Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!

[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 9


Tuy căm phẫn nhưng Giang trừng vẫn đứng dậy hướng Ôn Nhược Hàn thi lễ
" Vãn bối quả thật họ Giang cơ mà là Tông chủ của Phong vân Tiêu Thị không phải Giang gia thiếu tông chủ như Ôn tông chủ đã nói"
Ôn Nhược Hàn nhìn vật nhỏ đang đứng đứng trước mặt mình mà khóe miệng như có như không nhếch lên một đường cong tuyệt đẹp
" Vậy sao?

Chắc ta đã nhầm mong Tiêu tông chủ lượng thứ"
Giang Trừng có hơi bất ngờ Ôn Nhược Hàn vậy mà xin lỗi hắn?

đây là mộng ?

Từ đằng xa có tiếng bước chân vọng lại Giang Trừng thấy thế cũng không ở lại lâu liền trở về biệt viện của mình.

---Ngày hôm sau---
Thanh Đàm Hội diễn ra trong vòng 7 ngày.

Ngày thứ nhất Tông chủ các gia tộc gặp mặt đàm luận vài việc nhỏ như trừ tà túy, diệt hung thi...Ngày thứ hai là thi săn bắn giữa các công tử thế gia.Ngày thứ tư thi đấu kiếm.Ngày thứ 5 thi văn thơ giữa nam và nữ.Nữ đọc thơ nam đối nếu vừa mắt nhau thì có thể kết duyên.

Hội săn bắn lần này được tổ chức ở phía tây Giang gia- Rừng Thủy Mộc Những người tham gia gồm: Ngụy Vô Tiện, Cô Tô song bích,Kim Tử Hiên,Kim Tử Huân,...

Lúc chuẩn bị đi săn thì Kim Tử Huân bắt đầu lên tiếng " Không biết tại sao Tiêu tông chủ không chịu tham gia?Là vì không muốn cho chúng ta thấy thực lực của mình hay không biết săn bắn"
" Tử Huân, không được vô lễ"- Kim Quang Thiện ngồi trên đài nhìn xuống.

Mà tất nhiên một người nói thì sẽ có người thứ hai, thứ ba...

"Đúng đấy.

Tại sao hắn không tham gia"
" Xì chắc là bắn tệ lắm chứ gì" .....

Những tiếng bàn tán lại bắt đầu nổi lên nhưng lần này không dễ dàng như vậy.

' Vù'
Kim Tử Huân và những người vừa bàn tán mất đi một vài ngọn tóc và hung thủ chính là mấy cái phi tiêu đang cắm sâu vào thân cây.Toàn thể những nguười ở đây được một phen khiếp sợ cùng ngạc nhiên bao gồm cả người tu vi cao như Ôn Nhược Hàn.Tu vi rốt cuộc là cao bao nhiêu mới có thể làm cho mấy ngọn tóc kia chỉ trong vài giây đã lìa khỏi chủ.Thân cây hiện giờ còn sắp lung lay muốn đổ.

Mọi người cùng hướng mắt về phía phi tiêu phóng ra thì thấy một nam tử mặc hắc y.Dung mạo tuyệt sắc băng lãnh đang đi tới phía họ
"Tên nào vừa nói bước ra đây!"

- Người nam nhân mặc hắc y lạnh giọng nói.Y không cho phép họ nói hắn như vậy
"Được rồi,Thiên Phong ta không sao" - Giang Trừng như đã quen với việc đõ hắn nguôi giận theo như thói quen nói Quả nhiên Thiên Phong dừng tay, thu lại khí bức áp người quay trở về bên Giang Trừng
Đến chỗ Giang Trừng Thiên Phong đưa hắn một cây kiếm.

Kiếm được bao bọc bởi tử sắc,giữa tâm còn có một viên ngọc đỏ như máu toát lên một vẻ hài hòa giữa kiếm và người.

Giang Trừng nhìn cây kiếm trước mặt mà có chút chua xót.Đây là trong một lần săn đêm năm người bọn họ vào tạm một ngôi miếu hoang nghỉ chân.Đến tối bỗng dưng cây kiếm này mang theo sắc tử quang từ đâu bay tới hướng thẳng Giang Trừng mà đâm.

Nhưng kì lạ là bó chỉ vừa mới tới gần Giang Trừng thì tự động bám vào người y.Tư Mã nói đây là Kiếm Linh nhận chủ trong truyền thuyết nên miễn cưỡng giữ lại.

Lúc Ngưu Hàn hỏi hắn tên kiếm là gì hắn suy nghĩ một lát rồi nói " Tử Liên Kiếm ".Kiếp trước là hắn quá ngu ngốc.Cái gì mà vung lên Tam Độc chém tham,sân,si nhưng ngay cả tham,sân,si của mình hắn còn chẳng chém đứt nổi huống chi là...Hắn tham lam tình yêu Lam Hi Thần dành cho hắn,hắn ghét mọi việc Lam Hi Thần làm vì Kim Quang Dao, Hắn quá si mê Lam Hi Thần.Đời này hắn sẽ không chém tham,sân,si nữa mà hắn sẽ đối diện với nó,chấm dứt nó!
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 10


_Nếu Kim công tử đã mở lời vậy thì tại hạ cung kính không bằng tuân lệnh- Giang Trừng Kim Tử Huân nói_Tiêu tông chủ quả là thẳng thắn.Được vậy chúng ta cùng thi đấu xem ai săn được nhiều hơn.

Người thua sẽ phải làm theo một yêu cầu của người thắng.Ý kiến của Tiêu tông chủ thế nào ?- Kim Tử Huân vừa được một phen rùng bởi người mặc hắc y kia nhưng vẫn hống hách thách đấu với Giang Trừng_ Hảo,mong Kim công tử chỉ điểm- Giang Trừng nhếch môi nói.Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ chấp nhận thua cuộc chỉ bằng nhãi ranh như ngươi cũng muốn đấu với lão tử?

Hảo ~ Xem lão tử chỉnh ngươi như thế nào!Tư Mã nhìn một màn này không biết nói gì hơn chỉ thầm cầu mong tên lòe loẹt kia đừng thảm quá...Một lúc đắc tội với cả Giang Trừng lẫn Thiên Phong, hazzzz....Có trách thì trách ngươi cái miệng hại cái thân...---Trong rừng săn—_Ngụy huynh, Ngụy huynh...Huynh thấy người tên Giang Trừng kia thế nào?-Nhiếp hỏi một không biết ba vừa chạy theo Ngụy Vô Tiện vừa thở dốc hỏi _Ta không biết,ta cảm thấy hắn rất quen thuộc...giống như...-Ngụy Vô Tiện trả lời câu hỏi của Nhiếp Hoài Tang trong lòng chứa đầy tạp vị._???-Nhiếp Hoài Tang nghe câu trả lời cũng hiểu được sơ sơ ý của Ngụy Vô Tiện nhưng vẫn cứ là giả vờ như không biết đi~Hiện giờ nhóm người Giang Trừng vẫn đang đi loanh quanh trong rừng.Mặc dù chỉ đi loanh quanh thôi nhưng họ cũng săn được khá nhiều thú.Vì sao á?Vì mỗi lần Giang Trừng đi qua đâu là lập tức những con vật quanh đó lại nhào tới.

Chính Giang Trừng cũng không biết vì sao lại như vậy.

Loanh quanh một hồi tất những người tham gia đều tụ tập tại một nơi- trước cửa một sơn động lớn _ Hừ!Thật không biết người nào đó dùng yêu thuật gì khiến các vật săn đều vây quanh mình.Thật dơ bẩn!- Kim Tử Huân nhìn đám con vật vây quanh Giang Trừng trong khi mình thì chưa săn được con nào liền tức giận 'XOẸT'_Ta nói rồi không được phép nói hắn như thế!- Thiên Phong mặt lạnh băng nói.Tử Độc( Bội kiếm của Thiên Phong,ai không nhớ thì đọc lại chương 5 phần giới thiệu nhân vật) đã kề cổ Kim Tử Huân._Ngươi!

Ngươi!

Ngươi dám làm ta bị thương?!Bá phụ ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!-Kim Tử Huân giọng có chút run rẩy nói'tạch' 'tạch'Tử Độc kề sát thêm máu từng giọt từng giọt nhỏ xuống.Mọi người chứng kiến có chút run sợ.Chỉ vì một câu nói mà kiếm kề cổ,đắc tội với người Kim gia.Thật đáng sợ!

Trong lòng ai cũng tự nhủ "Chọc ai thì chọc chứ đừng chọc Tông chủ Phong Vân Tiêu thị Giang Trừng!

"Chết như chơi đó!Thấy tình hình có vẻ không ổn Lam Hi Thần bèn lên tiếng can ngăn_ Vị huynh đài này xin thứ lỗi vừa rồi Kim công tử chỉ là nói đùa chuta thôi.Đao kiếm vô tình trước hết huynh hãy thu kiếm lại đãThiên Phong nhìn con người trước mắt mà buồn nôn chỉ đáp lại đúng một tiếng _ Hừ!_A!- Bỗng một môn sinh nào đó kêu lênMọi người cùng nhìn về phía hang động .

Một con Mãng xà lớn đang quấn chặt lấy môn sinh kiaTất cả trừ Giang Trừng đều vào tư thế chuẩn bịXxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxLý do ta hay viết sai chính tả

Ủng hộ ta nha các tiểu khả ái~
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 11 : Nghịch Thiên


Mãng Xà tỏa ra sát khí khiến mấy môn sinh không khỏi rét run' Uỳnh'Một môn sinh Cô Tô Lam Thị rút kiếm hướng bạch xà mà đâm nhưng bị đuôi nó quất mạnh về phía sau va vào gốc cây.Người ngu ngốc này không ai khác chính là Tô Thiệp- Kẻ phản bội Lam gia kiếp trước.Thấy hắn Giang Trừng cũng chỉ hừ một cái._Mọi người bình tĩnh đừng kinh động con Mãng Xà này!- Lam Hi Thần là người bình tĩnh nhất hô ứng mọi người._Hừ!

Chẳng qua chỉ là một con Mãng Xà thôi có gì mà phải sợ?

Thật yếu kém!-Kim Tử Huân bộ dáng khinh thường nói_Ồ ~ Vậy mời Kim công tử lên- Ngụy Vô Tiện sớm đã ngứa mắt Kim Tử Huân nay được cơ hội liền châm chọc_ Hừ !

Ai sợ ai chứ lên thì lên-Người Kim gia vốn ngạo mạn bị khiêu khích như vậy tất nhiên là không chịu nổi rồi_Ngụy công tử,Kim công tử hai người bình...-Lam Hi Thần vốn định lên tiếng hòa giải nhưng chưa kịp nói xong thì đã thấy Kim Tử huân rút kiếm lao lên' Leng Keng'_AAAAAA!

NGƯỜI ĐÂU CỨU!...

CỨU TA!..MAU LÊN!-Kim Tử Huân sợ hãi kiếm cũng rơi xuống đất_Ồ~Không biết vừa nãy ai mới nói không sợ a~ -Ngụy Vô Tiện đã thấy được kịch do mình tạo ra hết lòng còn sẵn lòng bồi thêm một câu làm cho Kim Tử Huân tức hộc máu_Ngươi!...-Kim Tử Huân tức giận nhưng lại không thể làm gì chỉ hừ một cái cho quaTrong lúc không khí đang cực kì 'hài hòa' thì giữa làn người đông đúc có một thân ảnh hắc y nhỏ con len lên phía trước.Và đó không ai khác chính là tông chủ của chúng ta-Giang Trừng_ Tiêu tông chủ khoan đã!...-Lam Hi Thần là người đầu tiên để ý đến việc này vội ngăn Giang Trừng lạiGiang Trừng vẫn mặc kệ dưới ánh mắt của mọi người tiếp tục tiến về phía Mãng Xà.

Hắn có cảm giác con Mãng Xà này không có ý muốn hại hắn mà ngược lại hắn còn có cảm giác con Mãng Xà này muốn bảo hộ hắn.Giang Trừng vươn tay chạm vào đầu con Mãng Xà khổng lồ nhưng kì lạ thay con Mãng Xà lại không có phản ứng gì mà cứ dụi dụi đầu vào tay Giang Trừng. .........Tập thể người chứng kiến biểu thị: QAQ !!!!!Này là cái thể loại gì?!!Làm chủ một gia tộc sánh ngang với Ngũ đại gia tộc !!

Tu vi cao không tưởng!!

Vậy còn chưa đủ hay sao mà giờ còn được động vật yêu quý!!Rốt cuộc có còn để cho bọn họ sống không ?? !!!

----------------------Chap sau sẽ nói rõ vì sao con Mãng Xà lại dụi dụi vào tay Giang Trừng nhaXin lỗi mọi người vì giờ ta mới ra nhaThời gian vừa qua ta bị tai nạn xe mới cả Thi học kì nữa nên là....Thi xong rồi nên khoe điểm ^_^HKI: 8.8HKII: 9.0Cả năm:8.9Nỗi đau thiếu 0.1 TAT

Định đăng giờ thiêng cơ mà sợ k ai đọc Ủng hộ ta nga ~ Các tiểu khả ái ~~
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 12


Vừa chạm vào Mãng Xà Giang Trừng liền ôm đầu khụy xuống.Thiên Phong không biết từ lập tức phi ra đỡ lấy Giang Trừng rồi bế xốc lên còn không quên tặng Mãng Xà một cái nhìn đầy âu yếm.

Vẻ mặt lúc này của Thiên Phong thiếu điều là như viết lên hai từ lo lắng.

Giang Trừng bị bế theo kiểu công chúa cũng không phản kháng mà ngược lại do cơn đau dằn vặt nên càng bám chặt vạt áo của Thiên Phong hơn.

Do quặn đau mà mặt nạ của Giang Trừng cũng lỏng ra để lộ gần nửa khuôn mặt tuyệt diễm đã ngất đi vì đau đớn.

Những người nhìn thấy cảnh này phải nói là may mắn tích từ tám đời tám kiếp.Tất cả đều chỉ có thể cảm thán đẹp.Họ hận không thể đem tất cả mọi thứ dâng lên cho con người như thần tiên trước mắt này.Tuy nhiên với Ngụy Vô Tiện thì khác.

Kia rõ ràng là sư đệ hắn, là người hắn tâm duyệt,là tên đầu gỗ mãi không chịu nhận ra tình cảm của hắn.

Tên nam nhân đang bế y và những người khác rốt cuộc là ai?!

Tại sao tu vi của y lại cao như vậy?!

Vấn đề quan trọng nhất là y đang bị thương mà hắn lại không có bên cạnh chăm sóc.Vô vàn câu hỏi được đặt ra trong đầu Ngụy Vô Tiện.

Thiên Phong bế Giang Trừng ra khỏi rừng thuận tay chỉnh lại mặt nạ của hắn theo sau là những người săn bắn cuối cùng là Mãng Xà.Thấy mọi người cùng trở ra Kim Quang Thiện bèn mở lời _ Vị tiểu hữu này không biết trong rừng săn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? _ Mãng Xà tấn công...-Thiên Phong không nhanh không chậm đáp lại _ .....-Nụ cười trên môi Kim Quang Thiện cứng đờ.Tốt xấu gì hắn cũng là tông chủ của một trong tứ đại gia tộc vậy mà tên này dám xấc xược với hắn như thế.Đáng ghét! _ Cho hỏi Tiêu tông chủ bị làm sao vậy?-Lam Khải Nhân lúc này mới chú ý đến nam nhân đang nằm im trong lòng Thiên Phong vẻ mặt cau lại như gặp phải ác mộng.Không chỉ có Lam Khải Nhân mà còn có rất nhiều người khác cũng đang rất tò mò về vấn đề này trong đó có Ôn Nhược Hàn _ Không biết...-Thiên Phong vẫn là tôn trọng Lam Khải Nhân dù sao người này cũng từng giúp đỡ hắn và Giang Trừng. _Chi bằng để y sư khám xem-Lam Khải Nhân vuốt râu tỏ ý đã hiểu.Ông cũng không như Kim Quang Thiện bài xích việc xưng hô.Theo như ông nghĩ thì chắc người tên Thiên Phong này cũng giống Vong Cơ nhà ông ' tích tự như kim' ( như kiểu chữ là vàng ấy :>>) _Không cần làm phiền Lam tiên sinh Tiêu gia cũng có y sư -Tư Mã lúc này mới chạy tới hướng Lam Khải Nhân nói.(Vừa nãy hắn còn bận trêu hoa ghẹo nguyệt :0) _Vậy cũng được-Lam Khải Nhân cũng không có ý định quản nhiều gật đầu đồng ý. _A Anh, rốt cuộc trong rừng đã xảy ra chuyện gì ?

Con có bị thương không?- Giang Phong Miên nhìn môn sinh Lam gia có người đầm đìa máu liền lo lắng hỏi :) _ Không có gì con không bị thương chỉ là đột nhiên có con Mãng Xà xuất hiện tấn công tụi con mà thôi.-Ngụy Vô Tiện rất vô tư mà kể lại việc xảy ra _Vậy Tiêu tông chủ... _Con không biết nữa nhưng mà...

Chứng kiến một màn cha con tình thâm[:))] như vậy phải nói sao nhỉ bầu không khí khá là vi diệu. _Không có gì tông chủ nhà chúng ta chỉ là mệt mỏi quá độ mà thôi không phiền Giang tông chủ nhọc lòng quan tâm- Tư mã cười lạnh đáp _ Chỗ này nào đến phiên ngươi nói chuyện - Gia chủ hôm trước bị Giang Trừng giáo huấn thấy Giang Trừng như vậy rất hả hê mà bồi thêm một câu ( ngu) Lời vừa nói ra lập tức gây chú ý.

Tư Mã vẫn cười nhưng nó không ấm áp mà lại khiến người ta không rét mà run. _Vậy theo ngài như thế nào mới tới ta nói?-Tư Mã hướng vị gia chủ nọ cười một cái _Mãi mãi không đến loại thấp hèn như ngươi lên tiếng- Vị gia chủ kia có vẻ vẫn chưa biết trời cao ha...

Lần này Tư Mã còn chưa mở lời thì một cơn gió lạnh lẽo thổi đến _ Mong thận ngôn!- Ngưu Hàn bước tới hướng vị gia chủ nọ mà tỏa hàn khí.Xúc phạm ai cũng được nhưng không được là hắn.Năm người bọn họ là huynh đệ nếu ai dám xúc phạm một trong năm người họ thì bốn người còn lại nhất định không để yên.Nhưng Tư Mã không chỉ là huynh đệ mà còn là người hắn tâm duyệt. _ Ngươi!... _ Được rồi được rồi các vị bình tĩnh nào ta nghĩ trước tiên nên để Tiêu tông chủ về nghỉ ngơi đã có gì thì mai rồi nói.- Ôn Nhược Hàn cuối cùng cũng chịu mở lời mắt còn rất hữu ý mà lướt qua con mèo nhỏ đang nằm kia.

Lời nói của Ôn Nhược Hàn quả rất có uy lực.

Tất cả các môn sinh đều về gia tộc của mình.--------------hế nhô các tình yêu Ta lặn hơi lâu rồi nhỉ?Thật ra cũng không phải là có việc gì quan trọng mà là do ta bị bệnh rất nặngBệnh lười :))Hè mà ta vẫn phải đi học nèLịch sắp kín hết tuầnQAQ Nhớ ủng hộ ta nha các Tiểu khả ái

Cùng chơi tennis nào ~

Trúng tym chưa nào ~
(Cả 2 ảnh đều ghi rõ nguồn trong ảnh nha)
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 13


_Ngưu Hàn,Giang Trừng rốt cuộc là bị làm sao?-Mạc Lăng nhịn không được hỏi_Ta cũng không biết nữa,kinh mạch bình thường,linh lực ổn định có lẽ là hôn mê thôi-Ngưu Hàn thu tay nói_Giang Trừng đỏ nhiều mồ hôi vậy chắc là đang gặp ác mộng-Tư Mã lau mồ hôi trên trán Giang Trừng nói_...-Thiên Phong nghe xong cũng không nói gì tầm mắt chỉ tập trung vào thân ảnh trên giường.Lúc này trong mộng Giang Trừng thấy những cảnh vô cùng kì lạ.---Thần giới---_A Diên...hôn sự này đã được định sẵn không cách nào thay đổi...chúng ta không thể để con thành thân với người con thích...thật xin lỗi...-Trong cung điện uy nghi tráng lệ Thiên đế cùng với Thiên Hậu đau lòng nói._Phụ hoàng, mẫu hậu không cần lo lắng ta thành thân cũng sẽ không chịu oan ức.Nếu hắn dám khi dễ ta liền đoạn chân hắn!-Tam công chúa Ngu Tử Diên tay xoa xoa Tử Điện mà nói_Khi dễ thì sẽ không.Hắn là ma vương phía Giang Nam tính tình ôn hòa.-Thiên Hậu _Ma vương phía Giang Nam sao...?-Tam công chúa nhỏ giọng lầm bầmTheo hiệp ước cứ một nghìn năm thì Thiên tộc cùng Ma tộc sẽ kết thân một lần để đảm bảo quan hệ giữa hai tộc.Nay vừa tròn nghìn năm.Hiện đại công chúa cùng nhị công chúa đều đã có gia đình chỉ còn lại tam công chúa.Phía ma tộc thì bốn ma vương đã có gia đình chỉ còn lại ma vương phía Giang Nam.Tam công chúa kì thật cũng ái mộ Giang Phong Miên-Ma vương phía Giang Nam tiếc thay hắn lại chỉ ái mộ cái kia Tàng Sắc Táng Nhân.Ngày cử hành hôn lễ tất cả ma tộc cùng với thiên tộc đều tới.Hôn lễ được cử hành rất long trọng.Không lâu sau Ngu Tử Diên hạ sinh Giang Yếm Ly cùng Giang Trừng.Vì mang cả dòng máu của Thiên tộc nên Giang Trừng rất được các con vật ưa thích đặc biệt là các vật nhỏ.Rồi Ngụy Anh cũng xuất hiện.Mười mấy năm sau Ôn ma vương tấn công tộc nhân phía Giang Nam may thay Giang Trừng,Ngụy Vô Tiện và Giang Yếm Ly đều chạy thoát tuy nhiên Ma vương phía Giang Nam cùng Tam công chúa đã tử trận.Ba người bọn họ lên Thiên giới nương nhờCuối cùng Ôn ma vương cũng bị đánh bại.Ma tộc chia làm 4 phần.Ngụ Vô Tiện hỏa lực công tâm chết sát hại cả Giang Yếm Ly cùng Kim Tử Hiên-con trai trưởng của Kim ma vương.

Giang Trừng lên làm ma vương phía Nam......Mọi thứ hết sức quen thuộc.Từ tên cho tới sự việc diễn ra.Giang Trừng ôm đầu khụy xuống.Đầu hắn đau như búa bổ tựa như hắn vừa nhớ lại một chuyện gì đó vậy._Đã nhớ ra chưa-Một giọng nói vô danh xuất hiện trong đầu Giang Trừng_Ngươi là ai?-Giang Trừng hỏi_Ta là ai không quan trọng,quan trọng là ngươi còn có một thân phận thật sự khác!_Thân phận gì?Đừng giả thần giả quỷ nữa có giỏi ra đây nói chuyện-Giang Trừng không kiên nhẫn nói_Đừng gấp,việc này từ từ sẽ rõ-Giọng nói kia vẫn tiếp tục vang vọng_Ngươi rốt cuộc là ai!-Giang Trừng lặp lại một lần nữa_Được rồi...Ta tên Hoàng Long khi ngươi gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng thì lắc chiếc chuông này.Tạm biệt!Giọng nói từ từ biến mất giữa không trung hiện ra một cái chuông bạc không khác chuông bạc Giang gia là bao chỉ khác ở chỗ trên đó chạm khắc một con rồng nhỏ đính những hạt bảo thạch lấp lánhGiang Trừng tỉnh lại đã là giờ Dần (3-5 giờ sáng).Hắn nghĩ về giấc mơ nửa thực nử hư vừa rồi có chút tự giễu.Hắn quả nhiên vẫn là cái đơn độc chiến đấu.Độc lai ,độc vãng,độc tâm!Giang Trừng đứng dậy chuẩn bị thay y phục thì vớ được một đồ vật.Là chiếc chuông trong mơ!Rốt cuộc thì giấc mơ đó là gì và người tên Hoàng Long kia là ai?!!!---------------------------Hế nhô các tiểu khả ái~Chương này hơi nhạt nhỉ?Ta đang đào vài cái hố về All Trừng nè có ai hóng không??Nhớ ủng hộ ta nga~
Các tiểu khả ái ~
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 14 : Mạnh Dao


Giang Trừng đến bàn tính rót chén nước uống cho đỡ khát thì thấy một ngọc bội màu đỏ khắc rõ hai chữ "Giang Trừng " bên cạnh còn có một tờ giấy viết 2 chữ "Tặng ngươi !".Vốn định cầm lên xem là của ai thì hắn đã nghe tiếng gõ cửa.Vốn định ra mở cửa nhưng chưa kịp mở cửa thì Tư Mã đã đẩy cửa xông vào.Sau đó là một tràng hét lớn:_A!Giang Trừng, ngươi tỉnh rồi!Để ta đi gọi mọi người Giang Trừng lắc đầu thở dài.Người huynh đệ này của hắn đã bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn như con nít vậy. _ Nói vậy tức là lúc con Mãng Xà kia chạm vào ngươi thì ngươi lập tức ngất đi,không những vậy còn mơ thấy những kí ức mơ hồ tựa như ở thế giới khác- Tư Mã vẻ mặt có chút bán tín bán nghi mà nhìn Giang Trừng._Ừm_Chuyện này thật kì lạ chúng ta cần điều tra rõ ràng-Mạc Lăng suy tư ngẫm nghĩ_Vậy trong thế giới kia ngươi như thế nào?Có kết bái huynh đệ với chúng ta không?- Tư Mã hào hứng hỏi xong mới chợt nhận ra là mình vô ý cào cấu vết thương trong lòng Giang Trừng_Xin lỗi ,ta ..._Không sao,ta cũng không để ý.Ở thế giới đó Liên Hoa tộc cũng bị đồ sát.Ta với hắn mang a tỷ nương nhờ Thần giới...đến cuối cuộc chiến vẫn là Ngụy Vô Tiện sử dụng cấm thật của ma tộc giành chiến thắng.Ta trở thành Ma Vương phương Nam.

Nghe Giang Trừng kể xong căn phòng bỗng chốc im lặng.

Dù cho ở thế giới nào Giang Trừng cũng phải chịu những bất công,oan ức đầy đau thương._Tạm gác việc đó qua một bên,sắp đến tết Nguyên Tiêu rồi ngươi có dự định gì không?-Ngưu Hàn mở lời_Ta dự định về thăm nương.Các ngươi đi cùng đi.

Cũng đã hơn một năm rồi...-Giang Trừng nói ra dự định của mình mắt hướng về phía xa xôi_Cũng được.Dù sao cũng phải trở về để cho ông già chết tiệt đó thấy dáng vẻ uy nghiêm của Trừng Trừng nhà chúng ta chứ.Giờ xuống phố thôi!-Tư Mã khoác vai Giang Trừng cười nói Năm người kéo nhau xuống phố bắt đầu hành trình càn quét đồ đạc.

Đang đi bỗng có một thiếu niên quần áo bẩn thỉu không biết từ đâu chạy lại va vào Giang Trừng làm hắn ngã nhào ra phía sau. _Xin...Xin lỗi!

Ta không có ý va vào ngươi !Thành thật xin lỗi-Thiếu niên kia nói Đám người Giang Trừng nhìn người thiếu niên trước mắt.Thân hình gầy gò cao gần 1m7.Ngũ quan xinh xắn.

Thoạt nhìn có vẻ yếu ớt.Không hiểu sao nhưng Giang Trừng cảm thấy người này khá quan thuộc._Ngẩng mặt lên-Giang Trừng hạ giọng_Cái kia...Nếu công tử không vừa ý ta sẽ bồi thường cho cho ngài-Vị thiếu niên ngước mắt lên nói xong nhìn thấy người trước mặt lại một giây choáng váng.Quá đẹp!Người trước mắt hắn là một vị công tử ngũ quan sắc sảo nhưng mềm mại,mắt hạnh sáng người tựa như viên bảo thạch,mày liễu nhíu lại tựa hồ đang suy tư,đôi môi anh đào đỏ mọng như có như không mấp máy.Huyền y tôn lên làn da trắng trẻo cùng khí thế uy nghiêm.Mạnh Dao dù đã gặp qua rất nhiều tuyệt thế giai nhân nhưng hắn cảm thấy so với người trước mắt một chút cũng không bằng._Cái kia...Ngươi là Kim Quang Dao?-Giang Trừng hơi nghi hoặc mà đưa ra câu hỏi_Tại hạ tên Mạnh Dao?Không biết quý danh của công tử?_Ta tên Giang Trừng.Kim...à không Mạnh Dao ta có một đề nghị muốn bàn với ngươi-Giang Trừng nhẹ giọng nói._Hả?!!!-Mạnh Dao ngơ ngác_Hả cái gì mà hả A Trừng muốn bàn chuyện làm ăn với ngươi.-Tư Mã lên tiếng.Hắn thực ra không ưa tên Kim Quang Dao lắm bất kể là trước kia hay hiện tại_Cái này...- Mạnh Dao có chút khó xử_Ta sẽ cho người chuộc mẫu thân ngươi ra ngoài bù lại ngươi phải đến Phong Vân Tiêu thị làm việc.Ta sẽ chu cấp cho cả hai người các ngươi.Được chứ?-Giang Trừng mặc Mạnh Dao có đồng ý bàn chuyện hay không trực tiếp nói luôn
--------------------------------AAaaaaaaaaaaaaaaMệt thật sự các cô ạTừ đầu năm đến giờ phải ôn thi HSG mệt muốn chếtKết quả coi như bù lại tinh thầnTAT người ta tết không bài tập tui đây gần trăm đề toán,20 đề lí,3 đề văn,2 đề anh.....
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 15


_Công tử không nói đùa chứ ?-Mạnh Dao có chút ngờ vực.

Người này vừa gặp đã cho hắn đến Phong Vân Tiêu thị làm việc còn chuộc thân cho hắn và mẫu thân.Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?

Hơn nữa người này còn nắm rõ lai lịch của hắn như vậy chắc chắn có vấn đề_Ta chưa nay chưa từng nói đùa-Giang Trừng quan sát Mạnh Dao tỉ mỉ một lần rồi đáp lạiMạnh Dao bị Giang Trừng nhìn có chút sợ sệt.Bản thân hắn không có tài cán gì chỉ theo mẫu thân học được chút cầm nghệ.Lần trước có một lão già lắm tiền nhìn trúng hắn muốn hắn cùng lão...

May mà mẫu thân hắn ôm chân cầu xin đập đầu vô tường dọa tự tử lão mới buông tha.Nghĩ đến đây Mạnh Dao có chút rùng mình hoảng sợ mà nhìn người trước mặt.Giang Trừng rất giỏi nhìn sắc mặt người khác.Hắn chỉ liếc mắt cũng nhìn ra đại khái thứ Mạnh Dao đang nghĩ _Ngươi không cần nghĩ linh tinh.Ta không phải loại người đó.Ta chuộc thân cho ngươi và mẫu thân ngươi là muốn để ngươi giúp ta một việc quan trọng.Còn đồng ý hay không là tùy ngươi,ta không bắt ép.-Giang Trừng thở dài nói_Không...Không...Được công tử coi trọng là vinh hạnh của ta-Mạnh Dao lắp bắp nói.Hắn vốn chỉ nghĩ thế thôi không ngờ lại bị đọc được.Hắn có chút muốn cười.Công tử trước mắt hắn nhìn thế nào cũng chỉ 13,14 dung mạo lại thuộc hàng tuyệt phẩm nếu có mong ước đó chỉ sợ bản thân hắn không xứng_Vậy được.Lát nữa ta kêu Tư Mã đến thu xếp cho 2 người.Giờ ta còn có việc.Cáo từ-Giang Trừng nói xong liền nhẹ nhàng rời đi.Đám người theo sau hắn tự nhiên cũng đi theoMạnh Dao nhìn đám người Giang Trừng rời đi mà có chút nuối tiếc.Người đẹp như vậy thật muốn ngắm thêm một chút nữa.Nghĩ vậy Mạnh Dao nhẹ lắc đầu quay người trở về tìm mẫu thân thu dọn đồ đạc -----------------_Giang Trừng hay là chúng ta qua kia xem chút đèn lồng đi-Mạc Lăng đề nghị.

Hắn thực sự mệt mỏi với đám huynh đệ này.Rõ ràng toàn là mỹ nam vậy mà người thì quá trẻ con,người thì quá lạnh lùng,người thì đầu gỗ không hiểu phong tình,..._Đèn lồng thì có gì vui chứ chúng ta mau qua xem mặt nạ thú kìa-Tư Mã bĩu môi_Xem đèn lồng!_Xem mặt nạ!_Được rồi.Trước chúng ta đi xem mặt nạ sau đi xem đèn lồng có được không?-Ngưu Hàn nhìn Tư Mã cười nói_Ngưu Hàn!

Ngươi lúc nào cũng thiên vị Tư Mã hết.-Mạc Lăng cau có nói Giang Trừng thật sự đau đầu với đám người này.Đã bao nhiêu tuổi đầu rồi mà còn cãi nhau như trẻ con vậy.Giang Trừng đưa mắt một vòng cuối cùng lại dừng lại ở 2 thân ảnh quen thuộc_Giang thúc thúc,chúng ta mua cái này đi.Giang Trừng rất thích cái này nga~-một hắc y thiếu niên đứng giữa một đám người tử y trên tay cầm 2 chiếc đèn lồng khuya khuya với vị tử y trung niên_Được.A Tiện thích là được-Vị Tử y trung niên xia đầu hắc y thiếu niên cười nóiThính giác của người tu tiên rất nhạy bén.Cho dù ở xa như vậy đấm người Giang Trừng cũng có thể nghe thấy rõ ràngThiên Phong quay sang nhìn Giang Trừng chỉ thấy hắn cười lạnh.Nếu bây giờ ngươi bày ra trước mắt hắn một bàn ăn ấm áp có cha nương chờ sẵn thì hắn cũng chỉ lạnh nhạt mà bước qua.Giang Trừng hắn...Tâm thực sự đã nguội lạnh.Từ bé đến lớn hắn đã chứng kiến cảnh này biết bao nhiêu lần chứng kiến thêm một lần thì có làm sao.Ha...Hi vọng được cha yêu thương của hắn đã bị dập tắt từ rất lâu rồi.Hi vọng càng nhiều thất vọng cũng sẽ càng nhiều thà rằng cứ buông bỏ dứt khoát cho đỡ thống khổ Khi còn bé hắn vẫn luôn vọng tưởng được cha yêu thương như mọi đứa trẻ khác.Nhìn cha ôm đứa trẻ khác trong tay hắn thật ghen tỵ cơ mà lại chẳng dám nói ra.Nhìn cha dắt tay đứa trẻ đó hắn chỉ dám giấu bàn tay mình vào trong áo.Nhìn cha vì dỗ dành người kia mà đuổi 3 con chó của mình đi hắn cũng không nói gì chỉ lặng lẽ khóc một mình trong phòng.Nhìn cha vì đứa trẻ đó mà dọn dẹp hậu quả lòng hắn đau lắm.Nhìn cha bảo hộ đứa trẻ đó trước Ôn gia hắn đau đến tê tâm phế liệt.Nhiều lúc hắn tự hỏi liệu người đó mà là hắn thì liệu cha có làm như vậy không?Câu trả lời chẳng phải đã quá rõ ràng rồi ư...-------------^---------------^--------Tâm trạng viết bất ổn quá
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 16


Nhìn khung cảnh trước mắt Giang Trừng lắc lắc đầu cười nói với đám huynh đệ bên cạnh:_Đi thôi._Đi đâu nga~_Đương nhiên là về Giang gia thăm mẫu thân ta rồi._Hảo,chúng ta cùng đi đi._Chẳng lẽ ngươi định đi một mình?-Giang Trừng nghe Tư Mã nói khóe miệng nhếch lên 1 đường cong nhỏ tuyệt đẹp Đám người ồn ào kéo nhau đến trước cổng Giang gia thì bị môn sinh chặn lại_Xin hỏi các vị công tử là ?-Một môn sinh trông có vẻ khá nhỏ tuổi tiến tới hỏi bọn họ_Ta là Giang Trừng, nhi tử Ngu Tử Diên-Chủ mẫu Vân Mộng Giang thị hiện tại-Giang Trừng đại khái là đem tên mình nói ra nhưng nếu để ý sẽ thấy rằng hắn không có nói mình là thiếu chủ Vân Mộng Giang thị hay nói mình là nhi tử của Giang Phong Miên mà chỉ là nhi tử của Ngu Tử Diên-Chủ mẫu Vân Mộng hiện tại chứ không phải là tương lai.
_A!Ngươi là vị thiếu chủ đang đi du ngoạn kia?Không thể nào!!!-Môn sinh đứng canh cổng bất ngờ thốt lên_Tại sao lại không thể ?-Giang Trừng nhướng mày hỏi_Rõ ràng các sư huynh nói hắn luôn mặc y phục Vân Mộng Giang thị, thân hình thì nhỏ bé xấu xí ,tu vi thấp nhưng kiêu ngạo hay bắt nạt bọn hắn nhưng ngươi lại rất anh tuấn tu vi hình như còn rất cao-Môn sinh nào đó cho hay.

Hắn là một trong những sư đệ mới nhập môn hay đi theo các sư huynh học hỏi.Có lần nói chuyện phiếm hắn tò mò hỏi các sư huynh Thiếu chủ là người thế nào?Tu vi có mạnh không?Sao lại không thấy xuất hiện?Các sư huynh chỉ trả lời đại khái cho qua nhưng có Thập Thất sư huynh lại rất hào hứng nói về đề tài này.Hắn nói Thiếu chủ tu vi không ra gì kém xa đại sư huynh tính tình kiêu căng ngạo mạn không để ai vào mắt,dung mạo lại xấu nên cũng không được Tông chủ yêu quý như đại sư huynh._Xấu xí?!!Tên mắt mù nào dám nói hắn xấu bước ra đây lão tử cho các ngươi một trận-Tư Mã nổi giận đùng đùng xắn tay áo bước về phía môn sinh vừa nói _Được rồi,đừng náo nữa.Vị sư đệ này trước tiên nhờ ngươi đi thông báo cho Ngân Châu tỷ tỷ một tiếng là ta đã trở về tỷ ấy sẽ chỉ ngươi tiếp theo nên làm sao.-Giang Trừng vừa ngăn Tư Mã vừa hướng vị sư đệ kia nói_Cái này..._Có chuyện gì vậy?

Trong lúc vị sư đệ kia đang loay hoay không biết xử lí ra sao thì có một giọng nói ôn hòa vang lên.Là giọng của Giang Phong Miên_Tông chủ,vị công tử này đòi...-Một đệ tử hướng Giang phong Miên giải thích mọi chuyện nhưng còn chưa kịp nói hết câu đã bị đỉnh đỉnh đại danh đại sư huynh Ngụy Vô Tiện đẩy sang một bên_Giang Trừng!Giang Trừng!Là ngươi đúng không?Cuối cùng ngươi cũng chịu trở về rồi!

Ta lo lắm đó!-Ngụy Vô Tiện hào hứng chạy lại phía Giang Trừng tính ôm lấy người nhưng lại bị chặn lại bởi một nam nhân hắc y._Ngươi!Vị công tử này ,có thể hay không phiền ngươi tránh ra.Ta muốn hàn huyên với sư đệ lâu ngày không gặp của ta-Ngụy Vô Tiện vẻ mặt vẫn tươi cười hướng nam hắc y nói.Có trời mới biết trong lòng hắn đang loạn cào cào cả lên.

Lâu lắm rồi mới nhìn thấy người trong lòng nhưng vì cái gì mà sư muội có vẻ xa cách với hắn?Còn cái tên nam hắc y này nữa!Hắn ôm sư muội hắn mắc mớ gì tới y!_Vãn Ngâm không thích-Thiên Phong không mặn không nhạt trả lời._Ai cho phép ngươi gọi hắn như vậy?Ngươi với hắn là quan hệ gì?-Ngụy Vô Tiện lúc này đã tức bốc khói rồi.Vì cái gì mà cái tên này lại được phép gọi danh tự của Giang Trừng?!Đến cả hắn còn chưa được gọi nha!_Ta cho phép.Ta với hắn là huynh đệ.Ngươi còn vấn đề gì không?-Giang Trừng thực sự đủ mệt
_Ngươi và hắn rốt cuộc là quan hệ gì?!

Tại sao ở Thanh Đàm Hội lần trước- Nguỵ Vô Tiện trong lúc tức giận đã nói ra cả những ý nghĩ trong lòng làm cho những người ở đây đều quay sang nhìn hắn và Giang Trừng.

------------------
Xin lỗi các cô nhá
Đợt trước do Watpad lỗi ta k vào đc bao nhiêu bản nháp dự tính đăng cũng bay sạch r
Thực sự rất xin lỗi!! (╥_╥)
Chắc nhiều cô phải đọc lại từ đầu truyện quá
Xin lỗi (╥﹏╥)

( Ai biết nguồn cho tui xin nhá)

Đây là hố mới của tui.Mọi người ủng hộ nhá
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 17


Giang Trừng nghe Ngụy Vô Tiện nói vậy nhất thời nhíu mày.Mặc dù biết trước là sẽ bị phát hiện nhưng hắn thực sự không nghĩ là sẽ bị tên Ngụy Vô Tiện nay nhìn ra sớm như vậy.Nhưng chưa đợi hắn suy nghĩ xong thì đã một giọng nói quen thuộc đánh gãy._Thanh Đàm Hội ?

Chuyện này là sao?

A Trừng, ta hi vọng con cho ta một lời giải thích thích hợp.-Giang Phong Miên hướng Giang Trừng hỏi.

Từ mấy tháng trước hắn đã bắt đầu nhìn không thấu đại nhi tử của mình,giống như biến thành một người khác vậy.Lạnh lùng hơn,vô cảm hơn...đặc biệt là bắt đầu không khát cầu sự chú ý từ hắn.Hắn thực sự rất muốn biết lý do khiến cho nhi tử của mình trở nên như vậy.

Giang Trừng nghe vậy thực sự rất muốn cười một trận bất quá hắn vẫn đáp lại Giang Phong Miên_Ân?Thanh Đàm Hội lần trước nhi tử vẫn còn ở gần Thanh Hà Nhiếp thị làm quen với một vài vị bằng hữu.Chắc là dạo này đại sư huynh tu luyện nhiều nên nhìn nhầm.Phụ thân không cần quá bận tâm.- Giang Trừng rất dõng dạc đáp lại.Hắn nửa thật nửa giả nói.Hắn quen Mạnh Dao tại gần phụ cận Thanh Hà Nhiếp thị là thật, hắn không xuất hiện tại Thanh Đàm Hội lần trước là giả._Ân.

Vậy mấy vị công tử này là?- Giang Phong Miên tuy rằng có chút nghi hoặc lời giang Trừng nói nhưng suy cho cùng hắn vẫn rất hiểu nhi tử của mình.

Hắn nghĩ rằng Giang Trừng ít nhất sẽ không nói dối hắn._Họ là huynh đệ của con-Giang Trừng đáp lại rất tự nhiên mà cho bốn người kia một cái ánh mắt.Hắn tin bọn họ hiểu ý hắn_Giang tông chủ hảo!

Ta và ba người họ đều là huynh đệ của Giang Trừng.

Chúng ta đều từng được Giang Trừng cứu giúp từ đó quen biết nhau.

Tại hạ tên Tư Mã còn người mặc hắc y kia kêu Thiên Phong.Người bạch y kêu Ngưu Hàn.

Tên mặc sam y ở kia gọi là Mạc Lăng.Họ đều không thích nói chuyện.Mong Giang tông chủ thông cảm.- Vì ba người kia đều rất có ác cảm với giang Phong Miên nên Tư Mã chỉ có thể thay bọn họ giới thiệu.Hắn cũng rất không muốn cơ mà bị ánh mắt kia của Giang Trừng cấp tới chỉ có thể lặng lẽ rơi lệ mà cấp Giang Phong Miên nói._Ân,không có việc gì.Bốn vị công tử đều là bằng hữu của A Trừng,không cần khách sáo.Mời các vị vào trong uống nước.-Giang Phong Miên cũng rất nhã ý đáp lại Đoàn người bắt đầu di chuyển vào trong sảnh chính chỉ còn lại mình Ngụy Vô Tiện đứng đấy vô hồn.Ngụy Vô Tiện cảm thấy Giang Trừng ngày càng xa cách hắn.Những người kia đều là huynh đệ mà không phải bằng hữu bình thường.Hắn tuy là huynh đệ lâu năm nhưng tình cảm lại không thể so với những người mới quen kia.Hắn thực sự có chút đau lòng.-------Sảnh chính Giang gia------- Bảy người bước vào sảnh chính,nữ hầu cũng rất nhanh đã dâng trà lên.Bốn người Mạc Lăng,Tư Mã, Thiên Phong, Ngưu hàn nhìn quét qua một vòng quanh phòng không khỏi cảm thán "Giang Trừng thực sự là quá tài giỏi !".Nhìn xem Liên Hoa Ổ mười ba năm sau có nơi nào là không dùng gỗ trầm hương làm.Ngay cả trà tiếp bọn họ cũng là trà Thiết Quan Âm đáng giá ngàn vàng.Mà hiện giờ Liên Hoa Ổ tuy là một trong Ngũ đại gia tộc nhưng bày trí ở khắp mọi nơi thật sự quá tầm thường, có khi còn không thể sánh nổi với một gia tộc nhỏ thuộc Vân Mộng vào 13 năm sau nữa._A Trừng,sắp tới là phải tới Lam gia cầu học.Ngươi chuẩn bị đồ tốt rồi cùng A Anh đi.Nhớ chiếu cố A Anh thật tốt.-Giang Phong Miên nhấp trà xong lên tiếng đánh vỡ không gian im ắng._Ân,Hài nhi sẽ chuẩn bị thật tốt không khiến phụ thân nhọc lòng.-Giang Trừng lên tiếng đáp lại cũng thuận tiện liếc mắt trừng ba cái con người và một tảng băng đang có ý định xông lên đánh người.

Trong lúc bầu không khí đang hết sức là "hài hòa"thì một giọng nói khá là đanh thép tư ngoài cửa truyền vào_Hảo!Giang Phong Miên ngươi dám bảo Gian Trừng chiếu cố Ngụy Anh.Thế ai chiếu cố nó.Nó là thiếu chủ của Giang gia còn Ngụy Anh chỉ là con của một gia phó mà thôi.Ngươi là tông chủ mà lại không biết phân biệt tôn ti à ?-Ngu Tử Diên giọng đầy căm tức.Nàng vốn là định ra đón nhi tử nhưng ra cổng thì nghe được môn sinh bẩm báo là đã vào sảnh chính.Nhưng nàng vừa bước vào cửa là lại nghe thấy lời này thực sự rất muốn phát tiết đánh người.-------^-----^----Xin lỗi các cô nha.

Ta vừa mới thi xong tuy không như mong đợi nhưng không sao cảTừ giờ sẽ chăm chỉ ra chương ~Vote nào ~
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 18


_Tam nương.Ý ta không phải là như vậy-
Chưa đợi Giang Phong Miên nói hết câu Giang Trừng đã đón tiếp Ngu phu nhân bằng một cái ôm
_Mẫu thân,nhi tử nhớ người lắm-Giang Trừng nói xong cũng không quên nhìn sang bọn Thiên Phong.

Là huynh đệ lâu năm nên bọn họ cũng rất hiểu ý nhau.Từng người từng người thay nhau giới thiệu về bản thân
_Ngu phu nhân hảo~ ta là tên là Tư Mã.

Chính là Tư trong thiên tư đó .
_Diện kiến Ngu tiểu thư tại hạ là Mạc Lăng.Mạc trong mộc mạc, Lăng trong Hoàng Lăng
_Bá mẫu hảo.

Ta là Ngưu Hàn.
_Thiên Phong
Ngu Tử Diên nhìn lướt qua một loạt đám người trong phòng.Trừ 3 người Giang Trừng, Ngụy Vô Tiện, Giang Phong Miên thì tất cả đều khá là lạ mắt .Nói là lạ mắt cũng không đúng.Là chói mắt.Bốn người, mỗi người mang một vẻ đẹp khác nhau nhưng khi đứng cạnh lại rất hài hòa.Ging Trừng đi với bọn họ không những không bị lu mờ mà còn làm nổi được vẻ đẹp hồn nhiên của niên thiếu.Quả thật rất muốn nhìn nhiều hơn một chút.

Nhìn đám người lần lượt giới thiệu xong Giang Trừng mới mở lời:
_Mẫu thân,họ đều là huynh đệ con quen trong hành trình du ngoạn.Võ công rất lợi hại.

Giang Trừng miệng thì nói tốt về đám huynh đệ của mình nhưng trong lòng lại không ngừng phun tào"Võ công cao cường thật đấy nhưng chả biết dùng vài chỗ nào rồi.Toàn gây hại cho ta là nhiều ."
_Hảo,đã là huynh đệ của con ta tất nhiên yên tâm.Nào,đi cùng ta,mẫu thân đưa ngươi đi tẩm bổ.Một năm không gặp ngươi ốm quá.
_Từ từ đã mẫu thân con còn chưa nói xong với phụ thân
_Không cần nói với hắn.Chúng ta đi
Đoàn người Ngu Tử Diên lần lượt rời khỏi sảnh chính Giang gia mà tiến vào đình viện của Ngu Tử Diên.Ngân Châu cũng đã đợi sẵn vừa thấy người về là bưng đồ dưới bếp nên.Hương thơm tỏa ra từ thức ăn rất hấp dẫn lại toàn là những món ăn Giang Trừng thích ăn.Có thể thấy người nấu ắt hẳn rất dụng tâm.
_ A Trừng.Cái kia...Đi lâu rồi nên cũng khá là đói bụng ý.Không biết là...-Tư Mã thực sự chịu không nổi sự hấp dẫn của đồ ăn mà quay sang nói vơi Giang Trừng.
_Ăn!

Ăn .Sao lúc ta giao việc cho ngươi thì ngươi không hăng say như thế.-Giang Trừng đáp
_Được rồi,đừng làm loạn.Các vị cứ tự nhiên.Đồ ăn ta làm rất nhiều các vị cứ thoải mái ăn.

A Trừng, con theo ta vào phòng một lát.-Ngu Tử Diên lên tiếng.

Nàng thực sự tò mò về nhi tử của nàng rồi.Tuy nói là không quản việc Giang gia nhưng Thanh đàm hội dù sao cũng không thể trở thành trò cười cho toàn dân thiên hạ.Nàng tuy không xuất hiện nhiều nhưng cũng không phải là không biết Phong Vân Tiêu Thị hiện giờ đang lên như diều gặp gió.Hôm đấy tông chủ của Phong Vân Tiêu thị đến cùng với bốn người khác.Nàng chỉ đứng trong góc nhìn.Tuy đeo mặt nạ nhưng ai cũng đều cảm thấy nhan sắc phi phàm.

Đặc biệt là người mặc ngoại bào đen ở chính giữa.

Khi nãy ở sảnh chính Giang gia nàng vì gặp lại nhi tử mà không để ý nhưng trên đường đi đến đình viện nàng vẫn cảm thấy đã nghe thấy giọng nói và gương mặt này ở đâu rồi.Cho đến khi người tên Ngưu Hàn vô tình đề cập đến Phong Vân Tiêu thị thì nàng mới chợt nhớ ra.

Bị gọi Giang Trừng cũng không có hoảng hốt hay lo sợ mà rất bình tĩnh theo Ngu phu nhân vào trong phòng.

Hắn đã sớm dự đoán được nàng sẽ đoán ra,chỉ là không ngờ lại nhanh như thế.Xem ra hắn vẫn là đề cao bản thân mình rồi.

-----------_--------
Chúc mừng sinh nhật tông chủ
Cố ngoi lên up 1 chương r quay về chạy show tiếp
Cảm ơn các cô đã động viên nha
Mặc dù điểm không cao như kì vọng nhưng mà đã đỗ r
Cơ mà đúng là ng ngoài ao ước ng trong ước out thật các cô ạ :((



(Nhớ vote cho ta xin tý động lực nhaಡ ͜ ʖ ಡ)
 
Back
Top Bottom