Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Gốc Đa (Bhtt)

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
477,769
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
356868598-256-k30075.jpg

Gốc Đa (Bhtt)
Tác giả: suadaukemchees
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Một người con gái dịu dàng, đoan trang và cao quý lại phải lòng người con gái khác lại còn bướng bỉnh, liều lĩnh với địa vị thấp kém liệu cuộc tình này có đi đến cái kết đẹp hay không? khi sợi dây tơ hồng buộc chặt họ với nhau trong xã hội phong kiến bấy giờ, liệu họ có vượt qua được rào cản ấy để đến được với nhau hay không?..

 
Gốc Đa (Bhtt)
Đôi lời nhắn nhủ:>>


Đây là lần đầu tiên tui viết truyện nên có gì mâý cậu đừng nắm đầu tui dựt dựt hay chọi gạch lỗ đầu tui nhe nếu có gì mấy cậu có thể góp ý cho tui:()!

Cám ơn nhìuuuuu

-Nhân vật chính:
Huyền Chi x Ngọc Nhi -Bối cảnh: năm 1923, tại An Giang, ở làng Châu Thổ thời còn Pháp thuộc

-Truyện sẽ up theo tâm trạng của ad nhé nhưng mà chắc chắn là 1 tuần ad sẽ ra 1-2 chap cho các cậu *Lưu ý: Không được copy truyện để đăng lên nền tảng truyện khác dưới mọi hình thức (nếu không được ad cho phép) Thật ra ad đã đặt tên cho truyện và định viết hồi cuối năm 2023 rồi nhưng mà lúc đó ad bận việc thi cử và bí ý tưởng nên mới bỏ không truyện cho đến bây giờ ad mới rảnh để sẵn sàng tạo ra tác phẩm đầu tay này nếu trong quá trình đọc có sai sót gì thì mọi người có thể góp ý cho ad ạ, ad xin cảm ơn và chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 1: Gặp gỡ


Trưa hè oi bức khi mặt trời vừa đứng bóng, tiếng ve kêu vang khắp làng Châu Thổ, giữa buổi trưa hè oi bức làm cho ai cũng cảm thấy khó chịu vì cái nắng gắt muốn cháy da này, nhìn quanh làng chả thấy một bóng người nào chắc hẳn người ta cũng không chịu nổi cái nắng này nên ai ai cũng về nhà của mình để nghỉ trưa hoặc ngồi nghỉ dưới bóng mát của mấy tán cây, bỗng khung cảnh yên tĩnh ấy bị phá vỡ khi có một bóng dáng nhỏ bé chạy vụt qua từ cuối làng đến đầu làng khi đến gốc đa đầu làng nàng thuần thục leo lên trên cây thoáng chốc nàng đã leo đến nhánh cây cao nép mình vào hốc cây rồi lấy mấy nhánh cây nhỏ cố che bản thân lại như đang trốn tránh một cái gì đó, quả nhiên khi vừa che xong thì có cặp vợ chồng trung niên chạy lại dưới gốc cây người vợ vừa thở hổn hển vừa nói"Mình.. mình này đâ..đây là lần thứ hai co..con bé chạy trốn khỏi buổi xem mắt của 2 bên thông gia rồi đấy..ông nghĩ xem ta nên làm gì bây giờ""Tu...tui cũng chả biết phải làm sao nữa rõ là mới thấy nó chạy hướng này mà, nếu không kiếm được nó thì mình ăn nói gì với thông gia bên kia đây thôi thì ta cứ tìm tiếp đi nhỡ đâu nó chạy hướng khác thì sao mình phải tìm được nó trước khi buổi xem mắt 2 bên bắt đầu không thì trễ mất.."

"Lỗi tại tui, tại tui nên con bé mới chạy trốn, tại tui ép nó lấy người nó không thích.. nên..."

"Giờ không phải là lúc để nói mấy câu đó sau cùng thì chỉ muốn tốt cho tương lai của nó thôi giờ thì mình qua làng bên xem còn tui thì lên chợ xem thử"Nói rồi cả hai chia nhau ra tìm vừa lúc chuẩn bị đi thì đôi vợ chồng bỗng thấy ở cổng làng có chiếc xế hộp 4 bánh màu đen láy chạy về phía họ, trên con đường làng gồ ghề chiếc xế hộp chạy đến đâu thì bụi bay tứ tung đến đấy cộng thêm cái nắng nóng trưa hè làm cho khung cảnh trở nên ngột ngạt hơn, cho đến khi chiếc xế hộp dừng lại trước cổng làng cách cây đa không xa, khi làn khói bụi từ từ tan đi thì họ dần nhìn rõ, một bóng dáng mảnh khảnh mặt chiếc áo gấm màu lục tóc búi cao, gương mặt dịu dàng mà sắc sảo vô cùng, cô vừa bước xuống xế hộp chỗ gần gốc đa thì đôi vợ chồng đó liền chạy lại cúi người làm lễ"Mợ ba về làng ạ""Mợ ba về làng ạ"Thấy vậy cô gái vừa đỡ đôi vợ chồng vừa hỏi"Sao trời nắng nóng thế này 2 cô chú không ở nhà mà chạy ra đây?.."

Ngay lúc này ở trên cây nàng nghe thấy tiếng làm lễ của cha má mình thì liền ngó đầu ra xem khổ nỗi tán cây nhiều quá che hết tầm nhìn nên nàng chả thấy mặt mũi gì của người đó cả chỉ biết người đó là con gái với cả chắc cũng là người có gia thế khủng hay chức vụ gì lớn trong làng nên cha và má của mình mới làm lễ như vậy thôi nghĩ rồi nàng tiếp tục hóng xem dưới đó "Bẩm mợ ba, chuyện là hai vợ chồng bọn tui có hai đứa con gái, đứa lớn năm nay 16 tuổi đứa nhỏ thì 8 tuổi hôm nay là ngày ra mắt hai bên thông gia của con gái lớn bọ tui mà đang giữa chừng thì nó chạy trốn qua quán nước bà tư Hà xong bị tui bắt lại thế mà quay qua quay lại nó lại chạy đi mất nên hai vợ chồng tui mới chạy theo nhưng đến đây thì mất dấu ạ."

"Thôi thì hai người cứ đi kiếm tiếp đi tui mới về làng không rành đường như người ta nên đứng đây để chờ bọn hầu ra đón về""Dạ bẩm mợ bọn tui đi ạ"Hai vợ chồng làm lễ với mợ ba xong thì chia nhau ra đi tìm, trên cây bấy giờ nàng nhìn thấy cha má mình chia nhau đi tìm nên chỉ đợi lúc họ đi khuất bóng nàng ở trên cây mới trèo xuống xui sao trèo xuống được một đoạn thì nàng trượt tay nên té xuống đất *Rầm!*Nàng té xuống đất đầu choáng váng mà mắt mở không lên nhưng cảm giác lạ lắm nàng cứ tưởng té xuống đau lắm chứ nhưng mà sao lần này té không đau miếng nào vả lại bản thân mình còn cảm thấy thứ gì mềm mềm ở tay nữa kìa"Ui da!"

Nàng mở mắt ra thì hốt hoảng cả lên vì lúc nãy mình té xuống đè lên người mợ ba gì gì đó mà cứ nghĩ là té xuống đất không hèn gì mình té từ trên cao xuống vậy mà không đau, nàng đột nhiên đỏ cả mặt khi nhận ra tay của nàng lại đang đặt lên trên ngực của mợ ba nàng liền vội rút tay lại, bỗng nàng ngửi thấy có mùi hoa mẫu đơn thoang thoảng bay theo làn gió mát khiến nàng ngơ đi một lúc"Nè, cô là ai?

Mà nằm đè lên người tui vậy"Nàng chợt tỉnh táo lại"A..con..con xin lỗi mợ, con không cố ý đâu mợ, mợ có sao không mợ?"

Vừa hỏi nàng vừa đứng dậy đỡ mợ ba lên giọng run run như muốn khóc rối rít xin lỗi mợ rồi đứng khép nép trước mặt mợ, mợ đứng dậy phủi đất cát dính trên áo quần xuống rồi xoa cổ tay bị trật do khi nãy cô lấy tay đỡ cô bé lúc té xuống "Con cái nhà ai mà giờ này trèo cây đây?"

"Dạ..dạ mợ ơi, con biết lỗi rồi mà mợ đừng có méc cha má con, tội con lắm mợ ơi"Mợ ba nhìn gương mặt sớm đã lã chã nước mắt của cô bé mà trong lòng bỗng có gợn sóng, mũi cao thẳng, gương mặt trái xoan, mắt hai mí, môi hồng hào cả làn da mịn màng nữa, nói gì đi nữa nhìn góc độ nào cũng không khác gì như mỹ nhân cả chỉ có điều da hơi đen chắc do hay trèo cây lúc giữa trưa nè chớ đâu"Mợ không có méc cha má con đâu con đừng có khóc nữa, nào nói cho mợ nghe sao con lại trèo lên cây lúc giữa trưa vậy?"

"Dạ hức..hức con trèo lên cây trốn cha má con hức.. cha má ép con lấy người con không thích ..hức.hức..nên con..."

"Có phải đôi vợ chồng lúc nãy là cha má của con không?"

"Dạ đú..đúng ạ"Lúc này cả hai đang trò chuyện với nhau thì bọn hầu của nhà mợ ba chạy ra đón mợ, ra tới nơi thì con Như con hầu thân cận của mợ hai giật mình vì thấy quần áo mợ ba xộc xệch, dơ hèm tóc tai rũ rượi, mắt nó dần chú ý đến cổ tay bị sưng đỏ của mợ ba "Mợ..mợ ba, mợ bị sao vậy, sao tay của mợ sưng hết lên rồi""Không có gì đâu, chỉ là trời nắng quá mợ bị say nắng nên té rồi bị trật tay thôi""Mợ có còn bị thương ở đâu nữa không mợ, để con kêu thằng Vũ đỡ mợ về nghen mợ, mợ cả đang đợi mợ ở gian chính á mợ"Sau khi hỏi thăm mợ xong con Như mới quay qua nhìn nàng lúc này còn đang đứng khoanh tay cúi đầu xuống nó hỏi"Ê con kia, mày ở đây làm gì?"

Nàng nghe con Như hỏi liền ngước lên nhìn, lúc định trả lời câu hỏi của nó thì mợ ba cắt ngang"Được rồi, ta đi về"Con Như nghe vậy liền đỡ mợ ba còn thằng Vũ thì đứng cầm dù che nắng cho mợ, cả ba người rảo bước qua những căn nhà xập xệ, còn nàng thì vẫn đứng như trời trồng ở đó ánh mắt nhìn theo họ ,đi được chừng chục bước bỗng mợ ba quay mặt lại nhìn nàng rồi cười mỉm một cái lúc đó thiếu điều nàng chết đứng luôn chớ chẳng đùa, lần đầu tiên nàng gặp một cô gái mà đẹp đến như vậy lại còn dịu dàng nữa chứ..
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 2: Gia thế


Tối hôm đó khi về đến nhà, nàng bước vào trong gian nhà chính ánh đèn dầu sáng rọi ra ngoài cửa còn sau lưng nàng thì ánh trăng sáng rọi vào trong, nhìn thấy cha mặc cái áo bà ba cũ kĩ sờn hết cả màu do mặc đã lâu đang ngồi rót nước trà nàng cũng đứng lặng nhìn,lúc ông nâng chén trà lên định nhấp môi thì ông mới giật mình phát hiện ra nàng đang đứng ngay cửa, đứa con gái mà vợ chồng ông đi tìm suốt cả buổi trời giờ này mới thấy nó vác mặt về đến nhà ông vội đặt ly nước trà xuống đứng dậy đi lại chỗ nàng rồi hỏi "Sao giờ này mới về, người ta họ bỏ về mất dạng rồi mới chịu vác cái mặt mày về hả?"

Nàng im lặng cúi mặt xuống nghe cha hỏi"Người ta có của ăn của để cưới mày về bên đó thì mày không cần lo bữa đói bữa no vả lại người ta cũng đàng hoàng tử tế chớ có cờ bạc rượu chè cái gì đâu mà mày không chịu?"

Má của nàng đang ở dưới gian bếp nấu nước nghe tiếng của chồng mình nói vậy liền chạy ra gian chính xem, vừa chạy ra thì bà thấy nàng đang đứng nghe cha mình hỏi chuyện, bà thấy vậy liền chạy lại chỗ nàng cầm tay nàng hỏi han"Nhi ơi con về rồi hả con?

Nào vào trong đây ngồi ghế đi con..chắc con đói với mệt lắm phải không?

Mẹ có chừa cho con mấy củ khoai nè con ăn liền không để mẹ đem ra cho con ăn.."

Nàng nhìn cha rồi nhìn má mà trong lòng nặng trĩu, nàng không biết phải làm sao bây giờ giờ mà ép nàng lấy thằng cha đó thì nàng thà ở giá tới già còn hơn nhưng nghĩ lại mình còn cha má mình cả đứa em còn thơ nữa nên bản thân cũng phân vân một lúc lâu nhưng rồi nàng cũng lên tiếng kiên định nói"Con không muốn lấy người con không thích nếu cha má cứ ép con lấy theo ý của cha má thì con sẽ bỏ đi lần nữa, mà nghen lần này là con đi biệt tích luôn đó chớ không có về thăm cha má đâu.."

Má của nàng nghe vậy thì rất sợ liền vừa nói vừa lấy tay kéo áo của chồng mình"Không..không thích thì không lấy thôi đúng không mình?..chỉ có chuyện tí xíu đó mà con nỡ lòng bỏ cha má với em con đi sao nếu con không thích thì không lấy nữa, từ sáng tới giờ con đi trốn cha má lo dữ lắm rồi con ơi.."

Nàng nghe má mình nói vậy như trút được tảng đá nặng trong lòng vừa ngồi xuống ghế nàng cầm ấm nước trà lên rót vào ly uống vừa hỏi"Cái cô mợ ba gì gì đó hồi trưa là ai vậy cha, cô đó con nhìn thấy cổ lạ quắc à hình như không phải người trong làng mình phải không cha?"

Nghe nàng hỏi, cha nàng vừa nhấp miếng nước trà vừa trả lời "Ừ mày thấy lạ là phải rồi cổ là vợ bé của cậu hai Khải con của chủ xưởng gỗ làng mình, lấy nhau cũng gần một năm rồi mà giờ mới về nhà cậu hai ở tại cô mợ ba đó khó tính lắm cổ muốn ở nhà cha má cổ là cổ ở à không có ai dám làm lại gan cổ hết á"Nàng nghe vậy thì cũng hơi bất ngờ tại vì mợ ba đó nàng mới nói chuyện với cổ hồi trưa thấy cổ cũng lịch sự, dịu dàng mà ta có thấy cổ khó tính này kia gì đâu với lại cổ đẹp dữ dằn như vậy mà lại đi lấy cái cậu hai Khải, ở trong làng này ai mà hổng biết ổng là con sâu rượu tối ngày chỉ có rượu chè gái gú bên ngoài lại thêm cả cái tật cờ bạc thử hỏi xem hôm nào mà không thấy cậu hai Khải có mặt ở sòng bạc làng bên đâu, nàng vừa nghĩ thầm vừa uống hết ly trà này đến ly trà khác..Bên này mợ ba đang ngồi xem sách dưới ánh đèn mờ của đèn dầu trong buồng thì bị ngắt ngang bởi tiếng kêu cổng ngoài sân *Rầm,rầm!*"Bâ..bây đâu, ra mở..mở cửa cho c..ậu"Nghe thấy tiếng đó là mợ ba biết cậu hai Khải đi uống rượu say quắc cần câu nên giờ này mới lết được cái thây về chớ gì, mà hình như nay cậu hai quên là bữa nay mợ ba về bên đây ở nên mới dám đi nhậu say đến như vậy, mợ ba vừa nghĩ vừa cầm cái đèn dầu chạy ra sẵn kêu thêm thằng Vũ ra cùng với mợ, ra tới cổng mợ nói với thằng Vũ "Mày cầm cái đèn dầu cho mợ để mợ mở cổng rồi mày với mợ dìu cậu hai vào trong buồng.."

Thằng Vũ nghe vậy cầm ngay cái đèn dầu để rọi cho mợ mở cổng xong rồi nó với mợ dìu cậu hai vào trong để cậu nằm xuống cái chổng trong buồng rồi đặt cái đèn dầu lên bàn, mợ thở dài nói"Xong rồi, mợ nhờ mày thêm cái nữa mày xuống gian bếp nấu dùm mợ một ấm nước nóng để mợ pha nước lau mình cho cậu rồi sẵn pha dùm mợ ly nước chanh ấm nữa nghen hôn""Dạ mợ con đi làm liền"Thằng Vũ tức tốc chạy xuống gian bếp nấu nước còn ở đây mợ ba liếc nhìn cậu hai đầy chán ghét nói"Biết bà đây ghét cái loại người như này nhất mà cha má ép bà phải lấy cậu hai này cho bằng được, vốn dĩ chỉ là hôn nhân liên minh thế mà giờ đây bắt bà đây phải ở bên này với cậu, mới ngày đầu về mà phải chăm từng chút cho như này rồi đúng là không ai khổ như bà đây cả"Mợ nói vậy là bởi mợ có sợ cậu hai đâu cha má mợ là địa chủ của cái vùng này mà ai mà không biết lại còn cưng mợ nhất nhà vì mợ là con út huống hồ gì cả cái vùng này ai cũng biết ban đầu là nhờ có cha má mợ đầu tư cho cái xưởng của cha cậu hai nên xưởng mới có thể làm ăn phất lên rồi nổi tiếng cả vùng như bây giờ nên cha cậu mới kêu cậu hai qua nhà mợ để xin hỏi lấy mợ về làm vợ, mà trước khi lấy mợ về thì cậu hai này có vợ rồi, tới đây mợ mới sực nhớ hình như mợ hai đi lên tỉnh hồi trưa giờ chẳng biết lên trên đó làm gì mà gấp vậy nghe tin mợ về bên đây là kêu mấy đứa gia đinh ra đón mợ về liền rồi giao nguyên căn nhà cho mợ giữ lại còn đem theo con Như đi nữa chắc lên trển lại đem theo mấy chậu cây kiểng về cho xem giờ thì cái nhà này chỉ còn có mợ, cậu hai với đám hầu trong nhà thôi nghĩ một hồi thì thằng Vũ cũng nấu nước nóng xong nó để cái thau nước lạnh với cái ấm nước nóng ở cửa buồng rồi cầm ly nước chanh ấm vào buồng đưa cho mợ rồi nói"Dạ mợ còn cần gì nữa không mợ?"

"Không"Mợ mới về đây cũng chưa biết bọn hầu trong nhà này như thế nào nên đôi lúc mợ trả lời lạnh tanh à, thằng Vũ nghe vậy thì lặng lẽ đi ra ngoài buồng rồi đóng cửa buồng lại trong này mợ đang đút từng muỗng nước chanh ấm cho cậu hai uống, uống hết gần nửa ly xong mợ cởi áo cậu ra lấy cái thau nước lạnh để kế cái chổng rồi lấy ấm nước nóng pha cho ấm xong mợ lấy cái khăn nhúng nước lau mình cho cậu hai rồi lau cả mặt, tay, chân cho cậu xong rồi mặc áo lại đắp mền cho cậu để cậu ngủ còn mợ thì không muốn ngủ chung với cậu nên mợ ngồi đọc sách tiếp rồi ngủ quên luôn tới sáng..
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 3: Ngày rằm


Tờ mờ sáng khi gà còn chưa gáy, cả gian nhà lọc cọc tiếng bước chân của gia đinh đi lại trong bếp "Hôm nay ngày rằm, bây mần sao cho đàng hoàng chớ mà cà rỡn như mọi ngày là tao méc cậu với mợ nghe hôn"Tiếng nói vọng vào gian bếp của bà tám làm cho không khí trong đó càng trở nên bận rộn hơn, đứa thì xách nước, bưng mâm đứa thì nhóm củi, lặt rau cứ vậy việc đứa nào mạnh đứa nấy mầnĐang xách nước giữa chừng thì thằng Vũ thấy mợ ba đi ngang nó, thấy vậy nó bỏ hai thùng nước xuống làm lễ với mợ"Dạ con chào mợ ba""Ừ""Mợ hồi tối ngủ có ngon không mợ?"

"Không"Thằng Vũ nghe mợ trả lời như vậy cũng tò mò mà thấy tò mò vậy chớ có dám hỏi thẳng ra đâu tại nó sợ nãy giờ bọn gia đinh làm đồ trong bếp mà um sùm quá nên mới làm mợ thức giấc nên nó mới hỏi dò:"Vậy tay mợ còn sưng không mợ?"

"Không""Bộ hồi tối mợ thức khuya lắm hả mợ?"

Giọng mợ mệt mỏi đáp:"Mày hỏi làm gì?"

"Dạ, tại con thấy mắt của mợ thâm đen hết rồi nên con hỏi cho biết thôi à, hì hì""Không phải việc của mày"Thấy sắc mặt của mợ lộ rõ vẻ mệt mỏi với thái độ trả lời lạnh tanh như vậy nên nó cũng im khoanh tay chào mợ rồi xách hai thùng nước đi vô gian bếp còn mợ thì đi ra ngoài sau hè, sương sớm chưa tan mấy, mấy cái lá cây sau hè tắm đẫm trong những giọt sương trong lành, cái không khí tươi mới này làm mợ cảm thấy tâm trạng bản thân đỡ hơn một chút, đi xung quanh mấy chậu hoa lan của mợ hai, mợ ba không thể không xuýt xoa vì vẻ đẹp của nó, phải công nhận là mợ hai có mắt chọn hoa thiệt thế mà đến lúc chọn chồng thì như bị đui vậy, đang ngắm hoa mợ chợt nhớ hôm nay là ngày rằm thế là mợ dẹp mấy cái suy nghĩ đó qua một bên đi vào trong nhà sửa soạn đồ đạc để lát mợ đi lên chùa cúng, vài tiếng sau bọn gia đinh cũng xong việc nấu nướng giờ đang tất bật sắp xếp chuẩn bị đồ cúng sau bếp thì mợ lúc này đã đi ra khỏi phòng, thím tám thấy mợ định đi liền chạy theo hỏi:"Mợ ba, mợ định đi đâu vậy mợ?"

"Tui đi lên chùa cúng, bà tám hỏi có chi không?"

"Mợ ba lạ chỗ đâu có biết đường đi lên chùa cúng đâu mà mợ đi một mình!"

"Ừ ha, tui quên đây là đang ở bên nhà cậu""Thôi để tui kêu con Thu đi theo để chỉ đường cho cô lên chùa cúng"Nói dứt câu bà tám nói vọng từ ngoài sân vào:"Con Thu!

Mày đâu rồi ra tao biểu coi"Con Thu đang bưng đồ trong bếp nó nghe giọng thím tám kêu nó vọng vào thì nó vội đặt đồ xuống chạy ra ngoài sân chỗ mợ ba với bà tám và đang đứng"Dạ, con chào mợ"Ra tới nơi nó khoanh tay làm lễ với mợ rồi quay sang bà tám hỏi:"Bà tám kêu con có gì không ạ?"

"Giờ mày dẫn mợ ba lên chùa sẵn đi theo che dù cho mợ luôn, còn việc trong bếp đó cứ để đó có đứa khác lo""Dạ, vậy để con chạy vô trong lấy cây dù ra cái"Nói xong nó phóng như bay vô trong nhà chưa đầy một phút sau nó đã cầm cây dù chạy ra rồi nhanh chân dẫn mợ đi.

Lúc đang đi ngang đám đông trong chợ mợ đi một hồi thì hỏi nhỏ:"Nè, qua khu chợ này rồi ta đi hướng nà-"Vừa hỏi mợ vừa quay lại thì mới phát hiện mợ với con Thu lạc nhau rồi, mà lạc lúc nào cũng không hay luôn mợ định đi vào chợ kiếm nhưng mà nhìn cái cảnh đám đông chen chúc nhau trong chợ mợ lại không muốn vào thế là mợ đứng đó đợi mà đợi mãi không thấy nó đâu ngặt cái nữa là giờ sắp trễ giờ đi lên chùa cúng rồi nên mợ đành bấm bụng đi theo những người đi đường cầm theo mấy túi trái cây, đang đi theo đám người phía trước mợ bỗng thấy bóng lưng quen quen, mợ đi riết lại rồi kêu: "Ê!"

Nghe tiếng kêu, cô bé ngoái mặt lại nhìn thì nhận ra người kêu là mợ ba, cô bé ngạc nhiên:"Mợ ba?"

Khi vừa thấy gương mặt của cô bé đó mợ ba liền nhận ra đó chính là cô bé hôm qua trèo trên cây rồi té xuống người mợ mà nhưng mà giờ không phải là lúc để nhớ tới mấy chuyện đó, mợ hỏi:"Cô bé có thễ dẫn mợ đi lên chùa được không?

Tại vì mợ vừa mới lạc nhau với con hầu mà mợ thì cũng lạ chỗ không biết đường đi"Nghe mợ hỏi vậy nàng liền trả lời:"A..dạ con biết, con cũng đang đi lên chùa sẵn mợ đi chung với con luôn đi có được không?"

Mợ nghe cô bé nói vậy thấy cũng được đằng nào trong tình huống này có người rủ đi chùa chung cũng hên lắm chớ đỡ hơn không biết đường mà cũng không có quen ai để kêu người ta chỉ đường "Ừm, được!"

Bầu không khí im lặng khi cả hai đi cùng nhau làm cho nàng thấy không thoải mái lắm, nàng thầm nghĩ lúc nãy nàng thấy mợ kêu vậy cứ tưởng mợ đến tìm mình để méc cha má mình không chớ, làm nàng hết cả hồn "Mà nè, lần này là lần thứ hai ta gặp nhau rồi xem như ta cũng có duyên đi nhưng đến giờ mợ vẫn chưa biết tên em là gì?"

Nàng đang suy nghĩ thì nghe tiếng mợ hỏi, nàng ấp úng trả lời:"Dạ..dạ con tên là Ngọc Nhi năm nay con vừa tròn đôi tám ạ"Mợ nghe vậy thì trầm ngâm một lúc rồi đột nhiên phì cười:"Mợ..mợ xin lỗi vì đã cười nhưng mà không phải mợ cười vì tên của em đâu, tên của em đẹp lắm chỉ là mợ nhớ lại cảnh hôm qua em té lên người mợ thôi lúc đó nhìn em ngơ ngơ mắc cười lắm"Nàng nghe mợ nói đến vụ đó mà tự nhiên mắc cỡ, hai gò má ửng đỏ lên "A..a m...mợ đừng cười nữa mà!"

Tự nhiên nàng nhớ lại cái gì đó rồi hỏi mợ:"Mà mợ ơi, tay của mợ còn đau không mợ?"

"Không, tay mợ hết đau rồi"Trò chuyện một hồi cả hai cũng đã lên đến chùa, ngôi chùa này cách nhà cậu hai ít nhất cũng phải ba mươi phút đi bộ mà nay ngày rằm bởi vậy nên trong chùa cũng không ít người đến cúng, chật vật một lúc hai người mới vào trong chùa thắp nhang cúng được, cúng xong cả hai trở ra ngoài đứng nghỉ mệt tại trong chùa đông quá thêm cả mùi khói nhang nghi ngút nên mợ với nàng mới bị ngột"Hình như giờ này là giữa trưa luôn rồi"Nàng vừa nói vừa nhìn ra ngoài trời, mợ đang ngồi tựa lưng vô gốc cây nghe nàng nói như vậy mợ mới giật mình"Ấy chết!

Huốt giờ dùng cơm trưa rồi, giờ mà có chạy nhanh về cũng không kịp nữa chớ"Nàng nhìn mợ, mợ nhìn nàng cả hai cứ nhìn nhau một lúc *Ọt ọt*Âm thanh của cái bụng đói phát ra từ bụng của mợ phá tan bầu không khí yên tĩnh khiến mợ ba xấu hổ đỏ mặt, nàng thấy vậy liền ngỏ ý"Hay mợ lại nhà em ăn cơm đi tại nhà con cũng gần đây đi bộ khoảng mười phút là tới à, nhưng mà chỉ có điều.."

"Hửm, điều gì?"

"Chỉ có điều là con sợ mợ chê cơm nhà con thôi"Mợ nghe vậy liền nói"Chê cái gì, lâu rồi mợ chưa được ăn một bữa cơm quê nay mợ được em mời về nhà ăn mợ vui muốn chết luôn chớ đùa""Hì hì vậy thì tốt quá!

Nào, giờ ta đi về nhà con để ăn cơm thôi""Ừm!"

Cả hai nhất trí xong thì nàng dẫn mợ đi vào con đường nhỏ, đi khoảng gần mười phút sau thì mợ thấy xa xa có ngôi nhà tranh với ống khói đang nghi ngút khói xung quanh thì có mảnh vườn nhỏ trồng 1 giàn mướp kế bên con sông, gần chỗ mợ đứng thì có quán nước để dừng chân, nàng thấy mợ nhìn ngắm như vậy cũng lên tiếng "Quán nước này là của bà tư Hà đó mợ, bà tư tốt với con lắm nên con xem bà tư như là bà ngoại của con á mợ, mà mợ thấy đằng kia không cái nhà tranh có giàn mướp kế bên là nhà của con đó mợ""Ừm, mợ thấy rồi"Lúc cả hai định đi thì bà tư nghe tiếng của nàng thì đi ra xem xem nàng dắt ai về đây"Ngọc Nhi, con dắt ai về nhà chơi vậy?"

"Dạ con dắt mợ ba về nhà con ăn cơm"Bà tư nghe vậy thì mới nheo mắt nhìn kĩ hoá ra là mợ ba của cậu hai nghe danh của mợ đã lâu nhưng mà chưa bao giờ bà tận mắt thấy mợ ba gần như vậy, bà tư bèn vội đi ra làm lễ"Tui chào mợ ba"Mợ thấy thế liền vừa đỡ bà vừa nói:"Ấy, không cần làm vậy đâu bà tư""Tui sống hơn nửa đời người rồi mới thấy một người đoan trang, tài giỏi mà xinh đẹp như mợ ba đây, vốn đã nghe danh tiếng từ lâu mà bây giờ không ngờ tui có thể gặp được mợ tận mắt như vậy đúng là tui có phúc quá mà"Mợ ba đỡ bà tư ngồi xuống ghế, mợ nhỏ nhẹ:"Bà cứ nói quá, cháu nghĩ cháu chỉ bình thường thôi không đến nỗi nào đâu bà"...
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 4


Thấy mợ ba với bà tư ngồi trò chuyện Ngọc Nhi liền chạy về nhà, vừa tới cửa nhà nàng kêu khẽ vào trong:"Cha ơi, má ơi!"

Nghe giọng con mình kêu, má của nàng đang chuẩn bị mâm cơm hoành tráng để cúng thì ngó đầu ra vách nhà hỏi:"Sao đấy con?"

"Má ơi hôm nay con đi chùa thì gặp mợ ba á, rồi cái sẵn mợ ba ghé qua đây dùng bữa chung với nhà mình luôn á má"Má nàng nghe vậy thì ngạc nhiên tại mợ ba mới về đây chưa đầy hai hôm sao lại có cơn gió nào đưa rồng đến nhà tép được ta, mà nghĩ gì thì nghĩ má nàng vẫn đáp lại cho nàng yên tâm"Ừ má biết rồi hôm nay ngày rằm má làm mâm cơm thịnh soạn hơn mọi bữa nên con yên tâm nghen""Dạ"Nàng lướt nhìn cả gian nhà thì không thấy cha mình với em mình đâu nàng mới hỏi má"Ủa, mà má ơi sao sáng giờ con không thấy cha với em đâu vậy, cha dắt em đi đâu rồi má?"

"Cha bây dắt theo em bây đi lên chợ hồi sáng để mua đồ cúng này kia sáng giờ chưa có về""Vậy hả má?"

"Ừ,con"Hỏi má xong nàng quay lại chỗ quán bà tư đứng chờ mợ với bà tư nói chuyện ..."

Mợ ơi về nhà con dùng cơm nè mợ, cơm canh má con làm xong hết rồi""Ừ, mợ nghe rồi!

Thôi giờ con đi dùng cơm nhà con bé đã, bà tư cứ nghỉ trưa đi ạ"Bà tư cười gật gù "Ừm, mợ ba cứ đi đi"Mợ đi theo sau lưng nàng đến trước cửa nhà thì thấy cha má với em của nàng đã đứng sẵn trước đó chờ mợ đến để làm lễ "Dạ, tui chào mợ ba!"

"Dạ, tui chào mợ ba!"

"Dạ, con chào mợ ba!"

"Ấy, cả nhà không cần làm lễ thế đâu, mọi người làm vậy con ngại lắm"Mợ ngượng ngùng đỡ cha, má và em của nàng "Hôm nay ngày rằm, tự nhiên mợ ba đích thân đến đây dùng bữa làm bọn tui quý hóa quá ạ, nhưng mà có điều nhà bọn tui không khá giả nên mợ dùng bữa cơm có đạm bạc quá thì hoan hỉ cho bọn tui ạ."

Mợ nghe cha nàng nói vậy cũng trả lời:"Không sao đâu cô chú, cô chú mời con ăn bữa cơm hôm nay là con quý lắm, chỉ cần cơm trắng rau luộc thôi cũng đủ rồi ạ""Thế thì mợ ba đừng khách sáo nghen cứ thoải mái như ở nhà đi" "Dạ"Đến lúc dọn cơm lên cái chõng tre cả nhà nàng đều không ai dám đụng đũa trước, nàng nhìn mâm cơm rồi nhìn mợ, nhìn ánh mắt đó là mợ ngầm hiểu ẻm muốn mợ làm gì rồi, mợ cầm đôi đũa lên gắp trước một miếng rau muống ăn, ăn xong mợ gật gù khen"Ừm ưm cái.. này ngon nha lâu lắm rồi con chưa có ăn được một dĩa rau muống xào tỏi nào mà ngon như vậy, nào chú với cả nhà cùng ăn chung với con đi"Mẹ của nàng nghe vậy thì vui mừng cười "Mợ ba nói quá, tui chỉ xào như thường bữa thôi à"Mẹ nàng vừa nói vừa gắp miếng cá lóc kho tiêu để vào chén của mợ ba"Nè cá lóc này là chồng tui bắt về hồi sáng sớm thịt nó tươi lắm với lại cá lóc đồng thịt nó ngọt đem đi kho tiêu ăn với cơm nóng là ghiền luôn đó mợ""Dạ"Nói xong cả nhà đều ngồi quanh trên cái chõng với nhau ăn.

Chắc vì do sáng giờ mợ không có gì bỏ bụng nên lúc ăn cơm nhà Ngọc Nhi mợ ăn tận hai chén, khi cả nhà và mợ đã ăn xong nàng nhanh nhảu bưng mâm chén bát dơ ra sau nhà ngồi rửa, mợ thấy vậy thì cũng đi theo sau nàng, lúc nàng đang rửa mợ đi lại ngồi chồm hỗm xuống đối diện nàng định rửa tiếp thì nàng ngước mặt lên nhìn rồi nắm lấy tay của mợ để cản lại"Mợ, mợ đừng làm vậy!"

Bị nàng đột nhiên nắm tay lại mợ cũng hơi bất ngờ "Mợ chỉ muốn rửa tiếp em thôi, mợ ăn cơm ở nhà em thì rửa chén tiếp em cũng là điều đương nhiên mà""Ý con không phải vậy, mợ là mợ ba là vợ của cậu hai Khải con của chủ xưởng gỗ danh tiếng cả vùng sao con có thể để mợ làm mấy việc rửa chén này được lỡ mà cậu hai Khải biết thì cậu đánh con chết"Mợ nghe nàng nói đến cái tên cậu hai Khải mợ lại thấy khó chịu, thấy hắn ngạo mạn như thế nên ít ai biết hắn chỉ là thùng rỗng kêu to chớ hay ho cái gì, mợ đứng dậy đi lại ngồi gần nàng hỏi"Em cũng biết mợ là vợ của cậu hai Khải hả?"

Nàng vừa rửa chén vừa trả lời:"Dạ biết, trong cái làng này ai mà hổng biết cậu hai Khải là người như thế nào đâu mợ, mà lần đầu gặp mợ con cũng không biết mợ là vợ của cậu hai Khải đâu tại con thấy mợ xinh như ngọc vậy á lại còn dịu dàng nữa nên con cũng không nghĩ mợ là vợ cậu hai"Nghe nàng trả lời như thế mợ ngại ngùng nhìn đi chỗ khác "Em đang khen mợ đó hả?"

"Dạ con có khen đâu con nói thiệt mà, bộ mợ không tin con hả?"

"Mới bây lớn mà cũng biết dẻo miệng quá ha""Con..con không có mà!"

Nàng bị mợ chọc mà đỏ hết cả mặt, cả hai cứ trò chuyện với nhau như vậy đến khi nàng rửa xong đống chén, giờ cũng là một giờ chiều rồi nàng đi vào trong nhà lấy cái nón lá cũ kĩ ra đội lên đầu rồi đưa cho mợ cái nón lá mới"Nè, mợ ba đội đi giờ con dẫn mợ về nhà cậu hai, chắc giờ này cả nhà cậu hai cũng rùm beng lên hết rồi đó"Mợ tinh ý nhìn cái nón lá nàng đội với cái nón lá nàng đưa cho cô đội mà thắc mắc "Sao em không đội nón mới mà nhường mợ nón mới?"

Nàng nhìn mợ rồi lên tiếng"Người đẹp là thường hay hỏi mấy câu ngu ngơ vậy á hả?"

Mợ nghe đứng hình luôn tại đó giờ không ai la mợ mà kiểu vừa đấm vừa xoa như vậy hết á, trong lúc mợ còn ngơ ra đó nàng nhón chân lên đội nón lá cho mợ rồi kéo mợ đi "N..nè, em đi từ từ thôi""Nhanh lên đi mợ, một hồi gia đinh của cậu hai kiếm được mợ đang ở đây thì làm khó dễ cho con nữa""Sao?"

"Mợ đi nhanh đi từ từ rồi con kể cho mợ sau"Nàng dắt tay mợ đi qua khỏi con đường mòn nhỏ đi qua huốt chợ một xíu thì mợ bỗng thấy thằng Vũ cùng với mấy đứa gia đinh khác chạy vòng vòng kiếm cái gì đó, nàng thấy vậy liền níu lấy tay áo của mợ đi về hướng bọn gia đinh rồi kêu"Ê!"

Nghe tiếng kêu bọn gia đinh với thằng Vũ quay lại nhìn rồi hớt hải chạy lại"Mợ..mợ ba, mợ đi đâu mà sáng giờ bọn con kiếm mợ không thấy vậy ạ?"

"Tao đi cúng hỏi làm gì?"

"Dạ con hỏi để biết thôi ạ, mà mợ ơi mợ về nhà nhanh đi con Thu hồi sáng nó đi với mợ rồi làm lạc mợ xong nó kiếm mợ không thấy nên về nhà báo cho cậu hai Khải biết rồi bây giờ nó bị cậu hai ở nhà đánh một trận muốn chết con nhỏ luôn rồi còn bắt nhỏ quỳ gối giữa sân á mợ""Mày dẫn tao về nhà nhanh"Nàng nghe vậy thì còn gấp gáp hơn cả mợ "Mợ ơi mợ về lẹ đi mợ"Nàng hối mợ về nhà lẹ để cứu con Thu, bởi nàng nghe nói cậu hai Khải đánh gia đinh ghê lắm, lúc trước nàng nghe người ta đồn cũng có mấy người gia đinh bị cậu hai đánh cho chết luôn nên giờ nghe con Thu bị đánh rồi còn bắt nhỏ quỳ gối xuống sân gạch lúc giữa trưa vậy thì khác nào giết người ...Mợ cùng thằng Vũ với mấy đưa gia đinh khác vừa về đến cổng nhà đã thấy con Thu mình mẩy máu me đang quỳ gối giữa sân đôi lúc nó còn không giữ được thăng bằng mà xíu thì chúi nhủi cái đầu xuống sân gạch, mợ thấy vậy liền mở cổng nhà rồi chạy vào đỡ con Thu đứng dậy "Thu!

Mày bị làm sao vậy?"

Con Thu nhíu mày nhìn, nhìn thấy mợ giọng nó mừng"Mợ.. b..ba về rồi ạ...con kiếm mợ hồi sáng mà khô..ng thấy..."

Đột nhiên nó xỉu ngang, mợ thấy thì hốt hoảng kêu "Bây đâu đi kêu đốc tờ nhanh lên cho tao"...
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 5


" Mợ ơi con Thu sao rồi mợ?"

Giọng thằng Vũ khe khẽ hỏi mợ ngồi cạnh"Không sao rồi, đốc tờ nói nó chỉ bị xỉu do mất máu nhiều với bị say nắng thôi""Vậy khi nào nó mới khỏi vậy mợ?"

"Tao không biết, à mà mày đi sắc thuốc cho con Thu chưa?"

"Dạ chưa, thôi để giờ con đi sắc liền nghen mợ"Nói rồi thằng Vũ chạy đi sau bếp sắc thuốc, mợ ngồi trên cái trõng mà con Thu nằm, mợ lắc đầu "Mợ xin lỗi, tại mợ mà con bị như vậy.."

Bỗng cánh cửa buồng kẽo kẹt mở ra "Sao rồi, con Thu ổn hơn chưa em?"

"Ổn hơn rồi chị""Trời ơi, chị mới đi lên tỉnh với con Như chưa được hai ngày là ở nhà có chuyện rồi"Mợ hai bước lại gần cái trõng rồi ngồi xuống cái ghế cạnh mợ ba"Thật ra là lỗi tại em, em với con Thu lạc nhau giữa chợ rồi nó kiếm em không thấy rồi về báo với cậu hai nên nó mới bị cậu hai đánh ra nông nỗi này"Mợ hai nhìn mợ ba thắc mắc "Vậy sao mà em biết đường về?"

"Có con bé kia nhiệt tình lắm chị biết em không quen đường chỗ này với bị lạc thì ẻm dẫn em lên chùa còn dẫn em về nhà ẻm dùng cơm trưa nữa đó chị sau đó ẻm mới dắt em về nhà mà chưa gì em đã hay tin con Thu bị như vậy nên em cũng không kịp cảm ơn ẻm nữa chớ"Mợ hai trầm ngâm một hồi lâu nghĩ ngợi"Xem ra em cũng may mắn lắm đó"Mợ nghe mợ hai nói vậy thì liền nhớ tới cái nón lá của nàng đưa cho, ừ thì mợ đội luôn về nhà rồi thấy con Thu bị như vậy nên mợ tiện tay lấy cái nón lá mợ đang đội che cho con Thu, vô tình khiến cho cái nón lá bị dính máu tè le giờ thì mợ cũng không biết cái nón lá đó để đâu rồi"Mợ ơi, thuốc con sắc xong rồi"Thằng Vũ tay bưng chén thuốc nóng hổi đi từ từ vào"Ừ, mày để trên bàn đó đi rồi đi ra ngoài"Để chén thuốc lên trên bàn nó cúi đầu làm lễ với hai mợ rồi ra ngoài, mợ ba trong đây cũng đứng dậy đi ra cửa "Em ra ngoài có công chuyện chị ở đây canh con Thu dùm em nghen""Ừ, em đi đi ở đây chị lo được"Mợ ba ra ngoài rồi đi thẳng ra sau bếp lục tìm trên mấy cái bàn cạnh sóng chén để tìm cái nón, mà ngộ thiệt mới nãy còn thấy cái nón lá ở trên bàn sao giờ lại mất tiêu rồi ta, kiếm một hồi mợ không thấy nên đi ngược ra ngoài trước, mợ nhìn xung quanh một hồi thì không thấy cái nón nào chỉ thấy có cậu hai đang ngồi ghế chỗ cái bàn chánh giữa nhà ngồi uống nước trà "Sáng giờ cô đi đâu mà tui kêu bọn gia đinh đi kiếm quài không thấy?"

Cậu hai Khải đặt ly trà trên tay xuống bàn hỏi"Tui nói là tui đi lên chùa cúng, mà ngộ ha sao nay anh ở nhà không đi lại sòng bạc chơi hay đi uống rượu gì đi nay lại đổi gió ở nhà, tui tưởng anh thay đổi rồi ai dè ở nhà anh ra tay đánh con Thu cỡ đó"Mợ ba giọng trách mắng nói"Tui đi rượu chè cờ bạc cô cũng nói còn lúc tui ở nhà cô cũng nói luôn thế rốt cuộc ý cô muốn gì?"

"Đương nhiên là tui phải nói bởi vì lúc anh không có ở nhà thì nhà không có chuyện còn lúc anh về nhà thì trong nhà lúc nào cũng có chuyện hết, anh biết hôm nay ngày rằm mà anh làm ra những chuyện như vậy bộ anh không thấy có lỗi với tui sao trong lúc anh đang tạo nghiệp thì tui là người đi chùa cầu cho anh bình an hết nghiệp, anh làm như vậy là có còn coi tui ra cái gì không?"

Mợ ba bức xúc vì giọng run run, thấy mợ ba nói như vậy cậu hai bắt đầu nổi cáu đập bàn đứng dậy"Bộ tui ép cô làm thế à hả?

Cứ tưởng đoan trang miệng niệm Phật như thế là hay à đúng là giả tạo thứ như cô vậy mà đi bênh con hầu trong nhà đúng là cá mè một lứa cô có giỏi thì bênh con hầu đó rồi ăn ở như con hầu giống nó luôn đi""Anh có biết anh đang nói cái gì không hả?

Nếu anh nói tui là giả tạo thì ít ra anh nên xem lại bản thân anh xem coi anh đã làm được gì ngoài cờ bạc rượu chè đã thế anh còn gái gú bên ngoài tui đây là mợ ba đáng lẽ ra tui không có quan tâm về cái việc đó nhưng mà tui chỉ tội cho mợ hai, chị ấy hiền nên không có nói không có dám quản anh còn tui thì khác nghen tui thấy sai nên tui nói giúp chỉ tui không phải là cái thể loại mà nhường nhịn anh cho anh làm tới đâu nhé"Cậu hai Khải nghe mợ ba nói vậy mà tức giận đến siết chặt một tay lại, tay còn lại chỉ vào mặt mợ ba, đôi mắt cậu hai đỏ ngầu gằn giọng nói"Cô tốt nhất nên câm miệng lại cho tôi""Coi bộ bị tui nói trúng tim đen rồi ha"*Chát*Dứt tiếng, mợ ba lúc này đã ngồi bệt xuống sàn nhà tay sờ lên bên má trắng nõn bị bàn tay người đàn ông trung niên tát thẳng tay làm cho má hằn lên cả một dấu tay, cơn nóng rát dần chiếm lấy tâm trí mợ, khoé môi mợ bắt đầu chảy máu, mợ hai đang trong buồng nghe thấy tiếng cũng chạy ra xem, vừa chạy ra thấy em ba bị như thế mợ hai hốt hoảng chạy lại dìu em ba đứng dậy "Mình làm cái gì vậy hả mình?

Sao mình lại đánh em ba?"

Cậu hai nghênh mặt liếc nhìn rồi cười khinh "Ai làm gì thì người đó biết, đừng có tưởng là con gái của địa chủ vùng này thì muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói, đã được gả qua đây thì có chết cũng làm ma bên đây, nhập gia tùy tục, con gái cưới chồng như bát nước đổ đi nên liệu hồn mà cư xử cho tử tế vào không thì tôi đây không ngại dạy lại cách làm dâu hiền vợ thảo đâu nhé"Nói rồi cậu hai đi ra ngoài bỏ lại mợ hai còn ngơ ngác..."

Ui da nhẹ..nhẹ chút""Sao cậu hai có thể ra tay với em đến cỡ này được chớ, sưng hết một bên mặt rồi"Mợ hai vừa sứt dầu gió lên trên má bị sưng của mợ ba vừa nói"Mà phải rồi, con Thu chị nhờ con Như canh dùm rồi em đừng có lo nữa nghen""Dạ, thế thì em cũng đỡ..ui da đau quá chị nhẹ nhẹ tay thôi"..."

Giờ này sao con còn chưa chịu ngủ nữa"Mẹ của nàng đi gần cái trõng tre mà nàng nằm cùng với đứa em đã ngủ mê"Không có gì đâu má, chắc tại con chưa buồn ngủ thôi hay má đi ngủ trước đi"Nàng ngồi dậy chui ra khỏi mùng, má nàng thấy vậy thì hỏi"Giờ này khuya lắt khuya lơ rồi con còn định đi đâu?"

"Dạ con ra trước nhà ngắm trăng xíu cho khuây khoả""Nhớ vô nhà sớm sớm nghen con giờ này muỗi không đó""Dạ con nghe rồi má, má cứ đi ngủ trước đi lát con vào ngủ sau"Nàng ra trước cửa nhà ngước nhìn ánh trăng bị mây che khuất một phần, nàng ngẫm nghĩ nhớ lại khung cảnh hồi chiều, lúc nàng chạy theo đến trước cổng nhà nàng nhìn vào trong mà nàng sợ đến nỗi mặt mày không còn giọt máu vì thấy con Thu quỳ gối giữa sân máu me trên người nó bê bết chảy xuống sân khung cảnh khiến nàng nhìn mà muốn ói, nàng không sợ ma quỷ gì hết thứ nàng sợ nhất là máu bởi vậy nên đến giờ này nàng mới không ngủ được cứ nhắm mắt lại là nhớ đến hình ảnh máu me đó làm nàng trằn trọc không thôi, nhưng đó chỉ là một phần còn một phần là lo cho đứa bạn thân của mình nhìn nó như vậy nàng xót dữ lắm nhưng mà nàng cũng không làm được gì, nàng định bụng ngày mai sẽ lén đến thăm con Thu để xem nó có ổn hơn chưa nhưng mà nàng lại sợ đụng mặt cậu hai, cứ ngồi nghĩ một hồi thì nàng cũng đứng dậy đi vào trong nhà ngủ tại muỗi chích quá trời ngồi một hồi ở ngoải là không chừng nó chích còn bộ xương không quá...
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 6


Vừa hừng đông, mây đen ùn ùn kéo đến rồi bỗng chốc trời mưa như trút nước"Mưa như thế này sao mà đi thăm con Thu được ta?"

Nàng đứng trước cửa nhà nhìn ra ngoài trời sớm đã mờ đi do những hạt mưa nặng trĩu rơi xuống mà lẩm nhẩm "Con vô trong nhà đi đứng đó hồi mưa tạt ướt đồ bây giờ"Má của nàng ngồi lặt rau ngoài sau bếp thấy nàng đứng như trời trồng ở đó thì mới kêu vào mà ngộ cái từ lúc con bé đi đưa mợ về hôm qua đến giờ nó cứ nhìn vào một chỗ nào đó rồi thẩn thờ đi một lúc vậy không biết có chuyện gì không, đang nghĩ ngợi thì bất chợt nàng hỏi má "Má ơi, mưa như vậy thì chừng nào mới tạnh vậy má?

Sáng giờ cứ mưa như vậy hoài con không đi đâu chơi được làm con chán muốn chết đây nè""Má nghĩ chắc nay mưa nguyên ngày quá ta tại má thấy mưa không có dấu hiệu dừng với cả mây như vậy thì không thể hết mưa liền được""Vậy thì phải làm sao bây giờ hả má?"

Nàng ôm lấy cánh tay của má, ghé đầu vào vai má, giọng nũng nịu hỏi"Sao cái gì?

Có chuyện gì hả?"

Nàng ấp úng trả lời"Chuyện là.. chiều hôm qua con dẫn mợ ba về xong cái con nghe tin là con Thu, nó bị cậu hai đánh rồi bắt nó quỳ gối giữa sân nên con.. con mới chạy theo sau mợ ba để xem đến nơi con thấy mình mẩy nó máu me không à má nhìn thấy ghê lắm...con thấy vậy nên con sợ quá chạy về luôn hôm nay con định đi thăm nó mà trời mưa to quá không biết có đi được hay không nữa"Nghe nói vậy má nàng lo lắng"Sao?

Con Thu bị cậu hai đánh chảy máu hả?"

"Tại con...tại con sợ quá nên..nên là.."

"Con bé tội nghiệp, mới bây lớn đã bị bán cho nhà cậu hai làm hầu rồi mà giờ bị đánh đến đổ máu nữa không biết nó có sao không?"..."

Em ba!

Con Thu nó tỉnh rồi nè"Mợ hai từ trong buồng chạy ra cái bàn chánh giữa nhà, nơi mà mợ ba đang ngồi đọc sách"Hửm?"

Mợ ba đặt cuốn sách lên bàn, quay sang mợ hai đang đứng thở không ra hơi "Co..con Thu nó...nó tỉnh rồi"Mợ ba đứng dậy đi vội vào trong buồng xem tình hình "Sao rồi, con tỉnh rồi hả?"

Con Thu nằm trên cái trõng nhíu mày lại nhìn mợ rồi trả lời bằng giọng khô khan"D..dạ mợ"Sau đó mợ hai đẩy cửa vào trên tay còn cầm ly trà đường ấm, tiến lại gần cái trõng "Em ba ra ngoài đi để chị đút trà đường ấm cho nó uống rồi lát em vào thăm sau có được không?"

"À vâng vậy để em ra ngoài"Ở trong buồng lúc này chỉ còn mợ hai với con Thu, mợ nhìn nó rồi lấy tay vuốt ve khuôn mặt đang đổ mồ hôi của nó"Em còn đau không?"

Mợ nhẹ nhàng hỏi nó, nó giương đôi mắt đã sớm long lanh nước mắt nhìn mợ "Đa..đau lắm, con sợ lắm mợ ơi"Giọng nó mếu máo sắp khóc, mợ hai liền lấy tay gạt nước mắt của nó rồi lấy tay của con Thu áp lên má của mình"Không sao, mợ ở đây với em, em đừng khóc nữa nghen hôn"Nói rồi mợ lấy tay còn lại vuốt ve mái tóc đen dài của nó.

Một lúc sau, sau khi con Thu nín khóc mợ đỡ nó ngồi dậy rồi lấy muỗng đút trà đường ấm cho nó uống, mợ sợ trà đường còn nóng quá nên trước khi đút cho nó uống mợ còn chu đáo thổi cho nguội bớt một xíu rồi mới đút cho nó uống ...Bên này trời vẫn mưa không ngớt, giờ đã buổi trưa rồi nhưng cứ mưa vậy hoài trong lòng nàng như có đống lửa vậy , trong gian nhà chánh chật chội nàng đi qua đi lại vì sốt ruột không thôi, rồi thì nàng lại ngồi nhìn thẩn thờ cái gì đó, cứ như thế một lúc lâu sau nàng đi vào trong nhà lấy cái nón lá cũ kĩ ra giấu sau lưng rồi lén lút nhìn xung quanh coi cha má mình có thấy không lúc nàng chuẩn bị đi thì nhỏ em chạy ra hỏi"Chị hai đi đâu vậy?"

"Suỵtt.. mày nói nhỏ nhỏ thôi, tao chỉ đi lấy đồ dùm bà tư thôi mày ở đây đi""Hả?

Chớ không phải chị trốn đi chơi hả?"

"Suỵtt tao nói rồi mày có nói nhỏ lại được không vậy?

Tao nói là tao đi lấy đồ dùm bà tư chớ không phải tao đi chơi""Vậy sao chị lại lén lút như ăn trộm ăn cướp vậy?"

Nàng nhìn nó rồi cau mày "Rồi tao nói luôn, tao đi thăm con Thu, mày ở nhà cha má có hỏi thì nói tao đi làm đồ dùm bà tư đi nữa tao về tao mua mía cho ăn""Chị hai nói thiệt hả?"

"Ừ tao nói thiệt nếu tao nói dóc tao làm con người"Nói rồi nàng đội cái nón lá lên rồi đi ra ngoài, đi dọc theo con đường mòn nhỏ có một đoạn mà sình lầy đã dính đầy quần áo của nàng mà như thế nàng lại càng quyết tâm đi thăm con Thu cho bằng được, đi một lúc lâu sau cũng gần đến nhà của cậu hai Khải bỗng nàng bước hụt chân té xuống cái mương thoát nước của cái ruộng, mình mẩy nàng bây giờ chẳng khác gì con chuột lột cả nhưng nàng nghĩ nếu đã đi đến đây rồi thì mình không thể nào mà đi về được, đã làm phải làm cho trót thế là nàng lại đứng dậy đi tiếp, đến trước cổng nhà của cậu hai nó rón rén nhìn vào trong nhà mà không dám kêu cứ đứng đó thập thò, lúc này mợ ba vừa ra khỏi buồng, đi ra ngoài cái bàn chánh giữa nhà định ngồi xuống đọc sách thì vô tình nhìn thấy ai ở ngoài cổng nhà cứ lấp ló, mợ đứng dậy tiến lại gần cái mái hiên xem cho kĩ thì mợ chợt nhận ra đó là nàng tại vì nhìn cái bóng dáng quen dữ lắm mợ nhìn một cái là biết ngay, mợ ba vơ lấy cái quạt mo trên cái bàn cầm lên che mưa rồi chạy ra ngoài cổng "Em đi đâu vậy?"

"Mợ ba, con..con đi thăm con Thu á mợ, mợ cho con vô thăm nó được không?"

Mợ nghe nó nói rồi nhìn bộ dạng lết thết của nó mà lo lắng vội mở cửa cổng rồi kéo nó vào trong nhà"Sao mình mẩy ướt như chuột lột vậy?"

"Dạ..tại con bị hụt chân té xuống đường mương""Trời ơi, sao trời mưa không ở nhà đi?"

"Dạ con đi thăm con Thu"Mợ nhìn nó vừa trách tay vừa lấy khăn tay lau mặt cho nó "Biết là em lo cho Thu nhưng mà cũng phải lo cho bản thân mình chớ, mưa lớn vậy mà đi như vậy không sợ bị sốt à?"

Nó quay mặt sang chỗ khác nghênh mặt lên"Không sợ!"

Mợ phì cười vì nó lùn hơn mợ một cái đầu lúc nó quay mặt sang chỗ khác nghênh mặt lên nhìn nó cứ đáng yêu mà cứ mắc cười sao sao á, nghe mợ cười nó quay mặt lại nhìn mợ giọng hỏi han"Ủa?

Sao trên má của mợ bị sưng vậy?

Còn cả khoé môi bị tét thịt nữa"Mợ vội rút tay che lại bên má bị sưng"Không có gì đâu, mợ bị nhức răng nên bị sưng thôi""Sưng gì mà in cả năm ngón tay thế kia?

Ai đánh mợ hả?"

"Không..không có, mợ nói rồi mợ bị nhức răng nên bị sưng vậy thôi mà""Mợ nói dóc, mợ nói đi ai đánh mợ""Thôi, thôi em đứng đây đi để mợ vô trỏng soạn bộ đồ cho em thay không thì lát bị sốt mất"Đối diện với câu hỏi của nó mợ liền lảng sang chuyện khác, nó bực mình nhìn bóng lưng mợ đi vô mà nói nhỏ"Không lẽ mợ ba bị cậu hai Khải đánh hả ta mà mợ ba có xuất thân như thế sao cậu hai Khải dám đánh được hay là mợ hai ganh ghét mợ ba nên mới đánh mợ ba ta.."
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 7


"Em tắm rửa thay đồ xong chưa?"

Mợ ba đứng ngoài buồng tắm tay cầm cái khăn, nói vọng vào "Sắp xong rồi, mợ đợi con xíu"Lát sau nàng mở cửa buồng tắm ra ngại ngùng nhìn mợ"Con xong rồi nè""May quá mợ còn sợ em mặc không vừa bộ đồ mợ đưa"Mợ vừa nói vừa cầm vai nàng xoay một vòng xem, bộ đồ này không phải ai cũng có điều kiện để mặc hết á tại bộ này mợ đích thân lại tới tận xưởng dệt tự tay lựa loại vải mềm mại mà đẹp nhất rồi còn thuê may riêng nữa nên mới không đụng hàng ai, chỉ có điều tủ đồ mợ nhiều đồ quá mợ mặc không hết nên bộ này mợ mặc được có một, hai lần gì thôi"Em xoay lưng lại đi""Dạ?"

Mợ cầm vai nàng xoay lưng lại phía mợ rồi mợ cầm cái khăn lúc nãy lau tóc cho nó"Không lau khô tóc lỡ bị bệnh rồi sao"Nàng im lặng cúi mặt xuống mặc mợ muốn làm gì thì làm, một lúc sau sau khi lau khô tóc mợ tiện tay lấy cái cây trâm trong túi áo búi tóc nàng lên rồi hỏi nàng"Em đói bụng chưa?"

"D..dạ.."

"Ra đây ngồi ăn cơm với mợ, coi như ta huề nhau đó nghen"Mợ nắm tay kéo nó ra gian nhà chánh, nàng nhìn cái bàn đầy thức ăn mà mắt tròn xoe nhìn không rời mắt, ở đó còn có mợ hai đang ngồi đợi mợ ba cùng dùng bữa nữa, mợ ba kéo nàng đến trước cái bàn rồi kéo ghế ra cho nàng ngồi còn mợ thì ngồi kế bên, mợ ba ngồi giữa nó với mợ hai luôn, mà nhìn mợ hai nàng lại nhớ đến lúc nãy lúc mà mợ vô trong kia soạn đồ cho nó, mợ ba đi khuất bóng rồi thì nó thấy mợ hai bước ra khỏi cái buồng rồi giật mình hỏi nàng là ai, sao lại vào được đây v..v.. nàng liền trả lời mợ hai là nàng đến đây thăm con Thu, rồi được mợ ba dắt vào đây, rồi còn là bạn thân của con Thu, lúc mợ hai nghe nó nói vậy thì cũng biết biết nàng tại Thu có kể cho mợ hai nghe về nàng rồi nhưng tại vì mợ chưa biết mặt nàng thôi, giờ thì biết rồi nên mợ hai đi lại hỏi nàng dồn dập mấy câu như kiểu con Thu thích ăn gì nhất, Thu có thích vẽ tranh hay hát gì không này kia nghe như tra khảo tội phạm vậy á làm nó sợ không dám hó hé tiếng nào nữa, giờ nó ngồi nhìn mâm cơm trên bàn rồi nhìn hai mợ xem hai mợ có đụng đũa trước không thì mợ hai cầm đũa lên gắp trước miếng rau muống xào tỏi để vào cái chén rồi nói"Nào em ba với Nhi ăn đi đừng ngồi nhìn nữa""Vâng chị"Nói xong mợ ba gắp miếng thịt gà xào mặn để vào chén của nàng "Em ăn nhiều nhiều vô cho mau lớn""Dạ"Mợ hai ngồi ăn cơm nhìn hai đứa kế bên mình làm mấy cái hành động như thể mợ hai là không khí vậy á mà mợ cũng phải nhịn tại con bé kia là bạn thân của bé Thu nên mợ cần hỏi con bé đó rất nhiều điều về ẻm nên ăn cơm tró xíu cũng không nhằm nhò gì mấy mấy cái này mợ chịu được ..."

Chị hai mày đâu rồi?"

"Chị hai nói chỉ đi làm đồ cho bà tư rồi á má"Má nghe vậy cũng phần nào yên tâm nhưng vẫn có chút lo lắng"Giờ này mà mưa vẫn không hết, chắc chị mày tối nay ngủ ở nhà bà tư quá""Tối rồi mình với con vô mùng ngủ đi muỗi chích bệnh bây giờ"Cha nàng ngồi dậy chui ra khỏi mùng kêu, hai má con nghe vậy liền thổi tắt cây đèn dầu để trên bàn rồi chui vô mùng nằm, cả gia đình nằm cuộn tròn trong một cái mềm cũ, lâu lâu lại có tiếng gió rít thổi qua khe nhà lợp bằng lá cứ thế, từng đợt gió lùa làm căn nhà bằng tranh cứ rung lắc theo từng đợt...Khi cả ba ăn xong, nàng đứng dậy đi theo mợ ba, đi được vài bước nàng kéo vạt áo của mợ lại im lặng một lúc rồi mới dám nói"Mợ ơi, mợ cho con thăm con Thu được không mợ?"

"Hửm, Em muốn đi thăm hả?"

"Dạ, má con biết tin con Thu bị vậy má của con cũng lo lắm á mợ, mợ dẫn con đi thăm nó được không?"

Mợ ngạc nhiên quay lại nhìn nàng hỏi"Con Thu là gì của em mà má em lo vậy?"

"Dạ con Thu là cháu của bà tư bán quán nước á mợ, con với con Thu chơi thân với nhau từ nhỏ má nó mất lúc nó mới lên ba, cha nó thì đi kiếm gia đình mới bỏ nó ở với bà tư cũng là bà ngoại nó lúc đó má của con thương cho hoàn cảnh của nó nên có cái gì ngon cũng đem chia cho nó ăn xem nó như con ruột vậy á, nửa năm trước cha nó về đây kiếm nó rồi gạt nó bán cho nhà cậu hai Khải làm gia đinh trong nhà để lấy tiền chơi cờ bạc, lúc bà tư phát hiện thì cha nó cũng ôm tiền bỏ đi biệt xứ rồi tội nghiệp nó lắm mợ"Mợ nghe vậy cũng trầm ngâm nhìn nàng một lúc rồi kéo tay nàng đi đến trước cửa buồng của con Thu nằm "Con Thu nằm trong buồng đó, em vào thăm nhớ đi nhẹ nhẹ thôi nghen không là mợ hai la em đó"Mợ ba đưa nàng đứng trước cửa buồng, trong lòng nàng bỗng có chút sợ chắc tại vì câu nhắc nhở của mợ ba làm nàng cũng cận trọng khi mở cửa buồng hơn, nàng thận trọng mở cửa bước vào rồi đóng cửa lại, nhìn thấy mợ hai đang ngồi ve vẩy cái quạt mo dưới ánh đèn dầu, nghe thấy tiếng mở cửa mợ hai đặt cái quạt mo xuống bàn quay đầu nhìn rồi từ từ đứng dậy tiến về phía nàng"Em vào thăm Thu đó hả?"

"Dạ, mợ ba dắt con đến đây thăm""Ừ vậy để mợ đi ra ngoài để em thăm nghen"Nói rồi mợ hai mở cửa đi ra thì nhìn thấy em ba đang áp tai vào cửa nghe lén, mợ ba bị phát hiện nắm tay mợ hai lôi ra ngoài rồi vội đóng cửa buồng lại, mợ ba lúc này đỏ mặt quýnh quáng lên"Chị..chị hai em chỉ là tiện đường đi ngang qua thôi, nãy giờ em không nghe thấy cái gì hết chỉ là em lo cho con bé, sợ chị làm khó dễ ẻm nên em mới làm vậy chị đừng có nói cho ẻm biết nghen chị"Mợ hai nghe em ba nói mà mặt ngơ ngác luôn, thầm nghĩ bộ em ba nghĩ mình hung dữ lắm hả sao lại sợ mình làm khó dễ con bé đó chớBên trong buồng lúc này nàng đang đi nhè nhẹ đến bên cạnh cái trõng của Thu nằm, nhỏ giọng gọi"Thu ơi, tao đến thăm mày nè"Nghe tiếng gọi quen thuộc con Thu dần mở mắt ra nhìn, thấy gương mặt của nàng thì nó mừng quýnh vội gắng gượng ngồi dậy, nàng thấy vậy cũng vội đỡ nó "Mày thấy khoẻ hơn chưa?"

"Đỡ...đỡ hơn chút rồi, mà sao mày biết tao bị vậy?

Rồi sao mày vào đây được?"

"Chuyện dài lắm nào rảnh tao kể cho mày nghe, à mà ở đây mợ hai với mợ ba có bắt nạt gì mày không?"

Ở bên ngoài cửa buồng bấy giờ mợ hai với mợ ba đang áp tai vào cửa nghe hai ẻm nói chuyện, khi cả hai nghe thấy nàng hỏi con Thu như vậy thì hai người ở ngoài đây nhìn nhau đầy hồi hộp chờ xem con Thu sẽ trả lời như thế nào "Ừ thì mợ hai đối xử tốt với tao lắm, còn mợ ba thì..."

"Còn mợ ba thì sao?"

"Thì mợ ba mới về đây mới mấy ngày à mà theo tao thấy mợ ba nhìn khó tính với khó gần lắm"Mợ hai ở ngoài nghe vậy thì cười đầy khoái chí nhìn mợ ba đang đứng hình mất 5s khi nghe thấy con Thu nói vậy"Khó tính hả?

Tao thấy mợ ba cũng hiền mà ta"Mợ ba vừa mới đứng hình mất 5s thì lại cười khoái chí nhìn mợ hai đang cau mày áp tai nghe ngóng"Ờ vậy chắc là tao với mày gặp may thôi chớ mấy đứa gia đinh trong nhà thường kể là hai mợ khó tính với hung dữ dữ lắm"Hai mợ nghe xong nhìn nhau một lúc lâu chẳng biết nói gì, hai mợ cũng không ngờ trong mắt mấy đứa gia đinh thì bản thân lại khó tính với hung dữ như vậy thiệt là hết nói nổi mấy đứa đó mà...
 
Gốc Đa (Bhtt)
Chương 8


"Sao chiều giờ con không thấy cậu hai Khải đâu vậy mợ?"

Nàng đóng cửa buồng rồi đứng ngay gần cửa nhìn mợ ba đang ngồi đọc sách dưới ánh đèn dầu lấp ló hỏi"Em hỏi làm gì?"

Mợ vẫn ngồi chăm chú đọc sách hỏi ngược lại nàng "Dạ...con chỉ thắc mắc xíu thôi mợ""Cậu hai đi chơi qua giờ chưa có về"Nói xong mợ đột nhiên đặt cuốn sách trên tay xuống bàn đứng dậy tiến về phía nàng "À có một chuyện nữa, mợ lỡ làm mất cái nón lá em cho mợ mượn rồi, em có giận mợ không?"

Lúc này mợ đã ép sát người mình vào nàng giọng chọc ghẹo, còn nàng thì đã lui đến vách buồng, mợ nghênh mặt lên nhìn nàng lúc này đang cúi đầu bối rối chả hiều chuyện gì"Em không nghe mợ nói hả Nhi?"

"Dạ...dạ""Em ngước lên nhìn mợ xem nào, cái nón lá đó mợ làm mất rồi em có giận mợ không?"

"Mất thì mất rồi giận hờn làm gì cho mệt"Nàng nhìn đi chỗ khác rồi trả lời mợ dứt khoát, mợ nghe vậy thì cười nhẹ rồi bất ngờ lấy tay nâng cằm của nàng lên"Nói chuyện với mợ mà nhìn đi đâu đó em có biết như vậy là không tôn trọng người khác không hả?"

Nàng bị mợ nâng cằm lên lúc này thứ đập vào mắt nàng đầu tiên không phải là gương mặt của mợ mà là hai quả đồi sớm đã ép đến gần mặt mình, cả mặt nàng dần đỏ ửng lên, nuốt nước miếng khan nhìn vào mắt mợ "Sao em không trả lời mợ hả Ngọc Nhi?"

"Con..con..."

Nàng ấp úng mãi mà chả nói được một câu hoàn chỉnh, thấy nàng như vậy mợ càng làm tới"Tối nay em ngủ ở trên trõng đi mợ ngủ ở bàn đọc sách""Không được mợ ngủ ở trên trõng đi con ngủ ở trong buồng chung với con Thu""Mợ hai canh sáng đêm bên buồng đó em qua đó nhắm ngủ yên không?"

"Vậy rồi giờ sao?"

"Em lên trõng ngủ dùm mợ cái đi trời khuya rồi, mợ còn phải đọc sách nữa"Mợ ba nhìn gương mặt lo lắng của nàng đang suy nghĩ bỗng hỏi"Thế có đi ngủ không hay định thức trắng đêm luôn?"

"Vậy thôi, con thức cùng mợ"Mợ ba cũng ngạc nhiên khi nghe nàng nói vậy, nhưng cũng thử xem coi nàng có thức nổi không"Ừm do em chọn đó nghen"Nói rồi mợ ba cầm cái ghế gỗ cao ở gốc buồng ra để gần bàn đọc sách của mợ "Em ngồi đây đi"Nàng không nói gì đi lại ghế đó ngồi ngay ngắn, mợ ba cũng quay lại bàn ngồi đọc sách, lâu lâu mợ lại lén nhìn nàng, nàng ngồi lúc lại lim dim mắt, lúc lại gật gù buồn ngủ, mợ nhìn mà cười trộm, lát sau mợ nhìn nàng buồn ngủ đến nỗi không ngồi nổi thì nhẹ giọng thì thầm "Em lên trõng ngủ đi Nhi"Nàng giật mình dụi mắt "Con thức với mợ"Mợ ba xoa đầu nàng, năn nỉ "Em lên trõng ngủ trước đi lát mợ dọn đồ xong rồi ngủ sau có được hôn""Cũng...cũng được"Nàng nói xong đứng dậy đi đến cái trõng sớm đã trải chiếu và gối mền rồi nhào lên cái trõng ngủ cái một, mợ ngồi nhìn mà đơ người luôn, đó giờ mợ chưa bao giờ thấy ai như nàng hết mà nói đi cũng phải nói lại đến cả lúc ngủ mà ẻm cũng dễ thương nữa chớ, mợ tiến lại gần trõng lấy mền đắp lại cho nàng, lúc đắp xong mợ kìm lòng hổng nổi nữa nên lấy tay nhéo má của nàng, cảm giác mềm mềm còn mịn màng nữa khiến mợ không thể nào dừng tay được nhưng mà sợ làm nàng tỉnh giấc nên mợ cũng đành ngưng tay, mợ quay lại chỗ bàn dẹp đống sách qua một bên rồi thổi tắt cây đèn dầu, mợ ngồi vào bàn nằm dài trên bàn ngủ đến sáng.

Sáng sớm mợ đã thức dậy sớm để sửa soạn lại đồ rồi nhìn nàng vẫn đang nằm ngủ mê man mà nghĩ thầm chắc là do hôm qua mưa sáng đêm nên nàng mới ngủ ngon lành đến vậy"Mợ ba ơi!

Mợ hai nói con kêu mợ ra có công chuyện"Thằng Vũ đứng ở ngoài gõ cửa buồng rồi nói vào"Ừ tao biết rồi mày ra nói với mợ hai đợi tao chút""Dạ mợ"Lát sau mợ ba ra gian nhà chánh để gặp mợ hai"Em ba ngồi đi""Vâng, mà mới sáng sớm chị kêu em ra đây có chuyện gì không?"

Mợ hai vừa cầm ấm nước trà nóng bọn gia đinh mới pha rót ra ly cho mợ ba vừa trả lời "À không có gì quan trọng đâu, chị chỉ muốn hỏi em có muốn đi ra chợ mua đồ với chị không thôi sẵn đi dạo luôn tại ở nhà ngột ngạt quá""Vậy hả chị hai?

Chớ em còn tưởng chị ra chợ mua quà bánh về nịnh bé Thu đó chớ"Mợ hai liếc nhìn mợ rồi đáp"Không phải đâu em ba tại chị có ý tốt rủ em ra chợ mua quà bánh về để em dỗ con bé kia đó vậy mà em không hiểu ý tốt của chị gì cả"Mợ ba thổi cho ly trà nóng nguội bớt rồi uống, chưa kịp uống hết ly mợ ba nghe mợ hai nói vậy liền đột nhiên bị sặc nước trà ho sặc sụa nhìn mợ hai đang cười khúc khích"Ê mà hôm nay ngày thứ ba rồi sao không thấy cậu hai Khải đâu ta?"

"Khụ...khụ chắc là đi...đi chơi ở cái sòng bạc làng bên rồi như này không thấy về là vẫn còn tiền trong người để chơi đó chớ mà trong người hắn không còn cắc bạc nào là vác cái mặt về đây liền rồi"Mợ hai chợt nhớ ra điều gì đó nhìn mợ ba "Em ba xoay mặt qua một chút cho chị xem bên má bên kia còn sưng không"Mợ ba nghe theo xoay mặt bị sưng qua bên phía mợ hai, mợ hai đứng dậy đi đến gần để xem rồi tặc lưỡi nói"Lát nữa em ăn cơm sáng xong thì qua phòng chị lấy thuốc sức chớ cái này mà để cha má em biết là cậu hai Khải không yên đâu"Mợ ba gật đầu như đã hiểu"Thế em ba có đi chợ không?"

"Có, chị hai đợi em xíu để em vào trong buồng lấy đồ""Vậy thì nhanh nhanh đi không lát ra chợ trễ nắng lắm"Mợ ba đi vô buồng bước thẳng đến cái tủ đồ kế bên cái trõng mở ra để lấy cái nón bo có đính mấy viên ngọc trai và mấy bông hoa thêu bằng tay, mợ đội nón lên rồi đi ra khỏi buồng trước khi ra mợ còn cẩn thận đắp mền lại cho nàng rồi mới ra khỏi buồng "Xong rồi, ta đi thôi chị hai""Ừm"Mợ hai với mợ ba cùng đi ra chợ, do đã đi qua chợ một lần rồi nên mợ ba cũng chả dè chừng mà đi trước, mợ hai phía sau thì mang đôi guốc gỗ chạy lọc cọc theo, do hôm nay không có lễ lộc gì nên chợ sáng sớm cũng không đông người lắm, mợ ba đi lướt qua những sạp hàng khác rồi đột nhiên dừng lại ở sạp hàng đồ thủ công, không biết vì lý do gì mà mợ lại bị thu hút bởi cây trâm được để trên tấm ván có lót miếng vải nhung đỏ để trưng bày, nhìn sơ qua thì có vẻ như nó được làm bằng ngà của vôi hay gì đó bởi nó được đánh bóng rất kĩ lưỡng làm nổi bật màu trắng hơi ngà ngà hình dáng của nó thì khá đơn giản nhưng thứ làm nổi bật cây trâm đó chính là bông hoa năm cánh được chạm khắc tinh xảo làm cho mợ không kìm được mà đưa tay sờ thử một hồi"Cây trâm này giá bao nhiêu vậy ông?"

"Cây đó hả?"

Ông lão râu tóc bạc phơi nhướng mắt lên nhìn cây trâm mợ đưa rồi nhìn mặt của mợ"Tôi thấy cô có duyên với cây trâm cài đó nên tôi không bán, cái đó tặng cho cô"Ông lão nhìn mợ vừa vuốt bộ râu trắng dài vừa cười "Thật không ông?"

"Thật!"

"Hay là ông nhận lấy ít đồng bạc này giùm con đi ạ, chớ ông tặng cho con vậy thì ông lấy gì mà lời"Ông lão vẫn vừa cười vừa vuốt ve bộ râu lắc đầu nói"Không, tôi không nhận tiền đâu cô đừng có đưa làm gì với lại tôi thấy cô có duyên với cây trâm vậy thì tôi mới tặng chớ người khác là tôi bán đấy, cô cứ nhận đi không phải lo""Dạ..dạ vậy thì con cảm ơn ông ạ""À mà con một chuyện nữa.."

Mợ ba định rời đi thì bị ông lão níu lại "Sao vậy ông?"

"Tôi dặn cô sau nhà mà đột nhiên phát hiện có cái giếng bị bỏ hoang thì cô đừng lại gần, nhất là buổi tối cô ngủ nhớ đóng cửa sổ với cửa buồng kĩ lại nếu mà cô ngủ cứ nghe thấy ai đó thì thầm bên tai thì lấy cái vắt nồi bằng tre trong bếp đã sử dụng hoặc một con dao làm bếp để dưới gối rồi ngủ, nhớ cho kỹ tuyệt đối không được lại gần miệng giếng"Mợ ba nghe mà hoang mang không hiểu ông lão đang nói về cái gì, gì mà miệng giếng rồi tuyệt đối không lại gần rồi tùm lum thứ hết mợ mới hỏi"Miệng giếng rồi con dao này kia là sao vậy ông?

Con không hiểu?"

"Đến lúc đó rồi cô sẽ hiểu, ta chỉ nói được nhiêu đó thôi"...
 
Back
Top Bottom