Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
438,487
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
217656314-256-k855005.jpg

[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Tác giả: AnDanh_419
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Toàn bộ truyện đều do tưởng tượng!

Hành văn ngu dốt mong thông cảm
Fan Tiện,Miên, Ly chớ vào!

 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 1 : Lừa dối


Trên Ngọc Minh vực - nơi tối tăm âm u nhất Tu chân giới.Một khi đã rơi xuống đây rồi thì tu vi có cao cỡ nào đi chăng nữa cũng thịt nát xương tan!

Hồn bay phách lạc
Tại đây một nhóm người hắc y, bạch y, lục y,...đang bao vây một tử y.

Vị tử y này mắt hạnh mày liễu dung mạo xinh đẹp ngũ quan tinh xảo nhưng cả người chằng chịt vết thương toàn thân đẫm máu.Vị tử y này không ai khác chính là Tam Độc Thánh Thủ - Giang Trừng- Giang Vãn Ngâm
- " hahahaha....Giang Vãn Ngâm a Giang Vãn Ngâm không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay.Haha...Thật không uổng công ta chờ đợi" - một người mặc lục y nói.Người mặc lục y này chính là Tôn tông chủ của một gia tộc dưới trướng Vân Mộng.

- " Câm miệng!

Tên tự của lão tử ngươi không xứng để gọi!

"Giang Trừng tức giận quát
-" Cảm giác bị phản bội thế nào Giang Tông Chủ ~" - lần này vị hồng y tiến tới hỏi
- "Còn thế nào nữa!

Tất nhiên là Ngu ngốc rồi!

Nguỵ Vô Tiện!

Ta không ngờ ngươi là loại người này!...

Ta đúng là ngu ngốc mới tin ngươi...!"

- Giang Trừng tức giận quay sang Nguỵ Vô Tiện
-" Xin lỗi...

Nhưng nếu không có Kim Đan thì Lam Trạm sẽ...

"- Ngụy Vô Tiện giọng đầy uất ức nói
-"ha...

"Giang Trừng cười lạnh rồi quay sang bạch y dung mạo như tiên " Lam Hi Thần ta không ngờ sẽ có một ngày ngươi vì một đứa con trai của kỹ nữ kia mà chính mình diễn kịch đẩy ta vào chỗ chết !

Ha..

Đây chính trời cao trăng sáng Trạch Vu Quân ư?!

"
Lam Hi Thần tuy biết mình làm vậy là có phần quá đáng nhưng nghe đến bốn từ " con trai của kỹ nữ " thì lập tức nhíu mày nói "Giang tông chủ, Thận ngôn!

"
"hahahaha...

"- Giang Trừng cười lớn
"Hừ!

Các ngươi nghe cho rõ đây!

Ta Giang Trừng - Giang Vãn Ngâm có chết cũng sẽ không để các ngươi được như nguyện vọng!

" - Giang Trừng dùng hết sức còn lại nói to
Hắn không ngờ người huynh đệ cùng hắn lớn lên mới mấy ngày trước còn cùng hắn bát nháo giờ lại muốn chính tay moi Kim Đan của hắn để cho Đạo Lữ .

Người nói Tâm duyệt hắn thì muốn chính tay lấy tim hắn để cho người y tâm duyệt sống lại.

Ha...hắn thật quá ngây thơ...

Suy cho cùng sớm muộn gì cũng phải chết thà tự mình kết liễu còn hơn.

Hắn Chỉ mong Kim Lăng sống tốt, Giang Tiêu quản lí tốt Giang gia.

Nếu được làm lại hắn nhất định sẽ không hy vọng gì hết
Đám người kia thấy Giang Trừng im lặng tưởng hắn đã đầu hàng liền tiến thêm một bước.

Giang Trừng buông kiếm,đẩy người về phía sau rơi xuống Ngọc Minh vực --------------------------------------
"ưm "Giang Trừng mơ hồ tỉnh dậy .

Nhìn xung quanh xem ra là Tư thất của hắn.

Không!

Không phải!

Đây là phòng của hắn lúc nhỏ.

Hắn lao nhanh xuống giường nhìn mình trong gương rồi lại lao ra khỏi phòng.

Đây là hắn năm 12 tuổi.Đây là Liên Hoa ổ lúc trước.

Hắn vậy mà...

Trọng sinh rồi ?!
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Lần đầu viết truyện có Sai sót gì mong mọi người bỏ qua 
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 2 : Nỗi lòng


Nếu đã được sống lại một lần nữa thì cũng lên buông bỏ hết những hy vọng kia Đi.Kiếp này hắn chỉ cần nương thôi.

" Cộp..."

-Tiếng bước chân.Một nữ tử y bước tới
"Ngươi vừa mới khỏi bệnh đứng đó làm gì!

Mau vào đây!

" - lời nói tuy trách móc nhưng lại chứa đầy sự quan tâm.Đúng! kiếp trước cũng chỉ có người này là thật lòng nghĩ cho hắn.

"Nương...

" - Giang Trừng nghẹn ngào, hốc mắt đã đỏ hoe
"Chuyện gì!

Đường đường là Thiếu Tông chủ Giang gia mà rơi xuống hồ cũng hôn mê mấy ngày.Để người ta biết lại nói ng_..."

Chưa để nàng nói hết câu Giang Trừng đã nhào tới ôm nàng.Tay siết chặt vạt áo tử y tới nhăn nhó.

" Nương...

Nương...

Ta nhớ người...

Nương...

Ta mệt...

Ta thật sự rất mệt"- Giang Trừng giọng điệu bi phẫn nói.

Nước mắt cứ thế lăn dài trên khuôn mặt.

Con trai nàng vậy mà khóc.

Ngu Tử Diên làm sao không hiểu nhi tử của mình chứ.

Đứa nhỏ này tâm tư kín đáo hiếm khi bọc lộ tâm tình của mình.

Nàng sao không thương nhi tử mình chứ nhưng nàng nghĩ chỉ cần nàng Nghiêm khắc với nó thì Giang Phong Miên sẽ yêu thương nó hơn chút nhưng có lẽ nàng nhầm rồi
"ngoan...

Ta ở đây "-Ngu Tử Diên hiếm khi dịu dàng nói.Nàng vừa nói vừa vỗ lưng nhi tử
Ai ngờ Giang Trừng càng khóc lớn hơn làm Ngu Tử Diên tưởng lực đạo vừa rồi mạnh làm nhi tử đau liền giảm nhẹ xuống
" nương...

Ta mệt rồi...Tông chủ gì đó ta không làm nữa...

Thiên hạ nói gì ta cũng không quan tâm...

Ta chỉ cần người thôi"- Giang Trừng vừa nói vừa ngẩng mặt lên nhìn nàng .

Đôi mắt ấy dường như đã trải qua quá đỗi bi thương thống khổ.Hỉ, Nộ, Hoan, Ái đã sớm không quan tâm
Mặc kệ mọi sự đời
Điến nàng cũng không thể nhìn thấu.

Điều này vốn không nên có ở gương mặt thiếu niên non nớt này
Nàng thở dài một hơi.Có lẽ nàng đã quá nghiêm khắc rồi
" Ngươi vừa tỉnh lại có đói không ?

Ta mang ít canh cho ngươi " - Ngu Tử Diên ân cần hỏi
Giang Trừng chỉ lắc đầu rồi lại dụi dụi vào vạt áo của Ngu Tử Diên.

" Được rồi ngủ đi, ta ở đây với ngươi.

Có gì mai tỉnh dậy rồi nói.Giờ khuya rồi ngủ đi.

Được không?

"Ngu Tử Diên dỗ dành nhi tử
Giang Trừng gật đầu rồi thiếp đi
Ngu Tử Diên nhìn nhi tử
Trong không gian đêm tối hai thân ảnh tử y ôm chặt lấy nhau.
#################
Chương này chủ yếu nói về tình mẫu tử của Trừng
23/3/2020
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 3 : Từ bỏ


Sáng sớm hôm sau
Giang Trừng tỉnh dậy thay y phục.

Kể từ khi lên làm Tông chủ hắn rất ít khi có được ngủ một giấc ngủ yên tĩnh.

Giờ này có lẽ vẫn còn sớm Đi.

Giang Trừng đẩy nhẹ cửa ra ngoài đi dạo.

Loanh quanh một hồi không hiểu sao Giang Trừng lại đứng trước cửa phòng Ngu Tử Diên .Hắn ngập ngừng một lúc bỗng bên trong truyền ra một tiếng nói " Đến rồi còn không mau vào!

Muốn ta ra mời ngươi vào sao?

"
Giang Trừng phì cười.

Nương hắn vẫn vậy.

Miệng cứng lòng mềm ah~
Giang Trừng đẩy nhẹ cửa bước vào .Nương hắn hiện đang ngồi chải tóc.

Mắt hạnh cao ngạo.

Đôi môi anh đào.

Lần da trắng trẻo .

Mỹ nhân!

Giang Trừng tiến lại gần nàng cầm chiếc lược tiếp tục chải tóc cho nương mình
"Nương, người có thể hay không nghe con một lần?

"-Giang Trừng nói.Trong lời nói mang theo một chút ưu phiền bi thương.

Hắn không muốn lặp lại giống như kiếp trước.

Hắn không muốn nương vì bảo vệ hắn mà vong mạng
"Hửm?

Chuyện gì "- Ngu Tử Diên cao giọng hỏi
"Người ở với cha... có thực sự hạnh phúc không?

"Giang Trừng không chải tóc nữa ánh mắt trầm xuống nhìn Ngu Tử Diên.

Ngu Tử Diên khựng lại
Nàng không biết phải trả lời ra sao.

Nàng yêu Giang Phong Miên nhưng Giang Phong Miên không yêu nàng.Nàng cũng từng là một nữ du hiệp người người kính nể nhưng nàng nguyện vì Giang Phong Miên mà từ bỏ nhưng rồi Sao...Để rồi nàng bị thiên hạ chỉ trích.

Tần ấy năm nàng chỉ mong Giang Phong Miên sẽ vì nàng và nhi tử đứng ra giải thích với thiên hạ nhưng không...Giang Phong Miên chưa bao giờ làm vậy!

Thấy Ngu Tử Diên im lặng Giang Trừng tiếp tục nói
"Nương...có những thứ ta không thể cưỡng cầu...

Đôi khi buông bỏ là tốt nhất "
Giang Trừng khụy gối xuống nắm lấy tay Ngu Tử Diên.

" Nương...

Sắp tới con sẽ ra ngoài một thời gian...

Người nhớ chăm sóc bản thân cho tốt.

Đừng vì con mà cãi nha với cha"
Ngu Tử Diên vẫn im lặng
Giang Trừng thấy vậy cũng chỉ thở dài.Xem ra nương hắn vẫn chưa buông bỏ được ông ta.

Giang Trừng suy nghĩ một hồi : Ngoại trừ thân thể nhỏ lại thi công lực vẫn còn nguyên.

Hiện giờ chắc đánh ngang tay với Ôn Nhược Hàn.

Hazzz....

Vẫn là phải tu luyện thêm
Vừa ra khỏi phòng một bóng đen lao tới ôm hắn
"Sư muội ~ ta nghe nói ngươi bị phong hàn ah~Ta đặc biệt xin Giang thúc thúc về sớm để thăm ngươi nè .

Cảm động không hả ?"

Giang Trừng nhìn thân ảnh trước mắt cơ hồ chán ghét
"Buông tay " - Giang Trừng lạnh giọng nói
Nguỵ Vô Tiện nghe giọng Giang Trừng nghĩ là mình làm gì chọc giận hắn rồi liền thả tay.

Giang Trừng quay lưng bước đi.

"Ey...

Sư muội...

Mai là sinh nhật ngươi rồi.

Ngươi có muốn gì không?

Uy Sư muội đợi ta với "- Ngụy Vô Tiện cười cười nói
Giang Trừng cơ hồ khựng lại đôi chút rồi lại bước tiếp
Sinh thần hắn và Ngụy Anh gần nhau nên năm nào cha hắn cũng dẫn Ngụy Anh đi săn đêm tầm 5,6 ngày sau mới về.

Thật đúng là một người cha tốt ah~
Chỉ có nương hắn đến đêm mới vào phòng bí mật đưa quà cho hắn.

------///-----------///--------
25/3/2020
Viết cho nhanh rồi còn ngồi xử hơn 40 cái đề 〒_〒
Các khả ái ủng hộ nga~
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 4 : Rời đi


-Tại sảnh chính, bàn ăn-
" A Tiện, mau ăn đi mấy ngày đệ đi săn đêm với cha vất vả rồi.

Nào ăn cái này " - Giang Yếm Ly vừa gắp thức ăn cho Ngụy Vô Tiện vừa nói
" A Ly nói đúng, A Anh mau ăn đi "-Giang Phong Miên xoa đầu Ngụy Vô Tiện nói
Nhìn vào ai cũng tưởng đây mới là một gia đình
Giang Trừng cười lạnh .

Đệ Đệ /con trai mình vừa bệnh cũng không hỏi han gì?

Đúng là tốt thật!

Nếu là hắn lúc trước sẽ rất buồn cơ mà hiện giờ hắn lại thấy kinh tởm!

" Giang Trừng, ngươi vừa khỏi bệnh mau ăn nhiều chút " - Ngụy Vô Tiện gắp thức ăn cho Giang Trừng vừa nói
" Ta không ăn , ngươi ăn Đi"
" Không được ngươi phải ăn "
" Ta đã nói là ta không ăn rồi !"

- Giang Trừng tức giận hất tay Ngụy Vô Tiện làm miếng sườn rơi xuống đất


Giang Phong Miên lúc này không nhìn được nữa nói " A Anh đã quan tâm gắp thức ăn cho ngươi thì ngươi cứ ăn đi "
" Nó không muốn ăn thì không ăn.Chẳng lẽ người ta đưa đồ ăn có độc thì cũng phải ăn à !"

- Ngu Tử Diên từ ngoài đi vào thấy một màn này liền tức giận.

" Nương, cha không phải ý đó mà "- Giang Yếm Ly vội giải thích thay
"Hừ !

A Trừng con đi theo ta ! không làm phiền gia đình họ !

" – Ngu Tử Diên phất tay áo bỏ đi
"vâng,Cha con đi trước "
-------@-----@--------
-Tại phòng Ngu Tử Diên-
“ Chuyện lần trước ngươi nói là thế nào ?

Sao tự nhiên lại muốn ra ngoài ?”

- Ngu Tử Diên hỏi Giang Trừng
“ Nương, người tin con được không?

Con đã lớn rồi , đã biết tự lo cho mình.

Ngược lại là nương đó,khi con không ở đây người phải chăm sóc bản thân thật tốt !”

-Giang Trừng ngồi xuống cạnh Ngu Tử Diên nói
“ Vậy ngươi định đi bao lâu ? ’’
“ Nhanh thì ba tháng mà chậm thì nửa năm đến một năm.Nương , hứa với con trong thời gian này đừng vì con mà cãi nhau với cha nữa.Được không ?”

“ Con yên tâm, ta đã buông bỏ rồi.Hắn không yêu ta thì ta cũng không cưỡng cầu.A Trừng nếu con rời đi vì hắn thì đừng đi nữa.Nếu con muốn thì ta sẽ hòa ly ,ta với con về Mi Sơn .”

- Ngu Tử Diên thở dài nói
“ Nương , người yên tâm con rời đi là có suy tính của mình” - Giang Trừng nắm lấy tay Ngu Tử Diên nói
“ Ngươi có muốn thứ gì không?” – Ngu Tử Diên sao không biết chứ Giang Trừng đã thay đổi rồi.

Đã trưởng thành , chín chắn hơn,cũng không chờ đợi hay hy vọng tình yêu từ Giang Phong Miên nữa.

Dường như đã buông bỏ mọi thứ.

Nàng cũng chỉ còn cách thở dài.

Một khi nó đã quyết định thì ai cũng không cản nổi
Ngu Tử Diên tháo Tử Điện ra khỏi tay mình đeo lên ngón trỏ của Giang Trừng nói
“ Mai là sinh thần ngươi,cầm lấy!

Cố mà sống sót trở về !

Nương chờ ngươi !”

Tử Điện nhận chủ phát ra vài tiếng xẹt xẹt .

Giang Trừng gật đầu
“ Nương người yên tâm khi trở về ta nhất định sẽ là một Tông Chủ !”

Ngu Tử Diên hơi sững người rồi bật cười
“ Hảo” --------------------------- Giang Trừng thu xếp hành lý xong liền rời đi.

Trên dưới Giang gia hôm đó náo loạn một phen nhất là Ngụy Vô Tiện.

Hắn cứ tưởng Giang Trừng xảy ra chuyện.

Tại bàn ăn Giang gia
“ Nương, người có thấy A Trừng đâu không?

Cả ngày nay con không thấy đệ ấy đâu cả” – Giang Yếm Ly vừa bóc hạt sen cho Ngụy Vô Tiện vừa hỏi nương mình
“ Nó rời đi rồi” – Ngu Tử Diên không nhanh không chậm nói
“ Cái gì / không thể nào ?!” –Giang Yếm Ly và Ngụy Vô Tiện đồng thanh nói
“ Ta nói nó rời đi rồi ”
“ Sao lại vậy?

Mà thôi cũng nên để nó trải sự đời chút”- Giang Phong Miên vừa tiến vào nghe được cuộc đối thoại liền lên tiếng
Ngu Tử Diên cười lạnh rồi trở về phòng.

Nếu đổi lại là Ngụy Vô Tiện thì hắn có nói thế không?

Cũng đã được vài ngày kể từ khi Giang Trừng rời đi.

Giang Trừng đã thay đổi y phục từ tử y thành bạch y.

Tóc tùy ý buông xuống.Bộ dáng nghiêm nghị thường ngày được bỏ xuống thay vào đó là sự nhu hòa hơn rất nhiều.

Làn da so với nữ nhân còn trắng hơn.

Mắt hạnh mày liễu.Đôi môi anh đào nhỏ.Bộ dáng phải nói là Yêu Nghiệt khiến cho những nơi hắn đi qua đều máu chảy thành sông! ( ý là tông chủ quá đẹp đi đến đâu là khiến người ta máu mũi chảy thành dòng đến đó )
Hiện giờ Giang Trừng đang ngồi trong một quán trà.Mấy ngày nay hắn đều đi kiếm các yêu thú cấp cao để nâng cao để nâng cao tu vi.Đang ngồi nhâm nhi ly trà bỗng dưng một tên nam nhân không biết trời cao đất dày đến tìm chết
“ Mỹ nhân~Ngươi tên gì?

Ngươi có muốn cùng bổn công tử một đêm vui vẻ không?

Nếu ngươi hầu hạ tốt ta liền nạp ngươi vào phủ làm thiếp ”
Nam nhân vừa nói là con độc nhất của Tông chủ Nhạc An Thường Thị.Hắn cậy gia thế ức hiếp dân lành thấy ai vừa mắt liền bắt về làm thiếp không phân biệt nam nữ
Giang Trừng nhìn hoa văn trên trang phục liền biết hắn thuộc Nhạc An Thường Thị- gia tộc kiếp trước phản bội hắn ép hắn đến đường cùng.Nghĩ liền tức giận Giang Trừng không nói hai lời liền triệu Tử Điện quật người trước mặt một roi khiến hắn bay xa về phía sau may có đám hạ nhân đỡ được
Nhưng nếu đánh một roi mà hả giận thì đã không phải Giang Trừng.

Mối thù phản bội lẫn việc nhục mạ.Thù mới hận cũ hôm nay thanh toán hết
“ Ngươi…Ngươi dám đánh ta…Cha ta sẽ không tha cho ngươi”
“ Gọi Cha ngươi tới đây ta đánh cả hai!”

- Giang Trừng vẻ mặt như tu la nói
Lại một roi quất xuống
“ AAAAAAAA……”

“ Hừ !” – Giang Trừng phất tay áo bỏ đi
Nam nhân kia sau khi ăn hai roi Tử Điện thừa sống thiếu chết liền được hạ nhân đưa về
Đám người chứng kiến toàn bộ sự việc không khỏi rùng mình một cái
Đẹp thì đẹp thật cơ mà động vào là chết chắc Trong rừng Giang Trừng nhìn quanh cất cao giọng nói
“ Không biết các hạ theo ta cả đoạn đường là vì sao ?


--------------------
Chương sau có nhân vật mới nga
Đoán xem là ai nào
Vote nhiều lên các tiểu khả ái
Càng nhiều vote ta sẽ nhanh ra chương mới
29/3/2020
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 5 : Gặp lại


I.Giới thiệu nhân vật
1.

- Tên : Mạc Lăng
- Bội Kiếm : Oanh Vũ
- Tính cách : Trầm ổn, thận trọng...
( y phục là y phục của Giang gia nha, ta kiếm mãi không được)

2.

- Tên : Tư Mã
- Bội kiếm : Trần Nguyệt
- Tính cách : Hoạt bát, nhanh nhẹn,láu cá...

3.

- Tên : Thiên Phong
- Bội Kiếm : Tử Độc
- Tùy thân : Vũ Luân phiến
- Tính cách : Lạnh lùng, Tàn nhẫn

4
- Tên : Ngưu Hàn
- Bội kiếm : Ngọc Mã
- Tùy thân : tiêu Phích Sảo
- Tính cách : Ôn nhu

Biết trình độ đặt tên của ta rồi chứ
:>
II.

Chính văn
Vừa dứt lời bốn người mặc thường phục từ trên cây đáp xuống.Dung mạo của bốn người phải nói là thuộc hàng thượng đẳng.

" Các ngươi!"

- Giang Trừng ngạc nhiên nói
" A Trừng , là ngươi ?"

- Một nam nhân nghi hoặc nói
" Là ta.Các ngươi sao lại ở đây"- Giang Trừng hướng họ giải thích----Vài canh giờ trước---
Trên Ngọc Minh vực xuất hiện bốn nam nhân dung mạo tựa trích tiên.Một hắc y,hai bạch y,một tử y
" Tư Mã mọi việc ổn chứ ?"

- nam nhân tử y hỏi nam nhân bạch y
" Mạc Lăng ngươi không cần lo.Mọi việc đã thu xếp ổn thỏa".

- Nam nhân bạch y trả lời
" Thế là tốt!

Ta muốn họ biết hậu quả của việc làm hại Vãn Ngâm là như thế nào!"

- Nam nhân hắc y lạnh giọng nói
" Vãn Ngâm yên tâm đi, Bọn họ sẽ phải trả giá!"

- Nam nhân bạch y còn lại nói Nam nhân tử y tên gọi Mạc Lăng trước là Gia phó của Giang Trừng.Sau khi Giang Trừng mất liền biến mất
Nam nhân hắc y tên Thiên Phong là người đứng đầu ám giới
Hai nam nhân bạch y lần lượt là Tư Mã và Ngưu Hàn
Bốn người đề là huynh đệ kết nghĩa của Giang Trừng.

So với Ngụy Vô Tiện chỉ có hơn chứ không có kém.

Bốn người tu vi cao thâm, nhất là Thiên Phong.Cho dù là Cô Tô Song Bích hợp lực lại cũng chưa chắc đả thương được y.Ba người còn lại tu vi ngang Giang Trừng.Mấy hôm trước Giang Trừng nói với bọn họ là hãy đi lên Linh Sơn tĩnh dưỡng vài hôm.

Lúc trở về thì nghe được tin này.Giang Trừng lúc nào cũng vậy.Lúc nào cũng một mình chịu tổn thương để bảo vệ những người quan trọng.Giang Trừng biết nếu hôm đó bọn họ xuất hiện trên Ngọc Minh vực cứu hắn sẽ bị xem là đồng phạm nên mới đuổi bọn đi Linh Sơn.

Tư Mã nhìn xuống phía dưới Ngọc Minh vực cười khổ
" A Trừng ngươi tại sao cứ phải một mình hứng chịu tổn thương như vậy.Để ta bảo vệ ngươi một lần không được hay sao?'
Không gian tĩnh lặng không biết từ đâu xuất hiện một con quái thú tấn công bọn họ
Một con quái thú làm sao làm khó được bọn họ chỉ là chỗ Tư Mã đứng tự nhiên vỡ nát khiến Tư Mã rơi xuống vực.Mạc Lăng và Ngưu Hàn đứng cạnh thấy thế liền tóm hắn lại ai ngờ mất thăng bằng khiến ba người cùng rơi xuống.Thiên Phong thấy vậy liền lao xuống cứu người ai ngờ trọng lượng của ba người bọn họ quá nặng hắn không kéo nổi thành ra bốn người cùng ngã xuống.Lúc tỉnh dậy cả bốn người bọn họ đều đang nằm trong một khu rừng.Không nói nhiều bọn họ lập tức ngự kiếm ra khỏi rừng.

Sau khi hỏi thăm mới biết nơi này là Liên Hoa Ổ nhưng lại do Giang Phong Miên quản giáo
" Các ngươi nói xem chuyện này là sao ?

" - Tư Mã thắc mắc nhìn mấy người còn lại
" Ta đoán chúng ta hẳn là xuyên về quá khứ rồi đi.

Trước kia ta có từng đọc trong thư tịch lúc đó ta cho rằng nó không phải sự thật ai ngờ có ngày chính mình trải nghiệm"( Nghiệp quật )
" Nếu đã xuyên về quá khứ tức là..."

- Ngưu Hàn như chợt nhớ ra gì đó nói
" Vãn Ngâm còn sống !"

- Thiên Phong bổ sung nốt câu còn thiếu của Ngưu Hàn
" Ta nghĩ trước tiên chúng ta nên thay đồ đã" - Tư Mã đề nghị
Bọn họ một người mặc y phục Giang Gia đi cùng với hai người bạch y, một hắc y nói cái gì mà quá khứ đề bị mấy người qua đường nhìn bằng ánh mắt kì dị
Sau khi thay y phục xong bọn họ liền lẻn vào Giang Gia.

Tối hôm đó bọn họ nghe tin Giang Trừng đã rời đi liền định đi tìm hắn nào ngờ sau khi nghe câu nói của Giang Phong Miên liền bực tức.Bọn họ vốn nghe người đời nói rồi nhưng vẫn nửa tin nửa ngờ nhưng sau khi chứng kiến một màn này đối với Giang Phong Miên càng thêm căm ghét.

Hai ngày sau bọn họ đang ngồi trong một quán trà liền thấy một bóng bạch y bước vào.

Tư Mã vui mừng cực định bổ nhào tới Giang trừng thì bị Mạc Lăng giữ lại
" Hiện giờ A Trừng chưa biết chúng ta.Nếu bây giờ ra đó chỉ làm hắn ghét chúng ta mà thôi" - Mạc Lăng lên tiếng giải thích
" Mạc Lăng nói có lý, trước hết chúng ta cứ âm thầm bảo vệ hắn đi " - Ngưu Hàn đồng tình Bọn họ ngồi một lúc thấy một màn kia liền đen mặt còn định tới cho tên công tử bột kia một chưởng ai ngờ bị hành động của Giang Trừng chọc cho phì cười.A Trừng / Vãn Ngâm của bọn họ quả là tính ngạo kiều có từ trong máu
Bọn họ theo Giang Trừng vào trong rừng sau đó liền xảy ra việc nàyQuay ----- về------ hiện-----tại
" Nói vậy tức là ta là bị hoán hồn còn các ngươi là xuyên thẳng tới đây " - Giang Trừng vẻ mặt chắc chắn nói
"Ân"- Bốn người đồng thanh nói
" Vậy giờ ngươi tính sao?

" - Mạc Lăng nhìn Giang Trừng nói
" Ta sẽ tạo lập một môn phái riêng.Ta muốn Nương ta là nữ nhân hạnh phúc nhất !

Các ngươi giúp ta chứ ?

"- Giang Trừng ánh mắt kiên định nhìn bốn người bọn họ
"Được!"

- Bốn người đồng thanh nói.xxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Hazzzzz cả một buổi chiều của ta đó
Ngồi từ 12'18 đến giờ nè
Vì vậy nên các tiểu khả ái bình chọn thật nhiều vô nha
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 6 : Gia tộc bí ẩn


Với tài kinh doanh yêu nghiệt của Giang Trừng và sự giúp đỡ của bốn người Mạc Lăng, Tư Mã,Thiên Phong, Ngưu Hàn mà trong Tu chân giới xuất hiện thêm một gia tộc Phong Vân Tiêu thị.

Mọi người ai cũng cũng rất tò mò về gia tộc này.

Không biết là Tông chủ môn phái này là người như thế nào mà chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã đưa gia tộc của mình lên một tầm cao mới.Về tiền tài có thể nói là sánh ngang Lan Lăng Kim thị.Về thực lực một môn sinh tu vi thấp nhất ở Phong Vân Tiêu thị có thể nói là bằng các môn sinh tu vi cấp cao ở các gia tộc khác.Đồng thời trong mấy tháng nay cũng nổi lên một tin đồn : Thiếu Tông Chủ Giang gia Giang Trừng – Giang Vãn Ngâm bỏ nhà ra đi, ức hiếp dân lành.--Vài ngày trước—" A Trừng bây giờ ngươi định làm gì tiếp theo " – Ngưu Hàn hướng Giang Trừng nói .Giang Trừng lúc này một thân hắc y.Tóc tùy ý xõa xuống.Tà áo và tay áo ẩn hiện Mạn châu sa hoa.

Y phục của Phong Vân Tiêu Thị là kết hợp của y phục Giang gia và Lam gia, vừa thanh thoát vừa mạnh mẽ.Chỉ có điều y phục của Phong Vân Tiêu Thị lại mang lại một cảm giác lạnh lẽo đến thấu xương giông như sứ giả đến từ địa ngục."

Ta cũng không biết nữa.

Trước tiên ta muốn phát triển gia tộc thật lớn mạnh sau đó đón nương về" – Giang Trừng hướng tầm mắt về phương xa nói.Tư Mã thấy vậy cũng chỉ đành mở miệng :" Hay là chúng ta ra trấn chơi đi "Vậy là năm người kéo nhau ra trấn Giữa trấn nhộn nhịp đông người tự dưng lại xuất hiện năm mỹ nam làm cho các cô nương đều nháo nhào.

Giang Trừng và Thiên Phong là hai người duy nhất không bị các cô nương vây quanh.

Lí do á ?

Thiên Phong thì luôn tỏa ra hàn khí với bộ dáng người sống chớ gần.Giang Trừng thì cũng không quan tâm mấy việc này lắm nhưng các ngươi cứ thử bám lấy hắn đi.

Thiên Phong sẽ giết ngươi đó!!!

Vậy nên thành ra chỉ có Tư Mã,Mạc Lăng và Ngưu Hàn là phải chịu trận.Sau khi thoát khỏi những cô nương bám người như sam kia thì năm người vào một tửu lâu ngồi.

Vừa ngồi xuống họ đã bắt đầu nghe những lời đàm tiếu."

Này, ngươi nghe tin gì chưa?"

" Tin gì""Thiếu tông chủ Giang gia Giang Trừng – Giang Vãn Ngâm đã bỏ nhà ra đi rồi đó"" Xùy, Ta còn tưởng chuyện gì to tác lắm.

Nương hắn là người không giữ được chồng.Hắn tu vi còn không bằng Ngụy Vô Tiện nữa.

Giang tông chủ đối xử với Ngụy Vô Tiện kia còn hơn nhi tử của mình không biết mai sau chức Thiếu tông chủ nói không chừng sẽ rơi vào tay Ngụy Vô Tiện...Nếu ta là hắn thì ta sẽ bỏ nhà đi từ lâu rồi " "Hahahah..."

Đám người nọ vừa nói vừa cười mỉa Đám người Thiên Phong mặt đã đen không thể tả còn Giang Trừng thì vẫn bình thản uống trà, không để ý đến những lời kia.

' Choang ' – Chiếc chén trên tay Tư Mã vỡ vụn Lúc này Tư Mã thực sự rất tức giận.Mọi người nương theo tiếng âm thanh phát ra thì thấy năm nam nhân dung mạo như hoa như ngọc đang nhàn nhã uống trà pha trong đó còn có chút sát khí.

" Nói thêm một câu nữa là cái lưỡi của ngươi sẽ rời khỏi miệng ngươi ngay đó" – Mặc Lăng lạnh giọng nóiĐám người vừa nãy đột nhiên có chút sợ hãi,một tên trong số chúng lắp bắp nói" T..Ta nói hắn liên quan gì đến ngươi" 'Rầm'!!!Thiên Phong một chưởng đánh nát chiếc bàn đám người kia ngồi xong lại tiếp tục ngồi uống trà với Giang Trừng.Đám người kia sợ hãi tột độ."

Ngươi..Các ngươi!

Rốt cuộc có quan hệ gì với hắn"" Liên quan gì đến ngươi" – Giang Trừng im lặng nãy giờ lên tiếng" Các ngươi nên nhớ là Giang Phong Miên ngu dốt không giữ được trái tim của nương ta chứ không phải nương ta không giữ được trái tim ông ta.Còn vị trí Thiếu Tông Chủ Giang gia ta không cần"" Ngươi là Giang Trừng" " Phải thì sao?

Không phải thì sao"- Giang Trừng lạnh nhạt trả lời" Tiểu nhị tính tiền.Chúng ta đi"Đám người kia cảm thấy như vừa dạo Quỷ Môn Quan một vòng.Bọn họ đụng nhầm người rồi!!! xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxHazzzz...Gần đây lịch học tăng lên bài tập cũng nhiều như núi nên giờ ta mới ra chương đượcThật ra thì ta dự định viết dài 2-3 chương rồi đăng một thể nhưng lỡ nói là hôm nay có chương rồiCả buổi chiều của ta đấyVote nhiều nha các Tiểu Khả Ái~
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Không phải chương mới


Xin lỗi vì tuần này chưa ra truyện nha
Đang dự định đăng 2 chương liền
Mà mọi người cũng biết đó đi học lại lịch trình nó rối tung lên
Chủ nhật sắp tới sẽ có chương mới Tông chủ sẽ xuất hiện siêu ngầu
Tặng mọi người mấy tấm ảnh nè




Nguồn ở trong ảnh nha
------------------------------
Còn nhiều lắm!

Khi nào rảnh đăng hết lên
Có tấm đẹp nhất đang làm hình nền
Thân ái!
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 7: Thanh Đàm Hội


Năm nay Thanh Đàm Hội được tổ chức ở Giang gia.

Mấy ngày nay trên dưới Giang gia đều bận rộn vô cùng để chuẩn bị cho việc này.

Kể từ khi Giang Trừng rời khỏi nhà Ngu phu nhân trở lên trầm tính thu mình lại trong biệt viện không quản mọi việc trong Giang gia nữa cũng không gặp ai trừ Kim Châu,Ngân Châu .--Thanh Đàm Hội--Các gia tộc gần như đã có mặt đầy đủ : Lan Lăng Kim thị là Kim Quang Thiện với nhi tử của mình Kim Tử Hiên,Thanh Hà Nhiếp thị là Nhiếp Minh Quyết và đệ đệ Nhiếp Hoài tang.

Các ngươi hỏi vì sao Nhiếp Hoài Tang cũng được đi theo hả ?

Chuyện là hắn nghe nói được ở Vân Mộng có thứ gì đó gọi là Bảo Vậy nên liền đòi Nhiếp Minh Quyết đưa theo.Ban đầu Nhiếp Minh Quyết không đồng ý nhưng sau đó Nhiếp Hoài Tang lấy cớ là đi học hỏi nên được đi theo.( Nhiếp Minh Quyết: Cứ có cái gì đó sai sai...~_~), Cô Tô Lam thị là Lam lão tiên sinh Lam Khải Nhân với Trạch Vu Quân Lam Hi Thần, Kỳ Sơn Ôn thị là Ôn Nhược Hàn và trưởng tử Ôn Húc và các gia tộc lớn nhỏ khác."

Này ngươi có biết đến Phong Vân Tiêu thị không?Không biết Thanh Đàm Hội lần này có tham gia không ?"

"Tất nhiên là biết rồi.Gia tộc đó chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi mà đã phát triển lớn mạnh" " Đúng đó !!Thật khiến người ta tò mò"......Những tiếng xì xào bàn tán vang lên không ngớt.

Ai ai cũng tò mò về gia tộc bí ẩn này."

Phong Vân Tiêu Thị đến!!!"

- Từ ngoài giọng của môn sinh Giang giaĐám người Giang Trừng bước vào khiến ai nấy trầm trồNăm Mỹ Nam dung mạo như tiên bước vào.Giang Trừng lúc này mặc bộ hắc y làm nổi bật làn da trắng trẻo mịn màng của mình.Đai và ống tay áo khảm Thạch Anh tím quý giá được trạm khắc thêm một đóa mạn châu sa hoa.

Tóc buộc lên được cố định bằng Trâm Lưu Ly .

Mặt đeo mặt nạ bạc.Nếu để ý kĩ sẽ thấy tay hắn đeo một chiếc nhẫn bạc nhỏ.Dù không thấy mặt nhưng ai cũng đoán được đây xác thực là một Mỹ nhâ- à nhầm Mỹ Nam.Tuy vậy tâm tư đề phòng của bọn họ lại cao hơn.

Bọn họ không thể nhìn thấu tu vi của đám người Giang Trừng."

Tại hạ Tông chủ Phong Vân Tiêu thị, họ Giang tên Trừng.Mọi người cứ gọi ta là Giang Trừng hoặc Phong Vân tông chủ, sau này mong các vị chỉ giáo" - Giang Trừng hướng bọn người kia thi lễ.

Lúc nói ra tên mình còn hữu ý liếc Giang Phong Miên một cái."

Thế mà lại trùng tên với Thiếu tông chủ Giang gia''" Người này thật kì lạ."

" Tại sao lại đeo mặt nạ đến đây'....Những tiếng bàn tán lại nổi lên nhưng Giang Trừng lại chẳng mảy may quan tâm.Nhưng Giang Trừng không quan tâm không có nghĩa là mấy người đi cùng hắn không quan tâm.Mặt Thiên Phong đen dần sát khí tỏa ra càng nhiều.Tư Mã vẫn cố gắng gượng gạo cười."

Không có gì, Phong Vân tông chủ quá lời rồi.

Phong Vân tông chủ chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi mà gây dựng gia tộc lớn mạnh như thế Kim mỗ thật bái phục" - Thấy không khí có vẻ không ổn Kim Quang Thiện bèn đứng dậy nói"Kim tông chủ quá lời rồi.Có điều ngài xưng hô như thế có chút không hợp.

Về tuổi tác vãn bối vẫn phải gọi người một tiếng thúc thúc"- Giang Trừng hướng Kim Quang Thiện chắp tay thi lễ nói ( Có cảm giá tông chủ đang khịa người ta già ?-?) '" Cho hỏi năm nay Giang tiểu hữu bao nhiêu tuổi?"

- Kim Quang Thiện cố gắng giữ vững nụ cười trên môi quay lại hỏi Giang Trừng"Vừa qua là sinh thần thứ mười hai của vãn bối" - Giang Trừng vẫn bộ dạng thản nhiên đáp lại khiến cho xung quanh bàn tán không thôi"Cái gì?!

Cư nhiên lại trẻ như vậy!

Không thể nào""Còn trẻ vậy mà tu vi thật cao!"

"Quả là Anh hùng xuất thiếu niên""Hình như là bằng tuổi với Thiếu Tông chủ Giang gia"...............Lời vừa nói ra làm cho toàn thể các vị tông chủ lớn bé ở đây chấn kinh.

Lam Khải Nhân cũng vuốt râu tán thưởng.Dù là Lam Hi Thần,Nhiếp Minh Quyết hay Kim Tử Hiên bằng tuổi tu vị cũng chỉ ở tầm trung vậy mà thiếu niên này tu vi lại cao như vậy thật là khiến người khác ngưỡng mộ tuy nhiên xen lẫn cũng có chút đố kịBỗng một vị tông chủ nào đó đứng dậy nói với giọng điệu mỉa mai"Không biết vì sao Phong Vân tông chủ lại mang mặt nạ đến dự Thanh Đàm Hội?

Là vì dung mạo xuất chúng không muốn cho chúng ta nhìn hay là vì để che dấu ngươi là Thiếu tông chủ Giang gia"Lời vừa nói ra lập tức xung quanh lại bàn toán xôn xao.

Cũng không thể không nghi ngờ.

Trùng tên thì thôi đi lại còn trùng cả tuổi như vậy thật sự không phải chỉ là trùng hợp chứ ?Giang Trừng tiến lại gần vị tông chủ (xấu số) vừa nói cười lạnh một cái rồi trào phúng nói:" Vị tông chủ này ngươi vì cái gì mà cho rằng ta giống Thiếu tông chủ Giang gia""Không phải ngươi tên Giang Trừng mười hai tuổi sao.

Ta không tin trên đời có chuyện trùng hợp vậy" - Vị tông chủ nọ vẫn ngoan cố nói"Ồ nếu như ta bỏ mặt nạ ra mà không phải hắn ngươi có biết là sẽ có hậu quả gì không?"

- Giang Trừng bộ dáng ung dung nhưng lời nói chẳng khác gì lưỡi dao đang kề cổ người ta"Ngươi..ngươi..."

Thấy tình cảnh không ổn lắm Giang Phong Miên liền đứng lên nói" Thôi nào các vị.

Nhi tử của Giang mỗ làm sao có thể tài giỏi như Phong Vân Tông chủ đây"" đúng vậy ""Đúng thế"Một đám người nói theo phụ họa" Trùng hợp hôm trước vãn bối có gặp qua Giang công tử và kết giao bằng hữu hôm nay đến đây có chút quà gửi cho Giang công tử mong Giang tông chủ chuyển cho Giang công tử"" được,khi nào nó về ta sẽ đưa cho nó" - Giang Phong Miên vừa nói vừa thở dài" Vậy vãn bối đa tạ "Trong khi mọi người vẫn đang nói chuyện nhàn nhã lại có một người vừa nhấp trà vừa nghĩ " Tự mình tặng quà cho mình sao.

Thú vị!"

ánh mắt lóe lên như tìm thấy đồ thú vị
-----------------
Đăng sớm rồi chủ nhật không có chương được hăm
〒_〒
Vẫn còn một đống đề đang chờ xử lý
Ktra dồn dập
*ảnh tông chủ mặc hắc y

Nhớ nhấn nút Vote cho ta nha ~
 
[ Giang Trừng ] Trọng Sinh Để Trả Thù!
Chương 8: Gặp gỡ


Sau khi đàm luận mọi việc xong mọi người ai nấy về biệt viện dành riêng cho mình.

--Biệt viện Nhiếp gia-- " Đệ nhìn người ta mà học hỏi!!Hừ !!

Suốt ngày ăn chơi lêu lỏng" – Nhiếp Minh Quyết sau khi chứng kiến sự việc của Giang Trừng trở về lập tức đốc thúc ( la mắng) Nhiếp Ảnh Đế- Nhiếp Hoài Tang.

"...Huhu...Đại ca không thương đệ nữa rồi..."

- Nhiếp Hoài Tang hiện tại đang rất là oan ức.Vì sao lại mắng hắn chứ?

Người kia ngoài thiên phú dị bẩm và việc xuất hiện kỳ quái ra, hắn rốt cuộc là thua tên đó ở chỗ nào ?

Hắn thực sự không hiểu ah?

TAT........

--Biệt viện Kim gia-- " Tử Hiên , phải chăm chỉ tu luyện không được lơ là"- Kim Quang Thiện hiện đang nhắc nhở Kim Tử Hiên " Vâng , nhi tử đã hiểu"....

--Biệt viện Lam gia-- "Hi Thần,Tông chủ Thiên Phong Tiêu thị là một người đáng kết giao đấy"- Lam lão Khải Nhân vuốt râu tán thưởng " Hoán hiểu,đa tạ thúc phụ chỉ điểm"....

-- Biệt viện Ôn gia-- " Cho người đi điều tra về con trai của Giang Phong Miên"- Ôn Nhược Hàn vừa nhấp trà vừa sai người đi điều tra.

Kỳ thực với tu vi của hắn mà nói thì hắn đã nhìn xuyên qua lớp mặt nạ kia rồi chỉ là hắn không ngờ y(Giang Trừng) lại đẹp như vậy!

Quả là Mỹ Nhân.Tu vi của y vậy mà ngang hắn.

Thú vị!Thú vị!

" Phụ thân người đây là..." – Ôn Húc ngập ngừng hỏi.

Vừa rồi hắn có nhìn ra được một tia vui mừng trong mắt phụ thân .

Rốt cuộc là điều gì đã thay đổi toàn băng sơn này vậy.

"Hử?"

" Không có chuyện gì nhi tử cáo lui trước."....

--Biệt viện Phong Vân Tiêu thị-- Giang Trừng hiện tại đang đứng ngắm sen hay nói đúng hơn là ngắm nhìn nương hắn Ngu Tử Diên.

Cũng không biết do vô tình hay cố ý mà biệt viện của Phong Vân Tiêu thị lại khá gần với biệt viện của Ngu tử Diên Ngu Tử Diên lúc này đang ngồi thưởng trà trong lòng tự nhủ " Không biết tên tiểu tử này hiện tại thế nào rồi..."

"Phu Nhân"- Kim châu, Ngân Châu đồng loạt hướng Ngu Tử Diên thi lễ "Không cần...Ai?Kẻ nào ?!"

- Ngu Tử Diên vốn định bảo hai người không cần đa lễ nhưng lại cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn liền quát Kim Châu Ngân Châu kiếm đã trên tay từ bao giờ.Một người đi kiểm trai mottj người ở lại bảo vệ Ngu Tử Diên .

Giang Trừng lúc nãy mải nhìn ngu tử diên mà quên không giấu khí tức của mình sau khi bị phát hiện liền vội vã bỏ chạy.

Đùa chắc,giờ mà bị phát hiện ngươi bảo hắn làm sao mà giải thích.Chẳng lẽ nói rằng hắn trọng sinh??

' Uỳnh' Giang Trừng ngã rầm xuống đất trong lòng đang tự hỏi thăm 18 vị tổ tiên của tên nào mắt mù đụng trúng hắn.

" Giang Thiếu Tông Chủ có chuyện gì mà gấp tới nỗi không cần nhìn đường vậy" Giang Trừng nghe xong thoáng chốc giật mình.

Người này một thân viêm dương liệt bào.Tóc xõa dài.Mày cong mắt phượng.Làn da hơi ngăm đen của người tu tiên.Quả là một mỹ nam.

Đấy là đối với người khác còn đối với Giang Trừng thì khác.

Hắn không bao giờ có thể quên gương mặt này.

Kẻ kiếp trước làm nương hắn mất mạng, Giang gia diệt môn- Ôn Nhược Hàn!!!------------------------------Thức dậy là viết ngay đóVote cho ta đi nà các tiểu khả ái~
 
Back
Top Bottom