ lắm chuyện."

Có cơ hội khác cho mấy người gặp."

Trương Du đứng dậy, đi chuẩn bị bài phát biểu bế mạc cho ngày họp cuối cùng.Lý Thắng Thiên muốn tám chuyện thêm, nhưng Trương Du không cho anh ta cơ hội."

Huấn luyện viên Trương, anh có thể em cho wechat, sau này chúng ta có thể trao đổi được không?"

Sau buổi giao lưu, rất nhiều huấn luyện viên nữ hoặc nhân viên công tác đã đến gặp Trương Du."

Trao đổi có thể tìm anh ta, tôi không thích giao lưu, hơn nữa bạn gái cũng ghen."

Trương Du giơ tay đẩy Lý Thắng Thiên ra chắn cho, rồi trở về khách sạn thu dọn đồ đạc trở về."

Cậu vô đạo đức, cứ vậy mà đẩy tôi ra à?"

Lên máy bay, Lý Thắng Thiên ngồi cạnh Trương Du, cằn nhằn: "Không phải cậu nói hai người vẫn chưa hẹn hò sao?

Hôm nay mồm miệng nhanh thế, lại còn kêu bạn gái tôi nữa."

"Quản nhiều vậy làm gì? quan tâm bản thân mình đi, nhiều bạn gái thế không sợ vợ ghen à?"

Trương Du ngả người ra sau ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi."

Chậc!

Cậu cho là tôi ngốc à?

Giao mấy người đó cho Tiểu Ngô rồi!"

Lý Thắng Thiên tỏ vẻ đắc ý."

Này!

Bạn gái cậu sẽ như nào nhỉ?"

"..."

Thấy Trương Du không để ý đến mình, Lý Thắng Thiên cũng không buồn quan tâm nữa, nhắm mắt ngỉ ngơi.Xuống máy bay, Trương Du đi thẳng về nhà.Lúc thu dọn đồ đạc xong, mang theo quà đặc sản đến nhà bà Trương, lại nghe tin bà Trương bị ngã đang nằm trong viện.Trương Du không chút do dự, vội vã chạy đến bệnh viện.Anh tìm đến phòng bệnh của bà Trương, thấy bà nằm yếu ớt trên giường.

Hà Tô đang ngủ trên giường bên cạnh, hai khóe mắt sưng đỏ.Trương Du bước đến bên giường Hà Tô, vén vài lọn tóc lòa xòa trên trán rồi đắp chăn cho cô, ánh mắt đau lòng."

Khụ Khụ..."

Trương Du nghe thấy tiếng ho yếu ớt của bà Trương, quay qua nhìn, bà Trương vẫn chưa tỉnh dậy.Anh ở lại một lát, thấy bà Trương và Hà Tô vẫn đang ngủ, anh bước ra khỏi phòng bệnh."

Y tá, bà lão có sao không?

Còn cô bé kia nữa."

Trương Du ra ngoài hỏi một y tá."

Bà ấy không sao, bị chấn động nhẹ và bị thương ở chân, cần phải nằm viện một thời gian, cô gái vẫn khỏe, chỉ bà bị ngã thôi."

"Lúc đầu cô ấy rất ồn ào, cứ khóc mãi, không nghe lời ai khuyên bảo, cũng chẳng ăn uống gì."

Y tá quay đầu nhìn phòng bệnh rồi tiếp tục nói."

Ba mẹ cô ấy không đến à?"

Trương Du cau mày hỏi."

Họ đến muốn đưa người đi, nhưng cô bé không đi, hình như họ muốn ra nước ngoài, nên đã tìm hai hộ lý, sắp xếp xong xuôi cả rồi."

Nói xong y tá bị gọi đi.Trương Du đứng ngoài cửa phòng bệnh, nhìn Hà Tô ngủ trên giường qua lớp kính, rồi quay người rời khỏi bệnh viện.

Về đến nhà, anh hầm chút canh gà cho bà Trương và Hà Tô ăn, sau đó xào vài món ăn kèm, nấu cơm rồi mang hộp cơm đến bệnh viện."

Cháu không muốn ăn!

Bà ơi..."

Vừa bước đến cửa phòng bệnh, anh đã nghe thấy tiếng khóc và tiếng dỗ dành ồn ào của Hà Tô từ bên trong, kèm theo tiếng ho yếu ớt của bà Trương.Trương Du đẩy cửa ra, mọi người trong phòng bệnh đều nhìn anh."

Bà Trương, cháu đến thăm bà."

Trương Du bước tới đặt hộp cơm xuống.Anh vừa đặt hộp cơm xuống, Hà Tô lập tức chạy đến ôm chầm lấy anh."

Anh Trương Du...

Bà bị đau... huhuhu.."

Hà Tô dang hai tay ôm chặt Trương Du, ngước nhìn anh, nước mắt lưng tròng."

Bà không sao đâu, bà sẽ sớm khỏe lại thôi."

Trương Du an ủi Hà Tô đang khó chịu khóc lóc."

Tôi ở đây được rồi."

Trương Du đuổi hộ lý đi."

Trương Du... sao cháu lại đến đây..."

Bà Trương suy yếu hỏi."

Lúc cháu về khu nghe nói bà nằm viện nên đến thăm."

Trương Du kéo Hà Tô ngồi xuống ghế cạnh giường.Anh mở hộp cơm, lấy từng món ăn ra, đặt lên bàn nhỏ bên cạnh: "Cháu có làm vài món, bà ăn đi."

"Ăn đi, Tô Bảo, y tá bảo cháu không ăn gì cả, cái con bé này..."

Bà Trương đau khổ nhìn Hà Tô."

Bà ơi, ăn đi..."

Hà Tô ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, dù đói nhưng cô vẫn lắc đầu như cũ."

Tôi mang hai phần ăn đến đây.

Tô Tô, em ăn trước đi, tôi sẽ cho bà ăn."

Trương Du đưa cho Hà Tô một phần, lấy phần còn lại cho bà Trương.Bà Trương ăn không nhiều, nên Trương Du phải khuyên bà uống thêm canh gà.Quay lại nhìn Hà Tô đang ăn một bát cơm, anh bất lực cười rồi lấy khăn giấy lau miệng cho Hà Tô."

Nếu Tô Bảo không bị tai nạn thì tốt rồi..."

Bà Trương nhìn cảnh tượng trước mắt rồi thở dài."

Cháu không chê em ấy."

Trương Du nhìn bà Trương với ánh mắt kiên định."

Trương Du... cháu là người tốt..."

Hình như bà Trương cũng hiểu ý của Trương Du, nhưng lại lo lắng anh chỉ đang nhất thời hứng khởi mà thôi."

Em ấy cũng rất tốt, cháu rất thích."

Trương Du lại một lần nữa kiên định bày tỏ lòng mình.Bà Trương nhìn chàng trai trẻ trước mặt, không nói gì thêm.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 13: Có nhớ tôi không?


"Cháu chăm sóc Tô Bảo giúp bà được không?

Con bé ở lại đây sẽ lo lắng, ngoài bà ra, con bé chỉ tin tưởng cháu thôi."

Ăn xong, bà Trương giao Hà Tô cho Trương Du."

Bà Trương đừng lo, ngày mai chúng cháu sẽ đến thăm bà."

Trương Du đồng ý, anh thu dọn hộp cơm trưa rồi đưa Hà Tô về nhà.

Trước khi đi, anh dặn hai hộ lý chăm sóc bà Trương thật tốt.Trương Du đưa Hà Tô về nhà, vừa vào cửa, Hà Tô đã bị ép lên cánh cửa hôn tới tấp.

"Ưm..."

Ngay lúc Hà Tô tưởng mình sắp ngạt thở, cuối cùng Trương Du cũng buông cô ra.

Trán Trương Du áp vào trán Hà Tô, má dán chặt vào má Hà Tô, hơi thở dồn dập, hai má Hà Tô ửng hồng vì nụ hôn, thở hổn hển, môi vẫn còn ướt đẫm nước, tay chân yếu mềm bám chặt lấy Trương Du."

Em có biết tôi nhớ em đến nhường nào không?"

Anh cúi đầu hôn cô lần nữa.Hà Tô còn chưa kịp thở, miệng cô lại bị bịt kín, yếu ớt dùng hai tay đánh đánh Trương Du, cố gắng đẩy anh ra.Lần này Trương Du không hôn lâu, rời khỏi môi cô trước khi bị nghẹt thở."

Em có nhớ tôi không?"

Trương Du bế Hà Tô lên rồi ngồi xuống sofa, ôm chặt cô hỏi."...

Có..."

Tai Hà Tô ửng hồng, cô khẽ đáp."

Ha ha..."

Trương Du cười khẽ, cúi đầu hôn lên vành tai đỏ ửng của Hà Tô.Hà Tô dựa vào lồng ngực đang rung lên vì cười của Trương Du, e thẹn vùi đầu vào lòng anh.

Lúc ở bệnh viện cô ăn hơi nhiều, nên bữa tối ăn ít hơn.

Hà Tô ôm bụng no căng, lắc đầu, từ chối bát canh Trương Du đưa đến, anh thấy cô thật sự đã no nên không ép nữa, ngửa đầu uống hết bát canh.Trương Du đang rửa bát trong bếp, Hà Tô đứng bên cạnh đưa bát cho anh, anh đi đâu cô theo đó.

Cuối cùng, mọi thứ đã được dọn dẹp xong xuôi, Hà Tô được đưa vào phòng tắm, anh dạy Hà Tô cách điều chỉnh nước nóng: "Tự tắm đi."

Sau đó, Trương Du bước ra khỏi phòng tắm.Hà Tô nhìn xung quanh rồi cởi quần áo ra tắm như bà đã dạy trước đây.Trương Du chợt nhớ ra ở đây không có quần áo cho Hà Tô, nên đành phải tìm một chiếc áo trong tủ quần áo cho cô."

A!

Anh Trương Du!

Mắt em đau quá..."

Bỗng nhiên, tiếng hét của Hà Tô vang lên từ phòng tắm, Trương Du vội vàng đẩy cửa phòng tắm đi vào, lúc bước vào, đầu, người và mặt của Hà Tô đều đầy bọt, chẳng trách mắt cô lại đau.Trương Du cầm vòi sen rửa sạch bọt xà phòng trên mặt Hà Tô.

Cô mở mắt, tròng mắt hơi đỏ."

Nhắm mắt lại, sao em ngốc đến mức không biết tắm hả?"

Hà Tô ngoan ngoãn nhắm mắt lại, Trương Du bất đắc dĩ cầm vòi sen gội đầu cho cô.Sau khi tóc được xả sạch, nước chảy xuống người Hà Tô, rửa trôi bọt xà phòng trên người.

Vóc dáng tuyệt mỹ của Hà Tô hiện ra trước mắt.

Trương Du nhìn xuống, cổ, ngực, bụng, lông mu, rồi đến đôi chân thon dài.Mắt Hà Tô vẫn nhắm nghiền, hơi nghiêng đầu, hàng mi dài khẽ rung, đôi môi đỏ mọng ướt đẫm nước, vô cùng mê người.

Trương Du mở vòi sen, không nhịn được ôm hôn cô.Nước chảy từ đỉnh đầu xuống, ép Hà Tô không thể mở mắt, lông mi chỉ có thể run rẩy, hai tay đặt lên ngực.

Quần áo Trương Du đã ướt đẫm nước, nhưng anh không hề bận tâm.

Anh cắn môi Hà Tô, đưa lưỡi vào, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn, không ngừng mút lấy nước bọt của cô, nhưng vẫn có rất nhiều nước bọt chảy ra từ khóe môi.Tay anh nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng mịn màng của Hà Tô, chậm rãi di chuyển xuống, chạm vào mông cô, véo nhẹ, thật là mềm mại.

Sau đó, anh tiến lên phía trước, tay anh đặt lên một bên ngực cô, xoa bóp nhẹ nhàng, thịt ngực chảy ra từ kẽ tay anh.Hà Tô không chỉ cảm thấy lạ lẫm trong lòng mà còn có những thay đổi kỳ lạ trong cơ thể.

Cô cảm thấy bên trong ngứa ngáy, như thể có rất nhiều kiến đang bò, hình như cô còn tè dầm.

Hà Tô xấu hổ nắm chặt hai chân, không muốn để Trương Du phát hiện ra mình đang tè dầm, cô cũng tăng cường sức mạnh cố gắng thoát khỏi sự trói buộc của anh.Nhưng Hà Tô càng giãy dụa, Trương Du lại càng ôm chặt lấy cô, như muốn đem Hà Tô khảm vào người mình.Hà Tô chỉ có thể lùi lại, Trương Du cũng theo Hà Tô di chuyển chân, rất nhanh, Hà Tô bị dán lên vách tường, lùi cũng không còn đường lui, mà Trương Du đè chặt cô lên tường, không cho nhúc nhích.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 14: Không phải nước tiểu, là nước của em (H)


Bàn tay to lớn của Trương Du lần xuống dọc theo bụng mềm mại của Hà Tô, chạm vào lớp lông mu thưa thớt mềm mại rồi lại lần xuống, đẩy hai chân đang khép chặt của cô, bao phủ lấy nơi mềm mại."

Ưm!"

Hà Tô rên rỉ, lần đầu tiên cô được chạm vào vùng kín.

Cơ thể cô run rẩy không ngừng, hai tay nắm chặt lấy quần áo trên ngực Trương Du.Cuối cùng cô cũng mở mắt ra, đôi mắt to tràn đầy sợ hãi và lo lắng, Trương Du rời khỏi môi Hà Tô, an ủi hôn lên mắt cô."

Đừng sợ."

Trương Du dùng lời nói trấn an, tay vẫn không ngừng di chuyển.Những ngón tay chạm vào hai môi âm hộ dày và nhẹ nhàng mân mê chúng.

"A!

Anh Trương Du!"

Hà Tô hét lên.Những ngón tay tiếp tục khám phá bên trong, nó trơn trượt.

Cô gái nhỏ đang chảy nước."

Anh a..."

Trương Du nhìn chất lỏng trong suốt trên đầu ngón tay mình và mỉm cười.Sau một hồi mò mẫm, anh tìm được một lối vào nhỏ, đưa một ngón tay ra từ từ đưa vào."

A...

đau quá..."

Chỉ một đốt ngón tay thôi mà Hà Tô đã không chịu nổi.Nơi đó của Hà Tô quá chật, khó khăn lắm mới đưa được một ngón tay vào.

Đầu ngón tay chôn sâu trong huyệt đạo, ấm áp ẩm ướt, lớp thịt mềm mại quanh lỗ huyệt không ngừng co lại, ép chặt dị vật xâm nhập.Trương Du không thể tưởng tượng được nếu cây gậy thịt của anh được đưa vào đó thì sẽ sướng đến mức nào!Nhìn Hà Tô khó chịu, Trương Du lại hôn cô, ngón cái ấn vào âm vật, liên tục xoa bóp, rồi từ từ đưa ngón trỏ vào trong.Cảm giác khó chịu trên mặt Hà Tô dần tan biến, một chút dục vọng hiện rõ trên mặt.

Miệng cô vô thức hé mở, giúp Trương Du dễ dàng hơn trong việc di chuyển môi và lưỡi.

Nơi đó dần thích nghi với một ngón tay, Trương Du lại tiếp tục đưa thêm một ngón tay vào, khuấy đảo hai bên trong huyệt.Nhìn vẻ mặt khó chịu của Hà Tô, Trương Du cảm thấy đau lòng, nhưng để sau này cô bớt đau nên anh chỉ có thể kiên nhẫn mở rộng.Sau đó, ngón tay thứ ba được đưa vào, các ngón tay liên tục thúc đẩy, ngón cái liên tục xoa bóp âm vật.Chẳng mấy chốc, thịt trong âm đạo co thắt dữ dội, mút ngón tay, Hà Tô liên tục rên rỉ, giãy dụa tay chân, cuối cùng cũng run rẩy trào ra.Một dòng nước trào ra từ âm đạo, bắn vào ba ngón tay.Anh rút ngón tay ra, không bị ngón tay chặn lại, dòng nước dâm tràn ra và chảy xuống chân anh.Trương Du rời khỏi môi Hà Tô, thấy chân cô mềm nhũn, anh nhanh chóng đỡ lấy để cô không quỳ xuống đất.Cô thở hổn hển, cơ thể vẫn run rẩy không ngừng.

Vì đạt cực khoái, toàn thân Hà Tô hồng hào, mềm mại và ngon miệng."

A...a..."

Hà Tô đã tỉnh lại, khóc lớn, vùi mặt vào ngực Trương Du, nức nở không ngừng."

Em tè dầm...

Em sợ..."

"Không phải là tè dầm, chỉ là em sướng thôi."

Trương Du bế Hà Tô lên, dùng đôi tay thô ráp lau nước mắt trên mặt và an ủi cô."

Đây là nước chảy khi em sướng."

Trương Du liên tục giải thích với Hà Tô, sau đó cô cũng bình tĩnh lại.Trương Du lại mở vòi sen, xả nước cho Hà Tô, cởi bỏ bộ quần áo ướt sũng đang bám chặt trên người, rồi nhanh chóng tắm rửa dưới vòi sen.Anh cởi quần, cây gậy thịtcương cứng nhô lên, dựng đứng, nổi đầy gân xanh, quy đầu to lớn, nước tiểu rỉ ra, trông vô cùng dữ tợn.Hà Tô nhìn vật to lớn đen thui, dài và thô kệch này, mắt mở to, có chút sợ hãi, vô cùng tò mò không biết nó là gì.Dưới ánh mắt trần trụi của Hà Tố, Trương Du cố gắng kiềm chế, vuốt ve hai lần, nhưng mắt vẫn đỏ hoe, nhìn chằm chằm vào Hà Tô, nhanh chóng tắm rửa.Tắt vòi sen, Trương Du với lấy khăn tắm, lau vội những vết nước trên người mình và cô."

A!"

Hà Tô kêu lên, Trương Du bế Hà Tô lên, cô sợ đến mức hai tay ôm chặt lấy cổ anh, hai người trần truồng bước ra khỏi phòng tắm.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 15: Chặt quá...(H)


Vừa đặt Hà Tô lên giường, Trương Du đã phủ lên người cô.Anh chống hai tay lên hai bên cô, nhìn vẻ hoảng hốt và bất lực trên mặt cô gái nhỏ, cúi xuống hôn lên trán,, rồi xuống giữa hai hàng lông mày, rồi đến chiếc mũi nhỏ nhắn, rồi đến môi cô.Sau khi dừng lại trên môi Hà Tô một lúc, môi anh tiếp tục di chuyển xuống, lướt qua cổ cô, và khi đi qua xương quai xanh, Trương Du không nhịn được cắn nhẹ vào đó.Anh nhìn hai bầu ngực căng tròn trước mặt, cúi xuống hôn nhẹ.Sau đó, anh dùng miệng rộng của mình mút rồi cắn vào núm vú, bầu ngực còn lại cũng bị bàn tay to lớn của anh khống chế, không ngừng biến đổi hình dạng."

A!

Đau quá..."

Hà Tô hét lên, tay cô bồn chồn nắm lấy tóc Trương Du.Bàn tay anh trượt xuống, chạm vào nơi đó của Hà Tô, thăm dò nơi đã được thả lỏng hơn lúc đầu, anh cũng cảm thấy hơi ướt, nhưng vẫn chưa đủ.Anh dùng ngón tay véo vào âm vật đang cương cứng và liên tục xoa bóp, kích thích, Hà Tô đạp chân, run rẩy toàn thân, không nói nên lời."

Ahhh!"

Tốc độ xoa bóp của tay anh ngày càng nhanh hơn.

Ngay khi Trương Du nghĩ rằng da đầu mình sắp bị xé toạc, Hà Tô lại run rẩy dữ dội và lên đỉnh.Cái lỗ không bị chặn, một dòng dịch âm đạo lớn tuôn ra, làm ướt đẫm ga trải giường, anh chạm vào nó và cảm thấy một bàn tay đầy dịch trơn trượt.Trương Du nghĩ rằng sắp được rồi, nên anh đứng dậy, cầm cây thịt của mình, vuốt ve nó.

Anh nhấc đùi Hà Tô lên đặt chúng lên cánh tay mình, nhìn cây thịt tiến lại gần âm đạo.

Chỉ với đầu cây gậy thịt áp vào lỗ, Trương Du đã có thể cảm nhận được âm đạo đang mút một cách sung sướng.

Anh từ từ dùng lực lên eo và bụng, nhưng huyệt đạo của Hà Tô vẫn quá chặt, phải mất rất nhiều sức mới nhét được đầu vào.Trán Trương Du nổi gân xanh, vẻ mặt vẫn cố nén.

Sắc mặt Hà Tô tái nhợt, miệng há hốc, đau đớn đến mức không nói nên lời.Anh đành phải chậm rãi, nông cạn thúc vào để Hà Tô từ từ thích nghi.

Sau khi Hà Tô cảm thấy dễ chịu hơn, anh vùi cây gậy thịt sâu hơn một chút.

Lần này, có một chướng ngại vật, một lớp màng trinh!

Trương Du nhìn vẻ mặt tái nhợt của cô.Vui quá, anh là người đàn ông đầu tiên của cô!

Anh dùng hết sức lực phá vỡ rào cản.

"A!

Đau quá!

Đau quá, aaaaaaa..."

Hà Tô nghe vậy liền khóc thét lên, một dòng máu trinh nguyên đỏ tươi chảy ra từ lỗ nhỏ.

Mắt Trương Du đỏ hoe, đầu lưỡi bị cắn đến bật máu trước khi kịp kìm nén ý định phi nước đại vào lỗ nhỏ.

Anh đưa tay nhào nặn bầu ngực Hà Tô, cố gắng làm cho cô bớt khó chịu.

Sau khi Hà Tô cảm thấy dễ chịu hơn, cuối cùng anh cũng không nhịn được mà đẩy chậm rãi và nông, cho đến khi cô bắt đầu rên rỉ khe khẽ, Trương Du mới yên tâm cử động, anh kéo hai chân cô đặt lên eo mình, hai tay đặt hai bên e.

Eo anh không ngừng chuyển động, có xu hướng tăng tốc."

A... ha... hưm!"

Hà Tô nằm dưới Trương Du, không nói nên lời.

Cô chỉ có thể há hốc mồm thở dốc liên tục.

Cơn đau và khó chịu ban đầu dần biến thành thoải mái.Hai tay nắm chặt cánh tay Trương Du, đầu ngón tay cào xước cánh tay anh, hiện lên những vết đỏ ửng thấm máu.Trương Du thấy Hà Tô nhíu mày, khẽ hé môi.

Anh không biết cô khó chịu hay sung sướng.

Hai bầu ngực căng tròn của cô theo lực đẩy của anh mà lắc lư lên xuống, trước mắt chỉ còn lại hai mảnh trắng lóa.Cây thịt được anh thúc vào trong, cửa âm đạo ban đầu căng ra trắng bệch, nhưng giờ đã bị làm mềm ra, vốn hồng hào giờ đỏ rực, trông cực kỳ ngon lành.Khi Cây thịt được rút ra và đưa vào, lớp thịt hồng hào trong âm đạo lại bị đụ, một lượng lớn dịch âm đạo chảy ra theo, phát ra tiếng "Phạch phạch"."

A!"

Một lúc sau, thành âm đạo co thắt lại, liên tục ép chặt cây gậy thịt của Trương Du.Anh biết Hà Tô sắp lên đỉnh lần nữa.Nhưng âm đạo quá căng, vừa đau vừa sướng, thân dưới không khỏi tăng tốc độ va chạm, như máy đóng cọc."

Bạch Bạch Bạch!"

Hai nơi va vào nhau, phát ra tiếng động lớn.Hà Tô dùng ngón tay nhéo cánh tay Trương Du, thân thể vô thức muốn cuộn tròn lại.

Cô hét lên và lên đỉnh, dịch âm đạo phun ra từ giữa hoa, tràn vào đầu cây gậy."

Fuck!"

Trương Du đã lâu không chạm vào phụ nữ, không nhịn được mà xuất tinh.

Anh vừa xuất tinh vừa tiếp tục thúc đẩy, kéo theo một ít dịch và tinh dịch.Cơ thể Hà Tô cũng bị tinh dịch nóng bỏng kia làm cho run rẩy.Một tay anh ôm eo Hà Tô, xoay người, hai người đổi tư thế, Trương Du ở dưới, Hà Tô ở trên.Cây gậy thịt chưa rút ra đã đâm sâu hơn vào trong cơ thể Hà Tô.Sau khi lên đỉnh, cả hai đều thở hổn hển.

Trương Du ôm chặt Hà Tô, liên tục hôn lên vai và má cô.Một lúc sau, Trương Du không nghe thấy động tĩnh gì từ Hà Tô.

Anh quay đầu nhìn cô, chỉ thấy cô vẫn còn ngơ ngác.

Trương Du sợ hãi đến mức rút cây gậy thịt vẫn còn cứng ngắc ra, bế Hà Tô lên xem sao, may mà cô chỉ đang sợ hãi."

A..."

Hà Tô vừa mở miệng đã bật khóc."

Sao vậy?

đau chỗ nào à?"

Trương Du hoảng hốt lau nước mắt."

Ôi...

Lạ quá...

Sợ quá..."

"Ngoan nào... là do em thoải mái thôi."

Trương Du liên tục an ủi cô.Hà Tô ngừng khóc rồi ngủ thiếp đi.

Trương Du nhìn cô gái thật sự đã ngủ rồi.

Nhìn cây gậy thịt vẫn còn cương cứng dưới thân, anh nghĩ đây là lần đầu của cô nên phải kiềm chế.Anh đành phải bế cô vào phòng tắm để vệ sinh, luồn ngón tay vào nơi thịt mềm, moi hết tinh dịch ra.Nhìn chất dịch trắng đục nổi lềnh bềnh trên mặt nước, anh nghĩ đến việc mua bao cao su dự trữ ở nhà.Tình hình hiện tại của cô quá nguy hiểm nếu để có thai.Trương Du đặt Hà Tô lên ghế sofa trước rồi đi đến giường để vệ sinh.Trên ga trải giường có rất nhiều vết ướt, còn có cả chút tinh dịch anh vừa xuất ra.

Thứ đáng chú ý nhất là một mảnh nhỏ nhuốm đỏ máu trinh nữ.Anh thay một bộ ga mới rồi lại bế Hà Tô lên giường.

Trương Du nằm trên giường, ôm cô, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra từ dưới chăn, anh không nhịn được cong môi, hôn lên má Hà Tô, lúc này vẫn còn ửng hồng, rồi thỏa mãn nhắm hai mắt lại.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 16: Chỗ đi tiểu...đau


Trương Du mở mắt ra, thấy đỉnh đầu tóc xù bông.Lúc này anh mới nhận ra mình đã có được người mình muốn, mà lúc này cô vẫn đang ngủ say.

Anh cúi đầu hôn nhẹ lên má Hà Tô , khóe miệng dần nhếch lên.Trương Du nhìn đồng hồ, mới bảy giờ.Anh nhẹ nhàng đứng dậy mặc quần áo, rửa mặt rồi xuống bếp chuẩn bị bữa sáng.Trương Du tập thể dục xong ở phòng khách, anh vào phòng ngủ tắm rửa, lúc trở lại bếp, cháo đã nấu xong.

Anh vào phòng ngủ xem Hà Tô thế nào, thấy cô vẫn ngủ nên không làm phiền, cầm hộp cơm đến bệnh viện.Bà Trương thấy Hà Tô không đến nên hỏi thăm tình hình của cô."

Lúc cháu đi em ấy vẫn đang ngủ, nên cháu không gọi."

Trương Du vừa trả lời vừa đút cháo cho bà Trương.Sau khi bà Trương ăn sáng xong, Trương Du ngồi lại với bà một lát rồi mang hộp cơm về.Trên đường về, anh ghé qua hiệu thuốc mua thuốc giảm sưng, cũng mua một hộp bao cao su.Về đến nhà, Hà Tô vẫn chưa dậy."

Tô Tô, dậy đi."

Trương Du nằm xuống bên cạnh Hà Tô, thì thầm vào tai cô.Hà Tô cựa quậy một lúc sau mới mở mắt ra.

Cô ngơ ngác nhìn khuôn mặt tươi cười của Trương Du."

Chỗ đi tiểu...đau..."

Hà Tô nhìn Trương Du một hồi sau đó lại gần Trương Du, vùi đầu vào ngực anh nhỏ giọng nói."

Tôi mua thuốc rồi, bôi xong sẽ không đau nữa... em dậy bôi được không?

Bôi xong ra ăn sáng nhé."

Trương Du rất hài lòng với hành động vô thức của Hà Tô, trong lòng cảm thấy ấm áp."

Ừm.."

Sau khi nghe được câu trả lời của Hà Tô, Trương Du đứng dậy vén chăn lên, nhưng Hà Tô lại co rúm tay chân vì hành động này.Cơ thể trắng nõn rải rác vài vết hôn đỏ thẫm, bầu ngực căng tròn đầy vết tích, bao gồm cả dấu hôn, vết cắn và dấu tay, chứng tỏ Trương Du rất thích bầu ngực này.Anh sò chóp mũi cảm thấy hơi tội lỗi, mở lọ thuốc mỡ, ngồi xuống bên dưới Hà Tô, đưa tay tách hai đùi đang khép chặt ra.

Đập vào mắt anh là hai môi hoa sưng tấy, dính chút máu đỏ.

Hai "vỏ sò" khép chặt vào nhau đang run rẩy nhẹ vì sự căng thẳng của chủ nhân.Trương Du nuốt nước bọt, dùng ngón tay nhẹ nhàng chấm một ít thuốc mỡ, nhẹ nhàng bôi lên vùng đang sưng tấy của cô, nhẹ nhàng tách hai cái "vỏ sò" ra, lỗ nhỏ hơi hé ra.

Ngón tay chấm thuốc mỡ được đưa vào, thuốc mỡ được bôi xung quanh.Anh xé một tờ giấy lau tay rồi ném vào thùng rác, nhặt quần lót giúp Hà Tô mặc vào, mặc áo sơ mi của anh, chiếc áo hơi rộng, dài vừa đủ che mông Hà Tô, để lộ hai cẳng chân thon dài.Sau khi bế Hà Tô vào phòng tắm rửa mặt, Trương Du bế cô đến bàn ăn rồi ngồi xuống, lúc ăn xong cũng không đặt Hà Tô xuống mà vừa bế cô vừa ăn sáng.Sau đó Hà Tô xem phim hoạt hình ở phòng khách, Trương Du xuống nhà bà Trương lấy ít quần áo cho cô.

Cả buổi sáng, Trương Du nằm trên sofa ôm Hà Tô, thỉnh thoảng lại tranh thủ sờ soạng.Gần trưa, Trương Du vào bếp làm cơm trưa cho ba người."

Ăn xong chúng ta sẽ đến bệnh viện thăm bà."

Hà Tô nghe nói sắp đi thăm bà, vui vẻ chạy vào bếp ôm lấy eo Trương Du."

Được!"

Trương Du quay đầu nhìn Hà Tô đang mỉm cười, sờ đầu cô, nhếch môi rồi tiếp tục nấu ăn.Trương Du chuẩn bị cơm trưa, Hà Tô vui vẻ đi theo.Ăn xong, hai người xách hộp cơm ra bệnh viện.

Trên đường đi, tay trái Trương Du cầm hộp cơm, tay phải nắm chặt tay Hà Tô, dẫn cô đi."

Bà ơi!"

Vừa đến bệnh viện, Hà Tô vội vàng chạy đến bên giường bà Trương, mỉm cười nhìn bà.Lúc vào cửa, bà Trương thấy hai người nắm tay nhau thật chặt,do đoán được ý của Trương Du nên không phản đối, bà cảm thấy Trương Du cũng thật lòng."

Để bà ăn trước đã!"

Trương Du mở hộp cơm ra."

Cháu đút cho bà!"

Hà Tô chạy đến bên Trương Du, cầm thìa chuẩn bị đút cho bà."

Đưa cho bà tự làm!

Cũng đỡ hơn nhiều rồi."

Bà Trương mỉm cười nói với Hà Tô , vẻ mặt hiền lành nhìn hai người trước mắt.Ăn xong, Trương Du ở lại bệnh viện một lúc, rồi chuẩn bị đưa Hà Tô về nhà."

Trương Du, Tô Bảo là một đứa trẻ ngoan, cháu nên... chăm sóc con bé cho tốt..."

Trước khi hai người rời đi, bà Trương dặn dò anh."

Cháu sẽ!"

Trương Du kích động nói với bà Trương, anh biết, đây là bà Trương đã đồng ý việc của mình và Hà Tô!Nhìn bà lão nằm trên giường, Trương Du quay lại nắm tay Hà Tô đi ra khỏi phòng bệnh.Trên đường đi, Hà Tô truyện trò tíu tít, Trương Du cũng kiên nhẫn trò chuyện cùng cô.Hai người nắm tay nhau đi dưới ánh mặt trời, thật nóng, lúc này, trong lòng Trương Du cũng rất nóng, bởi vì anh đã tìm được đúng người.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 17: Dụ dỗ tôi à?


Buổi tối, Trương Du bước ra khỏi phòng tắm rồi đẩy người Hà Tô vào phòng tắm, anh dặn cô cẩn thận đừng để bọt xà phòng dính vào mắt mình.Điện thoại reo, Trương Du bước tới nghe máy, là Lý Thắng Thiên gọi."

Alo!

Trương Du!

Mai tôi có việc nên không thể đến trung tâm được, cậu nhớ tới đấy!"

Giọng Lý Thắng Thiên vang lên từ đầu bên kia điện thoại."

Biết rồi."

Nói xong, Trương Du định cúp máy."

Bạn gái cũ Lệ Tây của cậu, gọi cho tôi hỏi thăm về cậu đấy."

Lý Thắng Thiên do dự một chút nhưng vẫn nói với Trương Du."

Cũng không biết cô nàng lấy số tôi ở đâu, còn hỏi địa chỉ của cậu..."

Trương Du ngây ngốc vài giây, tay nắm chặt điện thoại, cũng không nghe thấy Lý Thắng Thiên nói gì.Lệ Tây là bạn gái cũ của anh, người anh hẹn hò bốn năm đại học, lúc bấy giờ cả hai đều rất nổi tiếng , từng được coi là cặp đôi được ngưỡng mộ nhất.Tuy nhiên, cô ta đã tặng anh một chiếc nón xanh lớn, Lệ Tây ngoại tình với một thầy giáo trong trường, hắn ta đã có vợ và con gái vẫn còn đang học tiểu học.

Sau đó anh gặp cô ta làm tình với thầy giáo trong xe, lúc đó anh phẫn nộ cực độ, kéo tên thầy giáo kia ra khỏi xe rồi đấm một trận.

"Em có thai rồi!

Là của anh ấy!"

Lệ Tây tuyệt vọng kéo anh ra, nhìn đôi mắt đỏ hoe và nắm đấm siết chặt của anh, hét to.Trương Du nhìn Lệ Tây với vẻ mặt khó tin, ánh mắt anh rơi xuống chiếc bụng phẳng lì, rồi chuyển lên gương mặt cô ta.Nhìn khuôn mặt xinh đẹp và thanh tú kia, Trương Du không khỏi giơ nắm đấm mạnh mẽ lên, khiến cô sợ đến mức nhắm mắt lại, run rẩy vì sợ hãi."

Ahhh!"

Cuối cùng, Trương Du gào lên, nắm đấm giáng xuống chiếc xe bên cạnh, rồi hung hăng trừng mắt nhìn Lệ Tây: "Đồ khốn!

Cút đi!"

Tên giáo viên bị đánh tơi tả thấy vậy nên kéo Lệ Tây vẫn còn sợ hãi lên xe bỏ đi, để lại một mình Trương Du ngơ ngác đứng đó.

Tối hôm đó, Trương Du không về ký túc xá, một mình đi đến quán bar, ngồi uống rượu.

Bên cạnh đặt những chai rượu đầy, anh vẫn uống một cách máy móc như không cảm nhận được gì.Cuối cùng, Lý Thắng Thiên đến rồi đưa Trương Du say bí tỉ về khách sạn nghỉ một đêm.Nhớ đến Lệ Tây, Trương Du không khỏi cảm thấy chua xót.

Họ đã ở bên nhau bốn năm, anh đã định cầu hôn cô ta vào ngày tốt nghiệp, giờ nghĩ lại... thật đúng là buồn cười!"

Anh Trương Du... không có quần áo..."

Giọng nói mềm nhẹ của Hà Tô vang lên từ phía sau.Trương Du đột nhiên tỉnh lại từ hồi ức, quay lại nhìn Hà Tô, giây tiếp theo, anh kinh sợ, gân xanh trên trán nổi lên dữ dội.Hà Tô trần truồng, tóc vẫn còn ướt, nước chảy dài xuống cổ, vì nhiệt độ nước tắm quá cao, toàn thân cô đỏ bừng, mặt cũng hồng hào."

Cúp đây."

Không nghe Lý Thắng Thiên nói gì, anh cúp máy luôn."

Lại đây."

Trương Du lấy lại tinh thần, thản nhiên ngồi xuống sofa, vẫy tay với Hà Tô..Nhìn Hà Tô ngoan ngoãn bước về phía anh, hai bầu ngực căng tròn khẽ đung đưa theo bước chân, chúng vẫn còn lưu lại dấu vết mờ nhạt từ đêm qua.

Những giọt nước đọng lại trên lông mu, khi cô cử động giọt nước nhỏ xuống sàn.Thấy cô bước đến gần, Trương Du vươn tay túm lấy cô, Hà Tô ngã vào đùi anh."

Dụ dỗ tôi?

Hửm?"

Trương Du đổi tư thế cho Hà Tô, để cô đối diện với mình, hai chân dang rộng ngồi quỳ trên đùi anh."

Dụ dỗ là gì?"

Hà Tô nhìn Trương Du với vẻ mặt khó hiểu."

Dụ dỗ là khiến tôi thích em."

Anh nhìn chằm chằm vào mắt Hà Tô, bàn tay to lớn lướt trên cơ thể trần trụi mềm mại của cô."

Em thành công rồi."

Nói xong, Trương Du cắn mạnh vào ngực phải của Hà Tô, tay phải xoa nắn bầu ngực còn lại.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 18: Không ngừng co rút (H)


"A!"

Hà Tô sợ hãi khẽ rên.Trương Du nán lại trên ngực Hà Tô , cắn mạnh vào da thịt ngực cô, mút lấy đầu vú rồi kéo ra, bầu ngực vốn tròn trịa nay lại thành trụ."

Anh Trương Du...

đau quá..."

Hà Tô nhíu mày, nhẹ nhàng đẩy anh ra bằng hai tay, nhỏ giọng nói.

Trương Du đã nếm đủ mùi vị của bộ ngực lớn, môi anh rời khỏi bầu ngực, nhìn vào bộ ngực trắng nõn mềm mại bị anh tàn phá, đầy những vết đỏ, núm vú sưng to gấp đôi so với lúc trước.Ngẩng đầu nhìn Hà Tô, cô bĩu môi, ánh mắt tràn ngập oán hận.

Trương Du lại cúi xuống hôn lên môi cô, bàn tay to lớn xoa xoa tấm lưng mịn màng của Hà Tô .Một tay từ phía sau trượt xuống, xoa nắn hai cánh mông mềm mại, cả lòng bàn tay dọc theo khe hở giữa hai mông, chạm vào lỗ nhỏ ẩm ướt không ngừng chảy ra dòng nước, tay Trương Du cũng ướt đẫm.Trương Du duỗi một ngón tay ra, chậm rãi đưa vào âm đạo.

"Ưm..."

Hà Tô cũng không thể phát ra tiếng động nào vì vật lạ đột nhiên xâm nhập.

Miệng cô bị bịt kín, chỉ có thể rên rỉ trong họng.Các ngón tay dần tăng tốc từ những cú thúc chậm rãi, từ một ngón lên ba ngón.Các ngón tay liên tục ra vào theo lớp thịt hồng hồng nơi đó, dịch cũng tụ lại trong lòng bàn tay, tạo thành một vũng nước."

Ưm...

ưm...

ưm!"

Một lúc sau, Hà Tô hét lên và lên đỉnh, lỗ nhỏ không ngừng phun ra những dòng dịch, làm ướt đẫm cả ghế sofa.Sau khi lên đỉnh, Hà Tô đổ gục lên người Trương Du.Vừa buông môi Hà Tô ra, Hà Tô đã đặt cằm lên cổ Trương Du, thở hổn hển, không còn sức lực để nói.

Trương Du rút ngón tay ra, lỗ nhỏ phát ra tiếng, không còn ngón tay chặn bên trong, dịch lỗ nhỏ càng tuôn ra không kiêng nể gì.Giây tiếp theo, anh thay thế ngón tay bằng cây thịt đã cương cứng từ lâu.

Anh to lớn ấn đầu vào lỗ nhỏ, chẳng mấy chốc đã ướt đẫm thứ nước dâm.Trương Du dùng hai tay giữ chặt mông Hà Tô , dùng sức ấn cô vào cây thịt to lớn của mình, và cây thịt tiến vào sâu bên trong."

A, a, a!"

Hà Tô vẫn chưa hồi phục sau cơn cực khoái bị kích thích bởi hành động này, toàn thân run rẩy.Cái lỗ nhỏ vừa mới lên đỉnh vừa ẩm ướt, ấm áp, vừa khít khao.

Vừa tiến vào, lỗ nhỏ liền co rút, thịt trong lỗ nhỏ liên tục siết chặt lấy thân gậy, giống như một cái miệng nhỏ đang mút lấy nó.Trương Du vừa tiến vào liền bắt đầu tăng tốc dữ dội, hai tay ôm chặt vòng eo thon thả của Hà Tô, nâng lên, mạnh mẽ thúc vào, mỗi lần đều tiến vào sâu nhất."

A...

ưm... a!"

Hà Tô dùng tay giữ chặt vai Trương Du.

Cơ thể cô dường như không còn là của riêng mình nữa.

Cô bị Trương Du khống chế lên xuống, không nói được lời nào, chỉ có thể rên rỉ.Mặt cô tràn ngập khoái cảm và đau đớn, mắt nhắm nghiền, lông mày nhíu lại, trán đổ mồ hôi, nước bọt chảy dài xuống khóe miệng.Tư thế này kéo dài hơn 20 phút, Hà Tô lại lên đỉnh.

Trương Du trở mình, ấn Hà Tô xuống ghế sofa, hai chân thon dài bắt đầu thúc mạnh như máy đóng cọc.Mồ hôi chảy dài trên lưng Trương Du, nhỏ giọt xuống chỗ giao nhau giữa hai người., động tác thúc vào mạnh mẽ, không biết chảy đi đâu.Trương Du liên tục đánh Hạ Tố, vừa nhanh vừa mạnh.

Ngay khi anh thúc cô, dòng nước dâm đãng trong lỗ nhỏ cô bị cây thịt ép ra, bắn tung tóe lên chân và ghế sofa.

Hà Tô nằm trên ghế sofa, tay nắm chặt cánh tay Trương Du.

Mỗi lần anh thú vào, cô lại bị đẩy ra xa một chút, cánh tay mạnh mẽ kia lại kéo cô lại, hết lần này đến lần khác.Ý thức của cô hơi mơ hồ, va chạm tốc độ cao khiến cô càng khó nhìn anh ở trước mặt.

Cô chỉ có thể há hốc mồm thở dốc, miệng liên tục phát ra những âm thanh đỏ mặt.Ngay khi Hà Tô nghĩ rằng mình sắp ngất đi, Trương Du đột nhiên dừng lại, mở ngăn kéo bàn trà, lấy ra một hộp bao cao su, xé một cái rồi đeo vào.Sau khi đeo vào, anh lại bắt đầu hung hăng, càng lúc càng dữ dội hơn.Xương mu của Hà Tô đỏ bừng vì va chạm, nhưng cô không nói thành lời, cơ thể cũng không còn chút sức lực nào, chỉ có thể chịu đựng những động tác mạnh bạo của anh.Trương Du ôm chặt eo Hà Tô , nhìn xuống chỗ giao nhau của hai người, tăng tốc."

A... không... a a a!"

Đối mặt với tốc độ tăng dần của Trương Du, Hà Tô kêu lên, không biết là sướng hay đau."

Ư!"

Cú thúc cuối cùng, Trương Du hung hăng đâm cây thịt sâu vào âm đạo, khiến vùng kín của hai người dính chặt vào nhau, anh muốn nhét cả hai quả trứng vào đó.Anh xuất tinh, và cô cũng lên đỉnh.Giữ nguyên tư thế này, cả hai đều thở hổn hển.

Sau khi Trương Du xuất tinh, anh rút khỏi người Hà Tô , tháo bao cao su chứa đầy tinh dịch ra, thắt nút lại rồi ném vào thùng rác.Anh không để ý đến chiếc ghế sofa đã bẩn mà kéo Hà Tô đang nhắm mắt vào phòng tắm rửa sạch.
 
[H+] Dụ Dỗ - Hoàn
Chương 19: Em không làm thế này nữa (H)


Bế Hà Tô bước vào bồn tắm, làn nước ấm áp bao quanh cơ thể cô, Hà Tô rên lên một tiếng thoải mái.Anh nào biết Tiểu Trương Du lại có dấu hiệu muốn ngẩng đầu lên.Trong vòng tay anh là một cô bạn gái nhỏ nhắn mềm mại, nhìn khuôn mặt ngoan ngoãn này, anh không khỏi nghĩ đến vẻ mặt quyến rũ của Hà Tô trên ghế sofa vừa rồi.

Trong lúc Trương Du đang hồi tưởng lại, anh vô thức xoa nắn cơ thể Hà Tô.

Lúc này, cây thịt đã hoàn toàn cứng ngắc, chọc mạnh vào mông Hà Tô.Anh đứng dậy, lật Hà Tô lại, quỳ xuống, lưng cô quay về phía anh, nằm trên mép bồn tắm.Động tác đột ngột này khiến Hà Tô tỉnh táo lại trong giây lát.

Ngay khi cô định quay đầu lại xem tình hình, giây tiếp theo, lỗ nhỏ của cô đã bị cây thịt xâm chiếm, nước ấm cũng được đưa vào bên trong."

A!...buồn ngủ...

Em không làm thế này nữa!"

Hà Tô cố gắng bám vào thành bồn tắm để đứng dậy và tránh xa Trương Du, nhưng anh không cho cô cơ hội này.Trương Du dùng bàn tay to lớn ấn mạnh lưng Hà Tô , đè chặt cô, không cho cô lộn xộn.

Động tác của anh không hề qua loa, mà mạnh mẽ đánh vào cô.Theo chuyển động của thân dưới, mặt nước gợn sóng nhỏ, đập vào mông Hà Tô , phát ra tiếng "bạch bạch bạch".Tư thế tiến vào từ phía sau khiến góc độ tiến vào của cây thịt rất khó khăn, đầu cây thịt có thể cọ xát hoàn toàn vào thành lỗ.Trương Du đâm mạnh vào, đầu cây thịt cọ xát vào một cục thịt nhỏ nhô lên."

Aaaaa!"

Hà Tô hét lên, cố gắng bò về phía trước bằng cách dùng tay bám vào bồn tắm.Anh lập tức hiểu ra đây là điểm G của Hà Tô .Trương Du khống chế Hà Tô đang vùng vẫy bằng cả hai tay, không cho cô cử động, điều chỉnh góc độ thân dưới, tìm đúng hướng của phần thịt mềm mại và bắt đầu tích tụ lực đánh."

A!

Ừm!

A... huhu...a-wah!"

Hà Tô bị thúc mạnh vào điểm nhạy cảm, rất sướng, nhưng cô không thể ngừng khóc.Trương Du thấy Hà Tô khóc, liền cúi xuống hôn nhẹ lên lưng cô, liên tục xoa dịu cảm xúc của cô, nhưng phần thân dưới vẫn không ngừng chuyển động.Một lúc sau, Hà Tô khóc và lên đỉnh, lỗ nhỏ co thắt dữ dội, bên trong căng cứng đến nỗi Trương Du cảm thấy hơi đau.Hà Tô hai tay nắm chặt thành bồn tắm, ngẩng đầu lên, miệng há hốc hét lớn, toàn thân run rẩy, làn da ửng hồng quyến rũ.

Trong lúc Hà Tô lên đỉnh, Trương Du tiếp tục thúc mạnh, Hà Tô vốn đã nhạy cảm lại càng không chịu nổi.Dựa trên đỉnh cao ban đầu, cô lại lên đỉnh, đạt đến một cảm giác thoải mái chưa từng có.Trong phòng tắm, Hà Tô hét lớn.

May mắn thay, phòng tắm được cách âm, nếu không cả khu này sẽ nghe thấy tiếng làm tình mãnh liệt đêm nay.Lỗ nhỏ liên tục co thắt, Trương Du sắp lên đỉnh.

Anh tăng tốc, hơi ngẩng đầu lên, hai tay ôm eo Hà Tô, và nhanh chóng di chuyển phần thân dưới.Khi sắp xuất tinh, Trương Du rút cây thịt ra khỏi âm đạo, ấn mạnh cây thịt vào cặp mông mềm mại của Hà Tô, bắn ra tinh dịch thứ hai trong ngày.Phải mất một lúc hai người mới hồi phục.

Lưng Hà Tô phủ đầy tinh dịch màu trắng đục.

Lỗ nhỏ hơi hé mở, nước tiếp tục chảy vào âm đạo.

Lỗ nhỏ co thắt, nước lẫn với dịch lại bị ép ra ngoài.Hà Tô đã ngất xỉu, mặt đầy nước mắt, mồ hôi, nước tắm và nước miếng.Sau khi Trương Du tắm rửa sạch sẽ cho Hà Tô cùng anh, lau khô người rồi bế Hà Tô ra khỏi phòng tắm.Hai người trần truồng nằm trong chăn.

Trương Du ôm chặt Hà Tô, nhìn khuôn mặt ngủ ngoan ngoãn của cô, không khỏi nhớ lại chuyện hôm nay mất khống chế.Trương Du lắc đầu, nhìn cô bạn gái nhỏ trong lòng, rồi quăng Lệ Tây ra khỏi đầu.
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom