Siêu Nhiên GOD'S EYES.

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
382788591-256-k847715.jpg

God'S Eyes.
Tác giả: dung2372005
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

GIỚI THIỆU:
Tác Giả: Dung Dung.

Thể Loại: Hành Động, Siêu Nhiên, Giả Tưởng.

Bối cảnh và Nhân Vật: Rumejiha, một học sinh trung học bình thường vô tình trở thành người được chọn bởi mắt thần không gian sau khi người được chọn trước đó bị Tập Đoàn M hại chết.

Rumejiha trở thành mục tiêu của Tập Đoàn M.

Tổ chức Eye cũng nhanh chóng phái Jika, người được chọn bởi mắt thần lửa, đến và bảo vệ Rumejiha khỏi Tập Đoàn M.

Ngoài ra cô cũng đang tìm kiếm người được chọn bởi mắt thần sấm sét, người đã giết hại cả gia đình cô.

Và khi tính mạng gặp nguy hiểm, cùng với đó là sứ mệnh của một người sở hữu mắt thần.

Rumejiha phải học cách sử dụng mắt thần, trở nên can đảm và mạnh mẽ để đối đầu với Tập Đoàn M, cũng như bảo vệ sự Trái Đất khỏi sự hủy diệt đang đến gần.

CHÂN THÀNH CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC.​
 
God's Eyes.
Giới Thiệu.


Giới Thiệu.Tên Truyện: GOD'S EYESTác Giả: Dung Dung.Thể Loại: Hành Động, Siêu Nhiên, Giả Tưởng.Bối cảnh và Nhân Vật: Truyền thuyết kể rằng rất lâu trước đây, tồn tại hai vị thần là Bắt Đầu và Kết Thúc, người anh Bắt Đầu đảm nhận trọng trách sáng tạo, trong khi người em Kết Thúc đạm nhận trọng trách hủy diệt.

Hai tồn tại đối lập cùng nhau duy trì sự cân bằng cho vũ trụ.

Rồi một ngày, Thần Bắt Đầu phát hiện ra một hành tinh có tên Trái Đất, sự tồn tại của nó khiến ngài tò mò, quyết định hóa thành người và sinh sống ở đây.

Trước khi chết vì tuổi già, để bảo vệ nơi này khỏi sự hủy diệt sẽ sớm đến của Thần Kết Thúc, ngài đã chia quyền năng của bản thân vào mười ba nhãn thần.

Từ đó đến nay đã hàng vạn năm, các nhãn thần bí mật tồn tại trong thế giới loài người, liên tục tìm kiếm và trao sức mạnh cho những ai xứng đáng, với sứ mệnh bảo vệ Trái Đất khỏi sự hủy diệt của Thần Kết Thúc.Hiện tại là năm 2024, đứng đầu thế giới hiện tại là tập đoàn M.

Sau cái chết của gia đình có liên quan đến nhãn thần, người đứng đầu M - Miya quyết định thu thập tất cả các nhãn thần cho mục đích tạo ra một thế giới mới hoàn hảo.

Tập Đoàn M bí mật truy bắt và cướp đoạt nhãn thần từ những người được chọn.

Người sở hữu nhãn thần sẽ chết khi nhãn thần bị tước đi.Chứng kiến sự tàn nhẫn đó, Kanji - người đã rời khỏi tập đoàn M để lập nên tổ chức Eye, với mục đích tìm kiếm và bảo vệ những người được chọn khỏi sự truy bắt của tập đoàn M.

Sở hữu thời nhãn - mắt thần điều khiển thời gian, Kanji đã nhìn thấy tương lai Thần Kết Thúc hủy diệt Trái Đất và sự tái sinh của Thần Bắt Đầu.

Cô thực hiện kế hoạch giúp đỡ ngài thu thập lại toàn bộ sức mạnh, bảo vệ Trái Đất khỏi tận thế.Rumejiha, một học sinh trung học bình thường vô tình trở thành người được chọn bởi Không Nhãn - mắt thần điều khiển không gian sau khi người được chọn trước đó bị Tập Đoàn M hại chết.

Rumejiha trở thành mục tiêu của Tập Đoàn M.Tổ chức Eye cũng nhanh chóng phái Jika, người được chọn bởi Hỏa Nhãn - mắt thần điều khiển lửa, đến và bảo vệ Rumejiha khỏi Tập Đoàn M.

Ngoài ra cô cũng đang tìm kiếm người được chọn bởi Lôi Nhãn - mắt thần điều khiển sấm sét, người đã giết hại cả gia đình cô.Và khi tính mạng gặp nguy hiểm, cùng với đó là sứ mệnh của một người sở hữu Nhãn Thần.

Rumejiha phải học cách sử dụng Không Nhãn, trở nên can đảm và mạnh mẽ để đối đầu với Tập Đoàn M, cũng như bảo vệ sự Trái Đất khỏi sự hủy diệt đang đến gần.

CHÂN THÀNH CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC.
 
God's Eyes.
Mở Đầu: Truyền thuyết về nhãn thần.


Mở Đầu: Truyền thuyết về nhãn thần.Trước khi thế giới của loài người có thể ghi nhớ, và ngay cả khi những ngôi sao còn chưa được thành hình, một vị thần đã đứng giữa bóng đêm vô tận của vũ trụ.

Ngài là Thần Bắt Đầu, người đã khởi sinh ra ánh sáng từ bóng tối, tạo ra các vì sao từ hư vô.

Đôi mắt ngài chứa đựng sự thông thái, ẩn giấu dưới đôi lông mày đen tuyền như thiên hà vô tận và ánh nhìn sáng như bầu trời sao, có thể thấu qua mọi nơi trong vũ trụ.Thần Bắt Đầu bước đi trong yên lặng, để lại những vệt sáng lấp lánh giữa biển không gian đen tối.

Rồi Ngài dừng lại trước một điểm sáng nhỏ - hành tinh Trái Đất, nằm yên lặng và bình dị trong vòng tay của vũ trụ bao la.

Đôi mắt vị thần ánh lên một chút tò mò, một cảm giác gần kỳ lạ của người, thứ mà ngài chưa từng cảm nhận trước đây.

Ngài cúi xuống, đôi tay giang rộng như muốn ôm lấy hành tinh nhỏ bé kia."

Ta đã đi qua vô số hành tinh...

Nhưng nơi này... tại sao lại khiến ta thấy suy nghĩ?"

Thần Bắt Đầu thì thầm, giọng nói vang vọng qua các chiều không gian như một làn sóng siêu thực.Ngài có thể nhìn thấy tương lai, cái giá của sự sáng tạo, và cũng thấy luôn cái kết mà em trai mình, Thần Kết Thúc, đang chờ đợi ở cuối con đường của Trái Đất.

Sự sống và cái chết luôn song hành, như hai mặt của cùng một đồng xu.

Nhưng Trái Đất – nơi này khác biệt.

Thay vì chỉ là một phần trong chu kỳ sáng tạo và hủy diệt, hành tinh này dường như nắm giữ một bí mật, mảnh ghép kỳ diệu mà ngay cả ngài cũng không thể nắm bắt hoàn toàn.Một quyết định bất ngờ nảy sinh nhưng mạnh mẽ.

Ngài muốn hiểu, muốn cảm nhận thế giới này như những sinh vật sống trên đó, như những tâm hồn yếu đuối nhưng can đảm, luôn đấu tranh với sự ngắn ngủi của thời gian.

Bằng một động tác nhẹ, Thần Bắt Đầu hóa thân thành một người đàn ông trẻ tuổi.

Đôi mắt sáng rực của ngài giờ đây bình lặng và trầm mặc, hòa vào dòng chảy của thời gian trên Trái Đất.Ngài sống giữa loài người, từ tốn và khiêm nhường.

Ông trở thành một người đàn ông bình thường, già đi theo năm tháng, cảm nhận được từng hơi thở, từng nỗi đau, từng hạnh phúc giản đơn mà con người trải qua.

Thế giới loài người mở ra trước mắt ngài một vẻ đẹp mong manh nhưng lại mạnh mẽ.

Ngài thấy tình yêu, lòng thù hận, sự phản bội, và cả hy vọng – những điều ngài chưa từng thực sự hiểu khi còn là một vị thần.Năm tháng trôi qua như một dòng sông bất tận, và một ngày, trong một ngôi nhà nhỏ trên đồi cao, ngài cảm thấy cơ thể mình yếu dần.

Ngài biết rằng giây phút phải nói lời tạm biệt đã đến gần.

Cái chết mà ngài từng tạo ra cho những sinh linh khác, giờ đây đang đón chờ chính ngài.

Nhưng trước khi nhắm mắt, Thần Bắt Đầu biết mình vẫn còn một việc chưa hoàn thành.Trái Đất sẽ cần một sự bảo vệ lâu dài, bởi ngài biết rằng em trai mình - Thần Kết Thúc, sẽ không buông tha hành tinh này.

Bằng chút sức mạnh cuối cùng, ngài truyền toàn bộ quyền năng của mình vào mười ba nhãn thần.

Mỗi nhãn thần mang theo một phần sức mạnh và ý chí của ngài, được thiết kế để tìm kiếm những người xứng đáng, những người sẽ bảo vệ Trái Đất khỏi sự hủy diệt."

Đây là món quà của ta," ngài thì thầm, giọng nói trở nên yếu ớt nhưng kiên định, "Hỡi Trái Đất, hãy tự bảo vệ mình."

Khi hơi thở cuối cùng rời khỏi cơ thể ngài, mười ba nhãn thần tan biến vào hư không, tỏa ra khắp thế giới.

Chúng hòa vào nhịp sống của hành tinh, chờ đợi và tìm kiếm những người được chọn, những chiến binh mang trong mình ý chí của Thần Bắt Đầu, để đối đầu với cái kết sẽ đến từ người em trai của ông.Thần Bắt Đầu nhắm mắt, nhưng nụ cười của ngài vẫn đọng lại trên môi, thanh thản và bình yên.

Ngài đã làm tất cả những gì có thể để trao cho hành tinh này một cơ hội nữa.Và cứ như vậy, vị thần sáng tạo đã ra vạn vật đã ngủ yên, để lại một huyền thoại bí ẩn về những nhãn thần, một truyền thuyết sẽ sống mãi trong thế giới loài người, chờ đợi ngày chúng sẽ tỉnh giấc cho trận chiến cuối cùng.CHÂN THÀNH CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC.
 
God's Eyes.
Chương 1: Chạy trốn Tập Đoàn M.


Chương 1: Chạy trốn Tập Đoàn M.Thế kỷ 22 đã bắt đầu với sự phát triển vượt bậc của công nghệ và những tham vọng không giới hạn của con người.

Cả thế giới chìm trong tốc độ tiến hóa chóng mặt, và trong màn đêm, tòa nhà chọc trời của Tập Đoàn M kiêu hãnh vươn lên giữa trung tâm Hoàng Đô – thành phố hiện đại bậc nhất Trái Đất, trở thành biểu tượng của quyền lực và sự tiên phong.

Các lớp kính đen bóng của tòa nhà phản chiếu lại bầu trời đêm và ánh đèn từ hàng triệu cư dân dưới kia, như một pháo đài quyền năng trong bóng tối.Bên trong một văn phòng tối tăm ở đỉnh tòa nhà, ánh sáng duy nhất phát ra từ màn hình máy tính khổng lồ trên tường, hiển thị vô số dòng mã phức tạp và những dữ liệu bí ẩn.

Miya - chủ tịch của Tập Đoàn M đứng trước màn hình, đôi mắt sắc bén ánh lên sự kiên quyết và toan tính.

Bà đã truy tìm mười ba nhãn thần trong suốt nhiều năm.

Dù đã vận dụng tất cả các công nghệ tối tân nhất của tập đoàn, chúng vẫn chưa bao giờ lộ diện rõ ràng.

Miya biết rằng những nhãn thần ấy là chìa khóa dẫn đến viễn cảnh mà bà khao khát.Là một người phụ nữ có phong thái mạnh mẽ, với mái tóc đen dài buông xõa và ánh mắt lạnh lùng chứa đựng cả tham vọng lẫn nỗi đau không thể chia sẻ.

Cái chết của chồng và con trai yêu dấu đã để lại trong lòng bà một khoảng trống lớn – một khoảng trống mà chỉ có quyền lực tối thượng và một thế giới hoàn hảo mới có thể lấp đầy.

Bà tin rằng việc thu thập nhãn thần sẽ giúp bà hoàn thành điều đó và tạo dựng một thế giới mới không có đau thương.Miya nhìn chăm chú vào màn hình, nói: "Thế giới này... sẽ không còn là nơi của đau khổ và sự tàn nhẫn nữa.

Chúng ta sẽ tạo ra một tương lai không có sự yếu đuối và bất công."

Phía sau Miya, Youning – cánh tay phải trung thành của bà– đứng yên lặng.

Youning là một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt cứng rắn với một vết sẹo dài ở mắt trái được che giấu dưới chiếc mặt nạ.

Không bao giờ bày tỏ ý kiến cá nhân, anh đã theo Miya trong mọi quyết định, trung thành tuyệt đối.

Sự hiện diện của anh mang lại cho bà cảm giác chắc chắn và yên tâm, bởi dù bà quyết định gì, Youning cũng luôn ở đó để thực hiện.Miya cười nhạt: "Các nghiên cứu tiến triển thế nào rồi?"

"Thưa chủ tịch, chúng tôi vừa hoàn thành báo cáo cuối cùng về dự án nghiên cứu 'Gen Thần'.

Đội ngũ nghiên cứu đã phân tích các di tích lịch sử liên quan đến những người từng sở hữu nhãn thần, nhưng vẫn chưa thể đưa ra kết luận rõ ràng về cách chúng chọn chủ nhân."

Youning đáp.Miya nhíu mày, sự thiếu tiến triển này không hề làm bà hài lòng.

Dự án nghiên cứu này đã tiêu tốn một lượng kinh tế và tài nguyên rất lớn, nhưng dường như nhãn thần vẫn không có ý định khuất phục trước sức mạnh của khoa học hiện đại."

Ta không quan tâm họ cần thêm bao nhiêu thời gian.

Hãy nói với họ rằng thất bại không phải là lựa chọn."

Youning cúi đầu và chuẩn bị rời đi.

Anh biết rất rõ tính cách của Miya, bà không bao giờ cho phép bất kỳ điều gì cản trở con đường của mình.Đột nhiên, một âm báo vang lên từ hệ thống máy tính.

Trên màn hình lớn, bản đồ thế giới xuất hiện, và một tọa độ mới được đánh dấu.

Dòng chữ nhỏ phía dưới hiển thị cái tên: Rumejiha – người vừa được chọn bởi Không Nhãn không gian.

Một hình ảnh thoáng hiện lên: Rumejiha, một học sinh trung học có dáng người thanh mảnh, với vẻ ngoài bình thường nhưng đôi mắt sáng và gương mặt có nét ngây thơ của tuổi trẻ.

Miya nhìn chằm chằm vào hình ảnh này, một nụ cười sảng khoái hiện lên trên môi bà."

Cuối cùng cũng đã đến lúc,".Ngoài cửa phòng của Miya, Youning đứng im lặng, nhìn bà qua cánh cửa hé mở.

Dưới chiếc mặt nạ, con mắt phải đen kịt, sâu thẳm và bí ẩn ánh lên vẻ bí hiểm.

Youning mỉm cười xảo quyệt, như thể đang che giấu một bí mật mà chỉ riêng anh biết rồi chậm rãi quay đi....Khoảng vài phút trước ở Đông Đô.Trái ngược với sự hiện đại của Hoàng Đô, Đông Đô mang vẻ bình dị, yên ả hơn nhưng vẫn tồn tại những điều kỳ lạ không ai có thể ngờ tới.

Hôm nay, Rumejiha - một học sinh trung học với mái tóc nâu sáng và dáng người mảnh khảnh, đang trên đường từ trường về nhà, mệt mỏi sau một ngày dài.Khi cậu đi qua một con phố nhỏ, những âm thanh kỳ lạ từ một con hẻm gần đó bỗng vang lên, cuốn hút sự chú ý của cậu.

Rumejiha dừng lại, ánh mắt tò mò hướng về phía âm thanh.

"Chẳng nhẽ lại có một vụ ẩu đả?"

Cậu tự hỏi.

Mặc dù không muốn can thiệp vào những chuyện không thuộc về mình, nhưng một sức hút vô hình khiến cậu tiến lại gần.Khi cậu đặt chân vào hẻm tối, cảnh tượng trước mắt khiến cậu không thể nào quên.

Một người đàn ông với gương mặt đầy vẻ mệt mỏi nhưng vẫn kiên cường đang bị một nhóm người bí ẩn đeo mặt nạ tấn công.

Họ sử dụng thứ vũ khí kỳ lạ, tỏa ra những tia điện mạnh mẽ, tấn công điên cuồng người đàn ông và có vẻ như không hề có ý định dừng lại.Rumejiha nín thở, không dám tiến gần hơn.

Người đàn ông kia chợt thở ra một làn hơi, bên mắt phải của ông phát ra ánh sáng như thể có sức mạnh siêu nhiên.

Chỉ trong tích tắc, một hình hộp trong suốt xuất hiện, bao trùng lấy ông và đám đeo mặt nạ.

Người đàn ông dịch chuyển cực nhanh bên trong hình hộp, liên tục xuất hiện sau lưng từng tên đeo mặt nạ, giáng từng cú đấm mạnh mẽ lên người chúng, khiến từng tên nằm xuống.

Nhưng điều khiến Rumejiha kinh ngạc hơn là những kẻ đeo mặt nạ đó dường như không cảm thấy đau đớn.

Họ ngã xuống đất rồi lại ngay lập tức đứng dậy sau đó như chưa từng bị đánh.Trận chiến diễn ra thật khốc liệt, Rumejiha không thể rời mắt.

Cậu ngồi im lặng trong góc tối, tràn đầy sự chăm chú và kinh ngạc.

Nhưng ngay khi cậu thầm khen ngợi sức mạnh của người đàn ông, mọi thứ bỗng thay đổi.

Trong một giây phút lơ là, một tên đeo mặt nạ đã lén lút tiếp cận người đàn ông từ phía sau.

Dòng điện đen kịt từ vũ khí của hắn nhanh chóng áp chế người đàn ông, khiến ông nằm bất động trên mặt đất.

Những tên đeo mặt nạ còn lại ngay lập tức lao tới, những lưỡi dao đen biến ra từ vũ khí của chúng.

Rumejiha cảm thấy như thời gian ngừng lại."

Không!"

Cậu thét trong lòng, không dám phát ra tiếng.

Vô số lưỡi dao đen đâm xuyên qua người đàn ông, máu chảy ra, đỏ tươi như những giọt nước mắt trong bóng tối.

Cậu đưa tay bịt miệng mình, ngăn không cho tiếng kêu sợ hãi thoát ra.

Tất cả bỗng hóa một cơn ác mộng, Rumejiha không thể tin vào những gì đang diễn ra trước mắt.Một tên đeo mặt nạ bước tới, dùng một dụng cụ kỳ lạ móc ra con mắt phải của người đàn ông.

Ánh sáng trong con mắt đã tắt, ngập tràn trong máu đỏ.

Hắn ta đang định cất nó vào một bình chứa chất lỏng thì bất ngờ, từ cuối con hẻm tối, một bóng đen lao nhanh đến như tên, ngọn lửa đỏ rực cháy sáng phía sau.

Nó đá bay thiết bị đang giữ con mắt của tên đeo mặt nạ ra xa, khiến con mắt lăn lông lốc đến chỗ Rumejiha, làm cậu hoảng sợ.

Ánh mắt của nó như thể đang nhìn cậu, khiến cậu cảm thấy rợn người.Một cảm giác thôi thúc mơ hồ trỗi dậy trong Rumejiha.

Cậu biết rõ điều đó, con mắt này có thể là thứ đã cho người đàn ông kia sức mạnh phi thường khi nãy, và đám người đeo mặt nạ muốn cướp lấy nó Thời gian như dừng lại trong khoảnh khắc.

Mặc dù chưa bao giờ gặp gỡ người đàn ông cũng như bọn đeo mặt nạ, nhưng giờ đây, cậu cảm thấy một kết nối kỳ lạ giữa cậu và con mắt này.

Nhân lúc đám người đeo mặt nạ đang bận đánh nhau với bóng đen lửa đỏ kia, Rumejiha liều lĩnh nhặt con mắt lên và chạy nhanh ra bên ngoài.Nhưng sự run rẩy của sợ hãi vẫn đeo bám Rumejiha.

Cậu vụng về xô vào một vài thùng gỗ bên cạnh, khiến chúng đổ xuống ầm ầm.

Tiếng động lớn ngay lập tức thu hút sự chú ý của người bí ẩn mặc áo choàng đen.

Nó quay lại theo bản năng, và trong một giây bất cẩn, chiếc áo choàng bị chém rách, để lộ ra một thân hình của một cô gái trẻ với mái tóc ngắn đỏ rực, đeo một chiếc mặt nạ khác hoàn toàn đám người kia.

Mắt phải của cô nổi bật dưới chiếc mặt nạ, ánh đỏ rực lên vẻ cuồng nhiệt như một ngọn lửa sống.Khi nhìn thấy con mắt trong tay Rumejiha, cô gái bí ẩn liền lao đến với ánh mắt đầy tức giận, quát lớn: "Mau đưa nó đây!"

Rumejiha sợ hãi, nhắm chặt mắt, tay giơ cao che đậy khuôn mặt.

Cậu biết, nếu bị phát hiện, số phận của mình sẽ giống như người đàn ông kia, trong đầu cậu ánh lên sự hối hận muộn màng, cậu ước gì mình đã về nhà thay vì đến đây.

Nhưng trước khi cô gái kịp chạm vào Rumejiha, con mắt trong tay bỗng tỏa sáng rực rỡ.

Một hình hộp trong suốt khổng lồ xuất hiện một cách đột ngột, bao trùm cả Đông Đô, và chỉ trong một khoảnh khắc, Rumejiha đã vụt biến mất trước ánh mắt bất ngờ của cô gái bí ẩn.Cô ấy mất đà, lao thẳng vào tường, tạo ra một lỗ thủng lớn.

Đám đeo mặt nạ còn đang ngơ ngác, chưa kịp hiểu điều gì vừa xảy ra thì một ngọn lửa lớn từ lỗ thủng phun ra mạnh mẽ, sức nóng khủng khiếp bao trùm lấy chúng.

Khi ngọn lửa tắt đi, chỉ còn lại một đống tro tàn cùng khói đen trên mặt đất.

Cô gái bí ẩn bước ra từ lỗ thủng, đầy bụi bặm, ánh mắt tức giận khi nhìn xác người đàn ông trong vũng máu.

Cô nóng nảy giội một quả cầu lửa vào ông.

Ngọn lửa đỏ nhanh chóng bao trùm lấy xác người đàn ông, đốt sạch sẽ không còn lại dấu vết."

Cái chết của ông là cái giá cho việc không hợp tác với chúng tôi," cô gái bí ẩn nói.

Thoáng ghi nhớ lại gương mặt của Rumejiha trước khi biến mất, cô cảm thấy vô cùng tức giận khi nghĩ rằng mình có thể bị trách phạt vì không hoàn thành nhiệm vụ thu hồi Không Nhãn.

Ngọn lửa bùng lên như động cơ tên lửa dưới chân, đẩy cô bay vút lên trời.Ở nơi khác, khi mở mắt ra, Rumejiha đã xuất hiện trước cửa nhà khiến cậu vô cùng bối rối.

Vội vã nhìn vào lòng bàn tay mình, tuy con mắt đã biến mất nhưng vết máu vẫn còn đó, xác nhận rằng những gì vừa xảy ra không phải giấc mơ.

Rumejiha dám chắn mình vừa được con mắt dịch chuyển, giống như người đàn ông đó, cậu tò mò không biết sau khi cứu cậu, nó đã biến đi đâu.

Nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng ban nãy, cậu quyết định đi đến đồn cảnh sát để trình báo mọi việc.Trên đường đến đó, Rumejiha vô cùng rè chừng, hết núp chỗ này lại núp chỗ khác, chỉ sợ đám người đeo mặt nạ kia xuất hiện và làm hại cậu.

Khi cậu thở phào nhẹ nhõm vì đồn cảnh sát đã ở ngay trước mặt, một đám người với biểu tượng của Tập Đoàn M trên áo từ trong đồn bước ra.

Cậu nhìn đám người đó, cảm giác quen thuộc giống những tên đeo mặt nạ kỳ lạ khiến cậu dè chừng, lòng dâng lên sự nghi ngờ.Khẽ núp mình vào một góc khuất, Rumejiha cẩn thận quan sát họ.

Dự cảm của cậu đã đúng khi Rumejiha thấy người của tập đoàn M đưa một bức hình của cậu cho một vị cảnh sát ở đó, kèm theo lời dặn dò: "Khi thấy người này, hãy giữ cậu ta lại và nhanh chóng báo cho chúng tôi."

Rumejiha chợt hiểu ra, những tên đeo mặt nạ khi đó cũng thuộc Tập Đoàn M, và cảnh sát dường như đang nghe lời họ.

Cậu bàng hoàng không thể tin vào mắt mình.Tim Rumejiha đập nhanh.

Tập Đoàn M hiện đang là tập đoàn đứng đầu thế giới, luôn khiến người ta phải e ngại khi nhắc đến tên.

Cậu cẩn thận lùi lại, khi đã đủ xa thì ngay lập tức chạy thẳng về nhà nhanh nhất có thể, hy vọng có thể tìm kiếm được một nơi an toàn.

Nhưng ngay trước nhà Rumejiha, đám người của Tập Đoàn M cũng đã chờ sẵn, vây kín và khám xét ngôi nhà của cậu."

Nhà cũng không còn an toàn nữa rồi ư?"

Rumejiha tự hỏi, lòng đầy sợ hãi.

Cậu quyết định tìm đến nơi được cho là bí mật và an toàn nhất hiện tại mà cậu có thể nghĩ tới, đó là một căn phòng nhỏ nằm dưới chân cầu.

Cậu cẩn thận chạy đến đó, né tránh từng đoàn người thuộc Tập Đoàn M dường như cũng đang tìm kiếm cậu ở khắp nơi trong thành phố, nhiều lần suýt bị phát hiện khiến cậu không khỏi thót tim.

Sau một hồi vất vả, Rumejiha cũng đã đến được dưới chân cầu.

Cậu khẽ mở cánh cửa sắt, cẩn thận nhòm vào trong, xác nhận an toàn.

Căn phòng này có thể coi là bí mật mà chỉ có một mình Rumejiha biết đến, nơi cậu cất giữ vài đồ vật cá nhân và những thứ bí mật cậu chẳng muốn ai biết đến.

Những món đồ linh tinh được bài trí ngăn nắp, từ những cuốn sách cũ, cho đến những món quà mà cha mẹ cậu khi còn sống đã tặng.

Rumejiha cảm thấy chút bình yên trong không gian tĩnh lặng ấy.Sau khi chứng kiến những cảnh tượng đáng sợ và không nên thấy, chạy liên tục khắp nơi trong sợ hãi, Rumejiha đã kiệt sức.

Áp lực và mệt mỏi dồn nén khiến Rumejiha gục ngay xuống chiếc đệm rách, lòng trĩu nặng áp lực.

Cậu từ từ nhắm mắt lại, hi vọng mọi thứ sẽ trở lại bình thường vào ngày mai, và rằng những cơn ác mộng kia chỉ là một phần của cuộc sống hàng ngày, không còn ảnh hưởng đến cậu nữa....Bất ngờ, một tiếng gõ cửa vang lên, xé tan sự tĩnh lặng trong căn phòng và khiến Rumejiha giật mình tỉnh dậy.

Cậu không nhớ mình đã ngủ bao lâu, cũng chẳng rõ hiện tại là mấy giờ.

Tiếng gõ ban đầu nhỏ nhẹ, rồi dần dần trở nên dồn dập và dữ dội, như thể người ở ngoài đã mất hết kiên nhẫn.

Tim cậu đập thình thịch, cảm giác an toàn lập tức biến mất, thay vào đó là nỗi lo sợ bao trùm.

Rumejiha hít sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng âm thanh mạnh mẽ ấy như đập thẳng vào nỗi bất an của cậu.Một tiếng rầm vang lên, cánh cửa sắt bị đá tung, méo mó va vào tường.

Trước mắt cậu là nhóm người của tập đoàn M, điều mà cậu không muốn gặp nhất lúc này.

Khoảng năm, sáu tên, tay cầm những vũ khí kỳ lạ đã giết chết người đàn ông đó.

Chúng lao vào phòng như những con thú săn mồi, lưỡi dao sắc bén lóe lên trong bóng tối.

Thời gian dường như chậm lại như thể những giây cuối đời, Rumejiha thực sự hối hận do sự tò mò của bản thân, vài hình ảnh về gia đình hiện về, rồi cậu cảm thấy thật nhẹ nhõm vì đã có thể đoàn tụ cùng họ.

Tuy nhiên khoảnh khắc lưỡi dao chạm vào Rumejiha, một luồng sáng bất ngờ vụt qua cánh cửa, kéo bay những người của tập đoàn M biến mất.

Sau một hồi lâu tĩnh lặng, Rumejiha dù vẫn còn sợ hãi những đã từ từ bước lại gần cánh cửa để, nghĩ rằng đây có thể là cơ hội trốn thoát ông trời ban cho cậu.

Nhưng ngay khi Rumejiha vừa ngó đầu ra, một cú đấm mạnh mẽ giáng thẳng vào mặt, khiến cậu lịm đi ngay lập tức.CHÂN THÀNH CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC.
 
God's Eyes.
Chương 2: Hợp tác Tổ Chức Eye.


Chương 2: Hợp tác Tổ Chức Eye.Trong cơn mê man, Rumejiha tiếp tục chìm đắm trong dòng chảy của ký ức, những hình ảnh quá khứ liên tục hiện về trong tâm trí cậu.

Rumejiha thấy mình trong một căn phòng tràn ngập ánh sáng ấm áp, nơi một gia đình nhỏ ba người đang cùng nhau cười nói vui vẻ trong buổi sinh nhật.

Mẹ của Rumejiha dịu dàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang cầm dao của cậu, giúp cậu chia chiếc bánh kem thành nhiều phần.

Bên cạnh, cha của Rumejiha đang hát chúc mừng sinh nhật, tay cầm một hộp quà nhỏ, ánh mắt hạnh phúc dõi theo từng khoảnh khắc của con trai.

Một niềm hạnh phúc dâng trào trong lòng Rumejiha, khiến cậu muốn chìm sâu mãi mãi trong khoảnh khắc này.

Nhưng rồi, một cơn đau rát bất ngờ bùng lên ở tay, Rumejiha cúi xuống, sững sờ khi thấy trên tay mình là một vết cháy.

Viền lửa đỏ cam lan nhanh, thiêu rụi từng mảnh hình ảnh hạnh phúc, để lại một khoảng không đen tối vô tận."

Cha!

Mẹ!"

Rumejiha giật mình tỉnh dậy, gọi lớn."

Hừ, cuối cùng cũng chịu dậy rồi hả?!"

Một giọng nữ đầy tức giận khiến cậu giật mình.Rumejiha thấy mình đang nằm trên giường ở một nơi xa lạ, bên cạnh là cô gái bí ẩn lúc đó, người đã xuất hiện trong trận chiến cùng chiếc mặt nạ và ngọn lửa đỏ.

Ánh mắt cô như có ngọn nến đang nhảy múa, hơi thở dồn dập như muốn bóp nghẹt Rumejiha ngay lập tức.

Cậu sợ hãi, run rẩy lùi vào góc tường, không thể nhúc nhích.

Mái tóc đỏ của cô phủ xuống vai, khẽ lay động như lửa phập phồng.

Không gian nóng lên như một cái lò hấp.Cô nhìn Rumejiha trừng trừng, lửa giận dường như càng ngày càng bùng cháy, lập tức từ miệng tuôn ra những lời mắng chửi gay gắt, khiến Rumejiha giật mình sợ hãi co rúm lại, cố nép mình vào góc tường như thể muốn tránh càng xa cô gái càng tốt.

Cậu không dám nhìn thẳng vào ánh mắt đáng sợ ấy.

Sự trách móc dồn dập của cô khiến cậu nghẹt thở, tim đập thình thịch vì thiếu không khí.Cơn giận của cô không dừng lại ở đó.

Cô bất ngờ túm lấy cổ áo của Rumejiha, nhấc cậu lên một cách mạnh bạo.

Cảm giác bị chân không chạm đất khiến Rumejiha mất thăng bằng, càng thêm sợ hãi.

Cậu bắt đầu mất kiểm soát, sự sợ hãi tràn ngập trong đầu, nước mắt tuôn rơi, giọng nghẹn lại, van xin cô gái tha cho mình.Cô gái nhìn Rumejiha khóc lóc, đôi mắt sắc bén dần dịu lại.

Cô cảm thấy bản thân có phần hơi quá đáng khi hành xử mạnh tay như vậy, dù sao cậu cũng chỉ là một người bình thường vô tình bị kéo vào, bèn thả Rumejiha xuống đất.

Giọng nói của cô hạ thấp, nhưng vẫn chứa đựng sự nghiêm khắc, chìa tay ra, nói: "Trao trả lại con mắt mà cậu đã nhặt được."

Rumejiha nghe thấy yêu cầu ấy thì bối rối.

"Con mắt...

Con mắt đã biến mất rồi.

Nó không còn nữa.

Khi tôi về đến nhà, nó đã không còn ở trong tay tôi..."

Cô gái há hốc miệng, sự tức giận ngay lập tức không thể kìm hãm được nữa, thét lớn, giọng nói như lưỡi đao hung dữ muốn chém Rumejiha thành trăm mảnh cho hả giận.

"Cậu không thể vô trách nhiệm như thế được!

Cậu có biết thứ cậu vừa đánh mất quý giá đến nhường nào không?"

Cơn giận của cô như muốn bùng nổ, nhưng bỗng dưng cô im lặng, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Rumejiha, mắt nheo lại.

Đột ngột cúi xuống vội vã, đè Rumejiha ngã ra, áp sát vào khuôn mặt cậu, đến mức cậu có thể cảm nhận hơi thở của cô.

Rumejiha chưa kịp phản xạ vì giật mình, cô đã giữ chặt đầu cậu và tỉ mỉ quan sát mắt phải của cậu.Một lát sau, Cô gái thở phào nhẹ nhõm như chút hết sự tức giận, ánh mắt dịu đi và ngồi xuống bên cạnh cậu.

Cô nói với giọng nhẹ nhàng hơn, "Không sao rồi.

Con mắt ấy...

đang ở ngay đây."

Rumejiha ngạc nhiên nhìn cô, hoàn toàn bối rối.

"Cái gì ở đây?

Cô đang nói đến cái gì vậy?"

Cô gái không trả lời ngay.

Cô vớ lấy một chiếc gương đã vỡ trên bàn, đưa cho Rumejiha.

Khi nhìn vào trong gương, cậu kinh ngạc.

Trong mắt phải của cậu là một ánh sáng rực rỡ, khác thường, đẹp lạ kỳ.

Nó giống hệt như con mắt của người đàn ông đã chết mà cậu đã thấy trước đó.Cô gái đứng cạnh, nhìn cậu với vẻ trầm ngâm.

"Thường thì sau khi bị tước đoạt bằng vũ lực, nhãn thần sẽ mất một thời gian mới hồi phục và hoạt động trở lại.

Nhưng dường như... nó đã không bị vô hiệu hóa, mà còn ngay lập tức chọn cậu làm người sở hữu mới."

Cô gái nói.Rumejiha nhìn lại hình ảnh phản chiếu của mình, bối rối trước lời giải thích của cô.

Cậu ngơ ngác không hiểu nổi những gì cô nói.

Cô gái nhận ra điều đó, bèn đứng dậy, bỏ chiếc mặt nạ ra, hiện lên một gương mặt xinh đẹp và chậm rãi tự giới thiệu.

"Tên tôi Jika, là thành viên của Eye, một tổ chức bí mật bảo vệ những người sở hữu nhãn thần khỏi sự truy đuổi của tập đoàn M.

Giờ, hãy cho tôi biết tên của cậu."

"Rumejiha," cậu lẩm bẩm, vẫn còn chưa hiểu rõ tình cảnh mình đang rơi vào.Jika đưa cho cậu hai lựa chọn: "Giờ cậu có hai con đường.

Hoặc tự nguyện hợp tác với chúng tôi và nhận sự bảo vệ của Eye, hoặc tự mình đối phó với tất cả và kết thúc như người đàn ông trước đó."

Cô dường như còn muốn nói thêm gì đó với ánh mắt suy nghĩ khi ướm ba ngón tay lên mắt cậu như thể muốn móc nó ra.Rumejiha dường như cũng hiểu ý định kia của cô, hơi run nói:" Nếu... nếu được thì cô cứ móc con mắt ra là được.

Tôi... tôi cũng không cần đến nó đâu."

Jika nghe vậy lập tức rút tay lại, giấu sau lưng:"Nếu chuyện đơn giản vậy thì tôi đã làm từ lúc thấy nó rồi.

Nghe đây, nếu cậu bị tước đi Nhãn Thần, cậu sẽ chết.Nghe đến "Chết."

Cái tay đang táy máy Nhãn Thần của Rumejiha nhanh chóng dừng lại.

Nếu Jika không nói sớm, có lẽ cậu đã móc nó ra."

Nói tóm lại hiện giờ cậu chỉ có hai lựa chọn thôi, chọn nhanh đi.

Dù là chọn cái nào thì hãy cứ chuẩn bị tinh thần bái bai cuộc sống bình thường đi là vừa."

Jika nói với giọng của người từng trải.Rumejiha cảm thấy lựa chọn này thực chất chỉ có một.

Tuy cậu còn quá mơ hồ về tổ chức Eye và không thể hoàn toàn tin tưởng Jika ngay lập tức nhưng cô ấy có vẻ sẽ không làm hại cậu, trước đó còn cứu cậu khỏi đám người của tập đoàn M nữa.

Khi nghĩ đến cái chết của người đàn ông kia và sự truy sát gắt gao của tập đoàn M, cậu biết rằng một mình bản thân sẽ không thể sống sốt.

Lựa chọn tối ưu nhất hiện tại để được an toàn là nghe theo lời Jikai và tạm thời hợp tác với tổ chức Eye."

Được rồi.

Tôi... tôi sẽ hợp tác," Rumejiha nói, giọng cậu run rẩy và đầy ngờ vực.Jika khẽ gật đầu, đôi mắt rực lên một ánh sáng khác thường.

"Tốt.

Giờ thì chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức, trước khi người của tập đoàn M tìm ra tung tích của cậu."

Rumejiha lo lắng hỏi, "Nhưng làm sao chúng ta có thể đi khỏi đây?

Tôi bị tập đoàn M truy lùng khắp nơi rồi."

Jika liếc cậu một cái, gương mặt cô toát lên vẻ tự tin tuyệt đối.

"Không cần phải lo lắng.

Tôi sẽ đưa cậu đến căn cứ của tổ chức Eye ở Bắc Đô, và tôi đảm bảo sẽ đưa cậu đi an toàn.

Nhanh lên, không còn nhiều thời gian nữa."

Nói rồi, Jika bất ngờ giơ chân, đá mạnh vào chân của Rumejiha, khiến cậu mất thăng bằng và ngã vào vòng tay cô.

Trước sự ngạc nhiên và đỏ mặt của Rumejiha, Jika bế cậu lên theo kiểu công chúa, đôi mắt cậu nhìn lên cô đầy bối rối."

Cô... cô định làm gì thế này?"

Rumejiha lắp bắp, nhưng Jika chỉ im lặng, ánh mắt quyết liệt.Cô bước ra khỏi cửa, con mắt phải của cô dần sáng lên màu đỏ rực rỡ, tạo thành một nguồn sức mạnh lạ kỳ.

Rumejiha có thể cảm nhận được sức nóng tỏa ra từ bên dưới Jika.

Đột nhiên, một ngọn lửa lớn bao bọc lấy chân cô, bùng cháy mạnh mẽ rồi đẩy cả hai lao đi như một mũi tên lửa.Chưa kịp định thần, Rumejiha chỉ có thể hét lên trong sợ hãi, nhưng một lúc sau, cơn hoảng sợ đã làm cậu ngất lịm trong vòng tay của Jika.Khi Rumejiha tỉnh dậy, cậu nhận thấy cả hai đang ở bên ngoài một khu phố lạ lẫm, một nơi yên tĩnh và vắng vẻ hơn rất nhiều so với khu vực cậu từng sống ở Đông Đô.

Cô gái đặt cậu xuống đất nhẹ nhàng và nhìn xung quanh."

Chúng ta đã đến căn cứ của Eye tại Bắc Đô.

Đây là một nơi tương đối an toàn và bí mật," Jika nói, ánh mắt cô sắc bén không ngừng quan sát xung quanh, đề phòng bất kỳ mối nguy hiểm nào có thể xuất hiện.Rumejiha vẫn còn choáng váng, nhưng khi nhớ lại những gì vừa trải qua, tim cậu đập nhanh, cảm giác như vừa thoát chết từ một cơn ác mộng kinh hoàng.

Cậu sờ vào mắt phải của mình trong sự kinh ngạc, vẫn chưa thể tin nổi rằng bản thân mình giờ đây đã là một người sở hữu mắt thần.Jika nhìn cậu, đôi mắt cô dịu dàng hơn so với vẻ cứng rắn lúc đầu.

"Giờ cậu là một phần của cuộc chiến này rồi, Rumejiha.

Từ nay, Eye sẽ bảo vệ cậu.

Nhưng hãy nhớ rằng, cậu phải học cách mạnh mẽ lên.

Mắt thần trong cậu là thứ duy nhất có thể giúp cậu tồn tại trong cuộc chiến khốc liệt này."

Cậu gật đầu, ánh mắt kiên định hơn.

Cậu không biết con đường phía trước sẽ ra sao, nhưng nếu muốn sống sót, cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đối mặt với tất cả.Rumejiha bước vào căn cứ của tổ chức Eye với sự ngạc nhiên tột độ.

Trái ngược hoàn toàn với tưởng tượng ban đầu của cậu về một nơi ẩn náu tạm bợ, căn cứ hiện lên như một trung tâm công nghệ cao cấp, sầm uất và bận rộn.

Những màn hình lớn hiển thị bản đồ, các bản tin và thông tin liên lạc trải dài dọc các bức tường, trong khi hàng chục người đang tập trung trước những bàn điều khiển, chăm chú làm việc hoặc giao tiếp nhanh chóng qua các thiết bị.

Không khí ở đây căng thẳng nhưng đầy tinh thần chiến đấu, khác xa với cuộc sống bình lặng mà Rumejiha từng biết.Di chuyển giữa những dãy hành lang với ánh sáng xanh dịu mát, Rumejiha nhận ra vài nhiều người sở hữu ánh mắt sắc bén và sức mạnh từ mắt thần giống như cậu.

Những người này nhìn cậu với ánh mắt tò mò, nhưng không có ai dừng lại quá lâu vì ai nấy đều đang bận rộn trong công việc của mình.

Khi bước vào một căn phòng lớn, Jika nói với cậu, "Chờ ở đây một chút, Rumejiha.

Kanji, người đứng đầu của Eye muốn gặp cậu."

Chỉ vài phút sau, người phụ nữ trẻ trung với vẻ ngoài quyền uy đang đứng trước mặt.

Kanji có mái tóc đen dài óng ả, xõa tự nhiên xuống vai, tôn lên nét thanh tú trên gương mặt kiều diễm.

Ánh mắt sắc sảo và rạng ngời của cô khiến người khác khó có thể rời mắt, đặc biệt là mắt phải của cô mang một màu sáng bạc kỳ diệu, dấu hiệu của sức mạnh mắt thần vô cùng mạnh mẽ.trái ngược với vẻ bề ngoài uy quyền, Kanji lại tỏ ra khá thân thiện và dí dỏm.

Ngay khi Jika vừa tiến lại gần, Kanji nở một nụ cười bí ẩn rồi chọc ghẹo vài câu khiến Jika đỏ mặt khó chịu.

Rumejiha không thể nhịn cười trước sự tương tác bất ngờ này, và ngay lập tức cảm thấy thoải mái hơn khi đứng trước người lãnh đạo của tổ chức Eye."

Ah, Jika thân yêu của chúng ta lại nghiêm túc quá rồi!"

Kanji trêu đùa, giọng điệu pha chút hài hước.

"Lần này cô có phải đã bắt tân binh tội nghiệp của chúng ta bay qua cả nửa thành phố như pháo hoa không?"

Jika đỏ mặt, lườm Kanji một cái, nhưng cô không dám nói gì thêm.

Kanji mỉm cười và quay sang Rumejiha, đôi mắt sáng bạc của cô ánh lên vẻ thân thiện.

Cô giới thiệu bản thân và kể cho Rumejiha nghe câu chuyện về mắt thần, giải thích về sứ mệnh và những lý do tồn tại của tổ chức Eye.

Theo lời cô, rất lâu trước đây, tồn tại hai vị thần là Bắt Đầu và Kết Thúc, người anh Bắt Đầu đảm nhận trọng trách sáng tạo, trong khi người em Kết Thú đảm nhận trọng trách hủy diệt.

Hai tồn tại đối lập cùng nhau duy trì sự cân bằng cho vũ trụ.

Rồi một ngày, Bắt Đầu phát hiện ra một hành tinh có tên Trái Đất, sự tồn tại của nó khiến ông tò mò và quyết định hóa thành người và sinh sống ở đây.

Trước khi chết vì tuổi già, để bảo vệ nơi này khỏi sự hủy diệt sẽ sớm đến của Kết Thúc, ông đã chia quyền năng của bản thân vào mười ba mắt thần.

Từ đó đến nay đã hàng vạn năm, mắt thần bí mật tồn tại trong thế giới loài người, liên tục tìm kiếm và trao sức mạnh cho những ai xứng đáng, với sứ mệnh bảo vệ Trái Đất khỏi sự hủy diệt của Kết Thúc."

Tập đoàn M muốn độc chiếm sức mạnh này để mở ra kỷ nguyên mới dưới quyền kiểm soát của họ," Kanji nói với giọng điềm đạm nhưng cương nghị.

"Tuy nhiên, trách nhiệm bảo vệ thế giới này thuộc về những người như chúng ta, người được mắt thần chọn lựa."

Sau khi giải thích cho Rumejiha về truyền thuyết và sứ mệnh của Eye, Kanji quay sang Jika, giao nhiệm vụ bảo vệ và hướng dẫn cậu cho cô.

"Hãy đưa Rumejiha đi tham quan căn cứ, và giúp cậu ấy hiểu rõ về những gì chúng ta đang làm ở đây," Jika cúi đầu nhận lệnh, sau đó dẫn Rumejiha đi dọc theo hành lang dài với các cửa phòng liên tục mở ra bên đường.Trên đường đi, Jika không chỉ giới thiệu cho Rumejiha về các khu vực trong căn cứ mà còn kể nhiều hơn về bản thân mình.

Cô cho biết mình được chọn bởi một mắt thần có khả năng điều khiển lửa, và đã dành nhiều năm để rèn luyện sức mạnh này.

Nếu không nhờ mắt thần, có lẽ cô đã không thể sống sót sau thảm kịch gia đình mình.

"Kẻ đứng sau vụ đó vẫn đang ngoài kia, và tôi đang trên con đường tìm kiếm hắn.

Đây là động lực lớn nhất khiến tôi gia nhập tổ chức Eye," cô nói, ánh mắt lấp lánh ngọn lửa quyết tâm.

"Tôi đã thề rằng sẽ không để bất cứ ai phải trải qua những mất mát đau đớn như tôi từng chịu đựng."

Câu chuyện của Jika khiến Rumejiha cảm thấy kính phục, đồng thời cũng khơi dậy trong lòng cậu một nỗi lo mơ hồ về những hiểm nguy đang chờ phía trước.

Họ tiếp tục đi qua các khu vực, cậu gặp gỡ và trò chuyện với nhiều người khác trong Eye.

Mỗi người đều mang theo một câu chuyện riêng, một lý do riêng để chiến đấu, nhưng tựu chung lại, họ đều có quyết tâm bảo vệ thế giới khỏi những hiểm họa mà tập đoàn M và những thế lực khác đem đến.Khi họ vừa bước qua cánh cửa dẫn đến khu vực trung tâm của căn cứ, một âm thanh chói tai đột ngột vang lên.

Tiếng báo động lan khắp mọi nơi, làm mọi người trong căn cứ dừng lại.

Jika ngay lập tức đứng sững, mắt cô nghiêm lại.

"Đó là báo động tấn công.

Một khu vực của Bắc Đô đang bị Sumetin tấn công," cô nói, ánh mắt sắc bén.Nghe đến tên "Sumetin," Rumejiha cảm thấy ngạc nhiên và không ít phần lo sợ.

Cậu đã nghe qua về Sumetin – những sinh vật kỳ lạ và đáng sợ xuất hiện do hành động tàn phá thiên nhiên của con người.

Sumetin thường là những sinh vật quái dị với sức mạnh hủy diệt, và tập đoàn M luôn tuyên truyền rằng họ là những người duy nhất đủ khả năng tiêu diệt chúng.Jika phản bác với vẻ nghiêm túc.

"Sumetin không chỉ là sản phẩm từ việc con người phá hủy thiên nhiên.

Chúng là mầm mống của Thần Kết Thúc – những sinh vật đại diện cho sự hủy diệt đến từ tận cùng của sự sống.

Nếu chúng không bị ngăn chặn, chúng sẽ mang đến sự diệt vong cho thế giới."

Jika vừa dứt lời, chuẩn bị vội vã đi đối phó với lũ Sumetin, thì một người khác từ Eye ngăn cô lại.

"Jika, cô có nhiệm vụ quan trọng hơn," người này nói.

"Để đội chuyên trách xử lý lũ Sumetin đó.

Cô hãy ở lại và chăm sóc cho Rumejiha, đừng vội lôi cậu ấy gặp nguy hiểm."

Rumejiha nhìn Jika và hỏi với sự bối rối, "Nếu tập đoàn M có thể xử lý Sumetin, vậy tại sao Eye lại cần thiết phải can thiệp?"

Jika quay lại, giọng cô trầm hẳn xuống.

"Những Sumetin mà tập đoàn M tiêu diệt đều đã được họ biến đổi và cố tình thả ra, sức mạnh và độ nguy hiểm của chúng đã bị giảm xuống rất nhiều.

Tập đoàn M lợi dụng sự tấn công của chúng để chứng minh công nghệ và lòng tốt giả tạo của mình trước công chúng.

Họ hiện tại chưa thể ngăn chặn Sumetin tự nhiên thực sự, chúng nguy hiểm hơn rất nhiều và có thể gây ra những hậu quả kinh hoàng mà M không muốn hoặc không thể ngăn cản."

Hiểu được tính chất nghiêm trọng của vấn đề, Rumejiha bắt đầu thấy mình bị cuốn vào một thế giới đầy mưu mô và sự thật phũ phàng.

Nếu Eye nói đúng, thì tập đoàn M đã thao túng sự thật để chi phối công chúng.

Và giờ đây, khi những Sumetin tự nhiên đang tấn công thành phố, không có gì đảm bảo rằng tập đoàn M có thể kiểm soát được chúng.Jika dường như không thể chờ thêm nữa.

Mặc kệ lời khuyên của người đồng đội, cô nhìn Rumejiha và nói, "Rốt cuộc, ngăn chặn Thần Kết Thúc và lũ Sumetin vẫn là trách nhiệm của những người được mắt thần lựa chọn.

Đừng tách ra khỏi tôi."

Trước khi Rumejiha kịp phản ứng, Jika bất ngờ bế cậu lên và lao ra ngoài với tốc độ khủng khiếp.

Cảm giác bay nhanh và hơi nóng tỏa ra từ đôi chân rực lửa của cô lại khiến cậu choáng váng.

Cậu chỉ kịp hét lên một tiếng trước khi cảnh vật xung quanh trở thành một cơn lốc hỗn độn, mọi thứ như vụt qua trong chớp mắt.CHÂN THÀNH CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC.
 
Back
Top Bottom